1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Một đêm mê loạn: Đại ca xã hội đen đừng tới đây (Hoàn- Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 382: Nghĩa Vụ Của Vị Hôn Thê 9

      Editor: Nguyên Nguyên

      “A…………………”

      Ngũ Y Y ôm đầu lăn xuống dưới càng ngừng gào thét.

      Ầm!

      Rốt cuộc đụng vào tảng đá, Ngũ Y Y lập tức ngất .

      Mưa rơi ngày càng lớn.

      mặt Ngũ Y Y toàn bùn và lá cây, nằm mặt đất lạnh như băng, bị mưa to bao phủ.

      Tiêu Lạc chạy ra sân tìm kiếm Ngũ Y Y, làm sao cũng tìm được .

      phải với bé kia, thể để tiếp tục hiểu lầm nữa.

      làm cái gì? Lạc?” Ngũ Nhân Ái vừa đến, gắt gao ôm cánh tay Tiêu Lạc.

      Tiêu Lạc hơi nhíu mày, quan tâm đến Ngũ Nhân Ái.

      Ngũ Nhân Ái cũng giận, chỉ thản nhiên cười : “Ngũ Y Y vừa mới rời với Hàn Giang Đình, hai người gắn bó như tình nhân, người ta cũng hứng thú đâu.”

      “Y Y và Hàn Giang Đình là bạn thân, chứ phải như vậy!” Tiêu Lạc vui mặc kệ Ngũ Nhân Ái.

      Ngũ Nhân Ái cắn môi: “Phải ? Chính là bạn thân sao? Vậy vì sao người ta hai người bọn họ ở chung thế?”

      “Hoang đường! Nhân Ái, các người cảm thấy nhằm vào ngũ Y Y như vậy rất nhàm chán sao?”

      xong, Tiêu Lạc mặc kệ Ngũ Nhân Ái, đến chỗ khác chuyện với bằng hữu.

      Ngũ Nhân Ái vẻ mặt tức giận: “Nhầm chán? Cảm thấy tôi nhàm chán? Có phải chỉ có Ngũ Y Y mới có thể chuyện sao? Hừ! Muốn Ngũ Y Y ở chùng với ? nằm mơ !”

      Khách mời vui vẻ, ồn ào ra về.

      Cuối cùng, Ngũ Nhân Ái ngồi xe Tiêu Lạc, muốn theo Tiêu Lạc về nhà trọ của ta.

      Trời đổ mưa, nhóm người hầu bậc dù.

      Tiêu Lạc cười toét miệng, ngồi trong xe hơi bắt đầu : “Hai đứa này sắp nhau mà, cần phải ầm ĩ vậy. Lạc à, em phải chăm sóc Nhân Ái tốt, được khi dễ con bé này.”

      Ngũ Nhân Ái xấu hổ cười: “Yên Tâm , chúng con rất hạnh phúc.”

      Ngũ Phong Tập xúc động : “ là nhanh, chớp mắt đính hôn, lập tức lập gia đình rồi. nhanh nha.”

      Tiêu Lạc luôn nghiêm mặt, cũng có mỉm cười, ràng bộ dáng thờ ơ, “Cài dây an toàn xong, chúng ta thôi.”

      Xe hơi châm rãi rời khỏi Ngũ gia trang.

      Cần gạt nước gạt qua lại phía trước, Tiêu Lạc mặt lạnh nhìn về phía trước.

      Ngũ Nhân Ái vụng trộm nhìn Tiêu Lạc, cười sung sướng.

      Rốt cuộc, và Tiêu Lạc cũng có quan hệ, trở thành vị hôn thê của .

      lập tức dọn vào nhà , trở thành người thân nhất của .

      biết vì sao, Tiêu Lạc cảm thấy trong lòng yên, trong lòng luôn có loại cảm giác bất an.

      Đến nhà trọ, Tiêu Lạc đưa Ngũ Nhân Ái vào phòng.

      Ngũ Nhân Ái lập tức vùi đầu vào trở thành người vợ, nhanh chóng lấy dép lê ra, quỳ gối mặt đất mang vào cho Tiêu Lạc.

      Tiêu Lạc lạnh lùng nhìn Ngũ Nhân Ái, thở dài hơi rồi mang dép vào.

      “Bây giờ ngồi đây, em nấu nước, thu dọn đồ chút.”

      Ngũ Nhân Ái giống như bà chủ, lo trong lo ngoài.

      Tiêu Lạc đổi kênh ti vi lung tung, cũng xem vào.

      Phiền phức, có phiền não nên lời, chính là trong lòng lo lắng.

      Thôi, nghĩ nữa. tắm thôi.

      Tiêu Lạc vào phòng tắm, tắm xong, mặc áo ngủ vào, sau khi suy nghĩ, ra ngoài phòng khách.

      Khi ngang phòng ngủ, cửa phòng đột nhiên mở ra, Ngũ Nhân Ái chỉ quấn cái khăn tắm, tóc còn ướt nước, tình cảm ôm lấy cánh tay Tiêu Lạc: “Lạc…………………”
      Last edited by a moderator: 5/10/14

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 383: Nghĩa vụ của vị hôn thê 10

      Tiêu Lạc nhìn tay Ngũ Nhân Ái, sau đó đem cánh tay về trước mặt , gương mặt của vẫn lạnh lùng như cũ, mặc dù nhìn thấy má phấn hồng của Ngũ Nhân Ái cũng thay đổi sắc mặt.

      “Có việc gì?”

      Ngũ Nhân Ái xấu hổ : “Lạc, giường được chuẩn bị xong rồi, vào .”

      , em ngủ ở phòng ngủ chính , tôi ngủ ở phòng khách được rồi.”

      “Lạc!”

      Ngũ Nhân Ái nhìn Tiêu Lạc, Tiêu Lạc tránh tay ta ra, đến phòng khách.

      Ánh mắt Ngũ Nhân Ái lập tức ươn ướt, đứng tại chỗ hít hơi sâu, lâu sau, nước mắt rơi xuống.

      Tiêu Lạc nằm giường, lật tạp chí lung tung, xem cũng vào, tìm di động nhưng hơi do dự.

      Có nên khuyên Ngũ Y Y ? Khuyên nên ở chung nhà với Hàn Giang Đình, cần phải về Ngũ gia trang ở.

      Nhưng tại như mẹ của Ngũ Y Y, lời nghe sao?

      Lúc này, cửa phòng vang lên hai tiếng gõ, Tiêu Lạc trả lời lại, Ngũ Nhân Ái liền tự động mở cửa vào.

      Tiêu Lạc nhíu mày nhìn về phía cửa.

      Đáng chết, người đàn ông sao ngủ khóa chặt cửa chứ?

      “Thế nào? Có chuyện gì muốn sao?”

      Tiêu Lạc hỏi Ngũ Nhân Ái.

      Ngũ Nhân Ái gật gật đầu. Làm Tiêu Lạc hiểu ra sao.

      Đáng ghét!

      Ngũ Nhân Ái đột nhiên lột đồ ra, vứt sàn nhà.

      Tất cả nụ hoa chưa chớm nở của Ngũ Nhân Ái hoàn toàn đập vào mắt Tiêu Lạc.

      “Nhân Ái, em mặc quần áo vào !” Tiêu Lạc xoay mặt lại, nhìn đến Ngũ Nhân Ái.

      Ngũ Nhân Ái cười khẽ, bước từng bước đến gần Tiêu Lạc: “Em là vị hôn thê của , đây là nghĩa vụ của em. Lạc, là người đàn ông đầu tiên của em, bóc em .”

      Ngũ Nhân Ái cầm lấy tay Tiêu Lạc đặt ngực của mình.

      Hàn Giang Đình tắm xong, quấn khăn tắm ra.

      “Tôi này người em, cũng nên chừa chút cà phê cho mình, đừng uống mình…Ơ! Ba mẹ! Các người đến lúc nào?”

      Hàn Giang Đình nhìn thấy ba mẹ mình ngồi trong phòng khách liền hoảng hốt, ý thức được bản thân chỉ quấn khăn tắm, sợ tới mức chạy vào phòng thay quần áo.

      Ba Hàn Giang Đình đen mặt, lời, chỉ thở dài hơi.

      Mẹ tức giận : “Chúng ta là ba mẹ của con, con biết kiêng dè cho ba mẹ nhìn cơ thể con, còn Ngũ Y Y ở đây, con dám mặc như vậy à? Giang Đình, mẹ hỏi con, con và Ngũ Y Y ở chung rồi phải ?”

      Hàn Giang Đình mặc áo ngủ đến thắt lưng, lờ mờ hỏi: “Có ý gì? Lời của ba mẹ là có ý gì?”

      “Đúng, chính là ở chung, con với chúng ta !”

      “Ha ha ha.” Hàn Giang Đình ngửa mặt cười vài tiếng, nghiêm mặt trừng mắt với mẹ mình: “Ở chung? Ngược lại con rất muốn nhưng Ngũ Y Y muốn! Mẹ cho là con trai của mẹ là ai? Thang Mỗ, Khắc Lỗ Tư vẫn là Park Yoochun? Ngũ Y Y nhìn con thuận mắt đâu!”

      Ba Hàn Giang Đình tức giận rống to: “Chính Ngũ Y Y đồng ý nhưng chúng ta đồng ý! Ba cảnh cáo con tên tiểu tử kia! Ngũ Y Y là đứa con con thể chạm vào! Sau này đừng đến gần nó nữa! Giữ khoảng cách cho ba, cái gì vậy? Thân phận rối tung?”

      “Này, lão già, ông gì đó? Ngũ Y Y là bạn thân của tôi, bạn tốt nhất, tôi cho ông sỉ nhục bạn bè tôi như vậy! Ơ! Ngũ Y Y đâu?”

      Mẹ Hàn Giang Đình vừa trấn an ông xã mình, vừa hầm hừ : “Tìm con nha đầu xấu xa kia làm gì? Nó rồi!”
      Last edited: 8/10/14

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 384:Thế nào cũng tìm được 1

      Editor:Chu tước

      ? ấy khi nào?Y Y tối nay muốn ở lại chỗ của con má Chúng con còn chưa tán gẫu xong!”

      “Tiểu tử có giáo dưỡng” Hàn ba nổi trận lôi đình đứng đây, chỉ thẳng vào chóp mũi Hàn Giang Đình mắng, “Mày là đồ khốn kiếp! Loại con nào tìm, lại tìm loại con riêng của kẻ khác cùng chung chố Mày muốn ăn đon phải ?””

      Hàn Giang Đình tức giận trợn to hai mắt, “Bạn của con con tự biết tốt xấu! Ba mẹ bạn của con như vậy, con cũng cần quan hệ cha con này nữa!”

      “Cái gì! Mày gì? Bà nghe con trái ngoan của bà cái gì chưa?”

      “Ai, chồng, ông bớt giận, Giang Đình nó trẻ người, tránh khỏi dễ bị kích động, ông bớt nóng chút a”

      “Là hai người đem Y Y đuổi ? Nếu để con biết hai người dám lời hay với ấy, hai người chờ đó! Đừng tưởng các người là cha mẹ tôi có thể làm gì làm, tôi bỏ qua đâu!”

      xong, Hàn Giang Đình mặc kệ bộ đồ ngủ mặc người cứ như vậy chạy ra ngoài, ngồi vào xe khởi động máy chạy ra ngoài

      “Ai nhá Giang Đình con còn mặc đồ ngủ mà, bên ngoài trời rất lạnh, còn mưa, con đâu vậy!”

      Hàn mẹ đuổi theo ra bên ngoài, nhưng chỉ còn thấy bóng xe hơi mất

      “Bà nghe chưa? Bà nghe thằng khốn kiếp đó gì chứa Nó dám trả thù chùng ta đó!”

      “Ông ít câu chết sao! Thằng nhóc này! Cái tính tình kia tốt, Giang Đình từ được ông quan tâm đầy đủ! Tôi thằng nhóc đó, biết có bị cảm lạnh hay a?”

      Hàn mẹ lo lắng lau nước mắt, Hàn ba mặt mày giận dữ, chắp hai tay sau lưng qua lại trong phòng khách


      Thạch Ưng xử lí xong công việc, đường về đột nhiên phát thấy chiếc xe cực kì sang trọng

      Lamborghini.

      Màu sắc cực kì sang trọng

      “Hả? Chiếc xe này….Nhìn rất quen mắt? Mình gặp ở đầu rồi?”

      Thạch Ưng nhăn đầu lông mày, nghĩ nghĩ hồi, đầu ngòn tay khẽ gõ tay lái

      “Đúng rối Xe này là cả Cố Tại Viễn!” tỉnh ngộ

      đúng, Cố Tại Viễn phải cùng với Hoắc Phi Đoạt sang Ý hay sao? Sao xe lại đậu ở đây?

      Chẳng lẽ là tái xế xe lái tới đây? Cố Tại Viễn có ở đây?

      Nghĩ như vậy, dựa theo tính cách làm việc cẩn thận của mình, Thạch Ưng đảo tay lái theo sau sau chiếc xe kia

      Chiếc xe sang trọng quẹo vào phố giải trí xa hoa nhất

      Dừng trước cửa Bốn Mùa Xuân

      Bốn Mùa Xuân? Đây phải trung tâm giải trí thuộc công ty Hắc Đế sao?

      Nơi này tiếp viên đều là loại cao cấp, người muốn loại đàn bà nào cũng có thể tìm thấy ở đây

      Suy nghĩ nhiều, Thạch Ưng vội vàng dừng xe lại, xuống xe, theo bóng người kia vào trong Bốn Mùa Xuân

      “Tiên Sinh, xin chào? Ngài là lần đầu tiên tới đây? Hôm nay ngài muốn phục vụ như thế nào ạ?”

      Thạch Ưng vừa vào, tiếp tân nam trẻ tuổi liền bước tới sóng vai cùng Thạch Ưng, nhiệt tình hỏi

      Thạch Ưng thể theo dõi người khác, thể làm gì khác hơn mơ hồ ứng phó, “Nơi này các người có những gì?”

      “Ai nha, tiên sinh quả là lần đầu tiên tới a, trung tâm chúng tôi cái gì cũng có! Tiên sinh nếu muốn đánh bài? Nơi đây chúng tôi có mở tần dành riêng cho các loại trò chơi này, trong ngoài nước gì cũng có. Hoặc là tiên sinh muốn nghỉ ngơi? Xoa bóp? Bấm huyệt?Ca hát? Uống rượi? Tất nhiên, nơi này chúng tôi có rất nhiều em nổi danh ,Hàn Quốc, Mĩ, Nhật….nước nào cũng có, minh tinh điện ảnh, xử nữ, dạng gì cũng có, chỉ có loại ngài nghĩ tới, chứ có loại chỗ này chúng tôi

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      đêm mê loạn chương 385
      Chương 385: Thế nào cũng tìm được 2
      Trung tâm của chúng tôi vô cùng an toàn, ngài có thể hỏi thăm chút, nơi này của chúng tôi đảm bảo an toàn tuyệt đối.
      Đoán chừng những lời như thế này mỗi người ở đây đều thuộc làu làu, từ đầu tới đuôi, chữ sai, vừa nhanh vừa chuẩn, Thạch Ưng nghe muốn hôn mê.
      Sản nghiệp dưới tay Hoắc Phi Đoạt quả nhiên phải loại tầm thường, mọi thứ đều là đứng đầu.
      Nếu làm giải trí, liền trở thành lớn nhất, xa hoa nhất.
      Nếu kinh doanh địa ốc, liền trở thành đầu rồng của của nước.
      Nếu kinh doanh dầu hỏa, kẻ nào có thể lũng đoạn dầu hỏa ngang .
      Hừ!
      Cứ như vậy hơi thất thần chút, liền làm mất dấu của kẻ khả nghi kia.
      Xấu chính là ở chỗ này, Bốn Màu Xuân có rất nhiều thang máy, tới chỗ bất đồng có thang máy khác nhau, người lần đầu tới đây nếu có tiếp tân giới thiệu, rất dễ dàng bị lạc đường.
      Thạch Ưng nhìn ngó khắp nơi tìm lần nữa, nhưng lại tìm được thân ảnh của người kia, đoán chừng kẻ kia rất quen thuộc chỗ này, mới đó thấy đâu rồi.
      đáng chết!
      “Tôi muốn hỏi chút, người vừa vào trước tôi nơi nào?”
      Thạch Ưng cẩn thận hỏi thăm.
      Tiếp tân khuôn mặt vốn tươi cười, nghe Thạch Ưng nhưng lời này, lập tức thay đổi, lạnh lùng : “ xin lỗi tiên sinh, tôi chú ý tới. Tiên sinh tới đây vui chơi? Hay là có chuyện khác vậy?”
      Thạch Ưng là người tập võ, liền chú ý cảnh giác, thấy tiếp tân tay sờ sờ bên hông.
      Đáng chết! Tiếp tân này có mang súng.
      Chẳng lẽ nghi ngờ ? Muốn tra hỏi sao?
      “Tôi đương nhiên là tới chơi rồi. Có mấy nữ hài tử thanh thuần ? Tuổi cần lớn, 18, 19 là được, đừng vượt quá 20.”
      Thạch Ưng nhắm mắt láo. Nếu người kia là Cố Tại Viễn, nhất định là tới đây tìm . Bây giờ tới chỗ đó, nhất định có cơ hội gặp .
      Tiếp tân lúc này mới tươi cười : “A, tiên sinh muốn, nhất định là có, mời tiên sinh theo tôi, bên này.”
      Tiếp tân dẫn Thạch Ưng tới chỗ thang máy, vừa vừa qua headphone, “Cần em xinh đẹp, tuổi vượt quá 20, khoảng 18, 19, kiểu thanh thuần.”
      Bên trong lập tức trả lời lại, “Được, lập tức chuẩn bị theo cầu.”
      Thạch Ưng tái mặt.
      Chỉ đưa ra chút điều kiện, là có thể đưa ra người như vậy, trong này rốt cuộc nuôi bao nhiêu đàn bà a.
      Tiếp tân mỉm cười nhìn, “Tiên sinh, nơi này còn có xử nữ, giá tiền hơi cao chút, ngài có thể suy tính chút nha.”
      Thạch Ưng khẽ gật đầu.
      Chờ vào bên trong bên trong có rất nhiều nữ hài tử như cầu.
      Quả nhiên, tất cả đều mang vẻ ngây thơ, khí chất rất thuần khiết.
      tệ.
      Nơi này phục vụ đến nơi đến chốn a.
      Thạch Ưng thầm suy nghĩ, mặc dù chứng thực được, Cố Tại Viễn có đến đây hay , nhưng có thể báo cáo lại với tiểu thư, Hoắc Phi Đoạt kinh doanh chỗ ăn chơi thủ đoạn vô cùng cao.
      “Mau chào hỏi chủ nhân.” Tiếp tân hướng các giáo huấn.
      Mấy nữ hài tử nhìn Thạch Ưng cúi đầu chào hỏi, “Chủ nhân, nhĩ hảo!”
      “Tiên sinh, ngài xem, ngài thích nào?”
      Last edited: 8/10/14

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 386:Làm thế nào cũng tìm được 3

      Editor:Chu tước

      “Nếu như ngài ưng ý, chúng tôi có thể sàng lọc lần nữa mười lăm người. Người thay đổi, tới khi nào ngài vừa lòng thôi”

      Thạch Ưng choáng váng, đầu mồ hôi lạnh

      Đây chính là lần đầu tiên đến loại địa phương này, cũng là lần đầu tei6n gặp đám tiểu thư vậy,khẩn trương chết rồi

      Lại Cố Tại Viễn kia, cả người rảnh rỗi

      Chạng vạng tối chủ nhật, có chuyện gì làm, dứt khoát lái xe đến Bốn Mùa Xuân

      “Cố thiếu! Ngài tới rồi!”

      bảo vệ thấy Cố Tại Viễn tới, vội vàng khom lưng cúi đầu chào

      “Ừ, tới đây thị sát” Cố Tại Viễn đáp tiếng, thuần thục vào bên trong, trực tiếp bấm thang máy lên tầng giải trí

      “Ai nha, trận gió nào thổi ngài tới đây vậy? Sao ngài trước tiếng, tôi lập tức cho người tới nghênh đón a” Quản lí vừa thấy Nhị đương gia tới đây, lập tức chân chó chạy tới chào hỏi


      Cố Tại Viễn vuốt vuốt mái tóc, “Nhàm chán muốn chết! Rãnh rổi tới đây xem thử có hàng nào mới ?”

      “Có có có! Cố thiếu ngài tới, nhất định phải có chứ! Mới vừa tuyển về mười mấy nữ sinh , non nớt thanh thuần có thể bấm ra cả nước nha, mới vừa học xong giai đoạn bổ túc, con chưa có chiêu đãi khách nhân đâu”

      sao?” Cố Tại Viễn vừa nghe, mai mắt lập tức tỏa sang, “Mười mấy nữ sinh? Đều là con nít sao?”

      “Tất nhiên rồi! Mấy khách vừa nhìn cũng phải ứa con mắt! Để tôi gọi người tới cho ngài nhìn”

      Cố Tại Viễn miệng đầy nước miếng , “Nhanh gọi ! Gia chờ kịp rồi”

      Cố Tại Viễn ngồi trong phòng tổng thống, hai chân gác lên bàn, hút thuốc, bộ dạng rất giống đại địa chủ

      Cửa mở ra, đám thiếu nữ nối đuôi nhau tiến vào

      Quả nhiên như lời quản lí , non nớt đến đền mạng

      Cố Tại Viễn nhả khói thuốc, xoa xoa hai tay, hung phấn nhìn lượt

      Đột nhiên nhìn thấy ánh mắt khiếp đảm của mấy tiểu nha đầu, khuôn mặt nhắn tròn trịa, ánh mắt như thỏ con, có mấy phần thướt tha, giống như phong cách của Lâm Đại Ngọc….Buồn bã u uất

      Cố Tại Viễn thân hỏa dục bốc lên, tay chỉ chỉ , “Chọn ta

      được chọn vẻ mặt như muốn khóc, long mi cuo5 xuống, biết làm sao vân vê ngón tay

      Quản lí dặn dò , “Tâm Tâm, phục vụ Cố thiếu cho tốt! Ngài ấy là lảo bản của quán này! Chúng ta đều là người làm của ngài ấy!Tuyệt đối được để Cố thiếu mất hứng, nghe chưa? Nếu tự biết hậu quả!”

      Nữ hài tử sợ hãi gật đầu

      Cố Tại Viễn cười mờ ám, hướng quản lí phất phất tay, “Được rồi, sao phải tôi đáng sợ như vậy, nhìn coi ông đem người ta dọa sợ thành dạng gì rồi kia. Tôi đau long a, ha ha ha “

      Cố Tại Viễn cười lớn cả ngừơi toát ra hai chữ”dâm tà”

      Quản lí nhe răng cười, “Vậy tôi trước, quấy rầy ngài nghỉ ngơi nữa. Hảo hảo hưởng thụ a”

      “Mau cút !”

      Trong phòng thoáng cái chỉ con Cố Tại Viễn cùng nữ hài tử tên Tâm Tâm

      Nữ hài nữ chân cứng nhắc đứng tại chỗ, khiếp sợ nhìn Cố Tại Viễn, tựa như bạch thỏ nhìn thấy sói xám, thân thể khẽ run lên

      Thạch Ưng đứng ở đại sảnh, thành toán tiền, vội vàng rời

      căn bản có tiếp xúc với mấy kia, mấy người đó chỏ cần tới gần chạm vò người , liền cảm thấy giống như gặp phải sài lang hổ báo vậy, tâm tình vui thích chút cũng

      Cố phải người kia là Cố Tại Viễn hay , cũng rảnh bận tâm, rời khỏi địa phương này rồi hẵng

      Thạch Ưng trở lại biệt thự, Phúc Hi xem tivi,liên tục bấm đổi kênh

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :