1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Mối tình đầu của thiếu úy - Mặc Tô Lê (Full+eBook)(Quân Nhân)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 44:

      Editor: Puck

      Đường Dật liếc nhìn cha Phó, lại đảo mắt nhìn ông cụ: “Chuyện như vậy do mẹ cháu làm chưa đủ tốt, nhưng cũng là mẹ cháu, tính tình bà được tốt, hơi cố chấp, lúc mẹ cháu đến cầu hôn, có thể xin ông và mọi người tha thứ cho bà? Có gì tức giận, muốn phạt muốn mắng, cháu là con trai, hôm nay nguyện ý nhận.”

      Cho dù bản thân mẹ từng làm gì sai, vẫn là con trai của bà, điểm này thể nào thay đổi, nếu vì hạnh phúc của mà đến để chịu áp bức và lăng nhục, cũng xứng làm con, khác kẻ khốn kiếp là bao nhiêu.

      Mẹ gây ra tổn thương lớn cho Phó Sủng, nếu trước, khó bảo toàn, tới để nhận cơn tức của người nhà họ Phó.

      Ông cụ nghe lời Đường Dật , nghiêm mặt mở miệng.

      Ông cụ lời nào, người nhà họ Phó càng dám mở miệng, khí cứ trầm mặc như vậy, qua thời gian lâu, ông cụ mới lẳng lặng mở miệng: “Được rồi, như cậu , chúng tôi cũng có vấn đề gì, điểm này tôi cũng có thể hiểu được, người nhà họ Phó phải biết lý.”

      cầu này của Đường Dật, nghe ra quá đáng, ra cũng có ý nghĩa, có cha mẹ nào vì con, tới cầu hôn rồi hai nhà lại náo loạn trận, chuyện như vậy, cơ hội vãn hồi cũng có.

      “Cám ơn ông!” Đường Dật bốp tiếng chào ông cụ theo tiêu chuẩn quân đội, hết sức cảm kích ông cụ khoan hồng độ lượng.

      Cũng biết là vì Phó Sủng, những người khác nhà họ Phó thêm gì nữa, ông cụ buông lỏng rồi, bọn họ cần thiết phải làm khó đứa bé.

      Ông cụ gật đầu, vuốt đầu Phó Sủng, trong mắt đầy đau lòng, khoát tay áo với mọi người: “Được rồi, mọi người cũng về , ta mệt mỏi.”

      Lớn tuổi rồi, chuyện trong lòng càng nhiều, cảm thấy đặc biệt cố hết sức, nhất là vì nhóc này, ông cụ lo lắng suốt ngày chưa xong, nhưng nhóc này sống quan tâm, nhiều năm như vậy, do mình dung túng mà ra.

      Ông cụ vậy, mọi người đều đứng dậy, lục tục rời khỏi nhà ông cụ, về nhà mình.

      Bên ngoài trời tối rồi, ánh trăng trong sân mơ hồ, trong khí lạnh lẽo yên lặng, Phó Sủng nhịn được khẽ rụt cổ, Đường Dật tiện tay khoác áo khoác của mình lên người Phó Sủng.

      Cha Phó và mẹ Phó nhìn hai
      [​IMG]
      tú cầuthư hồ thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 45:

      Editor: Puck

      Tuy hai nhà phải quan hệ lâu đời, bởi vì tầng quan hệ này, giao tình hai nhà vẫn tốt, ai có thể nghĩ tới chỗ con dâu cũng phân biệt đúng sai, lại làm chuyện ngu xuẩn như vậy.

      Vốn tưởng rằng hai nhà còn tiếp xúc, đứa Đường Dật này nội tâm thẳng thắn nhận định Phó Sủng, ông cụ vừa nhà họ Phó, mặc dù bị đuổi ra, cũng do tâm tư thủ trưởng rộng lớn, thiên vị.

      Nhưng chỉ cần ông cụ nhắc tới chuyện hai đứa lại nổi giận, cũng nghĩ tới hôm nay Đường Dật lại có thể mang Phó Sủng về nhà.

      “Cháu chào ông.” Phó Sủng thấy ông cụ cứ nhìn mình chằm chằm như vậy, chủ động mở miệng chào hỏi, tay nắm tay Đường Dật, trong mắt tràn đầy trong trẻo.

      Ông cụ gật đầu liên tục, cười đến nếp nhăn chất thành đống: “Ôi, được, đứa , mau vào nhà ngồi xuống.” Ông cụ vẫy vẫy tay với Phó Sủng.

      Đường Dật kéo Phó Sủng về phía ông cụ, ngồi ghế sa lon đối diện ông cụ, Đường Dật rót ly trà cho ông nội và Phó Sủng, lại xoay người ngồi lại.

      “Ông nội, hôm nay cháu đến nhà họ Phó rồi, cầu xin ông nội Phó đồng ý cho cháu và Phó Sủng kết hôn.” Chuyện như vậy cần xin phép ông cụ, mặc dù biết ông cụ nhất định đồng ý.

      Ông cụ Đường nhìn Đường Dật, giọng đường bệ trước sau như : “Chuyện như vậy cần làm cẩn thận, còn mẹ cháu, ông nếu mẹ cháu đồng ý, về sau cháu qua ở với ông.”

      Trước kia mẹ Đường Dật vốn như vậy, cũng là người rất tốt, gia cảnh giống nhau, ông cũng gì, lần này hay rồi, nhìn trúng con chủ tịch kia, cũng nhìn người ta xem.

      Mẹ của Đường Dật cũng buồn cười, nếu như bàn về thân phận địa vị, Phó Sủng thể mạnh bằng đứa bé nhà kia, nhưng đây là vợ Đường Dật, xem là người tốt hay tốt? phải điều kiện bối cảnh, nhớ tới chuyện như vậy, cơn tức từ đáy lòng ông sinh ra.

      “Haizzz, nhà họ Phó muốn mẹ cháu cầu hôn, chuyện như vậy ông xem xem?” Đường Dật hỏi ông cụ, chuyện thể kéo dài, càng kéo càng xa, muốn để cha mẹ mình ngày mai tới Tứ Cửu thành chuyến.

      chuyện xong, về sau còn chuyện linh tinh gì
      [​IMG]
      tú cầu, Trâuthư hồ thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 46:

      Editor: Puck

      Đường Dật nghe lời mẹ mình cũng đỏ mắt, trong lòng đặc biệt có cảm xúc, phải là người đàn ông tốt người con tốt.

      Người đàn ông làm lính nặng tình cảm hơn bất kỳ ai khác, nhất là cha mẹ, cho dù bọn họ từng gây ra lỗi gì, bọn họ cũng có tư cách trách móc cha mẹ, bởi vì thời gian và tinh lực dành cho bộ đội.

      Bọn họ thể ở bên cạnh cha mẹ làm trọn chữ hiếu, đó là thua thiệt, chỉ thua thiệt, Phó Sủng khẽ nhíu mày, đưa tay lau nước mắt cho Đường Dật, có thể hiểu Đường Dật khó chịu, cũng cảm thấy mẹ Đường Dật đặc biệt đáng thương.

      Chuyện oán hận này cuối cùng biết là lỗi của người nào, Đường Dật cứ ôm Phó Sủng vào trong ngực như vậy, siết chặt lấy eo Phó Sủng, trừ phi chết, cũng đoái hoài tới ông cụ có ở đó hay .

      Phó Sủng dựa vào trong ngực Đường Dật, Đường Dật nức nở vào điện thoại: “Được, về sau có dịp, con trở về thăm mẹ, con có thể thương lượng chuyện với mẹ ?”

      “Được, con , tất cả mẹ đều nghe theo con, con như thế nào, mẹ nhất định phản đối.” Mẹ Đường Dật dieendaanleequuydonn cũng có vẻ đặc biệt kích động, vào điện thoại, giọng hơi mạch lạc.

      Đường Dật mấp máy môi, lại cảm thấy khó giãy bày, Phó Sủng nhìn Đường Dật, thuận tay cầm lấy điện thoại của Đường Dật: “Dì à, cháu là Phó Sủng.”

      Giọng vừa thốt ra, cực kỳ lâu mới truyền đến tiếng thăm dò của mẹ Đường Dật ở bên kia: “Phó Sủng?” Có thể nghe thấy mẹ Đường Dật đặc biệt khiếp sợ.

      “Cháu muốn kết hôn với Đường Dật, có thể xin dì bằng lòng ? Cháu biết trước kia cháu nóng nảy tốt, cháu biết tính tình cháu tốt, nhưng cháu đối xử tốt với Đường Dật, hiếu thuận với dì và cha Đường Dật.” Phó Sủng lớn như vậy, chưa bao giờ để tâm đến chữ hiếu mà thế.

      cảm thấy ông nội rất cường đại, cho dù già rồi vẫn có thể oai vệ chấn động đám người, cảm thấy cha mẹ rất tài giỏi, có thể làm chính là sống tốt, vui vẻ, khiến ông cụ và cha mẹ vui vẻ.

      Đường Dật ôm Phó Sủng, cả người đều khiếp sợ, tuyệt đối ngờ Phó Sủng ra những
      [​IMG]
      tú cầuthư hồ thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 47:

      Editor: Puck

      Phó Sủng còn chưa kịp phản ứng, cả hô hấp bị Đường Dật chặn lại, suy nghĩ của Phó Sủng như sương mù, người đàn ông như dã thú, chút kiêng kỵ hôn kích thích dữ dội, khiến Phó Sủng có nhịp tim, có hô hấp.

      Tay ôm hông Đường Dật, nắm chặt quần áo , chỉ sợ mất thăng bằng, cả người tụt xuống theo cửa sau lưng.

      Đường Dật cứ ôm Phó Sủng như vậy, vẫn hôn khiến Phó Sủng khẽ rên rỉ ra tiếng, Đường Dật mới tay ôm Phó Sủng đặt lên giường, cả người đè người Phó Sủng, hôn tinh tế tỉ mẩn, rơi lên mặt Phó Sủng.

      nhàng cắn lên xương quai xanh ở cổ, chọc cho cả người Phó Sủng nóng ran, cắn môi, thừa nhận, Đường Dật die3nda`nle3qu'ydo0n có thể ràng từng chỗ mẫn cảm của , có thể biết từng chỗ vui vẻ của , giường lớn màu xanh dương, Đường Dật cứ tùy ý hôn như vậy.

      Giọng hòa vào tiếng thở gấp thô kệch của Đường Dật.

      vĩnh viễn có sức chống cự với Phó Sủng, luôn hoàn toàn mất khống chế chỉ sau giây, hôn hồi lâu cho đến khi Phó Sủng còn hơi sức, lúc này Đường Dật mới buông ra, lẳng lặng ôm eo Phó Sủng, cách lớp áo lót quân phục mỏng, dán chặt mình.

      Đường Dật chôn mặt giữa tóc Phó Sủng, hơi thở gấp gáp, con người chính là làm bừa, biết được còn phải tự khiêu chiến sức chống cự của bản thân, cảm thấy mình đúng như vậy, vừa nhìn Phó Sủng mất khống chế, mỗi lần còn nhất định khiêu chiến nhóc này.

      “Vợ, sắp chết rồi.” Đường Dật trầm giọng, mang theo khàn khàn, cảm giác muốn chạm mà thể chạm, quả muốn lấy mạng người, “ ra lần được ? Em tắm trước, nếu chết rồi.”

      Phó Sủng nhìn vẻ mặt nín nhịn của Đường Dật, mím môi, đầy mắt đều là nụ cười, ôm Đường Dật, đặc biệt xấu xa mở miệng: “Được rồi, , em phải về nhà.”

      Giờ này cũng còn sớm, phải trở về, chuyện hôm nay giải quyết, có cảm giác, Phó Mặc chắc chắn ở nhà coi chừng? Đợi trở về, nếu đợi được , biết ông này lại gây ra chuyện gì thoải mái?

      “Về nhà à? Tối nay em vẫn về nhà?” Đường Dật có vẻ đặc biệt giật mình, đến mức này, nhóc này vẫn về nhà, thích hợp sao? Quần áo trong của
      [​IMG]
      tú cầu, Trâuthư hồ thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 48:

      Editor: Puck

      Tình thời điểm đó sao dứt khoát, Đường Dật nuông chiều , cũng dần thay đổi , bây giờ tư tưởng của Phó Sủng có thể trưởng thành, thể có công của Đường Dật.

      Vốn quãng đường từ nhà họ Đường đến nhà Phó Sủng bao xa, Đường Dật lại ôm Phó Sủng đường vòng xa, có thể coi là lượn quanh cầu vòng, mục đích vĩnh viễn thay đổi.

      Đường Dật nhìn căn nhà trước mắt, buồn bực oán trách tiếng: “Đây là đến rồi?”

      chung mấy ngày với Phó Sủng, vĩnh viễn ngại trôi qua nhanh, nhanh đến, trong chớp mắt có thể nhìn thấy trời tối, mặc dù hơi khoa trương, nhưng với Đường Dật mà chỉ có thể diễn tả như vậy, bởi vì ở chung chỗ với Phó Sủng, có cảm giác vô vị buồn tẻ.

      “Được rồi, nhiệm vụ của hoàn thành, rút lui !” Phó Sủng xoay người, cởi áo khoác khoác lên cho Đường Dật, khóe mắt có ý cười nhàn nhạt, ở dưới ánh trăng là kiểu đẹp đẽ khác.

      Đường Dật đưa tay ôm eo Phó Sủng, giọng mắc nghẹn trong cổ họng, mơ hồ : “ với em về nhà!”

      được, đừng làm ẩu!” Phó Sủng cười mắng Đường Dật, “Nhanh về , dây dưa lằng nhằng, như phụ nữ.”

      Trước kia rất dính Đường Dật, mỗi lần Đường Dật đưa về, bắt Đường Dật chờ ở cửa, đợi ngủ thiếp , tắt đèn, Đường Dật mới có thể rời .

      chỉ thuận miệng , Đường Dật chỉ cho là đứa bé tùy hứng, nhưng sai rồi, cho dù mưa to gió lớn, Đường Dật cũng làm theo lời này.

      “Người nào giống phụ nữ?” Đường Dật đưa tay vuốt mặt Phó Sủng, “Trước kia em như vậy, mỗi lần đưa em về, em đều níu kéo để cho .”

      vô cùng uất ức, đều thời gian có thể thay đổi rất nhiều, xem ra đúng là như thế, tối thiểu Phó Sủng
      [​IMG]




      Chương 49:

      Editor: Puck

      Đổi váy, Phó Sủng rất ít khi mặc váy, trong tủ quần áo cũng treo nhiều, đều do Phó Mặc mua cho.

      Người phụ nữ làm lính, trừ quân trạng, quần áo khác đều rất tùy tiện, nhưng Phó Mặc rồi, con mặc váy trải nghiệm được vui vẻ của con đời này, ra nước ngoài vẫn mua vài bộ về cho Phó Sủng.

      Dáng người cao ráo mặc váy thắt eo phối hợp với áo vest, Phó Sủng từ phòng thay quần áo ra ngoài, đứng trước mặt Đường Dật cười : “Thế nào?”

      “Xinh đẹp, vợ mặc gì cũng đẹp.” Đường Dật nhìn Phó Sủng, trong mắt tràn đầy nụ cười, dáng người Phó Sủng cao ráo, quả có thể mặc rất nhiều kiểu quần áo.

      Vẻ mặt Phó Sủng hài lòng: “Tất nhiên, em là Phó Sủng!”

      Tiện tay cầm túi xách, Phó Sủng kéo Đường Dật lo lắng yên ra cửa, giây phút xuống lầu, Phó Mặc ngả ngớn ngồi ghế sa lon xem ti vi, mẹ gọt trái cây, cha Phó ngồi đó đọc báo.

      Lúc nghe tiếng đồng loạt nhìn về phía Phó Sủng, chỉ thấy Phó Sủng và Đường Dật cùng nhau xuống, tất cả đều ngây ngẩn cả người.

      “Con nhóc chết tiệt kia, em lại dám để đàn ông ở nhà qua đêm, gan em càng lúc càng lớn?” Phó Mặc đứng vụt dậy từ ghế sa lon, quát Phó Sủng.

      Con nhóc chết tiệt mới hòa thuận giấu người ở trong phòng, giữ Đường Dật ở nhà qua đêm, , cái này quá coi trời bằng vung, ngược lại cha mẹ Phó mặt mày bình tĩnh, cúi đầu, làm gì làm nấy.

      Con nhóc Phó Sủng này, có thể gả ra ngoài khó có được, con bé làm gì cũng lười quản.

      “Cha, mẹ, con cho hai người chuyện này, con có bạn , nguyện vọng bồng cháu của hai người lâu lắm có thể thực .” Phó Sủng nhìn Phó Mặc, báo cáo với cha mẹ mình.

      Cả
      [​IMG]
      tú cầuthư hồ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :