1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Một đêm mê loạn: Đại ca xã hội đen đừng tới đây (Hoàn- Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      [​IMG]




      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      Chương 637: Ngoại truyện 30

      "Lập tức chuẩn bị truyền máu, mất máu quá nhiều dẫn đến hôn mê."

      "Nhưng mà bác sĩ, tiểu thư Thẩm có nhóm máu rất đặc biệt, trong kho máu của chúng ta tồn tại nhóm máu này!"

      y tá sợ hãi .

      " lặp lại lần nữa." Cố Tại Viễn đứng bên cạnh cuối cùng khống chế được, ta hét to về phía y tá kia.

      "Cố thiếu, Cố thiếu. Ngài đừng tức giận, chuyện này chúng tôi có cách nào, nhóm máu của tiểu thư Thẩm thuộc nhóm máu hiếm, vốn có máu tồn, bây giờ cần phải có người hiến tặng cho ấy."

      Cố Tại Viễn biết bây giờ phải là lúc tức giận, quan trọng nhất là phải cứu sống Thẩm Mặc Nhiên.

      "Các người nhanh chóng lấy máu thử , đều lấy hết cho tôi."

      Cố Tại Viễn chỉ vào đám thuộc hạ của mình, đám thuộc hạ lập tức theo y tá đến phòng xét nghiệm.

      Cố Tại Viễn nhìn gương mặt tái nhợt của Thẩm Mặc Nhiên, cảm thấy giống như bị người khác đâm dao vào tim.

      được, nhất định được như vậy, nhất định phải tìm nhiều người hơn, vì vậy khả năng mới càng lớn.

      Cố Tại Viễn lập tức bấm điện thoại, "Này, A Trung, nhanh lên, mau gọi em của cậu lập tức đến bệnh viện."

      "Chuyện gì vậy Cố thiếu, tôi và lão đại bàn chuyện quan trọng, cũng nhanh chóng đến đây , phải lên đường rồi."

      A Trung ở bên kia đầu dây điện thoại cũng rất gấp.

      "Tôi mặc kệ, nhanh gọi người đến , tôi muốn tìm người có nhóm máu RH tính, đây là muốn cứu người!"

      Cố Tại Viễn như sắp khóc, ta sốt ruột khống chế được.

      "Cố thiếu, chờ chút có gì từ từ ."

      A Trung nghe Cố Tại Viễn cảm thấy giật mình, xảy ra chuyện gì.

      Hoắc Phi Đoạt liếc nhìn A Trung, ra dấu cậu ta đừng lo lắng cúp điện thoại, cẩn thận nghe Cố Tại Viễn .

      "Mặc Nhiên, Mặc Nhiên ấy sắp chịu nổi rồi! Nhóm máu của ấy rất đặc biệt, là nhóm máu RH tính, nhanh chóng tìm người của cậu đến đây lấy máu xét nghiệm ."

      Lúc A Trung nghe hai chữ Thẩm Mặc Nhiên, trái tim như ngừng trệ, chẳng lẽ đời này lại có chuyện trùng hợp như vậy sao?

      "Được rồi Cố thiếu, tôi biết rồi, lập tức đến ngay."

      A Trung cúp điện thoại dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Hoắc Phi Đoạt.

      "Chuyện gì vậy?"

      Người nhạy bén như Hoắc Phi Đoạt làm sao có thể đoán ra vừa xảy ra chuyện gì.

      "Lão đại, vừa rồi lấy được kết quả, ngài đúng là có em , lúc hai tuổi ấy bị người ta bắt cóc, đưa đến gia đình khác. Người bắt cóc là ai, nhưng khi đó cha mẹ của ngài chưa kịp tìm ấy, bị Âu Dương Chấn Đình hại chết. Ông ta nhận ngài làm đệ tử, mà ngài vì quá kích động đánh mất phần trí nhớ này."

      Con ngươi đen của Hoắc Phi Đoạt mở to, em sao?

      Tại sao lại quên ấy, làm sao có thể quên ấy.

      A Trung cũng nhìn ra Hoắc Phi Đoạt hơi khác thường, nhanh chóng tiếp.

      "Với lại bây giờ chúng ta tìm được tung tích của ấy rồi."

      Hoắc Phi Đoạt chợt ngẩng đầu lên: "Cậu cái gì?"

      "Tôi cũng vừa mới xác định, tên ấy là Thẩm Mặc Nhiên. Sau khi bị lừa gạt mang , ấy được đưa đến nhà họ Thẩm nuôi dưỡng, nhưng bây giờ tình hình của ấy được tốt."

      A Trung lớn mật suy nghĩ,Thẩm Mặc Nhiên chính là em nuôi của Hoắc Phi Đoạt.

      " ấy ở đâu?"

      Hoắc Phi Đoạt gần như thể nhịn được nữa.

      "Bây giờ ấy ở cùng chỗ với Cố thiếu, ấy rất nguy kịch, cần truyền máu. Nếu như tôi nhớ lầm, nhóm máu của ngài chính là RH tính, vị tiểu thư họ Thẩm kia cũng vậy, lúc đầu chúng tôi chỉ mới xác định ấy ở trong bệnh viện, ngờ vừa rồi Cố thiếu điện thoại tình huống hoàn toàn phù hợp với tin tức em của ngài."


      ·Chương 638: Ngoại truyện 31

      ·

      “ Lập tức chuẩn bị xe, bệnh viện !”


      Hoắc Phi Đoạt gần như từ trong lồng ngực rống to tiếng.


      thể tin được mình dự có người em , nhưng tại sao bây giờ

      ấy lại nằm ở trong bệnh viện.


      “ Vậy Ngũ tiểu thư ?”


      A Trung hơi do dự


      “ Tôi bệnh viện !”


      Hoắc Phi Đoạt Âu Dương Chấn Đình là người, ông ta ra tay đối con

      tin, tuy rằng lo lắng cho Ngũ Y Y đến nổi trái tim muốn ngừng đâp, nhưng mà

      bây giờ em từ lúc hai tuổi trở lên chưa từng gặp mặt gặp nguy hiểm,

      thể .


      Y Y, em nhất định phải bình an.


      cứu em, chờ


      Lúc Hoắc Phi Đoạt đuổi tới bệnh viện, Thẩm Mặc Nhiên vẫn hôn mê chưa tỉnh lại.

      Cố Tại Viễn nằm sắp bênh cạnh giường bệnh, Hoắc Phi Đoạt nhìn thấy Thẩm Mặc

      Nhiên nằm giường đôi môi đóng mím chặt.


      Mặt của hơi nho , gầy gầy, nhìn có vẻ rất yếu ớt.


      Hoắc Phi Đoạt cảm thấy bước chân bất động, như dám đến gần , sợ bị

      quấy nhiễu.


      Cố Tại Viễn ngẩng đầu lên nhìn thấy Hoắc Phi Đoạt đích thân đến, ta ngạc

      nhiên mở to hai mắt.


      A Trung nháy mắt với ta ra, Cố Tại Viễn cùng theo A Trung ra ngoài.

      Hoắc Phi Đoạt nhàng đến bên cạnh giường bệnh, bé này là em

      của sao ?


      cùng bé trong bức ảnh giống nhau như đúc, vẫn có bộ dáng như lúc .


      Hoắc Phi Đoạt kiên quyết muốn thừa nhận, nhưng lòng của rất mềm,

      hốc mắt dần đỏ lên.


      Cố Tại Viễn đứng ngoài cửa dùng ánh mắt thể tưởng tượng nổi nhìn hai

      em trong phòng bệnh,


      “ Cậu đều là sao ? Thế giới này có phải là quá ?”


      Cố Tại Viễn xoa xoa trán, mấy ngày nay ta gặp quá nhiều chấn động lớn rồi,

      ta cũng biết nên đối mặt như thế nào.

      Bây giờ lại cho ta biết Thẩm Mặc Nhiên và Hoắc Phi Đoạt là hai em ruột.


      A Trung gật đầu : “ Đúng vậy, thế giới này quá .”


      Sau đó bước nhanh vào phòng bệnh, với Hoắc Phi Đoạt: “ Lão đại, vừa rồi bác

      sĩ đến đây lập tức tiến hành truyền máu, nhóm máu của ngài đúng lúc hợp với

      nhóm máu của tiểu thư Thẩm !”


      Hoắc Phi Đoạt gật gật đầu, vừa rồi trước khi đến đây, cũng đã lấy máu.

      Hoắc Phi Đoạt luôn là một người phân biệt nặng nhẹ, cho dù tình huống nguy hiểm, cũng có thể phán đoán rõ ràng.


      Rất nhanh, bác sĩ truyền máu của Hoắc Phi Đoạt vào người Thẩm Mặc Nhiên

      Nhưng rất lâu vẫn thấy Thẩm Mặc Nhiên từ trong hôn mê tỉnh lại, tất cả mọi người rất lo lắng.


      Lúc này ́ Tại Viễn đã biết tin Ngũ Y Y bị Âu Dương Chấn ̀nh bắt cóc.

      Bình thường nếu ta nghe tin này, chắc chắn sẽ kích động xoắn tay áo lên muốn trừng trị những người kia thật thích đáng, nhưng bây giờ ta luôn một lòng nghĩ tới chỉ có một người, đó là Thẩm Mặc Nhiên.


      Hoắc Phi Đạt cũng nói một chữ, chỉ canh giữ bên cạnh Thẩm Mặc Nhiên hi vọng nhanh chóng tỉnh lại.


      Giống như lúc nhỏ nắm tay , gọi .


      Hoắc Phi Đoạt cầm búp bê vải đặt ở đầu giường của , tất cả trí nhớ xuất hiện trong đầu.


      Trong lòng hận Âu Dương Chấn ̀nh có cách nào hình dung được.


      ...........


      Cánh cửa sắt bị mở ra, Ngũ Y Y bị người khác dùng lực đẩy một cái,ngã ngồi mặt đất, sau đó cánh cửa sắt đóng lại.


      " Ui da !"


      Vừa rồi dưới đầu gối của bị đụng mạnh đau đớn khiến phải hét lên một tiếng.

      Một tiếng này lại dẫn đến tiếng một người gọi to: " Y Y ? Là em sao ? Y Y ?"


      Ngũ Y Y cảm thấy giọng nói này hơi quen tay,nhưng trong lúc nhất thời nghĩ ra được người đó là ai.


      Đột nhiên một bóng dáng xuất hiện từ trong bóng tối, mạnh mẽ ôm chặt Ngũ Y Y.

      Chương 639: Ngoại truyện 32


      " là ai ? Thả tôi ra! Thả tôi ra !"


      Ngũ Y Y dùng sức giãi giụa, nhưng cách nào thoát ra được.

      Người kia chẳng những thả ra, trái lại còn được nước làm tới, hôn lên môi .


      " Ưm... Ưm... "


      Ngũ Y Y hoàn toàn ngờ sẽ là thế này, người kia hôn rất mạnh mẽ, làm thở nổi.


      Làm sao có thể như vậy, đây rốt cuộc là chỗ quái gỡ nào, Ngũ Y Y sắp chịu được rồi, dùng sức cắn một cái vào đầu lưỡi ngừng thăm dò kia.

      Người kia bị đau, môi lưu luyến rời khỏi hai cánh hoa thơm tho này.


      " là ai, vừa rồi làm cái gì..."


      Ngũ Y Y còn chưa nói hết, lập tức trợn to hai mắt nhìn người trước mặt này.

      ta là Tiêu Lạc.


      Ngũ Y Y nhớ rõ sau khi bị mất trí, lần đầu tiên tỉnh lại nhìn thấy người này, chính là ta.


      Cái người đàn ông tự xưng là chồng , thật ra là đầu sỏ khiến bị mất trí.

      Lúc Tiêu Lạc nhìn thấy Ngũ Y Y, về cơ bản đã khống chế nổi tình cảm của mình, ta chỉ muốn ôm gái khiến ta ngày đêm mong nhớ.


      " Y Y, em còn nhớ ."


      Giọng nói run rẫy của Tiêu Lạc vang lên trong phòng.


      Xem như Âu Dương Chấn ̀nh còn có tình nghĩa, đưa Y Y đến bên cạnh ta.

      Nhưng cúi đầu nhìn về phía đầu gối của Ngũ Y Y chảy máu, Tiêu Lạc nắm tay thật chặt.


      Tiếng hít thở nặng nề, ngay cả Ngũ Y Y ngủ cũng nghe rất rõ.


      Ngũ Y Y lui về phía sau hai bước, biết người đàn ông này đến cùng còn muốn làm chuyện gì đối với .


      " Đầu gối của em chảy máu, nhanh để xem thử."


      Tiêu Lạc đến trước mặt Ngũ Y Y, ngồi xổm xuống chuẩn bị kiểm tra vết thương cho .


      Nhưng Ngũ Y Y lại nhanh chóng tránh sang chỗ khác.


      Dùng giọng nói lạnh lùng như băng nói: " cần giả mù sa mưa nữa, những chuyện làm tôi đều biết tất cả rồi. "


      Tiêu Lạc chấn động, tuy rằng lúc đầu đã nghe Nguyễn Lâm Tịch nói chuyện này, nhưng mà từ trong miệng lại nói ra.


      " Y Y, mong em bỏ qua cho , em nghe giải thích ."


      Tiêu Lạc gần như là cầu xin, phải cầu xin tha thứ, mà cầu xin một tình .


      Ngũ Y Y dựa vào góc tường, chậm rãi ngồi xổm xuống.


      Tiêu lạc vừa ̣nh đến gần, đã bị Ngũ Y Y quát lớn: " Đừng đến đây, đừng đến gần tôi, nếu tôi sẽ đập đầu vào tường !"


      Tiêu Lạc bị dọa sợ tới mức dám nhúc nhích, ta đứng im tại chỗ, gần được, xa được.


      " Tại sao phải cướp trí nhớ của tôi?"


      Giọng nói của Ngũ Y Y hơi khàn khàn, dường như mang theo tiếng nức nỡ.

      Làm cho Tiêu Lạc nghe xong rất đau lòng, nhưng mà ta nên giải thích như thế nào đây ?

      " Y Y, phải cướp trí nhớ của em, em vốn nên thuộc về . Chúng ta nhau, em còn nhớ rõ ? Nhưng vì một người đàn ông đáng mà em rời xa , phải để em trở lại bên cạnh lần nữa. Nhưng chỉ có thể thực hiện cách này thôi."

      Tiêu Lạc giải thích đến đây, ta cảm thấy kiên cường giải thích, nhưng Ngũ Y Y nghe xong, lại cảm thấy buồn cười và vô lực.

      " nhau sao ? còn hỏi tôi nhớ hay ? Quà ban tặng, sao tôi có thể mhớ rõ ! Sao tôi có thể mhớ rõ!"


      Ngũ Y Y nhanh chóng rống lên, vì thế tiếng vang ngừng vang vọng khắp phòng.

      Tiêu Lạc bị hỏi đến im lặng, đúng vậy, sao có thể nhớ rõ chuyện bọn họ nhau.


      " Nhưng mà chỉ cần em ở bên cạnh , em sẽ lần nữa!"
      Last edited: 30/11/15

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :