1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Mị cốt thiên thành - Du Gia Tiểu Kiều

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 58.3: Hoài nghi thân phận của nàng

      Editor: Puck - *******************

      Sở Dật Đình lên phía trước bước cắt đứt lời lão: “Nàng phải, nàng chỉ có đôi mắt giống với mẫu phi ta.”

      Trương Trấn hốt hoảng như nghe thấy, giống như Lý Băng, giật mình tại chỗ, đôi mắt híp chớp cũng chớp mà nhìn Tô Hồng Tụ chằm chằm.

      “Quả , nhìn kỹ, đúng là chỉ có đôi mắt tương đối giống nhau.”

      Bởi vì Trương Trấn giống như Lý Băng, từng thấy Tô Hồng Tụ chân chính, vì vậy sinh lòng hoài nghi với thân phận Tô Hồng Tụ giống như Lý Băng.

      Sau khi bỏ nghi ngờ, lão lập tức cung cung kính kính đón Sở Dật Đình và Tô Hồng Tụ vào: “Lục Vương gia, đúng là khách ít đến. Ngọn gió nào thổi ngài tới nơi này? Nào, mời vào mời vào!”

      Lập tức có tỳ nữ bước lên định cầm bọc đồ tay Tô Hồng Tụ, Tô Hồng Tụ liếc mắt như cầu cứu nhìn Sở Dật Đình, nhưng Sở Dật Đình vốn để ý đến nàng, sớm vào theo Trương Trấn rồi.

      khỏi càng thêm tức giận, ở trong lòng thầm mắng Sở Dật Đình đến máu chó đầy đầu.

      Trương phủ cực lớn, khắp nơi đều là điêu lan ngọc thế *, khắc họa tòa nhà hành lang. Nhìn có vẻ đẹp sao tả xiết. Quản gia kia ở phía trước, Tô Hồng Tụ nhìn xem, đếm ra được trong viện này có vài chục viện .

      (*) điêu lan ngọc thế: miêu tả kiến trúc công trình giàu sang tráng lệ.

      Quản gia vừa dẫn đường vừa : “Tiểu thư phía này, tiểu thư, biết có ai với tiểu thư, dáng dấp của ngài giống mẫu phi của Lục Vương gia, vừa rồi ở ngoài cửa tiểu nhân vừa nhìn, cũng hoảng hồn giật mình, còn tưởng rằng Thục phi trở lại.”

      vừa xong, lập tức cảm thấy lời này phải người có thân phận như mình có thể , lại lập tức thỉnh tội: “Tiểu nhân lắm miệng, xin tiểu thư tha thứ.”

      Tô Hồng Tụ thầm nghĩ nàng đương nhiên sớm biết rồi, khi nàng mới quen Sở Dật Đình, suy nghĩ nhiều nhất trong lòng Sở Dật Đình chính là mẫu phi kia.

      Nhưng mà, nó lại, nàng và người đó có dáng dấp giống nhau như vậy sao? phải chỉ có mắt thôi sao? Tại sao Lý Băng, Trương Trấn, khi nhìn thấy nàng đều ngộ nhận thành Thục phi?

      Tô Hồng Tụ hết nhìn đông lại nhìn tây, thuận miệng đáp lại quản gia câu: “ đâu, sao ta có thể trách ngươi?”

      Quản gia đáp lại tiếng, tuy dẫn Tô Hồng Tụ về phía trước, nhưng suốt dọc đường ngừng quay lại vụng trộm nhìn nàng, thái độ cũng hết sức kỳ quái, vừa giống như vui mừng, vừa giống như hơi bi thương.

      Nhớ năm đó, vẻ đẹp của Thục phi cũng nghiêng nước nghiêng thành, điên đảo chúng sinh, quản gia là tiểu thái giám dieendaanleequuydonn bên cạnh Trương Trấn, theo Trương Trấn ra mắt Thục phi vài lần, lúc ấy giật nảy mình với Thục phi, nhiều năm như vậy, quản gia vẫn luôn quên Thục phi.

      riêng gì quản gia, Lý
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 58.4: Hoài nghi thân phận của nàng

      Editor: Puck - *******************

      Tô Hồng Tụ ở phía sau tảng đá lắc đầu, đời này có người u mê tỉnh ngộ như vậy, ràn người ta lạnh lùng tàn khốc với như vậy, vẫn bỏ xuống được, bám lấy buông cố gắng đuổi theo người ta.

      Nếu đổi lại lúc trước, dù chỉ là ba ngày trước, Tô Hồng Tụ nhất định tràn đầy khinh bỉ và xem thường dáng vẻ giờ của Tôn Kha, liếc cũng muốn liếc nhiều.

      Khi đó rễ tình của nàng chưa động, vốn cách nào lý giải tình cảm con người.

      Nhưng bây giờ, lúc này, nhìn lo lắng và vô cùng khổ sở mặt Tôn Kha, biết tại sao, trong lòng Tô Hồng Tụ có biến hóa kỳ diệu.

      Tinh thần nàng thẫn thờ, mơ mơ hồ hồ nhìn hai người trước mặt thành Sở Dật Đình và chính nàng.

      Đúng vậy, phải Sở Dật Đình cũng nghe người khác nàng chính là Thục phi, nên để mình nàng ở đây, rời nàng mà sao?

      Nếu Sở Dật Đình cũng như vậy cho xong việc, nếu ngày kia Sở Dật Đình cũng thích nữ tử khác...

      Chỉ suy nghĩ chút, Tô Hồng Tụ cảm thấy ngực đau đớn, thể hô hấp.

      Nàng hoàn toàn ý thức được, trong tiềm thức của nàng, Sở Dật Đình thuộc về nàng rồi. nên luôn ở cùng nàng, cưng chiều nàng che chở nàng, khi nàng có tiền trả tiền cho nàng, khi nàng gặp nguy hiểm kịp thời xuất cứu nàng.

      Nghĩ như vậy, Tô Hồng Tụ ràng hơi hiểu Tôn Kha, tâm lý chán ghét khinh thường lúc trước cũng thoáng thay đổi.

      Tô Hồng Tụ ở phía sau tảng đá như vào cõi thần tiên, bên kia, Tôn Kha và Oanh Oanh còn ngừng tranh chấp.

      Nghe Tôn Kha phải để lại miếng ngọc bội đính ước, sắc mặt Oanh Oanh lạnh xuống, hơi khinh bỉ mà cười nhạo Tôn Kha: “Ta cũng biết, từ khi nào Tôn thiếu gia trở nên mọn như vậy rồi hả? Thứ gì đó đưa ra ngoài cũng muốn lấy lại. có, miếng ngọc bội đưa ta sớm mất. Cho dù có, ta cũng trả lại cho ngươi, nó sớm là đồ đạc của ta rồi!”

      Oanh Oanh chính là ngang ngược hiểu chuyện, dù sao Tôn Kha cũng biết miếng ngọc bội này rốt cuộc có ném hay ném. bao năm qua, Tôn Kha đưa vô số quà tặng cho Oanh Oanh, Oanh Oanh chỉ lưu lại miếng ngọc bội này, nó phảng phất như có linh khí, có nhiều lần, Oanh Oanh sinh bệnh nặng, đeo miếng ngọc bội này lên, tới vài ngày, bệnh tình bắt đầu chuyển biến tốt đẹp rồi.

      Cả nhà Oanh Oanh đều coi miếng ngọc bội này trở thành bảo bối, đâu đơn giản mà chịu trả lại cho Tôn Kha?

      Oanh Oanh ngang ngược hiểu chuyện như vậy, Tôn Kha cũng hơi tức giận, túm lấy tay Oanh Oanh, cậy mạnh kéo nàng đến bên cạnh mình: “Ngươi vẫn phải trả, trả cũng phải trả! Đó là báu vật tổ truyền của Tôn gia ta, cho tới giờ chỉ truyền cho nàng dâu của Tôn gia, giờ nếu ngươi khinh thường làm phu nhân của Tôn Kha ta, vẫn mong
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 59.1: Lần đầu tiên hôn môi

      Editor: Puck - *******************

      Cảm giác được mình luống cuống, Oanh Oanh khỏi thẹn quá hóa giận, xông lên phía trước đòi bắt đánh Tô Hồng Tụ: “Ngươi câm miệng! Câm miệng! Ngươi còn dám bậy, ta vả nát miệng ngươi!”

      Hai mắt Oanh Oanh đỏ bừng, giống như đầu thú cuồng vọng, xông lên định kéo đánh Tô Hồng Tụ, Tô Hồng Tụ lại tránh ra sau, nhàng khéo léo tránh sau lưng Sở Dật Đình.

      “Oanh Oanh nương, nương cho rằng nương làm chuyện xấu kia, người khác biết sao? nương có nghĩ tới , tại sao Lục Vương gia tuy rất lạnh lùng với những nữ nhân khác, nhưng các nàng chào hỏi , tốt xấu gì cũng gật đầu, nhưng mỗi lần thấy nương, luôn hờ hững, lạnh như băng? nương vừa ta cái gì? Ban ngày ban mặt, còn ra thể thống gì? A, như vậy Oanh Oanh nương, ta cũng muốn hỏi nương câu, ta lôi kéo tay Lục Vương gia cho dù còn ra thể thống gì, nương chưa thành thân mà có con, đứa cũng ba bốn tuổi rồi, vẫn còn biết xấu hổ mà giấu Lục Vương gia, thông báo khắp nơi mình là người của Vương gia, nương như vậy, có tính là vô sỉ thấp hèn, phụ nữ dâm đãng ?”

      Tô Hồng Tụ miệng lưỡi bén nhọn phen, chọc tức Oanh Oanh đến sắc mặt ửng đỏ, hai con mắt lộ ra vẻ hung dữ, gần như muốn nổ ra từ trong hốc mắt, hề có yếu ớt và nũng nịu như trước.

      Mặc dù trời sinh tính tình Oanh Oanh lỗ mãng, sau lưng Tôn Kha từng có mấy nam nhân, nhưng là kẻ chết vì sĩ diện, luôn biểu ra tâng bốc mình giống như liệt phụ trong trắng, Tôn Kha muốn nắm tay nàng chút, nàng đều chưa bao giờ chịu.

      giờ, nàng vẫn luôn hết sức che giấu, tự cho rằng chê vào đâu được, chuyện xấu giọt nước lọt bị Tô Hồng Tụ vạch trần trước mặt người lòng Sở Dật Đình của nàng rồi, Oanh Oanh sao có thể tức giận, sao có thể hận?

      Lập tức bất chấp tất cả mãnh liệt đánh về phía Tô Hồng Tụ: “Ngươi câm miệng, ngươi bậy! Tô Hồng Tụ, ta cảnh cáo ngươi, ngươi còn dám nhiều lời câu, ta để cho cha ta tìm người khâu miệng của ngươi lại!”

      Oanh Oanh vừa gào vừa bổ nhào về phía trước như vậy, có thể làm trò hề, lộ ra nguyên hình, chỉ tương đương với gián tiếp thừa nhận lời Tô Hồng Tụ , còn lộ ra bản tính nàng vẫn cố hết sức che giấu.

      Tôn Kha giống như bị đả kích sâu, thể tin được nữ nhân nhiều năm qua lại là phụ nữ dâm đãng bụng dạ ác độc như vậy, mặt trắng bệch, thân thể khẽ lay động.

      Sở Dật Đình cũng sớm nghe thấy chuyện của Oanh Oanh, Oanh Oanh tự cho rằng mình che giấu vô cùng tốt, nhưng mà do thám Hoàng gia sớm tra ra toàn bộ nội tình của nàng.

      Mặc dù Lương đế chú ý đến mặt mũi của cha nàng, cũng tỏ ý sắp xếp cho nàng thành chính phi dự bị của Sở Dật Đình, nhưng thực tế, sớm phái tâm phúc báo cho Sở Dật Đình, ngàn vạn lần được chọn nàng làm phi.

      Bởi vậy so sánh với Tôn Kha bàng hoàng luống cuống, Sở Dật Đình chỉ thoáng liếc nhìn Oanh Oanh, chút kinh ngạc cũng có.

      bao năm qua Oanh Oanh lừa Tôn Kha vây quanh nàng, cúi đầu nghe theo nàng, gì nghe nấy, đối với nam nhân, nàng chỉ cần nhìn mặt bọn họ, lập tức có thể đoán
      [​IMG]

    4. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 59.2: Lần đầu tiên hôn môi

      Editor: Puck - *******************

      muốn nhìn thấy Tô Hồng Tụ thân mật với người khác, biết vì sao, nhìn thấy Tô Hồng Tụ cười tươi rạng rỡ với Sở Dật Đình, nhìn thấy Tô Hồng Tụ vì Sở Dật Đình mà hao tâm tổn trí, nhất là khi, toàn bộ chú ý của Tô Hồng Tụ đều đặt người mình Sở Dật Đình, liếc cũng liếc nhìn , ngực Tôn Kha lập tức giống như bị vật gì đó xé rách, kéo căng ra, đau đến lòng dạ tan nát.

      Trong cuộc đời chưa bao giờ có cảm giác đau đớn khổ sở như vậy, mà ngay cả vừa rồi khi Tô Hồng Tụ vạch trần Oanh Oanh trước mặt , chỉ cảm giác khiếp sợ và khó chịu, mà giống như bây giờ, dưới toàn thân mỗi ngóc ngách đều giống như bị bánh xe hung hăng nghiền qua, đau đến giống như trong ngoài đều bị chia năm xẻ bảy.

      Tô Hồng Tụ nhìn Tôn Kha nữa, Sở Dật Đình lại thấy ràng, người Tôn Kha giống như bùng lên ngọn lửa hừng hực, bất cứ lúc nào cũng có thể bùng phát.

      Tình cảm kịch liệt như vậy, thay vì là chán ghét hoặc căm hận, chi bằng ...

      Sở Dật Đình nhìn theo ánh mắt vô cùng nóng ruột và điên cuồng vẫn chăm chú nhìn vào bàn tay bé của Tô Hồng Tụ ở cánh mình của Tôn Kha, trong lúc nhất thời, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, lại thành lời là vui hay buồn.

      Có lẽ theo người khác, và Tô Hồng Tụ thân mật khăng khít, đến nỗi tuy hai mà là , nhưng mà chỉ có chính mới biết, Tô Hồng Tụ là hồ ly phải người, nàng làm rất nhiều việc, rất nhiều lời đều phải như trong suy nghĩ của người ta.

      Cũng giống như bây giờ nàng níu tay , cũng chỉ muốn thể thân mật với , vốn phải như người khác nghĩ, nàng có ý nghĩ kín đáo với .

      Những tinh này, rất có thể vốn chỉ chọc ghẹo , chọc ghẹo cha con , thậm chí chọc ghẹo mọi người làm vui!

      Khi Sở Dật Đình lý trí phân tích điều này sâu trong nội tâm lại thoáng sinh ra lửa giận vô cùng với Tô Hồng Tụ, thậm chí còn có ý hận!

      Sở Dật Đình vung tay cái, rút cánh tay bị Tô Hồng Tụ ôm chặt ra, quay đầu lạnh lùng nhìn nàng cái: “Đừng làm rộn.” Dứt lời lập tức xoay người bước .

      Tô Hồng Tụ tức giận mà nhìn theo phương hướng biến mất, cái gì chứ, ràng vừa rồi còn đỏ mặt, nhìn có vẻ ràng thích nàng quấn quýt lấy , giả bộ lạnh lùng gì chứ!

      khỏi hung hăng dậm chân, vừa định chạy , nhưng xa xa lại nhìn thấy Trương Trấn mang theo mấy nam nhân trung niên chừng bốn mươi năm mươi tuổi về phía nàng.

      “Chờ chút, Tô nương. nương die nd da nl e q uu ydo n đừng vội, có thể bớt chút thời gian tâm cũng những lão già như chúng ta hay ?”

      Trương Trấn cười híp mắt với Tô Hồng Tụ, lão cười rộ lên có dáng vẻ cực kỳ giống Phật Di Lặc, chỉ có điều lão có thêm vẻ hiểm so với Phật Di Lặc.

      Tô Hồng Tụ
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 59.3: Lần đầu tiên hôn môi

      Editor: Puck - *******************

      Khi Tô Hồng Tụ xoay người định lén chuồn , Sở Dật Đình kéo nàng lại.

      Tô Hồng Tụ kinh ngạc, còn chưa ý thức được chuyện gì xảy ra, bị Sở Dật Đình giữ chặt eo nhắn, cúi đầu, hung hăng hôn.

      Cái hôn này, như thiên lôi câu động địa hỏa *, Tô Hồng Tụ cảm giác dưới toàn thân mình giống như bị ném vào lò luyện cực nóng, vừa nóng lại vừa tê dại, nhưng khó chịu, ngược lại có say mê và thoải mái khó diễn tả bằng lời.

      (*) Thiên lôi câu động địa hỏa: 天雷勾地火

      Nghĩa đen: Thiên lôi (lửa trời) dẫn động địa hỏa (lửa đất)

      Nghĩa bóng: Ám chỉ trạng thái kích tình nóng bỏng giữa đôi tình nhân.

      khỏi đưa hai tay ra, ôm chặt cổ Sở Dật Đình.

      Hai người hôn đến quên hết tất cả dưới lá rơi trong sân, cuồng nhiệt mà mãnh liệt, khi Sở Dật Đình đặt tay to lên ngực nhô cao cao của Tô Hồng Tụ, Tô Hồng Tụ cũng ngăn cản, ngược lại rầm rì tiếng, mặt đỏ bừng rót vào trong ngực .

      Giây phút này, đôi mắt quyến rũ của nàng bởi vì tình dục mà trở nên mờ mịt mông lung, nhiệt độ cơ thể cũng nhanh chóng tăng lên, ngực càng đập thình thịch thình thịch ngừng, cả thân thể mềm nhũn, giống như bị người rút sạch xương.

      Cũng biết qua bao lâu, cuối cùng Sở Dật Đình buông Tô Hồng Tụ ra, Tô Hồng Tụ đối diện với cặp mắt của .

      khuôn mặt còn sót lại tình triều, ánh mắt cũng chuyển thành trong sáng.

      Tô Hồng Tụ chớp mắt, chỉ nghe thấy Sở Dật Đình lạnh lùng : “Biết vừa rồi ta làm gì với nàng ?” Tô Hồng Tụ ngu ngơ nhìn , đôi mắt còn chớp chớp.

      Sở Dật Đình lại : “Ta mới vừa làm, chính là chuyện nam nhân làm với nữ nhân.”

      tới đây, lập tức đứng lên, từ cao nhìn xuống, lạnh như băng mà nhìn nàng: “Nàng nhớ cho ta, có số việc, có vài lời, thể tùy tùy tiện tiện làm với nam nhân, nếu nàng có quả ngon mà ăn!” biết tại sao, khi lời này hơi nghiến răng nghiến lợi.

      Nhìn Tô Hồng Tụ dựa vào lòng mình, vẻ mặt thẹn thùng vô hạn, Sở Dật Đình hít sâu hơi, từng câu từng chữ: “Nàng cứ ở chỗ này vài ngày trước, mấy ngày nữa Phụ hoàng đến gặp nàng, nếu nàng có quan hệ gì với mẫu phi, ta dẫn nàng rời , nếu như nàng nguyện ý, về sau nàng có thể ở chỗ của ta!”

      Tô Hồng Tụ kinh ngạc, thế này mới ý thức được, ra vừa rồi mấy lão đầu tử bàn luận, Sở Dật Đình cũng nghe được.

      “Được, vậy sau này làm phiền ngươi.”

      Tô Hồng Tụ cúi đầu , khuôn mặt nhắn đỏ bừng, khóe môi mỉm cười mà dựa sát vào trong ngực Sở Dật Đình.

      Sở Dật Đình cũng kinh ngạc, giống như ngờ Tô Hồng Tụ đáp ứng, ngơ ngác kinh ngạc nhìn Tô Hồng Tụ, hồi lâu ra lời.

      Tim đập loạn, sóng tình dâng trào, lại nghe thấy Tô Hồng Tụ dựa sát vào trong ngực , giọng mềm mại nũng nịu: “Nếu ta với ngươi ở cùng chỗ, có phải từ nay về sau ta mua đồ, ngươi trả tiền thay ta? Nếu ta gặp nguy hiểm, ngươi kịp thời tới cứu ta? Nếu như vậy, ta nguyện ý ở cùng chỗ với ngươi.”

      Lời chuyện khiến khóe môi Sở Dật Đình run rẩy, mặt hơi ửng đỏ thoáng cái đen như đít nồi.

      Mấy ngày nay Tô Hồng Tụ vô cùng vui vẻ, bởi vì Sở Dật Đình dẫn nàng ra ngoài mua đống lớn đồ, giúp nàng cẩn thận bố trí phòng, buổi chiều còn ở trong phòng nàng ăn bữa tối với nàng.

      biết tại sao, chỉ cần vừa nhìn thấy Sở Dật Đình, vừa dựa vào chỗ cùng với , Tô Hồng Tụ cảm thấy cao hứng từ trong đáy lòng, phảng phất như có dòng nước ấm ngọt ngào róc rách chảy xuôi qua đáy lòng nàng.

      Có đôi ki nàng cũng nghĩ, như thế này có tính là phá hủy quy củ ? Nàng còn muốn tu tiên, theo đạo lý thể thân mật với người khác như vậy.

      Nhưng mà vừa nghĩ tới thể thân mật như vậy với Sở Dật Đình, trong lòng lại rất thoải mái, bởi vì nàng thích quấn quýt lấy Sở Dật Đình, mỗi lần nhìn thấy bóng lưng rắn chắc cao lớn của , trong lòng
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :