1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mẹ kế của Lọ lem - Oa Qua Oa (20)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 50:

      Vu Kiều biết khi mình tỉnh là lúc nào, chỉ biết mặt trời lên đỉnh, ánh nắng rực rỡ len qua khung cửa sổ đẹp nao lòng.

      Mơ mơ màng màng tỉnh lại, chính xác là tỉnh vì đói, nhưng hoàn toàn đứng dậy được, toàn thân đều đau nhức, xương và bắp thịt đau còn có thể bỏ qua ,
      [​IMG]

    2. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 51

      Editor: miemei

      Điện thoại vang lên mấy tiếng cũng thấy Ân Á Minh bắt máy, Vu Kiều lấy làm lạ : “Ai gọi đến vậy, sao nhận?” tưởng đâu Ân Á Minh lo lắng vì ăn cơm, “Em tự ăn được mà, bây giờ em đỡ nhiều rồi, có thể tự ăn được.” thử cầm muỗng lên.

      Ân Á Minh đưa di động cho Vu Kiều xem, Vu Kiều chớp chớp mắt, đưa xem làm gì, có tìm cũng nên gọi vào di động của chứ, lẽ nào là cha mẹ ? Vậy sao Ân Á Minh bắt máy.

      Nhưng liếc nhìn cái sửng sốt, nhìn biết, vừa nhìn liền giật mình, thế mà lại là Quý Tử Nhàn!

      ta gọi đến làm gì?” Trải qua chuyện bắt cóc lần trước, có chút sợ hãi mơ hồ với Quý Tử Nhàn, gặp phải kẻ mưu mô đáng sợ, lo nghĩ cho mình nhiều chút cũng phải chuyện xấu, nhưng dám làm chuyện phạm tội trái pháp luật còn có thể bị điều tra ra, vậy quá ghê gớm rồi, giữa hai người họ rốt cuộc có thù hận thâm sâu gì mà phải làm đến bước này cơ chứ.

      Nhưng mà dạo gần đây bị người ta điều tra, nỗi nghi ngờ của Vu Kiều đối với Quý Tử Nhàn giảm ít, bởi vì khoảng thời gian đó Quý Tử Nhàn bị cảnh sát nhìn chằm chặp, vẫn luôn rất ngoan, căn bản thể có hành động gì, Vu Kiều nghi ngờ mình trách lầm người rồi.

      Nhưng tâm lý đề phòng đối với Quý Tử Nhàn chưa từng buông xuống, sớm biết đối phương phải đèn cạn dầu, hôm nay là ngày thứ hai kết hôn, gọi điện đến là muốn làm gì? Hôm qua có xem tin tức, thông tin và Ân Á Minh kết hôn bao phủ khắp nơi, Quý Tử Nhàn thể nào biết, ta muốn làm gì?

      Ân Á Minh nhét di động vào tay , “Em xem rồi làm , bây giờ là do em quản lý rồi đó, em muốn nhận hay muốn tắt, đều tùy em, nghe em hết, bảo đảm có ý kiến.”

      Vu Kiều nghe vào lòng ngọt lịm, tối qua bị giày vò rất thê thảm, trong lòng còn có chút oán trách, nhưng nghe câu này của Ân Á Minh, toàn thân lại thoải mái hẳn lên, “bây giờ là do em quản lý rồi”, lời ngon tiếng ngọt hay nhất cũng chỉ đến thế thôi, xem ra kết hôn cũng phải chuyện xấu, ít nhất người đàn ông này cũng chỉ giỏi miệng, luôn dùng hành động thực tế tốt nhất để thể với .

      “Em nghe xem ta muốn làm gì.” Vu Kiều nhấn xuống phím nhận cuộc gọi, đột nhiên nổi lên ý xấu, hừ hừ, chẳng phải muốn gọi điện cho chồng tôi sao, nếu như nghe thấy bà vợ là tôi đây bắt máy, xem xem trong lòng có thoải mái ! Chọc tức , chọc tức !

      Á Minh……” Điện thoại vừa kết nối bên kia truyền đến tiếng thút tha thút thít.

      Vu Kiều nheo mắt lại ngay tại chỗ, nhìn sang Ân Á Minh, Ân Á Minh vô tội nhún vai, làm gì mà nhìn như vậy chứ, đâu có làm gì đâu, có chút tò mò, rốt cuộc Quý Tử Nhàn gì mà có thể khiến Vu Kiều trừng .

      “Là Tử Nhàn hả, lâu quá gặp.” Trình độ quen biết giữa với Quý Tử Nhàn cũng kém gì Ân Á Minh, tốt xấu gì cũng làm mẹ kế của người ta hai ba năm rồi, “ có chuyện gì , Á Minh ấy ăn cơm, có việc tôi chuyển lời giúp .” cảm thấy có chút ngại ngùng, trước kia đều kêu là Ân Á Minh thôi.

      Nghe Vu Kiều thế Ân Á Minh vừa ăn cơm vừa cười, lòng cảnh giác của bà xã cũng khá mạnh, quả nhiên là rất thích rồi chăng? Để ý đến mới như thế.

      Nghĩ như thế, cấp độ mùi vị của cơm canh nhanh chóng tăng vọt lên, tâm trạng của Ân Á Minh cực kỳ tốt.

      “Sao lại là ?” Quý Tử Nhàn ngờ người bắt máy lại phải là Ân Á Minh, trong lòng có chuẩn bị, nghĩ gì đó, vừa dứt lời ta có chút hối hận, ta ra câu này thể trình độ được cao.

      Vu Kiều vừa nghe vui, cái gì gọi là “sao lại là ” chứ, sao thể là tôi hả, bây giờ tôi chính là vợ của Ân Á Minh, nhận điện thoại giúp có gì lạ.

      Vu Kiều hắng giọng có chút khàn, “Tử Nhàn sao lại khóc rồi, gặp phải chuyện gì à, với tôi , xem tôi có thể giúp được gì .” Chọc tức người ta ai mà biết, ngày xưa thấy đáng thương nên chỗ nào tôi cũng nhường thôi, còn muốn bước lên trời cơ đấy!

      Quý Tử Nhàn bị chọc cho tức gần chết, ta biết Vu Kiều chắc chắn là cố ý!

      Trước khi Quý Huy – cha của ta chết quan hệ giữa ta với Vu Kiều cũng coi như tạm được, nước sông phạm nước giếng, thỉnh thoảng ta cũng xấu Vu Kiều, nhưng bản thân Vu Kiều hẳn là biết được, quan hệ noài mặt đến nỗi quá tệ.

      Nhưng sau cái chết của Quý Huy mâu thuẫn giữa hai người càng ngày càng nhiều, gần như thể ra cả bên ngoài.

      Lúc này Vu Kiều còn có thể ra những lời “quan tâm” ta thế này, phải đức mẹ chính là cố ý khiêu khích ta!

      Hiển nhiên vế trước là có khả năng rồi.

      Vu Kiều tuyệt đối là cố ý!

      Nếu thế, Quý Tử Nhàn thấy mình cũng cần khách sáo với Vu Kiều nữa, ta chưa từng chủ động giành lấy người đàn ông bao giờ, thái độ đối với Ân Á Minh cũng chỉ là hơi thể chút, chờ đối phương đến theo đuổi ta, nhưng chiêu này thất bại rồi.

      Nhưng ta tin rằng, chỉ cần ta chủ động chút, muốn kiểu đàn ông nào nhất định cũng dễ như trở lòng bàn tay, ta còn gì để thua nữa, đối tượng ta ngưỡng mộ cũng
      [​IMG]

    3. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      ☆, Chương 52

      Editor: Vũ Xênh Đệp

      Quý Tử Nhàn rất hối hận, nếu ta gọi cú điện thoại này hay biết mấy, hoặc giá như ta chỉ dự định tốt.

      ta vốn định mời Ân Á Minh ăn cơm, vì mẹ ta - Mạnh Vân phải về nước.

      Để cảm tạ lúc trước Ân Á Minh chăm sóc cho con mình, Mạnh Vân mời ăn bữa cơm rất đỗi bình thường.

      Quý Tử Nhàn nghĩ rất tốt, nhưng giờ thêm nhiều lời càng thừa thãi, còn bị Ân Á Minh nghe thấy, làm sao đây, Ân Á Minh có quan điểm khác về ta rồi, chắc chắn ấn tượng về ta khác xa nhau trời vực.

      ta có thể mường tượng ra cảnh Vu Kiều thêm mắm thêm muối châm ngòi thổi gió làm xấu thanh danh của coo ta.

      Làm sao đây, cũng tại ta quá kích động, sao lại bất ngờ thốt ra mấy câu có lí trí như thế chứ, nhịn lâu nhường ấy, thế mà hôm nay chịu được.

      Đều tại Vu Kiều!

      Đúng vậy, chỉ vì ả đê tiện kia tốt, cố ý khích ta! Giờ hay rồi, con ả thấp hèn kia thực được, còn khiến Ân Á Minh nghi ngờ ta là chủ mưu vụ bắt cóc!

      Đúng, chính xác là do ta bày ra, nhưng căn bản Ân Á Minh có khả năng biết, chỉ tại Vu Kiều châm ngòi thổi gió khiến ấy nghi ngờ!

      Nhưng bây giờ chán nản cũng vô dụng, làm thế nào để cứu vãn mới là chuyện ta cần làm, nên làm thế nào nhỉ...

      Trong phòng nôn nóng sốt ruột, Quý Tử Nhàn nghĩ được biện pháp gì tốt, cuối cùng ta đành gọi điện cho Mạnh Vân, mẹ ta là người từng trải, kinh nghiệm phong phú, khẳng định có biện pháp tốt để đối phó mấy ả thấp hèn như Vu Kiều.

      ta nghĩ tạm thời phải gác lại kế hoạch quay lại trường học , may mắn thành tích ở trường của ta tệ, xin phép nghỉ lần nữa tuy dễ bị đồng ý nhưng chỉ cần mẹ ta ra mặt, tìm lí do thỏa đáng, thành vấn đề, chỉ cần sau khi ta quay lại luyện tập lại là được.

      Mạnh Vân vội chuẩn bị công việc quay trở lại Trung Quốc, bà vốn định về vào tuần sau, nhưng sau khi nhận cú điện thoại của Quý Tử Nhàn quyết định trở về sớm, bà đợi kịp nữa.

      ngờ con mình ngu xuẩn đến thế, nó có kế hoạch dành riêng cho người ta, đương nhiên thể thể đánh rắn động cỏ, muốn hại người rồi còn thông báo cho người ta biết, biết có bao nhiêu ngu xuẩn? Để đối phương biết mà đề phòng nó à? Hay để đối phương sau khi bị hại nghi ngờ có liên can đến nó?

      Quả nhiên vẫn là con quá non dạ, gặp chuyện đủ bình tĩnh, thế này còn bằng trốn trong nhà khóc lóc, ít nhất cũng gây chuyện.

      "Giờ hối hận làm được gì, chị cũng đừng khóc lóc với tôi." Mạnh Vân vừa chuyện vừa thu dọn hành lí, bà chuẩn bị đáp chuyến bay gày hôm nay về.

      Vấn đề chênh lệch thời gian, giờ ở chỗ bà là sáu giờ sáng, giờ này còn bị con gọi điện đánh thức, xúi quẩy mà, tuổi con còn , 24, còn là bé nữa, khi bà bằng tuổi con , sớm đánh bại đa số đối thủ, trổ hết tài năng trở thành thiếu phu nhân của Quý gia, mọi người cũng vô cùng hâm mộ, Quý Huy bà, cha mẹ Quý Huy cũng thích bà, thời gian bà sống phải là cực kì thoải mái.

      Nào ngờ
      [​IMG]

    4. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      ☆, Chương 53

      Hai người ồn ào giường trong chốc lát, dĩ nhiên Ân Á Minh làm gì Vu Kiều, giờ còn đau lắm, dù muốn cũng đành lòng, tránh dọa đối phương ám ảnh sau này chịu nào, loại hành động này dần dần mới được, có thể chậm rãi bồi dưỡng.

      Nhưng nay cũng có chuyện phải dặn, xoa eo Vu Kiều, : "Mấy hôm nay em nên tách khỏi , cũng đừng tới Vân Hải nữa, em là chủ tịch, rất nhiều việc có thể làm ở nhà, hoặc là em cùng tới công ty, nếu tách nhau lúc này, Quý Tử Nhàn có ý tốt, biết ta giở trò gì."

      "Đến công ty ?" Vu Kiều kinh ngạc, "Đến đó làm gì?"

      "Làm giúp chứ còn gì nữa." Ân Á Minh cười khẽ, "Dù sao em cũng thể chạy lung tung, cả ngày ngồi mãi trong nhà cũng chán, vậy giám sát , xem có làm việc năng suất để kiếm tiền nuôi em ."

      "Hừ, đại gia có tiền!" Vu Kiều hất mặt.

      "Tiền của em là của em, tiền của cũng em sở hữu, ai ngại thêm nhiều tiền đâu, em xem?" Ân Á Minh nháy mắt ra hiệu với .

      "Cũng đúng." Trong lòng Vu Kiều ngọt ngào, hình như vận may của mình khá tốt, Ân Á Minh thế này hẳn là mục tiêu cuối cùng của tất cả thế giới này?

      "Nhưng sau khi chúng ta lấy giấy chứng nhận thể về, chỗ ba mẹ em sao, họ ước gì em về, cũng có thể sống tốt, nhưng ba mẹ em còn chưa tới gặp, hình như hay lắm." ngày hôm qua có chuyện với cha mẹ Ân Á Minh, nhưng dù sao điện thoại vẫn là điện thoại, có cảm giác, gặp mặt trực tiếp tốt hơn, Ân Á Minh cũng gặp gia đình rồi, còn chưa gặp nhà người ta, tuy hôm qua mẹ Ân Á Minh hai đứa cứ tận hưởng thế giới hai người cần về vội nhưng vẫn thấy thỏa đáng, sau đó còn chuyện hôn lễ, tất cả còn cần mẹ Ân Á Minh xử lí tay.

      "Yên tâm , gọi cho họ rồi, chắc giờ hai người ấy thương lượng hôn lễ, chúng ta có việc bận riêng, giao cho họ là được, bình thường ở nhà họ có việc gì, chúng ta nên cướp vui thích của cuộc sống dành cho họ, em hiểu tâm trạng người già đâu, loại chuyện này chính là chuyện họ làm hăng hái nhất, cho sờ vào họ mới mất vui." Ân Á Minh nghĩ thầm Vu Kiều ngay cả giường còn chưa xuống được, gặp cái rắm, xấu hổ.

      Chắc rằng hai ngày nay có việc làm, Kiều Kiều nhà sao lại yếu ớt quá thế này, cũng chưa nghe ai dâu nào sau tân hôn xuống giường nổi đâu.

      Song, yếu ớt cũng có mặt lợi
      [​IMG]

    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      truyen hay wa tiep di ban oi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :