1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Một đêm mê loạn: Đại ca xã hội đen đừng tới đây (Hoàn- Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      [​IMG]

      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 15/10/15

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      [​IMG]

      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 16/10/15

    3. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    4. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 591: Lòng dạ hẹp hòi 2

      "Mười phút muộn sao? Em có biết hay mười phút có thể làm bao nhiêu chuyện đấy?"

      Hoắc Phi Đoạt xem thường dáng vẻ của , chuẩn bị dạy dỗ lại cái nhóc này.

      "Mười phút? Chỉ đủ em tan lớp nhà vệ sinh mà thôi!"

      dùng cơm Hoắc Phi Đoạt hai chữ nhà vệ sinh, nhịn được nôn ra chút.

      Vốn yếu ớt như vậy , nhưng mà từ khi ở cùng với nhóc này trong khoảng thời gian dài, bị ảnh hưởng dần dần bắt đầu trở nên dịu dàng.

      Điểm này làm cho Hoắc Phi Đoạt vô cùng nhức đầu.

      " , em về trễ mười phút là để đến chỗ nào, , hừ, tối hôm nay cũng cần phải ngủ!"

      Hoắc Phi Đoạt ưu nhã cầm ly trà lên, nhấp miếng, .

      "Này! Đưa tên nhóc Hàn Giang Đình kia về nhà!"

      Ngũ Y Y bĩu cái miệng nhắn, chỉ có thể trả lời, nếu nghĩ đến buổi tối giường người này, đem mình lăn qua lăn lại biết thành ra bộ dáng như thế nào nữa, Ngũ Y Y liền cảm thấy cả người rùng mình.

      Hôm nay buổi huấn luyện làm cho rã rời, buổi tối nhất định phải ngủ ngon giấc.

      "A Trung, ngày mai đưa chiếc xe cho tên nhóc kia!"

      "Dạ, lão đại!"

      Hoắc Phi Đoạt ra lệnh.

      Ngũ Y Y lại thiếu chút nữa bị sặc.

      "Cái gì, đưa cho ai chiếc xe hả?"

      "Hôm nay em đưa cái tên nhóc kia về!"

      Hoắc Phi Đoạt tức giận trả lời, trong lòng lại có ăn chút dấm.

      Ngay cả chính cũng ngờ, tại sao lại dễ dàng bị nhóc này cho ăn dấm chua.

      " làm gì phải đưa cho cậu xe, tiền có nhiều hơn nữa cũng thể hào phóng như vậy, cậu ta cũng phải là có xe!"

      Ngũ Y Y vừa nghe ra tay bạo như vậy, vẫn còn có chút bỏ được, bộ dáng bà quản gia liền ra thể nghi ngờ.

      "Như vậy cần em đưa cậu ta về!"

      Mặc dù ngoài miệng Hoắc Phi Đoạt như vậy, nhưng khi nhìn bộ dạng hẹp hòi của Ngũ Y Y, rất vui mừng, cố nén để nụ cười mặt sợ Ngũ Y Y nhìn thấy.

      Ngũ Y Y nằm ngửa giường, bày thành hình chữ đại - hình người nằm dang tay chân.

      Hoắc Phi Đoạt tắm xong ra khỏi phòng tắm, tóc ướt nhẹp còn nước.

      người trần truồng, lộ ra cánh tay rắn chắc cùng cơ bụng sáu múi.

      Thân dưới chỉ bọc cái khăn tắm, mỹ nam.

      Ngũ Y Y mặc dù cũng thấy qua vô số lần, nhưng mỗi lần nhìn thấy, cảm giác trái tim của mình ngừng đập thình thịch.

      Hoắc Phi Đoạt dĩ nhiên nhìn thấu được tâm tư của nhóc này.

      Trực tiếp kéo chiếc khăn tắm xuống.

      Bộ phận phái nam hiên ngang xuất , Ngũ Y Y còn chưa kịp thét chói tai cùng che mắt, Hoắc Phi Đoạt liền nhào tới.

      Hôn môi trượt đầu lưỡi vào, tay Hoắc Phi Đoạt ở người di động.

      "Y Y, làm sao đây, nhìn bộ dáng này của em, mỗi ngày đều nghĩ muốn em!"

      Mũi Hoắc Phi Đoạt chạm vào trán Ngũ Y Y, nhàng .

      "Em…bộ dạng em ra sao!"

      Mặt Ngũ Y Y, có chút biết làm sao, có lẽ là mới vừa rồi hôn quá kịch liệt.

      "Như lúc này bộ dáng ra vẻ vô tội!"

      Hoắc Phi Đoạt thấy mở mắt to, lông mi dài, giống như là quyến rũ mình.

      xong lại bắt đầu hôn , cho đến môi của bởi vì bị hôn quá mức mãnh liệt mà có chút sưng đỏ, mới bỏ qua cho .

      "Phi Đoạt, hôm nay, hôm nay em có chút. . . . . ."

      Lời còn chưa hết, Ngũ Y Y cảm giác quần lót của mình bị cởi ra, còn lại hồi lạnh lẽo.

      Ngón tay Hoắc Phi Đoạt trượt vào nơi bí của .

      Chậm rãi dưới hoạt động.

      Chương 592: Lòng dạ hẹp hòi 3

      "Ừ. . . . . .Phi Đoạt. . . . . . Đừng!"

      Ngũ Y Y bắt đầu thở dốc, tay bé vô lực muốn đẩy bàn tay của Hoắc Phi Đoạt ra.

      Nhưng hơi sức bé làm sao có thể địch nổi Hoắc Phi Đoạt.

      Ngũ Y Y mang theo tiếng khóc nức nở cầu xin, nhưng biết, mình bây giờ chính là bộ dáng mà Hoắc Phi Đoạt muốn nhìn thấy.

      Ngũ Y Y bị làm cho đầu óc trống rỗng, muốn nhanh được lấp đầy, bị vật khổng lồ này của làm cho dục vọng dâng tràn.

      giãy dụa thân thể, có chút lo lắng.

      Hoắc Phi Đoạt dĩ nhiên biết điều này, tay đùi của vuốt ve.

      "Ngoan, cái này đến!"

      qua chợt động thân, đem phân thân khổng lồ của mình đẩy vào trong thân thể Ngũ Y Y.

      "Ừ. . . . . ."

      Ngũ Y Y đột nhiên bị tấn công hơi ngưỡng ra dằng sau.

      Trong miệng phát ra tiếng rên rỉ.

      Hoắc Phi Đoạt ra vào, thấy bên trong vách tường của cũng nhảy lên cái.

      Nhìn hình ảnh dâm mỹ này, Hoắc Phi Đoạt cảm thấy cả trái tim bị chiếm hết.

      Chính là nhóc này, chiếm cứ cả buồng tim.

      Cố Tại Viễn ghế sa lon, ngón tay đút vào bên trong làn tóc của .

      Hạ thân ở trong cái miệng của ra vào.

      hài lòng phát ra tiếng than .

      "Nhanh lên chút bảo bối, mau hơn chút nữa!"

      Tay đè đầu , hạ thân rút ra cắm vào, giống như là muốn đem cái miệng nhắn của kia phá hỏng.

      "A, bảo bối, tới !"

      Giống như là cái này còn chưa đủ để thỏa mãn dục vọng của .

      Lôi kéo ngồi dậy, để cho nằm ở ghế sa lon, mân mê cái mông cao.

      Eo thon xuống dưới đường cong đẹp mắt.

      Cố tại Viễn đột nhiên tiến vào, thân thể chợt run rẩy xuống.

      Cố Tại Viễn tên lắp vào cung rồi, để ý dịu dàng chín cạn sâu rồi, nhanh chóng đút vào hồi, liền tiết!

      Phân thân ở trong thân thể của di động mấy cái, mới chậm rãi lấy ra.

      Cố Tại Viễn từ bên cạnh cầm hộp rút ra tờ giấy đưa cho .

      "Để lau sạch cho bảo bối!"

      an tĩnh nhận lấy hộp giấy, để cho Cố Tại Viễn lau chùi dấu vết vừa rồi.

      Nhưng hạ thể của mình, cũng ngừng chảy ra dịch của Cố tại Viễn.

      Dọc theo bắp đùi đường xuống phía dưới, trường hợp hết sức dâm đãng.

      "Tốt lắm bảo bối, em có thể rồi!"

      Cố Tại Viễn kéo qua, ở mặt của hôn cái.

      Cuối cùng suy nghĩ chút, sau đó hôn lên miệng của .

      Mặc dù mới vừa rồi nơi đó chính là địa phương mình vừa mới chiến đấu.

      bị cái hôn của Cố Tại Viễn dọa cho sợ.

      Cúi đầu mặc quần áo tử tế, mở cửa ra ngoài.

      Cố Tại Viễn đột nhiên cảm thấy mình là người, người ta ràng rất đáng thương, còn phải bị chính mình đối xử như vậy.

      bé kia tên là Thẩm Mặc, nhưng là câm.

      Thời điểm Cố Tại Viễn thăm dò ở sòng bạc thấy đứng ở ngoài cửa.

      đỡ thay ba mình bị tàn phế bị nhóm người vây quanh đánh cho sắp tắt thở.

      Hiển nhiên là thiếu tiền của người ta.

      Chuyện như vậy Cố Tại Viễn thấy khá nhiều rồi, đều làm như thấy .

      Người đáng thương phải có chỗ đáng hận, những lời này Cố Tại Viễn chỉ để ở trong lòng.

      Nhưng thời điểm khi qua kia, đưa cặp mắt rưng rưng làm cho dừng bước.

      Cặp mắt kia giống như là có ma lực, Cố Tại Viễn cảm giác trái tim mình giống như bị trật nhịp.

      Cố Tại Viễn cũng biết là chuyện gì xảy ra, thế nhưng mình lên phía trước ngăn trở những người đó để họ đánh phụ nữ.

      Thay mặt bọn họ trả sạch nợ đánh bạc, Cố Tại Viễn đem cùng cha của đưa đến bệnh viện.

      Chương 593: Lòng dạ hẹp hòi 4

      cũng may, chỉ là chút sát thương, nhưng ba của lại vô cùng nghiêm trọng, nhất định phải nằm viện.

      Cả quá trình, kia cũng câu nào, chỉ là dùng hai mắt to nhìn Cố Tại Viễn.

      Cố Tại Viễn có chút nổi cáu, mình cứu bọn họ, thế nào ngay cả đám câu cảm ơn cũng có, nhóc đáng ghét.

      nhanh chóng viết giấy gì đó, sau đó đưa cho Cố Tại Viễn nhìn.

      cuốn vở kiểu chữ rất thanh tú, giống như là bản thân .

      Mặc dù là mặc rách nát, nhưng Cố Tại Viễn vẫn có thể nhìn ra gương mặt đó của , rất đẹp.

      Tiếp theo, bé kia lại viết đến: rất cảm ơn cứu chúng tôi, tôi biết làm như thế nào báo đáp . Tiền của tôi nghĩ biện pháp trả hết, nhưng tôi bây giờ thực có tiền để trả tiền thuốc cho ba.

      Cố Tại Viễn nhìn , trong lòng nảy ra ý niệm tà ác.

      đến gần , nhàng nhép đôi môi.

      : dùng để trả.

      trợn to hai mắt, thể tin những gì nàng nghe được.

      mắt trong nháy mắt ngấn đầy nước mắt.

      sợ hãi, lại dám lắc đầu.

      Người trước mắt, là ân nhân cứu mạng và ba.

      Nhưng, ta lại muốn mình dùng thân thể để trả lại.

      "Thế nào, đồng ý? Vậy cũng cần trả! Dù sao về điểm này tiền đối với tôi mà , căn bản tính là cái gì."

      Cố Tại Viễn có chút khinh thường xoay người sang chỗ khác.

      ra biết là chuyện gì xảy ra, Cố Tại Viễn xoay người là bởi vì đành lòng thấy bé kia đôi mắt đẫm lệ.

      Tại sao phải như vậy, nghèo, làm sao lại khiến Cố Đại Thiếu Gia luôn luôn bất cần đời như vậy lo lắng đây.

      Nhưng Cố Tại Viễn chuẩn bị rời , cánh tay nhàng vỗ bả vai Cố Tại Viễn.

      xoay người sang chỗ khác, thấy kia dùng lực ở quyển vở viết cái gì đó.

      Cầm lấy vừa nhìn, phía chỉ có ba chữ: tôi đồng ý!

      Vốn nên là Cố Tại Viễn vui mừng, sắp có được thân thể kia nhưng Cố Tại Viễn có chút đau lòng, đau long cho đáng thương trước mắt này.

      Cố Tại Viễn đối với thủ hạ sau lưng : "Buổi tối mang ấy đến chỗ của tôi, nhớ phải tắm rửa sạch ăn mặc xinh đẹp."

      Tại sao gấp như vậy muốn vội vàng rời , Cố Tại Viễn là muốn mau sớm thoát khỏi nơi đó, thoát ra cái loại cảm giác tội ác làm cho trong lòng rất thoải mái.

      Chẳng lẽ mình giúp đỡ ấy, chính là vì cái này sao?

      Cố Tại Viễn ngồi ở trong xe, nhìn ngoài cửa sổ cảnh sắc nhanh chóng thoáng qua.

      Nhưng Cố Tại Viễn chính là người như vậy à? Mình cần gì phải lo lắng, mình chính là hèn hạ cùng vô sỉ như vậy .

      thiếu nhân tình của tôi, phải dùng thân thể trả lại.

      biết có bao nhiêu nữ nhân chờ Cố Đại Thiếu Gia tôi ôm ấp thương đấy.

      Cố Tại Viễn ngừng hướng mình đưa ra ý nghĩ như vậy, muốn để cho mình bởi vì bé kia mà trở nên kỳ quái nội tâm khôi phục bình thường.

      Buổi tối rất nhanh đến, Cố Tại Viễn cảm giác lo lắng cùng tội ác giống như bị màn đêm phủ xuống mà càng lúc càng lớn.

      Lúc Cố Tại viễn lo lắng tới lui,Cố Tại Viễn nghe được tiếng gõ cửa rất .

      Đột nhiên có chút khẩn trương, là ấy tới sao?

      Cố Tại Viễn sửa sang lại cổ áo, : "Vào !"

      Cố ý lạnh lùng bình thản và thèm để ý chút nào.

      Nhưng cửa lập tức mở ra, mà là hơi đợi trong chốc lát.

    5. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 594: Lòng dạ hẹp hòi 5

      Cố Tại Viễn nghe được tiếng thanh mở cửa, đưa lưng về phía cửa, biết nên thể như thế nào để biết mình có đợi .

      Tiếng bước chân nhàng truyền đến, là sai.

      Mặc dù chỉ gặp qua lần có lần, nhưng có thể xác định người đến đó chính là Thẩm Mặc Nhiên.

      Quả nhiên, bả vai bị người khác nhàng vỗ cái.

      Cố Tại Viễn quay mặc lại, ra lời.

      trước mặt, mặc váy dây màu hồng, mang đôi giày cao gót.

      mặt xoa phấn, mi dài thanh tú.

      Khuôn mặt tự nhiên trắng hồng, giống như cây đào mật mê người.

      Đôi môi mặc dù có tô son, nhưng vẫn có màu đỏ hồng.

      Hai mắt to rũ xuống, cúi đầu dám ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mặt.

      Bởi vì nhìn xuống dưới chân, cho nên mặt càng dài thêm.

      Cố Tại Viễn lập tức nhìn đến ngây người, đây chính là công chúa từ trong truyện ngày xưa ra sao.

      sai, nhất định chính là công chúa, là bé lọ lem. Bằng , làm sao đẹp như vậy.

      Cố Tại Viễn cảm giác mình giống như thể hít thở.

      Phải Cố đại thiếu gia, gặp những người phụ nữ xinh đẹp phải hai lần.

      Nhưng nhìn thấy giá trước mắt này, toàn bộ nhưng cái kia đều đáng nhắc tới.

      "... đến rồi!"

      Cố Tại Viễn ý thức được mình giống như ngốc trệ lâu, cà lăm.

      gật đầu cái, còn là rũ mắt xuống dám nhìn Cố Tại Viễn .

      "Ngồi !"

      Cố Tại Viễn vươn tay ra dắt tay của , thậm chí có cảm giác chạm điện.

      Cảm thấy như có dòng điện nhanh chóng từ tay của truyền vào trong thân thể của mình.

      Cố Tại Viễn sống đến lớn như vậy, cho tới bây giờ chưa từng có cảm giác như thế.

      bị kéo đến ghế sa lon ngồi xuống, còn cúi đầu dám nâng lên.

      Cố Tại Viễn cảm giác trái tim mình giống như sắp nổ tung, tại sao nhìn thấy bé này khiến mình khẩn trương như thế.

      Chẳng lẽ mình bé mới gặp này rồi sao?

      "Ngẩng đầu lên!"

      Cố Tại Viện lệnh cho mình phải tỉnh lại, cũng như ra lệnh cho ngẩng đầu .

      giống như bị giọng Cố Tại Viễn làm cho mất hồn, có chút hoảng sợ ngẩng đầu lên.

      Tại Viễn lại lần nữa bị ánh mắt vô tội của làm cho thất bại rồi.

      Tại sao nhóc này lại giở vô tội để trêu đùa , Cố Tại Viễn ở trong lòng mắng .

      Ánh mắt lại lần nữa thể rời khỏi khuôn mặt của .

      Da của ấy trắng hồng, làm cho muốn cắn cái.

      "Chắc hiểu tôi muốn làm gì với !"

      Cố Tại Viễn cố ý lộ ra bộ đáng sợ hù dọa bé này, cũng tốt cho mình thêm can đảm chút.

      Cố Tại Viễn tại sao có thể bị bắt lại.

      vẫn như cũ gật đầu cái, dùng ánh mắt trong suốt nhìn .

      Cố Tại Viễn cảm giác mình thể đợi thêm nữa, thấy dáng vẻ đơn thuần của , ở phía dưới sắp chống đỡ nổi.

      Tay của trực tiếp đưa về phía bả vai của , đem dây áo đẩy qua bên, quả nhiên, cái váy liền trượt xuống tới hông .

      Chiếc áo lót màu trắng đáng của Thẩm Mặc Nhiên lộ ra bên ngoài, phản xạ có điều kiện vội vàng dùng tay che trước ngực mình lại.

      Cố Tại Viễn mở miệng : "Tay lấy ra! Nếu ngay, nên biết, tôi có bức bách trả cho tôi nhân tình!"

      nghe được câu này, dừng lại lát, vẫn là ngoan ngoãn mà đem tay bỏ ra.

      Cố Tại Viễn đoán chắc nhất định nghe theo lời của mình, nếu , lúc đầu đến nơi này.

      Chương 595: Lòng dạ hẹp hòi 6

      Cố Tại Viễn dịch chuyển, lại gần hơn chút, có thể ngửi thấy được mùi hương từ người bay đến.

      phải nước hoa, cũng phải là mùi vị khác, mà là từ người , mùi thơm cơ thể tự nhiên.

      Cố Tại Viễn lập tức có chút mê loạn, mùi vị này dễ ngửi.

      Tay vòng qua sau lưng của , thuần thục cởi ra móc khóa cài đáng , bây giờ, nửa thân của hoàn toàn lộ ra trước mặt Cố Tại Viễn.

      Mặc dù phải là quá lớn, nhưng đôi phong nhũ vô cùng kiên định, hình dáng cũng dễ nhìn cực kỳ.

      Cố Tại Viễn biết xem qua bao nhiêu bộ ngực của phụ nữ, các loại hình dáng nào cũng có, có thể cái gì cần có đều có, lại chưa từng có làm cho cẩn thận thưởng thức như vậy.

      Đúng, là thưởng thức, đơn giản chỉ dùng mắt.

      Cố Tại Viễn dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn trước mặt.

      Chỉ là nhìn như vậy liền có ý nghĩ tốt?

      Cố Tại Viễn trong lòng suy nghĩ, chẳng lẽ còn là xử nữ?

      mặt hồng đến lỗ tai, vành tai cũng đỏ hết.

      Cố Tại Viễn từ từ giơ tay lên, nhàng chạm đến bên mềm mại vẫn thưởng thức.

      cái liền trở nên trơn tuột cảm xúc kích thích, cầm muốn buông tay.

      đột nhiên bị đụng vào, khẩn trương run rẩy.

      "Đừng khẩn trương, bảo bối của !"

      Cố Tại Viễn chỉ cần bắt đầu, liền quên cảm giác khẩn trương lúc trước.

      tại, hoàn toàn đắm chìm trong loại mềm mại này.

      Hai cái tay đặt lên đôi phong nhũ của , xoa nắm.

      "Cái người này trông đẹp!"

      Cố Tại Viễn nhịn được cảm thán, lại phát trong mắt lên ngượng ngùng. . . . . . Nhàn nhạt, vui sướng.

      đem mặt đến gần bên mềm mại, sau đó mở ra môi mỏng, ngậm vào nụ hoa.

      Đầu lưỡi nhàng liếm láp , động tác này đối với Cố Tại Viễn hết sức bình thường.

      biết làm bao nhiêu lần, đối với bao nhiêu người phụ nữ.

      Nhưng là đối với Thẩm Mặc Nhiên mà , như là chấn động cực lớn.

      Chỗ đó của mình, bị người đnà ông ngậm, có loại cảm giác kỳ diệu.

      Giống như toàn thân cũng bắt đầu cháy rực, nong nóng, đột nhiên giống như nhảy vào trong hồ nước lạng giá.

      Nàng muốn phát ra thanh, tuy nhiên làm được, cảm giác nén như vậy là khổ sở.

      Cố Tại Viễn ngừng động tác tay cùng miệng, đem Thẩm Mặc Nhiên ôm ngang lên, tới bên giường.

      Đặt giường, Cố Tại Viễn kéo ra chiếc váy hồng ra khỏi người .

      Lần này quần lót màu trắng cũng lộ ra ngoài.

      Cố Tại Viễn nhìn quần lót trong cùng kia, ít nước đọng rồi.

      Xem, nhóc này bị mình làm cho động tình.

      Cố Tại Viễn chỉ cần ở giường, quên hết mọi thứ tình cảm, mới vừa rồi còn thương tiếc cùng đáng thương, cũng ném ra ngoài chín tầng mây.

      Ngón tay đặt lên chỗ kín của , Cố Tại Viễn thuần thục vẽ khoanh tròn.

      Thẩm Mặc Nhiên bị đột nhiên chạm vào sợ đến co rút thành cục.

      "Thả lỏng, xem em khổ sở như vậy. Chưa làm qua sao?"

      Cố Tại Viễn mang theo giọng điệu tán tỉnh, hổ là cao thủ tình trường.

      lắc đầu cái, trong đôi mắt thế nhưng nổi lên tầng nước mắt.

      ra là làm, Cố Tại Viễn nhìn đến dáng vẻ của thế nhưng lại chần chừ.

      Nhưng là Cố Tại Viễn, làm sao để con cừu đưa tới miệng chạy thoát.

      nhìn tới mặt của , có Tạ Viễn tiếp tục động tác tay, mặt đem đầu đưa tới trước ngực của , mút thỏa thích quả đào của .

      Thẩm Mặc Nhiên biết mình thể nào toàn vẹn rời khỏi đây, nhưng nghĩ, có thể như vậy bỏ ra lần đầu tiên của mình, cũng coi là có ý nghĩa rồi.

      Chương 596: Lòng dạ hẹp hòi 7

      lắc đầu cái, thèm nghĩ nhiều nữa.

      Cố Tại Viễn chơi đùa thân thể mềm mại kia trong chốc lát, cảm giác mình dục vọng nhẫn nại tới cực điểm.

      Kéo ra áo choàng tắm, lộ ra phía dưới ngẩng đầu .

      Mặc dù cách quần lót, Thẩm Mặc Nhiên vẫn kinh ngạc che mắt.

      chưa bao giờ thấy qua bộ phận của người đàn ông nào.

      Tại sao hình dạng này, lớn như vậy sao?

      Trong lòng lặng lẽ nghĩ .

      Cố Tại Viễn kéo tay , đặt vào thân dưới của mình.

      Xúc cảm cứng rắn này khiến Thẩm Mặc Nhiên muốn rút tay về, nhưng Cố Tại Viễn lại biết được nắm chặt tay ,làm cho thể động đậy.

      "Sờ cái xem, đừng sợ!"

      Cố Tại Viễn khích lệ .

      Tay Thẩm Mặc Nhiên nhè lướt qua vật cứng rắn, Cố Tại Viễn bên trong sắp chịu nổi nữa.

      Kéo quần lót của xuống, Cố Tại Viễn đem dục vọng của mình lộ ra.

      cũng nhịn được nữa, muốn cùng bé này dây dưa.

      Phải nhanh xong chuyện, sau đó còn bất kỳ quan hệ.

      chịu nổi khi nhìn ánh mắt làm cuồng loạn.

      Hơn chịu nổi phân thân của mình trướng lên.

      Trải qua vừa rồi, bên trong ấy cũng đủ ướt.

      Cố Tại viễn đưa tay xuống phía dưới của .

      Huyệt đạo khít khao đột nhiên bị xâm nhập lập tức co rút lại, Cố Tại Viễn chỉ cảm thấy ngón tay bị từng tầng thịt non bao quanh.

      Lại hướng trước, ngón tay quả nhiên chạm được tầng màn mỏng.

      Ngón tay Cố Tại Viễn lui ra ngoài, cũng muốn dùng ngón tay của mình cướp lần đầu tiên của người phía dưới.

      Mặc kệ như thế nào, đối với , lần đầu tiên phải là rất quan trọng.

      Nhưng hết cách rồi, cấp cho mình người như vậy.

      Cố Tại Viễn lắc đầu cái, nâng mình húc vào phân thân, từ vào thân thể của .

      Từ trước đến nay Thẩm Mặc Nhiên chưa bao giờ có cảm giác đau đớn như vậy, đau đến nỗi muốn khóc, tuy nhiên khóc nổi.

      Duy nhất có thể làm, chỉ có chịu đựng, cùng lặng lẽ rơi lệ.

      Cố Tại Viễn cảm thấy tấm màn kia tượng trưng cho thuần khiết, hít hơi, chợt xông vào.

      Thẩm Mặc Nhiên có thể cảm nhận được nỗi đau đến cực hạn.

      Cố Tại Viễn hoàn toàn phải biết khóc, nước mắt sớm làm ướt gối đầu, nhưng thể dừng lại.

      Thẩm Mặc Nhiên có thể cảm nhận được dưới thân vật cứng ở trong thân thể của mình ra vào.

      Mà Cố Tại Viễn bị khít khao bao lấy khó có thể kềm chế.

      Thời gian từ từ trôi qua, Thẩm Mặc Nhiên cảm thấy cảm giác đau đớn càng ngày càng nhạt.

      Cuối cùng, nhưng loại cảm giác tê dại thay thế.

      Cố Tại Viễn nhìn dần dần thích ứng, liền đổi tư thế.

      Thẩm Mặc Nhiên quỳ giường, Cố Tại Viễn từ phía sau tiến vào.

      Phương thức như thế kích thích hơn, cắm vào càng sâu.

      Thẩm Mặc Nhiên thanh gì cũng phát ra được.

      Cả căn phòng chỉ có thân thể va chạm cùng thanh Cố Tại Viễn than .

      Nhưng cũng cảm thấy kỳ quái.

      Trước kia cùng mình lên giường phụ nữ phần lớn lớn tiếng thét.

      Tiếng kêu của các liên miên bất tận, tất cả mọi người là dáng vẻ.

      Nghe chẳng những làm cho hưng phấn hơn, ngược lại làm cho mất hứng thú.

      Rất ồn ào rất phiền não.

      Nhưng Thẩm Mặc Nhiên lại yên lặng , phải muốn lên tiếng, mà là kêu được.

      Nhưng Cố Tại Viễn biết thân thể của phản ứng, từ trong ánh mắt của , Cố Tại Viễn có thể thấy được cảm thụ của .

      Vậy đủ rồi, giống như bên tai của rên rỉ.

      giống như vì mình mà làm theo cầu.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :