1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Một đêm mê loạn: Đại ca xã hội đen đừng tới đây (Hoàn- Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      đêm mê loạn: Đại ca xã hội đen đừng tới đây


      Chương 412: Làm cho chịu nổi 2


      Phi Đoạt Ca cùng Cố Tại Viễn nước ngoài, ngày đó còn đặc biệt gọi cho Cố Tại Viễn để hỏi, chính cũng như vậy. ngờ ….. Đều là gạt người! Bọn họ, căn bản nước ngoài.


      tới chỗ này, Phúc Hi giận điên lên, tay ôm lấy cái gối dung sức ném .


      Choang!!


      Gối ôm đập vào bụi san hô, bụi san hô bị lệch trực tiếp rớt xuống đất vỡ tan.


      “A! Có việc gì vậy?”


      Nữ giúp việc nghe thấy tiếng đồ đạc bị bể, vội vàng chạy tới kinh dị hỏi.


      Khi thấy bụi san hô bị vỡ thành từng miếng, nhất thời sợ hết hồn, la lên: “San hô làm sao lại bể? Phải làm sao bây giờ? Cái san hô này rất quý a?!!”


      Phúc Hi bụng tức giận có chỗ phát tiết thấy nữ giúp việc chạy tới trực tiếp mắng chửi: “Đắt sao? Tôi có tiền, tôi thích đập nó sao? Còn đứng đó nhiều, tôi lập tức đuổi ! Cho cả nhà các người chết đói hết! Cút!!”


      Nữ giúp việc choáng váng.


      ta tới đây làm việc mấy năm, cho tới bây giờ còn chưa bị người nào vô lễ quát tháo như thế, cho dù là Hoắc tiên sinh, ngài ấy cũng đối xử với người làm rất tôn kính. ngờ cái Âu Dương tiểu thư này ……. Còn tuổi, lại nổi giận như người đàn bà chanh chua vậy.


      Nữ giúp việc tức giận bỏ .


      “Gạt tôi! Dám gạt tôi! Tại sao lại gạt tôi? Tại sao a a a ?!!”


      Thạch Ưng đau lòng kéo tay ta, khuyên bảo: “ nên tức giận, tốt cho thân thể a!”


      tại sap lại muốn gạt tôi? ràng nước ngoài, thế mà lại dối với tôi! nhọc lòng như thế, còn tìm Cố Tại Viễn dối cho, làm như vậy chỉ vì muốn nhìn thấy tôi! Tôi sao thể tức giận?”


      Phúc Hi nằm ghế sa-lon khóc lớn.


      Thạch Ưng nhè vỗ lưng cho ta, khuyên: “Tôi thăm dò, xem Hoắc Phi Đoạt mấy ngày nay đâu! Tôi nhất định cho tiểu thư cái công đạo!”


      “Vì sao phải đối với tôi như vậy? Vì sao ô ô ô …”


      “Tiểu thư cần đau lòng, nếu Hoắc Phi Đoạt làm chuyện có lỗi với , tôi tuyệt đối bỏ qua cho !”


      Thạch Ưng xong liền chạy ra ngoài.


      Trong phòng bệnh nhiệt độ rất cao, Ngũ Y Y cảm thấy rất nóng, “Ai có thể giảm bớt nhiệt độ ? Sao nóng vậy?”


      Hoắc Phi Đoạt đem thức ăn bồi bổ cho đặt lên bàn, “Để cao như vậy mới tốt. Em tối qua bị lạnh lâu như vậy, tại thân thể cần phải ấm hơn chút.”


      Ngũ Y Y le lưỡi.


      nhìn ra, Hoắc lão đại lại là người nhiều lời như vậy.


      “Ai nha, tôi chưa đói, ăn đâu, ăn !” Ngũ Y Y cong môi, nhìn mấy thứ xanh xanh đỏ đỏ kia .


      vừa rồi nghe được, Hoắc Phi Đoạt ra lệnh bảo đầu bếp làm đồ ăn cho bồi bổ, còn đặc biệt dặn phải làm cho được hương vị đầy đủ.


      biết rất dụng tâm, nhưng có khẩu vị ăn mấy cái kia.


      Hoắc Phi Đoạt mậc kệ Ngũ Y Y cái gì, ngồi bên cạnh , tay ôm bả vai , tay còn lại cầm muỗng múc cháo, đưa lên khóe miệng : “Ăn cháo tốt cho tiêu hóa.”


      muốn ăn! Tôi có đói!” Ngũ Y Y quay mặt, muốn ăn mà.


      Hoắc Phi Đoạt cũng gấp, chỉ lạnh nhạt , “Tôi muốn phải dung miệng của mình để đút cho em ăn.”


      Ngũ Y Y trợn mắt.
      Last edited by a moderator: 11/11/14
      dunggg thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      đêm mê loạn: Đại ca xã hội đen đừng tới đây


      Chương 413: Để cho chịu nổi 3


      cái gì?


      Dùng miệng … đút ăn?


      Trời ơi, phương pháp xấu hổ như vậy, mà người này cũng nghĩ ra?


      Oa nha nha, quá sắc a!


      Hoắc Phi Đoạt nhìn Ngũ Y Y còn ngẩn người, mơ hồ cười, “A, tôi hiểu rồi, em chờ tôi đút cho em ăn chứ gì. Là tôi chậm hiểu a!”


      “A a a! cần, tôi tự ăn được rồi!”


      Ngũ Y Y vội vàng đoạt lấy cái muỗng, nhanh chóng múc thức ăn bỏ vào miệng.


      “Ăn từ từ thôi, em vẫn chưa ăn được quá nhiều đồ ăn đâu.”


      Hoắc Phi Đoạt thầm cười, “Cho nên tôi nếm thử xem, thức ăn có ngon ?”


      xong, cứ như vậy, bên môi hung hăng hôn xuống.


      Bẹp! …


      Ngũ Y Y cả người như bị điện giật, ngu ngơ nhìn .


      A a a a, điên mất thôi, y tá người ta còn đứng ở trong này! Kẻ này sợ mất mặt mà còn làm như vậy!


      Tức chết !


      Hoắc Phi Đoạt chép chép miệng, như , “Ừ, mùi vị tệ. Rất ngọt!”


      ngọt! Làm gì có đường!”


      Ngũ Y Y phẫn nộ cải chính lại.


      Hoắc Phi Đoạt cúi đầu, khuôn mặt tuấn tú dán bên tai , : “ phải thức ăn, là tôi em.”


      Rầm


      Ngũ Y Y mặt đỏ như cà chua.


      được, chịu nổi rồi.


      phát , hình như phạm sai lần lớn rồi.


      Lúc tỉnh lại, tại sao lại chủ động hôn người này vậy trời?!


      Hối hận a!!


      “Ăn thêm chút , em ăn có chút đồ ăn như vậy sao mà lớn nổi đây!”


      “Còn có thể ăn sao?”


      Ngũ Y Y phiền não trừng mắt.


      Cả ngày bị Hoắc Phi Đoạt trêu chọc với trêu đùa, còn có thể ăn sao?


      “Hả? Thế nào? Vừa nghĩ tới tôi? Nên ăn được?”


      Ngũ Y Y giận điên lên, vỗ vào cánh tay cái, “ mới phải!”


      “Hả? Ý em là tôi còn chưa đủ tốt? Xem ra lần sau tôi cần phải nỗ lực nhiều hơn nữa, làm đến khi em hài lòng mới thôi."


      “A a a a, tôi phải có ý đó. Tôi là … tôi cái gì cũng muốn a!”


      Ngũ Y Y khuông mặt vặn vẹo, phồng má .


      Hoắc Phi Đoạt véo má cái, “Tức giận ảnh hưởng tới nhan sắc. Em phải ăn nhiều mới mập lên được, người gì mà gầy nhom.”


      “Ăn thành heo vui ?”


      “Em biết, con hơi mập chút, đàn ông mới thích.”


      Ngũ Y Y im lặng triệt để.


      muốn cùng cái người biết lý lẽ này chuyện nữa.


      Kể từ lúc tỏ tình người này, lại hiến cái hôn nho , Hoắc Phi Đoạt giống như uống phải thuốc lắc vậy, thái độ lẫn phong độ đều tỷ lệ ngược với nhau.”


      Đương! Đương! Đương …


      Hoắc Phi Đoạt bị làm phiền vui, cau mày, tự lẩm bẩm, “Lại chuyện gì đây? phiền phức!”


      Ngũ Y Y giống như tìm được cứu tinh, cao giọng hô: “Mời vào!”


      Nhanh vào , có người tới đây, Hoắc Phi Đoạt nhất định làm thêm mấy động tác mờ ám gì nữa.


      Cửa mở ra, Hàn Giang Đình cùng A Trung vào.


      “Giang Đình, cậu đến rồi! Mình nhớ cậu a! Nhanh qua đây, mình có chuyện muốn cho cậu nghe.”


      Ngũ Y Y thái độ khác thường, nhiệt tình thăm hỏi Hàn Giang Đình.


      Hàn Giang Đình bị thái độ nhiệt tình kia dọa sợ, dám tin hỏi: “ Cậu, cậu muốn làm gì? Lại mưu gì đây? …”


      Ngũ Y Y trừng mắt: “Thối tiểu tử! Nhanh đến bên tỷ tỷ coi!”
      Last edited by a moderator: 11/11/14
      dunggg thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      đêm mê loạn: Đại ca xã hội đen đừng tới đây

      Chương 414: Để cho chịu nổi 4

      Editor: Nguyên Nguyên

      “Tuân lệnh!”

      Hàn Giang Đình vui vẻ chạy đến bên cạnh Ngũ Y Y

      Hoắc Phi Đoạt lạnh lùng liếc Hàn Giang Đình cái.

      Chính là tiếng động liếc cậu ta cái, là cả người Hàn Giang Đình run lên.

      Rất lạnh!

      Ánh mắt của Hoắc lão đại mang theo dao găm! là đáng sợ.

      Trung : “Lão đại, hôm nay troong công ty co rất nhiều việc, có hai kiện rất quan trọng, xem có phải hay …”

      “Để Cố Tại Viễn xử lý, hoặc là để phó tổng xử lý.”

      Hoắc Phi Đoạt lãnh đạm , cho là đúng.

      “vậy làm sao có thể? Người đàn ông đều lấy nghiệp làm trọng! đúng hay ?”

      Ngũ Y Y xoay mặt nhìn Hàn Giang Đình, dùng sức chớp mắt vài cái.

      Hàn Giang Đình hổ là bạn , lập tức gật đầu cái mạnh: “ sai! Đàn ông đều lấy nghiệp làm trọng! Y Y đúng.”

      Ngũ Y Y cười hì hì : “Bây giờ có việc gì, có thể yên tâm làm được rồi. thể bởi vì tôi mà làm chậm trễ công việc.”

      “Đúng đúng đúng, Y Y đúng!” Hàn Giang Đình vừa câu, liền cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo của Hoắc Phi Đoạt quét qua, sợ đến mức rụt cổ lại giọng : “Các người xem như tôi tồn tại, chính là khí.”

      Ngũ Y Y thầm mắng Hàn Giang Đình sợ chết, có lập trường!

      Thực ra cũng sợ Hoắc Phi Đoạt, cũng là người sợ chết.

      Trung : “Hội nghị buổi sáng co vài nhân vật quan trong của cửa các nước đến đây, nếu ngài vắng mặt… có vẻ…”

      Hoắc Phi Đoạt nhìn Ngũ Y Y, sau khi suy nghĩ, thở dài hơi, đứng lên: “vậy được rồi, vậy đến công ty .”

      “Kia!” Ngũ Y Y cất cao giọng, bắt được ánh mắt u ám của Hoắc Phi Đoạt, lập tức im giọng, rhu hồi bộ dáng kiêu ngạo lại, giống như vợ ngập ngừng: “Về sớm chút nha.”

      Đáng chết, vì sao biết ánh mắt u ám của Hoắc Phi Đoạt là giả vờ, vẫn nhẫn nhịn được mà mềm lòng?

      Dựa vào, bộ dáng của người đàn ông này đẹp, cũng là vũ khí vô hình!

      Hoắc Phi Đoạt mặc áo khoác do A Trung đưa, đến bên giường, xoay người, đến gần Ngũ Y Y.

      Ngũ Y Y trừng to hai mắt, hơi mờ mịt.

      muốn làm gì?

      làm gì vậy?”

      “Cây ngu ngốc, hôn tạm biệt!” Hàn Giang Đình nhin được xen mồm vào.

      Ngũ Y Y hung hang trừng mắt liếc Hàn Giang Đình. phải ngu ngốc, chẳng nhẽ biết? muốn giả nhu để qua cửa thôi! Hàn Giang Đình đáng chết, ai bảo cậu ta chịu khó như vậy hả?

      Hoắc Phi Đoạt sâu kín nhìn Ngũ Y Y.

      Ngũ Y Y đành phải chu mỏ lên, giải thích: “ xem, nhiều người như vậy… sau này hãy .”

      Hoắc Phi Đoạt hơi gật đầu, bày bộ dạng hiểu, Ngũ Y Y vui vẻ híp mắt cười: ‘ tốt.”

      Lời còn chưa xong, Hoắc Phi Đoạt như ép tới, mạnh mẽ hôn lên môi cái.

      tiếng “chụt” này, vàng lên thanh thúy.

      Hàn Giang Đình nghe xong đề lè lưỡi.

      Hoắc Phi Đoạt khôi phục lại bộ dáng mặt người dạ thú, phủi phủi quần áo, ra ngoài.

      Ngũ Y Y tức giận đến phát điên.

      Hoắc Phi Đoạt vừa vừa dặn dò: “Ngoan ngoãn ở lại bệnh viện, phải nghe lời bác sĩ, được tùy hứng.”

      biết” Ngũ Y Y tức sùi bọt mép.

      “A Trung nhất định phải tang thêm an toàn trong bệnh viện, được bởi vì tôi rời àm buông lỏng.”

      lão đại.”
      Last edited by a moderator: 18/11/14
      dunggg thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 415: Để cho chịu nổi 5

      Editor: Nguyên Nguyên

      Sau khi Hoắc Phi Đoạt rời lúc này Ngũ Y Y như sắp điên lên rồi, bứt tóc, nằm giường lăn qua lộn lại.

      “A a a a, tôi sắp điên rồi! Tôi muốn chết!Giang Đình, Giang Đình, mình sắp chịu nổi rồi!”

      Hàn Giang Đình chạy đến bên ghế sô pha ngồi xuống, ăn hoa quả đắt tiền bàn, chậm rãi : “Ngũ Y Y à Ngũ Y Y, lần này xem như cậu đào được mỏ vàng rồi, cậu thế nhưng lại có thể câu được Hoắc lão đại! Bây giờ mình bội phục cậu sát đất. Cậu có thể chia sẻ cho mình chút kinh nghiệm với, cậu dùng biện pháp gì mà có thể nắm bắt được Hoắc lão đại vậy?Ăn ngay , có hai chúng ta mà dám , có phải cậu có kỹ xảo về chuyện sinh hoạt vợ chồng ?”

      Hàn Giang Đình chưa xong, Ngũ Y Y cầm lấy quả táo ném về phía cậu ta, Hàn Giang Đình nhanh chóng bắt được, kêu gào: “Này, đều là hoa quả nhập khẩu đó, cậu cần lãng phí đồ ăn như vậy.”

      “Vừa rồi cậu cái gì?Cái gì mà chuyện sinh hoạt vợ chồng? Cậu bậy ! Mình là đơn thuần thanh khiết như vậy, tôi có chỗ nào phải làm chuyện bất chính?”

      “Vậy kỳ lạ, vì sao Hoắc Phi Đoạt lại coi trọng cậu như vậy?”

      “Này mới , nhất định là Ngũ Y Y tôi có mị lực hấp dẫn thâm sâu rồi.”

      “Nôn, nôn, mình muốn nôn quá!Người nào đó, xin đáng tin chút được ?”

      Ngũ Y Y bĩu môi: “ , mình biết Hoắc lão đại thích mình chỗ nào, mình thậm chí thích ấy từ lúc nào mình cũng biết, cho tới bây giờ mình còn chưa xác định được, ấy thích mình.”

      “Tôi choáng!Cậu giống như bị líu lưỡi vậy?Hoắc lão đại chưa từng ta cậu?”

      “Có vẻ như , mà cũng như .Lúc đó trời tối, dưới tình huống hỗn loạn, vì vậy, mình cũng nhớ .”

      “Vậy cậu có thích ta hay ?”

      “Mình cũng biết. Mình giống như thích, nhưng lại giống như tôn sùng và kính nể ấy, mình cũng . Nhưng mà, mình thừa nhận hồi sáng này, là mình chủ động hôn ấy.”

      “Ôi chúa ơi! Ngũ Y Y! Cậu đúng là tên xấu xa, cậu cũng nguyện ý chủ động hôn người khác sao?Vậy đúng rồi, vậy nhất định là cậu thích Hoắc lão đại!”

      “Cho nên?”

      Ngũ Y Y trừng to hai mắt tò mò.

      “Vì vậy, cậu và Hoắc lão đại tu thành chính quả.”

      “Chính quả?Xin hỏi chính quả là cái gì?”

      “Ngu ngốc chết thôi!Tất nhiên là gả cho Hoắc lão đại, trở thành Hoắc phu nhân, sau đó lại sinh cho Hoắc lão đại đống tiểu Hoắc rồi.”

      “Cút!Mình phải là heo, làm gì mà sinh đống?Nhiều lắm là hai đứa thôi.”

      Hàn Giang Đình cười hiểm: “Cậu xong đời rồi, Ngũ Y Y. Cậu thế nhưng lại muốn sinh con cho Hoắc lão đại. Đây đủ chứng minh, người cậu sâu đậm là Hoắc lão đại rồi.”

      Ngũ Y Y hoảng hốt, che mặt đỏ bừng lên: “Sao cậu lại kéo mình vào? Mình rất xấu hổ.”

      “Đúng rồi, quên cho cậu việc.Cậu có biết đêm qua ai vào bệnh viện ?”

      “Ai?Chẳng lẽ là minh tinh lén lút đến sinh con?”

      “Cái gì?Đêm qua mình gặp Tiêu Lạc.”

      “Ai? ta?”

      Đột nhiên Ngũ Y Y nghe đến tên Tiêu Lạc, dường như có cảm giác cách xa mấy đời.

      từng thích ta như vậy, thích ta nho nhã, thích ấm áp của ta, thích ánh mắt ấm áp của ta.

      Giờ đây…

      Cảnh còn người mất.

      Ngũ Y Y nhắm hờ mắt: “Đừng nhắc đến ta, vừa nhắc đến ta, mình nhịn được liền than thở.”
      Last edited by a moderator: 22/11/14
      dunggg thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 416: Để Cho Chịu Nổi 6

      Editor: Nguyên Nguyên

      “Cậu có biết ta đến đây làm gì ?”

      Ngũ Y Y lắc đầu “Mình muốn nghe.”

      ta đưa con nhóc lớn họ Ngũ đến đó.”

      “Cái gì?” Ngũ Y Y vốn trốn trong chăn, vừa nghe đến đó, ló đầu từ trong chăn ra, trợn to hai mắt.

      “Con nhóc lớn họ Ngũ phát bệnh sao?”

      “Đâu chỉ phát bệnh, đều ở trong phòng cấp cứu đó! Sau này mình hỏi, ra con nhóc lớn họ Ngũ đó cắt cổ tay tự sát.”

      “Cái gì? Cắt cổ tay tự sát?” Ngũ Y Y cả người run lên.

      Hàn Giang Đình nhún vai gật đầu : “Ừ, nghe trễ chút nữa là mất mạng. Các y tá đều , Tiêu Lạc ở bên ngoài phản bội con nhóc đó, cho nên ta trong cơn tức giận, cắt tay tự sát.”

      “Tiêu Lạc phản bội con nhóc đó? Làm sao có thể? Hai người bọn họ vừa mới đính hôn, phải lúc đó còn rất ngọt ngào sao?”

      hiểu được nha, mình vẫn cảm thấy con nhóc lớn họ Ngũ đó và Tiêu Lạc đính hôn rất vội vã, hơi kỳ quái.”

      Ngũ Y Y nhíu mày suy nghĩ: “con nhóc lớn họ Ngũ đó bây giờ thế nào?”

      “Ừ, dường như có việc gì nữa, ở trong bệnh viện này, ngay đầu cậu.”

      “Vậy..…Tiêu Lạc luôn ở cùng ta?”

      nhảm! ta là vị hôn phu, ta ở cùng ai ở? Đúng rồi, đêm hôm qua mình còn chụp được ảnh, gửi cho cậu, nhưng mà đoán chừng cậu tắt máy, có nhận được.”

      “Cái gì vậy?”

      tin nhắn, hắc hắc, là tấm ảnh.”

      Hàn Giang Đình lấy di động ra, tìm được tin nhắn gửi cho Ngũ Y Y, đưa qua cho xem.

      Ngũ Y Y vừa nhìn thấy, ngay lập tức trừng to hai mắt.

      Dĩ nhiên là…..

      Ảnh chụp Tiêu Lạc hôn môi con nhóc lớn họ Ngũ đó.

      Vẻ mặt con nhóc lớn họ Ngũ đó vui vẻ mong chờ, Tiêu Lạc trước sau vẫn tuấn như vậy, gương mặt kia Ngũ Y Y rất quen thuộc. từng vụng trộm nhìn ta quay mặt, vài lần phát sinh háo sắc.

      Ngũ Y Y nhìn lúc cảm thấy hai mắt đau, đẩy di động ra bên, giọng rầu rĩ: “xem ra quan hệ của hai người họ tốt.”

      Vì sao vẫn nhịn được xót xa?

      Hàn Giang Đình chú ý đến bộ dạng mất hứng của Ngũ Y Y, cứ thế mà : “Hôm qua cậu biết có bao nhiêu nguy hiểm đâu, mình suýt chút đánh mất tấm ảnh này, suýt chút thể sống mà đến gặp cậu rồi! Cậu biết, tên gia hỏa họ Tiêu kia lại có võ, hơn nữa võ giỏi, chỉ hơi động cánh tay chút, suýt chút ấn chết mình rồi, thông minh chút, rốt cuộc có thể trốn thoát khỏi tên họ Tiêu kia. dễ dàng.”

      Ngũ Y Y bật cười ra tiếng, giơ tay lên đánh tên Hàn Giang Đình ngu ngốc kia: “Ngây thơ chết mất.”

      Hàn Giang Đình cười hì hì nằm sấp chăn Ngũ Y Y, làm nũng: “Y Y, cậu mình, cậu cần mình nữa, có Hoắc lão đại vui vẻ rồi, cậu lập tức vứt bỏ tình cũ của mình đây này, mình rất đau lòng nha.”

      Ngũ Y Y trợn mắt: “Ghê tởm quá! Muốn bị mình đánh thành tổ ong vò vẽ ?”

      Hàn Giang Đình nhảy dựng lên, chạy đến bên cạnh cửa sổ.

      Hàn Giang Đình nhìn xuống dưới lầu, đột nhiên mở to hai mắt: “Ơ? Đây phải là ba cậu sao?”

      “Cái gì?”

      Ngũ Y Y sợ hãi, cũng quản treo chai truyền dịch bên, mang giày chạy đến bên cạnh Hàn Giang Đình, cùng nhìn xuống dưới lầu.
      Last edited by a moderator: 18/11/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :