1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Mẹ của đứa trẻ đừng chạy - Tâm Đào ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 25: Bất đắc dĩ đáp ứng.

      “Em đoán đúng, vừa nhìn cũng biết rồi, .” Kính Huyễn buồn cười nhìn Húc Nhật được tự nhiên, bưng cà phê phục vụ viên mới vừa đưa tới, từ từ thưởng thức.

      “Ách! Là như vậy, Kính Huyễn, em có biết tập đoàn Ảnh Hỏa đầu trong giới bách hóa ngày kia có bữa tiệc lớn?” Húc Nhật có trực tiếp , mà đường vòng hỏi Kính Huyễn chuyện khác.

      “Biết, muốn biết cũng rất khó? Ngày đó rất nhiều thiên kim thượng lưu nổi tiếng đến, còn có các thiếu gia nhiều tiền, nguyên nhân chủ yếu mở tiệc là bởi vì ba của tổng giám đốc tập đoàn Ảnh Hỏa, muốn giúp con trai Diêm Hỏa chơi đùa bên ngoài chọn con dâu, em đúng ?” Kính Huyễn vừa , sáng sớm hôm nay xem báo đọc được tin, hiểu Húc Nhật bỗng nhiên sang chuyện khác là hỏi cái này.

      “Đúng vậy, cũng được mời , muốn em làm bạn cùng , được ?” Húc Nhật thâm tình nhìn Kính Huyễn hỏi.

      “Cái gì? đùa, hẳn biết là em thích, thậm chí có thể là ghét tham gia loại tiệc này.” Kính Huyễn nghe Húc Nhật hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt, vừa nghĩ tới mình từ khi sinh ra tới nay lần đầu tiên tham gia tiệc liền bị người ta ăn sạch sành sanh, còn tùy tiện mang theo hai tiểu bảo bối, có câu lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, tại sao có chuyện còn xem náo nhiệt làm gì.

      biết em thích tham gia tiệc hội gì, lần này em ngoại lệ giúp lần , bình thường gần như cũng có tham gia, chẳng qua là bữa tiệc lần này phải bình thường, cho nên muốn mất cơ hội tốt như vậy.” Húc Nhật ngừng thuyết phục Kính Huyễn, làm bộ thuyết phục được buông tha.

      “Tại sao nhất định là em? có thể tìm người khác, cũng đừng với em tìm khắp nơi ra bạn .” Kính Huyễn đối mặt với Húc Nhật thái độ kiên quyết, biết như thế nào cho phải, chỉ có thể khéo léo để cho Húc Nhật tìm người khác.

      “Là muốn em cùng với , em cũng biết, đối với những kia có hứng thú.”

      “Đây là logic gì vậy?” Kính Huyễn bị lời của Húc Nhật xoay kịp rồi.

      “Ý của chính là chỉ muốn em cùng , em hãy đáp ứng .” Húc Nhật mềm giọng , Kính Huyễn nghe mà lòng có chút dao động.

      “Được rồi, nhưng em hy vọng có lần sau.” Kính Huyễn thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ đáp ứng, trong lòng hiểu nổi vì sao lại có người mở loại tiệc nhàm chán này.

      “Biết rồi biết rồi, ha ha! Vậy em mau ăn, chúng ta cùng mua lễ phục tối ngày kia mặc.” Lúc này bộ dạng cao hứng của Húc Nhật như đứa trẻ nhận được rất nhiều kẹo, Kính Huyễn thấy thế cũng nhịn được bật cười lên.

      “Lễ phục kêu Mật Nhu lấy là được, cần phiền phức như vậy, trang điểm rồi mặc thử, em muốn liên tục thay thay lại.” Kính Huyễn vẫn giống như trước kia luôn chán ghét vì mua bộ quần áo mà thử tới thử lui, như vậy tranh thủ được chút thời gian về nhà chơi với hai bảo bối được.

      “Cái gì? thể, Mật Nhu bình thường bận rộn như vậy, cứ để lo cho em là được, mua quần áo cũng phải là quá phiền toái.” Trong lòng Húc Nhật cao hứng muốn chết, có thể cùng Kính Huyễn mua đồ, tại sao có thể tranh thủ chứ?

      Chương 26: Đột nhiên bị dọa

      Sau khi ăn xong, Kính Huyễn được Húc Nhật dẫn tới tiệm bán quần áo cao cấp mua đồ, Húc Nhật rất hưng phấn, ngừng tìm lễ phục cho Kính Huyễn mặc thử, nhưng Kính Huyễn lại hăng hái như vậy, cả mặt đều nhăn như mướp đắng.

      “Cái này được ?” Kính Huyễn mặc lễ phục thứ n đứng ở trước mặt Húc Nhật, khuôn mặt đều tràn ngập vẻ kiên nhẫn.

      “Ừm, rất đẹp, cái này .” Húc Nhật nhìn dáng vẻ Kính Huyễn mặc lễ phục mặt tràn đầy kinh ngạc, trong lòng biết dáng dấp Kính Huyễn chỗ nào chê, nhưng bỏ xuống mắt kiếng dầy, cái đuôi ngựa dài bình thường luôn được buộc lên, tại đều xõa ra, Húc Nhật cảm giác hoàn toàn là người khác.

      Kính Huyễn mặc dạ phục đến gối màu trắng, người là cỗ áo chữ V, làm cho cái cổ dài mịn màng của Kính Huyễn càng thêm mê người, nhân viên cửa hàng vừa mới đeo cổ Kính Huyễn ba lượt vòng cổ, dây chuyền bạch kim rất tinh xảo, là trái tim hoa hồng, ở chính giữa dây là thiết kế hình treo ngược rủ xuống, vừa vặn có thể phối hợp cổ áo chữ V người Kính Huyễn.

      Phần thắt lưng được buộc chặt, toàn bộ phần tiếp theo đều được tùy ý tản ra, cả bộ lễ phục chút trang sức, nhưng vẫn làm cho người ta có cảm giác rất xa hoa, màu da Kính Huyễn lại trắng hồng làm mọi người đều thích, cho nên cảm thấy mặc lễ phục trắng có vẻ tục khí.

      “Vậy sao? quyết định là được rồi, em muốn thay ra trước, là rất mệt mỏi.” Động tác của Kính Huyễn thô lỗ, lấy tay quạt quạt cái mặt nóng, hoàn toàn hợp với bộ dạng mặc lễ phục, Húc Nhật chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn Kính Huyễn.

      “Vậy em thay ra .” Húc Nhật buồn cười nhìn Kính Huyễn, tới quầy thanh toán cho nhân viên cửa hàng.

      “Em có muốn đâu ? Hôm nay coi như nghỉ làm .” Húc Nhật vừa lên xe liền mỉm cười hỏi thăm Kính Huyễn.

      “A! cần, đưa em về nhà là được.” Kính Huyễn nhìn đồng hồ, cũng đến giờ hai tiểu tử kia tan học, muốn về nhà chờ bọn chúng trước.

      “Vậy cũng được, hôm nay em nghỉ ngơi sớm chút, bye bye.” Húc Nhật dừng xe trước cửa nhà Kính Huyễn, trong mắt tràn đầy lưu luyến lời từ biệt với Kính Huyễn.

      Kính Huyễn làm như thấy gì trong mắt Húc Nhật, cười cười từ biệt xong liền xách túi lễ phục vừa mua bước vào nhà.

      “Ai! phiền não.” Kính Huyễn đặt mạnh thân mình lên giường lớn, nằm hình chữ đại, nhìn chằm chằm trần nhà lầm bầm lầu bầu.

      “Sao vừa mới trở về liền than thở? Phiền cái gì vậy” Thình lình, từ phía sau Kính Huyễn truyền đến tiếng , hù đến Kính Huyễn: “A! Hét ầm lên, rầm tiếng liền từ giường nhảy dựng lên.

      “Mẹ làm gì đấy, gặp quỷ sao?” Chủ nhân tiếng vừa rồi bất chợt bị tiếng thét chói tai của Kính Huyễn làm giật mình, tức giận vỗ vỗ ngực mình.

      “Tại sao con ở chỗ này? Làm mẹ sợ muốn chết, mẹ còn tưởng là ăn trộm.” Thấy chủ nhân tiếng là Bạch Đình, Kính Huyễn mới buông lỏng đề phòng, có hình tượng nằm mặt đất.

      Chương 27: Bạch Đình tiểu quỷ bị ‘ghét bỏ’

      “Tại sao con thể ở chỗ này?” Bạch Đình làm bộ hiểu ý của Kính Huyễn, bóp méo nó .

      “Bây giờ mới ba giờ, làm sao con tan học sớm như vậy ?” Kính Huyễn ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo phía TV LCD, hiểu hỏi.

      “Hôm qua phải con với mẹ rồi sao? Chiều hôm nay cần học. Ai! ra là mẹ quên.” Bạch Đình tốt bụng giải thích với mẹ, xem ra quên mất.

      “Ha ha! Hoá ra là như vậy, xin lỗi bảo bối, mẹ quên mất.” Dám làm dám chịu, Kính Huyễn hào phóng xin lỗi Bạch Đình.

      “Vậy con phải phạt mẹ mời con ăn bữa tiệc lớn, được ?” Bạch Đình thừa cơ lừa gạt túi tiền Kính Huyễn, hai mắt tràn đầy hi vọng.

      “Được, A! Bạch Hoan đâu rồi? Sao chúng ta chuyện lâu như vậy còn thấy Bạch Hoan?” Kính Huyễn nhìn nhìn trong phòng, vẫn thấy bóng dáng Bạch Hoan, nghi ngờ hỏi Bạch Đình.

      “Em a, đầu heo kia đến bây giờ còn ngủ, con gọi em dậy.” Giọng Bạch Đình tràn đầy sủng ái, nhấc chân rời khỏi phòng Kính Huyễn, gọi Bạch Hoan vẫn ngủ giường đến tận bây giờ.

      “A! Mẹ, mẹ mua cái gì vậy?” Vừa muốn ra nhìn thấy lễ phục bị Kính Huyễn tùy tiện để bên, tò mò tới muốn lấy ra xem chút.

      “Oh, đây là lễ phục, ngày kia mẹ muốn dự tiệc, có việc gì.” Kính Huyễn thấy Bạch Đình tò mò đến lục lọi túi lễ phục, Bạch Đình cần hiếu kỳ với đồ ở bên trong như vậy, nghĩ tới ngược lại bộ dạng Bạch Đình như nhìn thấy người ngoài hành tinh, nhìn chằm chằm Kính Huyễn.

      “Con làm gì dùng vẻ mặt như nhìn quái vật nhìn mẹ, lễ phép.” Kính Huyễn bị Bạch Đình nhìn khiến toàn thân được tự nhiên, tức giận quay lại trừng mắt nhìn Bạch Đình.

      “Mẹ dự tiệc? Thành khai báo, mẹ muốn với ai?” Tiểu quỷ Bạch Đình liếc Kính Huyễn.

      “Đứa quản nhiều như vậy làm gì? Con lại quản chuyện của mẹ.” Kính Huyễn nghe Bạch Đình , khách khí đánh Bạch Đình cái.

      “Người khác muốn con quản con mặc kệ, con coi mẹ là mẹ con con mới quản.” Bạch Đình uất ức sờ sờ chỗ bị Kính Huyễn đánh, miệng vẫn quên cãi lại, còn được cậu nhóc quản là chuyện quang vinh.

      Kính Huyễn nghe Bạch Đình dở khóc dở cười, “Như vậy con là muốn mẹ được con quan tâm là vinh hạnh sao?”

      “Đúng vậy đúng vậy, người khác muốn cũng có đâu.” Bạch Đình giả bộ rất thận trọng gật đầu cái, Kính Huyễn thấy vậy nhịn được ôm lấy Bạch Đình hung hăng hôn mấy cái, tự mình ngẫm lại xem, đứa trẻ chỉ có bốn tuổi giả bộ làm người từng trải, có thể đáng sao?

      “Mẹ làm gì vậy, nước miếng đầy ở mặt con.” Bạch Đình kháng nghị muốn tránh khỏi bị Kính Huyễn ôm chặt, tay bé quơ quơ lau nước miếng của Kính Huyễn ở mặt mình.

      “Hừm! Con nể mặt, hôn cái cũng được, làm gì hẹp hòi như vậy.” Kính Huyễn nhìn hành động của Bạch Đình, tâm linh bị thương.

      Chương 28: Hoàn toàn tin tưởng

      “Con cũng phải là đứa , làm gì hôn nhiều như vậy?” Bạch Đình hợp tình hợp lí trả lời Kính Huyễn, lại nghĩ rằng mình cũng chỉ là đứa trẻ mà thôi, chẳng qua là tư tưởng so với những đứa trẻ khác trưởng thành hơn.

      “Bảo bối, con phải đứa trẻ vậy con là gì? Mới bốn tuổi lại muốn làm người lớn?” Kính Huyễn là nghĩ ra tiểu bảo bối nhà mình suy nghĩ lại khác với tiêu chuẩn người bình thường? Làm hại người ta muốn ăn chút đậu hũ cũng được. Ai! đúng là chỉ có thể nhìn chứ thể chạm vào.

      “Bốn tuổi sao, nhưng IQ của con cao tới 200 rồi, người ta gọi là thiên tài, đương nhiên là nếu so với bạn cùng tuổi thông minh hơn, mẹ là ngốc.” Bạch Đình tự hào , khi kết thúc vẫn quên đập bẹp mẹ mình chút.

      “Này này này, xú tiểu quỷ con cái gì vậy, nếu có người mẹ ngốc này, ở đâu ra cặp trai thiên tài như các con vậy, còn phải cảm tạ mẹ đấy.” Kính Huyễn phục đáp trả Bạch Đình, hoàn toàn biết mình cái gì.

      “Ha ha! Chính mẹ phải vừa thừa nhận mình ngốc sao, ha ha! Mẹ ngốc, mẹ ngốc nha.” Bạch Đình nghe Kính Huyễn , cười vui vẻ, còn vừa làm mặt quỷ vừa hợp với lời của mình, Kính Huyễn vừa bực mình vừa buồn cười muốn bắt được Bạch Đình gãi ngứa.

      “Hắc hắc! Mẹ bắt được con, mẹ bắt được con đâu.” Tay chân Bạch Đình rất linh hoạt tránh được cánh tay Kính Huyễn vươn đến, nhanh chóng rời khỏi phòng của Kính Huyễn, trước khi vẫn quên hả hê chút.

      “Con đứng lại, mẹ cũng tin mẹ bắt được con, để mẹ bắt được con chờ chịu phạt .” Trong lòng Kính Huyễn phục việc kia, ngược lại bị chính con trai chỉ có bốn tuổi của mình khi dễ, có thể tức giận sao? Giơ cánh tay lên, đuổi theo Bạch Đình chạy trong phòng.

      “Mẹ, mọi người làm gì vậy?” Bạch Hoan còn buồn ngủ, đứng ở cạnh cửa phòng, lấy tay dụi dụi mắt vẫn còn buồn ngủ, bé là bị tiếng ồn ào của mẹ và trai đánh thức, mở cửa phòng thấy mẹ nhe răng trợn mắt đuổi theo phía sau trai, khỏi nghi ngờ hỏi.

      “Á! Chúng ta chơi trò chơi, Hoan Hoan bảo bối tỉnh, vậy chúng ta liền cùng ăn đại tiệc, có được ?” Kính Huyễn xấu hổ buông cánh tay giữa trung xuống, chuyển đề tài hỏi Bạch Hoan.

      “Có ? Con muốn ăn nhiều nhiều khoai tây, được mẹ?” Bạch Hoan hưng phấn lấy tay vòng vòng tròn lớn, tỏ vẻ mình muốn ăn nhiều như vậy, Kính Huyễn nhìn thấy, cười tiếng “Hì hì”

      “Hoan Hoan sợ ăn nhiều đau bụng sao?” Kính Huyễn nghịch ngợm làm theo động tác vừa rồi của Bạch Hoan.

      sợ, bởi vì có cùng ăn với con, có phải , .” Bạch Hoan giọng trẻ con, bất quá cũng là hoàn toàn tín nhiệm Bạch Đình.

      “Đúng vậy, thôi, bụng của con đói rồi.” Bạch Đình sờ sờ cái bụng bẹt oán trách , ra vẻ chính mình rất đói bụng.

      “Được, thôi, mẹ đưa các con ăn ngon.” Mỗi tay Kính Huyễn dắt đứa, gương mặt tươi cười hạnh phúc, ở đường Kính Huyễn còn ở gọi cho mẹ nuôi của hai đứa , mọi người cùng nhau ra ngoài tụ họp.
      Chris thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 29: Mật Nhu ‘dài dòng’

      “Nghe cậu cùng Húc Nhật dự tiệc, là sao?” Lúc Mật Nhu nghe Thanh Phong còn chưa tin, cho nên vừa nhìn thấy Kính Huyễn liền hỏi để khẳng định.

      “Đúng vậy, làm sao mọi người vừa nghe mình dự tiệc, lại kinh ngạc như vậy, có cần thiết ?” Kính Huyễn hiểu nổi họ làm gì phản ứng lớn như vậy, phải là tham gia bữa tiệc thôi sao.

      “Hừ, còn , trước kia bao nhiêu bữa tiệc mình muốn gọi cậu tham gia cậu đều tham gia, bây giờ Húc Nhật người ta muốn mời cậu liền tham gia, có tình nghĩa.” Mật Nhu làm bộ mất hứng hừ hừ, xoay đầu hướng về phía tủ kính, nhìn vào Kính Huyễn.

      “Cậu đừng tức giận, lần này là Húc Nhật liên tục thỉnh cầu mình mới bất đắc dĩ đáp ứng, mình vốn thích tham gia tiệc hội gì cả, cậu cũng phải biết, được rồi, cười cái xem nào.” Kính Huyễn lấy lòng Mật Nhu, còn lấy nước trái cây bàn cho Mật Nhu để bồi ‘tội’.

      “Được rồi được rồi, là thua cậu, chỉ là lần sau cậu phải đáp ứng tham gia tiệc sinh nhật của mình, nếu …” Mật Nhu cố ý nửa liền ngừng lại, sau đó giả uy hiếp giơ nắm tay lên ở giữa trung vung vẩy.

      “Biết rồi, nhất định tham gia, sinh nhật của cậu mình có thể tham gia sao?” Kính Huyễn vươn tay đem nắm tay chướng mắt ở giữa trung hạ xuống, cười cười lời của Mật Nhu.

      “Thế này mới phải, tạm thời bỏ qua cho cậu lần, có lần sau.” ra Mật Nhu căn bản có tức giận, cho nên nghe được câu trả lời của Kính Huyễn lập tức nở nụ cười, tâm tình tốt uống nước trái cây Kính Huyễn vừa mới đưa cho mình.

      “Thanh Phong đến, bên này bên này.” Chỗ Kính Huyễn ngồi vừa vặn nhìn được về phía cửa, cho nên Thanh Phong vừa vào cửa Kính Huyễn liền thấy, tay phải giơ cao gọi Thanh Phong.

      “Làm sao cậu đến trễ như vậy? phải là trước đó chạy hẹn ở đâu rồi mới tới chứ?” Mật Nhu tâm trạng tốt trêu chọc Thanh Phong.

      phải, cậu biết thời gian này kẹt xe cỡ nào, mình phải rất sớm, là chịu nổi con người bây giờ, có chuyện gì thôi mua nhiều xe như vậy làm gì, đường đều bị kẹt hết.” Thanh Phong bị kẹt xe, đầu óc cũng ràng, tức giận đến mức mắng những người mua xe.

      “Này này, tiểu thư, ngay cả chính cậu, bao gồm tất cả chúng ta đều bị mắng đấy, bằng về sau cậu cũng cần lái xe, đổi thành bộ cũng tốt, thiếu chiếc xe của cậu có thêm nhiều gian cho chúng tớ lái xe hơn.” Mật Nhu tức giận phản bác Thanh Phong suy nghĩ ra lời.

      “Khó mà làm được, nếu bảo bộ chân của mình gãy mất? Mình vẫn rất quý đôi chân của mình.” Thanh Phong rất có cốt khí .

      “Biết là được rồi, còn nữa.” Mật Nhu rất chảnh chọe nhìn Thanh Phong, lập tức bắt đầu tẩy não cho Thanh Phong, “Cậu….” còn chưa bắt đầu , liền bị Kính Huyễn kịp thời cắt đứt.

      “Được rồi, đừng nhiều lời nữa, nếu còn tiếp biết phải đến khi nào mới kết thúc, chúng ta gọi cái gì cũng được, mình bảo bọn họ gói lại, lát nữa về nhà mình ăn là được, ở chỗ này ăn cũng tiện.” Kính Huyễn trước kia lĩnh giáo qua tràng giang đại hải của Mật Nhu, đến ngày đêm cũng còn chưa xong, đến lúc đó lỗ tai mọi người cũng bị hỏng, Kính Huyễn là người có trái tim vô cùng thiện lương, cho nên vì lỗ tai mọi người, vẫn là kịp thời cắt đứt lời .

      Chương 30: Vui vẻ tụ họp cùng nhau

      “Cái gì, mình còn chưa xong, nhanh như vậy liền cắt đứt lời người ta .” Mật Nhu phục , trong tay còn cầm cái túi Kính Huyễn giao cho mình.

      “Chờ cậu xong trời tối.” Kính Huyễn phía trước khách khí đáp trả vấn đề của Mật Nhu, hề bận tâm lời này làm Mật Nhu mất hứng, bất quá người ta vốn cũng cao hứng.

      “Tốt xấu gì cũng phải nể mặt chút, nào có người như vậy.” Mật Nhu chưa từ bỏ ý định, theo phía sau kêu la.

      “Ôi, cậu đừng , xe của mình dừng ở bên kia, của cậu đâu?” Thanh Phong rốt cuộc nhịn được cắt đứt lời Mật Nhu, ai có thể biết bình thường người mẫu nổi tiếng Mật Nhu tại nơi làm việc cười, cư nhiên bây giờ thay đổi trở nên dài dòng như vậy, tiêu chuẩn hai tính cách.

      “Mình ngồi xe của cậu là được rồi, mình vừa mới ngồi xe Kính Huyễn tới.” Lúc này Mật Nhu đành phải thức thời ngậm miệng, ngồi lên xe Thanh Phong về nhà Kính Huyễn.

      “A! Cuối cùng cũng đến, cảnh tượng kẹt xe bây giờ đúng là kinh khủng, mệt chết tôi, Đình bảo bối, mau rót ly nước cho mẹ nuôi cực kỳ thân ái của con.” Mật Nhu vừa mở cửa nhà Kính Huyễn ra, có hình tượng nằm loạn sô pha, vẫn quên sai bảo Bạch Đình giúp mình rót ly nước tới giải khát.

      “Cậu có khoa trương quá ? Xe là mình lái, mình còn chưa kêu mệt cậu kêu trước, chịu nổi cậu.” Thanh Phong cởi giày ra, vừa bước vào chỉ nghe thấy Mật Nhu kêu như sói tru, bất đắc dĩ trợn mắt nhìn vào khí.

      “Nhưng mình giúp cậu nhìn đường, coi như là loại công lao luôn.” Mật Nhu siêu cấp vô lại .

      “Ha ha! Hai người các cậu vừa vào liền đấu võ mồm, có hơi sức mau lại đây giúp mình chút, đem những thứ này bưng đến phòng khách.” Kính Huyễn khách khí chỉ chỉ thức ăn bàn, bản thân bận rộn đem những thức ăn khác lấy ra.

      “YES, trưởng quan.” Mật Nhu cùng Thanh Phong đồng thời nghịch ngợm đứng lên chào, mười phần ăn ý.

      “Các cậu làm gì đó, giúp mau.” Kính Huyễn nhìn hành động bọn họ ăn ý, là cảm thấy muốn cười.

      Mật Nhu cùng Thanh Phong nhanh chóng đem thức ăn bàn bưng ra phòng khách, thấy Bạch Hoan ở phòng khách xem TV rục rịch vươn tay muốn ăn vụng, lại bị Bạch Đình ra tay ngăn cản.

      làm gì đấy, người ta muốn ăn rồi, bụng rất đói.” Bạch Hoan nhìn bàn tay ngăn cản mình ăn vụng, làm nũng .

      “Ít nhất em cũng phải rửa tay chứ? Tay của em bẩn như vậy, vệ sinh.” Bạch Đình phải là cho Bạch Hoan ăn, chỉ là muốn bé rửa sạch hai tay bẩn trước, sau đó ăn cũng vội, sức khỏe quan trọng hơn.

      “Vậy được rồi, em rửa sạch .” Bạch Hoan rất nghe lời vào phòng vệ sinh, rửa sạch tay mới ra ngoài, cầm thức ăn bàn lên ăn từng miếng từng miếng, xem ra là rất đói bụng.

      “Bạch Hoan con cần ăn gấp như vậy, có ai tranh giành với con, khát uống ly nước trái cây.” Kính Huyễn quan tâm đặt cốc nước chanh ở trước mặt Bạch Hoan, thuận tiện cho Bạch Hoan khát là có thể uống…, sau cùng hai người Mật Nhu vui vẻ chuyện.

      Chương 31: Đại cải tạo ‘xấu nữ’

      Tối nay chính là tối Kính Huyễn phải dự tiệc, trước đó Kính Huyễn ở trong văn phòng xét duyệt văn kiện, Mật Nhu chợt kéo từ văn phòng ra ngoài.

      “Cậu làm gì đấy? Mình vẫn còn tài liệu chưa xem xong, đừng làm loạn.” Kính Huyễn nhìn Mật Nhu hùng hùng hổ hổ kéo mình từ trong phòng làm việc ra, biết có chuyện gì.

      “Tối hôm nay phải là cậu dự tiệc sao? Chẳng lẽ cậu muốn chuẩn bị cái gì?”

      “Mình có mua lễ phục rồi, chẳng lẽ còn phải làm gì?” Khuôn mặt của Kính Huyễn tràn đầy nghi hoặc nhìn Mật Nhu, biết mình còn thiếu gì chưa chuẩn bị.

      “Trời ơi, vậy cậu cần làm tóc sao? cần trang điểm trước sao?” cũng biết Kính Huyễn nhất định là cái gì cũng làm trước khi dự tiệc, cũng may mình thông minh, tìm đến trước

      “Nhưng mình còn có việc phải làm, đâu có thời gian làm những chuyện nhàm chán.” Trong lòng Kính Huyễn căn bản cũng để ý những chuyện này, hơn nữa còn có thể là chán ghét, phải chỉ là tham gia bữa tiệc, cần đến mức như vậy sao?

      “Mình biết cậu như vậy, cậu yên tâm, mình sớm đến chỗ Húc Nhật xin nghỉ cho cậu rồi, ấy đồng ý vô điều kiện, dù sao lần này là cậu với ấy, hôm nay mình phụ trách trang điểm cho cậu xinh đẹp.” Tinh thần Mật Nhu tràn đầy đến cực điểm, giúp Kính Huyễn làm xong tất cả mọi chuyện.

      “Cậu là, quên , thôi.” Kính Huyễn nghe Mật Nhu , cuối cùng chỉ có thể lựa chọn bất đắc dĩ chấp nhận.

      “Đương nhiên, mình biết thẩm mỹ viện rất tốt, hôm nay chúng ta tới đó, bảo đảm cậu rực rỡ hẳn lên, đến lúc đó mắt kính mọi người đều rơi hết.” Mật Nhu lúc chuyện chỉ thiếu vỗ ngực đảm bảo với Kính Huyễn.

      cần khoa trương như vậy, như bình thường là được rồi, mình muốn làm người khác chú ý.” giống với Mật Nhu bản tính chuyên nghiệp, Kính Huyễn chỉ cần khiêm tốn chút là được.

      “Cậu cái gì vậy, dự loại tiệc này trang điểm xinh đẹp bị xem thường.” Mật Nhu rất hài lòng thái độ Kính Huyễn, nhíu mày dạy dỗ Kính Huyễn.

      “Biết rồi biết rồi.” Kính Huyễn tùy ý để Mật Nhu, căn bản cũng đem lời Mật Nhu để trong lòng.

      “Lên xe , hôm nay đại cải tạo ‘xấu nữ’ tốt, mình là vĩ đại.” Mật Nhu trước khi lên xe còn đặt cái tên cho hành trình ngày hôm nay, sau khi xong vẫn quên ca tụng mình chút.

      chịu nổi cậu, lại còn đại cải tạo ‘xấu nữ’, cũng chỉ có cậu nghĩ ra cái tên kỳ cục này.” Kính Huyễn thấy Mật Nhu còn tự ca tụng mình, buồn cười lắc đầu cái phản bác lời Mật Nhu.

      Cũng biết là hiểu hay là giả vờ hiểu, Mật Nhu hào phóng tiếp nhận lời Kính Huyễn : “Tất nhiên, còn có ai có thể thông minh như mình, hắc hắc!”

      “Cứ khoác lác , còn dài dòng gì nữa, có hay ?” Kính Huyễn thấy Mật Nhu có ý muốn lên xe, đành phải mở miệng nhắc nhở chút.

      Chương 32: Quen biết bạn bè mới

      “Cậu ngồi xuống đây trước, mình gọi bạn ở chỗ này.” Mật Nhu đưa Kính Huyễn vào trong cửa tiệm thẩm mỹ hạng sang, tìm chỗ kêu Kính Huyễn ngồi xuống trước, bản thân tìm bạn làm việc tại nơi này.

      chờ chút, xin hỏi, Đường Đường ở đâu vậy?” Mật Nhu khắp thẩm mỹ viện cũng nhìn thấy bóng dáng người mình cần tìm, muốn kéo nhân viên qua bên cạnh mình hỏi.

      chị Đường Đường sao?” Nhân viên kia xác định hỏi lại Mật Nhu.

      “Đúng vậy, ấy đâu rồi?” Mật Nhu gật đầu cái tiếp.

      tại có thể ấy vẫn còn trong phòng làm việc.” Nhân viên kia sau khi suy nghĩ chút mới nơi Đường Đường có thể ở lúc này.

      “A, biết, cám ơn .” Lịch , Mật Nhu cảm ơn với nhân viên kia sau đó mới tới văn phòng của Đường Đường tìm người.

      “Cậu ở chỗ này, làm gì đó?” Mật Nhu theo lời nhân viên kia vào văn phòng tìm Đường Đường, quả nhiên trông thấy cầm những bình bình lọ lọ kia, biết nghiên cứu cái gì.

      “Là cậu, mình muốn nghiên cứu ra mỹ phẩm tốt nhất từ thiên nhiên, lúc này thế nào lại rảnh rỗi tới?” Vừa mới tập trung tinh thần nghiên cứu Đường Đường thấy người tới là Mật Nhu, buông công việc trong tay nghi hoặc hỏi.

      “Tới tìm cậu giúp người bạn tốt của mình trang điểm, hôm nay ấy có bữa tiệc lớn phải tham gia, kỹ thuật trang điểm của cậu tốt như vậy, đương nhiên là phải tới tìm cậu.” Mật Nhu ra mục đích hôm nay đến, vẫn quên chút lời khen với Đường Đường.

      “Bạn tốt như vậy sao? Bình thường cũng thấy cậu nhiệt tình như vậy.” Đường Đường hoài nghi nhìn chằm chằm Mật Nhu, dường như muốn nhìn ra chút gì đó.

      “Lời này của cậu là có ý gì? Bình thường mình nhiệt tình sao? là, cần lời vô nghĩa như vậy nữa, ấy vẫn còn ở bên ngoài chờ chúng ta, lát nữa cậu phải trang điểm cho ấy xinh đẹp nha.” Mật Nhu chịu nổi ánh mắt nhìn mình thẳng thừng của Đường Đường, vội vàng kéo Đường Đường rời khỏi phòng làm việc tìm Kính Huyễn vẫn còn chờ mình ở bên ngoài.

      “Kính Huyễn, ấy chính là người bạn mình , gọi Đường Đường.” Mật Nhu kéo Đường Đường đến trước mặt Kính Huyễn, giới thiệu cho hai người.

      “Xin chào, tôi là Kính Huyễn.” Kính Huyễn rất lịch hướng Đường Đường vươn tay.

      “Tôi là Đường Đường, cậu là bạn tốt của Mật Nhu, cần khách khí với tôi, tự nhiên.” Tính cách Đường Đường thẳng thắn, thích lời máy móc, cho nên rất hợp tính với Mật Nhu.

      “Vậy tôi cũng khách khí, cậu tùy ý làm giúp tôi là được rồi, tôi thích quá cầu kì.” Quả Kính Huyễn cũng khách khí, ra vốn là thích dùng giọng điệu xa lánh như vậy giới thiệu.

      “Yên tâm, giao cho tôi là được, bảo đảm khiến cho cậu hài lòng.” Đường Đường vui vẻ cam đoan với Kính Huyễn, xem ra cũng rất thích Kính Huyễn.

      “Cậu cùng Tây Âu gội đầu trước sau đó tôi giúp cậu làm tóc, Tây Âu em tới đây chút.” Đường Đường xong liền ngồi bên nghỉ ngơi, gọi nhân viên vào.

      “Chị Đường Đường, chị gọi em có chuyện gì?” Bị gọi tên, Tây Âu tới bên cạnh Đường Đường.

      “Em gội đầu cho ấy.” Đường Đường chỉ chỉ Kính Huyễn đứng ở bên cạnh mình, Tây Âu gật đầu biết sau đó đưa Kính Huyễn rời .

      Chương 33: Dây chuyền

      Kính Huyễn được Đường Đường tỉ mỉ trang điểm cho toàn bộ, cả quá trình có thể là Kính Huyễn chỉ ngủ, ngay cả Mật Nhu còn buồn nhìn.

      “Kính Huyễn, trang điểm đều rất đẹp, đứng lên , đừng ngủ nữa.” Sau khi Đường Đường vẽ lên đường cuối cùng mắt, Mật Nhu khách khí đánh thức Kính Huyễn vẫn còn ngủ say.

      “A! Rốt cuộc xong chưa? Thoáng 1 cái, ngủ thoải mái.” Kính Huyễn mơ mơ màng màng ở ghế đứng dậy, vươn cái lưng mỏi, thoải mái thở ra.

      “Cậu chỉ biết ngủ, tất cả chuẩn bị xong, Húc Nhật lát nữa tới đây, cậu thay lễ phục trước .” Mật Nhu lấy lễ phục hôm trước Kính Huyễn cùng Húc Nhật mua ra, nhét vào trong tay Kính Huyễn liền đẩy Kính Huyễn vào trong phòng thay đồ.

      là, làm gì gấp như vậy? Mình còn chưa nhìn thấy bộ dạng bây giờ.” Kính Huyễn trước khi bị Mật Nhu đẩy vào phòng thay đồ vẫn quên oán trách câu Mật Nhu hiền lành, sau đó mang theo lời cằn nhằn thay lễ phục.

      “Thế nào? có chỗ nào xấu chứ?” Kính Huyễn có chút quen, giật cổ áo chữ V khoét sâu, sao ngày đó mặc cảm thấy có gì mất tự nhiên, hôm nay thế nào cảm giác dường như cổ thiếu thứ gì đó.

      “Bỏ tay ra, cậu lại giật nữa, bộ lễ phục đẹp vậy cũng bị cậu giật hỏng rồi.” Mật Nhu khách khí đập cái vào bàn tay chướng mặt đặt ngực kia, giúp Kính Huyễn sửa lại cổ áo.

      “Đau quá, cậu dùng lực chút được sao? Cậu xem, đều đỏ lên.” Kính Huyễn uất ức xoa chỗ vừa bị Mật Nhu đánh tới, giơ lên cho Mật Nhu xem kết quả của hành vi bạo lực.

      “Ai bảo cậu ngốc, chỗ đó của lễ phục là dùng tay để kéo hay sao?”

      “Bởi vì mình cảm thấy rất tự nhiên, dường như cổ thiếu cái gì đó.” Kính Huyễn nhíu mày, mất tự nhiên sờ sờ cái cổ trống .

      “Còn phải là cậu ngốc quá, cậu xem, cậu bị thiếu vòng cổ.” Mật Nhu tựa như hiến vật quý, lấy ra dây đeo ngày đó Kính Huyễn thử lễ phục, nghịch ngợm quơ quơ trước mắt Kính Huyễn.

      ra là vậy, mình mình thiếu cái gì đó, ngày đó phải mình bảo Húc Nhật cần mua sao? Sao ấy còn mua?” Kính Huyễn nhớ ngày đó bởi vì sợi dây chuyền này là quá mắc, cho nên kêu Húc Nhật cần tốn tiền mua thứ đắt tiền như vậy cho mình, cũng phải là thường xuyên đeo đồ trang sức.

      “Buổi sáng lúc mình giúp cậu xin nghỉ Húc Nhật đưa cho mình, nghĩ tới ấy lại có ý như vậy, sợi dây chuyền này rất đáng tiền.” Mật Nhu lúc mới nhìn thấy sợi dây này cũng rất thích, mặt được làm tinh tế, chạm vào có cảm giác rất thích.

      “Quá đắt mình vẫn là nên lấy, kêu Đường Đường tùy ý tìm cái cho mình là được, nơi này của ấy hẳn là có ít trang sức mới đúng, chờ lát nữa Húc Nhật tới đem dây chuyền trả lại cho ấy.” Kính Huyễn cũng muốn lấy đồ mắc như vậy làm gì, nếu làm mất mình có khả năng đền, rất nghèo.

      “Mọi người đều tặng cho cậu cậu nhận nó , bằng ấy cho rằng cậu xem thường ấy, chẳng lẽ cậu muốn ấy hiểu lầm sao?” Mật Nhu là rất muốn bổ đầu Kính Huyễn ra, xem bên trong đến cùng có phải chứa tương đậu hay , cũng tin tâm ý của Húc Nhật như ban ngày mà Kính Huyễn lại .
      Chris thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 34: Dây chuyền

      Chương này đề 34 mà nội dung trùng với chương 33 nên tớ bỏ qua.

      Chương 35: Bữa tiệc nhàm chán

      “Vâng, có chuyện gì, em ở mình cũng được.” Kính Huyễn mỉm cười nhìn Húc Nhật , cũng phải là đứa trẻ.

      “Vậy là tốt rồi, vậy trước.” Húc Nhật thấy Kính Huyễn khẳng định sau đó mới rời , tìm bạn tốt mình quen biết chuyện.

      “Ai! Mọi bữa tiệc vĩnh viễn đều là nhàm chán như vậy.” Kính Huyễn ngồi ở trong góc, nhìn đến mặt những công tử danh tiếng cười dối trá, là nhàm chán gấp đôi.

      “Ôi chao, các có nghe , hôm nay mở bữa tiệc này chủ yếu là ông nội của chủ tịch tập đoàn Ảnh Hỏa muốn giúp cháu của ông ấy chọn dâu, tất cả những tham gia ngày hôm nay đều có cơ hội.” Đứng cách chỗ Kính Huyễn xa, mấy xinh đẹp ăn mặc gọn gàng, chuyện cũng có phẩm vị.

      “Tôi cũng có nghe qua, ông nội của ta muốn nhìn cháu Diêm Hỏa của mình ở bên ngoài lưu luyến hoa cỏ, cho nên mới phải mở bữa tiệc này.” khác nghe xong lời của kia, hưng phấn tiếp lời của .

      “Bất quá Diêm Hỏa kia rất đẹp trai, lúc tôi mới vào có nhìn thấy ta, trời ơi, biết, lại có thể có người đẹp trai như vậy.” bông hoa si nữ* duyên dáng, cư xử lúc này của làm hỏng mất thái phong rồi.

      *hoa si nữ: háo sắc.

      vậy chăng? mau rốt cuộc như thế nào, có phải còn đẹp trai hơn báo chí ?” hoa si trách móc nháy mắt dụ dỗ mọi người, tất cả đều vây quanh vừa mới nhìn thấy mặt Diêm Hỏa, chỉ vì muốn biết Diêm Hỏa rốt cuộc là có bao nhiêu đẹp trai.

      “Tất nhiên, khẳng định so với báo còn đẹp trai hơn biết bao nhiêu lần, còn nữa, lúc ấy mới bước vào còn cười với tôi, hắc hắc!” hết lời, hai tay kia nâng ở trước ngực, “Hắc hắc” cười ngây ngô, mọi người thấy bộ dạng ngốc của cũng biết hỏi ra tin tức gì, cho nên đều hết hứng thú rời , để lại kia đứng tại chỗ tiếp tục cười ngây ngô.

      Kính Huyễn ở trong góc nghe được rất ràng cuộc đối thoại của các , nhịn được trừng mắt với trần nhà xinh đẹp cái, con bây giờ đều như thế sao? Đều là ngu ngốc như vậy? Đẹp trai có cái rắm mà dùng, thể làm cơm ăn, lại thể làm ra tiền, những hoa si kia là lãng phí nước miếng.

      Kính Huyễn chịu được khí nơi này, quyết định ăn bánh ngọt người thợ khéo léo làm ra đặt ở bàn, “Ừm! ngờ đồ ăn cũng tệ lắm. Tối nay, chuyện tốt duy nhất ở nơi này là đồ ăn rất ngon.” Kính Huyễn bỏ qua dáng vẻ thục nữ, ăn bánh ngọt mình thích nhất, còn vừa ăn vừa ca ngợi.

      ———— thỉnh thoảng là tuyến phân cách đáng hận ———-

      lầu, trong gian phòng xa hoa rộng rãi, giường ở đây lớn đến có thể xoay vòng vòng (=.:), đôi nam nữ vừa mới ở giường lớn nơi này mây mưa ngất trời, cố tình xấu hổ tựa đầu vùi vào trong cánh tay người đàn ông.

      “Diêm! Bữa tiệc tối nay chọn người danh viện làm vợ của sao?” dùng tiếng mềm như bông , làm như cố ý lại như vô ý hỏi cái vấn đề này.

      Chương 36: Diêm Hỏa tuấn

      “Bảo bối, phải lo lắng, tối nay em cứ chờ đợi là được rồi.” Giọng lười biếng từ đỉnh đầu truyền đến, có trực tiếp trả lời vấn đề của , mà chỉ là kêu cứ chờ đợi mà thôi.

      “Có ? Em rất vui, Diêm!” ta ràng đem lời của Diêm Hỏa vặn vẹo ý, vui vẻ lên gương mặt xinh đẹp, vui sướng cũng viết ở mặt, cánh tay dài trắng nõn vòng quanh cổ Diêm Hỏa.

      “Em vui vẻ là được rồi, thời gian bữa tiệc diễn ra cũng còn nhiều, chúng ta đứng lên sửa sang lại trước, sau đó xuống, ở bên cạnh tủ quần áo của có mấy bộ lễ phục em có thể mặc, em tùy ý lấy mặc .” Diêm Hỏa ung dung thản nhiên lấy cánh tay như gấu koala cổ mình xuống, sau đó chỉ chỉ tủ quần áo lớn ở bên trái, cầm quần áo mình cần mặc vào phòng vệ sinh chuẩn bị.

      “Hừ! Mình biết ai có thể cự tuyệt sắc đẹp của mình, cho dù đường đường là tổng giám đốc tập đoàn Ảnh Hỏa thế nào, còn phải thua ở dưới váy mình sao, đàn ông chính là thân thể động vật.” thẹn thùng vừa mới ở giường dùng giọng mềm như bông chuyện, tại Diêm Hỏa vừa rời , xoay người sắc mặt liền thay đổi từ công chúa Bách Tuyết biến thành mẹ kế ác độc, là lật mặt còn nhanh hơn so với lật sách.

      quan tâm chút nào tới tủ quần áo được chuẩn bị đầy đủ, lựa chọn trong tủ quần áo bộ lễ phục vừa ý rồi vào phòng vệ sinh trang điểm, có truy hỏi tại sao vô cớ lại có nhiều quần áo phụ nữ như vậy, hơn nữa còn có mọi số đo, bởi vì ta căn bản cũng quan tâm tới mấy thứ này, cái mà ta xem trọng cũng chỉ là tiền tài và địa vị của Diêm Hỏa, chứ phải là lòng thích.

      “Oa, cậu mau nhìn, đó chính là tổng giám đốc trẻ tuổi nhất tập đoàn Ảnh Hỏa, rất đẹp trai, cảm giác phong độ.” tỏ vẻ hiểu biết chuyện với khác, vừa nhìn thấy Diêm Hỏa từ cầu thang từ từ xuống, tầm mắt nhất thời bị Diêm Hỏa chói mắt mê hoặc, hai mắt lên hình trái tim nhìn thẳng .

      , lần đầu tiên mình nhìn thấy người của ta, nghĩ tới có thể đẹp trai như vậy.” Càng ngày càng nhiều nhìn Diêm Hỏa, tất cả đều biến thành dạng hoa si nữ.

      đẹp trai, nhưng đứng bên cạnh ta là ai? Còn cười đến khó coi như vậy.” rốt cuộc chú ý tới cùng Diêm Hỏa xuống lầu, tâm tính ghen tỵ làm cho miễn cưỡng đem nụ cười ràng là ngọt ngào thành nụ cười khó coi.

      Đám con háo sắc mới vừa còn chìm trong vẻ đẹp trai, vừa nghe đến đứng bên cạnh Diêm Hỏa, tất cả ánh mắt ghen tỵ của mọi người lả tả bắn về phía kia, còn vô cùng ‘ăn ý’ với lời kia, nụ cười kia khó coi, lòng ghen tỵ của phụ nữ là đáng sợ.

      Cùng Diêm Hỏa xuống đương nhiên là người vừa mới ở trong phòng Diêm Hỏa cùng mây mưa ngất trời, Y Na, vừa bước ra liền nghe thấy những kia móc mình, nụ cười ngọt ngào ở mặt cứng đờ, phải chỉ là đám hèn mọn thôi sao, rất nhanh liền khôi phục nụ cười ngọt ngào khi nãy.

      Tự cho là cứng ngắc trong nháy mắt vừa nãy của mình có người nhìn thấy, Y Na dối trá theo những công tử kia chào hỏi, chú ý tới Diêm Hỏa đứng ở bên cạnh mình trong mắt mang theo ý cười châm chọc, Diêm Hỏa gọi những thứ kia là lời ghen tỵ của đám thượng lưu danh viện, cười đến ruột cũng mau xoắn lại.

      Chương 37: Kích động

      Ánh mắt chợt thấy Kính Huyễn ngồi ở trong góc mình ăn, kinh ngạc mở lớn mắt, cả người giống như bị cố định tại chỗ nhúc nhích, bộ dạng này có bao nhiêu tức cười liền có bấy nhiêu, ngay cả Y Na đứng ở bên cạnh liên tục gọi mấy tiếng cũng đáp lại.

      “Diêm! làm sao vậy? Bên kia có cái gì sao?” Y Na nhìn theo hướng ánh mắt Diêm Hỏa, thấy Kính Huyễn ăn mặc rất sang trọng nhưng động tác ăn lại tao nhã, hiểu tại sao vẻ mặt Diêm Hỏa lại kinh ngạc cùng vui mừng nhìn kia.

      “Y Na, em nghỉ ngơi trước , có việc phải .” Diêm Hỏa rất sợ nháy mắt Kính Huyễn lại biến mất thấy, bỏ rơi bạn Y Na hôm nay mình đưa tới, liền đến chỗ Kính Huyễn, để lại Y Na mặt tức giận.

      “Diêm! muốn đâu? Tiệc sắp bắt đầu.” Y Na vội vàng giữ lấy cánh tay Diêm Hỏa, nhíu mày làm nũng mà .

      “Em buông tay ra, tại có việc gấp.” Diêm Hỏa chút lưu luyến Y Na bên mình, đẩy cánh tay ngọc mềm mại nắm lấy cánh tay của ra.

      Kính Huyễn biết hôm nay từ chối đến người đàn ông thứ mấy muốn mời mình khiêu vũ, buồn bực tìm nơi ngồi nghỉ, bánh ngọt cũng ăn nhiều rồi, cái gì cũng thưởng thức, sao đến bây giờ Húc Nhật còn chưa tới?

      “Bạch Kính Kính, là em sao? là em.” Diêm Hỏa có chút kích động giữ lấy bả vai Kính Huyễn hỏi, vui vẻ , ngờ trong buổi tiệc của mình có thể gặp được mình vẫn luôn tìm kiếm, rốt cuộc đây có gọi là duyên phận ?

      “Tiên sinh làm gì vậy, nếu lịch tôi gọi người.” Kính Huyễn tức giận nhìn người đàn ông đẹp trai trước mắt này, mất lịch lắc lắc vai mình.

      Chương 38: Kính Huyễn VS Kính Kính

      “Kính Kính, em nhớ sao? là Diêm Hỏa, em quên rồi sao?” Diêm Hỏa thử hỏi Kính Huyễn chút, tin tìm lâu như vậy cư nhiên bây giờ lại quên mất .

      “Diêm Hỏa?” Kính Huyễn nghe giới thiệu, nghiêng đầu nghĩ nghĩ, lúc này mới kinh ngạc mở to hai mắt chỉ vào Diêm Hỏa : “Tôi biết là ai rồi, phải chính là nhân vật chính của bữa tiệc tối nay sao.”

      phải cái này, chẳng lẽ em nhớ sao?” Diêm Hỏa mới nghe được nửa câu Kính Huyễn , trong lòng còn rất vui mừng, còn chưa vui mừng được giây, liền bị nửa câu sau của Kính Huyễn hung hăng tạt cho gáo nước lạnh.

      phải cái này cái nào? Hôm nay tôi mới biết , có thể là người lầm người.” Kính Huyễn bị Diêm Hỏa hỏi bắt đầu nhịn được muốn nổi giận, bất quá gương mặt này càng nhìn càng quen mắt? Mình có quen biết người nào bộ dạng đẹp trai như vậy sao?

      Kính Huyễn nghi hoặc nhìn Diêm Hỏa, trong khoảng thời gian ngắn nghĩ ra rốt cuộc là ta giống ai, phiền não cắn môi cố gắng nghĩ.

      “Em theo , có đồ cho em xem, em xem xong rồi biết.” Diêm Hỏa thấy bộ dạng Kính Huyễn giống là giả bộ, bá đạo kéo tay Kính Huyễn muốn đưa Kính Huyễn tới phòng của mình, cho xem vật.

      làm gì đấy, mau buông tay, tôi muốn theo xem thứ đồ quái quỷ ấy.” Kính Huyễn tức giận đánh vào bàn tay to giữ chặt lấy cổ tay mình, người này khó hiểu, biết ta, vì sao bộ dạng ta còn như vậy.

      “Em theo biết, làm gì với em.” Diêm Hỏa hòa nhã giải thích với Kính Huyễn, chính là hi vọng có thể cùng xem đồ.

      “Tôi , mau buông tôi ra, nếu tôi gọi người.” Kính Huyễn cũng phải là dễ chọc, thích làm ép cũng làm.

      “Em cần lo lắng, làm gì với em.” Diêm Hỏa đối với tức giận của Kính Huyễn vẫn là muốn kiên trì đưa cùng xem vật.

      “Kính Huyễn rời , Diêm tiên sinh cần gì làm khó xử đây?” Húc Nhật từ phía xa nhìn thấy Kính Huyễn bị người đàn ông quấn lấy, cho nên liền vội vàng chào hỏi với người ta rồi tới đây giúp Kính Huyễn giải vây, lại nghĩ rằng người quấn quít lấy Kính Huyễn chính là Diêm Hỏa.

      ra là tổng giám đốc tập đoàn Lâm Đại, Húc Nhật, thế nhưng đây là chuyện riêng của tôi. Húc Nhật tiên sinh nên nhiều chuyện xen vào.” Diêm Hỏa nhìn thấy có người tới giúp Kính Huyễn giải vây, tự chủ được nổi cáu lên, ngay cả chuyện cũng khách khí.

      “Tại sao có thể là tôi xen vào việc của người khác, Kính Huyễn là bạn cùng tôi tới, chuyện của ấy dĩ nhiên chính là chuyện của tôi.” Húc Nhật xong cũng hơi dùng sức, tức giận gạt bỏ bàn tay nắm cổ tay Kính Huyễn ra, kéo Kính Huyễn đến bên cạnh mình.

      “Kính Huyễn? phải em em tên là Kính Kính sao?” Diêm Hỏa cuối cùng nghe được Húc Nhật gọi tên Kính Huyễn, hiểu nhìn Kính Huyễn hỏi.

      “Khi nào tôi tên tôi là Kính Kính? Tiên sinh, tôi thấy là nhận lầm người rồi?” Kính Huyễn cau mày vui nhìn Diêm Hỏa, lúc nào đổi tên thành Kính Kính?

      Chương 39: mình cùng

      tại Diêm Hỏa cuối cùng cũng biết vì sao lâu nay mình tìm được tư liệu của rồi, đều do mình mơ hồ hỏi tên Kính Huyễn, đem Bạch Kính Huyễn nhớ thành Bạch Kính Kính.

      “Bất kể em gọi là Kính Kính, hay gọi là Kính Huyễn, đều là cùng người, nghĩ tới chúng ta có duyên như vậy, cho dù là nhớ lầm tên vẫn có thể lần nữa gặp mặt, mặc dù thời gian có hơi lâu.” Diêm Hỏa cũng mặc kệ có phải Kính Huyễn nhầm tên , dù sao mình phát tên Bạch Kính Huyễn là tốt rồi.

      “Ai với có duyên phận, tiên sinh, hôm nay là lần đầu tiên tôi gặp , cái gì mà lần nữa gặp mặt, lung tung.” Bây giờ ấn tượng của Kính Huyễn với Diêm Hỏa là kém đến cực điểm, vốn dĩ bản thân cũng rất chán ghét vẻ mặt đứng đắn, huống chi là đại hoa tâm thay phụ nữ còn nhanh hơn thay quần áo?

      “Năm năm trước có phải em mất sợi dây chuyền vàng, dây chuyền có khắc chữ Bạch?” Diêm Hỏa cũng tính toán việc Kính Huyễn quên mất mình, mà ra vừa nãy mình muốn đưa Kính Huyễn xem dây chuyền.

      “Đúng vậy, làm sao biết?” Kính Huyễn kinh ngạc nhìn chằm chằm Diêm Hỏa hỏi.

      “Vậy em còn nhớ năm năm trước em say rượu cùng người đàn ông phát sinh chuyện tình ?” Diêm Hỏa trực tiếp trả lời vấn đề của Kính Huyễn, mà là hỏi vấn đề mình để ý nhất.

      “Oanh!” Nghe xong lời Diêm Hỏa, đầu Kính Huyễn chỉ nghe được thanh như thế, rốt cuộc là làm sao ta biết? Chuyện sai lầm mình làm năm năm trước tại sao ta lại biết, tại sao ta biết mình bị mất sợi dây chuyền?

      “Tại sao biết? Vậy bây giờ có phải dây chuyền ở chỗ ?” tại giọng Kính Huyễn cũng thay đổi, có chút nhàng run rẩy, nếu phải là bởi vì ta có tin của sợi dây chuyền, sớm đạp cửa xông ra, đâu còn mặt dày tiếp tục hỏi chuyện?

      chỉ muốn đưa em lấy sợi dây chuyền kia, nó để ở trong phòng của .” Kỳ thực Diêm Hỏa luôn để sợi dây chuyền ở trong túi tây trang của mình, chỉ là muốn tìm chỗ chuyện với .

      “Vậy mau dẫn tôi lấy, trả lại dây chuyền cho tôi.” Kính Huyễn sốt ruột thúc giục Diêm Hỏa, bất luận để ở nơi nào, tại dây chuyền duy nhất cha mẹ để lại cho mình là quan trọng nhất. Năm năm trước cho là dây chuyền nhất định bị mất rồi, tại có tin của sợi dây, nhất định phải lấy về.

      “Vậy thôi, dẫn em lấy.” Diêm Hỏa vui lòng đưa Kính Huyễn lấy dây chuyền.

      được, Kính Huyễn, em thể với ta, muốn cùng với em.” Húc Nhật ngăn trước mặt Kính Huyễn, để cho Kính Huyễn cùng Diêm Hỏa vào phòng lấy dây chuyền, biết Diêm Hỏa đưa Kính Huyễn vào phòng có thể bộc phát sói tính hay .

      cần, yên tâm, tôi làm gì Kính Huyễn.” Căn bản Diêm Hỏa ngay cả suy nghĩ cũng liền cự tuyệt đề nghị của Húc Nhật, buồn cười: bản thân phải rất vất vả mới tranh thủ được chuyện riêng với Kính Huyễn.

      Chương 40: Dây chuyền đâu?

      được, tôi chính là lo lắng về , mới phải cùng Kính Huyễn lấy sợi dây, nếu là người khác tôi còn có thể chấp nhận, còn , thể.” Diêm Hỏa có lẽ lường trước được cam đoan của mình đổi lấy phòng bị lớn hơn của Húc Nhật, chẳng lẽ từ trước đến giờ khó làm cho người ta tin tưởng như vậy?

      “Nếu nhất định phải , vậy tôi đây cũng lấy dây chuyền nữa.” Hắc hắc “` uy hiếp tuyệt đối, sau khi xong Diêm Hỏa còn khiêu khích nhìn Húc Nhật, ánh mắt kia quả thực giống như , tôi cho cùng, có thể làm gì tôi?

      Húc Nhật nhìn Diêm Hỏa khiêu khích, giận đến sắc mặt nhất thời trở nên xanh mét, nắm chặt tay lại, nếu phải có Kính Huyễn đứng ở đây, nắm đấm của mình sớm tung lên, đâu quản ta có phải tổng giám đốc của Ảnh Hỏa gì đó hay .

      “Húc Nhật, cần lo lắng, đừng quên, em có đai đen Taekwondo, yên tâm , nếu như ta dám làm gì với em, em đánh cho ta thảm hại.” Kính Huyễn kéo Húc Nhật còn tức giận qua bên , cam đoan với Húc Nhật còn lo lắng cho mình.

      “Vậy em phải cẩn thận chút, ở đây chờ em xuống, mau mau xuống.” Húc Nhật trừ thỏa hiệp còn có thể làm cái gì, cũng từ Mật Nhu biết Kính Huyễn coi trọng cái dây chuyền kia bao nhiêu, cho nên Kính Huyễn kiên trì như vậy cũng là phản ứng bình thường.

      “Yên tâm, em lấy được dây chuyền xuống liền, đâu phải làm cái gì.” Kính Huyễn vỗ vỗ bả vai Húc Nhật như người em, bày tỏ cần lo lắng.

      “Xong chưa? Bữa tiệc cũng sắp bắt đầu.” Diêm Hỏa bị lạnh nhạt, đứng bên nhìn Kính Huyễn cùng Húc Nhật cử chỉ thân mật, giọng chua chua, Kính Huyễn còn vỗ vai Húc Nhật, là, cái gì mà lâu vậy.

      “Được rồi, nhanh , nếu dám gạt tôi nhất định chết.” Kính Huyễn đường lấy dây chuyền, giơ nắm đấm lên uy hiếp .

      “Đại Tiểu Thư, đâu dám lừa em?” Diêm Hỏa nhìn Kính Huyễn mặc lễ phục hoa lệ, động tác cũng đáng như thế, nhịn được cười ra tiếng.

      “Hừ hừ `Kính Huyễn hừ hừ hai tiếng, sau đó ngoan ngoãn theo Diêm Hỏa.

      “Dây chuyền đâu? Sao còn lấy?” Kính Huyễn theo Diêm Hỏa vào phòng của , nghĩ tới Diêm Hỏa đóng cửa lại, vẫn nhìn chằm chằm vào mình, cũng chuyện, cũng lấy dây chuyền trả lại cho mình, Kính Huyễn thiếu kiên nhẫn mở miệng phá vỡ khí im lặng này.

      Chương 41: Cầu hôn thất bại

      cần gấp như vậy, dây chuyền nhất định đưa cho em, chỉ là trước đó chuyện giữa chúng ta cần phải ràng mới được.” Diêm Hỏa nhìn Kính Huyễn thiếu kiên nhẫn mở miệng, thanh rất lười biếng .

      “Giữa chúng ta có chuyện gì để , muốn mau, tôi còn phải lấy dây chuyền của tôi.” Kính Huyễn sớm đoán được thể nào dễ dàng như vậy liền đem dây chuyền giao ra, khoát khoát tay kêu Diêm Hỏa tiếp, bản thân cũng nhìn căn phòng chút, cuối cùng lựa chọn ngồi xuống sô pha thoạt nhìn rất thoải mái.

      “Em đúng là tùy tiện, chẳng lẽ chút em cũng khẩn trương làm gì với em sao?” Diêm Hỏa nhìn bộ dạng thảnh thơi của Kính Huyễn, bất đắc dĩ cười hỏi .

      có thể làm gì với tôi? Tôi thấy cũng phải là loại mặt người dạ thú chứ?” Kính Huyễn thông minh lấy vấn đề hỏi ngược lại Diêm Hỏa, nghĩ rằng cũng thể trả lời là phải.

      “Ách! cái này nữa, có phải em quên rồi?” Diêm Hỏa nghĩ tới cũng bị Kính Huyễn đánh đòn, thể làm gì khác hơn là chầm chậm chuyển đề tài.

      “Những lời này của hỏi rất nhiều lần rồi, tôi cũng trả lời rất nhiều lần là nhận ra, có phiền hay vậy? phiền nhưng tôi phiền.” Lại nữa, lại nữa, mình cũng biết vậy mà còn hỏi nữa, Kính Huyễn đối với hành động ngu ngốc bất lực của Diêm Hỏa chỉ có thể trừng mắt với khí.

      “Vậy em có nhớ năm năm trước em cùng người đàn ông đến khách sạn?” Diêm Hỏa nhìn ánh mắt xem thường Kính Huyễn tặng cho, tiếp tục hỏi vấn đề của mình.

      “Tôi sớm quên người đàn ông kia bộ dạng thế nào rồi.” Kính Huyễn tùy tiện đáp trả vấn đề của Diêm Hỏa, cái vấn đề này là xấu hổ muốn chết.

      “Người đàn ông kia chính là . Em biết , tìm em suốt năm năm rồi? Kính Huyễn.” Diêm Hỏa thấy Kính Huyễn trả lời, tức giận hai tay đặt lên vai Kính Huyễn rống lên, mình khổ cực tìm ấy như vậy, ấy ngược lại rất tốt, cái gì cũng quên hết.

      “Cái gì? vừa mới gì?” Kính Huyễn thể tin được nhìn Diêm Hỏa tức giận. Ông trời, vừa nãy có nghe lầm hay , ta mình là người đàn ông tối hôm đó?

      “Em có nghe lầm, vừa là người đàn ông cùng vào khách sạn với em tối hôm đó.” Diêm Hỏa nhìn bộ dạng Kính Huyễn chịu chấp nhận, thể làm gì khác hơn là lại lần nữa cho Kính Huyễn.

      “Tại sao có thể như vậy? chính là người đàn ông tối đó, trời ạ.” Kính Huyễn chợt cảm thấy đầu mình rất đau, người đàn ông này ta chính là người đàn ông tối hôm đó, ra ta chính là ba của hai bảo bối Bạch Đình, Bạch Hoan?

      biết em chấp nhận được ngay lập tức, bất quá tại tìm được em rồi, muốn em làm vợ của , em có thể đồng ý ?” Diêm Hỏa thâm tình nhìn Kính Huyễn , ngờ tại buổi tiệc lại bất ngờ nhìn thấy Kính Huyễn, đây có thể cho rằng là trời cao giúp đỡ cho ?

      thể nào, tôi chịu nổi.” Cơ hồ là phản xạ có điều kiện, lời Diêm Hỏa mới xong, giống như ghế có điện, Kính Huyễn nhanh chóng đứng lên trả lời vấn đề của Diêm Hỏa.

      “Tại sao? Chấp nhận khó khăn như vậy sao?” Bởi vì câu trả lời của Kính Huyễn làm cho tâm của Diêm Hỏa bị thương, thể tin nhìn Kính Huyễn.
      Chris thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 42: Nụ hôn bá đạo

      “Đúng vậy, tôi cảm thấy chấp nhận là rất khó.” Kính Huyễn cự tuyệt rất dứt khoát, chút cũng dây dưa.

      “Tại sao, cự tuyệt cũng phải có lý do?” Diêm Hỏa hiểu là mình làm sai chỗ nào, để dễ dàng cự tuyệt như vậy.

      “Lý do? muốn nghe lời hay là giả?” Kính Huyễn nhìn thằng vào ánh mắt Diêm Hỏa, hào phóng cho hai lựa chọn.

      đương nhiên là phải nghe lời .” Diêm Hỏa dĩ nhiên , nào có người thích nghe lời dối chứ?

      “Được rồi, lời chính là phải người đàn ông tôi muốn, tôi cũng dám thích người đàn ông như , hiểu chưa?” Kính Huyễn ảo tưởng dùng hai câu đơn giản đáp lại Diêm Hỏa.

      “Vậy rốt cuộc em muốn người đàn ông như thế nào, có thể thay đổi.” Diêm Hỏa nhã nhặn , đây là phải gọi là báo ứng sao? Có phải ông trời nhìn được mình thay phụ nữ như thay quần áo, cho nên mới đưa Kính Huyễn tới?

      ngờ, dù sao cũng phải kiểu người tôi thích là được rồi.” Kính Huyễn ngay cả chính mình muốn kiểu đàn ông như thế nào cũng biết, cho tới bây giờ chưa có nghĩ tới phải lập gia đình, chỉ muốn nuôi lớn Bạch Đình, Bạch Hoan là được rồi.

      “Nếu ngờ, phải còn cơ hội phải sao?” Diêm Hỏa nghe Kính Huyễn , lần nữa thấy được hi vọng.

      nhiều lời vô nghĩa như vậy, rốt cuộc là có đưa dây chuyền trả lại cho tôi ?” Kính Huyễn thấy Diêm Hỏa còn chưa có ý trả mình sợi dây, khỏi nổi nóng.

      “Làm gì gấp như vậy, cầm lấy, trả lại cho em.” Diêm Hỏa cũng hỏi được nhiều rồi, mới lấy ra dây chuyền ở trong túi áo ra đưa cho Kính Huyễn.

      “Đúng là dây chuyền của tôi, cám ơn , nếu tôi nghĩ bị mất sợi dây mãi mãi.” Kính Huyễn nắm chặt sợi dây chuyền trong tay, rất sợ lại làm mất.

      cần cám ơn, em chỉ cần cho chút phần thưởng là được rồi.” Diêm Hỏa muốn thừa cơ lừa gạt Kính Huyễn, hổ là người làm ăn, cho dù là trường hợp giống nhau.

      “Vậy muốn cái gì, tôi làm được tôi cố gắng hết sức.” Kính Huyễn ngây ngốc rơi vào trong bẫy của Diêm Hỏa, còn đắm chìm trong vui sướng tìm được vòng cổ.

      chỉ muốn cái hôn của em là được.” Diêm Hỏa xong còn cười rất đàng hoàng nhìn Kính Huyễn.

      …..” Kính Huyễn còn chưa ra lời cự tuyệt, bị Diêm Hỏa ngăn miệng lại, lời cự tuyệt Kính Huyễn muốn liền nuốt vào trong bụng.

      Kính Huyễn hề được báo trước, bị Diêm Hỏa hôn làm cho sợ ngây người, mở to đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào Diêm Hỏa, đến khi cảm thấy có thứ gì đó dò trong miệng mình, mới biết phải phản kháng.

      “Buông…Buông…, tôi ra…” Tiếng từ miệng Kính Huyễn phát ra, tay cũng nhàn rỗi, muốn dùng sức đẩy thân thể Diêm Hỏa ra, lại phát toàn thân mình dùng sức được, nắm tay đánh người Diêm Hỏa chỉ như gãi ngứa.

      Rốt cuộc khi hai người đều thiếu dưỡng khí nghiêm trọng, Diêm Hỏa mới lưu luyến buông ra, Diêm Hỏa ôm thân thể nhắn của Kính Huyễn còn tham lam hít thở, mặt Kính Huyễn đỏ lên dùng sức đẩy Diêm Hỏa ra: hắc hắc, Kính Huyễn đỏ mặt đương nhiên nửa là tức giận, nửa kia chính là xấu hổ.

      Kính Huyễn căm ghét đưa tay dùng sức lau miệng, đôi môi cũng mau bị Kính Huyễn lau lớp da, “Đừng lau nữa, môi của em đều đỏ lên, nụ hôn của khó chấp nhận như vậy sao?” Diêm Hỏa thấy Kính Huyễn căm ghét nụ hôn của mình như thế, trong lòng cảm thấy rất thoải mái.

      Chương 43: Đình bảo bối hiểu chuyện

      là tên hạ lưu, tại sao có thể tùy tiện hôn người ta, biết xấu hổ.” Phản ứng của Kính Huyễn là cực kỳ tức giận mắng Diêm Hỏa, ai quản ta là ai, mắng trước sau.

      “Em đừng như vậy, thích em mới có thể như vậy.” Diêm Hỏa thấy Kính Huyễn là tức giận , vội vàng muốn giải thích cho hành động của mình.

      “Cút ngay, về sau tốt nhất đừng để cho tôi gặp lại .” Kính Huyễn xong dùng sức đẩy Diêm Hỏa ra, mở cửa phòng liền chạy ra ngoài, chạy về chỗ Húc Nhật chờ mình.

      “Kính Huyễn, em là của , nhất định tìm được em, lần này thả em nữa.” Diêm Hỏa đuổi theo giữ Kính Huyễn lại, đứng ở cửa nhìn về phía Kính Huyễn chạy , tay nắm chặt, ở trong lòng yên lặng quyết định.

      “Kính Huyễn, em làm sao vậy, tại sao khóc?” Húc Nhật vẫn còn đứng tại chỗ đợi Kính Huyễn, thấy Kính Huyễn rất nhanh chạy về phía mình, lúc thấy Kính Huyễn khóc, sốt ruột hỏi.

      “Cái gì, em khóc sao? Ha ha, em còn tưởng rằng là trời mưa.” Kính Huyễn cũng biết tại sao mình lại khóc, cảm giác kỳ lạ, rốt cuộc là tại sao vậy?

      có gì, chúng ta về trước .” Kính Huyễn muốn nghĩ nhiều cũng muốn giải thích cái gì, chỉ là giọng có chút khó khăn, muốn kêu Húc Nhật cùng mình về trước.

      “Ừ! Được, thôi.” Dọc theo đường , Húc Nhật nhìn Kính Huyễn bình tĩnh lạ thường, cũng thêm cái gì, chỉ giữ gian yên lặng cho Kính Huyễn.

      “Cám ơn đưa em về, hôm nay em hơi mệt, muốn về nghỉ ngơi.” Kính Huyễn thấy Húc Nhật dừng xe trước cửa nhà mình, sau khi xuống xe vẫn lễ phép lời cảm ơn.

      “Kính Huyễn, có phải Diêm Hỏa làm gì với em, em có thể cho biết.” Cuối cùng, Húc Nhật vẫn nhịn được hỏi.

      có gì, ta có thể làm gì với em?” Kính Huyễn nghĩ tới Húc Nhật lại đột nhiên hỏi, luống cuống muốn che dấu.

      “Quên , em muốn cũng miễn cưỡng, nhưng em phải biết, chúng ta vẫn là bạn tốt? Em có chuyện gì nhất định phải cho biết, được ?” Húc Nhật muốn miễn cưỡng Kính Huyễn nhất định phải đem chuyện xảy ra với mình.

      “Vâng, em trước.” Kính Huyễn xong bước cũng quay đầu lại, cho nên Kính Huyễn có nhìn thấy ánh mắt thương tâm của Húc Nhật lúc xoay người.

      “Mẹ, về sớm vậy sao?” Bạch Đình ở trong phòng khách xem ti vi, nhìn thấy Kính Huyễn về, cười híp mắt hỏi.

      “Đúng vậy, mẹ nuôi đâu?” Kính Huyễn nhìn vào phòng, phát thấy Mật Nhu, kỳ quái hỏi.

      “Mẹ nuôi dỗ Bạch Hoan ngủ.” Bạch Đình chỉ chỉ cửa phòng .

      “A, Đình bảo bối, mẹ là nếu như, nếu như ba của Đình bảo bối bỗng nhiên xuất , Đình bảo bối có thể cần mẹ mà theo ba ?” Theo lời Diêm Hỏa là người đàn ông buổi tối hôm đó, Kính Huyễn luôn lo sợ mất hai bảo bối.

      , Đình Đình rời khỏi mẹ, Đình Đình luôn luôn ở bên cạnh mẹ.” Bạch Đình nhìn mẹ lo sợ, hiểu chuyện tới ôm mẹ.

      Chương 44: Scandal phong lưu của Diêm Hỏa

      “Đình bảo bối chúng ta quyết định như vậy, con được rời khỏi mẹ, mẹ cũng chỉ có hai tiểu bảo bối các con, mẹ thể mất các con.” Kính Huyễn ôm chặt Đình bảo bối, như vậy mới có thể làm cho cảm nhận được cảm giác an toàn.

      “Dạ! Chúng ta quyết định, Đình Đình rời khỏi mẹ.” Hắc hắc, ra mình cũng có tư tâm, nếu về sau mẹ có ba rồi, sau đó còn thương mình cùng em , cái này thể, cho nên cậu cũng hi vọng có ba.

      “Kính Huyễn cậu làm sao vậy, buổi tiệc kết thúc sớm vậy?” Mật Nhu dỗ Bạch Hoan ngủ xong, vừa ra khỏi phòng thấy hình ảnh Kính Huyễn cùng Đình bảo bối ôm nhau chặt, lông mi dài của Kính Huyễn còn ướt nước mắt, Mật Nhu hiểu hỏi.

      “Đình bảo bối con ngủ trước, mẹ có chuyện muốn cùng mẹ nuôi , ngoan.” Kính Huyễn thương vỗ vỗ đầu Đình bảo bối, dịu dàng kêu Đình bảo bối trở về phòng mình ngủ.

      “Vậy mẹ ngủ ngon, mẹ nuôi ngủ ngon, Đình Đình phải ngủ.” Đình bảo bối nghe lời Kính Huyễn, chào xong liền ngoan ngoãn trở về phòng của mình.

      “Kính Huyễn, có phải ở bữa tiệc xảy ra chuyện gì ?” Mật Nhu vừa nhìn bộ dạng Kính Huyễn cũng biết nhất định là có chuyện xảy ra, kéo Kính Huyễn đến ngồi sô pha, lo lắng hỏi Kính Huyễn.

      “Mật Nhu, cậu có biết Diêm Hỏa tổng giám đốc tập đoàn Ảnh Hỏa là nhân vật như thế nào ?” Ánh mắt Kính Huyễn ngây ngốc nhìn TV. Mật Nhu cũng sắp đợi được nữa, Kính Huyễn lúc này mới chậm rãi mở miệng hỏi.

      “À? Tổng giám đốc tập đoàn Ảnh Hỏa? Mình biết, bữa tiệc cậu tham gia tối nay do ta đứng ra tổ chức, thế nhưng cậu có chuyện gì à?” Mật Nhu đối với câu hỏi đầu này của Kính Huyễn kịp phản ứng, lát sau mới trả lời vấn đề của Kính Huyễn.

      “Vậy cậu cảm thấy ta là người như thế nào?” Phải biết tính cách của kẻ địch, Diêm Hỏa đáng thương chẳng qua là trộm cái hôn, liền bị Kính Huyễn quy kết thành kẻ địch.

      “Hạng người gì? Scandal phong lưu của ta ít, thay phụ nữ như thay quần áo, nhưng mà ta cũng có quyền lợi đó, vóc người siêu cấp đẹp trai , trong nhà còn có tiền như thế, bản thân ra thương trường tùy tiện mở bách hóa, liền dễ dàng đem tập đoàn Ảnh Hỏa phát triển thành đứng đầu trong giới bách hóa, có thể người đàn ông hoàn mỹ, bất quá chỉ là chuyện hoa tâm này tốt lắm.” Mật Nhu ngày ngày đều xem tin tức giải trí, chỉ cần là về scandal, hỏi sai.

      “A! Khoa trương như vậy?” Kính Huyễn nghe Mật Nhu giới thiệu, trong lòng nhịn được chảy mồ hôi, đối thủ lợi hại như vậy, nếu muốn tới giành Đình bảo bối cùng Hoan bảo bối, vậy mình chẳng phải là chút phần thắng cũng có?

      “Có chút khoa trương, làm người sao có thể hoàn mỹ như thế, hơn nữa còn là người đàn ông chỉ có ba mươi mốt tuổi, điều này cũng khó trách có nhiều phụ nữ tranh nhau muốn theo đuổi ta.” Mật Nhu rất đồng ý lời của Kính Huyễn, gật đầu cái, về lịch sử phong lưu của ta cả ngày đêm liệu có thể xong ?

      “Nhưng mà Kính Huyễn, mình nhiều như vậy, cậu vẫn chưa cho mình biết rốt cuộc ở bữa tiệc xảy ra chuyện gì?” Mật Nhu cảm giác dường như mình hơi lạc đề, vội vàng đem vấn đề kéo về chuyện mình hỏi Kính Huyễn.

      Chương 45: Hí kịch hóa cuộc sống

      “Mật Nhu, cậu xem, mình tìm được dây chuyền.” Kính Huyễn mở tay ra, đưa sợi dây nắm chặt trong tay cho Mật Nhu nhìn.

      “Mình xem chút, là dây chuyền của cậu, làm sao cậu tìm được?” Mật Nhu vui mừng hỏi Kính Huyễn, cầm dây chuyền trong tay vui vẻ nhìn nhìn lại.

      “Khi đó chúng ta tìm được dây chuyền, chúng ta từng đoán qua dây chuyền có khả năng bị ai đó cầm ?” tại Kính Huyễn có tâm tình tốt như Mật Nhu thấy dây chuyền, tại tâm tình của giống như bị tảng đá lớn đè nặng.

      “Chúng ta đoán là bị người đàn ông buổi tối đó cầm , ngờ tới bây giờ ta vẫn cất giữ?” Mật Nhu nghe câu hỏi Kính Huyễn xong liền trực tiếp đáp lại, còn phát giác được ý tứ trong lời của mình.

      “Đúng là bị người đàn ông tối hôm đó lấy , hơn nữa tới giờ ta vẫn còn nhớ mình.” Cho tới bây giờ Kính Huyễn vẫn còn chấp nhận nổi tin tức chấn động như vậy, trước đó chút tâm tư chuẩn bị cũng có, là khó chấp nhận chuyện này.

      “Cái gì, vậy là cậu cùng người đàn ông kia gặp mặt rồi, hay là gặp mặt ở bữa tiệc?” Rốt cuộc lúc này Mật Nhu nghe lời của Kính Huyễn, mới vừa rồi còn vui vẻ nghịch ngợm dây chuyền trong tay, nháy mắt tay dừng ở giữa trung, cũng cách nào tiêu được tin tức bất ngờ này.

      “Đúng vậy, ở bữa tiệc gặp được, ta còn nhận ra mình, trả dây chuyền cho mình.” Kính Huyễn hiểu nổi mình cùng bữa tiệc cao cấp đó có duyên nợ hay sao? Năm năm trước ngoại lệ lần tham gia bữa tiệc của học trưởng gì đó, bị người ta ăn sạch , hơn nữa còn mất dây chuyền quý giá nhất của mình, vậy cũng chấp nhận, dù sao sau có Đình bảo bối cùng Hoan bảo bối.

      Nhưng, làm người ta tức giận là, năm năm sau mình bởi vì lời mời chân tình của Húc Nhật, có biện pháp đành bất đắc dĩ đáp ứng, nhưng nghĩ đến lần nữa gặp phải người đàn ông năm năm trước cùng bản thân xảy ra quan hệ, còn bị ta vô lại cưỡng hôn. đúng là cùng bữa tiệc cao cấp có duyện nợ phải , ngay cả diễn phim truyền hình cũng có trùng hợp như vậy ?

      từ khi sinh ra dự tiệc hai lần, kết quả lại biến thành như vậy, sớm biết vậy bản thân nên cứng rắn hơn chút, cự tuyệt lời mời của Húc Nhật, vậy xảy ra loại chuyện như vậy, nhưng thế giới đâu có thuốc hối hận chứ, cũng chỉ có thể tự nhận xui xẻo.

      “Vậy cậu đừng với mình, năm năm trước người đàn ông xảy ra quan hệ với cậu là Diêm Hỏa nha?” Mật Nhu to gan lấy Diêm Hỏa ra suy đoán, ti vi phải đều diễn như vậy, càng có khả năng, càng biến thành có khả năng.

      “Đúng là bị cậu đoán trúng rồi, người đàn ông tối đó chính là đại hoa tâm Diêm Hỏa, cậu bảo bây giờ mình nên làm gì mới phải?” Kính Huyễn rất lo lắng, lo lắng nếu như bị Diêm Hỏa biết có Đình bảo bối cùng Hoan bảo bối, có thể tranh giành với .

      “A, ? Hí kịch hóa.” Mật Nhu nghe lời khẳng đinh của Kính Huyễn, bật thốt lên câu đầu tiên là hí kịch hóa, miệng há to đến độ có thể nhét vào quả trứng gà.

      “Là so với hí kịch hóa còn hí kịch hóa hơn, như thế nào chuyện xui xẻo như vậy lại xảy ra người mình?” Kính Huyễn bất đắc dĩ cười khổ, cũng phiền chết rồi.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 46: Lúc Kính Huyễn tức giận


      “Vậy cậu tính làm gì bây giờ, cậu có cho ta biết chuyện cậu giúp ta sinh hai đứa hay ?” Mật Nhu sốt ruột hỏi Kính Huyễn.

      “Làm ơn, mình làm sao có thể cho ta biết, Bạch Đình cùng Bạch Hoan đều là bảo bối của mình, mình thể nào cho ta biết.” Kính Huyễn trợn mắt nhìn Mật Nhu, dáng vẻ ngụ ý Mật Nhu ngu ngốc, làm sao có thể cho ta biết.

      “Ha ha đừng nhìn tớ như vậy, bây giờ ta tìm cậu khắp nơi, có khả năng lâu nữa tìm tới cửa, chẳng lẽ cậu tính đem hai đứa giấu ?” Mật Nhu trúng tâm tư, chính vì lo lắng điều này Kính Huyễn mới phiền não như vậy.

      biết, mình nghĩ có nên tính đến việc chuyển nhà hay ? Như vậy ta tìm thấy.” Kính Huyễn tự cho mình suy nghĩ thực thông minh, sau khi xong còn cười vui vẻ, nhưng chưa vui vẻ bao lâu bị lời kế tiếp của Mật Nhu đả kích làm cho im lặng.

      “Cậu phải quá xem thường thế lực của tập đoàn Ảnh Hỏa chứ? Cho dù cậu chuyển đến bất cứ nơi đâu ta đều có khả năng tìm thấy cậu, huống chi cậu làm việc tại công ty Húc Nhật, chỉ cần hỏi thăm chút cũng có thể tra ra rồi.” Mật Nhu muốn đả kích Kính Huyễn, nhưng nhìn bộ dạng ngu ngơ của nàng, làm cho cảm nhận được Kính Huyễn ngây thơ.

      “A, vậy cậu muốn bây giờ mình phải làm sao, chẳng lẽ nghỉ việc? Vậy từ đây về sau mình nuôi dưỡng hai đứa như thế nào?” Bộ dạng Kính Huyễn đau khổ đầy suy nghĩ, nghiêm túc tính đến chuyện từ chức.

      “Cậu cũng đừng ngây thơ như vậy, cứ im lặng theo dõi việc biến hóa như thế nào, tại suy nghĩ cũng có ích lợi gì, cho dù lúc ta tìm tới cửa nhìn thấy hai đứa , cậu nhất quyết đứa phải của ta thực phải là cách tốt sao?” Mật Nhu đắc ý đưa ra ý tưởng thông minh cho Kính Huyễn, chẳng biết về sau phát sinh tình gì, tốt nhất nên đề phòng việc xảy ra phía trước.

      “Cậu mới thực là đứa ngốc, cậu cảm thấy Bạch Đình có điểm nào giống mình?” Kính Huyễn xong nhìn Mật Nhu xem thường, mình ngốc, chẳng phải là càng ngu ngốc hơn?

      “Ha ha bản thân tớ chưa nghĩ qua, nếu , chúng ta làm gương mặt Bạch Đình thay đổi, làm cho nhóc biến dạng chút có phải nhận ra.” Mật Nhu liền ra chủ ý cho Kính Huyễn.

      “Làm sao có thể, con trai bảo bối của mình đáng như thế, làm như vậy chẳng khác nào trở nên xấu xí, mình cầu xin cậu, muốn cho ý kiến cũng nên suy nghĩ trước điều đó tốt hay hãy .” Kính Huyễn khách khí tặng cho Mật Nhu lời khen ngợi, ai bảo ngu ngốc ăn lung tung.

      “Tớ chỉ là tùy tiện bừa thôi, làm sao cho là được, cậu có biết lời của cậu đả kích lắm hay ?” Mật Nhu tính để làm dịu bầu khí, ngờ Kính Huyễn phản ứng dữ dội như vậy, là, xuống tay cũng chút nào.

      “Những chuyện như thế làm sao tùy tiền bừa được? là…”Lời Kính Huyễn đầy oán trách, ai cũng thể lấy Đình bảo bối cùng Hoan bảo bối ra đùa được.

      biết biết, là mình sai rồi.” Mật Nhu cũng muốn gì thêm, lúc tức giận Kính Huyễn thực đáng sợ.

      “Quên , là do bản thân mình tâm tình tốt, chuyện liên quan đến cậu.” Kính Huyễn mệt mỏi nằm sô pha, thở dài tiếng.

      -----------------

      Chương 47: khí quái dị

      “Cậu đừng như vậy nữa, có lẽ việc cũng nổi như chúng ta nghĩ đâu, ta cũng có thể tới tìm cậu mà. Xung quanh ta phải mỗi ngày đều có rất nhiều người phụ nữ hay sao.” Mật Nhu nhìn dáng vẻ khổ não của Kính Huyễn, vừa lời có ích vừa an ủi bạn mình. Cầu mong là như vậy, Kinh Huyễn cũng cần lo lắng nữa. Kinh Huyễn biết Mật Nhu những lời này là để an ủi mình cho nên cũng gì thêm nữa .

      “Hay tối nay cậu ở lại đây ngủ , cũng trễ lắm rồi mình ở bên ngoài giờ này cũng an toàn” Kinh Huyễn nhìn vào đồng hồ tivi, gần 1:00 rồi nghĩ là thời gian lại qua mau đến như vậy.

      “Vậy cũng được, dù sao ở đây vẫn có phòng của mình, vậy mình ngủ trước đây, ngủ ngon.” tại Mật Nhu là rất mệt mỏi, gì thêm liền ngáp dài rồi vào phòng của mình.

      Ai! nên nghĩ nhiều làm gì nữa.” Kính Huyễn cẩn thận đem dây chuyền tìm lại được từ chỗ cửa Diêm Hỏa về đặt vào trong ngăn kéo tủ, sau đem dây chuyền Húc Nhật tặng cho mình từ cổ lấy xuống, thay đồ rồi mới nằm lên giường ngủ.

      ++++++++++++++++++ta là đường phân cách đáng +++++++++++++++

      Kính Huyễn vào công ty và cảm thấy mọi người nhìn mình với ánh mắt rất lạ, có chút mơ hồ, có chút ghen tuông, cũng có chút ganh tỵ, Kính Huyễn càng vào công ty càng có linh cảm xấu.

      Oh, “chào buổi sáng tất cả.” Kính Huyễn cũng như mọi ngày mở lời chào hỏi những đồng nghiệp xung quanh tại văn phòng của mình.

      Kính Huyễn quen nhiều bạn trai khi nào mà sao với ai vậy, phải phép nha”. Bình thường nhân viên kế toán chuyện rất vui vẻ với Kính Huyễn, tuy nhiên trong đôi mắt vẫn mang chút mỉa mai nhìn Kính Huyễn.

      “Chị Kính Huyễn cũng thiệt là nếu phải là người ta tới công ty tìm chị. chị cũng tính để cho mọi người biết hay sao?” đồng nghiệp khác cũng có quan hệ tốt với Khính Huyễn tới trước mặt Kính Huyễn mất hứng .

      “Các người cái gì vậy? Tôi thế nào đều phải ràng sao, tôi căn bản có bạn trai” Kính Huyễn sáng sớm mới đến chỗ làm liền bị nhóm người bát quái biết bằng cách nào có những tin đồn đó nên thiếu kiên nhẫn giải thích.

      còn giả ngu, bạn trai cũng đuổi tới công ty, vào trong phòng làm việc của mình mà xem biết, hâm mộ chết được” đồng nghiệp khác nữa oán trách lại hâm mô nhìn Kính Huyễn .

      “Tôi nhìn kỹ ta rồi ” Kính Huyễn xong cũng để ý đến mọi người liền đến phòng làm việc của mình, trong lòng có giọng với bản thân mình lần nữa: vào phòng phải là chuyện tốt.

      “Tiểu Tiểu, em tại sao lại ở bên ngoài?” Kính Huyễn nghi hoặc nhìn bình thường lúc này Tiểu Tiểu nên ở trong phòng làm việc như thế nào lại chạy ra bên ngoài còn dáng vẻ xấu hổ mặt, đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?

      có, chị Kính Huyễn, có chuyện gì, bên trong còn có người chờ chị đấy, chị mau vào nhanh ”. Làm sao có thể cho chị Kính Huyễn biết là bởi vì bạn trai của chị rất đẹp trai, đó là lý mà vì sao mọi người đều đỏ mặt ra bên ngoài.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :