1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Một đêm mê loạn: Đại ca xã hội đen đừng tới đây (Hoàn- Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 377:Nghĩa vụ của vị hôn thê 4

      Editor:Chu tước

      “A, ở bên kia! Ngũ Y Y! Chậm chút…Mình có việc muốn với cậu a”

      Hàn Giang Đình vội vàng đuổi theo Ngũ Y Y

      Ngô Nhân Lệ quay đầu ngốc nghếch hỏi, “Con dâu nuôi từ bé? Hàn Giang Đình là Y Y sao?”

      Ngũ Nhân Ái cải chính lại, “Cái gì Y Y, là Ngũ Y Y! Làm gì mà gọi tên nó thân mật vậy, còn gọi là Y Y “

      Ngũ Nhân Lệ cúi thấp đầu, mũi giày khẽ cọ xát

      Ngũ Nhân Lệ tay bụm miệng hét lên, “A a a ! Ngũ Y Y có ngày tao giết mày, đồ lẳng lơ!Tao giết mày!”

      Hàn Giang Đình đuổi theo Ngũ Y Y, muốn đùa chút, chợt phát ánh mắt tan rã, gương mặt đầy vẻ bi thương

      Cùng nha đầu này làm bạn nhiều năm liền biết Ngũ Y Y xảy ra chuyện, vội vàng duỗi tay, đem ôm vào lòng

      Ngũ Y Y thân thể giống như mất sức lực, cả người vô lực ngã lên người Hàn Giang Đình

      “Như thế nào? Còn được ?”

      hết pin rồi”

      “Vậy thôi! nhà mình , mình nạp pin cho”

      Hàn Giang Đình kéo Ngũ Y Y ra ngoài

      Ngũ Nhân Tâm vẫn đuổi theo Hàn Giang Đình, khi nhìn thấy Hàn Giang Đình ôm Ngũ Y Y ra, ta tức điên lên, đường chạy tới, lúc Hàn Giang Đình muốn lên xe, ta cực kỳ tức giận la lên, “Giang Đình! Giang Đình! làm gì vậy?”

      Ngũ Y Y rủ đầu,ngồi vào trong xe

      Hàn Giang Đình cau mày, nhìn Ngũ Nhân Tậm, phiền chán , “ Tôi nơi nào mắc mớ gì tới ? là lão bà của tôi sao? Hừ, ngay cả lão bà của tôi cũng có quyền hỏi tôi nơi nào đâu! Phiền muốn chết!”

      “Giang Đình! được hẹn hò với Ngũ Y Y! Em cho!”

      Hàn Giang Đình khinh thường nó, “Hắc, làm sao biết tôi muốn ra ngoài hẹn hò cùng với Y Y vậy? Nếu biết hai chúng tôi muốn ngọt ngào với nhau, còn đứng đây làm gì? biết làm trễ hạnh phúc của người khác là rất khốn kiếp sao?”

      xong, Hàn Giang Đình tiêu sái lên xe, chở Ngũ Y Y mất

      “A a a!Tức chết tôi rồi! Ngũ Y Y, lần sau tao bỏ qua cho mày! Mày chờ đó!”

      Ngũ Nhân Tâm đem tóc vò rối lên như mụ điên

      Ngũ Nhân Lệ đuổi tới, liền khuyên bảo Ngũ Nhân Tâm, “Chị hai, nên tức giận, với trí tuệ của Giang Đình, khả năng chỉ mang Ngũ Y Y vòng rồi về thôi. Đừng nóng giận, chị hai”

      “Em tránh ra! Chị bỏ qua cho nó”

      “Chị hai!”

      “Chị muốn tìm ba tố cáo nó! Kêu ba trừng trị cái đồ biết liêm sỉ đó”

      Ngũ Nhân Lệ bị doa, nhanh chóng kéo tay Ngũ Nhân Tâm lại, “ Chị hai! nên ! Hôm nay là ngày vui của chị cả, ba vui mừng, chị bây giờ, chỉ khiến ba giận thêm thôi”

      Ngũ Nhân Tâm giận đỏ ngầu cả mắt, đẩy Ngũ Nhân Lệ ra, “Chị mặc kệ! Chi ai cũng quản! Hôm nay chị trị chết tiện nhân kia, ta phải Ngũ Nhân Tâm”

      Ngũ Nhân Tâm bước nhanh vào bên trong

      Ngũ Nhân Lệ vẻ mặt đau khổ , “Làm sao bây giờ, lần này xong rồi” xong vội vàng đuổi theo Ngũ Nhân Tâm, “Chị hai! Chờ em với, chị hai”

      Ngũ Nhân Tâm chạy vào bên trong, mắt trợn to lên, lấm la lấm lét nhìn trái nhìn phải

      Đúng lúc nhìn thấy cha mẹ Hàn Giang Đình cùng Ngũ Phong Tập cười ra

      Ngũ Nhân Tâm vẻ mặt dữ tợn, bước nhanh qua

      “Ba!”

      thanh bén nhọn vang lên, dọa mấy đại nhân vật giật mình cũng dọa luôn ta
      Last edited: 30/9/14

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 378:Nghĩa vụ của vị hôn thê 5

      Editor:Chu tước

      Mẹ Hàn Giang Đình cười , “Nhân Tâm à, bởi vì tuần trước có chuyện phải ra ngoài, cho nên mới thể mời con đến nhà chơi, chủ nhật tuần này con đến nhà ta, được ? làm cho còn món điểm tâm mới vừa học được, thế nào?”

      Ngũ Phong Tập nhìn sắc mặt của Ngũ Nhân Tâm, có chút hiểu hói, “ Sao cậy, Nhân Tâm? Sao trông con xanh xao vậy?”

      “Ba, ba mau quản Ngũ Y Y !, Y Y , nó…..ô ô ô…”

      Ngũ Nhân Tâm xong, liền bĩu môi khóc nấc lên

      Ba Hàn vỗ vỗ sau lưng Nhân Tâm “Nhân Tâm à, khóc cái gì a, rốt cuộc là chuyện gì? Chẵng lẽ Y Y khi dễ con sao?”

      Ngũ Nhân Tâm toét miệng khóc lể, “Y Y giả bộ ốm, khiến Giang Đình mềm lòng ôm ta rồi! Con hỏi ấy nơi nào, con cho ấy , ấy muốn hẹn hò, nghe lời khuyên của con. Trực tiếp lái xe rồi! Ba, người phải quản Ngũ Y Y? ta chê người khác xấu mình, nhưng Giang Đinh phải chú ý bị ảnh hưởng a!”

      “A?” Ngũ Phong Tập vặn chân mày

      Ba mẹ Hàn Giang Đình càng thêm khiếp sợ

      “Cái thằng này, làm việc chú ý gì hết, đúng là hiểu chuyện mà! Bà xem bà dạy nó thành cái dạng gì kia! Hừ!” Ba Hàn tối mặt, vui nhìn chằm chằm mẹ Hàn

      Mẹ Hàn chịu thua cãi lại, “Nó vẫn luôn cư xử đúng mực đó chứ, chỗ nào giống người hiểu chuyện? Ông được trách nó”

      Ngũ Nhân Tâm nghe vậy liền gật đầu phụ họa theo lời me Hàn noí, “Bá bá, người nên trách oan Giang Đình, Giang Đình là người tốt, chính là ấy quá mức tin người. Chính Ngũ Y Y giả bộ đáng thương, muốn cho Giang Đình thương cảm ta. ta, chính là đồ chuyện lung lạc nam nhân”

      Ngũ Phong Tập mặt lộ vui, quát lớn Ngũ Nhân Tậm, “Nhân Tâm,con gì vậy? Sao lại chị mình như vậy?”

      Ngũ Nhân Tâm quay mặt, giọng , “Hừ, ta mới phải là muội muội của con”

      Ngũ Phong Tập ngượng ngùng cười nhìn chạ me Hàn , “ Nên trách Giang Đình, có thể là Y Y có chút thoải mái, Giang Đình từ lớn lên với nó, tình bạn rất tốt, có thể nó màng Y Y tới chỗ bác sĩ xem bệnh chừng. có việc gì, có việc đầu, mấy đừa đều là con ngoan a”

      Ba Hàn nhíu mày, “ được! thể để cho bọn nó cứ như vậy. Bọn nó đều lớn cả rồi, thể cứ như hồi còn bé được”

      xong, phất tay bỏ

      Mẹ Hàn ngớ ngẩn đuổi theo, “Lão Hàn! Lão Hàn, ông chờ tôi với, ông định đâu a?”

      Ngũ Nhân Tâm đắc ý cười

      Ngũ Phong Tập giận dữ quay đâù mắng Ngũ Nhân Tâm , “Cái nha đầu hiểu chuyện! Con chạy tới đây kiện cáo cái gì? Con thể hiểu chuyện chút hay sao? Sắp tới chúng ta cần Han gia giúp đỡ việc làm ăn, nếu con dám làm hỏng việc này, chuyện tiền bạc còn có thể bù sao! Xú nha đầu”

      Ngũ Nhân Tâm vểnh miệng đáp lại, “ có chuyện gì đầu ba, con bảo đảm chuyện trợ giúp tiền bạc lần này thành mà. Hàn bá hy vọng Giang Đình qua lại với Ngũ Y Y! Con như vậy, Hàn Bá nhất định vui a”

      “Aí Con làm ta tức chết mà”

      Ngũ Phong Tập giậm chân cái, cũng chạy ra ngoài đuổi theo bọn họ

      Hàn Giang Đình mang Ngũ Y Y chỗ của , vừa vào nhà, mặt đất đều bày oán loạn các loại y phục

      chỗ trống để đặt chân cũng

      “Mình này, Hàn thiếu gia, muốn mới khách tới chơi, ngài trước tiên có nên quét dọn nơi này chút ?”

      ***
      Last edited by a moderator: 1/10/14

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 379:Nghĩa vụ của vị hôn thê 6

      Editor:Chu tước

      xong, Ngũ Y Y khom lưng, nhặt cái bra cũa nữ quơ quơ

      Hàn Giang Đình đỏ mặt, vội vàng nhặt lung tung mấy thứ lên, hướng thùng rác nhét vào, “Đây phải là do liên tục tác chiến , nên mệt mỏi quá có thời gian dọn dẹp hay sao. Đều là em, hai ra còn khách khí cái gì. Đến, ngôi

      Ngũ Y Y ngồi ghế sa lon, từ dưới mông lôi ra thứ, Hàn Giang Đình đỏ mặt, vội vàng đoạt lấy cái vật là từ silicon từ tay Ngũ Y Y, đần mặt vứt vào thùng rác

      Ngũ Y Y nằm ghế sa lon, “Ba mẹ cậu để cậu mình ở bên ngoài, sai lầm lớn a, cậu xem cái phòng này, lâu có dọn dẹp qua a”

      Hàn Giang Đình cởi dép cho , đem chân đặt lên ghế, cợt nhã , “ Nếu cậu làm lão bà của mình, mình đảm bảo, cắt đứt với mấy nàng kia, chỉ cần mình cậu. Như thế nào? Có muốn cứu vớt công tử ta đây ?”

      Ngũ Y Y lười phản ứng với , đấm đầu cái, “, pha cho mình ly cà phê, đau đầu quá”

      “A, chỗ mình chỉ có cà phê hòa tan, có uống ?”

      “Cũng được, mình cũng trông cậy vào cậu pha cho mình ly cà phê tử tế”

      Hàn Giang Đình pha cà phê,liếc mặt nhìn Ngũ Y Y , “Thế nào? Chú Lạc đình hôn, cậu bị kích thích lắm sao?”

      “Đứng chuyện của ta được , phiền lắm”

      Hàn Giang Đình bưng cái ly tới, “Phiền cái gì, chú Tiêu cũng Ngũ đại tiểu thư đính hôn, mình cảm thấy là tốt nhất! Lúc đầu nhìn là mình xác định cái lão ấy chắc chắn trước sau gì cũng chia tay với ta thôi, như vậy sảng khoái a”

      “Cậu ít ” Ngũ Y Y liếc mắt , nhận lấy ly cà phê, kê lên mei6ng5 uống từng ngụm

      “Đừng buồn nửa, so với chú Tiêu còn ối người tốt hơn kìa, đây mình lấy tạp chí cho cậu coi”

      Ngũ Y Y cầm ly cà phê nóng, vùi đâi sô pha, cảm thấy thoải mái chút, thở phào ra, “Mình cũng biết tại sao nữa, muốn quên ấy, nhưng hôm nay thấy ấy đứng cùng Ngũ Nhân Aí, cảm thấy có chút khó chịu. Cậu xem, Giang Đình, Tiêu Lạc xảy chuyện gì? Mình đến bây giờ cũng hiểu nổi ấy. ấy , rất thích mình, nhưng lại đính hôn với người khác, rốt cuộc là sao?”

      Hàn Giang Đình đảo mắt, đầu tự hỏi, lúc vỗ đùi , “Mình biết rồi”

      “Như thế nào?’

      đó, Tiêu Lạc mắc chừng cuồng tưởng”

      Ngũ Y Y gì, đầu rủ xuống

      Biết Hàn Giang Đinh ngây thơ, thế mà còn hỏi, đúng là tự tìm ngược mà

      “Chú Tiêu đem mình tưởng thành bạch mã hoàng tử! Cảm thấy tất cả nữ nhân thế giới này đều muốn chết. Đoán chừng chỉ với nữ nhân những lời như vậy, chắc chắn từng những lời này với rất nhiều nữ nhân rồi. Mình cảm thấy đây là phân tích chính xác nhất”

      là cẩu huyết! chút cũng đáng tin! thèm chuyện với cậu nữa”

      Ngũ Y Y húp ngụm cà phê

      Tâm tình khá hơn chút

      Đột nhiên nghĩ đến cái gì, Ngũ Y Y hỏi Hàn Giang Đình, “Nếu như Hoắc Phi Đoạt mình ….”

      Hàn Giang Đinh trừng mắt nhìn Ngũ Y Y, lập tức ôm Ngũ Y Y kích động , “Nếu Hoắc lão đại thích cậu, cậu nhất định phải lập tức, lập tức, mặc kệ là tiểu tam, tiểu tứ hay tiểu ngũ gì cũng phải đồng ý! Tốt nhất là đặc biệt nhờ ta, nhận mình là đồ đệ, hiểu !”

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 380: Nghĩa vụ của vị hôn thê 7.

      Editor: Diệp Thanh Trúc.

      Ngũ Y Y gõ đầu Hàn Giang Đình, mắng , "Tại sao mình lại phải làm tiểu tam, tiểu tứ, tiểu ngũ của chứ! Chẳng lẽ mình thể làm vợ cả à?"

      Hàn Giang Đình cúi đầu thở dài đình rũ: "Chuyện như vậy cần gì phải suy nghĩ chứ, cậu có thể lên làm tiểu tam, tiểu tứ, tiểu ngũ của Hoắc lão đại, cho dù là tiểu thất, tiểu bát mình cũng phục cậu, giơ ngón tay cái với cậu!"

      "Tiểu tử thối! Sao lại coi thường người ta như vậy hả? Mình có cái gì tốt? Hoắc Phi Đoạt có cái gì tốt? Mình còn lâu mới nhìn trúng !"

      "Ai da da, vẫn còn tự lừa dối mình như thế sao?"

      Ngũ Y Y đột nhiên chuyển chủ đề: "Hôm nay con Ngũ Đại dời đến ở nhà họ Tiêu, hai người bọn họ muốn bắt đầu chung sống."

      Hàn Giang Đình trợn to mắt: "Kệ họ! Để họ ở chung , mà chuyện này có liên quan gì đến mình?"

      "Đúng thế, liên quan đến chúng ta."

      Ngũ Y Y nghịch tóc. phải chỉ là ở chung sao? Có cái gì đâu! Dù sao cũng từng ở cùng người đàn ông khác, lỗ.

      Hàn Giang Đình gãi đầu, "Này, cậu cứ ngốc ở đấy , mình tắm, nếu hôm nay mà gội đầu khó chịu chết mất!"

      "Cút ! Mình nhìn thấy gàu của cậu rồi này, kinh quá !"

      Hàn Giang Đình cười hì hì chạy về phòng tắm.

      Ùng ùng. . . . . . Bên ngoài truyền đến tiếng sấm mơ hồ.

      Ngũ Y Y vểnh tai, chạy đến cửa sổ trước mặt nhìn ra bên ngoài. Mấy ngày nay sao vậy, trời vừa tối mưa, quan trọng là sấm đánh rất đáng ghét.

      "Mình muốn tìm mấy tấm chăn, nếu sấm đánh trùm kín đầu."

      Ngũ Y Y muốn vào bên trong nghe thấy tiếng gõ cửa.

      "Ai vậy?" Ngũ Y Y đáp lời, kéo cửa ra.

      Nhìn bóng dáng trước cửa, Ngũ Y Y hơi sửng sốt: "Bác Hàn, bác ? Tại sao hai người lại tới đây?"

      Cha mẹ Hàn Giang Đình đứng ở cửa đều nghiêm mặt. Cha Hàn Giang Đình đẩy Ngũ Y Y cái, vào phòng, kỳ quái : "Chúng tôi tại sao lại thể tới? Đây là chỗ ở của con trai tôi, là tôi tốn tiền mua cho nó, nhà của mình tại sao chúng tôi lại thể tới?"

      Mẹ của Hàn Giang Đình cũng tiếp lời: "Đúng vậy! Đây là nhà của chúng tôi, tại sao chúng tôi thể tới? Còn .... Tại sao lại ở đây?"

      Ngũ Y Y cảm thấy khí thế của vợ chồng Hàn gia tốt, vội vàng mỉm cười: "Cháu hơi nhức đầu nên Giang Đình đưa cháu tới đây nghỉ ngơi. Bác trai, bác , hai bác uống trà nhé? Cháu pha cho hai bác."

      " cần!" Ba của Hàn Giang Đình lớn tiếng : " phải chủ nhân cái nhà này, cần đến tiếp đãi chúng tôi!"

      Mẹ của Hàn Giang Đình gật đầu: "Chúng tôi là chủ nhân ở đây, mới là khách. Có đúng , lão Hàn?"

      Ngũ Y Y nhìn đôi vợ chồng này chút, có lẽ là Ngũ Nhân Tâm tố cáo rồi, gật đầu: "Được rồi. Bác trai, bác , hai bác ngồi , cháu cũng tốt hơn rồi, cháu xin về trước."

      "Ngươi đứng lại!" Ba của Hàn Giang Đình gọi Ngũ Y Y lại: " dừng lại chút, tôi còn có lời muốn với ."

      "Đúng vậy, người lớn có lời, thân là vãn bối nên lắng tai nghe." Mẹ của Hàn Giang Đình phát ra câu kỳ lạ như thế.

      "Được, bác , cháu nghe đây."

      Ba của Hàn Giang Đình tức giận: "Y Y, và Giang Đình cùng nhau lớn lên từ , tôi biết tình bạn của hai đứa rất sâu, là bạn tốt. Nhưng bây giờ cũng trưởng thành rồi, còn cái ở thời hai ba tuổi nữa, phải biết chừng mực chút. chưa gả, Giang Đình chưa cưới, hai đứa còn thân mật quá mức như vậy khiến người ta dị nghị."

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 381: Nghĩa vụ của vị hôn thê 8.

      Editor: Diệp Thanh Trúc.

      Ngũ Y Y đột nhiên căng lớn mắt.

      "Chuyện của mẹ chúng tôi cũng biết, mặc dù tốt bụng, hiền lành nhưng chúng tôi thể để và Giang Đình ở cùng nhau được. Hàn gia chúng tôi cũng cần thể diện! phải loại người gì cũng có thể làm con dâu nhà chúng tôi! Về phần Giang Đình, tôi chuyện riêng với nó để sau này nó đúng mực chút, đừng lúc nào cũng ở cùng ."

      Ngũ Y Y dùng sức vặn đầu ngón tay mình, cười khổ , "Bác trai, bác , hai bác đừng quá lo lắng. Cháu và Giang Đình chỉ là bạn bè bình thường thôi, có quan hệ tình cảm gì đâu. Bọn cháu cả đời này cũng chỉ có thể làm bạn. . . . . . Cho nên hai bác cứ yên tâm. . . . . ."

      Mẹ Hàn Giang Đình cắt ngang lời của Ngũ Y Y, , "Làm bạn cũng được! để ý nhưng nhà chúng tôi quan tâm! Người ngoài nhìn vào cũng biết cái gì hữu tình hay hữu tình. Chúng tôi muốn làm ảnh hưởng đến tương lai của Giang Đình. Cho nên Y Y à, cũng hiểu cho chúng tôi , đừng ở cùng chỗ với Giang Đình nữa. Giữa nam nữ giữ vững khoảng cách mới là chuyện tốt."

      Ngũ Y Y thất hồn lạc phách, hoảng hốt gật đầu rồi kéo cửa chạy ra ngoài.

      Bên ngoài gió rất lớn, cuốn lên rất nhiều lá cây và bụi đất, cát bay đá chạy, dường như muốn thổi tung con người lên trung.

      Ngũ Y Y híp mắt, khó khăn đường. mịt luống cuống, làm bạn bè cũng xứng ư?

      Mẹ của mình là loại người nào mà ngay cả bạn cũng thể có?

      Từng hạt mưa bắt đầu rơi xuống. Lạch cạch, lạch cạch, rơi lên người của . Lành lạnh.

      tiếng sấm ầm ầm vang lên lên, hoảng sợ hét lên, té ngã đường lớn.

      dùng tay bịt lỗ tai, run lẩy bẩy.

      Hạt mưa ngày càng lớn, đánh bồm bộp vào Ngũ Y Y. Rất nhanh, tóc và quần áo của đều ướt đẫm.

      Làm thế nào đây? nên làm cái gì bây giờ?

      Chỗ này rất vắng vẻ, cả taxi cũng có. Phải đến phía trước mới có taxi nhưng phải cực xa.

      Ngũ Y Y lấy điện thoại di động ra, chút suy nghĩ gọi cho Hoắc Phi Đoạt. Giờ phút này, trong lòng chỉ xuất mình .

      có thể cho bến đỗ an toàn, chỉ có ở bên cạnh , mới có thể yên tâm, an nhàn phải nghĩ đến thứ gì.

      Ùng ùng! Đột nhiên, mấy tiếng sấm đánh xuống. Ngũ Y Y sợ hãi khẽ run, điện thoại di động rơi mặt đất, vỡ tan.

      cuống quít nhặt từng mảnh điện thoại di động lên, lắp lại, nhưng cách nào mở máy.

      Điện thoại hỏng rồi, làm sao đây? Xem ra là ông trời cố ý muốn hành hạ . Được rồi, đến đây , tất cả bão tố đều đến đây !

      là Ngũ Y Y! Là mạnh mẽ! sợ!

      Ngũ Y Y cắn răng, đón gió mưa, tập tễnh về phía trước.

      Cứ như vậy, lạnh lẽo khiến cả người run rẩy, đôi môi xanh mét, kiên trì nửa giờ, cuối cùng cũng thấy được đèn xe phía trước.

      Ngũ Y Y vui mừng tới ven đường vẫy xe. Đó là chiếc xe tải lớn.

      Tài xế căn bản nhìn thấy bóng dáng nho trong màn mưa, lái thẳng đến chỗ Ngũ Y Y.

      "A!" Ngũ Y Y phát xe tải có dấu hiệu dừng lại, duy trì tốc độ cao lao về phía , cực kỳ hoảng sợ, ngay thời khắc nguy hiểm liền lăn vào trong bụi cỏ ven đường.

      Bởi vì trời mưa, bùn đất rất xốp, Ngũ Y Y lăn thẳng xuống dưới.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :