1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Một biều yêu - Trúc Tịch (HOÀN)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Năm, Đại kết cục


      Khi Nhu Di phái người mang sính lễ phong phú của ta ý muốn kết giao cùng đại tề ngoài dự tính của ta, Cảnh Chi đế đáp ứng .


      Nhất định đối phương mang Thương tới để kết giao, ta ngược lại muốn cảm tạ Vô Danh lão này . Cảnh Chi đế phái người tới chổ vị cao nhân đắc đạo hỏi về việc kết giao lần này, nàng là hoàng tử thứ mười bảy là thích hợp nhất, nếu trong vòng tháng thành thân chính là tốt nhất


      Đương nhiên, đây tuyệt đối là Vô Danh lão cho rằng như vậy tốt nhất, chỉ có điều cũng phải là nàng muốn làm thể, chẳng qua đó là thôi


      Từ khi Thương được chọn là người của ta, Hoa Lê uyển tăng cường nhiều nhân lực hơn, ta muốn gặp mặt độ khó cũng tăng theo. Bất quá nghĩ đến lập tức liền có thể mang Thương về nhà, ta nhịn.


      Cẩn thận tránh khỏi thị vệ tuần tra, ta mò tới tiến vào gian của thương, sao lại có ở giường.


      Nhìn thấy thương dựa vào tường ôm đầu gối ngồi dưới đất, ta nhàng tới, ngồi xổm xuống.


      Tiểu Thương, làm sao vậy . Khẽ vuốt vai ,ta hỏi


      lời cũng . Ta vì sao, chỉ , trước tiên trở lên giường , có được hay , đất quá lạnh, thân thể ngươi thể nổi.


      Đem ôm lấy, cúi người đặt lên giường, vừa định đứng dậy, lại bị ghì lấy ôm chặt


      Ôm lấy thân thể lạnh tanh của , ta càng thêm nghi hoặc. Thương, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?


      Đôi môi lạnh lẽo của nhanh chóng hôn ta. Ta hôn lại xem như trả lễ, cảm thấy mặt có ẩm ướt, ra khóc


      Trong lòng kinh hãi, thương tiếc gọi, Thương.


      Nước mắt chảy ra, nhưng kiên định lạ thường, Thương , Cầu ngươi tối nay ở cùng ta. Dứt lời cởi bỏ y phục mình


      Ta ngơ ngác nhìn thân thế như ngọc của . Mãi đến tận bên tai truyền đến thanh khổ sở cực điểm của thương, ngươi, muốn muốn ta à.


      Lấy lại tinh thần ta đau lòng hỏi, Thương muốn gả cho ta


      nhắm mắt lại, nước mắt ngừng tuôn ra, thanh vụn vặt. Mấy ngày nữa, ta phải gã tới chổ con của Nhu Di. Ta, chỉ muốn đem lần đầu của mình cho ngươi.


      Đùng. Ta nhìn mà tự cho mình cái tát. Ta làm sao lại như thể, xưa nay lại thân phận cho . Làm hại đau lòng khổ sở lâu như vậy.


      Thương, ta chính là con thứ hai của Nhu Di. Ngươi phải gả cho ta làm thê chủ.....
      linhdiep17 thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Sáu, sinh hoạt sau hôn nhân



      Vừa vào vườn, Tiểu Vũ liền tới phía ta thỉnh an, phất tay cái ra hiệu đứng dậy, mặt nhanh chóng vào trong, mặt hướng về phía hỏi dò tình hình hôm nay của Thương.



      Tiểu Vũ ngoan ngoãn , về điện hạ, rượu và thức ăn chuẩn bị xong, Vương Quân chờ ngài đó.



      Nghe được Thương chờ ta, trong lòng nập tràn vui vẻ , khỏi bước nhanh hơn. mặt hỏi, Vương Quân hôm nay làm những gì, có ăn cơm đúng giờ hay .



      Ban ngày biểu thiếu gia tới, bồi Vương Quân chuyện hồi, tới khi dùng ngọ thiện mới . Vương Quân buổi trưa nghỉ ngơi hơn nửa canh giờ, sau đó chính là ngóng trông điện hạ trở về.



      Có Thư Kì bồi tiếp Thương ngược lại cũng tồi, đỡ mình ngồi đợi, làm người ta đau lòng.



      muốn, liền thấy đến bóng người của Thương, đứng trước cửa chờ ta, vài bước liền chạy vội tới.



      Nhìn thấy ta đến, Thương nhoẻn miệng cười, cực điểm ôn nhu. Lạc (Là tên thương gọi tỉ nữ 9) , ngươi trở về.



      Kéo tới, hôn cái. ngày thấy, có thể tưởng tượng chết ta rồi.



      Thương mắc cỡ liền cúi thấp đầu, khẽ cáu, Lạc.



      Ta là phu của ngươi, còn cho ta thơm cái, ta khóe miệng mang theo ý cười. Lập tức đem ôm ngang lên, Thương Kinh ngạc thốt lên, liền vội vàng đem khuôn mặt đỏ bừng vùi kín mặt vào trong lồng ngực của ta. đám gã sai vặt đều cúi đầu mỉm cười.



      Dặn dò hạ nhân đem cơm nước đưa vào chủ ốc, ta ôm Thương tiến vào trong phòng ngủ.



      Ngồi ở giường, thấy Thương vẫn đem mặt chôn chặt, gáy ngọc đều nhiễm màu đỏ ửng nhàn nhạt, ta nhịn được cúi người.



      Nhìn người ở trong lồng ngực mềm yếu há miệng lớn để hô hấp khí, ta liền dùng tay vuốt ve khuôn mặt đỏ bừng của , mặt thương tiếc thằng nhóc ngốc, ngươi lại quên hô hấp.



      Thương dáng dấp ôn nhu ngoan ngoãn, ta nhìn liền chỉ muốn ôm mãi như thế, cho đến khi trời tán đất tận.



      Ngồi trước bàn ăn cơm, bị ta quấn hồi lâu, Thương muốn từ trong lồng ngực ta tránh ra. Thương bình thường ăn quá ít, nếu có thể bảo đảm mỗi bữa đều ăn bát cơm, ta liền thả xuống dưới. Nếu , làm sao ăn cơm. xong liền cười hì hì nhìn . Người trong ngực đến có bao nhiều trọng lượng, tựa như chỉ cần cơn gió liền có thể thổi bay.



      Thương bé ngoan ừm tiếng.



      nghe được đáp án thỏa mãn, ta lòng cho ăn cơm. Cái miệng thanh tứ nhàng nhai, mãi đến khi thể ăn tiếp, sợ hãi nhìn ta, nhàng , Lạc, ta ăn được nữa.



      Thấy ăn xác thực nhiều hơn trước đây, hơn nữa bồi bổ phải ngày ngày hai, liền cho ăn nữa. Bất quá dáng dấp sợ hãi nhìn ta khiến ta trong lòng hơi động, nhìn mặt, làm bộ thích. được, ăn quá ít..



      oan ức mím mím môi, lông mi dài như cánh bướm giống như run rẩy, sau đó cầm lấy tay ta khẽ run, Lạc, ta là ăn được nữa, xin ngươi. Hai con mắt giống như mặc ngọc giờ khắc này mang đầy thỉnh cầu.



      Trước đó hiếm khi thấy thần thái như vậy, ta làm bộ bất đắc dĩ thỏa hiệp. Vậy cũng tốt, chỉ cần uống nửa bát thang, ta liền cho ngươi ăn nữa.



      hơi cổ quai hàm, tình nguyện gật gù, trực tiếp nhìn chằm chằm ta cho ăn canh, chỉ lo cho nhiều thêm chút.



      Nhìn dáng dấp, Thương rất muốn uống nha, bằng. hàm cái thang, hướng trong miệng đỏ xuống. sững sờ nuốt xuống, ta nhân cơ hội hôn cái sảng khoái, trong miệng như vẫn còn lưu lại tiên vị của bát hiềm duẩn thang.



      Hiềm duẩn thang mùi vị quả nhiên tốt nha. Ta mắt mang ý cười nhìn vẻ mặt hồng hồng của Thương. Có muốn uống tiếp hay ?



      giấu được thẹn thùng, liền bưng bát lên, đem thang còn lại uống hết sạch sành sanh.



      Nhìn thấy uống hết rồi, ta liền lắc đầu đáng tiếc.



      mặt mang theo đỏ ửng còn chưa rút hết, Thương sẵn giọng, Lạc còn mau dùng bữa, muốn ăn canh ta múc cho ngươi .



      Cũng được, uống được thang trong miệng mỹ nhân, liền uống từ trong tay mỹ nhân múc cũng sao. Ta dáng dấp đàng hoàng trịnh trọng lại với tiếng khẽ cáu.



      Sợ tích trữ thực, ta trì hoãn nữa, nhanh chóng ăn nhanh chút, liền nắm tay tản bộ.
      linhdiep17 thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Bảy, Tâm người mang thai


      ngày có nắng sáng, ta ở nhà cùng Thương, bây giờ mang thai hai tháng.


      Mấy ngày trước, ta mới vừa về đến nhà, Thương mặt đỏ ửng, cực kỳ hạnh phúc cho ta biết mang thai rồi . khắc đó, ta là vừa mừng vừa sợ. Mặc dù biết thế giới này là nam nhân sinh con, nhưng dù sao chưa từng thấy.


      Lập tức lại cực kỳ lo lắng. Cho dù ở đại khoa học y thuật phát triển, nữ nhân sinh con cũng có thể gặp nguy hiểm. Huống hồ chổ này y thuật lạc hậu, hơn nữa lại là nam nhân sinh con.


      Bắt đầu từ hôm kia, ta đem hết mọi chuyện làm ăn giao lại cho cho người bên dưới, bước ra khỏi cổng lớn nếu có chuyện cấp thiết, chỉ ở nhà an tâm bồi tiếp Thương dưỡng thai.


      Bởi thế giới này nữ tôn nam ti, hầu như có cái gì liên quan tới tư liệu của nam nhân, càng khỏi tới sinh sản . Nếu có người tìm thấy tư liệu là dối trá. Ta cho mời mấy ngự y có tiếng trong cung về ở phủ, mỗi ngày thỉnh giáo những tri thức có liên quan tới sinh sản.


      Đối lập với ta căng thẳng Thương đúng là mặt bình yên. Mỗi ngày chỉ là cười yếu ớt xem ta bận bịu vì .


      Biết Thương có thai, cha mẹ tỷ tỷ đều cao hứng. Ngày hôm đó,trong cung cho người tới, là cha nhớ chúng ta , muốn chúng ta tiến cung. Liền, sắm sửa mang đồ vật thu thập xong, ta cùng Thương ngồi lên xe ngựa rồi tiến cung


      Vào cung, cha muốn cùng Thương tán gẫu chút chuyện nam nhi, muốn ta tự mình ra ngoài tản bộ. Nghĩ là cha cho Thương khi mang thai nên chú ý cái gì, ta liền muốn nán lại nghe chút. Lại bị hai người đàn ông liên hợp đánh ra ngoài. Sờ sờ mũi, ta đành bất đắc dĩ rời .


      Buổi tối, đuổi hai gã sai vặt ra ngoài, ta vừa để cho Thương xoa bóp đôi chân căng phù của ta, vừa hỏi, Thương, hôm nay cha cùng ngươi cái gì , có những gì cần chú ý khi mang thai , cho ta, ta ghi nhớ kĩ a.


      Thương nhìn ta cái, lắc đầu , có gì đặc biệt cả.


      Nghe xong, ta liền hỏi lại.


      Hai ngày sau, ta cùng Thương về nhà. Mới bước lên xe thấy trong xe có hai tuyệt sắc thiếu niên ngồi, vừa thấy ta hai liền quỳ xuống hành lễ. Thấy ta nghi hoặc , Thương hời hợt , là cha ban xuống .


      Ta cho rằng là cha phái tới chăm sóc Thương , trong lòng nghĩ cha tỉ mỉ. Liền cười để hai người bọn họ đứng dậy, còn hỏi hai người họ tên gì. Người trầm ổn bình tĩnh , tên là Thiện Như; người hoạt bát sinh động , tên là Lưu Tuyền. Khá giống với hai người tỉ muội Tú Kì, tính tình tĩnh động.


      Dọc theo đường , sắc mặt của Thương tốt đẹp gì, ta cho rằng là hai ngày nay đơn. Ôm , , hai ngày nay khổ cực cho ngươi , chúng ta hôm nay về nhà rồi. Thương nhắm hai mắt gật gật đầu.


      Trở lại trong phủ, sắc trời tối, Thương lại thấy ngon miệng, chỉ ăn chút. Ôm trở về phòng, cho uống thuốc dưỡng thai, lại đấm bóp thân thể cho .


      Thương vốn là nhắm hai mắt, bỗng nhiên mở ra, Lạc, ta hôm nay có chút mệt mỏi, ngươi nơi khác ngủ . xong nhắm mắt lại.


      biết vì sao đuổi ta , nhưng nhìn mặt mày uể oải . Hơn nữa, Thương mang thai nên tính khí hẳn là nóng giận bất thường, vì lẽ đó ta cũng miễn cưỡng nữa, chỉ theo ý của . Cúi người hôn vào trán , ôn nhu , vậy đêm nay ngươi nghỉ ngơi cho tốt. sau đó, ta nhàng rời


      muốn cách Thương quá xa, sợ muốn gặp ta thấy được, liền dặn dò hạ nhân đem dời chỗ ta tới sát vách . Ở thư phòng xem sách, nhưng luôn nghĩ tới Thương, biết ngủ có yên ổn . Lắc đầu cười, bất đắc dĩ thả sách xuống, ta tại trở thành phu nô . Bất quá, vui vẻ chịu đựng.


      Nếu xem sách được vậy nghĩ ngơi chút. Đẩy cửa ra, liền phát trong phòng có người. Đến gần thêm mấy bước, thấy Thiện Như cùng Lưu Tuyền quỳ gối bên giường. Nhìn thấy ta, cả hai đồng loạt dập đầu hành lễ.


      Nhìn thấy họ như vậy, ta sắc mặt phát lạnh, tựa hồ là có chút ràng , trầm giọng quát lên, hai người các ngươi vì sao ở đây.


      Thấy ta sắc mặt khó coi, Lưu Tuyền co rúm lại dám lời nào, thiện như đến cùng trầm ổn chút, miễn cưỡng mở miệng , hoàng phu vương quân thân thế bất tiện thể thị tẩm, muốn hai người bọn ta phụng bồi điện hạ


      Việc này vương quân cũng biết? trong lòng ta thể hạ nổi lửa giận.


      Vương quân biết, tối nay cũng là do vương quân sắp xếp. .


      Hai người các ngươi ngày mai liền hồi cung! Ném lại câu, sau đó tới chỗ Thương. Thương, ngươi phải cho ta biết chứ, ngươi làm sao có thể giao ta cho người khác?


      Điện hạ, vương quân ngủ rồi. Tiểu Vũ vốn là khuyên ta, nhưng lại nhìn thấy ta lửa giận hùng hồn liền im lặng


      Đều xuống cho ta. Ta lạnh giọng dặn dò.


      Đẩy cửa ra trước, ta hít sâu mấy lần mới vào.


      Thương ngơ ngác đối diện với ánh nến , biểu khổ cực lên.


      Nhìn thấy vào thời khắc đó, kỳ lạ, lửa giận của ta toàn bộ dập tắt. Chỉ đau lòng tới chỗ , muốn ôm , vuốt ve lên mặt ưu thương của


      Chậm rãi hướng về tới, ngẩng đầu lên, nhìn thấy là ta, có trong nháy mắt hoảng hốt. Lập tức kinh ngạc , Lạc, ngươi làm sao ở chỗ này.


      Dùng sức ôm , ta than , ngươi làm sao ngốc như vậy.


      Thương chỉ khóc trong lồng ngực ta, lời nào


      Chỉ trách ta, thể để cho ngươi hoàn toàn yên tâm. Hai tay nắm bờ vai của , ta nhìn vào mắt trịnh trọng , Thương, đời này, ta chỉ cần mình ngươi.


      Thương ngẩng đầu lên, rơi nước mắt, chúng ta kịch liệt hôn nhau. Lạc, xin lỗi. lúc lâu, Thương tràn ngập áy náy . Là ta xem việc này. Xin lỗi. Sau này bao giờ lặp lại.


      Đừng loạn, thân thể ngươi chịu đựng được. Tối nay Thương cực kỳ nhiệt tình, chỉ là ta bận tâm đến thân thể của , ta chỉ có thể cực lực nhẫn nhịn. Thương lời nào, ngẩng đầu, ta phải chưa từng nhìn thấy thương dịu dàng ngoan ngoãn , mà là ta chưa từng thấy quyến rũ như thế.


      Lạc, ta muốn.


      thể kiên trì được nữa, trong lòng ta phòng tuyến ầm ầm sụp đổ


      Rất lâu chưa chạm vào thân thể của , ta từ lâu nhịn được khổ cực, hôm nay tuy rằng kịch liệt, nhưng vẫn cẩn trọng vì cái bụng của


      Sáng sớm, ta nhìn người ngủ say trong lòng, khỏi nghĩ tới chuyện tối qua. nghĩ tới, Thương còn có thế quyến rũ như vậy, kìm lòng được hôn mặt cái. ưm tiếng, nhưng vẫn tỉnh lại. Ta cười nghĩ xem ra tối hôm qua là là mệt nhọc cho






      Tám, Tư vị hạnh phúc


      Chưa bao giờ nghĩ tới, có ngày, ta cũng có thể hạnh phúc như thế.


      Ngồi dựa vào giường, nhìn Lạc ngốc nghếch căng thẳng dụ con Tiểu Sở của họ, trong lòng cực kỳ thỏa mãn.


      Sinh ra ở hoàng gia, hơn nữa, cha rất sớm tạ thế, tuổi như ta có thể tiếp tục sinh sống, ta còn muốn cảm tạ nữ nhân bạc tình cao cao tại thượng kia. Cảm tạ nàng thích ta, thậm chí quên tồn tại của ta. phải vậy, mất phụ thân che chở ta, mình ta sao có thể ứng phó tranh giành hậu cung


      Cha khi còn sống cứu tiểu cung thị sau đó thành thị quân, vì báo ân vẫn chăm sóc ta, để ta có thể bình an lớn lên. Thời gian đa phần đều nhàn hạ, ngoại trừ xem những cuốn sách của cha chính là quay về Hoa Lê uyển rách nát, tưởng tượng chính mình cả đời chỉ có thể ở đây


      Tựa hồ, cũng phải là tốt


      Mãi đến tận ngày ấy, ta gặp phải nàng.


      Lạc khua tay múa chân chọc Tiểu Sở , bàn tay nghịch tóc của nàng, còn biết trời đâu đất đâu. Nhìn các nàng đúng là tình cảm mẹ con, ta tâm tư lại phiêu về cái lần đầu gặp gỡ Lạc


      Ngày ấy, ta bồi tiếp thị quân xuất cung lễ Phật. Thị quân muốn nghe Vô Danh trụ trì giảng phật pháp, ta liền mình tới bên rừng trúc. Lớn như vậy, ngoại trừ Hoa Lê uyển cùng sân của thị quân, ta nơi nào cũng chưa từng qua. Nhìn rừng trúc xanh biếc, ta nhất thời ngơ ngẩn.


      biết qua bao lâu, ta lấy lại tinh thần, bởi vì, có ánh mắt của nữ tử nhìn mình quá mức nhiệt tình. Nàng mắt sáng quắc nhìn ta, ta nhưng cảm thấy khó chịu, trái lại có chút vui mừng. Mãi đến tận nàng hướng về ta tới, lòng hỏi tên của ta, nhìn con mắt xinh đẹp của nàng, ta bỗng nhiên đỏ mặt, cách nào chống cự cho nàng, ta tên Thương.


      Cùng thị quân trở về cung, dọc theo đường trong đầu đều là bóng người của nàng. Ai biết giữa ban ngày lại có thể bị phong hàn , cả người toả nhiệt, ta mơ mơ màng màng chỉ muốn uống nước.


      Bị người lay tỉnh, ta nhất thời chưa kịp phản ứng, thanh nàng vang lên, để ta tỉnh táo. Đêm đó, nàng ôn nhu cho ăn ta uống nước uống thuốc, còn , là vì ta mà tới.


      Nhìn kỹ nàng, ta dần dần chìm vào giấc ngủ, ý nghĩ cuối cùng chính là mong nàng ở bên cạnh ta


      Ta thích lẳng lặng chờ nàng tới, thích được nàng ôm ấp, thích nàng đối với ta căng thẳng. Càng thích, nàng muốn đem ta rước về nhà. Ta rất sợ Mẫu Hoàng đáp ứng, có thể nàng muốn ta yên tâm nên mọi việc ta cần lo nghĩ. Ta tin nàng, dù cho tương lai thể cùng nhau ở chỗ.


      Nàng mang ta xuất cung, theo ta dạo phố, còn đưa tỷ muội nàng giới thiệu với ta, ta biết, nàng coi ta là người nhà. Đêm hôm ấy, nàng mua cho ta hoa đăng, ta ở trong lòng nàng an tâm ngủ.


      bao lâu, nàng nàng muốn rời khỏi mấy ngày, chuẩn bị việc kết hôn của ta cùng nàng. Cuộc sống có nàng, ta mới phát , ta luôn nghĩ tới nàng, muốn cùng với nàng bên nhau.


      Đêm đó, nàng trở về, bao giờ chia lìa với ta


      Nhưng là, trong cung truyền đến ý chỉ, muốn ta gả tới chỗ con của Nhu Di.


      Tại sao khi ta lại biết tư vị ái tình, nhưng rồi lại bị cướp đoạt . Có thể bản thân biết là thể phản kháng, ta đành nhận mệnh . Chỉ là ta muốn cùng nàng ân ái, nên quyết định mạnh mẽ.


      Ta cùng nàng giao hợp trước, ta muốn trở thành nàng người.


      Buổi tối, nàng lại tới gặp ta, nghe nàng ôn nhu hỏi ta làm sao , ta kiên định hơn . Nàng lại chịu muốn ta, trong lúc nhất thời ta khổ sở muốn chết. Lại nghe được nàng , nàng chính là con thứ hai của Nhu Di.


      Sau đó, ta liền gả cho nàng. Lại sau đó, liền có Tiểu Sở.


      Thương, suy nghĩ gì đấy, Tiểu Sở đói bụng. Tiểu Sở đứng ở bên giường.


      có gì, ta cười khẽ tiếp nhận Tiểu Sở.


      Ngủ ? Lạc giọng hỏi. Ta gật gù, nàng từ trong tay của ta ôm Tiểu Sở , đặt vào trong cái nôi.


      Nàng bay tới ôm lấy ta, chúng ta cũng ngủ a


      Cái này, chính là tư vị hạnh phúc . .


      Hết
      linhdiep17 thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :