Chương 107: Đối phó cha mẹ chồng (4)
Nhạc Diễm nghe Vô Ưu xong, gật đầu :
"Chín tháng hả? Vậy cứ viết như thế .”
Cậu bé vừa , vừa cầm chiết bút tay Vô Ưu bắt đầu viết lả tả lên giấy. lúc sau, cậu đưa tờ giấy mình viết xong cho Vô Ưu, kiêu hãnh :
"Mẹ xem được chưa!"
Trong vòng mười tháng tính từ hôm nay, nếu Nhạc Vô Ưu sinh con, bất luận là đứa trẻ sống hay chết, trai hay , khỏe mạnh hay bệnh tật, toàn bộ thuộc về ngài Phương Đông Kỳ. Nhạc Vô Ưu cũng có quyền giám hộ đứa trẻ. miệng có bằng chứng, viết cam kết để làm chứng! Người viết cam kết … Ngày … tháng … năm…
"Được! Cái này được! Mẹ ký đây."
Vô Ưu , cầm bút ký tên mình lên đó xong đưa cho Tô Mỹ Hoa. Tô Mỹ Hoa nhìn qua, phát ra điều gì khác thường, nghi ngờ liếc nhìn Vô Ưu cái rồi chuyển cho Phương Đông Kỳ. Phương Đông Kỳ xem xong, bắn ánh mắt về phía Nhạc Diễm, sau đó uy nghiêm hỏi:
"Cháu mấy tuổi?"
Đứa bé mấy tuổi mà có thể nhận biết được nhiều chữ như vậy, hơn nữa chữ viết còn khá đẹp, điều khoản lại tương đối ràng. d Cái này nhìn thế nào cũng tương xứng với vẻ bề ngoài của cậu bé.
Thiên tài tuổi!
Bốn chữ này đột nhiên xuất trong đầu Phương Đông Kỳ. Điều này chỉ khiến ông ta sinh ra nghi ngờ thôi. Phải biết rằng thế giới vốn có nhiều thiên tài, huống hồ vẻ ngoài của cậu bé và con trai ông lại giống nhau đến tám phần. Điều này rất khó để ông ta liên tưởng, nghi ngờ!
"Tôi hả? Tôi mười hai tuổi!"
Tên nhóc thông minh kia ngay lập tức nghĩ ra vấn đề nằm ở đâu, nên vội vàng trả lời.
Mười hai tuổi!
"Mày nhiều tuổi như vậy sao?"
Tô Mỹ Hoa lại cả kinh lần nữa hô lên, giống như rất khó tin. Mà Vô Ưu cũng vào:
"Bé Diễm, con nhớ nhầm rồi! Sao con có thể mười hai tuổi hả!"
Xong đời rồi!
phải đầu óc càng ngày càng nhanh nhạy sao? Mới vừa rồi còn như cá gặp nước, bây giờ phải bị lòi đuôi vì cái chuyện ngớ ngẩn này chứ?
Phương Đông Dạ nghĩ vậy, bắt đầu lo lắng nhìn về phía Vô Ưu, hy vọng có thể xoay người lại nhìn cái, như vậy có thể nháy mắt ra hiệu cho . dđ Nhưng Vô Ưu rất chuyên tâm, hề có chút biểu nào là quay lại nhìn cả. Phương Đông Dạ nhìn Vô Ưu chuẩn bị mở miệng, có cảm giác thành công sắp đến sau hồi
cố gắng, rất có thể bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
....
"Mẹ, con mười hai tuổi mà!"
Nhạc Diễm vùng vẫy lần cuối, nhưng Vô Ưu vẫn đồng tình mà phản bác lại: "Lại vẫn mười hai tuổi! Con ngốc hết thuốc chữa rồi, nghĩ kỹ lại xem rút cuộc mình bao nhiêu tuổi hả!"
Đáng nghi!
Có vấn đề!
Phương Đông Kỳ chứng kiến màn này, trong lòng ông ta, nghi ngờ đối với Nhạc Diễm càng lúc càng sâu đậm. Vô Ưu vỗ phát lên cái đầu của Nhạc Diễm, giận tái mặt :
"Đồ ngốc! Hôm qua vừa mới sinh nhật mười ba tuổi, sao lại có thể mười hai tuổi!"
Ach?
"Mười ba!!!"
Tiếu kêu kinh hãi lần này phải của Tô Mỹ Hoa, mà là của Phương Đông Kỳ, bởi vì Tô Mỹ Hoa sợ đến mức ngây người hoàn toàn rồi. Miệng bà ta bởi vì giật mình mà mở ra hết cỡ, nghi ngờ có phải cằm bà ta rớt xuống rồi hay nữa.
"Oh, đúng vậy nha, haha con quên mất..."
Nhạc Diễm gãi gãi cái đầu đơ đơ của mình, nhìn Vô Ưu cười ngây ngốc. Hành động này phải khoác lác, giống y như . Diễn xuất của cậu bé vô cùng tự nhiên, hơn nữa vẻ mặt sinh động, lập luận lại sắc sảo, rất có tư thái của diễn viên nhí chuyên nghiệp!
......
Có lớn mà có khôn!!
Phương Đông Kỳ nhìn Nhạc Diễm tiểu la bặc đầu (*), lộ ra ánh mắt khinh bỉ. Uổng cho ông ta vừa rồi còn tưởng cậu bé là thiên tài tuổi, ngờ lại là quả bí đao lùn! May mà khuôn mặt nó cũng tồi, hơn nữa bây giờ mẹ nó cũng có ít tiền, nếu nghi ngờ nó lấy được vợ.
(*) "Tiểu la bặc đầu" hay "đầu củ cải" - ám chỉ người nhiều tuổi nhưng trông vẫn giống như đứa trẻ 4, 5 tuổi.
"Chúng ta ! Ngày mai chúng ta mời người có chuyên môn đến bảo vệ cái thai!"
Phương Đông Kỳ xong, đứng lên còn muốn chạy. Vô Ưu vội vàng hô:
" được làm thế!"
Sau đó thấy ánh mắt bất mãn của Phương Đông Kỳ nhìn mình, Vô Ưu cười :
"Tôi thề là bước vào nhà Phương Đông các người, còn nhớ chứ?"
xong, thấy ánh mắt nghi vấn của Phương Đông Kỳ giải thích:
"Nếu tôi , đương nhiên tôi giữ lời hứa !"
"Tôi để cho làm thương tổn đến đứa bé!"
Giọng Phương Đông Kỳ lạnh như băng, thông minh :
"Hừ, cho rằng giết chết đứa bé là có thể kiếm được triệu sao? Tôi để có cơ hội đó đâu!"
Vô Ưu nghe Phương Đông Kỳ xong, kêu to oan uổng:
"Sao ông có thể như thế được? Chỉ cần có đứa trẻ, nhất định sinh ra, sao tôi có thể "kẹp búp bê" được? Đó là mưu sát nha! Nhạc Vô Ưu tôi bao giờ làm những chuyện nhẫn tâm như thế!"
Vô Ưu lời lẽ chính nghĩa, Phương Đông Kỳ hừ lạnh tiếng :
"Tốt nhất là như thế!"
Lúc ông ta những lời này, trong ánh mắt ngập tràn khinh thường, giống như châm chọc lời chính nghĩa của vậy.
người bán cả cốt nhục của chinh mình, nhưng vẫn hề có cảm giác hổ thẹn chuyện "kẹp búp bê" là mưu sát gì chứ, toàn là dối trá!!!
...
"Nếu ông lo lắng, tôi viết thêm cho ông vài chữ: 'nếu như tôi 'kẹp búp bê', tôi trả tiền cho ông vô điều kiện, thế nào hả?"
Vô Ưu cũng nhìn ra khó chịu của Phương Đông Kỳ, nên vội vàng chủ động đề xuất thêm điều khoản mới vào bản cam kết. Suy nghi của là, trong buôn bán, tốt nhất vẫn là làm cho cả hai bên đều hài lòng mới hoàn mỹ được. thương lượng rất tốt! Ha ha...
Phương Đông Kỳ nhìn bộ dáng sảng khoái của Vô Ưu, lạnh lùng :
" cần! tự nhớ kỹ những lời này là tốt rồi. Ngày mai tôi cho người tới phục vụ, chăm sóc việc ăn uống hàng ngày cho , cho đến khi sinh ra đứa bé mới thôi. Trong mấy ngày tới, nếu để tôi phát ra gây chút bất lợi nào cho đứa bé, Phương Đông Kỳ nhất định bỏ qua !"
Oa!
Phải sợ nha!
Vô Ưu nhìn bộ dáng đe dọa của Phương Đông Kỳ, nhịn được cúi đầu. , , , rất rất rất sợ nhịn được mà bật cười trận nha!!
Phương Đông Dạ xem tình hình đến lúc này, cảm thấy huyên náo cũng đủ rồi, cho nên đứng dậy :
"Hôm nay đến đây thôi có chuyện gì hẹn thời gian với thư ký trưởng Bùi, qua công ty chuyện!"
"Chúng ta !"
Phương Đông Kỳ cũng muốn ở lại thêm nữa. Ông ta chỉ cần nhìn thấy Vô Ưu coi tiền như mạng, lại thấy đau đầu! sợ đứa trẻ sinh ra, cũng có cái đức hạnh này. Cho nên, trước khi tính đến chuyện liên hôn với tập đoàn "Tử thần", quan trọng hơn vẫn là tìm người chăm sóc Nhạc Vô Ưu . Ông ta nhất định phải tìm người chuyên nghiệp nhất, như vậy đứa bé sinh ra mới là đứa bé khỏe mạnh nhất.
nhân viên phục vụ 24/24, bất cứ lúc nào, để nấu cơm, quét dọn vệ sinh, giáo dưỡng thai, thiếu thứ gì!
Last edited by a moderator: 30/11/14