1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Một đêm mê loạn: Đại ca xã hội đen đừng tới đây (Hoàn- Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 427: Em Là Người Phụ Nữ Của Tôi 1

      Editor: Nguyên Nguyên

      Ngũ Y Y ở lầu năm!

      Ý nghĩ này, đồng thời xoẹt qua đầu Ngũ Nhân Ái và Ngũ Nhân Tâm.

      Ngũ Nhân Tâm nhanh chóng liếc mắt nhìn Ngũ Nhân Ái.

      Ngũ Nhân Ái nhìn Tiêu Lạc ngồi bên kia hồn bay phách lạc, giọng run run: “Tiêu Lạc, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tay , vì sao lại bị thương?”

      Tiêu Lạc trả lời, ta ngồi ghế sô pha vẫn nhúc nhích tí nào, giống như đều có hơi thở.

      Ngũ Nhân Tâm tính tình gấp gáp, nhịn được thúc giục hỏi: “ rể! chuyện a! Chị cả em hỏi đó, vì sao từ lầu năm lên đây?”

      Tiêu Lạc vẫn hững hờ như trước.

      Ngũ Nhân Lệ nhìn chị cả và chị hai, lại vụng trộm liếc mắt nhìn sắc mặt khó coi của Tiêu Lạc, giọng khuyên nhủ Ngũ Nhân Ái: “Bây giờ tâm tình rể nhất định tốt, trước hết các người đừng hỏi nữa.”

      “Vì sao hỏi?” Ngũ Nhân Ái trở nên kích động, trừng lớn hai mắt: “rốt cuộc là vì sao bị thương? Vì sao giọt máu từ lầu năm đến đây? ở lầu năm rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

      Tiêu Lạc cười khổ, thần trí vẫn lẫn quẩn với tình cảnh lúc nãy, thở dài hơi, lầm bầm: “Thế nhưng lại bài xích như vậy sao?”

      Những lời này, giống như cây dao nhọn hung hăng cắm mạnh vào ngực Ngũ Nhân Ái.

      Cả người ta run lên, nước mắt trong hốc mắt tuôn trào, nhưng cố gắng đè nén lại.

      hiểu rồi!

      Quả nhiên, Tiêu Lạc từ chỗ Ngũ Y Y đến đây, là vì Ngũ Y Y kia mới thành bộ dạng như vậy!

      bộ dạng thê lương bi thương như vậy.

      Cổ tay chảy máu đường nhưng vẫn biết.

      Chỉ có Ngũ Y Y kia mới hại người như vậy.

      Tiêu Lạc từ từ nhắm mắt lại, đầu tựa vào ghế sô pha, gương mặt tuấn tú đều đau xót.

      Ngũ Nhân Tâm cau mày nhìn Ngũ Nhân Ái: “Chị cả, sao em cảm thấy lúc này rể thích hợp chỗ nào đó? ta thế nào cũng nghe được những lời chúng ta .”

      ấy nghe nghe chúng ta chỗ nào? ấy chỉ nghe được lời ta thôi!”

      Ngũ Nhân Ái cười lạnh tiếng.

      Ngũ Nhân Tâm kinh ngạc trừng to hai mắt: “Chị cả, có phải rể từ chỗ con tiện nhân kia đến đây ?”

      Ngũ Nhân Ái nghiến răng nghiến lợi : “Có thể làm cho Tiêu Lạc bị thương thành như vậy, ngoại trừ ta ra còn ai, chị tìm ta!”

      “Cái gì? Chị muốn đâu? Chị cả…….”

      Ngũ Nhân Tâm giật mình, chờ đến khi hiểu được Ngũ Nhân Ái ra khỏi phòng bệnh.

      Ngũ Nhân Lệ sợ tới mức le lưỡi: “Chị hai! Chị nhanh chóng cản chị cả lại, chị cả tìm Ngũ Y Y cãi nhau đó.”

      Ngũ Nhân Tâm cười ác độc: “Cãi nhau cái gì? Lần này chị cả , nhất định là muốn đánh nhau.”

      Ngũ Nhân Tâm cố ý liếc mắt nhìn Tiêu Lạc, phát ta quả nhiên nghe các chuyện, thế nhưng lại thất thần đến mức này!

      Nếu lúc ta tỉnh táo, vừa nghe các muốn tìm Ngũ Y Y gây phiền toái, Tiêu Lạc sớm chạy ra ngoài ngăn cản các lại, hoặc tự mình che chở cho Ngũ Y Y rồi.

      Ngũ Nhân Lệ sợ hãi: “Cái gì? Đánh nhau? phải Y Y cũng bệnh sao? Sao chị cả có thể đánh nhau với Ngũ Y Y? Chị cả cũng là bệnh nhân mà!”

      Ngũ Nhân Tâm nhíu chặt chân mày, vừa chạy ra ngoài vừa : “Đúng, em nhắc quá đúng, chị muốn giúp đỡ chị cả, thể để Ngũ Y Y chiếm thượng phong, hai người đánh người, luôn giành thắng lợi, hừ!”

      Ngũ Nhân Tâm bắt đầu xoăn tay áo lên.

      Ngũ Nhân Lệ há to mồm: “Em, em nghĩ là chị ngăn cản, nghĩ rằng chị đánh nhau. Ai da! Chị hai!”
      Last edited by a moderator: 13/12/14

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 428: Em là người phụ nữ của tôi 2.

      Editor: Diệp Thanh Trúc.

      Ngũ Nhân Lệ cũng muốn theo ra, nhưng Tiêu Lạc vẫn mất hồn lạc phách ngồi đây, ngộ nhỡ ta rồi, Tiêu Lạc lại xảy ra chuyện sao?

      Ngũ Nhân Ái hung hăng đến lầu năm, vừa muốn xông qua liền bị hai người đàn ông cao lớn chặn lại.

      “Làm gì thế? Chỗ này cho vào!” Giọng lạnh buốt khiến Ngũ Nhân Ái sợ hết hồn. ta cho rằng hai người này là tới xem bệnh nên ngăn cản cửa cho vào.

      “Tôi muốn vào tìm người. ta là…”

      “Chỗ này cho vào!” người nhíu mày, giọng điệu trở nên mất kiên nhẫn.

      “Tại sao thể vào? Đây là bệnh viện, tôi muốn vào tầng năm để tìm người thân…”

      “Tôi rồi! Tầng năm cho bất cứ ai vào hết! Chỗ này bị chặn lại rồi, có ai là thân thích của đâu!”

      “Tại sao lại thế? phải tầng năm có rất nhiều bệnh nhân sao? Thân thích của họ đến thăm bằng cách nào?”

      người khinh thường nhìn Ngũ Nhân Ái từ xuống dưới: “Tôi thím này, thím bị làm sao thế? Nghe hiểu tiếng Hoa à? Tôi bao nhiêu lần rồi! Tầng năm cho phép ai vào hết! Thím hỏi nhiều quá!”

      Người còn lại há to miệng, nước miếng văng khắp nơi: “ cho thím biết nhé, ở tầng này chỉ có duy nhất bệnh nhân thôi, là nhân vật rất quan trọng. hiểu chưa? Hiểu rồi chỗ khác !”

      “Cái gì? Chỉ có duy nhất bệnh nhân?” Ngũ Nhân Ái kinh ngạc. Làm sao có thể? ràng Nhân Tâm Ngũ Y Y ở tầng năm mà.

      Tại sao hai người kia lại tầng năm chỉ có nhân vật quan trọng chứ? Nếu là nhân vật quan trọng nhất định phải là Ngũ Y Y!

      Ngũ Y Y phải là nhân vật lớn gì, hơn nữa con đó sao có thể điều người canh giữ được chứ? Xem ra là Nhân Tâm nhầm rồi.

      Vừa nghĩ tới ở tầng năm có Ngũ Y Y, Ngũ Nhân Ái liền thở phào nhõm. Ngũ Y Y có ở tầng năm, cách khác, Tiêu Lạc biến thành dáng vẻ đó cũng phải là bởi vì Ngũ Y Y.

      Ngũ Nhân Ái vừa chậm rãi xoay người, vừa thầm cười.

      “Chị cả! Thế nào? Có tìm được con tiện nhân Ngũ Y Y kia ?” Ngũ Nhân Tâm vừa nhìn thấy Ngũ Nhân Ái lập tức kêu ầm lên.

      Ba chữ Ngũ Y Y khiến hai người đàn ông ở cửa trợn mắt, liếc mắt nhìn nhau.

      Ngũ Nhân Ái nhàng lắc đầu: “Nó ở đây. Có thể em nghĩ nhầm rồi. Tầng năm chỉ có nhân vật lớn thôi, phải là Ngũ Y Y đâu.”

      “Làm sao có thể? Em ràng nhìn thấy Hàn Giang Đình vào trong này mà. Nhất định là đúng!” Ngũ Nhân Tâm nhìn ngó hai bên rồi cao giọng mắng to: “Con tiện nhân Ngũ Y Y kia, mày có ngon cút ra đây cho tao! Đồ biết xấu hổ! Mày tưởng mày là ai…”

      Câu kế tiếp còn chưa mắng xong nhưng thể phát ra được nữa. ta kinh ngạc phát mình bị nắm cổ áo nhấc lên từ phía sau, hai chân rời khỏi mặt đất!

      mắng ai đó? Muốn chết à? Nha đầu chết tiệt, đứng ở đây mắng ai?” người giữ cửa nắm lấy cổ áo của Ngũ Nhân Tâm, lắc qua lắc lại khiến ta suýt ngất.

      Ngũ Nhân Ái hít hơi, bụm miệng lại.
      Last edited by a moderator: 13/12/14

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 429: Em là người phụ nữ của tôi 3

      Editor: Diệp Thanh Trúc

      Haii giây sau, ta mới hốt hoảng xin, “Đại ca! Đại Ca! Cầu xin hãy buông tha nó xuống! Em tôi phải nhân vật lớn đó, em tôi người khác, con tiện nhân!”.

      Ngũ Nhân Tâm cũng bị dọa sợ, lắp bắp : “Đúng vậy, tôi mắng Ngũ Y Y! Ngũ Y Y!”.

      Hai người đàn ông liếc nhìn nhau, người vừa gật đầu, người kia lập tức móc con dao găm từ sau hông ra, con dao tỏa ra ánh sáng sắc bén.

      “Dám mắng người phụ nữ của lão đại chúng tôi! Cắt lưỡi ta trước!”.

      “Cắt lưỡi xong báo cho Trung, xem xem có nên giết cả nhà ta !”.

      cần nhiều, người phụ nữ của lão đại mà cũng dám mắng, có khi còn giết cả họ ấy chứ.”

      A?

      Cả Ngũ Nhân Tâm và Ngũ Nhân Ái đều hoảng sợ đến choáng váng. Ngũ Nhân Tâm nhìn dao, sợ hãi dãy dụa, kêu la: “Cứu mạng! Tha cho tôi ! Tôi có mắng người phụ nữ của lão đại các ! Người tôi mắng phải ấy! Tôi mắng người trong nhà chúng tôi, gọi là Ngũ Y Y!”

      Ngũ Nhân Ái run rẩy, quỳ xuống van xin: “Cầu xin các , hãy thả em của tôi ra , nó có mắng người đó, nó mắng người tên là Ngũ Y Y.”

      Hai người đàn ông trợn tròn mắt, quát lên: “Còn dám nhắc đến tên người phụ nữ của lão đại? Câm mồm!”

      Ngũ Nhân Ái và Ngũ Nhân Tâm đều bối rối. Có phải là người này nghe ? Bọn họ nhấn mạnh là phải bọn họ mắng nhân vật lớn trong kia, bọn họ sao có thể quen người phụ nữ trong kia mà mắng ta được. Bọn họ chỉ chửi Ngũ Y Y thôi. Nhưng tại sao hai người này lại nghe lọt thế?

      người bóp miệng của Ngũ Nhân Tâm, đưa dao găm đến gấn.

      “Hu hu hu, cứu với…Hu huh u, tha mạng…..” Ngũ Nhân Tâm bị dọa, sắc mặt ái nhợt, cả người run lên.

      “Bên kia xảy ra chuyện gì? Sao ồn ào thế? ăn hồ lô đường cũng bị mấy người làm cho ăn vô nữa. Tôi phải mất rất nhiều công sức mới lấy được kẹo hồ lô này đấy. Có hiểu ?” Hàn Giang Đình thò đầu ra, quát lên.

      Ha ha, hạnh phúc, kể từ khi trở thành thân tín của Hoắc Phi Đoạt, cậu ta có thể này nọ, cũng có thể hét mắng cái này cài kia. Quả nhiên, tư vị khi làm lão đại quả là cực kỳ thoải mái. Ha ha ha.

      ! Bên này có người mắng Ngũ tiểu thư!”. đàn em tự tin trả lời.

      “Người nào lớn gan thế?” Hàn Gian Đình nheo mắt, làm bộ lão đại, khi cậu ta nhìn thấy Ngũ Nhân Tâm và Ngũ Nhân Ái liền kinh ngạc trợn mắt, há mồm.

      “A? Tại sao lại là hai người? Xảy ra chuyện gi?” Hàn Giang Đình chỉ Ngũ Nhân Tâm, chớp chớp mắt.

      Ngũ Nhân Tâm rớt nước mắt, nhìn Hàn Giang ĐÌnh: “Giang Đình……Cứu em….”

      Hàn Giang Đình thấy đại lực sĩ siết ta, vội vàng khoát tay: “Buông ta xuống trước ! Buông ta xuống! Tôi biết ta.”

      “Hả? Biết sao?” Người kia thả Ngũ Nhân Tâm xuống, ta liền co quắp ngã xuống đất, che cổ, hít thở khó khăn.

      Hàn Giang Đình tới nhìn Ngũ Nhân Ái và Ngũ Nhân Tâm, kinh ngạc hỏi: “Hai người các chạy tới đây làm gì?”

      , hai con nhóc này chỉ mặt gọi tên mắng chửi Ngũ tiểu thư!.”
      Last edited by a moderator: 16/12/14

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 430: Em là người phụ nữ của tôi 4.


      Editor: Diệp Thanh Trúc.


      “A? Hai người các thích tìm Y Y gây phiền toái nhỉ? Quá kém!”


      Ngũ Nhân Ái và Ngũ Nhân Tâm đều chẳng quan tâm, nhìn chằm chằm Hàn Giang Đình, hỏi: “Có phải Ngũ Y Y ở tầng năm ?”


      “Có muốn làm gì?” Hàn Giang Đình liếc nhìn Ngũ Nhân Ái.


      Chết tiệt, vừa rồi Y Y nên ép cậu ta ăn mứt quả mới phải, ngờ lại mỏi răng đến thế, bây giờ trong miệng cậu ta đều là vị chua của sơn tra, răng mỏi nhừ.


      mau cho tôi biết, phải hay !”


      Hàn Giang Đình đùa dai lắc đầu: “ hỏi tôi phải trả lời à? cho rằng là ai?”


      “Có!” Đột nhiên, giọng thanh lệ truyền tới từ lối , khiến tất cả những người ở đây đều giật mình.


      Trong lối có mấy người, ngoài cửa có hai người, vừa thấy Ngũ Y Y ra liền biết ngay nhóc này là người phụ nữ của lão đại, lập tức cung kính cúi đầu hành lễ.


      Hàn Giang Đình vừa thấy khuôn cách này thèm đến chảy nước miếng.


      được, cậu ta muốn trở thành phụ nữ, làm phụ nữ có khi còn tốt hơn làm đại hùng ý chứ.


      Ngũ Nhân Ái thấy Ngũ Y Y từ trong ra, ánh mắt liền trở nên hung ác: “Ngũ Y Y! Quả nhiên mày ở đây! Bọn họ đều dối!”


      Ngũ Y Y lạnh lùng nhìn Ngũ Nhân Ái: “Tôi ở tầng năm sao? Mắc mớ gì đến ?”


      Ngũ Nhân Ái đứng lên khỏi mặt đất, hung ác trợn mắt Ngũ Y Y, ai người đàn ông đứng ở cửa lập tức đề phòng, sợ Ngũ Nhân Ái giống đàn bà điên nhào tới.


      Nếu người phụ nữ của lão đại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, chắc chắn tất cả những người ở đây đều rơi đầu.


      “Ngũ Y Y! Tiêu Lạc vừa ở chỗ mày phải ?”


      “Này này này, làm gì dữ dội thế? Làm gì có ai chuyện giống ? Y Y là bệnh nhân, quan tâm đến đâu. Y Y, cậu vào .”


      Hàn Giang Đình đứng cản trước người Ngũ Y Y, bộ dáng như gà mẹ bảo vệ gà con.


      Ngũ Y Y đẩy Hàn Giang Đình ra, nhìn thẳng vào Ngũ Nhân Ái: “Ngũ Đại, đột nhiên chạy tới đây, hô to gọi , rốt cuộc là muốn gì? có tư cách gì để tôi trả lời câu hỏi của ?”


      “Tao dùng tư cách gì? Mày tao dùng tư cách gì? Tao là vợ chưa cưới của Tiêu Lạc! Là vợ danh chính ngôn thuận của ấy! Tao thấy chồng mình đến đây chuyến nhưng khi về lại đầy máu tươi! Mày xem, rốt cuộc mày làm gì ấy, khiến ấy bị thương như vậy! Mày !”


      “Vậy phải hỏi chồng chưa cưới của chứ nên chạy tới hỏi tôi.” Ngũ Y Y cực kỳ bình tĩnh nhưng trong lòng đau nhói. sao? Tiêu Lạc bị chảy máu ư? Ngũ Y Y! Mày đúng là có tiền đồ! Tại sao mày lại phải đau lòng vì Tiêu Lạc? Ngũ Y Y dùng hết sức hít sâu cái, nỗ lực điều chỉnh tâm tình.


      Ánh mắt Ngũ Nhân Ái sắc như dao găm, khí thế dường như có thể giết người: “Ngũ Y Y! Mày là con đàn bà ác độc! Tiêu Lạc đến chỗ mày chuyến, mày lại khiến ấy bị thương thành bộ dạng đó! Thế nào? Bởi vì ấy từ bỏ mày, vì ấy nhớ mày, vì ấy chọn tao, mày liền thẹn qúa hóa giận? Vì sinh hận sao? Làm người tại sao có thể hạ lưu như vậy? Mày chiếm được ấy, chẳng lẽ mày phải hủy diệt ấy sao? Mày phải là người, mày còn cả bằng súc sinh!”
      Last edited by a moderator: 14/12/14

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 431: ấy là người phụ nữ của tôi 5.


      Editor: Diệp Thanh Trúc.


      Hàn Giang Đình tức giận trợn mắt, chỉ vào Ngũ Nhân Ái: "Tôi, tôi này đồ xấu xa, cái gì đấy? mới là đồ súc sinh, heo chó bằng ý! Dám mắng người, thêm câu nữa tôi đánh !"


      Ngũ Y Y kéo tay áo Hàn Giang Đình, thấp giọng , "Giang Đình, cậu đừng để ý."


      Ngũ Y Y nhìn Ngũ Nhân Ái, cười lạnh: "Tôi rồi, chuyện này phải hỏi chồng chưa cưới của ! Bây giờ tôi thích ta, tôi sớm coi ta như người dưng rồi, chỉ có điều ta, chồng chưa cưới của chịu, trong lòng vẫn còn tôi. Tôi rồi, trông nom cho tốt chồng chưa cưới của mình , đừng để ta đến quấy rầy tôi nữa, tại sao trông coi cho tốt nhỉ? phải là muốn biết vì sao ta lại bị thương à? sợ đau lòng mất mặt bây giờ tôi có thể cho . Chồng chưa cưới của , Tiêu Lạc tiên sinh đến chỗ tôi thổ lộ, sau khi bị tôi cự tuyệt cưỡng hôn tôi, tôi vì muốn ngăn cản nên lấy mảnh kính bể...."


      " thể nào!!!" Toàn thân Ngũ Nhân Ái phát run, mắt mở to: "Tiêu Lạc nhà tao sao có thể tỏ tình với mày? Trong lòng ấy chỉ có tao! ấy và tao ở chung với nhau, tình đầu ý hợp, ấy với tao rất nhiều điều ngọt ngào, ấy ấy chỉ mình tao thôi! ấy còn lâu mới tỏ tình với mày! Còn lâu mới hôn mày! Tất cả đều là mày tự bịa đặt! Vì muốn giữ mặt mũi nên mày mới dối! Tao tin đâu! tin cái con bị Tiêu Lạc vứt bỏ! Tiêu Lạc ưu tú như vậy, mày có được đương nhiên cam lòng, cho nên mày mới muốn dây dưa với ấy, cố gắng quyến rũ ấy, thành công nên mày mới làm ấy bị thương, có phải ? Đồ đàn bà biết xấu hổ."


      Ngũ Y Y nheo mắt lại, thân thể khẽ run rẩy.


      "Phải ? Tiêu Lạc rất ưu tú ư? Tôi cho rằng, dù Tiêu Lạc có ưu tú cũng xuất sắc bằng tôi." Đột nhiên, giọng lạnh lùng khí phách truyền tới từ sau lưng Ngũ Nhân Ái. Tất cả mọi người đều cả kinh nhìn sang.


      Chỉ thấy, Hoắc Phi Đoạt khoác áo gió màu đen đứng đó, cực kỳ đẹp trai, như ngôi sao chiếu sáng khắp mọi nơi. Sau lưng Hoắc Phi Đoạt có rất nhiều người, cao lớn, trang bị vũ khí đầy đủ.


      Bất kỳ kẻ nào đứng trước mặt cũng đều cảm thấy mình như mọt hạt cát bé, còn như đối mặt với cá mập, bất cứ lúc nào cũng có thể bị ăn mất.


      Ngũ Nhân Ái nhịn được run rẩy.


      "Hoắc, Hoắc lão đại?" Ngũ Nhân Tâm ngồi dưới đất kêu lên. Mẹ ơi, người kia là sát nhân cuồng! Hoắc Phi Đoạt! Lão đại của công ty Hắc Đế! Được người trong giang hồ đồn đãi là chiến thần vô địch!


      "Lão Đại!" Tập thể mấy người ông đều gọi lớn. Hồi vang vọng.


      Hoắc Phi Đoạt khẽ nhíu mày, vui , " phải là thông báo rồi sao? Ở đây đừng có hành lễ, gây tiếng ồn ảnh hưởng tới việc nghỉ ngơi của Y Y."


      Mấy người cúi đầu.


      Ngũ Nhân Ái giật mình. Hoắc lão Đại và Ngũ Y Y... Chuyện gì xảy ra đây?


      Hoắc Phi Đoạt chậm rãi cất bước, thong thả đến cạnh Ngũ Y Y, cánh tay trái ôm eo , ôm vào trong ngực, tựa như chiều con mèo .
      Last edited by a moderator: 15/12/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :