1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Mẹ của đứa trẻ đừng chạy - Tâm Đào ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 48: Dị ứng phấn hoa

      "Ai ở trong đó? Húc Nhật sao?” Kính Huyễn tính hỏi ràng trước khi bước vào, xem thử bộ dạng của người kia như thế nào, dáng vẻ giống như Húc Nhật.

      đúng, tổng giám đốc còn chưa có tới, là …” Thanh khe khẽ nhưng chưa hết câu , cửa phòng đột nhiên mở ra, tiếp đó là hình ảnh Diêm Hỏa ngay trước cửa.

      “Là , em vui chứ?” đứng trước cửa giọng điệu Diêm Hỏa đùa cợt, vui vẻ hỏi Kính Huyễn.

      “Sợ hãi có chứ vui mừng cái gì, sao lại ở chỗ này?” Bây giờ Kính Huyễn biết vì sao mọi chuyện lại kỳ quái như thế, người đứng trước mặt chính là kẻ chủ mưu đằng sau tất cả chuyện này, hiểu làm sao nhanh như vậy ta tìm tới đây?

      “Tại sao lại thể tới nơi này, đến là để gặp em.” Diêm Hỏa trả lời câu hỏi của Kính Huyễn, mặc dù trong lòng cảm thấy câu hỏi này buồn cười.

      "Em ở chỗ này đợi chị, còn theo tôi vào đây, tôi có lời muốn ràng với .” Sau khi tươi cười với Tiểu Tiểu xong, Kính Huyễn tức giận chỉ vào Diêm Hỏa gọi cùng mình vào phòng làm việc.

      “Hàh! Thiếu gia, có thể cùng tôi giải thích chút hay , rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Kính Huyễn còn chưa vào phòng làm việc ngửi thấy mùi hương hoa gay gắt xông vào mũi làm cho cảm thấy khó thở, nhìn vào thấy, cuối phòng làm việc chất đầy hoa tươi, tức giận chất vấn Diêm Hỏa.

      “Chính là việc như em thấy, như thế nào, có thích hay ?” Diêm Hỏa cao hứng , theo tưởng tượng của tiếp theo Kính Huyễn ôm lấy , vui mừng rất thích, nhưng đợi lâu mà vẫn chưa thấy Kính Huyễn trả lời. Xoay đầu lại muốn nhìn xem Kính Huyễn rốt cuộc làm cái gì, nhưng biết từ khi nào người bên cạnh biến đâu ? ấy đâu rồi?

      “Mấy người các , nhanh lên chút giúp tôi đem hoa trong phòng làm việc mang , Còn nữa..., giúp tôi mở toàn bộ cửa sổ ra, cám ơn các .” biết từ lúc nào Kính Huyễn gọi bảo vệ, đứng cách phòng làm việc xa cầu giúp đem tất cả hoa trong phòng mang ra ngoài.

      “Nhiều hoa như vậy chị cũng thích sao? Bỏ rất tiếc.” người đồng nghiệp nhìn thấy Kính Huyễn đem nhiều hoa như vậy vứt thực lãng phí, quay ra hỏi Kính Huyễn.

      cũng biết tôi đặc biệt dị ứng với phấn hoa, nếu như thích cứ lấy , chỉ cần đặt ở trong tầm mắt tôi là được rồi.” Kính Huyễn biết bọn họ rất thích có hoa trong phòng làm việc, cho nên hào phóng bảo các mang , nếu như bản thân dị ứng với phấn hoa hẳn cũng thích như vậy.

      “Em làm cái gì vậy? Tại sao lại cho bọn họ mang hoa hết?” Diêm Hỏa nhìn mọi người từng người từng người cầm lấy hoa mang , tức giận tới hỏi Kính Huyễn.

      “Tôi cũng muốn hỏi chút có chuyện gì tại sao lại đưa nhiều hoa đến như vậy, tôi thực dị ứng với nó, chẳng lẽ tính làm hại tôi ah?” Kính Huyễn sợ Diêm Hỏa nổi giận, tức giận quay ra hỏi ngược lại .

      “Thực biết em dị ứng với phấn hoa, nếu biết gửi tới cho em.” Diêm hỏa tức giận nhưng nhìn bộ dạng Kính Huyễn còn tức giận hơn, bèn yếu ớt trả lời.

      có gì, bây giờ theo tôi, chúng ta đến chỗ khác chuyện.” Kính Huyễn là điển hình người thích mềm chứ thích cứng, cho nên bình tĩnh cùng Diêm Hỏa chuyện, chút nóng giận cũng có, chỉ là kêu Diêm Hỏa cùng mình đến nơi khác để chuyện cho rang.


      Chương 49: Thái độ kiên quyết

      “Được thôi, vậy chúng ta uống cà phê, biết quán cà phê mùi vị rất được bảo đảm em thích.” Điệu bộ Diêm Hỏa dường như rất quen thuộc với Kính Huyễn thậm chí khoắc vai , lên tiếng mời cùng uống cà phê .

      “Buông tôi ra, phải gọi uống cà phê, lên kia chuyện là được rồi.” Kính Huyễn khách sáo với Diêm Hỏa thẳng thừng đẩy cánh tay khoắc vai xuống, cũng để ý Diêm Hỏa có đuổi theo mình hay , quay đầu về phía trước.

      “Ha ha, ngày hôm qua chúng tôi mới cãi nhau, cho nên ấy mới có thể như vậy.” Diêm Hỏa thấy Kính Huyễn có phối hợp cùng , bèn lúng túng hướng về phía Kính Huyễn, quay sang giải thích với mọi người xung quanh, sau đó nhanh chóng đuổi theo .

      , tìm đến chỗ tôi rốt cuộc có chuyện gì?” Kính Huyễn vừa tới lầu cuối, nhìn xung quanh có ai mới mở miệng hỏi Diêm Hỏa.

      có thể có chuyện gì, đương nhiên là có việc gì ngoài việc đến thăm vợ rồi.” Diêm Hỏa mặt dày có ý định ôm Kính Huyễn, bị sớm đề phòng dễ dàng tránh khỏi.

      “Diêm tiên sinh, tôi nghĩ hôm nay nhất định phải với , thứ nhất, căn bản tôi có thể quen biết , liên quan gì đến người như . Thứ hai, tôi cũng phải là vợ gì đó của , muốn tìm vợ theo tôi nghĩ nếu muốn cũng có vô số người phụ nữ nguyện ý làm vợ của . Cho nên, tôi hi vọng về sau nên lại đến đây làm phiền tôi.” Kính Huyễn cố ý dùng giọng điệu cứng rắn với Diêm Hỏa, nghĩ tại nếu làm mọi chuyện, sau này nhất định càng dây dưa thêm phiền toái.

      “Vậy cũng nên với em, thứ nhất, chúng ta phải hề quen biết nhau, dù sao giữa chúng ta xảy ra quan hệ đương là , thứ hai, mong em nguyện ý gả cho , trong lòng quyết định, vợ của Diêm Hỏa chỉ duy nhất người, và người đó chính là em.” Diêm Hỏa dùng giọng điệu như lúc Kính Huyễn với , dù thế nào nữa quyết định người đó .

      rốt cuộc muốn như thế nào mới bằng lòng bỏ qua cho tôi, tôi biết xảy ra quan hệ với phụ nữ phải chỉ duy nhất mình tôi, đây căn bản phải là lý do.” Kính Huyễn bị người ở trước mắt bức cho điên rồi, làm gì muốn cho người ta sống yên ổn.

      “Đúng vậy, cũng muốn lừa dối em, phụ nữ cùng xảy ra quan hệ đương ít, nhưng người phụ nữ làm cho có cảm giác duy nhất chỉ có mình em, nên bao giờ buông em ra.” là Diêm Hỏa thành tâm thành ý muốn cùng Kính Huyễn trở thành gia đình.

      “Ăn lung tung, chẳng qua bản thân tự ý tác quai tác quái mà thôi, có thể bởi vì tôi là người đầu tiên rời xa cho nên mới như vậy, lời của căn bản là thể tin được.” Kính Huyễn có ngu ngốc mới tin lời đó, kiên quyết thể tin tưởng.

      dùng lời , mà dùng hành động để chứng minh thành tâm của mình.” Bắt đầu từ hôm nay Diêm Hỏa quyết tâm rồi, mặc dù biết tấm chân tình của mình có làm cho Kính Huyễn động lòng hay .

      cần, tôi cần chứng minh bất cứ điều gì với tôi, điều cần làm là từ ngày mai, àh , bắt đầu từ bây giờ rời khỏi đây đừng để tôi nhìn thấy nữa, tôi cảm thấy tâm tình cả tôi và đều tốt.” Kính Huyễn muốn tạo cho Diêm Hỏa bất kỳ cơ hội nào, bằng ngày nào đó biết đến Bạch Đình cùng Bạch Hoan bảo bối của , cho nên thể mạo hiểm.

      làm như vậy, biết bây giờ bắt em chấp nhận là điều thể, nhưng mà chờ đợi, chờ đến ngày nào đó em tiếp nhận .” Thái độ Diêm Hỏa cứng rắn, tuyệt đối nhượng bộ.

      Chương 50: Gặp mặt tình địch

      “Tôi quan tâm là làm hay , dù sao tôi cũng để ý, tôi có việc trước.” Kính Huyễn cảm thấy có tiếp với thể giải quyết được vấn đề, nên xong lập tức rời .

      “Chờ chút, rốt cuộc là em có gì bất mãn với , lập tức sửa đổi.” Diêm Hỏa muốn để cho Kính Huyễn rời dễ dàng như vậy, cam lòng kéo tay lại, hỏi.

      có điều gì làm tôi bất mãn cả, chỉ vì quá hoàn mỹ, tôi cảm thấy mình thực xứng với , câu trả lời này thực hài lòng chứ?” xong, đầu óc Kính Huyễn trống rỗng, choáng váng biết chuyện gì xảy ra, ràng như vậy, vì sao ta lại còn làm phiền .

      “Em thực tức giận, nếu như em cảm thấy quá hoàn mỹ, vậy làm mình trở thành người bình thường.” Diêm Hỏa như kẻ khù khờ, Kính Huyễn ra lời này ai cũng đều biết đây chẳng qua là cái cớ để cự tuyệt, nhưng lại cho là .

      “Tôi cần làm người bình thường, điều đó có ý nghĩa gì cả, tôi thích là do tôi thích .” Kính Huyễn lần nữa mất kiên nhẫn chuyện cùng Diêm Hhỏa, dứt khoát tâm ý của mình.

      “Tại sao, chẳng lẽ tiếp nhận thực khó khăn như vậy sao?” tại Diêm Hỏa cũng đầy khổ sở, vất vả mới người, nhưng người đó lại chấp nhận .

      rốt cuộc có nghe thấy lời tôi hay ? Tôi đều bị bức làm cho điên lên rồi.” xong những lời này Kính Huyễn tức giận tính xuống lầu dưới, ra những lời nãy giờ đều là nhảm .

      “Kính Huyễn, em sao chứ?” Kính Kuyễn vừa mới tới cầu thang nhìn thấy Húc Nhật đứng tại đó thở hổn hển, vừa nhìn thấy Kính Huyễn, vội vàng tới hỏi.

      “Em có thể có chuyện gì? Ngược lại , ở chỗ này làm gì?” Kính Huyễn tò mò hỏi Húc Nhật, bộ dạng của làm sao mệt mỏi như vậy?

      “Ah, có việc gì, là nghe Tiểu Tiểu , sáng sớm hôm nay Diêm Hỏa tới tìm em, lo lắng cho em, nên liền chạy tới đây xem thế nào.” Húc Nhật muốn cho Kính Huyễn biết việc quá lo lắng cho , nên ngay cả thang máy đều liền theo cầu thang chạy bộ lên đây.

      ấy cũng thiệt là, chuyện gì cũng cho biết, em chỉ là cùng với ta chuyện ràng chút thôi, có việc gì hết.” Kính Huyễn trách mắng nhân viên mình chút, rồi mới xin lỗi giải thích với Húc Nhật.

      “Tại sao lại là . tổng giám đốc như rất rãnh rỗi hay sao.” Diêm Hỏa vốn định đuổi theo để chuyện với Kính Huyễn, lại nhìn thấy vừa vừa cười với Húc Nhật, lập tức dùng giọng điệu đay nghiến cắt đứt cuộc đối thoại của bọn họ.

      “Tại sao tôi lại thể, nơi này là công ty của tôi, ngược lại phải hỏi , thế nào, có việc gì, sao lại chạy đến công ty tôi.” Trong lòng Húc Nhật thực thích Diêm Hỏa, tại người kia lại tự tiện chạy đến công ty quấn lấy Kính Huyễn, thế nên càng thể vui vẻ chuyện với ta.

      “Công ty của có quy định người ngoài thể đến, hơn nữa tôi cũng phải là đến tìm , tôi đến gặp Kính Huyễn.” Diêm Hỏa cũng khách khí trả lời, biết là ai sợ ai?

      có quy định người ngoài thể đến, nhưng có bắt đầu từ ngày hôm nay trở , bây giờ mời lập tức rời khỏi đây.” Gương mặt Húc Nhật chút thay đổi mời Diêm Hỏa rời , cũng sợ đắc tội ta.

      “Tôi , có thể làm gì tôi?” Diêm Hỏa cố ý muốn làm Húc Nhật tức chết, làm sao nhìn ra Húc Nhật có ý đồ khác với người phụ nữ của , tất cả mọi người đều khi gặp mặt tình địch hết sức đỏ mắt* “tức giận”, lời này sai chút nào.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 51: Kính Huyễn Bị Thương

      “Tôi làm gì với . Kính Huyễn chúng ta xuống cần để ý đến ta”. Húc Nhật trước mặt Diêm Hoả khiêu khích ôm bả vai của Kính Huyễn, Kính Huyễn cũng có đẩy Húc Nhật ra vì trong lòng muốn khiến Diêm Hoả chết tâm.

      “Mau bỏ tay bẩn thỉu của ra, bằng đừng trách tôi khách khí” Diêm Hoả nhìn cánh tay đặt vai Kính Huyễn vô cùng chói mắt, giọng diệu khó chịu khi nhìn đến hành động khiêu khích của Húc Nhật.

      “Muốn tôi bỏ ra sao? dường như có tư cách gì để đến chuyện này.” Húc Nhật thấy mình thành công chọc giận Diêm Hoả, nên giọng tràn đầy đắc ý nhìn Diêm Hoả.

      “Tôi thả ra có nghe hả tiểu tử thúi”. Diêm Hoả nổi giận dùng sức kéo tay Húc Nhật khoát vai Kính Huyễn ra, trong lòng lửa giận thiêu đốt, vừa mới nãy bị Kính Huyễn cự tuyệt đủ căm tức rồi, bây giờ còn thêm kẻ thức thời chọc giận mình, có thể tức điên lên sao?

      Húc Nhật có bất kỳ đề phòng gì liền bị Diêm Hoả đẩy tay ra, nên kịp nhìn xuống dưới chân mình thiếu chút nửa ngã xuống, cũng may kịp thời lấy tay vịn cầu thang mới đứng vững được. Sau khi đứng vững cũng khách khí hướng mặt Diêm Hoả ra quyền, lập tức khuôn mặt tuấn mĩ bị thương.

      dám đánh tôi, chết chắc rồi” Diêm Hoả nghĩ đến Húc Nhật đánh mình, hơn nữa còn là khuôn mặt mình hài lòng nhất, nhất thời cũng mất lý trí lao vào đánh nhau với Húc Nhật.

      “Hai người các người làm gì đó, nơi này là cầu thang cẩn thận té xuống đó nghe ” Kính Huyễn đỏ mặt nhìn hai ngưởi đàn ông nóng nảy muốn khuyên can, nếu ai cẩn thận mà bị thương minh cũng đau lòng lắm.

      “Kính Huyễn đứng xa chút, hôm nay nhất định phải dậy dỗ ta cho tốt, để ta sau này dám tới dây dưa với em nữa…” Húc Nhật trong lúc đánh nhau vẫn vì Kính Huyễn mà suy nghĩ săn sóc gọi Kính Huyễn đứng xa chút.

      “Làm ơn các đừng vì tôi mà đánh nhau nữa, các người lập tức dừng tay lại cho tôi” Kính Huyễn cực kỳ tức giận muốn lên tách hai người ra nhưng chú ý bước chân nên bước hụt bước, liền đứng vững thẳng tắp từ cầu thang té xuống.

      “Trời ạ! Mình rốt cuộc làm sai cái gì, tại sao mình lại xui xẻo đến như vậy, đau quá , đầu là đau” Sau khi ngã xuống cầu thang Kính Huyễn cũng ý thức được cuộc đời mình xui xẻo. Còn chưa than thở xong, đầu truyền đến cảm giác đau đớn làm cho người cảm thấy hít thở thông liền ngất tại chỗ.

      “Kính Huyễn em làm sao vậy, đừng làm sợ” Diêm Hoả nhìn thấy Kính Huyễn bị ngã cầu thang trong nháy mắt hô hấp đều đình chỉ để ý đến Húc Nhật vội vàng chạy xuống lầu xem Kính Huyễn như thế nào.

      “Mau đưa Kính Huyễn vào bệnh viện, đừng có ôm nữa” Húc Nhật tương đối còn chú lý trí, muốn ôm Kính Huyễn từ mặt đất đưa vào bệnh viện.

      “Tôi ôm được rồi, cần đến ” Diêm Hoả bá đạo đoạt lại Kính Huyễn từ trong ngực Húc Nhật, cũng nhìn đến Húc Nhật liền nhanh chóng vào trong thang máy. Nhưng thang máy giống như muốn đối đầu với khi giây cuối cùng cửa thang máy đóng lại Húc Nhật liền nhanh chân vào trong thang máy.

      Chương 52: Quyết định

      “Lúc này còn có thời gian đùa giỡn hay sao? tại chuyện quan trọng nhất là đưa Kính Huyễn đến bệnh viện.” Húc Nhật nhìn Diêm Hỏa ôm Kính Huyễn, trong lòng cố nén tức giận nhàng trách mắng Diêm Hỏa.

      “Tôi làm gì có thời gian để đùa giỡn, là tự mình suy diễn thôi.” Diêm Hỏa tâm tư chút thay đổi, dối mặt đỏ, bản thân kiên quyết thừa nhận.

      Húc Nhật nghe Diêm Hỏa , mắt nhìn liếc cái liền muốn phải nhìn lần nữa, cửa thang máy vừa mở hai người lập tức thẳng hướng tới bãi đậu xe, thận trọng đem Kính Huyễn đặt ngay ngắn trong xe, xong rồi mới nhanh chóng chạy xe tới bệnh viện.

      Húc Nhật cùng Diêm Hỏa hai người lo lắng đứng bên ngoài phòng, chờ bác sĩ bước ra, Diêm Hỏa phiền não ở hành lang qua lại, còn Húc Nhật mệt mỏi ngồi ở ngoài phòng bệnh dựa đầu ghế, trong lòng thầm tự trách mình.

      cùng tôi xuống dưới, tôi có đôi lời muốn với .” Trong lòng băn khoăn hồi, lúc này Húc Nhật mới lạnh lùng nhìn Diêm Hỏa tiến đến .

      “Chúng ta có cái gì để ? Muốn cứ .” Trong lòng Diêm Hỏa vẫn còn lo lắng cho Kính Huyễn, uống từng ngụm từng ngụm nước lạnh người phục vụ đưa cho , chất lỏng lành lạnh như băng từng giọt từng giọt chảy xuống làm cho tinh thần thư thái chút.

      “Rốt cuộc vì sao quen biết Kính Huyễn? Tại sao lại cứ bám đuôi quấn lấy ấy?” Trong lòng Húc Nhật có rất nhiều nghi vấn, huống chi bây giờ Diêm Hỏa ở trước mặt của , nhất định phải hỏi ràng mới được.

      “Kính Huyễn cho biết sao? Cũng đúng, ấy làm sao có thể .” Diêm Hỏa biết Húc Nhật hỏi mình vấn đề gì, ngược lại tâm tình rất bình tĩnh, bắt đầu về chuyện cùng Kính Huyễn biết nhau ra sao.

      đoán xem, ai là người trong buổi tiệc đêm đó cùng Kính Huyễn tới khách sạn?” Húc Nhật sau khi nghe Diêm Hỏa , cả người ngẩn ra thẫn thờ, điều này lên Bạch Hoan cùng Bạch Đình đều là con của ta, trách được vì sao Kính Huyễn lại muốn né tránh ta như vậy.

      “Đúng vậy, sau đó tôi liền tìm kiếm Kính Huyễn, nhưng vẫn tìm được, bởi vì Kính Huyễn cho tôi biết tên giả, nhưng duyên phận chính là kỳ lạ như vậy, tôi tìm kiếm vị hôn thê trong buổi tiệc, và Kính Huyễn giống như kỳ tích xuất , cái này ra phải là chúng tôi rất có duyên phận với nhau.” Khi Diêm Hỏa tới điều này, mặt biểu vô cùng vui vẻ.

      “Vậy đối với Kính Huyễn cảm giác chính là sao? Hay là chỉ cảm thấy hiếu kì?” Húc Nhật nhượng bộ tiếp tục hỏi Diêm Hỏa, nếu như ta Kính Huyễn, như vậy bản thân chỉ có thể lựa chọn con đường rút lui, nhưng nếu như câu trả lời phải như vậy, lập tức chần chừ mà giành lại Kính Huyễn.

      “Tôi cũng biết, tôi chưa từng bất kỳ người phụ nữ nào, nhưng mà Kính Huyễn cho tôi cảm giác rất khác lạ, mặc dù thể , nhưng tôi có thể xác định là rất thích ấy.” Diêm Hỏa mỗi ngày bị vây bọc bởi đám phụ nữ, nên trong lòng nguội lạnh. Nhưng lại có cảm giác khác khi nhìn thấy Kính Huyễn, hề giống cảm giác đối với những người phụ nữ kia, có thể bây giờ chưa thể gọi là , nhưng có thể khẳng định là thích.

      “Nếu là như vậy, tốt nhất về sau nên tổn thương đến Kính Huyễn, nếu tôi bỏ qua cho .” Húc Nhật biết mình còn cơ hội, dù sao ta cũng là cha ruột của hai đứa , có tư cách gì?

      “Tôi như vậy, có thể yên tâm.” Diêm Hỏa tốt bụng bảo đảm, bớt tình địch cảm giác tốt, tin tưởng có Húc Nhật cùng tranh giành, nhất định Kính Huyễn nhanh chóng tiếp nhận .

      Chương 53: Bảo bối lo lắng

      “Tôi có thể đối với yên tâm mới gọi là kỳ lạ, thay phụ nữ như thay quần áo, biết sau khi có được ấy có trân trọng hay .” Húc Nhật muốn dấu diếm mở miệng hỏi thẳng Diêm Hỏa. Đối với loại người như Diêm Hỏa làm sao có thể yên tâm?

      “Cái này có ý gì hả? Những người phụ nữ kia đều là tự tìm đến tôi, căn bản cùng Kính Huyễn phải dạng, thể chung như vậy.” Diêm Hỏa vừa mới có chút cảm tình đối với Húc Nhật bây giờ lại bị ta làm cho muốn bốc hỏa, người này là có năng lực chọc giận .

      “Húc Nhật, Kính Huyễn ở chỗ nào? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Mật Nhu mới vừa ở nhà Kính Huyễn chơi với hai bảo bối, lại nhận được điện thoại Húc Nhật Kính Huyễn ngã cầu thang, lo lắng liền lập tức chạy tới bệnh viện.

      “Còn chưa có ra đâu, chúng ta qua nhìn chút.” Húc Nhật sau khi xong mang theo Mật Nhu rời cũng muốn để ý Diêm Hỏa.

      “Chú, chú mẹ cháu có chuyện gì chứ?” Bạch Đình vừa nghe đến Kính Huyễn bị thương, hai nhóc liền nhất quyết muốn theo Mật Nhu cùng đến thăm Kính Huyễn.

      “Bé ngoan, mẹ cháu có việc gì, mẹ thể bỏ rơi các cháu đâu.” Húc Nhật nhìn gương mặt giống y như Diêm Hỏa, trong lòng cũng tràn đầy cưng chiều.

      “Chú, Hoan Hoan sợ hãi.” Hoan bảo bối vừa nghe thấy mẹ của mình bị thương, sợ đến mức nước mắt đều muốn chảy xuống, hốc mắt cũng hơi đỏ, chẳng qua là quật cường để cho nước mắt chảy xuống, bởi vì mẹ có con thể tùy tiện khóc.

      “Mẹ có việc gì, chú ôm con nhìn mẹ được ?” Húc Nhật buông lỏng liền ôm lấy Bạch Hoan, mang theo Bạch Đình cùng Mật Nhu rời , có nhìn lại phía sau mình, Diêm Hỏa con ngươi kia biểu tình lay động.

      “Chờ chút, hai đứa này có phải là con của Kính Huyễn ?” Diêm Hỏa ngăn trước mặt Húc Nhật kinh ngạc hỏi, còn kéo Bạch Đình lại gần quan sát.

      “Đúng vậy.” Gương mặt Húc Nhật chút thay đổi trả lời.

      “Nếu đoán sai, hai đứa đều là con của tôi?” Cơ hồ Diêm Hỏa cười vui mừng muốn rơi lệ, ra là Kính Huyễn còn len lén giúp sinh hai đứa đáng như vậy.

      “Ai là con của ông, chúng tôi chỉ có mẹ, cần cái gì gọi là ba ba. Còn nữa..., nhất định là ông cẩn thận hại mẹ ngã cầu thang, ông là người xấu.” Đình bảo bối nghĩ mẹ có thể là bị người đàn ông tuấn đứng trước mặt cậu làm cho bị thương, cho nên đối với Diêm Hỏa giọng điệu chuyện đều có hàm ý.

      “A! ra ông chính là người hại mẹ ngã bị thương, người xấu, người xấu, tôi căm ghét ông.” Hoan bảo bối nằm trong ngực Húc Nhật nghe thấy lời Đình bảo bối , liền hướng về Diêm Hỏa ánh mắt đầy chỉ trích, oán giận.

      phải như thế, các con hiểu lầm rồi.” tại Diêm Hỏa có thể là ngậm bồ hòn làm ngọt, khổ mà được, muốn hướng tới hai dứa trẻ giải thích, nhưng mà đúng là như vậy, cũng biết phải như thế nào.

      “Hừ! Hoan Hoan chúng ta cần để ý ông ta, chúng ta nhìn mẹ.” Ha ha "như vậy Hoan Hoan căm ghét ông ta, trong lòng Đình bảo bối vừa nghĩ tới ý đồ xấu, cậu chính là sợ Bạch Hoan dễ dàng bị dụ dỗ, cho nên mới phải cố ý Diêm Hỏa như vậy, quả nhiên, Hoan bảo bối ngây thơ lập tức liền bị lừa.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 54: Náo nhiệt tại bệnh viện


      “Bác sĩ, ấy bị gì vậy có nghiêm trọng ?” Húc Nhật vừa nhìn thấy bác sĩ từ trong phòng bệnh ra ngoài, liền vội vàng tiến lên hỏi thăm.

      “Ai là thân nhân của bệnh nhân?” Bác sĩ nhìn trước mắt nhiều người như vậy, lên tiếng hỏi.

      “Tôi”, “Là tôi”, “Là tôi”, “Là chúng tôi.” Cơ hồ bọn họ đều lượt trả lời khi bác sĩ hỏi, Húc Nhật, Diêm Hỏa, Mật Nhu, cộng thêm hai cục cưng đều cam lòng yếu thế trả lời, ý thức được lời của tất cả mọi người đều giống nhau, bốn người ngầm quan sát nhìn về phía Diêm Hỏa.

      phải” bọn họ ngầm hiểu với nhau, tất cả cũng có tức giận bài xích Diêm Hỏa, Diêm Hỏa đáng thương bị chèn ép.

      “Tuy bây giờ phải, nhưng rất nhanh là như vậy, hơn nữa tôi là cha của hai .” Diêm Hỏa cảm thấy lúng túng, còn viện cớ lớn tiếng đến Bạch Đình cùng Bạch Hoan.

      “Ai là con ông, nên ở đâu cũng nhận người thân, tôi nhớ mình có ba ba từ khi nào nữa .” Đình bảo bối nghe Diêm Hỏa , lập tức phản bác lại.

      “Đúng, baba là cha ruột của con, chờ mẹ con tỉnh lại con có thể hỏi mẹ.” Diêm Hỏa thấy Đình bảo bối phản bác lại mình, bèn lấy Kính Huyễn làm tấm khiên che đỡ chắc chắn, nhưng mà có thể là đánh giá thấp Kính Huyễn rồi.

      “Ông ông là cha ruột của tôi, vậy ông biết tôi tên là gì sao?” Tin rằng Diêm Hỏa biết, trong lòng Đình bảo bối tin mười phần hỏi Diêm Hỏa cái vấn đề này chắc chắn biết.

      “Àh, bởi vì baba vừa mới biết, cho nên baba biết tên của con, con có thể cho baba biết tên của con ?” Hôm nay Diêm Hỏa thực giống như con rùa thụt cổ, muốn cái gì cũng thể .

      “Ông là khôi hài, bản thân làm ba mà cũng biết tên của con mình, tôi muốn chú Húc Nhật làm baba của chúng tôi hơn.” Đình bảo bối xong còn cố ý tới ôm Húc Nhật, chính là muốn khiến Diêm Hỏa tức chết.

      “Làm sao con có thể như vậy, baba lúc trước có việc bận, cho nên mới chậm chút tìm thấy các con, ta là ba ruột của bọn con, phải cái chú Húc Nhật đáng ghét kia đâu .” Giờ phút này trong lòng Diêm Hỏa ước gì đánh cho Húc Nhật mấy đấm, sao lại dám dụ dỗ con , là muốn dần cho ta trận.

      “Mấy vị?” Bác sĩ nãy giờ bị mọi người ai để ý đến nhịn được mở miệng , ông cảm thấy nếu để cho bọn họ tiếp, biết tới khi nào mới có thể thương lượng xong.

      “Bác sĩ xin lỗi, cần để ý tới bọn họ, ông có thể với tôi là được rồi.” Mật Nhu nhìn bác sĩ xin lỗi, đem Húc Nhật và bọn người kia quên .

      “Là như vầy bệnh nhân bởi vì té từ cầu thang xuống, có nên não có hơi chút chấn động, thể nhanh hồi tỉnh như vậy, còn chân ấy cũng bị chấn thương, cho nên trong tuần này bệnh nhân nên tiếp xúc với nước, như vậy mới có thể nhanh hồi phục.” Bác sĩ nghiêm túc hướng Mật Nhu bệnh tình Kính Huyễn .

      “Làm sao lại nghiêm trọng như thế ?” Mật Nhu nghe lời của bác sĩ, chân mày khẽ chau lại.

      “Bởi vì khi ngã cầu thang có bất kì phòng bị nào, cho nên lúc ngã xuống tương đối nghiêm trọng, nhưng may là có gì đáng ngại.” Lời của bác sĩ khiến Mật Nhu bớt lo lắng.

      “Bác sĩ cám ơn ông, tại có thể vào thăm ấy được ?” Mật Nhu lễ phép hỏi thăm ý kiến bác sĩ.

      “Có thể, vậy tôi trước, có chuyện gì lập tức báo với tôi.” Bác sĩ trả lời Mật Mhu, nhìn gật đầu cái rồi rời .

      -----------------------

      Chương 55: Lo lắng cho bảo bối

      “Cậu tới rồi àh, ha ha.” Kính Huyễn bây giờ tỉnh lại, nhìn thấy Mật Nhu vào phòng bệnh, vui vẻ chào hỏi.

      “Đúng vậy, cái cậu này làm cái gì vậy hả, hại tớ lo lắng gần chết.” Mật Nhu nhìn sắc mặt Kính Huyễn tái nhợt, cũng đau lòng muốn chết.

      có gì rồi, chỉ là phút cẩn thận ngã cầu thang mà thôi, có gì lớn, chờ thêm mấy ngày là có thể chạy nhảy bình thường được rồi.” Kính Huyễn nhìn Mật Nhu vì mà lo lắng, nên giọng có chút nhàng đùa giỡn, chính là muốn khí vui lên chút.

      “Cậu cho là mình hiểu biết con người cậu hay sao, mình dặn dò cậu rất kỹ, đến cùng vẫn là có chuyện gì xảy ra? Mình trước khi bước vào đây nhìn thấy Húc Nhật cùng Diêm Hỏa bộ mặt của cả hai nóng đến mức phát hỏa đó.” Mật Nhu cũng phải là tốt bụng như vậy, tưởng dễ gạt như vậy sao, kết làm tỷ muội với Kính Huyễn đúng là thất bại.

      “Ha ha, bị cậu đoán trúng đúng rồi, được rồi mình khai ra hết, được chứ.” Kính Huyễn thấy thể gạt được Mật Nhu, đàng đem chuyện xảy ra khai báo hết.

      “Cái gì, sao cậu lại ngu ngốc như vậy, làm mình biến thành miếng thịt kẹp bánh hả? là sống nổi, tớ cầu xin cậu lần sau gặp phải loại chuyện như vậy cậu nên cách xa chút, tức chết được ai bảo nghe khuyên bảo.” Mật Nhu nghe Kính Huyễn kể chuyện xảy ra, rất muốn lấy tay gõ lên đầu Kính Huyễn để cảnh tỉnh , nhưng nhìn thấy bộ dạng bây giờ là bệnh nhân nên bỏ qua ý nghĩ này.

      “Nhưng mà bọn họ vì mình mới như vậy, mình thể trơ mắt nhìn họ đả thương nhau.” Kính Huyễn nghe Mật Nhu mở miệng dạy dỗ , bèn uất ức muốn biện giải cho mình.

      “Cho nên tớ mới cậu ngốc, bọn họ bị thương là chuyện của bọn họ, cậu xem cậu muốn giúp đỡ hai người họ, nhưng thành ra thế nào, ngược lại làm cho mình bị thương, xem ra cậu có chịu nghe lời mình dặn dò rồi.” Mật Nhu bị nàng ngốc nghếch Kính Huyễn này làm cho tức chết, bình thường thông minh như vậy, nhưng khi gặp chuyện liên quan đến tình cảm như là đứa ngốc.

      “Cậu mới là đứa ngốc, nhìn thấy có người vì mình bị thương làm sao có thể làm ngơ được.” Kính Huyễn phục lời của Mật Nhu, yếu ớt muốn kiên định lập trường của mình.

      “Tớ cậu chính là đứa ngốc, đần độn, tớ thể để hai cục cưng sau này lớn lên cũng trở nên ngu ngốc như cậu, xem ra từ đây về sau tớ nên dạy dỗ tốt hơn cho hai bảo bối.” Mật Nhu thấy lời của mình cách nào đả thông Kính Huyễn, vừa nghĩ tới hai bảo bối về sau có thể trở nên giống như Kính Huyễn, trong lòng quyết định bảo bọc tốt hai bảo bối.

      “Cậu muốn làm gì? Hai đứa còn như vậy, cậu nên làm hư bọn chúng.” Kính Huyễn nhìn vẻ mặt của Mật Nhu, cũng biết chính xác có chuyện tình tốt lành gì xảy ra, cũng thể nhìn thấy hai cục cưng của mình bị Mật Nhu truyền thụ những thứ vô dụng.

      “Mình dạy dỗ làm hư bọn trẻ của cậu àh? Cậu cũng thiệt là.” Mật Nhu vẫn còn cao hứng, bị câu Kính Huyễn đánh úp làm cho cười lạnh, chút tình người, dội cho gáo nước lạnh.

      “Mình sao ấy, làm sao lại cảm thấy hình như là đúng như vậy” Kính Huyễn quan sát Mật Nhu thấy biểu tình của là lạ, sau mới chậm rãi ra câu khiến Mật Nhu có lời nào đáp lại .

      “Cậu là …” Mật Nhu bị Kính Huyễn chọc giận tức ra lời, chỉ có thể nhìn chằm chằm Kính Huyễn, thiệt là, luôn dập tắt hưng phấn của mà.

      “Mẹ, chúng con tới thăm mẹ đây.” Đình bảo bối cùng Hoan bảo bối, hai tiểu tử cùng mở cửa phòng bệnh, vui vẻ mình tới.

      “Hai cục cưng thế nào theo tới đây hả? có ở nhà ngoan ngoãn làm bài tập sao?” Kính Huyễn nhìn hai cục cưng trong lòng đầy cao hứng, nhưng chẳng phải bây giờ là nên ở trong nhà sao?

      “Bài tập chúng con cũng làm xong rồi, hơn nữa mẹ bị thương, chúng con nhất định phải tới thăm mẹ hì hì.” Hoan bảo bối thanh ngọt ngào làm nũng, chạy đến bên giường bệnh Kính Huyễn vui vẻ .

      “Vậy tốt, mẹ có chuyện gì, chờ chút là có thể xuất viện luôn.” Kính Huyễn thỏa mãn nhìn hai tiểu bảo bối mình thích nhất, cho dù có đau, nhìn đến hai cục cưng mặt nụ cười sáng lạn cũng đều biến mất.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 56: Xét Nghiệm AND

      “Đừng nghe mẹ con lung tung, mẹ con còn phải ở mấy ngày nữa mới được ra viện đấy” Mật Nhu tàn nhẫn phá tan ảo tưởng của Kính Huyễn, bởi vì biết Kính Huyễn ghét nhất là nằm viện.

      “Ai da cậu kêu bác sĩ cho mình ra viện được , mình thích nằm viện”. Kính Huyễn chu cái miệng nhắn hướng Mật Nhu làm nũng.

      được, bác sĩ não của cậu bị chấn động , cầm phải ở lại bệnh viện để quan sát thêm”. Mật Nhu “vô tình” cự tuyệt khẩn cầu của Kính Huyễn, chỉ vì muốn tốt cho ấy mà thôi.

      “Mẹ à, mẹ lại mẹ nuôi đâu, mẹ ngoan ngoãn mà nằm viện tốt hơn”. Đình bảo bối hiểu chuyện giúp Mật Nhu khuyên mẹ mình.

      “Nhưng ở bệnh viện nhàm chán, có việc gì làm cả”. Kính Huyễn ghét nhất là nằm viện toàn mùi thuốc khử trùng, còn có ở trong này nhàm chán cực độ.

      “Cậu còn biết xấu hổ lúc nào cũng kêu Đình bảo bối phải nghe lời, cậu còn như con nít ở đây làm nũng”. Mật Nhu nhìn Kính Huyễn mất hứng .

      “Nhưng là” Kính Huyễn còn muốn tiếp, liền bị Mật Nhu cắt đứt “ có nhưng nhị gì hết, cậu ngoan ngoãn mà nằm lại cho khoẻ , mình tới thăm cậu mỗi ngày.” Mật Nhu cần suy nghĩ cũng biết kế tiếp Kính Huyễn chuyện gì, liền trước.

      “Có , vậy ít nhất mình thấy buồn chán nữa, nhưng Bạch Đình với Bạch Hoan ai trông chúng?” Kính Huyễn còn chưa kịp cao hừng, lại bị vấn đề này làm cho đau đầu.

      “Vậy gọi Thanh Phong tới phụ trông chúng phải tốt hơn sao, dù sao mẹ của Thanh Phong cũng có gì làm, hơn nữa bà cũng rất thích hai đứa bọn nó, tới nhà Thanh Phong là tốt nhất”. Mật Nhu giải quyết nỗi khổ não trong lòng Kính Huyễn.

      “Oa Mật Nhu cậu là thông minh, chuyện gì cũng giải quyết được, ôm cái nào”. Kính Huyễn vui vẻ ôm Mật Nhu.

      “Kính Huyễn em vui mừng chuyện gì vậy?” Húc Nhật vừa vào phòng bệnh liền thấy Kính Huyễn vui vẻ nên tò mò hỏi.

      có gì, chỉ là mới vừa rồi còn lo lắng Bạch Đình và Bạch Hoan có ai giúp em chăm sóc, nhưng tại có người chăm sóc em vui” Kính Huyễn vui vẻ ra tin tốt của mình cho Húc Nhật biết.

      chăm sóc cũng được vậy, tại sao còn muốn làm phiền người khác? Hai đứa nó cũng là con của mà”. So với Húc Nhật vào chậm bước Diêm Hoả mất hứng , mang về nhà còn có thể tăng thêm chút tình cảm nha, đó đúng là chuyện tốt.

      “Sao lại tới đây, hai người bọn họ là con của tôi lúc nào lại thành con của ” Kính Huyễn nghĩ tới Diêm Hoả cũng tới đây, nhất thời cả người xuất trạng thái đề phòng.

      “Con mắt của mọi người đều nhìn ra là cha của bọn chúng, dáng dấp bọn họ giống như vậy”. Diêm Hoả đắc ý chỉ vào Bạch Đình vui vẻ , khi lần đầy tiên nhìn thấy Bạch Đình vào thời điểm đó là bị hù doạ, tại sao đời này lại có người giống đến như vậy, đây quả là phiên bản thu của mình.

      hay nhận thức như vậy hay sao, tiên sinh có thể hay quá khoa trương, chỉ là lớn lên giống nhau mà thôi tại sao lại như vậy chứ?” Kính Huyễn cuối cùng cũng thông minh phản bác lại lời của Diêm Hoả.

      “Em phải tin tưởng lời của , nếu chúng ta xét nghiệm AND như vậy khi có kết quả em thể đổ thừa được”. Diêm Hoả cũng biết Kính Huyễn dễ dàng thừa nhận, như vậy đành phải dùng đến khoa học kỹ thuật để chứng minh vậy

      Chương 57: Vấn Đề Bộ Dạng

      “Tôi muốn, tại sao tôi lại đồng ý để làm xét nghiệm AND, con của tôi, tự tôi biết con mình là của ai, dù sao phải của là được rồi.” Buồn cười nếu làm nghiệm AND, mọi chuyện giấu diếm lòi ra hết, tuyệt đối thể làm như vậy.

      “Tại sao cần, có phải là em chột dạ, sợ người khác biết ?” Diêm Hỏa nhìn Kính Huyễn khẩn trương, trong lòng càng thêm xác định hai đứa bé đều là con .

      “Đó là bởi vì ảnh hưởng đến tâm lý của bọn trẻ, chúng còn như vậy phải xét nghiệm AND, dù sao kết quả cũng giống nhau, bọn trẻ đều phải là con .” Lý do Kính Huyễn đưa ra vô cùng miễn cưỡng, nhưng mà cũng quan tâm nhiều đến như vậy, nhắm mắt tiếp.

      cần, chỉ cần sợi tóc hoặc là thứ gì liên quan bọn là tốt rồi, nhất thiết phải lấy máu, em cần phải khẩn trương như vậy.” Diêm Hỏa buông tha cho Kính Huyễn, nếu còn thừa nhận, vậy có cách nào ngoài việc kiểm nghiệm AND để chứng minh.

      “Tôi muốn, dù sao ông phải là baba là được rồi, tôi cần nghiệm cái gì AND đâu.” Đình bảo bối nhìn mẹ của mình đần ra như vậy, bị như vậy mà cũng vận dụng thông minh suy nghĩ phản bác lại, cho nên nhóc đành phải ra tay giúp mẹ.

      “Tại sao con cứ khăng khăng xác định ta phải là ba con, con cảm thấy dáng dấp chúng ta rất giống sao?” Diêm Hỏa hỏi lấy lòng Đình bảo bối, cảm giác Đình bảo bối so với Kính Huyễn còn khó thuyết phục hơn nhiều.

      tại người giống nhau rất nhiều, ti vi đều có các khuôn mặt minh tinh các ngôi sao giống nhau, đó căn bản phải là lý do.” Hì hì! Đúng là Đình bảo bối thông minh, lấy thực tế để bác lại lý do của Diêm Hỏa.

      “Tại sao con thể tiếp nhận ta?” tại của Diêm Hỏa muốn hỏi vấn đề quan trọng là cái này, cảm giác Đình bảo bối mực chấp nhận .

      “Tại sao à? Vậy tôi cho ông biết.” Đình bảo bối tỏ ra hào phóng .

      “Là cái gì? Con ?” Diêm Hỏa trong lòng gấp gáp, biết sức quyến rũ của giảm xuống khi nào? Hôm nay gặp mọi người cũng làm cho sắc mặt tốt lên chút nào.

      “Đó bởi vì ông quá phong lưu, báo chí luôn đăng ông cùng những người phụ nữ kia làm cái gì, còn biết ông theo đuổi mẹ tôi có phải còn có dụng tâm gì khác , nhưng điều quan trọng nhất nữa là.” Đình bảo bối đến đây cố ý dừng lại chút, làm mọi người đều chú tâm nghe lời của nhóc.

      “Là cái gì? Con ra ta sửa đổi.” Diêm Hỏa biết trước kia lịch sử phong lưu của mình lại bị tiểu quỷ này biết, trong lòng xấu hổ vô cùng.

      “Đó chính là dáng dấp bộ dạng của ông đẹp trai hơn tôi, nếu ông xuất tôi nghĩ thế gian này mình là đẹp trai nhất rồi, bây giờ trong lòng của tôi cũng bi thương* ‘’ đau lòng ‘’, cho nên tôi tiếp nhận ông.” Đình bảo bối vừa xong, trong phòng bệnh đỉnh đầu mọi người cơ hồ giống như có đám quạ bay qua.

      Đặc biệt là Diêm Hỏa tức giận vô cùng, bộ mặt đen xì, bao giờ nghĩ ra bị cự thuyệt vì cái lý do thái quá này, bộ dạng tuấn cũng phải là lỗi của , tại sao lại đổ lỗi người chứ? Bất đắc dĩ, nghĩ, tưởng chuyện quan trọng là đắc tội với tổ tông nhà ai, kết quả lại là vấn đề dáng vẻ bề ngoài.

      Chương 58: Hai trưởng bối khoa trương

      “Chẳng lẽ lý do con cự tuyệt ta chính là cái này, vậy có hơi quá.., chút thái quá hay ?” tại Diêm Hỏa thất bại cách khổ sở vì lý do nhàm chán càn rỡ ?

      “Đúng vậy, ông nãy giờ có nghe nhầm, đó là lý do tôi chấp nhận ông, cho nên ông có thể khỏi đây.” Đình bảo bối khăng khăng , còn đưa tay ‘tiễn’ Diêm Hỏa ra ngoài.

      “Chẳng lẽ có lý do gì khác hay sao?” tại Diêm Hỏa nghiêm túc suy tính tới việc chỉnh hình thay đổi bộ dạng, xấu xí chút cũng bị nhóc ghét nữa.

      “Ông rốt cuộc có phiền hay , có vấn đề mà sao ông hỏi nhiều lần vậy?” Đình bảo bối cùng dạng tính khí với Kính Huyễn, hỏi nhiều lần nhóc tức giận.

      “Vậy baba làm mình xấu chút, con tiếp nhận baba?” Giọng điệu Diêm Hỏa tràn đầy hy vọng hỏi Đình bảo bối, nếu là như vậy, cùng lắm phải chỉnh hình làm cho xấu xí chút.

      “Hả?” Trong phòng bệnh mọi người nghe lời của Diêm Hỏa, kinh ngạc chỉ có thể phát ra câu, thể gì thêm?

      tính làm àh?” Kính Huyễn giật mình sợ hỏi Diêm Hỏa.

      “Bộ dáng của giống như là đùa sao?” Diêm Hỏa nhìn Kính Huyễn nghiêm túc trả lời.

      cũng nên nghĩ đến chuyện đó.” Nếu Diêm Hỏa xấu , tưởng tượng những người phụ nữ kia mỗi ngày đều bị mê hoặc bởi dáng vẻ tuấn của Diêm Hỏa đến muốn sống muốn chết, nếu biết trở nên như thế …., đó là chuyện đáng sợ, được được, thể khiến chuyện tình kinh khủng này xảy ra.

      “Tại sao được? Chỉ cần con có thể tiếp nhận , điều này có nghĩa lý gì?” Dù thế nào nữa bằng bất cứ giá nào, trong lòng cân nhắc, cục cưng đối với là quan trọng nhất.

      thể làm vậy, như vậy tôi thành tội nhân thiên cổ.” Kính Huyễn bất luận như thế nào cũng phải ngăn cản Diêm Hỏa làm việc ngu ngốc này, nếu cuộc sống sau này gặp rất nhiều khó khăn.

      “Chẳng lẽ em quan tâm đến sao? là vui mừng.” Diêm Hỏa bị lời của Kính Huyễn lầm tưởng là quan tâm , nhất thời cười vui vẻ.

      “Tôi phải quan tâm , mà tôi sợ bị những người ái mộ đuổi giết, cần làm chuyện điên rồ là tốt rồi, làm như vậy đáng giá.” Kính Huyễn hung hăng dội cho Diêm Hỏa gáo nước lạnh, làm như hóa đá tại chỗ.

      “Diêm Hỏa, con sao chứ?” hành lang bên ngoài phòng bệnh truyền đến thanh gấp gáp đầy lo lắng, người còn chưa tới, nhưng thanh truyền đến trước.

      Diêm Hỏa lại lần nữa trở thành tiêu điểm của mọi người, trong phòng tất cả ánh mắt mọi người đầy nghi hoặc hướng nhìn Diêm Hỏa, bên ngoài phòng giọng trầm bỏng kia dường như tìm kiếm Diêm Hỏa?

      “Phanh” Cửa phòng bệnh bị mở ra cách thô bạo, đồng thời hai người phụ nữ tiến vào, thẳng tới Diêm Hỏa.

      “Cháu trai quý, cháu sao chứ, ta đến công ty tìm cháu, lại nghe thấy nhân viên cháu ở bệnh viện, làm bà nội lo lắng muốn chết.” Nhưng xem ra tinh thần bà lão rất tốt, tay bà an phận kiểm tra khắp người Diêm Hỏa, muốn nhìn xem có bị thương chỗ nào .

      “Diêm Hỏa, con bị gì? Làm sao lại vào bệnh viện vậy?” Mẹ Diêm Hỏa lo lắng nhìn , trách cứ biết thương tiếc quan tâm đến bản thân mình.

      “Bà nội, mẹ, hai người nhìn xem từ xuống dưới con có bị thương chỗ nào ?” Diêm Hỏa hướng về hai người muốn họ quan tâm như vậy là vô bổ rồi, biết phải gì hơn, hai người họ gặp chuyện bình thường nhưng lại làm như gặp phải chuyện long trời lỡ đất .( quan tâm quá mức)

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 59: Kế Hoạch Chạy Trốn


      “Con làm sao mà lại đến bệnh viện vậy, con hù chết bà nội con rồi kìa, cái thằng bất hiếu này con có biết là bà nội lo lắng cho con lắm ”. Bà nội sau khi nghe những lời của Diêm Hoả, cũng cần lo lắng cho loại ngu ngốc như Diêm Hoả, liền khách khí mà đấm vào Diêm Hoả, nhưng lực lại rất yếu đau cũng ngứa.

      “Con cũng là hai người chúng ta dễ gì có thể đến thăm con lần, con lại bày ra trò đùa thái quá, mẹ thấy tinh thần của con cũng khá lên rất nhiều rồi, tại sao mau kiếm về cho ta người con dâu ”. Mẹ của Diêm Hoả hài lòng dạy dỗ Diêm Hoả, cuối cùng lại cầu Diêm Hoả kiếm cho mình người con dâu.

      “Là do hai người nghe lời con nên mới chạy tới đây” Diêm Hoả chỉ dùng chân để nghĩ cũng biết hai người chỉ để nửa vào tai, nữa còn lại theo gió bay mất.

      “Bởi vì chúng ta lo lắng cho con nha tiểu tử thúi, con có việc gì làm làm sao lại đến bệnh viện hả, còn nữa mặt của con làm sao vậy hả?” Bà nội giờ này mới để ý vết máu mặt Diêm Hoả thấy kỳ lạ nên hỏi.

      “Mẹ, mẹ cần hỏi nữa, nhất định Diêm Hoả cùng người ta đánh lộn rồi, bây giờ hai người chúng ta ở bên cạnh con con trở thành trẻ mồ côi rồi.” Mẹ Diêm giúp bà nội Diêm giải đáp thắc mắc, hài lòng trừng mắt nhìn Diêm Hoả.

      phải đâu, mẹ và bà nội hai người phải là luôn muốn có cháu sao? Hai người tại có hai cháu nội tới cửa rồi đó” Hắc hắc chỉ cần hai vị trưởng bối này có thể chuyện với hai tiểu quỷ kia, vậy là mình có thể thuận lợi theo đuổi bà xã rồi, Diêm Hoả trong lòng bỗng nghĩ ra ý xấu.

      “Cái gì có sẵn, đừng với mẹ là con có con ở bên ngoải nha”. Mẹ Diêm Hoả có nằm mơ cũng có hy vọng Diêm Hoả bên ngoài có con, như vậy mình đứa cháu, mà Diêm gia cũng cần lo có con nối dõi tông đường nữa rồi.

      “Mẹ rốt cuộc người cũng thông minh lần, con được làm ba rồi, mà phải đứa mà là hai đứa rất đáng nha” Diêm Hoả tự hào , cũng tin mẹ và bà nội mình muốn có cháu đến như vậy.

      “Hai đứa, có ? Cháu trai, cháu bị người ta lừa đấy chứ?” Bà nội Diêm thực rất, muốn có chắc nội, nhưng cũng phải là chắc ruột thịt của mình, phải tìm hiểu kỹ mới được.

      “Bà nội lời này của bà là có ý gì thế? Bà nghĩ cháu mình là cái máy gieo hạt giống à?” Diêm Hoả nghe lời của bà nội liền cảm thấy khó chịu mà phản bác lại.

      “Chính vì ta biết con là cái máy gieo hạt, cho nên ta phải xác định lại lần” Giọng điệu tuyệt đối chắc chắn, xong cảm thấy mình gì sai cả.

      “Bà nội, người dễ nghe được chút sao, người phải là cần chắc nội hay sao?” Diêm Hoả vì lời của bà nội mà cảm thấy tức chết được, mở miệng là được lời nào tốt về mình. Haizz nhẫn nại chút nữa vậy…

      “Muốn, ta tại sao lại muốn chứ, rốt cuộc chắc nội của ta ở đâu?”Bà nội Diêm bị Diêm Hoả hỏi như vậy nóng nảy đáp trả.

      ở……Người đâu mất tiêu rồi?” Diêm Hoả quay đầu lại định chỉ Đình bảo bối và Hoan bảo bối cho mẹ và bà nội xem, nhưng giường trống , lại nhìn xung quanh phòng, nhưng cũng chỉ có ba người bọn họ.

      “Bọn chúng vừa mới rồi, lúc bà và mẹ con chúng ta chuyện họ rồi” Mẹ Diêm trả lời hộ Diêm Hoả, bọn chúng vừa mới rời khỏi còn đến đây chào hỏi là lễ phép.

      “Cái gì, rời rồi, mẹ người phát hai đứa trẻ kia, có đứa trông rất giống con hay sao” Diêm Hoả thấy mẹ của mình thực là quá chậm chạp, chuyện quan trọng như thế mà bà cũng phát ra.

      có, lúc hai đứa trẻ đó bọn nó che mặt lại, mẹ nhìn mặt của bọn nó làm sao mẹ biết giống được” Mẹ Diêm cảm thấy kỳ lạ muốn khỏi tại sao lại phải che mặt.

      “Cái gì con cậu bé kia trong hình dáng rất giống con sao, ý đó là con của con sao” Mẹ Diêm giờ mới có phản ứng nổi giận lên tiếng hỏi Diêm Hoả.

      “Đúng vậy, hai đứa nó là cháu của mẹ đấy, con phải nhanh chóng đuổi theo bọn họ, chứ bọn họ lại bỏ trốn.” Thời gian từ Mỹ trở về Diêm Hoả nghĩ mẹ mình lại chậm chạp đến vậy. Kính Huyễn bị thương thể nào chạy xa được.

      “Đợi chúng ta với, Diêm Hoả nên chạy nhanh như vậy” Mẹ Diêm chạy sau Diêm Hoả gọi với theo, phía sau mẹ Diêm là bà nội Diêm, chỉ có điều bà từ từ chứ có gấp gáp như mẹ Diêm

      =======Ta là đường phân cách đáng ==== ======

      “Pằng” thanh của tiếng mở cửa, Kính Huyễn kinh ngạc nhìn thấy hai người đứng tuổi đứng ở đó, tay nắm chặt Diêm Hoả hỏi rất nhiều vấn đề.

      “Kính Huyễn trận đấu này rất mạnh” Mật Nhu thầm vào tai Kính Huyễn.

      “Chúng ta mau rời khỏi đây thôi, ở đây an toàn rồi” Kính Huyễn vội vàng kéo Mật Nhu rời khỏi.

      “Đình bảo bối, Hoan bảo bối hai đứa mau lại đây” Kính Huyễn tiếng gọi hai đứa .

      “Hai đứa nhanh lấy tay che mặt mình lại, sau đó từ từ ra khỏi phòng, đừng để cho ba người kia phát , nghe chưa” Kính Huyễn chỉ về phía ba người Diêm Hoả cho hai đứa trẻ thấy, thầm căn dặn.

      “Tại sao vậy mẹ?” Hoan bảo bối hiểu nên hỏi, tại sao có việc gì lại phải che mặt, mẹ kỳ lạ.

      “Là bởi vì mẹ muốn con bị hai người phụ nữ kia phát , nếu để hai người phụ nữ kia phát ra bọn con, tụi con bị hai người đó đem .” Kính Huyễn giải đáp thắc mắc của Hoan bảo bối. Nếu họ phát ra hai đứa trẻ biết họ có phải đem bọn chúng rời khỏi ?

      “Oh họ là người xấu” Nửa hiểu nửa hiểu Hoan bảo bối cách đơn giản.

      “Đúng rồi họ là người xấu, lại đây mẹ đưa em , nhớ đừng có quay đầu lại nha, bằng họ phát ra đấy” Bé Đình hù doạ Hoan bảo bối, rồi tự mình trước ra ngoài.

      “Mật Nhu lại đây giúp mình tí, mình muốn rời khỏi đây” Kính Huyễn giọng gọi Mật Nhu đến giúp mình. Đúng là chân bị thương lúc nào bị lại bị thương ngay lúc này, cố tình muốn cho mà.

      Chương 60: Diêm Hỏa Nổi giận

      “Tại sao cậu lại gấp như vậy, chân của cậu nên cử động nhiều.” Mật Nhu lo lắng nhìn chân bị thương của Kính Huyễn, hiểu hỏi .

      “Cậu tại sao đần như vậy, cậu nhìn thấy hai người kia sao? Nếu như bị họ phát đến tồn tại của tớ, hai bảo bối bị mang , tại tốt nhất là chạy trốn thôi?” Kính Huyễn giọng với Mật Nhu, tự mình bước xuống giường.

      “A, vậy chúng ta nhanh chút, tớ đỡ cậu, Húc Nhật cũng tới đây nhanh giúp tay.” Mật Nhu cố hết sức đỡ Kính Huyễn, vội vàng kêu Húc Nhật tới giúp tay.

      “Vậy cõng em , chân của em bây giờ lại tiện.” Húc Nhật hai lời đem Kính Huyễn cõng lên, Kính Huyễn cũng phản đối nằm lưng của Húc Nhật.

      Kính Huyễn theo thói quen quay đầu lại, bỗng nhiên ánh mắt cùng mẹ Diêm giao nhau, trong lòng Kính Huyễn run rẩy, vẻ mặt cứng ngắc mỉm cười với mẹ Diêm.

      Vừa nhìn thấy mẹ Diêm muốn mở miệng với , Kính Huyễn vội vàng phất tay ngăn lại bảo mẹ Diêm cần , nhìn thấy mẹ Diêm mỉm cười gật đầu cái, Kính Huyễn mới nhõm hơn.

      “Húc Nhật, chúng ta nhanh chút, nếu lập tức bị phát .” Kính Huyễn thấy mẹ Diêm gì, mới bên tai Húc Nhật bảo nhanh chút.

      “Đình bảo bối, Hoan bảo bối, chúng ta nhanh chút, bọn họ rất nhanh đuổi theo.” Kính Huyễn vừa ra phòng bệnh nhìn thấy hai bảo bối đứng ở bên ngoài chờ đợi, thúc giục kêu bọn trẻ nhanh chút.

      cùng mẹ nuôi, chờ chút mẹ tới sau.” Mật Nhu mỗi tay dắt nhóc, trong bệnh viện mang theo bọn trẻ chạy.

      “Húc Nhật, có mệt ? Nếu cho em xuống bộ cũng được.” Kính Huyễn nằm lưng của Húc Nhật, ái ngại hỏi.

      sao, em có bao nhiêu kilogam đâu, nặng chút nào, đừng lo.” Húc Nhật xong tiếp tục bước , có thể cùng Kính Huyễn chung đụng ở khoảng cách gần, cơ hội trời cho này phải lúc nào cũng gặp.

      “Hì hì vậy tốt.” Kính Huyễn thấy Húc Nhật có để ý, thể làm gì khác hơn là cười tiếng lúng túng cho qua.

      “Kính Huyễn, có phải em đó ?” Phía sau chợt truyền đến thanh của Diêm Hỏa, Kính Huyễn phát hoảng sợ sệt như đứa .

      “Húc Nhật, nhanh lên chút, ta sắp đuổi tới rồi.” Kính Huyễn nóng nảy kêu Húc Nhật chạy nhanh lên chút, bởi vì nhìn thấy bóng dáng của Diêm Hỏa rồi, thế nào nhanh như vậy ta liền đuổi theo tới, thiệt là.

      “Kính Huyễn, em lập tức đứng lại cho .” Diêm Hỏa sắp bị Kính Huyễn làm tức chết, này lại để người khác cõng, hơn nữa còn là tên Húc Nhật chết bầm kia, Diêm Hỏa lúc này như thùng dấm chua cơ hồ muốn nổ tung.

      “Húc Nhật, nhanh lên chút, nhanh lên chút, ta sắp đuổi tới rồi.” Kính Huyễn nhìn thấy Diêm Hỏa gương mặt xanh mét, nếu bị bắt được, nhất định gặp chuyện gì tốt lành, đương nhiên là phải chạy càng nhanh càng tốt.

      “Kính Huyễn, bên này, mau lại đây.” Mật Nhu cho xe dừng ở trước cửa bệnh viện, vẫy tay kêu Kính Huyễn nhìn bên này, Đình bảo bối cùng Hoan bảo bối ngồi ở trong xe rồi.

      “Mau giúp tớ mở cửa xe ra, nhanh lên chút, ta đuổi tới rồi kìa.” Muốn chết quá, làm sao có chuyện nhanh như vậy liền đuổi tới kịp, là đủ xui xẻo .

      “Mẹ, bên này.” Đình bảo bối ngồi phía sau giúp Kính Huyễn mở cửa, nhường ra chỗ cho Kính Huyễn ngồi.

      "Phù …thoát nạn , nguy hiểm , thiếu chút nữa là bị chộp lại rồi, làm mình sợ muốn chết.” Kính Huyễn lên xe mới dám bình phục hơi thở, kiểu này xem ra phải dọn nhà thôi.

      “Mẹ, mẹ lau .” Hoan bảo bối hiểu chuyện lấy khăn giấy ra cho Kính Huyễn lau mồ hôi, nhóc cũng hiểu tại sao phải chạy trốn, chỉ biết là mẹ cái gì cũng đúng .

      “Húc Nhật, cũng lau mồ hôi , làm liên lụy .” Kính Huyễn nhìn mồ hôi trán Húc Nhật, xin lỗi lấy khăn giấy Hoan bảo bối đưa cho mình, đưa cho Húc Nhật lau.

      "Áh, kít ….” lái xe Mật Nhu vội vàng thắng gấp, cũng may phản xạ của nhanh, bằng mọi người trong xe đều bị thương.

      “Mật Nhu, cậu làm gì đấy, có biết vừa rồi rất nguy hiểm hả.” Kính Huyễn mất hứng Mật Nhu, mới vừa vặn thở hơi, lại gặp tiếp chuyện này, muốn hù chết mà?

      phải vậy, là có người ở phía trước a.” Mật Nhu toàn thân cứng ngắc nhìn thấy kẻ vừa mới liều mạng ngăn ở phía trước xe là Diêm Hỏa, nếu phải là kịp thời thắng xe, bị chính đụng chết rồi.

      “Trước mặt là cái gì, a a a, tại sao là .” Kính Huyễn nghe lời mất hứng của Mật Nhu lập tức phản bác, chưa kịp hết câu, nhìn thấy Diêm Hỏa đứng bên ngoài nhất thời thất thanh hét lên.

      Bởi vì giờ khắc này Diêm Hỏa xem ra là đáng sợ, khuôn mặt ra tức giận đến cực độ, ngay cả ngồi ở trong xe Kính Huyễn cũng có thể cảm nhận được lửa giận của . Diêm Hỏa đứng ở trước mặt xe của Mật Nhu thở hổn hển, có thể thấy được mới vừa dùng bao nhiêu sức lực chạy đuổi theo.

      Kính Huyễn nhìn Diêm Hỏa như vậy, trong lòng khỏi có chút lo sợ, biết có thể trong cơn tức giận làm gì hay ? Nhìn Diêm Hỏa từng bước từng bước hướng mình tới, trong lòng của Kính Huyễn càng thêm sợ hãi.

      “Xuống xe.” Diêm Hỏa đứng ở trước cửa sổ xe Kính Huyễn, lạnh lùng , tại là giận điên lên, người phụ nữ này biết điều, gọi dừng lại, lại còn chạy trốn , xem ra là phải trừng phạt mới được .

      “Xuống liền đây, cần hung dữ như vậy.” Kính Huyễn chưa bao giờ gặp qua Diêm Hỏa tức giận như vậy, vừa nghe thấy gọi xuống xe, tay tự chủ mở cửa xe ra, chuẩn bị bước xuống xe.

      “Mẹ, Hoan Hoan sợ hãi.” Hoan bảo bối nhìn Diêm Hỏa tức giận như vậy, nhóc là người nhát gan dám để Kính Huyễn xuống xe, nắm chặt vạt áo Kính Huyễn, chính là để cho xuống.

      nên trước mặt bọn trẻ bày ra cái bộ mặt này, xem Hoan Hoan cũng bị làm sợ đến như vậy rồi.” Kính Huyễn nhìn Hoan bảo bối sợ hãi, đau lòng, lớn mật trách cứ Diêm Hỏa.

      “Vậy em ra ngoài tức giận như vậy, Hoan bảo bối đúng ? Ba phải người xấu, con yên tâm.” Diêm Hỏa nghe lời Kính Huyễn, vẻ mặt rốt cuộc có chút thanh tỉnh bình thường lại, mỉm cười dụ dỗ Hoan bảo bối bị làm cho giật mình sợ hãi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :