1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mị Thế Thanh Liên - Trù Tướng Khách Quả Quả (c17) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 10: Lời thề ba năm sau

      Edit: Rain Love

      “Aizz.., lần này là Nam Cung gia tộc chúng ta sai trước, cho nên ngươi muốn bồi thường cái gì chúng ta cũng đều chấp nhận! Ba ba!” Nam Cung Khải vỗ tay, ngoài cửa nhiều người nâng tay thùng lớn thùng nối đuôi nhau bước vào.

      “Những cái này là từ các hiệu buôn của Nam Cung gia sưu tập đồ trang sức, kỳ trân dị bảo, ngoài ra gia tộc bọn ta cũng cung cấp trăm nghìn kim tệ giúp đỡ gia tộc các ngươi phát triển, ngươi xem có còn thiếu thứ gì, ta lập tức phái người mua.” Nam Cung Khải sâu kín , giọng điệu kiêu ngạo tự tin, giống như chỉ cần có mọi chuyện xong hết thảy.

      Nghe xong, những đệ tử trong phòng đều hít vào ngụm khí lạnh, này cũng quá phô trương ! Cũng có người chịu được, hai mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm số vàng bạc châu báo ở giữa phòng, nước miếng chút nữa là chảy xuống luôn. Vàng bạc châu báu phát ra ánh sáng làm toàn bộ đại sảnh đều sáng lên ánh lệ.

      “Ha ha ha ha….” Vẫn im lặng đứng bên, Hạ Vân cất tiếng cười to, tiếng cười phóng đãng, truyền khắp Hạ gia, giống như dùng cả đời để cười lần này thôi, hành động tùy ý, cao cao tại thượng. Nam Cung Khải giống như bố thí, vừa vặn hung hăng dẫm nát vào tôn nghiêm của nàng, hoàn toàn khơi dậy lửa giận từ sâu trong đáy lòng, nghĩ tới cười như thế làm khuôn mặt vặn vẹo đến khó coi.

      “Nàng phải là quá cao hứng mà điên rồi , nhiều vàng bạc châu báu nhiều như vậy đều là của mình nàng!”

      “Ta xem là giận đến điên rồi, bị người ta từ hôn là chuyện lớn nha, nếu trở thành chủ mẫu của Nam Cung gia tộc, về sau có rất nhiều tiền tài, mấy thứ này sao có thể so sánh với toàn bộ Nam Cung gia tộc chứ.”

      “Đúng vậy, đúng vậy, khẳng định là thương tâm quá nên phát điên rồi.”

      “Các ngươi im miệng hết cho ta, còn chưa đủ mất mặt có phải hay ?” Hạ Minh Hiên rống to, sắc mặt trầm cực kỳ, cả người tản ra khí thế đáng sợ, chỉ sợ hơi kích thích chút lửa giận xông ra làm bị thương người khác.

      Bị quát lớn, hai người đệ tử Hạ gia run sợ, vô cùng ủy khuất cuối đầu im lặng đứng bên, mà lúc này tất cả mọi người Nam Cung gia tộc đều bàng quang đứng bên với bộ dạng vô cùng đắc ý.

      “Ha ha, Nam Cung gia tộc rất nhiều tiền có phải hay , cái gì cũng có sao, Hạ Vân ta khinh thường những đồng tiền dơ bẩn này. Nam Cung Vũ Văn à, được lắm, ta nhớ kỹ.” Hạ Vân đột nhiên bình tĩnh nhìn Nam Cung Khải , khóe miệng nhếch lên, vẻ mặt trào phúng.

      mặt mọi người đều có biểu tình ngốc lăng, nàng dám đối đãi như thế với người của Nam Cung gia tộc, chẳng lẽ nàng biết chữ chết viết như thế nào.

      cho gia chủ nhà các ngươi, hôm nay phải là các ngươi giải trừ hôn ước trước, mà là Hạ Vân ta chủ động hưu Nam Cung Vũ Văn, từ nay về sau có quan hệ gì nữa.” Hạ Vân nhìn thẳng vào Nam Cung Khải , con dâu của Nam Cung gia, nghĩ rằng ai cũng muốn làm sao, Hạ Vân nàng cũng muốn làm gì!

      “Ngươi, ngươi, ngươi khinh người quá đáng, quả chính là người đàn bà chanh chua!” Nam Cung Lôi Nặc nghe như vậy liền giận dữ, chỉ vào Hạ Vân mà mắng, khuôn mặt nhắn đỏ bừng.

      “Ha ha, ta khinh người quá đáng à?”

      “Nam Cung gia tộc các người từ ngàn dặm đến đây, đám người hùng hùng hổ hổ, trước mặt nhiều người như vậy muốn giải trừ hôn ước, còn lấy vàng bạc châu báu ra mà nhục mạ ta, ngươi nghĩ Hạ gia ta thấy tiền liền sáng mắt mà cầu xin bố thí của các người sao?”

      cho ngươi biết, Hạ gia chúng ta mặc dù chỉ là tiểu gia tộc, cũng có tôn nghiêm của mình, tuyệt đối cho bất luận kẻ nào giẫm lên, cho dù là Nam Cung gia tộc của các người cũng thể được.”

      “Còn nữa, ngươi nghĩ mình là người nam nhân tốt sao? Tuổi còn tùy ý làm bậy, chuyện có phép tắc, người Nam Cung gia có tố chất rất tốt a!” Khóe miệng Hạ Vân nâng lên tia cười lạnh, ánh mắt lạnh băng, như hàng vạn thanh kiếm giết người trong tích tắc.

      Hay cho câu tôn nghiêm Hạ gia thể giẫm lên! Hạ Minh Hiên khỏi nhìn Hạ Vân với cặp mắt khác xưa, nữ tử kiên cường như thế, trước thong dong bình tĩnh, phân tích mọi chuyện đều thực có lý, cho dù ngu ngốc trong lĩnh vực tu luyện như thế nào, nữ tử quyết đoán như vậy phải là người tầm thường đâu.

      “Ngươi, ngươi, ta muốn giết ngươi!” Vừa xong, Nam Cung Lôi Nặc liền giơ kiếm đánh về phía Hạ Vân, đường đường là nhị công tử của Nam Cung gia tộc, từ đến lớn đều chưa có tức giận như vậy, cho dù là cha mẹ của cũng chưa hề dạy đỗ như vậy.

      “Nặc nhi, dừng tay lại cho ta, cẩn thận ta cho đại công tử biết!” Nam Cung Khải mở miệng , ngăn cản vừa kịp lúc mọi việc.

      Vừa nghe là cho đại ca biết, Nam Cung Lôi Nặc lập tức ngừng động tác tay lại, do nổi giận nên hai tròng mắt nhiễm đỏ nhìn chằm chằm vào Hạ Vân.

      “Cục diện ngày hôm nay là điều ta muốn nhìn thấy nhất, Bàn tính vàng ta cả đời đều tốt, chỉ là có tính tốt chuyện này, lần này lúc trở về ta thỉnh tội với gia chủ!” Nam Cung Khải bằng khuôn mặt già nua đầy vẻ hổ thẹn.

      “Nỗi nhục ngày hôm nay ta phải chịu, ba năm sau ta đến trả lại, nỗi nhục này báo, Hạ Vân ta thề làm người!” Hạ Vân ngẩn đầu nhìn về phía ngoài cửa, vẻ mặt kiên định, ánh mắt sáng ngời bất khuất, lóe ra tia sáng câu hồn đoạt phách, vừa dứt lời, dưới chân liền sáng lên đạo ánh sáng, từ nay về sau lời thề có hiệu lực, nếu làm được bị trời phạt.

      “Hạ Vân, aizz…!” Tộc trưởng dù muốn ngăn cản cũng còn kịp rồi, chỉ có thể tức giận mà thở dài. Hành động này của Hạ Vân, dưới đáy lòng rất bội phục, thậm chí còn thầm là rất thích, Nam Cung gia tộc này đúng là khinh người quá đáng. Chính là ngờ đến Hạ Vân thế nhưng lập lời thề cực đoan như vậy, phải biết rằng nếu thực được lời thề đó bị trời phạt, muốn nhìn thấy người tài giỏi của Hạ gia ngã xuống như vậy.

      “ Nếu vậy, ta chỉ có thể cáo từ rời thôi, về sau hẹn gặp lại!” Nam Cung Khải lời xin lỗi với Hạ Minh Hiên, xoay người liền về phía cửa.

      “Khoan , đem hết đồ của các người , Hạ gia chúng ta chỉ là tiểu gia tộc, cũng chứa nổi những thứ này!” Lên tiếng gọi lại bọn họ.

      “Các ngươi đem những thứ đó mang !” Nam Cung Khải khuôn mặt già nua với đám gia đinh.

      Nam Cung gia tộc ngăn nắp mà đến, thảm bại mà về, cực kỳ chật vật!!!

      Hết chương 10
      Last edited by a moderator: 30/3/15

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 11: Tu vi tăng cao

      Edit: Rain Love

      Trời vừa tờ mờ sáng, sương sớm sớm thấm ướt chân Hạ Vân, vết nước bắn tung tóe dính đôi giày vải thêu hoa. Đây là lần thứ năm tới lui núi rồi, so với lần đầu tiên leo núi phải thở hồng hộc, qua vài ngày này rèn luyện quả tiến bộ hơn rất nhiều, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Hạ Vân.

      Vốn nghĩ rằng thân thể yếu đuối này ít nhất cũng phải rèn luyện khoảng nửa tháng mới tốt lên được, ngờ tới chỉ mới vài ngày mà lại có biến hóa lớn như vậy.

      đúng, phải ngày thêm lần biến hóa, tại chỉ có bước xa như bay, chạy lên xuống núi cũng là lần thứ năm mà hô hấp vẫn vững vàng thông thuận, tinh lực vẫn cực kỳ tràn đầy, so với lúc trước chỉ có hơn chứ có kém.

      Lặp lại lần thứ hai mươi…lần thứ bốn mươi… trăm lẻ ,…hai trăm lần… Hai trăm lẻ , rốt cục thể lực chịu được nửa, nằm ngửa ra cỏ.

      Nàng muốn xác nhận xem thân thể có thể kiên trì được bao lâu mới có thể ngã xuống, chứng minh có thể kiên trì được khoảng thời gian lâu, lâu đến mức mặt trời cũng lặn xuống, sao giăng đầy trời, đến mức nàng cũng thể từ trong khiếp sợ mà phục hồi tinh thần lại được. Thân thể này còn bao nhiêu điều khủng bố nữa, hay tất cả chỉ là do đóa hoa sen kia tạo ra?

      Hạ Vân bây giờ thể lực cạn kiệt, đầu mọi nơi đều trống rỗng, cái gì cũng làm, cái gì cũng nghĩ, chỉ là lặng lặng nằm đó, lẳng lặng nhìn. Cả người giống như lơ lững giữa trung, dạo chơi ở vũ trụ mênh mông rộng lớn, thể xác và tinh thần được thả lỏng.

      Bỗng nhiên Tâm liên dần dần tỏa ra ánh hào quang, giống như muốn cùng sao so sánh hào quang, dần dần khuếch tán lại khuếch tán, ánh sáng xanh biếc dần dần bao phủ toàn thân Hạ Vân, xuyên thấu qua quần áo, từng lỗ chân lông, khí quan, kinh mạch, từ ngoài da cho đến xương cốt bên trong, bồi bổ toàn bộ thân thể, xua tan mệt nhọc. Ở giữa cánh hoa sen lại ra, so với lúc trước càng thêm diễm lệ hơn.

      Ở trong cơ thể Hạ Vân trước đó hình thành hệ thống tuần hoàn như như , lúc này hình ảnh càng thêm ràng, giống như đoàn ánh sáng bao vây toàn bộ kinh mạch lớn trong cơ thể, đoàn ánh sáng chứa tia màu xanh trong đó. Cảm giác thoải mái, dễ chịu lại lan tràn toàn thân.

      “Chờ chút, đây là, nội lực?” Hạ Vân đột nhiên phát tượng kỳ lạ này, trong lòng dâng lên tia quái dị. nghĩ tới thế nhưng mình cũng giống như người ở cổ đại, có thể có nội lực. Bất quá đây cũng được xem là gian cổ đại, chừng càng thêm xa xưa.

      Đè nén lại kích động trong lòng, cẩn thận quan sát mọi biến hóa trong cơ thể. Lúc này ánh sáng màu trắng di động, theo phương hướng đó nhìn lại đó ràng là ngọc liên mà nhiều ngày qua hề xuất , chỉ là bây giờ chỉ có mảnh, phát ra ánh sáng trong suốt nhiễm chút xanh xanh. Xem ra đây chính là ngọn nguồn của đoàn ánh sáng trắng, thân thể biến hóa nhiều như vậy đều là do ngọc liên nho này làm ra a.

      Nàng chưa kịp lo lắng, trong đầu lại xuất vài thứ kỳ quái gì đó, còn chưa có thấy Liên tâm pháp quyết lại xuất lần nữa, chậm rãi dừng lại giống như mời gọi.

      Hạ Vân khỏi tĩnh tâm lại, trong miệng đọc nhẩm lại khẩu quyết: Thanh liên chí tôn, duy ta độc thần, hoa khai , bản tôn của ta, hoa lạc vô ảnh, nguyên thần của ta, hoa nở hoa lạc… Thân thể tự vận hành theo khẩu quyết tu luyện lại lần, đoàn ánh sáng bên trong lại bắt đầu chuyển nhanh hơn, cấp tốc vận hành theo quy luật tuần hoàn, ma huyễn lực màu trắng ở xung quanh lấy tốc độ mắt thường có thể thấy mà đánh úp lại.

      Lúc này từng điểm ma huyễn lực màu trắng bám vào bên người Hạ Vân thành từng tầng từng tầng, từ xa nhìn lại xuất hình ảnh giống như người tuyết thực to lớn đứng giữa núi rừng tĩnh lặng.

      Đại khái vận hành được trăm vòng, Hạ Vân cảm giác ma huyễn lực màu trắng xuyên thấu qua toàn da thịt, mạch máu, khí quan, tiến vào từng đoạn gân mạch bên trong, gân mạch toàn thân như sưng lên, như muốn phá tan để thoát ra.

      Bỗng nhiên ở vùng gần đan điền, ánh sáng của Thanh liên phát ra mạnh mẽ lên, cấp tốc xoay tròn lên . Trải qua lần vận chuyển nhanh như vậy, kéo theo hào quang cấp tốc vận hành tuần hoàn nhanh hơn. Ma huyễn lực bám vào gân mạch lúc này giống như tìm được nơi quay về, toàn bộ đều tụ tập vào cánh hoa sen, vừa đụng vào cánh hoa liền bị cắn nuốt tung tích.

      Trong cơ thể từng điểm ma huyễn lực ngừng giảm bớt , ma huyễn lực ở bên ngoài lại điên cuồng tiến vào trong cơ thể. Đều hội tụ vào cánh hoa sen. Núi rừng giữa đêm đen, từng điểm sáng màu trắng, đều cùng bay về phương hướng.

      Hạ Vân im lặng tĩnh tọa mà biết chính mình vô ý thức hấp thu lại hấp thu càng nhiều. Điểm sáng bên ngoài càng ngày càng ít, ma huyễn khí trong khí càng ngày càng mờ nhạt…

      Năm canh giờ qua, rốt cuộc tia ma huyễn lực cuối cùng cũng được hấp thu hoàn toàn, cánh hoa sen điên cuồng vận chuyển trong cơ thể bây giờ yên lặng xuống, lại qua khoảng mười lăm giây, giọt dịch màu trắng ngà chảy ra theo hình cánh hoa sen, hợp lại rồi dừng lại cánh hoa ở chỗ gần với tia sáng màu trắng nhất.

      “Xích” tiếng vang lên, như giọt nước rớt xuống cái chảo nóng rực, hệ thống ánh sáng trắng tức thời nổ tung ra, mãnh liệt dâng lên, nếu lúc nãy chính là con ngựa hoang thoát khỏi dây cương, bây giờ tốc độ của ánh sáng trắng nhanh hơn cả trăm hai mươi con ngựa phi đường.

      Giọt dịch màu trắng ngà trải qua ánh sáng vòng lại vòng tuần hoàn, hóa thành phần tử mà mắt thường nhìn thấy trải rộng gân mạch cao thấp thân thể, khi phần tử đó dung nhập vào gân mạch, lập tức liền hóa thành những hạt càng hơn, như hóa vào hư . Những chỗ gân mạch bị sưng khi nãy, giờ còn truyền đến đâu đớn nữa, giờ được vòng ánh sáng màu trắng tu bổ rất dễ chịu.

      Cứ như vậy những chỗ bị sưng được khôi phục, đợi cho hết thảy đều yên lặng, Hạ Vân lúc này mới phát gân mạch được mở rông ra ít. Còn kịp vui sướng, ánh mắt Hạ Vân bị ánh sáng màu bạc thoáng lên ở bên chân hấp dẫn.

      Chỉ thấy trước nơi Hạ Vân ngồi xếp bằng mảnh hình quạt màu bạc sáng lên, ở giữa đoàn sáng xuất hai thanh tiểu kiếm màu vàng, ba thanh, bốn thanh… Số lượng ngừng tăng lên, khu vực hình quạt ngừng mở rộng, đem những thanh kiếm xếp thành hàng ở giữa đoàn sáng màu bạc.

      Hạ Vân kinh ngạc nhìn màn trước mắt, ánh sáng màu vàng của thanh kiếm ngừng toát ra dưới ánh mắt của nàng, tâm thần lung lay, vốn nghĩ rằng chấm dứt ở đó, cũng tưởng được tiểu kiếm lại bị tầng sáng mờ mờ ảo ảo bao trùm, đợi cho ánh sáng tản , ở giữa ánh sáng màu bạc xung quanh hình quạt chỉ còn lại đóa sen cao ngạo nở rộ, những thanh tiểu kiếm lúc trước dư thừa cái nào.

      Mà Hạ Vân cũng có thể ràng cảm giác được thực lực của thân thể mình tăng lên, cả người đều tràn ngập sinh khí, tinh lực cũng gia tăng rất nhiều, có thể dùng từ để diễn tả những gì thân thể và tâm lý cảm thụ được lúc này, đó chính là “thích”.

      Hết chương 11

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 12: Thanh liên ảo diệu

      Edit: Rain Love

      Giọt dịch màu trắng ngà kia đúng là bị Thanh liên ép lại thành ma huyễn lực tinh túy nhất, là tinh hoa trong tinh hoa.

      Kỳ nàng từ kiếm ma huyễn sĩ bậc lập tức tăng lên đến kiếm ma huyễn sĩ bậc sáu, thực lực liền tăng lên ít, trực tiếp từ ma huyễn sĩ cấp thấp đến trung cấp ma huyễn sĩ, dù là người bình thường nghĩ cũng dám nghĩ.

      Muốn xây dựng lầu cao vạn trượng phải có trụ cột kiên cố, về sau mới có lợi cho trình tự tu luyện về sau. Cho nên quá trình tu luyện từ ma huyễn sĩ đến ma huyễn sư là cực kỳ trọng yếu, thể có nửa điểm gian dối.

      Đương nhiên, lần này tu vi tăng lên như vậy cũng làm cho Hạ Vân lo lắng, vì Thanh liên có tác dụng tinh lọc nên mọi chuyện cũng là vấn đề.

      Người bình thường muốn từ ma huyễn sĩ đến ma huyễn sư nhanh nhất cũng phải cần tu luyện đến năm năm thời gian, đúng hơn nếu người từ năm tuổi bắt đầu tu luyện, đến mười tuổi mới có thể đến cấp bậc ma huyễn sư, phải có thiên phú cực kỳ tốt mới có loại khả năng này.

      Mà Hạ Vân từ lúc xuyên qua đến nay chỉ mới có qua vài ngày liền đạt tới trung cấp ma huyễn sĩ, tương đương với ba năm cố gắng của người khác, đây quả thực chính là kỳ tích a. Nếu bị những người xưng là thiên tài tu luyện biết được, có thể bị ánh mắt của bọn họ giết chết.

      ảo diệu này tự nhiên có liên quan tới ngọc liên ở trong cơ thể của Hạ Vân, Thanh Liên Tôn còn được gọi là Thanh liên huyết ngọc, nó cũng phải là pháp khí tu luyện bình thường, mà là từ thời thượng cổ di truyền xuống, trong đó còn chứa nhiều huyền cơ, cũng có liên quan đến thân thế của Hạ Vân.

      Theo thực lực của Hạ Vân tăng lên, những công năng được giấu trong Thanh Liên huyết ngọc cũng ngừng tăng lên, có thể khai phá tiềm năng vô hạn của thượng cổ thần khí.

      Thanh Liên huyết ngọc, chín cánh hoa sen, tầng tầng cánh hoa, mỗi khi thành công mở ra mảnh, những công năng đó cũng gia tăng bậc, thực lực của Hạ Vân cũng có thể bước tăng vọt. Mà mỗi cánh hoa sen cũng được chia làm chín cấp bậc , từng cấp bậc đều có những công năng nho khác nhau.

      Liền nhìn trước mắt này, Hạ Vân chính là khai phá cấp bậc a1 của cánh hoa sen thứ nhất, cánh hoa sen thứ nhất công hiệu là dùng để tụ khí, cũng chính là hấp thu linh khí của trời đất để mình sử dụng, có thể giúp Hạ Vân tăng nhanh thực lực.

      A1 công năng là tinh lọc, cũng làm cho cánh hoa sen thứ nhất có thêm công hiệu làm sâu sắc, tế hóa. Có thể tinh lọc ma huyễn năng lượng trong cơ thế, năng lượng càng thêm thuần khiết, tinh thuần, do đó có thể gia tăng tốc độ tụ tập của năng lượng, đồng dạng có thể có thể tu luyện ít mà lại đạt hiệu quả cao.

      Kiếm hóa thành hoa sen là biểu tốt, cho thấy được trình độ tu luyện của Hạ Vân lệch ra khỏi quỹ đạo của người bình thường.

      Muốn đạt cảnh giới cao trong tu luyện phải đạt đến trình độ Nhân Khí Hợp Nhất, mà nàng cùng Thanh Liên huyết ngọc khế ước trong lúc đó, thân thể cùng với Thanh Liên hòa thành thể, đạt tới trình độ cao cấp, hoa sen biến ảo dù là vật hay là người cũng thể phân biệt được.

      thể vận khí của Hạ Vân rất là tốt, vậy mà cũng có thể gặp được thượng cổ thần khí độc nhất vô nhị này, linh khí cùng khả năng phát triển của Thanh Liên huyết ngọc cũng vì khế ước với Hạ Vân mà mất tác dụng.

      Nó cùng với Hạ Vân hỗ trợ nhau cùng tăng lên,bởi vì nếu Hạ Vân tự cố gắng tăng lên thực lực nó cũng tiến vào giai đoạn mới, ngược lại nếu Thanh Liên huyết ngọc tiến vào giai đoạn khác cũng kéo thực lực của Hạ Vân tăng lên. Mặc kệ giải thích theo phương diện nào đều đối với Hạ Vân có trăm lợi mà hại nào khác.

      Có rất nhiều phương pháp có thể giúp Thanh Liên huyết ngọc tiến vào giai đoạn khác, cũng bao gồm có thể tụ tập dựa vào linh khí trong khí cùng với bản thân Hạ Vân tự tu luyện huyễn lực, nó đồng thời còn có thể hấp thu ý thức năng lượng qua quá trình tinh lọc và chuyển hóa linh lực, huyễn lực, đạt đến trình độ nào đó có thể tiến giai. Phương pháp tiến giai này chỉ có thể giúp Hạ Vân tu luyện có hiệu quả hơn, mà về sau đến thời điểm nguy hiểm, nó có thể giúp nàng chuyển nguy thành an.

      Tiến giai xong, Hạ Vân nâng tay chống đỡ mượn lực đứng dậy. Lúc này nàng cũng có thể dễ dàng cảm ứng được Thanh Liên Tôn ở trong cơ thể, tuy rằng chỉ có mảnh, nhưng nàng biết theo thực lực của mình tăng lên, cánh hoa sen xuất càng ngày càng nhiều.

      tại, chuyện mình cần phải làm chính là phải ngừng tăng lên thực lực, dù sao đây cũng là thế giới tôn xưng cường giả, thực lực nếu quá kém, đến chỗ nào cũng có cảm giác được an toàn, huống hồ Thanh Liên Tôn còn phải nhờ mình mở ra, đến thời điểm đó chắc mới có thể nhìn thấy được mẫu thân !

      Nghĩ đến bóng dáng mơ hồ kia, Hạ Vân bất chợt cảm thấy đơn, vì sao cả hai thế giới nàng cũng thể hưởng thụ được tình cảm gia đình mà nàng luôn mong mỏi, chẳng lẽ nhất định cả đời nàng cũng có được gia đình ấm áp vui vẻ sao.

      Kiếp trước nàng vừa ra đời cha mẹ liền qua đời, nàng liền thành nhi, đến thế giới này, vừa mở mắt ra liền bị người khi dễ, phụ thân gặp nạn, mẫu thân mất tích, dù lên trời cũng có hà khắc như vậy, có cần phải tuyệt tình với nàng vậy !

      Thôi, sớm muộn gì cũng có ngày, nàng đứng ở nơi cao nhất, cùng đấu với trời, nàng tin vận mệnh từ trước đến nay đều luôn đối nghịch với nàng.

      Hạ Vân thân áo trắng lặng lặng đứng thẳng ở đỉnh núi, tay phải thầm nắm chặt lại ở dưới tay áo, khuôn mặt thanh tú tuyệt mỹ lộ ra vẻ kiên định cùng quật cường, ánh mắt càng thêm thâm thúy, giống như vực sâu thấy đáy, nhìn thấy được tia gợn sóng, lại vô tình làm tim người ta đập nhanh hơn,chỉ cần liếc mắt cái tự chủ được mà rơi vào.

      Yên tâm , khi ta đứng ở đỉnh của thế giới này, nghênh đón người trở về, đến lúc đó còn ai có thể cản trở hạnh phúc của ta! Hạ Vân nhìn về nơi xa xa phía trước, giống như thầm thề với chính mình, khóe miệng hơi hơi hé ra, gợi lên độ cong mê người, ánh mắt mảnh sáng ngời.

      Hết chương 12

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 13: Hai thúc cháu trò chuyện

      Edit: Rain Love

      “Hạ Vân, Tộc trưởng mời người đến gặp!” Thiếu niên đứng trước cửa viện, khuôn mặt đầy vẻ nghi hoặc, thăm dò nhìn về phía nữ tử lẳng lặng ngồi tàng cây hoa hòe!

      Mấy ngày hôm nay, đều bởi vì chuyện từ hôn của Nam Cung gia tộc mà từ phố lớn đến ngõ mọi người đều đem chuyện của Hạ gia ra bàn luận, mà nhân vật được nghị luận chính là Hạ Vân.

      Về chuyện Hạ Vân bị từ hôn, muốn truyền ra thành vài chuyện khác nhau. Gì mà Nam Cung Vũ Văn từ hôn, Hạ Vân cầu xin mãi, thương tâm đến mức thành điên dại, thương tâm muốn chết, là phế vật mà lại thể làm con dâu nhà giàu nữa, đau khổ tột cùng, tu luyện quá ngu ngốc nên làm mất hết mặt mũi của gia tộc, Tộc trưởng tức đến sùi bọt mép,… Bên ngoài ồn ào huyên náo, còn bên trong, đôi tai hề nghe thấy gì, thoải mái ở đó, nhưng lại làm khổ những người khác ở Hạ gia, mỗi lần ra ngoài đều bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ.

      “Biết, ta liền!” Đứng dậy theo phía sau, dọc theo đường đều bị người chỉ trỏ, bọn họ đối với Hạ Vân rất là hiếu kỳ, nên xem xong cũng để ý tới nữa.

      “Tộc trưởng, Hạ Vân tới, đệ tử cáo lui trước!” Thiếu niên cung kính hành lễ, liền rời khỏi đại sảnh.

      “Ha ha, Hạ Vân à, lại đây ngồi xuống !” Hạ Minh Hiên hơi hơi ngẩng đầu, sảng khoái .

      biết Tộc trưởng tìm Hạ Vân đến là có chuyện gì?” Tùy ý tìm cái ghế ngồi xuống, hai tròng mắt tối đen lên tia kinh ngạc.

      “Ha ha, về sau lúc mà có người ngươi cần phải xưng hô như vậy, ta chỉ là tộc trưởng của Hạ gia, cũng là tiểu thúc thúc của ngươi, nếu phải năm đó ta ra ngoài du lịch, chớp mắt cũng mười mấy năm, ngươi cũng bất hòa với ta như thế.” Hạ Minh Hiên bỗng nhiên thương cảm . Vị trí Tộc trưởng này cũng phải là điều mà mong muốn, vẫn nghĩ bản thân du lịch khắp đại lục, tự do tự tại, tiêu sái cả đời, có gì ràng buộc.

      Vì vị trí Tộc trưởng này, mà phải ngăn cách tình thân trong gia đình, như vậy là quá bi ai rồi, nếu có thể lựa chọn… Nhưng luôn được như ý muốn, là đệ tử hạ gia, quan trọng nhất vẫn là nghĩa vụ, là trách nhiệm, là nam nhân cũng nên đảm đương mọi thứ.

      “Minh Hiên thúc thúc, có phải kêu như thế này ?” Hạ Vân biểu tình mất tự nhiên hỏi, nếu phải nhìn thấy mất mát mặt , nếu phải hai lần trước đó cố ý che chở cho mình trước mặt người khác, nàng cũng mở miệng gọi, khi ra, về sau chính là thân nhân mà Hạ Vân nhận định.

      “Tốt, tốt, về sau Vân nhi cứ kêu ta như vậy , ha ha, nghĩ tới Hạ Minh Hiên ta ở kiếp này còn có thể có người cháu thông minh như vậy, là mát lòng mát dạ!” Nghe được Hạ Vân kêu mình tiếng thúc thúc, Hạ Minh Hiên hơi ngốc lăng chút, liền sảng khoái cười to lên.

      “Nếu ta nhớ lầm mọi người đều ta là ngu ngốc nhất Hạ gia , chỉ có Minh Hiên thúc thúc là như vậy thôi.” Hạ Vân bình tĩnh , khuôn mặt mang theo vẻ đơn, khi nào mình cũng để ý hư danh như vậy, có lẽ là do ảnh hưởng bởi thân thể này .

      Hạ Vân, tự ti của ngươi hãy để cho ta đén phá hủy , về sau Hạ Vân chỉ có thể kiêu ngạo, tuyệt để cho người khác có nửa điểm cơ hội đùa giỡn mình!

      “Rốt cuộc là như thế nào, có lẽ chỉ có chính ngươi mới biết được thôi, bất quá ta dám khẳng định là ngươi cũng đơn giản như vẻ bề ngoài như vậy, con của Hạ Phong làm sao có thể kém cỏi được chứ.” Hạ Minh Hiên híp mắt lại, ánh lên vài tia sáng, ý vị thâm trường nhìn Hạ Vân , nếu người ngông cuồng như vậy mà chỉ là người bình thường, vậy chỉ có trách có ánh mắt sai lầm thôi.

      “Minh Hiên thúc thúc kêu ta đến đây phải chỉ là chuyện việc nhà !” Tròng mắt tối đen lên tia giễu cợt, tuy rằng được giấu rất kín, nhưng vẫn bị Hạ Vân thấy được tia mất tự nhiên, bộ dạng muốn lại thôi kia làm sao tránh được pháp nhãn của Hạ Vân nàng.

      “Ai, ngươi liền biết như vậy ta , bất quá đây đều là những lời đồn đãi gây bất lợi với ngươi, ngươi xác định chuẩn bị tốt?” Hạ Minh Hiên khó có dịp lề mề như vậy.

      “Ha ha, phải chỉ là lời đồn đãi sao, khi như vậy còn lo lắng cái gì, dù gì lời đồn chỉ để giải trí, thúc yên tâm , điểm ấy Hạ Vân vẫn có thể bỏ qua cho những lời đả kích đó!” Hạ Vân nhịn được vẫn mở miệng , thanh hàm chưa tiếng cười.

      “Ngươi cũng biết đó, Nam Cung gia tộc giống trống khua chiêng đến đây từ hôn như thế nào rồi, bây giờ mọi người đều biết hết chuyện này rồi, ngươi dù sao cũng là thân nữ nhi, sau này làm sao có thể tìm được nhà chồng tốt, hơn nữa tu vi của ngươi cũng rất thấp, ta sợ nếu sau này rời khỏi Hạ gia, còn ai có thể bảo vệ được cho ngươi nữa, cho nên ta tính nghe suy nghĩ của ngươi chút.” Hạ Minh Hiên lo lắng nhìn phía Hạ Vân.

      “Minh Hiên thúc thúc ra quan tâm chuyện này sao, rất đơn giản a, bỏ qua , tiếp tục làm việc của mình, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng thôi, cần phải suy nghĩ biện pháp giải quyết làm gì.” Hạ Vân chẳng hề để ý mà ra, người khác cái gì, nhìn ra sao, nàng cũng muốn xen vào, bởi vì người khác gì nàng tai nàng cũng nghe, chỉ cần mình cần, người khác có truyền nhau cái gì cũng vô dụng, bất quá là đừng có để cho nàng nghe được.

      “Ngươi nghĩ như vậy?” Hạ Minh Hiên vẫn ra vẻ tin tưởng, nữ hài tử nào mà quan tâm danh tiết của mình, lại có ai đồng ý cho người khác khi dễ, nhục nhã mình.

      “Vậy ngươi định ba năm sau làm gì đây, phải biết nếu vi phạm lời thề bị trời phạt đó, cho dù ngươi đúng theo lời hứa mà đến đó, cũng phải là đối thủ của Nam Cung Vũ Văn đâu, như vậy ngươi tính làm gì đây, ngươi làm việc quá hấp tấp rồi!” Khuôn mặt tuấn trắng nõn của Hạ Minh Hiên lộ ra tia lo lắng, ánh mắt thâm thúy đầy vẻ chân thành, có lẽ là trong lòng rất lo lắng cho đứa này, càng hy vọng xảy ra chuyện sơ xuất nào với nó, trước kia có làm tròn nghĩa vụ của người thúc thúc, tại nhất định phải bù lại hết tất cả.

      “Người cảm thấy ta nắm chắc mà còn ra đánh trận sao, cho dù đến lúc đó vẫn phải là đối thủ của , cũng phải lưỡng bại câu thương, Hạ Vân ta cũng phải dễ dàng bị người khác khi dễ được!” Hạ Vân nghiêng người tựa vào ghế, khóe miệng nâng lên, tinh thần tràn đầy tự tin.

      hiểu đứa như ngươi làm sao có thể tự tin được như vậy, bất quá đều phải biết cẩn thận trong mọi việc, thể làm càn, còn có, tuy rằng tu vi của ngươi cao lắm, nhưng vẫn thể buông tha cho việc tu luyện, ngươi cũng tham gia vào lần tuyển chọn những đệ tử giỏi của Hạ gia này , nhìn xem quen mặt cũng tốt!” Hạ Minh Hiên thở dài hơi , nếu có thể thi vào Lạc Thần học viện, có lẽ kết quả thay đổi !

      “Ta cũng có suy nghĩ này, bất quá ta muốn cho ngươi biết trước, sau khi xem xong trận đấu ta rời khỏi Hạ gia khoảng thời gian, ra bên ngoài có thêm kiến thức cũng tốt hơn.”

      Hết chương 13

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 14: Tu vi bị vạch trần

      Edit: Rain Love

      “Ngươi muốn ra bên ngoài? Cũng tốt, ở Hạ gia ngốc cũng lâu như vậy rồi, ra bên ngoài học tập cũng được, nhưng mà nữ hài tử mà ra ngoài chỉ có mình như vậy ta lo lắng, nếu hay là đợi mấy ngày nữa , chờ ta dành ra chút thời gian tự mình mang người lịch lãm phen được ?” cũng phải muốn đả kích nàng, chỉ là lo lắng nàng gặp nguy hiểm ở bên ngoài thôi.

      Hạ Minh Hiên cau mày, tay vuốt vuốt đầu, trong lòng suy nghĩ biện pháp giải quyết. Bị Nam Cung gia tộc làm lớn chuyện như vậy, địa vị của Hạ Vân trong gia tộc khẳng định càng thêm bằng trước kia, tất nhiên bị các đệ tử trào phúng, mà nếu để nàng ra ngoài mình, vạn nhất gặp được nguy hiểm làm sao bây giờ, dù sao ở bên ngoài lòng người cũng rất hiểm ác, nguy hiểm rình rập.

      “Ha ha, Minh Hiên thúc thúc là tin tưởng ta có thể bảo vệ tốt chính mình sao, vậy như thế này sao?” Hạ Vân xong, thúc đẩy ma huyễn lực trong cơ thể, chỉ thấy xuất cái quạt màu bạc phát ra ánh sánh, ở giữa cái quạt ràng chính là sáu thanh tiểu kiếm màu vàng.

      “Ngươi, ngươi là kiếm ma huyễn sĩ bậc sáu? Sao có thể như thế được, ta có nhìn lầm phải !” Hạ Minh Hiên khoa trường dụi dụi mắt mình, nhìn Hạ Vân ngạc nhiên .

      “Ha ha, đúng như những gì Minh Hiên thúc thúc thấy, tuyệt có nửa điều giả dối!” Ánh mắt sáng ngời mỉm cười, cả người Hạ Vân tản ra làn hơi thở ấm áp. Lúc này Hạ Vân cảm động, là người nắm quyền ở Hạ gia ngày thường nghiêm túc là thế nhưng vì mình mà lại lộ ra khuôn mặt chân như vậy.

      “Ngươi nha đầu này, làm ta nãy giờ ra đống lời khuyên bảo, ngươi vậy mà vẫn còn giấu diếm, xem ta có đánh ngươi này!” Hạ Minh Hiên ra vẻ hung ác, giơ tay lên đánh về phía đầu của Hạ Vân.

      Hạ Vân vẫn tránh, chính là mặt hàm chứa toàn là mỉm cười, nàng biết chứ, thúc thúc là tâm thương nàng, trong lòng trào dâng dòng cảm giác ấm áp.

      “Ngươi đó, liền biết ta đánh ngươi à! cho ta nghe chút, tu vi này của ngươi là có chuyện gì xảy ra, thế nhưng ở dưới mí mắt ta mà giấu diếm lâu như vậy cũng chưa bị phát .” Hạ Minh Hiên nghiêm túc hỏi, vậy mà nhìn thấy được tu vi của nàng.

      “Này, có lẽ là có liên quan đến thể chất của ta , trừ phi chính ta bày ra, bằng người bình thường nào cũng nhìn ra!” Theo bản năng Hạ Vân vẫn che giấu Thanh Liên Tôn trong cơ thể, giác quan thứ sáu cho biết, nàng thể tùy ý mà tiết lộ ra được.

      ? như vậy trước kia ngươi cố ý giấu sao, cái gì mà ngu ngốc trong tu luyện đều là giả?” Hạ Minh Hiên lông mi nâng lên, ánh mắt nheo lại mang theo vẻ nguy hiểm, giọng điệu thập phần quỷ dị.

      “Chuyện này, người cũng biết là tin truyền miệng như vậy là thể tin được, mà ta cũng chưa từng thừa nhận mình là ngu ngốc a! Chính là tiến triển hơi chậm chút mà thôi!” Hạ Vân xấu hổ lời giải thích.

      “Hừ, xuất ra con bài chưa lật của ngươi, ta xem con của Hạ Phong làm sao kém như thế được! Được rồi, ngươi xuống , chuẩn bị trấn đấu vào ba ngày sau cho tốt chút, đến lúc đó cũng nên đánh cho có mà qua mắt ta!” Vừa xong Hạ Minh Hiên hung hăng trừng mắt liếc nhìn Hạ Vân để cảnh cáo trước.

      Nếu là ma kiếm sĩ bậc sáu, cũng có thể ngăn cản vài người có ý tốt, bảo đảm an toàn được thêm vài phần, xem ra cũng chỉ có thể cho nàng ra ngoài mình thôi, chừng còn có thể đụng tới kỳ ngộ nào đó, tu vi cũng có thể tăng tiến thêm ít, lúc này Hạ Minh Hiên cũng muốn chấp nhận cho Hạ Vân rời nhà lịch lãm rồi.

      “Vâng, ta về trước.” Hạ Vân nhân cơ hội chạy trốn nhanh, nàng cũng muốn ở lại để nghe giáo huấn nữa. “Giáp giáp, giáp giáp!” Thấy Hạ Vân trở về, Tiểu Hồng hoan hô trận, bước chân cao ngạo tới bên người Hạ Vân, đầu thẳng hướng về mục tiêu là làn váy của Hạ Vân.

      “Đừng chạm vào ta, tránh xa ra chút !” Chân trái tránh , thuận lời thoát được kiếp, con gà chân dài này mỗi ngày thấy Hạ Vân đều dùng đến chiêu này, mỗi lần cũng đều bị Hạ Vân hóa giải, nhưng cố tình vẫn luôn làm.

      “Tự mình đứng ngoài sân , được vào!” Khiển trách Tiểu Hồng xong, Hạ Vân xoay người đến phòng bắt đầu tu luyện.

      Trong hai ngày này, Hạ Vân cảm thấy mình sắp đột phá, lần trước đột phá đến nay cũng qua được năm ngày rồi, như vậy xem ra tốc độ tu luyện của chính mình đáng sợ, cứ theo tốc độ tu luyện này mà tiếp tục, tin tưởng rất nhanh nữa là có thể vượt qua tu vi của các bạn bè cùng lứa rồi, chỉ sợ trong ba năm có thể đột phá được ma huyễn sư cũng phải được.

      Ngồi xếp bằng giường, tinh thần tĩnh lặng, trong miệng luôn mặc niệm Thanh Liên quyết: Thanh Liên chí tôn, duy ta độc thần, hoa khai , bản tôn của ta, hoa lạc vô ảnh, nguyên thần của ta, hoa nở hoa lạc…

      Theo khẩu quyết niệm, cơ bản chỉ là căn phòng bình thường giờ xuất từng trận gợn sóng, chung quanh từng điểm ma huyễn lực bắt đầu tụ tập.

      Trong cơ thể Hạ Vân, mảnh hoa sen cấp tốc hoạt động, ánh sáng màu trắng chung quanh di động tuần hoàn đáp lại, giống như cảm ứng được với ma huyễn lực trong khí, cánh hoa sen trong cơ thể lại vận chuyển với tốc độ nhanh hơn, từng đợt ánh sáng màu xanh nổi lên, các điểm ma huyễn lực chung quanh bắt đầu tiến vào trong cơ thể Hạ Vân hướng về phía ánh sáng xanh bay và tụ tập lại chung quanh, vừa chạm vào bị cánh hoa sen hấp thu hoàn toàn, và lại tiến hành vòng tinh lọc, nén ép.

      Giữa cánh hoa sen đó dần dần xuất dịch màu trắng, từ từ thêm nhiều hơn, to hơn, cần bao lâu nữa là có thể thành hình dáng, khi hình thành khoảng cách tiến vào giai đoạn khác còn xa nữa.

      Ước chừng là vận chuyển được ba trăm vòng, Hạ Vân bỗng nhiên mở to mắt và đình chỉ việc tu luyện lại. Giọt nhũ dịch màu trắng trong cơ thể cũng sắp tụ lại xong thành giọt, ngờ đến ở thời điểm mấu chốt mà lại đột nhiên ngừng lại, hề vận chuyển nữa, xem ra chỉ tu luyện thuần túy như vậy căn bản thể giải quyết được, trừ phi phải tìm được cơ hội đột phá, nếu dù có tu luyện nhiều thêm bao nhiêu cũng sử dụng được.

      Hay là trong khoảng thời gian này đến thư các nhìn xem chút, biết thêm chút cũng tốt dù sao bao lâu nữa cũng rời nơi này rồi, Hạ Vân liền đứng dậy ra cửa.

      Hết chương 14
      Last edited by a moderator: 5/4/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :