1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Một đêm mê loạn: Đại ca xã hội đen đừng tới đây (Hoàn- Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 432: ấy là người phụ nữ của tôi 6

      Editor: Nguyên Nguyên

      "Lời tôi vừa nghe hiểu sao?"

      Hoắc Phi Đoạt lạnh lùng nhìn Ngũ Nhân Ái.

      Ngũ Nhân Ái há miệng thở dốc, có chút thở ra hơi.

      "Xem ra ngu ngốc, tiếng người nghe hiểu, quả nhiên thuộc về loài người. Tôi , Tiêu Lạc nhà mặc dù xuất sắc, chẳng lẽ Hoắc Phi Đoạt tôi xuất sắc?"

      "A?" Ngũ Nhân Ái hít ngụm khí lạnh, tăng thêm dũng khí : "Tuy rằng ngài xuất sắc, nhưng trong ở trong chúng ta cũng nổi tiếng rồi. Ngũ Y Y vốn luôn thích vị hôn phu của tôi nhưng mà Tiêu Lạc coi trọng ấy, mà lựa chọn tôi, Tiêu Lạc thích tôi. Ngũ Y Y chịu nổi bị vứt bỏ, ấy mới có thể làm như vậy với Tiêu Lạc."

      Hoắc Phi Đoạt cười lạnh: "Tôi buồn, người phụ nữ của Hoắc Phi Đoạt tôi tại sao lại thích Tiêu Lạc?"

      "A?" Ngũ Nhân Ái và Ngũ Nhân Tâm đều sợ hãi kêu lên tiếng.

      Lời của Hoắc lão đại có ý gì?

      Hoắc Phi Đoạt cúi đầu thâm tình nhìn Ngũ Y Y, lấy tay vuốt mái tóc , động tác cực kỳ sủng ái ái muội: "Còn chưa hiểu sao? Y Y, là người phụ nữ mà Hoắc Phi Đoạt tôi thích, là người phụ nữ mà Hoắc Phi Đoạt tôi thương cả đời, ấy căn bản thích Tiêu Lạc, ấy cũng chưa bị Tiêu Lạc vứt bỏ. Nếu để viên kim cương và tảng đá bên cạnh , nhất định chọn kim cương, mà liếc mắt nhìn tảng đá cái chứ? Đạo lý giống nhau. Tôi luôn là bạn trai của Y Y, ấy làm sao có thể bỏ tôi mà thích Tiêu Lạc chứ? Các người đến hỏi người khác, bọn họ cũng thấy khác thường thôi."

      Ngũ Y Y run bắn người.

      Hoắc Phi Đoạt vừa mới công khai cái gì?

      ta thế nhưng lại là người phụ nữ ta thương cả đời, còn ta là bạn trai của , trời ạ!

      có chút chịu nổi rồi.

      Ngũ Nhân Ái cũng khiếp sợ lui về phía sau vài bước, nhanh chóng nhìn Hoắc Phi Đoạt và Ngũ Y Y, hít thở dồn dập: " có khả năng.... Điều đó có khả năng... Hoắc lão đại sao có thể thích loại phụ nữ này? Nó là con riêng! Mẹ của nó là đào hát, nó là cái đồ bỏ ."

      Hoắc Phi Đoạt vui nhíu chặt chân mày, A Trung đứng sau lưng hiểu ý Hoắc Phi Đoạt, bước lên bước, đá Ngũ Nhân Ái ra ngoài.

      Ầm!

      Ngũ Nhân Ái rơi vào vách tường, giống như con thằn lằn.

      ta há miệng thở dốc, muốn thở ngụm, nôn ra ngụm máu tươi!

      Sau đó khom người kịch liệt ho khan đứng dậy.

      vừa mới té ngã, lục phủ ngũ tạng như muốn vỡ tung.

      Ngũ Y Y sợ tới mức há to miệng!

      Má ơi, cước của chú A Trung ác!

      Hoắc Phi Đoạt lạnh lùng , giống như thời tiết hôm nay lạnh: "Miệng bẩn, dám chửi người phụ nữ của tôi, đây là chút giáo huấn."

      Khóe miệng Ngũ Nhân Ái chảy máu tươi, khó khăn lắm mới ho khan, sợ hãi nhìn Hoắc Phi Đoạt.

      Hoắc Phi Đoạt đưa tay vuốt ve gương mặt Ngũ Y Y, cười như cười cúi đầu nhìn : "Thế nào? Vật ? lại mềm lòng rồi hả? ta vừa mới ác độc chửi em đó."

      Cái loại giọng điệu sủng ái này, có thể hòa tan mọi người ở đây.

      Ngũ Y Y chọc vài cái vào ngực Hoắc Phi Đoạt, ngẩng gương mặt nhắn lên nhìn : "Các ấy mắng chửi người phải là các ấy, tôi đều quen rồi, ra các ấy cũng qua vài câu như vậy, cũng có gì mới. Chấp nhặt với các ấy làm gì. mạnh mẽ."
      Last edited by a moderator: 25/12/14

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 433: Ấy Là Người Phụ Nữ Của Tôi 7

      Editor: Nguyên Nguyên

      “Được, nghe lời em. Dạy dỗ các ấy rồi. Vật , em coi các ấy là người nhà, nhưng các ấy chưa từng coi em là người nhà.”

      Hoắc Phi Đoạt ôm Ngũ Y Y xoay người vào bên trong.

      Ngũ Y Y thở dài: “Tôi chưa từng hy vọng các ấy xem tôi là người nhà.”

      “Cậu mới lải nhải! Cậu luôn hy vọng đều được người khác quan tâm! Tôi còn biết cậu sao? Nha đầu mạnh miệng!” Hàn Giang Đình chừa mặt mũi cho Ngũ Y Y, trực tiếp vạch trần .

      Ngũ Y Y trừng mắt Hàn Giang Đình.

      Hàn Giang Đình trốn sau lưng Hoắc Phi Đoạt: “Đó đó đó, có Hoắc lão đại che chở tôi đó. cho cậu biết, Y Y xấu xa, trước mặt đàn ông thể dối, Hoắc lão đại là người đàn ông của cậu đó.”

      “Câm miệng cậu lại , phiền chết.”

      Lúc này Ngũ Y Y mới nhớ tới, xoay người lại, nhìn Ngũ Nhân Ái vẫn đứng ngây ngốc ngoài hành lang, cách vài mét, Ngũ Y Y : “Ngũ đại con nhóc, xem trọng vị hôn phu của , tại tôi thích ta, tôi có Hoắc Phi Đoạt của tôi rồi. Có lẽ tôi thích ta lần, nhưng mà đều qua rồi, tại tất cả đều qua, đối với tôi mà , ngày có Tiêu Lạc còn tốt đẹp hơn. Vì vậy, cũng xin hãy tôn trọng vị hôn phu của , xin ta đừng đến quấy rối những ngày yên ổn của tôi. Cầu xin nha.”

      câu, sắc mặt Ngũ Nhân Ái tái nhợt chút, nhìn vào giống như quỷ.

      Ngũ Y Y xong, hất mặt, cười nhe răng với Hoắc Phi Đoạt.

      Vừa rồi có thể ở trước mặt Hoắc Phi Đoạt “Hoắc Phi Đoạt của tôi”. Chao ôi, mặt càng trở nên dày hơn.

      Hoắc Phi Đoạt gật gật đầu, xoay người lại, giọng như lơ đãng: “ có người đính hôn với người mình thích, bằng, ngày nào đó chúng ta cũng đính hôn cho xong . Đỡ phải cho người đàn ông khác biết lượng sức mình, muốn quấy rầy em.”

      Ách……Những lời này dọa Ngũ Y Y sợ hãi.

      Hoắc Phi Đoạt cười khẽ, sau đó ôm Ngũ Y Y vào phòng.

      Hàn Giang Đình cũng theo vào, lại bị A Trung túm cổ xách trở về.

      A Trung nghiêm mặt: “Tiểu tử, tự giác chút được ? vào làm bóng đèn như vậy cảm thấy được ?”

      Hàn Giang Đình gãi gãi đầu, cười hắc hắc.

      Ngũ Nhân Ái và Ngũ Nhân Tâm đều đứng đó.

      “Các người còn đứng đây làm gì? Muốn chết ? Cút nhanh chút.”

      là, người phụ nữ của lão đại cũng dám chửi, cũng dám châm chọc, vặn gãy cổ các người là may mắn lắm rồi. Nếu phải ấy cầu xin lão đại, các thành thi thể rồi. Mau cút .”

      Ngũ Nhân Ái vẫn ngơ ngác, lắc lư thân mình, bước từng bước lên lầu.

      Ngũ Nhân Tâm vội vàng hô to: “Chị cả, chị cả, chờ em với. Ôi…………..”

      Ngũ Nhân Tâm vừa mới động chút, cảm thấy cổ mình rất đau.

      đứng lên, nhanh chóng đuổi theo Ngũ Nhân Ái.

      “Chị cả, chị cả, chị đợi em với.”

      Ngũ Nhân Tâm kéo tay áo Ngũ Nhân Ái.

      Ngũ Nhân Ái cười to lên, càng ngừng cười lạnh, cười đến trầm khủng bố, khiến Ngũ Nhân Tâm sợ tới mức cả người đều nổi da gà.

      “Chị cả……..Chị đừng làm em sợ, chị làm sao vậy, chị cả?”

      Ngũ Nhân Ái cười điên cuồng, rốt cuộc thành nức nở.

      ta ngồi mặt đất, ôm lấy hai gối rồi khóc rống lên.

      Ngũ Nhân Tâm cũng chùi nước mắt theo, ôm lấy Ngũ Nhân Ái, biết nên khuyên nhủ thế nào.
      Last edited: 25/12/14
      dunggg thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 434: ấy là người phụ nữ của tôi 8

      Editor: Nguyên Nguyên

      “Huh u, chị cả đừng khóc, chị khóc làm em cũng khóc theo, huhu, chị đừng khóc nữa.”

      “Vì sao con xấu xa kia luôn có vận khí tốt như vậy? Mẹ nó chính là người hạ lưu xấu xa nhất, thế nhưng bà ta có thể sinh đứa bé đưa vao nhà họ Ngũ của chúng ta! tại người con Ngũ Y Y kia lại chảy dòng máu hạ lưu, sao Hoắc lão đại có thể thích nó? Vì sao lại như vậy? vì sao? Vì sao con xấu xa nhất lại có thể được người đàn ông cao quý mến, ? đây là đạo lý gì? Còn có thiên lý mà? Huhu…”

      Ngũ Nhân Ái đạp chân gào khóc.

      ta tuyệt vọng.

      làm sao có thể tưởng tượng được, trong chớp mắt được nhiều người theo nhất lại biến thành người thất bại nhất.

      Hơn nữa còn bại hoàn toàn.

      Người đàn ông của Ngũ Y Y lại là Hoắc Phi Đoạt.

      Đó là người đàn ông giống như thiên thần.

      Làm sao có thể? Vì sao Hoắc Phi Đoạt lại thích Ngũ Y Y?

      Ngũ Nhân Ái và Ngũ Nhân Tâm trở lại phòng bệnh, Ngũ Nhân Ái trở thành người trầm mặc ít , cũng giống như Tiêu Lạc.

      Ngũ Nhân Tâm thở dài thở ngắn, qua chút lại thở dài.

      Ngũ Nhân Lệ chẳng hiểu tại sao, nhìn chị cả và chị hai, hỏi hai người đó nhưng họ quan tâm đến .

      Hoắc Phi Đoạt đưa Ngũ Y Y trở lại phòng bệnh, đến cửa phòng Hoắc Phi Đoạt lại bế Ngũ Y Y lên.

      “A! làm gì vậy, để tôi xuống.”

      Người tới liền ôm ấp, ngay cả chào cũng khong chào. Cũng may trái tim có thể chống đỡ được, nếu bị dọa sợ hãi rồi.

      “Có nhớ tôi ?” Hoắc Phi Đoạt híp mắt lại, cười yếu ớt nhìn Ngũ Y Y, đặt nằm giường bệnh, sau đó nằm đè lên người .

      “Gì? Nhớ ? phảo sáng sớm vừa sao?”

      Mới nửa ngày thôi, dùng suy nghĩ ?

      “Buổi sáng tôi làm việc, trong đầu đều là em, em vì sao em lại bướng bỉnh như vậy, chui vào đầu tôi làm gì, làm ảnh hưởng đến công việc của tôi.”

      Hoắc Phi Đoạt khoác mà biết ngượng.

      Ngũ Y Y kinh ngạc,

      “Sao có thể trách tôi?”

      “Tất nhiên, trách em.”

      Hoắc Phi Đoạt bá đạo xong, xông đến hôn lấy môi .

      “Um … um…”Ngũ Y Y ngâm khẽ.

      Vì sao vừa thấy mặt thế này.

      Áp lực rất lớn.

      có chút thích ứng được.

      Hoắc lã đai luôn lãnh khốc, đột nhiên trở nên dính chặt như vậy, tình làm người khác thể tiếp nhận được.

      Móng vuốt của Ngũ Y Y quơ loạn người Hoắc Phi Đoạt đẩy ra, hy vọng có thể thả ra.

      Nào ngờ càng giãy giụa, càng hôn xâm nhập, càng mạnh me, ngày càng nóng.

      Cuối cùng , Ngũ Y Y thể lay động được , còn bị hôn đến cả người đều là hương vị thuộc về , đầu lưỡi cũng ngoan ngãn đáp trả lại .

      “Um … um…”Ngũ Y Y biết hôn làm cho phát ra tiếng rên khẽ.

      Hoắc Phi Đoạt nhàng rời khỏi môi , thỏi hơi nóng: “Nha đầu, em nhớ tôi có đúng ?”

      “Được rồi, tính là nhớ , chỉ cần đừng đè tôi nặng quá.”

      Ngũ Y Y nhục chí rồi.

      “Tôi nhớ cái kia… có phải em nhớ đến cơ thể tôi rồi ?”

      “Gì? cái gì? Tôi có.” Ngũ Y Y vẻ mặt thuần khiết đến cực điểm.

      Hoắc Phi Đoạt cười nhe răng: “Vì sao tay em lại sờ nơi đó của tôi?”

      Ách.

      Lúc này Ngũ Y Y mới nhìn tay .

      Mẹ ơi, có phải nên chết ? Hoặc tìm cái lỗ chui xuống.

      tay sao lại đụng đến kéo khóa quần của ta chứ.

      muốn sống mà.
      Last edited: 26/12/14
      dunggg thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 435: Cảm giác được cái gì 1

      Editor: Nguyên Nguyên

      Khóe môi Hoắc PhiĐoạt nhàng nhếch lên đường cong, mang theo loại tà mị kinh diễm, đôi mắt đẹp ngắm nhìn Ngũ Y Y, thổi hơi nóng bên tai : “Nha đầu, thể tưởng tượng được...em thế nhưng lại chủđộng như vậy.”

      phải.”Ngũ Y Y muốn đập đầu chết , bộ dáng hết đường chối cãi phát điên lên:“Tôi phảicố ý, ! Tôi thề, tôi biết chỗ đó của , tôi thề tuyệt đối tôi đụng đến chỗ vật cứng ấy của ...”

      Có vẻ như càng càng ràng nha.

      “Ha ha.” Hoắc Phi Đoạt cười xấu xa, cánh tay đưa, đè lại bàn tay muốn rút ra của Ngũ Y Y, khiến cho tay càng gắt gao giữ chặt nơi đó của , nhàng vuốt ve qua lại.

      “Chỗ này của tôi là cái gì?”

      Ngũ Y Y trợn mắt há hốc mồm, dám hít thở.

      Mẹ ơi, muốn chết...

      Tay lại có thể để chỗ quan trọng của tên đàn ông này hơn nữa, còn cảm nhận sâu sắc, bàn tay bé của vuốt ve cái đó, từ từ lớn dần, lại thay đổi đột ngột như vậy.

      “Trả lời tôi, chỗ em vuốt ve là cái gì?” Hoắc Phi Đoạt dùng chóp mũi của ta, nhàng cọ vào gương mặt Ngũ Y Y.

      Ngũ Y Y run rẩy, mặt đỏ bừng, muốn rút tay ra nhưng lại nhúc nhích được.

      Hơi thở này càng nóng lên.

      “Tôi biết.” mặt dày dối.

      biết, em ăn nó rồi, thế nhưng còn biết? Hả? Vật , thành .” Hoắc Phi Đoạt chợt vươn đầu lưỡi liếm vành tai Ngũ Y Y.

      “A...” Đó là loại cảm giác nónghổi như điện giật, Ngũ Y Y nhịn đượcphát ra tiếng kêu sợ hãi.

      phát ra tiếng kêu tà mị xương như vậy.

      mất mặt nha.

      Hoắc Phi Đoạt đúng là càng đùa càng nghiện, nở nụ cười quỷ dị, nhàng nỉ non, “Có cảm giác được cái đó trong lòng bàn tay em nhảy lên ?”

      Tất nhiên Ngũ Y Y cảm giác được rồi.

      Vị trí kia của Hoắc Phi Đoạt hư hỏng, thế nhưng lại to lớn như vậy, đáng sợ.

      Nơi đó to lớnvĩ đại của ta lập tức chui vào trong đầu , trong lúc nhất thời tim đập nhanh hơn.

      xong đời rồi.

      thành dâm dục rồi.

      Sờ nơi đó của đàn ông chút, lại có thể suy nghĩ đến những động tác vận động kịch liệt tiếp theo.

      là mất mặt.

      , có cảm giác.”

      Có cảm giác được cũng thể thừa nhận.

      Đáy lòng mắng: “Mẹ ơi! Chỗ vị trí quan trọng của Hoắc Phi Đoạt lại ngang ngược như vậy? lại còn có thể dài rathêm, hù chết con mà.”

      “A, có cảm giác được sao? Vậy lấy ra xem chút.”

      “A, cần.”Ngũ Y Y bị ta dọa sợ hãi, chỗ này là bệnh viện, phải nhà , tên tiểu tử kia lại có thẩ mặt dày đến trình độ này, ở trong phòng bệnh của bệnh viện mà dám làm càn làm bậy, kỳ quái!

      “Cảm giác được, lúc này phát , bây giờ cẩn phận cảm giác lại, cảmgiác được rồi.”

      Ngũ Y Y sợ người kia làm càn, sốt ruột .

      bàn tay Hoắc Phi Đoạt nhàng sờ trước ngực Ngũ Y Y, chạy loạn vòng, cuối cùng nụ hồng kia lộ ra.

      “Cảm giác được rồi hả?”

      “Ừ ừ, cảm giác được rồi, xin đừng làm càn nữa.”

      “Cảm giác được cái gì rồi hả?”

      “Ách...”Ngữ Y Y chợt ngẩn ra.

      Hoắc lão đại này là dày vò, sao lại hỏi vấn đề xảo trá như vậy?
      Last edited: 29/12/14
      dunggg thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 436: cảm giác được cái gì 2.

      Editor: Nguyên Nguyên

      “Cảm giác được nó trong lòng bàn tay tôi nhảy lên.”

      Ngũ Y Y mặt dày cắn răng ra.

      Mẹ ơi, có trời đất chứng giám, có thể chết vài chục lần nha.

      Rất mất mặt.

      “Còn có ?”

      “Còn có?

      “Còn cảm giác được cái gì?”

      “A… này này… còn rất lớn.” Ngũ Y Y bất chấp …. Nhắm mắt lại rống to.

      Chết chết .

      “Ha ha….” nghe được tiếng cười của Hoắc Phi Đạt xấu xa vang lên.

      Đáng chết, Hoắc Phi Đạt đúng là gian trá, phải từng bước bắt chuyện mất mặt như vậy ta mới hài lòng.

      muốn giết chết ta.

      “Ha ha, nha đầu, thể tưởngtượng được em thế nhưng lại háo sắc như vậy.

      Ầm.

      Ngũ Y Y mở to hai mắt.

      Trời đất ơi, người này có đạo lý hay a…?

      Những lời này là do ta lòng dạ đen tối bắt ra!

      Thế nào đổ tới đổ lui, đổ lại thành háo sắc chứ?

      “họ Hoắc kia, quá đáng.”

      “Ha ha … nhưng mà … tôi thích em như vậy …..”

      Hoắc Phi Đạt thoải mái câu. Sau đó ôm chặt Ngũ Y Y.

      Hoắc Phi Đạt cười trông mê người.

      Bờ môi của ta gợi cảm.

      Hoắc Phi Đạt áp người xuống hôn nồng nhiệt, hôn đến triền miên …

      Ngũ Y Y côn người, hai bàn tay bé vẻ loạn người Hoắc Phi Đạt, nhịn được hôn đáp trả lại .

      Dù sao ngủ cũng đều ngủ qua rồi. chuyện nên làm hai người bọn họ cũng làm tất cả rồi, như vậy còn dè dặt cái gì nữa.

      Người đàn ông này là của rồi.

      dùng qua rồi.

      Đánh dấu ấn của rồi.!

      Ngũ Y Y bị Hoắc Phi Đạt trêu chọc cả người nóng lên, máu trong người ngày càng nóng lên.

      được, hai móng vuốt vẻ lung tung, hận thể cùng hòa làm .

      “Tôi muốn …”

      Ngũ Y Y ngờ chính lại ra những lời biết xấu hổ như thế.

      Quả nhiên là người phụ nữ làm qua những chuyện kịch liệt kia, khi bị khai phá thể vãn hồi, đều nhanh chóng biến thành bộ dạng dục nữ.

      Cả người Ngũ Y Y ngứa ngáy, móng vuốt sờ soạn đai lưng của Hoắc Phi Đạt, uốn éo cơ thể: “Nóng quá, khó chịu quá, tôi muốn .. “

      Trong mắt Hoắc Phi Đạt nhóm lên hai ngọn lửa dục vọng.

      Đáng chết, càng muốn.

      ăn cơ thể mới à nghiện.

      cuồng nhiệt hôn , vuốt ve cơ thể , phía dưới bành trướng nóng lên như bàn ủi!

      “Y Y, Y Y … tiểu tinh câu dẫn người này…. Tôi chịu hết nổi rồi .. .. .”

      Ngũ Y Y đột nhiên cười xấu xa, đôi mắt quyến rũ giọng nỉ non “Chú, đưa người ta thôi ….”

      Đôi mắt Hoắc Phi Đạt nhợt nhíu lại, lửa giận vang khắp nơi.

      “Vật ! Lại trêu chọc tôi! Lại gọi tôi là chú?”

      Ngũ Y Y thể nữa, bị Hoắc Phi Đạt hôn nồng nhiệt.

      Hai người giống như hai con rắn nồng nhiệt, ở lộn xộn, cọ sát, vặn vẹo.

      Hai người bị vây trong trạng thái thể khống chế được, ngọn lửa dục vọng vây quanh đến cực điểm.

      Bốp!

      Hoắc Phi Đạt chợt bắt được bàn tay bé của Ngũ Y Y, rời khỏi môi , thở hào hển từng ngụm.

      ràng trong ánh mắt đều là lửa nóng, nhưng lí trí thể”

      Ngũ Y Y mở to hai mắt đến cực độ:

      “Cái gì?”

      ta cái gì?

      Cái gì thể?
      Last edited: 30/12/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :