1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Mị cốt thiên thành - Du Gia Tiểu Kiều

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 68.3: Sở Dật Đình tìm đến cửa

      Editor: Puck

      Tô Hồng Tụ say sưa nồng nhiệt lật tập tranh, hoàn toàn coi nó là tranh liên hoàn để xem.

      Con thần thú trong tập tranh lợi hại, thế mà lại liên tiếp cản bốn mươi ba lượt thiên kiếp cho tiểu hồ ly. Wow, nếu bên cạnh nàng cũng có con thần thú như vậy tốt, nàng cũng cần mỗi lần độ thiên kiếp, bị thiên lôi bổ đạo đen nhánh rồi.

      Wow, con thần thú bên trong tập tranh đối xử tốt với tiểu hồ ly, trời lạnh nhét tiểu hồ ly vào trong đống lông bờm ấm áp của mình, lúc trời nóng, có thể leo núi lội nước, mang tiểu hồ ly lên Thiên Sơn xa vạn dặm nghỉ hè.

      Ah, mấy tờ này vẽ cực kỳ mơ hồ, vẽ cái gì, nàng thấy .

      Tô Hồng Tụ vừa ăn nho Thúy nhi để bàn lúc trước, vừa nhanh chóng lật tập tranh.

      Đáng tiếc, mấy tờ cuối cùng, phía tập tranh bị dính mảng lớn màu đen, cẩn thận ngửi, giống như vết máu.

      Mảng lớn vết máu hoàn toàn thấm ướt mấy tờ cuối cùng của tập tran, phía tranh vẽ gì, Tô Hồng Tụ cũng thấy ràng nữa.

      Khi lật tới tờ cuối cùng, Tô Hồng Tụ mơ hồ thấy có Tru Tiên đài, còn có bình ngọc màu trắng nàng vừa móc ra khỏi rương, nhưng thấy tiểu hồ ly và Thao Thiết nữa.

      Chuyện xưa có đầu có đuôi kết thúc như vậy, Tô Hồng Tụ thấy vô vị tẻ nhạt, “Bộp” tiếng ném tập tranh vào trong rương.

      Cũng biết có phải thanh quá vang dội , dẫn tới chú ý của Sở Hiên, ánh mắt Sở Hiên nhanh chóng lướt lên tập tranh.

      Chỉ cái liếc mắt, ngắn ngủi chớp mắt, Sở Hiên lại đột nhiên khom người xuống, đa tay phải ra ôm chặt lồng ngực mình.

      Nhìn dáng vẻ của , giống như đau lòng.

      Tô Hồng Tụ kỳ quái liếc nhìn Sở Hiên, lòng đau của Sở Hiên tới bất ngờ, biến mất cũng nhanh, chỉ chốc lát sau, thẳng người lên, nhìn tập tranh trong rương nữa, mà lần nữa đặt chú ý vào binh thư và bản đồ bảo tàng.

      Tô Hồng Tụ nhìn sắc trời bên ngoài, trăng sáng lên chính giữa, cũng sắp canh ba.

      Nàng nhìn Sở Hiên vẫn ngồi trước bàn, người này tạm thời giống như có ý định rời .

      Thôi, , nàng cần phải ngủ.

      Tô Hồng Tụ sửa sang lại giường đệm, vỗ vỗ gối đầu, lại vỗ vỗ nữa, hả? Sao dưới gối nàng cứng ngắc, giống như giấu thứ gì?

      Tô Hồng Tụ đưa tay bé, sờ dưới gối, quả nhiên, dưới gối của nàng giấu quyển sách kỳ kỳ quái quái, mặt dùng giấy đỏ bọc lấy.

      Tô Hồng Tụ tò mò trong lòng, vừa định mở sách ra xem, Sở Hiên lại ngẫu nhiên ngẩng đầu lên nhìn đúng
      [​IMG]

    2. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 69.1: Nam nhân có lòng độc chiếm siêu cường

      Editor: Puck

      Cả đêm mộng mị, ngày hôm sau vừa rạng sáng, Tô Hồng Tụ vốn định tìm Sở Hiên xem xem, có phải bị thứ gì kỳ kỳ quái quái nhập vào thân rồi .

      Nhưng tìm khắp cả Thải Hoa lâu, cũng thấy bóng dáng Sở Hiên, lại vừa vặn nửa đường gặp được Tôn Kha.

      lưng Tôn Kha vác sọt lớn, trong sọt đều là gà vịt thịt cá, cộng thêm chút rau dưa màu xanh.

      đáng thương, chẳng lẽ người dưới của Sở Hiên đủ?

      Tôn Kha phải đảm nhận việc mua thức ăn và làm việc vặt.

      Suốt dọc đường Tô Hồng Tụ vẫn theo Tôn Kha vào trong phòng bếp, dù sao nàng vẫn bị Sở Hiên nhốt trong Thải Hoa lâu, có việc gì làm, định xắn tay áo lên, tính toán bộc lộ tài năng trước mặt Tôn Kha.

      Lại , mặc dù pháp thuật nàng tinh thông, thuật cũng ra làm sao, nhưng trí nhớ lại hạng nhất, món ăn Sở Hiên từng làm trước mặt nàng lần, nàng lại nhớ toàn bộ phương pháp nấu ăn.

      Trước làm cá chình chua ngọt, Tô Hồng Tụ lọc xương cá, cắt thành từng miếng, đặt trong dầu chiên, sau đó xếp lên đĩa, dùng mật, dầu ớt, trần bì, ô mai hơn mười loại gia vị điều chế thành nước tương rưới lên.

      Sau lại làm món cá cay xào cần tây, tách trứng cá, gan cá thành miếng, sau khi dầu sôi, bỏ cá vào chiên, xào rau cần đến khô, sau đó nếm gia vị.

      Cuối cùng làm phần cơm cá chình.

      Hết cách rồi, Đại Lương gần biển, hơn phân nửa trong giỏ Tôn Kha đều là hải sản.

      Tôn Kha vui mừng nhìn về phía Tô Hồng Tụ, sau khi nhấc đũa cẩn thận nếm thử, chậc chậc khen ngợi, Tô Hồng Tụ được khen cười khanh khách ngừng.

      Lúc này, Thúy nhi tới phòng bếp lấy die nd da nl e q uu ydo n điểm tâm thăm Tôn Kiệt, Tô Hồng Tụ tiện thể để cho nàng hai phần đưa cho Tôn Kiệt.

      Mới ra phòng bếp, chỉ thấy có người lo lắng chạy tới, thấy Tô Hồng Tụ ở đây, người kia tiến tới bên tai Tôn Kha mấy câu, sắc mặt Tôn Kha thoáng chốc trở nên lạnh lẽo khắc nghiệt, bất cứ điều gì, vội vàng rời .

      Tô Hồng Tụ hiếu kỳ trong lòng, vội vàng theo phương hướng Tôn Kha rời .

      bao lâu, nàng tới hồ nước, ánh sáng vàng lấp lánh mặt hồ, cá chép bơi tới bơi lui, nổi lên khắp nơi phơi nắng.

      Tô Hồng Tụ đứng bên hồ, nhìn thấy mà hai mắt to sáng ngời, thoáng cái quên sạch mình theo dõi Tôn Kha, dùng nhánh cây gãy làm cần câu, đào vài con giun dưới đất, ngồi cạnh bờ hồ câu cá chép nổi lên.

      Công phu phụ lòng người, qua chừng nửa canh giờ, nàng câu lên mấy con.

      Tô Hồng Tụ nhìn hai bên, nhặt được đống củi, rút thanh dao găm sáng bạc lấp lánh bên hông ra, chuẩn bị giết cá –

      Lại đột nhiên nghe thấy phía sau truyền đến giọng sắc lạnh, the
      [​IMG]

    3. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 69.2: Nam nhân có lòng độc chiếm siêu cường

      Editor: Puck


      Tô Hồng Tụ nghĩ tới đây, run rẩy lợi hại hơn. Chẳng lẽ nửa đời sau của nàng bị hủy trong tay Sở Hiên, nàng xuống địa ngục giống như Sở Hiên?

      Thấy Tô Hồng Tụ cứ mãi lạnh run, Sở Hiên đưa tay, sờ lên trán nàng, sau đó lại liếc mắt nhìn váy nàng bị dơ vì ngồi bờ thả câu, ngồi xổm xuống, bắt đầu gột bùn dơ váy cho nàng.

      Tô Hồng Tụ sửng sốt, ngơ ngác nhìn Sở Hiên, nghĩ thầm phải thích sạch nhất sao?

      Đối diện với cặp mắt ngây ngốc kinh ngạc của Tô Hồng Tụ, Sở Hiên được tự nhiên quay đầu , trong miệng lẩm bẩm: “Ngươi nên cứ bẩn hoài như vậy! Sợ cái gì? Trong địa ngục cũng đáng sợ như vậy, núi đao biển lửa, tóm lại có ta chống đỡ giúp ngươi.” Sau đó nắm tay bé của nàng, sải bước về trước.

      Tô Hồng Tụ cứ ngơ ngác bị Sở Hiên lôi về như vậy.

      Trở về phòng, Sở Hiên chọn trúng bộ quần áo màu hồng đào, kêu Tô Hồng Tụ thay.

      Ah? Ở đâu ra quần áo mới? hỏi mới biết ngày hôm qua Sở Hiên dặn Tôn Kiệt làm.

      Món chính trong cơm tối chính là cá, đều do Tô Hồng Tụ làm nhiều lúc trưa mới có, lẽ ra chẳng phải mới mẻ gì, nhưng Sở Hiên lại cực kỳ hài lòng, còn gọi đầu bếp vào sảnh trước.

      “Cá hôm nay làm như thế nào? Mùi vị còn ngon hơn bình thường.” Sở Hiên hỏi.

      “Bẩm Thái tử, tiểu nhân biết, cá hôm nay do Thái tử phi làm.” Đầu bếp đáp.

      “Cái gì? Phu nhân làm? Ngươi có biết lừa gạt ta, ngươi có kết quả gì ? Phu nhân vốn làm cá.”

      Tuy Sở Hiên với đầu bếp, nhưng ánh mắt lại nhìn sang Tô Hồng Tụ bới cơm.

      Đầu bếp bị hù dọa như vậy, nơm nớp lo sợ, lập tức té quỵ xuống đất: “Buổi chiều phu nhân làm cho Tôn đại nhân... Chính là Tôn Kha Tôn đại nhân mấy món ăn, sau khi Tôn đại nhân nếm xong khen dứt miệng, sau lại để cho Thúy nhi đưa cho Tôn đại nhân... là Tôn Kiệt Tôn quản hai bàn, Tôn quản cũng ăn ngon. Thái tử, tiểu nhân những lời , nếu Thái tử tin, có thể gọi Tôn đại nhân và Thúy nhi tới đối chất!”

      “Thái tử phi tự mình làm cá cho hai vị Tôn đại nhân, còn khiến hai vị Tôn đại nhân khen dứt miệng?” Sắc mặt Sở Hiên dieenndkdan/leeequhydonnn trầm xuống, lập tức quăng ánh mắt sắc bén về phía Tô Hồng Tụ.

      “Làm gì? Ta... Ta vẫn bị ngươi nhốt, rảnh rỗi nhàm chán, làm bếp cũng phiền ngươi?”

      Tô Hồng Tụ lui về sau co lại, giọng .

      “Ngươi làm phiền ta.” Mặt Sở Hiên thay đổi, ánh mắt lạnh như băng : “Chỉ có điều ngờ ngươi học làm cá nhanh như vậy.”

      “Hừ, đừng nghĩ người ta đần như vậy, ra ra rất thông minh.” Tô Hồng Tụ liếc mắt nhìn Sở Hiên, dương dương tự đắc .

      “Ngươi? Thông minh? A, ngươi quả coi là đần.” Sở Hiên
      [​IMG]

    4. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 69.3: Nam nhân có lòng độc chiếm siêu cường

      Editor: Puck


      Tô Hồng Tụ là người ngồi yên, nào chịu nghe lời Sở Hiên , ăn hết cơm rồi chuồn êm ra ngoài thăm Tôn Kiệt rồi.

      tới nửa đường, lúc này mới phát hai tay mình trống trơn, thứ gì cũng mang, vì vậy hết nhìn đông lại nhìn tây, chạy đến trong vườn bắt thỏ.

      Gõ cửa phòng, Tôn Kiệt thấy người tới là Tô Hồng Tụ, định đứng lên nghênh đón, Tô Hồng Tụ thấy thế, vội để cho cần đa lễ, đỡ ngồi lại giường, mình cũng xách ghế ngồi xuống.

      Nhìn ra tinh thần Tôn Kiệt phải rất tốt, Tô Hồng Tụ vui rạo rực đưa thỏ mới bắt được cho Tôn Kiệt, định mở miệng muốn hầm bồi bổ thân thể cho Tôn Kiệt, lại thấy Tôn Kiệt đưa tay ôm thỏ vào trong ngực, mặt ôn hòa : “Con thỏ đáng , tạ ơn phu nhân, thuộc hạ nhất định nuôi dưỡng tốt nó.”

      Nuôi nó? Được rồi, thích nuôi nuôi .

      Tô Hồng Tụ ngồi bên giường Tôn Kiệt, đưa mắt nhìn, vừa vặn thấy túi thơm bị rách treo hông Tôn Kiệt, nàng tháo túi thơm hoa mẫu đơn treo bên hông mình do Sở Hiên tặng cho Tôn Kiệt.

      “Tặng cho ngươi, buổi tối ngửi, tương đối dễ dàng chìm vào giấc ngủ.”

      Tô Hồng Tụ ôn hòa nhìn Tôn Kiệt .

      Tầm mắt Tôn Kiệt rơi túi thơm dời, sau đó hiểu ý cười cười: “Tâm ý này của Thái tử phi khiến thuộc hạ cảm động.”

      Thấy Tôn Kiệt định đứng dậy treo túi thơm người, Tô Hồng Tụ đưa tay nhận lấy, treo giúp .

      “Phu nhân, món cá ngày hôm qua phu nhân phái người đưa cho tại hạ ăn ngon, hôm nay có thể...”

      Đột nhiên, Tôn Kiệt cúi đầu, ánh mắt lóe lên, dám nhìn Tô Hồng Tụ, nhàng .

      sao? Ngươi cảm thấy nó ăn ngon? thành vấn đề, hôm nay ta làm hai món cho ngươi!”

      Nghe Tôn Kiệt mình làm cá ngon, Tô Hồng Tụ cực kỳ hả hê rồi, nghĩ thầm mình quả nhiên thông min, chỉ nhìn Sở Hiên làm lần, làm cá lại được người người khen ngợi.

      “Phu nhân, chúng ta ra phòng ngoài chút, thuộc hạ nằm quá lâu, muốn lại chút.”

      lát sau, Tôn Kiệt giọng với Tô Hồng Tụ.

      Ra khỏi sân, Tôn Kiệt vừa vừa : “Đa tạ phu nhân ngày hôm qua làm món ăn vì thuộc hạ, thuộc hạ lâu được ăn món ngon hợp miệng như vậy.” Tròng mắt Tôn Kiệt lóe lên tia sáng.

      Nghe Tôn Kiệt như vậy, Tô Hồng Tụ lập tức nhớ lại, giờ Tôn Kiệt phải là kẻ eo quấn vạn bạc, nhà giàu có nhất tài đại khí thô sáu nước như trước, toàn bộ gia sản của bị Sở Hiên vơ vét cạn sạch.

      Nhất thời khỏi tiếc hận, lại hơi đồng tình với Tôn Kiệt : “Nếu như ngươi thích, sau này ta làm cho ngươi ăn mỗi ngày. Tôn quản , cám
      [​IMG]

    5. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 70.1: Tôn quản , cứu ta!

      Editor: Puck

      Sở Hiên cõng Tô Hồng Tụ về phòng, chỉ chốc lát sau, ra ngoài.

      Tô Hồng Tụ nằm bên cửa sổ nhìn bóng lưng càng lúc càng xa của , nghĩ thầm thời gian này rất bận, ban ngày buổi tối cũng thấy bóng người, nhưng mới vừa rồi, khi nàng gặp nguy hiểm, lập tức ra.

      Chẳng lẽ người này có cảm ứng tâm linh?

      Phải rồi, chắc Thái tổ hoàng đế của bọn họ phải người? Sao người lại tỏa ra lửa mạnh?

      miên man suy nghĩ, trăm mối vẫn có cách giải, trong chốc lát, Tôn Kha tới, để Tô Hồng Tụ cùng tìm đại phu cắt chút thuốc điều dưỡng thân thể.

      Tô Hồng Tụ thầm nghĩ Tôn Kha này cũng tránh khỏi quá chuyện bé xé ra to rồi, Sở Hiên nàng phát hỏa, vội vàng tìm đại phu cho nàng.

      Chỉ có điều, cho dù như thế nào, Tôn Kha vẫn quan tâm nàng, Tô Hồng Tụ gì nữa, đàng hoàng cùng Tôn Kha.

      Dọc theo đường , Tôn Kha vẫn khẽ cau mày, Tô Hồng Tụ nhìn gò má tuấn và thanh niên của , biết sao, trước mắt lại lên bóng dáng Sở Dật Đình.

      Dù sao, khi lần đầu tiên nàng thấy Tôn Kha, chính là lúc ở chung chỗ với Sở Dật Đình.

      Nhớ tới Sở Dật Đình, trong lòng Tô Hồng Tụ lại khổ sở.

      Nàng nhìn mặt Tôn Kha, lại nhìn bước chân đất của mình, lại nhìn mặt Tôn Kha, nhịn lại nhịn, cuối cùng vẫn nhịn được, giọng, lặng lẽ hỏi Tôn Kha: “Ngươi vẫn luôn chạy bên ngoài, có tin tức của Sở Dật Đình ? trở về Tây Kinh rồi sao?”

      “Ngươi vẫn còn nghĩ đến ?”

      Tôn Kha sững sờ, nhìn Tô Hồng Tụ : “Nhưng bây giờ ngươi gả cho Sở Hiên, ngươi nên biết, với tính khí của dfienddn lieqiudoon Sở Hiên, cho phép trong lòng ngươi nhớ đến nam nhân thứ hai. Ta khuyên ngươi, tốt nhất vẫn nên nghĩ tới Sở Dật Đình, nếu ...”

      Tôn Kha còn chưa dứt lời, Tô Hồng Tụ kịp chờ đợi cắt lời : “Ta rồi, ta bị ép buộc, phải bản thân ta muốn gả cho Sở Hiên, ngươi chỉ cần cho ta biết, bây giờ Sở Dật Đình ở đâu?”

      Tôn Kha yên lặng nhìn Tô Hồng Tụ hồi lâu, hất mặt, giọng khàn khàn : “Tình trạng bây giờ của Sở Dật Đình... tốt lắm. rơi vào trong tay Phong Lăng Thiên, còn bị làm mất trí nhớ. Đại Chu và Đại Lương khai chiến, biết công phu Sở Dật Đình như thế nào, đột nhiên tăng mạnh, mấy trận chiến đều do đánh tiên phong, Đại Lương ăn ba trận thua liên tiếp, khiến cho Sở Hiên giờ loay hoay sứt đầu mẻ trán.”

      Vừa nghe tình trạng giờ của Sở Dật Đình tốt, còn chưa nghe tốt như thế nào, nước mắt của Tô Hồng Tụ tràn ra.

      Nàng đưa tay bé, kéo lấy quần áo Tôn Kha: “ bị làm mất trí nhớ, còn liên tiếp tiên phong ba lượt? Vậy giờ rốt cuộc như thế nào? Ngươi cũng đừng gạt ta, bị thương chứ?”

      Thấy Tô Hồng Tụ kích động như thế, Tôn Kha tỏ vẻ buồn bã, qua hồi lâu, mới cúi đầu nhìn đất, giọng khàn khàn mà : “ có, bị thương gì, chỉ có điều biết Phong Lăng Thiên làm gì , giờ nhớ cái gì cả, Phong Lăng Thiên để cho làm gì làm cái đó, hình như cũng thành dạng binh khí trong tay Phong Lăng Thiên.”

      “Vậy giờ phải làm sao?”

      Tô Hồng Tụ nắm tay Tôn Kha, gấp đến biết làm sao cho phải, tới lui, đột nhiên va vào người, người tới mặt đối mặt với Tô Hồng Tụ, bất cứ điều gì, tay giơ lên –

      Dĩ nhiên định làm chưởng hung hăng chụp lên đầu Tô Hồng Tụ.

      Tôn Kha ra tay đúng lúc, ngăn đối phương lại, Tô Hồng Tụ chưa tỉnh hồn, ngẩng đầu lên nhìn, muốn đánh nàng phải ai khác, chính là Oanh Oanh.

      Thấy Tôn Kha và Tô Hồng Tụ thân cận như vậy, Oanh Oanh giận tím mặt, chỉ vào Tô Hồng Tụ lạnh lùng quát : “Tôn Kha, ngươi đừng với ta ngươi thích nữ nhân này! Muốn ngực có ngực, muốn mông có mông, giống như cây đậu khô quắt, rốt cuộc nàng ta có chỗ nào tốt hơn ta?”

      Tô Hồng Tụ vừa nhe Oanh Oanh mắng nàng như vậy, lo lắng và buồn bực trong lòng lập tức cánh mà bay, thay vào đó, tràn đầy đều là lửa giận muốn nứt vỡ phổi mỗi lần nàng chung đụng với Sở Hiên.

      Tô Hồng Tụ nhìn Oanh Oanh chằm chằm, vừa định phát tác, Tôn Kha lại trước bước, tỉnh bơ biến sắc tách hai người ra.

      Tôn Kha nhìn Oanh Oanh, mặt có cảm xúc gì, thản nhiên : “Oanh Oanh, có phải ngươi để ý nhiều quá ? giờ ta và ngươi phải vợ chồng chưa cưới rồi, ta cùng ai chỗ, cần ngươi tới quan tâm.”

      Tôn Kha vừa như vậy, giống như đổ thêm dầu vào lửa,
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :