1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mẹ kế của Lọ lem - Oa Qua Oa (20)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 26

      Editor: miemei


      Ân Á Minh dĩ nhiên đưa Vu Kiều về căn nhà sống cùng với cha mẹ, đêm hôm dắt người đầy vết thương về, khó tránh khỏi bị hỏi này hỏi kia, căn nhà riêng trong thành phố, gần công ty thôi, bình thường công việc bận quá ở lại đó, hôm nay vừa vặn có thể cho Vu Kiều ở nhờ.

      đường trở về Ân Á Minh gọi cho bác sĩ của gia đình, bảo ông ấy qua chuyến, vết thương của Vu Kiều nặng nặng, cũng , gãy xương nội thương, chỉ là vết thương ngoài da mà thôi, tìm chuyên gia đến xử lí chút là được, cần phải đặc biệt đến bệnh viện.

      Vu Kiều bên xoa mặt bên nhìn người đàn ông bên cạnh, ngoài người trong nhà và Quý Huy, đây vẫn là lần đầu tiên cảm thấy còn có đàn ông có thể đem đến cho cảm giác an toàn, người này giúp hai lần, lần trước có thể mời bữa cơm liền cho qua rồi, mà lần này là có ơn cứu mạng nha, biết mấy tên kia bắt để làm gì, nhưng hậu quả suy nghĩ chút là biết thôi, thể nào đơn giản như là mời uống trà đâu.

      cúi đầu suy nghĩ, rốt cuộc phải trả ơn cho người này như thế nào mới được, đưa tiền ư? Người này cũng đâu thiếu tiền, toàn bộ tiền của có đặt trước mặt ta cũng đủ để ngắm đâu.

      Hơn nữa đoán chừng, nếu như nhắc đến tiền người đàn ông này chắc chắn tức giận.

      Thực ra biết, Ân Á Minh cứu cũng chỉ là trùng hợp gặp phải thôi, sau đó nhìn vừa mắt nên giúp đỡ, chứ phải muốn trả ơn nên mới cứu, nhưng trong lòng áy náy, có lẽ đối phương cảm thấy đây phải là chuyện lớn gì, nhưng đối với là chuyện vô cùng lớn nha.

      Haiz, phải làm thế nào mới tốt đây……

      Rất nhanh xe liền đến chỗ ở của Ân Á Minh, khu căn hộ cao cấp ở trung tâm thành phố, rất gần công ty của Ân Á Minh, cũng rất an toàn, còn rất tiện lợi, xung quanh cái gì cũng có.

      Vu Kiều ngồi xe chỉ lo xoa mặt cũng để ý, vào khu căn hộ mới phát ánh mắt của bảo vệ nhìn hơi lạ, trong lòng nhìn cái gì mà nhìn, là bất lịch ! Nhưng khi vào thang máy nhìn thấy tấm gương trong đó mới biết dáng vẻ giờ của mình chật vật biết bao nhiêu, hèn gì chàng bảo vệ nhìn chằm chằm.

      Chỉ đơn giản là tóc tai bù xù gì, còn buộc đuôi ngựa, phía có rất nhiều tóc bị bới ra, rối như nùi cỏ vậy, miễn bàn có bao nhiêu khó coi, má bên phải bị sưng rồi, phù cả lên, mắt phải cũng bị chèn đến , cả khuôn mặt đều bị lệch .

      Ân Á Minh còn ngủ giấc biến thành đầu heo, bây giờ có khá hơn cái đầu heo chỗ nào đâu? vừa mới bị đánh, xoa nửa ngày trời cũng phát ra mình bị sưng thành thế này, cũng là say mất rồi.

      Vu Kiều cảm thấy tất cả những cái xấu trong cuộc đời đều tập trung hết vào ngày hôm nay, cái tên Ân Á Minh này vừa rồi sao nhắc chứ, tốt xấu gì cũng để cho chỉnh trang chút rồi mới xuống xe.

      Ân Á Minh nhìn Vu Kiều nhướn mày trợn mắt với tấm gương trong thang máy vẻ mặt như thấy ma rất muốn cười, “Da thịt của em cũng mềm quá đấy, bị tát cái sưng lên như vậy rồi, từ đến lớn chắc chưa từng bị ai đánh qua chứ gì?”

      Vu Kiều cạn lời nhìn Ân Á Minh, tên này có biết tán gẫu thế, cái gì gọi là từ đến lớn chưa từng bị ai đánh qua hả, xin hỏi cảm thấy bị đánh qua mới tính là cuộc sống hoàn chỉnh hay sao?

      Thế là nhịn đau nhếch khóe miệng : “Sao nghe giọng điệu của có vẻ như kinh nghiệm rất phong phú vậy.”

      “Lúc

      [​IMG]

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 27

      Editor: miemei


      Ân Á Minh giải thích với bác sĩ Tần cả ngàn lần, phải đánh, vô cùng xác thực, có sở thích đánh phụ nữ, còn bảo hai vệ sĩ làm chứng, rằng chỉ thấy chuyện bất bình nên giúp đỡ thôi, phải đánh, mà là cứu người ta.

      Bác sĩ Tần mặt đầy vẻ tin, vệ sĩ đều là người của Ân Á Minh, ông cảm thấy thái độ có chết cũng chịu nhận của Ân Á Minh cực kỳ tốt, đánh rồi chính là đánh rồi, sao còn chịu nhận chứ, đây ràng là dấu tay của Ân Á Minh mà.

      Cuối cùng Ân Á Minh hết cách, chỉ có thể kéo bác sĩ Tần đến chỗ Vu Kiều: “Em cho bác sĩ Tần nghe , là ai đánh em.”

      “Sao thế?” Vu Kiều nhe răng trợn mắt, da đầu mới bôi thuốc, rất đau, mặt sưng nên miệng cũng thể mở quá to, vừa nhếch lên đau, chảy cả mồ hôi, còn muốn gội đầu tắm rửa cơ, nhưng bác sĩ Tần , tắm có vấn đề, gội đầu được, may mà bây giờ trời lạnh, miễn cưỡng cũng có thể nhịn đươc.

      Ân Á Minh giơ tay phải của mình cho Vu Kiều xem, ngón giữa của cũng vừa vặn đeo chiếc nhẫn bằng ngọc xanh, đây là vật tổ truyền, mang đến vận may, mẹ của vẫn luôn bảo đeo vào cho tháo ra.

      “Tay của kẻ đánh em có đeo nhẫn, đúng lúc tôi cũng có đeo, tay của bọn tôi hình như cũng hơn kém nhau bao nhiêu.” rồi Ân Á Minh còn giơ tay đặt bên má phải của Vu Kiều so sánh, “Quả khác nhau mấy.”

      “Sau đó bác sĩ Tần liền là do tôi đánh em!” Ân Á Minh cảm thấy mình quả còn oan hơn cả Đậu Nga, sao có thể đánh phụ nữ chứ, còn đánh hung tàn như thế nữa, gương mặt đối với trẻ mà rất quan trọng nha.

      “Phụt.” Vu Kiều bật cười, nhưng ngay lập tức lại nhe răng trợn mắt, cười cái thôi đầu và mặt đều đau đến chết sống lại, tốt mà, chưa từng bị đánh qua, xưa nay đều biết bị tát cái lại nghiêm trọng như thế, hay là do thể chất của đặc biệt?

      khẽ xoa mặt với bác sĩ Tần: “Chú hiểu lầm rồi bác sĩ Tần, cháu vừa gặp phải kẻ xấu, là Ân Á Minh cứu cháu, ấy có đánh cháu, chúng cháu cũng báo cảnh sát rồi, ngày mai cháu cho lời khai, chú đừng vu oan cho người tốt nhé, ấy là ân nhân cứu mạng của cháu đấy, chú vu oan ấy như vậy, sau này ấy gặp tình huống như thế này sao còn dám cứu người nữa chứ.” Vu Kiều nhướn mày nháy mắt đùa.

      ?” Trong lòng bác sĩ Tần cũng khéo quá , sao cứ y như quay phim truyền hình ấy, “Vậy hai đứa cũng khá có duyên đấy, hùng cứu mỹ nhân nhé.” Ông xem xét tỉ mỉ nửa mặt bên trái của Vu Kiều, tuy bị bên phải kéo lại nhìn có chút lệch, nhưng nhìn hình dáng tổng thể từ phía bên trái vẫn nhìn ra được, là người đẹp vô cùng tiêu chuẩn, “Ừm, quả hùng cứu mỹ nhân, người khá là xinh đẹp.”

      Vu Kiều & Ân Á Minh: “……”

      Bác sĩ Tần cũng biết bị xúc động đụng phải công tắc kì lạ gì, ông đột nhiên hăng hái dạt dào hỏi Vu Kiều: “Cháu tên gì thế, mấy tuổi rồi, làm nghề gì vậy, có bạn trai chưa? Á Minh vừa lúc có bạn này.”

      Ân Á Minh trợn to mắt nhìn bác sĩ Tần, người này muốn làm gì thế?! Điều tra hộ khẩu hả?!

      Trong nhà cháu thúc giục rất gấp sai, nhưng chú cũng đừng tùy tiện kéo đại người vào ghép đôi với cháu chứ?

      “À, cháu kết hôn rồi.” Vu Kiều chớp chớp mắt, cũng phải kẻ ngốc, sao có thể nghe ra ý của bác sĩ Tần chứ.

      Bác sĩ Tần muốn phun ngụm máu già ra! Thế mà lại kết hôn rồi! Còn trẻ như vậy sao kết hôn rồi!

      Ân Á Minh ở bên cười ngừng, Vu Kiều đúng là kết hôn rồi, nhưng ông chồng Quý Huy chết, nhưng cố ý kết hôn, chính là muốn để cho bác sĩ Tần ngưng lại.

      Ủa, đúng, Ân Á Minh suy nghĩ lại, Vu Kiều như thế chẳng phải rằng, tí hứng thú nào với sao! Phụ nữ kết hôn sao có thể có phát triển gì với người khác!

      Ân Á Minh vui, được hoan nghênh quen rồi, đột nhiên bị đối xử như thế thực vui nổi, phát đây phải là lần đầu người phụ nữ này như thế, tuyệt đối phải muốn hoan nghênh mà còn từ chối, mà có hứng thú với , chút cũng có!

      hiểu, chỗ nào cũng mạnh hơn Quý Huy mà, lẽ nào người phụ nữ này

      [​IMG]

      Chương 28

      Quý Tử Nhàn cầm di động tới lui trong phòng, ta vẫn luôn chờ tin nhắn của Quách Lệ, đến giờ này rồi mà đối phương còn chưa có tin tức, thế này là thành công hay thế nào, cũng phải có câu trả lời chứ?

      ta nhìn nhìn thời gian di động, sắp mười giờ rồi, Vu Kiều tập gym đâu có trễ đến vậy, giờ này phòng tập đoán chừng cũng đóng cửa rồi, có thành công lúc này cũng phải có kết quả rồi.

      Quý Tử Nhàn chờ nổi nữa, thế là nhắn vài cái tin cho Quách Lệ, nhưng qua rất lâu cũng nhận được hồi .

      sai, chuyện hôm nay đều do tay Quý Tử Nhàn bày ra, nhưng ta làm hết sức bí mật.

      ta biết số di động của vài người làm trong nhà, dù sao cũng là nhà của ta, thế là ta liền nghĩ cách mua cái sim điện thoại có đăng kí, còn có cái điện thoại second hand, sau đó liên lạc với Quách Lệ bằng tin nhắn, ta biết tình trạng gia đình của Quách Lệ, hơi dụ dỗ vài câu đối phương buông lỏng.

      Tiếp đó Quý Tử Nhàn ngừng cố gắng, ta ngụy trang rồi đến máy ATM chuyển tiền cho Quách Lệ, Quách Lệ nhận được hai mươi ngàn tiền cọc đương nhiên càng thêm động lòng, vốn có hơi dao động, nhưng người bên kia tin nhắn đồng ý với ta rồi, chỉ cần thành công cho ta trăm ngàn, cũng cần làm lớn quá, tìm mấy người đàn ông chơi đùa với Vu Kiều, tiện đó chụp vài bức ảnh, đoán chừng Vu Kiều cũng dám làm ầm lên đâu.

      Quý Tử Nhàn còn dạy Quách Lệ, quen biết ai cũng cần lo, lên mạng tìm những diễn đàn bí mật chút đăng bài tuyển người, vừa đăng có thể tuyển được rồi.

      Dù sao cả quá trình đều là ta dạy còn Quách Lệ làm, bản thân dính tay vào chút nào, ta sợ bị điều tra ra.

      Quách Lệ đần độn, ta học được mấy năm, Quý Tử Nhàn dụ dỗ vài câu, lại cộng thêm số tiền lớn như thế, đầu ta liền nóng lên đến khí thế ngất trời, vô cùng tích cực, thậm chí ngay cả người phía sau tin nhắn là ai ta cũng biết, đối phương có thù hằn gì với Vu Kiều ta cũng quan tâm.

      ta và bốn tên lưu manh được tuyển bàn bạc xong rồi, chuyện thành cho bọn chúng mười ngàn đồng.

      Vốn bốn tên kia chê ít, nhưng Quách Lệ , Vu Kiều là người giàu có, các người có ảnh nóng của chị ta, sau này có thể vơ vét từ từ, chị ta chắc chắn dám gì, đến lúc đó mười ngàn có là cọng lông gì đâu.

      Bốn tên kia nghe vào thấy cũng có lí, bọn họ cũng nhìn thấy ảnh của Vu Kiều rồi, vẻ đẹp đó, đáng!

      qua rất lâu vẫn chưa nhận được hồi Quý Tử Nhàn càng thêm sốt ruột, cuối cùng nhịn được nữa ta liền gọi điện qua đó, nhưng vẫn gọi được như trước ta còn biết, di động của Quách Lệ trở thành vật chứng bị cảnh sát lưu giữ.

      Trong lòng Quý Tử Nhàn hoang mang, thế này rốt cuộc là chuyện gì, thành công hay ít nhất cũng phải cho câu trả lời chứ, sao mà chút hồi cũng có vậy.

      Loại chuyện thế này lần đầu tiên làm, cho dù ta có lòng dạ độc ác nữa cũng căng thẳng, lo cái này sợ cái kia, trước khi làm chuẩn bị tâm lý ít, đến cuối cùng vẫn làm rồi, ta thực nuốt trôi cục tức vì bị Vu Kiều làm bẽ mặt, cả đời này chưa từng bị người ta sỉ nhục như thế, ta là công chúa mà tất cả mọi người đều nâng niu trong lòng bàn tay, dám đối xử với ta như thế phải chuẩn bị trả giá tốt!

      Quý Tử Nhàn ở nhà chờ mà lòng như lửa đốt, ta lo sợ Quách Lệ thất bại rồi, tệ nhất là bị cảnh sát tóm , sau đó chừng cảnh sát dựa theo manh mối của Quách Lệ tìm ra ta.

      Nhưng sốt ruột được lúc Quý Tử Nhàn bình tĩnh trở lại, trong lòng suy nghĩ cẩn thận, thực ra hơn phân nửa chỉ là ta lo lắng vớ vẩn mà thôi.

      Cho dù chuyện có đến mức tệ nhất nữa, Quách Lệ bị bắt thế nào chứ, chẳng liên quan gì đến ta Quý Tử Nhàn cả.

      Chuyện này ta làm vô cùng bí mật, với bất cứ người quen nào, hơn nữa cả quá trình đều lộ ra thân phận của mình, dù cảnh sát muốn điều tra cũng điều tra ra.

      Nếu tra ra được ta, ta chính là trong sạch rồi.

      Quý Tử Nhàn cắn móng tay, cuối cùng đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, ta hóa trang cẩn thận tỉ mỉ, sau đó xách túi ra khỏi cửa, lái xe đến khu phía tây thành phố.

      ta lấy thẻ sim có đăng kí ra bẻ nát, sau đó ném mảnh vụn vào thùng rác, cái điện thoại second hand ném xuống sông.

      ta nghĩ kĩ rồi, mặc kệ chuyện này có thành hay , đến giờ này rồi, nếu như thành công tốt nhất, cho dù ta giao phần tiền còn lại theo lời hứa sao nào, Quách Lệ còn có thể tìm đến cửa sao, đối phương căn bản biết ta là ai; nếu như thành công, cứ coi như tiền cọc của ta đổ xuống sông vậy; nếu như tệ hơn nữa bọn họ bị cảnh sát tóm được, vậy bây giờ ta tiêu hủy hết chứng cứ chính là hành động ổn thỏa nhất.

      Dù sao mặc kệ thế nào, bây giờ ta vứt di động là thượng sách, nếu như Quách Lệ bị bắt, sau này còn có cơ hội liên lạc, dù gì ta cũng có

      [​IMG]

    3. ThiênMinh

      ThiênMinh New Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      13
      :yoyo44::yoyo44: Kết hôn Kết hôn :yoyo36::yoyo36::yoyo36::yoyo36::060::060::060::060:

    4. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      :yoyo40:ahiiiiii

    5. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 29

      Vu Kiều cảm thấy Ân Á Minh người đàn ông thay đổi thất thường, hơn nữa còn rất tùy hứng, còn thích đùa giỡn người ta nữa, chuyện kết hôn có thể bừa được sao, được rồi, người bình thường đùa chút cũng ok, nhưng Ân Á Minh là ai hả, với điều kiện của như thế cần gì cũng có thể khiến người ta mơ mộng hết nửa ngày rồi, còn với con người ta lời mời kết hôn như vậy nữa sao chịu nổi đây, may mà gặp phải tôi, nếu khẳng định lại là đóa hoa đào nát rồi, vậy chẳng phải hại người ta rồi sao.

      Vu Kiều vốn để tâm chuyện này, chỉ cảm thấy thái độ của Ân Á Minh quá thận trọng, đồ ăn có thể ăn bậy, dù sao cũng tự hại mình, nhưng lời thể bậy được.

      Sau đó tiếp tục hỏi Ân Á Minh muốn được báo đáp thế nào, nhưng về sau Ân Á Minh cứ mãi để ý tới , Vu Kiều sờ sờ mũi, quả nhiên là người đàn ông nắng mưa thất thường.

      Hai người ăn cơm xong cho lời khai, nhưng phải đến đồn công an ở gần nhà Vu Kiều hôm qua phái người đến, mà là cục công an chính quy, vụ án có vẻ nghiêm trọng, đồn công an báo lên cấp .

      Cho lời khai cũng chỉ có mấy vấn đề đó thôi, Vu Kiều và Ân Á Minh còn có hai vệ sĩ cũng kể lại chuyện hôm qua lần, Ân Á Minh còn đường quan hệ, bên phía cảnh sát rất coi trọng vụ án này, điều tra cực kỳ mau lẹ.

      Vu Kiều là người bị hại, mà trong những nghi phạm là người làm trong nhà Vu Kiều, nên Vu Kiều gần như ở trong cục công an cả ngày để phối hợp điều tra.

      Cảnh sát còn hỏi có kẻ thù gì , bình thường quan hệ với người làm trong nhà thế nào, Vu Kiều có sao vậy, kẻ thù của cũng ít, nhưng cũng chỉ là đơn phương thôi, có thù hằn gì với đối phương, nhưng đối phương đều hận muốn chết.

      Những điều có thể đều hết rồi, đối tượng có thể nghi ngờ cũng bỏ qua người nào cả, Quý Xán và Quý Tử Nhàn đều nằm trong đó, nếu như bọn họ thẹn với lương tâm, phía cảnh sát cũng điều tra được gì, cũng chỉ cho bọn họ thêm chút phiền phức thôi, coi như là “đáp trả” cho mấy lần trước vậy.

      Qua di động của Quách Lệ và lời khai của năm tên nghi phạm cảnh sát cũng nắm rồi, vụ án bắt cóc này còn có người đứng sau, nhưng căn cứ vào tin nhắn trong di động, tạm thời bọn họ còn chưa tra được manh mối gì, cần phải tiến sâu thêm bước để hiểu vụ án.

      Số điện thoại nặc danh kia rất khó điều tra, thị trường có rất nhiều sim điện thoại đăng kí, có được rất dễ dàng, nguồn gốc khó tra ra, hướng cơ bản cũng hết cách.

      Thế là cảnh sát liền đặt trọng điểm lên tài khoản ngân hàng của Quách Lệ, chỉ cần phải tài khoản nước ngoài, bọn họ rất dễ điều tra được.

      Cuối cùng tìm ra được khoản tiền ba mươi ngàn được chuyển vào từ máy ATM ở phía tây thành phố, thời điểm là buổi tối của mấy ngày trước, hơn giờ khuya.

      Cảnh sát lập tức điều tra máy quay giám sát, tra xem người chuyển khoản là ai, người đó hơn phân nửa chính là kẻ chủ mưu.

      Băng ghi hình giám sát được đưa đến thuận lợi, người chuyển khoản cũng thấy được, nhưng điều khiến bọn họ thất vọng chính là, hôm đó trời mưa, kẻ đó che dù vào, người mặc cái áo dài to màu đen, quần đen, còn có đôi giày vải màu đen, thân hình bị dù che hơn nửa thấy , nhưng nhìn dáng hẳn là phụ nữ.

      Nhưng chỉ với những điều này có thể tra ra được gì cơ chứ, có ma mới nhìn ra được kẻ đó là ai, chỉ có thể dựa vào những manh mối vốn có và lời khai của Vu Kiều tiến hành điều tra sâu thêm bước, nhưng thế này phải tốn thêm chút thời gian.

      Bởi vì trước đó Vu Kiều có nhắc đến Quý Xán và Quý Tử Nhàn, thế là bên cảnh sát đặt trọng tâm lên hai người này.

      Giày vò hết ngày, cả thể xác và tinh thần của Vu Kiều đều mệt mỏi trở về nhà của Ân Á Minh, thu hoạch duy nhất trong ngày hôm nay chính là, hình như trong nhà vẫn an toàn, căn cứ vào lời khai của Quách Lệ, trong nhà có đồng bọn của ta, nhưng mà loại chuyện thế này cũng khó , vẫn là đợi kết quả điều tra của bên phía cảnh sát ra rồi mới quyết định có về hay , nếu cứ đổi hết loạt người làm trong nhà, bảo vệ cũng đổi luôn, thậm chí Vu Kiều còn nghĩ, được nữa về nhà mẹ tìm mấy người sang, như thế yên tâm rồi.

      Cơm tối do Ân Á Minh nấu, Vu Kiều ngờ Ân Á Minh thế mà lại còn biết nấu ăn, hơn nữa mùi vị cũng tệ, cũng rành lắm đâu.

      bàn cơm lấy làm lạ hỏi: “Sao biết nấu ăn thế? phải cậu ấm à, học cái này làm gì?”

      “Em kì thị cậu ấm hả?” Ân Á Minh đơn phương chiến tranh lạnh với Vu Kiều cả ngày, rốt cuộc cũng chịu mở miệng chuyện rồi, nguyên ngày hôm nay đều cân nhắc đến chuyện kết hôn.

      Cũng có nguyên nhân gì khác, chỉ bứt rứt về chuyện Vu Kiều coi trọng , chính là hiểu, có chỗ nào tốt đâu, người phụ nữ này dựa vào cái gì mà coi trọng chứ? Còn chưa uống thuốc nữa! mới chưa uống thuốc đó!

      “Tôi ngưỡng mộ còn kịp nữa là, sao lại kì thị chứ.” Vu Kiều kéo cái đầu như đầu heo cười, “Rốt cuộc cũng chịu chuyện với tôi rồi hả?”

      Ân Á Minh cúi đầu ăn cơm: “Có gì lạ đâu, lúc du học tôi ở kí túc xá mấy năm, cũng thể thuê bảo mẫu đến trường chứ, tôi lại là kiểu người thể xấu mặt được, liền tự học tự làm thôi, rèn luyện bản thân chút.” du học ở , mùi vị của món thực dám khen tặng, căn tin trường học cũng qua lần, vừa bỏ vào miệng liền nôn ra, thề rằng sau này tuyệt đối nữa!

      Rốt cuộc hai người cũng trò chuyện bình thường, Ân Á Minh hỏi chuyện sáng nay: “Cảnh sát kẻ che dù kia hẳn là phụ nữ, nghi ngờ Quý Xán và Quý Tử Nhàn?”

      Vu Kiều gật đầu, cố gắng làm cho mình có vẻ nghiêm túc, nhưng gương mặt của lúc này có nghiêm túc thế nào cũng rất buồn cười, “Gần đây nhất chỉ có bọn họ thù hằn với tôi sâu nhất thôi, những người khác tôi nghĩ tới, hơn nữa kẻ này còn tìm đến Quách Lệ, khẳng định rất quen thuộc với tình trạng trong nhà tôi, hẳn là người nhà họ Quý.”

      Ân Á Minh nhíu mày nghĩ: “Nếu như trong hai người họ là kẻ chủ mưu, tôi nghĩ khả năng của Quý Xán tương đối hơn, nếu như bà ta sai người làm, tôi cảm thấy chỉ chụp mấy tấm ảnh đơn giản như vậy, tuổi tác bà ta cũng lớn rồi, hẳn là rất ít nghĩ đến cách này, Quý Tử Nhàn còn trẻ, vì chuyện của tôi mà ghen ghét với em, muốn làm cho em thân bại danh liệt, khả năng này cao hơn nhiều đấy.”

      Vu Kiều híp mắt nhìn Ân Á Minh: “ tự kỷ thế này người nhà có biết chưa vậy?”

      “Tôi đó.” Ân Á Minh hề đỏ mặt, “Lòng ta đầy mưu mô, chừng có thể làm ra chuyện như vậy, ngoài chuyện gia tài, mặt khác khẳng định là bởi vì tôi rồi, chẳng phải lần trước hai người còn đối mặt xung đột với nhau hay sao.”

      Ân Á Minh nghĩ như thế bắt đầu cảm thấy mình chính là người đàn ông tội nghiệt trầm trọng, “ ngờ nguồn gốc bắt đầu của chuyện này lại là vì mối quan hệ của tôi, xem ra để tôi nhìn thấy tận mắt sau đó cứu người được định sẵn rồi, như vậy vẫn là tôi có lỗi với em, bị tai bay vạ gió.”

      Được thích quá cũng tốt, đoán người như Quý Tử Nhàn thế này hẳn cũng ít, chỉ là rất ít người may mắn được như Quý Tử Nhàn, có thể tiếp cận .

      Vu Kiều nhìn Ân Á Minh như nhìn tên đần, người đàn ông này có thể nào tự kỷ hơn nữa, biết xấu hổ hơn nữa ? Cơm cũng nuốt trôi rồi này!

      thể nào vì mình được thích mà cứ tự kỷ kiêng nể gì như thế chứ, nghĩ cho cảm nhận của người ăn cơm là tôi đây có được hay ?

      Trước đây phong cách của đâu phải như thế này đâu mà!

      Chương 30

      Editor: Miemei

      Vu Kiều ở nhà Ân Á Minh vài ngày, mấy ngày nay phần lớn Ân Á Minh đều ở lại căn hộ này, rất ít về nhà chính, cảm thấy phải làm cho ra lẽ với Vu Kiều, dựa vào cái gì mà Vu Kiều xem trọng chứ! Mặt của cũng như thế rồi mà còn xem trọng nữa!

      Thực ra mặt của Vu Kiều đến ngày thứ ba bắt đầu bớt sưng rồi, ngày thứ năm cũng gần như khỏi hẳn, người bình thường chừng hai ngày hết rồi, chưa từng bị đánh qua, còn biết thể chất của mình lại như thế.

      Đến ngày thứ bảy Vu Kiều cảm thấy mình nên rời khỏi, liên lạc với nhà rồi, hôm nay về đó chuyến, sau đó đem vài người bên nhà mẹ sang, như thế mới có cảm giác an toàn, người làm trong nhà có thể sa thải đều sa thải hết, cùng lắm trả thêm mấy tháng tiền lương là được.

      đưa em về.” Ân Á Minh xung phong làm tài xế, hai ngày nay rất nhiệt tình với Vu Kiều, Vu Kiều có hỏi muốn được báo đáp thế nào, đều thể rằng chỉ thiếu mỗi bạn thôi.

      Mà câu trả lời cuối cùng của Vu Kiều là: “ vui là được rồi.”

      Câu trả lời này lại khiến cho Ân Á Minh thêm tức ngực, câu trả lời lấy lệ cỡ nào chứ, cái gì gọi là vui là được rồi, em tưởng tôi đùa à.

      Nhưng nếu nghiêm túc hình như cũng phải, chỉ là nuốt trôi cục tức thôi, nhất định muốn quyết phân cao thấp với Vu Kiều, vừa đẹp trai, còn có tiền, gia thế cũng tốt, còn biết nấu ăn, còn làm hùng cứu mỹ nhân nữa, thích còn có tính khoa học sao? Hoàn toàn có tính khoa học có được hả!

      Làm cho Vu Kiều vô cùng buồn bực, người đàn ông này rốt cuộc chiến đấu với ai thế?

      Thôi bỏ , ta vui là được, cứ coi như là trả ơn vậy.

      Lúc lên xe Vu Kiều phát Ân Á Minh cho người xách rất nhiều đồ ra ghế sau, rất tò mò những thứ đó là gì.

      “Nhìn ra à, những thứ này đều là mua cho người nhà của em đó.” Ân Á Minh vẻ mặt đương nhiên, “Em yên tâm, mỗi người trong nhà em đều mua quà hết rồi, bỏ xót ai đâu, lần trước mang theo gì cả, vẫn cảm thấy có chút ái ngại.”

      Vu Kiều liếc mắt sang, “ tặng quà cho bọn họ làm gì? sợ họ hả?” Người nhà của đều là ma cuồng giục kết hôn, Ân Á Minh mang quà theo còn được nữa sao, mấy người đó thế nào cũng phát điên lên mất.

      “Chuyện lần này có lẽ cũng có trách nhiệm rất lớn.” Ân Á Minh vô cùng nghiêm túc.

      có cần phải tự kỷ vậy hả, cứ thế chắc chắn là Quý Tử Nhàn à?” Kiểu đàn ông thế này, Vu Kiều là lần đầu tiên tiếp xúc.

      Ân Á Minh ung dung : “Cảm giác của sai đâu.”

      Vu Kiều cảm thấy với cũng như , người đàn ông này đắm chìm trong tự kỷ thể nào tự thoát ra được rồi, vẫn nên im lặng hơn, bắt đầu ngồi vào ghế phụ lái dặm lại phấn trang điểm.

      Mặt của hết sưng rồi, sờ vào cũng đau, nhưng vẫn còn chút dấu vết nhàn nhạt, liền trang điểm đậm chút để về nhà, che chút, mặt mày cũng tươi tắn hơn.

      Nhiều người trang điểm đậm nhìn rất tục, nhưng lại đặc biệt thích hợp với Vu Kiều, nhìn qua vừa quyến rũ lại vừa có sức sống, môi đỏ nóng bỏng, cộng thêm da trắng nõn, chất da cũng tốt, dặm phấn dày chút cũng sao, xuất tình trạng xấu hổ màu cổ và mặt giống nhau.

      Lúc đèn đỏ Ân Á Minh quay đầu qua nhìn Vu Kiều trang điểm, , mặt của Vu Kiều lúc khỏe khá vui tai vui mắt, Ân Á Minh cảm thấy, gần như có người đàn ông nào có thể kháng cự với mê hoặc của xinh đẹp này, nhưng đa số đều chỉ là mê hoặc từ dục vọng, nếu như chưa từng tiếp xúc với Vu Kiều, khẳng định cũng trông mặt mà bắt hình dong, cảm thấy đây là người phụ nữ hư hỏng thích quyến rũ đàn ông, trêu ong ghẹo bướm, dù sao nhìn qua cũng giống tốt chịu an phận.

      Nhưng tình trạng tại là, Vu Kiều chỉ lười phải mê hoặc , còn thèm đếm xỉa đến ! Còn ghét bỏ ! Còn với vui là được rồi”!

      Đèn xanh, Ân Á Minh quay đầu lại lái xe, trong lòng nghĩ làm thế nào để tấm công Vu Kiều, ít nhất cũng phải để cho Vu Kiều chú ý đến người ưu tú đến nhường nào.

      ra nghĩ nhiều rồi, Vu Kiều vốn cảm thấy người ưu tú, chỉ là cảm thấy hai người hề thích hợp, hơn nữa vốn có hứng thú gì với mấy chuyện đương kết hôn, dĩ nhiên ảo tưởng quá nhiều, nghĩ nhiều quá vừa hại thân vừa đau lòng, cũng đâu phải não tàn.

      Nửa tiếng sau xe đến cửa nhà của Vu Kiều, từ xa hai người phát có rất nhiều người vây quanh ngoài cửa, bọn họ thấy hơi lạ, trong lòng Vu Kiều thầm phải trong nhà xảy ra chuyện gì chứ?

      “Nhanh, nhanh lên, trong nhà tôi có thể xảy ra chuyện gì rồi!” Vu Kiều có chút sốt ruột.

      Xe đến ngày càng gần, đến khoảng cách mấy chục mét Vu Kiều phát bên trong đám người còn có vài cảnh sát!

      trừng to mắt, trời ạ, sao ngoài cửa nhà lại có cảnh sát, trong nhà rốt cuộc thế nào ròi?!

      Rất nhiều chuyện làm ăn của nhà đều thuộc khu vực màu xám, lẽ nào là những chỗ chưa lo lót quan hệ tìm đến cửa đó chứ?

      Đám người ồn ào xôn xao, ngoài cảnh sát, còn có rất nhiều quần chúng vây xem, phần lớn Vu Kiều đều nhìn rất quen mắt, rất nhiều hàng xóm xung quanh, còn có những người làm trong nhà bọn họ, náo nhiệt đến mức rối tinh rối mù.

      Xe vừa đến trước cửa vội vã xuống xe, Ân Á Minh cũng vội vàng khóa xe theo, muốn xem có việc gì mình có thể giúp , chuyện nhà của Vu Kiều cũng có nghe qua, xảy ra sơ suất gì chứ?

      “Nhường đường, nhường đường.” Vu Kiều chen chúc qua đám người vào.

      Những người bị chen qua vừa nhìn ra là , đều mặt đầy vẻ đồng tình : “Có người đều nhà của quậy đó, mau xem .” Mọi người đều tự động nhường ra con đường, Vu Kiều nóng lòng vào giữa đám đông, Ân Á Minh cũng vội vàng đuổi theo, nghe qua vấn đề hình như cũng khá nghiêm trọng, là có người đến đập phá sao?

      Rốt cuộc cũng xông đến phía trước, nhưng khi Vu Kiều nhìn thấ tình trạng bên trong sửng sờ tại chỗ.

      Có mấy người ngồi mặt đất, trang phục ăn mặc nhìn sơ qua cũng khá đắt, nhưng đều dơ bẩn hết, có chỗ còn bị rách nữa, mặt mũi bầm dập, tóm lại là rối nùi, vừa nhìn là biết bị người ta đánh rồi!

      Vấn đề là, mấy người này phần lớn cũng có biết!

      Là gia đình Quý Xán, mấy người còn lại đoán chừng là bạn bè họ hàng, đều nằm đất gào khóc, vô cùng chật vật.

      là táng tận lương tâm mà! Con của mấy người vu oan tôi bắt cóc cướp đoạt tài sản, muốn bắt tôi phải ngồi tù! Bây giờ tôi đến đây đòi công lý, thế mà lại bị đánh thành thế này đây!” Quý Xán chẳng còn chút phong độ của quý bà, toàn thân đều giống như mụ điên vậy, bà ta bị đánh thảm nhất, mặt còn đầy màu sắc, bà ta khóc lóc với mấy chú cảnh sát, “Tôi mời các đến đây để các bắt người, bọn họ cố ý gây thương tích cho người khác, các ngược lại, giúp người bị hại là chúng tôi mà còn giúp phường trộm cướp ngang ngược này! Các người chết yên thân đâu! gặp quả báo đó!”

      Quý Xán chửi ngưng miệng, Vu Kiều khâm phục bà ta sâu sắc, may mà có cảnh sát ở đây, nếu mà cảnh sát ở đây, đoán chừng năm sau cỏ mộ của bà ta cũng cao lắm, ở trước mặt nhà chơi kiểu này, kết cục gần như đều là bị đập tơi tả, gãy chân cũng còn , vẫn luôn cảm thấy người nhà làm thế này tốt, cẩn thận dây họa lên người, nhưng khuyên cũng vô dụng, bọn họ cũng nghe lời .

      Ngẩng đầu nhìn sang người nhà mình được cảnh sát cản lại ở bên, Vu Kiều vỗ trán, xem , tôi rồi mà, ba người cảnh sát cao to vạm vỡ mới ngăn được người trong nhà của , cảnh sát cũng đến rồi, mấy người đừng có đánh người nữa có được .

      “Ông Vu, bình tĩnh, bình tĩnh, bà Quý chuyện mấy dễ nghe, nhưng đánh người là phạm pháp, chúng ta vẫn nên kiềm chế chút có được ?” đội trưởng dẫn đầu tiểu đội cũng có chút khó xử, ta giọng , “ cũng đừng làm chúng tôi khó xử, chuyện này làm lớn lên, trở về chúng tôi cũng khó giao phó, quần chúng vây xem ở đây nhiều lắm.” Nhân nhượng cũng tiện lắm đâu.

      Vu Đại Bàn trừng to mắt! “Nếu làm thế nào, cứ để bà ta kêu gào trước cửa nhà tôi hả! Phong thủy của nhà tôi đều bị bà ta gào hết rồi, xúi quẩy hết mà! À, cửa nhà nào bị người đến chửi đổng như thế mà tức chứ? tức sao?!” Vu Đại Bàn nhìn chằm chằm hàng người của Quý Xán ở đất, dáng vẻ đó, nhìn qua chỉ cần đám cảnh sát chú ý chút thôi, ông liền có thể nhào lên đánh người tiếp!

      Hàng xóm lân cận dĩ nhiên là đứng về phía nhà họ Vu rồi, bọn họ nhìn đám người của Quý Xán đất chỉ chỉ trỏ trỏ.

      “Như này là đến lừa người ta chứ gì?”

      “Chắc là vậy rồi, ông nhìn đức hạnh của bà ta biết, cái dáng vẻ chửi người đó, chuyên nghiệp đó!”

      “Chậc chậc chậc, nhìn mặt cũng ra dáng con người lắm chứ, sao lại biết xấu hổ thế này.”

      “Chuyện này đổi lại là tôi cũng tức thôi, đến đập cửa cũng , còn mắng người ta chết yên thân, như vậy ai mà nổi giận.”

      đó, đầu năm nay là loại người gì cũng có, lớn lối ghê, loại người này ở bên ngoài bị đánh chết cũng đáng đời!”

      “Còn có mặt mũi kêu cảnh sát, lúc đến đập cửa sao kêu , đánh lại kêu cảnh sát, khinh thường nhất là cái loại người này đó!”

      Bị nhà họ Vu ảnh hưởng, “phong cách dân cư” lân cận cũng có chút hung hãn…..

      Vu Kiều và Ân Á Minh cũng cạn lời, bọn họ còn tưởng đâu xảy ra chuyện gì, dù gì cũng thấy có cảnh sát mà, đặc biệt là Vu Kiều, trong lòng lo lắng muốn chết, ngờ chân tướng của chuyện này lại là như thế.

      “Ba, mẹ.” Vu Kiều rối rắm lên trước ngăn cản, “Được rồi, đánh người tốt, đừng làm bọn họ khó xử.” chỉ chỉ mấy người cảnh sát, ba mẹ đánh người cũng đừng huênh hoang vậy chứ, ít nhất cũng thể đánh trước mắt cảnh sát, bị người ta quay lại rất tốt nha, có cảnh sát còn có thể giải thích này kia, có mặt cảnh sát còn muốn đánh người, quậy lớn chuyện tốt đâu.

      “Ôi chao, Vu Kiều con về rồi à!” Người nhà họ Vu nhìn thấy Vu Kiều mắt sáng lên, Đới Phân Phương lách qua cảnh sát kéo tay con , “Mẹ xem nào, sáng nay nghe con bị người ta ăn hiếp, trong lòng lo lắng muốn chết, có bị đau chỗ nào ?”

      Người nhà họ Vu sáng nay mới biết chuyện bắt cóc, trong lòng nóng ruột như lửa đốt muốn biết tình huống cụ thể, đúng lúc Quý Xán vì chuyện bị oan uổng mà tìm đến cửa, người nhà họ Vu vốn lý lẽ lắm rồi, trong lòng nghĩ, hay cho bà, mòn đế giày tìm ra, chúng tôi cứ chờ đám bắt cóc các người đến thôi! Vừa nhìn khí thế hung hăng tìm đến cửa của mấy người biết ngay phải người tốt rồi! Còn oan uổng hả, tôi xem chừng chính là mấy người làm! Còn chưa đợi đối phương bắt đầu đập cửa thi người nhà họ Vu mang theo người và những người “hay đánh” trong nhà ra ngoài “chém người” rồi!

      Đám người Quý Xán ra cũng uất ức lại xui xẻo, tuy là cũng do chính mình gây ra.

      Vì chuyện Vu Kiều bị bắt cóc, Quý Xán luôn là đối tượng điều tra trọng điểm của cảnh sát, vấn đề là bà ta có làm qua chuyện này, sao bà ta phục cho được, bà ta cảm thấy chuyện này là do Vu Kiều cố ý tạo ra, để hại bà ta! Bà ta biết đối tượng nghi ngờ khác của cảnh sát là Quý Tử Nhàn, nhưng bà ta cảm thấy Quý Tử Nhàn tuyệt đối làm ra chuyện này! cháu ngây thơ trong sạch của bà ta sao có thể làm ra loại chuyện thế này chứ!

      Vậy nên khẳng định là chuyện xấu mà Vu Kiều tạo ra! Cố tình muốn vu oan cho bọn họ!

      Cho dù phải Vu Kiều làm ra, nhưng đoán chừng chuyện này cũng thoát khỏi liên quan!

      Người phụ nữ này vừa nhìn biết phải thứ tốt lành gì, ai biết đâu trêu ong ghẹo bướm chọc phải ai, gây họa đắc tội người ta, kẻ thù đoán chừng bay đầy trời, tùy tiện tìm người trong đó muốn trả thù cũng phải có khả năng!

      Chỉ là đáng tiếc thành công, Quý Xán cảm thấy cái kẻ bắt cóc kia vô dụng, ả đàn bà trói gà chặt cũng làm xong, nếu chừng tài sản của nhà họ Quý cũng rơi vào tay bọn họ rồi!

      Quý Xán bởi vì bị điều tra vẫn luôn canh cánh trong lòng, trong khu nhà có rất nhiều lời đồn bất lợi với bà ta, đa số người đều như thế, thích theo phong trào, nghe tiếng gió đoán trời mưa, tục ngữ rất hay, việc tốt ra tới cửa, chuyện xấu truyền ngàn dặm, tuy rằng có bất kì chứng cứ nào Quý Xán có tham gia bắt cóc, nhưng muốn loan tin đồn cần lí do gì nữa, mọi người đều như , Quý Xán cũng bị tức điên lên rồi!

      Tính tình của bà ta vốn nóng nảy, hai ba ngày nay vẫn luôn đến nhà họ Quý tìm Vu Kiều, nhưng tìm được người, Vu Kiều căn bản có ở đó, chuyện này người làm trong nhà có qua với Vu Kiều, Vu Kiều bảo mặc kệ, đuổi là được, hơn nữa có ở nhà.

      Ai biết Quý Xán ở nhà họ Quý tìm được người, liền nghe ngóng địa chỉ của nhà họ Vu rồi tìm đến cửa!

      Tôi tìm được Vu Kiều phải ? Được! Tôi tìm ba mẹ ! Xem tôi có làm cho nhà nở hoa đầy đất !

      Sau đó bà ta liền nở hoa đầy đất rồi……

      Đại biểu điển hình cho việc hại người được ngược lại bị người hại.

      “Mẹ, con sao, trầy xước vài chỗ thôi, mấy người đó vừa ra tay con được người ta cứu rồi, mẹ xem giờ con có khỏe này.” Vu Kiều can ngăn, “Mau dừng lại , ở đây nhiều người xem như vậy, lỡ như bị người ta quay lại tiêu đó, vào trong con kể chi tiết chuyện này cho mọi người nghe.”

      Người nhà họ Vu đều đến gần xem xét Vu Kiều, xem người có vết thương nào , thấy vẫn xinh đẹp như trước mới hơi yên tâm, xem ra có chuyện gì lớn.

      “Chị, em thấy mấy người này cũng đáng nghi lắm, phải là tội phạm chứ?” Vu Thi lướt đến bên tai Vu Kiều giọng , “Vậy chúng ta thể thả họ được.” xong dùng ta để cổ cứa cứa.

      Vu Kiều muốn dán mặt em mình lại, bản lĩnh hung dữ này của em rốt cuộc học ở đâu thế, nhà chúng ta phải chỉ chuyên đánh người thôi sao, khi nào bắt đầu giết người phóng hỏa rồi? Em có được đó?!

      “Chị đoán phải bà ta đâu, để họ .” Vu Kiều phất phất tay, điệu bộ này của Quý Xán giống kẻ chủ mưu lắm, nhìn qua có hơi ngu, bây giờ bắt đầu giống Ân Á Minh, đặt mục tiêu chủ yếu lên người Quý Tử Nhàn.

      Vu Kiều cũng như vậy rồi, người nhà họ Vu cũng ngừng lại.

      Nhưng Quý Xán sao mà chịu!

      Cuối cùng bà ta cũng trông thấy Vu Kiều - ả hồ ly tinh hãm hại bà ta rồi!

      “Đồ đê tiện! Để tao bắt được mày rồi!” Bà ta xoạt cái từ đất bò dậy muốn qua kéo Vu Kiều!


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :