1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Mẹ của đứa trẻ đừng chạy - Tâm Đào ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 84: Rời


      “Cậu phải ăn chút, cậu xem bộ dạng bây giờ của cậu như thế nào, còn là dáng vẻ Kính Huyễn đầy sức sống như trước kia nữa.” Mật Nhu đem chén đặt bàn bên cạnh giường, dùng sức kéo Kính Huyễn từ giường lôi dậy.

      “Mình muốn ăn.” Kính Huyễn bị Mật Nhu mạnh mẽ túm lên ngồi ở giường, sắc mặt tái nhợt thanh yếu ớt .

      “Câu ăn mình dẫn Dương Lịch tới đây.” Mật Nhu uy hiếp Kính Huyễn, nhìn bộ dạng bây giờ của Kính Huyễn, còn chịu ăn, như thế thân thể làm sao chịu nổi.

      cần, mình muốn nhìn thấy ta” Kính Huyễn mất khống chế , hèn yếu lựa chọn cách trốn tránh, sợ nghe được khiến cõi lòng mình tan nát .

      “Cậu thể cứ trốn tránh như vậy, bây giờ cậu nên cùng Dương Lịch hai mặt lời với nhau mới đúng, cái bộ dạng bây giờ của cậu, còn ít điểm là giống Kính Huyễn.” Mật Nhu xong cũng muốn gọi điện thoại cho Dương Lịch, lại bị Kính Huyễn đoạt lấy điện thoại di động.

      cần cho ta biết chỗ này, nếu , mình rời khỏi đây ngay lập tức.” Kính Huyễn nhìn Mật Nhu nghiêm túc , giữ điện thoại chặt trong tay mình.

      lúc hai người còn đứng nhìn nhau, chuông cửa đột ngột vang lên: “Leng keng leng keng” làm cả hai đều nhìn thẳng vào mắt nhau, lo sợ.

      “Cậu chờ chút, mình ra trước mở cửa.” Mật Nhu nghe tiếng chuông cửa vẫn ngưng kêu, thể làm gì khác hơn là tới mở cửa, biết ai tìm đến lúc này?

      “Mật Nhu, có phải ta tìm tới đây , vậy cậu cần mở cửa, được .” Trong lòng Kính Huyễn có linh cảm xấu, lúc Mật Nhu ra ngoài mở cửa, liền kêu Mật Nhu nên tùy tiện mở .

      “Biết rồi.” Mật Nhu liếc mắt nhìn Kính Huyễn, sau đó mới mở.

      “Tại sao lại tới đây.” Mật Nhu nhìn Lộ Đế đứng ở trước cửa, giọng điệu thân thiện hỏi, lúc này Kính Huyễn muốn gặp nhất là Lộ Đế, nếu Kính Huyễn biết Lộ Đế tới, có thể khó tránh khỏi mất khống chế.

      “Là Dương Lịch kêu tôi tới, tôi có thể vào chứ.” Lộ Đế mỉm cười đắc ý nhìn Mật Nhu, quan tâm hỏi.

      “Chỗ của tôi hoan nghênh , có thể rời .” Mật nhu bình tĩnh mà câu, liền muốn đóng cửa lại.

      “Mật Nhu, cậu để cho ta vào đây.” Kính Huyễn vẫn theo Mật Nhu ra ngoài, hướng về phía Mật Nhu muốn đóng cửa mà .

      “Nhưng mà "Mật Nhu đồng tình muốn điều gì, lại bị ánh mắt Kính Huyễn ngăn lại, thể làm gì khác là mở cửa.

      “Xem ra khí sắc của rất tốt, có bị ảnh hưởng gì.” Lộ Đế bén nhọn cười nhạo Kính Huyễn, nhìn Kính Huyễn mặt tái nhợt, lại thành khí sắc rất tốt.

      “Nếu như tính nhảm, vậy mời khỏi đây.” Kính Huyễn lạnh lùng nhìn Lộ Đế .

      “Vậy tôi , Dương Lịch quyết định tháng sau kết hôn với tôi, tôi hy vọng tới làm phiền ấy.” Lộ Đế dối cách trôi chảy, nhưng lại làm cho Kính Huyễn tin là .

      cái gì, Dương Lịch muốn kết hôn với , có phải gạt tôi, đúng ?” Kính Huyễn tin , Dương Lịch phải là người như vậy .

      “Đây là thiệp cưới của chúng tôi, nếu có thời gian, mời tới tham dự, haha “Chỉ là, nhìn vị hôn phu trước kia của mình giờ lại cùng người phụ nữ khác kết hôn, tôi nghĩ có tâm tình đến xem đâu.” Lộ đế lấy ra thiệp cưới mà làm đưa cho Kính Huyễn, biết chắc chắn Kính Huyễn ngày đó tới tham dự hôn lễ, nên mới to gan láo như vậy.

      "Thiệp cưới "hai tay Kính Huyễn run run nhận lấy cái Lộ Đế đưa cho là thiệp cưới, nhớ đến Dương Lịch trước kia xuất trong mắt cười đến rực rỡ, lúc này Kính Huyễn lệ tràn mi rồi.

      “Đúng vậy, tôi hi vọng có thể tới tham dự, Dương Tịch còn cho tôi ngạc nhiên nữa, đến lúc đó nhớ đến xem.” Lộ Đế nhìn vẻ mặt Kính Huyễn như theo dự liệu của mình, cười đắc ý, còn biết xấu hổ tiếp.

      " khỏi đây cho tôi, nơi này chúng tôi hoan nghênh .” Mật Nhu nhìn Kính Huyễn lại muốn rơi nước mắt, nổi giận biết từ nơi nào tìm thấy cây chổi liền muốn đuổi đánh Lộ Đế, làm Lộ Đế sợ tới mức tông cửa xông ra.

      “Kính Huyễn, ta nhất định là lừa gạt cậu, từ Dương Lịch ghét ta như vậy, làm sao có thể kết hôn với ta.” Mật nhu làm Lộ Đế phen hốt hoảng chạy ra ngoài, sau đó mới vứt cây chổi tới bên cạnh Kính huyễn, tin Dương Lịch có thể kết hôn với Lộ Đế .

      “Nhưng mà, cậu xem, thiệp cưới họ cũng in ra rồi, còn cái gì thể tin tưởng, Mật Nhu mình muốn ở chỗ này, muốn nhìn thấy hai người họ vui vẻ kết hôn với nhau, bây giờ cậu dẫn mình khỏi đây được .” Kính Huyễn khóc năn nỉ Mật Nhu mang mình rời , có chuẩn bị tâm tư tiếp nhận chuyện hai người bọn họ kết hôn.

      “Cậu đúng là ngốc, làm sao có thể tin lời ta , ta nhất định là lừa gạt cậu, cậu nên tỉnh táo lại chút được .” tại Mật Nhu muốn Kính Huyễn giống như kẻ ngốc, chuyện còn chưa làm ràng, thể liền như vậy tin tưởng lời phía từ Lộ Đế.

      cần, mình muốn nhìn thấy hai người bọn họ, mình cần, mình muốn rời khỏi đây .” Kính Huyễn giống như nổi điên kêu to, cự tuyệt.

      “Được, được! Chúng ta tìm bọn họ, bây giờ chúng ta thôi, cậu đừng như vậy.” Mật Nhu nhìn Kính Huyễn mất khống chế, giữ chặt Kính Huyễn để làm tổn thương chính mình, có phải Dương Lịch kết hôn hay , nhưng nhìn bộ dạng bây giờ của Kính Huyễn, có lẽ rời khỏi đây là lựa chọn chính xác.

      “Vậy bây giờ chúng ta được hay , tại liền rời .” Ở chỗ này phút Kính Huyễn cũng sống nổi, muốn mau chóng rời khỏi

      “Được, được! Vậy chúng ta thu thập chút .” Mật Nhu ra cũng biết muốn nơi nào, thu thập mấy bộ y phục, đem toàn bộ hộ chiếu mang theo, , nhưng nghĩ rằng, hai người họ nhiều năm nhiều như vậy, cũng nghĩ tới có thể gặp lại Dương Lịch.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 85: Em nghe giải thích


      “Chuyện chính là như vậy, em biết tại sao ở chỗ này lại gặp lại nhau, em muốn gặp lại ấy, bây giờ chúng ta trở về, được ?” Kính huyễn đem tất cả chuyện xưa kia về Dương Lịch và cho Diêm Hỏa nghe, trong lòng cũng nhõm hơn chút, nhưng thực ra chưa chuẩn bị tốt tâm lý để gặp lại Dương Lịch.

      “Được, vậy chúng ta trở về, lần sau cũng được.” Diêm Hỏa dịu dàng ôm Kính Huyễn, Kính Huyễn cũng có phản đối nằm trong ngực Diêm Hỏa khóc.

      “Leng keng leng keng.” Kính Huyễn an tĩnh nằm trong ngực Diêm Hỏa, tiếng chuông cửa ngừng vang lên, Dương Lịch kiên trì đứng trước cửa nhấn chuông cho đến khi nào bọn họ mở cửa mới thôi.

      “Đừng mở cửa, nhất định là ta tới, nên mở cửa.” Kính huyễn dường như chịu để cho Diêm Hỏa tới mở cửa, tại muốn gặp Dương Lịch, nắm tay Diêm Hỏa lại để cho mở cửa.

      “Đừng sợ, phải em còn có hay sao? để cho ta mang em .” Diêm Hỏa đành lòng nhìn bộ dạng Kính Huyễn sợ sệt, vẫn tới mở cửa cho Dương Lịch vào.

      tới làm gì? Đây là phòng của tôi.” Diêm Hỏa cố ý ngăn ở trước cửa để cho Dương Lịch vào, nhìn biểu nóng nảy của Dương Lịch, hiểu tại sao ta lại phản bội Kính Huyễn, giờ lại còn đến chỗ này tìm .

      “Tôi tới tìm Kính Huyễn, ấy ở chỗ nào, Kính Huyễn, em ra ngoài chút được .” Dương Lịch khách khí đẩy Diêm Hỏa chắn trước mặt , tiến vào bên trong tìm kiếm Kính Huyễn.

      “Kính Hhuyễn, năm đó tại sao em lại rời bỏ , tại sao nghe giải thích lại rời , tìm em lâu?” Dương Lịch dịu dàng nhìn Kính Huyễn ngồi ở giường, nhìn sợ hãi , trong lòng vô cùng khó chịu.

      đừng tới đây, cần bất cứ điều gì với tôi, cái gì tôi cũng muốn nghe.” Kính Huyễn kháng cự bịt lấy lỗ tai lại, muốn nghe Dương Lịch .

      cũng thấy đấy, Kính Huyễn muốn nghe , tôi nghĩ có thể rời khỏi đây, nơi này chúng tôi hoan nghênh .” Diêm Hỏa nhìn Kính Huyễn mất khống chế, trong lòng lo lắng, chuyện với Dương Lịch trở nên khách khí.

      “Đây là chuyện giữa chúng tôi, đến phiên tham dự vào.” Dương Lịch nhìn Diêm Hỏa, giọng lạnh lùng với Diêm Hỏa, tại dường như Diêm Hỏa mới là người ngoài xen vào.

      “Chuyện của tôi quản, nhưng chuyện của vợ tôi chính là chuyện của tôi, xem như vậy tôi có nên xen vào hay .” Diêm Hỏa mỉm cười tà ác ở trước mặt Dương Lịch ôm Kính Huyễn, như dự liệu nhìn thấy trong mắt Dương Lịch như bốc lửa.

      “Tôi nghĩ tin tức tôi biết được sai, tại còn chưa kết hôn, như thế nào mà bây giờ Kính Huyễn lại trở thành vợ của , tôi rất ngạc nhiên muốn biết.” Dương Lịch xem báo cáo điều tra về Diêm Hỏa, chỉ có từ có thể hình dung, đó chính là bịa đặt.

      “Vậy tin tức có được là sai, chúng tôi là vợ chồng rất thương ân ái nhau, chúng tôi đến đây là để hưởng tuần trăng mật.” Diêm Hỏa bị lời của Dương Lịch đả kích, ở lâu bên cạnh đám người phụ nữ dưỡng thành dối siêu giỏi, điều này căn bản làm khó dễ được .

      “Kết hôn thế nào, tôi nghĩ dù Kính Huyễn có tình mới cũng quên hết, tôi nhất định giành lấy ấy khỏi .” Hai người trải qua nhiều năm như vậy, mà còn có thể gặp lại nhau, chính minh duyên phận giữa cả hai vẫn còn tồn tại, Dương Lịch thầm nghĩ như vậy.

      “Xem ra lại làm thất vọng rồi, tình cảm giữa tôi và Kính Huyễn rất tốt, mà tôi cũng buông tay.” Diêm Hỏa hướng đến Dương Lịch kiên định , Kính Huyễn là người duy nhất muốn kết hôn, làm sao có thể dễ dàng buông tay.

      “Vậy cứ chờ xem, hôm nay tôi về trước. Kính Huyễn, chứng minh cho em thấy, cho tới bây giờ chưa bao giờ phản bội em.” Trước khi Dương Lịch lưu lại câu với Kính Huyễn, lập tức làm cho suy nghĩ biết quyết định trước kia đúng hay sai.

      “Ngày hôm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy, trước hết em nghỉ ngơi , sáng sớm ngày mai chúng ta lập tức trở về.” Diêm Hỏa nghĩ tới câu Dương Lịch trước khi rời , trong lòng có chút bất an. Nếu trước kia Kính Huyễn hiểu lầm, như vậy Kính Huyễn có phải rời khỏi ? , phải là như vậy.

      “Kính Huyễn, em muốn đâu, đưa em .” Sáng sớm, Kính Huyễn bị Diêm Hỏa ôm khỏi khách sạn muốn về, lại ở đường nhìn thấy người mà mình muốn gặp nhất.

      “Chú là cái chú xấu xa ngày hôm qua. Ba! Chúng ta nhanh chút, cái chú này ngày hôm qua ăn hiếp mẹ.” Hoan bảo bối vừa nhìn thấy Dương Lịch, lập tức kêu to gọi Diêm Hỏa là ba, còn nắm kéo áo của , kêu nhanh rời khỏi.

      “Chú phải là người xấu, hôm qua vì nhìn thấy mẹ cháu, tâm tình có chút kích động nên mới như vậy, cháu hiểu lầm rồi.” Dương Lịch nhìn Hoan bảo bối giống như khuôn mặt còn bé của Kính Huyễn, tự chủ lộ ra khuôn mặt tươi cười trước kia như khi nhìn thấy Kính Huyễn.

      “Hoan Hoan, chúng ta cần để ý ông ta, nhanh thôi.” Đình bảo bối đồng ý lôi kéo Hoan bảo bối, muốn đem nhóc tránh xa Dương Lịch, lo lắng Hoan bảo bối ngây thơ dễ bị dụ dỗ.

      “Các người muốn đâu, Kính Huyễn chúng ta cùng có được .” Dương Lịch so đo tiếp tục hỏi Kính Huyễn, dù thế nào nữa tại muốn triển khai hành động rồi.

      “Chúng tôi phải về nhà, như thế nào? Dương tiên sinh cũng muốn cùng theo sao?” Kính Huyễn vẫn trả lời, Diêm Hỏa liền lên tiếng, nghĩ tới việc thức dậy sớm như vậy để rời , mà cũng lại gặp Dương Lịch.

      “Về nhà? Kính Huyễn cùng trở về có được , chúng ta lâu như vậy gặp mặt rồi, nhất định có rất nhiều lời để .” Dương Lịch tràn đầy hy vọng nhìn Kính Huyễn, nghĩ tới đáp ứng cầu của .

      “Tôi với có lời gì để , hy vọng đến làm phiền tôi nữa.” Kính Huyễn nhìn Dương Lịch vui vẻ nhìn mà trong lòng đau đớn, nhưng vẫn miễn cưỡng cố gắng giả bộ lạnh lùng đối mặt Dương Lịch.

      “Kính huyễn cầu xin em đừng đối xử với như vậy, em thể ngồi xuống nghe giải thích sao? có chứng cớ chứng minh hề phản bội em.” Dương Lịch đối mặt Kính Huyễn .


      Chương 86: Khó khăn? Dồn dập?

      “Giữa chúng ta có gì giải thích cả, tôi hi vọng về sau cần trở lại làm phiền tôi.” Kính Huyễn sau khi xong, hướng về phía Diêm Hỏa : “Chúng ta thôi, em mệt rồi.”

      “Được, vậy chúng ta .” Diêm Hỏa gì, ôm Kính Huyễn rời .

      “Các người chờ chút, Kính Huyễn em cho vài phút để giải thích có được .” Dương Lịch chặn trước mặt Diêm Hỏa, muốn Diêm Hỏa ôm Kính Huyễn rời .

      cần thiết.” Kính huyễn lạnh lùng , Diêm Hỏa nghe lời Kính Huyễn, liền ôm Kính Huyễn lướt qua rời . Kính Huyễn đầu tựa vào lồng ngực Diêm Hỏa, muốn để cho Dương Lịch nhìn thấy khóc.

      Dương Lịch đứng tại chỗ nhìn Kính Huyễn bị người ông khác ôm mỗi lúc xa, tay nắm chặt thành quả đấm, cho đến khi còn nhìn thấy bóng dáng của bọn họ, mới thả lỏng nắm tay, về. (tội nghiệp Dương Lịch, mình đau lòng cho ấy quá )

      “Các con sao lại quay về sớm như vậy, phải là muốn chơi tuần sao?” Mẹ Diêm ở trước cửa nhìn từng cái đầu đầy bụi đất xuống xe, hiểu hỏi Diêm Hỏa, tuần, nhưng sao mới có ngày lại trở về rồi?

      đường xảy ra ít chuyện, nên quay trở lại.” Diêm Hỏa nhìn ánh mắt mẹ Diêm nhìn kỳ lạ, cũng biết trong lòng bà suy nghĩ điều gì.

      “Kính Huyễn, có phải là Diêm Hỏa lại ăn hiếp con phải ?” Mẹ Diêm có thể nghĩ tới chính là cái này, bình tĩnh đến gần hỏi Kính Huyễn.

      “Bác phải vậy, là chuyện của cháu, liên quan đến Diêm Hỏa.” Kính Huyễn nhìn dáng vẻ tò mò của mẹ Diêm, xin lỗi. Nếu phải bởi vì việc cũng thành ra như vậy.

      , con phải cần sợ, có cái gì uất ức cứ ra, mẹ giúp con dạy dỗ tên tiểu tử thúi này.” Mẹ Diêm sau khi xong, còn khách khí thưởng cho Diêm Hỏa cái đánh, bày tỏ lời bà .

      “Mẹ, mẹ làm gì đấy.” Diêm Hỏa bị đánh, mất hứng hỏi mẹ của mình phân biệt tốt xấu liền đánh, xuống tay cũng chút nào.

      “Ai kêu con dám khi dễ Kính Huyễn nhà ta, đúng là đáng đánh.” mẹ Diêm còn lý do rất có lý, hoàn toàn thấy dáng vẻ Diêm Hỏa giả vờ uất ức, cười híp mắt nhìn Kính Huyễn.

      “Bác , Diêm Hỏa có ức hiếp con, là do con.” Kính Huyễn dở khóc dở cười nhìn mẹ Diêm , ngược lại trong lòng rất cảm động.

      có khi dễ con, vậy được, Diêm Hỏa con ôm Kính Huyễn vào nhà , bên ngoài nắng lắm.” Mẹ Diêm nghe Kính Huyễn khẳng định trả lời, lúc này mới bỏ qua cơ hội có thể dạy dỗ Diêm Hỏa, khách khí kêu Diêm Hỏa ôm Kính Huyễn vào.

      “Hai đứa có biết ba và mẹ xảy ra chuyện gì ?” Mẹ Diêm nhìn Diêm Hỏa ôm Kính Huyễn xa, sau đó đem hai bảo bối tới phòng của mình, bà nội Diêm cũng theo cùng hỏi thăm hai bảo bối.

      “Cháu biết, bà nội.” Hoan bảo bối nghe mẹ Diêm xong, kịp chờ đợi liền giơ tay trả lời mình biết.

      “Vậy cháu mau , có phải là ba khi dễ mẹ con ?” Trong lòng mẹ Diêm chỉ nghĩ đến có thể là điều này.

      phải, sau khi chúng con đến đó, có chú xấu xa lôi kéo mẹ, muốn đem mẹ đến nơi nào đó.” Hoan bảo bối chuyện đến nửa, mẹ Diêm nghe cơ hồ đầu đầy dấu chấm hỏi.

      “Sao lại xuất chú xấu xa, chẳng lẻ muốn bắt cóc mẹ con, có đúng ?” Mẹ Diêm lại suy nghĩ, cuối cùng khẩn trương .

      phải vậy, bà nội, bà đừng nghe Hoan Hoan chuyện, chỉ đúng nữa.” Đình bảo bối nghe Hoan bảo bối được nửa chừng, cũng biết mẹ Diêm nhất định là hiểu.

      “Vậy như thế nào, cháu nhanh chút.” Mẹ Diêm cá tính nôn nóng xem ra là thay đổi được, thúc giục Đình bảo bối nhanh ràng cho bà biết.

      ra , ở chỗ du lịch, mẹ gặp lại bạn trai trước kia, người đó muốn giải thích cái gì với mẹ, nhưng mà mẹ vừa nhìn thấy chú ấy khóc, cái gì cũng muốn nghe, cho nên mọi người lập tức quay về.” Đình bảo bối lời đơn giản nhất với mẹ Diêm, như vậy bà nghe lập tức hiểu.

      “Vậy Diêm Hỏa nhà ta phải là có tình địch sao, vậy cũng được, phải ngăn cản mới được.” Mẹ Diêm nghe lời Đình bảo bối vừa , trong đầu khẩn trương nghĩ ra đối sách, Kính Huyễn là nàng dâu bà ưng ý nhất, thể để dễ dàng rời như vậy.

      “Mẹ, mẹ nên làm gì mới phải đây?” Mẹ Diêm nghĩ ra được, thể làm gì khác hơn là đem hi vọng ký thác vào bà nội Diêm.

      “Vậy chúng ta nhanh để cho hai đứa kết hôn, như vậy Kính Huyễn chính thức trở thành người nhà chúng ta rồi, đúng .” Bà nội Diêm vui vẻ , còn cảm thấy mình thông minh.

      “Nhưng mà hai đứa phải là đồng ý kết hôn hay sao? Làm sao kêu bọn chúng kết hôn nhanh được?” Mẹ Diêm kỳ quái hỏi bà nội Diêm, nếu như bọn họ đồng ý kết hôn, vậy sớm giúp bọn họ kết hôn rồi.

      “Vậy đem buộc hai đứa nó lại với nhau, kết hôn hay quan trọng, miễn sao chúng ta có cháu dâu là được rồi.” Bà nội Diêm hai mắt cũng sáng lên.

      “Bà nội, như vậy được, mẹ thích việc bị mọi người cưỡng bách.” Đình bảo bối tức thời lên tiếng , nếu để hai người lớn này xen vào chuyện còn náo loạn hơn, vậy cũng tốt, nhưng nhìn thấy hai người tính toán như vậy, nên có lòng tốt đề nghị.

      “Đình Đình ngoan, con phải làm như thế nào, có nghĩ ra được ý kiến nào hay .” Mẹ Diêm nghe Đình bảo bối , lần này toàn bộ hi vọng ký thác vào Đình bảo bối.

      “Con cũng biết.” Đình bảo bối trả lời, ngay lập tức nhiệt tình của mẹ Diêm tắt ngúm, đầu giống như bị dội thùng nước lạnh, ngơ ngác đứng tại chỗ biết cái gì với Đình bảo bối.

      “Chỉ là, con biết phương pháp có thể làm cho mẹ nhanh tiếp nhận mọi người.” Lần này Đình bảo bối làm cho mẹ Diêm thấy được chút ánh sáng, cố ý đến nữa, hết làm cho bọn họ bị lôi cuốn.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 87: Chỉ Còn Lại Thế Giới Của Hai Người


      “Phương pháp gì, con bà nghe thử coi nào” Mẹ Diêm ôm Đình bảo bối vào lòng hỏi, bất kể là phương pháp gì bà đều cũng muốn thử.

      “Chính là chúng ta phải tạo cho hai người bọn họ có nhiều cơ hội ở chung với nhau hơn, như vậy tình cảm của hai người họ mới có thể tăng lên.” Đình bảo bối ra vẻ rất am hiểu chuyện tình , cũng thể nào tưởng tượng được đây là đứa trẻ chỉ mới năm tuổi.

      “Phương pháp này dường như là được đấy. Nếu , mẹ à, hay là chúng ta về trước có được hay , lưu lại gian này cho bọn chúng” Mẹ Diêm cảm thấy Đình bảo bối nghe cũng có lý, nên xoay đầu hỏi ý kiến của bà nội Diêm.

      “Vậy chúng ta mang hai tiểu bảo bối này về theo cũng tốt lắm, ở bên kia buồn như vậy, có hai tiểu bảo bối theo khác” Bà nội Diêm vừa nghĩ tới quay về Newyork, bên kia rất buồn chán có gì thú vị hết, muốn trở về rồi, nếu như có hai tiểu bảo bối về theo vui biết mấy.

      “Tốt mang hai tiểu bảo bối về cho ông của chúng xem, biết biểu tình của ông ấy như thế nào nữa, nhất định là cười vui lắm” Mẹ Diêm vừa nghĩ tới ông xã mình vốn là người trầm tĩnh nhất định là khi nhìn thấy hai tiểu bảo bối rất kinh ngạc lắm đây.

      “Vậy cứ quyết định như vậy , con mau kêu Thím Trương thu dọn hành lý của chúng ta nhanh , chúng ta lập tức liền” Bà nội Diêm hưng phấn , đứng lên lôi kéo hai tiểu bảo bối ra ngoài.

      “Chúng ta đâu vậy, bà cụ nội” Đình bảo bối đứng giữa hai người, nghe hai người lớn bọn họ bàn chuyện mà như đứa trẻ, là tò mò mà.

      “Chúng ta ra nước ngoài, đến đó bà cụ nội mang các con đến những nơi mới lạ để chơi, còn nơi này để lại cho ba mẹ các con ở là được rồi” Bà nội Diêm vui vẻ xong, trong đầu lên kế hoạch xong hết mọi nơi muốn rồi.

      “Cái gì, hai người muốn dẫn theo hai tiểu bảo bối cùng nhau trở về?” Kính Huyễn kinh ngạc nhìn hai vị trưởng bối cười rất tươi, đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy.

      “Đúng vậy con có nghe lầm, chúng ta muốn dẫn hai tiểu bảo bối gặp ông của bọn nó, những ngày kế tiếp hai người các con cứ sống bình thường , cần phải lo lắng cho hai tiểu bảo bối đâu” Mẹ Diêm nhìn Kính Huyễn bộ dạng lo lắng , vui vẻ .

      được, hai tiểu bảo bối rồi con phải làm như thế nào đây, còn nữa… hai tiểu bảo bối còn học nữa, với lại bọn chúng ở bên đó quen đâu” Kính Huyễn gì cũng thể nào lay chuyển được ý định của hai vị trưởng bối quyết phải mang hai tiểu bảo bối . Chuyến này biết là bao lâu, ba người bọn họ chưa bao giờ tách ra lâu như vậy, rất nhớ bọn chúng.

      “Con cần phải lo lắng, bên Newyork cũng có nhiều trường học tốt, giao cho chúng ta, con yên tâm , Thím Trương thu thập hành lý xong chưa, vậy chúng ta trước đây, cần tiễn chúng ta.” Bà nội Diêm thấy Thím Trương đem hành lý chất lên xe, theo Kính Huyễn mấy câu liền mang theo hai tiểu bảo bối rời , hơn nữa người vui nhất có lẽ là hai tiểu bảo bối chúng cười rất vui vẻ.

      “Trời ơi, đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, có ai có thể cho tôi biết hay , có phải là tôi nằm mơ phải ?” Kính Huyễn gào khóc , chuyện này có phải hay là quá nhanh.

      “Thiếu gia, trong tủ lạnh chúng tôi chuẩn bị đầy đủ thức ăn trong vòng tuần lễ, phu nhân cũng cho tất cả người làm nghĩ tuần lễ, tiếp theo là bắt đầu bây giờ phòng này chính là nơi mà hai người phải cùng nhau sống chung. Tôi cũng rất lâu về thăm nhà rồi, thôi tôi trước đây” Thím Trương vui vẻ đứng trước mặt Diêm Hỏa ra tin tức tàn nhẫn này.

      “Cái gì người giúp việc đều nghỉ hết rồi? Vậy chúng tôi sinh hoạt như thế nào đây? Mẹ tôi rốt cuộc là muốn làm cái gì vậy?” Diêm Hỏa nghe những lời Thím Trương xong, lúc này mới phát ra vốn là có mấy người quét dọn phòng khách nay lại thấy đâu hết, căn phòng dường như trở nên trống rỗng.

      “Phu nhân là muốn bồi dưỡng tình cảm của hai người cho tốt, cho nên liền đem những người có nhiệm vụ gì kêu về nhà hết, hai tháng sau trở lại làm việc” Thím Trương tốt bụng trả lời những vấn đề làm cho Diêm Hỏa khổ não.

      “Hai tháng sau mới trở về, phải cả căn nhà này loạn lên hết cả sao” Diêm Hỏa khó mà tưởng tượng được cái cảnh mình ở trong căn phòng được quét dọn, mỗi ngày hít thở trong căn phòng đầy bụi bậm, thể nào chịu được.

      “Phu nhân đó là chuyện của cậu, phu nhân là người đem tôi tới đây, như vậy thiếu gia, tôi cũng phải rồi” Thím Trương chờ xem phản ứng của Diêm Hỏa cũng rời , cả căn phòng lớn bây giờ chỉ còn lại hai người Kính Huyễn và Diêm Hỏa mà thôi.

      “Tôi đói bụng rồi, trước hết nấu cái gì đó cho tôi ăn biết là trải qua bao lâu chuyện, Kính Huyễn sờ sờ cái bụng mình khách khí kêu Diêm Hỏa nấu cái gì đó cho ăn.

      “Được rồi, em chờ chút” Kính Huyễn cũng lên tiếng, Diêm Hỏa đành phải xắn tay áo lên vào trong bếp làm người đàn ông tốt.

      “Thoạt nhìn tệ lắm, nhưng biết ăn vào mùi vị như thế nào đây” Kính Huyễn thoạt nhìn những món ăn bàn nhìn đẹp và ngon mắt, nhưng biết ăn vào có mùi vị gì đây.

      “Em yên tâm , bảo đảm sau khi em ăn xong em mê tay nghề của ” Diêm Hỏa đối với tay nghề nấu nướng của mình rất có tự tin, nên sợ mà ở trước mặt Kính Huyễn kheo khoang.

      “Tôi phải ăn mới biết được, lỡ như nhìn ngon mắt mà ăn vào ngon sao” Kính Huyễn thận trọng gấp miếng thịt ăn, ở trong miệng nhai nhai, ngồi đối diện Diêm Hỏa nhìn Kính Huyễn ăn gì, cũng khỏi hoài nghi tài nấu nướng của mình.

      “Như thế nào, bộ dạng của em như thế này là sao rốt cuộc là có ngon hay ” Diêm Hỏa lo lắng hỏi. Dù sao trước đây đều là tự làm cho mình ăn, vẫn chưa có người nào được ăn thử đồ ăn do nấu, nên biết khẩu vị như thế nào nữa.

      “Vẫn nghĩ tới là biết nấu ăn nha, cái này là ngon nha, hỏi làm sao lại biết nấu nhiều món ngon như vậy? giống những thiếu gia có tiền, phải toàn chờ bưng cơm nước tới tận miệng sao?” Kính Huyễn biết là trải qua bao lâu, mới chậm rãi mở miệng, đúng là ăn ngon , chỉ là thấy kỳ lạ tại sao Diêm Hỏa lại biết nấu nhiều món ngon như vậy, hơn nữa mỗi món đều rất ngon.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 88: Muốn dọn ra ngoài


      phải là cái loại thiếu gia giàu có như trong tưởng tượng của em, em nhìn mẹ là người như thế sao, có thể chấp nhận để cho quần áo người khác đưa tới tay, cơm dâng tới miệng hay sao, khi còn chưa trưởng thành, liền kêu chúng ta bôn ba bên ngoài tự sanh tự diệt rồi.” Diêm Hỏa cũng phải là cái loại công tử giàu có chỉ biết ăn uống vui đùa, mặc dù trong nhà có rất nhiều tiền, nhưng còn có người mẹ rất biết vun vén, trông coi.

      “Còn như vậy, với trí tuệ của mình tự lập mưu sinh rồi àh? phải khoa trương như vậy chứ.” Kính Huyễn coi như là nghe được tin tức bất ngờ, ra còn như vậy phải bôn ba ngoài xã hội rồi.

      “Tất nhiên, tay nghề này là do làm ở nhà hàng cao cấp, lúc đó phải cầu xin bếp trưởng rất lâu, ông ấy mới nguyện ý thu nhận làm đệ tử, em là người đầu tiên được ăn cơm do chính tay nấu, như thế nào, cảm động .” Kính Huyễn nghe mấy câu trước còn có chút cảm động, lại bị Diêm Hỏa đùa cợt thêm câu sau khiến cho hình tượng bị phá vỡ hoàn toàn.

      “Cảm động cái đầu , có lòng tin về tay nghề của mình như vậy, về sau nấu cơm là nhiệm vụ lớn lao giao cho đó.” Kính Huyễn khách khí thưởng cái vỗ lên trán , còn giao nhiệm vụ tốt đẹp cao cả.

      “Được, em thích ngày nào cũng nấu cho em ăn, chỉ có điều nên khen thưởng cái gì hay .” Mặc dù Diêm Hỏa bị Kính Huyễn dạy dỗ tí, nhưng vẫn mặt dày tới ngồi xuống bên cạnh Kính Huyễn, muốn đòi Kính Huyễn ban thưởng mới được.

      “Vậy thử nghĩ xem muốn thưởng cái gì, nếu như cái đó tôi có thể làm được.” Kính Huyễn hiểu hỏi Diêm Hỏa, nghĩ ra được có cái gì có thể cho Diêm Hỏa.

      “Cái đó chắc chắn em làm được, chính là em hôn cái là được rồi.” Diêm Hỏa lại , nhìn Kính Huyễn chỉ chỉ đôi môi của mình, nhắm mắt lại đem đầu từ từ dựa vào Kính Huyễn, chờ Kính Huyễn hôn xuống.

      “Đừng làm rộn, cái này được.” Kính Huyễn đỏ mặt từ chối nhưng Diêm Hỏa càng ngày càng tiến tới gần mặt , trong lòng cảm thấy vì sao lại nhanh quên chuyện dạy dỗ ở buổi tiệc lần trước, người đàn ông này khen thưởng nghiêm chỉnh đứng đắn vứt nơi nào rồi .

      “Em đừng xấu hổ, bằng đổi thành hôn em càng tốt.” xong y như cá tính của Diêm Hỏa, lấy tốc độ Kính Huyễn kịp phòng bị hôn lên khóe miệng , kháng nghị lời .

      Diêm Hỏa hôn rất dịu dàng, giống như nếm thử thức ăn ngon, dám ăn quá nhanh, bởi vì món ăn ngon phải thưởng thức từ từ mới cảm nhận được mỹ vị của nó, Kính Huyễn cũng nhanh bị dịu dàng của Diêm Hỏa kéo rơi vào cạm bẫy, từ từ nhắm mắt lại hưởng thụ nụ hôn ngọt ngào mà Diêm Hỏa dành cho mình.

      kìm hãm được, Diêm Hỏa vốn chỉ muốn đòi lấy nụ hôn, nhưng ngờ được việc, Kính Huyễn nhàng đáp trả, đáng chết, thân thể của ngời lại nổi phản ứng, tay từ từ lần mò vào trong quần áo Kính Huyễn.

      Kính Huyễn tay kiềm chế vòng qua cổ Diêm Hỏa, dường như vô tình muốn mời gọi Diêm Hỏa, làm cho càng thêm lớn mật đem từng cút áo người Kính Huyễn mở ra, cho đến khi lộ ra vùng da thịt trắng như tuyết.

      Kính Huyễn trầm mê trong dịu dàng của Diêm Hỏa, cảm nhận thấy trước ngực lành lạnh, cúi đầu nhìn thấy Diêm Hỏa từ từ mở từng nút áo của mình, thần trí nhất thời thanh tĩnh lại, hốt hoảng đẩy Diêm Hỏa ra, là mất thể diện tại sao lại dễ dàng bị mê hoặc như vậy.

      “Cái tên háo sắc này, tôi phải như những người phụ nữ khác bên ngoài, có thể để tùy tiện vui đùa, tránh xa tôi ra chút.” Kính huyễn đỏ mặt Diêm Hỏa, trong lòng mắng thầm bản thân tại sao lại có chút phòng bị nào, thiếu chút nữa là bị ăn sạch .

      “Kính Huyễn, em đừng như vậy, phải cố ý, chỉ là bản thân kìm chế được cứ như vậy đối với em, tuyệt đối có ý coi thường em.” Phía dưới Diêm Hỏa bị Kính Huyễn khơi lên lửa dục, cố gắng kìm chế, hướng ánh mắt nhìn Kính Huyễn giải thích.

      là người đàn ông nguy hiểm, tốt nhất về sau cách xa tôi ra chút, tôi muốn chuyện ngày hôm nay lại xảy ra thêm lần nữa.” Kính Huyễn vội vàng cài lại hàng nút bị Diêm Hỏa mở ra, còn về sau hai người nên giữ khoảng cách.

      bảo đảm lần sau như vậy nữa, em đừng dùng bộ dạng phòng bị này đối mặt được .” Diêm hỏa nhìn bộ dạng Kính Huyễn đề phòng như đề phòng kẻ háo sắc, trong lòng mắng thầm tại sao mình lại xúc động kiềm chế như vậy.

      “Tôi muốn nghỉ ngơi trước, chén giao cho rửa.” Kính huyễn nhìn ánh mắt thành khẩn của Diêm Hỏa, bối rối nhấc chân bị thương chân thấp chân cao lên lầu nghỉ ngơi. Bây giờ biết như thế nào đối mặt với Diêm Hỏa nữa.

      Kính huyễn lại bắt đầu đối mặt vấn đề khó khăn, tại hai người bọn họ ở chung trong phòng, cúi đầu thấy ngẩn đầu lại gặp, Kính Huyễn muốn tìm gian phòng khác, dù sao ở đây phòng nhiều như vậy, tìm phòng có gì khó.

      Nhưng liên tục rất nhiều phòng, lại phát , tất cả cánh cửa đều bị khóa lại, cũng chỉ có duy nhất phòng và Diêm Hỏa ở chung là khóa. Mẹ Diêm thực là tính toán quá chu đáo, cái này mà cũng nghĩ tới.

      Kính huyễn thể làm gì khác hơn là khóc ra nước mắt, quay trở lại phòng Diêm Hỏa, lại nhìn thấy Diêm Hỏa nhàn nhã xem máy vi tính, biết phải làm cái gì.

      “Em trở lại rồi, có phải phát ra tất cả cửa phòng đều bị khóa lại, chỉ có phòng của chúng ta là có khóa.” Diêm Hỏa ngẩng đầu lên, thấy bộ dạng cau mày của Kính Huyễn, cũng đoán ra được chuyện gì xảy ra.

      “Làm sao biết, biết mà cũng với tôi tiếng, để tôi với lấy lại chìa khóa mẹ cầm giữ.” Kính huyễn oán trách , tiếc nuối nằm lỳ ở giường.

      đoán, cá tính mẹ chính là vậy.” tại Diêm Hỏa vô cùng cảm tạ Mẹ Diêm, nghĩ ra được chuyện này thông minh.

      “Ôi trời ơi, mẹ rốt cuộc nghĩ cái gì, mang hai bảo bối của tôi , mà gian phòng cũng để lại cho tôi nữa, được, tôi nghĩ tôi nên dọn ra ngoài ở.” Kính huyễn gào khóc , vừa nghĩ tới cuộc sống khó khăn về sau của mình, chỉ có thể dọn ra ngoài, chứ ở đây tuyệt đối nguy hiểm, nhưng dường như có người đồng tình để Kính Huyễn dọn ra.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 89: Khách lúc Sáng sớm


      thể, em dọn ra ngoài rồi, còn làm sao đây?” Diêm Hỏa nghe Kính Huyễn , kích động tới bên cạnh Kính Huyễn, giả bộ dáng vẻ uất ức .

      hả? Hồng nhan tri kỷ của nhiều như vậy, tìm tới các ấy là tốt nhất.” Kính huyễn xong, còn tính thu thập quần áo, nhưng ra cũng có cái gì dọn dẹp, cầm đại vài cái mà thôi.

      có cái gì mà hồng nhan tri kỷ nào cả, Kính Huyễn có phải em sợ lại đối với em như vậy? Cho nên em mới đòi dọn ra.” Diêm Hỏa nhìn Kính Huyễn thu thập, sốt ruột ở bên cạnh Kính Huyễn .

      thông minh, đáng tiếc là đoán đúng nhưng có thưởng cho .” Kính Huyễn nghe Diêm Hỏa đúng ý trong lòng mình, dừng tay lại, nhìn Diêm Hỏa cười đến rạng rỡ , nhưng lời ra cũng là lời mà Diêm Hỏa muốn nghe nhất .

      cho phép em , em có thể .” Diêm Hỏa bá đạo , sau đó mực nắm chặt tay Kính Huyễn, để thu thập rời .

      “Tại sao tôi thể liền được , buông ra.” Kính huyễn phục , dùng sức gỡ cánh tay bị Diêm Hỏa cần chặt đến đau nhức.

      “Vậy em muốn thế nào mới .” Diêm Hỏa thỏa hiệp hỏi Kính Huyễn.

      “Vậy tôi cái gì cũng nguyện ý chấp nhận?” Kính Huyễn nghi ngờ hỏi Diêm Hỏa, ra cũng cần thiết phải , chỉ là chuyện tình quá nguy hiểm, huống chi trước giờ cũng thích khiêu chiến.

      “Được, chỉ cần làm được, đáp ứng.” Diêm Hỏa gật đầu cái , tại dường như thay đổi.

      “Điều kiện của tôi rất đơn giản, chính là cái phòng này là của tôi, còn làm việc thay Thím Trương, nếu đáp ứng tôi rời .” Kính huyễn ngừng công việc trong tay, chăm chú nhìn Diêm Hỏa ra điều kiện của mình.

      “Được! đồng ý.” tại Diêm Hỏa muốn thu hồi lại lời cảm tạ với mẹ mình, bây giờ cả thời gian thoải mái cũng có, còn phải làm thay cho Thím Trương, làm sao lại gặp xui xẻo như vậy chứ.

      “Tốt lắm, tôi nữa, có thể ra ngoài, tôi muốn nghỉ ngơi.” Kính Huyễn thấy Diêm Hỏa đáp ứng, lấy áo ngủ ra, kêu Diêm Hỏa ra ngoài, muốn rửa mặt.

      Diêm Hỏa đáng thương của chúng ta, lòng mới vui lên chút bị đánh trả đến thê thảm, đây phải là ăn trộm gà nhưng bất thành bị mổ thành thóc sao?

      “Leng keng leng keng” Người ngoài cửa rất có tính nhẫn nại vẫn nhấn chuông, Diêm Hỏa ngủ ở phòng khách, nghĩ mở họ tự động rời , nhưng người ngoài cửa dường như cũng rất kiên nhẫn, thể làm gì khác hơn là tự mình đứng lên ra mở cửa thôi .

      “Là ai, sớm như vậy tới nhấn chuông cửa rồi.” Diêm Hỏa ngáp đến mở cửa, ngủ ở phòng khách thoải mái, xem ra hôm nay phải gọi người tới mở khóa thôi.

      “Là tôi, Kính Huyễn còn chưa thức dậy sao? Tôi có chuyện quan trọng muốn với ấy.” Mật Nhu đợi Diêm Hỏa mời vào, khách khí vào phòng, hỏi Diêm Hỏa người ở chỗ nào.

      ấy còn ngủ, phòng đầu tiên lầu hai.” Diêm hỏa chỉ phòng Kính Huyễn nghỉ ngơi cho Mật Nhu nhìn, sau cứ tiếp tục nằm salon ngủ tiếp.

      “Người có tiền là kỳ quái, nhiều phòng như vậy ngủ mà ngủ phòng khách, khó hiểu.” Mật Nhu nhìn bộ dạng Diêm Hỏa ngủ ở phòng khách, câu sau đó lên lầu tìm Kính Huyễn, cho biết tin tức mình vừa nhìn thấy.

      “Cái cậu này mới sáng sớm tìm mình có chuyện gì àh?” Kính huyễn xoa ánh mắt nhập nhèm, nửa tỉnh nửa mê hỏi Mật Nhu.

      “Cậu đừng ngủ nữa, cậu có biết mình mới ở công ty cậu nhìn thấy được ai ?” Mật Nhu dùng sức lay Kính Huyễn, muốn tỉnh táo chút nghe mình chuyện, thời điểm vừa nhìn thấy người đó sợ hết hồn, ngay lập tức chạy tới đây tìm Kính Huyễn .

      “Cậu thấy được thần tượng của mình phải , vậy có lấy được chữ ký của ta ?” Trong đầu Kính huyễn, chỉ nhớ là, Mật Nhu kích động như vậy, chỉ có thể do nhìn thấy được người đàn ông mà thần tượng thôi.

      cái gì đó, nếu mình thấy còn có thời gian đến đây tìm cậu , vì mình sớm bám dính lấy ta rồi.” Mật nhu sợ bị , còn lại câu phó ước như vậy, thấy Kính Huyễn xem thường mơ tưởng của mình, nhưng thực tế đúng là như vậy.

      “Vậy rốt cuộc là cậu nhìn thấy gì? Trừ người đàn ông thần tượng của cậu ra, mình nghĩ tới ai có thể khiến cho cậu kích động như vậy.” Tối qua Kính huyễn vẫn yên lòng vì Diêm Hỏa, sợ nửa đêm mò vào phòng, cho nên đến rạng sáng bốn giờ mới ngủ, coi như là ở nhà làm việc, nhưng mới ngủ được lâu, Mật Nhu lại tới tìm.

      “Mình nhìn thấy Dương Lịch, ta đứng tại lầu dưới công ty cậu, nhất định ta biết cậu làm việc tại đó.” Mật nhu lớn tiếng , dường như đây là chuyện vô cùng trọng đại.

      “Cậu Dương Lịch tìm tới công ty sao, làm sao tới tìm nhanh như vậy.” Bộ dạng mê ngủ của Kính Huyễn lập tức tiêu tan, hóa ra tin tức mà Mật Nhu mang tới là tin này. phải chỉ mới gặp lại ngày hôm qua? Làm sao lại tìm tới nhanh như vậy.

      “Cái gì tìm đến nhanh như vậy? Chẳng lẽ cậu gặp ta trước rồi sao?” Mật Nhu kinh ngạc nhìn Kính Huyễn, dường như Kính Huyễn làm cái gì cũng suy nghĩ tới chuyện tình.

      “Đúng vậy, ngày hôm qua mình, bọn trẻ cùng Diêm Hỏa du lịch, lại gặp ta ở chỗ đó, cho nên bọn mình lập tức quay về.” Kính Huyễn cúi mặt buồn buồn , đôi tay ở trước ngực ngừng bắt chéo.

      “Vậy ta có cái gì ? Có khi dễ cậu , bên cạnh ta có mang theo Lộ Đế đáng ghê tởm hay .” Mật Nhu hung dữ , tại dường như Dương Lịch cùng Lộ Đế đứng trước mặt vậy.

      có, ấy kích động khi nhìn thấy mình, lôi kéo muốn giải thích gì đó với mình, cái gì mà hiểu lầm, nhưng mình muốn nghe, lại quay về rồi.” Kính Huyễn xong nước mắt lại muốn chảy xuống, hốc mắt cũng hồng hồng, Mật Nhu nhìn cái bộ dáng này của Kính Huyễn, vừa vui vừa , tính toán đến đây thao thao bất tuyệt kể cho nghe…..

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :