Chương 21:
Editor: Puck
Đường Dật nhìn kia, mặt cũng lạnh xuống trong nháy mắt, nhìn mẹ mình trầm giọng hỏi: “Sao ta lại tới?”
ngờ hôm nay Lan Tuyết đến, với mẹ rồi, Phó Sủng tới, mẹ còn mời Lan Tuyết qua đây, tính tình nhóc Phó Sủng này gay gắt, làm như vậy phải suy nghĩ lung tung sao? Phó Sủng nghe lời Đường Dật , càng hêm khẳng định, này có gì đó với Đường Dật?
kia cũng vẻ mặt thất vọng, ngay sau đó chỉ nghe thấy mẹ Đường Dật mở miệng: “ sao? Bình thường mẹ dạy con như vậy sao? Lan Tuyết là con nuôi của mẹ, mời ấy tới ăn bữa cơm, ý kiến lớn như vậy sao?”
Bà ngờ mình giáo dục con trai tỉ mỉ, hôm nay lại ngay trước mặt Lan Tuyết và Phó Sủng, trực tiếp xung đột với mình.
Đường Dật vừa định gì nữa, Phó Sủng kéo Đường Dật lại, cười với mẹ Đường: “Dì, chào dì, cháu là Phó Sủng.” Cơ hội gặp mặt của và Đường Dật nhiều, cơ hội gặp mẹ Đường lại càng có.
Cha Đường đứng bên cạnh cũng vội mở miệng: “Được rồi, được rồi, vào nhà ngồi , cơm xong ngay đây.”
Ông rồi, tính Đường Dật nóng nảy giống bà, Lâm Mai nhất định nghe, hôm qua ràng với thằng bé Đường Dật được sao? Hôm nay đón người về, lại có thái độ này, bắt bí bé Phó Sủng?
tay Đường Dật cầm va li hành lý, tay kéo Phó Sủng lên lầu, cũng quay đầu với mẹ: “Mẹ, mẹ đến thư phòng chuyến, con có lời muốn với ngài.”
Lúc qua bên cạnh Lan Tuyết, Đường Dật cũng nhìn ta, đưa Phó Sủng và quà vào trong phòng, Phó Sủng ngã ngồi giường, từ đến lớn được cưng chiều mà lớn lên, thành thói quen, ở Tứ Cửu thành bị chọc tức.
Nhưng kia là mẹ Đường Dật, dù thế nào cũng phải nhịn, nhìn Phó Sủng như vậy, Đường Dật die enda anlee quu ydonn rất đau lòng, đứng trước mặt Phó Sủng, nắm tay : “Vợ, lát nữa giải thích cho em, trước chuyện với mẹ, được ?”
Có số việc cần giải thích, cần xử lý, nhưng muốn Phó Sủng đau lòng, rốt cuộc vẫn là mình quá kích động rồi, ràng với mẹ dẫn Phó Sủng đến.
“Hình như mẹ rất ghét em?” Lần đầu tiên Phó Sủng uất ức giống như đứa bé, tất cả mọi người đều ghét , quan tâm, quan tâm chính là cha mẹ Đường Dật.
Đường Dật kéo Phó Sủng vào trong ngực, lắc đầu: “Đừng nghĩ lung tung, nghe lời, chờ lát, chơi trò chơi trước, được ?”
Phó Sủng nhìn Đường Dật, khéo léo gật đầu, Đường Dật đưa tay vuốt tóc Phó Sủng, mỉm cười, xoay người rời khỏi phòng, đến thư phòng.
Vừa bước vào thư phòng, mẹ Đường ngồi ghế trúc, nhìn thấy Đường Dật vào, liếc Đường Dật cái, dửng dưng: “Sao? Vì người phụ nữ, còn muốn dạy bảo mẹ, sao?”
Đường Dật hít sâu hơi, tới trước mặt mẹ Đường, cũng ngồi xuống bên cạnh ghế.
“Mẹ, con biết tại sao mẹ thích Phó Sủng, nếu thích, ngày hôm qua cho con biết, con dẫn ấy tới? Mẹ đưa Lan Tuyết tới là có ý gì?” Đường Dật ép chặt tức giận nơi đáy lòng, cố hết sức bình tĩnh hòa nhã .
Từ trước đến giờ cha mẹ cưng chiều , làm con trai cũng phải hiếu thuận, nhưng mẹ như vậy khiến cho rất khó xử.
“Mẹ rồi, mẹ hy vọng con kết hôn, mẹ sớm bồng cháu, nhưng nhóc kia, tình tình ta thích hợp với con sao, Đường Dật? Coi trời bằng vung, mẹ cũng muốn sau này quan hệ mẹ chồng nàng dâu náo loạn, con trai duy nhất cũng có.” Mẹ Đường ngước mắt nhìn Đường Dật, tức giận .
Bà thích chính là Lan Tuyết, khéo léo nghe lời, nhưng thằng nhóc Đường Dật chết tiệt này lại chướng mắt con người ta.
Mỗi lần Đường Dật nghỉ phép, bà đều kêu Lan Tuyết tới đây, Đường Dật ngay cả nhà cũng về, hai năm qua, cứ nghỉ phép lại đến Tứ Cửu thành, tưởng thằng bé hiếu thảo với ông nội nó, ngờ vì phụ nữ, rất bất hiếu rồi.
Vẻ mặt Đường Dật thất vọng: “Con ấy như vậy đâu, tối qua tất cả, hơn nữa sau khi kết hôn, ấy ở với con, có mâu thuẫn với mẹ.”
Chuyện tình cảm thể miễn cưỡng, hơn nữa thích tình tình của Lan Tuyết, mềm mại yếu đuối, chuyện hơi nặng cũng có thể khóc! làm lính, cưới công chúa, có thời gian hầu hạ sao?
“ ở cùng với mẹ? Mẹ chỉ có đứa con trai là con! Con ở với mẹ?” Mẹ Đường nhìn Đường Dật, “Lan Tuyết ddi.end`anlequ'ydon có gì tốt? Khéo léo nghe lời, tốt hơn Phó Sủng nhiều, hơn nữa, nó là thịt trong tim nhà họ Phó, con dám làm nó tủi thân xem, thử xem? Mẹ đây vì muốn tốt cho con, con trai.”
Tạm thời cái khác, nuông chiều như vậy, là người thể chịu uất ức, phải bà vì tốt cho Đường Dật? Thằng nhóc này chính là xử trí theo cảm tính, có đầu óc.
“ có tình cảm, con cưới thế nào?” Đường Dật hoàn toàn sụp đổ, đầu óc rối loạn.
Mẹ Đường cũng nóng nảy, đột nhiên đứng dậy nhìn Đường Dật chằm chằm: “Sao thể cưới? Tình cảm có thể bồi dưỡng, mẹ và cha con cũng xem mắt, sau cưới bồi dưỡng tình cảm!”
Bọn họ hồi đó, cha mẹ để cho họ ở chung với ai, họ thể có ý kiến, đó chính là hiếu thuận! Tình cảm sao thể bồi dưỡng?
Đường Dật hít sâu hơi, đặc biệt trịnh trọng mở miệng: “Con rồi, con lấy Lan Tuyết, con chỉ Phó Sủng, chúng con tốt đẹp hai năm rồi, con ấy, mẹ, nếu mẹ vì tốt cho con, mong mẹ cũng mến người phụ nữ con mến, được ?”
“Phó Sủng là người phụ nữ con mến, vậy mẹ đâu, có vợ quên mẹ đúng ?” Mẹ Đường bị chọc tức, cũng đề cao giọng với Đường Dật.
Đường Dật nghe lời của mẹ, cả ngực cũng tắc lại, còn sót chút lý trí mở miệng: “Người phụ nữ kia có đức hạnh gì, có thể mê hoặc cha mẹ như vậy, con muốn …”
Tiếng vừa lọt vào tai người phụ nữ đứng ở cửa ra vào, Lan Tuyết che miệng, mắt đỏ nhìn Đường Dật và mẹ Đường, hai lời, xoay người bỏ chạy ra.
cầu thang truyền đến loạt tiếng giày cao gót va chạm, mẹ Đường Dật nhìn ra cửa, vội vàn kêu Đường Dật: “Thằng nhóc chết tiệt này, lung tung cái gì, mau xem Lan Tuyết, nếu xảy ra chuyện làm thế nào?”
kia có lòng tự ái mạnh, hai câu, trong lòng cũng khó chịu, từ khéo léo hiểu chuyện.
“Con , cũng phải đứa bé!” tin này có thể xảy ra chuyện? trưởng thành, hơn nữa cũng có tâm tư dỗ dành ta.
Mẹ Đường nóng nảy, đưa tay đẩy Đường Dật: “Lỡ như xảy ra chuyện, con lấy cái gì ăn với cha mẹ Lan Tuyết? Nhà họ Đường chúng ta cũng bị người ta mắng chết, coi như mẹ van con.”
Mặt Đường Dật đen sì, lông mày nhíu chặt, xoay người chạy ra đuổi theo Lan Tuyết.
Chương 22:
Editor: Puck
Phó Sủng ở trong phòng Đường Dật, vẫn đợi, loáng thoáng cũng nghe thấy thanh hai người gây gổ, nghe ràng lắm, cũng có thể nghe được chút.
ngờ mẹ Đường sớm có đối tượng con dâu, quả , tiếng xấu của Phó Sủng lan xa, mẹ Đường chắc chắn thích con dâu khéo léo nghe lời đó.
Mở cửa ra, Phó Sủng cũng theo ra ngoài, mẹ Đường và cha Đường nhìn bóng lưng Phó Sủng rời kêu: “Này…”
thanh Phó Sủng đóng cửa biến mất, trong nháy mắt cha Đường quay đầu trừng mắt lườm mẹ Đường, tức giận : “Hay nhỉ, khó khăn lắm con trai mới về chuyến, dẫn theo con dâu, bà lại làm vậy! Về sau, Đường Dật vĩnh viễn trở về nhà, bà mới hài lòng, sao bà lại ích kỷ như thế, Lâm Mai?”
Ông coi như hiểu ra, Lâm Mai muốn con dâu nghe lời, bà gì nghe nấy, hy vọng cả nhà đều nghe theo bà, ông cũng chịu đủ rồi, muốn nghe theo sắp xếp của bà, ông nuông chiều bà, bà vĩnh viễn cảm thấy ông phải như vậy.
“Này, lời này của ông, sao tôi lại ích kỷ, phải vì tôi nghĩ cho cái nhà này sao?” Mẹ Đường ngờ, con trai nghe lời mình, bây giờ lão Đường cũng oán hận mình, Đường Dật là con trai của bà, ai muốn tốt cho con trai mình?
Cha Đường hừ lạnh tiếng, thuận tay cởi tạp dề, ném ghế sa lon: “Đúng, bà dễ dàng, người khác dễ dàng.”
xong cha Đường xoay người rời , ông muốn tiếp những chuyện này với mẹ Đường Dật, bà vốn hiểu, cũng uổng công.
Mẹ Đường theo bóng lưng cha Đường: “Này, ông nấu cơm?”
“Phục vụ bà cả đời, phải ddiendaânleequuydonn bà dễ dàng sao? Tự mình làm , về sau tôi làm, bà làm cơm , cùng lắm tôi đến nhà ăn bộ đội ăn!”
Cha Đường lên lầu, cũng quay lại, đời này nuông chiều là chuyện, nhưng mẹ Đường Dật quá lý lẽ rồi.
Mẹ Đường Dật há hốc mồm cứng lưỡi, trong lúc này biết gì, đây là lần đầu tiên lão Đường tỏ vẻ nóng nảy như vậy.
Phó Sủng ra khỏi nhà họ Đường, vẫn luôn chạy theo sau Đường Dật, Đường Dật chỉ đuổi theo Lan Tuyết, để ý Phó Sủng chạy đuổi theo phía sau, ra ngoài cũng vì muốn ràng với ta, Phó Sủng vẫn theo Đường Dật ra khỏi đại viện.
Đến ngã tư trước mặt xa, Lan Tuyết để ý đèn xanh đèn đỏ, lao thẳng ra giữa đường chính, Đường Dật hoảng hốt, đột nhiên xông tới đưa tay kéo Lan Tuyết lại, tiếng còi ô tô đường nổi lên bốn phía.
Có người tức giận quát: “Này, , tự đâm đầu vào chỗ chết, cũng cần liên lụy đến chúng tôi!”
Bạn dạo này có làm như vậy, đúng ? muốn sống còn muốn liên lụy đến người khác, đụng phải bạn gặp xui rồi, nhận tội rồi, người giả vờ bị đụng quá nhiều!
Phó Sủng đứng từ xa nhìn hai người ôm nhau, thể tin nhìn Đường Dật, vốn tưởng hai người có gì, nhưng xem ra Đường Dật quan tâm này, thấy ta khóc, thấy ta tìm chết, nhìn có vẻ lo lắng như vậy, còn mặc kia ôm.
Trong lòng lập tức nứt toác, giống như toàn bộ thế giới đều sụp đổ, Đường Dật, vừa rồi ở nhà họ Đường bị uất ức cũng muốn gì? Nhưng sao Đường Dật lại có thể như vậy với ?
“Đường Dật, đời này tôi muốn nhìn thấy nữa!” Phó Sủng với Đường Dật từ đằng xa, ngược lại thuận tay đón chiếc xe, bởi vì đối phương xe riêng, thấy Phó Sủng đón xe cũng lười phản ứng lại, dừng xe.
Lúc này tình thế gấp gáp, Phó Sủng chút suy nghĩ, bước nhanh bước đứng ở phía trước, tiếng thắng xe chói tai.
chiếc xe con dừng lại, Phó Sủng cũng quan tâm nhiều, xoay người mở cửa xe ngồi xuống, đối phương vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Phó Sủng, chỉ nghe thấy Phó Sủng : “Lái xe!”
Có lẽ đây là lần đầu tiên đối phương gặp phải tình huống như thế, cả người cũng bối rối, nhấn cần ga cái, xe chạy ra, Phó Sủng nhìn về phía trước, đầu óc trống rỗng, muốn rời khỏi nơi này, muốn rời xa.
Đường Dật ngờ Phó Sủng cũng theo, lần này càng khó giải thích , vội vàng đưa tay đẩy Lan Tuyết ra, đuổi theo Phó Sủng, nhưng vốn thấy bóng dáng Phó Sủng, chặn xe taxi vẫn đuổi kịp Phó Sủng.
Đối phương là Porsche, tốc độ rất nhanh, xe taxi bị bỏ lại xa.
Xe taxi vòng hết nửa thành phố D, Đường Dật hết cách rồi, sân bay, kiểm tra vé máy bay ngày hôm đó cũng die.enda anleq uuydo.nn tìm được tin tức của Phó Sủng, Đường Dật nhanh chóng sứt đầu bể trán, tìm Phó Sủng chung quanh.
Đường Dật gọi điện thoại cho Phó Mặc, Phó Mặc cũng Phó Sủng chưa về nhà.
“Phó Sủng sao vậy?” Phó Mặc hỏi Đường Dật, dù em mình làm bậy, nhưng vẫn là em ruột, biết Phó Sủng xảy ra chuyện, hận thể giết chết Đường Dật.
“Chuyện như vậy trong chốc lát tôi cũng giải thích ràng được, Phó Mặc, Phó Sủng ấy chạy rồi, chúng tôi có chút hiểu lầm, tôi tìm ấy trước, cầu xin cũng nghĩ cách, được ?” Đường Dật ăn khép nép thỉnh cầu Phó Mặc.
Ngay sau đó truyền đến giọng lạnh lẽo như băng của Phó Mặc ở bên kia: “Cách em tôi xa chút! Nếu , cậu phải hối hận.”
xong bên kia cúp điện thoại, biết hai người xảy ra chuyện gì, nhưng tính tình Phó Sủng là có chí khí lớn, nếu phải bị uất ức cực lớn tuyệt đối bỏ nhà ra , đuổi cũng đuổi được.
Sau khi Phó Sủng rời , chỉ lấy chút tiền mua chiếc xe tại thành phố D, đây là thông qua thẻ tín dụng nhà họ Phó, bản ghi chép duy nhất có thể tìm thấy, bọn họ ngờ Phó Sủng thông minh, muốn cho bọn họ tìm được, cho nên để lại bất cứ dấu vết gì.
Phó Sủng biến mất, hỏi Đường Dật tình huống của Phó Sủng, Đường Dật cũng giấu, ràng từng việc, nhà họ Phó càng thêm giận, ông cụ cũng nhanh chóng tốt.
Khoảng thời gian đó, nhà họ Phó từ xuống dưới đều u, ai dám đụng vào ông cụ kẻo gặp xui xẻo.
Cha Phó mẹ Phó cũng rất giận, mẹ Phó cãi nhau trận với mẹ Đường Dật, giao tình giữa hai nhà vốn sâu, ngược lại cha Đường ngừng xin lỗi, bảo đảm nhất định nghĩ cách tìm được Phó Sủng.
“Chuyện nhà chúng tôi, về sau nhà họ Đường các người cũng cần xen vào nữa, nhìn chướng mắt con tôi, tôi câu khó nghe, con tôi phải đồ vật, cũng tới lượt nhà họ Đường các người ghét bỏ, hễ hét tiếng, ở Tứ Cửu thành muốn cưới con bé còn đứng xếp hàng đó.” Cha Phó làm ăn buôn bán nhiều năm như vậy, lần đầu tiên nổi nóng.
Chương 23:
Editor: Puck
Lời này cũng phải tự coi mình, cha Phó Sủng buôn bán, ở Tứ Cửu thành cũng đồ sộ, nhưng tại các tỉnh khác có danh tiếng lớn, hễ trong siêu thị, đều nhìn thấy sản phẩm của tập đoàn Phó thị.
Cha Đường cũng cảm thấy sắp mất thể diện, ông nội Đường Dật càng thêm giận , vác mặt mo đến nhà họ Phó xin lỗi, ngay cả cửa cũng cho vào, ăn cho khách vào, lần đầu tiên bị đối xử như vậy ở đại viện, dù sao bọn họ cũng từng chiến đấu, tình cảm rất sâu, nhưng lần này làm tổn thương trái tim ông cụ.
Phó Sủng biến mất ngày thứ mười, ông cụ vỗ bàn, quát người nhà họ Phó: “Tìm cháu tôi trở lại, các người đều tìm, tất cả đều , cần làm việc, tìm được người tất cả cần về nhà!”
Nhà họ Phó điều động tất cả quan hệ, có thể đều điều động, mấy đứa nhà họ Phó ngồi máy bay chạy khắp nơi, thành phố J, thành phố bên biển, người nhà họ Phó tìm thấy Phó Sủng ở trong căn nhà thuê, Phó Sủng gầy, cả người cũng tiều tụy nhiều.
Phó Mặc lên ôm lấy Phó Sủng, tức giận cắn răng nghiến lợi: “Em vĩnh viễn thể để trong nhà bớt lo sao? Có biết ông cụ nhớ em bao nhiêu , nếu em xảy ra chuyện, phải muốn mạng ông cụ hả?”
“, em muốn về nhà.” Lâu sau, Phó Sủng mới phun ra những lời này, núp trong ngực Phó Mặc, vẫn cho rằng mình chết tại đây, hoặc bị sóng biển mang .
chỉ với mình lần, nếu Đường Dật dieendaanleequuydonn có thể tìm thấy, bất chấp tất cả muốn ở chung chỗ với Đường Dật, nhưng Đường Dật tới, tới lại là trai.
“Được, dẫn em về nhà, sợ.” Phó Mặc gật đầu, dịu dàng trả lời Phó Sủng.
Ôm Phó Sủng ra cửa, mới vừa vào cửa trước, nghe người bên cạnh rồi, nhóc này giống như bị uất ức.
Mỗi ngày ra ngoài hóng gió biển, sau đó gần tối trở lại, rất lâu ra cửa, có lúc cũng gõ cửa, lỡ như này xảy ra chuyện có thể xong.
Chỉ lần bệnh đặc biệt lợi hại, muốn bệnh viện, hết cách rồi, bọn họ đành mời bác sỹ ở phòng khám tới.
Cuối cùng chủ cho thuê nhà còn báo cảnh sát, sợ này xảy ra chuyện gì, chính vì như thế nên nhà họ Phó mới có tin tức, nếu ở nơi trời đất rộng lớn này, biển người mịt mờ, muốn tìm người giống như mò kim đáy biển.
Huống chi, nhà họ Phó có đánh chết cũng tin Phó Sủng ở trong phòng cho thuê bé này hai mươi ngày, kiêu ngạo thế kia, trong lòng Phó Mặc giống như bị chọc từng đao từng đao.
Phó Mặc ngừng cảm ơn vợ chồng già tốt bụng, cũng thề, để cho Phó Sủng lại theo Đường Dật, người đàn ông này vốn xứng với em của .
Phó Sủng theo Phó Mặc trở về Tứ Cửu thành, Đường Dật tìm Phó Sủng khắp thế giới cũng có thu hoạch gì, về doanh trại, khoảng thời gian ở đơn vị, cả người gần như điên mất, nhưng là quân nhân, cái gì cũng thể làm, đến lúc trở về đơn vị cũng phải trở về, gần như nhờ cậy mọi người ra ngoài tìm Phó Sủng.
Đường Dật ngây dại, choáng váng , hận thể bóp chết mình, tính tình Phó Sủng quyết liệt như vậy, nên nghĩ ngày đó nên để Phó Sủng lại mình, vốn đơn thuần, từ trong ra ngoài làm bậy vẫn làm bậy, nhưng đơn thuần trong suốt đến mức trong mắt dính hạt cát, ghét ràng.
biết tìm được Phó Sủng về, cũng là lúc ở đơn vị, tiểu Hoa gọi điện thoại cho biết, cả nhà họ Phó bởi vì Phó Sủng, ông cụ cũng bệnh theo trận.
Biết tin tức, đêm hôm đó như điên rồi bấm số điện thoại của Phó Sủng, thu hoạch được gì, vẫn tắt máy, giống như ngày thường, gọi điện thoại của nhà họ Phó, càng ai nghe, chỉ có người giúp việc nữ cho Đường Dật, vĩnh viễn cần gọi điện thoại đến đây.
Mà Đường Dật tự trách chạy vòng quanh sân huấn luyện, tự huấn luyện mất mạng, người nào khuyên cũng vô dụng, bị điên rồi, điên rồi, đợi đến khi có cơ hội, Đường Dật từ đơn vị ra ngoài, lúc tìm Phó Sủng hoàn toàn tiếp xúc được với Phó Sủng.
Mà người nhà họ Phó, thậm chí còn người nhà họ Hác, càng cho Đường Dật đến gần Phó Sủng, ngay cả cơ hội giải thích Đường Dật cũng có.
Thời gian cứ trôi như vậy, Đường Dật theo thường lệ nghỉ trở lại, nhưng chỗ có Đường Dật, Phó Sủng chính là , Đường Dật trở lại, Phó Sủng bị cả nhà gửi , cũng mừng rỡ nhõm.
có cách nào, Đường Dật chỉ có thể dựa vào thi trường học thợ săn, nghĩ cách rời khỏi đội dã chiến, học tập die.nendan. lêquuydon mất mạng, huấn luyện mất mạng, khi nhận được thư thông báo trúng tuyển, mượn điện thoại, số do tiểu Hoa dùng mấy bình rượu tây đổi lấy.
gọi cho Phó Sủng, điện thoại bên kia thông truyền đến giọng quen thuộc của Phó Sủng: “Có chuyện , có chuyện cúp!”
Đường Dật mở miệng chuyện, đỏ mắt, giống như trước kia, nhóc vẫn tính tình này, Phó Sủng thấy bên kia lên tiếng cũng thuận tay cúp điện thoại.
Thu đồ, Đường Dật nằm trong sân huấn luyện, cứ nằm như vậy, nhìn lên bầu trời đêm.
Rời đơn vị, lên máy bay, lúc lên máy bay ở sân bay, liên tiếp quay đầu lại, tiểu Hoa biết muốn trường học thợ săn, Đường Dật lại ảo tưởng mỗi lần , tiểu Hoa chuyện này cho Phó Sủng.
Phó Sủng liều mạng chạy tới tiễn , nhưng thực tế cuối cùng vẫn là thực tế, Phó Sủng tới, sân bay người đến người nhưng có bóng dáng của Phó Sủng, lên máy bay, máy bay cất cánh, Đường Dật chỉ cảm thấy giống như nằm mơ.
Ngoài cửa sổ, mây trắng nổi lơ lửng, cảm thấy thế giới gần như vậy rồi lại xa thế kia.
Đến trường học thợ săn mới biết, tất cả khó khăn gian khổ mới bắt đầu, mỗi ngày huấn luyện điên cuồng, làm nhiệm vụ điên cuồng, mắng liên tục điên cuồng, ăn ngon, ngủ yên, nằm đất tuyết, dầm mưa to.
Tập chống đẩy hít đất đến thở thông, có mệnh lệnh bạn thể dừng lại, kiên trì ở đó chỉ có ý chí.
Bởi vì ai ép buộc bạn ở lại, bạn chỉ đại biểu cho vinh dự quốc gia, rời và ở lại đều ngăn cản, nhưng mỗi người đều liều mạng lưu lại, cắn răng có thể tới, tuyệt đối thốt tiếng.
ngày cực khổ chấm dứt, Đường Dật nằm giường, nhìn hình Phó Sủng trong túi, những năm này đều dựa vào những bức hình đó để chịu đựng.
“ ấy là người của cậu sao?” chiến hữu nước ngoài nằm bên cạnh Đường Dật, thuận tay đoạt hình trong tay Đường Dật.
Đường Dật nằm đó gật đầu: “ ấy là mạng của tôi!” Thời gian càng lúc càng nhiều, Đường Dật hiểu sâu, Phó Sủng sớm vào xương tủy, đó chính là mạng của .
Jones cười cười, nhìn cười yếu ớt trong hình: “Great genius ( nghiệt)!”
Đường Dật nghe xong ngừng cười, đúng là great genius ( nghiệt), tác động lên toàn bộ linh hồn .
Last edited by a moderator: 1/7/16