Chương 110: Cậu em dính vào lưới tình (3)
Bạn ?
Cách xưng hô này lại làm cho khuôn mặt tuấn của Đường Tiếu rộ lên nụ cười lần nữa. Trong lòng nhịn được nghĩ muốn, nếu bà chị ngốc nghếch kia mà là bạn của , cuộc sống sau này nhất định muôn màu muôn vẻ, còn cảm giác nhàm chán, buồn tẻ nữa rồi!
"Cám ơn!"
Đường Tiếu nhận hoa xong, nhìn nhân viên tiếp thị cười cảm kích. nhân viên tiếp thị cũng cười rạng rỡ nhìn Đường Tiếu. Ai nhìn thấy bọn họ, nhất định cho rằng đây là cuộc giao dịch hoàn mỹ! Người bán vui vẻ còn người mua thoải mái! Đây chính là tôn chỉ cho cuộc mua bán hoàn hảo !
...
"Nhanh nhanh nhanh!"
Sau khi Đường Tiếu lên xe mới phát ra mua kem là hành động chẳng sáng suốt chút nào. Dọc đường , hai mắt cứ dán chặt vào ly kem, chỉ sợ Vô Ưu còn chưa kịp nhìn thấy, nó còn hình thù gì nữa rồi.
" gặp bạn sao! Tuổi trẻ tốt!"
Bác tài xế nhìn bộ dáng lo lắng của Đường Tiếu, hâm mộ . Đường Tiếu nghe thấy người ta ‘bạn ’ trong lòng ngất ngây. Nhưng khi thấy tay mình bị dinh dính vì kem, cười nổi nữa rồi. giục bác tài xế:
"Đại ca thoát khỏi đây nhanh nhanh chút, nếu tôi bị bà chị mình đánh chết mất!"
Bà chị? phải là bạn sao?
Nghe Đường Tiếu thế bác tài xế sững sờ, nhưng mà cũng hỏi lại. Mỗi ngày có nhiều người xe như vậy, có bộ dạng gì mà chưa nhìn thấy chứ, tình chị em nha. hiểu mà!!
...
Đường Tiếu vừa vào khu vực phòng bệnh thành công thu hút hết ánh mắt của mọi người. là vì ly kem cầm trong tay bị tan chảy, hai là vì con búp bê to bự trong lòng . Còn thứ ba là vì, đương nhiên là do tư thế được tự nhiên của rồi. Tay này cầm ly kem, tay kia cầm túi đồ, còn con búp bê to bự được kẹp ở nách.
Chật vật!
Đường Tiếu cảm thấy cuộc đời của mình chưa bao giờ gặp phải tình cảnh chật vật như thế này, nhất là khi nhìn thấy ly kem giọt tay, càng nhịn được khóc thét lên trong lòng. ‘nóc nhà thủng lại còn gặp mưa suốt đêm’! Lúc này điện thoại của lại vang lên. . .
Giống như quãng đời còn lại chẳng được bao lâu chia lìa.
Hô hấp càng lúc càng được .
...
~
Đường Tiếu thể làm gì khác hơn là đặt túi đồ xuống đất, sau khi nhìn số hiển thị màn hình :
"Này, bà chị, đừng có giục, tôi tới rồi, nằm phòng nào hả!"
xong, thấy Vô Ưu gì, nhịn được gào khóc, khoa trương :
"Sao hả? biết? Chính mình nằm ở phòng nào cũng biết?"
Bà chị ngốc nghếch!
Ở đầu dây bên kia, Vô Ưu câu:
"Ai da, để tôi xuống giường xem là biết ngay thôi! Nhưng mà, lại bị vướng chai nước truyền rồi!
Ai da, điện thoại di động của tôi sắp hết pin rồi!"
Đường Tiếu hiểu Vô Ưu khỏe ở chỗ nào mà còn phải truyền cả nước, cho nên vội vàng :
" đừng động đậy, tôi biết ở phòng này, tôi qua đó ngay!"
"Sao cậu biết...."
Vô Ưu còn chưa hết câu, Đường Tiếu nghe thấy tiếng báo hiệu điện thoại hết pin rồi. thể làm gì khác hơn đành đến bàn hướng dẫn hỏi:
"Chào y tá, xin hỏi Vô Ưu nằm ở phòng bệnh nào vậy?"
y tá nhìn đánh giá khuôn mặt rạng rỡ như ánh mặt trời của Đường Tiếu, thấy đó là hotboy vườn trường, cười hỏi:
" là Nhạc Vô Ưu sao?"
Chắc là thế đó.
Đường Tiếu cười gật đầu. y tá cũng chẳng hề xem sổ ghi chép, luôn:
" ấy là chị của sao? Chồng ấy trông rất đẹp trai, đứa con cũng đáng nha!"
Chị !
Đường Tiếu nghe thấy từ này, trong lòng vô cùng khó chịu, vì vậy sau khi liếc nhìn cái thẻ tên ngực y tá, khó chịu :
"Y tá Mã Tiểu Huỳnh, ấy là vợ tôi. Người đàn ông đó chính là trai ấy, đứa bé là con trai tôi!"
xong, cảm thấy tệ, mặt lại xuất nụ cười tươi. y tá nghe xong, ngượng ngùng hỏi:
"Hả? Xin lỗi. Tôi trông trẻ như vậy, tưởng là... Ai da, thành xin lỗi!"
Trước vẻ áy náy của y tá, Đường Tiếu hào phòng :
" sao. Đứa con sinh ra khi tôi học cấp ba, chúng tôi vốn là tình chị em."
xong, khuôn mặt đẹp trai còn phóng điện, nháy nháy mắt với y tá, sau đó :
"Bây giờ tôi có thể gặp ấy rồi chứ?"
"Oh, à, đương nhiên rồi. Phòng chăm sóc đặc biệt tầng 17!"
Phòng chăm sóc đặc biệt? Sao nghe có vẻ nghiêm trọng như vậy hả? Đường Tiếu nghĩ vậy, lo lắng hỏi:
"Xin hổi, ấy bị làm sao vậy?"
Sau khi hỏi xong, thấy ánh mắt nghi ngờ của y tá, giải thích:
"Là thế này, tôi nghe thấy ấy khỏe vì vậy vội máy bay suốt đêm để về đây, cho nên...."
Cảm động! Lãng mạn!
nghi ngờ tên tiểu tử Đường Tiếu này lúc còn học có phải người của đại chúng nữa. Vừa mở miệng ra đánh trúng vào đòn tâm lý tình lãng mạn của con rồi, lại ra câu thâm tình như vậy, y tá có thể gì nữa đây, đương nhiên là cười đáp án rồi:
"Dạ dày của vợ có chút vấn đề . Thường ngày chỉ cần chú ý về ăn uống thi rất nhanh khỏi thôi."
ta xong, thấy Đường Tiếu mang theo đống đồ :
" mang những thứ này cũng phải qua thời gian nữa mới ăn được nha. Nhưng mà..."
y tá nhìn ly kem trở nên vô cùng thảm hại :
"Nhưng mà, cái này ràng là thể chờ được nữa rồi."
"Vậy nếu chê tôi tặng nó cho ăn nha."
Đường Tiếu cười, chìa ly kem về phía y tá. y tá lắc đầu cười khéo léo :
"Tôi chê, nhưng mà trong giờ làm tôi được phép ăn!"
Sau khi xong, đành lòng nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của Đường Tiếu, tiếp:
"Tôi nghĩ ấy dù ăn được, nhưng nếu thấy rất vui!"
Nhìn thấy ăn được!
Vui?
Hì hì, ý kiến hay! Ở trước mặt bà chị kia ăn hết ly kem. Vui? Ha ha, rất có thể ấy nôn nóng đến khóc mất! Đường Tiếu nghĩ vậy, cười :
"Cám ơn y tá, Xin hổi thang máy ở chỗ nào?"
"Bên kia kìa, xin mời."
y tá đua tay ra chỉ, chút nghi ngờ. Đường Tiếu nhanh chóng cầm hộp chocolate đặt lên bàn, cười :
"Cám ơn. Tạm biệt."
xong, cấp tốc về phía thang máy. y tá nhìn hộp chocolate như mở cờ trong bụng. Đúng là người đàn ông tồi! Đáng tiếc, còn nữa rồi!
Ôi, đến khi nào mới có người đàn ông hoàn mỹ xuất trước mặt ta đây? trai của đó cũng tệ . Vốn tưởng rằng ta có vợ con rồi bây giờ xem ra ta là người đàn ông độc thân hoàng kim nha. Nếu như vậy, phải ta lại có cơ hội sao. Nghĩ vậy, mặt Mã Tiểu Huỳnh lên nụ cười thèm muốn.
....
"Này, chờ chút!"
Lúc Đường Tiếu tới, thấy thang máy từ từ đóng lại, Mắt thấy thang máy chuẩn bị đóng lại, nên vội vàng chặn lại. Người bên trong ràng là tính tình được tốt lắm, chẳng giúp giữ mở thang máy ra, cũng may chân của đủ dài, hành động cũng đủ nhanh, nếu chắc chắn ngăn cản được cái thang máy này đóng vào rồi.
Con người kỳ quái!
Đường Tiếu nhìn người đàn ông mặc áo khoác trắng, mặt đeo khẩu trang, tay đeo bao tay, nhịn được thầm trong bụng. Sao nhìn thế nào cũng thấy người này u như vậy hả? Cảm giác quái lạ!
17!
Ngay lúc Đường Tiếu nghĩ có nên ấn số tầng cần lên người kia ấn trước. trùng hợp, ta cũng lên tầng 17!
Last edited by a moderator: 23/12/14