1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Một mặt u mộng - Vương Tiểu Sự Nhân (Đồng nhân)(24/64) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 16. Mẹ vĩ đại.

      "Lục bình, mẹ thể cùng con, Tử Lăng tuy rằng đúng mực, nhưng nàng cũng là nữ nhi của ta, chuyện phát sinh hôm nay, ta kỳ có trách nhiệm rất lớn, là mẫu thân, có ai hy vọng con mình trở thành người tốt, mẹ rất hy vọng các con có thể hảo hảo lớn lên, cho nên vẫn bắt buộc các con cố gắng vượt qua khó khăn, hy vọng tương lai cho dù chúng ta ly khai, các con cũng có thể đủ năng lực sống độc lập, nhưng đối với Tử Lăng ta thất bại, có lẽ do chúng ta cho con bé áp lực quá lớn, mà ta ôn nhu hướng dẫn từng bước, cho nên nàng mới càng thêm phản loạn, ta nghĩ thừa dịp còn có thể sửa đổi, hảo hảo dạy nàng, về sau nàng phải tự lực, vì cuộc đời của mình trả giá, mà phải ngồi chờ người khác tới giúp đỡ, người khác vĩnh viễn cũng tin cậy bằng chính mình, Lục Bình, con là đứa có hiểu biết, mẹ bởi vì có con mà kiêu ngạo, nhưng là thể bởi vì con liền bỏ qua Tử Lăng, như vậy ta xứng làm người mẹ, ta đem các con đến thế gian này phải cố gắng giúp các con sống tốt."

      Mẹ từ ái vuốt ve đầu ta, nước mắt của ta ào ào rơi xuống, mẹ, người là người mẹ tốt nhất, ta nhớ trong nguyên tác, Tử Lăng có qua Trầm Tùy Tâm hơn người, trong lời nàng cũng hy vọng Trầm Tùy Tâm làm mẹ nàng, nếu người nghe được nhất định rất thương tâm thống khổ, mẹ là người tốt như vậy, ta làm sao có thể để cho cái ba ba bao giờ biết trách nhiệm là gì, cùng Tử Lăng vĩnh viễn biết vì người khác lo lắng thương tổn người đây? Bọn họ xứng được người quan tâm như vậy.

      "Mẹ, con biết, đừng lo lắng cho con, con là nữ nhi của người, dù ở đâu cũng đều cố gắng trôi qua tốt, nhưng mẹ, mặc dù có chút quá đáng, nhưng con thể , Tử Lăng nhận quan tâm của mẹ, nàng thủy chung cảm thấy chúng ta phải xin lỗi nàng, ta nên quá ưu tú, người nên bức bách nàng, nàng chưa từng nghĩ tới cuộc sống là của chính nàng, tuy rằng cần quan tâm ánh mắt của người khác nhưng đối với người khác luôn đánh giá cùng để ý, đem sai lầm đều đổ lên đầu người khác, biết tự kiểm điểm chính mình, mẹ, con muốn người vì nàng thương tâm khổ sở."

      Ta ôm cánh tay mẹ, trong lời vẫn là cần đề cập đến ba ba, dù sao mẹ vẫn muốn chúng ta nghĩ baba là nam nhân tốt.

      "Chính là bởi vì như vậy, mẹ mới lưu lại, thời điểm còn có thể cố gắng mà sửa đổi, Lục Bình, ta nhớ với con, cố gắng vĩnh viễn cũng biết kết quả, đúng ?"

      Nhìn ánh mắt ôn nhu cùng lời dạy của mẹ, trong lòng ta tràn ngập cảm kích, mẹ, người người mẹ vĩ đại, nếu ba ba cùng Tử Lăng còn biết quý trọng, là tổn thất của bọn họ. Sau khi tiễn mẹ , ta nằm ngửa ở giường ngẩn người, mẹ làm cho ta bỗng nhiên cảm thấy ta đối xử với Tử Lăng cùng Sở Liêm như vậy có chút quá đáng, bởi vì ta có lo lắng đến tâm tình của mẹ, Tử Lăng phát sinh bất cứ chuyện gì, người đầu tiên thương tâm cùng thất vọng khẳng định cũng là mẹ, như vậy ta vì Lục Bình báo thù còn muốn tiếp tục sao? Ta bắt đầu hoài nghi.

      "Bảo bối, hộ chiếu của em cùng giấy chứng nhận ta phái người cùng mẹ lấy, hành lý đến Italy lại mua, em xem thế nào?"

      Từ trong suy nghĩ thoát ra, liền thấy khuôn mặt Edit Nam, ta bắt đầu hoài nghi từ khi chính mình xuyên thành Lục Bình ánh mắt nhìn người bắt đầu giảm xuống , phải biết rằng trước kia thân là chuyên viên săn đầu người, nhìn người luôn đúng, như thế nào nhận ra Edie Nam người này nhìn qua giống nam nhân quy củ nguyên tắc, càng tiếp xúc càng giống tên vô lại, ta nghiêm trọng hoài nghi thời điểm uống rượu ngày đó động tay động chân, bằng lấy tính cách ta cho dù say rượu cũng nhớ bảo trì lý trí, bị ăn luôn mà có nửa điểm trí nhớ .

      "Làm sao vậy?" Nhìn đến ánh mắt nghi hoặc của Edie Nam, ta lắc đầu, bỗng nhiên nhớ tới chuyện trước khi mẹ đến.

      "Edie Nam, cầu xin ngươi giúp ta tìm thám tử giỏi, ta muốn điều tra chuyện từ đến lớn của nữ nhân tên là Trầm Tùy Tâm, càng tỉ mỉ càng tốt."

      Mẹ, chỉ cần người còn , ta liền giúp người đem ba ba lưu lại, cho dù cuối cùng người từ bỏ, rời trước cũng phải là người.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 17. Trầm Tùy Tâm.

      Nhìn túi hồ sơ màu vàng tay, ta hơi có chút dại ra, quả nhiên hổ là gia tộc Mafia? ràng buổi sáng vừa mà chạng vạng tư liệu tới tay, nhưng lại kể cả Trầm Tùy Tâm mấy tuổi bắt đầu có dì cả. Tiện tay ném túi hồ sơ qua bên, ta vào phòng tắm, bên mở nước, bên hồi tưởng nội dung vừa mới xem, nguyên lai nữ nhân này cùng Tử Lăng rất giống nhau, thời điểm đến trường thành tích học tập tốt, chỉ thích viết ít thơ văn này nọ, lớp 11 thầm mến thầy giáo ngữ văn mới chuyển về trường, lớp 12 buổi tối trước khi thầy giáo nọ chuẩn bị kết hôn, hướng hiến thân được, bị giận dữ mắng mỏ, sau đó Trầm Tùy Tâm suy sụp rồi chuyển trường, cuối cùng cố gắng tốt nghiệp trường loại 3, năm ấy khi vào xã hội nhận thức ba ba, mới biết thế nào là cuộc sống giàu có, tuy vẫn luôn mồm kiên trì là vì tình mới ở cùng chỗ với ba ba, nhưng trước sau vẫn từ ba ba lấy được hai mươi mấy vạn, hơn nữa thời điểm mẹ viết thư cho nàng còn kèm chi phiếu, đại khái cũng khoảng năm mươi vạn, hừ, đây gọi là tài nữ, tình nhân hoàn mỹ trong mắt ba ba, bây giờ còn cùng hai phú thương kết hôn dây dưa , thực hiểu vì sao loại nữ nhân này đều thích nam nhân của người khác, chẳng lẽ da mặt dày đến như vậy sao?

      "Trầm Tùy Tâm, lấy Uông gia ta năm mươi vạn còn muốn trở lại sao" nhìn gương tự , khóe mắt thấy cửa phòng tắm bán trong suốt xuất bóng mờ, ta mỉm cười, cởi quần áo, bước vào bồn tắm lớn.

      "Bảo bối, đây là nguyện vọng của em sao? Để ta tới giúp em thực ." Vừa vừa thoát y phục của mình, chuẩn bị tiến vào bồn tắm.

      "Nếu ta cần, phải ngươi mặc đồ ra ngoài chứ?" Ta nhìn thẳng dáng người , tuy rằng từ hai ngày này trước cùng phóng đãng, nhưng chính thức nhìn thân thể vẫn là lần đầu tiên, bất quá ta chút cũng ngượng ngùng, dù sao làm đều làm, tại lại rụt rè quá giả tạo, ừ, có lông ngực, nhưng là nhìn qua đáng sợ, có cơ bắp, nhưng quá khoa trương, bất quá phía dưới . . . Chẳng lẽ người ngoại quốc đều là thiên phú dị bẩm ?

      "Làm sao có thể, kẻ hèn này nên vì công chúa Lục Bình của chúng ta kì lưng." Hát hí khúc giống như người hầu, nhanh chóng tiến vào bồn tắm.

      "Nhàm chán." Trở mình xem thường, ta bỗng nhiên phát , ở trước mặt ta bất tri bất giác lộ ra bản tính , là Uông Lục Bình tùy hứng, làm nũng, lại mãnh liệt, muốn đánh người muốn cắn người, phải là "Búp bê Thủy tinh", nhắm mắt lại mỉm cười, Sở Liêm nếu biết nhất định rất đau xót, vẫn muốn được như vậy nhưng lại bị nam nhân chỉ nhận thức vài ngày dễ dàng đánh bại.

      "Bảo bối, đừng cười như vậy, ta nhịn được ." thanh khàn khàn của Edie Nam ở bên tai vang lên, sau đó cặp móng vuốt hạnh kiểm xấu kia cũng dò xét lên. . . . . .

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 18. Edie Nam tự bạch 2

      Đặt chân quê hương của nàng, tâm tình ta bắt đầu kích động, nhiều năm nhận được giáo dục của gia tộc để cho ta càng kích động biểu tình càng lạnh nhạt, ta nghĩ nên giảm bớt chút, lạnh lùng như vậy sợ rằng dọa đến nàng, nhưng, thời điểm chúng ta gặp mặt, nàng thế nhưng chỉ nhìn Sarah, ta đây đại nam nhân đứng đó, nhưng nàng cái ánh mắt đều liếc qua, liền vọt tới cùng Sarah ôm ấp, khắc này, ta thề, ta nghĩ đem Sarah ném tới ngoài gian dành lấy vị trí của nàng, cho bảo bối Lục Bình của ta cái ôm ấm áp, nhưng cái gì ta cũng thể làm, bởi vì nàng còn biết ta, đứng ở bên cạnh, ta lẳng lặng đánh giá nàng, mặc trang phục múa nàng có thể khơi mào xúc động của nam nhân, dáng người hoàn mỹ dưới lớp trang phục, cơ thể của ta hề phòng bị liền có phản ứng, ta nhanh chóng kéo kéo vạt áo, hy vọng bị người khác nhìn ra điểm khác thường. Thời điểm nhìn thấy nước mắt của nàng, ta cảm thấy lòng khẽ nhéo, loại cảm giác này phải là lần đầu tiên xuất , mỗi khi nghe Sarah đến lúc nàng luyện tập vũ đạo bị thương, lòng cũng nổi lên loại đau đớn tương tự, lấy khăn lúng túng lau nước mắt cho nàng, kỳ ta càng muốn hôn lên chúng. Thời điểm Sarah giới thiệu chúng ta, ta vẫn tận lực duy trì biểu tình ôn hòa, khi Sarah sau biểu diễn có việc muốn tìm nàng chuyện, ta bắt đầu suy tư, nghe Sarah cùng các bằng hữu dựng vũ đài kịch, như vậy lần này đến khẳng định phải đơn thuần chỉ xem lục bình diễn, có lẽ. . . Lục Bình, chỉ cần nàng bước vào lãnh thổ Italy, cũng đừng mong còn muốn mình trở về.

      "Ta có quên, hôm nay chính là sinh nhật Sở Liêm, ta còn nghĩ muốn tặng phần lễ vật trân quý, bằng vì sao ta cùng mẹ hôm nay trở về nhà?"

      Thời điểm nghe thấy, ta bóp nát cốc nước trong tay, ngờ sau buổi biểu diễn còn có thể gặp nàng, mắt thấy nàng cùng cái nam nhân tiểu bạch kiểm kia giống vào quán cà phê (Tử Lăng hoàn toàn bị xem thường), ta nhịn được theo vào, muốn biết bọn họ những thứ gì, nghĩ tới nghe được lời như vậy, tốt lắm, Lục Bình bảo bối, nàng thế nhưng muốn hiến thân cho cái nam nhân kia, cả đời này nàng đừng nghĩ có thể ly khai khỏi giường của ta. . . tình phát triển hoàn toàn ngoài dự liệu của ta, tuy rằng thanh Lục Bình giống như thực thương tâm, nhưng ta lại thở dài nhõm, nam nhân kia trở thành uy hiếp của ta, bất quá muội muội Lục Bình, ta thích, theo lời nghe được chính là nữ nhân đầy dã tâm luôn tự cho mình là đúng, tuy rằng ta rất muốn tìm người bắn chết đôi cẩu nam nữ kia, nhưng trước mắt phải là thời cơ tốt, ta lẳng lặng đứng ở cửa hông quán cà phê, đương nhiên cửa chính ta cũng an bài người canh giữ, nếu Lục Bình rời khỏi bằng bên kia liền có người báo cho ta, nếu chờ nam nhân kia cùng muội muội Lục Bình ra, sau đó cho bọn cái giáo huấn tốt. Quả nhiên, nàng xuất ở cửa hông, ông trời, nàng khẳng định tránh ở trong toilet khóc, ánh mắt hồng hồng, giống con thỏ , làm cho người ta nhịn được muốn sờ đầu nàng, an ủi nàng chút, vì thế, ta liền lên tiếng gọi nàng. . .

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 19. Tạm thời ra

      "Lục bình, chuẩn bị xong chưa, trực thăng đến chúng ta liền xuất phát."

      Sarah dặn dò chút lại bận rộn biết làm cái gì, ta mình trước cửa sổ ngẩn người, vì tiền đồ của ta, ta tạm thời phải rời khỏi, mặc kệ trước hay sau khi xuyên qua, ta đều chưa có cơ hội nước ngoài, Sở Liêm, Tử Lăng, ta cho các ngươi cơ hội, nếu các ngươi trong khoảng thời gian này có thể sống an phận, làm mẹ ta lo lắng, ta bỏ qua cho các ngươi, mặc các ngươi tự do phát triển, nhưng nếu lại làm cho người thương tâm, đừng trách ta khách khí, đương nhiên, còn có ngươi, ba ba “ quý” của ta, lẳng lặng nhìn bầu trời, mỉm cười, Lục Bình, ta bắt đầu thời đại của chúng ta, cố lên !

      Vì tránh cho phóng viên quấy rầy, chúng ta ngồi trực thăng bay đến sân bay tư nhân của gia tộc Parker, dọc theo đường nội tâm ta cực kì cảm thán, gia tộc Parker thực có giàu có, sau đó dùng ánh mắt phức tạp càn quét lên người Edie Nam, nghĩ tới con rùa vàng nha, trước mắt theo tình báo Sarah cung cấp, còn chưa kết hôn, ngay cả bạn cũng có, đối với ta biểu cũng lạnh nhạt giống trong truyền thuyết, kỳ bây giờ ta còn lo lắng, biết có muốn hay cùng Edie Nam chuyện đương, bất quá lấy biểu tại của , ra vẻ như chuyện này ta có quyền định đoạt, nhưng ta phủ nhận, ta thích cường thế như vậy, nam tử hán, muốn phải giành lấy, như vậy nam nhân mới thực là nam nhân, nếu Sở Liêm có nửa khí thế của , ba người chúng ta cũng đến tình trạng hôm nay, về phần ta cùng Edie Nam kết quả ra sao, tất cả liền thuận theo tự nhiên .

      Bước lên lãnh thổ Italy, kỳ ta có điểm sợ hãi, quốc gia xa lạ, ngôn ngữ xa lạ, nhận thức của ta cũng bất quá chỉ có hai người bên cạnh mà thôi, tâm tình thấp thỏm yên theo cái nắm tay của Edie Nam liền biến mất, hướng cười, đáy lòng bỗng nhiên nảy lên loại cảm giác kì lạ.

      "A. Bảo bối, em cười như vậy, làm cho người ta chịu nổi."

      Giận, vừa có điểm cảm động bị động tác của đánh tan, thế nhưng đem tay của ta đặt vào chỗ kia, liếc Sarah cùng lái xe ngồi ở ghế trước, tay của ta hung hăng xuống, vừa lòng nghe được tiếng đau đớn hút khí, nhàng thu hồi, lập tức nhìn về phía ngoài cửa sổ, hề liếc cái.

      "Mẹ, con đến Italy, bên này hoàn cảnh rất tuyệt, hy vọng mẹ có thể đến thăm con, con ở tại nhà Sarah, ngày mai cùng Sarah chào hỏi vài người khác."

      Gọi điện thoại báo bình an cho mẹ, sau đó nghe mẹ đến tình trạng trong nhà, phóng viên gần đó còn chưa hết, mẹ cảnh cáo Tử Lăng gần đây cho phép xuất môn, cũng gọi điện thoại cho người Sở gia, hảo hảo quản giáo Sở Liêm, chờ chuyện này qua, lại tính toán chuyện giữa bọn họ, người Sở gia cũng thản nhiên tỏ vẻ bất mãn đối với Tử Lăng, bóng gió cảm thấy Tử Lăng có tự trọng, bọn họ vẫn thích ta hơn linh tinh gì đó, cúp điện thoại, ta cười, Uông Tử Lăng, nếu phải trước kia tình tỷ muội che mắt Lục Bình, ngươi dựa vào cái gì có thể so cùng nàng ? Ngay cả, lúc trước diễn viên phim truyền hình, cũng là Uông Lục Bình đẹp hơn Uông Tử Lăng.

      "Bảo bối, có mệt hay ?" Thấy Edie Nam bỗng nhiên xuất , ta còn giật mình, nhìn vào phải từ cửa chính, như vậy căn phòng này hẳn là phòng vợ chồng chủ nhân trong truyền thuyết ? Trách được Edie Nam tích cực an bài ta ở đây này, trách được Sarah cười vẻ mặt mập mờ như vậy, nhưng căn phòng này trang trí rất tuyệt, ta thích màu xanh biếc nhàn nhạt này, có cảm giác mùa xuân, làm cho người ta sinh ra loại cảm xúc an bình.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 20. Sân khấu của ta.

      Sarah cùng bạn thân của nàng cố gắng đưa vở ca kịch nổi tiếng “Daphne “ (vở nhạc kịch đầu tiên thế giới) lên sân khấu, đây nan đề khó khăn, nhìn vẻ mặt dạt dào tự tin của bọn họ, tinh thần ta lập tức lên cao, khiêu chiến này, ta Uông Lục Bình sẵn sàng tiếp đón, Lục Bình, chúng ta đứng sân khấu tại quê hương của nhạc kịch, dùng kĩ thuật của mình tạo nên vở nhạc kịch đặc sắc.

      "Cánh tay xuống dưới chút, good! Lục Bình bảo bối, em giỏi quá!"

      Mỏi mệt nhận cái ôm của Charles, ta kéo thân thể rã rời về hậu trường, Charles là bạn của Sarah, trong những người xây dựng nhà hát, vị khác tên là Bill, Charles cùng Bill là đôi, nhưng bọn họ đều là nam nhân.

      "Bảo bối, mệt muốn chết rồi phải ? Uống ly nước, rồi nghỉ chút."

      Khoát tay, ta mệt tới mức cũng muốn , trực tiếp ngã giường trong phòng nghỉ Edie Nam sắp xếp, từ khi được Charles cùng Bill thừa nhận, ta bắt đầu vất vả tập luyện, từ lúc đó Edie Nam vẫn luôn bên cạnh ta, thời điểm ta tập luyện, ở phòng này xử lý công việc, ta trở về, liền hỏi han ân cần, tỉ mỉ bưng cơm rót nước, mặc dù có thời điểm cảm thấy phiền, nhưng nội tâm rất cảm động, ta hiểu tình , ta cảm thấy hai chữ thích (hoan hỉ á) là tình cảm cực hạn, ta biết ta có thích hay , nhưng tại ta ỷ lại , cùng chỗ với ta luôn cảm thấy thoải mái và sung sướng.

      Cảm tình bao hàm trách nhiệm, tương lai, cùng với thân nhân bên người, là loại tình cảm phức tạp, cuộc sống của ngươi chỉ liên quan đến chính ngươi, đừng quên, bên cạnh ngươi còn có rất nhiều người, bọn họ đều quan tâm ngươi, chiếu cố ngươi, tại sao có thể vì cảm thụ của chính mình liền vô lý thương tổn bọn họ ? Từ bỏ thận trọng của chính mình, từ bỏ bản tính của chính mình, từ bỏ người thân đáng trân trọng, từ bỏ đạo đức, từ bỏ đạo lý làm người, từ bỏ gánh nặng trách nhiệm, đây phải tình cảm chân chính, chỉ có thể gọi là tình cảm nhất thời có lý trí mà thôi, ngươi cảm thấy, cái gọi là tình , bất quá chỉ là khổ qua bọc đường, ngọt ngào bên ngoài, nhưng bên trong đắng ngắt . . . Trong lúc miên man suy nghĩ, ta ngủ mất, gần nhất ta quá mệt mỏi, bên cạnh việc tập luyện ở ngoài, ở nhà ta còn muốn tiếp tục, lôi kéo Sarah xem ta luyện tập, Uông Tử Lăng, ngươi nên tận mắt xem ta khắc khổ luyện tập, bằng ngươi lại nghĩ thời điểm mẹ sinh ta cho ta nhiều tài năng hơn.

      "Bảo bối, chúng ta về nhà ." Trong mông lung truyền đến tiếng Edie Nam gọi, ta muốn mở mắt ra, lại vô cùng buồn ngủ, cảm giác được thân thể bị ôm lấy, vì thế ta lại tiếp tục ngủ say.
      Từ chương này ta đổi lại cách xưng hô nha. ^^ .
      Từ chương này ta đổi lại cách xưng hô nha. ^^ .

      Chương 21. Có ở đây, tốt.

      "Mẹ"

      Tính ra gần tháng, ta gọi điện về nhà, mỗi ngày vì sớm về trễ tập luyện, hoàn toàn có thời gian gọi điện thoại cho mẹ, mẹ cũng biết bận việc gì, Sarah bọn họ thấy ta cùng mọi người quá vất vả, quyết định hôm nay nghỉ ngơi ngày, ta mới có thời gian gọi điện thoại.

      "Lục Bình! Con có khỏe "

      Giọng của mẹ nghe kỹ chút cũng đầy mệt mỏi như ta, rốt cuộc làm sao vậy ?

      "Con tốt lắm, mẹ, làm sao vậy? Nghe giọng mẹ giống như rất mệt mỏi, mẹ, mẹ đừng giấu con, xảy ra chuyện gì ?"

      Sốt ruột truy vấn, mẹ luôn luôn kiên cường tại sao mệt mỏi như thế, chẳng lẽ. . .

      "Lục Bình, con xem, tại sao mệnh mẹ khổ như vậy, sinh ra đứa hiểu chuyện như Tử Lăng, mẹ rất đau lòng, các con đều là hài tử của mẹ, chẳng lẽ bởi vì thường xuyên khích lệ con, ta lại phải là người mẹ tốt hay sao?"

      Đại khái cảm xúc dồn nén đến mức độ nhất định, mẹ bị ta gặng hỏi, liền khóc, lòng ta lập tức rối loạn.

      "Mẹ , mẹ đừng khóc, rốt cuộc làm sao vậy? Là Tử Lăng? Nàng lại làm sao?"

      Mẹ kiên cường như vậy, thế nhưng lại khóc thất thanh, Uông Tử Lăng, ngươi đáng chết!

      "Mẹ phóng viên ở bên ngoài, chỉ đợi nàng ra cửa, ra nàng biết sai lầm rồi, ngoan ngoãn đợi vài ngày, nhưng chỉ cú điện thoại của Sở Liêm, liền chịu được, lại chạy ra ngoài, mẹ ngăn cũng ngăn được, còn đẩy mẹ té ngã, sau đó nàng cùng Sở Liêm chạy tới phòng họp báo, cái gì mà bọn họ tình nhau, Lục Bình ơi, mẹ thực hận thể hung hăng cho Tử Lăng cái tát, chẳng lẽ vì cái gọi là tình , là có thể đến người nhà cũng để ý sao? Thể diện của Uông gia chúng ta lần này mất hết, tại báo, tất cả đều đưa tin của bọn nó, để cho mẹ khổ sở, mẹ cố gắng như vậy muốn vãn hồi thanh danh Uông gia, nhưng ba con, ba con . . . . . ."

      Mẹ khóc ra lời, lòng ta đau muốn chết, được, ta phải trở về, phải trở về, ta sợ mẹ hỏng mất, vất vả trấn an mẹ, ta cắt điện thoại, bắt đầu tìm kiếm hộ chiếu.

      "Bảo bối, bảo bối, em tìm cái gì? Tại sao lại khóc? Có chuyện gì ?"

      Vừa mới bị ta đuổi để cùng mẹ chuyện phiếm Edie Nam tới, nhìn ta bối rối tìm kiếm này nọ, liền nắm lấy tay ta, sốt ruột hỏi.

      "Edie Nam, ta muốn trở về, ta phải trở về, mẹ ta, mẹ ta nàng khóc "

      Vừa mới kiềm chế, nhưng nước mắt lại chịu được tiếp tục chảy ra, ta dùng sức giãy dụa, muốn đẩy ra, nhưng lại bị kéo vào trong lòng.

      " khóc, khóc, đem mọi chuyện cho ta biết, ta giúp em giải quyết."

      Edie Nam nhàng hôn lên của nước mắt ta, vỗ vỗ lưng trấn an ta, lát sau, cảm xúc của ta rốt cục ổn định chút, đem lời của mẹ với ta lặp lại lần cùng , sau đó tựa vào trong ngực , trong lòng trống rỗng biết nên làm cái gì bây giờ, tuy rằng ta là người xuyên qua, nhưng ta phải là vạn năng, thân thể mỏi mệt cùng lời mẹ khiến cho ta hỏng mất.

      "Bảo bối, tại em trở về chỉ thêm phiền phức, chúng ta tìm người đưa mẹ em đến được ?" Thanh nhàng của Edie Nam truyền đến, ta ngẩng đầu nhìn , ta cũng hiểu được nếu mình trở về, chỉ làm tình huống càng thêm phức tạp, ta kỳ cũng muốn vậy, nhưng bị cảm xúc lo lắng cho mẹ bao phủ, hoàn toàn để ý tới lý trí, tại như thế, đương nhiên rất hợp ý ta.

      "Ta sợ mẹ đến, lúc trước ta mời mẹ cùng , mẹ cũng chịu."

      Dựa đầu vào bờ vai của , ta . "Giao cho ta, ta khẳng định đem mẹ em đến có được ? Trước tiên ngủ chút, chờ tỉnh dậy, là có thể cùng mẹ em ăn cơm chiều, được ?" Edie Nam ôm lấy ta đặt ở giường, ta biết lời của chỉ là dỗ ta, cho dù mẹ đáp ứng cũng nhanh như vậy, nhưng là lòng ta rất ấm áp, vì thế ta ôm cổ của , chịu buông tay.

      "Vậy ngươi giúp ta, chờ ta ngủ lại ."

      Ta làm nũng, lúc này rất cần ở bên cạnh ta thay ta làm chủ, để cho ta dựa vào, nhìn Edie Nam thuận theo nằm bên cạnh, ta mỉm cười, có ở đây, tốt.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :