1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mẹ kế của Lọ lem - Oa Qua Oa (20)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 17

      Editor: Niệm Vũ



      Sau khi Đới Phân Phương biết con và Ân Á Minh có hi vọng lạnh nhạt hơn nhiều, tuy biểu ràng như Vu Thi, nhưng dù vậy, Ân Á Minh ràng cảm thấy đối phương lạnh nhạt, chuyện bao lâu Vu Kiều mượn cớ tiễn về, Vu Kiều sợ ngồi lâu, những người trong nhà lại có ảo tưởng.

      Ân Á Minh có phần hứng thú với Vu Kiều, nhưng thấy đặc biệt lắm, chỉ là có chút thưởng thức Vu Kiều, cảm thấy rất thú vị, nghĩ tới việc phát triển thêm, kết giao bạn bè được, tiến thêm bước thôi, huống chi cảm giác mình và Vu Kiều cũng thích hợp, cha mẹ của chắc cũng thể tiếp nhận .

      Nhưng đây là suy nghĩ nhiều, Vu Kiều căn bản có ý với , biết ở tương lai, vì hành vi hôm nay mà phải chịu ít tội.

      phải thích à, ha ha, vậy cách Kiều Kiều nhà chúng tôi xa chút, nhà chúng tôi hoan nghênh cậu đâu.

      Ân Á Minh có biết trước, đương nhiên biết tương lai xảy ra chuyện gì, đau đầu vì vị khách mời mà đến - Ân Hồng Vũ, ngày hôm qua người này cũng muốn đến. Trước kia chưa từng sợ Ân Hồng Vũ, nhưng hôm nay giống, hôm nay Quý Tử Nhàn muốn tới, Ân Hồng Vũ, biết là người này đáng tin, sợ người ngu xuẩn này hãm mình, dù sao hôm qua ít, hôm nay nếu như kiên quyết cho ta đến gần Quý Tử Nhàn, vậy lại phải mất công giải thích.

      Nhưng Ân Hồng Vũ da mặt dày, mặc kệ Ân Á Minh ám hiệu như thế nào đều vô dụng, lại thể trực tiếp đuổi , Ân Á Minh đành phải nhịn, đến lúc đó tùy theo hoàn cảnh mà xử lý .

      Khoảng mười giờ Quý Tử Nhàn tới, Ân Hồng Vũ nhìn chằm chằm ta từ khi vào cửa, lần đầu tiên thấy Quý Tử Nhàn cảm thấy vô cùng thích.

      Cách ăn mặc của Quý Tử Nhàn hôm nay cực kỳ trắng trong thuần khiết, đồ trang sức trang nhã, mặc áo liền váy màu trắng, tóc dài mềm mại xõa xuống, trừ vòng tay ở tay trái người có đeo đồ trang sức khác, nhìn qua sạch lại nhàng khoan khoái, khí chất tương đối xuất chúng, ôn nhu im lặng đứng ở đó, mắt Ân Hồng Vũ trợn trắng!

      ta tiếp xúc biết bao nhiêu phụ nữ, phần lớn là vui đùa chút, bộ dáng xinh đẹp giống Quý Tử Nhàn cũng phải là có, chỉ cần nguyện ý chi tiền, dạng gì có, nhưng khí chất như Quý Tử Nhàn ta chưa tiếp xúc, nữ thần! Đây chẳng phải là đối tượng kết hôn ta muốn tìm sao!

      Ân Á Minh hợp khẩu vị của , vậy Ân Hồng Vũ này còn cố kị gì nữa, Quý gia có ân với Ân gia, Ân Á Minh chịu, ta chịu! ta báo ân thay Ân Á Minh! Ửm, đây là chủ ý tốt!

      Haiz, nhìn này mà xem, đáng thương, cha mất, mẹ thêm bước nữa, mình lẻ loi hiu quạnh , đúng là lúc cần người đàn ông che chở! Ân Hồng Vũ cảm thấy hôm nay chính ngày mình phải quay đầu lại, đồng ý vì Quý Tử Nhàn thay đổi!

      Ôi, nghe có chút vĩ đại!

      Não Ân Hồng Vũ đột nhiên được sửa chữa.

      Quý Tử Nhàn đương nhiên biết người bỉ ổi trước mắt nghĩ gì, nếu ta biết , chừng chán ghét nôn trận, có câu rất hay: Chưa bao giờ thấy người vô liêm sỉ như thế! Câu này chính là Ân Hồng Vũ, nhưng ta biết, sau khi sửa não bắt đầu đắc chí .

      Ngày hôm qua khách khí với Ân Á Minh là vì chưa gặp người, hôm nay thấy còn khách khí cái gì chứ, mặc dù ta rất phục em họ Ân Á Minh này, nhưng điều kiên em họ tốt cũng là , cộng thêm hôm nay còn có cha mẹ Ân Á Minh - hai vị thần trợ công ở đây, nếu ta ra tay chiếm lợi trước tình huống xấu !

      Vì vậy Quý Tử Nhàn vừa vào cửa vào tai Ân Á Minh: "Á Minh, chú mau cho biết, có là chú có ý với ấy , tôi này, điều kiện ấy rất khá, chú cũng nên hù ."

      Ân Á Minh nheo mắt, lời này làm sao nghe kỳ quái vậy chứ, hù dọa chút sao? Ơ, đúng! Ân Á Minh đột nhiên nở nụ cười, họ này phải có ý với Quý Tử Nhàn chứ? giọng trả lời: "Em khẳng định bừa, em vẫn giữ câu ngày hôm qua, nếu thích cứ theo đuổi, ta hợp khẩu vị của em."

      Quý Tử Nhàn chắc chắn vừa ý Ân Hồng Vũ nhưng Ân Á Minh có ý định nhắc nhở họ mình, việc này cùng lắm làm đối phương oán giận mà thôi, dù sao cuối cùng cũng nếm mùi thất bại, liền làm người tốt lời hay , đau ngứa, cuối cùng dù thất bại cũng trách được , xem náo nhiệt tốt rồi.

      Hơn nữa Ân Á Minh cũng có chút ý xấu, lần trước Quý Tử Nhàn tính kế ở tang lễ, cũng chưa quên.

      Tôi là người hay mang thù lắm, vậy nên đừng trách tôi tính kế .

      "Chào chú, chào , chào Á Minh, ách..." Quý Tử Nhàn biết Ân Hồng Vũ, biết nên xưng hô như thế nào, nhìn tướng mạo, giống như là người Ân gia mà, người Ân gia đều rất dễ nhìn. Cũng giống người giúp việc, là khách à? Vậy cũng quá đúng lúc, ta đến làm khách, sao trùng hợp còn có người khác đến, chuyện rất nhiều bất tiện.

      Trong lòng có chút oán giận, song mặt lại biểu , cười còn xán lạn.

      "Đây là họ tôi Ân Hồng Vũ, hôm nay đúng lúc đến gặp cha tôi." Ân Á Minh nhiệt tình giới thiệu, Ân Hồng Vũ có chút cảm kích, trong lòng tự nhủ hôm nay tiểu tử Ân Á Minh rất được, còn biết tạo cơ hội cho ta.

      "Tử Nhàn à, luôn nghe chú và dì khen em, hôm nay cuối cùng gặp !" Ân Hồng Vũ bước nhanh lên, vươn tay, "Hôm nay gặp mới biết được, lời bọn họ điểm cũng khoa trương!"

      "..." Đột nhiên có người đàn ông xa lạ chạy đến bắt tay, Quý Tử Nhàn có chút giật mình, nếu tướng mạo như Ân Á Minh còn được, nhưng đằng này vóc người rất xin lỗi nhân dân, ta thấy mà ghét, nhưng đối phương là họ Ân Á Minh, ta cũng thể mất thể diện trước mặt mọi người, vì vậy đành phải kiên trì vươn tay ra.

      ta muốn bắt tay nhàng, nhưng Ân Hồng Vũ lại muốn, ta bắt lấy tay Quý Tử Nhàn rất lâu buông tay, còn vụng trộm mè nheo vài cái, cuối cùng còn dùng móng tay vuốt lòng bàn tay Quý Tử Nhàn cái, làm cho cả người Quý Tử Nhàn đều rợn cả tóc gáy!
      Nhược Vân, Phong Vũ Yên, Mymy977 others thích bài này.

    2. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      :013:hahahahahahahaha

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 18

      Editor: miemei

      Ân Hồng Vũ hề biết nỗi chán ghét của Quý Tử Nhàn, cũng thể trách , Quý Tử Nhàn là cao thủ diễn kịch mà, sao có thể tùy tiện để người khác nhìn ra.

      “Tử Nhàn, em gọi là Hồng Vũ được rồi.” Ân Hồng Vũ cười đến mức miễn bàn có bao nhiêu ân cần.

      Hồng Vũ.” Quý Tử Nhàn mỉm cười mặt, trong lòng hận thể cho người này bạt tay! Lại dám ăn đậu hủ của ta!

      “Ôi chao!” Ân Hồng Vũ chỉ cảm thấy toàn thân thoải mái, chưa từng nghe qua tiếng “” nào êm tai như vậy, sướng đến nỗi tìm được phương hướng.

      Tóc gáy của Quý Tử Nhàn dựng cả lên.

      Ân Viễn và Chu Thục Nhàn đều cảm thấy đứa cháu này của bọn họ chẳng ra sao cả, đàn ông con trai cao to như nó bắt tay với người ta làm gì chứ, nhưng lúc bọn họ muốn ngăn lại kịp nữa rồi, tốc độ của Ân Hồng Vũ quả quá nhanh.

      Nhưng phản ứng của Quý Tử Nhàn khiến bọn họ khá hài lòng, quả nhiên là đứa bé hiểu chuyện, chỉ trong chốc ấn tượng bọn họ về Quý Tử Nhàn càng tốt hơn.

      “Tử Nhàn, mau qua đây ngồi xuống, để dì ngắm con xem nào.” Chu Thục Nhàn kéo Quý Tử Nhàn qua thương , “ rất lâu rồi dì gặp con, lần trước gặp con là năm ngoái nhỉ, con cao hơn đấy, là quý rồi.” Bà càng nhìn càng hài lòng, lúc chuyện còn liếc về phía con trai mình cái, nhưng khiến bà thất vọng là Ân Á Minh hề thể ra có chút nhiệt tình nào với Quý Tử Nhàn, nụ cười mặt nhàn nhạt, ánh mắt cũng đặt người Quý Tử Nhàn, xem ra hôm đó thích phải đùa.

      vội, cứ xem thử thế nào, Tử Nhàn tốt như thế, chừng gặp gỡ thêm liền thích.

      Ân Hồng Vũ bình thường vừa ngu vừa ngốc, nhưng gặp phải chuyện về phụ nữ lại lanh lợi hơn bất cứ ai, nhanh chân bước qua, chen vào giữa Quý Tử Nhàn và Ân Á Minh, chặn đứt ánh mắt trao đổi của hai người (←_ ← hề có ), coi như cũng hơi tự hiểu bản thân, biết cậu em họ Ân Á Minh này đẹp trai hơn , sợ Quý Tử Nhàn nhìn Ân Á Minh nhiều rồi lại thích , nên quyết định ra tay trước.

      Ân Á Minh gì, phải gu của tôi rồi mà, ông đây cũng thể ràng quá đấy, nhưng vậy cũng tốt, đợi tí nữa đỡ phải bị Quý Tử Nhàn bám dính như keo, thấy qua bản lĩnh của con nhóc này rồi, lần đầu tiên cảm thấy, ông họ này của cũng có chút đáng , cuối cùng cũng phát huy chút ít tác dụng.

      Quý Tử Nhàn đem theo mấy món điểm tâm ngọt ta vừa làm ban sáng, Chu Thục Nhàn vừa nhìn mắt sáng lên, bà nghĩ đến Quý Tử Nhàn còn có tay nghề thế này, thế là đối với ta càng thêm hài lòng, bà hiểu nổi con trai mình, sao lại thích cơ chứ, tốt thế cơ mà, đâu mà tìm được đây, gia cảnh trong sạch, da trắng mặt đẹp khí chất tốt, bằng cấp cao, người lại hiểu chuyện, còn biết nấu cơm, haiz, như thế này còn thích muốn tìm người như thế nào nữa, cầu quá cao, trách được lớn như vậy rồi còn chưa có bạn nữa.

      Quý Tử Nhàn tán gẫu với cha mẹ của Ân Á Minh khá vui vẻ, lúc ăn trưa cũng trò chuyện rất vui, nếu như có Ân Hồng Vũ thỉnh thoảng chen miệng vào càng hoàn mỹ hơn, hoàn toàn biết nhìn bầu khí xung quanh, chỉ nghĩ cách tạo cảm giác tồn tại trước mặt Quý Tử Nhàn, tự mình khen rồi lại khen, làm cho Ân Viễn và Chu Thục Nhàn cũng thấy ngại, trước đó bọn họ cũng nghĩ nhiều, nhưng Ân Hồng Vũ cứ kiên trì ngừng như thế mà bọn họ còn phát ra chính là đầu óc có vấn đề rồi.

      Thằng cháu này của bọn họ nhìn trúng Tử Nhàn rồi!

      Hai người cười ngất, trong lòng thầm cậu cũng nhìn lại tính tình của mình xem, cậu có xứng với người ta chứ?

      Bọn họ tuy rằng đối xử với hai cha con Ân Lợi, Ân Hồng Vũ tệ, nhưng trong lòng cũng thích bọn họ mấy, dù sao Ân Lợi là đứa con do vợ của cha Ân Viễn sinh ra, trước đó cũng ít lần muốn chia gia tài, nên trong lòng bọn họ ít nhiều gì cũng có chút chán ghét, đối xử tốt với bọn họ cũng có phần vì dư luận thôi, trong lòng có vui hay khó à.

      Ân Á Minh phải cực kỳ cố gắng mới có thể nhịn xuống bật cười, cả phòng ăn chỉ có tâm trạng của là tốt nhất, lần trước trong tang lễ bị Quý Tử Nhàn ôm lấy liền có cảm giác bực bội lại ngại lên tiếng, bây giờ Quý Tử Nhàn cũng nếm được mùi vị đó rồi, ông họ này của cũng nhân tài, quả thực quá tuyệt vời!

      Trong lòng Quý Tử Nhàn miễn bàn có bao nhiêu chán ghét, người thích ta nhiều đếm xuể, nhưng người bình thường vẫn luôn tự hiểu lấy, ngoại trừ điều kiện đặc biệt tốt, nếu căn bản dám theo đuổi ta, kiểu như Ân Hồng Vũ thế này là lần đầu tiên ta gặp phải, biết xấu hổ mà!

      Ăn cơm xong Ân Hồng Vũ vẫn cố gắng tạo cảm giác tồn tại như trước, Ân Á Minh bởi vì có chuyện quan trọng phải xử lý, nên vào thư phòng mở hội nghị với cấp dưới qua điện thoại rồi, nam chính mà mình muốn tìm cũng có ở đây, vậy ta đợi ở đây còn có ý nghĩa gì nữa, vốn cũng có thể ở lại đây xây dựng tình cảm với cha mẹ của Ân Á Minh, nhưng ở bên cạnh còn có con gián, đuổi thế nào cũng , ta ở lại để chịu tội hay sao?

      Thế là bao lâu sau Quý Tử Nhàn liền đứng lên tạm biệt, sau buổi trưa còn có việc, hôm khác lại đến thăm hỏi.

      “Tử Nhàn lái xe đến à?” Chu Thục Nhàn cảm thấy đây là cơ hội tốt, “Để Á Minh đưa con về, lái xe dì yên tâm được.” Có thể để cho con trai với Quý Tử Nhàn bồi dưỡng tình cảm chút, vừa rồi vẫn bị thằng cháu quấy rối mãi, bà cũng thể nào tạo cơ hội được.

      Quý Tử Nhàn cười đến ngượng ngùng: “Thế phiền Á Minh rồi.” Vẻ ngượng ngùng của ta trong mắt Chu Thục Nhàn chính là tín hiệu tốt nhất, con bé này thích Á Minh nhà bọn họ! Khẳng định là vậy! Trong lòng Chu Thục Nhàn vui rạo rực.

      Chu Thục Nhàn cho bảo mẫu lên gọi Ân Á Minh, Ân Hồng Vũ nhanh hơn bước chạy lên lầu!

      Quý Tử Nhàn và Chu Thục Nhàn đột nhiên có dự cảm lành.

      phút sau dự cảm của hai người thành thực rồi.

      Ân Á Minh từ chỗ lan can lầu ái ngại : “Mẹ, hội nghị của con còn chưa kết thúc, để Hồng Vũ đưa về , mẹ cũng biết đó, kỹ thuật lái xe của ấy tốt hơn con nhiều, để ấy đưa về yên tâm rồi.” cũng khoác, Ân Hồng Vũ thích chơi xe, quả lái xe lưu loát hơn Ân Á Minh nhiều, nên lí do thoái thác này của Ân Á Minh đủ căn cứ, làm cho người ta tin phục!

      Quý Tử Nhàn và Chu Thục Nhàn: “……” Bọn họ cũng biết phải tiếp lời như thế nào mới tốt.

      Quý Tử Nhàn muốn tát cho mình mấy cái, vừa rồi đồng ý quá nhanh, bây giờ đổi người đưa về nếu như ta lật lọng, thế bị người ta gièm pha mất.

      Thế là cuối cùng dĩ nhiên là như ý nguyện của Ân Hồng Vũ rồi, hớn hở lái xe của mình đưa Quý Tử Nhàn về nhà, nghĩ ngợi khá hay, lái xe đưa người đẹp về nhà có hai chỗ tốt, thứ nhất, có thể nhân cơ hội này biết đối phương ở đâu, thuận tiện cho phát triển sau này, thứ hai, cũng có thể để cho người đẹp biết chút về kỹ thuât lái xe xuất sắc của , phụ nữ ấy mà, nhất định đổ bởi chiêu này!

      Quý Tử Nhàn tình nguyện ngồi lên xe của Ân Hồng Vũ, ta còn thể thể ra bất mãn, chỉ có thể cười tủm tỉm, ngồi vào ghế phụ lái ngửi thấy mùi nước hoa nồng nặc người Ân Hồng Vũ ta liền có nỗi xúc động muốn ói ra, vì cái gì cố tình ta lại chọn phải ngày hôm nay mà đến chứ, vận may quá tốt mà!

      Ân Á Minh đứng bên cửa sổ phòng khách nhìn theo xe của Ân Hồng Vũ rời , trong lòng miễn bàn có bao nhiêu sảng khoái, biết hôm nay Quý Tử Nhàn đến để làm gì, đáng tiếc bị Ân Hồng Vũ phá hoại rồi, hai con cóc ghẻ, cũng rất xứng đôi đấy.




      Chương 19

      Editor: miemei

      Vị trí biệt thự của nhà họ Ân gần vùng ngoại thành, nên xung quanh cũng coi như khá là trống trải, xe đường cũng nhiều, Quý Tử Nhàn ngồi xe của Ân Hồng Vũ mà tim gan run sợ, chiếc xe này ràng là vượt quá tốc độ rồi!

      Ân Hồng Vũ bình thường cũng chạy nhanh như thế, ban ngày ban mặt, chỉ có đêm xuống đua xe với người ta mới điên cuồng như vậy, nhưng hôm nay người đẹp ngưỡng mộ trong lòng ngồi bên ghế phụ lái, cảm thấy nếu thể tốt phen quá lãng phí rồi, nên lái xe quả muốn bay cả lên! Nếu như phải Quý Tử Nhàn muốn giữ lại chút hình tượng, đoán chừng bây giờ thét chói tai rồi.

      May mắn rất nhanh vào đến nội thành, xe nhiều lên, tốc độ muốn nhanh cũng nhanh được, tim của Quý Tử Nhàn lúc này mới hạ xuống.

      “Em ở đâu?” Ân Hồng Vũ bên hút thuốc bên hỏi, cảm thấy tư thế hút thuốc của mình rất đẹp trai, cộng thêm kỹ thuật lái xe cực tốt của , tay nắm vô lăng, tay cầm thuốc, giả ngầu cũng giả đến rất lợi hại, tóm lại là cảm thấy dáng vẻ này của mình tràn đầy sức quyến rũ.

      Quý Tử Nhàn phản đối đàn ông hút thuốc, đàn ông đẹp trai hoặc là có sức hút khi hút thuốc nhìn vào quả là cảnh đẹp ý vui, nhưng cái tên kế bên này nhìn qua chút cũng đẹp trai, với cái từ đẹp trai này căn bản là hề dính dáng nhau chút xíu nào! Vậy nên tư thế hút thuốc của trong mắt Quý Tử Nhàn là đặc biệt đáng ghét, trong xe còn có mùi khói thuốc khó ngửi, ta vô cùng ghét cảm giác này, trong gian kín mít nhoi này, mùi khói thuốc này cũng dính lên người ta, làm cho ta thấy ghê tởm.

      ta ghê tởm ghê tởm, nhưng thể phát tác, ta sợ mình nổi giận rồi Ân Hồng Vũ xấu bôi nhọ ta với người nhà họ Ân, nên đường nhịn đến rất vất vả, bây giờ nghe đối phương hỏi ta ở đâu chuông cảnh báo vang lên mãnh liệt, ta nhìn Ân Hồng Vũ cũng phải là dạng dễ chọc, dáng vẻ như kẻ lưu manh vậy, để biết ta sống ở đâu còn được sao!

      “À, đưa em đến quảng trường Hải Đức là được rồi, em hẹn buổi chiều gặp bạn em ở đó.” Vừa Quý Tử Nhàn liền lấy điện thoại nhắn tin cho Tiền Lộ Lộ, “Để em hỏi xem khi nào nó tới.” ta chỉ vừa tức nảy ra ý kiến, muốn tìm Tiền Lộ Lộ làm bia đỡ đạn, ngoài miệng hỏi đối phương có đến , thực ra là hẹn người ta.

      Ân Hồng Vũ vừa nghe quay đầu qua: “Nam hay nữ thế?” Hỏi như lẽ đương nhiên.

      “……” Quý Tử Nhàn cạn lời, trong lòng thầm là nam hay nữ cũng có liên quan gì tới đâu, có tư cách để hỏi sao, tưởng là ai hả, nhưng chắc chắn ta thể trả lời như vậy được, chỉ có thể cười : “Bạn cùng phòng đại học trước khi em du học ấy.”

      “À~” Ân Hồng Vũ hài lòng gật đầu, vậy là nữ rồi.

      Chỉ trong chốc lát tin nhắn của Tiền Lộ Lộ qua tới, rãnh, rất nhanh đến, Quý Tử Nhàn thở phào hơi, ta cảm thấy đợt hiểm hóc hôm nay coi như là qua rồi, sau này ra cửa phải coi ngày, gần đây luôn gặp phải tiểu nhân, người là Vu Kiều, thêm người nữa là Ân Hồng Vũ, là làm người ta ghê tởm mà!

      “Hai bọn em là muốn dạo phố à?” Ân Hồng Vũ cảm thấy để cho người đẹp mất như thế này có chút cam tâm, “Hôm nay bận chuyện gì cả, nếu chê xách túi cho các em nhé, nếu em muốn mua gì cũng mua cho em hết! Bạn của em cũng tính vào luôn.”

      Mặt Quý Tử Nhàn ứ máu, ta muốn bóp chết gã đàn ông trước mặt này, cho mày chút ánh sáng mày liền tỏa nắng hả! Còn hếch mũi lên mặt nữa chứ! ta hiểu sao nhà họ Ân lại có loại người như vậy chứ, quả cục phân chuột làm hư cả nồi cháo!

      Cuối cùng giày vò mất lúc lâu Quý Tử Nhàn mới thoát khỏi Ân Hồng Vũ, nhưng số điện thoại của ta bị lấy rồi, dù sao trước đó cũng lấy di động ra, cũng thể lấy cớ di động ở đây hoặc là hết pin nên nhớ số để thoái thác, ta có thể dự đoán sau này phát sinh chuyện gì rồi, gã đàn ông kinh tởm này giống như con cóc ghẻ quấn lấy ta!

      Ân Hồng Vũ biết mình bị ghét bỏ, còn đắc chí vì lấy được số điện thoại di động kìa, sau này hẹn người ta tiện lợi hơn nhiều.

      Quý Tử Nhàn nghẹn tức đầy bụng, lúc Tiền Lộ Lộ nhìn thấy ta cũng phát ra khác thường của ta, “Tử Nhàn cậu sao thế, tinh thần có vẻ tốt lắm.”

      Quý Tử Nhàn liền kể chuyện vừa rồi cho Tiền Lộ Lộ nghe, Tiền Lộ Lộ nghe xong cũng lộ ra vẻ mặt chán ghét: “Tên này có bệnh hả, tưởng mình là ai chứ, cậu cũng đến nhà họ Ân rồi, ràng cùng với Ân Á Minh mới là đôi, ta còn có thể có chút tự hiểu lấy mình chứ? Tử Nhàn cậu đừng để ý ta, nếu như còn quấy rầy cậu nữa cậu cứ với Ân Á Minh, hoặc là cha mẹ của Ân Á Minh, cậu đó chính là yếu đuối quá, biết từ chối người ta, đối với loại người đó thái độ thể tốt được, thái độ của cậu tốt chút chừng còn tự mình đa tình cảm thấy cậu thích ta đấy!”

      “Ừ, mình biết rồi, mình cố hết sức vậy.” Trong lòng Quý Tử Nhàn nếu như tôi có thể từ chối sớm từ chối rồi, tên kia vừa nhìn là biết đáng tin, ta lỡ lời biết chừng bị bẻ cong thành cái dạng gì đâu, đối phó trước thôi, đợi đến lúc quan hệ với cha mẹ của Ân Á Minh tốt hơn chút mới nhắc chuyện này với bọn họ vậy.

      “Gì mà cố hết sức chứ, cậu cũng dạ quá đấy.” Tiền Lộ Lộ cả dáng vẻ đều là chỉ tiếc rèn sắt thành thép, “Haiz, thể trông cậy cậu cứng rắn được, bỏ , chúng ta dạo phố , mua chút gì đó tâm tình tốt lên.” Phá sản chút sảng khoái thôi.

      Cao ốc bách hóa ở quảng trường Hải Đức phần lớn đều bán các mặt hàng xa xỉ, phần lớn vào đây đều là người có tiền hoặc là thành phần tri thức cấp cao, quần áo của Quý Tử Nhàn đều mua ở chỗ này, mắt thấy sắp đổi mùa rồi, ta quyết định mua hai bộ quần áo mới. Tiền Lộ Lộ cũng lựa chọn cho mình, nhưng phần nhiều thời gian đều là cho Quý Tử Nhàn ý kiến, đối mặt với Quý Tử Nhàn ta vẫn luôn bùng phát ý muốn bảo vệ, cảm thấy mình phải chăm sóc tốt cho ta mới được.

      Phá sản quả nhiên là vũ khí tốt nhất để xóa tâm trạng, sau khi Quý Tử Nhàn mua hai bộ đồ cảm thấy tốt hơn nhiều rồi, ảnh hưởng tâm lý mà Ân Hồng Vũ đem đến cho ta phai nhạt đôi chút.

      Nhưng chỉ trong chốc lát ta lại bắt đầu tức ngực rồi.

      Bởi vì ta đụng phải người khác mà ta rất ghét nữa.

      ——Vu Kiều!

      Khéo gì khéo, chiều hôm nay cũng đúng lúc Vu Kiều đến Hải Đức dạo phố, sắp đổi mùa ấy mà, phụ nữ đều muốn thêm chút quần áo cho bản thân, thế là hôm nay hai người liền gặp nhau ở chỗ này, bốn mắt nhìn nhau, hai người đều gì.

      Vu Kiều có mình, mà bên Quý Tử Nhàn có đến hai người, Tiền Lộ Lộ kẻ bảo vệ trung thành của Quý Tử Nhàn cũng phải là đèn cạn dầu, dưới dẫn dắt của Quý Tử Nhàn ta ngộ nhận Quý Tử Nhàn và Ân Á Minh phát triển thành bạn trai bạn rồi, thậm chí đều gặp mặt phụ huynh, chỉ thiếu chưa nhắc đến chuyện kết hôn mà thôi, nhưng ta tin, kết hôn chỉ là chuyện sớm muộn, phải loại hèn hạ như Vu Kiều có thể tùy tiện phá hoại được!

      Thế là sau khi ta nhìn thấy Vu Kiều liền quái gở : “Ui, mình còn tưởng là ai, Tử Nhàn chúng ta thôi, dạo phố cùng chỗ với loại hồ ly tinh giựt đàn ông của người khác như này quá đáng ghét, thôi.”

      Vu Kiều nổi giận nữa! “ có ý gì?” Khi nào giựt đàn ông của người khác thế?! chỉ dạo phố thôi mà, trêu ghẹo ai đâu chứ, huống gì cũng quen biết người này, quả là bệnh thần kinh mà!

      Tiền Lộ Lộ quay đầu khinh miệt : “Ý gì hiểu sao? biết xấu hổ quyến rũ đàn ông của người khác, còn ở đây giả vờ hồ đồ, đồ hèn hạ!”




      Chương 20

      Editor: miemei

      Tiền Lộ Lộ mắng Vu Kiều xong liền kéo Quý Tử Nhàn bỏ , nhưng Vu Kiều đâu chịu, khi bị người ta mắng sao cam lòng được, cũng phải cái bánh bao, nhìn hai người kia vừa liền nhanh chóng đuổi theo, “Đứng lại!” hét lớn.

      Tiền Lộ Lộ ngờ Vu Kiều lại biết xấu hổ như vậy, quyến rũ bạn trai của người khác mà biết đuối lý, lại còn vờ như cây ngay sợ chết đứng ở đây hét lớn hét với bọn họ! Quả là quá đê tiện!

      Thế là ta cũng kéo Quý Tử Nhàn bỏ nữa, ta muốn lí luận tốt với ả họ Vu này, lấy lại công bằng cho chị em tốt Quý Tử Nhàn, tính tình của Tử Nhàn quá yếu đuối, bị thiệt cũng biết tranh cãi vì bản thân, ta nhìn mà nóng ruột! Hôm nay ta liền làm chủ cho Tử Nhàn dạy dỗ tốt ả đàn bà này, để ả ta mất hết mặt mũi ở chốn đông người này!

      “Hô, còn kêu tôi đứng lại à, sao thế, còn cảm thấy có lý hả, tôi mắng đúng sao? dụ dỗ bạn trai của người khác còn thừa nhận, làm chính là làm, đừng có ở đây vờ trong sạch!” Vóc dáng của Tiền Lộ Lộ tương đối cao, ta còn mang giày cao gót, dáng vẻ nhìn Vu Kiều có chút khí thế từ cao nhìn xuống.

      Giọng ta , xung quanh ít người dừng chân vây xem, nhưng phần lớn đều là đứng nhìn từ xa bàn tán xì xào.

      Vu Kiều quả muốn xé Tiền Lộ Lộ ra: “ là ai? Khi nào tôi dụ dỗ bạn trai của người khác chứ, hãm hại người khác cũng phải có chứng cứ nhé, suông bậy bạ đừng trách tôi khách sáo đấy!” Quả muốn xắn tay áo đánh người! lườm Quý Tử Nhàn cái, đoán chừng lời dối này là do Quý Tử Nhàn huyên thuyên mà ra.

      “Tôi hãm hại ?” Tiền Lộ Lộ trợn to mắt: “Tôi cần phải hãm hại à, danh tiếng thối nát của phải ai cũng đều biết sao, chồng vừa qua đời liền dụ dỗ đàn ông khác, còn cần mặt mũi nữa vậy?” Câu này của ta khiến cho tiếng bàn tán xung quanh càng lớn hơn.

      mắng lâu như thế, vậy tôi nghe xem, rốt cuộc tôi quyến rũ ai hả?” Vu Kiều bị tức đến muốn cười lên, “Ảo tưởng cũng phải có giới hạn thôi, nghe vài câu đồn đãi coi như cái gì mình cũng biết hết vậy, óc là óc heo hả?”

      “Phụt, đồn đãi, đây là chính mắt tôi và Tử Nhàn trông thấy có được đây!” Tiền Lộ Lộ đẩy đẩy Quý Tử Nhàn, “Tử Nhàn cậu đừng sợ, cậu cứ thẳng mặt đối chất với ta, có mình ở đây, ta dám làm gì cậu đâu.”

      Quý Tử Nhàn sợ lời dối vủa mình bị vạch trần, thế là kéo tay áo của Tiền Lô Lộ giọng : “Thôi bỏ , ở chốn đông người ảnh hưởng tốt đâu, mất mặt lắm.”

      “Tử Nhàn lá gan của cậu quá đó, cậu sợ gì chứ, cũng phải cậu đuối lý, dù có mất mặt cũng là ta mất mặt, loại đê tiện như ta nếu để cho mọi người biết bộ mặt của ta ta biết ăn năn đâu, cậu đừng quên, ta còn bị tình nghi hại chết ba cậu đấy!” Tiền Lộ Lộ ra quyết định rồi, hôm nay tuyệt đối có khả năng từ bỏ ý định!

      Quý Tử Nhàn quả thực sắp bị ta làm cho tức chết, bên cha mẹ của Ân Á Minh ta còn chưa giải quyết xong đâu, bây giờ trở mặt với Vu Kiều quá nguy hiểm, nếu như quan hệ của Ân Á Minh và Vu Kiều thân mật như ta nhìn thấy, chừng là biết rồi, vậy phải ta bị vạch trần sao. Nhưng nhìn dáng vẻ chịu bỏ qua của Tiền Lộ Lộ ta cũng biết phải khuyên như thế nào, bình thường giả vờ quen rồi, bây giờ cứng rắn trong chốc lát cũng được, chỉ hi vọng Vu Kiều biết gì hết thôi.

      Vu Kiều nổi giận rồi: “Trước cuộc sống riêng tư của tôi kiểm điểm, tiếp đến lại tôi là tội phạm giết người, có tin tôi kiện ?! Cho tới giờ tôi cũng biết rốt cuộc tôi dụ dỗ ai rồi, đừng với tôi là bạn trai nào của các nhé, mò cũng có giới hạn thôi.”

      “F*ck, đến mức này mà còn thừa nhận à?” Tiền Lộ Lộ đối với da mặt dày của Vu Kiều coi như là xem đủ rồi, “ với bạn trai của Tử Nhàn cùng nhau bước ra từ nhà hàng chúng tôi đều nhìn thấy hết rồi, đừng quên rồi đấy nhé? Chuyện mới hôm qua thôi, đừng chọn mất trí nhớ đó!”

      Vu Kiều mới đầu sửng sốt, sau đó chớp chớp mắt : “…… phải Ân Á Minh chứ?”

      “Ngoài ta còn ai nữa!” Tiền Lộ Lộ chỉ về phía Quý Tử Nhàn với Vu Kiều: “Nhưng cũng đừng đắc ý, cha mẹ của Ân Á Minh rất thích Tử Nhàn, Tử Nhàn gả vào nhà họ Ân cũng là chuyện sớm muộn thôi, hôm nay cậu ấy vừa mới qua đó, chuyện tốt của hai người đoán chừng cũng sắp đến rồi, loại phụ nữ như nhiều nhất cũng là để cho người ta chơi đùa thôi, tưởng rằng có người đàn ông tốt nào kết hôn với chứ?”

      Vu Kiều nhìn Tiền Lộ Lộ như nhìn kẻ điên, sau đó ánh mắt mang theo mỉa mai nhìn thoáng qua Quý Tử Nhàn, Quý Tử Nhàn bị nhìn đến nổi da gà, trong lòng cảm thấy ổn, nhưng giờ dường như gì cũng muộn rồi.

      “Ánh mắt của là sao hả?” Tiền Lộ Lộ đối với ánh mắt của Vu Kiều rất khó chịu, người phụ nữ này dường như khinh bỉ ta vậy, ràng là đối phương biết xấu hổ, sao còn có tư cách giả vờ giả vịt ở đây chứ!

      “Ánh mắt của tôi là sao á hả? Ha ha.” Cả người Vu Kiều đều thả lỏng ra, “Thấy miệng lanh lợi như thế còn tưởng đâu lợi hại lắm, ra là ngu si đần độn.”

      dám mắng tôi!” Tiền Lộ Lộ trợn to mắt, giơ tay muốn đánh người.

      Vu Kiều tuy rằng đánh nhau lợi hại như những người khác trong gia đình, nhưng so với Tiền Lộ Lộ và Quý Tử Nhàn hai người này tốt hơn nhiều, bạt tay đánh bật cái tay của Tiền Lộ Lộ! “ làm tình huống trước rồi đánh tôi cũng muộn, nếu như Vu Kiều tôi dụ dỗ bạn trai của Quý Tử Nhàn, quả là kẻ đê tiện, hôm nay đánh tôi tôi bảo đảm đánh trả, nhưng Ân Á Minh người ta là độc thân có được đây, đừng tôi với ta có gì, cho dù có gì nữa cũng là nam chưa cưới nữ chưa gả, có lỗi với ai chứ? có tư cách gì đến trách móc tôi đánh tôi hả?”

      “Độc thân? Sao có thể là độc thân được!” Tiền Lộ Lộ bị tức đến mặt đỏ cả lên, “Lúc Tử Nhàn ở Mỹ cùng với Ân Á Minh ở bên nhau rồi được chưa!”

      Vu Kiều giễu cợt: “Ai với thế? Là Ân Á Minh chính miệng với ? Hay là cha mẹ của Ân Á Minh với ? Hay là chị em tốt này của với ?” nhìn chằm chằm Quý Tử Nhàn khép hờ mắt lâu, sau đó cười , “Tử Nhàn, hôm nay tôi chỉ nghe bạn của mắng người thôi, còn chưa nghe mở miệng với tôi tiếng nào đâu, tôi với ba đều biết có bạn trai đấy.”

      “Đó là cậu ấy muốn với mấy người!” Tiền Lộ Lộ che trước mặt Quý Tử Nhàn, vừa rồi sức lực Vu Kiều đánh tay của ta , thân thể bé của Quý Tử Nhàn chắc chắn chịu nổi.

      Vu Kiều ngược lại khá bội phục Tiền Lộ Lộ, tư thế bảo vệ Quý Tử Nhàn của này cũng phải giả vờ, chỉ là người này ngu ngốc quá! “ ta cũng tin sao? Điều tôi nghe được lại giống vậy nha, hôm qua chính tai tôi nghe Ân Á Minh , ta độc thân.”

      Vừa vừa lấy di động ra mỉm cười : “Tôi có số điện thoại của ta, có cần bây giờ gọi điện cho ta hỏi cho ràng , miễn cho tôi bị người ta vu oan còn lí được.” có danh thiếp của Ân Á Minh đây này.
      Phong Vũ Yên, 1012, ThiênMinh7 others thích bài này.

    4. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      :yoyo45:hihi.thank b chương mới.thơm cái*chụt chụt*

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      ☆, Chương 21

      Editor: Niệm Vũ

      Nghe Vu Kiều muốn gọi điện thoại cho Ân Á Minh để xác nhận, cả người Quý Tử Nhàn khỏe, ta ôm tâm trạng may mắn nhìn Tiền Lộ Lộ quậy nháo thay mình, ngờ Vu Kiều lại biết chân tướng. kể đến hận thù trong lòng, đương nhiên ta hận Vu Kiều, nhưng cũng mơ hồ hận Ân Á Minh, ta hiểu tại sao Ân Á Minh đối xử với mình như vậy, biết Vu Kiều là kẻ thù của ta, vẫn còn kết giao với Vu Kiều, ta mới là người Quý gia đấy, làm người nhà họ Ân, phải đứng ở về phía ta sao!

      Tiền Lộ Lộ biết chân tướng, chỉ cho là Vu Kiều phô trương thanh thế, mang bộ dạng ai sợ ai : "Có bản lĩnh đánh , giống như á! Hôm nay Tử Nhàn vừa mới qua Ân gia, còn có thể có giả? Đừng ở chỗ này giả vờ giả vịt , làm như chúng ta oan uổng ngươi lắm í!" Vừa nãy Quý Tử Nhàn còn châm chọc chuyện của Ân Hồng Vũ, cho nên tin tưởng nghi ngờ.

      Quý Tử Nhàn muốn kéo Tiền Lộ Lộ rời , ta cảm giác mình bị chị em tốt có đầu óc gài bẫy !

      Vu Kiều cũng để ý Tiền Lộ Lộ trào phúng, tìm danh thiếp của Ân Á Minh ở trong ví tiền, điện thoại có số Ân Á Minh, bởi vì chưa nghĩ tới có thể làm bạn bè, song danh thiếp vứt, đều là việc buôn bán, chừng về sau có tác dụng, dù sao Ân Á Minh là đại nhân vật mà, hôm nay chuyện điện thoại xong lưu lại.

      Cuối cùng cũng tìm được, Vu Kiều gọi cho dãy số danh thiếp, lúc trước Ân Á Minh , đây là danh thiếp cá nhân của , cũng chính là số điện thoại riêng của .

      Lúc đợi điện thoại bắt máy, Vu Kiều trừng mắt nhìn hai người này, đặc biệt là Quý Tử Nhàn, "Lần trước tang lễ hươu vượn tôi nghĩ tôi ngồi chắc, tại cha vừa mới chết, nên tôi mới cho ấy chút thể diện, lại cho rằng tôi sợ , bịa đặt đến nghiện rồi? Đợi lát nữa điện thoại bắt nhớ bảo người bạn này hỏi Ân Á Minh cho kĩ, rốt cuộc có quan hệ nam nữ với ."

      "Nếu như phải, tôi hy vọng xin lỗi, nếu tôi xé nát mồm !" Vu Kiều hung hăng trợn mắt nhìn Quý Tử Nhàn cái.

      Móng tay Quý Tử Nhàn nhanh chóng chọc lòng bàn tay mình, ta căng thẳng, hoàn toàn biết nên làm sao bây giờ, tình huống này ta gì cũng sai, rời chính là chột dạ, nếu đợi lại sợ Vu Kiều gọi điện thoại , ta chỉ đành cầu nguyện Ân Á Minh rảnh để tiếp điện thoại, tạm thời bỏ qua chuyện hôm nay.

      Tiền Lộ Lộ vỗ lưng Quý Tử Nhàn an ủi: "Tử Nhàn đừng lo lắng, chắc là Ân Á Minh kia gặp dịp chơi thôi, thời khắc mấu chốt nhất định đứng về phía cậu ." xong, còn quăng cho Vu Kiều ánh mắt khinh bỉ.

      Quý Tử Nhàn tự nhủ: đứng cái rắm, nếu nghiêng về phía tôi sớm đứng, cần gì phải đến nhà để làm thân!

      ngờ người đàn bà Vu Kiều này có thủ đoạn lợi hại như vậy, ở phương diện đàn ông này Quý Tử Nhàn ta chưa bao giờ nắm chăc, vậy mà thua bởi người đàn bà thế này, ai có thể cam tâm nổi!

      Điện thoại vang lên, "Này, là Vu Kiều hả?" Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng đầy từ tính của Ân Á Minh, rất êm tai.

      "Làm sao biết là tôi?" Vu Kiều có chút ngoài ý muốn.

      " phải em đưa danh thiếp cho tôi sao, tôi lưu số của em vào rồi." Ân Á Minh nhíu mày, Vu Kiều hỏi kì lạ, " phải em lưu số tôi chứ?"

      "Ách..." Vu Kiều cười cười xấu hổ, nghĩ tới đối phương phản ứng bén nhạy như vậy.

      Trong chốc lát Ân Á Minh cảm thấy khó chịu! cũng lưu số điện thoại , đối phương vì sao làm thế ? đáng giá như vậy sao? !

      Vu Kiều vội giải thích: "Tại tôi bận quá nên quên, hôm nay liền lưu."

      Lời này cũng thể đền bù lòng tự trọng bị tổn thương của Ân Á Minh, trong lòng vô cùng khó chịu, cảm giác được coi trọng này khiến tức ngực thôi, vì vậy lạnh lùng : "Đột nhiên em gọi điện thoại đến là có chuyện gì, có phải để xác nhận số này đúng là số tôi ?"

      " phải là, là có chuyện vô cùng quan trọng." Vu Kiều nhìn sắc mặt tái nhợt của Quý Tử Nhàn cười , "Trước đó phải với tôi mình độc thân sao, trong nhà còn lo lắng về hôn của , hy vọng ngươi xem mắt gì gì đó.”

      Ân Minh tiếp tục giả vờ lạnh nhạt : "Đúng thế, làm sao vậy?"

      "Hôm nay tôi đụng phải hai người, cứ tôi đoạt bạn trai của người khác, đối phương , bạn trai ta chính là ngươi, còn hai người chỉ nhau, còn muốn bàn đến chuyện đám cưới ." Vu Kiều vừa chuyện vừa nhìn hai người đối diện, "Hai người bọn họ mắng tôi đầu toàn máu chó, cho nên tôi nghĩ, có phải gạt tôi ? Tôi cũng oan uổng, phải chỉ ăn bữa cơm với thôi à, sao thành quyến rũ rồi? Tôi bọn họ nghe, việc này phải làm , chúng ta có quan hệ gì hết."

      Đầu bên kia điện thoại trầm mặc hồi, sau đó Ân Á Minh chịu đựng giận dữ : "Em đừng với tôi, người kia chính là Quý Tử Nhàn à?"

      "Đúng vậy, ta ở đối diện đây, ta và người bạn mực chắc chắn tôi phá hư quan hệ của hai người, Ân này, lừa tôi chứ?" Vu Kiều cố ý dùng loại lí do này thoái thác , Quý Tử Nhàn để sống tốt, đương nhiên muốn hồi báo ta ít việc, chuyện thêm dầu thêm mỡ hươu vượn cũng phải chỉ có Quý Tử Nhàn biết làm .

      Trong khoảng thời gian ngắn Ân Á Minh giận được, biết có người bịa đặt chuyện và Quý Tử Nhàn, nhưng cảm thấy có thể là người tham gia tang lễ hôm ấy truyền lung tung, sau đó mọi người nghe tiếng gió đoán trời mưa rồi hiểu lầm.

      nghĩ tới, việc này do tự Quý Tử Nhàn tạo tin đồn! Lá gan này đúng là lớn!

      "Tút tút tút - - "

      Vu Kiều phát điện thoại đột nhiên bị dập máy, nhíu mày, sao đột nhiên Ân Á Minh tắt điện thoại?

      Quý Tử Nhàn đối diện thấy vậy lập tức thở phào nhõm, mặc dù ta nghe Ân Á Minh gì trong điện thoại, nhưng nhìn tình huống đây giống như là dập máy, trong lòng khỏi mừng thầm.

      Mới vừa rồi, Tiền Lộ Lộ còn lo lắng sợ Ân Á Minh bị quyến rũ rồi chuyện thay con hồ ly tinh kia, nhưng khi điện thoại bị tắt nắm chắc hơn nhiều, quả nhiên hồ ly tinh chính là hồ ly tinh, rất nhanh bị mất mặt rồi, Ân Á Minh người ta ngay cả điện thoại cũng muốn nghe đấy! " biết xấu hổ, còn hỏi Ân Á Minh có phải lừa hay , tôi rồi mà, loại đàn bà như chỉ để vui đùa chút, gặp dịp chơi nên lừa gạt thôi, còn ảo tưởng mình bước lên trời!"

      Tiền Lộ Lộ vừa dứt lời nghe thấy tiếng di động trong túi xách Quý Tử Nhàn vang lên, Quý Tử Nhàn lấy điện thoại di động ra nhìn, màn hình là ba chữ “ Á Minh” , Tiền Lộ Lộ cũng vừa vặn nhìn thấy.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :