1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mẹ kế của Lọ lem - Oa Qua Oa (20)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      ☆, Chương 22

      Editor: Niệm Vũ


      Lúc Quý Tử Nhàn thấy tên người gọi cả người khỏe, ta vừa cảm thấy may mắn vì Ân Á Minh cúp điện thoại, ngờ đối phương là vì gọi điện thoại cho ta mới tắt máy ! Tay ta run rẩy, căn bản dám nghe, chuyện ta muốn làm nhất bây giờ là tắt điện thoại!

      Nhưng Tiền Lộ Lộ ở cạnh nhìn ta a! ta nào biết người gọi đến là Ân Á Minh, nếu sớm biết, nhất định để Tiền Lộ Lộ thấy .

      Tiền Lộ Lộ thấy ba chữ Á Minh thêm dũng cảm , bảo Quý Tử Nhàn nhanh nghe điện thoại, cũng hưng phấn hất cằm với Vu Kiều: "Là Ân Á Minh gọi đó, thấy , chọn Tử Nhàn, còn mới gọi ta tắt máy!"

      Vu Kiều nhún nhún vai bày tỏ thèm để ý, còn cười híp mắt : "Vậy mau bảo Tử Nhàn nghe điện thoại, xem Ân Á Minh như thế nào, nếu tôi quyến rũ , vậy tôi liền nhận ." Trước đó còn tò mò đối phương vì sao tắt điện thoại, hóa ra là tìm chính chủ, tang lễ bị mất mặt vì Quý Tử Nhàn, hôm nay làm sao có thể thỏa hiệp hỗ trợ dối.

      "Hừ!" Tiền Lộ Lộ trừng Vu Kiều cái, sau đó lắc lắc cánh tay Quý Tử Nhàn bảo ta mau nghe điện thoại, "Nhanh lên Tử Nhàn, vang lên lâu như vậy sao cậu còn nhận, cậu thấy người phụ nữ kia vô cùng lớn lối sao, cậu thể mềm lòng!"

      Quý Tử Nhàn kiên trì ấn nút nghe máy, sau đó để điện thoại cách xa Tiền Lộ Lộ, "... Alo.” Mặc dù nhìn ra từ vẻ mặt, nhưng cẩn thận nghe, giọng ta vẫn hơi run rẩy , bởi vì quá khẩn trương, tình huống dối bị vạch trần ngay trước mặt ta lần đầu tiên gặp phải, dĩ vãng đều là phi thường thuận lợi . Nếu như người đàn ông khác gặp được chuyện như vậy, chỉ sợ là cầu cũng được đâu, lúc trước ta cũng nghĩ Ân Á Minh cũng thế, ngờ phản ứng của đối phương hoàn toàn giống người bình thường, làm cho dục vọng muốn chinh phục của ta mạnh hơn.

      " muốn tôi vạch trần hay tự mình giải thích?" Đầu bên kia điện thoại, Ân Á Minh câu nào dư thừa, trực tiếp vào thẳng vấn đề.

      "Em..." Quý Tử Nhàn hoàn toàn biết nên như thế nào, chỉ ta biết lòng mình thấp thỏm và kinh hoảng, Ân Á Minh thậm chí ngay cả điểm thương lượng cũng cho, thậm chí cũng muốn khách sáo với .

      "Dừng! Tôi muốn nghe giải thích, tôi chỉ muốn phương án giải quyết." Ân Á Minh là người làm ăn, thất bại xong giải thích cũng vô dụng , cho phương án giải quyết mới là mấu chốt theo đuổi hiệu suất, "Dám bịa đặt phải dám gánh chịu hậu quả, tôi để tự mình làm sáng tỏ, đừng để tôi ra tay!" xong cúp điện thoại , chữ cũng muốn thêm với Quý Tử Nhàn, vô cùng chán ghét!

      "..." Quý Tử Nhàn còn nghe di động cắt đứt, toàn bộ quá trình ta chỉ chữ mà thôi, đến thời khắc này ta mới biết được, người đàn ông này có hứng thú với ta, chút cũng có!

      Tiền Lộ Lộ ở cạnh nhìn đến lo lắng, chuyện gì xảy ra à? "Tử Nhàn sao cậu chuyện?" Sắc mặt Quý Tử Nhàn là khó coi, đột nhiên có dự cảm xấu.

      Quả nhiên giây sau Quý Tử Nhàn cúi thấp đầu để điện thoại xuống, "Chúng ta thôi, hôm nay là chúng ta sai ."

      Tiền Lộ Lộ kinh hãi, và Vu Kiều đứng lâu như vậy phải là đợi những lời này! "Tử Nhàn cái gì đó, ràng cậu sai làm sao chịu trách nhiệm, có phải cậu bị ngốc hay ! Có phải Ân Á Minh bắt cậu làm như vậy?" Tiền Lộ Lộ quả thực muốn đánh cho "người đàn ông cặn bã" Ân Á Minh trận, là quá đáng, vậy mà giúp đỡ phụ nữ bên ngoài bắt nạt bạn của mình!

      " phải là, xác thực là tớ sai ." xong ta ngẩng đầu nhìn Vu Kiều, Vu Kiều sợ hết hồn, bởi vì mặt Quý Tử Nhàn đều là nước mắt, khóc đến cái gọi là thê mỹ (thê lương + đẹp), trình độ khóc là cao siêu!

      "Thực xin lỗi, hôm nay oan uổng ." Quý Tử Nhàn khóc xin lỗi Vu Kiều , Tiền Lộ Lộ bên cạnh ngây ra như phỗng, cú điện thoại mà thôi, Quý Tử Nhàn thậm chí đều còn chưa gì, sao đột nhiên bắt đầu xin lỗi? Rốt cuộc Ân Á Minh gì?

      "..." Vu Kiều biết nên tiếp như thế nào, biết Quý Tử Nhàn hơn phân nửa là diễn trò, nhưng chính là người thích mềm thích cứng, thái độ chịu thua của đối phương khiến cứng rắn nổi.

      " biết mình sai là tốt rồi, về sau đừng tạo tin nhản thế này nữa, tôi nể mặt cha nên so đo, Ân Á Minh người ta cũng dễ chuyện như vậy, sau này nên kiềm chế chút ." Mặc dù nặng nề, nhưng cái gì nên biểu đạt Vu Kiều đều biểu đạt, biết khả năng Quý Tử Nhàn sửa đổi rất , nhưng chỉ cần chọc lên đầu là được rồi.

      gieo họa người khác , đừng tới tìm tôi là tốt rồi, để an lặng yên tĩnh qua ngày mới, tôi có chí lớn, chỉ theo đuổi điểm này thôi.

      Nghĩ như vậy Vu Kiều cảm giác hay là mình cách xa Ân Á Minh chút, người đàn ông kia cực kì vượng hoa đào, dính vào khéo lại gặp chuyện rắc rối khác, chậc!

      "Hừ! có tư cách gì dạy dỗ Tử Nhàn, cũng soi lại gương xem bản thân thế nào!" Tiền Lộ Lộ lấy khăn giấy lau nước mắt cho Quý Tử Nhàn, "Tử Nhàn cậu đừng khóc, tớ biết cậu bị oan, nhất định là có nguyên nhân cậu mới như vậy ."

      Quý Tử Nhàn chôn ở trong lòng Tiền Lộ Lộ tiếp tục khóc, sau đó vừa khóc vừa : "Lộ Lộ tớ van cậu, đừng nữa, coi như để tốt cho tớ, van cậu, đừng nữa."

      "Tử Nhàn..." Lòng Tiền Lộ Lộ tràn đấy ý muốn bảo vệ Quý Tử Nhàn, người bạn tốt này của ( ở đây là chỉ TLL), "Tớ biết , tớ , , cậu đừng khóc, rất khó coi."

      Vu Kiều còn gì để nhìn Quý Tử Nhàn diễn trò, con này của mình hành động đúng là rất hay, cũng biết di truyền ở đâu , Quý Huy là người thành , phải là di truyền mẹ chứ? Nhưng mẹ của Quý Tử Nhàn -Mạnh Vân, Vu Kiều chưa gặp, nên biết so sánh thế nào, cảm thấy người tên Tiền Lộ Lộ cũng đần độn, tin tưởng Quý Tử Nhàn nghi ngờ, thông minh chắc mang ngâm rượu .

      "Thôi , đừng khóc nữa, đừng làm như tôi bắt nạt vậy, ta ăn phải miếng thiệt thòi lớn, so đo với coi như chiếm tiện nghi rồi." Vu Kiều chuẩn bị rời , chuyện với hai người cực phẩm này rất lãng phí thời gian, "Nhưng tôi với nhé, đừng làm gì nữa, tôi thấy Ân Á Minh cũng phải là người dễ chọc, chờ thu thập xong rồi!"

      "Vốn định xé mồm , song hôm nay tâm tình tôi tốt, lần sau còn như vậy cũng đừng trách tôi ác !" Vu Kiều trước, cảnh cáo Quý Tử Nhàn phen, hy vọng cảnh cáo này có tác dụng, sau này tốt nhất Quý Tử Nhàn cần tới quấy rầy cuộc sống yên tính của .

      Quý Tử Nhàn chôn trong lòng Tiền Lộ Lộ khóc như cũ, mà Tiền Lộ Lộ hung ác nhìn chằm chằm bóng lưng rời của Vu Kiều, hồ ly tinh biết xấu hổ còn kiêu ngạo như vậy, sau này nhất định phải thay Tử Nhàn lấy lại công đạo!

    2. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      ☆, Chương 23

      Editor: Niệm Vũ

      Bị Ân Á Minh uy hiếp, mặc dù biết đối phương muốn như thế nào, nhưng Quý Tử Nhàn vẫn rất sợ , đối phương có tiền có thế, muốn làm gì ta rất dễ dàng, vì vậy ta liền ngoan ngoãn giải thích với những người từng , ta cùng Ân Á Minh chỗ.

      Đương nhiên, lời ta khác với những lời Ân Á Minh muốn ta , chênh lệch này cũng .

      " có nghe , Ân Á Minh kia vứt bỏ Tử Nhàn rồi."

      "Đúng vậy, Tử Nhàn quá đáng thương."

      "Xuỵt, các ngươi đừng to, đừng hại Tử Nhàn, Ân Á Minh người ta , thể để mọi người biết bọn họ từng cùng chỗ, nếu Tử Nhàn trải qua những ngày tốt lành!"

      "Biết, biết, này phải chúng ta lén lút chút thôi ."

      "Thực tội nghiệp cho Tử Nhàn, gặp được người đàn ông cặn bã!"

      "Tôi nhìn bộ dáng Ân Á Minh kia, cơ hồ mỗi ngày lên tạp chí tiếp nhận phỏng vấn, ra vẻ đạo mạo, nữ sinh thực tập ở công ty chúng ta thích , lúc trước Tử Nhàn và cùng chỗ chúng ta còn mừng thay cho cậu ấy, ngờ được cặn bã như vậy, là tức chết người !"

      "Đúng vậy, chia tay còn uy hiếp người ta, vì thanh danh cũng nên biến thành như vậy chứ, Tử Nhàn có kém sao, đương với cậu ấy hết sức mất mặt sao?"

      "Hừ, người theo đuổi Tử Nhàn có rất nhiều đấy, có phúc biết quý trọng!"

      "Ta nghe thông đồng với con hồ li tinh, sau đó vì nó mới làm như vậy."

      "Đúng đúng đúng, chính là người trong nhà Tử Nhàn! Ma quỷ cha cậu ấy mà cha cậu ấy cưới."

      "Phốc, lá gan Ân Á Minh , lòng dạ người đàn bà họ Vu này độc ác mọi người đều biết , lúc trước Quý Huy chính là bị ta hại chết , muốn làm Quý Huy thứ hai sao?"

      "Chao ôi, đó cũng là đáng đời , ai bảo nhiều tiền, loại đàn ông cặn bã này có kết cục tốt, quả thực là đôi trời đất tạo nên với người đàn bà họ Vu kia! Gieo họa lẫn nhau ~ "

      ...

      Thủ đoạn lung lạc lòng người của Quý Tử Nhàn xác thực được, bạn bè ta ai bán đứng, thu thập tin đồn bên ngoài sạch , người biết đều đồng tình Quý Tử Nhàn, biết chuyện đều cho rằng đây là hiểu lầm, hai người cùng chỗ, là lời đồn thôi, cũng có cười nhạo Quý Tử Nhàn hư vinh , nhưng là cũng nhiều, Quý Tử Nhàn cũng quan tâm cách nhìn những người này, người nên tin tưởng vẫn rất tin ta, giống như Tiền Lộ Lộ vậy , tin tưởng nghi ngờ, hơn nữa đồng tình thôi, ta trôi qua hết sức thoải mái.

      Chính là trong lòng vui, trước hận Vu Kiều hận nghiến răng nghiến lợi, tại Ân Á Minh bị ta liệt vào sổ đen, nếu mình chiếm được , vậy hủy , cho tới bây giờ có người khiến ta khó chịu thế này, sao ta dằn nổi cơn giận này!

      Chỉ là ta vô cùng ràng, bây giờ mình cũng có năng lực gì đối phó Ân Á Minh, chỉ có thể chịu đựng trước, kiên nhẫn của ta rất tốt, ta cảm thấy ngày nào đó đợi được cơ hội!

      Bây giờ, ta cảm thấy có thể đối phó Vu Kiều trước, Vu Kiều - kẻ đầu tiên trong danh sách đen!

      ra ta có cùng suy nghĩ với Tiền Lộ Lộ, Ân Á Minh đứng bên cạnh Vu Kiều chỉ là vui đùa chút , muốn lấy về nhà khẳng định phải là Vu Kiều, nhưng ta chính là ưa Vu Kiều đắc ý, lúc trước ta cho rằng tài sản có còn có Ân Á Minh, nhưng Ân Á Minh cũng mất, ta đương nhiên hận!

      Vu Kiều là có thói quen tập thể hình, gần nhà cũng có nhiều quán tập thể hình, mỗi tuần lễ cũng mấy lần, rất nhiều người cũng biết, lúc trước tang lễ có ít người xỏ xiên , kiềm chế léng phéng với huấn luyện viên tập thể hình, kỳ bọn họ chưa tận mắt thấy qua, nhưng lại có hình có dáng , nội dung vô cùng quá đáng.

      Vu Kiều cũng nghe ít tiếng gió, nhưng có thể làm thế nào, cũng thể đến nhà người ta hay cưỡng ép, chỉ có thể nhịn .

      Vạn tiễn xuyên tâm, quen là được rồi.

      Đây cũng chính là tình huống của nha.

      Buổi tối ngáy thứ ba sau khi trở mặt với Quý Tử Nhàn, Vu Kiều vừa chuẩn bị tập thể hình, mỗi lần đều mang bảo mẫu trong nhà, thay mình cầm nước và các loại khăn lông, hôm nay dĩ nhiên cũng mang đến , bảo mẫu này tên Quách Lệ, tuổi lớn lắm, mới 19 tuổi, tướng mạo nhìn qua thành , Vu Kiều liên tục gọi ấy là Lệ Lệ, quan hệ hai người rất tốt , Vu Kiều thường xuyên thưởng tiền cho ấy.

      "Chị Vu, chị còn hẹn huấn luyện viên Lưu đó, nhanh chút." Quách Lệ ở cửa phòng thúc giục.

      "Đây, chị thay quần áo." Vu Kiều luống cuống tay chân đổi quần áo thể thao, lúc nãy quá mức bận làm việc, quên chuyện hẹn trước này.

      đầy lát Vu Kiều thay xong quần áo, Quách Lệ mang theo túi vận cùng ra cửa, xa, bình thường họ đều bộ , mười mấy phút đến, coi như vận động khởi động trước.

      Bình thường Vu Kiều quán tập thể hình đợi hai đến ba giờ, tâm với người cùng sở thích ở đó, trôi qua rất vui vẻ .

      Hôm nay được nửa đường Quách Lệ thoải mái muốn nhà xí, liền rời , Vu Kiều cũng quá để ý, còn dừng lại quan tâm : "Có phải buổi tối ăn gì đó ? Hay hôm nay về trước , để bác sĩ trong nhà xem cho em." Trong nhà Vu Kiều có bác sĩ tư nhân, sau khi Quý Huy mất, vẫn chưa sa thải.

      Quách Lệ lắc lắc đầu cần, chỉ nghĩ nhà xí, lập tức sao, ấy rồi Vu Kiều cứ tiếp tục tập thể hình , căn bản nghĩ nhiều.

      Hôm nay đúng lúc Ân Á Minh cùng khách hàng quan trọng bàn chuyện làm ăn ở gần đó, đối phương là phụ nữ, uống rượu, cho nên bữa tiệc rất sớm kết thúc.

      Lúc trở về vừa vặn qua cửa sau quán tập thể hình, vì vậy khi ngắm cảnh ngoài cửa vừa vặn thấy Quách Lệ.

      Ân Á Minh có trí nhớ rất tốt, người gặp lần căn bản quên , có ấn tượng với Quách Lệ, ngày hôm đó gặp trong tang lễ của Quý Huy, là người giúp việc của Quý gia, cẩn thận làm rơi cốc, cho nên nhớ rất ràng.

      thấy Quách Lệ đứng cùng mấy người vừa nhìn biết là lưu manh, cho rằng đối phương bị những người này quấn lấy.

      "Dừng xe." bảo lái xe dừng xe ở gần đó, sợ mình nghĩ sai, liền quyết định ngồi ở trong xe quan sát chút, nếu này có khó khăn, thấy ra tay giúp, coi như nể mặt Vu Kiều, lần trước bởi vì mình Vu Kiều chịu ít phê bình, có chút băn khoăn.

      Trong xe của có hai hộ vệ, trong đó người kiêm chức lái xe, đối phó này ba bốn tên du côn lưu manh thành vấn đề .

      đầy lát Quách Lệ vào cửa sau quán tập thể hình, Ân Á Minh thở phào cái, xem ra là suy nghĩ nhiều, có lẽ những người này chính là nhìn như lưu manh, nhưng tính cách giống vẻ ngoài.

      lại nhìn xác thực có việc gì liền chuẩn bị tiếp, vừa mới chuẩn bị mở miệng thấy cửa sau lại mở.

      Lúc này, Quách Lệ và Vu Kiều xuất cùng lúc.
      --- -----
      Lời editor: Chương sau là cảnh ‘ hùng cứu mỹ nhân’ trong truyền thuyết đó nga ~

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 23

      Editor: Niệm Vũ



      Bị Ân Á Minh uy hiếp, mặc dù biết đối phương muốn như thế nào, nhưng Quý Tử Nhàn vẫn rất sợ , đối phương có tiền có thế, muốn làm gì ta rất dễ dàng, vì vậy ta liền ngoan ngoãn giải thích với những người từng , ta cùng Ân Á Minh chỗ.

      Đương nhiên, lời ta khác với những lời Ân Á Minh muốn ta , chênh lệch này cũng .

      " có nghe , Ân Á Minh kia vứt bỏ Tử Nhàn rồi."

      "Đúng vậy, Tử Nhàn quá đáng thương."

      "Xuỵt, các ngươi đừng to, đừng hại Tử Nhàn, Ân Á Minh người ta , thể để mọi người biết bọn họ từng cùng chỗ, nếu Tử Nhàn trải qua những ngày tốt lành!"

      "Biết, biết, này phải chúng ta lén lút chút thôi ."

      "Thực tội nghiệp cho Tử Nhàn, gặp được người đàn ông cặn bã!"

      "Tôi nhìn bộ dáng Ân Á Minh kia, cơ hồ mỗi ngày lên tạp chí tiếp nhận phỏng vấn, ra vẻ đạo mạo, nữ sinh thực tập ở công ty chúng ta thích , lúc trước Tử Nhàn và cùng chỗ chúng ta còn mừng thay cho cậu ấy, ngờ được cặn bã như vậy, là tức chết người !"

      "Đúng vậy, chia tay còn uy hiếp người ta, vì thanh danh cũng nên biến thành như vậy chứ, Tử Nhàn có kém sao, đương với cậu ấy hết sức mất mặt sao?"

      "Hừ, người theo đuổi Tử Nhàn có rất nhiều đấy, có phúc biết quý trọng!"

      "Ta nghe thông đồng với con hồ li tinh, sau đó vì nó mới làm như vậy."

      "Đúng đúng đúng, chính là người trong nhà Tử Nhàn! Ma quỷ cha cậu ấy mà cha cậu ấy cưới."

      "Phốc, lá gan Ân Á Minh , lòng dạ người đàn bà họ Vu này độc ác mọi người đều biết , lúc trước Quý Huy chính là bị ta hại chết , muốn làm Quý Huy thứ hai sao?"

      "Chao ôi, đó cũng là đáng đời , ai bảo nhiều tiền, loại đàn ông cặn bã này có kết cục tốt, quả thực là đôi trời đất tạo nên với người đàn bà họ Vu kia! Gieo họa lẫn nhau ~ "

      ...

      Thủ đoạn lung lạc lòng người của Quý Tử Nhàn xác thực được, bạn bè ta ai bán đứng, thu thập tin đồn bên ngoài sạch , người biết đều đồng tình Quý Tử Nhàn, biết chuyện đều cho rằng đây là hiểu lầm, hai người cùng chỗ, là lời đồn thôi, cũng có cười nhạo Quý Tử Nhàn hư vinh , nhưng là cũng nhiều, Quý Tử Nhàn cũng quan tâm cách nhìn những người này, người nên tin tưởng vẫn rất tin ta, giống như Tiền Lộ Lộ vậy , tin tưởng nghi ngờ, hơn nữa đồng tình thôi, ta trôi qua hết sức thoải mái.

      Chính là trong lòng vui, trước hận Vu Kiều hận nghiến răng nghiến lợi, tại Ân Á Minh bị ta liệt vào sổ đen, nếu mình chiếm được , vậy hủy , cho tới bây giờ có người khiến ta khó chịu thế này, sao ta dằn nổi cơn giận này!

      Chỉ là ta vô cùng ràng, bây giờ mình cũng có năng lực gì đối phó Ân Á Minh, chỉ có thể chịu đựng trước, kiên nhẫn của ta rất tốt, ta cảm thấy ngày nào đó đợi được cơ hội!

      Bây giờ, ta cảm thấy có thể đối phó Vu Kiều trước, Vu Kiều - kẻ đầu tiên trong danh sách đen!

      ra ta có cùng suy nghĩ với Tiền Lộ Lộ, Ân Á Minh đứng bên cạnh Vu Kiều chỉ là vui đùa chút , muốn lấy về nhà khẳng định phải là Vu Kiều, nhưng ta chính là ưa Vu Kiều đắc ý, lúc trước ta cho rằng tài sản có còn có Ân Á Minh, nhưng Ân Á Minh cũng mất, ta đương nhiên hận!

      Vu Kiều là có thói quen tập thể hình, gần nhà cũng có nhiều quán tập thể hình, mỗi tuần lễ cũng mấy lần, rất nhiều người cũng biết, lúc trước tang lễ có ít người xỏ xiên , kiềm chế léng phéng với huấn luyện viên tập thể hình, kỳ bọn họ chưa tận mắt thấy qua, nhưng lại có hình có dáng , nội dung vô cùng quá đáng.

      Vu Kiều cũng nghe ít tiếng gió, nhưng có thể làm thế nào, cũng thể đến nhà người ta hay cưỡng ép, chỉ có thể nhịn .

      Vạn tiễn xuyên tâm, quen là được rồi.

      Đây cũng chính là tình huống của nha.

      Buổi tối ngáy thứ ba sau khi trở mặt với Quý Tử Nhàn, Vu Kiều vừa chuẩn bị tập thể hình, mỗi lần đều mang bảo mẫu trong nhà, thay mình cầm nước và các loại khăn lông, hôm nay dĩ nhiên cũng mang đến , bảo mẫu này tên Quách Lệ, tuổi lớn lắm, mới 19 tuổi, tướng mạo nhìn qua thành , Vu Kiều liên tục gọi ấy là Lệ Lệ, quan hệ hai người rất tốt , Vu Kiều thường xuyên thưởng tiền cho ấy.

      "Chị Vu, chị còn hẹn huấn luyện viên Lưu đó, nhanh chút." Quách Lệ ở cửa phòng thúc giục.

      "Đây, chị thay quần áo." Vu Kiều luống cuống tay chân đổi quần áo thể thao, lúc nãy quá mức bận làm việc, quên chuyện hẹn trước này.

      đầy lát Vu Kiều thay xong quần áo, Quách Lệ mang theo túi vận cùng ra cửa, xa, bình thường họ đều bộ , mười mấy phút đến, coi như vận động khởi động trước.

      Bình thường Vu Kiều quán tập thể hình đợi hai đến ba giờ, tâm với người cùng sở thích ở đó, trôi qua rất vui vẻ .

      Hôm nay được nửa đường Quách Lệ thoải mái muốn nhà xí, liền rời , Vu Kiều cũng quá để ý, còn dừng lại quan tâm : "Có phải buổi tối ăn gì đó ? Hay hôm nay về trước , để bác sĩ trong nhà xem cho em." Trong nhà Vu Kiều có bác sĩ tư nhân, sau khi Quý Huy mất, vẫn chưa sa thải.

      Quách Lệ lắc lắc đầu cần, chỉ nghĩ nhà xí, lập tức sao, ấy rồi Vu Kiều cứ tiếp tục tập thể hình , căn bản nghĩ nhiều.

      Hôm nay đúng lúc Ân Á Minh cùng khách hàng quan trọng bàn chuyện làm ăn ở gần đó, đối phương là phụ nữ, uống rượu, cho nên bữa tiệc rất sớm kết thúc.

      Lúc trở về vừa vặn qua cửa sau quán tập thể hình, vì vậy khi ngắm cảnh ngoài cửa vừa vặn thấy Quách Lệ.

      Ân Á Minh có trí nhớ rất tốt, người gặp lần căn bản quên , có ấn tượng với Quách Lệ, ngày hôm đó gặp trong tang lễ của Quý Huy, là người giúp việc của Quý gia, cẩn thận làm rơi cốc, cho nên nhớ rất ràng.

      thấy Quách Lệ đứng cùng mấy người vừa nhìn biết là lưu manh, cho rằng đối phương bị những người này quấn lấy.

      "Dừng xe." bảo lái xe dừng xe ở gần đó, sợ mình nghĩ sai, liền quyết định ngồi ở trong xe quan sát chút, nếu này có khó khăn, thấy ra tay giúp, coi như nể mặt Vu Kiều, lần trước bởi vì mình Vu Kiều chịu ít phê bình, có chút băn khoăn.

      Trong xe của có hai hộ vệ, trong đó người kiêm chức lái xe, đối phó này ba bốn tên du côn lưu manh thành vấn đề .

      đầy lát Quách Lệ vào cửa sau quán tập thể hình, Ân Á Minh thở phào cái, xem ra là suy nghĩ nhiều, có lẽ những người này chính là nhìn như lưu manh, nhưng tính cách giống vẻ ngoài.

      lại nhìn xác thực có việc gì liền chuẩn bị tiếp, vừa mới chuẩn bị mở miệng thấy cửa sau lại mở.

      Lúc này, Quách Lệ và Vu Kiều xuất cùng lúc.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 24

      Editor: Niệm Vũ


      Bình thường Vu Kiều đều cửa sau quán tập thể hình , bởi vì ở chỗ cửa sau gần hơn, cửa sau cũng phải quá chếch, bên cạnh bật đèn sáng trưng , phải ngõ tối, rất rộng rãi, vài bước là ra đến đường cái, cũng chính là ven đường Ân Á Minh dừng xe, nhưng vì buổi tuối nên tương đối ít người, phải là khu buôn bán, phần lớn cư dân gần đó, như vậy vẫn là tương đối an toàn .

      Quách Lệ kiếm cớ thoải mái rồi ra gặp mặt mấy tên du côn này, xác định thời gian và chi tiết khác, trong chốc lát quay lại với Vu Kiều, mình vệ sinh xong vẫn thoải mái, muốn về sớm, chỉ sợ ăn phải cái gì tốt.

      Vu Kiều vốn có ý này, giờ Quách Lệ cũng vậy, đương nhiên lập tức đồng ý, vội vàng thu thập đồ ra cửa sau với Quách Lệ, việc này đau bụng lớn , cũng hiểu xem bệnh, nếu là bệnh cấp tính hỏng bét .

      Ai ngờ vừa ra khỏi cửa lại đụng phải nhiều người đàn ông xa lạ, vừa nhìn cũng phải là người tốt, dáng vẻ lưu manh, đầu tóc đủ mọi màu sắc, hai ba người còn hút thuốc, thấy họ ra tụ tập lại.

      Tim Vu Kiều đập mạnh, trị an nơi này rất tốt, khu dân cư, hơn nữa cách mấy trăm mét chính là đồn công an, bình thường có những loại người này tản bộ gần đây, sao hôm nay lại đụng phải mình chứ!

      Bóng ma lại tập kích lần nữa, lúc trước thiếu chút nữa bị lưu manh cường bạo, may mà đúng lúc Quý Huy ngang qua, hôm nay xui xẻo lại gặp tình huống như thế ?

      Nhìn mấy người này là biết đến có việc tốt, phải tới hỏi đường, Vu Kiều nhìn ánh mắt đối phương cũng biết bọn họ muốn làm gì , giật mình muốn quay đầu mở cửa sau của quán, ra thế nào liền vào thế ấy! Dù thế nào và Quách Lệ chỉ là hai người phụ nữ, đấu được bốn người đàn ông, nếu có em Vu Thi ở đây còn có thể đánh trận, theo chạy trốn khá sáng suốt.

      "Sao lại mở được!” Vu Kiều gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, cửa sau này luôn mở mà,cũng có rất nhiều khách cũ bằng lối này, quen, vừa nãy ra còn rất tốt, sao đột nhiên mở được cửa?

      nào biết, lúc nãy Quách Lệ quan động tay động chân lên cái cửa, đóng kín tự động khóa lại, phải mở từ bên trong hoặc dùng chìa khóa, Vu Kiều kéo đẩy thế nào cũng vô dụng.

      Vu Kiều liều mạng gõ cửa, nhưng trong khoảng thời gian ngắn có ai qua nơi này đáp lại.

      "Ơ kìa em cần gấp như vậy đâu, tụi cũng đâu có làm gì." Người đàn ông đầu tỏ vẻ mất hứng, "Vẻ mặt của em giống như tụi làm chuyện xấu ấy, chẳng lẽ tụi được đứng ở đây sao?" vô lại , Vu Kiều nghe sợ đến mức nổi da gà.

      Còn chưa đủ, xong còn định lên kéo Vu Kiều, Vu Kiều bị dọa thiếu chút nữa thét chói tai, vội vã lui về bức tường sờ điện thoại di động trong túi, nhưng còn chưa chạm vào người đàn ông kia đến trước mặt, giữ chặt tay , đau đến mức nước mắt muốn chảy ra, lực người đàn ông kia quá lớn, ngay cả phản kháng cũng phản kháng được, hơn nữa mùi người là khó ngửi, quả thực muốn nôn mửa.

      Lúc này Quách Lệ xông lên đánh , vừa đánh vừa kêu Vu Kiều: "Chị Vu, chạy mau!"

      Người đàn ông kia vung tay lên, Quách Lệ liền bị đẩy đụng vào tường, Vu Kiều trừng to mắt, "Rốt cuộc các người muốn làm gì? Muốn tiền sao, muốn tiền tôi cho, trong túi của tôi tiền, điện thoại di động gì gì đó đều cho các người! Bên cạnh có đồn công an, đợi lúc nữa có người qua, gọi công an đến đây."

      Người đàn ông kia túm tóc Vu Kiều, cười nhạo : "Ha ha, em cho là chúng ta sợ mấy tên công an đó à, cũng hỏi thăm chút chúng ta là ai!" liếc mắt, ba tên đồng đảng bắt Quách Lệ lại, diễn trò rất chuyên nghiệp , phải làm làm toàn bộ, đỡ khiến sau đó Vu Kiều hoài nghi.

      "Rốt cuộc các người muốn thế nào? !" Giọng Vu Kiều sắc lạnh, trong lòng vô cùng sợ hãi, "Người mau tới đây! Cháy rồi! Cháy rồi!" vừa dùng sức giãy dụa vừa kêu to, trông cậy ai đó xung quanh có thể chú ý tới nơi này.

      Hô cứu mạng ít khả năng có người hỗ trợ, ở khu dân cư hô cứu hỏa hiệu quả tốt hơn nhiều, trong chốc lát đám chạy tới.

      Đáng tiếc bây giờ rất ít người, mọi người sớm tan tầm, thường tản bộ ở công viên, chỉ lẻ tẻ mấy người ngang qua, vận khí Vu Kiều tốt, kêu đúng lúc ai ở đây, bên trong quán tập thể hình trái lại có người, nhưng cách bức tường dày họ nghe được, ngõ hẻm là tiểu khu, tường rào đều trồng cây, cách nhà cao tầng còn đoạn khoảng cách, người ở đó căn bản nghe .

      Cho nên gọi trời trời thấu, gọi đất đất linh.

      Thủ lĩnh đám lưu manh phát bực, lên tát Vu Kiều cái, "Kêu cái gì!" Khuôn mặt xinh đẹp như vậy, đánh cũng là đau lòng, nhưng là đánh con quỷ này yên, vung tay lên, "Kéo !"

      Bốn người liền chuẩn bị kéo hai người Vu Kiều và Quách Lệ , bọn họ cách mặt đường xa, đương nhiên, với Quách Lệ làm dáng chút .

      Vu Kiều và Quách Lệ bị bụm miệng, bây giờ muốn cũng kêu được, Vu Kiều gấp đến độ rơi nước mắt , hôm nay hết bị đánh lại bị cướp , hoàn toàn dám tưởng tượng những người này mang rồi làm gì, thể trách muốn kết hôn, người từng bị thế này rất khó có cảm tình với đàn ông.

      Quách Lệ bị nhét vào xe tải trước, Vu Kiều giãy giụa càng lợi hại, định kéo dài thời gian hy vọng có người qua, nhưng kết quả là bị giật tóc mạnh hơn, thủ lĩnh lưu manh ra tay độc!

      Mắt thấy bị nhét vào xe tải, đột nhiên Vu Kiều phát thủ lĩnh lưu manh nới lỏng tay, còn phát ra tiếng kêu đau đớn, vẫn đến cùng là chuyện gì bị người nhấc lên! Song bây giờ người này ra tay hơn nhiều .

      Vu Kiều hiểu chuyện gì xảy ra, định kêu lên theo bản năng người bế lên : "Là tôi, đừng động !"

      Nước mắt Vu Kiều chảy xuống, giọng này biết.

      Là Ân Á Minh.

      Lần đầu tiên cảm thấy giọng đàn ông êm tai, cảm thấy giờ phút này ai có giọng dễ nghe hơn Ân Á Minh!

      Trong lòng Vu Kiều có ý nghĩ:

      Nếu lần này có thể bình an trở về, nhất định báo đáp Ân Á Minh! Làm trâu làm ngựa cũng oán hận!

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 25

      Editor: Niệm Vũ



      Ân Á Minh đỡ Vu Kiều chạy ra đường cái, hai bảo vệ chặn lưu manh theo sau.

      Sức Ân Á Minh rất lớn, khiêng Vu Kiều mập mập chưa được vài bước đến cạnh xe, nhét Vu Kiều vào ghế sau, sau đó mình cũng ngồi xuống, lấy điện thoại di động ra bấm, báo cảnh sát, gần đây có đồn cảnh sát, chắc rất nhanh có người đến.

      Vu Kiều ngồi cạnh thở mạnh, toàn thân là mồ hôi lạnh, cả người đều bối rối, nước mắt cũng kịp lau, má vừa bị tát, giờ sưng lên, chắc rằng qua đêm nghiêm trọng hơn, đầu tóc cũng bị kéo lộn xà lộn xộn, may mắn bị kéo hư, chỉ là da đầu rất đau.

      Chuyên nghiệp đâu có thể so sánh với nghiệp dư, bốn người này xem qua có vẻ cao lớn thô kệch chốc lát bị hai hộ vệ tây trang giày da hào hoa phong nhã thu thập, Quách Lệ ngồi trong xe mờ mịt, đây là ai vậy?

      Mọi chuyện ràng tiến hành cực kỳ thuận lợi, sao đột nhiên lại nhảy ra Trình Giảo Kim? !

      Vài tên côn đồ kia vội xin tha, dám quay lại nữa, xin hai vị đại ca thả cho bọn họ lối thoát.

      Hai hộ vệ kia nào quản bọn họ cái khỉ gió gì, Boss ra lệnh thu thập đến khi cảnh sát tới, bọn họ làm theo là được, muốn ? có cửa! Dám đứng lên tôi đánh cho nằm sấp xuống!

      Quách Lệ nóng nảy, mấy người này vừa nhìn chính là muốn đánh đến cùng mà, đợi tí nữa bất kể là thẩm tra riêng hay đến đồn cảnh sát, khẳng định cũng khai ra ta, vậy còn được ?

      "Cám ơn ." Vu Kiều dùng tay sờ sờ má phải, "Hôm nay là vô cùng cảm ơn ." khụt khịt mũi, Ân Á Minh liền đưa khăn giấy cho .

      "Tôi chỉ ngẫu nhiên ngang qua, vừa hay nhìn thấy người giúp việc nhà , vận khí đúng là tệ, đúng lúc tôi dẫn theo hai bảo vệ, nếu chờ tôi báo cảnh sát xong cái xe kia sớm chạy."

      Ân Á Minh đến Quách Lệ, Vu Kiều mới nhớ tới có người như vậy, vừa rồi bị hù chết, nào có sức nghĩ người khác, vừa rồi Quách Lệ còn che chở trước , trong lòng phải là cảm động , nhìn ra ngoài, lúc thấy mấy người kia bị hai bảo vệ thu thập, nằm đất mới thở phào nhõm, xem ra Quách Lệ cũng sao.

      Ân Á Minh nhìn thấy Vu Kiều xác thực đáng thương có lòng nhở: "Đừng em nghĩ tới người giúp việc kia chứ? Người là ta đưa tới , em có biết hả?"

      Vu Kiều cũng bất chấp vết thương đầu, trừng to mắt nhìn Ân Á Minh, " cái gì?"

      Ân Á Minh thấy Vu Kiều là hiểu, kể chuyện mình vừa thấy cho nghe, Vu Kiều trợn mắt há hốc mồm, quan hệ giữa và Quách Lệ tồi, vì sao đối phương làm như vậy, là muốn bắt cóc vơ vét tài sản sao? Theo miêu tả của Ân Á Minh, khả năng chuyện này có liên quan với Quách Lệ chắc rất là ít.

      nghĩ đến, gặp được người xấu phải là tình huống xấu nhất, mà vì người bày ra trò này là người bên cạnh mình!

      Nếu như phát , vậy lần này thành công ắt còn có lần thứ hai lần thứ ba!

      Nghĩ như vậy, Vu Kiều quả thực dựng cả tóc gáy.

      đầy lát người của đồn cảnh sát đến, bắt cóc vơ vét tài sản cũng phải là vụ án , bọn họ vô cùng coi trọng, vừa rồi Ân Á Minh báo cảnh sát chính là dùng lí do bắt cóc vơ vét tài sản, cái này có tác dụng hơn vô lễ rất nhiều.

      Hai bảo vệ dựa theo phân phó của Ân Á Minh giao người cho đồn cảnh sát, Quách Lệ cũng bị mang , người vóc dáng chạy tới xe Ân Á Minh hỏi tình huống, muốn ghi chép gì gì đó, xe Ân Á Minh vừa nhìn biết là hàng cao cấp, cho nên thái độ đối phương rất tốt.

      Vốn nghe được bắt cóc vơ vét tài sản bọn họ cũng sợ hãi, cho rằng có án lớn, thời gian qua nơi này trị an rất tốt, có án lớn nhất định bị phê bình, ai biết hôm nay vận khí tốt, chưa ray tay bắt được người, hiệu suất nhanh, ổn!

      "Xin lỗi, bạn tôi bị thương, chỉ sợ tạm thời thể giúp việc ghi chép, tôi đưa ấy đến bệnh viện chuyến, sáng mai nhất định đến. Giờ tối, các ghi chép cũng rất cực, vậy cần tăng thêm công tác cho các ." Ân Á Minh cười tủm tỉm giải thích tình huống với người của đồn cảnh sát, còn đưa cho họ thuốc lá.

      Đối phương thấy thái độ của hài lòng, nhìn lại Vu Kiều xác thực tóc tai bù xù hết sức đáng thương, gật gật đầu đồng ý, là bọn họ bắt người trước, để mai Vu Kiều đến rồi ghi chép.

      Quách Lệ ngồi trong xe tải bị dọa đến mặt trắng bệch, vừa định mở cửa xe bị trong hai bảo vệ của Ân Á Minh bắt được, xách như cầm con gà, đây là đồng phạm, cũng thể để chạy .

      Quách Lệ gân giọng kêu Vu Kiều: "Chị Vu, chị Vu cứu em, bọn họ bắt lầm người rồi!"

      Bảo vệ kia cười nhạo tiếng: "Đừng kêu nữa, ông chủ của chúng tôi sớm nhìn thấy chuyện thương lượng với đám lưu manh rồi, bàn giao với cảnh sát tốt ."

      Cả người Quách Lệ co quắp ngã mặt đất.

      Người mang , Vu Kiều cũng trầm tĩnh lại, vừa buông lỏng cảm thấy toàn thân đau đớn, cảm thấy tối nay khó có thể ngủ, cũng biết da đầu có chảy máu , giờ chỉ nghĩ trốn ở ổ chăn trong nhà, mấy ngày sau chắc cũng dám ra cửa.

      xoa mặt ngượng ngùng : "Còn phải phiền chút, đưa tôi về nhà , xa đâu, biết đấy." Lúc tổ chức tang lễ, Ân Á Minh tới.

      "Em muốn về?" Ân Á Minh cảm thấy Vu Kiều quá chân thành, "Em cũng đừng quên, người vừa rồi chính là người giúp việc nhà em đấy, cuối cùng em thuê phải người kiểu gì vậy?"

      Ân Á Minh vừa như vậy làm Vu Kiều khẩn trương, đúng vậy, trong nhà cũng an toàn đâu, sau tang lễ liền ít người nhà họ Quý đến thăm, gần nhất cơ hồ có, vì vậy bảo vệ trong nhà đều rời , giờ chỉ còn hai nhân viên già, còn có hai ba người giúp việc, Quách Lệ tín nhiệm nhất còn xuất tình huống như vậy, nghĩ đến những người khác, trong lòng khỏi sợ hãi, những người này đều ở trước khi kết hôn, biết người biết mặt biết lòng, suy nghĩ tỉ mỉ khiến chính mình sợ hãi, đâu còn dám trở về.

      "Vậy đưa tôi về chỗ ba mẹ..a.. được." Vu Kiều cảm giác bộ dáng mình tiện để về, người trong nhà thấy nhất định rất lo lắng, đợi mấy ngày nữa mặt tốt hơn chút rồi trở về chuyện này, " đưa tôi đến khách sạn , trong ví tôi vẫn có thẻ."

      Ân Á Minh đánh giá Vu Kiều lượt, cuối cùng thở dài : "Được rồi, trước em theo tôi về, bộ dạng này của em cần bác sĩ, nếu tôi bảo đảm, ngày mai cái mặt em biến thành đầu heo ."

      Vu Kiều: "..."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :