1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Mỹ Nhân Ngư Ngốc Nghếch Của Tôi - Mễ Nhạc (10c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      6.2

      " còn chưa nghe được câu trả lời của em?"

      "Sao a?" thở hổn hển hỏi.

      "Đừng giả ngốc với ." Dịch Thương Duệ rướn nửa thân người, nhìn chằm chằm vào dung nhan kiều diễm đỏ hồng lên sau cuộc hoan ái nằm dưới thân mình, "Vừa nãy phải muốn hẹn hò với em sao? Câu trả lời của em thế nào?"

      "Em...."

      "Lúc nãy có thể là do em quá kinh ngạc, ra lời, tại có thể trả lời được rồi chứ?" Tuy rằng mặc kệ đáp án của có là YES hay NO, quyết định nhất định phải là người phụ nữ của mình, nhưng trong lòng vẫn muốn nghe chính miệng ưng thuận, bởi vì lòng rất thích .

      tại tuy rằng còn hốt hoảng như lúc nãy, nhưng bị gặn hỏi như vậy, khiến bắt đầu khẩn trương như cũ.

      Kỳ đáp án của cũng vẫn như vậy, biết!

      Đột nhiên thích , muốn hẹn hò với , khiến kinh hãi, nhưng tận đáy lòng có chút vui sướng, điều này lẽ biểu trưng rằng cũng thích ta sao?

      Nhưng cho dù có thích ta sao, làm thế nào có thể hẹn hò với chứ, phải Chân Nhân cũng thích sao?

      Chân Nhân là người thân duy nhất còn lại đời này của , là đứa em thương nhất, nhớ tới quyết tâm khi nó tuyên bố nó thích Dịch Thương Duệ, làm sao có thể YES với được nữa?

      Hơn nữa thích mà ta , có phải giống với những gì Bội Ny miêu tả, chỉ là cảm xúc bốc đồng sau cuộc tình đêm, và rồi nó nhanh chóng biến mất dấu vết? Nghĩ đến đây, trong lòng Lam Đình Nhân dấy lên chút sợ hãi.

      nghe được đáp án thôi , đằng này còn nhíu mày cau có, thậm chí còn lộ ra bộ dáng sợ sệt, rốt cuộc nghĩ cái gì, tại sao mặt lại xuất nhiều biểu cảm phức tạp như vậy? Lo lắng trả lời NO, Dịch Thương Duệ khôn ngoan lên tiếng trước.

      "Chỉ là YES hay NO, sao lại suy nghĩ lâu thế hở? lẽ em tính cự tuyệt sao?" Tim của đập từng hồi khẩn trương, ", em thể NO được, nhớ lúc em nhìn thèm muốn dãi thế nào hả?"

      "Em có."

      "Đừng ngượng ngùng, cũng giống em mà, lòng thích em lắm." Dịch Thương Duệ ôn nhu , sau đó khẽ cúi xuống hôn lên hai gò má phúng phính đỏ hồng của .

      ta rằng thích , liệu có thể tin là hay ?

      "Nhớ lại lần đầu tiên em nhìn thấy , đôi mắt em mở to tròn thẳng thắn khen nhìn rất soái, lúc ấy chỉ mỉm cười, phải là cười em, mà cười vì cảm thấy em đáng ngây thơ, nghĩ từ lần đầu tiên chúng ta gặp mặt lập tức bị đối phương hấp dẫn rồi." ra hết cảm giác trong lòng với , cũng tin rằng cũng như vậy với mình.

      Tim của cũng đập nhanh, là vì những lời chân thành tha thiết này của làm cảm động sao? Có lẽ bởi vì cũng như thế, từ lần đầu tiên nhìn thấy , tâm tư bị cuốn hút, hấp dẫn.

      " có thể coi ánh mắt thất thần của em thay cho câu trả lời là YES có được ?" Dịch Thương Duệ phát bản thân rất thích khi chăm chú ngây ngốc nhìn , cứ như thể trong mắt chỉ có mình hình bóng mà thôi.

      "Nhưng.... tôi còn vài điều cần suy nghĩ." Vì Chân Nhân đáng lẽ ra phải kiên quyết cự tuyệt, nhưng phát ra rằng bản thân mình vẫn cứ lưỡng lự thể NO với .

      "Em còn muốn cân nhắc chuyện gì nữa?" cách khiến người khác thích nổi.

      "Chân Nhân thích nha."

      Dịch Thương Duệ vừa nghe xong, gương mặt tuấn mỹ giận dữ, ôm lấy xoay người lại phía mình, giữ chặt đặt ngồi xuống phần bụng bằng phẳng cứng cáp của mình, sau đó bắt lấy hay tay của , cho phép che lại thân thể của mình.

      " mau buông tôi ra, tôi thích ngồi tư thế như thế này." Ngồi người , toàn bộ thân thể của bị nhìn chằm chằm, Lam Đình Nhất nhất thời đỏ bừng mặt, bởi vì phát nếu cứ ngồi ở tư thế như vậy, những nhìn xuyên suốt được thân thể của mà ngay cả nội tâm có che giấu cũng bị nhìn thấu, điều này khiến vô cùng hoảng hốt và khẩn trương.

      Lúc trước từng qua với rằng chỉ xem Chân Nhân như đứa em , nghĩ tới lại vì em này mà cự tuyệt mình, điều này khiến thể giận, "Nghe cho đây, người tại ôm là em, người thích cũng là em, chỉ đơn giản như vậy thôi, đừng lôi kéo bất kì ai khác vào giữa chúng ta, làm cho mọi chuyện trở nên phức tạp thêm."

      Dụng ý của hiển nhiên những cảm thụ được mà còn hiểu rất , nhưng cho dù thích Chân Nhân con bé vẫn thích , thể để ý cảm giác của em mình.

      Dịch Thương Duệ nhìn ra được vẫn còn rất để tâm đến chuyện của em , dứt khoát , "Thế này , lập tức gọi điện thoại cho em của em, đem chuyện giữa chúng ta ràng cho ấy biết, rằng chúng ta quyết định hẹn hò với nhau."

      Vừa nghe như vậy, Lam Đình Nhân lập tức cự tuyệt, " được."

      "Vì sao? phải sớm muộn ấy cũng biết chuyện của chúng ta sao?"

      Tuy như vậy, nhưng thể tưởng tượng được nếu Chân Nhân biết được chuyện và Thương Duệ gần gũi phản ứng ra sao.

      "Em yên tâm, với ấy."

      " cần." lại ngăn cản, "Cho dù phải , cũng phải để tôi với nó."

      "Tốt, cho em thời gian là ngày, tối mai muốn nghe được câu trả lời của em."

      " ngày?" Ý của ta muốn nhất định phải ngay với Chân Nhân vào ngày mai sao? "Như vậy là quá nhanh, tôi còn phải suy nghĩ tìm biện pháp tốt nhất để với nó mà gây nhiều tổn thương cho nó."

      "Vậy hai ngày, nhiều nhất chỉ có thể là hai ngày."

      ======================

      Ai! Bây giờ phải nên làm sao đây?

      qua ngày rồi, ngày mai phải có câu trả lời dứt khoát cho Dịch Thương Duệ, nhưng mà vẫn thể mở miệng với Chân Nhân.

      Mỗi lần nhìn thấy Chân Nhân miệng thể nên lời. Lúc trước phải cố ý giấu diếm chuyện và Dịch Thương Duệ từng quen biết, mà vì nghĩ cùng tiến xa đến như thế này.

      Tuy rằng tối hôm qua ở phòng , đáp ứng tự mình với Chân Nhân chuyện này, nhưng khi vừa rời khỏi nơi đó, trở lại sinh hoạt thực tại, đối mặt với Chân Nhân, lại có nổi dũng khí để mở lời.

      Nhớ đến những lời hôm qua của Dịch Thương Duệ, động lòng là gạt người, cũng rất muốn cùng chỗ, nhưng vấn đề trước mắt khiến cách nào YES được.

      "Mình phải nên làm cái gì bây giờ?" thở dài ảo não.

      "Chuyện gì xảy ra?"

      "Chính là...." Ai chuyện? Vừa ngẩng đầu lên, thấy Chu Bội Ny biết đứng bên cạnh từ lúc nào.

      đợi mở miệng, Chu Bội Ny vội lên tiếng trước, "Mình gõ cửa nhiều lần trước khi vào." Bởi vì gõ mãi thấy người bên trong trả lời, cho nên mới tự ý đẩy cửa vào xem, "Xem cậu mấy ngày hôm nay lúc nào bộ dạng cũng như mất hồn mất vía, nào, chúng ta ra ngoài uống ly cà phê, sẵn tiện hít thở ít khí trong lành."

      Hai người đến quán cà phê gần công ty.

      Khi cầm được ly cà phê tay, Bội Ny cười cười , "Được rồi, chúng ta có thể bắt đầu chuyện, Lam tiểu thư, xin hỏi rốt cuộc có chuyện gì phiền toái?"

      Là cấp , cũng đồng thời là bạn tốt, rất lo lắng cho Đình Nhân, bởi vì từ lúc sáng vừa nhìn thấy ấy, cảm thấy được Đình Nhân có điều gì rất lạ, quen biết ấy nhiều năm như vậy, chưa bao giờ thấy được vẻ ảo não, phiền muộn của bạn mình, rốt cuộc chuyện gì xảy ra?

      Vừa lúc Lam Đình Nhân cũng muốn tìm người thương lượng, bởi vậy đem tất cả mọi chuyện kể lại hết cho Chu Bội Ny.

      Nghe xong Chu Bội Ny sửng sốt kinh ngạc, bởi vì nghĩ tới được Đình Nhân và đối tượng tình đêm kia vẫn còn liên tục lui tới, thậm chí còn dính líu đến cả Chân Nhân, "Cậu người đàn ông lần trước phát sinh tình đêm với cậu tên là Dịch Thương Duệ, chính là người trai mà Chân Nhân thích sao?"

      "Đúng, Chân Nhân rất thích Dịch Thương Duệ."

      "Chuyện kích động như vậy sao sớm cho mình biết chứ?"

      "Cái gì?"

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      6.3

      " có gì, mình chỉ là thế giới này quả là a, ha ha." Chu Bội Ny cười cười, "Cậu Dịch Thương Duệ đề nghị hẹn hò với cậu phải ?"

      "Ân, ta ta thích mình, cầu mình ngày mai phải trả lời, Bội Ny, cậu mình phải làm sao bây giờ" Lam Đình Nhân buồn bã nhìn bạn cầu cứu, muốn biết ý kiến của .

      "Cậu thiệt tình, chuyện này có gì phải phiền chứ, trực tiếp đồng ý với ta là được rồi."

      "Đáp ứng ta?" Lam Đình Nhân nghĩ tới bạn mình lại đề nghị như vậy, "Nhưng còn Chân Nhân phải làm sao bây giờ? Chân Nhân rất thích ta."

      "Chân Nhân tuy rằng thích ta, nhưng Dịch Thương Duệ hoàn toàn thích em ấy, cho dù miễn cưỡng bắt ép họ ở chung chỗ, phải chứ, hai người họ nhất định đau khổ, cậu muốn tình hình như vậy phát sinh sao?" Chu Bội Ny phân tích tình hình thực tế.

      "Hơn nữa cậu muốn từ bỏ Dịch Thương Duệ sao? phải cậu cũng rất thích ta à?" Bằng ấy thể nào thống khổ như vậy.

      Lam Đình Nhân bị trúng chỉ biết đỏ mặt, hề phủ nhận.

      Tuy rằng cũng rất thích , nhưng mà... "Chân Nhân , trừ bỏ ba của tớ ra, người nó thích nhất chính là ấy."

      "Phì, dùng từ mạnh mẽ gớm. Chả trách tại sao cậu lại để ý chuyện của nó và ta đến vậy." ra là thế, từ trước đến giờ Đình Nhân cực kỳ thương em mình, làm chuyện gì đều lấy Chân Nhân làm chủ yếu, tại muốn ấy vui vẻ nhận lời làm bạn Thương Duệ, dựa vào cá tính của ấy, việc này chắc chắn là có khả năng.

      "Chân Nhân thích ấy như vậy, nếu nó biết được người ấy thích chính là mình, thậm chí mình còn hẹn hò với ấy, nhất định nó đau lòng chết mất." Đúng là thích Dịch Thương Duệ, nhưng cũng rất quý Chân Nhân, đây là nguyên nhân khiến phiền lòng nhất.

      "Mình cảm thấy cậu nên trực tiếp kể hết đầu đuôi câu chuyện cho Chân Nhân biết , cho dù cậu có từ chối làm bạn Dịch Thương Duệ, cậu nghĩ ta đồng ý hẹn hò với Chân Nhân sao?"

      Lam Đình Nhân lắc đầu, bởi vì qua chỉ xem Chân Nhân như em .

      "Vậy đúng rồi, nếu như ta thể chấp nhận Chân Nhân, vì sao cậu phải từ bỏ tình của chính mình? Vả lại nếu như Chân Nhân biết được cậu bởi vì nó mà từ chối Dịch Thương Duệ, chừng nó tự trách bản thân." Cá tính của Chân Nhân cũng rất giống Đình Nhân, hai người họ đều đơn thuần lương thiện, đều là những tốt.

      "Nhưng nếu mình với Chân Nhân rồi khiến nó tức giận phải làm sao bây giờ?" sợ hãi nếu như em biết được tha thứ cho người chị này.

      " thể nào đâu, chờ đến lúc nào đó con bé nghĩ thông suốt, cho dù nhất thời có thể chấp nhận, nhưng lẽ cả đời đều như vậy sao?" Chân Nhân thể nào từ bỏ gia đình, trở thành thù địch với ấy được, huống chi tình cảm chị em hai người họ tốt như vậy, đây cũng chính là nguyên nhân tại sao khuyên bảo Đình Nhân nên ra .

      " nhất định phải với Chân Nhân sao?"

      " tại tốt nhất là ra chân tướng, nếu sau này Chân Nhân tự mình phát chịu đả kích ."

      Lam Đình Nhân cân nhắc suy nghĩ lời của Bội Ny, phát giác được ngoài việc đem ra còn biện pháp nào tốt hơn.

      =============================

      "Quyết định hợp tác cùng xí nghiệp Phong Hoa?"

      "Đúng vậy." Dịch Thương Duệ bình tĩnh trả lời.

      "Dịch tiên sinh, vì sao lại đột nhiên thay đổi quyết định muốn cùng hợp tác với xí nghiệp Phong Hoa? Xí nghiệp Đại Khánh phải đề ra nhiều hạng mục điều kiện có lợi hơn cho ta so với Phong Hoa sao?" Dựa vào những hiểu biết của , Dịch tiên sinh vốn là người làm việc quyết đoán, hơn nữa có khả năng chọn lựa hợp tác với công ty đưa ra ít điều lợi cho phía mình như thế.

      Rốt cuộc sao lại thế này? Việc hợp tác với Đại Khánh phải gần như ngã ngũ* rồi sao? (*ngã ngũ : được quyết định)

      "Bởi vì mỹ nhân ngư nhà tôi thỉnh cầu, tôi muốn ấy phải van xin lần nữa." Tuy rằng vốn thích đan xen lẫn lộn giữa công việc và tình cảm, nhưng lần này ngoại lệ, quyết định làm như vậy.

      Lam Đình Nhân sau đó giải thích với , phải van xin vì Lục Học Hanh mà là vì Trịnh Xảo Lệ nên mới tìm . Nghe ra lý do, thoáng nghĩ cũng biết được đó là khổ nhục kế của Lục Học Hanh, đơn thuần như mới hiểu được ý đồ của ta nên ngây ngô chạy đến nhờ vả .

      Tuy rằng cho biết là ngây thơ bị người khác lừa gạt, nhưng vẫn ngốc nghếch trả lời rằng cho dù bị lợi dụng, vẫn muốn giúp Trịnh Xảo Lệ, bởi vì rất sợ lời Lục Học Hanh .

      Chỉ có loại đồ đần như mới bị lừa như thế, đầu vẫn nhìn thẳng như người khác mà có chút chuyển biến khôn lên tí nào.

      Mặc dù có hơi bực bội khi vì tên kia mà làm thuyết khách, nhưng khi đối diện với nét mặt van xin nhờ vả của , lại do dự, nếu là trước kia nhất định lập tức từ chối, lần này đối tượng lại là , thể nào tức giận nổi.

      Chỉ có thể tự an ủi, chỉ thích nhìn cười, thích nhìn vẻ mặt chán nản của , quyết định muốn làm bạn mình, cho nên nhất định chỉ làm những chuyện khiến vui vẻ.

      Đơn giản chỉ vì Lam Đình Nhân nhờ cậy nên Dịch tiên sinh liền quyết định hợp tác với Phong Hoa? Sức ảnh hưởng của Lam Đình Nhân là điều ngoài tưởng tượng của Trương Quang Khải, xem ra Dịch tiên sinh đối với Lam tiểu thư chỉ là nghiêm túc, mà đặc biệt quan tâm chú trọng.

      "Tuy rằng tôi quyết định hợp tác với xí nghiệp Phong Hoa, nhưng tôi muốn phải gặp lại cái tên Lục Học Hanh kia, cho nên mọi việc tất cả đều giao lại cho xử lý."

      "Dạ, tôi biết, tôi tiến hành kí kết cùng Lục quản lý của xí nghiệp Phong Hoa."

      Dặn dò công việc xong xuôi, Dịch Thương Duệ vẫn yên lòng, ngón tay cứ nhịp nhịp mặt bàn, động tác khác lạ này nhanh chóng thu hút chú ý của Trương Quang Khải.

      "Dịch tiên sinh, hình như ngài có điều gì phiền muộn?"

      " sao?" Biểu của ràng vậy sao? "Tôi quyết định chính thức hẹn hò với mỹ nhân ngư."

      " ấy đồng ý sao?"

      "Đúng vậy." mặt Dịch Thương Duệ xuất nụ cười bất đắc dĩ, "Trong ngày hôm nay ấy cho tôi câu trả lời cuối cùng." Nhiều lần chờ nổi, muốn lập tức điện thoại trực tiếp hỏi , nhưng cuối cùng vẫn kiềm chế tôn trọng chờ đợi quyết định của .

      "Bởi vì quan hệ tới Lam Chân Nhân sao?"

      "Đúng vậy." phủ nhận, "Mỹ nhân ngư ấy đem chuyện chúng tôi với em mình, nhưng mà tôi nghĩ chắc ấy thể gì đâu." Tuy rằng quen biết chỉ mới được khoảng hai tuần, nhưng vô cùng đơn thuần dễ dàng nhìn thấu, đoán được nhất định thể ra, mở miệng nổi, đây cũng là nguyên nhân khiến ưu phiền trong lòng.

      Tuy rằng biết được sợ làm tổn thương em mình, nhưng vẫn hi vọng có thể đặt nhiều tình cảm hơn đối với .

      "Kì tôi cảm nhận được tình cảm của Chân Nhân đối với tôi chỉ là loại sùng bái mà thôi." Giống như đối với thần tượng vậy, bởi vậy mới để ý chuyện bé thích mình, hy vọng mỹ nhân ngư ngốc nghếch của cũng nhìn ra được điều này, "Nếu giải quyết được vấn đề em của ấy, xác định được mối quan hệ giữa tôi và ấy, có cách khiến ấy cùng theo tôi trở về Mỹ."

      "Dịch tiên sinh, ngài muốn đem Lam tiểu thư cùng trở về Mỹ sao?"

      "Đúng vậy, nhưng mà có lẽ đó chỉ là ước muốn cá nhân của tôi." Nếu có thể, đương nhiên hi vọng có thể cùng trở về bên đó, bởi vì khiến luôn cảm thấy phập phồng, tâm trạng nóng nảy lo âu, nếu trở về mình chẳng khác nào chỉ mang thân xác trống rỗng trở về, tâm tư tình cảm đều gởi lại Đài Loan này.

      Dịch tiên sinh và Lam tiểu thư phải phát triển quá nhanh rồi chứ! Nhưng mà cẩn thẫn suy xét lại, cũng có gì đáng kinh ngạc, bởi vì từ lần đầu tiên nhìn thấy ấy, Dịch tiên sinh thích ấy rồi.

      Đây là lần đầu tiên thấy được bộ dạng khốn khổ vì tình của Dịch tiên sinh, ra mặc kệ có ở thương trường hô phong hoán vũ, lợi hại đến cỡ nào, cuối cùng cũng thể qua nổi ải mỹ nhân.

      Có người từng phụ nữ là sinh vật đáng sợ nhất đời này, quả sai mà.

      "Dịch tiên sinh, ngài có muốn tôi giúp đỡ ?"

      " cần, cứ làm chuyện của mình ." cũng chỉ có thể ngồi chờ đến tối mai để nhận câu trả lời của .

      ===========================

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      6.4


      Trương Quang Khải trở lại văn phòng là vừa lúc chuông điện thoại vang lên.

      Là Lam Chân Nhân gọi tới, muốn hỏi khi nào bọn họ trở lại Mỹ, hy vọng trước khi họ rời có cơ hội mời Dịch ăn bữa.

      "Cuối tuần sau trở lại Mỹ, nếu như lộ trình định bị thay đổi." Cái gọi là lộ trình thay đổi chính là chuyện tình cảm của Dịch tiên sinh.

      "Cuối tuần sau? Nhanh vậy ư?" Mấy ngày nay, Dịch lúc nào cũng bề bộn với công việc, " Trương, vậy tối nay tôi có thể tới khách sạn mời Dịch ăn được ? Tôi rất muốn cảm ơn ấy."

      Trương Quang Khải liền hiểu được ý nghĩ của , "Tất nhiên là được, nhưng mà khi đến khách sạn, nên gọi trước cho tôi tiếng."

      "Tôi biết, cám ơn , Trương." Dù sao vẫn còn thiếu Dịch ân tình, bởi vậy lần này Lam Chân Nhân muốn dành thời gian mời Dịch bữa mà phải đợi đến lần sau, bởi vì lần sau đó biết phải chờ đợi bao lâu nữa.

      Trước khi cúp điện thoại xuống, Lam Chân Nhân chợt nhớ ra chuyện, " Trương, tôi muốn hỏi , có phải Dịch có người trong lòng rồi ?"

      Mấy ngày nay luôn nghĩ tới mấy vấn đề mà Trương hỏi, ta hỏi như vậy, có phải ý muốn ám chỉ Dịch có người trong lòng?

      "Đúng, bọn họ chỉ mới quen biết nhau gần đây thôi." Nhìn thấy sếp của mình khốn khổ vì tình, Trương Quang Khải vẫn là muốn xắn tay giúp đỡ, vì thế nghĩ cần lộ ra ít chuyện để Chân Nhân đoán biết được.

      "Gần đây? lẽ họ quen biết nhau sau khi ấy đến Đài Loan?" Bởi vì lúc bọn họ mới tới Đài Loan, Trương từng qua trước mắt Dịch có hẹn hò với ai cả, cũng thích bất kì người nào.

      "Đúng vậy."

      " nghĩ tới Dịch đến Đài Loan lại quen biết được người trung ý, ấy và đối phương là có duyên phận nha."

      " ghen tị sao?"

      "Ghen tị đương nhiên là có rồi." hề phủ nhận, "Nhưng mà chỉ là chút thôi, đại khái là khoảng 10%, còn lại 90%, tôi tâm chúc Dịch và bạn ấy được hạnh phúc bên nhau."

      " phải nhớ kĩ những lời mình hôm nay."

      "Vì sao phải nhớ kĩ? Trương, lẽ nghĩ tôi với chỉ là suông thôi sao?"

      "Có ngày mọi chuyện."

      ========================

      Lam Đình Nhân đứng trước cửa phòng Dịch Thương Duệ, cảm thấy việc bấm chuông cửa rất nặng nề.

      Bởi vì còn chưa đem chuyện giữa bọn họ cho Chân Nhân biết.

      Tuy rằng Bội Ny cũng khuyên nên ra, nhưng mà mở miệng được, mãi cho đến trước giờ tan sở, cũng đủ can đảm gọi điện thoại cho Chân Nhân.

      Sở dĩ hôm nay vẫn đến tìm là do lời hứa ngày hôm trước, kỳ trong lòng vẫn chưa có được câu trả lời chính xác, có phải đừng nên đến đây hay ?

      Suy nghĩ hồi lâu, quyết định hôm khác tới tìm , vì thế chân lùi về sau vài bước, ngờ lại đụng trúng phục vụ phòng đẩy xe thức ăn tới.

      "Tiểu thư, sao chứ?" Người phục vụ cũng hoảng sợ, vì ngờ vị khách nãy giờ đứng bất động lại đột nhiên lùi lại trúng phải xe đẩy của tới, tuy rằng cố gắng kiềm giữ lại chiếc xe, nhưng chén canh bắp vẫn bị nghiêng ngả và hất đổ hết vào người vị khách kia.

      "Tôi, tôi sao."

      "Nhanh thay quần áo khác ra ." Tuy rằng chén canh kia thể làm bỏng người, nhưng nó cũng rất nóng.

      "Có chuyện gì xảy ra vậy?"

      Nghe được ngoài hành lang có tiếng vang ồn ào, Dịch Thương Duệ liền mở cửa ra xem thử, kết quả nhìn thấy được khắp người Lam Đình Nhân dính phải nước của chén canh bắp bắn tung tóe.

      còn cách nào khác đành phải vào phòng của , cởi bỏ bộ quần áo dơ ra, tắm rửa lại sạch , rồi mặc tạm chiếc áo ngủ vào.

      Nữ phục vụ kia nhận lấy quần áo của đem giặt tẩy, cũng thông báo với khách sạn đem lên bộ y phục phụ nữ, để cho mặc tạm vào.

      Vừa nhìn thấy bộ dạng gợi cảm mặc áo ngủ của Đình Nhân, Dịch Thương Duệ mê muội về phía , nhàng ôm chặt lấy từ phía sau, "Em biết cách dụ dỗ người khác nha."

      Mấy lời tình cảm chỉ bình thường nhưng cũng đủ khiến đỏ mặt.

      " phải hôm nay cho đáp án sao, vậy câu trả lời của em là gì?"

      "Chuyện này.... Em....."

      "Ân?" nhàng gặm nhấm vành tai của .

      "Em... còn chưa cho Chân Nhân biết, em có thể xin thêm hai ngày nữa được ?"

      Tuy rằng sớm đoán được đáp án của là như thế, nhưng Dịch Thương Duệ vẫn kiềm được tức giận, "Cho dù có cho em thêm hai ngày nữa, em cũng được ra lời đúng ?"

      Lam Đình Nhân xấu hổ. Có thể như vậy .

      "Cho dù có cho em thêm hai ngày nữa, em cũng được gì cả, tốt hơn hết vẫn để cho ."

      " được, vẫn nên là do em ...."

      Lúc này tiếng chuông ngoài cửa phòng chợt vang lên, cắt ngang lời của , tưởng rằng nữ phục vụ kia đưa quần áo tới, bởi vậy đẩy ra, ra mở cửa phòng, kết quả khi cửa phòng vừa hé mở, sau khi thấy người đứng trước mặt, cả người ngây dại thẫn thờ.

      "Chân... Chân Nhân?"

      Nhìn thấy chị mình ra mở cửa, Lam Chân Nhân cũng kinh hoàng, huống chi chị còn mặc áo ngủ của khách sạn... "Chị, sao chị lại ở chỗ này, đây phải là phòng của Dịch sao?"

      "Chị..." Sắc mặt Lam Đình Nhân tái xanh lại.

      Nghe được phải giọng của nữ phục vụ, Dịch Thương Duệ liền bước ra phía trước, nhìn thấy Lam Chân Nhân.

      Nhìn thấy , Lam Chân Nhân mới xác định được đây đúng là phòng của , nhưng tại sao chị lại ở nơi này? Lại còn mặc áo ngủ nữa, nhìn sơ qua lần biết quan hệ giữa bọn họ phải tầm thường...

      lẽ người Dịch qua lại chính là chị ?

      Nhìn thấy bộ dáng khiếp sợ của em , Lam Đình Nhân cũng sợ hãi, "Chân Nhân, em nghe chị , kì ...."

      Hộp cơm tay Lam Chân Nhân rớt xuống đất, xoay người bỏ chạy ngay lập tức.

      "Chân Nhân, em chờ chút..." vội vàng chạy đuổi theo, nhưng Chân Nhân chạy tọt vào thang máy, nhìn lại quần áo người mình, chỉ đành trở lại phòng, "Dịch Thương Duệ, mau đuổi theo Chân Nhân ."

      "Tại sao phải đuổi theo ấy?" Dịch Thương Duệ vẫn hề nhúc nhích.

      "Bởi vì Chân Nhân biết chuyện giữa em và ..." luống cuống, biểu vừa rồi của Chân Nhân giống như bị kinh hãi rất lớn, chỉ sợ con bé xảy ra chuyện.

      "Biết đúng lúc, chẳng phải trước sau cũng biết sao?"

      "Nhưng mà nó...."

      "Em cần phải lo lắng, ấy lớn như vậy rồi, tự mình hiểu được." Tuy như vậy có chỗ tàn nhẫn với bé, nhưng trưởng thành, thể lúc nào cũng lo lắng như hồi .

      " phải như vậy, Chân Nhân thích đó." Nhớ tới bộ dáng khiếp sợ của em lúc nãy, cảm thấy khổ sở, chỉ muốn bật khóc.

      " ấy thích sao, chẳng lẽ em thích sao?" hỏi lại.

      "Em...." Lòng của hoảng loạn, "Nhưng mà... Con bé thích ."

      Nghe thấy câu trả lời của , Dịch Thương Duệ tức giận, ý của dường như muốn đem tặng cho em mình, tuyệt nhiên bận tâm đến cảm giác của , và dường như cũng quan tâm đến tình cảm của bản thân dành cho , " ấy thích là chuyện của ấy, chẳng lẽ em em muốn em lập tức đem tặng cho ấy, em muốn làm vậy sao?"

      "Em ." Thầm nghĩ đến nét mặt tổn thương của em , Lam Đình Nhân khóc lóc .

      "Cái gì?" Mặt nổi gân xanh, hung hăng nắm chặt lấy tay , "Lam Đình Nhân, em có giỏi lại lần nữa xem!"

      "Nếu thực Chân Nhân muốn em đem tặng cho nó, em làm như vậy."

      "Em!" tức giận ném mạnh tay ra, " ra ở trong lòng em có chút trọng lượng nào, đối với em, chỉ là món đồ chơi sao?"

      "Em..." có xem là món đồ chơi.

      "Lam Đình Nhân, lời của em biết làm người khác tổn thương."

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      7.1

      Lam Chân Nhân vẻ mặt kinh hoảng chạy ra khỏi khách sạn vừa lúc đó gặp phải Trương Quang Khải trở về.

      "Chân Nhân? Em sao vậy?"



      " Trương, em... nhanh đưa em rời khỏi nơi này , nhờ đó!"

      Trương Quang Khải biết có chuyện gì xảy ra, nhưng mà thấy giống như bị kích rất lớn , liền theo ý, mang rời khỏi khách sạn.

      đến cửa hàng tiện lợi mua chai nước, "Nước đây, em uống chút ."

      "Cám ơn" Lam Chân Nhân uống ngụm. " Trương, di động của có thể cho em mượn chút được ? Em định gọi điện thoại đến khách sạn thực tập xin phép, điện thoại di động của em để quên ở nhà rồi." tại cảm xúc của rất rối loạn.

      "Được" đưa di động qua.

      gọi điện đến khách sạn gặp thầy chủ nhiệm xin phép cho qua chuyện, sau đó đưa điện thoại di động trả lại cho , "Cám ơn."

      " có gì!" Nhìn thấy tâm trạng của dịu chút ít, Trương Quang Khải mới hỏi, "Vừa nãy trong khách sạn xảy ra chuyện gì sao?"

      " Trương, bởi vì vắng, gọi di động cho lại được, bởi vậy em trực tiếp lên lầu tìm Dịch." quyết định tự mình mang thức ăn đến cho Dịch, bởi vì sau đó phải đến chỗ làm, "Kết quả là hoá ra chị em lại ra mở cửa, nhưng lại mặc áo ngủ..." Hồi tưởng lại việc vừa mới chứng kiến, lòng đến bây giờ vẫn còn rất hỗn loạn.

      Vì vậy có gì lạ khi trông khiếp sợ như vậy.

      Nhìn thấy vẻ mặt Trương vẫn rất tự nhiên, Lam Chân Nhân thực thấy rất kinh ngạc, " Trương, chẳng lẽ sớm biết chị của em cùng với Dịch..." Đột nhiên liên tưởng tới kiện, "Lần trước Dịch có người con trong lòng, hơn nữa là tới Đài Loan mới quen biết, chẳng lẽ người phụ nữ kia chính là chị của em?"

      "Đúng vậy"

      Dịch thích chị sao?

      "Vì sao em ngu ngơ biết giới thiệu cho chị quen biết với ấy làm gì, sau đó bọn họ còn bí mật gặp gỡ nhau phải ?" Điểm này mới khiến thực khiếp sợ, bởi vì từ đầu tới đuôi cũng biết chị sau lưng lại cùng ấy lén hẹn hò.

      "Theo biết, Dịch tiên sinh và chị em trước khi em giới thiệu mọi người với nhau quen biết trước rồi."

      "Quen biết trước sao?" lại vô cùng kinh ngạc, " khi như vậy, vì sao ngày đó em giới thiệu họ quen biết, chị em cái gì cũng , còn giả bộ như quen biết nữa, cả Dịch cũng vậy nữa?"

      "Về điểm này, em hẳn là tự mình đến hỏi chị em, thích hợp thay ấy trả lời vấn đề này." Tuy rằng đại khái biết quá trình quen biết của Dịch tiên sinh cùng Lam Đình Nhân tiểu thư.

      "Chị em trước giờ cho dù có chuyện gì cũng với với em, vì sao lần này chị ấy lại giấu diếm chuyện quen biết Dịch chứ? Thậm chí ngay cả khi bọn họ ở cùng chỗ cũng với em..." Giọng điệu của thuần tuý chỉ là nén giận.

      " nghĩ chị của em hẳn là cố ý giấu diếm, còn nhớ ? Lúc em giới thiệu mọi người quen biết nhau, chị em nhìn thấy Dịch tiên sinh phải là hoảng sợ sao?"

      Đúng vậy, ngày đó cũng biết chị có gì là lạ, tạinhớ tới, hoá ra là bởi vì chị ấy thực quen biết Dịch, ngày đó còn tưởng chị do công việc liên tiếp quá mệt mỏi nên thái độ mới bình thường như vậy.

      "Nhưng mà sau này chị có thể với em mà, vì sao lại phải lén lút hẹn hò với ấy chứ?" Có lẽ có phần hơi giận, vào lúc với chị rằng thích Dịch, đáng lẽ ra chị ấy cũng phải ràng cho biết.

      "Tuy rằng Dịch tiên sinh thực thích chị em, nhưng mà bọn họ phải quan hệ người ."

      "Tại sao? Nhưng mà quan hệ giữa hai người bọn họ thoạt nhìn như là...." Chị phải mặc áo ngủ sao? Quan hệ của bọn họ hẳn là rất thân mật!

      "Dịch tiên sinh đề nghị hẹn hò với chị em, nhưng mà chị em lại đồng ý."

      "Sao?" Lam Chân Nhân sửng sốt, "Chẳng lẽ vì em cho nên chị mới đồng ý?"

      "Hẳn là nguyên nhân này."

      Tuy rằng biết người Dịch thích là chị khiến thực kinh hoàng, nhưng khi biết chị vì mà cự tuyệt , nhất thời lại cảm thấy chị có chút ngốc nghếch.

      Nhưng mà khi hồi tưởng lại cảnh nhìn thấy bộ dáng chị mặc áo ngủ xuất trong phòng Dịch, phải thừa nhận rằng bị ít đả kích.

      Trông thấy bĩu môi, Trương Quang Khải ôn nhu sờ sờ đầu "Còn nhớ ngày hôm qua em với cái gì ? Em em chỉ có 10% ghen tỵ mà thôi."

      Lam Chân Nhân quay lại nhìn cái, "Khó trách lại nhớ kỹ lời em , hoá ra là mang ý này."

      "Bây giờ còn là 10 % ghen tỵ, 90% chúc phúc ?"

      "Ghen tỵ đổi thành 50%" Ai bảo chị muốn gạt , khiến vừa khiếp sợ lại vừa tức giận, ghen tỵ từ đó mà luỹ thừa gia tăng them, "Nhưng đổi lại tới 100% chúc phúc"

      Đúng là có chút giận chị, nhưng mà Dịch là người tốt, nếu tương lại có ngày Dịch trở thành rể của , trở thành người thân của , chuyện đó cũng có gì là tốt.

      Cứ nghĩ như vậy, tâm tình tựa hồ tốt hơn nhiều.

      "Em tốt lại khéo hiểu lòng người." xinh đẹp lại ôn nhu dịu dàng biết quan tâm người khác.

      " sao nữa, người Dịch thích chính là chị em, em đương nhiên phải chúc phúc cho bọn họ" nhìn lướt qua đồng hồ, suy nghĩ, tại giờ cũng chưa quá muộn để tới chỗ làm "Tuy rằng em vừa mới gọi điện xin nghỉ phép, nhưng làm vẫn tốt hơn."

      Vừa mới nãy sợ cảm xúc hỗn loạn của mình ảnh hưởng đến công việc, nhưng mà tại còn vấn đề gì nữa, còn lại chỉ chờ ngày mai nghe chị lại mọi chuyện.

      =======================

      Cả đêm Lam Đình Nhân ngủ, ngồi trong phòng khách chờ em , trong lòng lo âu thôi.

      Tối hôm qua sau khi Chân Nhân rời , lâu sau cũng rời khỏi khách sạn, nhưng gọi cho Chân Nhân bao nhiêu cuộc vào điện thoại cầm tay mà nó cũng nghe, gọi điện đến khách sạn con bé thực tập, người trong đó còn hôm nay nó xin nghỉ phép, thực biết phải làm sao để tìm được nó nên chỉ có thể về nhà chờ, lúc đó mới biết em để quên điện thoại ở nhà.

      Mãi đến lúc hơn 8 giờ sáng nhìn thấy Chân Nhân về nhà, Lam Đình Nhân lập tức xông lên ôm lấy em , khóc rống thất thanh, thực lo lắng suốt cả đêm, chỉ sợ em bất trắc xảy ra chuyện.

      "Chân Nhân, chị xin lỗi!"

      Hai chị em đến phòng khách ngồi xuống, Lam Chân Nhân rút giấy lau mặt đưa ngay cho chị "Chị, làm sao chị quen biết với Dịch vậy?"

      Nếu mà là đêm qua, có cách nào ngồi xuống yên lành để chuyện cùng chị như vậy, nhưng sau khi ngồi chuyện với Trương hồi lâu, đồng thời trong lúc làm việc cũng tự suy nghĩ ít, bởi vậy quyết định tốt nhất là lắng nghe chị giải thích.

      "Được rồi, để chị ." Thế là đem toàn bộ câu chuyện kể lại cho em .

      Nghe chị kể lại quá trình quen biết với , Lam Chân Nhân thực bị doạ đến toát mồ hôi lạnh. Uống say, sau đó là tình đêm? Khó trách chị lúc ấy lại lựa chọn muốn giấu diếm quan hệ giữa bọn họ, hoá ra là thể ra miệng cho biết.

      Sau đó Dịch lại thích chị, đại khái có thể tưởng tượng, bởi vì chị xinh đẹp lại đơn thuần, cho nên ấy chị là việc cũng dễ hiểu.

      Lam Đình Nhân nghẹn ngào đem toàn bộ câu chuyện cho em , "Chân Nhân, chị thực phải cố ý muốn gạt em, chỉ là ngay từ đầu ra, nên sau này càng thể nên lời, chị cũng hề nghĩ đến chính mình sau này lại tiếp tục gặp gỡ với Dịch Thương Duệ."

      Lam Chân Nhân nhìn thấy chị mình vừa khóc lại vừa lo lắng vì mình, cảm thấy chị ấy rất ngốc, nhưng mà đó cũng là do chị ấy quá thương người em này mà thôi.

      tại ngẫm lại, lúc ấy tuy rằng khiếp sợ, lại thêm có chút tức giận, nhưng mà khó chịu giống như trong tưởng tượng, có lẽ thích Dịch như vậy, bởi vì mang lại cho cảm giác hệt như với ba ba của mình, chính là cái cảm giác được bảo hộ, cho nên mới có thể thích đến như vậy.

      Nhưng tình cảm giữa người chị dịu dàng của khác, đó nhất định là tình , thấy chị rất may mắn vì lúc ấy người chị gặp được là Dịch, có nên rằng chị ấy là ngốc nhân nên gặp được ngốc phúc ?

      Lam Chân Nhân tiếp tục lắng nghe chị , sau đó tin được mà la lên "Vậy sau khi em khỏi, chị với Dịch là chị muốn đem ấy tặng cho em àh?"

      "Là do ta ép hỏi chị, lúc ấy bởi vì chị thực lo lắng cho em, nên mới trả lời vậy."

      "Chị, chị như vậy, Dịch nhất định rất khó chịu" dám tưởng chị mình lại có thể ra điều như vậy, nhưng mà chuyện này quả hệt như mấy chuyện chị ấy làm, ngây ngốc ngu ngơ, thường thường hề lường trước kết quả.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      7.2


      Lam Đình Nhân cúi đầu, gì.

      "Chị, tuy rằng chuyện chị và Dịch ở cùng nhau khiến em cảm thấy bàng hoàng, nhưng mà chị là người chị duy nhất của em, em cũng thực thích Dịch, cho nên em chúc phúc cho các người."

      Nghe được lời chúc phúc từ em , Lam Đình Nhân nghẹn ngào, "Em giận chị sao?"

      " tức giận."

      "Vậy em tha thứ cho chị sao?"

      Lam Chân Nhân nở nụ cười, " tức giận còn phải tha thứ gì chứ!"

      Nhìn thấy em tươi cười cười với , Lam Đình Nhân nhịn được bật khóc, "Chị là người chị tồi tệ."

      " chút cũng tệ mà, bởi vì chị là người chị mà em nhất."

      Lam Đình Nhân cảm động ôm lấy em , "Chị cũng em nhất!" Con bé đứa em tốt nhất!

      "Còn Dịch nhất nữa" Lam Chân Nhân quên nhắc nhở, "Chị, chị nhanh lên tìm Dịch, đem mọi chuyện ràng, rằng lời chị tối hôm qua phải tình."

      "Uh"

      ====================

      Khi Lam Đình Nhân đến khách sạn tìm Dịch Thương Duệ ngờ tới thậm chí trả phòng.

      tần ngần đứng ở chỗ quầy tiếp tân, cho đến khi có người gọi tên lớn.

      "Lam Đình Nhân tiểu thư, gặp ở đây là tốt quá."

      nhận ra người vừa gọi là trợ lý đặc biệt của Dịch Thương Duệ, Trương Quang Khải.

      Hai người đến ghế phía trước ngồi xuống, "Tôi vừa tiễn Dịch tiên sinh ra sân bay, ấy về lại Mỹ rồi."

      Tối hôm qua sau khi chia tay với Chân Nhân ở khách sạn, Dịch tiên sinh đến tìm , sắc mặt u ám cho biết sáng hôm nay ấy muốn về lại Mỹ, chuyện ở Đài Loan toàn bộ giao cho xử lý.

      Tuy rằng hỏi nguyên nhân Dịch tiên sinh đột nhiên quyết định trở về, nhưng mà nghe Chân Nhân qua tình hình, cũng đoán được hẳn là phải có liên quan đến chuyện của Lam Đình Nhân tiểu thư.

      Vẻ mặt Lam Đình Nhân ngạc nhiên, " ta trở về sao?"

      "Lam tiểu thư, tuy rằng tôi biết giữa và tiên sinh xảy ra chuyện gì, nhưng tôi muốn cho biết, Dịch tiên sinh đối với lòng."

      "Vậy sao?"

      "Bởi vì mà Dịch tiên sinh quyết định hợp tác với xí nghiệp Phong Hoa, trong khi đối tượng hợp tác trước đây chúng tôi quyết định phải là Phong Hoa, Dịch tiên sinh xưa nay làm việc đều quyết đoán, chỉ quyết định khi suy nghĩ cặn kẽ, đột ngột thay đổi đối tác là chuyện chưa bao giờ phát sinh." biết mình nhiều chuyện, nhưng cảm thấy số việc cần phải cho biết.

      thực hợp tác với công ty nhà Xảo Lệ? Lam Đình Nhân tưởng việc này có kết quả, bởi vì ngày đó phải ngốc sao, bị người khác lợi dụng sao? nghĩ rằng đồng ý, nghĩ rằng ....

      "Còn có từ trước đến nay nếu đem so với công việc có cái gì quan trọng đối với Dịch tiên sinh, nhưng bây giờ ấy lại luôn phiền lòng, lơ là trong lúc làm việc, có thể thấy là do chậm chạp đồng ý cho phép ấy theo đuổi." những vậy chính Dịch tiên sinh còn cầu hủy bỏ lộ trình công tác chỉ vì còn mê ngủ, muốn đánh thức dậy.

      phiền lòng trong lúc làm việc? lại càng thêm kinh ngạc.

      Ở trước mặt , lúc nào cũng tỏ vẻ thản nhiên, biết rằng vốn dĩ trong lúc phiền lòng biết trả lời như thế nào cũng rối rắm ít.

      Kỳ , đối với tốt lắm, về điểm này phải biết, bởi vì khi thích , giọng điệu vô cùng ôn nhu, biểu cũng chân thành tha thiết, nhưng lại chỉ để ý tới chuyện của mình, tuyệt nhiên hề để ý tới cảm nhận của .

      "Trương tiên sinh, cảm ơn cho tôi biết những điều này!" Những lời này của ta khiến thấy được ràng tình cảm của dành cho là thực tâm trong khi luôn làm những điều đáng giận đối với .

      "Lam tiểu thư, định tính toán như thế nào?"

      "Làm thế nào?" suy nghĩ lúc, sau đó cười khổ, "Ngày hôm qua tôi toàn những lời quá đáng với ấy, làm cho ấy rất giận, tôi nghĩ chắc hẳn ấy muốn gặp lại tôi đâu?"

      Tuy rằng hẳn phải là tìm để xin lỗi, nợ lời giải thích, cho dù lúc ấy có lo lắng cho Chân Nhân như thếnào nữa, đầu óc có hỗn loạn như thế nào nữa cũng nên với như vậy, vô tình lạnh lùng làm tổn thương trái tim .

      Nhưng lời cũng , cũng tức giận đến nỗi trở về Mỹ, còn có thể làm gì được nữa đây?

      Cho dù tại có bay Mỹ tìm , có lẽ cũng muốn gặp mặt lần nữa.

      " định từ bỏ tình cảm của mình với tiên sinh sao?"

      Từ bỏ mối duyên nợ với Dịch Thương Duệ à? Lam Đình Nhân khó chịu đỏ đỏ mắt. Căn bản còn chưa nắm chắc được chính bản thân phá hủy nó, vậy làm sao có thể có lại lần nữa chứ?

      Nhưng rất thích , tuyệt muốn từ bỏ. "Trương tiên sinh, là trợ lý của ấy, có thể chỉ giáo tôi nên làm thế nào ?"

      " xin lỗi, về điểm này, tôi thể cho ý kiến." Theo như lời , Dịch tiên sinh thực vô cùng tức giận , ấy nên làm thế nào, cho nên nghĩ muốn cứu vãn lại mối tình này hành động đó phải xuất phát từ nội tâm chứ phải máy móc làm theo những gì khuyên bảo.

      Mặc dù muốn đưa ra ý kiến riêng của mình là muốn phải tự quyết định, đối với 2 người bọn họ chuyện này là trợ giúp khá lớn nhưng Lam Đình Nhân lại hoàn toàn hiểu lầm ý tứ của .

      "Tôi biết rồi." thể cho ý kiến? như vậy đại khái biết Dịch Thương Duệ tha thứ cho , cũng muốn gặp lại , cho nên ta mới thể đưa ra ý kiến gì giúp .

      Vẻ mặt thoạt nhìn có chút uể oải, có hiểu dụng ý của đây? Trương Quang Khải cảm thấy được có chút nghi hoặc, có chút việc thể ràng minh bạch.

      "Trương tiên sinh, vui khi chuyện cùng , cảm ơn , tôi về trước."

      "Lam tiểu thư, chờ chút!" lấy ra từ cặp táp ra tấm danh thiếp, "Đây là danh thiếp cho ."

      "Đây là?" lấy tay đỡ lấy tấm danh thiếp viết tiếng , vẻ mặt ngờ vực.

      " mặt này có số điện thoại cùng địa chỉ công ty chúng tôi ở Mỹ." Trương Quang Khải lật mặt sau của tấm danh thiếp, "Bên này chính là điện thoại văn phòng Dịch tiên sinh."

      Lam Đình Nhân hiểu vì sao ta đưa cho tấm danh thiếp, là muốn gọi điện thoại cho Dịch Thương Duệ sao? Nhưng mà lại như vậy, thế ta đưa cho cái này để làm gì?

      Có lẽ chỉ là trao đổi danh thiếp cho lịch theo lễ mà thôi.

      Vì thế gật đầu, đem tấm danh thiếp cất , sau đó rời khách sạn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :