1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mẹ kế nằm vùng, con phúc hắc - Nịnh Mông Tiếu (58.3) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 54: VỎ QUÝT DÀY CÓ MÓNG TAY NHỌN


      Tô Tiểu Mạt cũng thèm để ý tới Trữ Hằng, chỉ mở to hai mắt nhìn ánh mắt phun lửa của Trữ Tích xuyên qua lớp kính, giây phút môi dán chặt vào môi , ngọn lửa trong mắt cũng ngừng cháy, đồng thời mở to hai mắt nhìn .


      Trữ Hạo và Trữ Dã thấy Tô Tiểu Mạt hành động như thế quay mặt nhìn nhau, sau đó đồng loạt nhìn về phía Trữ Huyễn.


      Trữ Huyễn cũng chỉ nhìn chằm chằm vào hai người hôn nhau kia, hai mắt lạnh như băng, chỉ cần Trữ Tích vừa hết đau tim lập tức kéo Tô Tiểu Mạt vào lòng, sau này cho làm nhưng chuyện như vậy nữa.


      Môi của Tô Tiểu Mạt xẹt qua cánh môi cắn chặt của Trữ Tích , cánh môi vốn trắng bệt bị Trữ Tích cắn đến sưng đỏ, vừa rồi còn điên cuồng hò hét làm loạn, còn đột nhiên phát bệnh, đau tới mức chịu nổi, bây giờ bị Tô Tiểu Mạt hôn lại rơi vào trạng thái ngơ ngác, trong lúc nhất thời quên mất phản kháng giãy dụa.


      cũng có động tác dư thừa nào, chỉ xẹt cánh môi của mình qua môi của Trữ Tích, nhìn Trữ Tích chậm rãi bình tĩnh trở lại nhìn chăm chú vào hai mắt của , “Ngoan, thả lỏng…”


      Trữ Tích lại hoảng hốt lần nữa, chỉ nhìn Tô Tiểu Mạt chằm chằm, thanh của giống như ma chú mê hoặc thần trí của , muốn giãy, muốn phản kháng nhưng cơ thể của lại tự chủ được mà nghe lời , nhàng trầm tĩnh trở lại.


      Tô Tiểu Mạt nhìn bộdạng bé ngoan nghe lời tại của Trữ Tích, lại nhớ tới khi tỉnh táo mọn ra sao, đúng là rất khó liên tưởng đây là cũng người, đúng là trong ngoài bất nhất!


      Giờ phút này bởi vì đau đớn nên trong mắt ngập nước, cánh môi sung đỏ giống như bị người khác chà đạp, trong mắt bịt kín tầng sương mù mông lung, sắc mặt tái nhọt hơn bình thường rất nhiều khiến thoạt nhìn có chút điềm đạm đáng .


      Tô Tiểu Mạn nhịn được mà đau lòng, nắm lấy cái tay đặt lên ngực của nhàng mà nắm chắt, nhìn thẳng vào , khoảng cách gần trong gang tấc khiến có thể cảm nhận ràng từng nhịp thở của : “Nghe lời tôi, chậm rãi hít vào”


      Trữ Tích có thể nhìn thấy bộ dáng chật vật của chính mình trong mắt Tô Tiểu Mạt, nhịn được mà cuối đầu xuống, dám nhìn thẳng vào , “ . . . tránh ra”


      “Nếu nghe lời có tin là tôi ‘làm’ tại chỗ luôn ?”Tô Tiểu Mạt thầm thở dài, tính tình của tên này đúng là quật cường, hồi nãy còn nhu nhược dễ thương chút, bây giờ liền trở mặt.


      dám?” Trữ Tích lập tức ngẩng đầu trừng Tô Tieru Mạt, tim tiếp tục đau.


      nghĩ tôi có dám ?”Tô Tiểu Mạt xong liền đẩy Trữ Tích cái, chợt nghe ‘rẹt’ tiếng, khoảng áo sơ mi của Trữ Tích bị xé lộ bộ ngực trắng nõn.


      “Này Tô Tiểu Mạt, coi tôi là khí sao?” Trữ Hằng tức tới giơ chân, nhìn hành động thô lỗ của Tô Tiểu Mạt, thấy động tay động chân với Trữ Tích trong lòng rất khó chịu, biết là vì Trữ Tích hay vì Tô Tử Mạt nhưng bây giờ chỉ biết rất muốn lôi Tô Tiểu Mạt ra khỏi người của Trữ Tích.


      “Mấy người biết thời thế tới vậy sao?Bộ thây tôi làm chính à? đúng là ngoại trừ tiền ra đối với chuyện khác đều chậm chạp như nhau” Tô Tiểu Mạt ngẩng đầu quăng cho Trữ Hằng ánh mắt xem thường, cực kỳ bất đắc dĩ .


      ai ngu ngốc?” Trữ Hằng có chút nóng nảy tiến lên phía trước, xắn tay áo lên, xoa tay, tư thế giống như muốn nếu Tô Tiểu Mạt còn thêm câu nào nữa khách khí.


      Nhưng mà chưa kịp tới gần Tô Tiểu Mạt bị Trữ Huyễn kéo qua bên, “Trữ Hằng, cậu muốn hai mươi vạn nữa sao? quan tâm tới đống tiền của cậu nữa à?” Trữ Huyền dùng tay vòng qua cổ Trữ Hằng, nhanh chậm .


      Trữ Hằng nghe thế rùng mình cái, vội vàng cười, “ ba, sao lại thế chứ, cần, đương nhiên là cần rồi!”


      “Vậy hồi nãy cậu muốn làm gì?”Trữ Huyền nhìn Trữ Hằng.


      làm gì hết, tôi chỉ muốn vận động gân cốt thôi”
      Trữ Hằng vội vàng xua tay lung tung, khoa tay múa chân sung sướng, động tác buồn cười miễn bàn.


      Tô Tiểu Mạt biết Trữ Hằng làm gì mình, cúi đầu nhìn chằm chằm Trữ Tích, tay của trượt vào lồng ngực của Trữ Tích, làn da rất tinh tế, sờ vào cứ ngỡ như là tơ lụa, rất xúc cảm, nhưng mà rất gầy, có tí thịt nào cả, Tô Tiểu Mạt nhịn được mà nhíu mày, “Này, sau này ăn nhiều chút, tí thịt cũng có, sờ rất đau tay.”


      . . .” Trữ Tích chưa từng bị ai làm như thế, lòng bàn tay của xẹt qua thắt lưng của truyền tới cảm giác tê dại, khiến nhịn được mà run lên.


      “Tôi sao?” Tô Tiểu Mạt cũng chỉ muốn dạy dỗ chút mới dùng tới chiêu này, nhìn khuôn mặt trắng hồng của Trữ Tích bịt kín tầng đỏ ửng, sắc mặt có chút tức giận, khiến nhịn được muốn đùa chút, miệng bất giác câu lên chút, cực kỳ đáng khinh áp mặt vào , giọng hỏi.


      “Tôi. . .. . .” Trữ Tích thấy Tô Tiểu Mạt giống như lại muốn hôn trái tim nhảy dựng, cuối cùng bất đắc dĩ thỏa hiệp, “Tôi nghe .”


      “Ừ, ngoan” Tô Tiểu Mạt nãy giờ chỉ chờ câu này của Trữ Tích, cái tay giữ cái ót của vuốt ve tóc giống như thưởng cho ngoan ngoãn, sau đởn nụ cười sáng lạn, “Nghe lời tôi, hít vào. . .”


      Trữ Tích nhắm mắt lại nhìn Tô Tiểu Mạt nhưng vẫn làm theo lời , bắt đầu chậm rãi hít vào.


      “Ừ, chính là như vậy, sau đó chậm rãi thở ra. . .” Tô Tiểu Mạt bây giờ giống như y tá kiên nhẫn, cẩn thận chăm sóc bệnh nhân.


      Trữ Tích giống như đứa trẻ nghe lời, theo từng tiếng hô của Tô Tiểu Mạt mà hít vào thở ra, mãi tới khi hô hấp của ổn định trở lại, tim cũng còn đau nữa.


      Trữ Hằng nhìn cảnh tượng trước mặt thấp giọng với Trữ Huyền đứng bên cạnh , “ ba, cái này có phải là vỏ quýt dày có móng tay nhọn ?Tên nhóc Trữ Tích kia nhìn bên ngoài rất yếu đuối nhưng bên trọng lại rất mạnh mẽ, nhưng Tô Tiểu Mạt xuất mã nó lại ngoan ngoãn đầu hàng.”


      “Im !” Trữ Huyền chờ Trữ Hằng cảm thán xong lạnh lùng ngắt lời, sau đó nhanh nhẹn tiến lên kéo Tô Tiểu Mạt lên bá đạo ôm vào trong lòng, “Đến giờ ăn sáng rồi”.
      Last edited by a moderator: 26/4/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 55: BỊ ĐÁNH TỚI NGU LUÔN RỒI HẢ?

      Tô Tiểu Mạt thấy tim của Trữ Tích đập ổn định trở lại, sắc mặt cũng đau đớn như khi nãy cảm thấy mọi cố gắng của mình cũng uổng phí, nhưng chưa kịp đắc ý, đanh muôn kéo Trữ Tích dậy Trữ Huyễn bất thình lình từ phía sau ôm vào lòng, trực tiếp kéo lại bàn ăn.

      Trữ Hằng thấy động tác đó của Trữ Huyễn cười gian, sau đó ngồi xuống bên cạnh Trữ Tích, hứng thú nhìn cánh môi sưng đỏ của còn dính chút bọt nước, “Tích này, chút tiền đồ ngươi cũng có là sao, mói có như vậy mà bị Tô Tiểu Mạt đè nén tới như thế, khi nãy ta hôn nhóc nhóc liền hết đau tim, sớm biết ta lợi hại như thế mệt mỏi mỗi khi nhóc phát bệnh rồi, sau này cứ tìm ta tới cắn miệng nhóc là được rồi, phải nào?”

      “Đừng chuyện với tôi” Trữ Tích nghe Trữ Hằng thế trong lòng rất phức tạp, biết trả lời thế nào, chỉ giãy dụa đứng lên.

      Trữ Hằng nhìn bộ dạng quật cường của Trữ Tích bất đắc
      [​IMG]

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 56: ĐÚT CHO TÔI



      “Tôi cứ thích phá đấy, làm gì được tôi?” Trữ Tích quay đầu trừng mắt nhìn Trữ Huyễn.

      “Cậu…” Trữ Huyễn cũng biết gì, muốn đứng lên nện cho Trữ Tích vài phát nhưng lại nhìn thấy Tô Tiểu Mạt bưng cái bát từ nhà bếp ra, miệng bất giác gợi lên ý cười, nâng tay vỗ vai Trữ Tích, thấp giọng , “Tốt nhất là nên ngoan ngoãn cho , nếu đừng trách tại sao đá cậu ra ngoài”.

      “A, đau quá!” Trữ Tích
      [​IMG]

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      CHƯƠNG 57.1: LÀ NỮ LƯU MANH

      no rồi” từ nãy tới giờ Trữ Dã vẫn chưa câu nào chỉ cúi đầu ăn bữa sáng, sau khi tao nhã dùng cơm xong buông dao nĩa, lau miệng, đứng dậy về phòng.

      Trữ Hạo cũng thế, hoàn toàn để ý tới tiếng gào khóc thảm thiết của Trữ Hằng, đứng dậy, theo Trữ Dã.

      Trữ Tích cũng ăn xong, đứng dậy, “Tôi về phòng nghỉ ngơi đây, chỗ này dọn dẹp ”.

      “Này, các người có ý gì vậy? Ngáy nào cũng như ngày đó, ăn xong là vỗ mông , để lại bãi chiến trường cho tôi dọn dẹp” Trữ Hằng thấy bọn họ đều hết, u oán thôi, “Vất vả lắm mới có người chia sẻ công việc với tôi vậy mà chưa gì hết bị Trữ Huyễn bảo hộ, thể động vào, mấy người có thấy quá đáng hả?”

      Trữ Tích đương nhiên để ý tới những lời càm ràm của Trữ Hằng, bây giờ trong lòng rất rối loạn, nâng tay vuốt ve lồng ngực của mình, ngực vẫn còn vươn độ ấm của Tô Tiểu Mạt, sắc mặt liền trầm về phòng.

      Trữ Hằng bất đắc dĩ đứng dậy thu dọn bát đũa, nhịn được mà thở dài hơi, số đúng là số con rệp mà! Ngẩng đầu nhìn mớ hỗn độn trong phòng khách, được, nhất định thể để bị bốc lột thế này mãi được, phải đòi hai mươi vạn của ba.

      Nghĩ tới đây niềm tin của trở lại, cực kì nhanh nhẹn thu dọn bát đũa sau đó rửa sạch.

      Tô Tiểu Mạt bị Trữ Huyễn kéo vào phòng của , đây là lần đầu tiên từ khi bước chân vào cổ bảo tiến vào phòng của mấy em nhà bọn họ.

      Phòng của Trữ Huyễn rất cách điệu, phải theo phong cách châu Âu mà có chút cổ điển, thoạt nhìn chỉnh tề gọn gàng lại mông lung.

      To Tiểu Mạt cẩn thận đánh giá phòng Trữ Huyễn, thuộc lòng mỗi góc khuất trong phòng đề phòng sau này có lẻn vào đây còn biết chỗ mà thân.

      Trữ Huyễn nắm tay của Tô Tiểu Mạt, kéo vào lòng, Tô Tiểu Mạt bị kéo cái té xuống giường, thân thể vừa chạm tới nệm liền lắc lư vài cái, còn chưa kịp phản ứng gì Trữ Huyễn đè lên, giam giữa giường và lồng ngực rộng lớn của .

      muốn làm gì?” Tô Tiểu Mạt cảnh giác hỏi Trữ Huyễn.

      Trữ Huyễn cũng trả lời, khóe miệng gợi lên nụ cười tà mị, sau đó cúi đầu hôn lên môi của Tô Tiểu Mạt, từ từ nhấm nháp.

      Hai mắt của Tô Tiểu Mạt trừng lớn nhìn cặp mắt hoa đào híp lại của Trữ Huyễn giống như muốn dụ hoặc , cũng có bao nhiêu động tác thừa, mười ngón tay đan chặt vào tay khiến thể nhúc nhích, môi chạm vào môi triền miên thôi.

      Tô Tiểu Mạt nghĩ, đây là lần đầu tiên bị người đàn ông hôn môi ôn nhu như thế, nụ hôn đầu tiên của cũng phải cho ca ca mà là cho Trữ Tích, nhưng nụ hôn kia là vì cứu , trong ngày mà hôn ba người, Trữ Tích, Lưu Tà, Trữ Huyễn, nhưng Trữ Tích là do cường , Lưu Tà và Trữ Huyễn là cường .

      Tâm tình của Tô Tiểu Mạt có chút rối bời, chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ thôi, vậy sao mới tới đây có ngày mà dây dưa với nhiều đàn ông như thế!

      Trữ Huyễn khó chịu khi thấy Tô Tiểu Mạt thất thần nên dùng răng nanh khẽ cắn môi của , trong lúc nhất thời trong miệng hai người tràn ngập mùi máu tươi.

      Tô Tiểu Mạt chỉ cảm thấy môi tê rần hoàn hồn, tức giận nhìn Trữ Huyễn, trừng , muốn mở miệng chuyện lại bị Trữ Huyễn thừa cơ mà đưa đầu lưỡi vào dây dưa với .

      Tô Tiểu Mạt cảm thấy mình sắp hít thở thông rồi, toàn thâm còn chút sức lực, Trữ Huyễn đột nhiên gây ra cho kích thích như thế khiến cả người mềm nhũn, tùy muốn làm gì làm, hôn càng lúc càng sâu, mãi tới khi hai người đều còn khí lực Trữ Huyễn mới chịu bỏ ra.

      vừa lòng nhìn cánh môi ướt át của Tô Tiểu Mạt, ý cười miệng càng thêm tà mị, cúi đầu khẽ cắn vành tai của Tô Tiểu Mạt, “Sau này cho phép của tôi, em được tùy tiện hôn người khác, biết ?”

      “Tại sao tôi phải nghe lời ?” Tô Tiểu Mạt nghiêng đầu né tránh cái môi an phận của Trữ Huyễn, lạnh lùng .

      “Bởi vì từ nay về sau em là người phụ nữ của , là người phụ nữ của mình ” Trữ Huyễn ôm chặt Tô Tiểu Mạt vào lòng, trịnh trọng tuyên bố. ()

      Tô Tiểu Mạt nghe Trữ Huyễn vậy nhướng mày, nhìn thẳng vào mắt , hai người trầm mặc , chỉ nhìn nhau như thế hồi, Tô Tiểu Mạt ‘phì’ tiếng cười ra, “Thôi được rồi, đừng có giỡn như thế chứ, tôi dễ dụ thế đâu”.

      Hai mắt Trữ Huyễn xẹt qua tia sáng, tay ôm chặt Tô Tiểu Mạt, “Em nghĩ nãy giờ giỡn sao?”

      lẽ ?” Tô Tiểu Mạt nhíu mày, vẻ mặt ràng tin, “ đừng quên tôi là mẹ kế của , cho dù lão nhân
      [​IMG]

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 57.2:

      Trữ Hạo ngờ Tô Tiểu Mạt những giận mà còn bình tĩnh khích câu, nhíu mày lại, xoay người về phòng.

      Tô Tiểu Mạt nhìn bóng lưng rời của Trữ Hạo nhịn được lau mồ hôi lạnh, trong cổ bảo này ngoại trừ Trữ Dã thoạt nhìn dễ gần, ra cũng là dạng người với Trữ Hạo, trần ngập hoài nghi với , xem ra sau này làm chuyện gì cũng phải cẩn thận chút, trăm ngàn lần thể bại lộ.

      Nhớ tới chuyện Trữ Hạo khi nãy, trong lòng thầm oán, Trữ Huyễn chết tiệt, sao lại với bọn họ như vậy chứ?

      cũng nán lại lâu, tính thẳng lên lầu ba nghe thấy thanh dễ nghe, "Tô Tiểu Mạt, đợi chút".

      Tô Tiểu Mạt cúi đầu, tay vịn cầu thang, tay chống cằm nhìn Trữ Hằng bước về phía .

      " gọi tôi có việc gì sao?" Tô Tiểu Mạt nhìn về cái mặt viết to bốn chữ có việc muốn nhờ.

      "Tiểu Mạt Mạt à, chuyện quét dọn vệ sinh tuy là ba giúp làm nhưng cũng nên ngồi đúng nè, còn chuyện vũ khí mà giao dịch với tôi bắt đầu tính kể từ ngày hôm nay" Trữ Hằng bắt đầu cằn nhằn liên miên với Tô Tiểu Mạt.

      "Được thôi, muốn tôi quét dọn tiền Trữ Huyễn cho phải chia cho tôi nửa" Tô Tiểu Mạt vui vẻ nhận lời, "Hơn nữa số vũ khí kia chẳng phải tôi là mười ngày sao? yên tâm , viên đạn tôi cũng thiếu đâu"

      "Nhưng mà gấp mười lần số vũ khí mà dùng phải là con số , hơn nữa vũ khí của tôi đều rất đắc tiền, muốn mua cũng phải có quan hệ" Trữ Hằng có chút tin tưởng Tô Tiểu Mạt có thể giao đủ số vũ khí kia, nghĩ tới chuyện này liền lo lắng.

      "Tôi biết mà, cứ yên tâm" Tô Tiểu Mạt bắt đầu kiên nhẫn, sau đó thẳng lên lầu ba.

      Trữ Hằng nhìn bóng lưng rời của Tô Tiểu Mạt, "Còn nữa, mặc kệ muốn thế nào tôi cũng chia cho mười vạn của ba cho đâu"

      "Tùy " Tô Tiểu Mạt trả lời ngắn gọn, sau đó trở về phòng của mình, nhìn vết máu sàn, lại nhìn cái nệm cũng dính máu, liền lột sạch đem giặt.

      lát sau nghe thấy tiếng xe, Tô Tiểu Mạt bước tới bên cửa sổ nhìn ra thấy chiếc xe thể thao màu đen chạy ra khỏi cổ bảo, chắc là Trữ Hạo và Trữ Dã ra ngoài mua vật liệu sửa nhà rồi.

      Bậy giờ trong nhà chỉ còn Tô Tiểu Mạt, Trữ Hằng, Trữ Huyễn và Trữ Tích, vậy nên ra tay với ai trước đây? Trữ Tích nhìn bề ngoài nhu nhược nhưng rất kiên cường lại thông minh, Trữ Huyễn vừa nhìn biết là rất giảo hoạt, tuyệt đối rất khó cạy miệng, Trữ Hằng thoạt nhìn chỉ biết nghĩ tới tiền nhưng khôn khéo hơn bất cứ ai, nhưng đó chỉ là với nhưng chuyện liên quan tới tiền thôi, còn những chuyện khác cực kì chậm chạp, nghĩ tới đây Tô Tiểu Mạt quyết định xuống tay với Trữ Hằng trước.

      Mãi tới khi nghe thấy tiếng đập của Tô Tiểu Mạt mới hoàn hồn, tiến lên mở cửa thấy Trữ Huyễn thay bộ quần áo nhàng mặc ở nhà đứng chờ ngoài cửa, thân thể của lười biếng tựa vào cửa phòng, trong mắt tràn đầy ý cười nhìn Tô Tiểu Mạt.

      "Có vào
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :