1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mẹ kế của Lọ lem - Oa Qua Oa (20)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 75.2:

      Người phụ nữ mình mang thai đứa bé của mình, đây cảm giác vô cùng kỳ diệu. Cho đến tận bây giờ, Ân Á Minh vẫn thể xác định được liệu Vu Kiều có hay , nhưng có đứa , liền có cảm giác dường như khoảng cách giữa mình và Vu Kiều càng ngày càng gần, tình cảm giữa hai người cũng càng thêm chặt chẽ. Ân Á Minh có loại cảm giác rằng, dù là bất cứ chuyện gì, cũng thể phá hoại được tình cảm giữa và Vu Kiều, biết tại sao lại có thể tự tin như vậy nữa.

      Tóm lại, Ân Á Minh cảm thấy toàn bộ thế giới đều sáng ngời , toàn thân tràn đầy vui sướng và hăng hái, tại, điều mà muốn làm nhất chính là ôm hôn Vu Kiề.

      Nhưng Ân Á Minh lại dám. Trước đây, Vu Kiều mềm mại mỏng manh, tại, lại mang thai, chuyện này càng thể làm. sợ bản thân chỉ cần hơi dùng sức là có thể tổn thương đến Vu Kiều, tại, Vu Kiều trong mắt Ân Á Minh là búp bê pha lê, dù là tùy tiện đụng chạm chút cũng được.

      Sau khi trở về biệt thự lâu, cha mẹ Ân Á Minh liền biết được tin tức tốt này. Ân Á Minh thể chờ đợi được, muốn chia sẻ với mọi người tin tức tốt này ngay lập tức, Vu Kiều chê dong dài, nhưng ba mẹ lại chê, đây chính là chuyện vui vô cùng lớn, bọn họ làm sao có thể ghét bỏ được chứ?

      Vu Kiều vừa uống nước trái cây vừa chờ cơm tối ở trong phòng, Ân Á Minh cầm điện thoại di động tới lui gọi điện thoại ở phòng khách, miệng ngừng, mặt lộ vẻ vui mừng, chuyện với cha mẹ, đầu bên kia điện thoại, hai người cũng vui mừng khôn xiết, thậm chí còn mở chế độ handsfree (loa ngoài), ngừng hỏi han, cứ câu tôi câu, giống như hận thể trực tiếp bay đến bên cạnh người con dâu Vu Kiều này.

      Ân Á Minh giống như tìm được tổ chức, ba người tán gẫu đến mức khí thế ngất trời.

      tại trạng của Ân Viễn quả rất tốt, thậm chí ông còn nghi ngờ biết liệu có phải mình mắc bệnh ảo giác hay , phấn khích đến độ nhịn được, năng lộn xộn. Vừa mới tháng trước, ông còn lo lắng con trai tìm được đối tượng, tháng này con dâu mang thai.

      Ông mạnh mẽ “Tốt!” rồi sau đó dặn dò Ân Á Minh nhất định phải chăm sóc cho con dâu tốt, đừng làm cho tức giận, phụ nữ có thai phải dỗ dành.

      "Con biết rồi ạ. Cha, người cứ yên tâm , con chọc cho Kiều Kiều vui lúc nào chứ, con là người cực kì đáng tín nhiệm mà." Ân Á Minh tự biên tự diễn, cảm giác như sắp bay lên trời.

      "Con đừng có vênh váo! Đứa bé trong bụng Kiều Kiều mới được bao nhiêu ngày? Thậm chí phôi thai còn chưa thành hình đâu! Con đắc ý như vậy là muốn làm gì, đừng có khoe khoang khắp nơi, đấy là điều may mắn đâu đó, đợi lát nữa, con chỉ cần gọi điện thoại, báo cho cha mẹ Kiều Kiều là được, còn về phần những người khác, đợi đến lúc đứa bé được ba tháng rồi hãy thông báo." Chu Thục Nhàn dặn dò.

      Kỳ , chuyện đứa được ba tháng rồi mới có thể công khai với bên ngoài là chuyện có bất kỳ căn cứ khoa học nào. Nhưng Chu Thục Nhàn cảm thấy, những chuyện như vậy, thà rằng tin là có còn hơn tin, dù cho phải là người mê tín đây cũng là để đề phòng những người có mưu đồ xấu.

      Thai nhi trong ba tháng đầu vô cùng ổn định, nếu như bị người nào đó cố ý muốn gây chuyện thị phi, chỉ cần hai ba câu khó nghe có thể khiến Vu Kiều xảy ra chuyện. Phụ nữ có thai chịu được kích thích.

      Cẩn thận dùng thuyền được vạn năm*. Tóm lại, cẩn thận chút vẫn là điều đúng đắn, chuyện đứa cháu tốt Ân Hồng Vũ với Quý Tử Nhàn, Chu Thục Nhàn biết được qua miệng của Ân Á Minh, biết chừng nhà họ Ân gặp tai họa, bà cũng phải cẩn thận nhìn chằm chằm.

      * cẩn thận dùng thuyền được vạn năm: xuất phát từ câu “Cẩn thận năng bổ thiên thu thiền, tiểu tâm sử đắc vạn niên thuyền” (谨慎能捕千秋蝉, 小心驶得万年船) – cẩn trọng bắt được ve nghìn tuổi, biết chú ý giữ được thuyền đến vạn năm – của Trang Tử. Ý là trong mọi việc xử phải suy xét kĩ lưỡng trước sau mới mong đạt được thành quả lâu bền.


      "Dạ, đợi lát nữa con gọi điện thoại báo cho ba mẹ Kiều Kiều. Mẹ là người từng trải, nhờ người sắp xếp mọi chuyện trong nhà giúp con, có gì bất ngờ xảy ra ngày mai con cùng Kiều Kiều trở về nhà, con cho người chuẩn bị máy bay." Ân Á Minh luôn cảm thấy cần phải tìm những người đáng tin cậy, trong những thời khắc quan trọng, vẫn nên nhờ người lớn trong nhà giúp đỡ.

      "Cái này đâu cần con , nhất định mẹ sắp xếp hợp lý, con chỉ cần đảm bảo để Kiều Kiều xảy ra cố gì ở chỗ đó là tốt rồi. Mẹ cảnh báo con, nếu con để cho Kiều Kiều xảy ra bất kỳ chuyện gì, lúc trở về mẹ nhất định chặt đứt chân con!" Rất hiếm khi mà Chu Thục Nhàn lại hung dữ như vậy.

      Ân Á Minh đột nhiên chột dạ, hôm nay vừa mới xảy ra chuyện Cao Tĩnh, cũng khiến cho Vu Kiều phải khó chịu ít. Mặc dù chỉ là vô tội bị liên lụy, nhưng bất kể thế nào chăng nữa, việc này cũng là do mà ra, cũng may tính tình của Vu Kiều rất tốt, nếu mà nóng tính ....

      Phụ nữ có thai chịu được kích thích, mà khi đó, Vu Kiều vẫn chưa biết mình mang thai.

      Bây giờ Ân Á Minh mới nghĩ lại chút liền hoảng sợ, may mà nhờ tính tình của Vu Kiều rất tốt, về sau cần phải cẩn thận chú ý, cần quan tâm có phải bạn cũ hay , chỉ cần là người khác phái gì gì đó đều phải quan sát cẩn thận, tuyệt đối thể để cho chó mèo nào lại chạy đến chơi đùa lung tung trước mặt Vu Kiều được. đời luôn có những người thức thời như vậy đấy!

      " chuyện ? Tại sao con chuyện?" Chu Thục Nhàn mất hứng: "Con mau thành khai báo, có phải con làm sai chuyện gì rồi hay ?" Cảm giác của bà vẫn luôn rất nhạy cảm.

      " có, mẹ đừng suy nghĩ lung tung. Mẹ còn biết sao, con phải chịu trăm cay nghìn đắng mới cưới được Kiều Kiều, tại sao con lại có thể để cho vợ con phải chịu khổ, mẹ đừng có phá hoại tình cảm của chúng con." Ân Á Minh chững chạc đường hoàng .

      "..." Chu Thục Nhàn đột nhiên có chút ghét bỏ con mình, đây là lời kiểu gì vậy, cái gì gọi là phá hoại tình cảm, con trai lớn rồi, vợ vừa mang thai liền cưng đến tận trời, xem cái thái độ chuyện kìa, đáng ghét!

      "Khi nào hai đứa trở về mẹ hỏi Kiều Kiều, tốt, mà nếu là có, ha ha..."

      Đột nhiên Ân Á Minh bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.

      Sau đó, Chu Thục Nhàn lại dặn dò số điều cần phải chú ý, bà là người từng trải, đương nhiên hiểu biết hơn nhiều so với hai người trẻ tuổi là Ân Á Minh và Vu Kiều rất nhiều.

      "Dặn dò con nhiều như vậy, có nhớ được hết ?"

      "Con nhớ rồi, những gì mẹ còn đều ghi lại, quên được."

      "Đợi lát nữa con nhớ gọi cho cha mẹ Kiều Kiều, đặc biệt là mẹ con bé, bà ấy từng nuôi dưỡng mấy đứa con, chắc chắn kinh nghiệm còn phong phú hơn so với mẹ. Tốt nhất là con nên chuyện với bà ấy chút, chuyện vui này của vợ chồng son các con, cho bọn họ cũng là điều hợp lý."

      "Dạ! Mẹ yên tâm ." Lúc này Ân Á Minh mới thỏa mãn cúp điện thoại, sau đó bắt đầu tìm kiếm số điện thoại của nhà họ Vu.
      Phong Vũ Yên, Tôm Thỏthuyt thích bài này.

    2. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 76:

      Ân Á Minh nhanh chóng thực lời của mình, ngay hôm sau đưa Vu Kiều về nước sớm, lòng "cung phụng" Vu Kiều, toàn bộ lộ trình luôn chực tại bên cạnh giống như vệ sĩ, giây cũng rời, nhiều lần Vu Kiều muốn cho , cứ thế này làm có áp lực rất lớn, chỉ là mang thai thôi, cũng phải quả bom nổ chậm đâu.

      Họ rồi Cao Tĩnh tới, về nghĩ đêm rồi quyết định đến xin lỗi, mặc kệ Ân Á Minh có tha thứ hay , xin lỗi xong cũng cần ôm khó chịu vào mình nữa, cho dù thể thành người họ cũng gặp nhau trong công việc, cũng phải người cố chấp, ít nhất với Ân Á Minh, phải người kiểu cách.

      Bởi vì chuyện hôm qua, ấn tượng tốt của Ân Á Minh về hạ xuống thấp, chừng chẳng còn ấn tượng đẹp đẽ gì, chỉ vì vậy mà ảnh hưởng tới công việc ổn.

      mất tình , nếu lại thêm nghiệp bị đả kích...Nghĩ đến đây, dám tưởng tượng tiếp nữa.

      Thế mà khi đến biệt thự, nhân viên , khách hàng ở chỗ này mấy hôm trước về nước từ sáng rồi.

      Cao Tĩnh cảm thấy mờ mịt, về nước rồi ư?

      Sao có thể như vậy.

      nhớ lịch trình của Ân Á Minh và Vu Kiều, tuần trăng mật còn những hai, ba ngày, nay lại về sớm, tại sao, tại ư?

      Cao Tĩnh bắt đầu luống cuống, cũng nào ngờ chuyện này nghiêm trọng như thế, người bị thương chỉ có mình , hai người kia vốn bị bất cứ tổn thương gì, chỉ mình thất tình kia mà, họ cũng mà ly hôn hay chia tay, căn bản là chuyện đến đâu.

      Vậy tại sao đột nhiên rời , cứ thể mà muốn gặp ?

      Cao Tĩnh hồn bay phách lạc quay trở lại khách sạn, chắc là Vu Kiều giục Ân Á Minh về sớm rồi, tự nhủ.

      Nhất định là thế, nàng kia buông thả vậy cơ mà, chắc chắn nuốt trôi cục tức này.

      Nhưng giờ đó cũng phải điều quan trọng nhất, quan trọng là thái độ của Ân Á Minh, vốn tưởng chỉ nhất thời tức giận mới hà khắc vậy, nào ngờ hôm sau về nước theo lời vợ.

      Quả nhiên khi đàn ông trở nên hung hiểm còn ác hơn phụ nữ nhiều, tình hữu nghị của họ lâu như thế, cũng chỉ vì thổ lộ tình cảm, Ân Á Minh rời thèm báo lại, có cần tuyệt tình như thế ?

      Đúng, là muốn phá hỏng quan hệ hai người họ, nhưng... người là sai ư? chỉ theo đuổi hạnh phúc của mình thôi, cuối cùng chẳng phải thất bại ư, người bị thương cũng là mình cơ mà...

      Ân Á Minh biết suy nghĩ trong lòng Cao Tĩnh, giờ đâu có thời gian cân nhắc chuyện Cao Tĩnh chứ, so với chuyện Vu Kiều có mang, chuyện gì cũng là chuyện nhặt, đều đứng sang bên, giờ chuyện chăm sóc cho con mới là chuyện cần làm nhất!

      "Kiều Kiều, em xem chúng ta nên đặt tên gì cho con đây?" đường về nước, Ân Á Minh mặt ủ mày ê ngồi cạnh Vu Kiều, " cũng đọc ít sách, sao thời khắc quan trọng lại thể nghĩ ra cái tên hay chứ, tên con trai còn dễ, tên con phải nghĩ kĩ mới được."

      "Vì sao?" Vu Kiều tò mò, chẳng lẽ việc đặt tên cũng cần kiêng kị cái gì?

      "Kể ra em đừng nóng giận nhé." đến đây, Ân Á Minh hơi xấu hổ, "Chắc em cũng nghe người ngoài đồn rằng cha muốn cháu trai đến điên, cực kì trọng nam khinh nữ, chỉ muốn ôm cháu trai tài năng."

      Vu Kiều gật gật đầu, tin này từng nghe, có thể đây cũng là chuyện
      [​IMG]

      Chương 77

      Editor: miemei

      Sau khi hai người về nước về nhà trước, mà trực tiếp đến biệt thự của nhà họ Ân ở ngoại thành, phong cảnh cực kỳ đẹp, khí cũng rất tốt, nghe đặc biệt thích hợp để dưỡng thai, thế là cả nhà họ Ân tổng động viên, người làm gì đó đều dọn qua hết, chỉ vì cái bụng của Vu Kiều.

      Vu Kiều cảm thấy là điều động binh lực nhiều quá , cả thế giới cũng đâu phải chỉ mình có thai, đến nỗi như vậy sao, nhưng nhà chồng coi trọng như vậy, trong lòng cũng rất vui, dù sao trong nhà có điều kiện mà, cứ vui vẻ mà hưởng thụ thôi, bạn tốt, tôi tốt, mọi người đều tốt, mọi người đều vui.

      Nhưng như vậy làm cho áp lực của cũng khá lớn, cứ cảm thấy vai gánh trọng trách, may mà Ân Á Minh lúc nào cũng ở bên cạnh , làm công tác tư tưởng cho , người đàn ông này cứ mãi hôn , ôm , kể những chuyện thú vị để chọc vui, mỗi ngày đều mát xa cho , còn học hết những bài tập dành cho phụ nữ có thai, đặc biệt mời giáo viên về nhà dạy, còn để tâm hơn cả bà bầu là đây, thậm chí ngay cả chuyện của công ty cũng bắt đầu giúp đỡ, làm cho Vu Kiều cũng ái ngại luôn, công ty của mà còn phải phiền đến Ân Á Minh, là giết gà bằng dao mổ trâu mà.

      chỉ nhà họ Ân bên này kích động, mà nhà họ Vu cũng kích động thôi, Đới Phân Phương được Chu Thục Nhàn nhiệt tình mời đến “chỉ dẫn” trong thời gian mang thai, thực ra cũng xem như là chỉ dẫn, những chuyện chuyên nghiệp trong nhà mời chuyên gia đến rồi, Đới Phân Phương sinh khá nhiều con, đều thuận lợi cả, Chu Thục Nhàn cảm thấy kinh nghiệm cũng rất quan trọng, có mẹ ruột ở bên cạnh có lẽ Vu Kiều lại càng yên tâm hơn.

      “Kiểu Kiều, gần đây con thích ăn chua hay ăn cay?” Đới Phân Phương rất hồi hộp, tuy bụng của con chưa hề lộ ra chút nào, còn chưa tới tháng nữa là.

      “Đâu phải mẹ biết, xưa nay con đâu thích ăn cay cho lắm.” Vu Kiều bất đắc dĩ, trai chua cay, nghe mấy người hỏi câu này rồi, rốt cuộc điều này có căn cứ khoa học gì thế?

      “Chua sao?” Vẻ mặt Đới Phân Phương đầy mong đợi.

      “Chua cũng khá thích, nhưng mà đó giờ con vẫn luôn thích ăn chua mà, lúc trước mỗi ngày đều thích uống ly nước chanh, còn thích ăn đồ chua ngọt nữa, bây giờ vẫn như vậy thôi, mẹ, mẹ đừng nghĩ nhiều nữa, sau khi mang thai giới tính đứa bé này được định sẵn rồi, thay đổi được đâu, nên như thế nào như thế đó .” Ngược lại Vu Kiều lại làm công tác tư tưởng cho Đới Phân Phương.

      “Ầy, mẹ đây chẳng phải là lo lắng đó sao.” Đới Phân Phương sờ bụng vủa Vu Kiều, “Á Minh đối xử tốt với con, mẹ cũng thấy được, có thể nhìn ra nó thương vợ, nhưng gia đình nó chỉ có mỗi đứa con trai là nó thôi, chị em gì hết, nhà lại giàu có như thế, gia đình như thế này coi trọng nối dõi tông đường nhất, mẹ sợ con sinh con bị ghét bỏ.”

      đâu, bây giờ là thời đại nào rồi, con trai hay con cũng vậy thôi, Á Minh đều thích hết, ấy phải kiểu người trọng nam khinh nữ, ba mẹ ấy cũng là người hiểu chuyện, mẹ yên tâm trăm phần trăm , con sống tốt lắm.” Chuyện của ba Ân Á Minh, Vu Kiều giấu nhẹm , làm con dâu có thể biết được, nhưng có nghĩa ba mẹ cũng thích hợp để biết chuyện, tránh cho hai nhà bị ngăn cách.

      “Đúng rồi, gần đây Tử Nhàn có đến gây chuyện nữa ?” Bỗng dưng Đới Phân Phương nhắc đến Quý Tử Nhàn, đối với con kế của con bà, bà thực là phiền lòng thôi, quả là ả điếm mưu mô mà, nếu phải nhờ chuyện tám nhảm mạng bà còn biết con của Quý Huy lại báo oán như vậy, hối hận lúc trước đồng ý cho con gả qua đó, ra sức giúp Quý Huy nhiều như vậy cũng nhận được lợi lộc gì, ngược lại còn thêm kẻ thù nữa chứ.

      , ta về Mỹ học rồi, đoán chừng có thể ngưng được thời gian, yên tâm, bên Á Minh vẫn luôn cho người theo dõi ta, con cách ta xa lắm, khỏi lo.” Vu Kiều nghĩ đến Quý Tử Nhàn thấy hơi lạnh. cảm thấy vận may của mình quả tốt lắm, kết hôn với Quý Huy lâu như vậy mà bị giết chết, may mà lúc đó Quý Tử Nhàn còn chưa ác hết.

      Đới Phân Phương thở phào nhõm, “Vậy tốt, vậy tốt, tốt nhất là ở bên Mỹ cả đời luôn , đừng quay lại nữa, trước đó nghe Mạnh Vân về, mẹ còn căng thẳng, như vậy chẳng phải hổ mọc thêm cánh hay sao, may mà về bên đó học rồi.”

      Đối tượng mà hai người bàn tán – Quý Tử Nhàn, thực vẫn ở Mỹ, nhưng trái tim ở Mỹ, từ khi Ân Hồng Vũ ngoan ngoãn nghe lời theo qua Mỹ, tâm tư của Quý Tử Nhàn lại trỗi dậy.


      Trong mắt Ân Hồng Vũ, ta chính là kẻ đáng thương bị vu oan mà phải rời khỏi quê hương, cực kỳ đáng được đồng tình, thương tiếc, vào lúc này, người phụ nữ vô cùng yếu đuối, tấn công cũng đặc biệt dễ dàng, Ân Hồng Vũ tự cho mình là thánh tình , lúc người đẹp cần được quan tâm, đuổi theo nửa vòng trái đất để an ủi, tin rằng
      [​IMG]

    3. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      qtn lai chuan bi gay chuyen nua roi

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :