1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mị Công Tử - Lâm Uyển Du

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương thứ bảy

      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Khánh Linh
      Đúng rồi, còn có bao tiền lì xì đây! là quá tuyệt vời.

      Song Hỷ vừa vừa mở bao tiền lì xì ra, xem thử tiền lương được bao nhiêu, cẩn thận, liền đụng vào lồng ngực cường tráng bền chắc.

      "A!" Tiền của nàng lập tức văng tung tóe đầy đất.

      "Là ngươi!" Đập vào trong mắt chính là gương mặt hề có chút cảm xúc gì của Mai Đan Thanh.

      Song Hỷ vội vàng ngồi xổm người xuống muốn nhặt tiền, lại bị nắm lấy cổ tay, thô bạo kéo về hướng , để cho nàng đưa tay nhặt.

      " cho phép nhặt."

      "Tại sao?"

      "Ta cho phép nhặt là cho phép."

      "Những đồng tiền kia là ta muốn trả lại cho ngươi, cũng coi như là tiền của ngươi, ngươi phải là muốn tiền sao? Ta trả lại cho ngươi sớm chút, ngươi phải rất vui vẻ sao?"

      "Ta thay đổi chủ ý, ta muốn nàng trả tiền lại."

      "A?" Nàng sửng sốt chút, sau đó lộ ra nụ cười vui vẻ hỏi: "Ngươi đồng ý tha thứ cho ta sao? hề tức giận nữa chuyện ta hại ngươi thiếu chút nữa chết sao? Ngươi ......"

      "Ta muốn nàng dùng thân thể để bồi thường ta, theo ta mười lần, giữa chúng ta xóa sạch mọi ân oán."

      Vốn muốn người tốt, vừa nghe đến những lời này, Song Hỷ lập tức đổi lời : "Người thối tha!"

      đột nhiên nắm lấy cằm của nàng, ép nàng đối mặt với , "Phải ? Vậy ta để cho nàng ghét ta hơn, nếu như lần này nàng còn có gan cự tuyệt, ta để cho cha nàng tự mình đến cầu xin ta."

      "Ngươi...... Ngươi...... Ngươi......" Nàng giận đến mức biết phải làm thế nào.

      Tay nắm lấy cằm nàng hề buông lỏng, ngược lại càng bóp chặt hơn, làm cho nàng đau đớn, ánh mắt thâm thúy lãnh quét qua quét lại khuôn mặt tái nhợt của nàng, "Tại sao phải kinh ngạc như vậy?"

      "Ta lại tưởng rằng ngươi là người tốt."

      "Hừ!" Khuôn mặt xinh đẹp của bất chợt ánh lên vẻ giễu cợt, "Điều này chứng tỏ rằng nàng hoàn toàn hề biết chút gì về ta.  Bất quá ta cũng cần nàng hiểu ta, ta chỉ muốn thân thể của nàng dâng cho ta là được rồi.”

      "Ngươi, tên dâm tặc này, muốn nữ nhân sao kỹ viện tìm, sao lại chà đạp những nương đàng hoàng như vậy...... A! Đau quá!" Cằm của nàng sắp bị bóp nát tới nơi, đau đến mức nàng thiếu chút nữa cho là thực muốn bóp chết nàng.

      "Nàng biết chà đạp phụ nữ đàng hoàng rất kích thích sao? Hơn nữa ta là nam nhân! Thứ có được càng muốn chiếm cho bằng được. Tất cả mọi chuyện đều phải trách nàng, ngoan ngoãn nghe lời ta có chuyện gì, lại hết lần này tới lần khác ngược ý ta."

      Nửa đêm canh ba ra ngoài hẹn hò với tình lang, còn nhận tiền mà tình lang gửi tặng chứ nguyện ý tiếp nhận tình thương của , làm cho rất tức giận.

      thể cho phép nàng càn rỡ nữa, thứ muốn có được liền nhất định phải lấy được.

      " tắm cho sạch thơm mát , ta ở trong phòng chờ nàng." lãnh khốc vô tình ra lệnh.

      "Ta ——" muốn, hai chữ này vẫn kịp ra khỏi miệng, liền bị tàn nhẫn cắt đứt.

      "Đừng nghĩ chạy trốn, nếu ta để cho nàng thấy cái gì gọi là con của ác quỷ!"

      "Tiền của ta......"

      để ý tới nàng giãy giụa, dùng lực lôi kéo tay của nàng, sải bước về hướng bên trong nhà.

      Dọc theo đường , tình huống hai người lôi kéo nhau đưa tới trận xôn xao.  Mọi người nhìn thấy chủ tử nổi điên lôi lôi kéo kéo Song Hỷ, tất cả đều bị dọa dám lên tiếng.

      "Tứ Nương!" Mai Đan Thanh rống to.

      "Có." Tứ Nương vội vội vàng vàng chạy đến, thấy màn trước mắt này cũng bị hù chết.

      "Vương gia, người đừng như vậy, dù Song Hỷ phạm vào lỗi gì, người đại nhân có đại lượng, nên cùng nàng so đo."

      "Đem nàng tắm rửa sạch , đưa đến phòng ta." tại tuyệt đối giống như đại nhân, ngược lại giống như tiểu hài tử giận dỗi.

      "Mai Đan Thanh, ngươi thể, ngươi làm như vậy là muốn ép ta chết." Song Hỷ xấu hổ và giận dữ giãy dụa, cách nào coi thường ánh mắt đồng tình hoặc là mập mờ của những người khác.

      Ghê tởm! Còn mạnh miệng bảo nàng phải tắm rửa sạch là sao? Ngại nàng bẩn a? Nàng có cảm giác bị làm nhục, trong lòng càng thêm hận .

      "Nàng muốn chết sao?" Vẻ mặt lạnh lùng trào phúng càng làm cho thêm tàn nhẫn vô tình.

      thể nào để cho nàng chết, hơn nữa còn nắm được nhược điểm của nàng.

      "Đừng quên sống chết của cha nàng cùng cả nhà nàng đều do nàng nắm giữ trong tay." xong, liền đem Song Hỷ đẩy tới trước mặt Tứ Nương.

      May mà Tứ Nương kịp thời ôm lấy Song Hỷ, nếu Song Hỷ nhất định ngã úp xuống đất.

      Thấy Mai Đan Thanh tức giận rời , Tứ Nương nhìn sắc mặt tái nhợt, mắt rưng rưng muốn khóc của Song Hỷ, "Song Hỷ, con rốt cuộc làm gì để cho Vương gia tức giận như vậy?"

      rất tức giận, khác rất xa so với vẻ cáu kỉnh thường ngày khi có linh cảm.
      Tồn TồnHuệ Nguyễn thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương thứ bảy

      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Khánh Linh

      Song Hỷ cúi đầu gì, sau đó mới nhàng nhìn về phía Tứ Nương : "Tứ Nương, nếu muốn ta, vậy thuận ý của ! Ta chọc nổi ."



      " được, muốn cái gì cũng có thể, nhưng trong sạch là thứ quý giá nhất của nương, nếu như con mất cái đó, ai còn muốn kết hôn với con chứ? Hạnh phúc nửa đời sau của con phải làm sao?"

      Tứ Nương cho dù có thương Mai Đan Thanh thế nào nữa cũng chấp thuận vô pháp vô thiên như vậy.

      Hơn nữa, thích người, muốn người, phải là dùng sức mạnh để đoạt lấy, ép nàng vào khuôn khổ, như vậy chỉ làm mình cùng đối phương bị tổn thương nhiều hơn mà thôi.

      Làm sao bà có thể đứng đó nhìn Vương gia phạm sai lầm nghiêm trọng mà ngăn cản? Tứ Nương làm được.

      "Con cần , Tứ nương thay con cầu xin ngài ấy."

      Mặt Song Hỷ bình tĩnh, giọng lại lạnh như băng: ", Tứ nương, giúp con ăn mặc xinh đẹp chút! Con hướng xin tha nữa."

      "Nhưng......"

      "Tứ nương, quan trọng."

      "Được rồi!" Tứ Nương cũng đành thuận theo ý của nàng.

      Chỉ hy vọng đến lúc đó Vương gia nên quá tàn nhẫn với Song Hỷ mới tốt.

      Nên có tâm tình như thế nào để đối mặt đây? Trước khi Song Hỷ vào phòng, lòng vẫn còn bàng hoàng bất an.

      Chẳng lẽ nàng muốn trở thành nữ nhân của sao?

      Tại sao nàng đáng lẽ nên có tâm tình tức giận vào lúc này, giờ phút này lại hề có cảm giác đó chứ?

      Tim nàng thế nhưng lại đập loạn nhịp, lại có cảm giác mong đợi?

      Đột nhiên, cửa phòng bị dùng sức mở ra, trước khi nàng kịp phản ứng bị người bên trong lôi vào.

      "A!" Kèm theo tiếng thét chói tai, cả người nàng thiếu chút nữa ngã nằm mặt đất.  Nàng nghĩ thầm: mặt nhất định chạm đất trước, có lẽ nàng mà có thể lấy cớ đó để trốn tránh tối hôm nay......

      vòng tay rộng lớn vững vàng ôm lấy nàng, để cho nàng tránh khỏi xui xẻo ngã xuống đất.

      Nàng cũng biết mình có may mắn như vậy.

      "Cẩn thận chút, ta hy vọng đêm đầu tiên của chúng ta lại làm nàng chảy máu đâu."  vừa xong, lại như phát được chuyện gì buồn cười lắm lắm, bèn cúi đầu nở nụ cười.

      Nụ cười của làm lòng nàng khẽ chấn động, nàng chỉ có thể mở lớn hai mắt, bất lực nhìn .

      Cười cái gì? Nàng muốn lớn tiếng hỏi .

      "Tối hôm nay nàng chảy máu cũng được." Khóe miệng của nở nụ cười tàn nhẫn.

      "Ngươi là tên đại bại hoại." Nàng lòng, chứ phải là loại ngôn ngữ liếc mắt đưa tình.

      Tròng mắt đen của chợt lóe, đó là tia sáng lạ giấu diếm muốn ai biết, cách nào suy đoán, nhưng cho dù có bất kỳ tâm tư gì thoáng qua trong đó, cũng rất nhanh bị che giấu lại.

      "Phải ? ra hình tượng của ta trong cảm nhận nàng là như vậy a!" chậm rãi , "Bất quá, bất kể nàng hận ta như thế nào chăng nữa, tối hôm nay ta tuyệt đối thả nàng."

      Nàng cũng tuyệt đối cầu xin tha thứ.

      Hai người ai chịu nhận thua, người khát vọng có thể chinh phục đối phương, người cố gắng bị đối phương chinh phục, giằng co lẫn nhau, ai cũng chịu để thua.

      "Tại sao?" Nàng lẳng lặng hỏi.

      trả lời, nhưng biết nàng muốn hỏi cái gì.

      "Tại sao muốn thả ta?"

      "Bởi vì nàng là tân nương bị ác ma chọn trúng."

      "Ác ma?!" Sắc mặt nàng trắng xanh, hiểu là có ý gì?

      Khi nàng vẫn còn chưa kịp hiểu, thấy chậm rãi buông nàng ra, sau đó lui về phía sau mấy bước, đưa tay kéo đai lưng ra, xoay người kéo áo người xuống.

      Sau lưng của đột nhiên xuất mặt quỷ trông rất sống động, Song Hỷ lập tức bị dọa cho sợ đến sắc mặt tái nhợt, phát ra tiếng thét chói tai, lui về phía sau, cho đến khi đụng phải mép giường, cẩn thận nên bị ngã bật về phía sau.

      Tiếng thét chói tai là từ đâu ra? Lúc Song Hỷ cảm thấy rất nghi ngờ, liền nhìn thấy sắc mặt xanh mét, lúc này mới phát tiếng thét là từ trong miệng mình phát ra, nàng vội vàng che miệng lại, nhưng tổn thương tạo thành.

      "...... muốn......"

      Nàng muốn chạy trốn, nhưng lại muốn cho nàng đạt ý nguyện.

      bắt lấy cổ nàng, dùng sức rất mạnh mẽ.

      Ban đầu sao nàng có thể cho là cũng mảnh mai yếu đuối giống bề ngoài chứ, ra cơ thể toàn thân cao thấp tràn đầy sức mạnh lực lưỡng của nam nhân, nhất là bây giờ, lúc tức giận như thế này.

      "Nàng cũng sợ sao? Ta còn tưởng rằng nàng rất dũng cảm, luôn thích khiêu chiến tính nhẫn nại của ta."

      Song Hỷ có cách nào mở miệng ra được, nàng đột nhiên cảm thấy nam nhân đứng trước mặt hòa thành với gương mặt ác quỷ ở sau lưng , làm cho nàng lo sợ bất an.

      "Nàng nàng sợ sao? Nàng sợ sao?"

      Nàng bị nắm chặt bả vai, dùng sức lắc lắc.  Nàng bị lay động đến mức choáng váng, hoàn toàn suy nghĩ được, theo bản năng ra khỏi miệng, "Ta sợ."

      Mai Đan Thanh giống như bị giẫm phải vết thương, cách nào khống chế cơn cuồng nộ dâng trào.

      " ra là đây mới là bộ mặt của nàng.  May mắn ta phát ra sớm, nếu sau này đầu óc ta bị mê hoặc, lòng muốn cưới nàng, đến lúc đó có phải mỗi buổi tối đều thấy nữ nhân bị hù dọa đến phát điên nằm ở bên cạnh ta khóc thút thít hay ?"

      Song Hỷ cảm thấy rất kinh hoảng, chưa từng thấy dáng vẻ dữ tợn cùng hung ác của như thế bao giờ.  Nàng biết phải gì, chỉ có thể ngừng lắc đầu, "Ngươi nên như vậy, ngươi dọa ta sợ lắm.”

      "Tốt nhất ta cùng nàng cho ràng.  ra ta phải là người, ta là con của ác quỷ, máu chảy trong cơ thể ta bị nguyền rủa.  Từ lúc ta vừa sinh ra liền đại biểu cho bất hạnh, tất cả mọi người sợ ta, ghét ta, muốn giết chết ta.  Nhưng, mọi người muốn đối đãi ta như thế nào, ta đều quan tâm, duy chỉ có nàng, ta cho phép, nàng nghe chưa?" tức giận điên cuồng hét lên, giống như nỗi uất ức trong tim nhiều năm qua bị đè nén nay phát tiết ra ngoài, mà người khơi mào ra trận núi lửa này lại chính là người mà quan tâm nhất.

      Thấy ánh mắt sợ hãi, thân thể phát run, còn có nước mắt khóc thút thít của nàng, càng làm giống như con cọp bị chọc giận, gặp người liền cắn.

      "Sao ngươi lại phải là người chứ? Ngươi ràng là người cơ mà."

      ", cha của ta là ác quỷ, sau khi ông ta bắt nữ nhân mà ông ta thích, để cho nàng sinh cho ông ta bốn đứa bé nửa người nửa quỷ. tại ta cũng muốn bắt chước ông ta, nhìn trúng nữ nhân ta thích, muốn nàng giúp ta sinh hạ đời sau của ta."

      "Ngươi tỉnh táo chút......"

      Song Hỷ muốn giải thích, nhưng lại muốn nghe.

      " cần phải kêu ta tỉnh táo nữa, nàng gì ta cũng tin, ánh mắt của nàng hoàn toàn biểu đạt hết thảy, nàng sợ ta."

      "Ta sợ ngươi......"

      " sao nào? Nàng cho là ta quan tâm sao?" giống như là dã thú bị thương, la hét với nàng, " sao, nếu chuyện mà ta sợ nhất xảy ra, mà nàng cũng làm cho ta thất vọng rồi, ta cũng cần băn khoăn nhiều như vậy, nhẫn nại nhiều như vậy nữa."

      dùng lực nắm lấy đôi vai mảnh khảnh của nàng, ép lưng nàng xuống ván giường cứng nhắc, ánh mắt tối tăm mang theo uất hận.

      "Cái gì? A...... ......" Nàng muốn quay đầu chỗ khác, lại bị vươn tay chế trụ cằm chặt, để cho nàng có cơ hội né tránh.

      E hèm, chương sau có hot nha........................
      Tồn TồnHuệ Nguyễn thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Chương thứ tám

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Edit: Quảng Hằng

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Beta: Khánh Linh
           "Nàng hãy theo ta cùng nhau trầm luân ! Nếu như ta nhất định phải khác người ở thế giới này, ta cũng muốn kéo nàng xuống nước, theo cạnh ta cho đến chân trời góc biển, để cho nàng có cách nào thuộc về người khác." Đôi mắt đem sâu thăm thẳm của Mai Đan Thanh nhìn vào mắt nàng giống như động sâu đen ngòm thấy đáy, gần như muốn cắn nuốt nàng.

      Song Hỷ giãy giụa muốn chạy trốn, rồi lại bị kéo trở về.

      "Chỉ thuộc về mình ta."

      " muốn!"

      "Tại sao? Sợ ta ô nhiễm nàng sao?" cáu kỉnh hỏi, quan tâm là nắm đau vai của nàng.

      Bàn tay của kiềm chặt cái đầu ngừng lay động của nàng, đem đầu nàng quay về hướng , cúi đầu hôn nàng sâu, tha thiết, hôn nàng tràn đầy khát vọng.

      Nàng ngay cả cơ hội thở dốc cũng có, bị cái miệng tức giận cùng tràn đầy khát vọng của thô lỗ che lại.

      mạnh mẽ hôn môi của nàng, muốn ép nàng mở miệng ra, nhưng nàng lại liều mạng mím chặt.

      Nụ hôn cuồng dã của đối với nàng là loại trừng phạt hung ác nóng bỏng, đầu lưỡi của đôi môi mềm mại của nàng liếm cắn, cưỡng bức nàng hé miệng, để ý phản kháng của nàng liền xâm nhập vào miệng nàng, giống như kiểu nam nhân đoạt lấy, thưởng thức nữ nhân chỉ thuộc về .

      Nàng thuộc về , cho phép những nam nhân khác đoạt lấy!

      " muốn......" Từ trong miệng nàng bật ra tiếng kháng nghị vỡ vụn vô lực.

      Song Hỷ muốn phản kháng, nhưng nụ hôn của , hơi thở của , nhiệt độ của thức tỉnh tất cả các dục vọng có trong cơ thể nàng, đánh thức khát vọng mãnh liệt của nàng đối với .

      "Ngươi...... thể......"

      để ý tới cự tuyệt của nàng, lập tức đem cả người nàng lật ngược lại, đưa lưng về phía , để cho cái mông tuyết trắng của nàng ở trước mặt nâng lên cao, bàn tay dùng sức kéo hai chân của nàng ra.

      "Ngươi muốn làm gì? muốn!" Nàng liều mạng giãy giụa.

      "Nàng nghĩ sao?" tàn nhẫn đáp lại nàng.

      Môi của ngừng rơi xuống cổ nàng vô số nụ hôn, hai tay từ sau lưng cầm lấy bộ ngực mềm mại của nàng, tà tứ xoa bóp , ngón tay còn nhàng miết khẽ hai ngụy hoa đỏ mẫn cảm trước ngực.

      " muốn......" Song Hỷ bị trêu đùa, chỉ có thể cắn chặt hàm răng, liều chết đè nén mình phát ra tiếng rên rỉ vui thích.

      Đối mặt trêu chọc khinh bạc tà tứ như vậy, dần dần đem nàng từ thiếu nữ ngượng ngùng trở nên vặn vẹo nóng bỏng bởi vì dục tình từ từ công chiếm toàn thân nàng.

      " muốn...... Ưm...... Ngươi buông ta ra......" Nàng vừa vừa thở gấp dứt.

      Thân thể nàng mềm mại mê người giãy dụa, gương mặt xinh đẹp ngọt ngào bởi vì kích tình mà đỏ ửng, toàn thân mềm yếu nằm xụi lơ ở giường.

      " nàng muốn ta." Thanh của hổn hển, thân thể cũng bởi vì mị thái thẹn thùng mê người của nàng mà căng thẳng nóng bỏng như lửa.

      "...... muốn......"

      đợi lời của nàng xong, bàn tay của giống như trừng phạt nàng nghe lời, mạnh mẽ xâm nhập da thịt mềm mịn bên trong hai chân nàng, trêu chọc cánh hoa sớm ướt át của nàng.

      "Dừng tay!"

      " có khả năng." bá đạo .

      càn rỡ vuốt ve nơi da thịt mềm mại nhất người nàng, ở trong cơ thể nàng kích khởi từng trận khoái cảm thoải mái mãnh liệt được thành lời.

      " muốn!" Nàng nhịn được cả người cong lên, lớn tiếng kêu, hai tay liều chết đẩy ra.

      Nhưng cũng để ý tới phản kháng của nàng, càng thêm cuồng tứ trêu chọc cánh hoa non nớt của thiếu nữ, tà tứ ma sát bừa bãi ở hoa hạch nhạy cảm.

      Song Hỷ gần như hoàn toàn bị bàn tay có ma lực kia kích thích, kỹ xảo vuốt ve cao minh của làm nàng nhịn được nhàng rên rỉ thành tiếng.

      "Dừng tay...... muốn......" Nàng cảm thấy thân thể nóng quá, nóng quá, rất muốn đẩy ra, nhưng khi môi của chậm rãi lướt đến cổ họng nàng, rơi xuống những nụ hôn dày đặc ướt át như mưa phùn, thân thể của nàng chỉ có thể vô lực run rẩy, cảm giác choáng váng mê mẩn hướng nàng đánh tới.

      "Ta muốn làm cho nàng thể có ta." Trong thanh khàn khàn của còn có đói khát mãnh liệt.

      " muốn......" Song Hỷ thở thở hổn hển .

      "Dám đùa bỡn tình cảm của ta nhất định phải trả giá đắt!"

      Nàng muốn phản kháng, thể để cho nam nhân này đối với nàng muốn làm gì làm, nhưng mà nàng biết, thần trí mình từ từ thoát khỏi thân thể, nàng khống chế được mình.

      "Nàng cũng ướt, còn muốn?" Ngón tay của bị mật nước ngừng chảy ra của nàng thấm ướt, chất nhầy trong suốt tản mát ra mùi hương nữ tính mạnh mẽ.

      Đó là loại hương thơm mê người trời sinh ra để hấp dẫn tình dục của nam nhân.

      nhịn được, đem ngón tay nãy giờ chỉ đùa cợt bên ngoài khu vườn bí mật của nàng, thâm nhập sâu vào bên trong u cốc nho mềm mại ấm áp.



      Tồn Tồn, Haruka.Me0Huệ Nguyễn thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Chương thứ tám

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Edit: Quảng Hằng

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Beta: Khánh Linh

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color:  

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: " thể vào...... A!"

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Tay của tà tứ hướng mật huyệt ướt át của nàng đẩy vào sâu, có thể cảm nhận được nàng động tình, cánh hoa run rẩy ngừng, hoa huyệt mê người cũng bởi vì ngón tay xâm nhập mà hưng phấn chảy ra càng nhiều mật hoa trong suốt hơn nữa.

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Theo động tác ngón tay càng lúc càng mau của , Song Hỷ cảm giác mình gần như bị luồng điện tê dại từ hạ thân truyền đến làm cho thở nổi.

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: " muốn...... Van cầu ngươi......" Nàng vươn tay, nắm lấy bàn tay ngừng xâm nhập sâu vào thân thể mình từ phía sau, muốn ngăn cản loại hành hạ làm nàng cách nào nhịn được này.

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: đem thân thể xinh của nàng ôm vào lòng, để cho nàng đưa lưng về phía ngực của , tay cầm vú của nàng, tay kia vẫn ngừng vuốt ve ma sát giữa hai chân nàng, làm nàng thở gấp liên tiếp, cả người vô lực xụi lơ ở người .

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Nàng tự chủ được lắc lư thân thể phối hợp với , khoái cảm tê dại mãnh liệt làm nàng phát ra thanh kiều mất hồn lại mê người.

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Tiếng rên rỉ của nàng truyền vào trong tai của , cảm thấy nửa người dưới của mình càng lúc càng căng thẳng nóng bỏng.

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: " cần...... Ta chịu nổi...... Ngươi rốt cuộc muốn như thế nào......" Nàng bất lực cầu khẩn, nước mắt chậm rãi rơi xuống.

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Khi kích tình cùng dục vọng len lỏi khắp châu thân, cả đầu nàng trở nên trống rỗng, căn bản có cách nào suy nghĩ như bình thường.

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Phản kháng của nàng rốt cuộc bị đánh bại, nguyên nhân bị thua chỉ bởi riêng khí lực của nàng đánh lại , còn có vấn đề của chính bản thân nàng.

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Bởi vì ngừng trêu chọc tình cảm cùng phản ứng chôn ở chỗ sâu nhất trong cơ thể nàng.

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Càng kháng cự mãnh liệt, khát vọng càng thêm lợi hại.

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: "Nàng rốt cuộc là hạng người gì? Là tiên nữ thiện lương hay là tinh mị hoặc lòng người? Là muốn đến để hủy diệt ta, hay là có thể cứu vớt linh hồn bị nguyền rủa của ta? Nếu như muốn cứu vớt ta, tại sao nàng còn phải hành hạ ta như vậy?"

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: "Ta có."

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: "Nếu như liền cho ta, cam tâm tình nguyện cho ta, để cho ta biết tâm tư tình cảm của nàng."

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: "Ngươi thể bá đạo như vậy."

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Tay của nhàng vuốt nhè lên bộ ngực mềm mại của nàng, sử dụng ngón trỏ cùng ngón cái nắm lấy đầu vú xinh biến thành màu đỏ tươi.

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Nàng cả người ngừng run rẩy, hai tay chặn bắt được bàn tay to phủ lộng ngực nàng, vốn là muốn ngăn cản , nhưng thân thể vui thích lại muốn loại khoái cảm mãnh liệt này rời .

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Khi nàng thở gấp cầu khẩn , nàng cảm thấy trận hưng phấn mãnh liệt hơn nhanh chóng len lỏi toàn thân, cái loại sướng khoái tê dại đó, làm cho nàng đạt tới cao trào trước nay chưa từng có.

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Cả người Song Hỷ như quả cầu da bị xì hơi, xụi lơ, rốt cuộc cũng vô lực phản kháng .

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: thừa dịp Song Hỷ hoảng hốt, đắm chìm trong dư vị của cao trào, đem thân thể của nàng điều chỉnh lại cho thuận lợi hơn. Để vật cứng nóng nam tính của mình chuẩn bị sẵn sàng từ lâu đặt ở trước mật huyệt ướt át của nàng, chậm rãi, kiên quyết, đâm vào mạnh mẽ.

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: "A!" Nàng hung hăng thở hốc vì kinh ngạc, cảm giác được trong cơ thể bị cực lớn của tràn đầy.

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Đau đớn chưa từng trải qua làm nước mắt của nàng lập tức từ khóe mắt lăn xuống, thân thể mềm mại của nàng bị ôm lấy ngồi ở người của , để cho có thể càng thêm xâm nhập sâu vào nàng.

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Song Hỷ vội vàng ôm lấy cổ của , nghẹn ngào thỉnh cầu, " chút."

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Vốn là định quan tâm đến cầu khẩn khốn khổ của nàng bởi vì kích tình mãnh liệt làm thần trí bắt đầu điên cuồng, nhưng bị từng tiếng khóc hoảng sợ sụt sùi đó của nàng ngừng nhéo vào tim của , làm cho phẫn nộ của từ từ biến mất.

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: khi tức giận biến mất, còn ở lại chính là trái tim tràn đầy tình .

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: muốn cưỡng bách nàng như vậy, muốn hấp dẫn nàng, để cho nàng cam tâm tình nguyện cùng cùng hưởng cá nước thân mật với nhau.

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Tại sao lại biến thành như vậy?

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Nhưng còn đường để rút lui.

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Tay ôm lấy thân thể của nàng, cưỡng bách nàng hòa cùng nhịp điệu cuồng dã của , dục vọng lớn lao của mãnh liệt chạy nước rút bên trong hoa huyệt hẹp của nàng, bừa bãi hưởng thụ.

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: "Mai Đan Thanh, ta hận ngươi." Xấu hổ, nước mắt ngừng rơi xuống, nhưng trong miệng Song Hỷ cũng tự chủ được phát ra hỗn hợp tiếng rên rỉ thống khổ cùng vui thích.

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: sửng sốt chút, sau đó mặt hề có chút biểu tình : "Hận !"

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: để ý tới hận ý mãnh liệt của nàng, nghĩ, muốn hận hận ! cần.

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Tay của vuốt ve bộ ngực tuyết nộn của nàng, trêu chọc đầu vú nho nhạy cảm của nàng, làm trong cơ thể nàng có thể tiết ra càng nhiều mật dịch hơn, làm dịu bớt đau đớn nơi tiểu huyệt mềm mại của nàng bị tấn công mãnh liệt như dã thú, giảm bớt chút đau đớn cùng khó chịu của lần đầu của nàng.

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Nàng là nữ nhân của , đây là thay đổi được nữa.

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Song Hỷ ngừng khóc thút thít, thân thể xinh ngăn cản được giày xéo, chỉ có thể mặc cho thân thể mình theo nhịp điệu lay động mạnh mẽ của đung đưa.

      font-family: Times New Roman; font-size: x-large; color: Bất quá ý nghĩ bị làm nhục cùng lý trí đau đớn của nàng từ từ thối lui, bị loại khoái cảm cường đại khác thay thế, thân thể của nàng bắt đầu phản bội lại nàng, giác quan nàng theo vong tình đắm chìm trong thế giới tình nam nữ, cũng có cách nào tự kềm chế được nữa.
      Tồn TồnHuệ Nguyễn thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương thứ tám

      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Khánh Linh

      "Chậm chút...... Ta sắp thở nổi...... chút......"

      Nàng cầu khẩn nhiều tiếng kiều mỵ, hoàn toàn đưa tới dục vọng chinh phục của nam nhân như .



      Hiểu nàng có thể đón nhận lửa nóng khoái cảm kích tình thiêu đốt toàn thân của nam nữ hoan ái,, yên tâm tăng nhanh động tác của mình, hưởng thụ tốt thân thể mềm mại của thiếu nữ lần đầu tiên biết đến mùi vị của đương.

      càn rỡ ở trong cơ thể nàng cuồng xông mãnh liệt, cảm nhận được vật nam tíinh cứng nóng của mình bị hấp mút gắt gao bởi hoa huyệt hẹp ấm áp của nàng, ma sát bên trong sinh ra khoái cảm mãnh liệt.

      Nàng cảm thấy sắp thở thông, chỉ có thể theo sức tấn công cuồng dã mạnh mẽ của mà phát ra từng tiếng mị hoặc lại mất hồn kiều.

      mê luyến nhìn kiều mỵ dưới thân mình, nhìn ánh mắt mê huyễn mộng ảo của nàng, kích tình lưu lại vết đỏ ửng mê người gương mặt tròn trịa của nàng, cái miệng đào phát ra tiếng rên xiết làm cho người ta tâm thần nhộn nhạo, càng làm thêm hưng phấn.

      "Ngươi là nam nhân vô lại...... Ghê tởm......" Hơi thở nàng mong manh , muốn lần nữa phản kháng lại thể phát ra được chút khí lực nào. Nàng bây giờ chỉ có thể mặc cho ở trong cơ thể mình tiến lên, thừa nhận sung sướng dâng tràn.

      vẫn ngừng nhịp điệu đung đưa mạnh mẽ ra vào bên trong hoa huyệt của nàng, nhưng ánh mắt lãnh đạm lúc này trở nên nhu hòa cùng thương tiếc.

      Nàng trong cơn sướng khoái tột cùng, say sưa rên rỉ, hai tay cũng ôm chặt, móng tay cắm sâu vào da thịt của , giống như là vô lực chịu đựng khoái cảm mà mang đến, hoặc như là muốn đem dung nhập vào trong cơ thể mình, để cho hai người hợp lại làm .

      Mai Đan Thanh có thể cảm nhận được toàn thân nàng bị cuốn xoáy bên trong cơn bão tình, nhưng hề dừng lại, ngược lại càng thêm cố gắng cuồng dã chạy nước rút, đem từng trận hưng phấn khoái cảm truyền đến cho người trong lòng của mình.

      "Ôi...... A......" Song Hỷ cảm giác được thân thể mình như bay vút lên mây.

      Cũng ngay lúc đó, cũng dùng sức kéo nàng về gần hướng mình hơn, để cho mình có thể đâm sâu vào chỗ sâu nhất trong cơ thể nàng.

      Kèm theo tiếng gầm , thân thể run rẩy, đem mầm mống nóng bỏng bắn trong vào hoa huyệt của nàng.

      Đột nhiên xuất nóng bỏng làm cho nàng lại lần nữa đạt tới cao trào, bởi vì kích tình mà thân thể mềm mại của nàng trở nên đỏ ửng ngừng run rẩy.

      " được......" Cái miệng đỏ hồng của nàng thở dốc hổn hển, thân thể mềm yếu vô lực xụi lơ xuống.

      vươn tay đem nàng ôm vào trong ngực, thấy nàng nhắm chặt hai mắt, dáng vẻ nhu nhược làm người ta muốn trìu mến nàng cả đời.

      Khi hơi thở kích tình từ từ trở lại bình thường, đem nàng đặt ở đệm giường xốc xếch, sợi tóc tán loạn, đôi môi đỏ mọng bị hôn vừa đỏ vừa sưng, da thịt trắng như tuyết đầy rẫy những vết hôn, nàng xinh đẹp mị hoặc đến thế lại làm cho đau lòng.

      "Song Hỷ......"

      Nàng theo bản năng né tránh tay đưa đến, chôn ở trong chăn đè nén uất ức, khóc sụt sùi.

      Thấy nước mắt nơi khóe mắt của nàng, Mai Đan Thanh đột nhiên cảm thấy mình là tên xấu xa đáng chết tội ác tày trời.

      Ban đầu phải là quyết định nên để cho dòng máu ác quỷ kia trong cơ thể ảnh hưởng đến mình sao?

      Nhưng tại chuyện làm phải là chuyện mà thống hận nhất sao!

      Cho dù nàng sợ , làm cho thất vọng, bị phản ứng của nàng làm thương tổn, nàng cũng nên bị đối xử như thế này.

      Vừa rồi là do ác quỷ trong cơ thể quấy phá, khiến cho làm ra chuyện thể tha thứ như vậy.  Đến khi lý trí khôi phục, gần như thể chịu đựng nổi cảm giác áy náy cùng tự trách trong lòng.

      Vô luận như thế nào, đều đáng chết.

      đột nhiên rời khỏi người của nàng, vẻ mặt nghiêm nghị ra lệnh cho nàng, "Nàng ! xa, nên tiếp tục xuất ở trước mắt ta nữa."

      "Cái gì?"

      "Cút."

      Vốn nghĩ rằng nếu có thể bỏ qua cho mình là chuyện rất may mắn, nàng cảm thấy rất vui vẻ, nhưng tại sao nàng lại có loại cảm giác nhục nhã, giống như mình thể khơi dậy được cảm giác của ?

      Tay Song Hỷ run run, vội vàng mặc lại y phục của mình, sau đó xuống giường.

      ra cửa trước, biết tại sao nàng lại quay đầu lại nhìn cái.

      Nếu như nàng quay đầu lại nhìn là tốt.

      Bởi vì sau lưng ...... Thoạt nhìn, bóng lưng sao mà đơn cùng bi thương như vậy.

      Vừa ra khỏi cửa, Song Hỷ liền thấy Tứ Nương tới lui trong vườn hoa phía trước, giống như là đợi cái gì, vừa nhìn thấy Song Hỷ sắc mặt tái nhợt tiêu sái bước ra, bà vội vàng nghênh đón.

      "Song Hỷ, con sao chứ?"

      "Tứ nương......"

      Song Hỷ lập tức cầm hai tay Tứ Nương, thần kinh căng thẳng lập tức buông lỏng xuống, cả người nàng vô lực, chân mềm nhũn, may mắn Tứ Nương kịp thời đỡ nàng, nàng mới tránh khỏi việc ngã bổ nhào mặt đất.

      "Trời ạ! Kịch liệt như vậy a! Cư nhiên hại con ngay cả đứng cũng vững. Vương gia biết thương hương tiếc ngọc." Tứ Nương vừa tức vừa bất đắc dĩ .

      "...... ......"

      " gì? Sao dáng vẻ con sợ hãi quá vậy….. phải con làm ra chuyện tổn thương Vương gia chứ?

      " con có thể rời ." Nàng tại chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi , thân mình chấn chỉnh cảm xúc của bản thân.

      "A? Vương gia nguyện ý để con sao?" Tứ Nương ngược lại cảm thấy rất kinh ngạc, bởi vì bà biết tính tình của Vương gia là muốn thứ gì liền nhất định phải lấy được đến tay.

      Song Hỷ dùng sức gật đầu cái, "Con tự do."

      Tứ Nương lại lo lắng, "Sao ngài ấy lại có thể đưa ra quyết định như vậy?"

      "Có thể là do con khóc cho xem! mềm lòng. Nhưng mặc kệ, con rất vui vì con có thể rời . Con sửa sang lại hành lý trước."

      Mềm lòng?

      Tứ Nương nhìn Song Hỷ xoay người rời , lại chậm rãi nhìn về gian phòng của chủ nhân, phát bên cửa sổ thoáng qua bóng người.

      Là Vương gia!

      Thế nào? Hối hận quyết định của mình sao?

      Tứ Nương muốn hỏi , nhưng bà biết có đáp án.

      Mềm lòng?

      Song Hỷ , Vương gia là bởi vì thấy nàng khóc cho nên mềm lòng.

      Song Hỷ à Song Hỷ! Sợ rằng chỉ có nước mắt của con mới có ảnh hưởng mạnh mẽ đến thế, bởi vì trong trí nhớ của bà, Vương gia mềm lòng vì nước mắt của bất kỳ nữ nhân nào khác.

      Có lẽ nàng có thể vui vẻ trở về nhà, nhưng có người lại bởi vì nàng về nhà mà tan nát cõi lòng, thất hồn lạc phách.

      Những ngày kế tiếp, mọi người nhất định được dễ chịu lắm. Tứ Nương khỏi thở dài.
      Tồn TồnHuệ Nguyễn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :