1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Một đêm mê loạn: Đại ca xã hội đen đừng tới đây (Hoàn- Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 356: Tìm chỗ ấm áp 3

      Editor: Diệp Thanh Trúc

      Khoé miệng Ngũ Y Y giật giật

      phải chứ như vậy mà trở thành tội nhân thiên cổ? L

      "Được được! Xin các người đừng như vậy nữa!"

      Ngũ Y Y giơ tay lên đầu hàng: "Các người tôi tức giận là tôi tức giận , được chưa? Tôi lập tức đem công chuộc tội, đưa cái này cho Hoắc cục cưng ăn, được chưa?"

      A Trung và lão quản gia ở đối diện gật đầu mạnh "Nhanh lên!"

      Ngũ Y Y dẩu miệng cao, trợn trắng mắt, dậm chân cái ra ngoài.

      Sửa sang lại bốn món ăn, mang bát đũa theo, Ngũ Y Y kéo bàn ăn tới trước cửa thư phòng.

      A Trung bước qua, gõ cửa giùm Ngũ Y Y.

      Cộp cộp cộp.

      Bên trong có bất kỳ thanh gì, "mời vào" hay "ai đó" đều nghe được.

      Ngũ Y Y bĩu môi, nhìn nhìn A Trung.

      A Trung nhe răng Ngũ Y Y, đụng vai , ý muốn chuyện.

      Ngũ Y Y bất đắc dĩ dàng phải dẩu miệng : "Tôi có thể vào ?"

      A Trung và Ngũ Y Y cùng dán tai lên cửa, cuối cùng cũng nghe được câu ngắn gọn từ bên trong "Vào "

      A Trung nhếch miêng, nở nụ cười.

      Miệng Ngũ Y Y dẩu lên càng cao.

      là, ràng người tối qua bị ăn sạch là , kết quả hôm nay lại phải phe phẩu cái đuôi đến nịnh bợ .

      Đây chính là đổi trắng thành đen đấy!

      A Trung vặn mở cửa cho Ngũ Y Y để đưa bàn ăn vào thư phòng.

      Hoắc Phi Đoạt vẫn đưa lưng về phía cửa, mặt hướng ra ngoài cửa sổ.

      Ngũ Y Y thầm đánh giá sau lưng Hoắc Phi Đoạt, quả là lưng hùm vai gấu!

      Hoăc Phi Đoạt chớp chớp mắt, nhàn nhạt : "Em muốn gì?"

      "Vậy cái đó...."

      "Nếu em vẫn muốn mặc cả với tôi, vậy ra ngoài ."

      " phải....."

      Hoắc Phi Đoạt chậm rãi chuyển người, nhìn lên bàn ăn sửng sốt chút.

      Tiếp theo, trong con ngươi hẹp dài thoáng qua vui mừng.

      "Em đây là có ý gì?"

      Hoắc Phi Đoạt nhìn bàn ăn bĩu môi.

      Ngũ Y Y khẩn trương nhe răng cười: "Ha ha, mang cơm đến cho ."

      Ngũ Y Y đặt thức ăn trước mặt Hoắc Phi Đoạt, lấy lòng : " phải vẫn chưa ăn cơm à? Nhân là thiết cơm là thép, ăn bữa rất đói. Sao có thể ăn cơm chứ? Cực kỳ tốt cho cơ thể."

      Hoắc Phi Đoạt nhướn mày Ngũ Y Y: "Em sợ thân thể tôi tốt?"

      "A.... Đương nhiên rồi! Tôi hy vọng Thọ Dữ Thiên Tề, Nhật Nguyệt Đồng Huy (thọ cùng trời đất, rực rỡ cùng nhật nguyệt) ... Cái đó, tôi thề tôi vì chuyện hôm qua mà nguyền rủa sớm gặp thượng đế đâu."

      Hoắc Phi Đoạt nhích lại gần chỗ tựa lưng, hừ lạnh: "Xem ra là có nguyền rủa."

      " có! có! Còn chưa nhắc đến nữa!"

      A, hình như là lỡ miệng.

      Ngũ Y Y bịt miệng, chớp chớp mắt, sợ hãi nhìn Hoắc Phi Đoạt.

      "Hừ! Biết ngay cái đầu hạt dưa kia của em có ý kiến gì hay mà!" Mặc dù như vậy nhưng sắc mặt có chút dịu .

      Hoắc Phi Đoạt nhìn đồ ăn.

      Ngũ Y Y lập tức lắc lư theo gió tới gần, đưa đũa đến: "Những món ăn này đều rất tốt, dinh dưỡng cực kỳ toàn diện, cũng rất tốt cho thân thể. Đừng thất thần, mau ăn . Đồ lạnh rồi ngon nữa, cũng tốt cho dạ dày. Tới đây, mau ăn ."

      Ngũ Y Y vẫn lải nhải, đặt đôi đũa vào tay Hoắc Phi Đoạt, dùng thìa lấy đồ ăn vào bát .

      Chương 357: Tìm nơi ấm áp 4.

      Edotor: Diệp Thanh Trúc.

      Ngũ Y Y mở to mắt nhìn miệng Hoặc Phi Đoạt, như là chờ đứa trẻ ngoan mở miệng ăn chút gì đó.

      Hoắc Phi Đoạt bị nhìn chằm chằm, nhịn được phải nhấc đũa lên.

      Ngũ Y Y thấy ăn, lập tức vui sướng đến khoa chân múa tay.

      Giống như là bộ của , cực kỳ khảnh ăn, khó khăn lắm mới có lần ăn ngấu nghiến.

      Ngũ Y Y thiếu chút nữa vỗ Hoắc Phi Đoạt vài cái, khen ngợi vài câu rất ngoan.

      May là còn chút tỉnh táo, làm chuyện đó.

      Hoắc Phi Đoạt tiếng động chậm rãi ăn đồ.

      Đột nhiên phát giác, bữa cơm này rất say nồng.

      Bên người có Ngũ Y Y lải nhải, quanh người đều trở nên ấm áp giống như được mặt trời chiếu xuống, đồ ăn cũng ngon miệng hơn.

      Đúng là chuyện kỳ diệu

      ăn thêm cái này , ăn nhiều chút, bộ dạng cao lớn như vậy tại sao còn ăn ít hơn tôi thế? được kiêng ăn! Tới đây, ăn cái này .”

      Ngũ Y Y nhìn Hoắc Phi Đoạt ăn, hận thể nhét cả bốn món bàn vào bụng , tốt nhất là cả chén đĩa cũng vào đó mới tốt.

      Hoắc Phi Đoạt hơi vui vẻ nhưng biểu cảm mặt vẫn lạnh lùng, thuận miệng hỏi: “ Em ăn chưa?''

      “Đương nhiên!”

      “Ăn no chưa?”

      “Đương nhiên là no rồi! Tôi chưa bao giờ ngược đãi dạ dày của mình cả!”

      Hoắc Phi Đoạt hơi gật đầu.

      đột nhiên nhíu mày, nghi ngờ nhìn bàn tay của Ngũ Y Y đặt ghế dựa: “Tại sao trông em như là giám sát tôi ăn vậy?”

      Ngũ Y Y sảng : “ cho là tôi muốn giám sát sao? phải chứ A Trung họ.... “

      đột nhiên ngừng lại, dám nữa.

      Ngũ Y Y mở to mắt nhìn Hoắc Phi Đoạt.

      Quả nhiên, Hoắc Phi Đoạt thông minh như vậy, tuy chỉ nghe nửa nhưng đoán được bảy tám phần, nhất thời cau chặt mày, đặt đũa xuống.

      “A Trung uy hiếp em đưa cơm vào?”

      Ngũ Y Y uất ức gật đầu giải thích: “Kỳ có cho tôi mười lá gan tôi cũng dám giám sát ăn, đó, tôi dám đâu. đừng tức giận... “

      Mặt Hoắc Phi Đoạt lạnh băng: “Nếu phải A Trung uy hiếp em vào, em tới đưa cơm, phải ?"

      Ngũ Y Y xoa xoa mũi: “Ừm, Họ là tôi làm tức ăn được cơm mà.”

      “Em ra ngoài .” Hoắc Phi Đoạt xoay mặt qua chỗ khác.

      “A?” Ngũ Y Y biết phải làm sao.

      Ra ngoài sao? Tại sao lại cảm thấy Hoắc lão đại càng ngày càng tức giận thế?

      Nếu bây giờ mà ra. A Trung thả chó cắn mất!

      Lúc vừa bước vào chu A Trung , nếu thể khiến Hoắc lão đại ăn vui vẻ, thoải mái, thả chó ra cắn .

      “Nghe hiểu lời tôi à? Em ra ngoài!” Hoắc Phi Đoạt phiền toái cau mày, đẩy cái mông tựa vào ghế ra.

      Ngũ Y Y bất đắc dĩ, đành phải thu dọn bát đũa, mờ mịt ra ngoài.

      vừa ra ngoài Hoắc Phi Đoạt liền xoa huyệt thái dương, gạt mấy quyển sách bàn xuống.

      Ngũ Y Y nhanh như vậy ra khiến A Trung và lão quản gia đều kinh ngạc.

      “Tại sao ra rồi? Hoắc tiên sinh ăn cơm chưa?”
      Last edited by a moderator: 14/9/14
      dunggg thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 358: Tìm nơi ấm áp 5

      Lão quản gia nhìn nhìn ban ăn, có vể động vào chút.

      A Trung cau mày chất vấn Ngũ Y Y: “Đại ca ăn cơm có vui vẻ ?”

      Ngũ Y Y lập tức nhe răng cười giả lả: “Rất vui! Vô cùng vui vẻ! Hoắc lão đại còn kích lệ tôi là Ngũ Tinh phục vụ rất tốt! nhìn xem nè, đồ ăn này nè, đều ăn qua, mấy người mở to mắt ra mà xem nè, đây là dấu vết ăn qua. Thế nào, chú A Trung, Đại Cẩu của chú vó thể thả ra nữa ?”

      Ngũ Y y vái lạy A Trung.

      A Trung ho khan tiếng, : “ ra nơi này có chó”

      “A! chú gạt tôi, Chú!”

      ra thit, chúng tôi nuôi chó ở nhà xưởng.”

      “Hừ! Chú A Trung, sau này chú gì tôi cũng tin, như vậy mà lại lừa đứa bé, già mà kính.”

      Ngũ Y Y đến ghế sòa, bắt đầu ăn trái cây.

      Cửa thư phòng đột nhiên mở ra, Hoắc Phi Đoạt ra.

      Ngũ Y Y sợ tới mức ngồi thẳng người, ngay cả hoa quả cũng dám ăn.

      A Trung và lão quản gia tất cả đều im lặng, cúi đầu.

      Hoắc Phi Đoạt cũng thèm nhìn, lên lầu : “A Trung, chuẩn bị xe, tôi thay quần áo xong rồi luôn.”

      “A, phải ? Đại ca, hôm nay phải là chủ nhật sao?” Tại sao lại đến công ty chứ?

      Vẻ mặt A trung hiểu.

      nhảm vừa thôi!”

      A Trung cúi đầu, dám thêm lời nào.

      Ngũ Y Y trợn tròn mắt, chạy đến hỏi A Trung, “Này, chú A Trung, mấy người đến công ty làm việc, vậy tôi sao? Tôi phải làm sao?”

      A Trung trợn trừng mắt, “? cứ ở đây tiếp tục ăn chùa, uống chùa và làm việc !”

      Ngũ Y Y giương mắt nhìn lúc sau mới lắp bắp phản bác lại, “Tôi, tôi ăn chùa, uống chùa, làm việc lúc nào? Tôi có làm việc mà!”

      Được rồi, thừa nhận, cũng có làm gì cả, thân là nữ giúp việc của Hoắc Phi Đoạt, đúng là xứng đáng.

      Nhưng mà. . . dầu gì tối qua cũng là Hoắc lão đại chăm sóc ! Đây là việc vô cùng mệt mỏi!

      cũng cực khổ mà!

      Hoắc Phi Đoạt sau khi thay quần áo chỉnh chu xuống lầu, khuôn mặt tuấn tú Quốc sắc thiên hương, dáng người kiệt xuất, bước chân mạnh mẽ đầy uy vũ.

      Ngũ Y Y vẫn ru rú trông sofa nhìn ngắm Hoắc Phi Đoạt lúc lâu, thế nhưng lại kìm được lòng mà ngây người vài giấy

      Được rồi, muốn nhắc nhở bản thân lần nữa: chuyện tối hôm qua, chính là được thơm lây rồi.

      Hoắc Phi Đoạt, liếc mắt cái nhưng thèm nhìn Ngũ Y Y, cứ như vậy tiêu sai ra ngoài.

      Ngũ Y Y chạy chân trần, lạch bạch chạy đến cửa, bám lấy tấm kính nhìn ra ngoài, mãi đến khi Hoắc Phi Đoạt ngồi lên xe mất, lúc này mới nhàng thở ra.

      Bá Vương ở nhà, cuối cùng tâm tình của cũng có thể yên tĩnh rồi.

      Tối hôm qua hỗn loạn như vậy. . .

      Nó cũng là cái gai trong lòng !

      Điện thoại nhà vang lên, lão quản gia vui vẻ đến nghe điện thoại, ngừng à à à, còn gật đầu phối hợp.

      Ngũ Y Y nằm sofa, nhắm mắt lại, trong đầu vô cùng hỗn loạn,

      Vậy mà thể phân biệt, tối hôm qua làm loạn, biết là nên vui hay nên buồn.

      “Ngũ tiểu thư?”

      thanh của lão quản gia vang lên bên cạnh.

      Ngũ y y nhanh chóng mở mắt nhìn, “À? Có chuyện gì sao, Bác quản gia?”

      “Đây giao cho .” Lão quản gia đưa đến tờ giấy.

      “A? Cho tôi? Cái gì thế?”

      Ngũ Y Y tò mò nhận lấy tờ giấy, nhìn nhìn, đầu toàn vạch đen.

      Nghiến răng nghiến lợi, “Đây là chuyện gì thế?”


      Chương 359: Tìm nơi ấm áp 6

      “Vừa nãy, cũng nghe thấy rồi, tôi vừa nhận điện thoại của Hoắc tiên sinh, ngài ấy , tôi đều nhớ rất kỹ. Hoắc tiên sinh , đây là những việc cần làm.”

      Ngũ Y Y hung hăng gật đầu, “Làm nửa ngày, đây chính là lệnh truyền của Hoắc lão đại à! Tiểu tử này giỏi!”

      Mí mắt lão quản gia run lẩy bẩy.

      Này Ngũ tiểu thư, làm sao dám bọn họ làm việc cho Hoắc tiên sinh là tiểu tử chứ? Rất bất kính, rất bất kinh!

      Ngũ Y Y dụi mắt, xem lại tờ giấy

      Phía có viết vô số điều:

      Lau sàn phòng ngủ chính hai lần.

      Thay drap giường phòng ngủ chính, giặt sạch , ghi chú , dùng tay.

      Tất cả nội y trong phòng tắm đều phải giặt bằng tay.

      Dùng dung dịch khử trùng tẩy rửa bồn tắm lớn ở phòng ngủ chính lần,

      Sắp xếp lại tất cả áo của Hoắc tiên sinh, phân loại theo màu sắc.

      Còn chưa xem xong, Ngũ Y Y tức giận muốn ngất xỉu rppfo.

      Hóa ra ta làm, nhưng cũng cho nghỉ ngơi!

      Hoắc Phi Đoạt, người này đúng là lòng dạ hiểm độc!

      Lão quản gia thúc giục Ngũ Y Y, “Ngũ tiểu thư, việc này nên làm nhanh , Hoắc tiên sinh của chúng ta có tính thích sạch , giữ ở nơi này chính là nể mặt , đừng có làm dơ phòng của ngài ấy.”

      Mặt Ngũ Y Y lúc đỏ lúc trắng.

      làm dơ phòng của Hoắc Phi Đoạt?!!!!

      Ngũ Y Y suy nghĩ, quả đúng là tối hôm qua là người làm dơ phòng ngủ của Hoắc Phi Đoạt, ôi, đừng gì nữa, làm việc thôi.

      Ngũ Y Y cúi đầu, thở dài về phía cầu thang lên lầu.

      Im lặng! mồ hôi như mưa.

      Tâm drap giường!

      Giặt sạch đồ lót của hai người.

      Lộc cộc lộc cộc lộc cộc.

      Vậy mà áo lót của hai người nằm cùng chỗ. . .

      Cuối cùng sắp xếp lại áo sơ mi của Hoắc Phi Đoạt Ngũ Y Y muốn chết.

      phòng chứa quần áo rất lớn, còn lớn hơn so với phòng ngủ của , bên trong phòng, khắp nơi chỉ toàn là áo của Hoắc Phi Đoạt.

      Từ mỏng đến dày

      Từ màu sáng đến màu tối.

      “Má ơi, ở đây cũng phải có mấy trăm cái? A a a, mệt muốn chết!”

      Ngũ Y Y ngồi trong phòng chứa quần áo, rên rỉ đứng lên.

      Hoắc Phi Đoạt đến công ty, có rất nhiều nhân viên tăng ca, đột nhiên nhìn thấy Hoắc Phi Đoạt giá lâm, tất cả đều sợ đến mức câm như hến.

      Hoắc Phi Đoạt di qua cái cửa nhíu mày, quay trở lại, nhìn trong phòng kia, hỏi, “Tại Viễn, tai sao cậu ở trong này?”

      Cố Tại Viễn xem bản vẽ thiết kế cùng với kỹ sư đột nhiên giật nảy mình, xoay mặt mơ hồ nhìn phd, “A, Lão đại? phải hôm nay là chủ nhật ở nhà ôm ấp phụ nữ sao? Tại sao lại đến công ty thế?”

      nhắc đến thôi, nhắc đến Hoắc Phi Đoạt đen mặt.

      Cố Tại Viễn tự cho mình cái tát

      đúng là mồm rộng, mở bình sao biết bên trong có chuyện gì hư hỏng!

      Hai Đại phú hào tụ họp cùng chỗ, đến quán bar phía dưới công ty uống rượu.

      ai trong quán bar, trong quán bar to, cũng chỉ có Hoắc Phi Đoạt và Cố Tại Viễn.

      giờ trước, nơi này có rất nhiều người tụ tập, sàn diễn có những bài nhạc mạnh mẽ kích thích.

      giờ sau, nơi này liền biến thành quan bar tươi mát rồi.

      Bên ngoài quán bar, đường là những người trẻ tuổi, ngừng oán giận.

      “cái bar đó có bao giờ đóng cửa đâu? Tại sao hôm nay lại đột nhiên đóng cửa thế?”

      “Trời ơi, tôi chơ vui vẻ, bị người này đuổi ra ngoài, nếu phải bọn họ có súng, ông đây đánh nhau với đám người đó rồi! Dựa vào cái gì mà dám đuổi ông đây ra ngoài?”.
      Last edited by a moderator: 14/9/14
      dunggg thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 360: Tìm nơi ấm áp 7

      Editor:Chu tước

      “Tôi nghe được mấy người đó , phải là đóng cửa, hôm nay hình như có nhân vật quantrọng nào đó tới đây, bọn họ bao hết quán này”

      Hoắc Phi Đoạt ngã lưng vào sô pha, hài lòngđong đưa đôi chân dài

      Cố Tại Viễn dựa vào quầy bar uống rượi

      “Lạo đại, , sao lại ra đây? phảinhóc con đó ở chỗ sao?”

      Cố Tại Viễn hỏi Hoắc Phi Đoạt, nhưng ai đókhông thèm trả lời chỉ lo ừng ực uống rượi

      Hoắc Phi Đoạt nhíu chân mày, đơn giản , “ Có chút nản chí rồi. Còn cậu sao? Cậu phải chưa bao giờ làm thêm sao? Bình thương ở công ty cũng khó thấy mặt, thế nào cả ngày chủ nhật cũng muốn theo tới công ty”

      “Ai, ai, số tôi khổ a! Vừa nhắc tới, cái này là lịch sử đầy chua sot và huyết lệ của em a”

      Hoắc Phi Đoạt miễn cường cười cái, ngồithẳng lưng, lấy ly rượi, uống cạn

      Hoắc phi Đoạt cho tới bây giờ luôn nổi danh là gian trá, mặc kệ là buôn bán hay thủ đoạn cạnhtranh, nếu ra ngoài đàm phán hay dự tiệc, đều là tình kế người khác, có thể đấu lại

      từng thấy uống rượi, nhưng chừa từngthấy say bao giờ

      Tửu lượng người này như thế nào, ai biết được

      Hoắc Phi Đoạt uống rượi rất trầm lăng, ngườikhác luôn uống nhanh hơi, nhưng lại thích từ tống uống từng chút

      Cho nên, thấy hơi uống cạn ly rượi, Cố Tại Viễn giật mình

      Hoắc lão đại làm sao vậy? Xem ra lần này có chuyện hay rồi?

      Cố Tại Viễn lập tức nghĩ tới: Hoắc ca thời điểmbị kích thích, rất thích tìm người luyện tập vớimình

      Nhớ tới võ công cao cường của lão đại nhà mình, Cố Tại Viễn da đầu liền tê dại

      “ Lão ca, đừng uống nhanh như vậy, uốngtừ từ thôi, uống nhanh say đấy”

      Cố Tại Viễn sợ hãi khuyên ngăn Hoắc phi Đoạt

      Hoắc Phi Đoạt lấy tay ngăn lại, tiếp tục uống rượi, trầm giọng hỏi, “ Chuyện của cậu làm sao”

      “Ai nha, mới nhớ, em muốn tìm cáihố chôn mình a! Tối hôm qua, quá xấuhổ xấu hổ mà, lão tử dạo chới trong bụi hoa nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên mất mặtnhư vậy”

      trọng điểm”

      “Oh, trong điểm trọng điểm. Chính là lúc tận hứng với đàn bà, bị độtnhiên xông vào. Cái này , xông vàonhầm phòng còn thèm đóng cửa, kết quả, làm em lạnh cóng đến nỗi chảy nước mũi. Khốn nỗi nó lại chảy xuống mặt cái nằm bêndưới! Ai , là mất mặt! Em chưa rừng bị mất thể diện như vậy! Em , lúc đó nếu nước mũi chảy xuống miệng kia…..Em thề đụng tới đàn bà nữa! Đóng cửa, tu thân”

      Hoắc Phi Đoạt ngồi nghe, miệng cũng câu lên

      Cố Tại Viễn thầm thở hơi

      Tốt rồi, nhờ có tế bào hài hước của , lão đạiít nhất cũng buồn nữa

      Hoắc Phi Đoạt uống cạn ly rượi, “ Cậu bahoa”

      có ba hoa! Là chuyện 100% đấy!”

      Hai huynh đệ tốt vừa uống rượi, vừa chuyện phím, thời gian cũng dần dần trôi

      Mang theo mùi rượi, cảm giác sáu phần say

      “Hoắc tiên sinh về? Có muốn uống chút canh giải rượi ?”

      Lão quản gia đuổi theo Hoắc Phi Đoạt hỏi

      cần, tôi sao” Hoắc Phi Đoạt khoát khoát tay, đem áo khoát vứt lên sô pha, đilên lầu


      vào phòng ngủ, dựa theo ánh đèn nhàn nhạt, Hoắc Phi Đoạt híp mắt laị

      vào phòng ngủ, Hoắc Phi Đoạt dựa ngườivào khung cửa
      dunggg thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 361: Tìm nơi ấm áp 8

      Editor: Chu tước

      chiếc xe giường King size, Ngũ Y Y thân hình bé nằm chính giữa.

      thân mình vặn thành hình bánh quai chèo, tay còn đè lên áo sơ mi của .

      Xem ra, bé này nằm đè lên chồng áo mới của mà ngủ rồi

      là!

      Hoắc Phi Đoạt nhịn được cười nhạt

      tới, đem mấy cái áo sơ mi đắt tiền bị làm nhàu nhàng rút ra tùy tiện ném qua bên, chỉnh lại tư thế cho , lấy chăn đắp lên

      Ngũ Y Y bị động tỉnh lại, mở mắt, ánh mắt vừa vặn chống lại khuôn mặt tuấn tú cúi xuống của Hoắc Phi Đoạt

      “A! trở lại” Ngũ Y Y còn tưởng Hoắc Phi Đoạt muốn hôn

      Mặt của cách mặt gần như vậy để làm gì a, là cho người ta hiểu lầm

      “Ừ" Hoắc Phi Đoạt dựng thẳng người, bắt đầu cởi quần áo

      Ngũ Y Y bị dọa vội vàng nhảy xuống đất, cà lăm “ Cái kia, áo sơ mi của nhiều.... tôt sửa tới bây giờ cũng hết, dù sao còn ngày mai nữa, tôi ngày mai sửa xong cho . nghỉ ngơi tôi quấy rầy nữa”

      Ngũ Y Y muốn chạy, lại bị Hoắc Phi Đoạt bắt được cổ tay kéo lại

      Ngũ Y Y sợ hãi quay mặt nhìn

      "...Em ngủ ở đây.”

      Hoắc Phi Đoạt dễ dàng ra mấy chữ

      Nếu phải uống say, mấy lời này

      “A” Ngũ Y Y run lên, lập tức lắc đầu " cần, tôi ngủ phòng khách cũng được”

      Muốn thoát khỏi bàn tay kia, nhưng cố gắng mấy cũng thể thoát khỏi giam cầm của

      Ngũ Y Y luống cuống, mí mắt run lên, len lén nhìn Hoắc Phi Đoạt

      phải đâu? Hoắc lão đại phải là uống say rồi muốn cùng lăn lên giường với chứ?

      Hoắc Phi Đoạt thở dài byông tay, xoag người chỗ khác

      rất sợ, nếu nhịn được, dùng sức mạnh bức ép

      Nếu là như vậy, còn cách nào có thể vãn hồi

      muốn, chỉ là thân thể, mà còn trái tim của nữa

      Ngũ Y Y thừa lúc Hoắc Phi Đoạt thất thần, nhanh chóng chạy ra ngoài

      Hoắc Pht Đoạt thở dài, nhanh chóng tắm

      Trong đầu lại nghĩ tới giả thiết khác

      Nếu là Tiêu Lạc, chạy , đúng ?

      Ngũ Y Y chui vào phòng khách, đè lại trái tim đập liên hồi

      Mình làm sao vậy!

      Mới vừa rồi ở trong phòng Hoắc Phi Đoạt, suýt nữa đồng ý ngủ lại với rồi!

      là hoang đường mà!

      sao lại có ý nghĩ như vậy chứ

      " được nghĩ bậy, được nghĩ bậy. được nghĩ bậy” Ngũ Y Y vừa niệm chú ngữ vừa vào phòng tắm

      Thời điểm sửa áo cho Hoắc Phi Đoạt, mắt suýt nữa mở ra, ngủ chút liền ngủ tới bây giờ

      tạt tắm rửa sạch , nằm lên giường, thế nào cũng thể ngủ tiếp được

      Lăn qua lộn lại

      con dê, hai con dê, ba con dê…

      Đếm tới đếm lui hơn 700 con rồi, nhưng vẫn ngủ được

      lại , hai hai lại hai...

      Khẩu quyềt niệm đọc đọc lại mười mấy lần, cũng thể ngủ được

      Muốn điên rồi!

      Chẳng lẽ đây là hậu di chứng của thuốc kích tình?

      Nghĩ đến thuốc trợ tình, hình ảnh tối hôm qua với Hoắc Phi Đoạt lại lên trong đầu

      đáng chết, thế nào mà ngay cả chi tiết bé nhất cũng nhớ lại vậy?

      Ầm!

      Bên ngoài đột nhiên nổi lên mấy tiếng sấm, đem mớ suy nghĩ của Ngũ Y Y dọa cho bay mất

      Nhìn ra ngoài cửa sổ lúc tia chớp đánh xuống

      A! Sấm đánh trời mưa a?

      Đừng Đừng!

      Lại nổ thêm hai tiếng, cảm giác giống sắp đánh xuống người vậy, Ngũ Y Y bị dọa sợ hét lên tiếng, liền chui vào trong ổ chăn

      Chương 362: Tìm Nơi Ấm Áp 9

      Editor. Nguyên Nguyên


      Trời lạnh run.

      Sấm sét ngừng.

      Ngũ Y Y chịu được, để chân trần bỏ chạy ra ngoài.

      Thông thạo tìm được cửa phòng của Hoắc Phi Đoạt, cạch tiếng liền vào.

      đáng sợ, đáng sợ mà!

      Ngũ Y Y dừng lại, nhanh chóng chạy vào phòng ngủ chính, mặc kệ Hoắc Phi Đoạt ngủ ngon lành, xốc góc chăn lên, như con cá trạch chui vào.

      Hoắc Phi Đoạt ngủ nhíu mày lại.

      muốn hỏi ai, chợt bàn tay lạnh lẽo đặt lên bụng .

      Sau đó, cả cơ thể mềm mại của Ngũ Y Y dựa sát vào, dính sát vào người , cái mũi ướt sũng của dán chặt vào cánh tay .

      Cả nguời Hoắc Phi Đoạt đều căng thẳng lên.

      Vừa nghĩ muốn đưa tay ôm , nhưng làm việc, trước tiên bình tĩnh hỏi: “Em làm sao vậy?”

      Đầu Ngũ Y Y đều trốn trong chăn, giọng ồm ồm : “ đáng sợ, sét đánh đáng sợ. Tôi sợ bị sét đánh.”

      Hoắc Phi Đoạt run bắn người, dở khóc dở cười.

      sao. Xung quanh biệt thự này đều có cột phu lôi, có việc gì”

      Cả người Ngũ Y Y nhích lại gần : “Đừng đuổi tôi ! Để cho tôi ở lại đây ! Chờ hết sấm sét rồi tôi .”

      Hoắc Phi Đoạt híp hơi thập sâu, cảm thấy chỗ bụng dưới cũng khó chịu.

      Cả người ngày càng nóng lên.

      đáng chết! bé này, có biết làm như vậy giống như làm gì ?

      Tối hôm qua thưởng thức vẻ đẹp ngọt ngào người như vậy, giống như ăn phải thuốc phiện.

      Mùi thơm cơ thể , hô hấp của , thậm chí còn có thanh rên rỉ của đều làm cho nghiện.

      giống như khối nam châm hấp dẫn sâu.

      Bên ngoài tiếng sấm sét quả lớn, từ trước đến nay chưa từng xảy ra trận sấm sét nào mạnh mẽ như vậy.

      Trách được làm bé này sợ hãi như vậy.

      trận sấm sét kia, giống như đánh vào cửa sổ đáng sợ.

      Hoắc Phi Đoạt kìm lòng đậu khép cánh tay lại, ôm chặt Ngũ Y Y.

      Xoa dịu !

      Hoắc Phi Đoạt sức sống lớn, cả người như lửa than, tả ra ngoài lượng nhiệt nóng.

      Ưm….

      Đột nhiên nghe Hoắc Phi Đoạt phát ra tiếng hừ lạnh.

      A! Hoắc Phi Đoạt làm sao vậy? Sao lại than vậy?

      Chẳng lẽ đụng trúng đầu sao?

      Ngũ Y Y dựa sát vào người Hoắc Phi Đoạt đem đầu từ trong chăn nhô ra, ngẩng lên nhìn Hoắc Phi Đoạt.

      Nhờ vào ánh sáng mờ nhạt trong phòng. Ngũ Y Y có thể nhìn thấy ánh mắt sâu thẳm của , chính cũng nhìn chằm chằm vào !

      uống rượu sao?”

      Ngũ Y Y bị hù dọa, nhịn được liền hỏi.

      Cái mũi ngửi ngửi, đều là mùi rượu.

      Nhưng mà loại rượu này có mùi thơm ngát, xem ra buổi tối Hoắc Phi Đoạt uống rượu đỏ ít.

      “Ừm, uống chút.”

      Hoắc Phi Đoạt khàn giọng trả lời.

      “Bên ngoài sét đánh nghe được ? thanh rất lớn, rất dọa người. Tôi sợ đến mức ngủ được. Trước tiên cho tôi ở lại đây chút, đợi cho hết sấm sét tôi liền, có được ?”

      “Được.”

      Hoắc Phi Đoạt trả lời ngắn gọn, nhìn hai mắt của bao phủ tầng sương mù nhìn say mê, Ngũ Y Y muốn chuyện, phát gương mặt Hoắc Phi Đoạt ngày càng đến gần.

      Cơ thể hơi nghiêng chút, cánh tay bị Ngũ Y Y gối lên, cánh yay kia thuận thế ôm lấy eo , gương mặt tuấn tú tìm đúng môi , nhàng hôn xuống.

      Chương 363: Tìm Nơi Ấm Áp 10

      Editor: Nguyên Nguyên


      Ưm!

      Ngũ Y Y mở to hai mắt, trong Iúc nhất thời ngây ngẩn cả người

      hôn rồi!

      lại kích động chút nào, cũng sợ hãi, cũng có ác cảm với nụ hôn này, bị ôm trong lòng, bị nhàng hôn, lại cảm thấy an toàn, ấm áp như vậy.

      Hoắc Phi Đoạt hôn rất ôn nhu, từng chút từng chút nhấm nháp môi , cũng tiến công vội vã.

      Ngũ Y Y vẫn ở trạng thái ngây ngốc ngớ ngẩn.

      vùng vẫy, cũng cự tuyệt.

      Nhìn gần như vậy Hoắc Phi Đoạt đẹp trai, mặc cho tùy ý nhắm nháp.

      “Đêm nay…. Đừng .”

      Hoắc Phi Đoạt cất giọng trầm thấp nỉ non, đột nhiên tăng mạnh nụ hôn, cạy mở hàm răng ra, chiếc lưỡi nóng ấm tiến quân thần tốc.

      Ưm, ưm……

      Ngũ Y Y lập tức thể hít thở, từ từ nhắm mắt lại, hồ đồ đáp trả lại .

      A.

      Nụ hôn của làm Hoắc Phi Đoạt tệ dại, nhịn được rên vài tiếng.

      Bàn tay bé của Ngũ Y Y chạm vào bụng dưới của , làm cả người càng căng thẳng.

      Tay Hoắc Phi Đoạt luồn vào trong áo ngủ của , ấn ấn nhào nặn ngực , loại da thịt tiếp xúc với nhau làm cả người Ngũ Y Y run lên, sau đó thể khống chế rên rỉ ra tiếng.

      “Ưm…..A…..”

      Ngón tay lại xoa lên nơi mẫn cảm ngực , khơi dậy lên vô số dòng điện, lông tơ người Ngũ Y Y đều dựng thẳng lên, nhịn được hít hơi khí lạnh, cả người run rẩy theo.

      Hoắc Phi Đoạt để phản đối câu nào, hôn càng sâu hơn, càng dữ dội hơn, càng mạnh hơn. Hận thể đem lưỡi nuốt vào.

      nụ hôn mãnh liệt qua , hôn Ngũ Y Y cả người đều mềm yếu, thể hít thở, đầu óc đều đình trệ hết rồi.

      Trong bóng tối, người đàn ông như con thú dữ rất mạnh mẽ cường tráng, thở gấp kịch liệt, hoang mang.

      “Làm người phụ nữ của tôi …..” Hoắc Phi Đoạt hôn , khàn giọng nỉ non: “Tôi thích em……”

      Oanh......

      Ngũ Y Y mờ mịt.

      Có phải nghe lầm rồi ?

      Sao lại nghe Hoắc Phi Đoạt vừa mới , ta thích ?

      Là thích sao?

      Hoắc lão đại công ty Hắc đế thích Ngũ Y Y ?

      Có phải là ?

      trận ngưa ngứa làm Ngũ Y Y tỉnh táo lại, cúi đầu nhìn xuống, Hoắc Phi Đoạt hôn 'tiểu đào’ của , từ góc độ này nhìn xuống, tư thế này mị.

      Chịu được rồi!

      “A a a! chút! Đừng như vậy! Rất ngứa!”

      Thần kinh cả người Ngũ Y Y như bị trêu ghẹo, hận thể dùng sức vặn vẹo cơ thể, mượn việc này gạt bỏ kích thích trước ngựcỊ

      Hoắc Phi Đoạt vẫn nhấm nháp , giống như mút trái cây ngọt ngào.

      Ở phương diện này Ngũ Y Y như người mới học, hoàn toàn khống chế được loại nhiệt nóng này, thét chói tai lên.

      bàn Hoắc Phi Đoạt di chuyển xuống dưới, tìm được đùi , nhàng vuốt ve.

      “A…..”

      Ngũ Y Y hậu tri hậu giác, cảm giác như nhị hoa của mình bị người ta chạm vào, khó chịu kẹp hai chân lại.

      , , tay …..Đừng…..”

      Hoắc Phi Đoạt đánh tay cái, Ngũ Y Y sắp điên rồi.

      dưới đều giữ được……. Ngũ Y Y đối với chuyện đương này sao có thể chịu đựng được!

      Ông trời ơi! Loại cảm giác này ngứa, Iàm cho người ta sắp điên rồi, như lơ lửng chín tầng mây vậy!

      Ngũ Y Y há to miệng, nhanh chóng hít thở, biết làm sao liền rên rỉ.

      Ngón tay Hoắc Phi Đoạt đột nhiên dừng lại, Ngũ Y Y như thiên đường đột nhiên từ cao rơi xuống, cảm thấy trống rỗng khó chịu.

      “Ưm, đừng…….”

      Đừng có ngừng…..

      Chương 364: Tới cùng muốn làm gì.

      Editor: Diệp Thanh Trúc.

      tăng lực ở hai chân, hai mắr mất tiêu cự, theo nhu cầu của cơ thểnhích lại gần Hoắc Phi Đoạt.

      dám, phải làm người phụ nữ của tôi.:

      Hoắc Phi Đoạt hôn lên vành tai , giọng .

      Ngũ Y Y chỉ có thể thở gấp, được gì.

      Chết tiệt, tại sao lại muốn tay hoạt động tiếp?

      tới là để tránh sét mà, tại sao lại biến thành như vậy?

      kì lạ, tại sao khi nghe thấy Hoắc lão đại thích mình, kích động như thế, hưng phấn như thế, vui vẻ như thế.

      Mà bây giờ, thân thể của bị làm cho run rẩiy, những bài xích mà còn sinh ra mong muốn kỳ lạ.

      Dù gì tối qua chuyện gì nên xảy ra cũng xảy ra rồi, hai người bọn họ có xảy ra chuyện đó lần nữa có sao?

      Hỗn loạn nhớ lại như vậyđều bị cảm xúc của Ngũ Y Yphản đối, cự tuyệt, cứ thuận theo tự nhiên mà phát triển .

      Hai cánh tau trắng nõn của Ngũ Y Y bám víu cổ , đôi mắt sương mù tản ra ánh sáng động tình.

      Động tác này chẳng khác nào mời gọi cả!

      Thân hình của Hoắc Phi Đoạt bị lửa nóng thiêu đốt. Đôi mắt của sâu thẳm mà nguy hiểm, hơi híp lại, thở gấp, nhìn xuống dưới thân .

      Lại mạnh mẽ hôn lên môi , đồng thời tách hai chân của ra, đặt lên eo .

      Đến khi Ngũ Y Y ý thức được biết từ lúc nào, hai người bọn họ sạch trơn rồi. Áo ngủ đâu rồi? nhìn chăm chú xuống phía dưới, nhìn vật dưới chân mình,khổng lồ khiến người ta mê muội.

      Thời khắc mấu chốt, Ngũ Y Y hiểu sao lại mộtcâu: “Đây phải là thực sáu trăm tiếng đồng hồ kia chứ?”

      Sau khi câu đó, Ngũ Y Y liền hối hận. ra đâu muốn cái này.

      Hoắc Phi Đoạt nhíu chặt mày, tia sáng loé lên, cắn răng trả lời: “Đúng!” rồi tức giận đâm vào cơ thể .

      A…..

      Người nào đó bị đâm kêu lên thành tiếng.

      phải em bắt đầu trước ư? phải là muốn trả cho tôi sáu trăm tiếng đồng hồ ư?”

      Hoắc Phi Đoạt buồn bực mãnh liệt luận động, Ngũ Y Y bị đâm đến nhăn mặt nhíu mày, ,muốn đẩy ra.

      …. chút….. Tôi……”

      Ngũ Y Y bị tập kích, thể thở, thể chuyện,gần như ngất .

      Quả nhiên, hầu hạ loại đàn ông khổng lồ như Hoắc Phi Đoạt đúng là chịu nổi. Có khi nào bị xuyên? Ngũ Y Y rớm nước mắt.

      Hoắc Phi Đoạt thấy Ngũ Y Y khóc, trong lòng đột nhiên mềm nhũn, thương tiếc , động tác cũng chậm dần lại.

      Dịu dàng vuốt ve thân thể , động tác tràn ngập tình .

      “Đáng chết! Tôi muốn chết….. Hu hu.”

      Ngũ Y Y đấm lên ngực Hoắc Phi Đoạt, khuôn mặt nhắn giận giữ.

      “Em chết, tôi đảm bảo.”

      thổi lên mặt , cực kỳ kiềm chế dựa theo thể lực củahắn cn2 phải nâng cao tần xuất đánh lâu dài, nhưng bây giờ…..Sợ làm đau , rất nhàng rồi.

      “Vậy dừng lại !”

      Lúc này còn xấu hổ thẹn thùng gì nữa, bảo vệ cái mạng trước .

      Hoắc Phi Đoạt thẳng lưng dùng lực: “ thể dừng lại!‘

      “Nhưng tôi chết đó. Đau quá đau quá......”

      “Đừng khẩn trương, thả lỏng…. Nhắm mắt lại rồi hưởng thụ tôi…..”

      Hoắc Phi Đoạt, mê hoặc nỉ non. Ngũ Y Yquả nhiên nhắm hai mắt lại, cố gắng thả lỏng.
      Last edited by a moderator: 17/9/14

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 365: Tới cùng muốn làm gì 2

      đợt sóng, lại đợt sóng vọt về phía . Từng cảm giác tê dại xông đến khiến muốn kêu lên.

      "Ưm a...." Ngũ Y Y đột nhiên kêu như con mèo con khiến chính cũng giật mình.

      Má ơi, quá mất mặt, vừa rồi là tiếng kêu của ư? Đúng là lẳng lơ! Mất mặt.

      Hoắc Phi Đoạt gầm tiếng, thể áp xuống nữa, càng ngày càng nhanh, càng ngày càng mạnh.

      Bên ngoài tiếng sấm cuồn cuộn, tia chớp ngừng. Trong phòng nóng hôi hổi, hơi thở kiều diễm.

      Ngũ Y Y nhanh chóng lên đỉnh, cả người run run, há miệng cắn lên vai Hoắc Phi Đoạt.

      cảm nhận được miệng của , răng của , cười : "Bây giờ mới bắt đầu mà em như vậy, đầu hàng rồi hả?"

      Tiếp theo, lại phát động tấn công lần nữa.

      laua lâu sau, đến khi Ngũ Y Y mệ đến lả , vị nhân tài cường tráng nào đó mới chấm dứt.

      Ngũ Y Y gục ở đó, nhắm mắt, chỉ có thể hữu khí vô lực hừ hừ: "Tôi có chết cũng tha cho .... Có thành quỷ cũng phải kéo theo.... Tôi muốn chết.... Muốn chết..."

      Tại sao có muốn cũng được, lại làm ra nhiều kiểu dạng như vậy, nhiều tư thế như vậy, khoái cảm mãnh liệt như sóng triều như thế khiến người ta **.

      Trách được người ta thích làm đàn ông. Bởi vì đàn ông đều rất cao lớn, khỏe mạnh.

      Hoắc Phi Đoạt nhàng đẩy nha đầu này cái: " tắm rồi ngủ tiếp."

      Ngũ Y Y vẫn nhắm mắt, như xác chết thầm : "Đừng động vào tôi, mệt chết mất, để tôi nghỉ ngơi chút."

      Hoắc Phi Đoạt nhịn được mím môi cười: "Người chủ đạo là tôi, người vận động cũng là tôi, tại sao em lại mệt?"

      bàn tay đưa lên, du ngoạn đường con của .

      Ngũ Y Y vẫn nằm đấy, xem trêu chọc của người nào đó: "Tôi chết rồi..."

      Hoắc Phi Đoạt thở dài, ôm Ngũ Y Y vào phòng tắm.

      Ngũ Y Y vẫn nhắm mắt nhưng lại thở gấp, mặc cho người ta ôm, đến khi người ta giúp tẩy rửa bộ phận quan trọng, Ngũ Y Y đột nhiên mở mắt, xấu hổ vùng vẫy: "Chỗ đó.... Tự tôi rửa là được."

      Bị thân (hôn) lần toàn thân cũng , tổng thể chỗ này cũng cần phải bị dặm ngoài biết .

      "Được." Hoắc Phi Đoạt miễn cưỡng , thả xuống, ai ngờ chân vẫn còn mềm nhũn, vừa đặt chân xuống đứng vững, té xuống đất.

      Hoắc Phi Đoạt tay mắt lanh lẹ, ôm vào ngực.

      Ngũ Y Y đau khổ kêu rên: "Tôi bị làm cho tàn phế mất rồi!"

      Hoắc Phi Đoạt cười thầm: "Tàn phế cũng sợ, tôi nuôi em cả đời." xong, lại tắm rửa giúp .

      Ngũ Y Y hận thể chui xuống sàn.

      Tắm rửa sạch xong, Hoắc Phi Đoạt ôm trở lại giường, Ngũ Y Y chỉ yếu ớt câu: "Ba tiếng nữa nhớ phải gọi tôi dậy."

      Sau đó, mắt vừa đóng ngủ thiếp .

      Hoắc Phi Đoạt nhìn mệt mỏi ngủ thiếp , rất thâm tình đưa tay vén tóc mặt lên.

      "Ba tiếng nữa ư? Em thực cho tôi sáu trăm tiếng đồng hồ? Em chỉ vì trả nợ nên mới đồng ý làm vậy sao? Tôi thích em nhưng em thích tôi, tôi phải làm sao mới có được trái tim em đây?"

      Hoắc Phi Đoạt thở dài hơi, khoác áo ngủ lên rồi ra ngoài ban công, đốt điếu thuốc.

      Đưa tay hứng những giọt mưa giọt, vẻ mặt thương cảm.

      Editor: Diệp Thanh Trúc.
      Last edited by a moderator: 7/2/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :