1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Mở To Đôi Mắt Xnh Đẹp CủaEm - Liêu Uyển Hồng

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 4: Thế giới biến phụ nữ Trung Quốc thành trò tiêu khiển


      Tuyết Nhung phải là người chạy theo mốt. Trước đây, khi còn ở trong nước, chưa từng đến bất cứ nơi nào được gọi là thời thượng. thích xách túi Louis Vuitton, dùng nước hoa Chanel, càng bao giờ đến những nơi như quán cà phê Starbucks. Sở dĩ Tuyết Nhung đến những nơi đó là vì hoàn toàn có hứng thú với những thứ chạy theo trào lưu hoặc ăn theo nước ngoài. Rất nhiều người cho rằng Tuyết Nhung là kẻ lập dị ngược lại với trào lưu, song lại cảm thấy mình là người có lí tưởng khi đối mặt với thực tầm thường của xã hội. Tuyết Nhung luôn tránh xa những kẻ toàn thân sặc mùi tiền và xã hội thượng lưu đầy bệnh hoạn.

      Nhưng chỉ sau vài phút, tiểu Trung Quốc bé chìm đắm trong thế giới nhạc bị Lancer kéo đến tiệm cà phê Starbucks náo nhiệt nhất trong trường. Trong danh sách những địa điểm Tuyết Nhung cho là “hùa theo phong cách Tây”, Starbucks là nơi duy nhất có thể coi là có chút thú vị. Màu xanh lá cây cùng hương cà phê nồng nàn khi kết hợp với nhau thường đem lại cảm giác thoải mái dễ chịu cho con người. Sau khi tinh thần căng như dây đàn được thả lỏng, cơ thể chúng ta bỗng trở nên lười nhác, thấy mọi thứ vô vị, thậm chí còn có cảm giác chán chường. Starbucks có lẽ là điểm đến lý tưởng của giới trẻ ngày nay. Nó giống như trung tâm vật lý trị liệu tâm lý ngắn hạn của bộ phận nhân viên công chức.

      thực tế, trung tâm trị liệu tâm lý nằm trong trường đại học Mi-chi-gân có vài điểm giống các nơi khác. Đầu tiên, khí ở đây trì trệ, vô vị và bức bối vì có rất nhiều sinh viên đầu óc nhanh nhạy như Lancer đến đây uống cà phê. Ở đây bạn có thể thấy chỗ này là nhóm sinh viên túm năm tụm ba hàn huyên đủ chuyện, góc kia lại có kẻ ngồi mình chơi game. Những sinh viên này giống như những con sói ngỗ ngược, đầy tham vọng và chí tiến thủ. người họ vốn thể tìm thấy dấu vết nào của những căn bệnh văn minh mà người đại thường mắc phải. Họ có tinh thần hoàn toàn khỏe mạnh, bao giờ biết hối hận. Họ chỉ muốn tìm nơi để vẫy vùng sức trẻ, để văng bậy, để điên cuồng theo đuổi đối tượng mình nhắm tới! Vì thế, có thể , tiệm cà phê Starbucks nằm ở trung tâm trường này biến thành nơi để thanh niên thỏa sức vui chơi, cũng là nơi chuyên gây ra rắc rối.

      Khi hai người đến tiệm cà phê Starbucks tiếng tăm lừng lẫy là chín giờ tối. Tuyết Nhung thấy nơi đây hề giống quán cà phê mà giống quán bar hơn. Chỉ có điều, thứ ngửi thấy phải là rượu mà là hương thơm của cà phê. Lúc này, trong quán gần như kín chỗ. chiếc sô pha kê sát lò sưởi, đôi tình nhân trêu chọc tán tỉnh nhau. Các bàn còn lại toàn là thanh niên nam nữ với đủ loại màu da, đủ loại quần áo khác nhau: kẻ lớn tiếng bàn luận, kẻ làm mặt xấu trêu ghẹo nhau, chẳng ai thèm để ý đến xuất của Lancer và Tuyết Nhung.

      Tuyết Nhung thầm nghĩ, nếu là Trung Quốc, cặp đôi nổi bật như và Lancer nhất định là tâm điểm chú ý của mọi người khi đến những nơi như thế này. Song có thể thấy, người Mĩ có hiểu biết tương đối sâu rộng, chính vì thế trong mắt họ những kẻ có bề ngoài đạt đến 9,5 điểm như hai người chỉ là khí. Tuyết Nhung gượng cười, lòng thầm nghĩ, nếu lúc này có mắt xanh tóc vàng gợi cảm khoe ngực khoe chân qua, chắc đám đàn ông có mặt ở đây đều phụt máu mũi.

      Lancer và Tuyết Nhung sánh vai thẳng đến trước sân khấu. Lúc này, như sực nhớ ra điều gì, Tuyết Nhung bước lên trước Lancer, nhanh chóng rút tờ giấy bạc từ trong túi xách ra, đặt lên quầy và với nhân viên phục vụ: “Cho tôi cốc cà phê Latte có đường, cần gì thêm nữa.” nhất định tự trả tiền vì muốn vạch ranh giới với chàng người Mĩ. Thực ra, đồng ý cùng ta đến đây là vì bối rối trước thúc giục của mọi người. Đây tuyệt đối phải là cuộc hẹn hò.

      Hành động bất ngờ của Tuyết Nhung khiến Lancer đứng ngây ở đằng sau, tròn mắt kinh ngạc. Nhưng ngay sau đó, liền mỉm cười: “ châu Á bề ngoài trông có vẻ đanh đá rắn rỏi, nhưng thực ra bên trong lại yếu ớt mong manh, chỉ mỗi việc uống cà phê thôi mà cũng phải đề phòng”. tính toán chi li và cẩn thận của Tuyết Nhung trong mắt Lancer lại trở nên vô cùng ngây thơ và đáng , quả nhiên ấy hề giống những người con từng qua lại trước đó. thở hơi sâu rồi thầm nhắc nhở mình: “Đừng nhụt chí, thế giới này, có người phụ nữ nào có thể cưỡng lại sức hút của người đàn ông, và người đó chính là Lancer ta đây!”

      Tuyết Nhung cứ đứng im chỗ. Chờ đến khi Lancer mua được cốc Capuchino cho mình, mới cùng bưng cà phê, len lỏi qua các dãy bàn chật ních người, tìm đến chiếc bàn sạch và ngồi xuống. Kể cũng lạ, trong mấy lần chạm mặt trước đây, Tuyết Nhung chưa từng có cảm giác thoải mái khi đứng trước Lancer. Vậy tại sao khi ngồi bên chiếc bàn chân độc đáo của quán cà phê Starbucks này, ở vị trí đối diện với ấy, lòng lại thấy có gì đó rất lạ. “Trời ơi! cặp nam nữ ngồi gần như thế này, lại còn mặt đối mặt nữa tính là gì? Liệu người khác có nghĩ là bọn hẹn hò ?” Tuyết Nhung lén nhìn ra xung quanh. Cũng may, mọi người vẫn tập trung vào câu chuyện của mình, ai thèm quan tâm đến tình cảnh của hai người lúc này. lại nhìn sang phía Lancer. Khuôn mặt vô cùng sinh động của ấy lúc này trông cũng có vẻ uể oải, thậm chí còn khá tẻ nhạt.

      Sau khi uống ngụm cà phê, Tuyết Nhung thực cảm thấy mọi thứ quá nhạt nhẽo. đứng dậy, với Lancer mình muốn vào phòng vệ sinh. Sau khi rửa tay xong, Tuyết Nhung soi gương chỉnh lại đầu tóc và quần áo. Vừa bước ra khỏi phòng vệ sinh, Tuyết Nhung liền phát ra khí trong quán hoàn toàn thay đổi. Ánh mắt sáng rực như đèn pha của tất thảy mọi người đều đổ dồn về phía . Tuyết Nhung cảm thấy dường như hành động vệ sinh của mình vô tình chọc giận những người ở đây. như bị cuốn vào câu chuyện thị phi trong giờ học môn “Nhìn nhận lại văn hóa Mĩ” lần nữa. Lẽ nào tình cảnh trớ trêu đó lại lần nữa xảy ra với ở quán cà phê Starbucks này ư?

      Tuyết Nhung vẫn chưa kịp phản ứng lại có người tiến đến trước mặt . “Chúc mừng bạn nhé!” “Cảm ơn bạn chia sẻ ngày đặc biệt của mình với chúng tôi!” “Chúc mừng bạn!” “Chúc mừng…” Những lời chúc mừng dồn dập khiến Tuyết Nhung kinh ngạc tột độ. Khó khăn lắm mới len qua khỏi đám người và quay trở lại chỗ ngồi của mình. Nhưng vừa ngồi xuống bị đám người vây kín. Họ vừa nâng cốc cà phê lên vừa hát vang: “Tèn ten ten ten, tèn tén tèn ten…” Cái gì? Trời ơi! Đó là bài hát cử hành hôn lễ mà! Điên rồi! Những người ở đây điên hết rồi! Nhìn bộ dạng sửng sốt hiểu có chuyện gì xảy ra của Tuyết Nhung, Lancer ngồi im tại chỗ, lấy tay ra hiệu cho nhìn vào tấm biển lớn được làm tạm từ những miếng giấy quảng cáo màu đỏ dựng bàn, rồi nở nụ cười tinh quái: “Just married! – Vừa kết hôn!” Trời ơi! Nhìn vào dòng chữ đó mắt Tuyết Nhung như sắp rụng ra ngoài.

      đúng là đồ khốn!” Mắng xong, Tuyết Nhung quay ngoắt , len qua đám người đứng xung quanh, lao ra khỏi quán cà phê Starbucks.

      Song cho dù Trung Quốc này chân có dài thế nào chăng nữa hai bước của chỉ bằng bước của chàng trai người Mĩ. vừa chạy ra đến cửa Lancer đuổi kịp. nắm lấy tay , lắp bắp : “Xin lỗi, muốn đùa em chút thôi, chỉ là đùa thôi mà! Này, em quên cầm cà phê của mình!” đoạn, Lancer ấn cốc cà phê vào tay .

      đúng là đồ khốn!” Tuyết Nhung ra sức đẩy cốc cà phê về phía Lancer. “Bộp!” quay người lao , rồi biến mất trong tích tắc, bỏ lại Lancer ướt sũng cà phê, đứng ngây ra như khúc gỗ.

      ngờ, toàn bộ câu chuyện bị những kẻ rỗi rãi, muốn tìm trò tiêu khiển của quán cà phê Starbucks dùng điện thoại quay lại. Ngay trong buổi tối hôm dó, diễn biến sống động của việc được đưa lên trang đầu tiên của Youtube – website nổi tiếng nhất của Mĩ, với tựa đề “Cuộc hẹn đầu tiên ướt sũng”. Thức dậy vào buổi sáng hôm sau, cả Tuyết Nhung và Lancer đều trở thành người nổi tiếng mạng. Clip có cái tên rất hoành tráng “Cuộc hẹn hò ướt sũng của của châu Á đanh đá đất Mĩ” được các trang web châu Á truyền khắp thế giới với tốc độ chóng mặt. Chỉ sau đêm clip này xuất mạng youtube, lượng người vào xem vượt qua con số 200 nghìn!

      Trước khi việc ở quán cà phê Starbucks xảy ra, đối với Tuyết Nhung các trang web xã hội chẳng khác nào cái siêu thị. Nó chỉ là nơi để thỉnh thoảng dạo chơi khi có đủ thời gian hoặc thực cần thiết. Ở đó có thể tùy ý kích vào thứ mình muốn xem, cũng có thể thong dong dạo qua các diễn đàn, tìm hiểu đủ mọi chuyện trời dưới đất. Đó là cách hữu hiệu để thả lỏng tinh thần và giết thời gian. Bất luận là phù dung tỉ tỉ nổi tiếng vùng trời, hay Leorowi nàng hot girl tai tiếng, Tuyết Nhung đều chẳng màng dính dáng đến những thứ nhảm nhí đó. Cũng giống như hầu hết các netizen [1] khác, Tuyết Nhung nick, bàn luận mạng. bao giờ nghĩ đến chuyện ngày kia internet bỗng biến thành con quái vật hung dữ điên cuồng vồ lấy mình.

                [1] Netizen: Công dân mạng.

      Lúc này, Tuyết Nhung mới nhận thức được sức mạnh kinh hoàng của internet. Chỉ trong đêm ngắn ngủi, đoạn clip của và Lancer chỉ có 200 nghìn người vào xem, mà nó còn được dịch sang tiếng Hoa, làm dậy sóng các diễn đàn Trung Quốc với đủ thể loại tít hoang đường và nực cười. Nếu như trước đây Tuyết Nhung từng nghe đến thuật ngữ “photo scandal”, bây giờ chuyện giữa và Lancer cũng được gán cho cái tên hết sức mĩ miều “Starbucks scandal”. Vậy là, khi có ai đó nhắc đến nhân vật nữ chính của đoạn clip nọ mạng, lại được gọi là “ Trung Quốc Starbucks”, còn Lancer biến thành “chàng trai Tây Starbucks”.

      tóm lại, tất cả những ai xem đoạn clip này đều cho rằng đây là chủ đề hấp dẫn cần được kỳ công xào xáo. Thậm chí có người còn đứng ra làm chứng rằng: đoạn clip này nằm trong chiến lược kinh doanh mà hãng Starbucks kỳ công vạch ra để thúc đẩy tiêu thụ toàn cầu, nâng cao mức độ nổi tiếng của thương hiệu trong giới trẻ, thay đổi hình tượng dập khuôn bấy lâu nay. Họ muốn chứng minh cho giới trẻ rằng: Starbucks cũng là nơi theo kịp trào lưu của thời đại, là nơi các bạn trẻ có thể hẹn hò và xây dựng những câu chuyện “romatic”.

      Tuyết Nhung luôn chăm chú dõi theo tiến triển của câu chuyện. Xét từ quan sát của , đa phần người Mĩ hoặc người phương Tây đều cho rằng Lancer chẳng có lỗi gì trong chuyện này, ấy chẳng qua chỉ muốn tặng trò đùa thú vị cho đối tượng hẹn hò của mình mà thôi. Thậm chí có người còn , nếu mĩ nhân châu Á đó nuốt trôi được trò đùa này ta chẳng đáng để theo đuổi, “chàng trai Starbucks” nên sớm đá đó là vừa. Xem đến đây, Tuyết Nhung giận sôi người.

      Cũng có số người Mĩ cho rằng, về lý thuyết, Lancer sai vì “lãng mạn là điều rất tuyệt vời”. Song ấy phạm phải sai lầm kĩ thuật thể cứu vãn đó là chạy theo đưa cốc cà phê cho nọ khi ta vô cùng tức giận. “Làm như vậy chẳng khác nào tự chuốc họa vào thân. Hành động đó khiến cho ta càng nổi giận và tìm cách trả đũa.” Đàn ông Mĩ đều tỏ ra cảm thông với “chàng Tây Starbucks”, may mà đó chỉ là cốc cà phê, chứ mà là khẩu súng chàng sớm lìa xa cõi đời chỉ sau phát súng rồi.

      Dù sao đàn ông Mĩ cũng vẫn là đàn ông, mà là đàn ông đương nhiên phải bảo vệ Lancer.

      Vậy phụ nữ Mĩ sao? Tuyết Nhung muốn xem phản ứng của họ. Đại đa số phụ nữ Mĩ đều cho rằng, nếu như này cố tình dựng chuyện để mình trở nên nổi tiếng đúng là chuyện bé xé ra to, phản ứng hơi thái quá. Nếu đôi nam nữ hẹn hò nhau ở quán Starbucks, nhưng lại chẳng ai thèm để ý đến họ thà về nhà làm bài tập còn hơn, còn hẹn hò làm gì nữa?

      Hẹn họ là gì? Hẹn hò và gặp mặt hề giống nhau. Hẹn hò cần phải có tình cảm. Vậy tình cảm từ đâu? Nó chẳng phải là thứ được xới lên từ trong đầu mỗi chúng ta hay sao? Đáng tiếc thứ mà đại đa số đàn ông đều thiếu đó chính là khả năng xây dựng tình cảm. Họ rất cần đọc cuốn sách “best seller” có tựa đề “1001 cách tạo nên lãng mạn”. Song “chàng Tây Starbucks” giống họ, ấy có thể dựng nên những câu chuyện lãng mạn kinh thiên động địa. Vì thế có thể , Lancer chính là “quán quân hẹn hò”. Nếu có cuộc bỏ phiếu ở Mĩ, “chàng Tây Starbucks” nhất định được bầu chọn là chàng trai lãng mạn nhất trong năm. Phụ nữ Mĩ đều nhất loạt cho rằng: “Lancer quá cool, cool dến mức thể cool hơn được nữa.”

      Nhiều lúc Tuyết Nhung tài nào đọc nổi những lời bàn luận vô lý của họ. cảm thấy giận dữ lúc đó của mình bị họ bóp méo. Ai lại thích lãng mạn? Nhưng là ai tạo nổi trò đùa? Liệu đó có thể là hẹn hò? Song tất cả những chuyện đó chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất là hai chữ tiếng “Just married” mà Lancer viết bàn. Hai chữ này nếu dịch sang tiếng Trung là gì? “Vừa mới kết hôn!” Đầu óc mọi người có vấn đề hết rồi sao? Kết hôn là gì? Thử mở từ điển xem ý nghĩa của hai chữ đó ! chỉ uống cà phê với Lancer mà thôi, đến người còn chẳng phải, hà cớ gì lại đùa giỡn như thế? ta có chút nào tôn trọng ? thậm chí còn chưa , chưa hôn ai bao giờ làm sao có thể kết hôn được kia chứ? Còn lên giường ư? Thực chẳng dám nghĩ tiếp nữa!

      Đàn ông Mĩ dù sao cũng là đàn ông. Bọn họ đều điên rồ hết.

      Cuối cùng Tuyết Nhung quyết định xem các trang web của Mĩ nữa, mà vào mạng Trung Quốc xem đồng bào mình gì.

      Điều khiến Tuyết Nhung vô cùng ngạc nhiên đó là đại đa số phụ nữ Trung Quốc đều đồng tình với phụ nữ Mĩ. Bọn họ cũng cho rằng Tuyết Nhung phản ứng thái quá. Đó chẳng qua chỉ là trò đùa, hà tất phải tỏ ra nghiêm trọng như thế, hại chàng Mĩ đẹp trai nọ ướt hết cả người. chỉ có thế, rất nhiều người còn cho rằng ta rất đẹp trai. biết ta đẹp trai hơn, lãng mạn hơn đàn ông Trung Quốc bao nhiêu lần. nàng nọ đúng là có mắt như mù mới khiến ấy thê thảm đến vậy!

      Song Tuyết Nhung còn ngạc nhiên hơn nữa khi chàng tây có tên Lancer này lập tức có lượng fan đông đảo. Vài ngày sau, do tốc độ fan tăng lên chóng mặt nên họ lập ra cả hội những người thích Lancer. Nếu đeo kính chắc giật mình làm rơi vỡ rồi.

      Tuy nhiên Tuyết Nhung có hứng thú nhất với những phản ứng của đàn ông Trung Quốc. Họ đều cho rằng “ Tây Starbucks” này đúng là đồ hạ lưu, dám cả gan trêu ghẹo con Trung Quốc. Vì thế, ta bị “ Starbucks” đổ cà phê vào người là đáng lắm. Thậm chí có người còn , nàng Trung Quốc đanh đá đó đáng lẽ nên đạp cho tên khốn này cái. Đương nhiên, cũng có rất nhiều người khuyên nên cho chàng này nếm thử công phu của Trung Quốc, thậm chí còn kêu gọi những Lý Tiểu Long giấu mặt đứng ra giúp đỡ dạy cho gã Tây nọ bài học nhớ đời.

      Mặc dù những góp ý đó ngây ngô và buồn cười, nhưng chúng vẫn nằm trong phạm vi Tuyết Nhung có thể chấp nhận. chỉ bực mình khi có bộ phận đàn ông Trung Quốc công khai mắng mình là đồ bỏ . Bọn họ , đàn ông Trung Quốc đầy ra đấy, hà cớ gì phải chạy sang tít nước Mĩ, bám theo gã trai Tây, để rồi bị lấy làm trò đùa. là mất mặt, đúng là đáng đời!

      tình huống bất ngờ, đoạn clip ngắn ngủi gây ra trận đấu khẩu mạng. Các netizen Mĩ còn tạo ra rất nhiều bản “Starbucks scandal” chọc cười rồi tung hết lên mạng. Trong số đó, có bản Lancer biến thành con sói háo sắc, còn Tuyết Nhung là bé quàng khăn đỏ; có bản Lancer thành cựu tổng thống Bin Clin-tơn, còn Tuyết Nhuung là Lewinsky [2] . Các netizen Trung Quốc cũng chịu thua kém. Dựa theo toàn bộ diễn biến của việc, họ dựng nên bộ phim hoạt hình, trong đó Tuyết Nhung là nữ hùng Hoa Mộc Lan, còn Lancer chỉ là con hổ giấy Mĩ, bị đánh cho bỏ chạy tơi tả.

      [2] Monica Samille Lewinsky: phụ nữ Hoa Kỳ được cho là có mối “quan hệ phù hợp” với cựu tổng thống Bin Clinton khi làm việc tại Nhà Trắng.

      Ngoài những đoạn clip chọc cười tự chế ra, Tuyết Nhung còn bất ngờ nhận được bức thư viết tay của phó Tổng Giám đốc Starbucks. Nội dung đại thể của bức thư là cảm ơn Tuyết Nhung và Lancer giúp họ trở nên nổi tiếng hơn, kèm theo là tờ tiền mặt trị giá 100 đô la Mĩ. Cuối thư, bà ta còn cho biết lãnh đạo cấp cao của Starbucks suy nghĩ đến việc mời Lancer và Tuyết Nhung làm người đại diện cho họ, hi vọng hai bên có thể hợp tác lâu dài.

      Chuyện này quả là ngoài sức tưởng tượng! Tuyết Nhung thể chịu nổi nữa. thực sắp phát điên rồi!

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 5: Trở thành người nổi tiếng mạng sau đêm


      Vậy còn Lancer kẻ kéo vào vòng xoáy này sao?

      Khi gặp Tuyết Nhung lần đầu tiên dưới gốc táo, trực giác của Lancer mách bảo rằng người con châu Á có sức hút đặc biệt này nhất định làm nên chuyện lớn trong tương lai. vốn thích qua lại với những người con đặc biệt, xinh đẹp và tài năng. cảm thấy gặp gỡ này là duyên phận, chắc chắn hai người họ còn gặp nhau nữa.

      Trong lớp học ngày hôm ấy, Lancer lại tình cờ chạm mặt Tuyết Nhung lần thứ hai. Lúc đó, nghĩ sau này Tuyết Nhung có thể là nhà đấu tranh bảo vệ nữ quyền thế hệ mới của Mĩ, hoặc cũng có thể trở thành nữ chính trị gia lừng lẫy giống như Hillary [1] . Thậm chí còn dự đoán, trong tương lai, Tuyết Nhung chí ít cũng là Diana [2] phương Đông.

                [1] Hillary Rodham Cliton (sinh ngày 26 tháng 10 năm 1947): Bộ trưởng Ngoại giao đương nhiệm của Hoa Kỳ.

                  [2] Diana, Công nương xứ Wales (Diana Frances, 1961-1997): vợ đầu của Charles, Hoàng tử xứ Wales.

      Lần thứ ba, hai người gặp nhau ở trong buổi hòa nhạc. Lancer lại cho rằng Tuyết Nhung trở nên nổi tiếng với tài năng kéo vĩ cầm thiên bẩm. ấy nữ Lang Lang, rất có thể được mời đến biểu diễn trong lễ nhậm chức tổng thống vào ngày nào đó.

      Song hoàn toàn ngờ, Tuyết Nhung lại nổi danh mạng bằng cách thức nhảm nhí này. Giờ ấy trở thành trò cười cho cả thế giới, còn chính là kẻ đầu têu cho loạt series này.

      Sau đêm thành người nổi tiếng, Lancer nghĩ về chuyện này dưới hai chục lần. Hôm đó, khi buổi hòa nhạc kết thúc, thực vừa mừng vừa lo vì Tuyết Nhung đồng ý cùng mình đến quán cà phê Starbucks. đường , ngừng nghĩ xem nên làm gì để đem đến niềm vui bất ngờ cho người con bé nhưng đầy sức mê hoặc này? Làm sao mới có thể khiến cho ấy mỉm cười? Cuối cùng, đến nơi rồi mà vẫn chưa thể nghĩ ra được bất kỳ chiêu trò nào. Điều này làm Lancer vô cùng buồn bã. Chỉ đến khi Tuyết Nhung vào phòng vệ sinh, đầu óc mới linh hoạt trở lại. muốn giở chút tài mọn của mình để đổi lấy nụ cười của .

      Nhưng Lancer thể ngờ tất cả lại biến thành trò hề nhảm nhí như vậy. Mọi chuyện đều từ mà ra, nhưng liệu có sai hay ? Chẳng phải cánh đàn ông Mĩ đều đứng hết về phía hay sao? Bọn họ còn đó chẳng qua chỉ là trò đùa lém lỉnh và hài hước mà thôi. Vậy có gì sai chứ?

      Nhưng nhớ lại ánh mắt giận dữ của Tuyết Nhung khi ném cốc cà phê về phía mình, thể thừa nhận, hành động của mình hôm đó quá đà. Có lẽ với những người con đến từ cùng nền văn minh như , họ lưu tâm đến chuyện này. Nhưng nếu Tuyết Nhung cảm thấy bị tổn thương thậm chí càng ngày càng tổn thương chắc chắn mắc sai lầm quá lớn.

      Trong lúc Tuyết Nhung để ý, Lancer nghĩ ra cách lừa chấp nhận vào danh sách bạn bè trong facebook.

      “Đinh đong!” hàng chữ vàng xuất trong hộp thoại dưới góc trái màn hình máy tính, kèm theo là khuôn mặt cười toe toét: “ là Lancer đây! Thực xin lỗi em!”

      Tuyết Nhung vô cùng kinh ngạc, lập tức gõ bàn phím:

      Đồ khốn, xuống địa ngục !

      Từ đó, bất luận Lancer gửi đến bao nhiêu tin nhắn, cũng thèm trả lời, mà nhanh chóng xóa tên ra khỏi danh sách bạn bè.

      Tuyết Nhung, thực xin lỗi em. Là sai. đúng là đồ chẳng ra gì!

      Hi vọng em tha thứ cho !

      Tuyết Nhung thậm chí thèm mở hộp thoại tin nhắn của Lancer ra. Chỉ cần nhìn thấy cái tên Lancer là lập tức cho nó vào hộp thư rác.

      thể tiếp tục nhẫn nại được, Lancer liền nghĩ đến cách cuối cùng mình có thể làm, đó là trực tiếp xin lỗi Tuyết Nhung. Trong trang facebook của mình và dưới đoạn clip nổi tiếng của hai người, Lancer công khai đăng tải bức thư có tựa đề “Lời xin lỗi chân thành dành cho tiểu thư Tuyết Nhung”:

      Gửi Đinh Tuyết Nhung

      Do những suy nghĩ ích kỉ và thiếu hiểu biết về nền văn hóa khác của , vô tình kéo em vào câu chuyện ngu ngốc và hoang đường này, khiến em bị tổn thương về tinh thần và trở thành người bị hại. thực rất hối hận về những gì mình gây ra. Xin em hãy tha thứ cho lỗ mãng và ngu ngốc của . Hi vọng em tin rằng, từ bài học lần này, học được cách tôn trọng suy nghĩ và tập quán văn hóa của người khác. Nhất định làm được. Hãy tin và chấp nhận lời xin lỗi của !

      Bức thư xin lỗi này của Lancer vốn hề có ý soi mói và bới móc. Nhưng, như người phương Đông vẫn thường “cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng”, chuyện này chỉ dừng lại ở đó. Bức thư những làm mọi chuyện lắng xuống, mà ngược lại còn như đổ thêm dầu vào lửa. lan truyền chóng mặt của nó các trang web càng khiến cộng đồng mạng như phát điên. Tất cả mũi dùi đều chĩa hết về phía Tuyết Nhung: chàng đẹp trai xuống nước xin lỗi rồi, bây giờ mọi người chờ xem hẹp hòi kia có chấp nhận lời xin lỗi của ta hay ? Xem ta liệu có cho bản thân mình nước lui?

      Chuyện giữa hai người làm dấy lên cuộc xung đột văn hóa Đông – Tây. Từ xung đột văn hóa, hàng loạt các cuộc cá cược thi nhau mọc lên mạng: có kẻ cá chưa đến ba ngày “ Trung Quốc Starbucks” nhận lời xin lỗi, có kẻ lại cho rằng chỉ cần 24 tiếng đồng hồ, kẻ khác lại nghĩ phải đến cả tháng, thậm chí có kẻ còn trừ phi mặt trời mọc ở đằng tây lời xin lỗi đó mới được chấp nhận. Bất luận đặt cược thế nào, bọn họ đều túm tụm mạng và bắt đầu đếm ngược. Nhóm chọn 24 giờ thua cuộc đầu tiên, tiếp đến là những người chọn ba ngày. Kết quả, bọn họ giận dữ hợp thành nhóm, công khai chửi mắng Tuyết Nhung mạng.

      Tuyết Nhung thể tiếp tục đứng ngoài cuộc được nữa. hoàn toàn sụp đổ. Ngày nào, cũng ăn ngon, ngủ yên, thậm chí còn chẳng dám lên mạng.

      Nếu ở Trung Quốc, những cặp nam nữ bỗng chốc nổi tiếng mạng như và Lancer, đặc biệt là nhân vật nữ chắc chắn phải đối mặt những cuộc điều tra lai lịch đến tận ngọn nguồn gốc rễ. Các netizen chuyên nghiệp lập tức công khai cho cả thế giới biết những chuyện bạn trải qua từ lúc sinh ra cho đến tại, bao gồm cả việc bạn từng có bao nhiêu người bạn khác giới. Đó chính là hiệu ứng mạng mà người ta vẫn gọi là “nổi tiếng đến mức còn đất chôn thân”.

      Ở Mĩ, văn hóa mạng có chút khác biệt. Những người khiến cộng đồng và đội ngũ paparazzi cảm thấy có hứng thú, thấy đáng bỏ thời gian và tiền bạc ra để tìm hiểu lai lịch đa phần là những ngôi sao quốc tế thuộc thế giới giải trí, thể thao, chính trị như Hilton, Britney Spear, David Beckham. Còn những nhân vật nhoi bỗng chốc nổi tiếng mạng như Lancer và Tuyết Nhung vốn nhiều kể xiết, về cơ bản đáng để họ tìm hiểu. Trừ phi hai người có thể bùng nổ sâu khấu như Lady Gaga, sau đó được công ty chế tác kỳ công đánh bóng tên tuổi, khiến giới truyền thông và paparazzi nhận thấy tiềm năng kinh tế, họ mới đáng được săn lùng.

      tại, Tuyết Nhung và Lancer vẫn chưa được giới truyền thông và paparazzi nước Mĩ để mắt tới. Song có thể , đó là “may mắn từ trong bất hạnh”. Toàn bộ câu chuyện chỉ mới nổi tiếng trong phạm vi trường học. Đến giờ phút này, chỉ có những người bạn của hai người, bộ phận sinh viên hay vào youtube, facebook biết đến chuyện này. Nó vẫn chưa làm dậy sóng trong trường đại học Mi-chi-gân của . Lúc này, nếu trong hai người Tuyết Nhung hoặc Lancer muốn mượn gió bẻ măng, đưa ra bức thư của phó Tổng Giám đốc Starbucks, rồi liên lạc với đám người kia, mình là người đại diện cho hãng nhất định họ đạt được ý nguyện, trở thành người nổi tiếng đích thực.

      Song, đó phải là những gì Tuyết Nhung mong muốn, cũng cũng phải là ý nguyện của “tên khốn mặt trắng” Lancer. Từ , Tuyết Nhung luôn mơ ước được nổi tiếng, được trở thành nghệ sĩ vĩ cầm hoặc tiểu thuyết gia lừng danh. Sau khi đến Mĩ, thấy cơ hội có ở khắp nơi. Bản thân nếu muốn có chút tiếng tăm cũng có gì khó khăn. Song, từ trong đáy lòng, Tuyết Nhung muốn thành danh bằng chính thực lực của mình. tuyệt đối muốn hạ thấp mình làm loại phụ nữ này nọ để cho người ta tiêu khiển.

      Còn Lancer, bản thân cũng thừa nhận mình có khả năng thiên bẩm. Song, cũng có tôn chỉ của riêng mình, đó là lấy việc chà đạp lên lòng tự trọng của người khác làm tiền đề. Đây chính là điều Lancer được giáo dục từ , cũng là phần trong tiêu chuẩn đạo đức của . Buổi tối hôm đó ở quán cà phê Starbucks, thực ngờ trò đùa lém lỉnh của mình lại vô tình làm tổn thương Tuyết Nhung. Cho dù hề cố ý, nhưng dùng hình thức này để nổi tiếng và thu lợi về mình quả là cách làm đáng xấu hổ.

      Vậy nên nhìn chung Tuyết Nhung và Lancer cùng có quan điểm: cần phải nhanh chóng thoát khỏi vũng bùn đen tối này. Bởi vì, áp lực càng lớn khả năng phòng ngự của họ càng giảm sút.

      Tuyết Nhung hoàn toàn mê muội. biết bây giờ mình phải làm gì, chấp nhận lời xin lỗi của Lancer hay cự tuyệt ta? Nếu chấp nhận, hậu quả ra sao? Cuối cùng, đành đến hỏi Mia, người bạn Mĩ của mình. Mia trợn đôi mắt màu xám của mình lên nhìn Tuyết Nhung: “Tớ có thể trao đổi bạn trai với cậu ?” Câu của Mia khiến Tuyết Nhung ngồi ngây ra hồi lâu, thành lời. Mia nhìn về phía đám con trai đứng chuyện bên cửa kí túc xá đối diện, chỉ chỉ rồi với : “Cậu xem tá con trai kia, trong số bọn họ liệu có mấy kẻ biết cách tạo nên những điều lãng mạn cho bạn như Lancer. Con trai ư, đa số họ chỉ biết dẫn bạn xem phim, ăn pizza, uống rượu trong lần hẹn đầu tiên, sau đó chiếm lấy bạn. chàng trai giống như Lancer, bọn con chẳng thèm chết được! Cả đời cậu liệu có quên được lần hẹn hò đầu tiên đó ? lãng mạn đó liệu cậu có được mấy lần trong cuộc đời?”

      Lúc này, Tuyết Nhung thực còn biết gì. Mia liền nhảy bổ đến trước mặt , chăm chú nhìn rồi làm mặt xấu: “Nếu bây giờ cậu định từ bỏ Lancer tớ chạy theo và dán giấy đỏ lên cửa nhà ấy ngay lập tức.”

      Mặc dù câu của Mia rất khó nghe, nhưng Tuyết Nhung bỗng nhận ra người Mĩ ngực to đầu rỗng này ít ra cũng có chút chính kiến trong chuyện nam nữ. Vậy Susan - người bạn khác của nghĩ thế nào?

      Susan, thoạt nghe bạn nghĩ đó là tên của người Mĩ, hơn thế lại là có bí danh là tên loài hoa dại. Nhưng ấy thực ra là người Hàn Quốc sinh ra và lớn lên ở Mĩ. Sở dĩ Tuyết Nhung trở thành bạn bè thân thiết với Susan là do họ cùng chung cảnh ngộ. Năm Susan lên bảy tuổi, mẹ của ấy cũng bị chồng ruồng bỏ. Đó là vào buổi tối mùa hè, mẹ Susan kèm đánh đàn pi-a-no, cha từ lầu xuống, đưa tờ giấy màu da bò cho mẹ và : “Tôi muốn ly hôn với , trong tờ giấy này là tất cả tài sản mà có thể nhận được từ tôi.” Mẹ Susan là người phụ nữ của gia đình, lại thông thạo tiếng . Sau khi cùng chồng di cư sang Mĩ, bà dành toàn bộ thời gian của mình để chăm lo cho chồng con. Bà mở giấy ra xem mới biết tài sản mà mình nhận được chỉ là căn nhà ở, tất cả tiền bạc của gia đình bị chồng bà đổi sang tên mình.

      Cha Susan là chủ của công ty xuất nhập khẩu. Việc đối phó với người phụ nữ gia đình như mẹ đối với ông ta dễ như trở bàn tay. Vì thế, chỉ trong đêm, Susan và mẹ bị bỏ rơi thương tiếc. Sau này, Susan mới phát ra, tiền nhà sớm được trả hết nhưng cha lặng lẽ rút hết số tiền đó. Sau khi ly hôn, mỗi tháng mẹ Susan vẫn phải trả khoản tiền rất lớn. Tại sao lại như vậy? Sau này có người tốt bụng cho họ biết, thực ra cha và cấp dưới ngoại tình với nhau. Tất cả mọi chuyện đều do hai người đó vạch ra mưu từ trước. Mẹ Susan suy sụp mất thời gian khi phải gánh chịu nỗi đau này. Nhưng vì mưu sinh, cuối cùng bà cũng phải tìm việc. Vì biết tiếng nên ban đầu bà chỉ làm công việc rửa bát cho quán ăn Hàn Quốc. Đến khi có thể được chút tiếng cơ bản, bà được đưa lên làm phục vụ bàn. Đúng là ông trời có mắt, mẹ Susan sau đó quen được bác sĩ khoa mắt người da trắng. Chẳng hiểu sao ông ấy lại phải lòng bà. lâu sau hai người họ kết hôn.

      Tuyết Nhung vô cùng ngưỡng mộ Susan vì có được người cha dượng như thế. Cha dượng và mẹ Susan cứ hai tuần lại đến thăm ấy lần. Mặc dù phải là cha ruột, nhưng tình mà cha dượng dành cho Susan thua kém bất cứ người cha ruột nào, ông giúp Susan chuyển tới kí túc xá, mua đồ ăn cho vào tủ lạnh, thậm chí còn cho tiền bất kỳ lúc nào muốn. Khi biết Tuyết Nhung là bạn tốt của Susan, ông thường xuyên đưa hai người họ ăn ở các nhà hàng cao cấp. Mỗi lần nhìn thấy cả gia đình họ vui vẻ bên nhau, lòng Tuyết Nhung khỏi xót xa.

      Đây là nguyên tắc của Susan khi tìm bạn trai và tìm chồng: phải người  da trắng , phải người da trắng kết hôn. Tuyệt đối tìm người da vàng.

      Là bạn tốt của Tuyết Nhung, Susan tất nhiên biết hết mọi chuyện của . Càng trùng hợp hơn, Susan cũng học về điện cơ, là em khóa dưới của Lancer, cũng là trong số những người ngưỡng mộ ấy. Lancer có được số điện thoại và thư địa chỉ mail của Tuyết Nhung là do ấy cung cấp. Sau khi thấy Tuyết Nhung rời vào tình cảnh khó khăn, rất nhiều lần Susan khuyên : “ lòng, cả cậu và Lancer đều sai, đây chẳng qua chỉ là kết quả của những xung đột văn hóa mà thôi. Trò đùa và sơ ý của ấy cuối cùng bị cậu giội lại bằng cốc cà phê. Nếu là tớ, tớ chủ động xin lỗi ấy. Cậu thấy đấy, bây giờ Lancer thành tâm xin lỗi cậu. Nếu cậu còn cự tuyệt người đàn ông tốt như thế tớ thèm quan tâm đến cậu nữa. Trước nay tớ luôn nghĩ cậu là thông minh, ngờ cậu lại ngốc nghếch đến thế!”

      Được Mia và Susan khuyên bảo, suy nghĩ của Tuyết Nhung bắt đầu bị lung lay. có nên chấp nhận lời xin lỗi của Lancer hay ? Song cuối cùng, người khiến Tuyết Nhung hạ quyết tâm lại là Tim.

      Sáng hôm đó, trong phòng luyện đàn, lòng Tuyết Nhung thực rối bời vì những sóng gió mạng. chẳng còn tâm trạng nào để chơi đàn nữa, chỉ thẫn thờ nhìn vào gương. Khi qua, Tim nhìn thấy dáng vẻ thất thần của Tuyết Nhung qua cửa sổ. Nhìn thấy khuôn mặt hiền từ và ấm áp của , Tuyết Nhung chưa thốt được lời nào chảy nước mắt. Tim nhàng vỗ về vai , rồi cúi người xuống : “Tuyết Nhung à, em đừng buồn như thế, cũng đừng suy nghĩ nhiều nữa. Có những lúc, chúng ta thích nghĩ cách phức tạp, nhưng thực ra, nếu nhìn mọi chuyện tích cực, buồn bã đến thế.” Những lời khuyên giải của Tim khiến Tuyết Nhung bình tĩnh hơn rất nhiều. ấy lại tiếp tục : “Mặc dù biết lý do em đến Mĩ là gì, nhưng đến nền văn hóa hoàn toàn khác, em cũng nên tìm hiểu, trải nghiệm, học hỏi và thích nghi với nó đúng ? Nếu như tất cả người Mĩ đều có thể cười, tại sao em lại thể cười, thể tham gia vào cuộc vui của họ, thể hòa nhập vào nền văn hóa này?

      Những lời Tim làm tâm trạng Tuyết Nhung trở nên nhõm. Ngày hôm sau, chính thức nhận lời xin lỗi của Lancer youtube, sau đó xác nhận vào danh sách bạn bè facebook. Làn sóng mạnh mẽ mạng cũng dần lắng xuống.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 6: thể nhớ em


      Vụ việc Starbucks bắt đầu nở rộ, nhưng lại kết thúc hết sức chóng vánh. Vốn dĩ Tuyết Nhung cho rằng, sau khi chuyện sóng gió này hạ màn, mối quan hệ chẳng ra đâu vào đâu giữa và Lancer cũng đặt dấu chấm hết. Trong lòng thầm nghĩ, lẽ nào đàn ông Mĩ đều giống Lancer sao? ta rốt cuộc là người thế nào? Lancer đáng trách ư? Nhưng công bằng mà , ta cũng hẳn đáng trách. Dù sao Lancer gặp phải tai nạn này, cũng chỉ là vô tình mắc lỗi, đùa giỡn đúng địa điểm và thời gian mà thôi. Song nếu ta là tên ngốc thô thiển cũng hoàn toàn như thế. Tuyết Nhung vẫn còn nhớ rất hôm đó trong buổi học Lancer ra tay cứu mình khỏi vòng vây như thế nào. Hơn nữa tên ngốc nào có thể ra những lời lẽ đanh thép đến thế. Vậy Lancer là người thế nào? Tuyết Nhung hận , ghét , cũng chẳng thích . Nhưng lòng, ít nhất giờ Tuyết Nhung vô cùng tò mò về gã trai người Mĩ này.

      Nhưng điều khiến Tuyết Nhung ngờ nhất là Lancer tuyệt đối cho bất kỳ khoảng trống nào. Sau khi vụ việc Starbucks hạ màn, mỗi tối mở máy tính ra, đều nhìn thấy thứ quai quái nhảy ra từ hộp thư thoại: khuôn mặt quỷ màu vàng tròn vành vành, chú lợn nhảy nhót tung tăng, ông già thở dài thườn thượt. Lúc mới bắt đầu, Tuyết Nhung vẫn rất cảnh giác vì biết tên khốn người Mĩ này định giở trò gì. Vì vậy, tốt nhất là nên để ý đến . Phải rất lâu sau đó, Tuyết Nhung mới hiểu Lancer chẳng qua chỉ muốn đùa cho mình vui mà thôi. Xem ra, chàng này là kẻ thích trêu chọc người khác. Vì bài học rút ra từ lần trước nên Tuyết Nhung tuyệt đối so đo với Lancer, mặc kệ chàng muốn làm gì làm.

      tuần sau, Tuyết Nhung càng ngày càng quen thấy những nhân vật chọc cười nhảy ra ở góc trái màn hình máy tính. Mỗi lần mở máy ra, đều thấy tâm trạng rất thoải mái, nỗi buồn phiền của ngày dường như cũng tan biến hết.

      Bây giờ, bất luận Lancer gửi thứ gì, Tuyết Nhung cũng xóa tên ra khỏi danh sách bạn bè nữa. Như được tiếp thêm khích lệ vì chuyện này, mười ngày sau, ngoài những nhân vật người thú đủ hình dạng, Lancer còn gửi kèm theo dòng tin ngắn: “Chúc em ngày vui vẻ tốt lành!” “Chúc em mơ những giấc mơ đẹp!” “Chúc em đạt được điểm tốt từ giáo sư hướng dẫn!” Sau này, những dòng tin nhắn lại càng trở nên lãng mạn hơn: “Chúc em xinh đẹp trong ngày hôm nay!” “Chúc em hôm nay đẹp như những nàng công chúa trong phim hoạt hình của Disney!” “Chúc đôi mắt em ngày hôm nay rực rỡ và quyến rũ hơn bao giờ hết!”

      Đối diện với loạt tin nhắn lãng mạn như vậy, trái tim của đa số phụ nữ dù tường đồng da sắt đến đâu cũng bị tan chảy. Nhưng Tuyết Nhung lại khác, vẫn tuyệt đối giữ im lặng với Lancer.

      Hai tuần sau, Lancer bỗng gửi đến cho Tuyết Nhung những tin nhắn hết sức buồn bã: “ hiểu im lặng của em có phải màn đêm đen tối hay ?” “ biết liệu im lặng của em có phải là lòng căm hận sâu sắc hay ?” Em bước vào trái tim , nhưng mãi mãi thể chạm được vào trái tim em…”

      Từ đó về sau, Lancer hoàn toàn biến mất khỏi màn hình máy vi tính của Tuyết Nhung.

      Mới đầu, Tuyết Nhung thầm vui sướng trong lòng, cuối cùng tên khốn da trắng đó cũng bỏ cuộc. Song mấy ngày sau đó, Lancer vẫn bặt vô tín, hoàn toàn có bất cứ tin tức gì. Lúc này, bỗng cảm thấy lòng mình trống trải như vừa mất thứ gì đó. Thậm chí còn thấy hối hận vì đáng nhẽ nên đối xử tuyệt tình với Lancer như vậy. Bất luận thế nào họ vẫn có thể trở thành bạn bè của nhau, tại sao lại tỏ ra giận dữ với chàng người Mĩ đó như vậy?

      Vài ngày sau, Lancer bỗng dưng chui từ đâu ra, hại Tuyết Nhung giật mình suýt ngất. Đó là vào buổi chiều thứ tư, sau khi tan học, Tuyết Nhung bước xuống xe buýt, bộ trở về kí túc xá Lancer đột nhiên xuất với chiếc laptop tay: “Miss Đinh! luôn muốn đến trực tiếp xin lỗi em!” Đó là câu đầu tiên của Lancer khi gặp Tuyết Nhung. Đối diện với chàng cao to đẹp trai như Lancer, mặt Tuyết Nhung bỗng nóng ran, tim đập loạn nhịp. Thê thảm hơn, còn thể che giấu được bộ dạng bối rối của mình. “ sao, tôi để bụng chuyện đó đâu.” Tuyết Nhung cố gắng đẩy câu ra khỏi cổ họng. Dứt lời, lại cúi đầu, vội vã bước .

      “Đợi chút !” Lancer vội ngăn Tuyết Nhung lại. “Miss Đinh, bây giờ thực rất cần giúp đỡ của em!” đoạn, giơ máy tính lên trước mặt lắc lắc. “ nghĩ sở dĩ mình mắc phải sai lầm như vậy là do hiểu văn hóa của em. Lúc này, thực muốn tìm hiểu về văn hóa phương Đông, muốn đọc những nhận xét của người Trung Quốc các em về hành động mà vẫn luôn cho là trò đùa kiểu Mĩ. Khi vào các trang web của Trung Quốc, thể hiểu được những dòng bình luận của họ. Em có thể dịch giúp được ?”

      Tuyết Nhung kìm nổi bật cười. Tên ngốc da trắng này phải tự chui đầu vào rọ sao? Trong kiện Starbucks đó, tất cả người Mĩ đều đứng về phía Lancer, nhưng ta hoàn toàn chưa nếm trải lợi hại của người Trung Quốc các . Đây đúng là cơ hội để dạy cho ta bài học! phải thế à, là do ta tự tìm đến đấy chứ!

      Nửa tiếng sau, họ đến hiệu sách Barnes & Noble gần trường. Địa điểm do Lancer bảo Tuyết Nhung tự chọn. Lúc đầu, định đến thư viện trường vì ở đó khá yên tĩnh. Nhưng nếu họ lại gây ra chuyện gì đó ồn ào sao? Nghĩ nghĩ lại, cuối cùng Tuyết Nhung quyết định đến hiệu sách này. Ở đây nếu họ có cãi nhau cũng chẳng có ai để ý, mà có để ý cũng chẳng sao, dù gì đấy cũng là nơi bán hàng.

      Sau khi vào hiệu sách, dưới dự hướng dẫn của Tuyết Nhung, hai người tìm đến góc vắng nhất rồi ngồi đối diện nhau. Lancer ngồi khoanh chân vòng tròn, dáng vẻ rất khiêm tốn và ngoan ngoãn. nghiêng nghiêng đầu nhìn Tuyết Nhung. Thấy bộ dạng nghiêm nghị của , Lancer kiên nhẫn được nữa, bèn cất tiếng: “Tuyết Nhung, nếu em phiền mua hai cốc cà phê rồi chúng ta hãy tiếp tục nhé!” “ cần đâu!” Tuyết Nhung đanh giọng, mắt nhìn trừng trừng vào Lancer, bụng nghĩ tên này đúng là mặt dày, coi xem hôm nay ngươi bị ta xử lý thế nào.

      Thấy Tuyết Nhung sẵng giọng, Lancer liền ngoan ngoãn ngồi lại chỗ cũ, mở máy tính ra, nhanh chóng bật đến trang google của Trung Quốc, sau đó đưa cho Tuyết Nhung với vẻ hết sức thành khẩn. “Đây, bây giờ nhờ cậy cả vào em đấy. thực rất muốn biết đồng bào của em nhìn nhận thế nào về vụ việc ở quán cà phê Starbucks. cũng muốn viết bài luận văn hóa dựa vào chuyên đề này dể nộp cho giáo sư, kiếm điểm A!”

      ta lại còn định lợi dụng để thực ý đồ của mình nữa chứ. Đạt điểm tối đa ư, đừng có mơ! Cứ đợi mà xem! Tuyết Nhung vừa nghĩ thầm vừa mở diễn đàn Trung Quốc hot nhất ra. mau chóng kích đến mục bàn luận về vụ việc ở quán cà phê Starbucks của họ. Woa, mới vài ngày vào mà có hàng trăm hàng ngàn blog đăng nhập vào xem và bàn luận. Tuyết Nhung vốn cho rằng sau khi chấp nhận lời xin lỗi của Lancer, chuyện này chìm vào im lặng. Chí ít, đất Mĩ nó cũng còn ồn ào nữa, vậy mà ngờ vẫn nổi đình nổi đám trong giới trẻ Trung Quốc. Được, vậy bây giờ cho tên người Mĩ này lĩnh giáo lợi hại của người Trung Quốc.

      “Lancer, thực muốn tôi dịch những thứ này chứ? sợ phải nghe người khác chửi mắng mình à?” Tuyết Nhung muốn nhắc nhở Lancer trước, tránh việc gây ra lộn xộn hay.

      sao đâu, em cứ dịch đúng những gì họ cho . Tim to lắm đó!” Lancer dùng tay vẽ hình minh họa trái tim to uỳnh ngay trước ngực.

      “Tốt lắm, vậy chuẩn bị tiếp chiêu nhá, xem tim rốt cuộc to cỡ nào?” Tuyết Nhung bắt đầu dịch.

      netizen tên là Thốc Lộ Lộ thế này: “ câu thôi, tên người Mĩ đó đúng là đồ hổ lốn Mĩ!” Cụm từ này được Tuyết Nhung dịch thành “American Chopsuey”. Ở Trung Quốc, từ “hổ lốn” được dùng để chửi rủa những kẻ ra gì. Song khi dịch sang tiếng , từ này lại biến thành món ăn rất được ưa chuộng của các nhà hàng Trung Quốc tại Mĩ.

      “Khà, khà, khà, Miss Đinh à, được ví với món ăn ngon tuyệt của Trung Quốc đó nhé! Thế giới này thú vị, kỳ diệu biết bao! Tuyệt, tuyệt, cảm ơn em, mau dịch tiếp nữa !”

      “OMG, thượng đế ơi!” Lòng Tuyết Nhung ngừng gào thét, nhưng vẫn tiếp tục nhìn xuống dưới. netizen có nickname Bì Bì Ngông Cuồng viết:

      “Người ta vẫn đàn ông là giẻ rách, nhưng tôi chưa từng gặp gã đàn ông giẻ rách thực nào. Bây giờ tôi được nhìn thấy tận mắt. Đàn ông Mĩ đều là lũ giẻ rách! Đáng bị hắt cà phê! hắt tốt lắm! Hắt rất tốt! Rất có chí khí của con Trung Quốc! Chỉ có làm thế con Trung Quốc mới bị những lời đường mật của bọn họ đánh lừa.”

      Tuyết Nhung cảm thấy lời nhận xét này rất thú vị nên dịch cẩn thận từng câu từng chữ cho Lancer nghe. Khi dịch đến cụm từ “gã đàn ông giẻ rách, bỗng gặp khúc mắc, nên dịch sang tiếng thế nào đây? “Stupid” ư? Trong hai giây ngắn ngủi, Tuyết Nhung chỉ có thể nghĩ được từ này. lập tức quay sang với Lancer: “Netizen Bì Bì Ngông Cuồng kia là kẻ vô cùng ngu ngốc!”

      Tuyết Nhung vốn tưởng Lancer nổi giận đùng đùng khi nghe được câu này. ngờ, ta lại bật cười lớn: “ hay quá, đúng quá. đúng là con heo vô cùng ngu ngốc!” Lancer còn vẹo vẹo mũi: “Ụt ịt, ụt ịt, học lợn mẹ kêu vài tiếng cho vui.”

      Nhìn thấy bộ dạng tự mình đắc ý, biết xấu hổ đó của Lancer. Tuyết Nhung kìn nén nổi cơn giận dữ trong lòng: “Tôi vẫn chưa dịch hết lời bình luận của netizen đó mà.”

      “Vậy, Bì Bì còn gì nữa?”

      ta Trung Quốc nọ chỉ hắt cà phê thôi còn quá , đáng lẽ nên đá cho con lợn ngu ngốc đó đau.”

      “Ha ha ha ha!” Lancer lại cười lăn lộn. Miệng vẫn ngừng gào lên: “Hay quá, quá hay! Người Trung Quốc là sáng tạo!”

      Lancer vẫn cười như điên. Trong khi đó, mặt Tuyết Nhung nặng như chì, hận thể qua đá tên điên kia cú. Tên khốn da trắng, tại sao ngay cả chút liêm sỉ cũng có?

      Cười xong, Lancer mới liếc mắt nhìn sang Tuyết Nhung. Thấy bộ dạng giận dữ của , liền ngồi im nhúc nhích. Cả hai người đều trở nên khó xử. Im lặng hồi lâu, Lancer mới cất tiếng khe khẽ: “Thực muốn xin lỗi em, quả thay đổi được tính cách tùy tiện của mình, thường đùa giỡn những lúc nên đùa giỡn, thường vô tình làm người khác bị tổn thương mặc dù muốn. biết sở dĩ chuyện ngày hôm đó xảy ra tất cả là do lỗi của mình, nhưng lại có cách nào để xin em tha thứ. Em , liệu phải làm gì em mới tha thứ cho ?”

      Lần đầu tiên, Tuyết Nhung cảm thấy chân thành từ câu của Lancer. Song vẫn quyết định giữ im lặng. Thấy Tuyết Nhung vẫn tức giận, thèm để ý đến mình, Lancer liền tiếp: “Thôi chuyện này cứ giải quyết theo cách của người Trung Quốc bọn em . thấy, hay là em cứ đá cái đau !” Lancer khoanh tay đứng dậy ngay trước mặt Tuyết Nhung.

      Tuyết Nhung vẫn ngồi, ngẩng đầu lên nhìn gã trai Mĩ to lớn như ngọn núi trước mắt. Khuôn mặt tuấn của ta đầy vẻ chân thành và cầu khẩn. Tuyết Nhung bỗng thấy động lòng muốn đứng dậy ôm chàng trai đứng trước mặt mình vào lòng. Nhưng ngay lập tức, nhận thức được đáng sợ rồi tự với chính mình: “Đinh Tuyết Nhung, mày xong rồi!”

      Khi Tuyết Nhung vẫn đứng trơ như tượng gỗ vì bối rối, Lancer liền cúi người xuống, đưa tay ra, nhàng kéo đứng dậy khỏi mặt đất, ôm trong vòng tay to lớn của mình, thầm : “Chúng ta làm hòa nhé? làm tất cả những hành động ngu ngốc đó đều là vì thích em, muốn tiếp cận em. Từ lần gặp gỡ đầu tiên dưới gốc táo, thể quên được em nữa rồi.”

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 7: Cách theo đuổi phụ nữ truyền thống của đàn ông Trung Quốc


      Thấm thoắt, Tuyết Nhung đến Mĩ được ba tháng. Đối với sinh viên, thời gian ba tháng đồng nghĩa với quá trình từ những trang sách đầu tiên đến kỳ thi cuối cùng. Còn với thiên nhiên ngoài kia, ba tháng là khoảng thời gian màu xanh non mơn mởn của vạn vật được thay thế bởi vẻ lạnh lẽo thê lương. những cánh đồng trống chỉ còn lại vài quả bí ngô người ta quên thu hoạch và những rễ cây khô héo. Sau trỗi dậy yếu ớt của thiên nhiên và ánh mặt trời gay gắt là nét đìu hiu khô quạnh. Chúng như nhắc nhở con người rằng nếu những trái chín mùa thu đến lúc tàn lụi chỉ nay mai thôi hoa tuyết mùa đông bay kín khắp trời.

      Những chiếc áo phông ngắn tay sớm được thay bởi những bộ áo gió mùa thu. những con đường cắt ngang khuôn viên trường, đôi lúc người ta nhìn thấy những chiếc áo lông ấm áp. Cho dù trời mới chỉ mưa và vẫn chưa có tuyết rơi, song hơi lạnh luồn vào trong gió, thấm vào cơ thể và tâm hồn mỗi người, nhắc nhở người ta về tồn tại của nó.

      Song với Tuyết Nhung, cuộc sống vài tháng qua của hoàn toàn trái ngược với thiên nhiên ngoài kia. Thiên nhiên chuyển từ nóng sang lạnh, còn lại bước từ lạnh sang nóng. Khi mới đặt chân đến Mĩ, luôn cảm thấy bị coi thường, cảm thấy đơn và yếu đuối. Song giờ đây, có thêm rất nhiều bạn bè, trái tim cũng ấm áp trở lại. Thậm chí đôi lúc vuốt lên má mình, có thể cảm nhận được nhiệt huyết tuổi trẻ chảy tràn trong da thịt. Lẽ nào mọi thứ đều ngầm với Tuyết Nhung rằng: với mai mối của ông tơ bà nguyệt, từng bước tiến gần đến tình ?

      Mỗi lần Tuyết Nhung nghĩ đến hai từ “tình ”, trái tim lại đập loạn nhịp, đầu óc trở nên choáng váng. Người đầu tiên khiến có cảm giác yếu đuối khi đứng trước lại là chàng trai người Mĩ vừa lạ lẫm vừa thân thuộc, vừa đáng ghét vừa thú vị - Lancer!

      Người con trai đó dễ dàng phá bỏ phòng tuyến bấy lâu nay Tuyết Nhung vẫn tưởng rằng vô cùng kiên cố, và bước vào cuộc sống của . Bề ngoài, con đường Lancer tiến vào trái tim có vẻ dễ dàng. Song nếu dựa theo những tiêu chuẩn quan hệ nam nữ của người Mĩ, xem ra ấy vô cùng vất vả. Với thanh niên Mĩ bình thường, quãng thời gian ba tháng – chín mươi ngày làm “quân tử hảo cầu” quả là dài kinh khủng. Đa số họ đều giải quyết xong mọi chuyện với đối phương chỉ trong vòng mười phút ngắn ngủi, dài nhất cũng chỉ vài ba ngày: nếu nhau lên giường, đường ai nấy , rất dứt khoát ràng. Chẳng ai giống Tuyết Nhung và Lancer, vờn tới vờn lui, cãi tới cãi lui suốt ba tháng ròng mới đạt được bước tiến triển tình cảm vĩ đại là cái ôm tượng trưng!

      Nhưng khi nghĩ lại kĩ càng, Tuyết Nhung vẫn cảm thấy mọi chuyện xảy ra quá nhanh, quá vội vã. Cho dù mục tiêu đến Mĩ quá ràng, đó là tìm người đàn ông có tấm lòng, nhưng tiền đề của mục tiêu đó phải đúng như lời mẹ dặn, “phải mở to hai mắt mà tìm” chứ thể nhắm mắt đụng ai đụng. Ý nghĩa câu “mở to hai mắt mà nhìn” của mẹ là gì? Theo kiến giải của Tuyết Nhung, nó đại thể là: đầu tiên phải học những khóa học về tình trong hôn nhân, đọc đủ các loại sách nhập môn liên quan đến nội dung này, rồi sau đó áp dụng chúng vào cuộc sống, kiên trì tỉ mỉ quan sát và thử thách chàng trai nào đó, tuyệt đối được lựa chọn sai chỉ vì phút giây bồng bột của bản thân.

      Vậy, Tuyết Nhung nghiêm túc quan sát và thử thách Lancer như những gì mẹ mong muốn hay chưa? Đương nhiên là chưa. Chỉ có điều có thể khẳng định, đó là khi vừa mới bắt đầu, tự xây cho mình phòng tuyến tâm lý. Và chính hàng phòng tuyến này giúp chống lại tấn công của tất cả những gã đàn ông có ý đồ với mình. Nhưng tại sao giờ đây, hàng phòng tuyến kiên cố ấy lại sụp đổ tan tành chỉ trong vòng ba tháng ngắn ngủi? Nghĩ nghĩ lại, cuối cùng Tuyết Nhung chỉ có thể tìm ra đáp án duy nhất: Lancer là chàng trai có sức hút mà bất kỳ nào cũng thể cưỡng lại.

      Trong lòng Tuyết Nhung luôn thầm hỏi người mẹ thân của mình: nếu mẹ cũng đến Mĩ, cũng sống trong ngôi trường đầy xúc cảm và thú vị như tại, cũng tình cờ gặp chàng trai vừa lãng mạn vừa mới lạ như Lancer, bị ấy tấn công quyết liệt, cũng trải qua tất cả những gì mà và Lancer trải qua; bà có thể mở to đôi mắt xinh đẹp của mình, kiên trì và tỉnh táo sắp xếp lại mọi cảm xúc, để thoát khỏi vòng xoáy tình cuồng say hay ? Mẹ à, trái tim thể duy trì nhịp đập dựa vào những thứ đôi mắt ta nhìn thấy. Hoang dại, cảm tính, vô duyên cớ, ngốc nghếch đó là tất cả những gì trái tim của chúng ta có. Mẹ thân ơi, con xin lỗi. Bây giờ, dù con có mở to mắt thế nào cũng chỉ là vô nghĩa! Bởi vì lúc này đôi mắt của con còn nữa. Con còn nhìn thấy phương hướng, nhìn thấy Lancer, nhìn thấy cả chính bản thân mình. Mẹ ơi, con phải làm thế nào? Làm thế nào? Làm thế nào đây hả mẹ?

      Người ta vẫn , cuộc sống đầy tính kịch. Song với Tuyết Nhung, cuộc sống của vốn vở kịch. Đúng vào khoảnh khắc sắp ngã xuống vực thẳm tình , bỗng nhiên có người dang tay ra, ngăn lại. Người đó chính là Ngô Vũ.

      Chiều hôm đó, Tuyết Nhung ngồi lì trong phòng luyện đàn. Giáo sư giao cho luyện bản sonata cappela của J.S Bach. Bản nhạc này Tuyết Nhung luyện được vài ngày, song bản thân vẫn chưa thấy hài lòng với những gì mình làm được. luôn cảm thấy gần đây nhạc của mình chơi quá phù phiếm, mất nét cổ điển và nghiêm cẩn vốn có trong nhạc J.S Bach. Có lẽ là vì tâm trạng ngày trở nên nóng nảy.

      “Cốc… cốc… cốc!” tiếng gõ dài xen kẽ hai tiếng gõ ngắn, có người nào đó lên cánh cửa phòng nhạc. Tuyết Nhung lặng người, chẳng cần phải quay đầu lại xem ai đứng ngoài cửa, cũng có thể đoán ra đó là Ngô Vũ! vội vã chạy ra mở cửa, quả nhiên là ấy! Là Ngô Vũ!

      Nếu như Lancer tiến đến bên Tuyết Nhung bằng lãng mạn và lém lỉnh rất Mĩ, bằng những bất ngờ đến bàng hoàng, Ngô Vũ lại từ từ bước vào cuộc đời như nước chảy đá mòn. Giống như hôm nay, việc ấy vượt ngàn dặm xa xôi từ Trung Quốc đến Mĩ, rồi xuất ngay trước mắt Tuyết Nhung hề khiến ngạc nhiên. Dù gần đây, hai người ít liên lạc với nhau do Tuyết Nhung bận thích nghi với cuộc sống mới, song chỉ khi nào Ngô Vũ biến mất hoàn toàn khỏi cuộc sống của , đến Mĩ gõ cửa phòng nhạc như thế này Tuyết Nhung mới thấy bất ngờ.

      Lúc này, Ngô Vũ đứng nghiêm chỉnh ngay trước mặt . Vì phòng nhạc hơi , sau khi đóng cửa lại, khoảng cách giữa hai người gần thêm rất nhiều. Có lẽ do vậy nên họ bỗng thấy có chút ngượng ngùng.

      Trong vài phút im lặng ngắn ngủi, Tuyết Nhung chăm chú ngắm nhìn Ngô Vũ. Những kỉ niệm ấu thơ trong sáng bỗng chốc ùa về. như nhìn thấy cậu bé cắt đầu húi cua ngày nào nhoẻn miệng cười.

      Cha của Ngô Vũ là thầy dạy đàn đầu tiên của Tuyết Nhung. Trước đây, mẹ và chú Ngô cùng dạy học ở trường Đại học Sư phạm. Chú Ngô là giáo viên dạy vĩ cầm của khoa nhạc, còn mẹ giáo dạy tiếng của khoa Ngoại ngữ. Tuyết Nhung còn nhớ năm bốn tuổi, ngày nọ, mẹ dẫn đến nhà chú Ngô, nhờ chú dạy đàn cho . ra kể cũng thú vị, hồi đó, người ra mở cửa cho hai mẹ con chính là Tiểu Ngô Vũ. Vừa nhìn thấy khuôn miệng hơi nhếch lên của ấy, Tuyết Nhung liền bật cười khanh khách, bị cười nhạo, Ngô Vũ liền mím môi lại rồi chạy thẳng vào phòng.

      Đó chính là ấn tượng đầu tiên của Tuyết Nhung về Ngô Vũ.

      Sau này Tuyết Nhung mới biết, chỉ học đàn, chú Ngô còn bắt cả con trai mình học đàn. Vì Ngô Vũ lớn hơn tuổi, nên đương nhiên ấy bắt đầu học sớm hơn chút. Hai người họ nghiễm nhiên trở thành sư huynh sư muội của nhau. Khi Tuyết Nhung kéo những nốt nhạc đầu tiên, Ngô Vũ kéo được cuốn sách nhạc thứ hai của nhạc trưởng Hidemi Suzuki [1] . Nhưng chỉ nửa năm sau, Tuyết Nhung đuổi kịp Ngô Vũ.

      [1] Hidemi Suzuki: Nhạc trưởng tài ba của Nhật Bản.

      Thấy tiến độ học nhạc của con trai mình quá chậm chạp nên chú Ngô muốn lấy Tuyết Nhung ra làm động lực thúc đẩy Ngô Vũ. Vì thế, ông quyết định để hai đứa trẻ học cùng nhau. Do căn nhà quá , nếu cùng chơi đàn chúng làm ảnh hưởng đến hàng xóm, cuối cùng chú Ngô quyết định dẫn cả hai đến phòng tập đàn của khoa nhạc.

      Cứ thế, hai đứa bé dần dần tạo nên góc tranh riêng cho khoa nhạc. Mỗi ngày, cứ vào khoảng bốn năm giờ chiều, người ta lại thấy có hai đứa trẻ dắt tay nhau vào ra phòng nhạc. Đôi lúc, chú Ngô ở đó, hai đứa lại ngồi cãi nhau ở cầu thang hoặc cùng đùa nghịch ở vườn hoa trong sân trường. Hồi ấy, tất cả những chú ở đó đều gọi hai đứa là “hai tiểu thần đồng vĩ cầm”.

      Theo lẽ thông thường, hai đứa trẻ vô tư lớn lên cùng nhau như Tuyết Nhung và Ngô Vũ trở thành đôi bạn thanh mai trúc mã, song họ chưa bao giờ là cặp thanh mai trúc mã đúng nghĩa. Bởi vì ngay từ cái nhìn đầu tiên, Tuyết Nhung ghét cay ghét đắng cái miệng nhếch lên đó. Sau này nghe đứa trẻ khác kể, miệng Ngô Vũ sở dĩ thành ra như vậy là do trước đây mút sữa quá nhiều. Hồi , Ngô Vũ rất thích khóc, khóc ai có thể dỗ được, chỉ khi nào nhét núm sữa vào miệng, ấy mới chịu nín. chỉ có thế, nghe khi quá lớn để ngậm núm sữa, Ngô Vũ bắt đầu có tật mút tay: lúc đói mút tay, buồn ngủ cũng mút tay, thậm chí khi vui cũng mút tay. Chính vì thế mà miệng của Ngô Vũ cứ dần bị nhếch lên.

      Sau khi nghe những truyền kỳ thú vị này, Tuyết Nhung đương nhiên càng coi thường thằng nhóc thích mút sữa đó. Mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt ấy, lại tưởng tượng ra cảnh cậu ta mút núm sữa chùn chụt. Nhưng thời gian dần trôi qua, Tuyết Nhung còn ghét Ngô Vũ như trước nữa. Đó là vì vài chuyện xảy ra giữa bọn họ mà người lớn thể biết được.

      Lần đầu tiên là vào năm Tuyết Nhung chín tuổi, và Ngô Vũ cùng tham gia cuộc thi văn nghệ của cung thiếu nhi thành phố. Tất cả người lớn, kể cả Tuyết Nhung đều cho rằng Ngô Vũ nhất định chiến thắng vì ấy là thiên tài biểu diễn. Trong các bài biểu diễn báo cáo, chỉ cần đứng sân khấu, Ngô Vũ luôn phát huy rất tốt khả năng của mình. Thêm vào đó, khi đứng trước đám đông hoặc lúc đối mặt với áp lực quá lớn, với tính cách điềm tĩnh, ấy bao giờ phạm những lỗi sai mà những đứa trẻ thường mắc phải như quên nhạc, kéo sai nốt.

      Tối trước hôm thi đấu, Tuyết Nhung và Ngô Vũ cùng luyện đàn trong phòng nhạc. Luyện mãi luyện mãi, cuối cùng Tuyết Nhung bỗng nhiên đặt đàn vào hộp, rồi qua chỗ Ngô Vũ đấm phát đau điếng vào lưng . Chẳng đợi cho Ngô Vũ kịp hiểu ra chuyện gì, Tuyết Nhung lập tức ngồi sụp xuống đất, ôm mặt khóc tức tưởi. Thấy vậy, Ngô Vũ hoảng sợ quỳ xuống hỏi: “Em làm sao thế? Tại sao em lại khóc?” Tuyết Nhung vẫn khóc, càng khóc càng nức nở. Ngô Vũ lại hỏi: “Em đừng khóc, đừng khóc được ?” Ai dè, Ngô Vũ càng như vậy, Tuyết Nhung lại càng gào khóc to hơn nữa. Lúc đó, Ngô Vũ vô cùng bối rối: “Được rồi, được rồi. Em đừng khóc nữa. Em muốn thứ gì cũng cho em, chỉ cần em đừng khóc nữa.” Nghe thấy vậy, Tuyết Nhung liền ngẩng đầu lên, sụt sịt : “ ràng là biết em muốn gì, vậy mà vẫn giả bộ ngốc nghếch! Đồ trứng thối! Đồ ngốc! Đồ bú tí mẹ!” Dứt lời, cầm hộp đàn lên, chạy ra khỏi phòng nhạc.

      Ngày hôm sau, trong vòng chung kết của cuộc thi, Ngô Vũ bất ngờ kéo sai nốt nhạc. Lỗi sai đó khiến kém Tuyết Nhung điểm. Kết quả, chiến thắng, lập tức trở thành cây vĩ cầm số của đoàn văn nghệ thiếu nhi thành phố. Những danh hiệu “tiểu thiên tài”, “tiểu thần đồng” cũng lũ lượt kéo đến với . Cũng từ đó, Tuyết Nhung chính thức chọn vĩ cầm làm nghiệp của đời mình.

      Sau cuộc thi, chú Ngô vô cùng thất vọng về con trai mình. Trong khi đó, mẹ của Tuyết Nhung lại càng thêm tin tưởng con bà có tài năng nhạc thiên bẩm, chắc chắn thuộc về giới nhạc. Chỉ Tuyết Nhung và Ngô Vũ là hiểu có chuyện gì xảy ra. Song chưa lần kiểm chứng những phán đoán của mình, cũng chưa từng lời cảm ơn với Ngô Vũ. thay đổi duy nhất trong thái độ của với Ngô Vũ đó là còn ghét chiếc miệng lúc nào cũng nhếch lên của , cũng mắng là đồ trứng thối, đồ ngốc như trước nữa. Với Tuyết Nhung, Ngô Vũ hề ngốc nghếch, tất cả quá qua việc lần này.

      Khi lớn thêm chút nữa, cha của Tuyết Nhung ly hôn mẹ . Do kĩ năng chơi đàn của Tuyết Nhung và Ngô Vũ ngày càng điêu luyện, nên chú Ngô tìm thầy dạy vĩ cầm có tiếng cho cả hai. Chỉ đến khi thi đỗ vào khoa Cơ khí của trường đại học kĩ thuật hàng đầu ở Bắc Kinh, Ngô Vũ mới cắt hết duyên nợ với nhạc. Còn Tuyết Nhung, vì sức khỏe của mẹ được tốt, nên phải học nhạc ở trường đại học tại địa phương để có thể ở gần chăm sóc mẹ. Mặc dù ở hai thành phố khác nhau, song vẫn giống như hồi , họ chưa từng thực rời xa nhau. Giống như người trai, mỗi khi nghỉ hè hay vào những dịp nghỉ dài cuối tuần, Ngô Vũ thường về thăm Tuyết Nhung, cùng luyện đàn, đưa ăn uống, giúp làm các việc nặng.

      Người lớn của hai gia đình, thậm chí cả người mẹ nghiêm khắc của Tuyết Nhung cũng rất yên tâm khi hai đứa ở bên nhau. Mẹ Tuyết Nhung biết từ con thích chiếc miệng hếch lên của Ngô Vũ. Theo như bà phán đoán, nếu hai đứa trẻ có phần trăm khả năng nhau, chắc cần đợi đến bây giờ. Hai đứa chính xác là em của nhau, ai có thể làm thay đổi tình bạn thuần khiết giữa chúng.

      Sau khi tốt nghiệp đại học, với thành tích học tập xuất sắc, Ngô Vũ thi đỗ nghiên cứu sinh của đại học Massachusetts và sang Mĩ du học. Đó là lần đầu tiên hai người thực rời xa nhau, nhưng khoảng thời gian đó cũng chỉ kéo dài hai năm ngắn ngủi. Tốt nghiệp thạc sĩ xong, ấy được trong ba hãng xe hơi lớn nhất nước Mĩ tuyển dụng, rồi nhanh chóng đảm nhận chức vụ quan trọng trong phòng kĩ thuật thuộc chi nhánh công ty tại Thượng Hải. Sau này, cũng chính là người giúp Tuyết Nhung liên hệ với trường đại học Mi-chi-gân theo nhờ vả của mẹ . Khi mẹ Tuyết Nhung mất, công ty cử Ngô Vũ sang Đức phụ trách dự án hợp tác. Vì phải công tác suốt nên trước khi Tuyết Nhung xuất ngoại, hai người có nhiều cơ hội gặp nhau. Song Tuyết Nhung biết, giữa và Ngô Vũ cần lời tạm biệt, vì từ khi mẹ mất , ấy chính là người thân, là trai của . Dù có đến phương trời nào hai người nhất định lại gặp nhau.

      Vậy nên, khi Ngô Vũ bất ngờ xuất , Tuyết Nhung chỉ cần nghe tiếng gõ cửa là có thể đoán ra đó chính là Ngô Vũ. Tất cả đều nằm trong dự liệu, chẳng có gì phải ngạc nhiên.

      “Sao trước khi đến đây báo cho em tiếng để em đón?” Tuyết Nhung lên tiếng, phá vỡ bầu khí im lặng.

      gấp quá, lại phải giải quyết rất nhiều việc trong khoảng thời gian ngắn nữa.” Ngô Vũ đáp.

      Chỉ khi chuyện với Ngô Vũ, Tuyết Nhung mới có cơ hội để quan sát ấy kĩ càng. Cậu nhóc ngày nào giờ thay đổi nhiều quá. Đầu tiên là đôi môi, nó còn nhếch lên như trước nữa. Mặc dù bây giờ những đường nét môi Ngô Vũ vẫn chưa ràng, song khóe môi banh ra hai bên khiến ấy trông nam tính hơn rất nhiều. điểm khác biệt lớn nữa là cặp kính cận ngày xưa biến mất, có lẽ nó được thay bởi cặp kính áp tròng. Lần đầu tiên, Tuyết Nhung nhìn thấy hàng lông mày, cặp mắt và sống mũi của Ngô Vũ. Cặp lông mày của rất dày, giống hệt của chú Ngô. Đôi mắt mặc dù ánh lên vẻ tự tin như những chàng trai Mĩ, nhưng hề có vẻ né tránh. Nét cá tính nhất khuôn mặt Ngô Vũ chính là sống mũi. Tuyết Nhung từng nghe “đàn ông đẹp, đẹp ở sống mũi”. Chiếc mũi thẳng đứng nhưng kiêu ngạo khiến khuôn mặt Ngô Vũ toát lên vẻ nho nhã truyền thống của người Trung Quốc.

      “Em thế nào? quen với cuộc sống ở đây chưa?”

      “Lúc mới đến vẫn chưa quen lắm, bây giờ tốt hơn nhiều rồi.” Tuyết Nhung thoải mái trả lời.

      “Bây giờ em còn thiếu thứ gì ?” Ngô Vũ lại hỏi.

      “Em vẫn ổn. Nếu thiếu thứ gì với sau.”

      Đó là những câu trước đây họ từng mỗi lần Ngô Vũ từ Bắc Kinh trở về thăm Tuyết Nhung. Nếu như ở Trung Quốc, Tuyết Nhung nhất định cảm thấy rất ấm áp, rất gần gũi. Song đây là nước Mĩ, cách chuyện kiểu này của Ngô Vũ chẳng hiểu sao lại khiến thấy là lạ.

      “Em vẫn dùng cây đàn đó ư?” Ngô Vũ liếc mắt nhìn cây đàn Tuyết Nhung đặt ghế. bật cười lớn: “Đương nhiên rồi, lẽ nào muốn lấy lại nó à?” Dứt lời, cả hai cùng cười vang. Năm đó, chú Ngô phải khó khăn lắm mới nhờ người mua được cây đàn này từ nước ngoài cho cậu con trai cưng của mình. Kết quả, sau khi kéo thử lúc, Tuyết Nhung liền mê mẩn nó. Ai dè Ngô Vũ lại với cha mình, căm ghét cây đàn đến tận xương tận tủy, hoàn toàn có cảm hứng với nó. Nếu cha cứ bắt kéo cây đàn đó, bao giờ học vĩ cầm nữa! Dưới uy hiếp của con trai, chú Ngô đành phải nhượng bộ, giao cây đàn mà đứa con trai cưng mình căm ghét cho ghét bỏ nó – Tuyết Nhung.

      Đó chỉ là trong số rất nhiều những bí mật giữa Tuyết Nhung và Ngô Vũ. Tuyết Nhung biết, bất kể thứ gì của Ngô Vũ, nếu muốn, nhất định cho .

      “Nhung Nhi, sau này em kéo cây đàn này để mưu sinh, hay thay cây đàn khác?”

      Nghe câu hỏi này, Tuyết Nhung thực biết phải trả lời thế nào. Ở Mĩ, đàn của những nghệ sĩ vĩ cầm chuyên nghiệp tối thiểu cũng vạn. Đàn của những người bạn cùng lớp thậm chí còn lên đến vài vạn. Với sinh viên nghèo như Tuyết Nhung, chuyện đó quả là quá quá sức tưởng tượng. Nghĩ đến đây, liền chuyển sang chủ đề khác: “Lần này công tác bao lâu? Em dẫn thăm quan trường em nhé!”

      công tác. đề nghị công ty điều đến làm việc tại trụ sở chính ở Mĩ rồi.” Ngô Vũ vẫn thản nhiên .

      “Trời ơi! Thế còn cha mẹ sao?” Tuyết Nhung sững sờ.

      “Họ vẫn khỏe. cũng thuê người giúp việc. Em cứ yên tâm!”

      Lúc này, Tuyết Nhung còn biết phải gì nữa. diễn tả được cảm giác thực của mình lúc này khi Ngô Vũ đột ngột đến bên . mặt, Tuyết Nhung rất vui mừng vì cuối cùng có người thân ở Mĩ để dựa vào, mặt khác, vẫn có chút lo lắng. Trực giác mách bảo Tuyết Nhung rằng, giờ đây thể là chú chim sổ lồng, tự do bay lượn giữa đất Mĩ xinh đẹp này nữa.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 8: Người đàn bà nào có thể cưỡng lại sức hút của Lancer


      Tuyết Nhung thể lí do tại sao lúc đó mình lại nhận lời mời đến vũ hội cùng Lancer. Từ đến lớn, từng tham gia rất nhiều buổi party, nhưng tham gia buổi khiêu vũ từ thiện được nhà trường đứng ra tổ chức như thế này là lần đầu tiên. Vậy nên, cảm thấy khá căng thẳng. phải vì Tuyết Nhung tự tin với bản thân mình, cũng phải vì biết nên mặc bộ váy áo nào, trang điểm như thế nào, để kiểu tóc nào. Điều khiến bối rối biết phải làm gì chính là việc Lancer mời làm bạn nhảy của ấy. Khi đứng trước Lancer Tuyết Nhung xử như thế nào? Đó mới là điểm khiến căng thẳng. Nếu như cùng đến đó với Lancer, hai người khiêu vũ cùng nhau, đứng sát cạnh nhau, gì làm gì trong khoảng thời gian rất dài đó? chàng quỷ quyệt Lancer đó gì làm gì với ? Người khác liệu có coi họ là cặp tình nhân ?

      được!” Đó là kết luận cuối cùng Tuyết Nhung đưa ra sau nhiều lần trăn trở suy nghĩ. Mặc dù thể thừa nhận bị Lancer thu hút nhưng bất luận thế nào cũng chưa hiểu người con trai này. Mặc dù quen biết nhau thời gian, cảm thấy chàng trai đó rất hấp dẫn, nhân cách cũng tốt, song lúc này thể mờ mắt được, tốt nhất là cứ mở to mắt quan sát kĩ lưỡng và kiên nhẫn tìm kiếm giống như lời mẹ dặn dò. Thích cũng được, cảm thấy rất tuyệt cũng được, thậm chí chút cũng được, nhưng để trở thành “tình nhân” tuyệt đối thể dễ dàng. Nếu vượt qua ranh giới này thể quay đầu lại nữa. Tuyết Nhung hiểu rất bản thân mình.

      Song vấn đề khó khăn mà Tuyết Nhung gặp phải trước mắt là nhận lời mời của Lancer trong lúc tỉnh táo, làm sao để xóa bỏ ấn tượng về buổi hẹn hò đầu tiên của họ trong suy nghĩ của mọi người? Tuyết Nhung lập tức nghĩ đến Ngô Vũ. Đúng thế, nếu dẫn theo cả Ngô Vũ, rồi kéo cả Susan và Mia cùng, nhìn thấy cả đám người khiêu vũ cùng nhau, mọi người nghĩ bọn nhóm bạn thân, đương nhiên hiểu lầm Tuyết Nhung và Lancer là cặp.

      Khi nhận được lời mời của Tuyết Nhung, Ngô Vũ hiểu ra phần nào câu chuyện vì trước khi đến Mĩ xem clip và những thông tin liên quan đến Tuyết Nhung và Lancer mạng. Cũng giống việc Ngô Vũ đất Mĩ làm Tuyết Nhung ngạc nhiên, những bàn luận xung quanh hai người họ chẳng thể khiến thấy bất ngờ. Nhớ hồi , trước cuộc thi vĩ cầm, cũng từng ăn nắm đấm của Tuyết Nhung, giờ đến lượt tên ngốc da trắng kia được nếm lợi hại của ấy. Dựa theo những gì Ngô Vũ biết về con người Tuyết Nhung từ lúc còn đến giờ, ấy là mẫu con trong cương ngoài nhu. ấy xinh đẹp nhưng lại là đóa hồng có gai. Điều quan trọng là ấy rất ràng với đám đàn ông.

      Song, Lancer mạng và Lancer trong buổi khiêu vũ từ thiện lại khác nhau trời vực. Điều này khiến Ngô Vũ khỏi giật mình.

      Khi Lancer bước vào từ cánh cửa mạ vàng rực rỡ, dường như tất cả con có mặt ở đó đều hướng ánh mắt về phía ta. Lancer mạng là tên ướt như chuột lột, thê thảm và ngốc nghếch, còn Lancer ngoài đời thực lại tuấn, phong độ ngời ngời, có dáng dấp của con nhà quý tộc dù bộ lễ phục ta mặc chẳng sang trọng hơn những gã trai khác trong lễ hội là mấy. Lancer mặc com lê đen ánh bạc, hai cúc áo ở cổ tay được cài cẩn thận chỉn chu, cổ đeo chiếc cà vạt màu xám bạc, áo sơ mi bỏ trong quần đen được cắt may vừa vặn và tinh tế.

      Ngô Vũ nghe thấy da trắng bên cạnh thầm vào tai bạn cùng: “Chúa ơi! ấy đến đây làm gì chứ! ấy phải đóng phim mới đúng!”

      Tận mắt nhìn thấy Lancer, lại nghe những lời đó, Ngô Vũ bỗng cảm thấy hoang mang bất an trong lòng.

      “Chào !” Lancer chìa tay về phía Ngô Vũ: “Tôi là Lancer! Rất vui khi được gặp !”

      “Thực ra tôi biết qua mạng rồi!” Ngô Vũ hài hước , hai người liền bật cười lớn.

      Lancer kéo Tuyết Nhung lại gần, đặt hai tay lên vai rồi với Ngô Vũ: “Nghe Tuyết Nhung luyện đàn với ấy từ , là bạn lâu năm. Chào mừng đến Mi-chi-gân! Sau này chúng ta là bạn tốt của nhau nhé!”

      cởi mở của Lancer khiến cho Ngô Vũ có cái nhìn khác về ta. Trước đây, khi xem màn hoạt náo của Lancer và Tuyết Nhung mạng, Ngô Vũ vốn xem “chàng Tây Starbucks” ra gì, nghĩ ta chẳng qua chỉ là gã ngốc da trắng làm trò mà thôi. Nhưng từ cách ăn vận năng của Lancer tại, Ngô Vũ nhận thấy ta là kẻ thông minh hơn người, có gia thế phải tầm thường. Song Lancer lại có cái kiêu ngạo, tự cao tự đắc của những công tử nhà giàu, mà rất chân thành, hài hước, lịch và có khí chất. Được nhiều chú ý như thế, nhưng ta hề liếc mắt nhìn, chỉ chăm chăm quấn quýt bên Tuyết Nhung. Trong khoảng khắc đó, Ngô Vũ chợt nghi ngờ biết việc mình bỏ tất cả mọi thứ để đến Mĩ là đúng hay sai?

      Từ lúc sáu tuổi, khi mở cửa ra và nhìn thấy bé đó, thích . Song cũng biết Tuyết Nhung hề thích mình. Hơn nữa thái độ đề phòng của mẹ Tuyết Nhung khi ấy tiếp xúc với con trai chẳng khác nào gà mẹ bảo vệ con, cứ nghĩ đến là Ngô Vũ lại dám tiến gần đến bên Tuyết Nhung nửa bước. biết, chỉ cần cả gan vượt qua ranh giới đó, Tuyết Nhung vĩnh viễn biến mất khỏi cuộc đời mình. Vì thế suốt bao năm qua, Ngô Vũ chỉ có thể là người trai ở bên giúp đỡ Tuyết Nhung, là người đàn ông xa lạ chỉ dám đứng nhìn ấy từ phía xa. vẫn còn nhớ bộ phim mình thích nhất hồi “The great Gasby” [1] , trong đó nhân vật chính Gasby chính là hùng trong lòng . Ngô Vũ từng mơ mình là Gasby phiên bản Trung Quốc, còn Tuyết Nhung là Lucy. Đợi đến lúc trưởng thành, cũng cố gắng kiếm nhiều tiền như Gasby, rồi đường hoàng đứng trước mặt Tuyết Nhung cầu hôn. Tất nhiên, kết cục cuối cùng của và Tuyết Nhung chắc chắn thể thê thảm như Gasby và Lucy được. Họ giống như rất nhiều những cặp vợ chồng hạnh phúc khác, cùng sống vui vẻ bên nhau đến cuối đời. Giờ mẹ Tuyết Nhung – người thích con mình được đàn ông Trung Quốc che chở ra , Ngô Vũ cũng đạt được ước nguyện, kiếm rất nhiều tiền từ việc chơi cổ phiếu. Tuyết Nhung lúc này chỉ có mình ở Mĩ, đến lúc giống như Gasby xuất trước mặt ấy. Hài, ngờ, bên cạnh Lucy của hoàng tử bạch mã khác, hơn nữa tên hoàng tử này lại phải là đồ rác rưởi giống như Tim trong tiểu thuyết!

      [1] The great Gasby: kiệt tác của nhà văn F. Scott Fitzgerald người Mĩ, được xuất bản lần đầu vào 10-4-1925.

      Lúc này, trong tiếng nhạc trầm bổng du dương, Lancer mời Tuyết Nhung khiêu vũ. Khi nắm lấy tay và áp sát vào người , toàn thân Tuyết Nhung run rẩy, tim thắt lại. Những phút đầu tiên, thậm chí còn thể nhìn thẳng vào mắt Lancer. Trước mắt chỉ thấy những cửa sổ lớn được trang trí lộng lẫy, rèm cửa sổ màu nhung tím ánh vàng được vén lên tinh tế bởi những chiếc tua rua, ánh đèn chùm rực rỡ và trần thạch cao trắng chạm khắc tinh tế. Thậm chí Tuyết Nhung còn nhìn thấy cả quả bóng bay vàng nhịp nhàng nhảy múa bên mình và Lancer. cảm thấy đầu mình chuếnh choáng, hơi thở mỗi lúc dồn dập.

      Hồi , vì mẹ là giáo viên tiếng nên những câu chuyện mẹ kể cho hầu hết là chuyện cổ tích nước ngoài, phim được xem đều là phim hoạt hình Walt Disney bản gốc. Lớn lên chút, Tuyết Nhung bắt đầu đọc tiểu thuyết, đương nhiên đa số các tiểu thuyết đọc là những tác phẩm kinh điển của văn học -Mĩ. Tác phẩm thích và đọc nhiều nhất là “Kiêu hãnh và định kiến” và “Emma” của Jane Austen [2] , “Jane Eyre” của Charlotte Brontë [3] .

                [2] Jane Austen (16/12/1775 – 18/7/1817): nữ văn sĩ người , tác giả của những tác phẩm nổi tiếng như “Kiêu hãnh và định kiến”, “Emma”, “Lý trí và tình cảm” v.v…

                  [3] Charlotte Brontë (21/4/1816 – 31/3/1855): tiểu thuyết gia , là chị cả trong 3 chị em nổi tiếng Brontë, tác giả của những tiểu thuyết xếp vào hàng kinh điển của văn học .

      Bây giờ, Tuyết Nhung như thấy chàng hoàng tử bạch mã trong những giấc mơ xa xôi thuở , chàng trai tuấn tú, phong độ ngời ngời và muôn phần quyến rũ trong các tác phẩm của Austen bước ra khỏi trang sách, đến bên và khiêu vũ cùng . hoàn toàn quên mất Lancer lỗ mãng ngu ngốc mà mình gặp lần đầu, quên mất Lancer với bộ dạng ướt nhẹp thảm hại và đáng thương, quên luôn cả Lancer khiêm nhường và lém lỉnh thường gửi cho những khuôn mặt ngồ ngộ. Giờ đây, trước mắt Tuyết Nhung, Lancer mới chính là hoàng tử trong những giấc mộng của .

      Toàn bộ máu trong người Tuyết Nhung như dồn hết lên hai má, rồi lại nhanh chóng tỏa ra khắp cơ thể. thấy cả người mình như tan chảy, ngay cả bàn tay đặt trong tay Lancer cũng đổ mồ hôi. Có lúc nghĩ mình là Elizabeth, lúc lại tưởng tượng mình là Emma. Trong khoảnh khắc khúc nhạc đầu tiên kết thúc, cặp mắt xinh đẹp của Tuyết Nhung dừng lại khuôn mặt Lancer như thể muốn : Liệu ai có thể cưỡng lại sức hút của người đàn ông này?

      Rất nhanh, những phán đoán của Tuyết Nhung được chứng minh là chính xác 100%.

      Khi Tuyết Nhung vừa buông tay Lancer, bạn thân Susan lập tức đến mời Lancer cùng khiêu vũ. Tuyết Nhung nhớ lần chuyện mạng, Susan từng như nhân vật Elizabeth: “Nếu cậu từ bỏ Lancer tớ theo đuổi ấy ngay lập tức”. Lúc đó, Tuyết Nhung nghĩ Susan đùa, nhưng bây giờ xem ra phải như vậy, ấy rất nghiêm túc. Song chỉ có Susan, trong buổi khiêu vũ còn có rất nhiều khác công khai thể tình cảm và mong muốn tiếp cận Lancer của mình.

      Nhìn thấy cảnh tượng đó, Tuyết Nhung lấy lại được thăng bằng sau phút giây xao xuyến. sửa lại đầu tóc, rồi dần dần hòa mình vào đám đông.

      “Nhung Nhi, có thể mời em nhảy được ?”

      Ngô Vũ bất ngờ xuất bên cạnh khiến Tuyết Nhung giật mình kèm theo chút khó xử. nghĩ bộ dạng hèn mọn như bé Lọ Lem đứng trước hoàng tử của mình vừa nãy bị Ngô Vũ nhìn thấy. Chính vì thế, thực muốn đối diện với Ngô Vũ lúc này.

      Những giai điệu trữ tình lãng mạn lần nữa lại vang lên. Trong tiếng nhạc thánh thót vui tươi, Ngô Vũ nắm tay Tuyết Nhung, nhảy lướt qua Lancer và Susan. Đây là bản nhạc thứ hai hai người họ nhảy cùng nhau. Susan nhìn chằm chằm vào Lancer với ánh mắt say đắm, quyến rũ và đầy gợi cảm. Khi bắt gặp ánh mắt đó, trong lòng Tuyết Nhung bỗng dâng lên cảm giác bất an.

      “Nhung Nhi, em thấy những thứ thực thú vị thế giới này chỉ có em mà rất nhiều người khác cũng thích sao?” Tuyết Nhung chẳng thể gì, bản thân cũng muốn trả lời bất kỳ câu hỏi nào lúc này. bắt đầu cảm thấy chán ghét lễ hội này vì nó thay gỡ bỏ lớp mặt nạ của Lancer, khiến phát ra sau lớp mặt nạ đó là báu vật hiếm tìm. Trước kia, với tên người Mĩ này, Tuyết Nhung có thể tùy ý kén cá chọn canh, hò hét quát tháo, làm tình làm tội. Nhưng bây giờ bay đến nơi cách hàng ngàn hàng vạn dặm, biến thành thứ bảo vật quý báu mà bất kỳ phụ nữ nào thế giới này đều khao khát được quàng lên cổ. hụt hẫng này quả quá lớn. Tuyết Nhung bỗng thấy mệt mỏi, mệt mỏi xen lẫn nỗi chán chường thể diễn tả thành lời.

      “Em muốn về kí túc xá.” Tuyết Nhung với Ngô Vũ.

      “Hay là chúng ta qua kia uống chút nước trước !” Ngô Vũ gợi ý.

      Sau khi lấy nước uống, hai người họ cùng đến góc yên tĩnh. Tuyết Nhung từ từ uống từng ngụm nước cam. Lúc này, thực chẳng muốn gì.

      Nhìn bộ dạng lạnh nhạt của Tuyết Nhung, mặc dù có trăm ngàn lời muốn nhưng Ngô Vũ chẳng thể thốt ra lời. Trong mắt người Trung Quốc, đặc biệt là trong mắt đàn ông Trung Quốc, Tuyết Nhung là giai nhân vạn người có . Ông trời ban tặng cho ấy quá nhiều thứ đặc biệt mà nhiều người phụ nữ khác có: sắc đẹp, trí tuệ, thuần khiết như băng ngọc, nét kiêu sa, lòng tự tôn. ấy chính là người con trong mộng của biết bao đàn ông Trung Quốc. Nhưng nơi đây là nước Mĩ, với người Mĩ, Tuyết Nhung dù gì cũng chỉ là da vàng, mắt của ấy dù có đẹp thế nào cũng là màu đen, da ấy có mịn màng thế nào cũng có màu vàng, thân hình ấy có thon thả thế nào cũng thể gợi cảm bốc lửa. Người Mĩ, đặc biệt là đàn ông Mĩ, trong mắt họ, phụ nữ châu Á ai cũng giống ai. Liệu những gã đó có nhận ra vẻ đẹp của Tuyết Nhung ? Liệu họ có biết trân trọng ấy như đàn ông Trung Quốc ?

      Từ bé thắt nơ đỉnh đầu, giờ Tuyết Nhung giống như tiên nữ kiều duyên dáng từ trời rơi xuống. Nghĩ lại thời gian hai người cùng nhau khôn lớn, lòng Ngô Vũ bỗng trào dâng nỗi xúc động khó tả. Bất luận là Tuyết Nhung khi còn hay Tuyết Nhung trưởng thành với điều mãi mãi thay đổi: ngày nào còn sống đời ngày đó dùng để chứng minh cho Tuyết Nhung thấy đàn ông Trung Quốc biết trân trọng người phụ nữ họ hơn bất kỳ gã đàn ông Mĩ nào!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :