1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mẹ kế nằm vùng, con phúc hắc - Nịnh Mông Tiếu (58.3) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 57.3

      Hai người lên lầu hai, Tô Tiểu Mạt thẳng lên phòng của Trữ Huyễn, Trữ Huyễn trước mở cửa, nhìn Tô Tiểu Mạt, “Quần áo nên giặt giải quyết cả rồi, cũng d94 tự dọn sạch phòng rồi, năm người kia cũng tự dọn phòng của mình nên em chỉ cầm dọn sơ là được rồi”

      “Ừ, rất sạch ” bây giờ Tô Tiểu Mạt mới phát hiên ra Trữ Huyễn bị bệnh sạch nghiêm trọng, nhìn khắp phòng hạt bụi nào, cái này mà còn dọn dẹp đơn giản gì nữa chứ?

      thích trong phòng có bụi vì như vậy khiến rất bất an” Trữ Huyễn thấy Tô Tiểu Mạt nhìn khắp phòng cười .

      ra tôi cũng rất ngạc nhiên, năm người các ở chỗ này hai mươi năm vậy hằng ngày các làm gì? Mấy thích ra ngoài, ngày nào cũng chỉ quanh quẩn quanh đây bộ mấy chán sao?” đây là vấn đề mà Tô Tiểu Mạt thực thắc mắc, nếu đổi lại là , nếu suốt ngày cứ ở trong cổ bảo này hai mươi năm mà ra ngoài chắc điên mất, từ hồi suốt ngày theo mẹ dạo chơi khắp nơi, chưa bao giờ có lúc ở có định nơi quá lâu, còn cổ bảo này vừa bí vừa thần bí đến đáng sợ, rốt cuộc lúc đó năm đứa trẻ này phải có tâm trạng thế nào mới có thể ở đây thời gian dài như thế?

      “Có đôi khi cũng nghĩ sao mình có thể ở đây lâu như thế, có lẽ nơi này là nơi bọn gắn bó lâu dài, là nơi cho bọn cảm giác an toàn, khiến bọn còn đơn, làm cho trái tim sợ hãi của bọn yên bình trở lại” Trữ Huyễn nhìn về nơi vô định phía xa, sâu kín .

      Tô Tiểu Mạt nhìn vẻ mặt còn tà mị tiêu sái như cũ mà thay vào đó là ưu thương thành lời trong lòng co rút lại, chắc chắn trải qua những chuyện rất ghê gớm nên mới mang nặng ưu thương như thế.

      “Tốt rồi, chúng ta bắt đầu làm việc ”Tô Tiểu Mạt muốn đanh vỡ bầu khí lúc này nên vội vàng , sau đó bắt đầu làm việc.

      Trữ Huyễn hoàn hồn nhìn bóng hình bận rộn của Tô Tiểu Mạt, trong lòng có kiên định, cũng có chút yên bình, cũng rãnh rỗi mà bắt đầu làm việc của mình.

      Hai người rất ăn ý dọn dẹp sạch phòng của Trữ Huyễn, Tô Tiểu Mạt cũng hoàn toàn nhớ được mọi bố trí trong phòng của , ngay cả góc nào có bao nhiêu bụi cũng có thể nhớ được.

      Trữ Huyễn quay đầu thấy Tô Tiểu Mạt lau mồ hôi, lấy từ trong túi ra cái khăn tay, nhàng lau mồ hôi cho .

      Tô Tiểu Mạt ngẩng đầu nhìn cái khăn tay của Trữ Huyễn, sao mấy tên trong cổ bảo này đều thích khăn tay thế nhỉ, “Các bộ ghiền khăn tay lắm sao? Sao ai cũng có thói quen mang khăn tay người thế này?”

      “Ha ha, cái khăn tay này là cướp của Trữ Hạo, tên này là tên cuồng khăn tay, nếu người ấy mà có khăn tay cảm giác giống như có mặc quần áo mà ra đường, ấy phát điên” Trữ Huyễn nhìn
      [​IMG]

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 58.1: TRỮ HẰNG, ĐÚNG LÀ HẾT THUỐC CHỮA

      Tô Tiểu Mạt ngờ Trữ Tích lại thiếu óc hài hước tới thế, đương nhiên là chịu đựng được tính tình kì quái của Trữ Tích, khi nãy còn giống như con dâu bị khinh bỉ, bây giờ lại giống con sư tử nổi giận về phía .

      Tô Tiểu Mạt bị hành động của Trữ Tích dọa sợ, theo quán tình lùi về phía sau mấy bước, khi nãy có chăn che còn miễn cưỡng chịu được, còn bây giờ … ai mà thích nhìn chằm chằm vào người đàn ông trưởng thành mặc quần áo chứ?

      Trữ Tích bị Tô Tiểu Mạt chọc giận tới mất lí trí, cũng quan tâm là mình có mặc đồ hay , chỉ tức giận tiến lại gần Tô Tiểu Mạt.

      Tô Tiểu Mạt càng nhìn Trữ Tích càng hoảng sợ, tên này muốn cường sao? Làm ơn , tuy có từng nhìn lén ba mẹ làm chuyện thiếu nhi nên xem nhưng chưa có kinh nghiệm thực chiến mà, bộ dạng của tên này đúng là hù dọa người khác, Tô Tiểu Mạt vội vàng lùi về phía sau, tính tông cửa bỏ chạy.

      Đột nhiên lạc vào vòng tay mạnh mẽ, sau đó bàn tay to che hai mắt của , thanh thong thả của Trữ Huyễn vang lên, “Tích, ba của cậu thích đàn ông nên cậu cũng cần mới sáng sớm trần như nhộng chạy lung tung, muốn ba tìm nữ nhân cho cậu sao? Hay là muốn nam nhân?”

      Tô Tiểu Mạt nghe Trữ Huyễn vậy khóe miệng giật giật, tên này cũng vừa đâu, độc miệng thua gì Trữ Tích.

      Trữ Tích nghe Trữ Huyễn vậy ngừng bước, ngẩng đầu nhìn khóe mắt híp lại của Trữ Huyễn, lúc này mới phản ứng, mặt đỏ hồng như máu, vội vàng xoay người về phía giường, nhưng nhìn thấy Tô Tiểu Mạt được Trữ Huyễn ôm trong lòng nhịn được mà phát hỏa, “ ba, sao dung túng ta như thế?”

      ấy là người phụ nữ của , tất nhiên là phải che chở rồi, cảnh cáo cậu, sau này được lõa thể trước mặt ấy nữa, còn em muốn xem đàn ông về phòng cởi cho em xem” Trữ Huyễn bá đạo ôm Tô Tiểu Mạt vào trong lòng, bàn tay to vẫn bịt kín mắt của , cảnh cáo Trữ Tích.

      ba, sau này đùng hối hận, tôi được là làm được” Trữ Tích nhìn Trữ Huyễn như thế trong lòng hiểu sao lại tức giận, lại nhìn tấy Tô Tiểu Mạt ngoan ngoãn nép vào trong lòng Trữ Huyễn, hoàn toàn có khí thế
      [​IMG]

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 58.2

      Trữ Huyễn làm xong mọi chuyện, quay đầu nhìn thấy Tô Tiểu Mạt nhìn chằm chằm vào Trữ Tích, nhíu chặt mày lại, sau đó tiến tới gõ đầu của , “Ngắm đủ chưa?”

      Tô Tiểu Mạt thấy đau quay đầu lại, nâng tay xoa đầu của Trữ Huyễn, nhưng bởi vì chênh lệch chiều cao nên cái tay tính xoa đầu Trữ Huyễn của Tô Tiểu Mạt bị bắt lấy, kéo thẳng ra ngoài, “Nếu ngắm xong rồi tiếp tục công việc nào, đúng là thể để em quá rảnh rỗi được”.

      Tô Tiểu Mạt lấy tay còn lại vuốt cái đầu bị Trữ Huyễn gõ đau, muốn rút cái tay kia ra khỏi tay Trữ Huyễn nhưng lại bị nắm chặt, kéo thẳng qua phòng của Trữ Hạo.

      Trữ Tích nghe thấy tiếng của bị đóng lại ngẩng đầu, ngẩn người nhìn chằm chằm cái cửa.

      Tô Tiểu Mạt trợn mắt nhìn cái phòng của Trữ Hạo, đây là phòng ở hay là phòng tập thể hình vậy? phòng Trữ Hạo đích thực là phòng tập thể thao thu , có dụng cụ chèo thuyền này, có xe đạp leo núi, có máy chạy bộ, có máy tập bụng, có xà đơn, hơn nữa còn có bóng rổ, bóng bàn, cầu lông, bóng chuyền, đủ hết cả.

      “Trữ Huyễn này, tôi thấy Trữ Hạo tham gia thế vận hội thể thao là tổn thất rất lớn cho quốc gia đó, nhìn xem, cái gì cũng biết chơi, đúng là kiên tướng thể thao mà” Tô Tiểu Mạt ôm bóng ném vào rổ.

      “Đúng vậy, kĩ thuật bơi của ấy cũng tồi” Trữ Huyễn còn bổ sung thêm.

      “Trời ạ, ta đúng là kiện tướng toàn diện rồi” Tô Tiểu Mạt nhớ tới hôm qua Trữ Hạo thân đồ đen, nhìn cũng quá vạm vỡ, nhưng giờ nghĩ lại nếu và họ xảy ra xung đột người tóm đầu tiên chắc chắn là .

      Trữ Huyễn thấy Tô Tiểu Mạt suy tư cười hỏi, “Sao vậy?”.

      “Tôi thấy mấy em nhà giống y như lời đồn bên ngoài, có ai đơn giản hết” Tô Tiểu Mạt ở cổ bảo này ngày, thấy được cuộc sống chân của bọn họ mà người ngoài thể thấy được, cũng cảm thấy bọn họ hề tầm thường chút nào, nếu sao họ có thể lấy trộm cơ mật của quốc gia để kiếm sống chứ?

      “Hình như em rất tò mò với chúng tôi phải” Trữ Huyễn vòng lên đứng trước mặt Tô Tiểu Mạt, nhìn thẳng vào , đánh giá.

      “Phải là rất tò mò” Tô Tiểu Mạt cũng phủ nhận.

      “Sau này em chỉ cần tò mò mình là được rồi, mấy người kia khỏi” Trữ Huyễn nhìn chằm chằm vào Tô Tiểu Mạt, cười .

      có cái gì để tôi tò mò sao?” Tô Tiểu Mạt nhìn Trữ Huyễn, “ lẽ tò mò là thế nào tán ?”

      “Vấn đề này cũng rất đáng đề tò mò đó, hơn nữa còn có ví dụ minh họa trước mắt em nữa này!” Trữ Huyễn xong cúi đầu hôn lên môi của Tô Tiểu Mạt nhưng tránh thoát được, sau đó đấm bay qua.

      Trữ Huyễn bất ngờ nên kịp tránh, ngực bị trúng quyền của , ôm ngực nhìn Tô Tiểu Mạt, “Em ác quá , sao lại nỡ đánh tàn nhẫn thế chứ?”

      “Đáng đời, bộ dạng của làm tay tôi ngứa, tôi đương nhiên là thể để nó uất ức rồi” Tô Tiểu Mạt thẳng thắng , sau đó bắt đầu quét dọn phòng của Trữ Hạo, “Đừng giỡn nữa, nhanh làm việc , từ hôm qua tới giờ tôi còn chưa được nghỉ ngơi cách đàng hoàn đấy”.

      “Ừ, xong việc và em cùng nghỉ ngơi” Trữ Huyễn lập tức xáp lại, khóe miệng câu lên nụ cười tà mị, ánh mắt nhìn Tô Tiểu Mạt cũng mị hoặc kém.

      Tô Tiểu Mạt nhịn được quăng cho ánh mắt xem thường, tên này ở đâu cũng có thể phát xuân được, thèm để ý tới mà bắt đầu vệ sinh, cũng bắt đầu làm quen với phòng của Trữ Hạo, chờ tới khi quen với cổ bảo này, bắt đầu nhiệm vụ, như vậy có thể rời khỏi chỗ này sớm hơn chút.

      Đột nhiên nhớ đến… “Trữ Huyễn, lời nguyền ba tháng mà Trữ Dã tới là gì vậy?”

      “Đừng sợ, có ở đây có kẻ nào có thể làm hại em, bao gồm cả cái lời nguyền kia” nụ cười của lúc này bịt kín tầng băng lạnh.

      “Có liên quan tới căn phòng ở tầng cùng sao?”Tô Tiểu Mạt cảm thấy cổ bảo này cất giấu nhiều bí mật, nhưng cũng để ý, hoàn thành nhiệm vụ an toàn là tốt nhất.

      “Có số chuyện thể với em lúc này, đợi đến khi thời cơ chín muồi em biết thôi” Trữ Huyễn nhìn Tô Tiểu Mạt, đôi mắt tối lại, “Có số chuyện biết tốt hơn”.

      “Ừ, tôi hỏi” Tô Tiểu Mạt thấy Trữ Huyễn nghiêm túc như thế cũng dám hỏi nhiều, để sau này từ từ vạch trần, hỏi nhiều càng khiến nghi ngờ thôi.

      Tô Tiểu Mạt và Trữ Huyễn nghiêm túc quét dọn sạch phòng của Trữ Hạo, sau đó tiến về phía phòng của Trữ Hằng, vừa mở cửa bước vào nghe thấy có tiếng bước chân, sau đó thấy Trữ Huyễn hấp tấp chạy tới.

      “Hai người vào phòng tôi khi nào?” Trữ Hằng vừa mở cửa ra thấy Trữ Huyễn và Tô Tiểu Mạt dọn dẹp phòng của , Trữ Hằng vội vàng chạy tới ngăn cản hành động của Tô Tiểu Mạt, hỏi.

      “Vừa mới vào”Tô Tiểu Mạt thấy bộ dạng sốt ruột của Trữ Hằng tò mò, trong phòng tên này bộ có cất giấu bí mật muốn người khác biết sao?

      Trữ Hằng nhìn vào tủ quần áo, “ có động vào tủ quần áo của tôi chưa?”

      “Chưa” Tô Tiểu Mạt lắc đầu, nhìn thẳng vào Trữ Hằng chữ, trong mắt hiên lên tia giảo hoạt, nhanh nhẹn nghiêng người lách qua Trữ Hằng, tới tủ quần áo, mở tủ ra.

      “Tô Tiểu Mạt, mau dừng lại” Trữ Hằng thấy Tô Tiểu Mạt mở tủ quần áo của mình vội vàng tiến tới ngăn cản.

      Tô Tiểu Mạt tìm thứ kì lạ của Trữ Hằng nhưng thấy, tới khi mở ngăn kéo ra. nhìn thứ bên trong nhịn được mà cười to ra tiếng.

      Trữ Hằng thấy Tô Tiểu Mạt phản ứng mạnh như thế vội vàng đóng ngăn kéo lại, đẩy Tô Tiểu Mạt cái, cực kì cảnh giác nhìn , “Cười gì mà cười chứ? bảo đừng động vào rồi cơ mà”.

      “Ha ha, Trữ Hằng, bao nhiêu tuổi rồi mà còn mặc quần lót in họa tiết hoạt hình chứ?” Tô Tiểu Mạt cúi đầu nhìn về phía quần của Trữ Hằng, biết bên trong lớp quần tây này có phải là cái quần lót hoạt hình nhỉ? Nghĩ tới hình ảnh kinh điển như thế là nhịn được mà cười to ra tiếng.

      Trữ Hằng thấy Tô Tiểu Mạt cười đến mức ức chế được mở miệng rống to, “Câm miệng, được cười”.

      “Ha ha, Trữ Hằng, mau cởi quần tây ra cho tôi xem thử bộ dạng mặc quần lót hoạt hình của nào” Tô Tiểu Mạt bước lên phía trước, cười gian nhìn Trữ Hằng, tay hướng về phía thắt lưng của .

      Cái tay muốn kéo quần Trữ Hằng bị Trữ Huyễn bắt lấy, “Đừng giỡn nữa”.

      “Tôi có giỡn, tôi chỉ tò mò thôi” Tô Tiểu Mạt bĩu môi nhìn Trữ Huyễn, cực kì bất mãn với việc ngăn cản mình.

      “Nếu em muốn xem về phòng mặc cho em xem” Trữ Huyễn càng nắm chặt tay hơn, “Nếu Trữ Hằng trở lại rồi để nó tự dọn phòng , chúng ta tới phòng của cả”.

      “Nhưng tôi vẫn muốn coi Trữ Hằng mặc quần lót hoạt hình” Tô Tiểu Mạt nhịn được mà quay đầu nhìn bộ dạng quẫn bách của Trữ Hằng, đáng thương hề hề .

      Trữ Hằng thấy vẻ mặt như thế của Tô Tiểu Mạt tức giận, rống lớn, “”.

      ngày nào đó nhất định tôi nhìn được, từ nay trở tốt nhất là lo bảo vệ cái quần của mình , đừng để tôi lột xuống” Tô Tiểu Mạt tin là nhìn thấy được, hôm nay nhìn được ngày khác nhìn.

      “Trữ Hằng, mau vứt hết mấy cái quần hoạt hình ấy , nếu còn để nhìn thấy, nhất định khiến cậu đau tim đó” Trữ Huyễn quay đầu hung tợn với Trữ Hằng.

      ba, đúng là có lương tâm” Trữ Hằng ủy khuất nhìn Trữ Huyễn, có trêu chọc ai đâu chứ, chỉ mặc quần lót hoạt hình thôi mà cũng có tội sao? Sao lại muốn tước đoạt quyền lợi mặc quần hoạt hình của chứ?

      “Cái quần đó so với két sắt của cậu cái nào quan trọng hơn?” Trữ Huyễn híp hai mắt lại nhìn Trữ Hằng hỏi.

      “Hừ, Tô Tiểu Mạt, đều tại hại tôi, cứ chờ mà xem”Trữ Hằng chỉ ngón tay về phía Tô Tiểu Mạt, sau đó xoay người mở ngăn kéo ra, lấy toàn bộ quần họa tiết hoạt hình ra, miệng còn ngừng lèm bèm, “Cả đống này đều là bản số lượng có hạn, sao mà tôi nỡ bỏ chứ?”

      Tô Tiểu Mạt thấy Trữ Hằng vừa ôm đống quần hoạt hình, vừa khóc thương tâm thấy có chút tôi nghiệp, có ngẩng đầu nhìn Trữ Huyễn, “ cho ấy giữ mớ đó lại , cùng lắm tôi nhìn nữa”.
      Last edited by a moderator: 12/7/16
      honglak thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 58.3:

      “Ừ, chỉ cần em ồng ý chỉ nhìn mình mặc thôi là được.” Trữ Huyễn nhìn Tô Tiểu Mạt cười .

      “Được, tôi xem mặc là được rồi chứ gì?” Tô Tiểu Mạt tự tưởng tượng trong đầu hình ảnh bạn Trữ Huyễn nghiệt mặc quần lót hoạt hình, có nghiệt như bình thường nhỉ? Nghĩ tới đây bạn nữ nào đó cũng chờ mong.

      Trữ Huyễn thấy Tô Tiểu Mạt đồng ý với , khóe miệng nhếch lên nụ cười vừa lòng, “Trữ Hằng, nể mặt của Tiểu Mạt Mạt, so đo với cậu.”

      Trữ Hằng nghe Trữ Huyễn thế vội vàng ngừng khóc, ôm đống quần hoạt hình của hung hăng hôn vài cái, sau đó cất vào trong ngăn tủ như cất bảo bối, xoay người nhìn Tô Tiểu Mạt, “Tô Tiểu Mạt, xin sau này đừng váo phòng của tôi nữa, miễn cho ba lấy tiền ra đe dọa tôi.”

      “Chuyện này liên quan gì tới tôi?” Tô Tiểu Mạt khó hiểu hỏi Trữ Hằng, biết sao tên này lại tiền thế nhỉ?



      “Sao mà liên quan tới được?” Trữ Hằng nhíu mày, “Nếu vào phòng tôi quét dọn ai mà biết tôi có quần lót hoạt hình chứ? Nếu động tay động chân ba bực mình sao?”



      “Được, vậy từ nay về sau có đánh chết tôi cũng vào phòng của .” sao tên này có thể ngang ngược thế chứ, nhưng mà Trữ Huyễn cũng quá gian xảo rồi, áp bức Trữ Hằng tới mức này cơ mà.

      “Vậy tốt rồi.” bây giờ Trữ Hằng mới yên tâm, có trời mới biết trong phòng còn cất giấu nhiều bảo bối nữa, nhất định thể để Tô Tiểu Mạt đào ra được, nếu đau lòng tới chết.

      Trữ Huyễn dẫn Tô Tiểu Mạt ra khỏi phòng của Trữ Hằng, Trữ Hằng quay đầu nhìn bóng lưng của Tô Tiểu Mạt lúc mới xoay người, vội vàng chạy tới dưới gối của , lấy cái khăn tay mà hôm qua Tô Tiểu Mạt lau mồ hôi cho bỏ vào túi quần mới chịu theo hai người Trữ Huyễn.

      Tô Tiểu Mạt vào phòng của Trữ Dã, cái phòng này chắc còn xa hoa hơn cả khách sạn năm sao, tên Trữ Dã này người cũng như tên, người có dã tính nhưng lại như gió xuân, mái tóc đen dài phiêu dật ngang vai, ánh mắt u buồn, bạc môi lúc nào cũng nhếch lên ấm áp mềm như cơn gió thổi qua, thân tây trang màu bạc, dáng người tao nhã mà cao quý.

      Bên trong phòng có cái tủ rượu lớn, bên trong là các loại rượu quý, cả căn phòng đều có màu ngân hôi, có quá nhiều đồ dùng trang trí nhưng lại cao nhã vô cùng.



      Tô Tiểu Mạt khỏi tán thưởng, “Tên này biết hưởng thụ.”

      đột nhiên nhớ tới trai cũng là người rất ôn nhu tao nhã, nếu so với Trữ Dã còn ôn nhuận hơn, luôn tốt với .

      Nghĩ tới đây trong lòng khỏi trông chờ ngày hoàn thành nhiệm vụ, vậy là có thể gặp mặt trai rồi, biết bây giờ làm gì nữa?

      “Thế nào, phòng của cả rất xa hoa đúng ?” Trữ Hằng nâng bước tới, nhìn thấy Tô Tiểu Mạt ngẩng người .

      “Ừm, rất phù hợp với ấy.” Tô Tiểu Mạt vừa xoay người thấy Trữ Hằng, sao tên này cũng theo vậy.

      “Cậu có việc gì ở đây à?” Trữ Huyễn nhìn Trữ Hằng, ràng thích thú gì với xuất của , đây là cơ hội bồi dưỡng tình cảm của với Tiểu Mạt, sao tên này theo làm gì?

      “Hoa cỏ bên ngoài xử lí xong rồi, tôi cũng quét dọn sạch , phòng khách cũng dọn gọn gàng, cho nên muốn lên đây xem thử hai người làm xong chưa.” Trữ Hằng hề nháy mắt .

      “Vậy cậu quét lầu ba , tôi và Tiểu Mạt Mạt ở đây đợi.” Trữ Huyễn .

      “Dù sao cũng chỉ còn phòng cả, để tôi giúp hai người, sau đó cùng lên lầu ba quét dọn.” Trữ Hằng xong lướt qua Trữ Huyễn, tới bên cạnh Tô Tiểu Mạt, “Tiểu Mạt Mạt, có biết phòng của cả ngốn hết bao nhiêu tiền của tôi ? Nhìn tiền chảy ra như vậy tim tôi đau tới ba ngày.”

      “Đau tim? Nào giờ tôi chỉ thấy Trữ Tích đau tim thôi, lẽ cũng bị bệnh? có tim sao?” Tô Tiểu Mạt nhìn Trữ Hằng, trêu .

      “Tiểu Mạt Mạt, tôi rất nghiêm túc đo.” Trữ Hằng làm vẻ mặt nghiêm túc nhìn , “Nếu đòi bốn trăm vạn từ tên đại ca hắc ám kia chắc tôi đau lòng chết mất, cho nên vì muốn cảm ơn , tôi quyết định sau này phải làm việc quét dọn cổ bảo nữa, việc đó vẫn do tôi đảm nhận.”

      “Đứa này có tính ngộ giác cao.” Tô Tiểu Mạt thấy tuy Trữ Hằng rất tham tiền nhưng trái tim cũng rất lương thiện và đơn thuần, nhiều lắm cũng chỉ là muốn bảo vệ tiền của thôi.

      mới là đứa , tôi lớn tuổi hơn .” Trữ Hằng cực kì đồng tình với cách gọi như thế của Tô Tiểu Mạt, cho nên kịch liệt phản đối.

      “Lớn tuổi hơn tôi sao? Tôi cao hơn cậu bậc, phải hôm qua mới gọi tôi là mẹ sao?” Tô Tiểu Mạt nhìn Trữ Hằng, tên này dám vì tiềm mà nghiêm mặt gọi là mẹ, nghĩ tới đây Tô Tiểu Mạt lại thấy nếu ngày có tiền chắc tên này sống nổi quá.

      “Tô Tiểu Mạt, tôi trân trọng thông báo cho biết, nếu tôi quyết định để làm việc nhà sau này đứng mơ tôi gọi là mẹ.” Trữ Hằng cũng biết tiếng mẹ hôm qua của rất có tiền đồ, nhưng vì tiền cũng vui vẻ làm, phải chỉ là cách xưng hô thôi sao?

      “Khó lắm nha, dù sao tôi đúng là mẹ củng mà, con ngoan, tơi đây gọi tiếng mẹ nào.” Tô Tiểu Mạt nâng tay khoát vai Trữ Hằng .

      “Được rồi, vậy gọi tiếng là mười vạn.” Trữ Huyễn đảo mắt, vội vàng đáp.

      “Mười vạn?” Tô Tiểu Mạt trợn mắt nhìn Trữ Hằng, sau đó nâng tay cung quyền về phía Trữ Hằng, “ đúng là cái đồ tham tiền, mười vạn đổi lấy mọt tiếng mẹ, tôi cho mười vạn đấm có.”

      bảo tôi gọi là mẹ, tôi tôi gọi càng muốn tôi gọi, nếu muốn thế phải trả tiền chứ!” Trữ Huyễn bị Tô Tiểu Mạt đấm phát vào bụng, vô cùng ủy khuất .

      , tôi phải cho ăn mười vạn đấm rồi sau.” Tô Tiểu Mạt nghe Trữ Hằng thế vội nâng chân lên, đá vào chân của Trữ Hằng, sau đó vung thêm đấm nữa.

      Trữ Hằng trốn qua trốn lại, thấy Tô Tiểu Mạt tính đánh , hơn nữa còn ra tay rất nhẫn tâm vội tránh ở sau lưng Trữ Huyễn, “ ba, Tiểu Mạt Mạt thô lỗ!”

      thích thế.” Trữ Huyễn nhìn Tô Tiểu Mạt vận động, khuôn mặt đỏ bừng lên, môi đỏ mọng có chút cong lên, thoạt nhìn rất động lòng người.

      ba, ấy muốn đánh tôi.” Trữ Hằng nghe Trữ Huyễn thế bức xúc, “ lẽ thấy chết cứu sao?”

      “Đáng đánh.” Trữ Huyễn lách người né ra, đẩy Trữ Hằng ra trước mặt Tô Tiểu Mạt, đứng sang bên, lười biếng tựa vào vách tường, bộ dạng như xem kịch vui, ánh mắt kia vẻ mặt kia đều lộ ra ý nếu đánh mệt nhất định hỗ trợ.

      Trữ Hằng bị Tô Tiểu Mạt rượt chạy khắp phòng, mãi tới khi đuối sức rồi mới vội vàng xin tha, “Tiểu Mạt Mạt, nếu còn buông tha cho tôi có án mạng xảy ra đó, tôi hết sức rồi.”

      “Hừ, tôi muốn nhớ sau này còn dám mở miệng tiền với tôi tôi tha cho đâu.” Tô Tiểu Mạt vung vung nắm đấm .

      “Tiền chính là mạng của tôi, nếu cho tôi đề cập tới tiền vậy đánh , dù sao có tiền tôi cũng sống nổi.” Trữ Hằng ngửa đầu, hướng về phía Tô Tiểu Mạt.

      Tô Tiểu Mạt biết gì luôn, “Vậy tiền và em lựa chọn bên nào?”

      em!” Trữ Hằng dứt khoát trả lời, “Nhưng nếu có tiền bọn họ chờ mà nhặt xác tôi .”

      “Vậy ôm tiền chết !” Tô Tiểu Mạt vừa dứt lời lại vung đấm về phía Trữ Hằng.

      Trữ Hằng đúng là còn sức nữa, tùy ý để đánh, chỉ rên tiếng, quay đầu nhìn , “Nếu như tôi chết tiền cũng mai táng theo tôi.”

      “Mai táng?” Tô Tiểu Mạt lạnh giọng cười, “Mai tàng kiểu gì, đốt cổ bảo này theo à?”

      “Tôi mai tàng nó trong lòng.” Trữ Hằng nhìn về phía Tô Tiểu Mạt, “Nếu có tiền tôi chết đó.”

      “Trữ Hằng, đúng là hết thuốc chữa.” Tô Tiểu Mạt quăng cho Trữ Hằng ánh mắt xem thường, thèm nhìn nữa, xoay người bắt đầu dọn dẹp.
      Last edited by a moderator: 12/7/16
      honglak thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 59: LỜI NGUYỀN BA THÁNG (1)

      Trữ Huyễn đá phát vào mông của Trử Hằng, "Nếu muốn sống cút nhanh chút."

      Trử Hằng quay đầu hung hăng trừng tên ba vô lương kia cái, ghen tị với thái độ của Trữ Huyễn đối với Tô Tiểu Mạt, nhìn cái bộ dạng trân trọng kia kìa, giống như thể chỉ cần Tô Tiểu Mạt bị mất cọng tóc nào bọn họ gặp họa ấy, khổ cái là điển yếu của bị tên vô lương kia nắm được, lúc nào cũng có thể ăn hiếp , nghĩ tới đây thôi thấy hận nghiến răng rồi!

      "Ai tôi muốn sống chứ!" Trữ Hằng bĩu môi lẩm bẩm, sau đó nâng tay kéo Trữ Huyễn qua bên, bản thân bước đến bên cạnh Tô Tiểu Mạt, "Tiểu Mạt Mạt, mình chung ."

      Tô Tiểu Mạt thấy cũng có vấn đề gì, ở chung với bạn này có vẻ tốt hơn ở với Trữ Huyễn, càng ít tiếp xúc càng lún sâu, đến lúc đó cũng quá thương tâm.

      "Ừm, tôi lau chỗ này, lau chỗ này, chúng ta phân công hợp tác, quét tước sạch ." Tô Tiểu Mạt gật đầu, nhìn về phía Trữ Hằng, "Tôi hiểu nổi sao mướn người làm? Bình thường quét dọn cả cái biệt thự này sao?"

      "Phần lớn như vậy, nhưng mỗi khi tới tết tất cả chúng tôi đều phải quét dọn, dù sao nơi này cũng chỉ có năm người tụi tôi thôi, tết tới cũng nên náo nhiệt chút." trong suy nghĩ của Trữ Hằng luôn nhận định nơi này là nhà của bọn họ, là nơi duy nhất có thể bảo vệ sinh mệnh khiến họ sống yên ổn.

      Tô Tiểu Mạt nhìn nụ cười miễn cưỡng môi người kia biết có tâm , nhưng biết trong lòng cất chứa nỗi buồn gì nên cũng nhắc lại, quay đầu tiếp tục công việc.

      Trữ Huyễn đứng bên nhìn Trữ Hằng và Tô Tiểu Mạt ngừng gì đó hai mắt tối sầm lại, sau đó nâng tay lên kéo ra cửa.

      "Sao lại kéo tôi??" Tô Tiểu Mạt khó hiểu nhìn Trữ Huyễn.

      "Để mình tên đó dọn dẹp dưới này là ổn rồi, chúng ta lên lầu ba, Trữ Hằng làm xong tự khắc lên thôi." Trữ Huyễn hề muốn Tô Tiểu Mạt đứng chung với người đàn ông khác dù chỉ là phút, cho dù là em tốt của cũng khó mà lường được thỏ có ăn cỏ gần hang hay . biết suy nghĩ và tính cách của mấy tên trong cổ bảo này, tuy rằng thái độ của họ đối với Tô Tiểu Mạt bây giờ rất kém, nhưng chỉ vài ngày nữa thôi, bọn họ nhất định bị sức quyến rũ độc đáo người hấp dẫn, cho nên bây giờ cần phải ngăn chặn mọi nguy cơ.

      "Trữ Hằng, làm được ?" Tô Tiểu Mạt quay đầu hỏi Trữ Hằng.

      Trữ Hằng vừa định trả lời nhưng nhìn tới cái ánh mắt cảnh cáo của Trữ Huyễn, chỉ dám nuốt lời muốn xuống bụng, rầu rĩ đáp, "Được."

      Tô Tiểu Mạt ngẩng đầu liếc Trữ Huyễn cái, "Vậy chúng ta lên lầu ba ."

      "Ừ." Trữ Huyễn gật đầu, vui vẻ kéo lên lầu ba.

      Trữ Hằng nhìn bóng lưng khuất xa của Tô Tiểu Mạt và Trữ Huyễn thầm bĩu môi, ý cười nơi khóe miệng cũng thu lại, rầu rĩ bắt đầu quét dọn vệ sinh.

      Lầu ba của cổ bảo được trang trí giống như lầu hai, nhưng vì lí do ít người ở nên các phòng lầu ba đều có ai dùng, rất nhiều phòng phủ kín bụi.

      Tô Tiểu Mạt thấy Trữ Huyễn hề có ý định mở cửa phòng tò mò, "Chúng ta quét dọn căn phòng đó sao?"

      "Căn phòng đó cần quét dọn." Trữ Huyễn nhìn vẻ mặt tò mò của , cười ,"Khi lão nhân còn sống rất hay ra ngoài, năm ông ta ở lại đây chưa tới ba tháng, mỗi lần về đền mang nữ

      [​IMG]

      CHƯƠNG 59.2

      “Hai người quét dọn xong rồi sao?” nhắc Tào Tháo là Tào Tháo tới liền, Trữ Hằng vừa lúc lên lầu ba, về phía Tô Tiểu Mạt, thấy cười vui vẻ như thế cũng cười hỏi.

      Trữ Huyễn quay đầu nhìn Trữ Hằng chằm chằm như muốn ăn sống nuốt tươi .

      Trữ Hằng đưa ánh mắt nghi ngờ về phía Trữ Huyễn, “ ba, sao lại nhìn tôi như vậy?”

      “Có đôi khi nhiều quá rất hại thân.” Trữ Huyễn lạnh lùng , sau đó nắm tay Tô Tiểu Mạt lướt qua Trữ Hằng.

      Trữ Hằng khó hiểu gãi đầu, nhìn theo bóng lưng của Trữ Huyễn, “Tôi làm sao chứ?”

      xong cũng theo chân bọn họ xuống lầu.

      Tô Tiểu Mạt nhìn sườn mặt của Trữ Huyễn, ngũ quan tuấn mĩ, nụ cười mê người, đôi mắt hoa đào phóng điện mê chết người, thoạt nhìn nghiệt vô cùng, ngón tay có lực siết chặt tay , khiến có thể cảm nhận được ôn nhu của .

      Tô Tiểu Mạt nghĩ, nếu, gặp ở cổ bảo này, nếu gặp con phố nào đó, có lẽ bọn họ cũng giống như hôm nay.

      biết vì sao Trữ Huyễn lại thích , nhưng hiểu được hai người có khả năng đến với nhau, cúi đầu nhìn hai bàn tay đan vào nhau, biết phải cái gì nữa.

      biết qua bao lâu ba người xuống lầu, Trữ Huyễn ấn Tô Tiểu Mạt xuống sô pha, bật ti vi, “Em ngoan ngoãn ngồi đây xem ti vi, làm xong cơm gọi em.”

      xác định cần tôi hỗ trợ sao?” Tô Tiểu Mạt có chút nghi ngờ hỏi.

      !” Trữ Huyễn làm như thấy ánh mắt nghi ngờ của , quay đầu trừng mắt Trữ Hằng cái, sau đó mới chịu đứng dậy thẳng xuống bếp.

      “Rốt cục gì với ba vậy? Sao ấy lại nhìn tôi như thế?” Trữ Hằng khó hiểu hỏi Tô Tiểu Mạt.

      “Tôi cũng chỉ kể những gì kể cho tôi về lịch sử xuống bếp hào hùng của Trữ Huyễn thôi mà.” Tô Tiểu Mạt vừa chuyển kênh vừa thản nhiên

      ti vi phát ra tin tức, “Theo thông tin vừa mới nhận được, hôm nay, tổng giám đốc của tập đoàn Kim Vũ, Tiêu Nghị qua đêm cùng , có tin đồn rằng kia chính là ngôi sao mới của Kim Vũ, Lý Vân Nhi, tối qua Tiểu tổng cùng Lý tiểu thư vào khách sạn tới sáng hôm nay mới cùng bước ra, theo nhận định của số người, bọn họ xác định quan hệ, ít ngày nữa có chuyện tốt.”

      ngờ Tiêu tổng kia lại thích loại phụ nữ như vậy.” Trữ Hằng vừa nghe thấy tin tức hừ hư .

      Tô Tiểu Mạt ngơ ngác nhìn cái hình chụp bé tí ti ti vi, nghe thấy tin tức kia, cái tay cầm điều khiển ti vi cũng siết chặt, khóe miệng nhếch lên, trong lòng nổi cơn tanh bành, nhưng nghe thấy Trữ Hằng như thế, mới ý thưc được bản thân thiếu chút nữa kềm chế được cảm xúc, hít sâu hơi, quay đầu nhìn Trữ Hằng, “Vì sao lại vậy?”

      “Người đàn bà kia

      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :