1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Mẹ của đứa trẻ đừng chạy - Tâm Đào ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 72: Rất Bận Có Thời Gian


      được, hôm nay tôi rất bận, cho nên thể nào chào hỏi mọi người với được” Kính Huyễn mắt nhìn vào trong máy tính, đôi tay nhanh đánh ở bàn phím, lười nhìn mà trả lời.

      “Em phải là xin nghỉ rồi sao? Tại sao lại còn có chuyện cần làm?” Diêm Hoả nhớ mình giúp Kính Huyễn xin nghỉ tại sao ấy còn bận rộn như vậy chứ, dường như là có rất nhiều công việc cần ấy giải quyết xong nên mới thành ra bộ dạng này

      “Tôi chỉ là bị thương ở chân, chứ phải bị thương ở tay, tôi vì cái gì mà muốn xin nghỉ. Huống chi tôi là dựa vào công việc này để kiếm cơm nuôi sống tôi và hai bảo bối sống tới bây giờ, tôi cũng muốn từ bỏ công việc này” Kính Huyễn vừa mới nhận được cuộc điện thoại xong liền . Trước đây đều là do mình tự làm, nay công việc chồng chất càng mệt thêm. Kính Huyễn vội vàng ôm máy tính làm tiếp công việc.

      “Vậy có thể nuôi em mà, theo năng lực của nuôi em cùng hai tiểu bảo bối phải là vấn đề, em cũng cần phải liều mạng làm như vậy nữa” Diêm Hỏa nhìn đôi tay phút nào dừng lại bàn phím của Kính Huyễn.

      “Tôi cần nuôi, tôi thích làm người mà chỉ muốn gả cho người đàn ông có tiền, sau đó cả ngày ở nhà, hưởng thụ chờ ông xã về, tôi muốn làm người như vậy, hiểu tôi gì chứ?” Kính Huyễn dừng đôi tay bàn phím, ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào Diêm Hỏa.

      “Vậy em có nghĩ qua muốn cùng kết hôn hay ? ” Diêm Hỏa lần đầu tiên nghiêm túc vấn đề này cùng Kính Huyễn, nhưng là trong lòng tràn đầy nỗi bất an xem ra là đối với sức quyến rũ của mình lần đầu tiên cảm thấy nghi nghờ.

      chính là tôi có nghĩ qua, có lẽ có thể là từ lúc đó trở , tôi liền chưa bao giờ tin tưởng vào chuyện hôn nhân, vấn đề này chuyện cá nhân tôi của cần quan tâm” Kính Huyễn trả lời thành , muốn nghĩ phải gạt Diêm Hỏa.

      xảy ra chuyện gì với em sao? Có thể cho biết hay ” Diêm Hỏa chú ý tới ý tứ trong lời của Kính Huyễn rốt cuộc vô cùng muốn biết là bởi vì sao mà lại luôn cự tuyệt kết hôn với mình.

      “Chờ có cơ hội tôi cho biết, bây giờ phải là lúc để đến chuyện này” Kính Huyễn lơ đãng cuối đầu, người quật cường như , muốn cho người khác thấy mình yếu ớt, đối với ký ức đau buồn đó muốn nhớ tới, hy vọng nó cứ như vậy giấu ở trong lòng mình, cần phải vạch trần vết thương thành sẹo của .

      “Tốt, đợi đến lúc em ra, tại xuống giúp em đem bữa sáng lên cho em ăn thôi” Diêm hỏa tại ít nhất cũng biết Kính Huyễn phải là bởi vì ghét muốn cùng kết hôn, đây dúng là tin tức tốt.

      “Được, nhanh chút, tôi đều muốn đói chết đây này” Bụng kính Huyễn vô cùng phối hợp “Ừng ực ừng ực” từ trong bụng Kính Huyễn phát ra, làm Kính Huyễn càng thêm đỏ mặt.

      “Ha ha ha! hiểu em đói bụng lắm rồi, bụng em bắt đầu ca hát” Diêm Hỏa nghe thấy thanh phát ra từ trong bụng Kính Huyễn “haha” liền nở nụ cười, vừa cười vừa ra khỏi phòng.

      “Sáng sớm có chuyện gì mà vui thế à? Kính Huyễn thế nào còn có xuống?” Ngồi ở bàn ăn, ăn bữa sáng mẹ Diêm hiểu con trai mình hôm nay tại sao lại vui vẻ như vậy, phía sau cũng có Kính Huyễn theo, nên thuận miệng hỏi.

      “Con giúp Kính Huyễn đem bữa sáng bưng lên phòng để ăn, ấy còn có việc phải làm” Diêm Hỏa nhìn thấy mẹ mình ở bên bàn ăn, liền thu lại nụ cười mình vừa mới cười đến rất vui vẻ, cầm lên bữa ăn sáng sớm làm xong để bàn bưng lên cho Kính Huyễn.

      “Con bé bị thương, tại sao còn phải làm việc, như vậy rất mệt mỏi, được, mẹ phải lên kêu con bé nghỉ nghơi mới được” Mẹ Diêm nghe Diêm Hỏa xong cũng vui vẻ, để xuống chén cháo ăn nửa liền muốn lên lầu kêu Kính Huyễn xuống ăn sáng.

      “Mẹ, người đừng nháo, Kính Huyễn ấy có việc quan trọng phải làm, mẹ cũng cần làm phiền ấy, để con lấy bữa ăn sáng đem lên cho ấy là được rồi” Diêm Hỏa gì cũng thể nào để mẹ của mình lên, nếu như bị bà loạn chuyện lên thế nào cũng khiến Kính Huyễn sợ tới mức lập tức bỏ chạy.

      “Mẹ đây tại sao lại nháo, mẹ là quan tâm đến con dâu tương lai của mẹ, chuyện đó có quan trọng như thế nào mà quan trọng hơn so với thân thể, sức khỏe của mình chứ” Mẹ Diêm phục chỉ vào Diêm Hỏa hỏi, thế nào mà quan tâm của bà vào trong miệng thằng con này liền thay đổi thành nháo loạn chứ.

      “Dạ dạ! Người có nháo, là do con vừa rồi sai, có được hay a” Diêm Hỏa bất đắt dĩ nhìn mẹ Diêm muốn phát hỏa, vội vàng phối hợp với lời của bà tiếp.

      “Biết là tốt rồi, mẹ đây thèm để ý đến hai người các con nữa, thích làm gì làm , mẹ tìm hai tiểu bảo bối chơi đây” Mẹ Diêm cũng kiên trì nữa, liền hướng phòng của hai tiểu bảo bối ngủ ở trong tới, muốn đánh thức hai đứa bọn chúng dậy để chơi cùng mình.

      đúng là trong mắt của mẹ giờ đây chỉ còn có con dâu với hai tiểu bảo bối mà thôi, mình đây mới là con ruột cụa bà mà bà cũng quên mất” Diêm Hỏa có chút ghen ghét đối với mẹ mình nhìn theo hướng của mẹ thầm vài câu sau đó mới lên lầu.

      “Kính Huyễn, có thể ăn rồi” Diêm Hỏa đem bữa ăn sáng đến trước mặt Kính Huyễn. Nhìn chăm chỉ làm việc cũng tràn đầy quyến rũ, tại Diêm Hỏa dù nhìn Kính Huyễn như thế nào cũng có cảm giác mê muội.

      “Uhm, để đó , tôi làm xong cái này rồi ăn” Kính Huyễn trong tay dang cầm hai tờ văn bản làm tương đối, cũng có thời gian ăn sáng.

      “Em cũng cần phải làm như vậy, nghĩ chút ăn sáng rồi làm, hồi nãy phải em than rất đói sao? Em ăn nhanh chút rồi làm là được rồi” Diêm Hỏa nhìn nhìn rồi, mặc dù Hính Huyễn lúc chăm chỉ làm việc rất đẹp, nhưng thân thể của chuyện khác.

      làm gì vậy, cứ để ở đó lát nữa tôi ăn, nhanh chút trả lại cho tôi, tôi làm xong ngay” Kính huyễn nhìn những tờ giấy trong tay mình bị Diêm Hỏa lấy từng tờ , tức giận muốn lấy lại, đây là tư liệu của khách hàng lớn vài hôm nữa hợp tác cần dùng đến, đến lúc này lại bị tính khí của Diêm Hỏa nháo loạn.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 73: Mọi người cùng nhau du lịch


      được, trước tiên ăn sáng xong rồi , công việc lát nữa làm sau” Diêm Hỏa đem văn kiện đưa cho Kính Huyễn, chỉ đặt ở bên cạnh bữa sáng muốn Kính Huyễn ăn sáng trước .

      “Tôi có thời gian giỡn với , rốt cuộc có muốn trả lại cho tôi hay .” Kính huyễn duỗi cánh tay hướng đến Diêm Hỏa cầm văn kiện, đúng lúc chuông điện thoại vang lên, thể làm gì khác hơn là nghe điện thoại, buông tha cho Diêm hỏa.

      "Alo, ai vậy.” Kính Huyễn nhìn màn hình điện thoại di động xem ai gọi tới, cho nên vừa bắt máy liền hỏi là ai .

      “Là , Kính Huyễn.” Điện thoại di động bên kia truyền đến thanh trầm thấp của Húc Nhật.

      “Húc Nhật, tìm em có chuyện gì vậy?” Kính Huyễn hiểu vì sao sớm như vậy Húc Nhật gọi điện thoại tìm .

      "Chẳng lẽ có việc gì gọi cho em được sao?” Ở bên kia Húc Nhật giả bộ khổ sở , nghe Kính Huyễn chuyện tinh thần phấn chấn, vậy hẳn là sống ở chỗ kia rất tốt.

      có gì, chỉ là tò mò hỏi chút, sao hôm nay rãnh rỗi gọi điện thoại cho em vậy?” Kính Huyễn nghĩ bình thường vào lúc này Húc Nhật rất là bận rộn, như thế nào bây giờ lại có thời gian rãnh rỗi?

      muốn gọi điện thoại hỏi thăm em chút, khỏe lên chút nào chưa.” Húc Nhật bên vội vàng ký văn kiện, vừa gọi điện thoại cho Kính Huyễn, chỉ có điều lúc này Kính Huyễn nhìn thấy mà thôi.

      “Mới ngày em làm sao biết có đỡ hơn hay ? Nhưng có cảm giác gì rồi.” Kính huyễn sao, nhưng chân lúc này băng quấn nhìn như cái bánh chưng, nơi đó phải tốt hơn chút hay sao.

      “Có muốn dẫn em tới khám bác sĩ hay ? Xem bác sĩ như thế nào?” Húc Nhật lo lắng hỏi, nghe Kính Huyễn trả lời như vậy cũng biết quan tâm nhiều đến vết thương của mình .

      cần quan tâm gọi điện thoại tới, Kính Huyễn ở chỗ của tôi tốt vô cùng, tôi chăm sóc ấy tốt, cần bận tâm, hẹn gặp lại.” Diêm hỏa đứng ở bên cạnh Kính Huyễn nghe chuyện điện thoại cùng Húc Nhật, câu, ta câu, cuối cùng nhịn được đoạt lấy điện thoại của Kính Huyễn, vài câu qua điện thoại với Húc Nhật, sau đó khách khí cúp máy.

      làm gì vậy hả. Sao lại tùy tiện cúp điện thoại của tôi, hành động của rất ư là bất lịch .” Kính huyễn tức giận nhìn Diêm Hỏa cướp điện thoại di động của mình, người này tại sao lại bá đạo như vậy.

      “Em mình có thời gian, vậy tại sao lại có thời gian chuyện điện thoại với ta?” Diêm hỏa bây giờ là bình dấm chua, thích cùng tình địch của mình trò chuyện vui vẻ như vậy.

      “Tôi chuyện điện thoại với ấy mắc mớ gì đến , ấy là ông chủ của tôi, gọi điện thoại quan tâm nhân viên của mình có gì đúng, hừ trả lại cho tôi .” Kính Huyễn giựt lấy lúc Diêm Hỏa có phòng bị, cầm lại văn kiện của mình từ trong tay Diêm Hỏa, cũng thèm để ý đến .

      “Biết là có công việc, nhưng cả bữa sáng em ăn hay sao?” Diêm hỏa bất lực nhìn Kính Huyễn để ý đến mình, lo lắng hỏi lại .

      ăn, nãy giờ bị chọc tức no luôn rồi.” Kính Huyễn tức giận xong, xem ra là thái độ của đối với tốt quá, nên mới khi dễ như vậy .

      “Làm sao em lại như vậy, cũng bởi vì thích em chuyện điện thoại với tình nhân?” Diêm Hỏa thấy Kính Huyễn tức giận như vậy, còn sợ chết ra lời càng thêm chọc giận Kính Huyễn, ra cũng tức giận đến ngay cả bản thân mình cái gì cũng biết.

      “Cái gì điện thoại của tình nhân, cần chuyện khó nghe như vậy, ấy chỉ là cấp của tôi thôi.” Kính Huyễn cau mày mất hứng , là cái gì tốt đẹp qua lời ta đều trở thành xấu hết.

      phải vậy tại sao em lại tức giận?” Diêm Hỏa lạnh nhạt xong, ánh mắt kia giống như ngày chặn lại xe Kính Huyễn lúc ở bệnh viện, dáng vẻ đáng sợ giống với lúc đó.

      “Tức giận? Tôi tức giận việc xen vào chuyện của người khác, hôm nay tôi cần làm đầy tớ, chỉ cần khuất mắt đừng để tôi nhìn thấy là được rồi, tôi thấy chuyện với được vài câu lại cãi cọ ầm ĩ.” Kính huyễn bắt đầu đuổi người, bây giờ cảm thấy nhìn thấy Diêm Hỏa lại thêm phiền lòng.

      “Cho nên về sau chúng ta bình tĩnh mà chuyện là được, cần phải đối chọi gay gắt như vậy, có được ?” Diêm Hỏa nuốt giận bình phục suy nghĩ, tĩnh tâm cùng Kính Huyễn chuyện.

      “Tôi vốn muốn ầm ĩ với , là do cố tình gây , chịu nổi tính khí của .” Kính Huyễn bất đắc dĩ , phải là người trước tiên gây chuyện làm cho lộn xộn hay sao ?

      “Vậy nếu em đuổi , như vậy.” Diêm Hỏa trong lòng uất ức, biểu kia là muốn Kính Huyễn đừng xem như khí, quan tâm tới , nghĩ tới có ngày lại bị người ta đối xử như vậy.

      “Được, tôi cố gắng, chỉ cần làm tôi mất hứng, tôi đối với như vậy” Kính Huyễn hào phóng liền thừa nhận, ra đúng là muốn nhìn thấy .

      “Vậy tốt, ngày mai chúng ta cùng ra ngoài chơi, có được hay ?” Diêm Hỏa tốt bụng hỏi thăm Kính Huyễn, trong đầu nghĩ chỗ nào có thể chơi.

      “Nhưng mà chân của tôi lúc này tiện, chơi như thế nào?” Kính Huyễn ngu ngốc nhìn Diêm Hỏa, bây giờ chân như vậy, chơi như thế nào?

      sao, chúng ta ngắm biển, ngồi du thuyền, như vậy em cần lại mà cũng có thể thấy biển rộng ngắm phong cảnh, tốt.” Diêm Hỏa muốn mình cùng Kính Huyễn ở thuyền, hít thở mùi vị của gió biển, thân thể nhất định rất tốt.

      “Ưhm, vậy cũng được, mang theo Đình Đình, Hoan Hoan cùng, hai đứa cũng rất lâu chơi rồi.” Ở trong lòng Kính Huyễn nghĩ cũng tốt, tranh thủ lần bị thương này xin nghỉ ngơi thư giản chút.

      “Được rồi, xuống với hai đứa tiếng, ngày mai chúng ta .” Diêm Hỏa thấy Kính Huyễn chịu đáp ứng, vui vẻ rời khỏi phòng tìm hai bảo bối chuyện.

      “Có cần thiết vui vẻ như vậy ? Thiệt là.” Kính Huyễn nhìn bóng lưng Diêm Hỏa vui vẻ rời , hiểu cũng chỉ là chơi, có cần thiết vui vẻ như vậy làm gì? Giống như nhặt được rất nhiều tiền.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 74: Người đàn ông Thần bí


      “Kính Huyễn, bọn chuẩn bị xong rồi, rốt cuộc em xong chưa?” Diêm Hỏa người mặc quần áo màu trắng đứng bên ngoài phòng gõ cửa hỏi, biết bên trong Kính Huyễn làm cái gì mà lâu vậy.

      “Xong rồi, xong rồi, thúc giục thúc giục cái gì.” Kính Huyễn lúc này mới chậm rãi mở cửa, hai người giống nhau là mặc quần áo ngủ, Kính Huyễn lấy đôi kính đen lớn đeo vào, đây là Diêm Hỏa cố ý mua cho .

      “Hai cục cưng ở bên ngoại hối thúc kịp đợi kìa, cũng muốn kêu em nhanh lên chút, cho nên lên nhìn xem rốt cuộc em làm cái gì.” Diêm Hỏa nhìn Kính Huyễn thân mỹ lệ, thỏa mãn gật đầu, quả nhiên lấy cái kiếng chướng mắt kia xuống, càng xinh đẹp thêm. (Kính Huyễn bình thường vẫn đeo kính cận)

      “Ừh, vậy thôi.” Kính Huyễn xong chân thấp chân cao trước mặt Diêm Hỏa, Diêm Hỏa lập tức ôm lấy , vốn là muốn chủ động nhờ giúp tay, nhưng nhìn thấy bộ dạng gắng gượng của , nên thể đợi.

      “Cám ơn .” Kính Huyễn từ tốn cảm ơn Diêm Hỏa, từ hôm qua sau khi hai người cãi nhau xong, thèm nhìn Diêm Hỏa, nhưng giữa hai người luôn có cảm giác kỳ lạ, chỉ có điều hiểu có là cảm giác gì, nên phát ra mà thôi.

      “Cám ơn, vậy để biểu đạt ý muốn cảm ơn, em hôn cái là được.” Diêm hỏa cò kè mặc cả , trong lòng cũng cao hứng vì Kính Huyễn thay đổi, trước kia Kính Huyễn có bao giờ cảm ơn ? tức giận là tốt rồi.

      “Nghĩ hay quá nhỉ, câu cám ơn được voi đòi tiên, tốt nhất nên cám ơn .” Kính Huyễn liếc mắt Diêm Hỏa, người này đúng là chịu được mà.

      “Đùa chút thôi mà, cần tức giận như vậy, rất mau già đó.” Diêm hỏa cười tươi đùa giỡn với Kính Huyễn, tại còn xa lạ như trước kia mà cảm giác chung đụng với rất tốt, rất thích biểu Kính Huyễn lúc này.

      “Mẹ, hai người chậm chạp quá nha.” Hoan bảo bối ngồi ở trong xe, nôn nóng đợi được chơi, rốt cuộc thấy mẹ ra, mới lên tiếng oán trách.

      “Ha ha! phải mẹ ra rồi sao, chúng ta thôi.” Kính huyễn sờ tóc Hoan bảo bối, mỉm cười bĩu môi dụ dỗ Hoan bảo bối mất hứng.

      “Biết rồi, mẹ có đeo mắt kiếng rất xinh đẹp.” Hoan bảo bối nhìn cặp mắt kính to của Kính Huyễn, hâm mộ .



      “Vậy sao? Sau này Hoan Hoan lớn lên còn xinh hơn cả mẹ nữa.” Kính huyễn nhìn cặp mắt hâm mộ của Hoan bảo bối, bật cười , ra dáng vẻ của Hoan bảo bối với khác nhau lắm.

      “Có ? So với mẹ còn xinh đẹp hơn sao?” Hoan bảo bối tràn đầy háo hức hỏi, nhóc cũng muốn trở nên xinh đẹp giống như mẹ vậy.

      “Ha ha, Hoan bảo bối là xinh đẹp nhất rồi.” Kính Huyễn liên tiếp gật đầu , nghĩ tới còn như vậy cũng biết thích đẹp rồi.

      “Xinh đẹp, như vậy cũng là đẹp trai, mình là người đẹp xếp thứ hai cũng ai dám nhận là người đẹp xếp thứ nhất.” Từ sau khi lên xe Đình bảo bối bị mọi người lãng quên quan tâm lên tiếng . Đối với bề ngoài của mình nhóc vô cùng tự tin, điềm này cực kì giống với Diêm Hỏa.

      “Ai bảo, mẹ em xinh đẹp nhất, cho nên em mới là người xinh đẹp nhất, mẹ, mẹ xem có đúng ?” Hai tiểu tử kia cư nhiên bây giờ lại cãi cọ nhau về vấn đề ai xinh đẹp hơn, bị kẹt ở giữa Kính Huyễn chỉ có thể buồn cười nhìn.

      “Chúng ta đến rồi, cần vội, từ từ bước xuống.” Diêm Hỏa dừng ở bãi đậu xe, kêu hai đứa nhóc còn trừng mắt cãi cọ nhau xuống xe, xong rồi ôm Kính Huyễn xuống xe.

      “Hai đứa theo ba mẹ, được tách rời nhau.” Diêm Hỏa quay đầu về phía sau với hai bảo bối.

      “Biết rồi, tôi chăm sóc tốt cái nha đầu đần này.” Đình bảo bối dùng giọng điệu người lớn với Diêm Hỏa, còn chỉ chỉ bóng dáng Hoan bảo bối bên cạnh mình.

      ai là nha đầu đần, mới là đứa đần độn đấy.” Hoan bảo bối phục hướng về phía Đình bảo bối làm ngoáo ộp.

      có phong độ, mới cùng em so đo.” Đình bảo bối hào phóng .

      “Hai đứa ở chỗ này ngồi chờ chút, ba lấy hành lý đem tới đây.” Diêm Hỏa đặt Kính Huyễn ngồi lên ghế sofa phòng khách, đồng thời gọi hai bảo bối tới ngồi bên cạnh Kính Huyễn.

      “Hai đứa ngoan ngoãn ngồi chỗ này chờ, nghe chưa.” Diêm Hỏa dặn dò hai tiểu tử kia xong mới an tâm lấy hành lý.

      “Biết rồi, chúng ta ngồi ở chỗ này chờ quay lại.” Kính Huyễn nhìn Diêm Hỏa quan tâm mình, bất đắc dĩ hướng tới bảo đảm, bằng biết loay hoay tới khi nào.

      “Ừhm, vậy lấy hành lý.” Diêm Hỏa nghe Kính Huyễn vậy, lúc này mới lấy.

      “Kính Huyễn, là em sao? Kính Huyễn.” người đàn ông tuấn ở phía xa Kính Huyễn, tách khỏi đám người tới bên cạnh Kính Huyễn, mặt tràn đầy vẻ ngạc nhiên.

      làm gì đấy, buông tôi ra, có nghe hay .” nghĩ tới là, Kính Huyễn vừa nhìn thấy người đàn ông tuấn này, tâm tình trở nên rất kích động, muốn tránh khoát cánh tay khoắc vai .

      buông ra, em biết ? tìm em rất lâu, tại sao em nghe giải thích chứ.” Người đàn ông này thấy Kính Huyễn nghĩ muốn thoát khỏi mình, trong lòng rất đau, rất đau, nhưng vẫn buông cánh tay khoắc vai Kính Huyễn xuống.

      buông, tôi kêu người tới đó.” Kính Huyễn hướng người đàn ông kia lớn tiếng rống, ánh mắt nhìn người đàn ông trước mặt tràn đầy căm hận.

      “Em theo , từ từ giải thích với em, em nên đối xử với như vậy được .” ta muốn kéo Kính Huyễn đến nơi yên tĩnh để chuyện, nhưng làm theo ý muốn của ta, liều mạng hất tay của ra.

      “Tôi cùng , tôi cũng cần nghe giải thích cái gì, tóm lại lập tức buông tôi ra.” Kính huyễn hung hăng xong, trong lòng vẫn suy nghĩ rốt cuộc Diêm Hỏa làm gì, tại sao vẫn chưa trở lại.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 75: Chuyện Xưa Thanh mai trúc mã


      “Cái người xấu này, nhanh thả mẹ tôi ra.” Đình bảo bối đứng ở bên cạnh Kính Huyễn, bất đồng, hiểu chuyện nhóc lớn tiếng hét lên bảo người đàn ông lạ mặt buông mẹ mình ra.

      “Cái gì? ấy là mẹ của nhóc?” Người đàn ông kinh ngạc hỏi Đình bảo bối, dường như chịu tiếp nhận chuyện tình này.

      “Đúng vậy, ông làm gì lôi kéo mẹ tôi vậy, nhanh buông tay ông ra.” Đình bảo bối bởi vì vóc dáng còn , đứng ở ghế, khách khí dùng cánh tay bé của mình kéo cánh tay của người đàn ông xa lạ đặt vai Kính Huyễn.

      “Kính Huyễn, thằng bé sao? Có phải em cố ý lừa gạt hay ?” ta tràn đầy hi vọng điều đó phải là , ngước cặp mắt nhìn Kính Huyễn, ta tin Kính Huyễn nhẫn tâm như vậy đối với mình .

      “Đúng vậy, thằng bé là con trai của tôi, tôi còn đứa con nữa, cho nên tốt nhất cần quay lại làm phiền tôi, hơn nữa tôi với cũng nên quen biết nhau.” Kính Huyễn vô tình xong, nhìn gương mặt quen thuộc, trong lòng đau nhói, vĩnh viễn cũng quên được ta làm tổn thương như thế nào.

      , em gạt có đúng , là em trả thù lúc trước đối với em như vậy, em , hãy là em gạt .” Dường như tâm tình mất khống chế, kích động lắc bả vai Kính Huyễn, làm đầu óc Kính Huyễn muốn choáng váng .

      là ai, mau buông ấy ra.” Diêm Hỏa mới vừa từ bãi đậu xe cầm hành lý trở lại, từ đằng xa nhìn thấy Kính Huyễn bị người đàn ông dáng dấp tuấn quấn lấy, còn Đình bảo bối cố gắng kéo cánh tay của ta khoắc vai .

      là ai, cần nhiều chuyện xen vào.” tại tâm tình Dương Lịch có chút kích động, thấy có người tới giúp Kính Huyễn, mất hứng hướng Diêm Hỏa nổi giận lớn tiếng rống lên.

      “Diêm Hỏa, mau tới đây giúp em.” Rốt cuộc Kính Huyễn thấy Diêm Hỏa tới, ánh mắt tràn đầy cầu khẩn kêu Diêm Hỏa giúp mình.

      “Baba, cái chú xấu xa này muốn đem mẹ tới chỗ khác, nhanh tới đuổi chú ấy .” Đình bảo bối lần này có kinh nghiệm, lớn tiếng hướng Diêm Hỏa kêu ba, cố ý muốn cho người đàn ông kia hết hy vọng.

      còn buông ấy ra, ấy là vợ của tôi, tôi nhiều chuyện xen vào việc người khác hay sao?” Diêm Hỏa nghe thanh Đình bảo bối kêu “ba” làm trong lòng cảm thấy ngọt ngào vô cùng, nhưng còn quên Kính Huyễn vẫn chờ giúp .

      ra chính là , là người chiếm đoạt Kính Huyễn, tôi đem ấy giao cho , tôi muốn mang ấy .” Dương Lịch vừa nghe Diêm Hỏa chính là chồng của Kính Huyễn, càng thêm bá đạo đem Kính Huyễn ôm chặt vào trong ngực, chính là để cho Diêm Hỏa mang Kính Huyễn .

      nhanh buông tôi ra, tôi với có bất kỳ quan hệ gì hết, huống chi có tư cách gì mang tôi .” Kính Huyễn cho dù bị Dương Lịch ôm chặt trong ngực, nhưng miệng còn chưa thua lên tiếng .

      ! Tôi bảo buông vợ tôi ra mà còn dám ôm chặt như vậy.” Diêm Hỏa cặp mắt bốc hỏa nhìn Dương Lịch ôm Kính Huyễn trong ngực, đấm Dương Lịch cái, Dương Lịch phòng bị lập tức ngã xuống.

      “Em sao chứ, tên kia là ai? Xem ra ta dường như rất quen biết với em.” Diêm Hỏa nhanh tay ôm lấy khi Kính Huyễn sắp ngã xuống đất, lo lắng hỏi, trong lòng càng thêm tò mò ở đâu lại xuất thêm người này, rốt cuộc ta là người như thế nào.

      tại đừng hỏi được ? Em mệt quá, em muốn nghỉ ngơi.” Kính Huyễn khó khăn , ngược lại ôm chặt Diêm Hỏa, ở trong ngực Diêm Hỏa giọng , thanh cũng có chút run rẩy, bả vai run lên, có thể nhìn thấy được, khóc .

      “Được rồi, ôm em nghỉ ngơi trước.” Diêm Hỏa săn sóc hỏi Kính Huyễn nữa, đau lòng ôm lấy Kính Huyễn trở về phòng nghỉ ngơi, hai cục cưng hiểu chuyện theo phía sau.

      được , đem Kính Huyễn trả lại cho tôi, các người trở lại cho tôi.” Đồng nghiệp níu kéo giữ chặt người đàn ông kích động muốn đem Kính Huyễn đoạt lại, lớn tiếng rống giận muốn đem Kính Huyễn từ Diêm Hỏa đoạt lại, mọi người trong khách sạn chứng kiến chuyện tình, tưởng chừng chuyện chỉ có thể sảy ra ti vi.

      Kính Huyễn nghe lời ta , bả vai càng run rẫy nhiều hơn, nắm chặt vạt áo Diêm Hỏa: “Đừng sợ, giao em cho ta, em là vợ của , làm sao giao em cho người khác được.” Diêm Hỏa nhìn Kính Huyễn sợ, cười đùa tuyên bố Kính Huyễn thuộc quyền sở hữu của mình.

      Ngạc nhiên hơn là, khi Kính Huyễn nghe Diêm Hỏa , lại bình tĩnh ngẩng đầu lên, dùng cặp mắt to đầy nước mắt ngước nhìn Diêm Hỏa: “Vậy về sau cũng ở bên cạnh giúp em sao? phản bội em chứ?” Bây giờ Kính Huyễn cần bảo đảm, mặc dù lời dối bảo đảm cũng có được.

      “Ngốc ngếch, làm sao có thể rời em , coi như em xua đuổi cũng đuổi theo em. Trước hết em nghỉ ngơi chút, xảy ra chuyện như vậy, xem ra cũng có tâm tình du lịch, chờ chút chúng ta trở về.” Diêm Hỏa đặt Kính Huyễn nhàng lên giường khách sạn, giúp đắp kín mền sau mới từ từ ra khỏi phòng.

      có thể ở đây lát , hãy nghe em có được ?” Kính Huyễn cảm giác Diêm Hỏa đối xử tốt với mình, nắm vạt áo , muốn nghe chuyện.

      “Được, vậy hai đứa trước tiên tới gian phòng kia nghỉ ngơi chút được ?” Diêm Hỏa dẫn hai bảo bối tới phòng khác trong căn phòng nghỉ ngơi, xong rồi mới ra ngoài tới ngồi bên cạnh giường của Kính Huyễn, nghe từ từ kể chuyện của mình.

      “Người mới vừa gặp ở khách sạn là Dương Lịch, bọn em lớn lên cùng nhau, là bạn thanh mai trúc mã, tại mọi người xung quanh gọi bọn em như vậy, mỗi ngày đều ở chung chỗ với nhau rất vui, còn hứa hẹn sau này lớn lên lấy nhau.” Kính huyễn tới đây, trong mắt tràn đầy ý cười.

      ——– nhớ lại chuyện xưa ———-

      “Kính Huyễn, em ở đâu vậy, ra đây .” Ở trong sân khu nhà cấp cao của Dương gia, cậu bé đáng ăn mặc chỉnh tề đứng ở thềm đá bên cạnh lớn tiếng kêu lên, bởi vì tìm thấy người mình muốn tìm, trong lòng tràn đầy lo lắng .

      “Ha ha! Phải làm cho lo lắng chút.” Núp ở núi giả Kính Huyễn che cái miệng nhắn buồn cười nhìn, Dương Lịch tìm thấy , nhưng phải để cho Dương Lịch càng thêm gấp gáp mới xuất .

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 76: Nơi Bí Mật Khi Còn Bé


      “Kính Huyễn em nhanh ra ngoài đây , tìm em lâu đó.” Dương Lịch tìm khắp cả khu vườn rồi, cũng nhìn thấy Kính Huyễn, đứng tại chỗ oán trách .

      “Ha ha! Biết chắc tìm ra em, em luôn ở phía này nè.” Kính huyễn rốt cuộc tốt bụng bỏ qua cho Dương Lịch, ở núi giả mặt lộ ra khuôn mặt nhắn tràn đầy nụ cười, hướng về khuôn mặt phía dưới tìm mình mất bình tĩnh mà .

      “Em làm gì mà trèo lên chỗ cao như vậy, rất nguy hiểm, mau xuống đây.” Dương Lịch nhìn thấy Kính Huyễn ở chỗ nguy hiểm, lo lắng kêu mau xuống, nếu cẩn thận té nguy.

      “Biết rồi, cần sợ là núi giả mà, núi này có cao.” Kính Huyễn ngạc nhiên nhìn Dương Lịch, chu chu môi bày tỏ đồng ý lo lắng kia.

      Kính huyễn thận trọng bò xuống núi giả, cũng bò đến nửa chừng, bước vững, lảo đảo té xuống, Kính Huyễn sợ thét lên, dám nhìn xuống phía dưới, dùng đôi tay che mắt lại.

      Đợi lâu cũng thấy cảm giác đau đớn, té xuống núi giả cũng cần lâu như vậy ? Kính Huyễn nghi ngờ buông tay che mắt ra, ràng là xuống đất rồi, nhưng tại sao lại thấy đau?

      “Rốt cuộc em tính đứng lên tới khi nào, nặng muốn chết, em nên mau giảm cân .” Phút chốc Kính Huyễn sắp té xuống Dương Lịch làm miếng đệm thịt cho , thấy nhóc ngu ngốc này còn chưa có ý định đứng lên, nên đành phải lên tiếng.

      “A, ra là em đè ở phía dưới, trách được em cảm thấy đau, sao chớ?” Kính Huyễn nhanh chóng trèo xuống người Dương Lịch, quan tâm hỏi.

      “Đau muốn chết, em có thể có chuyện gì sao? Bảo em nên leo cao như vậy, tại biết nguy hiểm chưa ?” Dương Lịch miễn cưỡng xoa eo ngồi dậy, còn giáo huấn Kính Huyễn nghịch ngợm .

      “Oa oa!Đúng , về sau… về sau! Em…Chẳng phải…Làm…Chính là…chứ sao.” nghĩ tới chính là, Kính Huyễn nghe lời cảnh cáo của Dương Lịch khóc rống lên, ngay cả chuyện cũng trở nên có chút đứt quãng, lần này hù được Dương Lịch rồi nhưng...

      “Em có làm sao hết sao lại khóc, em xem, tại có bị gì hết? Đừng khóc, ngoan, đừng khóc.” Dương Lịch cố gắng dỗ dành giải thích với Kính Huyễn, khóc khóc liền, thể làm gì khác cố gắng nén cảm giác đau ở sau lưng, mỉm cười đứng trước mặt quay vòng, bày tỏ mình có chuyện gì.

      “Nhưng mà, em làm cho cảm thấy chán ghét rồi, hu hu “Kính huyễn có phải hay rất đần, Dương ca có phải cảm thấy ghét Kính Huyễn rồi hả? Đúng ?” Kính Huyễn vừa khóc, vừa còn lo lắng Dương Lịch ghét mình.

      “Làm sao ghét chứ, Sau này lớn lên Kính Huyễn là vợ của , làm sao lại ghét em được chứ, đúng ?” Dương Lịch nhìn thấy Kính Huyễn mặt đầy nước mắt, lấy cái áo sạcch của mình lau nước mắt cho , trong lòng ưng thuận thề nguyện muốn kết hôn cùng Kính Huyễn.

      “Có ? Vậy chúng ta ngoắc tay được ?” Kính Huyễn đưa cánh tay nhắn ra, muốn cùng Dương Lịch ngoắc tay, như vậy trong lòng mới cảm thấy yên tâm.

      “Được, ngoắc tay nào, trăm năm thay đổi, vậy hài lòng?” Dương Lịch buồn cười nhìn Kính Huyễn, đứng lên lôi kéo Kính Huyễn từ từ.

      “Chúng ta đâu vậy ? Em muốn về nhà, mẹ có thể tìm em.” Kính Huyễn biết rốt cuộc Dương Lịch muốn dẫn mình đâu, nhìn thấy bầu trời bắt đầu tối dần, đoán là bây giờ mẹ ở nhà chờ .

      theo đến chỗ, chỗ đó sau này là nơi bí mật của chúng ta, rất đẹp .” Dương Lịch quay đầu lại nhìn còn thấy Kính Huyễn khóc nữa, vui vẻ muốn dẫn đến .

      “Chính là chỗ này, đẹp ?” Dương Lịch dẫn Kính Huyễn đến nơi mà mấy ngày trước phát , phải vượt qua đám cỏ dại rất cao mới tới, cũng là do đuổi theo con mèo mới phát ra chỗ này .

      Qua mấy ngày dọn dẹp, tại nơi này sạch hơn nhiều, “ là đẹp, ở cây đại thụ còn có căn nhà gỗ , dường như ở trong còn có đồ.” Kính Huyễn nhìn gốc cây trước mắt phải tới sáu bảy người như mới có thể ôm hết, miệng há to đầy ngạc nhiên .

      “Đúng vậy, lúc mới vừa phát nơi này cũng kinh ngạc giống em vậy, trong căn nhà gỗ rất rộng, còn có ly nữa, về sau chúng ta tới nơi này chơi, được , chỉ có hai chúng ta biết là được rồi.” Dương Lịch nắm chặt tay Kính Huyễn, hướng Kính Huyễn ra ước hẹn.

      “Được, về sau nơi này chính là nơi bí mật của chúng ta, em rất thích nơi này.” Kính Huyễn vui vẻ theo cầu thang dây thừng trèo lên, mở cửa căn phòng , chạy vào bên trong.

      “Dương ca, mau lên đây xem, phía này còn có còn nhiều gấu bông, rất nhiều nha.” Kính Huyễn nhìn trong phòng đầy gấu bông mà mình thích, chạy đến cánh cửa kêu Dương Lịch lên cùng chia niềm vui sướng với mình.

      “Ừhm! Em thích là được rồi.” Dương Lịch nhìn Kính Huyễn vui vẻ, bản thân cũng cười rất vui, những con gấu bông kia là đặc biệt đem tới đây, biết chắc chắn là Kính Huyễn rất thích, cho nên mới mang tới.

      Nhưng ước hẹn khi đó thể thực được, bởi vì buổi sáng đẹp trời, Kính Huyễn rất sớm đến nơi bí mật của cả hai, ngồi bên trong căn nhà gỗ chờ Dương Lịch, đơi lâu vẫn thấy bóng dáng Dương Lịch đến, qua thời gian cả hai ước hẹn lâu rồi.

      Đến lúc Kính Huyễn sắp đợi được nữa, rốt cuộc mới nghe thanh của Dương Lịch: “Tôi bảo cần theo tôi nữa, thấy phiền hay sao.” Dương Lịch nhịn được hướng về kiên trì theo phía sau mình , bé kia rất xinh đẹp, mặc chiếc váy rất dễ thương, gương mặt quật cường theo phía sau.

      cần, em muốn cùng Dương ca chơi.” Từ lúc cha mang tới Dương gia, khi nhìn thấy mặt Dương Lịch, liền thích ngay lúc đó, từ buổi sáng đến bây giờ liền quấn lấy Dương Lịch, Dương Lịch bị quấn lấy có cách nào mới đem tới nơi này, lo lắng biết Kính Huyễn có tức giận hay rời .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :