1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Mẹ của đứa trẻ đừng chạy - Tâm Đào ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 61: Hai Tiểu Phản Đồ

      được, ông hung dữ lắm.” Hoan bảo bối ở trong ngực Kính Huyễn, sợ hãi , xem ra đúng là bị vẻ mặt tức giận của Diêm Hỏa làm hoảng sợ ít đâu.

      nghĩ phải cái gì vào lúc này tốt, Hoan bảo bối rất sợ .” Ha ha tại Kính Huyễn có cớ cần ra ngoài đối mặt với cơn giận dữ của Diêm Hỏa, ra trong lòng cũng rất là sợ.

      được, em ra cho .” Diêm Hỏa thỏa hiệp , muốn Kính Huyễn sau khi ra ngoài, bắt trở về nhà mình, nếu ra ngoài, vậy kế hoạch của phải thất bại sao ?

      “Hoan bảo bối sợ, có lời gì .” Kính Huyễn có ngu dại nghe lời ra ngoài đâu, nhìn bộ dáng của cũng biết, mà xuống xe mình chính xác là có chuyện tốt.

      “Vậy có phải Hoan Hoan xuống xe em xuống xe?” Diêm Hỏa nhìn Kính Huyễn hỏi.

      “Đúng vậy, Hoan bảo bối xuống tôi liền lập tức xuống xe.” Kính Huyễn cần suy nghĩ trả lời Diêm Hỏa, cảm thấy có chỗ nào đúng.

      “Như vậy được rồi, Hoan Hoan, baba dẫn con ăn nhiều đồ ăn ngon có muốn hay , còn dẫn con chơi nhiều trò chơi nữa?” Hà hà! Con nít phải đều rất thích những điều này hay sao? Dỗ dành phải là cách tốt nhất sao.

      “Có ? Vậy con muốn công viên Disney chơi, có được hay ?” Hoan bảo bối rất dễ dàng bị dụ dỗ, vui vẻ hỏi Diêm Hỏa.

      “Hoan bảo bối, con nên bị ông ta lừa, ông ấy là muốn gạt con xuống xe.” Trời ơi tại sao nghĩ tới cái này, Hoan bảo bối dễ dụ dỗ thế kia.

      là gạt tôi, ông là người xấu.” Hoan bảo bối mất hứng , ác, dám lừa nhóc.

      “Baba có con nên nghe mẹ con lung tung, baba làm sao gạt con được, đúng ?” Diêm Hỏa nghĩ tới Kính Huyễn nghĩ đến chiêu này, nỗ lực nặn ra nụ cười thân mật ngọt ngào nhất, hướng về phía Hoan bảo bối vừa vừa cười. (dùng nam kế dụ dỗ)

      “Vậy con muốn ăn rất nhiều rất nhiều đồ ăn, còn phải chơi rất nhiều trò chơi, có được hay ?” Hoan bảo bối động lòng, có thể chơi, lại có thể ăn thích.

      “Tốt, vậy Hoan bảo bối có muốn ra ngoài đây hay ?” Nhìn Hoan bảo bối, Diêm Hỏa đột nhiên cảm thấy thỏa mãn, có con đáng như vậy.

      “Con muốn chơi, chú có thể ôm con ra ngoài .” Hoan bảo bối vui vẻ xong, còn vươn tay gọi Diêm Hỏa ôm nhóc ra ngoài, chỉ có điều gọi là ba, bằng Kính Huyễn tức giận đến hộc máu.

      “Hoan bảo bối, sao lại như vậy.” Kính Kuyễn trơ mắt nhìn Hoan bảo bối từ trong ngực mình bị Diêm Hỏa ôm , nhất thời cùng Đình bảo bối dạng mất hứng nhìn Diêm Hỏa.

      “Hoan Hoan, em là kẻ phản đồ.” Đình bảo bối nhìn Hoan bảo bối ở trong ngực Diêm Hỏa cười vui vẻ như vậy, nhóc tức giận Hoan bảo bối.

      “Em có, là mới đúng.” Hoan bảo bối phục trả lời lại, nhóc phải là cái gì phản đồ đó.

      em đúng là đúng, bằng làm sao em lại ở trong ngực ông ta, còn kêu “chú chú” vui vẻ như vậy.” Đình bảo bối giơ ngón tay út về phía Hoan bảo bối được ôm Diêm Hỏa trong ngực, ánh mắt tràn đầy địch ý nhìn Diêm Hỏa.

      “Con phải gọi chú như thế nào, mẹ, trai lại khi dễ con.” Hoan bảo bối thấy mình lại Đình bảo bối, chu cái miệng đáng kêu Kính Huyễn.

      “Đình bảo bối ngoan, Hoan bảo bối bởi vì bị người xấu lừa mới có thể như vậy, con nên tức giận với em.” tại Kính Huyễn là cảm thấy rất nhức đầu, kẹt ở giữa hai đứa , còn thêm Diêm Hỏa.

      “Con so đó với Hoan Hoan nữa.” Đình bảo bối cũng từ trong xe bò ra ngoài, sau đó cũng theo Kính Huyễn bước ra.

      , có chuyện gì?” Kính Huyễn bất đắc dĩ hỏi Diêm Hỏa, chân của bây giờ còn rất đau.

      “Em theo tôi trở về, em cần nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng.” Diêm Hỏa ngắn gọn, bất chợt nhìn cửa chính bệnh viện, mẹ thế nào lại đuổi theo, có phải hay chạy lộn chỗ?

      “Tôi biết tôi cần nghỉ ngơi, nhưng mà tôi cần trở về bệnh viện, tôi tới nhà Mật Nhu là được.” Kính Huyễn muốn trở lại trong bệnh viện, nơi đó buồn muốn chết.

      bảo em trở về bệnh viện nghỉ ngơi, muốn dẫn em về nhà của nghỉ ngơi, nhà tương đối thoải mái.” Diêm Hỏa nhìn thấy mẹ mình từ cửa chính bệnh viện nhanh chóng hướng về phía chạy tới, mẹ chắc chắn thuyết phục được Kính Huyễn về nhà mình.

      “Cái gì? Tôi cần, tôi với liên quan nhau, còn biết tâm tư của là gì.” Kính Huyễn nghe lời của Diêm Hỏa sợ hết hồn, đến nhà phải là chính tự mình chui vào hố lửa àh?

      cần biết em muốn hay , em phải cùng trở về.” Diêm Hỏa biết Kính Huyễn nhất định cự tuyệt, nên bá đạo tuyên bố.

      “Diêm Hỏa, con làm gì chạy nhanh như vậy, làm mẹ đuổi theo kịp, hàh.” Mẹ Diêm tức giận đuổi theo Diêm Hỏa thở hổn hển, đứng tại chỗ bình phục hô hấp.

      “Chạy nhanh làm sao đuổi kịp theo con dâu của mẹ, mẹ nhìn xem, hai đứa trẻ này đều là cháu nội của mẹ, rất đáng phải ?” Diêm Hỏa cố ý đem Hoan bảo bối ôm đến trước mặt mẹ Diêm, chính là muốn để cho bà biết bà có cháu đáng như vậy.

      “Ôi đáng , là cháu nội của mẹ sao?” Mẹ Diêm ôm lấy Hoan bảo bối từ trong ngực Diêm Hỏa, vui vẻ nhìn Hoan bảo bối, cuối cùng còn nhịn được hôn cái lên gương mặt đáng của nhóc.

      “Đúng vậy, phải mẹ rất muốn có cháu sao, đây là cháu nội của mẹ đấy.” Diêm Hỏa biết mẹ mình thích nhất là con , nhưng bản thân lại sinh mấy người con trai, bà vẫn tiếc nuối vì có con , tại có cháu đáng như vậy, đó cũng là chuyện vô cùng cao hứng.

      “Hai người các con là dáng dấp giống nhau như đúc, phải, so với con nhìn còn xinh đẹp đáng hơn.” Mẹ Diêm nhìn khuôn mặt Đình bảo bối đứng bên cạnh Kính Huyễn, nghe xong trong lòng Đình bảo bối vui mừng vô cùng.

      “Bà nội, bà là có mắt, con so với người đàn ông này xinh đẹp hơn nha.” Đình bảo bối được mẹ Diêm mực ca ngợi như vậy, lập tức nghiêng về bên, còn ngọt ngào kêu bà nội, làm cho mẹ Diêm trong lòng càng cao hứng.

      “Đình bảo bối, con phải đứng về phe mẹ à?” Kính Huyễn kinh ngạc nhìn chuyện tình bỗng chợt biến hóa, tiểu tử thúi này nhanh như vậy liền nghiêng về bên kia, câu nhóc đẹp trai hơn Diêm Hỏa, nhóc liền cao hứng kêu bà nội, làm tức chết.

      phải vậy, bà nội là người rất tốt, mắt tốt nhất, chung là người tốt.” Đình bảo bối hướng Kính Huyễn ca ngợi mẹ Diêm, còn vui vẻ chạy đến bên mẹ Diêm, duy nhất còn lại mình Kính Huyễn tự mình chiến đấu thôi.

      Chương 62: Trở về Diêm gia

      “Hai đứa là kẻ phản bội, nhanh như vậy liền nghiêng về phía kia, muốn làm mẹ tức chết.” Kính Huyễn tức giận, phát mình còn đồng minh, làm sao chiến đấu lại Diêm Hỏa đây. Nếu như hai cục cưng đứng về phía dường như cũng có cơ hội nắm chắc phần thắng.

      có, mặc dù con đứng chỗ này, nhưng con luôn ủng hộ, đứng về phe mẹ.” Đình bảo bối đứng ở bên cạnh mẹ Diêm, còn ủng hộ Kính Huyễn, Kính Huyễn nghe lời của nhóc giận đến mức muốn hộc máu.

      “Tiểu quỷ, các con rốt cuộc là mẹ mang thai chín tháng mười ngày sanh ra, mà nhanh như vậy dễ dàng bị lừa.” Bây giờ Kính Huyễn bắt đầu hoài nghi Đình bảo bối cùng Hoan bảo bối có phải do khổ cực sanh ra hay , như thế nào cũng nhanh như vậy liền ‘phản bội’ .

      “Mẹ yên tâm, hai chúng con là do mẹ cực khổ sanh ra.” Đình bảo bối dường như làm cho Kính Huyễn tức chưa đủ, còn vỗ ngực bảo đảm .

      tại mẹ vô cùng hối hận, làm sao lại sinh ra hai đứa các con, hừ” Kính Huyễn mất hứng quay đầu sang bên kia, thèm nhìn về phía Đình bảo bối.

      “Con dâu, cũng thể như vậy, con sinh ra hai đứa nhóc đáng như vậy, mẹ rất vui, con theo chúng ta trở về nhà tốt hay sao?” Mẹ Diêm nhiệt tình lôi kéo tay Kính Huyễn, còn kêu là con dâu, rất vui vẻ.

      “Ai là con dâu của bà! Phu nhân, nên nhìn nhận người thân vô cớ như vậy.” Bây giờ Kính Huyễn còn nổi nóng, nhìn mẹ Diêm nhiệt tình, cũng chút động lòng.

      “Con giúp Diêm Gia chúng ta thêm cháu, đương nhiên là con dâu của chúng ta rồi.” Mẹ Diêm để ý thái độ Kính Huyễn. Trong lòng khẳng định Kính Huyễn chính là con dâu của bà, từ trong đáy lòng bà thích Kính Huyễn.

      “Cái gì con cháu Diêm Gia của các người, hai đứa đều do tôi cực khổ mang thai chín tháng mười ngày, chứ phải cực khổ tám tháng sanh ra, cho nên con là của tôi.” Kính Huyễn lại bất đồng ý nghĩ của mẹ Diêm, muốn kiên trì lập trường của chính mình.

      nên như thế! Mẹ, mẹ mau qua đây, nhìn xem cháu dâu của người.” Căn bản mẹ Diêm cũng để ý phản đối của Kính Huyễn, lớn tiếng kêu bà nội Diêm người chậm ở phía sau.

      “Tới đây, thúc giục cái gì, cháu dâu cũng chạy mất đâu.” Bà nội Diêm còn nhàn nhã , căn bản cũng để ý thái độ khẩn trương của mẹ Diêm .

      “Chính là con dâu muốn chạy trốn, con mới gọi mẹ mau lại đây giúp tay chứ sao.” Mẹ Diêm ủy khuất xong, trong lòng bà lo lắng nhận định Kính Huyễn chạy trốn.

      “Cái gì, thằng nhóc Diêm Hỏa này theo đuổi người phụ nữ cũng đuổi kịp, mất thể diện.” Bà nội Diêm nghe lời của mẹ Diêm, lên tiếng chỉ trích Diêm Hỏa, người dáng vẻ là đầy thất bại, nhìn thấy Kính Huyễn trong lòng cũng đầy cao hứng.

      “Bà nội người có ý gì, con dâu hiền lành đương nhiên là khó theo đuổi rồi.” Diêm Hỏa phục phản bác lại, nỗ lực tìm cớ.

      “Hừ chứ phải là có bản lãnh, nên đuổi kịp sao.” Bà nội Diêm cũng để ý lời giải thích của Diêm Hỏa, trái lại ngược phản bác lại .

      “Ha ha! xin lỗi, tôi nhịn nổi.” Kính Huyễn nhìn ba người, nhịn được muốn cười to, làm tất cả mọi người tập trung nhìn về phía , Kính Huyễn thể làm gì khác hơn là lúng túng giải thích.

      sao, con muốn cười cứ việc cười, có việc gì mà được, cháu là cháu dâu của ta, cháu có thể gọi ta là bà nội.” Bà nội Diêm càng nhìn Kính Huyễn, lại càng thấy hài lòng.

      "Hả?” Bà làm sao lại tùy tiện nhận người nhà như vậy? còn chưa có đồng ý, mà tại sao mọi người lại gắn cho chức danh “con dâu” rồi..

      “Hả cái gì ? đúng sao, sau khi về nhà, chúng ta quan tâm nhiều đến cháu hơn mới được.” Ngay cả lời của bà nội Diêm cùng mẹ Diêm đều giống nhau, làm cho Kính Huyễn cười nổi, gương mặt đầy thống khổ.

      phải vậy, tôi lúc nào muốn làm dâu nhà các người chứ?” Kính Huyễn bây giờ là khổ mà được, tình thế như thế nào lại thay đổi?

      “Các người muốn mang ấy đâu? Lão phu nhân”. Húc Nhật rốt cuộc ở trong xe nhìn được, tức giận xuống xe hỏi bà nội Diêm.

      “Kính huyễn em trước hết ngồi vào trong xe , chân của em còn bị thương, thể đứng quá lâu.” Húc Nhật vừa quay đầu liền dịu dàng hướng về phía Kính Huyễn , mở cửa xe để Kính Huyễn vào trong xe nghỉ ngơi.

      “Cám ơn , chân của em là có chút đau.” Kính Huyễn đứng quá lâu, chân cũng trở nên có chút đau nhứt, đối với săn sóc của Húc Nhật, Kính Huyễn là tiếp nhận cách tự nhiên.

      “Em làm gì đấy, Kính Huyễn ra ngoài, ôm em vào trong xe của nghỉ ngơi.” Diêm Hỏa nhìn thấy Húc Nhật bỗng nhiên xuất , tức giận nhìn chằm chằm : Vừa nãy mới là rút lui? tại sao lại xuất .

      cần, tôi ngồi ở chỗ này nghỉ ngơi là được.” Kính huyễn hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt, khiến Diêm Hỏa càng thêm tức, đúng là luôn có cách làm tức giận.

      “Con dâu, con ra đây , chúng ta còn chưa tới chuyện tốt nữa mà.” mẹ Diêm nhìn thấy Kính Huyễn hoàn toàn cho Diêm Hỏa bất kỳ mặt mũi gì, cho nên chính mình ra mặt chuyện thôi.

      cần, chúng ta có chuyện tốt gì để .” Kính Huyễn thấy mẹ Diêm nhiệt tình, nên cự tuyệt cũng được tự nhiên .

      “Vậy phải làm sao con mới chịu theo chúng ta trở về?” Mẹ Diêm hiểu hỏi Kính Huyễn: “Hay là Diêm Hỏa chọc giận làm con thích?”

      có, là do bản thân tôi thôi, tôi cảm thấy cuộc sống tại rất tốt, muốn người ngoài xuất quấy rối cuộc sống giờ.” Kính Huyễn bình tĩnh hướng mẹ Diêm giải thích.

      “Chúng ta như thế nào lại là người ngoài, đều là người nhà rồi, Đình bảo bối cùng Hoan bảo bối đều đồng ý theo chúng ta về, chẳng lẽ con muốn cùng chúng ta sao?” Đúng là gừng càng già càng cay, mẹ Diêm biết mang hai tiểu bảo bối ra chắc chắn Kính Huyễn đồng ý cùng trở về.

      “Cái gì? Bọn lúc nào đáp ứng? Tại sao tôi lại biết?” Kính Huyễn kinh ngạc hỏi, như thế nào bọn nhóc nhanh như vậy đáp ứng, bọn họ rốt cuộc là dùng mưu kế gì dụ dỗ hai bảo bối.

      “Con đừng nhìn ta như vậy, ta có dùng mưu kế gì hết, tin con có thể hỏi bọn trẻ.” Mẹ Diêm vừa nhìn biểu tình Kính Huyễn cũng biết trong lòng Kính Huyễn suy nghĩ gì. Vội vàng đem hai tiểu bảo bối làm chứng.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 63: Quay Trở Về Diêm Gia


      “Hai đứa các con thành khai báo cho mẹ, mẹ Diêm có đúng hay ?” Kính Huyễn nghiêm túc nhìn hai bảo bối hỏi.

      “Đúng vậy, tụi con quyết định muốn đến nhà bà nội, mẹ cũng theo tụi con chứ.”Bạch Hoan vui vẻ , còn muốn kéo Kính Huyễn cùng mình nhanh chóng .

      “Mẹ Diêm có phải với các con chuyện gì, nên hai con mới đồng ý theo?” Kính Huyễn bị chọc cho tức chết, hai đứa tiểu quỷ này thế nào hôm nay lại chịu ủng hộ mình.

      có, là chùng con tự muốn , phải do bà nội ” Bạch Đình mỗi câu đều gọi bà nội đến ngọt xớt.

      là bị hai đứa các con làm cho tức chết mà, rốt cuộc hai đứa có phải là do mẹ sinh hay vậy?” Nếu phải giờ chân của Kính Huyễn bị thương nhất định phải đem hai đứa phản đồ này đánh trận.

      “Em tại đành phải bằng lòng theo bọn thôi” Diêm Hoả thành công thực xong kế hoạch, biết hai người trưởng bối khoa trương dễ dàng thu phục được Kính Huyễn.

      tôi còn biện pháp nào nữa hay sao, nhớ cho tôi “thù” này nhất định tôi trả”, hừ quân tử báo thù mười năm chưa muộn, mặc dù là phụ nữ nhưng chờ mấy năm nữa cũng quan hệ.

      “Sớm như vậy phải tốt hơn hay sao, ôm em xuống xe” Diêm Hoả tốt bụng tính tới ôm Kính Huyễn xuống xe.

      “Tránh ra cần ôm tôi tự mình xuống được rồi” Kính Huyễn mất hứng đẩy tay Diêm Hoả ra, đến nhà ta mình nhất định ăn cho bọn họ nghèo mới thôi.

      là bộ dạng em như thế này làm sao mà xuống xe, em cần phải quật cường như thế” Diêm Hoả chấp nhận nhìn Kính Huyễn cau mày .

      “Bộ dáng của tôi như thế nào cũng cần quan tâm” Kính Huyễn cay cú khi nghe lời của Diêm Hoả, chính là cần , muốn dựa vào chính mình được hay sao.

      “Kính Huyễn hay là để giúp em , bộ dạng em như thế này làm chân em bị thương thêm” Húc Nhật đứng bên thấy Kính Huyễn mực muốn xuống xe chủ động đến muốn giúp tay.

      “Cảm ơn , lúc nào cũng làm phiền hết” Kính Huyễn cùng Húc Nhật chuyện vẫn chưa hết tức, hướng về phía Diêm Hoả khiêu khích.

      cần phải cảm ơn như thế, bằng vui” Húc Nhật thích Kính Huyễn lúc nào cũng đối với khách khí như vậy. tình nguyện thái độ của Kính Huyễn đối với mình giống như Diêm Hoả, tối thiểu như vậy làm cho có cảm giác bất đồng.

      “Biết rồi vậy em cảm ơn với nữa” Kính Huyễn bị Húc Nhật nhàng ôm lấy, từ từ xuống xe.

      “Tại sao ta có thể ôm em mà lại được chứ?” Diêm Hoả ghen nhìn Kính Huyễn trong lòng Húc Nhật, tức giận lên lời.

      “Cái gì ôm hay ôm, đừng khó nghe như vậy được ” Kính Huyễn thích những lời Diêm Hoả , lạnh lùng đáp trả lại.

      “Hừ lên xe cần phải ôm chặc như vậy” Diêm Hoả mất hứng giúp Húc Nhật mở cửa xe, để Kính Huyễn ngồi vào xe được dễ dàng. Lúc Húc Nhật rời còn hung hăng trợn mắt nhìn cái.

      “Oa nơi này to lớn” Hoan bảo bối nhìn ngôi biệt thực xinh đẹp hoa lệ trước mắt há to miệng , bộ dáng biểu tình giống như Kính Huyễn lần đầu tiên nhìn thấy ngôi biệt thự này.

      rất là lớn, biết bên trong có cái gì để chơi hay đây” Đình bảo bối thời điểm thấy ngôi biệt thự trước mắt cũng tràn đầy kinh ngạc, chỉ là có khoa trương như Hoan bảo bối mà thôi, tò mò chạy vào trong biệt thự tìm kiếm đồ chơi.

      “Đình bảo bối, con nên chạy loạn như thế nghe , cẩn thận lạc đường đấy”. Kính Huyễn thấy Đình bảo bối trong biệt thự chạy loạn, muốn gọi nhóc nên chạy loạn.

      có chuyện gì, ở đây chỗ nảo cũng có người giúp việc trông nom, Đình bảo bối có chuyện gì đâu, ôm em vào” tại Diên Hoả có kinh nghiệm cần chờ đồng ý của Kính Huyễn liền bá đạo ôm lấy ra khỏi xe.

      làm gì vậy, nhanh buông tôi ra, tôi có thể tự mình được” Kính Huyễn chính là thích bị Diêm Hoả ôm, cảm giác đó được tự nhiên, có cảm giác nhịp tim mình lúc nào cũng đập loạn nhịp, mới cần cảm giác khó chịu đó.

      “Em cứ cử động như vậy té xuống đó, ngoan ngoãn có chuyện gì xảy ra” Diêm Hoả cười xấu xa uy hiếp Kính Huyễn, dường như nắm được điểm yếu của Kính Huyễn là sợ đau.

      ” Kính Huyễn chính xác là sợ té xuống, tức giận cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nằm yên trong ngực Diêm Hoả dám lộn xộn.

      “Nơi này về sau là phòng của em, có chuyện gì em có thể gọi Thím Trương tới giúp em, hôm nay em cũng mệt mỏi rồi, sớm nghĩ ngơi chút ” Diêm Hoả an bài Kính Huyễn ở phòng cách vách phòng mình mà cho Kính Huyễn biết. Nếu Kính Huyễn có chuyện gì cần giúp đỡ cũng có thể nhanh chóng giúp.

      “Biết biết, tôi mệt mỏi rồi nghỉ ngơi trước” Kính Huyễn nhìn căn phòng so với phòng khách nhà mình còn lớn hơn, có tâm tình để quan sát, cả người cứ như vậy nằm giường.

      “Trương mụ chúng ta ra ngoài , để cho ấy nghỉ nghơi tốt, tới giờ cơm tối kêu ấy” Diêm Hỏa nhìn Kính Huyễn có hình tượng nằm giường, im lặng dặn dò Thím Trương tới giờ cơm gọi dậy.

      “Vâng thưa thiếu gia” Thím Trương nhiều lời liền ra khỏi phòng.

      “Nhà này thực rất lớn, mệt quá rồi” Hoan bảo bối chạy trong biệt thự mệt lã, ngồi ghế sofa than.

      “Ai kêu em giống người ngu ngốc chạy loạn làm chi, đương nhiên mệt như vậy thôi” Đình bảo bối khinh bỉ nhìn Hoan bảo bối, vừa rồi cậu cũng phía sau Hoan bảo bối nên cũng mệt muốn chết rồi.

      “Hai đứa các con cuối cùng cũng trở lại rồi à, lại đây uống nước trái cây nào” Diêm Hoả cầm hai ly nước trái cây vừa mới làm đưa cho hai bảo bối, khoé miệng mang theo nụ cười biểu tâm trạng của bây giờ rất tốt.

      “Cảm ơn chú” Hoan bảo bối lễ phép cảm ơn Diêm Hoả, rồi mới lấy ly nước trái cây từ tay Diêm Hoả.

      “Hoan bảo bối, con thể gọi ta là chú được, phải gọi ta là ba, có được hay ” Diêm Hoả nghe Hoan bảo bối vẫn gọi mình là chú, liền ngồi bên cạnh Hoan bảo bối dụ hoặc nhóc gọi mình là ba cho bằng được.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 64: Mua Đồ Điên cuồng


      “Tại sao phải gọi chú là baba, chú đâu phải là baba đâu.” Hoan bảo bối hiểu hỏi Diêm Hỏa, nghiêng đầu nhìn .

      “Ba chính là ba ruột của con, cho nên từ đây về sau Hoan Hoan gọi ta là ba có được hay ?” tại Diêm Hỏa vô cùng khát vọng hai cục cưng gọi mình tiếng ba, điều đó là chuyện tốt đẹp đến dường nào.

      “Chú phải, nếu như chú là baba, mẹ cho chúng cháu biết rồi, cho nên chú gạt cháu.” Hoan bảo bối lớn tiếng phản bác lời Diêm Hỏa, cái chú này luôn miệng là baba của nhóc, mà có chứng cớ gì hết.

      “Đó là bởi vì mẹ giận ba, cho nên mẹ cho các con biết.” trán Diêm Hỏa cũng bắt đầu đổ mồ hôi lạnh. Thế nào mà Hoan bảo bối cũng bắt đầu khó trị rồi, để bọn nhóc kêu tiếng ba đúng là khó khăn.

      bậy, trước kia mẹ cho chúng cháu biết là có ba, chúng cháu cũng cần ba, chúng cháu chỉ cần mẹ thôi.” Hoan bảo bối vẫn còn rất , cảm thấy có hay có ba cũng gì khác nhau, chỉ cần có mẹ là được.

      “Hoan Hoan chẳng lẽ muốn có ba sao? Đình bảo bối con cũng vậy?” Diêm Hỏa hỏi, rốt cuộc Kính Huyễn dạy dỗ bọn nhóc cái gì chứ? Đến ngay cả có ba hay cũng có quan hệ, khác gì để bọn trẻ trở thành trẻ mồ côi cha, phải con nít đều rất muốn có cha hay sao?

      “Chúng cháu cần ba, mẹ đàn ông có người nào tốt cả, cho nên chú cũng phải là người tốt.” Đến bây giờ Hoan bảo bối đều nhớ lời mẹ dạy mình, chỉ có điều nhóc hiểu đó là ý gì, chỉ điều muốn , căn bản còn chưa hiểu nhóc cái gì.

      “Em cái gì, cũng là con trai, như vậy chẳng phải là cả hay sao.” Lần này Đình bảo bối cũng cao hứng, lúc nào mẹ như vậy, thế nào cậu cũng biết?

      phải là đàn ông, chỉ là bé trai thôi.” Hoan bảo bối sau khi xong còn siêu cấp khinh bỉ liếc mắt nhìn Đình bảo bối, dường như chính bản thân cũng rất hiểu vậy.

      “Nhưng mà trưởng thành chính là đàn ông, em biết cái gì hả.” Đình bảo bối liền tự nhận mình phải là cái đồ khốn nạn gì đó, nhóc đẹp trai như vậy, nhưng là người đàn ông tốt.

      “Mẹ con như vậy với con?” Diêm Hỏa ở giữa hai bảo bối, nghe câu trả lời của bọn nhóc, càng nghe trán càng nổi gân xanh.

      “Đúng vậy, mẹ từng như thế, chẳng qua con hiểu nó có ý gì.” Hoan bảo bối thành trả lời câu hỏi của Diêm Hỏa, còn vô thức hỏi lại : “Chú, đây là ý gì?”

      “Àh! Cái vấn đề này khó mà giải thích, Hoan bảo bối mệt , trước tiên tắm rửa xong rồi ăn cơm được ?” Diêm Hỏa căn bản cũng thể trả lời cái vấn đề này, thể làm gì khác hơn là dùng đồ ăn dời chú ý của Hoan bảo bối.

      “Vậy cũng được, nhưng mà quần áo của con để ở nhà có mang theo, con muốn về nhà lấy đồ.” Hoan bảo bối nghĩ đến quần áo của nhóc có mang theo, muốn Diêm Hỏa lái xe đưa nhóc về nhà lấy.

      cần, bà nội mới vừa mua đồ cho con, rất nhanh trở lại.” Diêm Hỏa mới vừa thấy mẹ của mình cùng bà nội hào hứng thương lượng muốn mua quần áo trẻ em, có thể lát nữa đem đống đồ quay về.

      “Hoan Hoan trước hết ở chỗ này chờ bà nội mua đồ về rồi tắm, con muốn xem ti vi .” Hoan bảo bối mở cửa phòng khách có tivi lớn nhất, cùng Đình bảo bối xem, để ý tới Diêm Hỏa.

      “Hai đứa, buổi tối muốn ăn cái gì? Để ba kêu người làm nấu cho.” Diêm Hỏa cảm thấy trong lòng được dễ chịu, tự xưng là ba, muốn lấy lòng hai nhóc phải kiên trì.

      “Con muốn ăn cánh gà chiên bơ, còn ăn khoai tây chiên nữa.” Hoan bảo bối vừa nghe đến hỏi mình muốn ăn cái gì liền lớ tiếng đề nghị. Bình thường mẹ mua cho nhóc cái đó, mẹ ăn nhiều tốt.

      “Em ăn những thứ này sợ bị mẹ sao, cẩn thận ăn nhiều biến thành con heo đẹp đâu.” Đình bảo bối cố ý đe dọa Hoan bảo bối, biết nhóc quan tâm nhất là đẹp, cái này ra để xem Hoan Hoan còn muốn ăn hay .

      sao, phải ăn thường xuyên nên có vấn đề gì cả, Hoan Hoan muốn ăn ba kêu người làm cho con ăn, Đình Đình con muốn ăn cái gì?” Diêm Hỏa sủng ái thuận theo ý Hoan bảo bối, còn rất vui vẻ hỏi Đình bảo bối.

      “Cái gì cũng được.” Đình bảo bối vốn kiêng ăn, cho nên ăn cái gì cũng sao, hơn nữa, nhìn nhà này nhiều tiền như vậy, chắc chắn có nhiều món ngon .

      “Àh, vậy các con có biết mẹ thích ăn cái gì ?” Diêm Hỏa tò mò hỏi hai tiểu quỷ.

      “Chú hỏi mẹ ? Mẹ rất thích ăn bánh ngọt, còn có món cay.” Hoan bảo bối cần suy nghĩ trả lời. Mẹ khi ăn bánh ngọt tâm tình tốt, vui vẻ hơn.

      “Món cay? Là món gì?” Diêm Hỏa hiểu hỏi.

      “Chính là mẹ thích ăn cay, cái này cũng biết, ông thực ngốc.” Đình bảo bối xem ti vi, còn trả lời vấn đề của Diêm Hỏa.

      “Àh, ra là như vậy.” Diêm Hỏa thích nhất là ăn cay, nhưng chỉ cần Kính Huyễn thích, đều muốn cùng ăn với .

      “Hoan bảo bối, Đình bảo bối, hai đứa mau đến xem chúng ta mua cho các cháu cái gì, rất nhiều đồ đó.” Mẹ Diêm cùng bà nội Diêm vừa vào cửa liền mở miệng lời kêu hai bảo bối, phía sau là đống đồ do người làm mang theo vào.

      “Mẹ, mọi người mua nhiều như vậy làm gì?” Diêm Hỏa biết chắc rằng hai người ra ngoài mua thứ gì đều mua rất nhiều, nhưng cần phải khoa trương như vậy? Giống như mua hết đồ của cửa hàng mang về nhà vậy?

      “Nhìn thích mua, con biết đó thôi, quần áo của con nít rất là dễ thương, biết chọn cái nào, nên tốt nhất là đem hết mang về nhà.” Lời của mẹ Diêm hoàn toàn đúng với suy nghĩ của Diêm Hỏa.

      “Vậy là mẹ đem hết đồ của cửa hàng mang về, như vậy có quá phô trương hay ?” Diêm Hỏa thể hiểu hành động này của mẹ mình.

      biết, bọn trẻ thích là được rồi, các cháu tới đây, cần để ý tới ba, chúng ta xem bà nội mua cái gì cho các cháu.” Mẹ Diêm trực tiếp đem Diêm Hỏa gạt sang bên, vui vẻ lôi kéo hai tiểu bảo bối vào phòng thử quần áo, phía sau còn theo đám người.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 65: Thiếu chút nữa tổn thương


      “Woa! Cháu từng muốn có búp bê đáng .” Hoan bảo bối nhìn thấy đống lớn quần áo con nít, vui vẻ ôm vào trong ngực, cười vui vẻ.

      “Đúng vậy, còn có rất nhiều, về sau những thứ kia đều là của Hoan Hoan.” Bà nội Diêm nhìn nụ cười mặt Hoan bảo bối, bản thân cũng cười theo.

      “Có ? Đều là của cháu? Nhưng mà vì sao bà lại tốt với cháu như vậy? Mẹ có có công có thưởng.” Hoan bảo bối ôm chặt búp bê, nhưng mà trong lòng vẫn nghi ngờ, tại sao họ lại đối với nhóc tốt như vậy.

      “Cháu ngoan, bởi vì cháu là cháu của bà, tốt với cháu tốt với ai chứ ?” Mẹ Diêm buồn cười nhìn Hoan bảo bối, xem ra giao bọn trẻ cho Kính Huyễn là đáng lo ngại.

      “Nhưng cháu phải là cháu của bà, phải là bà lầm lẩn chứ” Hoan bảo bối chưa từng nghe mẹ qua nhóc có bà nội, tại sao bà cứ bà là bà nội của nhóc?

      “Bà , về sau Hoan Hoan gọi bà là bà nội nha.” Mẹ Diêm sủng ái sờ sờ đầu Hoan bảo bối, lôi kéo Hoan bảo bối bắt đầu thử đống quần áo vừa mới mua.

      “Cái này là mua cho cháu sao? .” Đình bảo bối trong tay ôm chiếc xe mô hình lớn, thích ôm ở trong tay muốn buông.

      “Đúng vậy, bên kia còn có thuyền, súng lục những thứ mô hình khác, bé trai phải đều rất ưa thích những thứ này sao? Những thứ này cũng có thể đặt ở bên trong phòng của cháu.” Bà nội Diêm nhìn thấy Đình bảo bối thích mô hình mình tự chọn lựa, trong lòng rất vui vẻ.

      “Cám ơn bà cố, những thứ này cháu đều rất thích.” Đình bảo bối ngọt ngào kêu bà nội Diêm tiếng bà cố, làm cho bà nội Diêm trong lòng vô cùng hào hứng.

      “Bảo bối ngoan, kêu tiếng nữa có được hay , Bà cố rất vui.” Bà nội Diêm cảm giác đủ bảo Đình bảo bối kêu mình lần nữa.

      “Bà cố, bà cố, như vậy đủ chưa?” Đình bảo bối cười đến rực rỡ, nhóc phải gọi bà bao nhiêu lần cũng sao cả, haha.

      “Cháu ngoan, bà là cao hứng, về sau cháu phải gọi bà như vậy.” Bà nội Diêm vui vẻ ôm Đình bảo bối chặt, còn bảo Đình bảo bối về sau phải gọi mình như vậy.

      “Được, sau này cháu gọi bà là bà cố.” Đình bảo bối đồng ý có phản đối, dù sao có bà cố cũng tốt.

      “Ngoan lắm! Chúng ta cũng mua rất nhiều quần áo cho cháu, mau tới đây xem thử cháu thích cái nào.” Bà nội Diêm vui vẻ đem bộ quần áo vừa mới mua thử người Đình bảo bối, loay hoay vui vẻ.

      “Mẹ, bà nội, có thể ăn cơm tối rồi, mọi người còn chưa cảm thấy mệt hay sao?” Diêm Hỏa chờ đến cơm tối mà cũng nhìn thấy bọn họ ra khỏi phòng, thể làm gì khác hơn là tự tới kêu.

      “Nhanh như vậy mà tới bữa tối rồi àh? Vậy cũng tốt, hai bảo bối cũng đói bụng rồi, chúng ta xuống ăn cơm thôi.” Bà nội Diêm nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, cũng tới tối rồi, thể làm gì khác hơn là để quần áo của Đình bảo bối xuống, dẫn nhóc xuống nhà ăn cơm.

      “Kính Huyễn đến bây giờ vẫn chưa rời giường sao?” Mẹ Diêm ở bàn cơm nhìn thấy bóng dáng của Kính Huyễn, xoay đầu lại hỏi Diêm Hỏa phía sau bà.

      “Mọi người cứ ăn trước , con đánh thức ấy.” Diêm Hỏa xong lên lầu gọi Kính Huyễn, ở bên ngoài phòng gõ cửa, đợi lát cũng thấy Kính Huyễn tới mở cửa.

      “Kính huyễn, em còn ngủ sao? Dậy thôi, cơm tối làm xong rồi.” Diêm Hỏa đứng ở ngoài cửa lớn, nhưng vẫn thấy Kính Huyễn tới mở cửa cho , nhàng vặn núm cửa, phát cửa khóa, liền mở cửa vào.

      “Kính Huyễn, dậy thôi, tới giờ ăn tối rồi.” Diêm Hỏa nhìn Kính Huyễn giường có động đậy, bất đắc dĩ tới đánh thức .

      “Ừhm” Kính Huyễn theo bản năng phát ra thanh sau đó quay đầu sang bên kia, tiếp tục giấc ngủ của mình.

      Diêm Hỏa nhìn Kính Huyễn ngủ say sưa, tầm mắt di chuyển, lúc ngủ Kính Huyễn có bất kì phòng bị nào, giống như lúc sáng bộ dạng đối chọi, chống đối gay gắt, tại ở giường ngủ yên tĩnh như em bé.

      Diêm Hỏa ngừng tựa đầu dựa vào bên người Kính Huyễn, từ từ, từ từ, hôn trộm Kính Huyễn, vốn chỉ là muốn nhàng hôn cái là được rồi, nhưng lại phát mùi vị của Kính Huyễn rất ngọt ngào, thể khống chế bản thân đòi hỏi nhiều hơn.

      ngủ say Kính Huyễn cảm thấy hô hấp của mình càng ngày càng khó khăn, khó chịu, cơ hồ cảm giác sắp thở nổi, bị kiềm nén đến chịu được đành từ từ mở mắt, nhìn xem cái gì khiến mình như vậy? Lại nhìn thấy cảnh Diêm Hỏa hôn mình, chắc là nằm mơ rồi, ý thức của tự với bản thân mình là nằm mơ, vì vậy lại nhắm mắt lại.

      Nhưng mà nằm mơ, nhưng tại sao cảm giác lại giống như , thể hít thở nổi, dường như phải nằm mơ, trong miệng cơ hồ cảm giác có vật gì đó ấm áp, lại mở mắt ra lần nữa, tại tin cũng phải tin, bởi vì tay của Diêm Hỏa, tay của mở quần áo của .

      “Ô” Kính Huyễn muốn tránh ra khỏi thân thể Diêm Hỏa, nhưng mà tay của cũng bị hạn chế, chân lại bị thương, căn bản có năng lực phản kích, Kính Huyễn cảm giác đến tuyệt vọng, nhắm mắt lại chặt, tựu hồ cần mở ra, bởi vì trong lòng sợ hãi, nước mắt đều tràn ra mi.

      ở thời điểm Kính Huyễn chấp nhận, tay Diêm Hỏa chợt dừng lại, chậm rãi từ người Kính Huyễn bò dậy, hướng đến Kính Huyễn lời xin lỗi “ xin lỗi, làm cho em sợ.”

      Nếu phải thấy nước mắt Kính Huyễn, có thể Kính Huyễn bị chính ăn sạch rồi, tại sao có thể làm như vậy với chứ ? tại Kính Huyễn nhất định ghê tởm, khinh thường .

      muốn cái gì cũng rồi, ra khỏi phòng của tôi, ra ngoài.” Ban đầu Kính Huyễn là từ từ , đến cuối cùng là hét lên bảo ra a, có thể nhìn thấy được rất tức giận, bả vai run lên, cũng có thể vì sợ hãi?

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 66: Khi Nào Kết Hôn


      “Kính Huyễn, em đừng như vậy nữa mà có được hay ? biết mình sai lầm rồi mà, em đừng chán ghét nữa được hay ?” Diêm Hỏa nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Kính Huyễn, trong lòng càng sợ Kính Huyễn chán ghét mình hơn, nên cố gắng năn nỉ giải thích với Kính Huyễn.

      “Tôi ra ngoài, có nghe thấy ?” Kính Huyễn biết giờ mình cần phải tỉnh táo, muốn nghe Diêm Hỏa giải thích. tại rất tức giận, nhìn thấy tên đầu sỏ trước mắt này Kính Huyễn càng cảm thấy giận hơn.

      xảy ra chuyện gì? Tại sao lại lớn tiếng như vậy?” Mẹ Diêm và bà nội Diêm ở dưới lầu chờ Kính Huyễn xuống ăn cơm, đợi lát cũng thấy Kính Huyễn xuống, lại nghe thấy Kính Huyễn to tiếng, nên tưởng có chuyện gì xảy ra liền vội vàng chạy lên lầu xem thử.

      có sao, mẹ, mọi người xuống trước , con và Kính Huyễn chuyện chút rồi xuống” Diêm Hỏa thấy mẹ mình lên, liền tới đẩy bà ra khỏi phòng, để mình giải thích với Kính Huyễn trong phòng.

      “Mẹ người làm sao vậy? Có phải chú khi dễ mẹ hay ?” Đình bảo bối ra từ phía sau mẹ Diêm, tới bên Kính Huyễn hỏi.

      “Đứa ngốc, mẹ có chuyện gì đâu? Ngoan các con ra ngoài trước , mẹ thay quần áo chút rồi ra.” Kính huyễn miễn cưỡng nặng ra nụ cười nhìn hai bảo bối của mình .

      “A, vậy mẹ phải xuống nhanh lên nha, Thím Trương làm rất nhiều đồ ăn mà mẹ thích đó” Đình bảo bối gì thêm liền cùng mẹ Diêm ra khỏi phòng, để mẹ cùng Diêm Hỏa chuyện.

      ra ngoài , tôi muốn thay quần áo” Kính Huyễn lạnh lùng nhìn Diêm Hỏa , đừng nghĩ tại mình có sắc mặt tốt nhìn .

      “Em trước hết nghe giải thích có được hay ? Kính Huyễn rất thích em, có bất kỳ ý nghĩ đùa giỡn với em” Diêm Hỏa nhìn thái độ Kính Huyễn đối với mình bây giờ, tâm ý trong lòng đều nguôi lạnh, vốn Kính Huyễn có hảo cảm tốt với mình, tại nhất định ấy lại chán ghét mình hơn.

      “Dạ, tôi nghe thấy rồi, giờ có thể ra khỏi phòng cho tôi thay đồ hay ?” Kính Huyễn tỏ thái độ có gì đối với lời giải thích của Diêm Hỏa, chỉ là kiên trì mời Diêm Hỏa rời khỏi phòng mình.

      “Em chính là rất tức giận?” ra cần hỏi Diêm Hỏa cũng biết, chỉ là trong lòng bức rứt muốn hỏi lại lần nữa.

      tại phải muốn tôi cảm thấy ở đây là sai lầm chứ, tôi tại có tâm tình chuyện với , giờ tôi cảm thấy rất phiền, cho nên, ra ngoài ” Kính Huyễn tại hết tức giận sai biệt lắm, kỳ thực bình thường chỉ tức giận lát là hết, chỉ là tại biết phải đối mặt với Diêm Hỏa như thế nào, nên chỉ biết chọn lựa trốn tránh mà thôi.

      “Vậy cũng tốt, ra ngoài trước, em cũng mau sửa soạn rồi xuống ăn cơm ” Diêm Hỏa mặt như đưa đám nhìn Kính Huyễn cái rồi mới từ từ ra ngoài.

      “Ai, thể ở nơi này được mà? được mình phải nhanh chút đem vết thương ở chân dưỡng cho tốt rồi trở về, nếu ta ở đây mình đảm bảo bị ta ăn mất, nơi nguy hiểm mà” Kính Huyễn nghĩ ở trong lòng, tâm tình liền tốt lên chút, tùy tiện tìm bộ đồ liền thay.

      “Kính Huyễn, để ôm em xuống, chân em tại thể bộ được.” Diêm Hỏa có rời , chỉ là dứng bên ngoài phòng của Kính Huyễn mà thôi, vừa nhìn thấy Kính Huyễn ra liền tới. muốn làm những việc khiến Kính Huyễn bớt tức giận.

      cần, tôi chỉ bị thương chân mà thôi, cũng phải là bị thương cả hai chân.” Kính Huyễn cảm kích , muốn mình miễn cưỡng dùng lực của người bình thường mà xuống cầu thang.

      “Em cần phải hành hạ bản thân của mình như vậy, giận cũng được nhưng đừng làm thế với thân thể của mình có được hay ?” Diêm Hỏa nhìn Kính Huyễn bước bước liền nhíu mày, mới nhìn thôi cũng đau lòng, thể làm gì khác hơn là bá đạo tới ôm Kính Huyễn, thèm để ý đến phảng kháng của .

      mau buông tôi xuống, bị người khác nhìn ngại lắm.” Kính Huyễn nhìn những người làm là nữ xung quanh khuôn mặt kinh ngạc nhìn mình, da mặt Kính Huyễn tương đối mỏng liền lập tức đỏ bừng cả khuôn mặt, vội vàng muốn Diêm Hỏa để mình xuống.

      người nào dám nhìn em đâu, em cũng cần xin lỗi, về sau chúng ta kết hôn rồi bọn họ càng phải làm quen.” Diêm Hỏa nhìn Kính Huyễn có hình dáng của e lệ, xấu hổ, nhất thời khôi phục lại hình dạng vô lại của ngày thường.

      đừng có mà ăn tùy tiện, tôi tại chân bị thương có khả năng lại nên mới bắt buộc ở nhà , phải là được tất lại muốn thước chứ.” Kính Huyễn tàn nhẫn đánh tan ảo tưởng của Diêm Hỏa, chính căn bản cũng nghĩ đến chuyện kết hôn.

      “Vậy cũng nhất định, rất có sức quyến rũ, ngày nào đó em động lòng với thôi”. Diêm Hỏa đối với dáng vẻ của mình rất có tự tin, tự tin Kính Huyễn thương .

      “Mị lực của chỉ là dáng vẻ bên ngoài, thứ khác cái gì cũng có”. Kính Huyễn khinh bỉ liếc Diêm Hỏa cái, Kính Huyễn phải là người vì thích dáng vẻ bên ngoài mà người cho nên chỉ là bộ dạng xinh đẹp cũng động lòng.

      “Ai chỉ có bộ dạng sức quyến rũ bên ngoài mà thôi? Nếu như có năng lực gì em có thể tùy tiện đem Ảnh Hỏa phát triển lớn mạnh như bây giờ sao? Coi như may mắn cũng phóng đại như vậy”. Diêm Hỏa tự bản thân mình trước mặt Kính Huyễn, khoe thành tích của mình .

      ở đó mà khoát lát , bây giờ có thể thả tôi xuống rồi chứ?” Kính Huyễn hướng Diêm Hỏa trợn mắt cái, cũng ăn đậu hũ của lâu như vậy, cũng thấy ta để xuống.

      “A nhanh như vậy đến rồi, hôm nào kêu người đem cầu thang làm dài chút nữa mới được”. Diêm Hỏa cam lòng để Kính Huyễn xuống, trong miệng còn thầm lung tung cái gì đó trong miệng.

      “Kính Huyễn nhanh ngồi xuống ăn cơm, nghe Hoan bảo bối con thích ăn cay, đặt biệt kêu Thím Trương làm mấy món cay cho con, con thử nếm chút coi hương vị như thế nào” Mẹ Diêm thấy khuôn mặt Kính Huyễn có tức giận như hồi nãy nữa, lúc này trong lòng còn căng thẳng nữa, nhiệt tình kêu Kính Huyễn nếm thử món ăn mà Thím Trương nấu.

      “Hay quá, làm nhiều món như vậy, nhìn là ngon nha” Kính Huyễn vui vẻ cầm đũa lên liền ăn. Trong lúc đó Diêm Hỏa liên tục gắp thức ăn vào chén đến ngập mặt.

      “Kính Huyễn, con tính khi nào kết hôn với Diêm Hỏa vậy?” Mẹ Diêm thấy Kính Huyễn tâm trạng tốt, thừa cơ hội liền hỏi đến vấn đề này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :