1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Một mặt u mộng - Vương Tiểu Sự Nhân (Đồng nhân)(24/64) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 21. Có ở đây, tốt.

      "Mẹ"

      Tính ra gần tháng, ta gọi điện về nhà, mỗi ngày vì sớm về trễ tập luyện, hoàn toàn có thời gian gọi điện thoại cho mẹ, mẹ cũng biết bận việc gì, Sarah bọn họ thấy ta cùng mọi người quá vất vả, quyết định hôm nay nghỉ ngơi ngày, ta mới có thời gian gọi điện thoại.

      "Lục Bình! Con có khỏe "

      Giọng của mẹ nghe kỹ chút cũng đầy mệt mỏi như ta, rốt cuộc làm sao vậy ?

      "Con tốt lắm, mẹ, làm sao vậy? Nghe giọng mẹ giống như rất mệt mỏi, mẹ, mẹ đừng giấu con, xảy ra chuyện gì ?"

      Sốt ruột truy vấn, mẹ luôn luôn kiên cường tại sao mệt mỏi như thế, chẳng lẽ. . .

      "Lục Bình, con xem, tại sao mệnh mẹ khổ như vậy, sinh ra đứa hiểu chuyện như Tử Lăng, mẹ rất đau lòng, các con đều là hài tử của mẹ, chẳng lẽ bởi vì thường xuyên khích lệ con, ta lại phải là người mẹ tốt hay sao?"

      Đại khái cảm xúc dồn nén đến mức độ nhất định, mẹ bị ta gặng hỏi, liền khóc, lòng ta lập tức rối loạn.

      "Mẹ , mẹ đừng khóc, rốt cuộc làm sao vậy? Là Tử Lăng? Nàng lại làm sao?"

      Mẹ kiên cường như vậy, thế nhưng lại khóc thất thanh, Uông Tử Lăng, ngươi đáng chết!

      "Mẹ phóng viên ở bên ngoài, chỉ đợi nàng ra cửa, ra nàng biết sai lầm rồi, ngoan ngoãn đợi vài ngày, nhưng chỉ cú điện thoại của Sở Liêm, liền chịu được, lại chạy ra ngoài, mẹ ngăn cũng ngăn được, còn đẩy mẹ té ngã, sau đó nàng cùng Sở Liêm chạy tới phòng họp báo, cái gì mà bọn họ tình nhau, Lục Bình ơi, mẹ thực hận thể hung hăng cho Tử Lăng cái tát, chẳng lẽ vì cái gọi là tình , là có thể đến người nhà cũng để ý sao? Thể diện của Uông gia chúng ta lần này mất hết, tại báo, tất cả đều đưa tin của bọn nó, để cho mẹ khổ sở, mẹ cố gắng như vậy muốn vãn hồi thanh danh Uông gia, nhưng ba con, ba con . . . . . ."

      Mẹ khóc ra lời, lòng ta đau muốn chết, được, ta phải trở về, phải trở về, ta sợ mẹ hỏng mất, vất vả trấn an mẹ, ta cắt điện thoại, bắt đầu tìm kiếm hộ chiếu.

      "Bảo bối, bảo bối, em tìm cái gì? Tại sao lại khóc? Có chuyện gì ?"

      Vừa mới bị ta đuổi để cùng mẹ chuyện phiếm Edie Nam tới, nhìn ta bối rối tìm kiếm này nọ, liền nắm lấy tay ta, sốt ruột hỏi.

      "Edie Nam, ta muốn trở về, ta phải trở về, mẹ ta, mẹ ta nàng khóc "

      Vừa mới kiềm chế, nhưng nước mắt lại chịu được tiếp tục chảy ra, ta dùng sức giãy dụa, muốn đẩy ra, nhưng lại bị kéo vào trong lòng.

      " khóc, khóc, đem mọi chuyện cho ta biết, ta giúp em giải quyết."

      Edie Nam nhàng hôn lên của nước mắt ta, vỗ vỗ lưng trấn an ta, lát sau, cảm xúc của ta rốt cục ổn định chút, đem lời của mẹ với ta lặp lại lần cùng , sau đó tựa vào trong ngực , trong lòng trống rỗng biết nên làm cái gì bây giờ, tuy rằng ta là người xuyên qua, nhưng ta phải là vạn năng, thân thể mỏi mệt cùng lời mẹ khiến cho ta hỏng mất.

      "Bảo bối, tại em trở về chỉ thêm phiền phức, chúng ta tìm người đưa mẹ em đến được ?" Thanh nhàng của Edie Nam truyền đến, ta ngẩng đầu nhìn , ta cũng hiểu được nếu mình trở về, chỉ làm tình huống càng thêm phức tạp, ta kỳ cũng muốn vậy, nhưng bị cảm xúc lo lắng cho mẹ bao phủ, hoàn toàn để ý tới lý trí, tại như thế, đương nhiên rất hợp ý ta.

      "Ta sợ mẹ đến, lúc trước ta mời mẹ cùng , mẹ cũng chịu."

      Dựa đầu vào bờ vai của , ta . "Giao cho ta, ta khẳng định đem mẹ em đến có được ? Trước tiên ngủ chút, chờ tỉnh dậy, là có thể cùng mẹ em ăn cơm chiều, được ?" Edie Nam ôm lấy ta đặt ở giường, ta biết lời của chỉ là dỗ ta, cho dù mẹ đáp ứng cũng nhanh như vậy, nhưng là lòng ta rất ấm áp, vì thế ta ôm cổ của , chịu buông tay.

      "Vậy ngươi giúp ta, chờ ta ngủ lại ."

      Ta làm nũng, lúc này rất cần ở bên cạnh ta thay ta làm chủ, để cho ta dựa vào, nhìn Edie Nam thuận theo nằm bên cạnh, ta mỉm cười, có ở đây, tốt.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 22. JQ

      "Bảo bối, thấy Trầm Tùy Tâm là người rất có thủ đoạn." Hai người chúng ta ôm nhau nằm giường, bỗng nhiên Edie Nam nhắc tới Trầm Tùy Tâm, ta nhớ lần đó muốn thay ta lấy lại năm mươi vạn Trầm Tùy Tâm lấy của Uông gia, về sau ta muốn đến Italia nên có thời gian để ý chuyện này, tại lại nhắc tới, biết có ý gì, ta giương mắt nghi hoặc nhìn .

      "Bà ta mua miếng đất, chuẩn bị mở quán cà phê kết hợp trình diễn ảo thuật, cho người đem miếng đất kia liệt vào khu quy hoạch của thành phố, muốn cho bà ta gặp khó khăn, kết quả thế nhưng bà ta tìm được người giúp mình giải quyết chuyện này, nhưng phải trả giá như thế nào, người của cũng điều tra được." Edie Nam cầm lấy tay ta bên cọ xát cằm , bên híp mắt .

      " phải là baba em giúp nàng giải quyết chứ ?" Ta hoài nghi hỏi, mẹ vừa gọi điện nhắc đến baba, nhưng chưa ông như thế nào, chẳng lẽ là chuyện này ?

      " phải, là phú thương A kia, có cha vợ là nghị sĩ (đại biểu quốc hội)." Hả ? tình cũng rất thú vị, ta tùy ý để Edie Nam lôi kéo tay ta cọ xát, nhưng thời điểm đem tay ta chuyển đến vuốt ve ngực , ta hung hăng nhéo chút, bất quá cơ ngực quá rắn chắc, ta nhéo được, làm cười hồi.

      " cho người đem tin tức này để lộ cho vợ phú thương A, hơn nữa còn miễn phí tặng ảnh chụp Trầm Tùy Tâm cùng chồng bà ta cùng nhau uống trà, bảo bối, chúng ta có thể xem kịch hay." Ta buồn ngủ nhắm mắt lại, tùy ý xoay người phủ lên ta, khẽ hôn trán cùng hai má của ta.

      Baba hẳn là đường lui của bà ta ? Nữ nhân này đơn giản. Ta thầm suy nghĩ, có nên thành toàn tâm nguyện sống cùng bà ta của ba ba hay ? Mẹ ta hẳn là nên có được cuộc sống hạnh phúc hơn, quên , tất cả chờ mẹ đến đây rồi sau, thời điểm tự hỏi điều này, Edie Nam dừng ở bên môi, ta vươn đầu lưỡi nhàng liếm liếm đôi môi bị hôn ngứa, nghĩ tới lại khiến tình cảm mãnh liệt của bộc phát, đầu lưỡi bị hung hăng ngậm, dùng sức mút vào.

      "Bảo bối nhi, Tiamo" dịch đầu thở hổn hển ta bỗng nhiên bị câu Italy của làm cho rung động, sau đó lại giật mình, nam nhân ở giường em, quả thực rất bình thường, nhưng thể phủ nhận, nội tâm của ta trào dâng luồng cảm xúc gọi là vui sướng, đồng thời cơ thể ta cũng nóng lên, nguyên lai chữ này, là xuân dược tốt nhất, ngẩng đầu, chủ động hôn , mặc kệ tương lai thế nào, giờ khắc này, em thích , Edie Nam.

      Cơ thể bỗng run run, sau đó nụ hôn giống mưa rền gió dữ hạ xuống tới tấp, vạt áo của ta bị bạo lực cởi ra, nụ hôn theo cổ ta xuống vào trước ngực, cảm giác trước ngực đứng thẳng, đỉnh núi bị ngậm trong miệng, ta giọng rên rỉ, đầu lưỡi nhàng vòng quanh, khi dùng răng nanh nhàng cắn cắn, hoặc dùng sức hút, cảm giác ngứa từ trước ngực truyền vào chỗ sâu nhất trong cơ thể, ta thể kiềm chế được phản ứng của chính mình, thân thể càng dán chặt vào , nâng tay đặt ở thắt lưng , cách quần áo nhàng vuốt ve.

      "A ! Bảo bối . . ." sốt ruột cởi váy cùng quần lót của ta, hơi thở nóng bỏng đầu lưỡi linh hoạt di chuyển, thân thể ta chợt chấn động, , đầu lưỡi . . . Hai tay luồn vào tóc , biết nên đẩy ra hay đè xuống, loại cảm giác khó chịu này khiến cả người ta đều bị thiêu cháy, ta gọi tên , hy vọng có thể từ bi giải cứu ta, nhưng mắt điếc tai ngơ, đùa giỡn chỗ mềm mại kia của ta, nhiệt lưu theo nụ hôn của truyền lên, ta lên tiếng rên rỉ, bị dùng miệng đưa lên cao trào. . .

      Ta nửa tỉnh nửa mê, mông lung nhìn cởi y phục của mình, điều chỉnh tốt tư thế, đưa vũ khí chậm rãi đẩy mạnh vào cơ thể ta, bắt đầu va chạm, từng chút từng chút tăng tốc, ta cảm giác ngũ tạng của mình đều run rẩy theo mỗi va chạm của , cuối cùng gầm lên tiếng, dòng chất lỏng nóng bỏng vọt vào trong cơ thể làm cho ta khóc nấc lên. . . . . .

      "Bảo bối nhi, muốn chết người em" thở dốc mang theo thanh khàn khàn nghe vào tai gợi cảm, ta hơi hơi kéo khóe miệng, sau đó nhắm mắt lại tiến vào mộng đẹp.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 23. Mẹ đến

      "Mẹ!" nghĩ tới Edie Nam lợi hại, đem mẹ ta đến là đến liền, tuy rằng phải vừa tỉnh ngủ nhìn thấy mẹ, nhưng ta rất hài lòng, nhìn khuôn mặt tiều tụy của mẹ, ta nhanh chóng chạy lại ôm bà.

      "Tập luyện nhất định rất vất vả , Lục Bình của mẹ gầy." Sau khi qua cơn kích động, ta cùng mẹ ngồi ở ban công chuyện phiếm, ta ngồi chồm hỗm mặt đất, đầu đặt đùi mẹ làm nũng, bà đau lòng vuốt ve đầu ta, ánh mặt trời ấm áp sưởi ấm người mẹ con chúng ta, để cho nội tâm ta tràn ngập lo lắng.

      "Dạ, hơi vất vả, mẹ, chân của con lúc ngủ còn thường xuyên chuột rút, nhưng con rất vui, mỗi ngày Sarah bọn họ dạy con, đều khiến cho con có cảm giác rất thành tựu, mẹ, mẹ chờ con người đại tỏa sáng ." Mặt dày tự thổi phồng chính mình, ta có chút tự hào ngẩng đầu .

      "Tốt, Lục Bình của mẹ là giỏi nhất, nếu Tử Lăng có nửa lúc còn của con, mẹ cũng cần lo lắng như vậy." Mẹ lắc đầu thở dài, vẫn nhịn được quan tâm đến Tử Lăng.

      "Mẹ buông tay , nàng ta là bảo bối trong lòng bàn tay baba, baba chẳng quan tâm nàng gây sai lầm gì đâu." Ta có trách nhiệm trốn tránh .

      "Ba con. . . Ai." Mẹ thở dài tiếng, để cho ta khỏi có chút sợ sệt, muốn cùng mẹ ngả bài hay ?

      "Mẹ, mẹ lòng cho con, mẹ hy vọng lưu lại baba sao?" Chỉ cần mẹ muốn, con liền giúp người lưu lại, giương mắt nhìn ánh mắt mẹ, ta hy vọng nhận được câu trả lời từ đáy lòng bà.

      "Con cũng biết ? Kỳ mẹ cũng hiểu, tình cảm tại đối với ông coi như phải tình , muốn tách ra luyến tiếc, muốn cùng chung sống, mẹ cũng mệt mỏi, muốn luôn vì ông thu thập cục diện rối rắm, mẹ trước kia cũng là người kiêu ngạo, thời điểm gả cho ba con, bị bà ngoại con giáo dục giúp chồng dạy con, mẹ buông tha bằng cấp cao cấp, cam nguyện làm nữ nhân phía sau ba con, nhưng nghĩ tới đáy lòng ba con chưa bao giờ biến mất tự ti, trong mắt ông, mẹ cuối cùng là người phụ nữ cao cao tại thượng, cho ông gia đình ấm áp, có cho ông cảm giác người vợ, mẹ có đôi khi cũng hoài nghi, vì sao mình buông tha nhiều thứ như vậy, rốt cuộc có đáng giá hay , nhưng mẹ có con cùng Tử Lăng, có hai mươi mấy năm gia đình giáo dục, cho nên mẹ thể bốc đồng ly hôn, kỳ lúc trước biết chuyện Trầm Tùy Tâm, mẹ rất thương tâm, rất muốn rời khỏi ông, nhưng con vừa mới sinh ra, mẹ muốn vì ích kỷ mà khiến con sinh ra trong hoàn cảnh có cha, sau lại có Tử Lăng, mẹ nghĩ ba con thay đổi, nhưng . . ."

      Khuôn mặt mẹ bình tĩnh, ta lại nghe ra trong giọng tình cảm cam lòng cùng mất mát, baba thế nhưng ở thời điểm ấu nữ mới ra sinh liền muốn ngoại tình, là nam nhân có trách nhiệm, chẳng lẽ tất cả nam nhân đều muốn ăn vụng sao?

      "Lục Bình, con với mẹ, Edie Nam kia có phải đối với con có ý tứ hay ? Con thích sao? Các con phải . . . Mẹ phải can thiệp sinh hoạt cá nhân của con, chỉ hy vọng con bị tổn thương." Mẹ bỗng nhiên chuyển đề tài, làm cho ta kịp suy nghĩ, bất quá nghe mẹ xong, ta có chút đỏ mặt.

      "Mẹ, con cũng biết chính mình có phải thích hay , trước mắt ghét là được, cái khác còn quá sớm, cần lo lắng nhiều như vậy, mẹ yên tâm, con làm cho mình chịu thiệt." Đúng vậy, đây là suy nghĩ chân của ta, tuy rằng ta có chút thích Edie Nam, nhưng thích này còn đủ để cho ta đánh mất lý trí, cho dù tương lai chúng ta ở cùng nhau, ta cũng chỉ hơi hơi khổ sở, chưa đến mức đòi sống đòi chết, dù sao cuộc sống cũng phải chỉ có tình , cuộc sống vẫn còn rất nhiều thứ khác.

      "Lục Bình, nếu mẹ và ba ly hôn, con đồng ý theo mẹ ?" Mẹ do dự khắc, mới ra những lời này, thể phủ nhận, ta nghe thế, cảm thấy thực rung động, mẹ thế nhưng thông suốt?

      "Nhưng như vậy quá tiện nghi cho baba cùng người đàn bà kia ?" Ta có chút bất khả tư nghị, hai mươi mấy năm thanh xuân của mẹ phải lãng phí người gọi là baba kia sao?

      "Làm sao có thể ?"

      Mẹ thản nhiên cười, trong mắt tinh quang thoáng , ta hiểu , nhận giáo dục tinh hai mươi mấy năm làm sao có thể dễ dàng bỏ qua người thương tổn chính mình ? Mẹ, con rốt cục có thể lo lắng người bị hai con người đần độn kia thương tổn, ta cười.

      "Vậy khi nào mẹ chuẩn bị cùng ba ba chuyện ly hôn?" Ta ngồi dậy, đầu tựa vào bả vai mẹ nhàng hỏi.

      "Nếu lần này ba con có thể tự mình đem chuyện Tử Lăng cùng Sở Liêm xử lý tốt, hơn nữa có thể đem yến hội kỷ niệm hai mươi lăm kết hôn của chúng ta làm tốt, mẹ cho ông cơ hội." Mẹ ôm ta trả lời, ta gật đầu, dù sao cùng baba kết hôn hai mươi lăm năm, nếu baba có thể sửa lại thái độ trước kia, có thể tiếp tục sống cùng nhau cũng tồi, cho dù ông lại thiên vị Tử Lăng, chỉ cần ông đối tốt với mẹ, ta để ý có baba như vậy.

      "Tốt, vậy khoảng thời gian này mẹ liền ở lại Italy với con được ?" Ta lắc lắc bả vai mẹ làm nũng.

      "Mẹ trong khoảng thời gian này ở lại Italy, nhưng hẹn bạn bè xung quanh đến du lịch." Mẹ bị ta làm nũng đả bại, thực lý trí ra kế hoạch của mình, ta sửng sốt, nhìn khuôn mặt mẹ sáng rọi dạt dào, nghi hoặc vừa xuất , lập tức biến mất, mẹ có gian của mình cũng tốt, ở cùng ta trong lời cũng chỉ xem ta tập luyện, thực nhàm chán, để cho mẹ chơi .

      "Tốt lắm, mẹ hết thảy cẩn thận, nhớ mỗi ngày gọi điện thoại cho con." Cùng mẹ giao hẹn xong, ta bắt đầu bận rộn tập luyện, bởi vì ta cùng các nghệ sĩ khác biểu tốt, cho nên Sarah bọn họ đem thời gian công khai biểu diễn đại khái xác định rồi, như vậy chúng ta thể tăng ca, tích cực luyện tập, miễn cho kịp thời điểm công diễn.

      Chương 24. Edie Nam tự bạch 3
      Ôm lấy Lục Bình ngã vào trong lòng, ta cúi đầu, nhàng hôn cái trán của em, bảo bối, thực xin lỗi, kê đơn người khác rất đê tiện, nhưng lại là phương pháp nhanh nhất có được em, hơn nữa loại dược này, làm em khó chịu, bảo bối của , em tinh tế như vậy, sợ em thừa nhận được vật to lớn của , dù em thoải mái chút thôi, cũng thể chịu được, muốn mang em cùng tiến lên thiên đường.

      Trở lại khách sạn, đem em nhàng đặt giường, dược tính bắt đầu phát huy, em bất an vặn vẹo, thân thể mềm mại, quần áo xộc xệch, khuôn mặt kiều diễm, bảo bối, ta bây giờ còn thể tin được em ở ngay tại trước mặt ta, ở trong lòng của ta, nhàng vuốt ve, hơi hơi cúi đầu, làm cho lời lẽ lướt qua mặt em, dừng ở đôi môi xinh đẹp như hoa của em, ngọt, Lục Bình, em là mùa xuân xinh đẹp nhất, là đóa hoa mềm mại nhất, mà đóa hoa này lại hàm chứa hương vị ngọt ngào như mật, nhịn được, ta hung hăng hút cái lưỡi thơm tho của em, hận thể đem em nuốt vào trong bụng, từ nay về sau hòa thành thể.

      Thời điểm da thịt thân cận, ta nhịn được tán thưởng, lôi kéo tay em vuốt ve ngực của ta, ta hôn nụ hồng mai trước ngực em, ông trời ơi, Lục Bình, làm sao bây giờ, ta muốn đem cả người em đều nuốt vào, lý trí của ta sắp hỏng mất, đem hạ thân sớm phình to muốn nổ tung nhàng tiến vào thân thể em, em đủ ướt át, còn hơi hơi rên rỉ, bảo bối, em, ta hận thể đem tất cả của ta đều cho em, nhưng ta thể để em bị thương, nếu em bởi vì ta mà bị thương, ta tự giết chính mình trăm ngàn lần, thời điểm đụng tới tầng chướng ngại kia, ta hơi hơi kinh hỉ, đây là thói hư tật xấu của nam nhân, bảo bối, ta vì mình có thể trở thành người đàn ông đầu tiên của em mà cao hứng, nhưng càng cao hứng hơn là em vĩnh viễn thuộc về ta.

      "A" ta dùng sức sát nhập, mật hoa ẩm ướt cùng dòng máu ấm áp đồng thời bao phủ cái kia của ta, ta . . . Bảo bối, em tinh, ta thề, cho dù thời điểm ta chấm dứt thân xử nam cũng chật vật như vậy, bảo bối, ta may mắn giờ phút này em thanh tỉnh, nhàng rời khỏi, nhìn nụ hoa non mềm hồng hồng tràn ra dòng chất lỏng, ta lại đứng thẳng, hôn bắp đùi trắng noãn thon dài của em, nhàng đặt lên đầu vai, Lục Bình, bảo bối của ta, ta mang em cùng nhau cảm thụ khoái cảm cực lạc, để chúng ta cùng nhau trèo lên đỉnh sung sướng, bảo bối, em, vĩnh viễn em.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :