1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Một đêm mê loạn: Đại ca xã hội đen đừng tới đây (Hoàn- Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 447: Chỉ xứng đáng làm việc này


      Editor: Nguyên Nguyên


      Vừa mở to mắt nhìn thấy, mẹ ơi, Hoắc Phi Đoạt ôm trong ngực rồi ngủ.

      Mà bàn tay bé của lại nằm trong áo lót của ta, vuốt ve người ta ngủ.

      Đùi lại làm càn để đùi của người ta.

      Tóm lại, giờ phút này tư thế của giống con bạch tuộc, gắt gao bám chặt vào Hoắc Phi Đoạt.

      mất mặt!

      Nếu để cho Hoắc Phi Đoạt nhìn thấy, biết cười nhạo thế nào.

      Chạy nhanh, thừa dịp ta còn ngủ, nhanh chóng tách ra khỏi người ta.

      Ngũ Y Y vừa nâng chân mình lên chút, chợt giọng vang lên đỉnh đầu: “Em ngủ có thể thành chút được ?”

      A!

      Ngũ Y Y mở to mắt, chân giơ lên cao, xoay người cười hì hì nhìn Hoắc Phi Đoạt: “Hắc hắc, tỉnh rồi à?”

      Hoắc Phi Đoạt thản nhiên : “Tối hôm qua em giống như vẽ bản đồ, nằm giường lăn qua lộn lại, khó tưởng tượng, cái giường như vậy, sao đầu em lại lăn tới bên này?”

      “Hả? phải chứ? Tôi ngủ luôn ngoan.”

      Ngũ Y Y kiên trì dối.

      “Ngoan? Chính em sao? Sao nghe hoàn toàn đúng? Em đá chăn xuống đất, làm hại tôi nhặt lại cho em mấy lần. Tôi sợ em rơi xuống, nên ôm em lại ngủ, em lăn lộn, bám chặt vào tôi, cuối cùng tôi chỉ có cách ngủ chung giường với em. Ngũ Y Y, tôi phát ra, em ngủ như vậy mà lại là người sao? Em giống như con cún cưng, hận thể chui vào lòng tôi.”

      “Tôi… bậy! Đây mới phải tôi! , , đổi trắng thay đen, ràng, ràng chiếm tiện nghi của tôi, thừa dịp tôi ngủ say, đến giở trò với tôi, chiếm tiện nghi như tôi à?”

      Ngũ Y Y rất bội phục với chính , lại có thể đổi trắng thay đen lời . Nhân tài a!

      Hoắc Phi Đoạt mày khẽ nhíu, bắt Ngũ Y Y, để dưới thân, lật nghiêng cái, nằm đè lên người : “Vật , nếu tôi giở trò với em như vậy, nếu như vậy, tất nhiên tôi muốn thực tế chút, nếu là tiếc. Em xem, tôi nên sờ chỗ nào mới tốt đây?”

      Hoắc Phi Đoạt cười nhe răng.

      Ngũ Y Y trợn mắt há hốc mồm.

      “Này, chỗ nào cũng cần.”

      Vừa xong, tay Hoắc Phi Đoạt liền vững vàng sờ vào nụ hoa trước ngực .

      “A! Quỷ háo sắt.”

      Ngũ Y Y nhắm mắt lại thét chói tai.

      đáng chết, ra Hoắc Phi Đoạt là người rất lạnh tình, vì sao lại trở nên như vậy… Vì sao lại háo sắc?

      “Quỷ háo sắc? Quỷ háo sắc sờ nơi này nhất định rất thỏa mãn nha? Vậy …”

      Tay Hoắc Phi Đoạt lướt dọc theo sườn eo Ngũ Y Y, từ từ xuống phía dưới, lướt qua vùng bụng của , lại xuống dưới…

      Ngũ Y Y chuông báo động mãnh liệt, nhanh chóng thu tay chân lại, để tên địch có cơ hội cuối cùng.

      Đáng tiếc…

      chậm bước.

      Tay Hoắc Phi Đoạt nóng như bàn ủi điện, trực tiếp chui vào.

      “A… Trứng thối! được như vậy, cần…”

      Ngũ Y Y lắc lư cơ thể, tránh bàn tay chọc ghẹo của Hoắc Phi Đoạt.

      thở hổn hển, gương mặt nhắn đỏ bừng.

      Hoắc Phi Đoạt vốn đùa giỡn Ngũ Y Y, nhưng biết làm sao hô hấp ngày càng nặng, cúi đầu cắn cắn vành tai giọng : “Có biết thời điểm sáng sớm của đàn ông, thèm ăn mãnh liệt ?”

      Ngất!

      Ngũ Y Y sợ tới mức run bắn người!

      thể nào!

      Hoắc Phi Đoạt muốn bây giờ… trong phòng bệnh… sáng sớm tinh mơ… muốn cùng làm cái kia ?
      dunggg thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 448: Chỉ xứng đáng làm việc này 6



      Editor: Nguyên Nguyên



      Mắt to xoay tròn hai vòng, đột nhiên hai chân Ngũ Y Y vòng lên lưng Hoắc Phi Đoạt, hiên ngang lẫm liệt : “Được rồi, vậy đến đây . xác định cửa phòng bệnh bị người khác khóa lại rồi chứ?”

      Hoắc Phi Đoạt run bắn người.

      Ngón tay gõ gõ trán Ngũ Y Y, cười mắng: “Em, con mèo háo sắc này! phải chờ em xuất viện rồi sao?”

      Ngũ Y Y chớp chớp mắt, mắt sáng nhìn xung quanh: “ sao, tại tôi rất khỏe mạnh.”

      được.”

      “A a a, Hoắc Phi Đoạt! có phải là đàn ông hay ? Có phải được đúng ?”

      Ngũ Y Y nhìn gương mặt tuấn tú của Hoắc Phi Đoạt nhịn được chảy nước miếng.

      Mẹ ơi, có người phụ nữ nào động tâm với gương mặt tuấn tú này của Hoắc Phi Đoạt ? Hơn nữa, dáng người của người này lại nóng bỏng như vậy, sờ vào chỗ đó của ta có cảm xúc rất tốt, huống hồ tiểu huynh đệ của ta lại như vậy… Làm cho người ta mất hồn…

      Làm sắc nữ làm ! cũng mặc kệ!

      Hoắc Phi Đoạt nhướng mày, tất nhiên là kiềm chế, hít sâu hơi, lưu loát từ người Ngũ Y Y nhảy xuống, mặc áo trong, đưa lưng về Ngũ Y Y lạnh giọng : “Vật , bây giờ em cần lớn chờ đến sau khi em xuất viện, có khi em khóc. Đến lúc đó, tôi kềm chế gì nữa.”

      Ngũ Y Y nghe hai mắt mở to.

      Đừng kềm chế, đừng kềm chế, tại cần kềm chế, đến đây , đến đây .

      Làm cho Hoắc Phi Đoạt tấn công mãnh liệt chút !

      Ngũ Y Y lau khóe miệng của , xác định bây giờ trở thành sắc nữ.

      “Hôm nay chuyện ở công ty tương đối nhiều, cũng rất quan trọng, tôi thể ở đây với em, bác sĩ tối nay em có thể xuất viện, buổi tối tôi đến đón em xuất viện.”

      Ăn điểm tâm xong, Hoắc Phi Đoạt xin lỗi với Ngũ Y Y.

      Ngũ Y Y hai mắt vui vẻ: “ ? Buổi tối tôi có thể xuất viện sao? tốt quá, cuối cùng cũng có thể rời khỏi chỗ này rồi.”

      Hoắc Phi Đoạt cười tà tiếng: “Thế nào? Sao em gấp gáp vậy?”

      “Tôi… Tôi nào có! Tôi chỉ muốn đến nơi có hương vị sông nước, nào có nghĩ đến chuyện tôi và cái gì kia. là! Đừng đem chuyện háo sắc này ra được ?”

      Cho dù có háo sắc cũng dám thừa nhận.

      nên trách háo sắc, có trách trách dáng người nghiệt của ta.

      Dẫn tội phạm nhận tội thôi.

      “Tôi chỉ em gấp gáp, chứ tôi muốn cùng em làm cái gì kia, là chính em ra, ra em luôn có tinh thần muốn làm chuyện đó.”

      Hoắc Phi Đoạt cười gian trá, mặc âu phục vào, cầm túi công văn ra ngoài.

      Ngũ Y Y há to miệng, sững sốt lúc lâu, lúc này tức giận đấm lên chăn: “A a a! là mất mặt quá! Vì sao chỉ số thông minh của tôi bằng Hoắc Phi Đoạt, vì sao?”

      Ngũ Y Y nằm đó, nhàn rỗi có việc gì làm, bật tivi lên xem lung tung.

      nằm xem, bên ngoài có người gõ cửa.

      Ngũ Y Y ngạc nhiên, cất giọng hô to: “Ai đó, mời vào!”

      Cửa mở ra, trước tiên là gương mặt cười gượng của Ngũ Học Phong, “Hắc hắc, ba đến đây thăm con.”

      Ngũ Y Y ngớ người, giật mình mở to hai mắt, nhìn Ngũ Học Phong, thế nhưng trong lúc nhất thời biết gì.

      Ngũ Học Phong tươi cười bước đến, mở cửa bước vào, trong tay còn cầm theo giỏ trái cây, lắc lắc: “Y Y, bà còn đặc biệt mua nhiều trái cây ngon cho con. Dì Mai còn đặc biệt mua bánh ngọt cho con, hương vị sô la, rất thơm ngon.”

      Ngũ Học Phong liếc mắt nhìn sau lưng cái, Tiêu Mai cười giả vờ cũng vào.
      Last edited: 15/1/15

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 449: Chỉ Xứng Đáng Làm Việc Này 7


      Editor: Nguyên Nguyên


      "Y Y à, thân thể thế nào? Chúng ta biết chuyện con nằm viện, nếu biết sớm chúng ta qua đây thăm con rồi. Ha ha ha."


      Ngũ Y Y sa sầm mặt.


      Ngày hôm qua bọn họ biết tin nằm viện...còn dối!


      "Tôi sao, các người cần đến đây."


      Tuy rằng Ngũ Y Y mạnh miệng, nhưng ánh mắt cảm ơn vẫn nhìn về phía Ngũ Học Phong.


      Đột nhiên phát , mái tóc của Ngũ Học Phong có rất nhiều tóc bạc, chỉ là mấy hôm mà thôi, mà tại tóc đen còn rất ít.


      Ba cứ như vậy già rồi.


      Từ lúc biết đến nay, ba là người mập, tuy rằng thuộc loại đẹp trai nhanh nhẹn phóng khoáng, nhưng cũng già.


      Thời gian thứ rất đáng sợ.


      Ngũ Học Phong xoa xoa tay đến bên giường, nhìn cách trang trí trong phòng, tán thưởng : " tệ, phòng này chính là phòng chăm sóc đặc biệt ? Rộng lớn như vậy, cái gì cũng có. Mai Mai, em xem , ở đây còn có lò vi sóng, đầy đủ mọi thứ. hổ là phòng bệnh dành cho người có tiền, chính là giống nhau."


      Tiêu Mai cũng gật đầu theo, "Qủa nhiên có điều kiện tốt, Y Y hạnh phúc."


      Ngũ Y Y nhíu mày: "Nằm viện mà cũng gọi là hạnh phúc! Có ai vui vẻ nằm viện đâu! Dù cho điều kiện thế nào chỗ này cũng phải là chỗ tốt, nào có người vui vẻ khi đến bệnh viện."


      là, Tiêu Mai chuyện làm rất mất hứng.


      Tiêu Mai thu hồi nụ cười, vui liếc mắt nhìn Ngũ Y Y.


      Ngũ Y Y làm cho người ta thích, chuyện khiến cho người ta tức chết. Dường như đều nghĩ rằng ai cũng vui vẻ khi đến thăm , nếu phải Hoắc Phi Đoạt tạo áp lực.... ta mới đến đâu.


      Ngũ Học Phong kéo tay áo Tiêu Mai, ý bảo ta cần tức giận, Ngũ Học Phong cười gượng ngồi ghế dựa, nhìn Ngũ Y Y, giả vờ thân thiết hỏi: "Y Y, khi nào xuất viện?"


      "Xế chiều hôm nay."


      "Ha ha, tốt, xuất viện là tốt rồi. Đến lúc đó ai đón con xuất viện."


      "A? Tôi làm sao mà biết?"


      Ngũ Y Y khẽ cau mày nhìn Ngũ Học Phong.


      Ngũ Học Phong cố ý lời này. Ông là ba tôi, con xuất viện, đây phải là chuyện ngời cha nên làm sao? Vì sao ông ta muốn hỏi ai đón xuất viện?


      "Ha ha, ba biết, tổng giám đốc Hoắc đối xử với con tốt lắm..."


      Ngũ Học Phong cố ý lời này, sau đó dừng lại.


      Trong đầu Ngũ Y Y ầm tiếng, gương mặt lập tức đỏ chút.


      Chẳng lẽ mình và Hoắc Phi Đoạt xảy ra chuyện kia, cả thiên hạ đều biết sao?


      Đừng a!


      Tiêu Mai nhịn được : "Y Y à, mày xuất thân loại người này, mày cũng biết, muốn gả cho nhà giàu có quyền thế tỉ lệ rất thấp, nhà nào có uy tín danh dự cũng tìm mày, đây là . Mày giống Nhân Tâm và Nhân Lệ, chúng nó đều là con vợ cả, đều có thể gả cho người tốt. ra trắng ra là, địa vị bây giờ của mày, cũng rất phù hợp với tình huống bây giờ. Mày cảm thấy xấu hổ, cũng cần cảm thấy ngẩng đầu lên được, tao cùng ba mày hôm nay đến đây thăm mày, tuy rằng mày làm tình nhân của người ta, nhưng mà đối tượng khác nhau, đối tượng phải bình thường, chuyện này cũng khác nhau, mặc dù làm tình nhân cũng tốt."


      Lời của Tiêu Mai trực tiếp khiến Ngũ Y Y mờ hồ.


      "Bà, bà cái gì? Tình nhân?" Ngũ Y Y khó hiểu trừng to hai mắt.


      "Đúng a, chúng tôi biết mày rất xấu hổ khi thừa nhận chuyện này, nhưng mà, mày được tổng giám đốc Hoắc ưu ái như thế, chúng ta cũng phải là đứa ngốc, cũng có thể đoán được vài phần."

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 450: Chỉ xứng đáng làm việc này


      Editor: Nguyên Nguyên


      “Con xem, Hoắc Phi Đoạt người ta sao có thể đối xử tốt với con như vậy chứ? ra làm tình nhân của Hoắc Phi Đoạt cũng tốt lắm, thân phận con như vậy, có thể làm tình nhân của Hoắc Phi Đoạt xem như kiếm được lời rồi.”

      Hai tay Ngũ Y Y trong chăn đều run rẩy.

      Cắn răng, môi trắng bệch.

      Cũng giống như mẹ , chỉ có thể làm tình nhân của người ta, hơn nữa còn là tình nhân thể lộ ra ngoài ánh sáng.

      Ngũ Học Phong xoa xoa tay : “Y Y à, trước tiên hãy theo Hoắc lão đại , cũng thể đắc tội với ta, ngộ nhỡ chọc ta tức giận, công ty ba xem như xong rồi, ta muốn cho ba phá sản, buổi chiều ba cũng có thể xin cơm. Vì vậy ba muốn với con chút, con ngàn vạn lần được đùa giỡn quá đáng trước mặt Hoắc lão đại, phải hầu hạ Hoắc lão đại tốt, mặc dù tương lai bị ta bỏ, cũng có thể bảo vệ được hạng mục tại của ba. Theo Hoắc lão đại tới chỗ đó đều là làm ăn lớn, ba kiếm tiền chia cho con nửa, như vậy tương lai con cần lo lắng cho cuộc sống của mình. tại phải hầu hạ Hoắc lão đại tốt, tương lai nếu bị ta chán, cũng sao, ba cho con tiền, tìm cho con người đàn ông gả , cũng có thể yên ổn sống qua ngày.”

      “Đủ rồi.” Ngũ Y Y nhịn được quát to, thanh sắc bén làm Ngũ Học Phong đột nhiên sợ hãi.

      “Đủ rồi! cần nữa! Ngũ Học Phong, ông coi tôi là cái gì? Ông đem con mình thành heo chó bán sao? Chỉ cần cái gì có lợi cho ông, chỉ cần ông có thể kiếm tiền, ông đều có thể bán tôi cho người nào sao, có phải hay ? Tình nhân? Ông cảm thấy Ngũ Y Y tôi chỉ xứng đáng làm tình nhân sao? Có phải ông cảm thấy tôi sinh ra chính là sai lầm, mang đến sỉ nhục cho ông? Thân phận của mẹ tôi làm cho ông cảm thấy mất mặt, có phải ? Đứa con của bà đều là hạ lưu, có phải ? Ngũ Học Phong, sao ông có thể làm tổn thương tôi như thế? Ông thương tôi, coi tôi là con thôi, vì sao ông còn muốn làm tổn thương tôi như thế, vì sao? Vì sao tôi có người ba như vậy?”

      Ngũ Học Phong và Tiêu Mai đều ngạc nhiên, trừng to hai mắt.

      “Tôi cho ông biết, cho dù có chết, tôi cũng làm tình nhân của bất kì kẻ nào. Tôi mới làm tình nhân, .”

      Ngũ Y Y gào to, nước mắt chảy ròng.

      Ngũ Học Phong thở hổn hển, tức giận đứng dậy chỉ vào mặt Ngũ Y Y: “Mày là cái thứ biết tốt xấu! Tao nuôi mày đến lớn, mày lấy của tao bao nhiêu tiền, mày cũng biết làm cái gì vì tao! Làm tình nhân thế nào? Chỉ cần có thể kiếm số tiền lớn, làm tình nhân thế nào? Tao đều ghét bỏ, mày ghét bỏ rồi hả? Tao cho mày biết, nếu mày đắc tội với Hoắc lão đại, trước tiên tao bóp chết cái tính bất hiếu của mày, mày cho là mày có thể làm gì? Mày cho là mày có thể gả cho Tổng Thống hả? Tao cho mày biết, mẹ mày là thân phận này, mày được xem là tình nhân của Hoắc lão đại là tốt lắm rồi, mày biết chưa?”

      “Ông cút, tất cả đều cút cho tôi, tôi có người ba này! Tôi và ông đoạn tuyệt quan hệ.

      Ngũ Y Y khóc đến thương tâm.

      Tiêu Mai giọng sắc bén vang lên: “Mày là con sói cái! Tất cả đồ ăn uống đều là ba mày lo, nuôi mày lớn như vậy, mày đoạn tuyệt đoạn tuyệt sao? Mày cho mày là ai? Mày làm lỗ mãng, còn để cho chúng ta à? Loại người như mày chỉ xứng đáng làm tình nhân! Mày coi mày là quan trọng à? Có thể ở bên cạnh Hoắc lão đại giống như mèo mù đụng phải chuột chết vậy!”

      Chương 451: Rất đau lòng



      Editor: Nguyên Nguyên



      “Cút, cút, tất cả các người đều cút ! Tôi muốn gặp các người, cút , cút !”

      Bảo vệ bên ngoài nghe được thanh tiến vào, nhìn Ngũ Y Y thương tâm muốn chết, sợ hãi : “Ngũ tiểu thư! có việc gì chứ? Có gì phân phó ?”

      Ngũ Học Phong lập tức cười lấy lòng.

      “Để cho bọn họ cút ! Để cho bọn họ cút nhanh !”

      Bảo vệ gật gật đầu, qua kéo Tiêu Mai và Ngũ Học Phong ra ngoài.

      Trong phòng chỉ còn lại mình Ngũ Y Y, ngẩn ngơ lâu, sau đó hét chói tai, đem tất cả đồ bàn ném xuống đất.

      Tình nhân?

      Ngũ Y Y như thế chỉ xứng đáng làm tình nhân thôi sao?

      Hoặc là, ở trong mắt bọn họ, ngay cả tình nhân cũng xứng?

      Ha ha ha… từ tận đáy lòng đau khổ, thương tâm nên lời!

      Khi bác sĩ chạy vào, trong phòng bệnh đống bừa bộn.

      Tất cả đều rơi mặt đất, nửa cái chăn cũng rơi mặt đất, mặt đất đều là đồ đạc linh tinh.

      “Trời ơi! Đây là như thế nào vậy?”

      Bác sĩ há to miệng, dám tin nhìn tất cả.

      Lại nhìn bên ngoài cửa sổ, Ngũ Y Y đứng ngay đó.

      đưa lưng về bác sĩ và y tá, nhìn ra ngoài cửa sổ.

      “Ngũ tiểu thư, này…”

      “Bây giờ tôi muốn xuất viện, ngay bây giờ…….”

      “A, nhưng được cho phép của tổng giám đốc Hoắc, chúng tôi dám…”

      để cho tôi xuất viện, tôi lập tức nhảy xuống tự sát.”

      “A? thể!”

      Bác sĩ nhanh chóng ra hiệu cho y tá, y tá gật đầu, lập tức chạy đến công ty Hắc Đế báo cáo.

      “Để tôi ! Tôi tất cả đều tốt! Bây giờ tôi muốn xuất viện!”

      Ngũ Y Y giọng kiên định mà lãnh khốc.

      “Được, được rồi.”

      Bác sĩ bất đắc dĩ thở dài, cúi thấp đầu ra ngoài.

      Ngũ Học Phong và Tiêu Mai bị kéo ra ngoài rất chật vật.

      “Ai da, con nha đầu chết tiệt này, nó có gì được, cảm thấy mình có bản lĩnh gì, dám để cho bọn họ đuổi chúng ta? Đồ đê tiện biết người kẻ dưới.”

      “Được rồi! câm miệng lại .” Ngũ Học Phong hung dữ quát, nhìn xung quanh chút, giọng : “Nơi này đều là người của công ty Hắc Đế, ngộ nhỡ chuyện khó nghe này để Hoắc lão đại nghe được, hai chúng ta xong đời rồi! Nếu công ty phá sản, hai chúng ta ta đường làm ăn mày .”

      Tiêu Mai sợ hãi che miệng lại, còn trừng lớn hai mắt, thần thần bí bí nhìn hai bên chút.

      Hai người lôi kéo nhau chạy nhanh ra khỏi bệnh viện.

      “Ông xã, thái độ lúc nãy của Ngũ Y Y, cứng rắn giống như tảng đá lớn, ngang ngược giống như con lừa! Nghe ý tứ của , nó hoàn toàn cần làm tình nhân của Hoắc lão đại, vậy phải làm sao bây giờ?”

      Ngũ Học Phong lo lắng thở dài: “Ngũ Y Y này từ thích phản đối, cái gì cũng đều đối nghịch. Dựa theo tính cách của nó, nó nhất định kiên trì đến cùng làm tình nhân của Hoắc lão đại.”

      “Người có tiền có sở thích cổ quái nha, ngộ nhỡ Hoắc lão đại cố tình coi trọng Ngũ Y Y, phải muốn Y Y làm tình nhân bé của ta, Y Y làm, vậy làm sao bây giờ? Có phải làm cho Hoắc lão đại vui?”

      “Đó là khẳng định rồi! Hoắc lão đại chưa bao giờ bị người khác cự tuyệt, cũng có ai đầu đất cự tuyệt Hoắc lão đại! Nếu Y Y này quá ngu ngốc, làm tình nhân thế nào? Cũng phải là người tình bình thường, nhưng mà cho Hoắc lão đại tình nhân lớn!”

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 452: Rất đau lòng 2

      được, được để nó tùy hứng làm theo ý mình nữa! Ngộ nhỡ chọc giận Hoắc lão đại, Hoắc lão đại ra lệnh khiến cho công ty mình phá sản, vậy muộn rồi!”

      “Vậy cũng xong đời rồi! tuyệt đối để Y Y tùy hứng thêm nữa! Chuyện này nhất định phải lấy đại cục làm trọng, phải lo cho công ty nhà mình! Nhìn nó như con chó tức giận, chúng ta có lòng tốt thăm nó, còn chưa được hai câu, bị nó đuổi ra. có thể tính là nuôi nó nổi rồi!”

      “Aiz, phải nghĩ biện pháp, phải làm cho nó ngoan ngoãn làm tình nhân của Hoắc lão đại.”

      Hai người vừa đường vừa bàn luận vấn đề này.

      Trong bệnh viện, nhân viên công ty Hắc Đế phụ trách an toàn đều choáng váng cả mắt.

      “Tránh ra!” Ngũ Y Y tay cầm cây kéo nhắm ngay vào cổ họng mình, trợn tròn mắt trừng đám người của công ty Hắc Đế.

      “Ngũ tiểu thư, thể xuất viện! Chúng tôi có lá gan để ! Ngộ nhỡ lão đại biết được, chắc chắn xé xác chúng tôi ra.”

      “Đúng đó Ngũ tiểu thư, chúng tôi cũng dễ dàng đâu, có mẹ già, dưới có con , kiếm miếng cơm cũng dễ dàng gì, van xin , đừng làm khó các em chúng tôi.”

      Đám người kia chặn đường, than vãn với Ngũ Y Y.

      “Nếu các người để tôi , tôi tự sát ngay bây giờ! Nếu tôi chết, cho dù là tôi chết, tôi có bị thương gì, đoán chứng Hoắc lão đại chỉ xé xác các người, mà còn tru di cửu tộc các người.”

      “Ôi!”

      Tất cả mọi người đều hít ngụm khí lạnh.

      Bởi vì theo lời Ngũ Y Y, căn bản phải chuyện giật gân, đó chính là kết quả!

      Nếu Ngũ Y Y chết ở chỗ này, có vô sô người chôn cùng theo .

      Rầm rầm…

      Những người đàn ông cường tráng đều quỳ mặt đất, cầu xin Ngũ Y Y: “Ngũ tiểu thư, van xin đừng !”

      Ngũ Y Y tức giận trợn to hai mắt.

      Nhìn qua, đám người đông nghìn nghịt đều quỳ gối trước hành lang.

      Rốt cuộc Hoắc Phi Đoạt phái bao nhiêu người bảo vệ ?

      Mẹ ơi, phải là nhân vật quan trọng gì, cần nhiều người đến bảo vệ như vậy sao?

      là lãng phí nhân lực!

      “Được, các người cố ý muốn bức tôi chết phải ? Tôi đếm đến ba, các người còn đứng lên, tôi lập tức đâm vào cổ mình.”

      Ngũ Y Y đột nhiên giơ kéo lên, làm động tác muốn đâm xuống.

      “A, đừng!”

      Tất cả đám đàn em đều đứng lên, nhanh chóng nhường cho Ngũ Y Y.

      được theo tôi, nếu dám theo tôi, tôi cắt cổ mình, các người tin có thể thử xem.”

      Ngũ Y Y từ trong đám người ra, vừa nhìn xung quanh uy hiếp.

      là buồn cười, thế nhưng dùng mạng mình để uy hiếp người khác.

      Chưa từng gặp qua ?

      Tất cả đám đàn em công ty Hắc Đế đều nhìn nhau, rồi đưa mắt nhìn Ngũ Y Y biến mất ở đầu thang.

      “Xong đời rồi, liên lạc với Trung ? Nhanh , nhanh chóng báo .”

      Ngũ Y Y từ trong bệnh viện chạy ra, lên xe taxi rời .

      Phía sau có rất nhiều người nhanh chóng lên xe ô tô đuổi theo .

      Công viên tưởng niệm.

      Ngũ Y Y dựa lưng vào mộ mẹ , uống lon coca, hai mắt lưng tròng.

      “Mẹ, con chịu nổi nữa rồi. Con đồng ý với mẹ, trở thành thành viên trong nhà họ Ngũ, hoàn thành tâm nguyện của mẹ. Nhưng mà bây giờ con chịu nổi nữa.”
      Last edited by a moderator: 23/1/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :