1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Mẹ của đứa trẻ đừng chạy - Tâm Đào ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 110: Hai Người Tính Như Trẻ Con


      “Oa, thằng nhóc này có phải cậu muốn ăn cho ta nghèo phải , đúng là thằng tiểu tử thúi mà” Chủ quán có ý là giỡn với Diêm Hỏa, nhưng tay nhanh so hơn với miệng, đem nồi nước sôi ở trong bếp tới trước mặt Diêm Hỏa, mặt còn mang theo nụ cười.

      “Ăn tự nhiên, tôi còn nhiều món muốn ăn lắm, là ông mời khách đấy, chủ quán lâu mới mời khách, có cơ hội tốt như vậy tôi tại sao lại tận dụng được chứ” Hai người giống như là có thói quen chung đụng, Diêm Hỏa chút nào giả bộ, dường như khi tới nhà hàng này Diêm Hỏa thay đổi hết hình tượng bên ngoài của mình vậy.

      “Tiểu tử thúi, nghe cậu xong làm như tôi là người keo kiệt lắm vậy, xong ngay đây, hai người trước hết tìm chỗ ngồi xuống , chờ tôi quay vào lấy ít đồ ra nữa là có thể ăn rồi” Chủ quán cười vui vẻ, thúc giục Diêm Hỏa tự mình tìm chỗ để ngồi xuống, còn chính mình đem vợt vớt thức ăn bên trong nồi, đặt vào cái chén bên cạnh.

      đừng cho là tôi lung tung, chẳng qua là tôi nhìn ra ra công tử nhiều tiền như mà cũng biết mấy quán kiểu này, mà còn quan hệ rất tốt với mọi người nữa chứ” Kính Huyễn cùng Diêm Hỏa tùy tiện tìm chỗ để ngồi xuống, Kính Huyễn nhìn xung quanh trong nhà hàng, khá , tuy nhiên nó thể so sánh với các nhà hàng mà bẩn khác, có thể nó rất sạch và chỉnh tề, mặt đất có khăn giấy khách ăn ném lung tung, ngay cả mặt bàn cũng được lau dọn rất sạch .

      “Còn nhiều điều mà em nghĩ tới nữa đâu, em có tin hay chủ quán này là sư phụ dạy nấu ăn cho đấy? chỉ làm thêm ở nhà hàng, mà còn làm công ở chỗ này nữa, chính vì chủ quán muốn nấu món cay, sau đó còn phát chủ quán có rất nhiều bí quyết nấu ăn, ông ấy trước kia là đầu bếp của nhà hàng cao cấp, chỉ là sau này về hưu có chuyện gì làm, nên chọn địa phương vắng vẻ này mở nhà hàng ” Diêm Hỏa mặt mang nụ cười nhìn Kính Huyễn , Kính Huyện nghe được tràn đầy kinh ngạc, là công tử có tiền, mà lại làm ở nơi như vậy thể tin được.

      “Có cái gì tốt chứ, chỉ là kinh ngạc chút thôi, nhưng mà sao lại tìm được nơi vắng vẻ nay?” Kính Huyễn tự đoán tự , sau khi nghe Diêm Hỏa , càng thêm vài phần kính trọng, ra Diêm Hỏa nấu đồ ăn ngon như vậy là có phần nhờ chủ quán.

      đường lang thang làm sao tìm được nơi này chứ, là làm thêm ở nhà hang cao cấp chính sư phụ đầu bếp cho biết, ông ta với trước kia có vị đầu bếp có tài năng nấu rất lợi hại, chỉ là về hưu rồi, sau lại tìm vị sư phụ đầu bếp hỏi địa chỉ, khi mới tìm tới còn tưởng là ông ấy đừa giỡn với ” Diêm Hỏa chia sẻ với Kính Huyễn những chuyện mình chưa từng cho ai biết. Nhớ tới những ngày trước làm thêm, giai doạn học có lẽ là khoản thời gian vui vẻ nhất của .

      “Vậy tại sao còn vào? phải quay đầu rời ?” Kính Huyễn tò mò hỏi, bình thường người khác mà gặp tình huống như vậy, nhất định lập tức tức giận mà rời .

      “Đúng vậy, lúc đầu khi tìm tới nơi vắng vẻ này cũng nghĩ tới quay về, nhưng lại bị mùi hương của canh cay mà chủ quán nấu lôi kéo vào, thích ăn cay, nhưng mà tay nghề của chủ quán rất tốt, canh cay nơi này ăn vào lại cay chút nào, hương rất là thơm và vị rất là ngon” Diêm Hỏa rất thích Ma Lạt Thang ở nơi này, trước kia khi làm thêm ở đây vẫn thường hay ăn, còn bị chủ quán đàu giỡn sau này cùng mở tiệm thức ăn cay vừa có thể nấu cho người khác ăn, mình cũng có thể thưởng thức, là tốt.

      “Diêm Hỏa rất đúng, Ma Lạt Thang ở chỗ tôi phải cay như những loại kia, nhưng trong đó mùi thơm phải là ít, hãy ăn thử ít cho biết mùi vị nào” Trong lúc hai người chuyện, chủ quán bưng ra chén đầy thức ăn, phía còn để thêm vài hương liệu mà chủ quán đặc chế, nước canh thoạt nhìn rất cay, nước có màu hồng đậm, Kính Huyễn nhìn màu nước canh hồng đậm như thế tự hỏi: lại cay hay sao.

      “Nhưng cái này thoạt nhìn rất là cay, cay sao” Kính Huyễn nghĩ nghĩ lại, liền đem vấn đề trong lòng ra, liền cầm đôi đũa gắp miếng đậu hủ lên ăn thử.

      “Như thế nào, mùi vị tệ chứ” Chủ quán nhìn Kính Huyễn ăn miếng đậu hủ, đối với tay nghề của mình rất có tự tin, chủ quán cười hỏi Kính Huyễn.

      “Ăn ngon, là nó cay như thế, hơn nữa bên ngoài còn rất thơm, cùng vẻ bên ngoài giống nhau, tệ tệ, rất tuyệt vời” Ăn miếng dậu hủ do chủ quán nấu, Kính Huyễn keo kiệt chút nào khi khen ngợi chủ quán, nâng ngón tay cái lên bày tỏ món ăn này rất ngon.

      “Ha ha cảm thấy ăn ngon là được rồi, vậy các người cứ từ từ ăn nha, tôi còn có khách kêu, muốn ăn gì cứ việc gọi, tận lực mà dùng” Chủ quán nghe Kính Huyễn ca ngợi, càng thêm vui vẻ cùng hai người xong, phải tới bàn khách khác, trong nhà hàng buôn bán rất tốt, lúc nào cũng đông khách.

      “Như thế nào, ăn ngon chứ, thích ăn gì nữa, cần cùng chủ quán khách khí, em nếm thử cái này chút, cái này ăn cũng ngon” Diêm Hỏa gắp khối huyết heo vào trong chén của Kính Huyễn, kêu Kính Huyễn nếm thử mùi vị.

      “Ăn ngon, lần sau phải kêu Mật Nhu cùng Thanh Phong tới ăn, họ nhất định rất thích” Kính Huyễn khách khí ăn khối huyết heo mà Diêm Hỏa gắp vào trong chén của mình, nhớ lại Mật Nhu cũng thích ăn, còn có Thanh Phong củng rất thích ăn cay, quyết định lần sau phải mang hai người đó tới ăn.

      “Lần sau ở nhà nấu cho mọi người ăn là được rồi, đem tuyệt kỹ học ra nhất định thua chủ quán” Diêm Hỏa nhìn thấy Kính Huyễn ca ngơi chủ quán như thế, nghĩ muốn làm cho Kính Huyễn ăn để cũng được khen, nghĩ tới mình cư nhiên lại cùng sư phụ ăn dấm chua.

      “Ừ, được” Kính Huyễn ngừng nghỉ gắp thức ăn ăn, có thời gian để ý Diêm Hỏa tới cái gì, toàn bộ đều chú ý bàn ăn, dường như cùng Mật Nhu dạng, thấy thức ăn là để ý tới mọi chuyện.

      ‘Em phải muốn ăn hết tất cả đấy chứ, em ăn vậy còn gì cho ăn đây” Diêm Hỏa thấy Kính Huyễn ăn hết nữa, lập tức cầm đũa lên đuổi theo Kính Huyễn chiến đấu hăng hái, hai người ăn rất vui vẻ, ăn xong rồi còn gọi thêm nữa.

      Nhưng đến khi rời , Diêm Hỏa vẫn đem tiền trả cho chủ quán, lúc đầu chủ quán chịu cầm, Diêm Hỏa cùng Kính Huyễn hai lời cùng nhau đem tiền nhét vào túi của chủ quán, chờ chủ quán kịp phản ứng cả hai cùng lên xe rời , chủ quán nhìn hai đứa trẻ ngoan tức giận mỉm cười.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 111: Mẹ Diêm gọi tới


      Sau khi trải qua vụ Ma Lạt Thang lần trước, thái độ của Kính Huyễn đối với Diêm Hỏa cải thiện ràng, còn biểu đề phòng mỗi khi đối diện với Diêm Hỏa nữa, thay đổi nhiều nhất chính là Diêm Hỏa, có thể nghiền ngẫm lại xem, trước đây sau khi tan việc luôn chìm đắm với phụ nữ vây quanh mình cả ngày cần về nhà. Tuy nhiên bây giờ mỗi khi tan sở liền trở về nhà đúng giờ, còn suy nghĩ làm ra thực đơn đa dạng mỗi ngày, làm cho người khác phải kinh ngạc tin nổi vào mắt mình.

      Cử chỉ của cả hai người càng mập mờ đầy ái muội, khiến cho người khác phải sầu não, dường như cả hai cũng phát giác ra hành động của chính mình, ngay cả Diêm Hỏa trước kia luôn lưu luyến chìm đắm trong đám phụ nữ vây quanh cũng phát ra hành động bây giờ của chính bản thân mình, nhưng cũng đúng, trước kia chỉ là vui đùa, trêu hoa ghẹo nguyệt, tại mới , tất nhiên thể nào phát giác ra.

      Kính Huyễn ngồi ghế salon xem tivi, ăn quà vặt của Diêm Hỏa mua cho tùy tiện đặt bên, bỗng điện thoại đổ chuông vang lên.

      “Alo, ai vậy?” Kính Huyễn nhìn thấy số lạ màn hình điện thoại, chần chờ lát rồi nhận điện thoại.

      “Kính Huyễn phải , là mẹ đây, cho con biết tin tốt lành, ngày mai chúng ta trở về, con vui chứ.” Điện thoại bên kia truyền đến thanh tràn đầy sức sống của mẹ Diêm. Kính Huyễn chưa kịp mở miệng hỏi, bà kịp chờ đợi liền ra tin tức tốt này cho Kính Huyễn.

      “Có ? Ngày mai mấy giờ xuống máy bay, con đón mọi người.” Sau khi Kính Huyễn nghe xong, lập tức bỏ đồ ăn vặt sang bên, chú tâm nghe điện thoại bên kia mẹ Diêm thời gian.

      cần đến đón, sau khi xuống máy bay chúng ta tự kêu xe trở về là được rồi, có điều là thông báo trước cho con tiếng, ngày mai hai bảo bối còn muốn cho con điều ngạc nhiên, con chuẩn bị chờ đợi .” Điện thoại bên kia mẹ Diêm chuyện úp mở đầy thần bí, dáng vẻ dường như vô cùng hưng phấn.

      “Bây giờ có thể tiết lộ chút ? chút thôi, được ?” tại Kính Huyễn rất muốn biết, ngày mai có thể nhìn thấy hai bảo bối, cao hứng, vui mừng sao?

      được, hai đứa cho mẹ , tốt nhất con nên từ từ mà chờ đợi, bảo đảm nhất định con vui mừng.” Mẹ Diêm kiên trì tiết lộ, hai bảo bối đáng bảo bà được , dĩ nhiên Mẹ Diêm phải đứng về phe của hai bảo bối rồi.

      “A, còn phải đợi tới ngày mai, lâu quá.” Kính Huyễn tức giận , coi như thấy được, nhưng cũng nghe được giọng điệu tràn đầy thất vọng của .

      “Đúng rồi, bây giờ Diêm Hỏa về nhà chưa? Nếu còn chưa về nhà mẹ liền cho nó biết lợi hại, dám để con dâu của mẹ ở nhà mình.” Mẹ Diêm tự hỏi tự mình trả lời, đáng thương cho Diêm Hỏa, mỗi ngày sau khi xử lý công việc xong, trở về nhà lại làm tốt phận của ông chồng tương lai, vậy mà còn bị mẹ Diêm như vậy nữa.

      phải vậy, bây giờ Diêm Hỏa ở trong bếp làm bữa tối, bác có muốn chuyện với ấy ? Vậy con gọi ấy tới nghe điện thoại.” Kính Huyễn nhìn vào phòng bếp, Diêm Hỏa vì mà chuẩn bị bữa tối, khóe miệng tự nhiên mỉm cười, người đàn ông này khi nấu ăn cũng là đẹp trai.

      “Sao lại nhìn chăm chú như vậy, có phải phát giác ?” Diêm Hỏa thấy Kính Huyễn nghe điện thoại nhưng vẫn nhìn chằm chú, mặt dày hỏi Kính Huyễn, chút ngượng ngùng, chỉ thấy Kính Huyễn đỏ mặt .

      đừng có mà tưởng bở, là mẹ Diêm gọi bảo nghe điện thoại, nhanh qua đây nghe điện thoại.” Kính Huyễn xấu hổ, bảo nhanh nghe điện thoại.

      “Cái gì mẹ Diêm, em cũng nên gọi mẹ , đến lúc gả cho thấy xưng hô khó khăn nữa, em có phải .” Diêm Hỏa hài lòng Kính Huyễn gọi mẹ mình như vậy, muốn Kính Huyễn thay đổi cách xưng hô.

      khẳng định tôi gả cho , đến lúc đó tôi lấy người khác xấu mặt, việc chưa chắn chắn mà tuyên bố như ” Kính Huyễn đồng ý với Diêm Hỏa, nếu như dễ dàng bị Diêm Hỏa dụ dỗ như vậy, cũng giống như đám người phụ nữ kia, da mặt dày mà bám dính rồi, chắc gì còn được lưu lại đến bây giờ.

      “Em biết làm tổn thương tấm lòng của , bây giờ chúng ta chỉ có vấn đề thời gian thôi, đợi đến ngày em chấp nhận.” Diêm Hỏa cách tràn đầy tự tin, Kính Huyễn nhìn thấy cười to, nhưng cũng thể trách , ai bảo người nào đó quần áo chỉnh tề mang tạp dề vào phòng bếp, trong tay còn cầm cái mâm, nhưng lại bày ra tư thế tràn đầy tự tin, là khôi hài.

      “Em nể mặt lưu tình chút nào, là nghiêm túc, em cũng nên bày tỏ cái gì chứ, vậy còn cho chút mặt mũi.” Diêm Hỏa mất hứng lên tiếng, dáng vẻ của giống đùa hay sao? Khó có được lần nghiêm túc, cư nhiên lại cho chút mặt mũi nào.

      “Hai đứa làm cái gì? Có biết là mẹ đợi các con tới nghe điện thoại hả” Điện thoại bên kia mẹ Diêm cảm thấy mình bị bỏ rơi, vui, cắt đứt lời của hai người, giọng điệu vô cùng buồn bực .

      “Mẹ, con làm sao dám, chúng con có chuyện muốn với nhau thôi, mà mẹ tìm con có chuyện gì àh?” Diêm Hỏa biết mẹ mình muốn cái gì, nghi ngờ hỏi.

      “Con trai, con biết nấu cơm từ khi nào, mà ta đây thân là mẹ của con, mà từ trước đến nay cũng biết vậy? Con thiên vị, cái gì cũng đều cho vợ của con, chắc là có vợ rồi cần người mẹ này nữa.” Mẹ Diêm suy nghĩ chút hỏi con trai của mình, từ đến lớn chưa bao giờ làm bữa cơm cho bà ăn, sau khi trở về nhất định phải bắt nó làm cho bà ăn mới được .

      “Mẹ còn , là ai đem tất cả người giúp việc trong nhà cho nghỉ, tại chỉ có hai người chúng con ở nhà, huống chi con là người đàn ông có phong độ, đương nhiên phải gánh vác nhiệm vụ nấu nướng này rồi.” Diêm Hỏa liến thoắng cứ như là đúng, đến độ nghĩ ra biện pháp như vậy cũng , nghe xong mẹ Diêm ngẩn người vài giây .

      “Vậy con nên cảm tạ mẹ mới đúng, nếu bởi vì mẹ, hai đứa có cơ hội ở chung chỗ sao? Chính vì mẹ muốn tốt cho con, hiểu .” Căn bản Mẹ Diêm cảm giác mình có phần lỗi, còn tự tốt cho mình, vì bọn họ mà suy nghĩ.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 112: Kính Huyễn ghen


      “Ồh, con vô cùng thành tâm cảm tạ tấm lòng thành của mẹ.” Vốn là câu chân thành, nhưng xuất phát từ miệng Diêm Hỏa, nghe cũng thấy được chút chân thành nào.

      Diêm Hỏa nghĩ đến ngày đầu tiên sau khi bước xuống giường, tới phòng khách làm công việc hàng ngày của Thím Trương, đau cả lưng, toàn thân ê ẩm, ngày thứ hai phải tìm người để mở khóa cửa ra, bị người ta dùng cặp mắt như thấy quái vật nhìn mình, còn bảo là suy nghĩ muốn tốt cho nữa chứ, nhà nhiều phòng như vậy, nhưng đều bị khóa lại, đúng là suy nghĩ kỳ quái. Hừ rất muốn “cảm tạ” lòng tốt mẹ của mình, hao tâm tổn trí vì , làm ra nhiều chuyện như vậy.

      “Con thông minh, chẳng qua mẹ muốn so đo với con, ai bảo con là con trai của mẹ, thân là mẹ nên phải vì con mà suy tính chút.” Mẹ Diêm thông minh cho lắm, nên nghe được giọng điệu vô cùng khó chịu của Diêm Hỏa, còn hào hứng tự đắc khích lệ chính mình.

      “Con muốn ‘cảm tạ’ vì con là con của mẹ, chuyện này nữa, tìm con có chuyện gì vậy?” Diêm Hỏa nghe mẹ mình thế, cũng muốn tiếp đề tài này, hỏi mẹ tìm mình có chuyện gì.

      “Àh, mẹ muốn báo cho con biết, ngày mai chúng ta trở về, tốt nhất là ở nhà chờ chúng ta trở về tặng cho con tin vui mừng, haha, bảo đảm con vô cùng hài lòng.” Lời mẹ Diêm đầy thần bí, còn vô cùng cao hứng, dường như bà cũng hi vọng ngày mai đến nhanh chút.

      tại thể sao? phải việc kinh thiên động địa chứ?” Diêm Hỏa nghe lời mẹ mình xong, nhíu mày, nghĩ đến trước kia bà cũng bảo là như vậy nhưng cuối cùng tia vui mừng cũng có, phải là kinh sợ đúng hơn, nên phải hỏi.

      “Đương nhiên là thể rồi, còn nữa... đừng lo, mẹ bảo đảm con tuyệt đối vui mừng, con cứ từ từ mà chờ đợi, nhiều nữa, tiền điện thoại rất đắt, mẹ cúp máy đây.” Mẹ Diêm xong kịp chờ cho Diêm Hỏa hết câu, liền cúp điện thoại bộ dạng dường như rất để ý, sợ tốn tiền điện thoại .

      “Tới ăn cơm , ăn xong ngủ giấc, ngày mai có rất nhiều điều “kinh” chờ em, bảo đảm em bao giờ quên.” Diêm Hỏa dường như quen với thói quen của mẹ mình, gì thêm buông điện thoại xuống, kêu Kính Huyễn ăn cơm, còn nhắc nhở ngủ sớm chút, cố ý đem từ ‘kinh’ nhấn mạnh.

      “Tại sao như vậy? Chẳng lẽ biết điều gì àh?” Kính Huyễn thấy Diêm Hỏa nghiêm túc như vậy, khỏi nghi ngờ có phải là mẹ Diêm cho biết cái gì, nếu tại sao bộ dạng của giống như biết cái gì rồi.

      có gì, trước hết ăn cơm .” Diêm Hỏa cũng biết với cái gì, nên đem chú ý của Kính Huyễn dời đến món ăn bàn.

      “Được, ăn xong ngủ cũng tốt.” Kính Huyễn gì, vui vẻ cùng Diêm Hỏa dùng cơm tối.

      “Tôi làm trước, lát nữa mẹ Diêm đến gọi điện thoại tới thôi.” Sau khi Kính Huyễn ăn xong bữa sáng Diêm Hỏa chuẩn bị, xách cặp tài liệu làm, trong lòng suy nghĩ lát nữa bọn họ gọi điện thoại cho .

      “Ừhm, chở em , buổi trưa đến đón.” Diêm Hỏa cất xong cái khay vào phòng bếp, cầm áo khoát đặt bên cạnh lên cùng Kính Huyễn ra ngoài.

      “Diêm, người ta rất nhớ đó.” Diêm Hỏa vừa mới mở cửa, liền bị thân thể gắt gao ôm chặt lấy, mùi nước hoa gay gắt khiến Diêm Hỏa ngửi thấy khó chịu, tại Diêm Hỏa đều cùng Kính Huyễn bên nhau cả ngày, nhưng Kính Huyễn có dùng nước hoa, bây giờ người ta tràn đầy mùi nước hoa, khiến Diêm Hỏa nhất thời khó tiếp thụ.

      “Y Na? Cách xa tôi ra chút, làm sao lại tìm đến đây?” Thời điểm Diêm Hỏa nhận ra người đến là Y Na, mất hứng đẩy Y Na báo dính người ra, phải lần trước chuyện ràng như thế với ta rồi sao, như thế nào lại còn tìm đến đây? Hơn nữa chuyện qua lâu như vậy.

      “Diêm Hỏa, là ai vậy?” Kính Huyễn phía sau Diêm Hỏa chỉ nghe được thanh , tò mò hỏi , nhìn thấy Y Na vô cùng kinh ngạc: “ phải người này là người lần trước gặp ở cửa hàng hay sao hình như tên là Y Na? Sao bây giờ lại xuất ở đây nữa?”

      “Nhà Diêm cũng là nhà của tôi, chẳng lẽ tôi thể tới, ngược lại, , tại sao lại xuất ở đây.” Y Na tự nhận nhà Diêm Hỏa như nhà mình, bộ dạng giống như chủ nhà chất vấn Kính Huyễn, làm Kính Huyễn cảm thấy buồn cười.

      “Cái gì nhà Diêm nhà , tôi với sớm còn quan hệ gì cả, Kính Huyễn, thôi, chở em làm.” Diêm Hỏa lạnh lùng với Y Na, sau đó thèm để ý tới, kéo Kính Huyễn rời , lại bị Kính Huyễn đẩy tay ra.

      cần, nên đối xử tốt với người phụ nữ vủa mình, tôi có xe, tự mình có thể .” Tâm trạng Kính Huyễn vô cùng mất hứng, buông tay Diêm Hỏa, khuôn mặt ra vẻ bình thường , sau đó lập tức muốn rời .

      “Kính Huyễn, em chờ chút, nghe giải thích, với ta có bất kì quan hệ gì hết, em nên hiểu lầm.” Diêm Hỏa nhìn phản ứng của Kính Huyễn, mặc dù trong lòng vô cùng vui mừng vì Kính Huyễn ghen, nhưng cũng nên giải thích, bằng tức giận tốt.

      cần giải thích với tôi, tôi đều biết , nên theo người phụ nữ của mình , cần theo tôi.” tại trong lòng Kính Huyễn vô cùng đau xót, nghĩ đến Diêm Hỏa cùng cái Y Na kia quan hệ thân mật, khiến muốn mau chóng rời .

      “Diêm, chờ em chút, người ta lâu rồi nhìn thấy đó, chẳng lẽ nhớ em sao?” Y Na thấy mình thành công chọc giận Kính Huyễn, chờ đến thời điểm Diêm phát tức giận với ta, có cơ hội tốt rồi, trong lòng Y Na đắc ý nghĩ tới.

      nên ăn lung tung, tôi nghĩ trước đây ràng lắm rồi, cho biết, đến đây cũng có ý nghĩa gì cả đâu.” Diêm Hỏa rất tức giận xoay đầu lại với Y Na, hôm nay mẹ trở về, nhưng bây giờ lại xui xẻo gặp cái Y Na này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 113: Bắt cóc hai bảo bối


      “Lúc nãy em có chút đúng, nhưng em rất nhớ , xem, sáng sớm em tới đây tìm , cũng thèm mời em vào nhà uống ly nước.” Y Na nhìn thấy lửa giận của Diêm Hỏa, còn làm nũng bám dính lên cánh tay , bày ra vẻ mặt đứng bên ngoài nắng nóng, muốn Diêm Hỏa mời mình vào trong.

      “Tôi khuyên , nhanh biến khỏi tầm mắt tôi, hôm nay tôi có chuyện tính toán so đo với .” Diêm Hỏa rất vô tình, giống như dội thùng nước lạnh như băng, từ đỉnh đầu Y Na dội xuống, chút lưu tình.

      “Diêm, có phải bị cái hồ ly tinh đó mê hoặc hay , nên mới đối xử với em như vậy, còn đối xử dịu dàng với em, , Diêm, trước kia chưa từng như vậy với em.” Hốc mắt Y Na ửng hồng, nhìn thẳng Diêm Hỏa, giọng điệu có chút thê lương, bộ dạng đau thương giống như bị người khác bỏ rơi.

      ăn dùng từ cho chính xác chút, Kính Huyễn phải là người mà có thể ăn tùy tiện đuổi , ấy là mẹ của hai đứa con tôi, cũng là người vợ duy nhất của Diêm Hỏa này, cho nên, đừng có mộng ảo muốn trở thành tổng giám đốc phu nhân.” Từng câu từng chữ Diêm Hỏa ra như đâm vào lòng Y Na, nhắc nhở xóa bỏ mộng tưởng.

      “Bởi vì ấy sinh hai đứa con cho sao? Diêm, đừng bị lừa gạt, loại phụ nữ như ta, rất nham hiểm, thâm sâu khôn lường, nên bị ta lừa gạt.” Y Na vẫn như cũ buông tha tiếp tục , cố chấp cho là thái độ của Diêm Hỏa đối với mình như vậy, tất cả đều do Kính Huyễn.

      thế nào cũng hiểu, thích nghĩ sao tùy, tóm lại tôi hết rồi, tự giải quyết cho tốt.” Diêm Hỏa cảm thấy mình ràng như vậy, nhưng Y Na vẫn cố tình hiểu, lạnh lùng nhìn thẳng với , sau đó nhanh chóng chạy đuổi theo Kính Huyễn.

      “Xú người đàn ông, khốn kiếp, vừa nhìn thấy mỹ nữ liền bám dính, tôi hận , hừ” đường Kính Huyễn tức giận vô cùng, trong miệng ngừng xấu Diêm Hỏa, người đường nhịn được hoài nghi quay đầu lại nhìn , hiểu nguyên nhân gì khiến này lại tức giận cứ lầm bầm, lảm nhảm.

      “Diêm Hỏa, cái tên xú người đàn ông, thấy phụ nữ liền quay đầu, tức chết mà.” Ngay cả bản thân Kính Huyễn cũng phát giác giọng điệu chuyện của mình chanh chua đến cỡ nào, vừa xách cặp tài liệu dọc theo đường hướng về phía trạm xe buýt, vừa vừa mắng.

      Vẫn nhịn được bèn quay đầu lại nhìn xem Diêm Hỏa có đuổi theo hay , mỗi lần quay đầu, thất vọng càng nhiều, đem toàn bộ sức lực tựa vào trạm chờ xe buýt, ánh mắt hoảng hốt chờ xe buýt đến.

      Lại lần nữa nhịn được, quay đầu lại xem, lần này ngờ lại nhìn thấy bóng dáng Diêm Hỏa vội vàng chạy tới, trong mắt thoáng lên nét vui mừng, nhưng chợt nghĩ đến điều gì đó, liền trở lại vẻ lạnh lùng xoay đầu về hướng khác, thèm nhìn về phía Diêm Hỏa chạy đến.

      “Kính Huyễn, may quá, em chưa , em nghe giải thích, tình cùng ta có quan hệ gì cả, ngàn vạn lần em nên hiểu lầm.” Diêm Hỏa chạy nhanh tới bên cạnh Kính Huyễn, vội vàng giải thích với , muốn vì người phụ nữ bỗng nhiên xuất , chưa kịp giải thích bị Kính Huyễn hiểu lầm.

      “Hiểu lầm? có gì là hiểu lầm cả, cũng muốn nghe giải thích, chưa bao giờ nghe câu: giải thích đồng nghĩa với việc che giấu, hiểu ” Bộ dạng Kính Huyễn đầy tức giận, ra khi nhìn thấy Diêm Hỏa đuổi theo, lửa giận trong lòng liền vơi nữa, chỉ là khi nghĩ đến cái Y Na, là trong lòng cảm thấy thoải mái.

      “Em ghen đúng , vui, em ghen, haha.” Diêm Hỏa nhìn thấy gương mặt đầu tức giận của Kính Huyễn, nhất thời cười vui vẻ, chỉ thấy khuôn mặt Kính Huyễn nhất thời hồng lên, sau đó quay đầu sang chỗ khác.

      được ăn lung tung, tôi ghen khi nào, thèm nghe nữa, tôi trước.” Kính Huyễn nhìn thấy chiếc xe buýt cứu mạng rốt cuộc tới, hai lời liền nhảy lên cửa xe buýt, né tránh Diêm Hỏa.

      “Kính Huyễn, buổi chiều đến tìm em, chúng ta cùng nhau về nhà, nhớ đó.” Diêm Hỏa thấy Kính Huyễn leo lên xe, xe cũng bắt đầu chạy, liền đuổi theo phía sau, hướng Kính Huyễn to, xác định là Kính Huyễn nghe được, sau đó quay đầu trở về.

      Y Na đứng nguyên tại chỗ bị Diêm Hỏa bỏ rơi, ánh mặt lên tia thâm độc, lấy điện thoại trong túi ra, tìm kiếm trong danh bạ điện thoại, sau đó chọn số bấm điện thoại tới.

      “Xin chào, đây là ‘tuyệt đối hoàn mỹ’ xin hỏi có gì cần chúng tôi giúp tay?” Điện thoại bên kia là người đàn ông trung niên nghe, giọng điệu chuyện chút tình cảm, vô cùng lạnh nhạt.

      “Tôi muốn giúp tôi tìm ra hai đứa bé, sau đó giao bọn chúng cho tôi, trước tiên cần diệt khẩu, hình ảnh tôi nghĩ biện pháp gửi cho , còn nữa… làm sạch chút, được lưu lại dấu vết cho người khác phát .” Giờ phút này Y Na còn dáng vẻ chuyện nũng nịu như cùng Diêm Hỏa, mà là vô cùng hiểm.

      “Được, tuyệt đối khiến hài lòng, sau khi cung cấp hình ảnh tìm ra người cần.” Điện thoại bên kia hiển nhiên đối với loại cầu này, thanh vẫn lạnh nhạt như cũ.

      “Tốt, tôi muốn các người tìm nhanh chút, hôm nay hai đứa trẻ trở về nước rồi.” Y Na nghĩ đến lời Diêm Hỏa vừa , cho bọn chút đầu mối.

      “Hiểu, về vấn đề tiền bạc, tôi muốn tiểu thư phải ràng, nhận được tiền, em chúng tôi hành động.” Nhận tiền trước sau đó mới làm, đó là quy cũ của ‘tuyệt đối hoàn mỹ’ bọn , nhận được tiền, có người nguyện ý tiếp nhận nhiệm vụ này.

      “Được, chiều nay tôi đưa trước năm trăm triệu cho các người.” Y Na khẽ cắn răng , năm trăm triệu đối với phải là số tiền gì, biết là phải mê hoặc bao nhiêu kẻ có tiền mới lấy được, nhưng vì để có thể trở thành phu nhân của tập đoàn Ảnh Hỏa, Y Na đành nén nhịn đem tiền cho bọn họ.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 114: Hạo lạnh lùng


      “Vậy tốt, vị tiểu thư này, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.” Sau khi người đàn ông bên đầu điện thoại kia lấy được đáp án mình muốn, rất hài lòng xong sau liền cúp điện thoại, lo lắng lát nữa Y Na biết số tài khoản của mình là gì, bởi vì chỉ cần biết số điện thoại này, kế tiếp nên làm như thế nào .

      “Diêm, em khiến cầu xin em trở về, em tuyệt đối cho phép rời khỏi em, bất luận kẻ nào cũng thể cự tuyệt mỹ mạo của em, bất luận kẻ nào cũng thể.” tại cả người Y Na đều vào lửa ma rồi, vô cùng tự tin hình dáng của mình, Y Na chấp nhận có người cự tuyệt mình, đổ hết tất cả lỗi lên đầu hai đứa trẻ vô tội.

      “Cậu gọi Linh và Hạo tới, có nhiệm vụ mới muốn giao cho bọn họ làm.” Người đàn ông trung niên vừa cúp điện thoại của Y Na, quay sang với lính mới đứng cạnh mình, nhìn hai tấm hình vừa in ra từ máy fax, cầm trong tay, vừa nhìn vừa suy nghĩ.

      “Dạ, nhưng bây giờ Hạo bế quan, có phải gọi ta ra ?” Lính mới hiểu hỏi, vừa nghĩ tới Hạo bình thường rất lạnh lùng, hiểu lần này là nhiệm vụ gì, tại sao phải gọi Hạo bế quan ra ngoài.

      sao, cậu cứ đây là nhiệm vụ cậu ta thấy hứng thú là được.” Người đàn ông trung niên cũng sợ chọc Hạo tức giận, nhìn gương mặt tinh xảo của trong hình, nhớ lại tấm hình giống vậy trong phòng của Hạo, chỉ là chút chuyện vặt thôi.

      Hạo, Lôi gia bảo xuống, là có nhiệm vụ cảm thấy hứng thú cho nhận.” Lính mới bị Hạo nhìn, trong lòng rung động, rất sợ sai cái gì đắc tội Hạo.

      “Uh.” Trả lời rất đơn giản, thanh lạnh lùng truyền ra, nghe ra rốt cuộc là đồng ý hay là đồng ý, lính mới đứng ở trước cửa phòng khép chặt, biết vậy là muốn , hay là muốn ở, thẳng đến mấy phút sau, cửa khép chặt mới từ từ mở ra khi lính mới vô cùng sốt ruột.

      Hạo.” Thấy Hạo rốt cuộc ra rồi, lính mới len lén lau mồ hôi trong lòng, quyết định loại chuyện như vậy lần sau nên giao cho người khác làm, sợ tính tình lạnh lùng này của Hạo.

      Người được gọi là Hạo trả lời lính mới, trực tiếp lướt qua bên cạnh ta xuống lầu. Chờ khi Hạo xuống dưới lầu, Linh bị gọi tới chung ngồi ghế sô pha đợi Hạo nãy giờ.

      giống với tính tình của Hạo, Linh là loại người phóng đãng nghe lời, đôi mắt đào hoa có thể quyến rũ tất cả phụ nữ, lỗ mũi cao mà đứng thẳng, còn có môi mỏng khêu gợi, toàn thân đều tản ra lực hấp dẫn trí mạng, làm cho ai có thể đoán được người đàn ông tuấn mỹ này lại có thể là Mật Linh làm cho người ta sau khi nghe tên liền sợ mất hồn, chỉ cần là nhiệm vụ tiếp nhận, chưa bao giờ thất bại.

      Mà Hạo lại là người làm cho người ta nhìn lạnh mà run, hốc mắt lạnh băng vĩnh viễn chút tình cảm, miệng luôn luôn ngậm chặt câu nào, chỉ có khi bị ép hoặc còn cách nào mới câu, sau khi nhìn qua lão đại, liền trực tiếp ngồi vào ghế sa lon, mọi người cũng quen với tính của Hạo, thêm gì.

      “Lão già, nhiệm vụ lần này là cái gì? Có quan trọng vậy ? Cả Hạo bế quan ông cũng gọi ra?” Linh vô cùng hiếu kỳ hỏi, hiểu tại sao lần này lão già kỳ quái như thế, lại phải gọi Hạo bế quan ra, dù là nhiệm vụ nguy hiểm mình vẫn có thể ứng phó mà.

      “Đây là hình nhiệm vụ lần này, các ngươi nhìn biết, nhất là bé đó.” Lôi gia đưa hình Y Na gửi tới lúc nãy cho Linh và Hạo xem, Linh nghi ngờ cầm lên hình xem.

      Khi ánh mắt của Hạo nhìn về phía Hoan bảo bối, ràng có ánh sáng kinh ngạc lóe qua, chỉ là trong nháy mắt, nhanh đến làm cho người ta dễ dàng phát giác, nhưng mà vẫn bị Lôi gia luôn quan sát biểu tình của Hạo thấy được, dường như rất hài lòng Hạo có biểu tình như vậy, mặt mang nụ cười vui vẻ.

      “Bé trai này có vẻ rất quen thuộc, dường như gặp ở đâu. Hạo, cậu có ấn tượng ?” Linh nhìn Đình bảo bối trong hình, càng xem càng cảm thấy giống người, nhưng tại nghĩ ra rốt cuộc là ai.

      “Đây là nhiệm vụ gì?” Cặp mắt Hạo có rời Hoan bảo bối cười rực rỡ trong tấm hình, có ngẩng đầu lên, thanh lạnh lùng từ trong cổ họng Hạo phát ra.

      “Là muốn hai người bắt cóc hai cái đứa bé này, chỉ là ta cần diệt khẩu.” Lôi gia rất đơn giản với hai người kinh ngạc, nghĩ đến giọng điệu lớn lối của người phụ nữ gọi tới lúc sáng, Lôi gia ngừng cười lạnh trong lòng.

      “Hủy bỏ.” Hạo chút suy nghĩ liền bật thốt lên, dường như ở chỗ này lời của chính là thánh chỉ, người nào dám chống cự.

      “Nhưng tôi nhận, hơn nữa tiền cũng thu nửa.” Lôi gia hoàn toàn để ý lạnh lùng của Hạo, giống như là chuyện bình thường, nhìn gương mặt lạnh lùng ngàn năm đổi của Hạo, ra .

      “A, tôi nhớ ra đứa bé này giống ai rồi, chính là Diêm Hỏa của tập đoàn Ảnh Hỏa, là rất giống, phải là con riêng của Diêm Hỏa đó chứ?” Linh cố gắng suy nghĩ rốt cuộc cũng nhớ ra giống ai, nhất thời kích động cắt đứt đối thoại của Lôi gia và Hạo, chỉ vào hình nghiêm túc nghĩ tới có phải con riêng hay .

      “Bây giờ cậu mới nhớ tới, nhớ người cũng phải nhớ lâu vậy, Linh, cậu thụt lùi.” Lôi gia thấy Linh ngạc nhiên, hiểu có gì mà kinh ngạc, cần thiết phải dùng tới bộ dáng như vậy, trách cứ nhìn về phía Linh.

      “Tôi ngờ Diêm Hỏa có tiếng phong lưu lại có hai đứa con riêng, tin tức chấn động như vậy, nên đưa lên báo chí, như vậy còn có thể kiếm nhiều tiền hơn đấy.” Linh tỏ vẻ biện pháp này rất hay, giơ cao hình của Đình bảo bối, cẩn thận nhìn lại.

      “Vậy cậu xem bé trong hình này giống ai, xem chút có nhớ đến người nào hay ?” Lôi gia cười rút hình của Hoan bảo bối trong tay Hạo ra, đưa cho Linh xem, phỏng đoán biểu tình lúc Linh thấy hình.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :