1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mị Công Tử - Lâm Uyển Du

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương thứ mười

      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Khánh Linh

      Tất cả mọi người đều rất hoang mang, vị nam tử thần bí này là ai? Nhưng Mai Đan Thanh lại hiểu lai lịch của hơn bất luận kẻ nào.

      "Tại sao phải làm như vậy?" Mai Đan Thanh lạnh lùng chất vấn.



      "Mặc dù đại điện này có nội cung cảnh vệ rất nghiêm ngặt, nhưng vẫn làm khó được ta." Nam tử giống như có chuyện gì xảy ra , sau đó lại tiếp tục cười nhạo : "Ta chỉ muốn giúp huynh mà! Huynh hy vọng thấy người của mình lúc chết phải thống khổ gào khóc chứ? Cho nên ta rất có lòng tốt với nàng rằng chỉ cần uống xong thuốc độc này khi chết cũng đau đớn."

      "Nguyệt, đưa giải dược ra đây."

      "Ai nha! Làm gì mà dữ tợn vậy, huynh đệ chúng ta lâu như vậy gặp mặt, huynh còn hung dữ với ta sao?"

      đứng lên, cấm vệ quân bên cạnh Hoàng Thượng lập tức giơ đao lên vây quanh , nhưng chẳng những hề sợ mà ngược lại dáng vẻ thong dong, ánh mắt từ đầu đến giờ chỉ nhìn chằm chằm vào Mai Đan Thanh.

      "Nhị ca, sao huynh có thể thích nữ nhân ngốc nghếch như thế được chứ? Ta nàng nếu muốn liên lụy đến huynh hãy uống thuốc độc này vào, như vậy lúc bị chém đầu đau, hơn nữa cũng để cho huynh phải khổ sở.  ngờ nàng lại ngoan ngoãn đem độc dược uống vào , đúng là đần quá!"

      "Nàng phải là đần, nàng vì ta."

      "Nàng là đần."

      "Nàng vì ta."

      "Nàng là đần."

      "Nàng......"

      Đột nhiên, Song Hỷ trong ngực Mai Đan Thanh lên tiếng, suy yếu : "Ta là đần, nhưng ta chàng hơn."

      "Song Hỷ, đừng sợ, ta nhất định cứu nàng."

      mặt nam tử áo đen lên nụ cười, rất , rất , trong đôi mắt lóe ra luồng ánh sáng lạnh khiến mọi người cảm thấy lạnh lẽo cả tim gan.  chậm rãi xuống bậc thang, từng bước từng bước về hướng bọn họ.

      Cấm vệ quân cũng biết làm sao, chỉ có thể từng bước từng bước theo , cẩn thận đề phòng có cử động gì ngoài dự liệu.

      Nam tử áo đen tới trước mặt Mai Đan Thanh, hai người bốn mắt giao tiếp, ánh lửa trong mắt bắn ra bốn phía.

      "Chuyện tới nước này rồi mà ngươi còn cao ngạo như vậy, đây là dáng vẻ cầu xin người khác sao?"

      "Ta biết nếu như đệ quyết tâm muốn giết người cầu xin đệ như thế nào cũng vô ích."

      "Ặc!  Nhị ca, có vẻ huynh rất hiểu ta. Ta thích nữ nhân này."

      "Tại sao? Đệ biết nàng, hơn nữa ta thích nàng là được rồi."

      "Ai ta biết nàng? Ngươi biết , nàng dám cho rằng ta là kẻ bị bỏ rơi nên lấy hai cái bánh bao cho ta, chuyện này đối với ta mà quá mức nhục nhã.”

      Mai Đan Thanh cảm giác được lửa giận càng thêm thiêu đốt điên cuồng, "Đệ cái gì?"

      "Ta ......"

      "Song Hỷ có lòng tốt đưa bánh bao cho đệ ăn, đệ biết có ơn nên báo thôi, lại còn muốn độc chết nàng!"

      "Đúng vậy! Bởi vì nàng nên đưa bánh bao cho ta."

      "Nếu phải làm gì?"

      " muốn ăn cá chép." Song Hỷ suy yếu chen vào, .

      trường trận gió lạnh lướt qua......

      "Làm ơn , lúc đó, ở nơi đó làm gì có cá chép để ăn chứ?"

      "Ta cần biết, nàng có thể đến chỗ lớp băng nằm cầu xin mà! Nếu làm được đừng học theo người ta giả vờ có lòng tốt."

      Song Hỷ nghe đến đó, nước mắt nhịn được rớt xuống.

      "Ngoan, đừng khóc." Mai Đan Thanh vội vàng thương dỗ dành.

      "Nhị ca, huynh làm mất hết mặt mũi của nam nhân."

      " cần ngươi quan tâm, chính đệ nhận ra người nhà mình là tốt nhất. Đem độc dược cho ta !"

      "Thế nào? Huynh muốn giải dược sao?"

      "Ta chết cùng nàng." Mai Đan Thanh dứt khoát kiên quyết .

      Tất cả những người khác đều hít ngụm khí lạnh, nghĩ tới thế gian này còn có tình cùng sống cùng chết như vậy.  Cũng đồng thời, mặt nam nhân mang mặt nạ màu bạc ra vẻ lãnh khốc vô tình.

      "Huynh cái gì?"

      Đột nhiên, khí bên người nam tử áo đen đột biến, tóc dài sau lưng bị trận cuồng phong thổi loạn, tản mát ra luồng tia sáng dị giống như ác quỷ giáng thế.

      Tất cả mọi người bị dọa sợ đến chết khiếp, vội vàng lui ngược về phía sau vài bước, ngay cả cấm vệ quân bao quanh cũng đều nhanh chóng tránh xa, chỉ có Mai Đan Thanh mặt sợ hãi.

      " thể nào."

      "Được, vậy ta trở về tự sát."

      Mai Đan Thanh ôm lấy Song Hỷ gần như lâm vào hôn mê, chuẩn bị rời , lại thấy bóng đen nhanh hơn chặn lại đường của hai người.

      " thể."

      "Cút ! Rốt cuộc đệ là ca ca hay ta là ca ca?"

      "Ta cho phép, ta cho phép huynh chết."

      "Đệ nghe kỹ cho ta, đệ hãy chuẩn bị thế gian này ít hơn huynh đệ !" Mai Đan Thanh ném lại câu tàn nhẫn.

      "Huynh thực vì nữ nhân ngốc nghếch này hy sinh tình thân thủ túc (tình thân như tay chân) của huynh đệ chúng ta sao?” Nam tử áo đen rống giận.

      "Ngươi vì muốn biểu loại tình thân như thủ túc này mà xuống tay giết chết nữ nhân của ta sao?" Mai Đan Thanh tức giận gầm đáp lại

      Hai người giống như hai con hổ giằng co ai nhường ai, mắt thấy có lẽ chém giết lẫn nhau đến nơi.

      Đột nhiên, Song Hỷ nhàng kéo tay áo của Mai Đan Thanh, " sao, đừng gây gổ nữa!"

      "Ta cần nàng nhiều." Nam tử áo đen cảm kích, quát bảo nàng ngưng miệng.

      Tròng mắt Mai Đan Thanh lạnh lẽo, ôm Song Hỷ muốn rời , nhưng lại bị nam tử áo đen ngăn trở lần nữa, "Chờ chút."

      " cần , nàng chết, ta chết."

      "Huynh!"

      "Ta được làm được." Cảm giác được thân thể người trong ngực càng lúc càng lạnh như băng, hô hấp càng lúc càng suy yếu, Mai Đan Thanh đánh cuộc.

      Cũng vì bởi hiểu tiểu đệ của mình, cho nên mới có thể liều lĩnh cùng đệ mình đánh cuộc lần.

      Hy vọng là dùng đúng cách, bằng , chết cũng sao, nhưng Song Hỷ......

      Nam tử áo đen hừ lạnh tiếng, "Được rồi! Nể mặt nàng ta là người đầu tiên đưa bánh bao cho ta ăn, ta cũng so đo cùng huynh nữa, đem nàng trở về ngủ giấc ngon là tốt thôi."

      "Đợi , cái gì ngủ giấc? Giải dược đâu?"

      "Ta hạ độc, chẳng qua chỉ tặng cho nàng thuốc an thần ngủ ba ngày ba đêm. Tốt lắm, là nhàm chán, ta muốn tìm những người khác để đùa tiếp đây."

      vừa xong, nam tử áo đen liền tiêu sái sử dụng khinh công rời , còn để lại đống người ngu ngơ nhìn chằm chằm vào trời xanh, than thở: cao thủ thần bí võ công cao cường!

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Hồi cuối

      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Khánh Linh

      Đêm khuya thanh vắng, trong căn phòng sang trọng đầy quý phái nhất Mai vương phủ, truyền đến thanh đối thoại giữa nam và nữ, chiếc giường to có hai thân thể quấn quít.



      "Đừng ngủ nữa!" Mai Đan Thanh tràn đầy khát vọng .

      đem Song Hỷ đè ở giường, đôi môi nóng ấm ngừng dọc theo da thịt noãn nà của nàng ấn xuống vô số những nụ hôn.

      "Người ta rất buồn ngủ mà!"

      "Nàng ngủ ngon mấy ngày rồi, ta xin đại ca đến xem qua nàng, huynh ấy dược hiệu trong cơ thể nàng sớm tan hết, cũng đến lúc tỉnh lại rồi!"

      "Nhưng người ta còn rất buồn ngủ."

      "Đừng ngủ nữa mà." giống như thằng bé trai bốc đồng lăn ra ăn vạ.

      "Chàng muốn làm cái gì?"

      "Ta muốn nàng."

      Nhìn nàng ngủ ngây thơ trong sáng như thế, càng làm thêm muốn cùng nàng triền miên say sưa.  Đợi mấy ngày, chờ nổi nữa.

      Nàng lập tức đỏ mặt, " muốn, ta mệt quá mà!"

      " được, ta chịu nổi, nàng muốn ngủ ngủ ! Ta tự mình làm."

      xong, bắt đầu an phận, sờ soạng ngừng người nàng.

      ngừng liếm mút đôi môi mọng đỏ của nàng, môi nàng non mịn như nhụy hoa vừa hé, làm tự chủ được mê luyến cảm giác ngọt ngào của nàng, máu toàn thân nóng sôi lên cũng bởi vì nàng.

      Song Hỷ xấu hổ muốn đem đẩy ra, ngược lại còn bị ôm càng chặt hơn, mà nụ hôn của cũng ngừng sâu hơn, để cho nàng có cảm giác như bị nụ hôn của bao trùm tất cả thần trí.

      Thân thể của mạnh mẽ đè úp người của nàng, nhiệt độ nóng bỏng xuyên thấu qua da thịt tiếp xúc truyền đến, đặc biệt hơi thở tinh khiết của nam nhân truyền vào trong mũi nàng, lồng ngực cường tráng bền chắc của dán chặt bên bầu ngực mềm mại của nàng, làm mặt của nàng càng lúc càng hồng, hô hấp cũng càng lúc càng dồn dập.

      Nghe người nàng thoang thoảng hương thơm của thiếu nữ, giống như con dã thú bị đói khát đến hư hỏng, muốn nhanh chóng hưởng thụ mỹ vị trước mắt này.

      Đầu lưỡi của càng thêm cố ý trêu chọc nàng, đầu vú bởi vì kích tình mà biến thành màu đỏ tươi, hàm răng khẽ cắn cắn đầu vú nhạy cảm sưng đỏ, cho đến khi nàng ở phía dưới ngừng ngọ nguậy.

      "A...... A......" Nàng gần như thể chịu đựng nổi khoái cảm nóng bỏng từ đầu lưỡi kích thích của mang đến.

      Toàn thân nàng giống như bị lửa nóng thiêu đốt, da thịt trắng như tuyết từ từ lên mảnh màu đỏ nhạt, thân thể mềm mại trong trắng ửng hồng đến mê người như vậy.

      Tay của giống như châm lửa lên da thịt của nàng, bàn tay khẽ lướt đến chiếc bụng bằng phẳng của nàng, làm cả người nàng khẽ run rẩy, thở gấp đem thân thể mình cong về hướng của , cho đến khi tay của chậm rãi dừng ở giữa hai chân của nàng......

      Đến lúc nàng phó mặc cho muốn làm gì làm, đem chân của nàng vặn bung ra, cúi đầu chôn ở vườn hoa thần bí giữa hai chân nàng, giống như dã thú đói khát tham lam liếm mút.

      "A...... Ừ......" Nàng tự chủ được nâng mông lên nghênh hướng , muốn càng thêm xâm nhập......

      ngẩng đầu lên nhìn nàng, nhìn thấy gương mặt phiếm hồng hé ra mê say, hiển nhiên do trêu đùa mà làm cho nàng sướng khoái như lạc vào cõi tiên, toàn thân còn chút sức lực nào.

      "Có thể ?"

      Nàng mắc cỡ đỏ mặt gật đầu cái.

      Mai Đan Thanh đem chân của nàng vòng quanh thắt lưng của , sau đó thắt lưng nhấn mạnh cái, dục vọng cứng rắn mạnh mẽ xâm nhập sâu vào bên trong hoa kính chật hẹp của nàng.

      Mãnh liệt tràn đầy làm cho nàng vong tình rên xiết, ngón tay bấm sâu vào tay .

      Theo dục vọng nóng bỏng tận tình ra vào đâm sâu ở trong cơ thể nàng, nàng cũng kìm hãm được đong đưa thân thể phối hợp với của tiết tấu .

      "Ta chịu nổi......" Nàng vong tình rên rỉ du dương, cảm giác thân thể của mình dường như muốn theo lần lại lần đoạt lấy của mà nổ tung, chỉ có thể thở hổn hển nắm chặt lấy cánh tay của , chỉ sợ vừa để tay xuống, từ bầu trời cao đó rơi xuống mặt đất.

      Vẻ mặt nàng say mê cho thấy nàng bị tình dục cuồng đốt, tay của nàng đưa đến sau lưng của , ôm lấy thân thể cường tráng của chặt, để cho thân thể mình có thể ưỡn cong hơn, nhiệt tình phối hợp động tác cuồng dã của .

      Bên trong phòng tràn đầy mùi kích tình, nam nhân thú tính thở dốc dồn dập cùng thanh mềm mại rên khẽ của nữ nhân.

      biết trải qua bao nhiêu lần cao trào, nàng cảm thấy thân thể nam nhân người mình cứng đờ, chợt tăng nhanh tốc độ, kèm theo tiếng gầm hùng hậu của dã thú tiếp theo luồng hơi nóng mạnh mẽ bắn thẳng vào trong cơ thể nàng.

      Nàng thở hổn hển rúc vào trong ngực của , nhịn được oán giận, "Chàng là xấu, ngay cả ta muốn ngủ ngon giấc cũng được.”

      "Đúng vậy! Ta xấu, nhưng ta muốn nàng đến muốn điên rồi, mới có thể làm chuyện xấu!" ngừng ở bên tai của nàng thầm, bàn tay vẫn càn rỡ khẽ xoa nắn bầu ngực sữa của nàng như trước.

      "Còn muốn sao?" Nàng xấu hổ khẽ hỏi, bởi vì ánh mắt liếc thấy dục vọng giữa hai chân lại lần nữa bị thức tỉnh.

      Lúc trước nàng sao lại cho rằng nam nhân rất nữ tính cơ chứ? Trừ vẻ xinh đẹp bề ngoài, trong xương hoàn toàn là đại nam nhân bá đạo.
      Tồn Tồn, stella2412Huệ Nguyễn thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Hồi cuối

      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Khánh Linh

      "Dĩ nhiên, nàng để cho ta chờ lâu như vậy, bồi thường hoàn hảo chút làm sao ta thỏa mãn được?"

      " được, chàng nên nhớ ta chỉ thiếu chàng mười lần mà thôi, hay đúng hơn, ta cũng trả sạch từ lâu rồi nha."



      Mai Đan Thanh cười giống như con hồ ly giảo hoạt, "Sợ rằng đủ."

      "Tại sao?"

      "Bởi vì cha nàng đem nàng gả cho ta, nàng sau này phải ngủ cùng ta cả đời."

      "Làm sao có thể?"

      "Bởi vì ta đề cử ông ấy đến kinh thành làm quan to, cả nhà nàng sau này chẳng những có thể ở trong căn nhà lớn, quan bổng của cha nàng còn nhiều hơn gấp mấy lần so với trước, như vậy nàng cũng cần cực khổ tằn tiện thu vén nữa."

      "Vậy ta cũng muốn cùng đến kinh thành."

      " còn kịp rồi."

      "Tại sao?"

      "Mấy ngày trước cha nàng lên đường, chắc giờ cũng đến nơi rồi?"

      "Sao bọn họ có thể mình? Ta dầu gì cũng là thành viên trong nhà!" Song Hỷ có cảm giác bị vứt bỏ.

      Mai Đan Thanh vội vàng hôn nàng cái, khẩu khí ôn nhu dụ dỗ, "Nàng là thê tử của ta nên phải chuyên tâm làm thê tử."

      "Chúng ta vẫn chưa bái đường, cha ta đem ta ném cho chàng?" Cha, cha khỏi quá tùy tiện chứ?

      " bái đường rồi mà!" Mai Đan Thanh cười cười .

      Ủa? Sao nàng lại biết?

      "Lúc nàng ngủ mê man chúng ta bái đường xong rồi."

      "Chàng dám nhân lúc ta hỗn loạn làm chuyện như vậy!"

      cười đến là xinh đẹp, vui vẻ, ...... gian trá.

      " như vậy, ta làm sao có thể nhanh chóng đem nàng làm của riêng ta chứ?"

      "Nào có người nào như vậy?"

      "Được rồi, nương tử, chúng ta trở lại động phòng lần nữa !"

      " muốn......" Nàng vẫn còn tức giận, lại bá đạo hôn nuốt tất cả kháng nghị của nàng, để cho cả người nàng giống như tảng băng gặp phải ánh mặt trời, hòa tan trong ngực .

      "Chàng thể bá đạo như vậy, chàng cũng hỏi xem ta có nguyện ý hay ?"

      "Nàng nhất định nguyện ý."

      "Ai ?"

      "Ta nàng."

      thâm tình chân thành , hại nàng đem tất cả những lời vốn định ra khỏi miệng đều quên mất còn mống.

      Nàng lẳng lặng nhìn , nghĩ đến lúc ấy như chém đinh chặt sắt, nếu như nàng chết, cũng muốn tự sát chết theo nàng, nam tử thâm tình như vậy phải đâu tìm?

      Có nên tin tưởng lần ? Dù sao người chịu tổn thất tương đối nhất định phải là nàng.

      Nàng đưa hai tay ra, ngọt ngào vòng cổ của , " như vậy, chàng phải hứa với ta, nếu như ta muốn sao bầu trời, chàng đều phải hái xuống cho ta nha!"

      "Được! Ngay cả ánh trăng ta cũng hái xuống cho nàng."

      "Chàng đối với ta tốt."

      "Dĩ nhiên, nàng là nương tử của ta, ta chỉ đối tốt với mình nàng."

      "Những người khác sao?"

      "Làm gì có những người khác?" hoàn toàn để ở trong mắt.

      "Hoàng Thượng sao?"

      " quan trọng."

      "Đệ đệ chàng?"

      " quan trọng."

      "Con của chàng?"

      "......" sửng sốt chút, "Con?"

      "Đúng vậy! cho phép chàng suy nghĩ lung tung huyết thống thuần khiết gì đó nữa, người nào làm người ấy chịu, chàng thể trốn tránh trách nhiệm."

      Tâm tình đột nhiên rất kích động ôm lấy nàng chặt, giống như muốn đem nàng hòa tan vào trong thân thể của .

      Nàng có thể cảm giác được nội tâm cảm động, bởi vì nàng nghe được tiếng tim đập mạnh mẽ của , nhanh như thế, “phình phịch, phình phịch”.

      "Song Hỷ, ta rất, rất nàng, ta hạnh phúc vì có thể gặp được nàng."

      "Ta cũng vậy." Nàng nhìn hé ra nụ cười hạnh phúc nhất, ngọt ngào nhất.

      Đúng vậy! Có lẽ nàng được sinh ra đời chính là vì phải gặp nam nhân cần nàng như vậy, cho nên nếu nàng thương tốt, chẳng phải là nàng xấu sao? Song Hỷ trong lòng suy nghĩ.

      Cảm giác được mùi vị của hạnh phúc ra là ngọt ngào và thỏa mãn như vậy.
      Tồn Tồn, stella2412Huệ Nguyễn thích bài này.

    4. Pink

      Pink New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      Truyện hay quá bạn ơi! :yoyo69:
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :