1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Mỹ Nhân Ngư Ngốc Nghếch Của Tôi - Mễ Nhạc (10c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      4.3


      "Có vấn đề gì sao ạ?"

      " có việc gì!" Sắc mặt Dịch Thương Duệ bình tĩnh. "Sắp xếp cho tôi gặp mặt với đại diện bên Đại Khánh."

      "Tôi biết rồi."

      Khẽ liếc nhìn đồng hồ, sau đó đứng dậy, Dịch Thương Duệ cầm lấy áo khoác vắt bên mặc vào. "Tốt lắm, mấy chuyện khác giao cho hết xử lý."

      "Dịch tiên sinh, muốn ra ngoài?" Trương Quang Khải khẽ ngạc nhiên.

      "Đúng."

      "Nhưng mà tôi nhớ là trưa hôm nay có lịch hẹn kí kết hợp đồng nào..."

      "Tôi hẹn mỹ nhân ngư của tôi cùng nhau ăn cơm trưa." nở nụ cười, "Thế nào, còn có việc gì sao?"

      " có." lắc đầu. "Dịch tiên sinh, xem hình như rất thích mỹ nhân ngư của nha." rất ít khi nhìn thấy ông chủ nhắc đến bất kì người phụ nữ nào mà có biểu vui vẻ như vậy.

      "Tôi chỉ có thể ấy khiến cho tôi rất hứng thú!" trả lời khéo léo. " phải biết mỹ nhân ngư của tôi là ai rồi chứ?"

      Nghe hỏi, Trương Quang Khải giấu diếm, "Nếu như tôi đoán sai người đó chính là Lam Đình Nhân tiểu thư, chị của Lam Chân Nhân, đúng ?"

      "Ha ha, liệu có gì qua được cặp mắt của đây hả? Chuyện gì cũng lừa được !" Thực tình cũng muốn giấu diếm, nếu trả lời rồi. "Được rồi, tôi phải đây, cuộc hẹn này tôi dự tính phải cố gắng lừa để bắt cóc được ấy, lỡ mà mỹ nhân ngư chờ lâu quá trốn mất, tôi thất vọng lắm đó."

      "Được, chúc hẹn hò vui vẻ."

      Nhìn bóng sếp rời , Trương Quang Khải quyết định đem mấy lời trong lòng ra nữa.

      vốn muốn hỏi, sếp đối với Lam Đình Nhân tiểu thư có nghiêm túc hay .

      Nhưng mà biết Dịch tiên sinh về phương diện tình cảm chưa từng dự tính xa vời, bởi vậy ta đối với Lam Đình Nhân tiểu thư "nghiêm túc" là ở mức độ nào, chỉ sợ ngay cả bản thân ta cũng biết? Như vậy cho dù có mở miệng hỏi, hẳn cũng chỉ nhận được đáp án mơ hồ mà thôi.

      Nhưng mà từ thứ Sáu tuần trước tới hôm nay, qua tuần, nếu chỉ đơn thuần là tình đêm, hẳn là duy trì lâu như vậy, hơn nữa, hai ngày trước Dịch tiên sinh sau khi kết thúc mấy cuộc họp, từng oán giận hình như nếu ta gặp mỹ nhân ngư cảm thấy vô cùng buồn chán, hại tinh thần của ta sa sút, làm việc nổi.

      Lời này mới nghe qua tưởng như đùa, nhưng trước giờ Dịch tiên sinh khi làm việc chưa từng nhắc tới chuyện phụ nữ, hơn nữa ngay lúc đó vẻ mặt ta ngoại trừ có vài điểm bất mãn, còn có chút mất mát, có thể thấy được mức độ mà ấy thích Lam tiểu thư vượt xa khỏi cái "hứng thú" như lời ấy .

      ======================

      Lam Chân Nhân tay xách theo đống đồ ăn vất vả làm, giữa trưa đến công ty tìm Dịch, hỏi qua Trương, Dịch trưa hôm nay có lịch gì, mà cũng gọi điện thoại cho Dịch, bởi vì muốn cho bất ngờ, hy vọng thích đồ ăn làm.

      "Chân Nhân, có lỗi, Dịch tiên sinh giữa trưa lại có hẹn bất ngờ, cho nên vừa mới ra ngoài." Trương Quang Khải mặt có chút áy náy.

      Bỗng nhiên vừa mới nghe Dịch tiên sinh nhắc tới trưa nay có hẹn với Lam Đình Nhân, tuy rằng muốn cho Dịch tiên sinh biết Chân Nhân trưa hôm nay tìm đến , nhưng thấy Dịch tiên sinh suốt mấy ngày buồn bã hiếm hoi mới có lại được nụ cười, cho nên cũng khó ra miệng.

      Bởi vì vậy, cảm thấy thực có lỗi với Chân Nhân.

      " Trương, phải giải thích với em đâu, Dịch cũng là vì công chuyện, có vấn đề gì đâu." Mặc dù có chút thất vọng, nhưng mặt Lam Chân Nhân vẫn tươi cười, bởi vì muốn làm cho Trương phải tự trách. " Trương, có hẹn với ai ? Em cũng có làm phần cho đây."

      Trương Quang Khải nhìn , lần đầu tiên nhìn thấy khuôn mặt Chân Nhân lộ ra những đường nét uyển chuyển đúng tiêu chuẩn mỹ nhân phương đông, liền cảm thấy rất được, hơn nữa cá tính nhu thuận dịu dàng, nhưng mà Dịch tiên sinh hình như đối với bé này chút hứng thú, ngay cả lần này đến Đài Loan có gặp mặt hay cũng phải đợi phải nhắc.

      Vốn là sếp trả lời muốn gặp , nhưng sau đó lại chủ động hỏi điện thoại của Chân Nhân, lúc ấy còn thấy kỳ quái Dịch tiên sinh làm sao có thể đột nhiên thay đổi chủ ý như vậy, ra là vì Lam Đình Nhân tiểu thư.

      Nhận ra Trương nhìn gì, Lam Chân Nhân cảm thấy kỳ lạ hỏi: " Trương, làm sao vậy, có phải là cũng có việc hay ? Nếu là như vậy, có vấn đề gì, lần sau em lại đến."

      " sao, bây giờ cũng là thời gian nghỉ ngơi." Trương Quang Khải nhàng cười cười, ", chúng ta đến phòng khách, vừa lúc đói bụng."

      "Ân." Có người cổ động làm cho cũng cảm thấy hứng thú.

      Hai người vào phòng khách, Lam Chân Nhân đem lồng cơm đặt lên bàn, sau đó lại lấy ra từng tầng từng .

      Nhìn năm cái hộp đựng đầy đồ ăn, tuy rằng biết tên từng món, nhưng nhìn ra được mấy món đó đều phải món gia đình thông thường, bởi vì mỗi món trông vừa ngon miệng lại vừa tinh xảo, nhất định tốn ít thời gian.

      "Thơm quá, nhất định ăn rất ngon, ngại ăn sạch hết chứ?"

      "Ăn sạch hết?" Lam Chân Nhân run lên, sau đó hiểu được nhất định là muốn an ủi mới như vậy, điều này làm cho cảm thấy đau khổ, cũng nở nụ cười. "Ăn sạch hết đương nhiên là rất tốt, nhưng Trương nếu ăn nhiều như vậy, có thể biến thành ông bụng bự nha."

      So với Dịch vô tâm lại nghiêm túc, Trương tựa như trai hàng xóm nhà bên, đối với thân thiết, bởi vậy mỗi lần đều là gọi điện thoại trước cho Trương, hỏi mấy chuyện về Dịch.

      "Đồ ăn ngon trước mặt, có thành ông lão bụng bự thành ông lão bụng bự vậy."

      cười cầm chiếc đũa cùng cái đĩa đưa cho . "Như vậy mời dùng !"

      Trương Quang Khải cam đoan, " nhất định ăn hết sạch."

      "Ha ha." vui vẻ cười.

      Trương Quang Khải ăn đồ ăn, tiếp đó nhớ tới việc. "Chân Nhân, hỏi em, nếu Dịch tiên sinh có người trong lòng rồi, em làm như thế nào?"

      Tuy rằng chưa xác định được tình cảm của Dịch tiên sinh đối Lam Đình Nhân tiểu thư, nhưng chuyện có thích ở mức độ nhất định có thể xác định được, hơn nữa, tương lai lỡ mà Chân Nhân biết người trong lòng của Dịch tiên sinh là chị của , chắc hẳn bị đả kích .

      nay hai chị em sống nương tựa lẫn nhau, hơn nữa tình cảm xem ra rất tốt, hy vọng sau này do chuyện này mà ảnh hưởng đến tình cảm chị em của các .

      " Dịch có người thích sao?" Lam Chân Nhân có chút kinh ngạc, bởi vì trước đây Trương từng qua Dịch có bạn , cũng có người trong lòng.

      " phải, vừa mới đây chỉ là giả thiết."

      "Câu hỏi giả thiết sao?" suy nghĩ. "Nếu Dịch có người thích, em chúc phúc cho ấy."

      "Em khó chịu sao?" phải thích Dịch tiên sinh lắm sao?

      "Khó chịu? Có lẽ là có, nhưng mà em thể nhất định bắt Dịch thích em được, ngược lại dường như hy vọng được nhìn thấy ấy hạnh phúc."

      Trương Quang Khải cảm thấy được những lời này là tâm, bởi vì biểu của thoạt nhìn rất chân thực, nhưng đây dường như có chút kỳ lạ. "Nhưng phải em rất thích ta?"

      "Đúng vậy, em rất thích Dịch." thường hỏi Trương chuyện về Dịch, bởi vậy lòng trả lời tâm ý của mình. "Mẹ em qua đời từ rất sớm, tay cha em nuôi nấng hai chị em em lớn lên, tuy rằng cha em chỉ là nhân viên công vụ bình thường, nhưng cha rất thương chị em, đối với em mà , thế giới này vĩ đại nhất là cha, nhưng cha em ba năm trước đây qua đời." Giọng của Lam Chân Nhân vô cùng khổ sở và sầu não.

      "Năm ngoái lúc em thực tập ở khách sạn bên Australia bị nữ khách gây khó xử, cũng bị cầu bồi thường, em cảm thấy rất sợ hãi, may mà có Dịch giúp em, em rất vui, cảm giác ấy giống như cha em bảo hộ cho em, cho em bị thương tổn hay ủy khuất gì hết, cho nên từ giây phút đó em rất thích Dịch." Lúc ấy Trương ở đó, sau đó lâu mới vào khách sạn.

      Thích giống như cha?

      Lời của Lam Chân Nhân khiến cho Trương Quang Khải có chút kinh ngạc, nhìn cái biểu cảm sùng bái khuôn mặt , dường như có thể cần phải lo lắng cho chị em sau này vì Dịch tiên sinh mà tình cảm xấu nữa.

      " Trương, sao ăn? Có phải tại em nhiều quá ?" Tuy rằng Trương đối xử với vẫn rất thân thiết, nhưng vừa rồi hình như là hơi nhiều, có lẽ làm Trương cảm thấy thực nhàm chán.

      " đâu, rất thích chuyện phiếm với em, cho nên em cứ tiếp tục có vấn đề gì."

      "Ân."

      Trương Quang Khải vừa ăn đồ ăn ngon, vừa nghe Lam Chân Nhân chuyện, cả hai trải qua buổi trưa vui vẻ.

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      5.1


      " vậy là có ý gì?"

      Giữa trưa, Lam Đình Nhân vội vàng đến quán ăn mà Dịch Thương Duệ nhắc tới, vừa ngồi xuống, liền khẩn trương hỏi.

      Vì Chân Nhân, quyết định gặp mặt nữa, cho dù nhiều lần đánh tiếng mời cùng dùng cơm, đều tìm cớ cự tuyệt, chỉ hy vọng có thể thử qua lại với Chân Nhân.

      Kết quả là sáng nay nhận được tin nhắn gửi, cái gì mà tốt hơn nên thân thiện với chút, nếu có thể oán trách với Chân Nhân là đối xử với tốt.

      quả hiểu, lẽ ý của ta là muốn cho Chân Nhân biết việc giữa hai người sao? Lòng cứ khẩn trương, liền gọi điện thoại hỏi , nhưng chỉ gặp mặt nhau mới trả lời câu hỏi của , rồi cho địa chỉ tiệm ăn này, bảo đúng giữa trưa đến.

      phải là cơm tối mà là cơm trưa, cũng hẹn ở phòng ăn của khách sạn ở, Lam Đình Nhân cảm thấy yên tâm phần nào, hơn nữa muốn biết rốt cuộc ta có ý đồ gì, vì vậy đến nơi hẹn rất đúng giờ.

      Thấy được người lâu ngày gặp, Dịch Thương Duệ khẽ mỉm cười. "Đừng vội, vừa rồi giúp em gọi món, là bò bít-tết, hy vọng là em thích."

      Tuy rằng Lam Đình Nhân chỉ định chuyện xong với liền, nhưng ngay lúc đó người phục vụ đem thức ăn lên, nên đành đợi người phục vụ bày xong lên bàn mới được.

      "Mời hai vị từ từ dùng bữa."

      Sau khi người bồi bàn rời , liền hỏi lại thêm lần nữa. "Tin nhắn lúc sáng gửi là có ý gì? định đem chuyện giữa hai ta với Chân Nhân sao?" Vì nhận được tin nhắn lúc sáng của hại thể chuyên tâm vào công việc.

      Chỉ là nhìn thấy vẻ hoảng hốt lo lắng của , Dịch Thương Duệ lại càng bình tĩnh, cầm lấy dao nĩa đưa cho , "Mau thử xem, món bò bít-tết ở đây rất có tiếng."

      làm gì có tâm trạng để ăn bò bít tết!

      "Dịch Thương Duệ, rốt cuộc có ý gì?"

      "Em ăn trước , rồi mới trả lời câu hỏi của em!"

      "!" đành nhận lấy dao nĩa, cắt miệng bò cho vào miệng.

      "Ngon ?"

      Tuy là lòng dạ nào thưởng thức, nhưng mùi vị ( nhai) trong miệng quả rất ngon làm hai mắt sáng ngời, nhịn được tán thưởng, "Ân, ngon lắm." thịt mềm mà rất ngon.

      "Em thích là được rồi." Dịch Thương Duệ cũng bắt đầu động dao nĩa.

      "Tôi ăn rồi, vậy có thể trả lời được chưa?" Tuy là bò bít-tết rất ngon làm ăn miếng rồi lại miếng nhưng vẫn quên mục đích của cuộc gặp mặt này.

      Ăn miếng bít-tết, cuối cùng cũng chịu trả lời . "Nếu muốn vào đêm em của em giới thiệu hai ta quen biết sớm rồi."

      "Nếu việc giữa hai ta cho Chân Nhân biết, vậy tin nhắn lúc sáng là..."

      cười , "Trong tin nhắn có viết gì sao? Hẳn là có viết đem "bí mật" giữa hai ta với em của em chứ?"

      " thực như vậy, nhưng mà..." ý tứ trong cái tin đó hình như là ý này mà, nhìn , phải là lại bị trêu chọc nữa chứ? "Nếu phải là ý đó, sao lại gửi tin nhắn đó đến cho tôi, hại tôi còn tưởng là... điện thoại là được rồi, sao còn khăng khăng đòi phải cùng ăn cơm?"

      "Muốn gặp em được sao?"

      "Cái... Cái gì?" Tim Lam Đình Nhân đập thình thịch, hiểu vì sao đột nhiên những lời này. Muốn... muốn gặp ? lẽ lại muốn trêu ghẹo ? Cho dù có là vậy, trong lòng lại vì câu này mà đập điên cuồng.

      " muốn gặp em, nên mới hẹn em ra cùng ăn cơm." Tuy rằng ra những lời này ngay cả bản thân còn hiểu nổi, nhưng đích là muốn gặp .

      Nhưng vì cái gì?

      là, cũng hiểu nổi tình cảm trong lòng, chỉ là cảm thấy vừa thẳng thắn vừa đáng , động cái là xấu hổ đỏ mặt, vô thức làm cho người ta cảm thấy gợi cảm lại mê người, đương nhiên phù hợp giường của hai người càng làm cho cảm thấy thỏa mãn chưa từng có...

      Tóm lại, đơn giản câu, đối với , rất thú vị!

      chỉ như vậy, cảm giác ôm lấy mà ngủ cũng rất tuyệt vời, kết quả buổi sáng hôm đó lúc mơ màng đưa tay ra định ôm mỹ nhân vào lòng, phát bên giường kia hoàn toàn trống , ngoại trừ cảm giác trống rỗng vì ôm được cơ thể ấm áp mịn màng thơm ngát kia ra, việc tiếng nào mà chạy mất cũng làm cảm thấy rất vui.

      Càng đáng giận hơn chính là, trong đầu của bé ngốc này biết suy nghĩ cái gì, lại vì em của muốn tiếp tục gặp nữa, hơn nữa còn rất cố chấp, chịu nghe điện thoại của làm thể dùng chút thủ đoạn, gửi tin nhắn uy hiếp đe dọa đó, quả nhiên thu được hiệu quả mà mongmuốn.

      vốn vẫn còn giận , nhưng lúc thấy bóng dáng xuất ở cửa tiệm ăn, cơn giận đột nhiên giảm hơn nửa, thấy khen bít-tết ngon, lại càng vui hơn.

      thích cảm giác được ở bên , đây là việc gần đây mới nhận ra được.

      "Tôi..." Nghe khẳng định thêm lần nữa vì muốn gặp nên mới mời ăn cơm, Lam Đình Nhân hồi hộp đến mức biết nên gì.

      "Khóe môi em dính tương kìa."

      "Ân?"

      chuẩn bị buông dao trong tay ra để lấy khăn giấy lau nhưng ngăn lại.

      "Đừng nhúc nhích, giúp em lau."

      Dịch Thương Duệ lấy khăn giấy, dịu dàng giúp lau vết tương bên miệng. "Xong rồi."

      Trái tim Lam Đình Nhân vốn đập loạn vì câu muốn gặp của , giờ lại vì hành động quá mức thân mật của mà giờ phút này nó càng đập như trống trận, sấm nổ vang ầm ầm trong đầu.

      "Đó phải là Đình Nhân sao?"

      Nghe thấy có người gọi tên mình, Lam Đình Nhân từ trong bối rối hoàn hồn lại, là Xảo Lệ cùng với Học Hanh.

      "Quả nhiên là Đình Nhân." Trịnh Xảo Lệ cười tươi về phía , Lục Học Hanh phía sau, "Đình Nhân, ngờ là gặp lại cậu ở đây."

      "... Ân." Đình Nhân nở nụ cười được tự nhiên, tháng từ ngày hai người họ kết hôn, đây là lần đầu tiên gặp lại hai vợ chồng họ.

      "Lúc nãy mình vừa đến bệnh viện xét nghiệm, Học Hanh cùng với mình, vì hôm nay biết được em bé là trai hay là rồi". mặt Trịnh Xảo Lệ lên nụ cười hạnh phúc của người làm mẹ.

      "Vậy kết quả em bé là trai hay là ?"

      "Là con , mình thích con nhất!"

      "Quá tốt rồi, chúc mừng cậu, Xảo Lệ, còn Học Hanh nữa, chúc hai người có bé dễ thương." Gặp lại Học Hanh, Lam Đình Nhân cảm thấy dường như bản thân có thể bình thản đối mặt với , có lẽ là quên cảm giác thích rồi.

      "Cảm ơn cậu, Đình Nhân." So với gặp Lam Đình Nhân, Lục Học Hanh càng chú ý đến người cùng ăn cơm với hơn, nếu như nhớ lầm , người đó chắc là... "Đình Nhân, giới thiệu bạn em với mọi người sao?"

      nghĩ đến Học Hanh lại muốn làm quen với bạn , điều này làm hoàn toàn kinh ngạc, "Á, đây là bạn của em, tên là Dịch Thương Duệ." Giới thiệu như vậy chắc là được chứ? Quan hệ giữa hai người bọn họ cũng có thể xem như là bạn bè.

      "Dịch Thương Duệ?" Nghe được đối phương quả đúng là Dịch Thương Duệ, Lục Học Hanh vui vẻ giơ tay ra định bước đến gần làm quen. "Dịch tiên sinh, phải là...."

      "Xin lỗi, tôi thích bị người khác làm phiền khi dùng bữa." Dịch Thương Duệ chút thân thiện thậm chí còn tỏ thái độ lạnh nhạt, làm cả ba người còn lại đều bàng hoàng kinh ngạc.

      Lục Học Hanh vừa nghe liền biết Dịch Thương Duệ có ý đuổi khách, tuy rằng rất muốn làm quen với nhân vật quan trọng này, nhưng biết càng thể đắc tội Thương Duệ nên lộ ra nụ cười hòa nhã thường ngày, "Đình Nhân, có lỗi, quấy rầy em dùng cơm với bạn, khi nào rãnh liên lạc." Dứt lời, liền nắm lấy tay vợ rời .

      Thấy Xảo Lệ và Học Hanh lúng túng gượng gạo rời , Lam Đình Nhân hiểu vì sao thái độ vừa rồi của Dịch Thương Duệ lại lạnh lùng như vậy, là vì bọn họ chỉ là bạn sao?

      "Họ là bạn của tôi, lúc nãy nên đối xử với họ như vậy." Cho dù nên là bạn , nhưng thái độ của cũng cần phải tệ như vậy.

      Dịch Thương Duệ vui nhìn . "Người đàn ông lúc nãy là tên bạn trai trước đây vứt bỏ em để chạy theo con nhà giàu?"

      khỏi kinh ngạc. "Làm sao biết được việc này?"

      "Hôm em uống say cho biết."

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      5.2

      "Cái gì?" Trời ơi, cư nhiên lại đem việc này với ! "Tôi... Tôi còn gì khác nữa ?"

      "Em em muốn quên Lục Học Hanh, nên tìm lên giường để giúp em quên ta." Giọng điệu của vẫn tiếp tục vui.

      Lam Đình Nhân xấu hổ đến mức muốn đào cái hố mà chui xuống, ngờ ngay cả việc như vậy mà bản thân cũng ra được! Lấy tay che lại đôi má nóng lên của mình, biết nên giải thích như thế nào với về những lời ra lúc say rượu.

      "Kỳ thực Học Hanh phải là bạn trai của tôi, tôi và ta chỉ là gặp mặt vài lần, là tự bản thân tôi thích ta, ta hề thích tôi, sau đó ấy thích Xảo Lệ, tháng sau liền kết hôn." biết vì sao bản thân lại giải thích với .

      Nghe những lời giúp cho tên bạn trai cũ, điều này làm trong lòng Dịch Thương Tuệ càng vô cớ dấy lên cơn tức giận đố kỵ, "Nếu ta thích em, hơn nữa cũng lấy người phụ nữ khác, vì sao lúc nãy lại ngây ngốc nhìn ta cười? Thế nào, vẫn còn người ta sao?"

      "Tôi đâu có ngây ngốc..." Phát bản thân hơi lớn tiếng, thu hút ánh nhìn của những người khách xung quanh, Lam Đình Nhân lúng túng cúi thấp đầu.

      biết vì sao Dịch Thương Duệ đột nhiên lại tức giận, chuyện với cay nghiệt như vậy , từ hồi quen biết , ngoài việc hay trêu ghẹo ra luôn dịu dàng với , lại càng chuyện theo kiểu sắc bén châm chích như vậy, điều này làm cảm thấy đau lòng.

      hiểu nguyên nhân vì sao lúc này lại đau lòng, nhưng thích hờ hững lạnh nhạt mà châm biếm như vậy.

      Thấy cúi đầu, Dịch Thương Tuệ coi như ngầm thừa nhận, việc này chỉ làm ghen tuông mà lửa giận trong lòng cũng theo đó mà dâng cao.

      "Loại đàn ông như Học Hanh chỉ nhìn thôi cũng đủ biết ta là tên tiểu bạch kiểm*, cố ý tiếp cận em để rồi sau đó có thể làm quen với người bạn giàu có của em, mục đích là làm con rể hào môn, chỉ có em ngu ngốc cho đến giờ vẫn còn ta." (*dạng con trai mặt trắng, non choẹt, yếu ớt, giả vờ ngây thơ, hình tượng tiêu biểu nhất là bạn Thúc Sinh trong Kiều)

      Tôi còn ta nữa rồi! Trong lòng Lam Đình Nhân thầm kêu lên, hiểu vì sao lại tức giận như vậy, mà cho dù bây giờ vẫn còn Học Hanh nữa, thấy cũng nên phê bình người khác như vậy, vì căn bản là quen biết Học Hanh.

      "Học Hanh phải là loại người như vậy, tôi tin ấy Xảo Lệ mới kết hôn với ấy, giống như đâu!" tin Học Hanh phải là loại đàn ông cơ hội như vậy.

      "Em ngu ngốc tới hết thuốc chữa rồi!" là tức chết mà!

      Lại mắng ngu ngốc! Đâu phải chỉ có mình biết tức giận, cũng tức vậy. "Giữa hai chúng ta chút quan hệ cũng có, cho dù tôi có ngu ngốc, đó cũng là chuyện của tôi, liên quan gì đến hết!"

      "Có là giữa hai ta chút quan hệ cũng có sao?"

      "Đúng!"

      ********************

      Sau khi kết thúc bữa ăn sáng vui vẻ gì, quay về công ty, Lam Đình Nhân đột nhiên cảm thấy muốn khóc.

      hiểu rốt cuộc tại sao lại điên lên như vậy, là vì bọn họ là bạn bè, hay còn có nguyên nhân nào khác?

      Chỉ là vì sao lại muốn khóc chứ?

      Là vì thèm nghe giải thích, cứ nghĩ là còn Học Hanh, còn lúc hỏi có phải giữa hai người bọn họ chút quan hệ cũng có, dỗi nên trả lời là có chứ sao!

      Mà cho dù có trả lời như vậy, đáng ra tinh thần cũng thể sa sút tới mức này, lẽ cũng muốn có quan hệ gì với ta sao?

      Đầu rất là nhức, lòng dạ rối bời, tâm tình lại tốt.

      Nhưng cảm thấy bản thân mình thực vô tội, hoàn toàn hiểu vì sao lại tức giận với , hơn nữa cũng là tại có việc gì lại phê bình lung tung Học Hanh và Xảo Lệ, cho nên lúc đó mới giận mà như vậy.

      "Đúng vậy, nên phê bình Học Hanh như vậy!"

      "Ai phê bình Học Hanh?"

      Tiếng của Châu BộiNy đột nhiên vang lên ở cửa phòng làm việc của , làm Lam Đình Nhân lầm bầm làu bàu mình chợt giật nảy mình, "BộiNy, cậu vào lúc nào vậy?"

      "Mình có gõ cửa, nhưng mà có người nghe thấy." BộiNyđưa cho tờ hóa đơn, "Mình gửi giúp cậu tác phẩm dự thi rồi, biên lai nè."

      "Cám ơn cậu, BộiNy." cẩn thận cất biên lai vào.

      "Lúc nãy hình như mình nghe cậu ai phê bình Học Hanh phải ?"

      "Là người bạn, Học Hanh là người tốt, thấy vì Học Hanh muốn làm con rể danh môn nên mới tiếp cận mình nhờ mình mà quen biết Xảo Lệ."

      "Người bạn đó của cậu đúng lắm, hôm nào dắt ra giới thiệu cho tớ biết ." Châu BộiNy vỗ tay tán thưởng.

      Thấy bạn tốt vỗ tay, Lam Đình Nhân kinh ngạc, "BộiNy, cậu cũng nghĩ như vậy sao?"

      "Đúng vậy! Lúc trước là vì sợ cậu tổn thương, nên mình dám nhiều, người bạn đó của cậu đúng lắm, loại đàn ông như Lục Học Hanh đích thực là người xấu, ham ăn biếng làm, chỉ muốn chân mà bước lên trời."

      Lam Đình Nhân ngờ BộiNy đột nhiên lại có cùng cách nghĩ giống Dịch Thương Duệ, nhất thời ngẩn cả người.

      "Nhưng mà cũng khó trách cậu nhìn ra được bản chất của ta, vì cậu thực quá thơ ngây đơn thuần!" Cho nên mới bị loại tiểu bạch kiểm như tên Học Hanh gạt. "Trước đây đối với cậu quá vồn vã niềm nở, dồn dập quan tâm gọi điện thoại đến mức giống như nịnh bợ, lúc đó mình thấy kỳ lạ rồi, cho đến lúc cậu ta Xảo Lệ, mình mới khẳng định ra tiếp cận cậu là có mục đích."

      Dù sau này biết Học Hanh vốn là loại đàn ông gì, nhưng lúc đó Lam Đình Nhân vẫn còn chật vật khó bỏ qua được tình cảm này, nên nghĩ thầm hai người họ dù sao cũng chia tay, cũng cần phải nhiều cho Lam Đình Nhân, tránh cho đau lòng hơn.

      Đối với phân tích của người bạn tốt, cực kỳ kinh ngạc.

      "Cái gọi là người trong cuộc thường u mê, cho nên cũng trách cậu nhìn ra bản chất của , nhưng cậu thử nghĩ xem vì sao chỉ vừa quen Xảo Lệ, nhanh chóng rơi vào lưới tình? Cuối cùng là chiêu gạo nấu thành cơm, từ giai đoạn hẹn hò, mang thai rồi tới kết hôn, trước sau cũng được nửa năm, lập tức từ nhân viênnghiệp vụ quèn, trở thành địa vị con rể nhà giàu, quá là lợi hại!"

      Cho đến khi Chu Bội Ny rời , Lam Đình Nhân vẫn còn bàng hoàng kinh ngạc.

      Vì sao ngay cả BộiNy cũng như vậy?

      lẽ đúng như ấy , là do bản thân là người trong cuộc nên u mê?

      đâu, Học Hanh phải là loại người như vậy, vả lại hôm nay nhìn thấy trân trọng thương Xảo Lệ như vậy, còn chu đáo dẫn ấy khám thai, hẳn là phải lòng Xảo Lệ lắm chứ phải là vì tiền.

      Nhưng mà Bội Ny là bạn tốt của , theo biết, ấy là người thẳng thắn tuyệt đối xấu hãm hại ai, lẽ Học Hanh quả là loại người đó?

      tại, đầu óc ngày càng hỗn loạn mất rồi!

      ******

      "Dịch tổng tài, khỏe chứ, còn nhớ tôi ? Tôi là bạn tốt của Lam Đình Nhân, trưa hôm qua chúng ta có gặp qua lần ở nhà ăn."

      Trưa hôm qua mới gặp mặt, sáng nay lập tức tới viếng thăm , còn đặc biệt nhắc lại ta là "bạn tốt" của Đình Nhân... Dịch Thương Duệ nhìn người đàn ông ngồi trước mặt , nghĩ ra bé ngốc nghếch ấy thích tên này ở điểm nào, nhìn kiểu nào ta vẫn là kẻ cơ hội!

      Mà cũng biết là ta quá thông minh hay là làm ra vẻ khôn ngoan đây, biết để đến hôm sau cho nguôi giận rồi mới đến tìm, nhưng là, giờ những chưa nguôi giận mà còn giận hơn nữa!

      Giống như trưa hôm qua vậy, vẻ mặt của Dịch tổng tài rất khó coi, Lục Học Hanh biết đáng ra hôm nay nên đến tìm , có lẽ nên để thêm vài hôm nữa hẳn đến, nhưng mà với trình trạng tại thể chờ thêm ngày nào nữa, thậm chí chiều hôm qua là muốn tìm ấy.

      Lúc đầu kết giao với Xảo Lệ, cha vợ từng muốn chia tay với Xảo Lệ, sau này là vì ấy mang thai, nên ông mới thể đồng ý để bọn họ kết hôn, lần này cha vợ giao cho phụ trách dự án hợp tác lớn như vậy, biết kỳ thực ông muốn thử năng lực của .

      Dự án này có thành công hay đối với cực kỳ quan trọng, tuy là nhờ có Xảo Lệ làm thuyết khách cho , thăng lên chức quản lý, nhưng tuyệt đối để cha vợ thất vọng, nhất định đem bản hợp đồng hợp tác ngay ngắn đặt trước mặt ông.

      Chỉ là cho dù có muốn tranh thủ hợp tác với tập đoàn Hoa Dịch đến mức nào chăng nữa nhưng vẫn cách nào gặp được mặt của Dịch tổng tài dù ta đến Đài Loan nhiều ngày như vậy, càng tệ hơn là, nghe Dịch tổng tài gặp mặt với đối thủ của bên , cũng chính là đại diện công ty Đại Khánh, cho nên mới khẩn trương mà lợi dụng chút quan hệ đến thăm Thương Duệ.

      Nhưng thực ngạc nhiên là Lam Đình Nhân lại có thể quen biết Dịch tổng tài, tuy biết quan hệ giữa hai người bọn họ, nhưng ít nhiều gì cũng cảm nhận được Dịch tổng tài hình như có ý với Đình Nhân, bằng lúc trước dù cho có qua được bao nhiêu cửa ải vẫn cách nào gặp mặt được tổng tài, nhưng chỉ cần là bạn của Đình Nhân, Dịch tổng tài liền lập tức đồng ý cho gặp mặt rồi.

      Hơn nữa trưa hôm qua ở phòng ăn, kỳ thực sớm thấy Đình Nhân trước cả vợ , đương nhiên cũng thấy được hành động thân mật giúp lau miệng của Dịch tổng tài, vẫn còn nhớ biểu tình dịu dàng ấm áp lúc đó mặt Dịch tổng tài.

      Tóm lại, có lẽ có thể lợi dụng giao tình với Đình Nhân mà giành được hợp đồng lần này.

      Trương Quang Khải im lặng , chỉ giương mắt nhìn tình cảnh kỳ lạ trước mặt. ràng Dịch tiên sinh quyết định hợp tác với công ty Đại Khánh, nhưng vẫn chịu tiếp kiến giám đốc Lục, chắc là bởi vì giám đốc Lục ta là bạn bè tốt của Lam Đình Nhân tiểu thư.

      Chỉ là trưa hôm qua Dịch tiên sinh vui vẻ đến chỗ hẹn, nhưng lúc về lại nổi trận lôi đình, hiếu kỳ rốt cuộc trưa hôm qua xảy ra chuyện gì, có khi nào là có can hệ đến giám đốc Lục ?

      Dịch Thương Duệ hơi nhíu mày, giọng trầm thấp nghe có vẻ hơi công kích. " là bạn tốt của Lam Đình Nhân, các người là loại bạn tốt nào đây?"

      Vì hôm qua chứng kiến hành động thân mật giữa với Lam Đình Nhân, nên Lục Học Hanh cẩn thận trả lời. "Lam Đình Nhân là bạn học cao trung của tôi và vợ mình, cũng là bà mai cho tôi với vợ."

      "Chỉ có như vậy thôi?"

      Sợ hiểu lầm, Lục Học Hanh kiên định gật đầu. "Đúng vậy."

      " ?" Dịch Thương Tuệ hừ lạnh tiếng. Nếu bé ngu ngốc đó biêt tên đàn ông trước mặt đem vứt chút vướng bận như vậy, hẳn là nhất định hối hận từng vì ta mà mượn rượu giải sầu, thậm chí còn làm cái hành vi ngu ngốc là tìm đàn ông khác lên giường để có thể quên được ta.

      Loại đàn ông này đối với như vậy, cư nhiên vì ta mà vứt qua bên, còn giữa bọn họ chút quan hệ cũng có, làm tức điên lên! Nghĩ đến đây, cảm thấy lửa giận trong lòng càng tăng nhanh, sắc mặt cũng trở nên u ám hẳn .

      "Lục tiên sinh, nếu là "bạn tốt" của Đình Nhân, vậy tôi cũng quanh co dài dòng chi nữa, thẳng ra là Dịch Hoa có đối tượng hợp tác rồi, nên có thể về được rồi."

      Vốn nghĩ được gặp mặt nghĩa là có cơ hội hợp tác, kết quả ngờ là bị cự tuyệt nhanh chóng như vậy, Lục Học Hanh liền liên tục ngừng: "Dịch tổng tài, tôi hy vọng ngài khoan hãy quyết định nhanh như vậy, có thể xem qua văn kiện của bên Phong Hoa chúng tôi, điều kiện hợp tác mà công ty chúng tôi đề ra nhất định có mặt trội hơn các công ty khác."

      " cần nữa, hy vọng lần sau có cơ hội hợp tác, mời trở về cho!"

      "Dịch tổng tài..." Nhìn ra được đối phương muốn bàn tiếp, nhưng thể liền như vậy đánh mà lui. "Dịch tổng tài, hi vọng ngài nể mặt của Đình Nhân mà cho Phong Hoa cơ hội."

      nhắc tới Đình Nhân, nghi ngờ gì như đổ thêm dầu vào lửa giận trong lòng của Dịch Thương Duệ, hơn nữa còn là đổ cả thùng dầu vào!

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      5.3


      Chỉ nghe thấy Dịch Thương Duệ khống chế được mà hét lên, "Đừng có ở đây mà cố tình làm thân kể lể (ý muốn dựa vào quan hệ thân thích), càng đừng ở trước mặt tôi mà nhắc tới người phụ nữ đó, tôi và ta chút quan hệ cũng có!" Đây là lời người đàn bà đó hôm qua với .

      Đối mặt với việc đột nhiên gầm lên giận dữ, Lục Học Hanh giật nảy cả mình, đồng thời cũng hiểu thể tiếp tục bàn thêm với được nữa, bằng cả chút cơ hội mỏng manh để hợp tác cũng có.

      " thứ lỗi, làm mất thời gian của , tôi xin về trước." dễ từ bỏ như vậy đâu, bất kế là phải dùng cách nào, nhất định phải lấy được bản hợp đồng với tập đoàn Hoa Dịch.

      "Giám đốc Lục, mời bên này."

      Trương Quang Khải tiễn Học Hanh ra khỏi phòng làm việc, sau đó mới quay lại bàn làm việc của Dịch Thương Duệ.

      "Thiệt tình, Lam Đình Nhân. người phụ nữ ngốc nghếch ấy rốt cuộc là thích tên đó ở điểm nào chứ?"

      Nghe thấy được những lời mang theo tràn ngập ý ghen tuông oán hận, Trương Quang Khải vốn rất sửng sốt, nhưng sau đó bất giác mỉm cười nhìn thượng cấp của mình.

      Dịch Thương Duệ nhăn mặt. "Trương Quang Khải, cười như vậy là có ý gì?"

      Đối mặt với cơn giận của cấp , lại trả lời rất bình tĩnh. "Dịch tiên sinh, ngài ăn dấm chua sao? Vì tiểu thư Lam Đình Nhân từng thích qua giám đốc Lục?"

      "Nhìn tôi giống như ăn dấm chua sao?" vui hỏi lại.

      "Rất giống." phải còn gọi tình địch đến khiêu khích phen sao?

      "Có cần tôi tặng lọ dấm chua, cho nếm thử cái gì gọi là vị dấm chua ?"

      " cần đâu, tôi ra ngoài uống nước lọc vẫn hơn." đùa cũng phải biết dừng lại đúng lúc, ngốc đến mức mà chọc giận cấp , vì thế xoay người ra khỏi văn phòng.

      ghen sao?

      Cho dù muốn phủ nhận, nhưng đối với cảm xúc bản thân mà giờ phút này khống chế được, Dịch Thương Duệ cũng cách nào giải thích được, chỉ có thể làm cảm thấy rất vui!

      Cái gì gọi là giữa họ chút quan hệ cũng có? ràng là dưới thân thẹn thùng đáng , kết quả lại ra những lời có nhân tính như vậy!

      Tốt nhất là đừng có mà xuất trước mặt nữa, nếu dễ dàng bỏ qua cho đâu, nhất định cho biết chọc giận có kết cục như thế nào!

      ******

      "Học Hanh, tìm em có việc gì sao?"

      Đột nhiên Học Hanh gọi điện thoại tìm , là có việc gấp muốn nhờ, định đến công ty tìm , vì muốn để BộiNy biết ta đến tìm , nên Lam Đình Nhi hẹn ra ngoài gặp mặt.

      Lục Học Hanh vội vàng nắm tay . "Đình Nhân, nghĩ tại chỉ có mình em mới có thể giúp được ."

      Việc đột nhiên nắm tay làm giật mình, vội vàng rút tay về. "Học Hanh, đừng như vậy, có gì cứ , nhưng có lẽ em cũng giúp được gì cho đâu."

      "Em có thể giúp mà!"

      đem việc vừa đến gặp Dịch Thương Duệ nhưng cự tuyệt hợp tác với , "Đình Nhân, hy vọng em có thể giúp tiếng với Dịch tổng tài, làm cho ấy thay đổi chủ ý, hợp tác với công ty ."

      Lam Đình Nhân ngờ đến ta cư nhiên lại nhờ giúp đỡ việc này, nhưng với Dịch Thương Duệ chút quan hệ cũng khong có, làm sao có thế trở thành thuyết khách giúp đây?"

      "Học Hanh, có phải là hiểu lầm việc gì ? Giữa em với Dịch Thương Duệ hề có quan hệ gì hết, nên việc này của e là em thực bất lực." Đừng còn quan hệ gì, cho dù giữa và Dịch Thương Duệ có gì nữa, cũng hỏi đến những việc liên quan đến công việc."

      "Đình Nhân, em đừng có khước từ nhanh như vậy!"

      " phải là em từ chối , mà là em thể giúp được gì cho ."

      Lục Học Hanh giữ lấy hai vai , ngữ khí dịu dàng : "Đình Nhân, biết em rất thích , mà cũng rất thích em, kết hôn với Xảo Lệ thuần túy chỉ là vì ấy mang thai rồi. Kỳ thực cho đến giờ, vẫn còn rất thích em."

      Những lời này làm Đình Nhân hoàn toàn sửng sốt, kinh ngạc đẩy tay ra, bước lui về phía sau, vẻ mặt nhìn tin được.

      Đến giờ ta vẫn rất thích ?

      ngờ lại dám ra những lời này, mực vẫn cho rằng vì sâu đậm Xảo Lệ nên mới lấy ấy, hôm qua ở phòng ăn, phải cũng rất vui khi sắp được làm cha sao?

      lẽ tất cả đều là giả dối? Chẳng lẽ Dịch Thương Duệ và Bội Ny đúng, Học Hanh là vì muốn quen biết với Xảo Lệ, nên mới cố ý tiếp cận , thậm chí còn làm ra cả việc để hiểu lầm là thích ?

      "Đình Nhân?"

      "Học Hanh, tôi hỏi , lúc đầu vì muốn quen biết với Xảo Lệ nên mới cố ý tiếp cận tôi đúng ?" Dù rằng biết trước đáp án, nhưng vẫn muốn nghe xem làm sao trả lời .

      Học Hanh giật mình kinh hãi, nhưng vẫn cương quyết phủ định. "Đình Nhân, biết vì sao em lại nghĩ như vậy, lúc đó bị hấp dẫn bởi vẻ đẹp của em, tuyệt đối hề có ý đồ gì khác."

      Cho dù chính miệng Dịch Thương Tuệ rằng ngu ngốc, nhưng vẫn nhìn ra được là lừa , nếu thực bị vẻ đẹp hấp dẫn, vậy vì sao chỉ vừa giới thiệu làm quen với Xảo Lệ, liền theo đuổi Xảo Lệ?

      Cho đến tại, mới nhìn ra là loại người như vậy, đúng là như Dịch Thương Duệ , là người ngu ngốc đến hết thuốc chữa rồi!

      Nặng nề hít hơi dài, sắc mặt Lam Đình Nhân lên vẻ nghiêm nghị ít thấy. "Học Hanh, rất xin lỗi , tôi hoàn toàn thể giúp được gì cho hết, tôi nghĩ nên tìm người khác giúp , đến lúc tôi phải quay về làm việc rồi, tạm biệt."

      "Đình Nhân, đợi !" Học Hanh nhanh như cắt chặn đường của , nhanh trí như hiểu ràng bản thân đánh giá sai tình thế, xem ra còn thích nữa rồi, vừa rồi nên những lời đó, cho nên quyết định thay đổi cách thỉnh cầu khác.

      "Đình Nhân, việc này em chỉ giúp , mà cũng là giúp cho Xảo Lệ nữa!"

      "Giúp Xảo Lệ?"

      " với Xảo Lệ là có con rồi mới kết hôn, tuy là cha vợ cho phép bọn kết hôn, nhưng vẫn chưa có tha thứ đối với Xảo Lệ, việc lần này là ông muốn kiểm tra , Xảo Lệ cực kỳ hy vọng có thể thành công, nhận được đồng tình thừa nhận của nhạc phụ, nếu như mà thất bại, ấy nhất định rất buồn."

      Lam Đình Nhân vốn định bỏ , nhưng nghe những lời như vậy, lại có chút do dự.

      Thấy thế, Lục Học Hanh tiếp tục thuyết phục . "Em cũng biết là Xảo Lệ mang thai, thể chịu được đả kích, ấy vui vẻ muốn làm mẹ như vậy, nếu cách nào có được hợp đồng, cha vợ nhất định xem thường , đến lúc đó cuộc sống của với ấy sau này ra sao đây?"

      Cho dù vì việc Xảo Lệ kết hôn với Học Hanh mà cảm thấy buồn lòng, nhưng sau này tâm chúc phúc cho hai người họ, hy vọng Xảo Lệ có thể làm người mẹ vui vẻ hạnh phúc..

      "Đình Nhân, em giúp tụi !"

      "Nhưng mà em..." Hôm đó với Dịch Thương Duệ cãi nhau đến như vậy, thể khẳng định được là có bằng lòng gặp ?

      "Đình Nhân, với Xảo Lệ còn có đứa con nữa, sau này cuộc sống của nhà ba người bọn có thể hạnh phúc hay , đều hoàn toàn nhờ vào em."

      "Em, em chỉ có thể là em thử xem, nhưng chắc là Dịch Thương Duệ nghe theo lời em."

      "Quá tốt rồi, cảm ơn em giúp đỡ, vậy đợi tin tức của em!"Trong nụ cười của Lục Học Hanh thoáng tia tính toán, nhưng Lam Đình Nhân vẫn còn lo lắng cho bạn tốt nên hề mảy may phát .

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      6.1

      Nhìn thấy Lam Đình Nhân đứng ở trước cửa phòng , trong lòng Dịch Thương Duệ dâng lên nỗi xúc động kinh người!

      Nghĩ biết là người vốn dĩ trước kia luôn cố ý trốn tránh , vì sao giờ đây lại chủ động tới tận cửa tìm !

      đoán trước khi nhìn thấy có sắc mặt hòa nhã gì, nhưng khi nhìn sắc thái giận dữ mặt , vẫn khiến Lam Đình Nhân cảm thấy khẩn trương.

      " có lỗi, tôi nghĩ lần sau tôi đến tốt hơn."

      kích động xoay người định rời , Dịch Thương Duệ bước tiến lên trước, dùng sức bắt lấy tay .

      " phải có chuyện muốn với tôi sao? Sao phải để đến lần khác?"

      "Tôi......"

      "Vào , tôi cho em thời gian phút để chuyện!"

      Lam Đình Nhân đành phải kiên trì cùng vào phòng, tuy rằng tới làm thuyết khách, nhưng khi đối mặt với , lại biết nên mở miệng như thế nào.

      " qua ba mươi giây, em rốt cục có muốn hay ?"

      "Tôi......"

      Chưa từng làm thuyết khách, đúng biết nên như thế nào mở miệng.

      Đối mặt với việc cứ muốn lại thôi, Dịch Thương Duệ rốt cục mất tính nhẫn nại.

      "Tôi tôi cái gì! Em có cần tôi giúp em cho ràng, em là vì Lục Học Hanh mà đến, hy vọng tôi có thể cùng xí nghiệp Phong Hoa hợp tác, đúng ?"

      nghĩ tới lại biết mục đích tìm tới ?

      "Đúng vậy, tôi hy vọng có thể cùng xí nghiệp Phong Hoa hợp tác, nhưng tôi phải vì Học Hanh, mà là vì Xảo Lệ."

      " ràng vì người cũ đến làm thuyết khách, việc gì phải lấy người khác ra làm cớ?"

      Tuy rằng đoán được có thể vì Lục Học Hanh mà đến, nhưng sau khi biết được đáp án vẫn khiến bực mình thôi.

      "Tôi phải vì ta mà đến, hơn nữa ta cũng phải là bạn trai cũ của tôi......"

      " phải em chúng ta chút quan hệ cũng có sao? Như vậy tại em đứng ở đây dùng thân phận gì để chuyện với tôi?"

      "Tôi......"

      Đối mặt với giọng càng lúc càng lạnh lùng bén nhọn của , Lam Đình Nhân nhất thời cảm thấy thực ủy khuất, bởi vì thích đối với như vậy, chẳng những hiểu lầm , còn đối với thực hung dữ.

      "Nhanh trả lời tôi, giữa chúng ta trong lúc đó là quan hệ gì?"

      muốn biết ở trong lòng của , có hay tồn tại của ?

      biết vì sao lại hùng hổ dọa người thế kia, có phải là vì muốn cùng có quan hệ gì, cho nên mới đối với lạnh lùng vô tình như vậy?

      rất muốn khóc, nếu nhanh rời , chỉ sợ bản thân nhịn được rơi lệ trước mặt .

      Lam Đình Nhân cắn chặt môi dưới, giữ cho bản thân òa khóc. "Thực xin lỗi, tôi nên tới, tạm biệt."

      " cho phép !"

      Dịch Thương Duệ phút chốc bắt lấy mỹ nhân ngư lại muốn đào tẩu kia, lúc này mới phát ánh mắt hồng hồng. "Em làm gì lại có bộ dạng muốn khóc như vậy?" Người muốn khóc chính là đây!

      cúi thấp mặt, giọng ngập ngừng : "Bởi vì thực hung dữ, thoạt nhìn thực đáng sợ."

      "Cảm thấy tôi hung dữ à? phải chính em trong lúc đó chúng ta chút quan hệ cũng có sao?"

      "Vậy thử , lúc đó chúng ta là cái quan hệ gì?"

      biết đến tột cùng muốn như thế nào, ràng đem vấn đề hỏi ngược trở lại, phải là thích có người bạn như sao?

      Dịch Thương Duệ bị đột nhiên hỏi lại khiến cho á khẩu trả lời được.

      Trước khi bọn họ là quan hệ gì, phải giải thích thế nào về quan hệ ái muội mờ ám giữa hai người như thế nào?

      chỉ biết là chính mình bị câu "Chúng ta chút quan hệ cũng có" của khiến cho tức giận đến thể khống chế được cảm xúc, tâm trạng mỗi ngày đều ở trong tình trạng cực kì thấp và tồi tệ, buồn bực đến phát điên!

      Mà nguyên nhân khiến cho tức giận, là vì đương lúc bị khiến cho rất khó chịu, bản thân cư nhiên lại còn muốn , tựa như vừa mới rồi, biết là vì làm thuyết khách cho Lục Học Hanh mà đến, khiến cho tức giận đến mức muốn dùng tay bóp chết , nhưng sau khi nhìn thấy , lại muốn đem gắt gao ôm vào trong ngực.

      là rất buồn cười, trước giờ vẫn được khen là cá tính trầm ổn, nhưng lại bị mỹ nhân ngư ngốc nghếch ảnh hưởng nghiêm trọng đến mức thể khống chế được, càng tệ hơn là, còn mê muội cách đắm đuối!

      thích bộ dạng ngọt ngào của khi uống say - nhưng mà về sau chỉ có thể uống say ở trước mặt , cũng thích đỏ mặt tinh tế kiều bên dưới thân , đương nhiên còn có cá tính hồn nhiên của - mặc dù có khi làm cho tức giận muốn chết, tựa hồ như hết thuốc chữa vẫn ngây ngốc thích .

      Có lẽ ngay từ lần đầu nhìn thấy "bơi lội" ở ngã tư đường, từ sâu trong lòng liền lập tức bị cuốn hút.

      "Hẹn hò với tôi !"

      "Cái gì?" ngạc nhiên.

      "Sao phải kinh ngạc như vậy? Sao hả, muốn hẹn hò với tôi à?"

      "Tôi..." Lam Đình Nhân khiếp sợ. "Vì sao đột nhiên muốn tôi cùng hẹn hò?"

      "Tôi thích giữa chúng ta chút quan hệ cũng có, khi như vậy, từ giờ phút này trở , chúng ta hãy bắt đầu mối quan hệ chính thức. Về sau chúng ta là người , em phải đem tôi đặt ở vị trí thứ nhất trong lòng em, có nghe hay ?" Dịch Thương Duệ ngang ngược ra lệnh.

      "Tôi..." đột nhiên đưa ra đề nghị hẹn hò thực khiến người khác chấn động!

      "Em từ nãy đến giời vẫn tôi a, tôi a, rốt cục là muốn cái gì?" Vẫn tôi tới tôi lui, rốt cuộc vân ra có đáp ứng hay , nhưng mà mặc kệ có đáp ứng hay , nhất định phải là người phụ nữ của .

      "Tôi... Tôi biết chính mình muốn gì..." đứng thừ người ra biết phải làm sao.

      đống nghi hoặc, cũng như loạt vấn đề muốn biết, nhưng bối rối biết phải hỏi từ đâu. ta thích sao? ta chưa hề qua chuyện này, tại sao bây giờ đột nhiên lại muốn hẹn hò với ?

      Nhìn thấy giương đôi mắt to tròn, ngây ngô khờ khạo biết chính mình phải hỏi gì gì, Dịch Thương Duệ nhịn được mà bật cười.

      "Nếu biết gì, cần phải , chỉ cần nhớ cách kêu rên như thế này là được."

      "Nhớ cách kêu rên?" Nhưvậy là có ý gì đây?

      còn lưỡng lự suy nghĩ ý tứ câu của , ngay sau đó, lập tức kéo chặt ôm vào lòng, hai người xoay tròn vòng 360 độ, rồi lại thẳng góc 90 độ mà tiến thoáng chốc cùng nhau ngã nhào giường.

      "A!" Động tác xoay tròn bất ngờ kia khiến Lam Đình Nhân đứng thừ người bật kêu lên hốt hoảng.

      Tiếng la sợ hãi của làm cho khẽ nhếch môi mỉm cười, "Ha ha, chỉ mới như vậy kêu rồi, có lẽ tôi nên chứng tỏ bản thân mình chút với em nhỉ, mỹ nhân ngư đáng của tôi."

      ra lời lúc nãy ta là mang ý này... Khi giật mình phản ứng lại, phát thanh trong miệng phát ra ngày càng lớn hơn, đặc biệt là ta thào bên tai những lời khiến thể nào đỏ mặt, tim đập loạn nhịp tứ tung.

      "Ngoan, mở chân ra chút, sau đó nâng lên chút."

      ! xấu hổ chết mất! thể làm điều đó đâu.

      "Tốt lắm, em biết nghe lời nha."

      A, lẽ mê muội làm theo rồi ư.

      "Tôi vào rồi đấy, có cảm giác được tôi trong cơ thể em hay ?"

      nhất quyết trả lời ta! ngậm kín miệng, bật ra tiếng nào.

      "Ha ha, tôi thích em phải lên tiếng trả lời."

      vẫn mở miệng.

      " thích em, mỹ nhân ngư của ."

      A? ta vừa cái gì? Có thể lại lần nữa , vừa rồi nghe nha?

      Nhưng mà sau đó, Lam Đình Nhân thể nghe được bất kì câu gì, thanh phát ra chỉ là tiếng hít thở dồn dập kịch liệt, cùng với những thanh hoan ái mờ ám, kéo dài mãi thôi.

      ==================

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :