Mộng Mẫu Đơn (Ngàn năm tương phùng) - Phong Mẫu Đơn

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cửu trùng thiên

      cửu trùng thiên Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      16
      CHƯƠNG 10
      Trong quán bar Gold nổi tiếng của thành phố, ánh đèn đủ màu sắc chớp nháy ngừng khiến người ta lóa mắt, tiếng nhạc sôi động xập xình ầm ĩ ,hòa theo đó là tiếng la hét của những nàng bốc lửa và những chàng play boy.Ở bàn Vip tầng 2, Gia Huy cùng vài chiến hữu nâng ́c rượu, cùng cụng li rồi uống cạn.
      - “Này thiếu gia, cậu về nước bao lâu rồi mà thèm thông báo em tiếng? Sao, định cắt đứt liên lạc với chúng tôi hả?” - Thiên Ảnh đặt ́c rượu xuống giọng trách cứ. Trong số 4, 5 người ngồi đây xét ra hắn vẫn chơi thân với Gia Huy nhất. Gia thế hắn cũng thuộc loại thường, cha là chính trị gia lớn, mẹ là nhà kinh doanh cũng được coi là có chút tiếng tăm. Nhưng hắn cũng giống , muốn kinh doanh lại càng thích làm chính trị .
      Chắc do cùng quan điểm nên 2 người thân nhau hơn, những người còn lại thì tranh nhau muốn kiếm vị trí trong công ty của gia đình, kẻ nào cũng lo mình bị mất phần thừa kế. Người khác nhìn vào những gia đình giàu có nghĩ rằng họ sung sướng lắm, ở biệt thự, xe tiền tỉ, mặc hàng hiệu, ăn sơn hào hải vị.. Nhưng người ta đâu có biết trong những gia đình đó hiếm hoi lắm cái thứ gọi là tình thương. Mọi người cùng nhà,vợ chồng, con cái, chị em tranh đấu, giành giật nhau từng chút , quyền lực, tiền bạc, địa vị... Cuộc sống vô cùng căng thẳng, mệt mỏi, ngồi giữa những người thân mà vẫn phải đề phòng từng chút. Gia đình của Gia Huy, nếu là hạnh phúc thì cũng phải, vì ngoài tình thương từ người mẹ đã qua đời và Gia Kiệt ra, chưa từng cảm nhận được sự quan tâm ,chăm sóc của cha và ông nội dành cho .Nhưng ít ra, trong gia đình có sự tranh giành, đấu đá, đó cũng coi như là điều may mắn .
      - “Haiz...” – Gia Huy than thở- “Tôi bị đánh trọng thương,rồi bị giam lỏng ở nhà, khổ cực vô cùng mà mấy cậu còn trách cứ tôi sao!”
      - “Cậu quá chứ?”- tên khác - “Thấy bảo gần đây cậu tham gia vào mấy buổi tiệc của giới kinh doanh.Có phải hồi tâm chuyển ý muốn tới công ty nhà cậu làm nên mới quên chúng tôi ?”
      - “ đâu!” - Gia Huy lập tức lắc đầu- “Tôi đây vững như bàn thạch quyết xoay chuyển!’. Câu trả lời của khiến nhữg người đó có phần thất vọng. Nếu quả thật tới công ty làm thì ít nhiều bọn họ cũng đảm bảo kiếm được lợi ích từ .
      - “Nếu phải vậy sao cậu dự tiệc?”- 1 người khác lại hỏi
      - “Thật ra tôi muốn tìm người!” – Gia Huy thật thà , mọi người lại càng tò mò muốn biết. liền đem chuyện gặp Angela ra kể sơ qua nhân tiện xem bọn họ có cách gì giúp tìm người
      -“ Nghe cậu tôi cũng muốn gặp thử xem ta là hồ ly phương nào mà có thể khiến cho thiếu gia tình trường dày dặn lại là cậu phải điên đảo như vậy!” - Thiên Ảnh , tất cả liền rộ lên cười.
      - “Tôi thấy cậu việc gì phải nhọc công như vậy, hôm nay ở quán bar này thiếu những em chân dài bốc lửa đâu!” - 1 tên – “Đúng vậy!” - 1 tên khác hùa theo- “Nhìn xem kìa! nàng DJ hôm nay đúng là cực phẩm nha!” . Mọi người liền hướng mắt tới phía DJ
      bục cao là nàng có thân hình quyến rũ, mái tóc bạch kim buộc kiểu đuôi ngựa khoe ra khuôn mặt xinh đẹp được trang điểm kĩ càng, đặc biệt là đôi mắt đánh màu khói xám dưới ánh đèn nhìn có phần mị mê người. Chiếc áo quây ôm sát tôn lên vòng 1 căng tròn, đầy đặn. Ngón tay thon dài điêu luyện điều khiển bàn DJ. Đôi chân ngừng nhún nhảy theo điệu nhạc sôi động. Dưới khán đài là tiếng hò hét ầm ĩ của những tên nhà giàu mới nổi khi nhìn thấy người đẹp
      Gia Huy thầm than 1 tiếng. Trần Minh đúng là Gia Cát Dự, ngờ ở nơi này lại tình cờ gặp được Angela lần nữa.
      - “Ê , sắp có trò hay xem rồi!”- tên bằng giọng hưng phấn chỉ vô tên lách gần tới bàn DJ, tay hắn là li rượu mạnh. Việc khách mời rượu DJ cũg là điều bình thường trong quán bar,nhưng.. – “Nãy tôi thấy hắn bỏ thuốc vào li rượu đó. Mấy người đoán xem đó là thuốc gì?”. cần cũng biết đó phải là thuốc lắc thì cũng là thuốc kích dục. Gia Huy nghe vậy giật mình, đứng bật dậy chạy xuống tầng 1. cố gắng chen vào đám người đag điên cuồng theo điệu nhạc, nhanh chân hướng về phía bàn DJ. Khi cách vài bước chân nữa, đã thấy Angela đưa li rượu lên môi chuẩn bị uống. hét lên, nhưng tiếng của hoàn toàn bị tiếng nhạc lấn áp, cảm giác bất lực truyền tới khiến người nóng bừng, càng cố tách đám đông kia ra kách thô bạo để chạy tới.
      Gia Huy vẫn chăm chú nhìn về phía , bỗng Angela hắt thẳng li rượu vào mặt tên kia. liền cảm thấy nhẹ nhõm. Đúng là lo xa, Angela ở giới chợ đêm đã vài năm, những chuyện cỏn con này khẽ liếc mắt là biết. Muốn chơi ? Tên kia còn phải tu vài kiếp! Hắn ta thẹn quá hóa giận , giơ tay lao vào tính đánh Angela . nhanh chóng lùi lại giơ chân đạp thẳng vào bụng khiến hắn ngã lăn ra đất. Vài tên cùng hắn thấy vậy nhanh chóng lao tới. Kẻ nào tiến lên cũg bị Angela giơ chân đạp ngã. Nhưng tên nhanh tay trong lúc giơ chân liền túm lấy chân , kéo suýt trượt ngã. Ngay lúc đó Gia Huy đã đỡ được . nhẹ nhàng gỡ tay tên kia ra và :
      - “Đánh phụ nữa là tốt!” - Sau đó đấm thẳng vào mũi hắn
      - “Này! Tôi chưa phải phụ nữ!”- Angela cười rồi lại giơ chân đạp 1 kẻ lao tới. Quán bar trở nên nhốn nháo. Nhạc đã tắt, mọi người la hét ầm ĩ, kẻ nhanh chân bỏ chạy, kẻ hiếu kì đứng xem ̉ vũ quay phim.
      - “Được! phải phụ nữ thì là tiểu thư vậy!” – Gia Huy vừa đấm tên khác vừa . Viết thương của đã khỏi nhưng xương khớp vẫn chưa lành lặn, mới vài đấm đã hơi tê tay, thân thể cũng nhanh nhẹn né tránh nên sau hồi đấm đá bị trúng vài đòn.
      Bảo vệ quán bar đã phong tỏa cửa ra vào, chạy vào dẹp loạn . Dây với bọn chúg rất phiền phức. Đầu Gia Huy lóe lên suy nghĩ, quay ra với Angle. “Thất lễ!” - sau đó bế bổng lên quay vòng. Angela liền hiểu ý , phối hợp ăn ý giơ chân đạp vào ngực những kẻ đó và mấy tên bảo vệ. Nhân lúc chúg ngã lăn dưới đất 2 người liền dẫn nhau bỏ chạy theo cửa phụ. Mấy tên bảo vệ phải dạng ăn hại, nhanh chóng ngồi dậy đuổi theo 2 người...
      Last edited: 11/4/15

    2. cửu trùng thiên

      cửu trùng thiên Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      16
      CHƯƠNG 11
      Gia Huy kéo tay Angela chạy qua vài con hẻm vẫn chưa cắt đuôi được đám bảo vệ. Qua hai hẻm nhỏ nữa là tới đường lớn. Đường lớn đông người càng khó chạy.
      - “Ve sầu thoát xác”- Angela , kéo tay Gia Huy vào 1 góc khuất- “Mau cởi áo khoác ngoài ra!”
      Gia Huy hiểu gì nhưng vẫn làm theo. nhận áo từ tay liền mặc vào người sau đó đưa tay lên đầu lột mái tóc giả của mình ra. Mái tóc đen dài của buông xuống như dòng suối khiến Gia Huy tròn mắt nhìn, trái tim khẽ lạc nhịp . nhớ tới gái trong giấc mơ khi vén mái tóc đen lên, những đường nét phương Đông tuyệt mỹ khuôn mặt quả thật giống Angela ngay lúc này đây .Gia Huy ngơ ngẩn, Angela đưa tay túm vào ̉ áo sơ mi của , kéo vào sát bên , 2 người cùng ép chặt vào tường. Gia Huy giật mình! Tư thế của hai người lúc này vô cùng ám muội. Mấy tên bảo vệ chạy tới đưa mắt quan sát hai người.
      Kẻ mà chúng muốn tìm là 1 nam 1 nữ, nam mặc áo khoác da màu đen,nữ tóc bạch kim, ăn mặc sexy khêu gợi. Nhìn đôi trai gái hôn nhau trong góc kia có chút đặc điểm gì giống. Chúng lại tiếp tục đuổi về phía trước. Angela chốn trong lồng ngực của Gia Huy, đưa mắt theo dõi tình hình, đợi khi mấy tên bảo vệ khuất mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.
      Gia Huy mặc áo sơmi trắng, theo thói quen cài 3 cúc cùng. Hơi thở của Angla nhẹ nhàng phả vào ngực và ̉ khiến có cảm giác hơi ngứa ngáy. cúi đầu nhìn , đúng lúc ngẩng lên nhìn cười rạng rỡ “Chúng ta thoát rồi!” - bỗng chốc lại ủ dột- “Đúng là hổ xuống đồng bằng bị chó bắt nạt. Ở chợ đêm bao nhiêu năm cũng chưa lần tôi bị đuổi tới mức thở ra hơi như này!”
      Nụ cười của thật đẹp, đôi môi đỏ căng mọng như trái dâu tây. Gia Huy bỗng muốn nếm thử xem nó có mùi vị gì. Nếu giờ hôn thì sao nhỉ? kìm lòng được, trước khi lí trí suy nghĩ xong đã đặt môi mình lên môi . Do động tác có phần gấp gáp nên vô tình đẩy dính chặt vào tường. đưa lưỡi liếm nhẹ viền môi . Mùi cherry ngọt ngào môi như mời gọi khiến càng mạh dạn đưa lưới tách môi ra, rồi lại tham lam muốn tách hàm răng của để tiến vào sâu hơn. Hơi thở đậm hương bạc hà của có phần gấp gáp càng khiến Gia Huy thèm muốn tách răng , nếm thử chiếc lưỡi ngọt ngào của . Nhưng Angela đâu dễ dàng để được như ý.
      "Bốp" cơn đau từ dưới bụng truyền đến khiến Gia Huy nhăn mặt lùi lại mấy bước, đôi môi tràn đầy cảm giác hụt hẫng, như đứa trẻ đag nếm chiếc kẹo mút ngon ngọt thì lỡ tay đáh rơi xuống đất .Muốn nhặt lên ăn tiếp nhưng kẹo đã vỡ tan rồi.. .
      Angela đưa tay sờ nhẹ lên môi mình, trừng mắt nhìn – “Được lắm! Rất giỏi! muốn ăn đòn sao ?”
      - “Xin lỗi, tôi ́ ý! Chỉ là...”- Gia Huy biết nên sao cho đúng,chả nhẽ lại khai vì nhìn môi rất ngon nên muốn nếm thử sao!. cau mày nhìn sau đó cởi áo khoác ném trả lại cho .
      - “Coi như chúng ta ai nợ ai!”- quay người bước , Gia Huy liền lập tức chặn lại.
      - “ phải nếu chúng ta gặp lại lần nữa sẽ làm bạn sao? Quân tử nhất ngôn chứ!”. Trong con hẻm nhỏ, Gia Huy cố gắng dang rộng tay chân ra hết cỡ để cản đường Angela. muốn bên phải, liền nghiêng bên phải. muốn bên trái, liền nghiêng bên trái. quay lưng muốn đường khác , liền nhanh chóg quay người chắn đường.Rằng co hồi cuối cùng Angela cũng đầu hàng với sự ́ chấp của , câu đầu cuối:
      -“Hạ Thu Hân!”
      - “Hả?” – Gia Huy ngạc nhiên hỏi lại- “Hạ Thu Hân???”
      - “Tên tôi là Hạ Thu Hân!’
      - “ phải là Angela sao?” –Gia Huy càng thêm ngạc nhiên.
      - “Đó là tên tiếng , tên thật của tôi là Hạ Thu Hân!” – Angela bực mình
      Gia Huy "À" tiếng. Tự dưng cảm thấy bản thân mình thật ngốc. đúng, là khi đứng trước gái này não của mới vận động chậm chạp thôi, bình thường là người đẹp trai, thông minh ngời ngời cơ mà!
      - “Tôi tên Hoàng Gia Huy! Rất vui được làm bạn với !”
      - “Bây giờ đã có thể để tôi được chưa?”
      - “Chưa được!” – Gia Huy lắc đầu, tuy nhjên đã thu tay chân lại đứng gọn gàng hơn- “ vẫn chưa cho tôi biết ̣a chỉ và cách liên lạc mà! Với lại có phải chúng ta nên ăn cùng nhau 1 bữa để đánh dấu sự việc này ?”
      - “Được thôi!” – Thu Hân (từ giờ gọi tên của nữ9) – “Chúng ta sẽ ăn nhưng khi nào,ở đâu phải do tôi quyết định!”
      - “Được!”- Gia Huy vui vẻ đồng ý, muốn mời người đẹp này ăn quả dễ dàng- “Còn phươg thức liên lạc?”
      - “Khi nào ăn tôi sẽ liên lạc với !”
      - “Được! Số điện thoại của tôi là 09********
      - “ cần”- Thu Hân cắt ngang- “Khi đó tôi tự khắc có cách liên lạc với , giờ tôi mang theo điện thoại hay giấy bút, nghĩ tôi nhớ được hay sao?”
      Trong đầu Gia Huy hiện lên vài câu hỏi nhưng biết nên như nào cho phải, trong khi sắp xếp câu từ thì Thu Hân đã lách qua người thẳng bước .
      - “Ơ này này ...!” - vội gọi với theo, Thu Hân vẫy tay chào nhưg vẫn quay đầu lại, nhanh chóng vào con hẻm khác.
      ***** phân cách loli *lăn lăn*****
      12h đêm, xe ôtô sang trọng dừng trước con hẻm nhỏ, đèn xe tắt, cửa kính sau mở ra nửa, dựa vào ánh đèn đường yếu ớt thể nhìn rõ khuôn mặt của người trong xe. Từ con hẻm đối diện xuất người thanh niên mặt mũi bầm tím, ta chạy lại gần trước xe, xum xoe :
      - “Cuối cùng cũng tới, tôi đứng đây đợi bị muỗi đốt gần chết rồi ! Người trong xe liếc nhìn đồng hồ, lãnh đạm : - “Đúng 0 giờ!”- Ý là mình hề tới muộn giờ hẹn,có trách thì trách hắn ta nôn nóng thôi.
      - “ đã quay lại như lời tôi dặn rồi chứ ?” – Người trong xe hỏi
      - “Thứ cần đây!” - hắn ta đưa ra 1 chiếc USB- “Hình ảnh rõ ràng sắc nét. xem, để có những thước phim chân thực như thế này tôi đây rất vất vả nha”- hắn sờ mấy vết bầm mặt mình giọng suýt xoa.
      gái trog xe giơ tay ra hiệu cần nữa. ta nhận chiếc USB , cắm vào laptop xem lướt qua đoạn clip rồi lấy từ trog túi xách 1 chiếc phong bì đưa cho tên kia.Hắn ta cầm phong bì tay phát hiện nó hề mỏng.
      - “Gấp đôi chỗ tôi đã hứa. Nhớ giữ kín nếu hậu quả tự hiểu”.- lạnh lùng
      Hắn ta nghe được từ "gấp đôi" liền mừng như điên , cúi gập người xuống : - “ yên tâm, tôi lấy tính mạng mình ra đảm bảo. Đa tạ ! Đa tạ !”. Cửa kính ôtô lại được kéo lên, chiếc xe vẫn bật đèn, nhanh chóng rời .

    3. cửu trùng thiên

      cửu trùng thiên Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      16
      CHƯƠNG 12
      Tuyết trắng phủ kín mặt đất, răng mắc các cành cây, những cây nhỏ yếu ớt chịu được lạnh và sức nặng của tuyết mà ngã gục. Vậy nhưng có 1 loài cây xinh đẹp lại vô cùng thích mùa đông lạnh lẽo.Trong khung cảnh ấy,tiếng cười trong trẻo vang gắp gian, xua tan sự lạnh giá . gái đó xinh đẹp kiều tựa như hằng nga,làn da ngọc ngà, trang phục trắng hòa với màu tuyết khiến mái tóc đen dài càng thêm nổi bật.Chiếc miệng nhỏ xinh xắn thốt lên tiếng cười, giọng trong vang như tiếng đàn trời ngừng gọi : - “A Kiệt ! A Kiệt ! Chàng mau tới đây , mau lại đây xem này ! Cây mẫu đơn này đã ra hoa rồi!”
      thấy người phía sau đáp lại, liền quay người, cầm tay nam nhân kia lôi kéo : - “Chàng xem! có phải rất đẹp !”
      **** "A Kiệt ! A Kiệt ! A Kiệt ! "Tiếng gọi vang vọng như tới từ 1 nơi rất xa xăm trong quá khứ. Gia Kiệt giật mình tỉnh giấc. Đôi mắt màu hổ phách khẽ quan sát xung quanh. Vẫn là căn phòng Vip của khách sạn Sky tại NB - 1 khách sạn 5 sao thuộc chuỗi nhà hàng khách sạn của Tập đoàn SDA .
      Hóa ra vừa nằm mơ. Nhưng giấc mơ đó lại rất chân thật, tiếng gọi của gái đó như vẫn vấn vương bên tai . Đã 7h sáng ! Trễ hơn bình thường 30 phút. hiểu sao dạo gần đây Gia Kiệt thường xuyên nằm mơ, mà mỗi lần như vậy sẽ dậy muộn. ngồi dậy, vào phòng tắm, tắm rửa thay đồ. Quần áo của 10 bộ như nhau cả 10, đều là sơmi trắng comple đen, calavat màu tối. Khi thắt calavat thì phục vụ phòng đã mang bữa sáng lên, trợ lý Trần Lực cũng bước vào.

      - “Tổng giám đốc”- ta cung kính . Gia Kiệt ra hiệu cho người phục vụ ra ngoài, đóng cửa lại, sau đó mới ngồi xuống ghế :- “Việc đó điều tra tới đâu rồi?”
      Việc mà Gia Kiệt nhắc tới đó là vào 3 ngày trước nhận được chiếc CD, bên trong là đoạn phim dài hơn 5p ghi lại cảnh Gia Huy- em trai của xô xát với vài kẻ trong quán bar. Kèm theo đó là 1 lá thư có ghi nếu trong 24h mau chuyển 500triệu vào tài khoản ngân hàng kia thì đoạn clip sẽ được phát tán mạng.
      Điều này chắc chắn sẽ gây ảnh hưởng tới danh tiếng của Gia Huy cũng như gia đình , những khiến ông nội và cha tức giận mà còn khiến cho việc sau này Gia Huy vào công ty làm có chút khó khăn, nhất ̣nh mấy vị ̉ đông kia sẽ vin vào đó gây khó dễ. Gia Kiệt liền phân công Trần Lực gửi sau đó ngầm tìm hiểu xem kẻ muốn tống tiền là ai. Để biết được nhất ̣nh tha cho kẻ đó.Nhưng mà...
      - “Tổng giám đốc, tôi đã điều tra kĩ càng, nhưng tài khoản đó là tài khoản ma, sau khi tiền được chuyển vào đó thì lại được chia nhỏ thành nhiều phần gửi vào nhiều tài khoản ma khác, qua vài lần mới được người rút ra nên rất khó để tìm được kẻ đứng sau thật sự.”
      Gia Kiệt khẽ nhíu mày, kẻ này thật thông minh, nhưng tin là thể tìm được hắn. dặn dò Trần Lực vài điều cần thực ngay lập tức, sau đó ăn sáng rồi đến công ty làm việc.
      *******
      Từ sau hôm gặp Thu Hân ở quán bar, Gia Huy ra ngóng vào trông cuộc hẹn mà đã hứa . ôm điện thoại 24/24, những vậy còn ngày chạy ra chạy vào biết bao nhiêu lần để kiểm tra thùng thư vì lo Thu Hân sẽ gửi thư cho .Nhưng đã 1 tuần vẫn thấy gì , Gia Huy có chút lo lắng, liệu có bị cho leo cây ? Nếu đúng như vậy thì đúng là kẻ ngốc nhất thế gian ! Có ai tán gái mà lại ngồi chỗ chờ người ta mời ăn cơm ?
      thật muốn tìm nhưngGia Kiệt bỗng trách cứ vì mắc lỗi lớn, tuyệt đối được ra khỏi nhà cho đến khi ấy trở về. Gia Huy tất nhiên có hỏi mình phạm phải lỗi gì nhưng Gia Kiệt chỉ lạnh lùng buông câu "tự suy nghĩ !" khiến dám hỏi nhiều . Với ngữ điệu đó chứng tỏ Gia Kiệt rất tức giận . Người khác tức giận sẽ đỏ mặt tía tai, quát tháo ầm ĩ hay là đập phá đồ đạc nhưng Gia Kiệt càng tức giận lại càng lạnh lùng, lãnh đãm như quan tâm.Đó mới chính là điều đáng sợ
      Sáng nay khi Gia Huy vừa thức dậy thì Trần Minh đã đến, đưa cho 1 tập tài liệu, có tâm trí nên thèm liếc mắt qua đã vứt luôn sang bên :
      - “Lúc khác tôi sẽ xem !”
      - ” được đâu cậu chủ! Tối nay chúng ta phải rồi!” – Trần Minh lại cầm tập tài liệu và đưa cho
      - “ đâu?”- Gia Huy ngạc nhiên hỏi
      Trần Minh biết Gia Huy sẽ thèm xem tài liệu nên tóm tắt luôn :
      - “Như cậu cũng biết gần đây tập đoàn mới thu mua lại công ty thời trang FS.Để đánh dấu cho sự kiện này công ty muốn cho ra mắt bộ sưu tập mới nhưng vẫn chưa chọn được nhà thiết kế phù hợp. Thật đúng nghe được tin nhà thiết kế Peony mới về nước nên công ty muốn mời ta hợp tác! Nhưng muốn mời ta dễ, tôi liên lạc nhiều lần ta mới đồng ý gặp vào tối nay ! Tổng giám đốc cầu ́ch thân cậu phải gặp và mời bằng được ta !”
      Gia Huy nhíu mày hỏi “Rốt cuộc ta là thần thánh phươg nào ?”- kẻ có thể khiến trai bắt phải mời bằng được nhất ̣nh phải người thường.
      - “ ta là nhà thiết kế người mỹ gốc Việt. ta tốt nghiệp thủ khoa học viện thời trang Paris, sau đó gần như cho ra mắt bộ sưu tập nào nhưng tkiết kế của ta lại rất được nhiều ngôi sao thế giới thích.Cậu chủ, cậu hãy mau xem qua tài liệu , tối nay nếu thành công tôi sẽ bị trừ tiền thưởng mất! – Trần Minh van nài .
      - “Được rồi, tôi sẽ xem nhưng giờ tôi phải tắm đã!”- Gia Huy rồi đẩy Trần Minh ra khỏi phòng.
      Trần Minh cũng thật khổ , cả ngày lẽo đẽo theo xin Gia Huy xem qua tài liệu nhưng hết bảo phải tắm rồi lại bảo ăn sáng, ăn sáng xong phảj dạo cho thức ăn tiêu hóa, dạo xong mệt nên cần nghỉ ngơi, rồi ăn trưa, nghỉ trưa ... chung nguyên ngày Gia Huy nghĩ đủ lí do từ chối, đơn giản là muốn tham gia vào những việc liên quan tới công ty.Tới tận 7h tối Gia Huy vẫn thẩn thơ trong nhà, nếu phải Trần Minh cầu xin như sắp khóc chắc Gia Huy đời nào bước chân ra khỏi nhà…
      Người ta gặp đối tác thì nhất ̣nh phải mặc âu phục chỉnh tề, riêng Gia Huy thì vẫn mặc quần bò, giầy thể thao, áo phông cùng với 1 chiếc áo sơmi kẻ như chơi.
      8h15phút hai người mới có mặt tại nhà hàng Marvelous , nhìn Trần Minh loay hoay đỗ xe Gia Huy chỉ muốn nhảy lên đạp ta bay ra khỏi xe . tay đua như phải ngồi sau xe tên -có-chút kỹ-năng như này đúng là sỉ nhục . Trong khi Gia Huy ́ kìm chế để thực hiện suy nghĩ của mình thì điện thoại reo vang, tiếng chuông báo tin nhắn. Số máy lạ, Gia Huy thầm nghĩ là tin nhắn rác, bình thường sẽ xóa luôn nhưng do nhàm chán nên mở ra và đọc lướt qua. " nhà hàng Lucky phòng 303 , Hạ Thu Hân".
      Gia Huy giật mình. Hạ Thu Hân ??? nàng này quả thật tài giỏi, những biết số điện thoại của mà còn đúng lúc nhàm chán cực độ mời ăn .Điều này khiến a thấy càng lúc càng thú vị. Trần Minh vẫn chưa tìm được chỗ đỗ xe. Nếu Gia Huy bỏ ngay lúc này bảo đảm sẽ bị ta ngăn cản . liền nghĩ ra cách : - “ đỗ xe , cho tôi xuống đây”
      - “Cậu chủ, cậu muốn đâu?” – Trần Minh lo lắng hỏi

      - “Tôi muốn WC ! mau cho tôi xuống !” – Gia Huy ́ ra vẻ đau bụng . Trần Minh đành để xuống xe , quên dặn dò: - “Cậu chủ , cậu sao chứ? Chúng ta sắp trễ rồi , cậu phải nhanh lên !”
      - “Được rồi! đỗ xe , tôi 1 chút. Tí chúng ta gặp ở đại sảnh!’
      Gia Huy rồi giả vờ chạy vào hướng WC, nhưng ngay khi Trần Minh khuất tầm mắt đã chạy ra ngoài đường , thuê 1 chiếc taxi nhanh chóng tới nhà hàng Lucky . Khó khăn lắm mới có được 1 cuộc hẹn này mà lại tới trễ, Gia Huy liền mua bó hoa hồng thật đẹp để tặg Thu Hân . Chỉ tội cho Trần Minh đứng chờ nửa giờ đồgn hồ, sau đó tìm khắp nhà vệ sinh mới hiểu mình bị lừa.

    4. cửu trùng thiên

      cửu trùng thiên Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      16
      CHƯƠNG 13
      Gia Huy đứng trước phòng 303, gõ cửa hồi lâu vẫn thấy ai trả lời. đánh liều mở cửa ra. Bên trong có bóng người, cũng khôg có dấu hiệu của đồ ăn. Nghi ngờ, liền mở tin nhắn xem lại, ̣a chỉ chính xác là ở đây nhưng nhìn thấy ai cả, hay là do tới trễ nên Thu Hân đã bỏ về? lo lắng xuống hỏi phục vụ. Họ hôm nay có ai đặt phòng 303 cả . lại ấn số gọi cho Thu Hân, đầu dây bên kia vang lên giọng cứng nhắc quen thuộc "thuê bao quý khách vừa gọi..."
      Gia Huy buột miệng chửi câu "mẹ kiếp" hóa ra bị cho leo cây sao ??? Nghĩ tới đây người nóng bừng vì tức giận, kiềm được cởi phăng áo khoác ngoài khiến mấy nhân viên đỏ mặt. Gia Huy rời khỏi nhà hàng, lững thững bộ dọc con phố đông đúc. Trong lòng thầm nghĩ "Trước giờ chỉ có mình khiến những nàng đó phải đợi,nay còn lừa Trần Minh phải đứng đợi. Giờ bị như thế này coi như quả báo !"
      "Píp! Píp ! Píp" tiếng còi ôtô vang lên bên cạnh khiến Gia Huy giật mình. tức giận quay sang nhìn chiếc xe hơi thể thao đời mới màu đỏ. Kính xe hạ xuống, ở trong xe phải ai xa lạ mà là nàng "tài giỏi" Hạ Thu Hân kia. Hôm nay ăn mặc có chút bụi bặm, quần bò rách, áo phông dáng rộng , giầy thể thao ,trôg rất năng động,trẻ trung, có phần nghịch ngợm, xét với bộ đồ Gia Huy mặc quả giống đôi tình nhân mặc đồ đôi.
      - “Lên xe !” –
      - “Tạii sao tôi phải nghe lời !”- Gia Huy giận dỗi
      - “Tôi đếm tới 3, lên thì đừng hối hận!” – Thu Hân đe dọa- “1...2...3”
      Gia Huy chưa kịp suy nghĩ thì cơ thể đã nhanh chóng phản xạ lại. mở cửa ngồi vào ghế phụ . Thu Hân khẽ cong môi thành nụ cười nửa miệng, có phần đắc thắng mà cũng giống như chế nhạo. Nụ cười của khiến Gia Huy cảm thấy xấu hổ, tự trách bản thân mình k cương quyết chút nào nhưng giờ lên xe rồi mà xuốngg thì hay . Thật ra cũng nỡ xuống.Thu Hân lái xe đến bên bờ sông , mở ́p xe lấy ra vài lon bia đưa cho Gia Huy, 2 người dựa vào xe chuyện phiếm:
      - “Tại sao hẹn tôi ở nhà hàng rồi tới!” – Gia Huy mở lời trước
      - “ thật khờ, hôm nay phải 1/4 sao?”- Thu Hân thờ ơ
      Gia Huy giật mình mở điện thoại ra xem, đúng là 1/4 thật . Nguyên do là gần đây ở trong nhà suốt nên để ý tới thời gian , vậy nên mới bị Thu Hân lừa dễ dàng như vậy. Là do bất cẩn, bị cho ăn cá, thể trách ai được rồi. Nhưng thật ra thì dù biết hôm nay là 1/4 vẫn sẽ bị lừa thôi.
      Dù sao, cũng khôgn cam tâm lắm muốn chơi lại 1 lần cho công bằng . Nhân lúc để ý, lén giấu 1 lon bia ra sau lưng, ra sức lắc mạnh rồi đưa cho Thu Hân. Thu Hân cầm lon bia ̣nh mở bỗng dưng ngơ ngác nhìn lên trời :
      - “Sao đổi ngôi !!!”
      - “Ở đâu ?”-Gia Huy theo phản xạ nhìn lên trời . Kết quả... lại bị lừa rồi! Bầu trời khoảng đen xì lấy đâu ra sao nào mà đổi !
      - “ lại lừa tôi!” – hậm hực
      - “ có vẻ rất thích ăn cá !” – Thu Hân nhún vai , vừa vừa mở lon bia .
      Gia Huy có chút mong chờ, chăm chú nhìn lon bia trong tay vô nhưng có chuyện gì xảy ra hết .Bia bị trào ra !??? phải lắc chưa đủ mạnh nên lon bia bị trào ra đấy chứ ??? Thật bất công! Ông trời hình như cũng thiên vị người đẹp . Gia Huy trong lòng càng thêm bực bội, giật mạnh nắp lon bia "Phụttt".Ngay lập tức bọt bia trắng xóa phun ra bắn vào quần áo của ,bắn cả lên mặt . Bị bất ngờ Gia Hân ngỡ ngàng tới đơ người.
      -“Hahaha!”- tiếng cười của Thu Hân khiến Gia Huy tỉnh lại, quay sang nhìn với ánh mắt hình viên đạn .
      - “Đừng...đừng nhìn tôi như vậy chứ... Haha! – Thu Hân ́ nhịn cười – “Bia là do lắc mà!”
      Gia Huy đỏ bừng mặt, ngờ mánh khóe nhỏ của lại bị phát hiện. Hóa ra nãy ́ tình thu hút sự chú ý của nơi khác, sau đó đánh tráo 2 lon bia với nhau .
      - “Cười gì chứ!”-Gia Huy thẹn quá hóa giận, ̣nh đứng dậy bỏ liền bị Thu Hân ngăn lại.
      - “Đừng trẻ con như vậy chứ! Để tôi lau giúp !”- Thu Hân lấy khăn tay, giúp Gia Huy lau bia dính mặt, rồi lau bia dính quần áo – “Chiếc áo này e rằng phải bỏ rồi !’
      - “ phải do gây ra sso!”- Gia Huy bị hành động ân cần của Thu Hân làm cho rung động,bỗng chốc muốn như đứa trẻ con làm nũng- “Tôi biết đâu, nếu mua đền cho tôi thì đừng trách!!!”
      - “Được tôi đền cho cậu !”
      - “ Ngoắc tay !”
      Gia Huy dơ ngón tay út lên , Thu Hân bật cười dùng ngón tay út của ngoắc lấy ngón tay út của , 2 ngón tay cái chạm nhau .
      - “Kí tên đóng dấu rồi, yên tâm chưa ?”- Thu Hân vui vẻ hỏi
      Gia Huy cũng bị làm cho vui lây , thêm vào đó ngón tay rất mềm khiến kìm được nhanh chóng đưa tay nắm lấy cả bàn tay .
      - “Như thế này thì có thể tạm tin” –Gia Huy . Bàn tay Thu Hân mềm mại,mát rượi khiến lưu luyến muốn buông ra.
      - “ buông ra coi trừng tôi lại cho cú đấm !” -Thu Hân nhẹ giọng đe dọa . Nhớ lại tối hôm đó Gia Huy liền buông tay, lùi lại đằng sau vài bước để phòng vệ .
      Hành động của lại khiến Thu Hân bật cười, :
      - “ Tôi đùa thôi, mau ngồi xuống đây uống bia với tôi . Từ khi về nước tới giờ tôi mới chỉ có 1 người bạn là thôi đó!”
      2 người ngồi xuống thảm cỏ, vừa nhìn sông,nhìn cầu,nhìn người cầu lại tấp nập vừa đủ thứ chuyện.Nhưng cả buổi tối cũng được gì nhiều, đa phần là do Gia Huy gợi chuyện như :
      - “ làm gì ?”
      - “Theo ?”- Thu Hân hỏi lại
      - “ phải vẫn là đua xe chứ?”
      Thu Hân lắc đầu phủ nhận.
      - “Đừng là DJ nha!”. Vẫn là lắc đầu
      - “Vậy làm gì?”
      - “ nhìn tôi xem!”. Gia Huy nhìn Thu Hân từ đầu tới chân , những khuôn mặt xinh xắn, dáng người cũng rất đẹp
      - “Người mẫu ???”- Gia Huy nghi ngờ hỏi
      - “Tôi đủ chiều cao! Nhưng nghề nghiệp của tôi cũg rất thân thuộc với những người mẫu!”
      - “Vậy rốt cuộc là nghề gì?”
      - “Từ từ rồi sẽ biết ! Còn ?”
      - “ nhìn tôi xem !”- Gia Huy tỏ vẻ nguy hiểm hỏi lại
      - “Rất có tướng công tử con nhà giàu. Chắc chỉ ăn và chơi !”- Thu Hân lạh lùng phun ra 1 câu khiến Gia Huy tê tái nên lời, đành nhanh chóng đổi sang chủ đề khác.

      Cứ như vậy biết qua bao nhiêu lâu, cũng rõ đã uống bao nhiêu bia nhưng Gia Huy bắt đầu nhìn 1 thành 2 rồi. ngồi xích lại gần Thu Hân, hơi men khiến 2 má ửng đỏ như thẹn thùng, thật đáng ! Gia Huy kìm được hôn lên má 1 cái. trừng mắt nhìn , bàn tay giơ lên thành nắm đấm đe dọa. Nhưng bây giờ Gia Huy đã còn biết sợ là gì. cầm ̉ tay , khống chế tay , tránh để giãy dụa
      - “Thu Hân, em thật dễ thương!” - kìm được lại hôn nhẹ cái lên môi, gục đầu vai hít thở mùi hương ở ̉ . phải là mùi nước hoa nồng nặc như những nàng khác mà là 1 mùi thơm thanh mát dịu dàng, Gia Huy hình như đã từng ngửi qua hương thơm này nhưng thể nhớ ra. muốn hỏi Thu Hân nhưng mí mắt nặng trĩu,̉ cũng nặng thể nâng lên được, cứ vùi mặt vào ̉ như vậy!
      Hết c13

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :