1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mẹ Lưu Manh - Con Thiên Tài - Quỷ Miêu Tử

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 45: HỢP TÁC HUẤN LUYỆN BẮT ĐẦU.
      Edit: Tiểu Nhu
      Beta: Quảng Hằng






      Cái gọi là trao đổi hợp tác huấn luyện, cũng chính là cùng nhau hợp tác trao đổi những kinh nghiệm trong việc huấn luyện, như vậy hai bên cử ra đội lính, tham gia huấn luyện thời gian sau khi hoàn thành, hai bên tiến hành thi đấu hữu nghị, trùng hợp khi mà thời gian bên Mĩ chọn lại đúng vào thời điểm, S.M.T cũng có đợt huấn luyện ở đây, cho nên cũng làm cho Hạ Vũ trở thành người phụ trách thích hợp cho đợt hợp tác huấn luyện lần này.

      Trong những năm gần đây, bởi vì  thực lực của Trung Quốc càng ngày càng mạnh, làm cho ít các quốc gia phương tây phải kiêng kị, trong đó Mĩ là nước đứng đầu, các đánh giá về uy hiếp của Trung Quốc được ngày càng nhiều, cho nên nước Mĩ tăng cường tìm kiếm đông minh ở Châu Á —— Nhật Bản, Hàn Quốc đều thiết lập quan hệ, đồng thời nước Mĩ cũng đưa ra để nghị hợp tác trao đổi kinh nghiệm, danh nghĩa là cùng nhau phát triển, cử sang đậy lính, cho đẹp là trao đổi, nhưng thực ra là muốn dò xét năng lực của đối phương.

      Đương nhiên Trung Quốc cũng phải là biết điều này, nếu bọn họ muốn xem, vậy cứ để cho bọn họ xem , tất nhiên cũng thể mang toàn bộ thực lực ra cho bon họ xem, mà cũng thể để cho mình yếu thế, vừa có chừng mực vừa dạy cho bọn họ bài học, làm cho bọn họ lo lắng yên, nhưng cũng cảm thấy có uy hiếp quá lớn.

      Ví dụ như lúc trước, cái vị sếp lớn kia biết Tần Dịch cùng mấy người Mĩ có trận thi đấu cũng ra ngăn cản, phải là muốn ra oai phủ đầu, mà là muốn là giảm khí thế của đối phương, cho bọn họ biết đậy là địa bàn của người Trung Quốc, ai mới là chủ và ai mới là khách.

      Nhưng mà, thích oai phong là sếp lớn, chỉ khổ cho những  người bé như bọn họ, Kỷ Hàn biết những tên người Mĩ kia tuyệt đối câm cũng chả điếc, rất là khó chịu nuốt thất bại lần đó, tiếp tục cuộc sống, nhưng bỏ qua cơ hội trả thù.

      Sáng sớm hôm sau, những ai tham gia đợt huấn luyện lần này được tập hơp sân lần đầu tiên. Đêm hôm qua Hạ Vũ có tìm mẹ con , chắc là vì đợt hợp tác tập huấn lần này mà bận rộn. Phải đến bữa tối Kỷ Duệ mới trở về, vẻ mặt hưng phấn bảo chơi vui quá, hỏi cậu chơi gì, cậu liền trả lời: chơi điện tử!

      Bởi vì là phụ nữ, nên ở đậy họ đặc biệt cấp cho phòng ngủ, để cho cùng Kỷ Duệ ở, có nên xem đây là ưu tiên ? Kỷ Hàn nghĩ như vậy mà cảm thấy xấu hổ.

      " Tôi là trong những người phụ trách huấn luyện các bạn lần này, Tôi họ Hạ." Hạ Vũ chỉ giới thiệu đơn giản như vậy, khi ta mặc quân trang vào, giận nhưng cũng khí phách và uy nghiêm của quân nhân, ánh mắt rất sắc bén:" Từ giờ trở , mọi người chính là lính của tôi, các bạn cũng giống như các quân nhân khác, có gì là đặc biệt cả, các bạn tồn tại chỉ vì ý nghĩa:" Vì nước vì dân mà phục vụ." ta nhìn lướt đám người được xếp thành hàng:" Tôi biết, các bạn ở chỗ của mình là những người xuất sắc, là chỉ huy của mọi người, nhưng ở trong này, trong tay các bạn cái gì cả, tất cả đều phải bặt đầu lại từ đầu, nghe hiểu chưa."

      " hiểu." Mọi người hét to, đúng như lời Hạ Vũ , bọn họ đều là những người xuất sắc có tài, nhận được chỉ thị của cấp , cũng biết đến khu huấn luyện này làm gì, cấp chỉ bọn họ phải quý trọng cơ hội tốt này, cũng ràng. Đến đây vừa thấy, người phụ trách huấn luyện là người trẻ tuổi, còn những lời cuồng ngạo như vậy, cũng phải là do lời thuyết phục, mà là do khí thế phát ra người ta. Trong lòng bọn họ đều ít nhiều cảm thấy khó chịu. Cho nên bọn họ mới lớn tiếng đáp trả.

      " Những người bạn Mĩ kia chú ý các bạn." Hạ Vũ tiếp tục :" Ba tháng sau các bạn có cơ hội cùng bọn họ tiến hành đợt thi đấu.

      Mọi người vừa nghe như vậy, đều tỏ ra hưng phấn muốn thử sức mà xoa xoa tay, chỉ hận thể ngay bây giờ cùng đối phương có ‘Trận chém giết lớn'.

      " Nhưng điều kiện đầu tiên là phải.........." Hạ Vũ chầm chậm ra câu: "Các vị phải dùng năng lực của mình chống đỡ qua ba tháng này."

      " Xong rồi, xong rồi." Thi Thanh Trạch chăm chú nhìn bộ mặt bình tĩnh của Hạ Vũ, hai chân có chút run rẩy, có thể đoán trước được thời gian ba tháng này như là địa ngục. ta nhìn những người xung quanh vẫn chưa biết sống chết là thế nào thầm lập bài vị vì bọn họ, yên lặng cầu nguyện:Mấy chàng trai trẻ, các vị quả nhiên vẫn còn rất trẻ, ba tháng sau các vị nhất định lột xác, nhưng mà trong ba tháng đó, Hạ ma đầu đem từng cọng từng cọng lông người các cậu mà nhổ xuống."

      Tất cả mọi người đều phải chạy cho nóng người: Mang thêm 20 kg, chạy vòng quanh đây cho đủ 20km, bắt đầu chạy !" xong chính ta dẫn đầu chạy trước.

      Mệnh lệnh vừa ra, sắc mặt mọi người đều đen lại: con mẹ nó!

      cái này là chạy làm nóng người sao?

      Khóe miệng Kỷ Hàn nhịn được mà co rút.

      " Chạy nào, các chàng trai!" Sớm được chuẩn bị tâm lí Thi Thanh Trạch mang lưng 20 kg, kêu Kỷ Hàn, cùng nhau đuổi kịp Hạ Vũ chạy phía trước.

      Những người còn lại cũng phục hồi lại tinh thần, vội vàng cõng bao nặng lưng, cắn răng chạy đuổi theo. Lúc mới bắt đầu tạm ổn, dù sao bọn họ cũng từng được huấn luyện qua, lúc vừa mới bắt đầu chạy, bước chân vững vàng, nhịp điệu vừa phải, được nửa chặng đường, có nhóm người chịu nổi, bước chân cố lắm mới đuổi kịp, nhưng hơi thở dồn dập.

      Kỷ Hàn nhìn xung quanh, ở tốp thứ nhất, trừ bỏ người chạy đầu là Hạ Vũ, Thi Thanh Trach, vàTần Dịch, phía ngoài còn có năm người, hơi thở của Tần Dich cũng có chút hỗn loạn.

      Với cường độ huấn luyện như thế này.........Có phải là quá nặng hay ?

      " Cái này chỉ là món khai vị mà thôi." Nhìn ra ý nghĩ của Thi Thanh Trạch nhếch miệng :" Món chính còn chưa có đưa ra đâu." Về sau còn phải chịu nhiều.”

      Mấy người khác vừa nghe Thi công tử như vậy, tất cả đều trợn tròn mắt, trong lòng có cùng ý nghĩ:" Đây mà là huấn luyện sao? Đây là liều mạng có! Thảo nào mấy sếp lại giao nhiệm vụ này co bọn họ, nếu là chuyện tốt, đâu đến lượt bọn họ.

      Thiên hạ này có bữa ăn nào mà miễn phí cả.

      Kỷ Hàn điều chỉnh lại hô hấp, chạy được hai phần ba quãng đường, nhìn Hạ Vũ ở trước mặt bước chân vẫn còn hết sức vững vàng, như vậy việc huấn luyện như thế này với ta chính xác là làm nóng người. Nhìn ta chạy lâu như vậy mà cũng chưa có đổ mồ hôi........

      " Tiểu Hàn Hàn, sao cũng ở đây." Thi công tử nhìn người chạy phía trước, chạy lại gần bên người Kỷ Hàn, vừa chạy vừa giọng điệu tò mò. Tới đây phải để chơi đùa, mà là tới để chịu tội! Sao Hạ Vũ lại để đến đây.......... nghĩ ra, nghĩ ra.

      Kỷ Hàn liếc xéo ta: hỏi tôi tôi biết hỏi ai.

      " Tuy rằng phải là người da thịt mịn màng." Vẻ mặt Thi Thanh Trạch hoang mang" Nhưng tốt xấu gì cũng là phụ nữ......việc huấn luyện của đàn ông này làm sao có thể giao cho ." ta nghĩ trong ba tháng huấn luyện này càng ngày càng thân với người đàn ông kia hơn. Thi công tử  nghĩ như thế.

      Nhưng......... chạy được lúc, mà hơi thở của Thi Thanh Trach còn vững vàng, còn có thể nghĩ những chuyện đâu....... tuy rằng ngày thường là công tử nhà giàu ăn chơi trác táng, nhưng tài năng là thực có.

      " Thi Thanh Trạch....."

      Thi Thanh Trạch định thêm cái gì, thanh ác ma phía trước truyền tới, làm cho lông tơ cả người ta dựng đứng cả lên.

      " Có" Mí mắt phải nhảy lên sợ hãi! Hướng sang bên phải chạy vượt lên, Thi Công tử dừng lại chỗ Hạ Vũ.

      Điềm xấu! Thi công tử nghĩ như thế.

      " Nhìn cậu có vẻ còn dư sức." Hạ Vũ chạy bên cạnh, chỉ cục đá bên đường :" Bỏ vào , rồi tiếp tục chạy."

      "........Vâng" Trời ơi, đất ơi, Thi công tử khóc ra nước mắt, nhưng vẫn phải ngoan ngoãn đem tảng đá bỏ vào balo của mình.......Rồi tiếp tục chạy.


    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 46: GÀ HẦM NẤM
      Edit: Tiểu Nhu


      Năm giờ năm mươi phút chiều.

      Buổi huấn luyện ngày hôm nay tạm thời hoàn thành, bị Hạ Vũ giày vò cả ngày các binh sĩ cuối cùng cũng có thời gian mà thở. Cả đám mệt mỏi rã rời, nhưng cũng phải cố kéo thân mình lê chân từng bước tới căng tin, khi nhìn thấy những khay đồ ăn nóng hầm hập kia nhìn rất là hấp dẫn, nhưng do quá mệt khẩu vị cũng chẳng còn, chẳng muốn ăn gì cả, có điều ăn cũng phải ăn, nếu lấy đâu ra sức lực để có thể chịu được những bài huấn luyện của Hạ Vũ nữa chứ.

      Ăn cơm, Kỉ Hàn mệt đến nỗi chỉ mỗi việc nhai cơm trong miệng thôi mà cũng cảm thấy còn sức lực. Cái tên Hạ Vũ đó, huấn luyện học viên đều là liều chết mà dạy bảo, nhưng cũng hiểu được dụng ý của ta: Hôm nay ở đây liều mạng tập luyện như vậy, tránh để sau này có ngày mất mạng chiến trường. Tất cả chỉ vì bảo toàn mạng sống cho mọi người, có nhiều cơ hội sống sót hơn.

      " Luyện tập! Mới có ngày đầu tiện mà lão tử đây cảm thấy như mình đánh mất nửa cái mạng." học viên giọng xong, được ít người hưởng ứng, đám giọng thầm:" Được rồi đừng nữa, hôm nay là mất mặt quá , thế mà lại có thể thua người phụ nữ."

      Người phụ nữ đó, tất nhiên là Kỉ Hàn, buổi huấn luyện ngày hôm nay, toàn bộ quá trình Kỉ Hàn đều đứng tốp đầu, làm cho đống lớn đàn ông ở đây mất thể diện, tuy cường độ huấn luyện nặng nhọc khó mà chịu được chẳng có tý thương người nào, mà người phụ nữ có thể làm được, những làm được, mà còn làm rất tốt, làm cho bọn họ đám đàn ông đều cảm thấy mất mặt.

      Nhất là sau khi kết thúc, bọn họ đám đều mệt muốn chết, cái tên Hạ Vũ còn đứng ở bên hơi thở loạn vẻ mặt bình thản : Các cậu thế mà lại thua người phụ nữ.

      Khi đó, Kỉ Hàn lập tức bị dân tình chú ý trở thành mục tiêu của bọn họ, trong lòng nghĩ, hóa ra Hạ Vũ mang tới đây chính là vì mục đích này sao? Lấy để kích thích.....học viên, như vậy là đem ra làm bia ngắm cho bọn họ.

      Đúng , lời này rất có hiệu quả.

      Người trẻ tuổi đều là những người có nội tâm chính trực cứng rắn, mà lại là đám đàn ông, bị Hạ Vũ kích thích như thế, trong thời gian huấn luyện còn lại, đều phải cắn răng cố gắng chịu đựng, nhất định muốn bị Kỉ Hàn bỏ rớt lại, bọn họ lấy Kỉ Hàn làm tiêu chuẩn, mong muốn vượt qua Kỉ Hàn, nhưng chỉ mong là bị thua mà thôi.

      Lúc ấy Kỉ Hàn cảm thấy được, mỗi lần bọn họ nhìn là mắt đỏ hết cả lên, cũng bởi dựa vào sức mạnh tinh thần như vậy, mà trong ngày huấn luyện đầu tiên, sống mà vượt qua được.

      " Mẹ nó! Cũng chỉ có chúng ta là bị làm cho mệt giống người như vậy.........Xem lại cũng chỉ có chúng ta mới phải chịu khổ hình như vậy, nhìn mấy em bên bộ phận kĩ thuật, chỉ ngồi trước máy tính dùng điều hòa, như vậy thích biết  bao."

      " Người em." Vừa lúc đó, người bạn bên bộ phận kĩ thuật vừa lấy cơm ngang qua, nghe bọn họ như vậy, đem cơm bỏ lên bàn, vẻ mặt ủ rũ :" Người em à, các bạn chỉ nhìn thấy bên ngoài như vậy thôi, thấy được nội tâm chúng tôi khổ sở như thế nào đâu!."

      " bạn, cậu sao vậy?"

      " Tôi cảm thấy hết sức đau khổ nha." Học viên bên bộ phận kĩ thuật nuốt miếng cơm :" Hôm nay chúng tôi có ngày cực khổ, cái việc mà ngồi trước máy tính dùng điều hòa trở thành giấc mơ rồi."

      Bộ phận kĩ thuật ngoài phụ trách ít về mảng khoa học kĩ thuật, còn nghiên cứu phát triển, mô phỏng hệ thống chiến đấu, bên trong dùng kĩ thuật điện tử tiên tiến mô phỏng lại tình cảnh diễn tập, dùng kĩ thuật 3D tạo thành. Có thể dựa vào cầu, thiết kế ra khung cảnh chiến đấu, cầu là bên trong trò chơi những tình huống cần phải giống như đúc với cuộc sống bên ngoài, khẩu súng có bao nhiêu viên đạn, uy lực của quả boom là lớn hay , đều mô phỏng y như thực vậy.

      Còn nhớ thời điểm khi mà hệ thống này mới ra, chỉ mỗi việc chọn nhóm binh lính để thử nghiệm rất là khó khăn. Khi mới bắt đâu, mọi người còn tưởng rằng là cùng loại với trò chơi  CF hoặc CS mà thôi, đám máu nóng dâng trào, đeo kính 3D vào vô chiến trường, kết quả là......

      Tất cả đều nghiêm mặt ra, còn ồn ào là hệ thống này phải là trò chơi. Nhóm kĩ thuật viên thiết kế ra vui mừng thôi, cười ngừng cái đám người khờ dại kia, thế nào mà lại nghĩ tâm huyết của bọn họ đem so sánh với mấy trò chơi CS,CF cơ chứ.

      Cho tới ngày hôm sau, cũng chỉ có ấy người có thể vượt qua được những màn chiến đấu trong đó, nhưng là cũng trải qua rất nhiều lần thực nghiệm sau đó mới có thể lập được chiến tích đó.

      Vì vậy, hệ thống tác chiến này được coi là thành quả kĩ thuật đáng kiêu hãnh đầu của nghành.

      Mà niềm kiêu hãnh này, trong mấy ngày nay, giày vò tra tấn bọn họ rất là cực khổ.

      " Ngay mới hôm qua, có tài khoản mới lựa chọn chơi trò đó, chính là trò chiến đấu mô phỏng, mới đầu chúng ta là muốn xem tân binh đó là ai nên đến xem thử, ở đó để chờ chế giễu ta." Người bạn đồng nghiệp tiếp tục bất bình :" Ngay từ đầu quả ta luôn thất bại, nhưng ta cũng có bỏ cuộc, ngược lại vẫn rất kiên trì.......Buổi sáng ngày hôm sau khi chúng tôi đến phòng máy, ta mở ra liên tiếp các màn, hơn nữa chỉ cần lần là thắng, cuối cùng khi lưu lại trò chơi còn để lại BUG vấn đề. Sếp của chúng tôi vừa thấy như vậy, bộ mặt già nua thiếu chút nữa là bị chọc tức bốc khói, chuỗi ngày đau khổ của cúng tôi cũng bắt đầu từ đó. Toàn bộ đều do cái bạn đó ban tặng, mới đây em chúng tôi đều phải tăng ca. Bây giờ, ăn cơm xong, còn phải tiếp tục quay về phòng đây." ( đố mọi người biết đó là ai đó :) đáp án có chương trước ấy )

      "Hóa ra chúng ta đều giống nhau." Nghe xong bất bình của ta, đám đều có cùng cảm giác đồng cảm trong thế thế giới này.

      " Vậy..........Các cậu có tìm người kia ?" biết Thi Thanh Trạch tới khi nào, tò mò lại gần hỏi câu.

      " Đương nhiên là có chứ!" Kĩ thuật viên kia ánh mắt sùng bái :" Tuy rằng ta đem chúng tôi hại có ngày nào là khổ, nhưng bản lĩnh của ta rất là cao siêu, tổ của chúng tôi khi nào nhân tài như vậy..........Chúng tôi lần theo dấu vết truy ngược trở lại địa chỉ IP của đối phương, kết quả bị đối phương thiết lập tường lửa cho IP......" tới đây nhân viên kĩ thuật dừng lại lột chút:" Mọi người đều biết, hệ thống trò chơi này, cũng chỉ có trong căn cứ chúng ta dùng, nhất định cái người đó là người trong căn cứ, mà máy tính trong căn cứ toàn bộ đều thiết lập tường lửa, dù có thiết lập tường lửa chăng nữa cũng chỉ có mấy nơi!" ta nhìn bốn phia sau đó hạ giọng :" Tôi chưa từ bỏ ý định, sau đó trộm tra set lại, các vị đoán xem IP đó mà của ai?"

      " Đoán cái đầu cậu ấy, đừng có mà thừa nước đục thả câu, mau ." Thanh nhẫn nại này là của Tần Dịch, lời ra đều đúng tâm tư của mọi người.

      "Là của ngài tham mưu trưởng."

      " Phốc —— cậu là tham mưa trưởng chơi sao?" Chỉ cần nghĩ đến hình ảnh đó, thế nào cũng cảm thấy chẳng hài hòa.

      "Vậy cái tài khoản đó tên là gì?" Thi công tử hỏi trong lòng có vài phần nghi ngờ.

      " Con gà hầm nấm." Kĩ thuật viên ăn xong miếng cơm cuối cùng, cũng trả lời câu hỏi của Thi công tử, sau đó liền vội vàng rời .

      "Phốc ——" lần này đến lượt Kỉ Hàn phun ra, tuy rằng trong lòng có vài phần nghi ngờ, nhưng mà vừa nghe đến cái tên này ..........

      Mà Thi Thanh Trạch cũng nhịn được nở nụ cười, cái tên này.........

      Thiên vương địa hổ, gà con hầm nấm, đây phải là tài khoản mà mẹ con họ Kỉ kia hay dùng để chơi hay sao?




    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 47: Nghe mấy năm gần đây chú.......
      Edit: Tiểu Nhu
      Hạ Vũ đưa ra mục tiêu huấn luyện rất ràng: muốn, mọi người chỉ  biết cầm súng bắn chết kẻ địch, mà còn muốn họ dù trong tay có vũ khí chăng nữa cũng có thể đánh ngã đối phương, chiến trường mỗi người là người lính tinh nhuệ. Dù sao chiến trường, sống là sống, chết là chết, nếu còn sống là người có tất cả, còn nếu chết toàn bộ đều còn.



      Phải mang hết toàn bộ năng lực của mình ra chỉ vì muốn có nhiều hơn cơ hội bảo vệ mạng sống của chính bản thân mình.



      Cho nên, việc huấn luyện dưới cường độ này, đúng như lời Thi công tử , chỉ là mới bắt đầu mà thôi. Nếu có thể ở dưới tay Hạ Vũ vượt qua được ba tháng này, về sau nhất định năng lực của bản thân tăng vọt lên, nhưng mà cũng phải lại quá trình huấn luyện này đúng là giày vò con người ta mà.



      Kỉ Hàn trở về kí túc xá, nhanh chóng vọt vào trong phòng tắm, tắm rửa sạch xong cả người loạng choạng ngã nằm úp sấp giường.



      " Kỉ Tiểu Hàn." Kỉ Duệ vừa từ bên ngoài vào, liền thấy cái con người kia nằm như cá chết ở giường.



      Kỉ Hàn uể oải trả lời cậu bé.



      Kỉ Duệ nhìn thấy như vậy, hai hàng lông mày nhíu lại: cái người họ Hạ kia biết làm cái gì nữa?



      Kỉ Hàn trở mình lại, chỉ hơi cử động tý thôi mà cả người liền cảm thấy tiếng kêu rên của xương cốt, vừa rất mệt mỏi lại vừa đau, nâng tay lên vẫy vẫy Kỉ Duệ lại:" Tiểu Duệ tử, lại đâu đấm bóp cho ai gia nào."



      bị như thế mà còn bày ra tư thế Thái Hậu nương nương nữa.



      " Thôi , mẹ mà còn là ai gia sao." Kỉ Duệ liếc mắt cái xem thường:" Với hoàn cảnh của mẹ bây giờ có mà là ' suy gia' đúng hơn." Tuy ngoài miệng khách khí mà như vậy, nhưng chân vẫn bước tới bên cạnh , leo lên giường, bàn tay bé xoa bóp vai .



      Khi Kỉ Duệ xoa bóp xuống phía dưới, Kỉ Hàn nhịn được mà phát ra tiếng rên rỉ. Tay của thằng nhọc này thực mềm mại, lực đạo vừa phải qua mạnh cũng , nhàng dùng tay xoa bóp da thịt, tuy có chút đau, nhưng khi cái đau qua để lại người cảm giác hết sức thoải mái, khiến cho trong lòng Kỉ Hàn kêu thoải mái ngừng.......



      Tuy thích, nhưng khuôn mặt của Kỉ Duệ đen thui.



      " Kỉ Tiểu Hàn........"



      " A.......Ân........." Kỉ Hàn thoải mái trả lời, phía sau còn kèm theo câu rên rỉ, nghe được tiếng trả lời của Kỉ mẹ, mà làm cho khóe miệng cậu bé mãnh liệt co giật ngừng.



      " Mẹ có thể ngậm miệng lại hay ?" cứ ừ ừ a a như thế còn ra cái thể thống gì chứ.



      " Rất là........thoải mái nha...........Duệ Ca con là giỏi." Tay nghề như thế này chắc có lẽ vượt qua cả người chuyên nghiệp rồi.



      Kỉ Duệ cảm thấy sau đầu mảnh hắc tuyến, muốn thu tay lại muốn tiếp tục nữa, nhưng nhìn thấy giữa hai lông mày của còn đọng vẻ mệt mỏi, cái miệng nhắn vểnh lên, cũng chỉ có thể thôi miên chính bản thân mình rằng nghe thấy cái gì cả, tiếp tục động tác mát xa cho .



      Có lẽ mát xa như vậy được ba mươi phút, tiếng rên rỉ của Kỉ hàn cũng ngừng lại, Kỉ Duệ nhìn ngủ say, ngồi sang bên cạnh lấy chăn đắp cho , vừa sửa lại góc chăn vừa lầu bầu:" Ngực bằng phẳng như vậy, thế mà còn cứ nằm úp sấp mà ngủ, coi chừng sau này phân biệt được trước sau.........."



      Lời vừa dứt, phía sau truyền đến tiếng cười khẽ. Quay đầu lại, mới phát cửa kí túc xá biết khi nào bị mở ra, Hạ Vũ đứng đó hai tay vòng trước ngực tựa vào cửa, cũng biết là đứng đó nhìn bao lâu rồi, nhưng khẳng định là ta nghe thấy câu cuối cùng kia.



      Xác định lại lần nữa chắc chắn là Kỉ Hàn ngủ say, cậu bé mới nhàng xuống giường, nhìn Hạ Vũ dùng ánh mắt ý bảo có việc gì ra bên ngoài chuyện.



      Hai người im lặng rời khỏi phòng, đem cửa phòng mở đóng lại.

      Hạ Vũ nhìn cái tên tiểu tử cách mình ba thước kia mà trong lòng cảm thấy bất lực, cảm xúc trong lòng giờ đây rất bối rối rất phức tạp:" Con vẫn muốn dùng thái độ căm thù như vậy mà đối xử với cha sao?"



      Thân hình bé của Kỉ Duệ đứng thẳng, gì cả.



      Cái tên tiểu quỷ này, Hạ Vũ chớp mắt, lấy từ trong túi ra vật màu trắng bị bỏ quên đưa qua:" Con cầm lấy."



      " Cái gì vậy?" Là cái bình màu trắng, khi mở ra ngửi thấy mùi thuốc đông y.



      "Cái này là để cho Tiểu Hàn dùng."Ánh mắt của ta nhìn về phía của phòng khép hờ kia.



      Kỉ Duệ nghĩ ra, đem những nghi hoặc của bản thân hỏi:" Vì sao chú lại đem mẹ cháu tới đây." Cậu vốn nghĩ Hạ Vũ mang tới đây là muốn có thêm thời gian để bọn họ ở bên nhau, đem tình cảm trước đây tìm trở về, nhưng nhìn tình cảnh tại, cùng dự đoán trước đây của cậu bé chênh lệch nhiều lắm.



      Hạ Vũ thấy được lo lắng trong mắt cậu, để ý đến kháng nghị của cậu bé, dùng tay xoa xoa đỉnh đầu của cậu bé, khi tay sờ đến những cọng tóc mềm mại đầu cậu cảm thấy xúc động trong lòng mềm , đây là con trai của —— tuy rằng tiểu tử này còn chưa nhận là cha.



      " Yên tâm có cha ở đây rồi."



      Có Cha ở đây!



      Ba chữ tuy vô cùng đơn giản, bất cứ ai cũng có thể , ai cũng đều từng qua, nhưng phải người nào được câu đó đều có thể làm được, phải mỗi người ra đều được như Hạ Vũ.....Làm cho trong lòng cảm thấy ta có thể làm được như điều mình .



      Kỉ Duệ ngẩng đầu nhìn người đàn ông mặc quân phục trước mặt mình. Bóng tối có chút mờ mờ, ánh đèn từ trong khe hở của cửa phòng  chiếu mặt ta, làm cho Kỉ Duệ có thể thấy được khuôn mặt trong trẻo mà lạnh lùng đó, sau đó tiểu tử kia còn cố gắng ngẩng mặt lên dùng mũi  hướng về phía lạnh lùng hừ tiếng: " Cháu chờ xem."
      Hạ Vũ nhướng mi:" Con là muốn khiêu chiến với cha đúng ?" Được có dũng khí.



      " Sợ rồi sao? Chỉ cần ngày cháu còn chưa chấp nhận chú, khi đó Kỉ Tiểu Hàn cũng chấp nhận chú." Kỉ Duệ cũng che giấu nữa, trực tiếp đem con át chủ bài của mình ra, mặc kệ thế nào cậu bây giờ đối với Tiểu Hàn cậu chính là người thân duy nhất.



      Quân át chủ bài này của Hạ Vũ đúng là đủ nặng kí. Mày rậm của Hạ Vũ nhíu lại, lúc sau lại giãn ra, những giãn ra mà còn nhướng lên, so với lúc trước nhìn sao cũng thấy hài lòng hơn, nhất là khóe miệng như vô ý mang theo ý cười, làm cho kỉ Duệ nhìn thấy mà trong lòng cảm thấy thoải mái tý nào, như là.......Cảm giác bị người ta nhìn thấu trong lòng mình nghĩ gì.



      " Chú nhìn cái gì."



      " Tiểu quỷ." Hạ Vũ nhìn thấy cậu cố gắng tỏ vẻ điềm tĩnh:" Con rất nuông chiều Tiểu Hàn."Được con trai dung túng nuông chiều mẹ như vậy, người phụ nữ kia...chắc là người đầu tiên rồi.



      Nội tâm bị nhìn thấu tuy ngoài miệng cứng rắn nhưng trong lòng mềm , con ngươi đen của Kỉ Duệ trừng lên, thực con mẹ nó! Người đàn ông này rất tinh ranh, chẳng những bị cậu đánh lừa mà còn xuất chiêu: Gậy ông đập lưng ông."



      Lần giao thủ này, cậu thua nước rồi.



      " Con vào , đêm khuya rồi vào trong nghỉ ngơi sớm ." Hạ Vũ :" Đem thuốc đó, thoa huyệt vị ở cổ tay và bàn chân của ấy, nó có thể làm cho những mệt nhọc với đau đớn của mẹ con giảm phần nào." Sau khi xong, vừa muốn nghĩ đến cái gì :" Còn nữa......Bên bộ phận kĩ thuật, gần đây bị con làm cho khổ sở, người ngã người đổ, con nên biết kiềm chếm chút."



      Lời tuy là lời trách cứ, nhưng mặt lại tỏ vẻ chút trách cứ nào cả, ngược lại còn hoàn toàn là vẻ đắc ý.



      Đắc ý cái rắm á! Trong lòng Kỉ Duệ tức tối mắng, trong lòng nghĩ thầm nghĩ, dù gì cũng hòa nhau lần, ý nghĩ chợt chuyển, đột nhiên có nghĩ đến Hạ lão gia từng qua câu:

      " UY.....Hạ Vũ."



      " Gì vậy?" Khó có cơ hội cậu bé mở miệng gọi , Hạ Vũ dừng lại chờ cậu .



      " Nghe mấy năm gần đây chú......." Cậu làm ra vẻ muốn rồi lại thôi, cố ý khơi dậy lòng hiếu kì của Hạ Vũ:" Chú với trợ thủ đắc lực của mình tình cảm rất tốt."



      Sau khi xong rất hài lòng nhìn nét mặt Hạ Vũ thay đổi bị bao phủ tầng sương lạnh, trong lòng hô to câu: thoải mái!



      Hạ Vũ trừng mắt nhìn bóng dáng gần như biến mất ở cửa, chỉ hận thể dùng ánh mắt bắn cửa thành hai cái lỗ, nhất định có thể thấy vẻ mặt đắc ý của cái tên nhóc kia.



      Đúng xứng đáng là con của Kỉ Hàn








    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 48: Bùng nổ!
      Edit: Song Ngư
      Beta: Hạnh Như Và Quảng Hằng

      justify;" align="

      justify;" align="

      Thứ có tên gọi là tình dục gì đó là thứ rất kỳ quái, nếu chú ý đến nó, phát đến tồn tại của nó, cảm thấy nó có cũng được mà có cũng sao, nhưng khi chú ý tới nó, nó bắt đầu tác quái, lúc càng muốn bỏ qua nó, ngược lại càng chú ý tới nó. Phương pháp xử lý có rất nhiều loại, nếu muốn sảng khoái trực tiếp phát tiết tìm người khác phái, làm trận vận động thoải mái, nếu muốn loại nhẫn tiếp tục trăm nhẫn thành cương tắm nước lạnh hoặc là cố gắng dời lực chú ý của chính mình, mà Hạ Vũ chọn loại nào đây?

      Với tính cách của đương nhiên có khả năng tùy tiện tìm người đến giải quyết, nhưng muốn để nghẹn như vậy cũng rất có khả năng. Phát tiết ra là phải làm, mà biện pháp là gì đây?

      Hằc Tử ngáp cái, hai mắt đầy khốn khổ, Trầm Sùng nhìn thấy ta như vậy, trêu ghẹo : "Tối hôm qua phong lưu khoái hoạt lắm sao? Nhìn dáng vẻ thằng nhóc nhà cậu uể oải phấn chấn, đụng phải tiểu tinh nào rồi? Cẩn thận đừng miệt mài quá độ, muốn tinh tẫn nhân vong sao."

      "Túng dục cái đầu đó." Hắc Tử vừa nghe lời này liền tức giận: "Nếu con nhóc kia ép buộc ông đây cả đêm, ông còn phải mang gương mặt táo bón như vậy sao?" chỉ chỉ mặt thối của mình mình: "Ông đây được may mắn, tối hôm qua bị bắt."

      "Gì?" Trầm Sùng tò mò hỏi.

      "Lão đại tối hôm qua nổi hứng. Tôi cùng lão Bạch ở đường gặp lão đại, ấy bắt chúng tôi chơi, chơi chút là suốt đêm đó." Hắc Tử nước mũi nước mắt ròng ròng tố khổ: "Cả đêm, tôi cùng lão Bạch bị lão đại ép buộc chết sống lại, bộ xương già của tôi thiếu chút nữa phế , lưng của tôi, lưng của tôi a a..." Hằc Tử vừa tố khổ vừa đấm đấm thân mình.

      Ông trời ah, hãy nhìn Hạ Vũ là điển hình trong ngoài kết hợp, đành lòng lại thể tìm người phát tiết, chỉ có thể tìm em tới chơi trò chơi của phái mạnh mà thôi.

      Trầm Sùng thấy người chung quanh vây xem càng ngày càng nhiều, khẽ kéo Hằc Tử, nhắc cho đừng nữa. Hắc Tử hăng, sao có thể dừng là dừng: "Sâu, cậu hiểu đâu. Tối hôm qua lão đại phải là người. Chơi tôi xong lại chuyển sang chơi lão bạch, sau đó còn bảo cả hai chúng tôi cùng lên, chơi 3P, cứ như vậy ép buộc cả đêm, mồ hôi ướt đẫm, cậu xem xem người tôi còn có mấy khối là hoàn hảo ..."

      Trầm Sùng thấy chung quanh ít người, còn có ít là binh lính mà Hạ Vũ lần này chọn, bắt đầu xầm xì. Thằng nhóc Hắc Tử này mở miệng ra là thích xằng bậy, chuyện tốt mà qua miệng ta thay đổi rất nhiều —— Như muốn làm nhân vật chính vậy . Phải ngăn chặn ta nếu ngay cả bản thân cũng thành đồng đảng luôn.

      Trầm Sùng lôi kéo Hằc Tử rời khỏi trường, nhưng... kịp ngăn cản lời đồn đãi.

      Chỉ trong buổi sáng, chỉ trong ban huấn luyện, mà toàn bộ binh lính nắm tin.

      Vừa hoàn thành đợt huấn luyện thứ nhất, được 10 phút nghỉ ngơi, nhóm binh lính liền tụ năm tụ ba hỏi han tin tức sáng nay.

      "Có nghe ?"

      "Uh uh, có nghe, ngờ ta lại là GAY."

      "Nghe tối hôm qua còn chơi 3P đó."

      " ngờ nha, khẩu vị nặng như vậy."

      Thi Thanh Trạch nghe nhóm đồng chí bên cạnh thầm thảo luận, cảm thấy sau ót mình ngừng đổ mồ hôi lạnh. xảy ra chuyện gì, mới qua đêm sao lại sinh ra lời đồn đãi như thế... Vẫn là nên tin vào lời đồn. Nếu Hạ Vũ là gay, toàn thế giới có đàn ông! Nhưng mà đám quân binh này chuyện càng lúc càng hăng, Thi công tử lại lấy góc độ bản thân suy nghĩ... Muốn cho mình vài năm gần nữ sắc...

      "Tiểu Hàn Hàn ——" nghĩ nghĩ, Thi công tử quyết định tìm đương chứng thực chút: "Hỏi chuyện này?"

      "A?" Kỷ Hàn uống hớp nước lớn, nhìn Thi công tử cẩn thận dịch mông tới gần đây: ‘Hỏi.’ Nhưng dáng vẻ cứ ngập ngừng, muốn lại thôi.

      "Khụ." Thi công tử thấy lực chú ý Hạ ma đầu ở bên cạnh, dũng cảm hỏi: "Hạ ma đầu… chuyện đó... Tôi là Hạ Vũ … ta có mãnh hay ?"

      "Gì?" cái gì?

      "Công phu giường!"

      Kỷ Hàn đột nhiên ngẩng đầu, vầng trán của lập tức có cuộc chào hỏi cực kì thân mật với chiếc cằm của Thi Thanh Trạch, Thi công tử khóc lóc che cằm mình, vẻ mặt ủy khuất nhìn , gì.

      " vừa cái gì?" Kỷ Hàn trừng mắt nhìn ta.

      "Khụ..." Thấy khổ nhục kế của mình được quan tâm, Thi công tử cũng quanh co nữa: "Chính là hỏi Hạ... Hạ Vũ…công phu giường của ta như thế nào, dù sao từng thể nghiệm qua rồi." xong, còn ái muội mười phần nháy nháy mắt với .

      Kỷ Hàn lúc này nghe rồi, cụp mắt xuống, sau đó chưởng đánh xuống ót ta, Thi Thanh Trạch nhanh tay lẹ mắt cản được.

      "Tiểu Hàn Hàn, tôi cũng đùa với , đây là vấn đề thực nghiêm túc."

      "Bao nhiêu nghiêm túc?"

      "Chuyện có liên quan đến giới tính Hạ Vũ."

       Đủ nghiêm túc chưa?

      "..."

      Nhìn bộ dáng hiểu ra sao của , Thi Thanh Trạch biết vẫn chưa hay biết gì về lời đồn từ sáng nay, kết quả là lời ít mà ý nhiều nghe, sau khi nghe xong, phản ứng Kỷ Hàn chính là... Trợn mắt há hốc mồm, sau đó...

      "Phốc ha ha ha ha ——" Tuyệt đối là chuyện cười tốt nhất nghe được năm nay. Kỷ Hàn cười đến kềm chế được, cười run rẩy hết cả người.

      Thi Thanh Trạch thấy cười thành như vậy, cảm giác giống như mình nhiều lời ngu ngốc. Tuy rằng vừa nghe đến việc này, phản ứng so với cũng kém bao nhiêu, nhưng nghĩ lại, lại cảm thấy trong đó có chút tình: " có thể là do chuyện của các người lúc trước, làm ta bị đả kích quá lớn, làm thay đổi khuynh hướng giới tính của ta hay ." cũng ràng lắm, năm đó giữa hai người họ xảy ra chuyện gì, nhưng lại có đứa , dùng mông nghĩ cũng biết tuyệt đối phải là chuyện tốt: "Nhiều năm gần nữ sắc như vậy..."

      Kỷ Hàn nhìn , lời thấm thía: "Thanh Trạch à, đây là điểm khác nhau của con người và ngựa đực, hiểu ?"

      Thi Thanh Trạch trừng mắt, mảnh hảo tâm của bị xem thành lòng lang dạ thú. Còn muốn thêm, nhưng bên kia Hạ Vũ thổi lên hiệu lệnh tập hợp, mọi người dám kéo dài, nhanh chóng xếp thành hàng tập hợp, nghênh đón vòng tra tấn  mới của Hạ ma đầu.

      "Hôm nay thời tiết tồi." Hạ Vũ đột nhiên câu liên quan, mọi người ngẩng đầu nhìn xem mặt trời nắng hè chói chang, gặp quỷ, ràng là nóng chết người, vì sao vừa nghe Hạ Vũ câu như vậy, bọn họ đều cảm thấy có mưu tới gần, chân co giật như muốn bỏ chạy.

      "Toàn thể vác thêm bao 30 kg, đích đến là khu bờ cát." Sau khi xong, lên phía sau xe việt dã: "Tôi ở bên kia chờ mọi người, thời hạn là 20 phút, vượt qua 1 phút phạt chạy km."

      Đủ ác!

      nhìn tới những ánh mắt oán hận kia, Hạ Vũ lên xe cũng lập tức rời , ngược lại là hướng về phía Kỷ Hàn đứng giật giật ngón tay, Kỷ Hàn liếc mắt xem thường, chạy chậm tới trước mặt , chợt nghe thấy câu:

      " cần chạy."

      "Hả?"

        vừa mới dứt lời, Kỷ Hàn liền cảm thấy phía sau lưng mình tập trung đống tầm mắt tụ lại đây.

      "Lên xe!" tiếp tục hạ lệnh.

      "Cái này... tốt đâu." Kỷ Hàn ngoài miệng có chút khó xử, nhưng tay chân muốn leo lên xe... Có tiện nghi chiếm đó là ngốc, hơn nữa hôm nay có chút tiện...

      " công bằng! công bằng! công bằng..." Nhất thời, đám người dưới bắt đầu ồn ào.

      Hạ Vũ lạnh lùng bỏ rơi câu: "Chờ ngày nào đó dì cả của các cậu đến, tôi cũng cho các cậu cần huấn luyện!" Lái xe chạy lấy người.

      muốn bùng nổ mà!

      Trong nháy mắt, Kỷ Hàn nghiến răng nghiến lợi, suy nghĩ có nên đem chân đá đồ vô sỉ này xuống , dù sao mất mặt là mà...




    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      049: Xấu hổ
      Edit: Song Ngư
      Beta: Quảng Hằng





      "Được rồi, đừng ở chỗ này giương mắt nhìn nữa!" Thi Thanh Trạch vỗ vai chiến hữu bên cạnh: "Ai bảo chúng ta phải là phụ nữ chứ!" Chính xác ý của ta là chúng ta phải là Kỷ Hàn.

      phải Kỷ Hàn, làm sao có đặc quyền.

      "Hơn nữa..." Thi Thanh Trạch mặt đầy vẻ nghiêm túc nhìn bọn họ: "Nếu chạy cùng Kỷ Hàn, các cậu có thể cam đoan nhất định mất mặt lần nữa sao?"

      câu trúng đích. Tuy rằng mới cùng nhau huấn luyện ngày, nhưng ngày hôm qua bọn họ đều nhìn ra năng lực Kỷ Hàn —— Hoàn toàn thể đem trở thành phụ nữ bình thường mà đánh giá. Hơn nữa tối hôm qua trước khi ngủ, Tần Dịch cùng Thi Thanh Trạch truyền bá, giờ phút này Kỷ Hàn ở trong lòng mọi người, chính là còn có hình tượng đàn ông hơn cả đàn ông.

      Cho nên, nghe xong Thi Thanh Trạch đặt câu hỏi, mọi người nhất trí lắc lắc đầu.

      "Đội trưởng Hàn cũng có kinh nguyệt như người bình thường sao." Tần Dịch nãy giờ chỉ ngây ngốc nhìn Kỷ Hàn bị Hạ Vũ mang , phun ra câu: "Tôi còn tưởng rằng ấy sớm buộc garô ."

      Ở trong cảm nhận của cậu ta, Kỷ Hàn vẫn là hình tượng nữ siêu nhân kim cương vô địch, giờ phút này cậu ta có cảm giác giống như là nữ siêu nhân trong lòng cậu ta trong tay cầm túi băng vệ sinh, sau đó câu: Cực kì tiện lợi và thoải mái... Loại quảng cáo này. Mẹ nó, rất kinh khủng!

      "Đồ ngốc, buộc garô là dùng như thế sao?" Người chung quanh cùng nhau qua đá , cùng nhau khinh bỉ nhận thức của .

      đám đùa giỡn xong, sau đó ngoan ngoãn lấy túi đồ ba mươi cân gì đó, tình nguyện thêm hai cân cũng dám thiếu cân, chỉ sợ rằng khi đến đích, Hạ ma đầu lại lần nữa đánh bất ngờ, kiểm tra túi đồ của bọn họ —— loại chuyện như thế này, hôm qua ta làm, vài tên ở nửa đường ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu ném xuống bị lôi ra, Hạ Vũ cấp ra hai lựa chọn: , thu thập đổ đạc cút , hai: thành tích vừa rồi trở thành phế thãi, chạy thêm lần nữa. chung, được đề cử tới tham gia huấn luyện lần này, người nào cũng là quân nhân nồng cốt, nếu huấn luyện mới vừa mới bắt đầu bị quét rác trở về, vậy mặt mũi bọn họ mất hết, cho nên cái lựa chọn thứ nhất hoàn toàn chính là dư thừa. có lựa chọn, bọn họ chỉ có thể liều mạng vác túi chạy lần nữa.

      Cũng bởi vậy càng làm cho đám người này mở mang kiến thức hơn về nham hiểm, tàn nhẫn, thủ đoạn cùng uy nghiêm của Hạ Vũ

      Bất quá... Họ Hạ kia làm sao có thể biết kỳ sinh lý của Kỷ Hàn, quan hệ của hai người xem ra rất đơn giản.

      Kỷ Hàn rời khỏi nhóm huấn luyện, ngồi ở trong xe Hạ Vũ nhìn trái nhìn phải nhưng tuyệt đối đem tầm mắt đặt ở người , thỉnh thoảng lại nhích nhích mông, khí im lặng làm cho có chút được tự nhiên.

      Mà Hạ Vũ bên kia, tay chống đầu khoát lên cửa kính xe, tay đặt ở vô-lăng, bộ dáng rất ư thoải mái, khác hẳn sới bất an như sâu bò của .

      "Rất thoải mái sao?"

      Khi Kỷ Hàn nhích mông lần nữa, Hạ Vũ rốt cục mở miệng, xuyên thấu qua kiếng chiếu hậu nhìn bên cạnh.

      "Ách... sao." Sao ta có thể biết kỳ sinh lý của đến?

      "Ra nhiều lắm sao."

      "Còn... sao." Mẹ kiếp, câu hỏi gì thế này. Sao ta có thể hỏi tự nhiên như vậy, tự nhiên cảm thấy ta mới là nữ, còn mới là nam.

      "Bụng có đau ?"

      "... sao!" Còn hỏi! Kỷ Hàn trừng mắt, ta biết loại chuyện như thế này khi thốt ra từ miệng của người đàn ông là quá thích hợp sao? Hơn nữa lại là trong miệng Hạ Vũ ra.

      "Bình thường hai ngày đầu đều có chút khó chịu." Người nào đó như là hoàn toàn biết xấu hổ, tiếp tục mở miệng.

      đúng hỏi hăng hái mà!

      Kỷ Hàn vốn xấu hổ, trong lúc vô tình ngẩng đầu, rơi cặp mắt đen sáng của trong kiếng... Bắt giữ cái ý cười chớp mắt lướt qua, khi nhìn lại đôi mắt đen sâu đó khôi phục vẻ thâm thúy như thường, nhưng dám cam đoan mới vừa rồi tuyệt đối phải hoa mắt.

      "Bình thường chu kỳ ngắn bốn năm ngày, lâu là khoảng tuần." hạ mí mắt, lần này cần hỏi lại, thực kể lại chủ động dâng tin tức dì cả: "Hai ngày đầu bụng có vẻ thoải mái, ra có vẻ nhiều, có chút căng căng khó chịu, đến ngày thứ ba tốt hơn... Như vậy đủ rồi chứ."

      Có phải là ảo giác của hay , luôn cảm thấy Hạ Vũ tại cùng trước kia, có chút bất đồng! Trước kia Hạ Vũ hỏi về dì cả sao? Tuyệt đối có khả năng! Nhưng tại... Kỷ Hàn xuyên qua kính chiếu hậu, liếc mắt ngắm ta cái, vừa vặn bị bắt lấy.

      "Sao thế? Muốn nhìn cứ nhìn, đâu có thu phí em." Ánh mắt của lại quay về phía trước: " bao nhiêu tuổi rồi, còn giống như ngày xưa, luôn vụng trộm nhìn ."

      "..." Kỷ Hàn nghẹn miệng, bị lôi ra mối tình đầu ngu ngốc mà , khi đó luôn tự cho là mình làm thần biết quỷ hay, ra..."Khụ!" Giả ho tiếng, dời mắt :

       "Cái kia... Sao biết tôi... đến cái đó." Được rồi. Tuy rằng Kỷ Hàn tại quả là da mặt dày, nhưng đối mặt người đàn ông mình từng thích, luôn có chút được tự nhiên, tốt xấu gì cũng coi như là phụ nữ mà!

      "Sắc mặt em hôm nay tốt lắm, " Hạ Vũ trả lời nghi hoặc của :

      "Môi trắng bệch, thể lực thoạt nhìn so với ngày hôm qua kém ít, lúc huấn luyện còn thường thường che bụng, cả người có vẻ căng thẳng, tần suất toilet nhiều hơn so với lúc trước, đến hai giờ, em ba lượt." hơi xong chuỗi căn cứ trinh thám, tạm dừng, quăng ra căn cứ có sức thuyết phục nhất: "Thứ này... Từ trong túi em rơi ra."

      Vừa thấy buông là cái gì, Kỷ Hàn liền cảm thấy gương mặt tự cho là rất dày của mình cũng bốc cháy, đúng là quá mất mặt mà, nhanh chóng ra tay, tay lấy gói màu trắng nho kia lập tức bỏ vào túi: "Cám... Cảm ơn." còn tưởng rằng hôm nay mang theo thiếu cái, ra là rớt: "Ách... Hôm nay nội dung huấn luyện là cái gì?" Được rồi, công phu sang chuyện khác đủ, chuyển đề tài hơi cứng nhắc, nhưng muốn tiếp tục chuyện kia, chắc chắn chết vì xấu hổ.

      "Phơi nắng!" Chỉ hai chữ.

      Nhìn đám người cách đó xa, Hạ Vũ từ xe xuống, Kỷ Hàn cũng theo cùng. Các em trong đội chạy đến đích, liền nhìn đến Hạ Vũ hai tay ở phía sau lưng, dáng vẻ thong thả đứng đó, chói mắt đến mức muốn chửi thề. Hạ Vũ nhìn đồng hồ, vừa đúng thời gian quy định: "Nóng ?"

      "Nóng!" Hỏi câu này thấy vô nghĩa sao, mọi người đều kêu.

      "Cho các cậu 15 phút nghỉ ngơi, tùy các cậu sắp xếp, thời gian bắt đầu."

      Đến bờ biển phải làm gì? Bơi lội! Xem em mặc áo tắm hai mảnh! Nhưng nơi này có em nha —— Duy nhất có em, quên , bọn họ vẫn nên bơi lội tốt hơn.

      Hạ Vũ vừa mới dứt lời, cũng có người khẩn cấp lao vào nước biển trước mắt. Nước biển lạnh lạnh làm cho độ nóng suy giảm ít, mọi người trong lòng đột nhiên cảm thấy này Hạ ma đầu cũng phải là kẻ có tình người.

      Kỷ Hàn xem xét kia đám binh lính ở trong nước vui đùa, yên lặng ở trong lòng than thầm vì bọn họ... Chuyện khác dám cam đoan, nhưng với Hạ Vũ mà , tuyệt đối phải là người thiện tâm như vậy, càng thể có thể cho bọn họ công mà vui đùa trong nước.

      20 phút sau, Kỷ Hàn nhìn đám đàn ông chỉ mặc quần cọc, ngẩng đầu nhìn trời.

      Quả nhiên là Hạ Vũ mà.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :