1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Một đêm mê loạn: Đại ca xã hội đen đừng tới đây (Hoàn- Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 372: Tới cùng muốn làm gì?

      Editor: Diệp Thanh Trúc


      Ánh mắt khiêu khích nhìn thẳng vào Ngũ Y Y.

      Ngũ Y Y chuyển mắt , muốn nhìn hai người họ em em.

      xoay người muốn , Ngũ Nhân Ái lại cười : “Y Y, thôi, cùng bọn tôi . Tôi và Tiêu Lạc sắp đính hôn rồi, là em nên đứng sau bọn tôi mới đúng. Đến đây, sau này Tiêu Lạc rể của .”

      Tiêu Lạc vẫn nghiêm mặt như cũ, nhìn chằm chằm Ngũ Y Y.

      Ngũ Y Y thở dài, dần dần về phía bên kia.

      Tiêu Lạc ném Ngũ Nhân Ái ra, đuổi theo Ngũ Y Y.

      Ngũ Nhân Ái bị bỏ lại, ta nhíu mày giật mình, điều chỉnh lại cảm xúc rồi đuổi theo: “Tiêu Lạc! Lạc! Đợi em với.”

      Sau đó khi Tiêu Lạc bắt được Ngũ Y Y Ngũ Nhân Ái lại cuốn lấy ta.

      Ngũ Phong Tập vui sướng đứng ở phía trước, Tiêu Mai cười khanh khách đứng bên cạnh ông ta.

      Ngũ Phong Tập : “Cám ơn tất cả mọi người đến đây chứng kiến lễ đính hôn của Tiêu Lạc và con tôi – Nhân Ái. Lần này chưa chuẩn bị tốt, chủ yếu là để đáp lại cầu của Tiêu Lạc, bởi công việc quá bận nên khiêm tốn chút, chỉ mời mấy bạn bè quen biết. Từ nay về sau, Tiêu Lạc là con rể của Ngũ gia chúng tôi, tôi già rồi, cũng chuẩn bị giao hết công ty cho Tiêu Lạc xử lý, sau này thiên hạ là của cậu ấy!”

      Bạn bè phía dưới ào ào vỗ tay.

      Mặt Ngũ Y Y chút thay đổi, đứng ở đó như xác chết.

      Ngũ Nhân Ái trang điểm tinh xảo, đôi mắt sắc sảo thâm tình liên tục nhìn sang Tiêu Lạc.

      Tiêu Lạc xụ mặt, cười, nhìn thẳng phía trước.

      Cuối cùng cái gọi là lễ cũng kết thúc, mọi người bắt đầu chuyện ăn uống.

      Ngũ Y Y thở nhõm hơi, lấy miếng bánh ngọt, chuẩn bị lấp đầy bụng.

      “Em tới đây!”

      Đột nhiên, Tiêu Lạc cầm lấy cổ tay , đặt đồ ăn tay lên bàn rồi kéo .

      “Này! buông tôi ra! làm cái gì thế? Tiêu Lạc! buông ra!”

      Tiêu Lạc híp mắt, vẻ mặt tức giận, kéo Ngũ Y Y vào thư phòng. Đóng cửa thư phòng lại, dùng cố định lên vách tường.

      làm gì thế, Tiêu Lạc! Rốt cuộc muốn thế nào!” đính hôn với con Ngũ đại kia rồi, còn muốn thế nào nữa?

      muốn như vậy!”

      Tiêu Lạc đột nhiên lao xuống, độc ác hôn lên môi Ngũ Y Y. Hung ác như thế, kịch liệt như thế, mang theo buồn bực và cam lòng.

      Ngũ Y Y dùng sức đánh lên người Tiêu Lạc, muốn đẩy ra nhưng thành. Quýnh lên, hung hăng cắn xuống môi .

      “A…” Tiêu Lạc bị đau, rời khỏi môi của . Bên miệng xuất vệt máu.

      Ngũ Y Y thừa dịp che mặt liền khẩn trương khom người chui ra, trốn vào trong bàn học bên kia.

      Thở hồng hộc, trống ngực đập thình thịch.

      Chết tiệt, ban đầu khi chạm môi với Tiêu Lạc, còn mang theo hưng phấn và vui sướng. Nhưng vừa rồi tại sao… lại cảm thấy chán ghét? Còn có chút ghê tởm…?

      Chẳng lẽ bởi vì trở thành người của con Ngũ đại nên mới bắt đầu ghét bỏ sao?

      Tiêu Lạc híp mắt, thở hổn hển nhìn Ngũ Y Y, lấy tay quệt máu tươi bên mép: “ cho đụng em nữa sao?”

      “Tiêu Lạc, đính hôn với Ngũ Nhân Ái rồi, còn muốn thế nào?”

      là người trong lòng em! Em cũng thích !”

      “Vậy tại sao lại đính hôn với con Ngũ đại đó?”
      Last edited: 25/9/14

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 373: Tới cùng muốn làm gì 10


      chỉ là vì bất đắc dĩ, trong đây có tình! Chờ vài ngày, chờ thu xếp đầy đủ mọi thứ, cho em tương lai tươi sáng, chứng minh tình của mình!”

      Ngũ Y Y ở cách cái bàn cười khẩy: “Tôi thể hiểu được loại tình này của . luôn miệng thích tôi, còn phải đợi tôi lớn lên, sống cùng tôi cả đời, nhưng lại đính hôn với con Ngũ đại kia. đính hôn cùng ta rồi còn chạy theo tôi tương lai hay tương lai cái gì? Nếu đính hôn cùng con Ngũ đại kia tương lai của và tôi chẳng còn liên quan gì đến nhau nữa! và tôi thể xuất cùng nhau, thể chuyện đương với nhau nữa! có hiểu ?”

      Tiêu Lạc khép mắt: “Y Y, chẳng lẽ em thể cho chút thời gian ư? đối xử với em thế nào, chẳng lẽ em còn biết? thích em! Trong lòng chỉ có mình em!”

      “Bây giờ lời này khiến tôi cảm thấy rất ghê tởm, rất giả tạo!”

      “Ha! Bây giờ cảm thấy tôi ghê tởm sao? Có phải Hoắc Phi Đoạt ghê tởm hay ? phải bây giờ em trở thành người đàn bà của Hoắc Phi Đoạt rồi đấy chứ?”

      Lộp bộp! Trái tim của Ngũ Y Y đột nhiên nhảy dựng lên.

      cắn răng: “Tôi hiểu gì! Tôi muốn ra ngoài! tránh ra!” Ngũ Y Y sờ soạng được cây kéo bàn, chỉ về phía Tiêu Lạc, nhích dần đến gần cửa.

      “Đâm ! Đâm vào đây này! Tới đây!” Tiêu Lạc vỗ ngực của , từng bước tới gần Ngũ Y Y.

      “Đừng qua đây! Tôi đâm đấy! Đừng ép tôi!”

      Vẻ mặt Tiêu Lạc thương cảm: “ ràng là em ép , Y Y, là em ép nổi điên!”

      Tiêu Lạc nắm lấy tay , kéo cổ tay đâm tới ngực mình.

      “A!” Ngũ Y Y hét lên tiếng, bỏ cây kéo xuống.

      Tiêu Lạc ôm chặt trong lòng, hôn lên cổ .

      “Y Y, tin , thực thích em, em nhất định có thể cảm nhận được chân thành thế nào! em, chỉ mình em!”

      Ngũ Y Y òa khóc, đánh lên người Tiêu Lạc: “Hu hu, tại sao lại đối xử với tôi như vậy? Tại sao? Tại sao phải hành hạ tôi? Hu hu hu… Tôi phải quên , tại sao lại muốn ép tôi, hu hu hu…”

      Tiêu Lạc thâm tình địa nỉ non: “Đừng quên , đừng bỏ , thể sống thiếu em, nhất định phải ở cùng em…”

      Bên ngoài có người gõ cửa, thanh của Ngũ Nhân Tâm truyền đến: “ rể! ở bên trong à? Chị em tìm khắp nơi đó…, mau qua chuyến !”

      Tiêu Lạc ngẩng đầu, ra ngoài: “Được, đến ngay.”

      Ngũ Nhân Tâm vừa rồi trơ mắt nhìn Tiêu Lạc lôi kéo Ngũ Y Y vào thư phòng, ta ở ngoài lâu, lại nhắc nhở Tiêu Lạc chút, ta cảm thấy chị mình bị cắm sừng rồi!

      Ngũ Y Y quay lưng, lấy tay lau nước mắt, cắn răng : “Tiêu Lạc, cho dù có tốt cũng là chuyện qua rồi. đính hôn cùng con Ngũ đại đối xử với ta tốt chút, sống với ta tốt chút.”

      Tiêu Lạc cầm lấy tay nắm cửa, cười gằn: “ bao giờ! Y Y, em phải là người phụ nữ của !”

      xong, kéo cửa ra ngoài.

      Ngũ Y Y dậm chân cái. Tiểu tử nhà cũng đính hôn với con nhóc Ngũ đại kia rồi mà còn có mặt mũi đứng trước mặt tôi thề cái gì mà tôi là người phụ nữ của ! Quá đáng giận!

      “Tôi chẳng là người phụ nữ của ai hết, tôi là tôi! Hừ!”

      Editor: Diệp Thanh Trúc
      Last edited: 26/9/14

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      đêm mê loạn Chương 374 – Nghĩa vụ của vị hôn thê 1

      Editor: Ngáo Ộp

      Ngũ Y Y lau khô nước mắt, ra khỏi thư phòng, liền nhìn thấy Ngũ Nhân Tâm đứng ở bên ngoài, trừng mắt hất cằm tức giận nhìn .

      Ngũ Y Y quan tâm đến Ngũ Nhân Tâm, ngang qua người ta.

      “Ngũ Y Y! Tao cho mày biết, mẹ mày chính là Tiểu Tam, là tiện nhân chuyên phá hoại hạnh phúc gia đình người khác. Mày cũng như vậy! Luôn ngại khi người khác xuất thân của mày tốt, nhưng mà bộ dạng của mày chỉ là giả dối! Tiêu lạc là người đàn ông của chị cả, mày cần phải chen chân vào đâu!”

      Ngũ Y Y nắm chặt tay, mỉm cười xoay mặt lại, nhìn Ngũ Nhân Tâm, “ biết tại sao Hàn Giang Đình cũng lười thèm nhìn cái ? Bởi vì và mẹ đều rất giống nhau, đều chút ý vị của người phụ nữ. Muốn chồng mình vượt rào, được thôi, trước tiên bản thân mình phải có mị lực. Bác giống như là hốt rác, ông chồng vượt rào mới lạ! Mọi việc đừng bắt người khác chịu trách nhiệm, đầu tiên nên tự kiểm điểm bản thân chút . Hừ!”

      xong, cảm thấy Ngũ Nhân Tâm trợn mắt há hốc mồm, Ngũ Y Y hất cằm bước .

      “A a a a! Ngũ Y Y! Con tiện nhân này! Mày và mẹ mày đều giống nhau! Đều là Tiểu Tam! Chết tiệt!”

      Sau lúc Ngũ Nhân Tâm mới phản ứng lại, tức giận đến mức dậm chân thét chói tai.

      Ngũ Y Y nhịn được nhếch môi cười.

      Mình vừa những gì vậy!

      Đó chính là lời ngụy biện xằng bậy.

      Từ lúc nào bản thân có thể đem những lời ngụy biện hợp tình hợp lý thành đạo lý rồi vậy?

      Chết , nhất định là do chịu ảnh hưởng của Hoắc Phi Đoạt rồi.

      Cái người họ Hoắc kia luôn có khả năng đem những đạo lý sai trái thành đạo lý của .

      A? Tại sao trong lúc này có thể nhớ đến Hoắc Phi Đoạt vậy?

      Mẹ ơi, có phải là bản thân thích Hoắc Phi Đoạt ?

      Nếu tại sao người ở Ngũ gia, còn lòng đặt người ?

      Đưa mắt nhìn sang, liền nhìn thấy ở cách đó xa, Tiêu Lạc và Ngũ Nhân Ái đứng cùng nhau, bên cạnh còn có Tiêu Mai và Ngũ Phong Tập, bọn họ chuyện vui vẻ cùng bạn bè.

      Từ góc độ của Ngũ Y Y, vừa vặn có thể nhìn thấy Ngũ Nhân Ái kề sát vào Tiêu Lạc, là bộ ngực đầy đặn.

      Hừ, trước mặt nhiều người như vậy, ta thể kìm lòng muốn ân ái rồi sao, cứ như vậy nhịn được à!

      Ghê tởm!

      Ngũ Y Y khó chịu trợn ngược mắt.

      Vừa đúng lúc bồi bàn qua, Ngũ Y Y liền cầm lấy ly đồ uống màu xanh nhạt.

      “Đó là cốc – tai nồng độ cao!”

      Ngũ Nhân Lệ đứng ở bên cạnh giọng .

      “A? Cốc – tai? Tôi nghĩ rằng đây là đồ uống! Trông rất giống nước táo!”

      Ngũ Y Y sợ tới mức nhanh chóng đưa ra xa. Nếu uống cốc – tai nồng độ cao, nhất định say.

      Trường hợp hôm nay nếu uống say, khó tránh được mọi việc, ví dụ như, chỉ vào mũi Ngũ Phong Tập mắng ông ta phải là người, hoặc là mắng Tiêu Lạc là kẻ hai mặt.

      Ngũ Y Y le lưỡi với Ngũ Nhân Lệ.

      Ngũ Nhân Lệ híp mắt nở nụ cười.

      Đây là lần đầu tiên Ngũ Y Y thấy Ngũ Nhân Lệ cười với mình.

      tránh khỏi có chút sửng sốt.

      Ba nhà họ Ngũ cười lên cũng hề xấu xa.

      bàn tay đầy đặn vỗ lên vai Ngũ Nhân Lệ, khuôn mặt nhắn của Ngũ Nhân Lệ lập tức nhăn lại.

      “Lệ Lệ à, làm sao lại chạy đến đây rồi? tìm em mãi! Đừng chạy nữa, chúng ta chuyện nào!”

      Người đàn ông này cũng hơn bốn mươi tuổi, là người giàu nhất vùng này, nhà vốn ở nông thôn, còn chưa tốt nghiệp cấp 2, bắt đầu làm ăn buôn bán, thế nhưng có chút kiêu ngạo, trở thành ông chủ than đá lớn nhất ở đây.

      Bây giờ có rất nhiều tiền trong tay, giàu đến chảy mỡ.

      Ngũ Y Y rất chán ghét cái tên ngựa đực này.
      Last edited: 27/9/14

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 375: Nghĩa vũ của vị hôn thê 2.

      Nhìn khuôn mặt ghồ ghề của ta, khuôn mặt to béo bóng bẩy, đôi mắt vừa , môi lại vừa dày, khi chuyện, khiến người đối diện nhằm tưởng là hai miếng xúc xích run rẩy

      Ngũ Nhân Lệ rất bực bội về bộ dáng của , đoi vai khẽ run lên, muốn đẩy bộ móng vuốt của , nhưng được.

      "Mã lão bản, ông nên đến tán gẫu với cha tôi.”

      Ngũ Nhân Lệ giọng .

      Xem ra Ngũ Nhân Lệ rất lợi hại nha, làm sao mà có thể gặp được người đàn ông gìau có như thế, mà ấy vẫn nhát gan như vậy sao ?

      Dù sao vẫn chỉ là mà!

      Ngũ Y Y cau mày về phía trước, dùng ngón tay chọc chọc vào bàn tay Mã Hữu Tài đặt vai Ngũ Nhân Lệ, ghét bỏ : “Này! chuyện cũng rồi, làm gì mà còn để tay ở vai người ta thế! Bỏ ra!”

      Mã Hữu Tài dám tin trừng mắt với Ngũ Y Y. “ là ai? Nơi này có chuyện của !”

      ấy là em tôi! Làm sao ấy có thể mặc kệ chuyện của tôi?”

      Ngũ Nhân Lệ nhanh chóng .

      "Em của em?”

      Mã Hữu Tài đánh giá Ngũ Y Y chút.

      Bộ dạng của vô cùng xinh đẹp, nhưng đôi mắt lại vô cùng ngang ngược, vừa nhìn vào là biết đây phải là mọt dễ đối phó. bằng cứ đối phó tot với Ngũ Nhân Lệ này.

      chuyện với trưởng bối như vậy sao? Tôi chuyện cùng với Lệ Lệ đừng có xen vào."

      Khuôn mặt nhắn của Ngũ Nhân Lệ méo xệch, lộ ra biểu cảm tình nguyện.

      Ngũ Y Y cười lạnh tiếng, "Phải ? Người khác cũng muốn chuyện với ông, làm gì có người nào lại ép buộc người khác tán gẫu với mình? Mau bỏ tay của ông ra!”

      “A a! Tiểu nha đầu, cha của mấy người còn phải lệ độ cung kính với tôi, còn dám thế với tôi? Có biết khi tôi tức giận có hậu quả gì ?”

      Ngũ Y Y phồng má, hất cằm : "Vậy ông có biết làm tôi tức giận có hậu quả gì ?"

      xong, Ngũ Y Y lấy điện thoại ra, tìm người số điện thoại, đưa cho Mã Hữu Tài xem, "Thấy gì chưa? Hoắc Phi Đoạt là bạn tốt của tôi, còn có Cố Tại Viễn, đều là bạn. Thế nào? Muốn để công ty Hắc đế đến chỉ đạo công ty than đá của ông ?”

      Mã Hữu Tài vừa thấy tên Hoắc Phi Đoạt và Cố Tại Viễn nhât thời sợ đến mức trừng to mắt, móng vuốt vai Ngũ Nhân Lệ lậo tức bỏ xuống, liếc Ngũ Y Y cái, giọng , “Tôi chỉ muốn đùa Lệ Lê chút.....Có cần nghiêm trọng vậy ?”

      xong, bộ dạng xun xoe vội vàng chạy .

      Ngũ Y Y bật cười.

      Ai da, ngại quá chú Hoắc à, lại gián tiếp lợi dụng chú rồi.

      ngờ, tên chú lại có tác dụng như vậy, người khác chỉ nhìn cái, liền bị dọa cho sợ hãi. Ha ha ha.

      Lúc này Ngũ Nhân Lệ mới thở dài nhõm, cảm kích nhìn Ngũ Y Y, tức giận , “Cái tên mập ghê tởm này, đêm nay cứ quấn lấy tôi. Cha cũng thèm để ý, còn bảo tôi phải tiếp đãi tốt. Thế nào là tiếp đãi chứ? Chẳng lẽ lại để cho tên mập đáng chết này tùy tiện sờ mó sao!”

      "Hừ, Ngũ Phong Tập chính là loại người này! Chỉ cần là việc có thể kiếm lợi cho mình, có lẽ ông ấy cũng sẵn sàng mang vợ con bán! Đúng là vô lại!”

      Ngũ Nhân Lệ giật mình, khẽ hít ngụm khí, “Y Y, làm sao lại dám ba như vậy?”

      " ra tôi cũng muốn ông ấy như vậy, tôi cũng trông ngóng người ba thấu tình đạt lý, đáng tiếc, thực lại khiến tôi nhìn thấu ông ấy." Ngũ Y Y lườm Ngũ Nhân Lệ cái thở dài, “Tôi, cho dù có như thế nào, đó vẫn là ba mình, chỉ có ông ấy phải xin lỗi tôi, còn tôi xin lỗi ông ấy. Phiền chết mất!”
      Last edited: 28/9/14

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 376:Nghĩa vụ của vị hôn thê 3

      Editor:Chu tước

      Vừa nghĩ tới cha chịu chi tiền để lập bia mộ cho mẹ, Ngũ Y Y lòng lạnh lẽo

      “Nhân Lệ! Chị sao chuyện cùng với nó vậy! Em nhìn lầm chứ? Chị còn cười với nó nữa?”

      Ngũ Nhân Lệ đẩy Ngũ Nhân Aí cái làm Ngũ Nhân Lệ thiếu chút nữa ngã xuống đất

      Ngũ Nhân Lệ nhìn Ngũ Nhân Tâm cùng Ngũ Nhân Aí tới, vội vàng cúi đầu, , “Em đâu có cười a, có cười. Mới vừa rồi cái tên chết tiệt họ Mã kia tới quấy rầy em….Dọa em sợ muốn chết”

      Ngũ Y Y nhìn ba chị em Ngũ gia đều ở đây, cũng có chuyện của , xoay người muốn khỏi chỗ này

      “Ngũ Y Y !”

      Ngũ Nhân Aí đột nhiên kêu tên của

      Ngũ Y Y dừng bước, quay đâu , “Chuyện gì? Muốn gì mau , tôi rảnh”

      Ngũ Nhân Lệ len lén nhìn chị cả cái, lại nhìn Ngũ Y Y , cộ rụt lại, dám lên tiếng

      Ngũ Nhân Aí cười hả hê , “Bắt đầu từ hôm nay, tôi muốn đến chỗ Tiêu Lạc ở”

      Ngũ Y Y nhíu mày, cắn môi

      Mặc dù biết trước, muốn đem chuyện quá khứ cho qua, nhưng nghe người khác vậy. trong long vẫn cảm thấy thoải mái

      ngờ, Tiêu Lạc nhanh như vậy muốn ở cùng với Ngũ Nhân Aí

      Tim, có chút nhói đau
      cắn răng cười lạnh , “ sao? Tôi biết rồi? Còn chuyện gì nữ ? còn tôi
      “Chỉ là muốn đặc biệt thông báo cho tiếng. Tiêu Lạc , căn nhà kia là để cho tôi với ấy ở chung”

      Ngũ Y Y cắn môi, cứng răn , “Yên tâm ,tôi có lý do gì để tìm ta cả”

      sao? Nếu giống như vậy tốt, tôi chỉ sợ đường lại muốn tìm ấy….”

      Ngũ Y Y nhanh chóng xoay người, nhìn chằm chằm Ngũ Nhân, lạnh lung , “Tôi này, nên quản cho tốt chồng của , để ta tìm tới tôi là tôi cảm ơn lắm rồi. Có biết , như vậy tôi rất phiền”

      Ngũ Nhân Aí cười, nhất thời sắc mặt cực kì khó coi

      Ngũ Nhân Tâm mạnh miệng cãi lại, “Tiện nhân! rể tôi mới tìm đến loại người như mày…Mày cho mày là ai? Đừng tự dát vàng vào mặt mình như vậy! Tao nhổ vào! Mày là cái thá gì a!”

      Ngũ Y Y hí mắt nhìn chằm chằm Ngũ Nhân Tâm, nhấn mạnh từng chữ, “Ngũ nhị tiểu thư, hết cứu rồi! Diện mạo đẹp, tính tình khác gì hổ cái, vậy mà muốn Hàn Giang Đình để ý tới mình, nằm mơ giữa ban ngày rồi.Đại tiểu thự, chồng ta nếu như muốn đến quấy rầy tôi, mấy lời ngon ngọt ta với tôi, nếu tôi vui chắc cùng ta chơi đùa chút, phải cẩn thận nha”

      Lãnh khốc xong, Ngũ Y Y huýt sáo, tay nhét vào túi quần, tiêu sái rời

      Ngũ Nhân Tâm giận đến phát điên, “Chị!Chị!Chị nghe con tiện nhân đó ? ta muốn chơi đùa với rể đó! Đây là loại đàn bà gì a, tâm đê hèn như vậy, da mặt là dày a, cũng biết cái gì gọi là liêm sỉ sao?!”

      Ngũ Nhân Aí nhíu mày, “Chỉ là…. ta nhắc nhở chị, được để Tiêu Lạc cơ hội tiếp xúc với Ngũ Y Y”

      Ngũ Nhân Tâm nảy sinh ý nghĩ độc ác,tay nắm chặt lại, “Em muốn đem con đó xé thành từng mảnh!”

      Ngũ Nhân Lệ đụng đụng Ngũ Nhân Tâm, “Chị hai đừng nữa, Hàn Giang Đình tới kia”

      “A?Chỗ nào?”

      Ngũ Nhân Tâm vẻ mặt hung thân biến mất, thấy Hàn Giang Đình lập tức trở nên dịu dàng thướt tha tới, Hàn Giang Đình bộ dạng phong lưu, miệng nhai kẹo cao su, cà lơ phất phơ hỏi, “Có thấy con dâu nuôi từ bé của tôi đâu ?”

      Con dâu nuôi từ bé, ba chị em Ngũ gia nghe thấy liền trơn mắt há mồm

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :