1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mẹ kế của Lọ lem - Oa Qua Oa (20)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tuyết Liên

      Tuyết Liên Active Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      68
      :)))) a này hài mà ác quá mà :))))
      Bao giờ mới có JQ đây :))))

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 7

      Editor: Niệm Vũ



      Ai cũng ngờ tới Ân Á Minh như vậy, ai cũng coi là bạn trai Quý Tử Nhàn, nào ngờ người ta phủ nhận, trường lúng túng, đừng chỉ Quý Tử Nhàn cảm thấy xuống đài được, những người khác cũng có chút cảm giác bị làm mất mặt .

      Xem thái độ này của Ân Á Minh, cuối cùng lại giống như Vu Kiều đứng bên, quả thực là giải thích được, Vu Kiều là họ Vu, Quý Huy chết, có bất cứ quan hệ nào với Quý gia, là người khác họ, ta định giúp Tử Nhàn cũng nên giúp ta chứ, lúc trước ông cụ Quý gia cứu nhầm người rồi!

      Di chúc cũng công bố, tang lễ hôm nay cũng xê xích gì nhiều, Vu Kiều cũng giữ người ăn cơm, mới vừa đuổi người đó dĩ nhiên là , những người này căn bản cũng có ý thương lượng, ánh mắt bọn họ nhìn tất cả, rất có ý tốt, giống như nhìn côn trùng có hại, vậy cần gì nể mặt họ, tất cả đều bị đuổi .

      ít người hùng hùng hổ hổ, song Vu Kiều cũng phải chưa chuẩn bị, ít nhất việc bảo an trong nhà vẫn tương đối tốt, tang lễ hôm nay mời ít người bảo vệ, bọn họ lại khóc lóc om sòm lăn lộn cũng đánh lại bảo vệ chuyên nghiệp, chỉ có thể xám mặt hết.

      Trương Nguyên nhắc nhở Quý Tử Nhàn trước, theo xử lí thủ tục, phần tài sản được thừa kế phải qua thủ tục mới chính thức là của .

      Quý Tử Nhàn trong hai căn nhà có di chúc, cảnh vật xung quanh rất tốt, diện tích cũng rất lớn, giao thông tiện lợi, Quý Tử Nhàn vô cùng hợp ý, Quý Huy biết thích cho nên đặc biệt lưu cho .

      Nhưng hôm nay Quý Tử Nhàn cũng trở về nhà kia, mà theo chân Quý Xán về.

      Vài thân thích Quý gia cũng , là muốn cùng nhau thảo luận di chúc, bọn họ vốn quan hệ cũng có tốt như thế này, nhưng tại có cùng chung kẻ địch, cảm thấy cần phải liên hợp cùng chỗ, đồ vật của Quý gia dù thế nào cũng phải ở trong tay bọn họ, thể để người đàn bà Vu Kiều kia giữ được!

      Mà Quý Tử Nhàn là nhân vật thể thiếu trong màn kịch này, bọn họ dù là thân thích, muốn sờ vào tài sản cỡ nào cũng thể trắng trợn làm, mà có Quý Tử Nhàn dễ hơn nhiều, là con duy nhất của Quý Huy, bọn họ có thể mượn danh nghĩa Quý Tử Nhàn làm rất nhiều chuyện, dù sao chỉ là con nhóc cái gì cũng hiểu, lợi ích cuối cùng đều về thân thích bọn họ hết.

      Chuyện này cũng có tổn thất với Quý Tử Nhàn, có người tranh thủ giúp mình, chỉ cần ngồi mát ăn bát vàng là được, dù sao những người này cũng có người mọn, căn bản cần thẹn thùng, hoàn toàn yên tâm thoải mái.

      có phương thức liên lạc Ân Á Minh, sau khi trở về gọi điện thoại xin lỗi Ân Á Minh, biết những thân thích kia lại nghĩ như vậy, xin Ân Á Minh bớt tức giận, tuyệt đối có ý tứ kia, còn muốn mời ăn bữa cơm để xin lỗi.

      Ân Á Minh nổi nóng dĩ nhiên đồng ý, vốn ấn tượng về Quý Tử Nhàn tệ, qua chuyện hôm nay có chút chán ghét.

      Quý Tử Nhàn bị cự tuyệt có chút mất mát, song cũng nổi giận, sau này còn dài, có cơ hội .

      ...

      "Cám ơn , luật sư Trương." Xâu xé nhau hồi, Vu Kiều hơi mệt, bây giờ chỉ có thể chuyện với Trương Nguyên.

      "Đây là điều tôi phải làm ." Trương Nguyên mỉm cười bày tỏ đây là bổn phận luật sư của mình, hỏi Vu Kiều có rảnh làm thủ tục, trước kia là cố vấn luật sư của Quý Huy, giờ thành cố vấn luật sư của Vu Kiều.

      Mọi người rồi, cuối cùng nơi này cũng yên tĩnh, cảm giác mình rất thất bại, hôm nay nhiều người tới như vậy, trừ Trương Nguyên ai tự hiểu , thôi, được rồi, tạm thời loại trừ cái người họ Ân kia.

      may ngăn người nhà mình đến, nếu theo tính tình cha mẹ chị em nhà mình, chắc chắn đánh nhau! Theo lời cha , có việc cái bép gì, có bản lĩnh ra tay ! Đánh vài cái đỡ hơn rồi! Vu Kiều bày tỏ mình là người văn minh, nên tùy tiện đánh người, cũng hứng thú với những thói quen giống thổ phỉ như vậy!

      Vu Kiều gọi điện thoại cho ba mẹ, là ngày mai về, Quý Huy có ở đây, cũng cần ở trong căn nhà này, chỉ cần xử lí tốt công ty là được, muốn bắt đầu cuộc sống mới .

      ...

      Ân Á Minh vốn có tâm tình tốt, buổi tối lúc ăn cơm lại gặp phải chuyện bực mình, cha - Ân Viễn bàn về chuyện của Quý Tử Nhàn với .

      Ân Viễn là ma ốm, bệnh này có là do di truyền, nhưng ông rất ôn hòa, vì bệnh lâu mà hậm hực hoặc nóng nảy, cũng là người hiếu thuận nhất, năm đó cha ông được ông cụ Quý Vân Hải cứu mạng, trong lòng ông liên tục vô cùng biết ơn, muốn báo đáp, năm đó dược nghiệp Quý Vân Hải cũng nhờ giúp đỡ, về sau Vân Hải gần như phá sản ông muốn góp phần, nhưng khi đó tình huống thân thể đột nhiên chuyển biến xấu, căn bản bận tâm được.

      Bây giờ con trai Quý Vân Hải chết, để lại cháu , lẻ loi hiu quạnh, đáng thương, dù có thân thích, nhưng những người nọ đều đáng tin, cha chết, mẹ bước nữa, có ai để dựa vào.

      Đứa bé kia ông gặp, cảm thấy đúng là đứa bé rất tốt, ông và vợ đều hài lòng, cảm thấy cưới về cho con trai rất tốt, bọn họ cũng yên tâm.

      Hơn nữa ông cảm giác thân thể mình cũng cầm cự được mấy năm, đặc biệt muốn ôm cháu trai, hy vọng con trai có thể nhanh chóng kết hôn, tại Quý Tử Nhàn mau tốt nghiệp đại học, đúng là đối tượng thích hợp để kết hôn, nếu như có thể thành còn gì tốt hơn.

      Ân Á Minh quả thực muốn hộc máu! Trước biết , tại biết họ tính tình nào cam tâm tình nguyện!

      "Con hợp ta, cũng phải chưa gặp ta, nếu thích sớm thích, cha đừng quan tâm mù quấng, ta lo có người cưới, cha làm như thế, trễ nải ta." Cha thân thể tốt, làm con thể kích thích ông, Quý Tử Nhàn thế nào cũng có quan hệ với nhà , về sau cách xa chút là được rồi, dù sao cũng cưới.

      Ân Viễn khuyên nhủ: "Đó là con cư xử khéo léo với nó, hai đứa gặp nhau vài lần, lại phải là kịch truyền hình, còn chú ý vừa gặp ." và vợ Chu Thực Nhàn cũng đâu làm chủ hôn nhân, trước khi kết hôn chút cảm tình cũng có, tại cũng rất tốt, chỗ nào cũng mặn nồng.

      " thích hợp, cha cũng đừng quan tâm, chuyện kết hôn con nghiêm túc suy tính, cha còn sợ con trai người có đối tượng?" Ân Á Minh mơ hồ cho qua đề tài này.

      "Vậy con mau tìm cho cha, được phải cưới Tử Nhàn, cũng biết con chướng mắt nó ở điểm nào."

      "Dạ, con biết , con tìm về người tốt." Ân Á Minh lấy lệ, song cũng phải là hoàn toàn để ở trong lòng, đến tuổi, xác thực nên suy tính chuyện kết hôn, thân thể cha Ân Viễn lại tốt, cũng nên kết hôn sớm chút để ông an tâm.



      ☆, Chương 8

      Editor: Niệm Vũ




      Xử lí xong tang lễ, đồng thời làm thủ tục thỏa đáng, Vu Kiều dành ngày chủ nhật để về Vu gia, bây giờ chỉ có mình, thời gian trôi qua rất thoải mái, hai ngày nay có thân thích Quý gia lục tục ngo ngoe đến làm ầm ĩ, nhưng đều bị đuổi , huyên náo nghiêm trọng tới mức phải báo cảnh sát.

      cảm giác phải dùng thô bạo đối phó loại người biết xấu hổ này, chuyện cũng vô dụng, người ta còn tưởng mình sợ người ta !

      Kỳ Vu Kiều như vậy hết sức khách khí, nếu đổi lại là người nhà mẹ , vậy khủng khiếp, ai cũng đánh nhau giỏi, hơn nữa đặc biệt thích chuyện, chuyện gì đều cũng giải quyết bằng quả đấm, tác phong thổ phỉ, lớn lên trong hoàn cảnh như thế, có thể dưỡng thành cá tính tuân theo pháp luật như thế này rất dễ dàng.

      Trước đây nhà Vu Kiều bán thịt heo, làm buôn bán , cha mẹ cũng học hành gì, nếm qua ít nghèo khổ, gu thẩm mỹ của bọn họ là vàng, cái khác có hay cũng được, dù sao sau khi có tiền chính là muốn trang hoàng nhà tráng lệ.

      Vu Kiều về nhà lần cảm nhận chênh lệch giữa nhà mẹ đẻ và Quý gia, đập vào mắt chính là màu vàng, chói lóa mù mắt, chỉ sợ người khác biết nhà bọn họ có tiền, ngay cả đồng phục bảo vệ ở cửa ra vào cũng hoa lệ hơn nhà người ta, wow!

      "Chị!" Vu Kiều vừa vào cửa nhận được hoan nghênh nhiệt liệt, em - Vu Thi mãnh liệt bổ nhào vào người , cái gì cũng , chỉ ngừng cọ cọ.

      "Được rồi được rồi, chị sắp nghẹt chết rồi, em mau buông ra." Vu Kiều phí sức thoát khỏi vòng ôm của Vu Thi, tên đứa em này là Vu Thi, nghe qua rất dịu dàng, làm cho người ta cảm giác nhất định là ôn nhu, ra phải vậy, nó là bên ngoài nữ bên trong nam hung hãn!

      Thân cao 1m78! Da màu đồng cổ, bụng có cơ bụng sáu múi, tóc ngắn nhuộm màu, hơn nữa người đeo kim loại nặng, nhìn qua đặc biệt dọa người. Thân thủ được, từ đến lớn đánh nhau đều chưa thua, đặc biệt thích bảo vệ chị em yếu đuối! Đàn ông thấy nó sợ hãi, trong trường học có rất nhiều nữ học sinh là fan của nó.

      Vu Kiều vẫn cảm thấy em đầu thai nhầm chỗ, phải là con trai mới đúng, nhưng về sau ngẫm lại thấy đúng, kỳ mới đầu thai nhầm chỗ, người nhà bọn họ nhân vốn ‘phong độ’ như Vu Thi, chỉ là "vật lạ" .

      Vu Thi đặc biệt thích Vu Kiều, trời sinh thích bảo vệ chị em nhu nhược, Vu Kiều có bộ dáng mềm mềm mại mại rất hợp khẩu vị , tình nguyện buông Vu Kiều ra: "Chị cũng cho mọi người tới Quý gia, đến bây giờ mới trở lại."

      "Để mọi người đánh nhau sao?" Vu Kiều nâng trán, "Đến lúc đó ngăn được mọi người phải người thu thập cục diện rối rắm là chị à, mời ít bảo vệ, cực kỳ an toàn, mọi người quan tâm cái gì."

      "Mới , chị đâu hiểu chúng em, ai nấy kinh nghiệm phong phú, tuyệt đối giữ tai họa ngầm !" Vu Thi son sắt thề.

      Vu Kiều đen mặt, cần phải , thái độ này của em được rồi! Lười phải uốn nắn người trong nhà, Vu Kiều để người xách lễ vật vào phòng, rất nhiều ngày chưa về, quả rất nhớ mong.

      đầy phút, toàn bộ người trong nhà ra , người lại cọ Vu Kiều, Vu Kiều cảm giác mình muốn lột da.

      Tính cả Vu Kiều Vu gia có sáu miệng ăn, cha của Vu Kiều - Vu Đại Bàn, mẹ Đới Phân Phương, Vu Tùng, em Vu Thi học đại học, còn em trai nhất Vu Bảo học sơ trung. nhà tụ lại chỗ líu ríu ngừng, chủ yếu đều vây quanh chuyện Quý Huy.

      Mặc dù tính tình Đới Phân Phương hung bạo, nhưng tư tưởng tương đối bảo thủ, bà cảm thấy con nên kết hôn sinh đứa bé, trước đó con bởi vì đủ loại nguyên nhân kết hôn với Quý Huy, tại trả ân, lại là độc thân nên tìm nhà tốt, phải bà khoe khoang, nhưng dựa vào điều kiện con bà, chính là lần hai cũng có thể cưới cách thuận lợi vui vẻ.

      Đa số người trong nhà đều nghĩ như vậy, Vu Kiều là người phụ nữ thành công, chủ tịch Vân Hải, nhưng nếu tìm được người tốt, về sau có đứa bé, kiếm tiền cho ai dùng chứ.

      "Kỳ hai ngày trước mẹ giúp con xem thử, trúng hai người." Đới Phân Phương đặc biệt giới thiệu đối tượng cho con , "Trong đó người con biết, chính là Tần Phát trong xưởng than đá nhà chúng ta, người thà, dáng người cũng lớn, thân thể con , nên tìm người to con che chở! Người linh hoạt lại có năng lực, mẹ vừa nhìn hài lòng ."

      Vu Kiều vội vàng khoát tay: " được được, tôi thấy ta giống như ngọn núi, dáng người quá lớn !" Quả biết Tần Phát, cũng thừa nhận nhân phẩm đối phương tệ, nhưng hợp mắt , tiếp nhận nổi đàn ông cao lớn thô kệch, khác thẩm mỹ của người trong nhà hơi lớn.

      Đới Phân Phương vài câu, cảm thấy ánh mắt con tốt, lát sau tiếp tục : "Còn người, chính là con trai cục trưởng Lưu, lớn lên tuấn tú lịch , còn là danh giáo tốt nghiệp, khẳng định con thích người này!" Cục trưởng Lưu là cục trưởng cục công an thành phố A, Vu Gia có vài cái hộp đêm, cũng có thiếu sản nghiệp liên hệ với họ rất lớn.

      "Mẹ, chúng ta cần chạm vào nhà quan đâu, chúng ta thấp cổ bé họng, loại người như vậy nhà cong cong thẳng thằng nhiều, con tiêu thụ nổi." Vu Kiều sợ nhất loại người có nhà như vậy, phải khiêm tốn, có tự biết , gương mặt mình giống phụ nữ đàng hoàng, người nào làm quan cần mặt mũi chứ, muốn kết hôn, khẳng định muốn kết hôn với kiểu như Quý Tử Nhàn, mặc kệ mang đâu cũng có vấn đề gì, còn , chắc mang ra ngoài người khác còn tưởng rằng là tình phụ bao dưỡng.

      "Hơn nữa con căn bản muốn kết hôn, mọi người cần quan tâm vấn đề này." , Vu Kiều là có chút sợ đàn ông, từ đến lớn bởi vì khuôn mặt này mà nếm qua ít khổ, rất nhiều người đều cảm thấy phải là người đứng đắn, trong trường cũng có người bóng gió , rất nhiều nam sinh nhìn bằng ánh mắt tốt, biết bị đùa giỡn bao nhiêu lần, thậm chí còn có lần thiếu chút nữa bị cường bạo, khi đó còn nhờ có Quý Huy ngang qua cứu .

      kết hôn cũng thực tế, có xuất thân như vậy, thân thích trong nhà cảm thấy hôn nhân lại bất hạnh còn hơn làm bà ế, sau khi quen biết và Quý Huy đều nhận ra đối phương rất xui xẻo, sau đó mình cũng xui xẻo, vậy bằng thuận tiện, giúp Quý Huy tay, Quý Huy cũng giúp tay, coi như là người kết hôn, rốt cuộc cần ứng phó người nhà càm ràm.

      Giờ Quý Huy chết, mặc dù cảm thấy có chút khổ sở, nhưng cũng cảm giác nhiệm vụ mình hoàn thành, xem như là người qua hôn nhân, về sau an lặng yên tĩnh làm thiếu phụ đẹp là được, còn có tiền, ăn uống lo, ngày vô cùng vui vẻ.

      đánh chủ ý rất tốt, nhưng những người khác nghĩ như vậy, bọn họ đều cảm thấy Vu Kiều là báo ân mới cưới Quý Huy, giờ Quý Huy chết, ân cũng báo xong rồi, nên có cuộc sống mới, còn trẻ như vậy, ngày tốt lành giờ mới bắt đầu đâu, lần nữa tìm người tốt để gả, sinh đứa bé, mỹ mỹ mãn màn, tốt.

      "Kiều kiều, con cứ thân mình chúng ta yên tâm, con còn trẻ như vậy, tái hôn cũng ai gì đâu." Vu Đại Bàn cảm thấy nữ nhi có trăm ngàn điều tốt, thủ tiết cho lão già họ Quý kia rất ủy khuất, ân báo xong, cũng nên có cuộc sống mới.

      Vu Tùng cũng khuyên em suy nghĩ kỹ, và bạn chuẩn bị kết hôn, hy vọng em cũng có kết quả tốt, Vu Thi cùng quậy ầm ĩ muốn rể, Đới Phân Phương lại dùng tất cả tâm huyết đến con trai cục trưởng Lưu, con nhất định phải xem, bảo đảm thích!

      Vu Kiều bị huyên náo đau cả đầu, có vẻ như đồng ý họ bỏ qua, chồng vừa mất, phải vội vã như vậy sao! ra rất khó nghe! Nhưng thể đạo lí với người trong nhà được, bọn họ căn bản quan tâm điều này, vì vậy Vu Kiều : "Dù sao con cần người trong nhà quan, Tần Phát cũng được!" Tóm lại bác bỏ người cha mẹ vừa ý trước, chắc có thể yên tĩnh đoạn thời gian.

      "Vậy con muốn dạng gì ?" Đới Phân Phương kiên nhẫn.

      Vu Kiều suy nghĩ chút : "Thành tích cao đó là nhất định, nếu khẳng định xứng với con, dù gì con cũng tốt nghiệp đại học, cao 1m80, thấp con chướng mắt, phải có nhà có xe có tiền gửi ngân hàng, điều kiện nhất định phải tốt bằng con, nhưng phải có cơm ăn, bộ dáng phải tốt, tốt nhất giống như ‘Ngô Ngạn tổ’ (search google để biết thêm thông tin chi tiết), cùng lắm chỉ có thể kém hơn ít! Hơn nữa, thể quá 30 tuổi! Trọng yếu nhất là, tình huống gia đình đơn giản, cần con nhà quan! Phải là người thanh bạch!" Điều kiện tương đối hà khắc, cũng tin cha mẹ tìm được!

      Mọi người nghe được sững sờ, những điều kiện trước khó, nhưng điều sau gia tăng khó khăn lớn, muốn tìm người đẹp trai như ‘Ngô Ngạn tổ’, đồng thời còn phải có nhà có xe có tiền gửi ngân hàng, rất khó tìm! Phù hợp tất cả điều kiện khó tìm rồi, có tiền có bằng cấp có tướng mạo, chậc!

      Vu Kiều ngồi xuống, thong thả uống ly trà, ừm, lần này có thể chặn đoạn thời gian, có thể sống yên lành mình, kết hôn làm gì, phiền toái!

      thư thái mẹ Đới Phân Phương vỗ đùi! "Kiều kiều con đúng người trong đầu mẹ, mẹ có người phù hợp với điều kiện! Vừa rồi quá gấp, quên cho con."

      Vu Kiều: "..." Cái gì mà quên , đây là đợi tự chui đầu vào lưới có, mẹ nó chẳng lẽ còn có người như vậy sao? !

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 9

      Editor: Niệm Vũ



      Đới Phân Phương mặt mày hớn hở: "Chỗ mẹ người thỏa mãn điều kiện của con, tên nhóc này mẹ thấy, tuấn tú lịch , còn vừa về sau khi du học, nhà cũng có công ty đứng đắn, là người nhã nhặn, ở trong trường học làm phó giáo sư, khẳng định có tiếng chung với con, lần đầu mẹ nhìn thấy tốt!"

      Vu Kiều muốn che trái tim , ngờ có người đáp ứng điều kiện mình đưa ra.

      Những người khác trong nhà hiển nhiên cũng là lần đầu tiên nghe chuyện này, ngay cả Vu Đại Bàn cũng biết, ông tò mò hỏi vợ: "Là con nhà ai, sao tôi biết, chút ấn tượng có."

      "Chính là bà Hà lần trước đến nhà mình dự sinh nhật tôi đó, người chuyện đặc biệt nhã nhặn, chính là con trai bà ấy, lần trước tôi đến nhà bà ấy đánh bài gặp, sư vô cùng tốt!" Đới Phân Phương cầm tay con , vui vẻ , "Mẹ vốn cảm thấy Tần Phát là tốt nhất, nhưng con lại thích, vậy chắc chắn con trai bà Hà hợp khẩu vị con! Nghe mẹ, mau xem mắt, điều kiện tốt như vậy, chúng ta nhanh chút người ta đoạt mất."

      Những người khác vừa nghe cũng cảm thấy tệ, liền rối rít khuyến khích Vu Kiều thử chút, bỏ qua người này tìm được ai tốt hơn.

      Vu Kiều thế nào cũng tin: " phải con , chồng con vừa mất, người đứng đắn làm sao có thể đồng ý thân cận, vội như vậy, khẳng định nhà trai vui, hơn nữa, nếu điều kiện ta tốt như vậy, làm sao chọn người từng cưới lần như con chứ, ta cũng chưa thấy con lần nào, nếu con là ta, chắc chắn vui, cũng biết có bao nhiêu thanh bạch xếp hàng chờ ta đâu!”

      "Con gì vậy, cưới lần hai sao, cưới lần hai cũng phải xem đối tượng, người bình thường có thể so với con hả? Con xem điều kiện của mình, nào có chỗ nào xứng? Người ta còn muốn tranh đoạt đấy!" Đới Phân Phương có đạo lý khác, "Con nghĩ , qua thời gian ngắn khẳng định trong nhà có người giới thiệu thôi, ở đây có người phù hợp điều kiện con, còn nhiều người muốn giới thiệu cho con lắm, đến lúc đó đủ loại đều tới, chừng liền có dạng đứng đắn, mẹ lại thể biết hết, cũng ngại giúp con từ chối, bằng thừa dịp chọn cho tốt bây giờ! Ý của bà Hà cũng khác lắm, bà ấy thấy con, cảm thấy con tốt, ước gì con làm con dâu bà ấy nữa."

      Vu Kiều vẫn chịu như cũ, nàng tin tưởng, nhà gấp còn có thể hiểu, người trong nhà hy vọng tìm được đối tượng tốt. Nhưng đối phương cũng gấp gáp như vậy bình thường, thế nào cũng thấy ổn. Hơn nữa, cho dù đối phương là người tồi, cũng có hứng thú, cũng vất vả mới làm người độc thân, sau này sống vui vẻ, cuộc sống người trong nhà an bài là cuộc sống muốn.

      Nhưng vừa mới , mình gặp những người phù hợp điều kiện, Đới Phân Phương liền bắt lấy điều này tha, chết sống muốn xem mắt."Phải gặp nhau, cũng phải bắt con kết hôn với người ta ngay lập tức, nếu con chướng mắt, mẹ cũng đâu thể bức con? Hya lời con vừa cơ bản là gạt mẹ!"

      Bà nổi danh giảng đạo lý, với người trong nhà còn có thể vài câu, còn với người ngoài là tác phong thổ phỉ, giờ Vu Kiều cũng hơi chút nếm trải tư vị chuyện với thổ phỉ, sau đó mẹ chịu yên tĩnh, ăn cơm cũng than thở, chuyện cũng than thở, làm gì đều than thở, quan trọng nhất là, những người trong nhà khác đứng về phía Đới Phân Phương, Vu Kiều rất buồn bực, sao người nhà mình chú ý như vậy, quả phụ mới!

      Bầu khí trong nhà tốt, hơn nữa Vu Kiều nhìn điệu bộ của cha mẹ mình, nếu đồng ý đừng hòng yên ổn, vì vậy đành phải thỏa hiệp : "Con biết , vậy xem mắt , nhưng con cảnh cáo trước, nếu con chướng mắt đừng ai ép con nữa." Cứ tạm ứng phó người trong nhà như vậy .

      Đới Phân Phương lập tức vui vẻ ra mặt, bà vui vẻ phấn khởi liên lạc với bà Hà, nhìn bộ dáng chuyện có vẻ như rất tốt, hai người khen dứt miệng con đối phương, cuối cùng thảo luận thời gian gặp, buổi trưa thứ sáu tuần sau, ở nhà nhà hàng cao cấp trung tâm thành phố, vốn có cha mẹ hai bên cùng, nhưng bị Vu Kiều nghiêm khắc từ chối!

      Nếu lần đầu kết hôn sao cả, tái hôn còn như vậy ngại, hơn nữa quá chính thức bất lợi với , hai người gặp mặt ăn bữa cơm, quay đầu lại thích hợp, vậy chuyện này cũng liền cho qua , nếu cha mẹ hai bên cùng , cảm giác có nhiều phiền toái hơn.

      Vu Kiều rất kiên trì, muốn mình người kia tới, cũng đồng ý xem mắt, quá thỏa hiệp rồi, nếu đồng ý !

      "Được được được, cứ như vậy , chúng ta được chưa?" Đới Phân Phương đồng ý, bà tương đối hài long con trai bà Hà, cũng tin con thích đối phương, đến lúc đó chừng còn hối hận vì kéo bọn họ ấy chứ.

      ...

      Rất nhanh đến thứ sáu, Vu Kiều bị người trong nhà mặc xinh đẹp ra cửa, đặc biết giống đàng hoàng, đồ trang sức trang nhã, tóc dài xõa xuống, tương đối dịu dàng, nhìn ngũ quan tuyệt đối chững chạc!

      Nhìn mặt tuyệt đối là kinh diễm, tương đối xinh đẹp, đàn ông bình thường nhìn được tiếp, nhưng lại quá diễm lệ , bề ngoài kiều mỵ nhìn thế nào cũng thấy giống hồ ly tinh!

      Vu Kiều có chút khẩn trương , hôm nay là lần đầu tiên xem mắt, trong lòng vô cùng thấp thỏm, cũng biết gặp mặt cái gì cho phải, đoán đối phương cũng bị cha mẹ ép , phó giáo sư du học về, làm sao có thể đồng ý gặp người tái hôn như .

      Nàng nhìn ảnh đối phương, cho nên đến nhà hàng thấy Hà Dương-con trai bà Hà, đối phương mặc tây trang, đeo kính, đầu tóc cẩn thận tỉ mỉ, nhìn qua vô cùng nhã nhặn, khí chất rất tốt, tốt hơn trong hình vài phần, trách được mẹ mình khen mãi, bộ dáng quả có thể dọa người.

      vẫn khó hiểu, người này nhìn thế nào cũng giống người muốn tìm người như .

      Hà Dương cũng rất nhanh thấy Vu Kiều, lần đầu tiên thấy Vu Kiều trong mắt lóe tia kinh diễm, đương nhiên nhìn ảnh của Vu Kiều, bản thân xinh hơn trong hình rất nhiều.

      "Xin chào, Vu." đứng lên nghênh đón Vu Kiều, cũng lễ phép kéo ghế cho Vu Kiều, "Mời ngồi."

      "Xin chào, xin lỗi tôi đến muộn ." Vu Kiều cẩn thận ngồi xuống.

      “Tôi cũng vừa tới, Vu muốn ăn gì , chúng ta vừa ăn vừa chuyện." Nơi này là nhà hàng, bọn họ đương nhiên muốn gọi món, Hà Dương đưa menu cho Vu Kiều.

      Vu Kiều có ý gọi hai món ăn, sau đó lại đưa menu cho Hà Dương để gọi, ấn tượng đầu tiên của về tệ.

      tóm lại, khí trường cũng được.

      ...

      Ân Á Minh hẹn bạn ăn cơm trưa, vào nhà hàng bao lâu thấy người quen, được rồi cũng tính quen, chỉ là biết, tuần trước vừa mới vừa gặp, Vu Kiều - vợ hai của Quý Huy. Đối phương hẹn gặp người đàn ông trẻ tuổi lại đẹp trai, vừa lúc ở bàn đối diện, thấy rất ràng, mà Vu Kiều vừa vặn đưa lưng về phía , biết ở đây còn có người quen biết.

      Người trong nhà hàng nhiều lắm, khoảng cách giữa hai cái bàn cũng xa, bàn Vu Kiều cái gì Ân Á Minh mơ hồ nghe thấy, phải thích nhìn việc riêng tư của người khác, chỉ là ở đây cách tốt, giọng Vu Kiều lại thanh thúy, rất dễ dàng nhận ra.

      Ban đầu Ân Á Minh cũng để ý lắm, nhưng đầy phút nhíu mày, hai người bên bàn kia thế mà xem mắt !

      Chồng này vừa chết, lúc này xem mắt, khi những người khác lẳng lơ ong bướm còn tin, hôm nay chính mắt thấy là mở rộng tầm mắt, đói khát đến như vậy à, làm dáng chút cũng được?




      Chương 10


      Editor: MieMei



      Món ăn gọi lục tục được mang lên, hai người chậm rãi tán gẫu, hôm nay Vu Kiều chỉ là đến đối phó thôi, chuyện cũng mấy nhiệt tình, tự giới thiệu đơn giản xong trò chuyện câu được câu với Hà Dương, nghĩ khi trở về với mẹ già là hai người hợp, việc này hẳn là có thể cho qua rồi, nhìn sơ qua điều kiện của đối phương quả cũng tệ, nhưng tại có dự định tái hôn nữa.

      “Tôi nghe mẹ tôi tốt nghiệp từ đại học C, học chuyên ngành nào thế?” Hà Dương hình như rất có hứng thú với lí lịch cá nhân của Vu Kiều, đại học C là đại học hạng nhất trong nước, tuy như đại học A đại học B, nhưng cũng danh tiếng lẫy lừng, ngờ Vu Kiều có tướng mạo như thế mà thành tích học tập cũng tệ.

      Vu Kiều mỉm cười: “Tôi học marketing thị trường, Hà tốt nghiệp đại học A phải ? Tuổi trẻ như thế làm phó giáo sư rồi, tài đấy.”

      Hà Dương có vẻ như rất thích cảm giác được sùng bái thế này, kể số chuyện ở trường học cho Vu Kiều nghe, dạy triết học, trình độ chuyện cũng rất cao, Vu Kiều nghiêm túc chăm chú lắng nghe, mới đầu cũng rất tốt, đến nửa đoạn sau bắt đầu cảm thấy thích hợp rồi.

      Vu Kiều bắt đầu thăm dò hỏi vì sao lại muốn đến xem mắt.

      Hà, cá nhân tôi cảm thấy điều kiện của tương đối tốt, hẳn là lo tìm được đối tượng, tôi nghe mẹ tôi đồng ý cùng với người như tôi, ách…… hiểu đó, cùng với người như tôi thế này xem mắt, cảm thấy khá bất ngờ đấy.” ra cũng nhất định phải hỏi, dù sao sau này hai người cũng thành, nhưng rất tò mò, người đàn ông có điều kiện như thế rốt cuộc xuất phát từ tâm tình gì mà đến xem mắt với quả phụ mới như .

      Hà Dương dự đoán được Vu Kiều hỏi vấn đề này, theo lý mà tình hình của Vu Kiều như vậy, bình thường đều là ước gì đề cập tới vấn đề này mới phải, ngờ thế mà lại chủ động nhắc đến.

      “Bởi vì vẫn luôn bận công việc, bình thường cũng để ý đến phương diện này, trong lúc vô tình đến tuổi rồi, cảm thấy hẳn là lúc nên kết hôn rồi, Vu đừng tự coi thường mình, vô cùng xinh đẹp ưu tú, chúng ta tuy chỉ mới gặp mặt lần đầu, nhưng tán gẫu cũng rất hợp phải sao, Vu cảm thấy thế nào?” Lí do thoái thác của Hà Dương cũng rất hợp ý Vu Kiều, đối phương xem ra là quý ông.

      “Tôi ôm thái độ muốn kết hôn đến gặp mặt với Vu, mang theo mười phần thành ý, Vu sao?” Vu Kiều hỏi vấn đề trực tiếp, Hà Dương cũng hỏi câu.

      Vu Kiều: “……” cũng thể rằng mình đến quậy chứ? Đối phương nhất định nổi giận.

      Thế là suy nghĩ lúc rồi : “Kết hôn là chuyện lớn, tôi đương nhiên cũng mang theo thành ý mà đến, thực ra tôi ngờ đồng ý xem mắt với người như tôi, tôi còn tưởng rằng bị cha mẹ ép đến thôi, tôi vừa nhìn liền biết Hà đây là người hiếu thảo.” Trước tiên cho Hà Dương cái mũ cao, “Nên trong chốc lát tôi cũng có chuẩn bị gì, sau khi chồng trước của tôi qua đời chuyện trong nhà đều do mình tôi xử lí, công việc khá là bận rộn, có quá nhiều thời gian hẹn hò, bình thường tôi có khả năng phải các loại xã giao, lại thêm tôi còn có đứa con kế tuổi tác kém tôi bao nhiêu, tôi với con bé vì số chuyện ồn ào đến có chút vui, tuy chúng tôi có liên hệ máu mủ gì, nhưng pháp luật vẫn có quan hệ với nhau, nên nghĩ như thế nào điều kiện của tôi cũng chẳng ra sao, tôi hy vọng Hà có thể suy nghĩ thận trọng, kết hôn là chuyện cả đời, tôi muốn người như thế này lại vì tôi mà phải chịu người khác bàn tán và cười nhạo.”

      cảm thấy mình quả chính là ảnh hậu sống sờ sờ, phải được trao giải thưởng, xem xem cái dáng vẻ tự bi này, diễn hay dễ sợ!

      Sau khi Hà Dương nghe xong đồng tình : “Rất vất vả phải ? lại gánh vác trách nhiệm lớn như thế, bình thường khẳng định là mệt lắm đúng ?”

      “Đúng vậy, có lúc thấy rất mệt, mấy chuyện phiền lòng đặc biệt nhiều, muốn buông tay làm nữa nhưng lại có cách nào.” Trong lòng Vu Kiều thầm tôi gánh vác nhiều trách nhiệm như thế chắc chắn ghét bỏ rồi!

      “Tôi vẫn luôn cảm thấy phụ nữ sinh ra nên hưởng thụ quan tâm của đàn ông, thế này càng cần phải tìm người đến giúp đỡ , mà phải là mình yên lặng chịu đựng đâu.” Mặt Hà Dương đầy vẻ thông cảm: “Như mẹ tôi này, trước khi bà kết hôn cũng là người phụ nữ mạnh mẽ, làm chuyện gì cũng thua đàn ông, nhưng rất mệt mỏi, cùng chuyện, phụ nữ phải cố gắng hơn cái đàn ông bỏ ra rất nhiều lần. Sau này bà ấy kết hôn với ba tôi liền từ chức, chuyện bên ngoài đều cần bà ấy phải lo lắng, trải qua bao nhiêu năm vẫn rất hạnh phúc, nếu như tôi kết hôn, tôi cũng đối xử với vợ mình như thế, tôi muốn để cho ấy phải ra ngoài chịu khổ.”

      “……” Sau khi Vu Kiều nghe xong tâm trạng có chút vi diệu, người đàn ông này phải có bệnh chính nghĩa đấy chứ?

      Nhưng đương nhiên ra, chỉ cười khẽ : “ Hà quả là người có ý thức trách nhiệm rất mạnh, vợ tương lai của chắc chắn rất hạnh phúc, nhưng cũng biết tình trạng của tôi rồi đấy, tôi có cách nào yên tĩnh ở nhà hưởng phước được, công ty của chồng trước tôi thể buông bỏ lo, bằng tôi yên lòng được.” Lần này tìm được lí do rất tốt, hai người kết hôn đồng quan điểm, có thể giải tán được rồi đấy, hợp tình lại hợp lý.

      “Vậy Vu phải càng nên tìm người giúp đỡ sao, những chuyện liên quan đến phương diện kinh doanh hoàn toàn có thể giao cho đàn ông làm, người như Vu đây nên chịu khổ như thế, tôi tin mặc kệ chồng tương lai của là ai cũng nhẫn tâm nhìn bôn ba vì công việc như vậy đâu.”

      Câu thoái thác của Hà Dương nghe qua giống như khen ngợi Vu Kiều, nhưng sao Vu Kiều nghe vào lại có cảm giác đúng.

      Ân Á Minh ngồi cách bàn uống nước, thiếu chút nữa liền phun ra, nếu như phán đoán lầm, gã đàn ông xem mắt với người phụ nữ này đáng tin, nghe còn hay hơn hát, cái gì mà để vợ chịu khổ, công ty của Vu Kiều mà Vu Kiều tự lo, để cho chồng tái hôn quản lý, sơ suất chút cuối cùng công ty biến thành của ai cũng khó mà được.

      Nhìn qua có vẻ là mặt người dạ chó rồi, còn là giáo sư đại học đấy, chậc chậc, người phụ nữ này xui xẻo đấy, cũng biết đầu óc của ta có tốt có thể nhìn ra đây.
      Nhược Vân, Phong Vũ Yên, Snow9 others thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 11

      Editor: MieMei

      Ngoại hình của Vu Kiều có tính lừa gạt quá cao, nhìn thế nào cũng là bình hoa ngực to não , Hà Dương tuy rằng đến mức coi thường Vu Kiều, nhưng cũng đánh giá cao về , cho rằng người phụ nữ như thế vốn có khả năng quản lí tốt công ty lớn như thế, công ty giao vào tay đoán chừng đến hai năm bị giày vò chết mất, thực ra trong lòng cảm thấy phụ nữ nên phụ trách quản lí công ty.

      Vu Kiều có thể giúp Quý Huy khiến cho Vân Hải cải tử hồi sinh, đương nhiên là có chút khả năng rồi, ấn tượng đầu tiên của với Hà Dương quả xấu, muốn nghĩ quá ác ý về đối phương, thế nên thăm dò : “ cũng rất có lí, tôi cũng hy vọng có người có thể chia sẻ với tôi, quả là quá vất vả, người trong nhà tôi cũng nghĩ như thế, chuyện này ngược lại chúng tôi hẹn mà có cùng ý nghĩ, thực ra tôi cũng có chí hướng lớn lao gì, sau khi kết hôn ở nhà chăm con nấu cơm cũng tốt lắm, phụ nữ mà, nghiệp cũng cần liều mạng quá.” Công phu dối trá của cũng là hạng nhất đấy.

      Giọng của Vu Kiều thanh thúy lại ràng, Ân Á Minh nghe rất , có chút bất ngờ, lúc trước ở tang lễ Vu Kiều cho ấn tượng phải dịu dàng như thế, ở nhà nấu cơm chăm con, nhìn như thế nào người phụ nữ này cũng giống loại hình chịu an phận ở nhà.

      Lẽ nào muốn kết hôn đến điên rồi nên đặc biệt nhân nhượng với người đàn ông này?

      Ân Á Minh thấy có chút chán ghét, ở nước ngoài nhiều năm, phụ nữ bên cạnh phần lớn đều độc lập và tự chủ, dính như keo khiến cho người ta phiền lòng, dáng vẻ của Vu Kiều thế này làm cho chướng mắt, bên trong cái đầu xinh đẹp kia toàn chứa rơm rạ thôi à, đối phương ràng là có mưu đồ với tiền của đó! Được rồi, có lẽ còn có vẻ đẹp của nữa. Sắc đấy.

      Vu Kiều tới đây mắt Hà Dương sáng lên, đối phương thế mà lại có suy nghĩ giống , còn tưởng đâu phải tốn phen công phu nữa chứ, ngờ thuận lợi như vậy, người phụ nữ này quả nhiên chỉ có gương mặt thôi, chuyện sau này đơn giản hơn nhiều rồi.

      Nhưng lại nghe Vu Kiều xoay chuyển tiếp: “Tôi nghĩ nghĩ thế thôi, nhưng thực tế đâu có dễ dàng như vậy, giấu gì Hà, trước cha mẹ tôi giới thiệu cho tôi chỉ đối tượng, nhưng tôi đều cảm thấy thích hợp, bởi vì bọn họ đều hiểu kinh doanh, tôi cũng thể nào để cho công ty hoang phế ở đó chứ? Như vậy cũng có lỗi với dặn dò của chồng trước của tôi, công ty giao tới tay tôi, tôi vẫn nên gánh vác trách nhiệm tốt hơn, cũng thể chỉ trông chờ ngồi hưởng phước được.” Hà Dương là giáo sư đại học, hơn nữa lại dạy triết học, chút quan hệ nào với kinh doanh, thế này hết được gì rồi ?

      “Cũng sợ Vu đây chê cười, tuy tôi rành rẽ mấy về kinh doanh, nhưng cũng coi như hiểu được đôi chút, công ty của cha tôi thành lập cũng nhiều năm rồi, tôi cũng coi như từ mưa dầm thấm đất. Chúng ta cũng còn là thiếu nam thiếu nữ muốn tìm cảm giác kích thích nữa, xem mắt chính là vì tiến tới hôn nhân mà thôi, vừa gặp Vu tôi cảm thấy chúng ta rất hợp nhau, tôi tin tưởng ánh mắt của mình, có thể tôi phải là người lãng mạn, nhưng tôi có thể đảm bảo, tôi chắc chắn là người có trách nhiệm, sau khi kết hôn tuyệt đối để chịu khổ chút nào đâu, điểm này có lẽ tôi giống cha, ông ấy đối xử với mẹ tôi cực kỳ tốt, sau khi kết hôn đến nay chưa từng để cho mẹ tôi bôn ba vất vả qua.”

      “Thực ra tôi vốn muốn tìm bình thường đơn giản thôi, kiểu con văn phòng ấy, sau khi kết hôn cũng cần ấy làm việc, tôi cứ ngỡ là kiểu con mạnh mẽ, ngờ lại truyền thống như thế, tôi rất thích kiểu người như Vu đây. Tôi biết thể buông bỏ công ty mà ông Quý giao cho , nếu như Vu đồng ý tiếp nhận tôi, tôi có thể đảm bảo, nhất định để cho phiền lòng vì chuyện của công ty, tôi tin rằng có bất kì người đàn ông nào nhẫn tâm để người đẹp như phiền muộn vì công việc, hơn nữa tôi cũng rất tự tin, tình trạng của nhà tôi ít nhiều gì cũng hiểu rồi đấy, giúp bảo vệ công ty của ông Quý dư sức, điều này hoàn toàn khỏi phải lo lắng.” Nghe qua có vẻ như giải quyết chuyện phiền não cho Vu Kiều vậy, mơ hồ còn có giọng điệu làm ơn nữa kia.

      Lời của cũng phải hoàn toàn có căn cứ, công ty của nhà họ Hà cũng coi như có chút danh tiếng, dựa theo quy mô công ty, hình như so với Vân Hải còn lớn hơn bậc.

      Ân Á Minh thầm trong lòng gã đàn ông này cũng đủ kiên nhẫn, nếu là , khẳng định như vậy, còn là giáo sư đại học cơ đấy, đọc sách đến khờ luôn rồi, nếu như thông minh, nên bồi dưỡng tình cảm với Vu Kiều trước, nên đến tiền bạc, sau khi kết hôn thuận lợi nghĩ cách tiếp dễ dàng hơn nhiều, còn chưa kết hôn nhắc đến tiền bạc sợ khéo quá thành vụng sao, gặp phải người cao tay hơn chút thông minh chút kết hoạch bị phá sản rồi.

      Nhưng với chỉ số thông minh của người phụ nữ tên Vu Kiều này, đoán chừng lời dối ngu ngốc như vậy cũng tin, Ân Á Minh bắt đầu tán gẫu với bạn bè, dù sao với Vu Kiều cũng chẳng thân quen gì, đối phương kẻ nguyện đánh người chịu nhịn cũng có cách nào, coi như xem trò cười vậy.

      “Tôi nghe gần đây cậu bị cha mẹ cậu ép cưới hả, sao rồi, Ân đại thiếu gia của chúng ta rốt cuộc muốn chuẩn bị kết hôn rồi à?” Ân Á Minh hẹn với bạn cùng trường của mình, tên là Từ Thiên Ý, năm đó cũng là nhân vật phong vân trong trường học, bây giờ là người phụ trách của văn phòng luật, cũng là cố vấn pháp luật cho Ân Thị.

      “Cậu nghe ở đâu vậy?” Ân Á Minh có chút nhức đầu, chuyện này chỉ mới mấy ngày thôi, sao lại có cảm giác mọi người đều biết hết rồi vậy, bây giờ cũng có đối tượng, đâu kết hôn đây, cũng thể tùy tiện tìm bừa nào để góp đủ số chứ.

      Từ Thiên Ý cười lớn: “Xem ra là rồi, trong lòng chọn được người nào chưa? Tôi nghe gần đây cậu với thiên kim của nhà họ Quý cũng gần gũi với cậu lắm, tôi gặp qua vài lần rồi, quả tệ, đáng tiếc cha ấy chết rồi, công ty lại rơi vào tay mẹ kế của ấy, xem ra quá xứng đôi với cậu, nhưng cha mẹ cậu hình như rất thích đó.”

      “Cậu bậy gì đấy, tôi với ta cũng chỉ có duyên gặp mặt vài lần thôi, so với cậu cũng quen thuộc mấy đâu, đừng để cho tôi biết ai bịa đặt đấy!” Ân Á Minh vội vàng làm sáng tỏ, Qúy Tử Nhàn như thế kia tiêu hóa nổi.

      “Nhưng ngoài kia rất nhiều người hai người có chân nha, ta ôm cậu trong tang lễ của cha ta, người biết còn tưởng cha ta giao ta cho cậu rồi ấy, hai người phải bên nhau à?” Từ Thiên Ý có chút tin.

      “Rốt cuộc cậu nghe ai vậy?!” Ân Á Minh có chút bực bội rồi, rốt cuộc là ai bịa chuyện của đây!

      lúc muốn nổi nóng nghe cách vách hình như cãi nhau, nhưng chỉ có tiếng của mình Vu Kiều, hiển nhiên là lượng lớn hơn vừa rồi.

      có phải xem tôi như con ngốc vậy?!” Vu Kiều tạt cả ly nước lên đầu lên mặt Hà Dương, “ cũng hỏi thăm chút xem, Vu Kiều tôi khi nào bị thua thiệt chưa! nghĩ là ai, bàn tay thò ra cũng dài đấy, còn chưa kết hôn mà nghĩ đến muốn biến công ty của tôi thành của nhà rồi, tướng ăn còn khó coi như vậy! Có phải nhìn mặt tôi nghĩ tôi chính là đứa não tàn , dụ dỗ hai ba câu còn muốn lên trời cơ đấy! Hừ!”

      lâu cay nghiệt như vậy rồi, nếu phải bị tức điên lên Vu Kiều tuyệt đối ra mấy lời như thế.

      Ân Á Minh cách đó xa nhìn đến trợn mắt há mồm……
      Nhược Vân, Phong Vũ Yên, Snow8 others thích bài này.

    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      chi wa pro roi do
      xuanhathudong thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :