]Chương 39: Hoàng Cực tự
Vì Hoàng gia đổi chủ ý là đến Hoàng Cực tự cầu phúc, nên trong cung lại lần nữa chuẩn bị mọi thứ.
Hôm nay, Tố Doanh mới vừa dùng qua đồ ăn sáng lâu, tên thái giám đưa tới hai hộp cao thơm , hỏi hoàng hậu dự định ban thưởng cho chư tăng tại Hoàng Cực tự loại nào. Cả hai loại cao thơm này Tố Doanh đều biết, trong đó có thành phần nàng phải kiêng kị, liền mở ra xem chất lượng ra sao. Vậy mà mới ngửi cái, nàng cảm thấy nhộn nhạo trong lồng ngực, kịp nữa kêu cung nữ hầu hạ, liền nôn hết điểm tâm ra ngoài.
Cung nữ bên cạnh vôi vàng chạy đến, tên thái giám đem cao thơm đến bị sợ đến nỗi nằm ở đất run cầm cập, liên tiếp khẩn cầu "Thứ tội".
Tố Doanh sau khi nôn xong cũng có cảm giác gì, nhưng mơ hồ có chút hoảng hốt, tùy tiện đem cao thơm đặt xuống, cho cung nữ tìm thái y Chu Tỉnh.
Chu thái y dám chậm trễ, vội vàng mang theo hòm thuốc chạy tới.
Tố Doanh suy nghĩ miên man, thấy tới, liền đuổi hết những cung nhân ra ngoài, ngay cả Thôi Lạc Hoa cũng chỉ đứng xa xa xem chừng. Chu thái y biết chuyện này phải chuyện đùa, dám chủ quan chút nào, tỉ mỉ hỏi triệu chứng của Tố Doanh, lại cẩn thận chẩn mạch, sắc mặt lóe lên vui mừng.
Sắc mặt của chỉ có Tố Doanh nhìn thấy, đợi Chu thái y gì, Tố Doanh đè thấp giọng lạnh lùng : "Chu Thái y chớ vội kết luận!"
Chu thái y ngẩn người, nhìn vẻ mặt Tố Doanh vui, lúng ta lúng túng : "Nương nương . . . cần lo lắng, này là ——"
Tố Doanh nháy mắt tỏ ý muốn ra, đưa tay vào trong ly trà chấm chút nước, tay viết lên gối chữ "Tử", nháy mắt.
Chu thái y gật đầu, biết vì sao nhưng nàng xử có chút kì lạ.
"Làm sao lại như vậy?" Tố Doanh thực rất bất ngờ, vẻ mặt ngơ ngác, tim đập mạnh và loạn nhịp. Chữ viết gối nhanh chóng biến mất, nàng vẫn còn sững sờ.
"Nguyệt của nương nương tới khoảng, sao lại nghĩ đến chuyện này chứ?" Chu thái y lúc lâu, nhưng thấy Tố Doanh phản ứng lại, bèn gọi liền hai tiếng "Nương nương", nàng mới lấy lại tinh thần, : "Ta kể từ lúc vào cung, nguyệt thường ổn định . . . Nên cũng lười để ý, lại nghĩ rằng là do nguyên nhân này." Nàng suy nghĩ chút, với Chu thái y: " thể tiết lộ."
Chu thái y biết phi tần trong cung khi mới mang thai đều sợ hãi bị người ta tính toán, khó tránh khỏi chuyện tinh thần khẩn trương, trước tiên chưa vội ra mà cẩn thận suy tính trước. nghĩ tới chuyện này liền giọng trấn an: "Nương nương chớ sợ. Mạch tượng của nương nương ổn định, có gì đáng lo ngại. Huống chi tất cả mọi việc trong cung đều là do nương nương và người dưới trướng lo liệu . .
"Chu Thái y!" Tố Doanh cất cao giọng quát bảo ngưng lại, nhìn vào những cung nhân đứng ở xa xa, nhắm chắc họ nghe lời của nàng... mới : "Chu Thái y chỉ thực nên nghe theo chỉ thị của ta. Chuyện này chỉ có ta và ngươi biết, ta hy vọng nghe thấy người thứ ba nhắc đến."
Chu thái y lúc này mới biết nàng quyết định, khỏi khẩn trương: "Nương nương, giấu giếm chuyện này thực thỏa đáng, hạ quan đảm đương nổi. Lại , ngộ nhỡ có chút sơ sẩy, tổn thương đến phượng thể của nương nương, còn ảnh hưởng đến long thai, đây chính là..."
Tố Doanh nhanh chóng đứng lên, mấy bước, xoay người nhìn Chu thái y, chỉ câu: "Bây giờ còn chưa phải lúc."
Chu thái y thấy nàng tự có tính toán, dám cố cãi lý với nàng, chỉ đành phải : "Chỉ mong nương nương mọi việc lấy phượng thể làm trọng."
Tố Doanh gật đầu, : "Trong sổ sách hôm nay khám bệnh cứ tìm căn bệnh nào đó thích hợp mà ghi vào -- đừng quên thêm câu, ta thân thể khó chịu, tốt nhất ở lại trong cung nghỉ ngơi, thể tùy giá Hoàng Cực tự."
Thuần viện Tố Hòe từng câu, trong kí ức của Tố Doanh vẫn còn in sâu. Nàng : "Có số việc, ai dạy, ngươi vĩnh viễn biết."
Tố Doanh khi còn bé cách ngưỡng cửa Hoàng gia quá xa, cho nên có người dạy nàng quy củ trong cung, nhất là chuyện phòng the, lại càng có người với nàng. Cho đến khi vào cung làm bạn với Thuần viện mang thai mà vẫn biết, Tần phi khi chẩn ra hỉ mạch, liền thị tẩm nữa. Chuyện này đối với nàng bây giờ xem ra khó hiểu, nhưng đối với Tố Doanh trong quá khứ mà , cũng là mới nghe lần đầu. Cha nàng cơ thiếp đông đảo, lúc họ thụ thai ông cũng kiêng dè, chỉ cần thích chỗ nào ngủ ở chỗ đó. Cho nên đối với việc sau khi Thuần viện mang thai, Hoàng đế liền ngủ lại ở trong cung của nàng, Tố Doanh cảm thấy khá là bất ngờ
Hôm nay đến lượt nàng.
Tố Doanh hề giống với Thuần viện khi xưa, lo lắng suy nghĩ đến mọi nguy cơ tứ phía trong hậu cung, nhưng nàng giờ là phải dồn tinh lực thăm dò, suy xét ý tứ của những nam nhân liên quan đến nàng đối với việc nàng mang thai như Hoàng đế, Đông cung, Cư tướng, phụ thân của nàng, cùng với đông đảo những thần tử nhìn chằm chằm vào nàng mà tùy cơ ứng biến...
Lúc bảo Chu thái y được kết luận trong lòng Tố Doanh suy tính kĩ đến hậu quả mà nó mang lại: vốn là thời gian ban ngày nàng và Hoàng đế gặp mặt có hạn, nếu như mất luôn cả khoảng thời gian gặp mặt ban đêm với ... Nàng muốn nghĩ đến. Huống chi tâm tư của ràng, nàng căn bản dám vọng tưởng, mình nhận được sủng ái, hay trái tim của . Nàng dám tự cao tự đại cho rằng, có hài tử, ngày tháng sau này sợ mất quan tâm lo lắng của .
Thậm chí, nàng thể suy tính, đứa bé này xuất có thể hay để cho nàng mất nhiều hơn -- nàng sớm suy nghĩ đến vấn đề này, từ khi nàng phải trở thành mẹ kế của Thái tử, nàng bắt đầu nghĩ.
Nàng giống với những phi tần khác, nàng là hoàng hậu. Có nghĩa là đứa bé của nàng ngang hàng với Thái tử, mang thân phận của con trai chính cung. đứa trẻ như vậy làm quá nhiều người suy nghĩ viển vông. Có lẽ đứa bé còn chưa kịp mang lại cho nàng những ích lợi như mơ tưởng của số người, người làm mẹ là nàng vì bào thai này mà lâm nạn.
"Hoàng hậu trẻ tuổi" cùng "Hoàng tử của chính cung nương nương" cần phải gánh chịu những nguy hiểm phải là ...
Nhưng việc đến nước này. Dùng mấy loại thuốc có tính hàn như mấy bài thuốc cổ xưa hữu hiệu, nàng thụ thai, cách nào vãn hồi.
Tố Doanh cũng hy vọng chuyện này tới nhanh như vậy, nhưng đứa bé tới, bất luận thế nào cũng là con trai con của nàng, nàng cũng thể làm hại máu mủ của mình được.
Đúng lúc này hiểu vô duyên vô cớ thế nào Cư tướng lại bị thương nặng -- mặc dù Tố Doanh chán ghét, nhưng thể thừa nhận, trong mắt mọi người là chỗ dựa đầy uy lực của nàng. Cũng rất nhiều người cho rằng, thân thể bị thương nặng rảnh lo chuyện khác, thế lực tiền tài chống lưng cho nàng sụt giảm nhiều, nàng cũng trở nên dễ dàng đối phó hơn. Lại , nếu Thái tử chinh là người đâm sau lưng Tể tướng đao, nàng lại càng dám vào lúc này để Thái tử biết nàng có bầu, đem mũi nhọn công kích nhắm về phía nàng. Nàng có niềm tin tuyệt đối với , tự tin mười phần như Tể Tướng còn tránh khỏi ám sát.
rất khó khăn... Khó khăn muôn trùng.
Last edited by a moderator: 2/1/15