1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Mẹ của đứa trẻ đừng chạy - Tâm Đào ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 95: Tiêu tức giận


      như vậy sao? biết có đáng tin .” Tiêu rất hoài nghi nhìn ánh mắt chột dạ tránh né của Kính Huyễn, tin tưởng hỏi lại .

      quan tâm tin hay , bữa cơm này tôi muốn ăn nữa, mọi người cứ từ từ ăn, tôi muốn về.” Kính Huyễn đối mặt với mọi người, chịu nổi muốn rời khỏi, cầm lên túi xách đặt bên cạnh vượt qua Tiêu rời .

      đưa em về, biết nhà của em, mà lâu rồi chưa gặp hai tiểu tử kia, cũng muốn đến thăm bọn chúng lát.” Tiêu cầm tay Kính Huyễn, nhìn Kính Huyễn cười ngọt ngào, nếu Kính Huyễn muốn , tốt nhất nên miễn cưỡng ép buộc .

      “Khiến thất vọng rồi, tại em ở nơi đó nữa, ở chỗ khác, còn nữa… bọn trẻ cũng bị mang , có thể qua mấy tháng mới trở về.” Kính Huyễn vừa tình cảnh bây giờ của , bất đắc dĩ hai bảo bối mới rời , nhưng chưa tới hai ngày cảm thấy nhớ.

      “Hai tiểu bảo bối bị mang ? Chỗ ở của em cũng đổi? mới nước ngoài chưa đầy tháng mà sao em cái gì cũng thay đổi vậy?” Tiêu cảm thấy hôm nay Kính Huyễn mang đến cho quá nhiều điều bất ngờ, mới thời gian ngắn gặp nhau, cuộc sống của Kính Huyễn lại thay đổi nhanh đến nỗi chóng mặt như vậy?

      lời khó hết, bây giờ để Mật Nhu dẫn em về là được, khi nào có thời gian em kể cho nghe.” Kính Huyễn nhìn khát vọng biết đáp án của Tiêu, bất đắc dĩ cười , tại bây giờ cũng biết nên như thế nào.

      “Vậy em có thể cho biết làm sao có thể tìm gặp được em, chẳng lẽ muốn rủ em ra ngoài ăn cơm cũng có cơ hội à? Nha đầu này, có phải lại gây nên việc gì nữa đúng .” Tiêu gõ lên trán Kính Huyễn, giống như tình cảm thương quan tâm của trai dành cho em .

      “Vậy điện thoại dùng để làm gì, chẳng lẽ quên mất số điện thoại của em hay sao?” Kính huyễn buồn cười nhìn Tiêu, tức giận .

      làm sao dám quên số điện thoại của em được, còn việc nữa, vừa nghĩ tới muốn hỏi em.” Tiêu đến nửa lại nhớ đến điều gì đó, nhìn Kính Huyễn hỏi.

      “Chuyện gì? Làm gì nhìn em như vậy?” Kính Huyễn nhìn Tiêu đau lòng nhìn , trong lòng vô cùng ngây ngô, biết lại xảy ra chuyện gì.

      “Em có thể cho biết, vì sao mà chân em lại bao bọc giống như bọc bánh chưng vậy, xảy ra chuyện gì?” Tiêu đau lòng, ánh mắt từ từ dời về phía cái chân bị thương của Kính Huyễn, biết Kính Huyễn như thế làm sao có thể chăm sóc tốt cho thân thể chính mình, vừa về nước lại nhìn thấy Kính Huyễn xảy ra nhiều vấn đề.

      “Hì hì cái này là do cẩn thận nên ngã cầu thang, có chuyện gì hết.” Theo bản năng Kính Huyễn nhìn lại cái chân bị thương của chính mình, lúng túng trả lời quan tâm của Tiêu.

      “Em đúng là cẩn thận, nhớ là phòng làm việc của em tận lầu mười mấy, sao có chuyện gì lại bộ cầu thang? Còn cẩn thận té bị thương như vậy?” ràng cho thấy giọng điệu tin, Tiêu nhìn thấy Kính Huyễn dám nhìn thẳng vào hai mắt của mình, cũng biết nhất định Kính Huyễn , quen biết nhiều năm như vậy, nhìn sơ qua cũng biết, nếu đáng làm người.

      cũng nên làm khó Kính Huyễn, chân ấy bị thương cũng phần do lỗi của tôi.” Húc Nhật nhìn Kính Huyễn bị Tiêu hỏi biết trả lời làm sao, áy náy đứng lên tới bên cạnh Kính Huyễn giúp giải vây.

      “Các người sao lại phức tạp như vậy, chân Kính Huyễn bị thương cũng có trách nhiệm, vậy là là người làm ấy bị thương.” Bộ dạng Tiêu giống như trai bảo vệ em , khách khí đứng trước mặt hỏi tội Húc Nhật.

      “Aiya, chuyện liên quan đến Húc Nhật, đừng phức tạp hóa chuyện này, em là do em cẩn thận nên ngã xuống, nên hỏi nhiều như vậy.” Kính Huyễn hy vọng khiến Tiêu biết chuyện Diêm Hỏa là ba của hai đứa , nhất định với tính cách của , xông tới trước mặt đánh Diêm Hỏa trước, sau đó mới từ từ ngồi xuống chuyện.

      “Kính huyễn em cứ ngồi qua bên, đây là chuyện của đàn ông, em cần nhúng tay vào.” Tiêu có chuyện riêng cần , dùng hai tay đè mạnh để Kính Huyễn ngồi yên ghế, bản thân mình đứng bên cạnh Húc Nhật, chờ Húc Nhật mở miệng giải thích.

      , cần để ý Kính Huyễn, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Tiêu tin tưởng trực giác của chính mình, lần này Kính Huyễn xảy ra nhiều chuyện như vậy, hẳn phải tất cả đều là trùng hợp chứ?

      “Bởi vì ngày đó tôi cùng Diêm Hỏa đánh nhau cầu thang, Kính Huyễn vì muốn ngăn cản hai chúng tôi, mới cẩn thận nhìn cầu thang mà té xuống, Kính Huyễn bị thương tôi cũng chịu nửa trách nhiệm.” Húc Nhật càng càng cảm thấy áy náy, nếu phải do nhất thời kích động, Kính Huyễn cũng bị thương.

      “Diêm hỏa, Diêm Hỏa, có phải là Diêm Hỏa tổng giám đốc tập đoàn Ảnh Hỏa? Hay là tên người trùng nhau?” Tiêu nghe tên tuổi Diêm Hỏa, liền nghĩ đến Diêm Hỏa kẻ cũng giống như bản thân mình, thua kém gì về mặc ăn chơi cùng phụ nữ, chỉ khác điều là tên giống nhau mà thôi?

      “Đúng vậy, chính là Diêm Hỏa.” Húc Nhật gật đầu cái, hướng về phía nghi ngờ của Tiêu thành trả lời.

      “Kính Huyễn lúc nào quen biết Diêm Hỏa? Chẳng lẽ Kính Huyễn là đối tượng Diêm Hỏa muốn hướng đến, sau đó bỏ rơi Kính Huyễn, giúp Kính Huyễn hả giận.” Tiêu phát huy trí tưởng tượng vô cùng phong phú của mình, phỏng đoán chuyện tình giữa Diêm Hỏa và Kính Huyễn.

      nghĩ xa xôi cái gì đó, em đánh cho bớt những suy nghĩ lung tung kỳ quái.” Mật Nhu nhịn được, cắt đứt những suy nghĩ kỳ quái trong đầu Tiêu.

      “Nếu phải như vậy là thế nào? Em cho nghe thử .” Tiêu nhìn Mật Nhu cười rực rỡ, muốn từ Mật Nhu lấy được 1 chút tin tức.

      “Diêm Hỏa chính là ba của hai đứa nhóc nhà Kính Huyễn, bây giờ hiểu vì sao tôi lại cãi nhau với ta, thậm chí còn cẩn thận làm tổn thương Kính Huyễn.” Húc Nhật nhịn được , sau khi ra bắt đầu cảm thấy hối hận, nhìn thấy nét mặt Tiêu xanh mét, tay nắm thành quả đấm, bộ dạng giống như muốn xông ra ngoài tìm kiếm Diêm Hỏa, đem Diêm Hỏa đánh cho trận.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 96: Chuyện xui xẻo trong vòng ngày


      “Cái gì, tên tiểu tử thúi kia là tên đàn ông làm bụng Kính Huyễn to ra, con bà nó, tôi muốn ra ngoài tìm ta.” Tiêu lớn tiếng rống giận, hết lời liền chuẩn bị ra tìm Diêm Hỏa, gương mặt tức giận vô cùng.

      “Tiêu, làm gì đấy đừng kích động như thế, tỉnh táo chút, nên tức giận.” Kính huyễn ngồi ở ghế dùng sức lôi vạt áo Tiêu, tại muốn trong lúc tức giận Tiêu tìm Diêm Hỏa, bằng lại làm chuyện ngày càng lớn hơn.

      sao lại thể kích động, quan tâm, bảo vệ em như em bảo bối của , trước kia giúp em tìm cho ra tên nào khiến bụng em to ra, bây giờ tìm thấy rồi, sao có thể kích động cho được.” Tiêu tràn đầy lửa giận , Kính Huyễn nghe được câu xem như em , đầu óc có chút hoảng hốt.

      “Cái gì em ? chút cho em?” Kính Huyễn hiểu tại sao Tiêu lại gọi là em của , trước kia cũng chưa bao giờ nghe qua, mặc dù trong lòng cũng xem như trai, nhưng lời Tiêu vừa có cái gì đó đúng.

      “Em , …»Tiêu bị Kính Huyễn hỏi ngược lại, chợt ngưng bạo động, vẻ mặt chột dạ nghĩ nên gì để hóa giải chút.

      “Đúng, mới vừa rồi cái gì em .” Kính huyễn lặp lại lần thứ nhất, mắt nhìn thẳng Tiêu, giống như chờ biết đáp án, ngầm bảo tốt nhất nên lừa gạt .

      “Gọi em là em , bởi vì trong lòng từ lâu coi em như em của mình, em lại suy nghĩ nhiều quá rồi.” Tiêu nỗ lực suy nghĩ, sau đó ra lý do thuyết phục lắm, bây giờ vẫn chưa phải lúc ra bí mật của mình.

      “A, là như vậy, em cũng xem như trai đó, hì hì.” Kính Huyễn nghe lời Tiêu , gì thêm, mặc dù biết là gạt mình, nhưng bản thân cũng muốn biết.

      “Vậy tốt, em cứ ở đây nghỉ ngơi , tìm tên tiểu tử Diêm Hỏa kia, lần này mà giáo huấn cho ta trận phải là Tiêu nữa.” Sau khi Tiêu giải thích mối nghi ngờ của Kính Huyễn, lửa giận lại nổi dậy vội vàng muốn tìm Diêm Hỏa tính sổ.

      cần như vậy đâu, làm như vậy Kính Huyễn rất khó xử.” Mật Nhu giang tay ra, chặn trước mặt Tiêu, cho , bình thường đều có dáng vẻ phất lờ, nhưng như thế nào lại nóng giận, là khó hiểu?

      “Làm khó, làm khó Kính Huyễn cái gì, biết tên đàn ông xấu xa trăng hoa kia có biết bao nhiêu phụ nữ, lại còn dám ngắm mục tiêu tới Kính Huyễn, vậy còn ăn sạch sành sanh, sau phủi bỏ , chỉ là dạy cho ta bài học mà thôi, cũng làm cho ta chết đâu mà sợ.” Tiêu hiểu nhìn hai này, chỉ là muốn dạy cho tên kia bài học thôi, đâu cần thiết phải ngăn cản như vậy?

      “Chẳng phải cùng ta đều là dạng hay sao, dù gì bọn trẻ cũng sinh ra rồi, vậy còn là hai đứa vô cùng đáng , tốt.” ra Kính Huyễn rất sợ Tiêu vừa nhìn thấy Diêm Hỏa liền xông vào đánh, đến lúc đó biết ăn như thế nào khi mẹ Diêm biết chuyện đó ? Xấu hổ đến chết thôi, tốt nhất vẫn là ngoan ngoãn đợi mẹ Diêm đem hai bảo bối trả lại cho , sau đó lập tức rời khỏi nơi đó.

      “Chúng tôi giống nhau, nhưng căn bản là giống nhau, bao giờ giống như ta sống có nhân phẩm, em giúp ta sinh bọn trẻ còn chăm sóc chúng bao nhiêu năm, đến tận bây giờ mới đến tìm em.” Tiêu nghe Kính Huyễn đánh giá về mình, khinh thường phản bác lời Kính Huyễn .

      quên mất là, em vốn muốn để cho ta tìm thấy, nếu như có thể tìm thấy, em hi vọng ta vĩnh viễn tìm đến tốt hơn.” Kính Huyễn liếc mắt Tiêu cái, căn bản là muốn bị tìm thấy, tại bây giờ, Diêm Hỏa tìm được , khiến than thân trách phận gặp xui xẻo.

      cái này, em hãy thành cho biết, bây giờ em ở đâu, thành được dối.” Tiêu muốn ở nơi này chuyện trò về đề tài này lâu, tại biết Diêm Hỏa là ba của hai đứa , điều quan tâm bây giờ là biết Kính Huyễn ở chỗ nào.

      “Em ở nhà Mật Nhu, Mật Nhu cậu , đúng .” Kính huyễn giả vờ cười , vội vàng kéo Mật Nhu đến bên cạnh mình, dáng vẻ như .

      cần dối, em dối hay chỉ cần nhìn cái là biết, nếu như đoán sai, bây giờ em ở nhà Diêm Hỏa?” Tiêu nhìn thấy Kính Huyễn chuyện trốn tránh, cũng biết dối, nhìn , trong lòng nghĩ ra được đáp.

      phải, phải, em làm sao có thể ở nhà của ta chứ, biết đùa”

      Sao hôm nay mình lại gặp nhiều xui xẻo thế biết, sau này trước khi ra ngoài nên nhìn kỹ ngày tháng mới , Kính Huyễn nghĩ thầm.

      “Em , hỏi chút là biết, ngồi chỗ này chờ .” Tiêu từ trong nhà ăn xuyên qua kính thủy tinh nhìn ra bên ngoài nhìn thấy bóng dáng người mà muốn tìm, từ trong xe bước xuống về phía này, Tiêu mỉm cười nhìn Kính Huyễn, sau khi xong bước ra khỏi phòng ăn tìm bóng dáng kia.

      “Trời ạ, thế nào xui xẻo như vậy.” Kính Huyễn nhìn theo hướng Tiêu vừa mới nhìn, phát thấy gương mặt tươi cười của Diêm Hỏa về phía bên này, Kính Huyễn nhanh chóng bước ra ngoài, có điều vết thương ở chân còn chưa khỏe, nên bộ chậm rì rì.

      “Cậu làm gì đấy sao lại bước nhanh vậy? Hay nhìn thấy cái gì àh?” Mật Nhu đưa lưng về phía cửa sổ sát đất nên nhìn thấy Diêm Hỏa phía bên ngoài, lại nhìn thấy Kính Huyễn gấp gáp, liền tới đỡ Kính Huyễn cùng mình ra ngoài nhìn chút.

      “Là Diêm Hỏa tới, làm sao ta lại xuất ở đây vào lúc này? là xui xẻo, hôm nay sao mình toàn là gặp đủ mọi chuyện.” Kính Huyễn cảm giác xui xẻo, hôm nay mọi chuyện đều xảy ra ngoài ý muốn, phải Diêm Hỏa bị cái Y Na gì đó quấn lấy sao? Như thế nào lại xuất ở đây chứ.

      “Đầu mình đau quá, gần đây toàn gặp xui xẻo.” Mật nhu che đầu, nhìn Kính Huyễn , theo Kính Huyễn từ từ ra ngoài, lại nhìn thấy việc đầu tiên là,Tiêu cho Diêm Hỏa cơ hội chuyện, trước hết liền khách khí tặng cho Diêm Hỏa đấm, nhất thời máu từ khóe miệng Diêm Hỏa chảy ra.

      điên khùng hả, sao lại tùy tiện đánh người.” Diêm hỏa cặp mắt bốc lửa nhìn người đàn ông tuấn bỗng xuất trước mặt, thô lỗ lau máu khóe miệng, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiêu , tốt nhất ta nên cho lý do chính đáng, nếu bỏ qua cho ta.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 97: Diêm Hỏa Bị Đánh


      quyền kia là tôi thây Kính Huyễn đánh , quyền này là tôi thay hai tiểu bảo bối đánh, quyền thứ ba, tôi tức giận muốn đánh , tiểu tử thúi.” Tiêu liên tục đánh Diêm Hỏa ba quyền, nguyên bản có phòng bị nên Diêm Hỏa bị ăn ba quyền của Tiêu, Diêm Hỏa ôm bụng bị đau, tên này ra tay cũng hơi mặng.

      “Hai quyền trước có lý do tôi nhận, nhưng cú đấm cuối cùng là của cá nhân , trả lại cho ” Diêm Hỏa cũng phải là bị đuối hết sức, sau đó đứng lên, đấm quyền vào người của Tiêu, dùng hết sức của mình đấm quyền,khiến cho Tiêu phải lui về sau mấy bước rồi mới đứng vững.

      rốt cuộc là có quan hệ gì với Kính Huyễn, ấy bây giờ ở chỗ này sao?” Diêm Hỏa thấy Tiêu hung hăng nhìn mình, hiểu là người trước mắt này có quan hệ với như thế nào với Kính Huyễn, tại sao lại tức giận như vậy.

      ấy giờ có ở đây, có thể , còn hai tiểu tử kia tôi tự nghĩ biện pháp đưa chúng về.” Tiêu với Diêm Hỏa, lừa gạt Diêm Hỏa Kính Huyễn có ở đây, còn chuyện của hai tiểu tử kia, tự có cách của mình.

      gạt tôi” Diêm Hỏa tin lời của Tiêu , mắt thẳng tắp nhìn về phía sau của Tiêu, thấy Kính Huyễn tới phía mình.

      “Tiêu, Diêm Hỏa, hai người dừng tay lại cho tôi” Kính Huyễn vội vàng tới chính giữa hai người, liền thấy hai người ai cũng chảy máu mũi, trong lòng nghĩ tới tại sao đàn ông lại hay sử dụng bạo lực như vậy chứ.

      “Kính Huyễn, em vào trong, ở đây hai người tụi tự dàn xếp ổn thỏa” Tiêu bá đạo muốn đem Kính Huyễn về, lửa giận trong lòng còn chưa có hết, nhất định phải đánh Diêm Hỏa mới vui được.

      “Cái gì mà là cách giải quyết của đàn ông chứ, phụ nử phải là người à, em ghét nhất là người coi trong phụ nữ” Kính Huyễn cay nghiệt bắt bẻ Tiêu xấu, liền biến thành người phụ nữ chua ngoa.

      có ý như thế, em cũng biết, tuyệt đối bao giờ xem thường phụ nữ, cho dù có cũng phải là ” Tiêu bị Kính Huyễn hoảng hốt, vội vàng hướng Kính Huyễn giải thích, nhưng câu sau cùng ràng là đến Diêm Hỏa, bởi vì ánh mắt của rời khỏi người Diêm Hỏa.

      đừng lung tung, tôi bao giờ xem thường Kính Huyễn, là mới đúng” Diêm Hỏa nghênh đón ánh mắt khiêu chiến của Tiêu, phản bác lại lời đúng của Tiêu.

      “Hai người các là đủ rồi, hai người các vừa vừa phải phải thôi, các người đừng như con nít mà náo loạn nữa có được hay ” Kính Huyễn thấy mình dùng chiêu này hiệu quả, cuối cùng nhịn được hướng hai người trợn mắt rống lên.

      “Diêm Hỏa, tên xấu xa này” Theo giọng truyền đến, Diêm Hỏa liền xui xẻo bị đánh, thời điểm chờ ba người thấy người đến, có chút kinh ngạc, Dương Lịch có gì làm hay sao mà ra gây thêm chuyện nữa, sợ Kính Huyễn đủ mệt hay sao.

      “Đáng chết, tôi còn chưa có đánh , mà lại dám đánh tôi trước rồi” Bây giờ diêm Hỏa rất giận, chỉ muốn tìm Kính Huyễn mà thôi, mỗi người cũng thể chờ mình ra ngoài rồi đánh hay sao, mà đánh cũng lý do.

      còn dám , làm hại Kính Huyễn thân mình sinh con cho , làm bà mẹ độc thân chăm sóc hai đứa trẻ, còn xem ra rất tốt, đến bây giờ mới tìm bọn họ, tôi đem Kính Huyễn về Mĩ, tại Kính Huyễn có tôi chăm sóc là được rồi” Dương Lịch kiên quyết đứng trước mặt Diêm Hỏa tuyên bố quyết định của mình, bất kể Kính Huyễn có đồng ý hay , nhất định phải đem Kính Huyễn trở về Mỹ.

      muốn mang Kính Huyễn , tôi để làm được điều đó hay sao? Mà có tư cách gì mà làm như vậy, Kính Huyễn đồng ý làm vợ của tôi rồi, tôi cho như ý đâu” Diêm Hỏa vẻ bên ngoài cười nhưng bên trong cười, ánh mắt nhìn chằm chằm Dương Lịch , cho phép ta mang Kính Huyễn , lần nửa đem Kính Huyễn về bên mình.

      “Kính Huyễn tới bây giờ còn chưa có đồng ý làm vợ của , đây chỉ là do ảo tưởng mà thôi, tôi mang Kính Huyễn , về sau tôi giải thích mọi hiểu lầm cho ấy hiểu” Dương Lịch biết giờ Kính Huyễn còn chưa có kết hôn, vì thế càng thể nào buông tay được nữa, mất cơ hội lần rồi, lần này thể mất thêm lần nữa.

      “Người các ngươi đến là tôi, tôi muốn chuyện với ai cả, các người muốn nghĩ cũng đừng nghĩ tới, Dương tiên sinh mong đừng làm phiền tôi nữa, tôi bây giờ đủ phiền lắm rồi, có được hay vậy” Kính Huyễn soa huyệt thái dương đau của mình, đồng thời nhìn ba người đàn ông trước mắt mình phát giận, là muốn về muốn nhìn bọn họ nữa.

      “Kính Huyễn, em theo trở về , về giải thích tất cả mọi chuyện cho em hiểu, với lại nhiều năm rồi mẹ gặp em, bà mỗi ngày đều nhớ đến em, em cùng trở về có được hay ” Dương Lịch tỏ thái độ thành khẩn , cuối cùng còn đem mẹ của mình ra, có thể thấy được muốn Kính Huyễn theo đến mức nào.

      “Kính Huyễn cùng , ấy chỉ thuộc về mình tôi mà thôi” Diêm Hỏa bá dạo ôm Kính Huyễn vào trong ngực của mình, tuyên bố quyền sở hữu của mình.

      làm gì vậy, buông tôi ra” Kính Huyễn mất hứng thoát ra khỏi ngực của Diêm Hỏa, bây giờ chuyện đứng đắn, mà nghiêm túc gì cả cư nhiên trước mặt của mọi người mà ôm mình trong ngực. Thấy Tiêu cùng Dương Lịch tức giận, Kính Huyễn cũng biết người đàn ông này có bản lĩnh có thể khiến người khác tức giận.

      nghe thấy Kính Huyễn kêu buông ấy ra sao, buông tay ngay” Dương Lịch đưa tay muốn kéo Kính Huyễn từ trong ngực Diêm Hỏa ra, lại bị Diêm Hỏa khéo léo tránh khỏi, làm cho Dương Lịch cầm lấy chỉ là khí mà thôi.

      “Các người đừng có nháo loạn nữa có được hay , tôi muốn về, nháo đến đây là kết thúc được rồi đấy, tôi hy vọng về sau cần nháo loạn nữa” Kính Huyễn ở trong ngực Diêm Hỏa lớn. tại người vây lại xem ngày càng nhiều, hơn nữa mấy người này trong xã hội đều có danh tiếng, nếu còn ở đây , thế nào ngày mai cũng lên trang nhất của tin tức.

      “Vậy em cùng trở về ” Trăm miệng cùng câu, sau khi xong lại bắt đầu trừng mắt đối phương.

      “Kính Huyễn em theo trở về ” Trợn mắt nhìn đối phương, sau lại chuyển mục tiêu sang Kính Huyễn, Kính Huyễn bị kẹp chính giữa ba người, biết làm sao mà lựa chọn.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 98: Hai Người Đàn Ông Ngây Thơ


      “Ha ha! Tôi ở nhà Mật Nhu là được rồi, cần phải làm phiền tới mọi người” Kính Huyễn cười khan , mình đúng là người ngu ngốc mà lại chọn nhầm chủ đề mới chết chứ.

      được, em thể ở đó, em cùng trở về là được rồi” Diêm Hỏa xong bá đạo muốn ôm Kính Huyễn vào trong xe, lại bị Tiêu kịp thời ngăn cản được.

      “Tôi còn chưa có đồng ý, làm sao có thể tùy tiện mang ấy được chứ” Tiêu dùng sức đem Kính Huyễn từ trong ngực Diêm Hỏa kéo ra, khiến cho Kính Huyễn bị lảo đảo.

      “Kính Huyễn là mẹ của con tôi, đương nhiên là muốn về cùng tôi rồi” Diêm Hỏa muốn đem Kính Huyễn đứng bên cạnh Tiêu kéo qua, nhưng Tiêu cũng yếu thế buông tay, Kính Huyễn cứ như vậy mà bị hai người kéo qua kéo lại.

      có buông hay ” Diêm Hỏa khiêu khích nhìn Tiêu buông tay Kính Huyễn.

      “Những lời này là tôi với mới đúng” Tiêu cũng cam chịu yếu thế nắm chặt tay Kính Huyễn, cũng có ý tứ muốn buông tay.

      “Hai người các buông tay tôi ra cho tôi, được ồn ào nữa” Càng ngày càng có nhiều nguời tới xem, Kính Huyễn chỉ muốn tìm chỗ nào đó trốn mà thôi. muốn thoát mà tay cứ bị nắm chặt, nhưng là hai người đàn ông tức giận này, sức lực cũng giống nhau, Kính Huyễn làm thế nào cũng thoát được hai người này.

      có buông ra hay hả” Diêm Hỏa đỏ mắt lạnh lùng nhìn Tiêu, cảm nhận được người mình nắm tay nãy giờ vui giãy dụa, muốn tốc chiến tốc thắng nhanh chút.

      “Tôi buông” Tiêu cũng chịu buông tay Kính Huyễn ra, muốn đem tay Kính Huyễn từ trong tay Diêm Hỏa lấy ra, Diêm Hỏa cũng cam chịu kéo Kính Huyễn về phía mình, hai người đàn ông cứ như vậy đường lớn kéo qua kéo lại.

      rốt cuộc là có buông tay ấy ra hay , thấy là ấy khó chịu hay sao” Tiêu chịu thỏa hiệp kéo tay Kính Huyễn, dùng sức đem Kính Huyễn kéo về phía mình.

      “Biết ấy khó chịu như vậy, tại sao chịu buông ấy ra” Diêm Hỏa cũng lôi kéo Kính Huyễn về phía mình, Kính Huyễn cứ như vậy mà bị hai người đàn ông kéo qua kéo lại như muốn xé đôi ra.

      “Đau quá, hai người có dừng tay lại cho tôi có nghe hay hả?” Kính Huyễn cảm giác như mình là con búp bê bị xé ra làm đôi, mà hai người đàn ông này là hai đứa con nít dành món đồ chơi.

      có nghe hay , Kính Huyễn đau kìa, rốt cuộc có buông ra hay ” Diêm Hỏa giành trước mặt Tiêu , thấy Kính Huyễn đau đớn nhíu mày trong lòng có chút đau, nhưng muốn buông Kinh Huyễn ra, bởi vì sợ khi buông tay Kính Huyễn ra mất .

      “Tôi buông, tôi để cho Kính Huyễn trở về với ” Tiêu cũng thấy Kính Huyễn nhíu mày, nhưng nếu buông ra Kính Huyễn bị dẫn .

      “Lập tức buông tay cho tôi, tôi đau muốn chết rồi” Kính Huyễn đau đớn hầm hầm nhìn hai người, muốn bọn họ nhanh chút buông tay ra.

      buông” Hai người đàn ông đồng thanh sau đó liền cùng nhau trừng mắt đối phương

      “Tôi buông ra có buông hả, tôi rất giận” Kính Huyễn nổi gân xanh hết mặt, mắt nhắm chặt muốn khống chế lửa giận bộc phát của mình, trong lòng tự với chính mình tức giận mau già, có nếp nhăn, nhưng là hai người này càng ngày càng quá đáng, Kính Huyễn kìm nén nỗi tức giận của mình thấy hai người bọn họ có phòng bị, nhanh nhẹn cắn mạnh lên tay bọn bọ.

      “Tôi các buông tay, tức chết mà, tôi là đến nhà Mật Nhu ở, mà các người còn như vậy là sao” Kính Huyễn lau vết máu do cắn hai người, đồng thời nhìn hai người đàn ông.

      “Em cắn nương tay mà, sao cắn chút chứ” Tiêu nhìn vết cắn có dấu răng tay mình còn chảy máu, dùng tay kia che lại, bất mãn nhìn Kính Huyễn.

      “Nếu chút các có chịu buông ra hay ? là Mật Nhu chúng ta thôi, cần để ý đến bọn họ” Kính Huyễn kéo Mật Nhu đứng ở bên cạnh này giờ, mang theo Mật Nhu rời , để lại hai người đàn ông ở phía mình trừng mắt.

      “Kính Huyễn em chờ chút, đưa em về” Dương Lịch bỏ qua cơ hội lấy lòng Kính Huyễn, như vậy có thể biết được Kính Huyễn ở đâu.

      cần làm phiền tới , tránh xa tôi ra chút” Kính Huyễn dừng lại lạnh lùng nhìn Dương Lịch, nhịn được , giờ rất tức giận, cũng có giọng điệu tốt với ai, huống chi là Dương Lịch.

      “Kính Huyễn…” Dương Lịch nhiệt tình bị Kính Huyễn câu làm tan biến ảo tưởng của , ngơ ngác đứng tại chỗ còn muốn gì nữa, lại nhìn thấy Kính Huyễn lấy tay ngăn trở mình , Dương Lịch chỉ có thể trơ mắt nhìn Kính Huyễn lên xe của Mật Nhu, mà rời .

      “Kính Huyễn, ra khi cậu tức giận kinh khủng như vậy, trước giờ mình chưa bao giờ thấy cậu tức giận cả, tại cuối cùng mình thấy” Mật Nhu lái xe bên cạnh hưng phấn , dường như chuyện Kính Huyễn tức giận là chuyện khó mà xảy ra.

      “Cậu đó, người khác tức giận mà cậu vui đến thế sao, có muốn hay mình cắn cậu cái, nếu như vậy mình rất sẵn lòng” Kính Huyễn nhìn Mật Nhu lái xe mà cười rạng rỡ như vậy, tức giận , khi tức giận có bộ dạng này sao.

      “Vậy thôi, mình muốn bị cậu cắn đâu” Mật Nhu giả bộ sợ , khi xong còn cười lớn, căn bản có sợ tính khí của Kính Huyễn

      Kính Huyễn gì thêm lấy tay chống cằm, nhìn khung cảnh bên ngoài ngẩn người, thành phố về đêm đẹp, nhà nhà đều sáng đèn, mọi người nhộn nhịp.

      “Cậu nghĩ gì thế, đến nhà mình rồi” Mật Nhu đẩy Kính Huyễn ngẩn người cái, hiểu nhìn cái gì mà ngẩn người đến như vậy.

      “A đến rồi sao, vậy thôi” Kính Huyễn bị Mật Nhu bất ngờ gọi, giật mình theo Mật Nhu vào nhà.

      “Mệt quá, hôm nay xảy ra nhiều chuyện” Kính Huyễn vừa vào nhà của Mật Nhu có hình tượng ngã xuống nằm ghế salon, điện thoại cũng đồng thời vang lên, Kính Huyễn chẳng muốn nghe điện thoại, nhưng mà điện thoại lại chịu buông tha .

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 99: Bị “Này hiếp”?


      “Alo, rốt cuộc là ai.” Cuối cùng Kính Huyễn nhịn được bắt máy điện thoại di động, chuông cứ kêu mãi, xem ra bắt máy ngừng reo.

      “Mẹ, chẳng lẽ mẹ nghĩ tới là con sao? Vậy con cúp điện thoại, khỏi làm phiền mẹ nữa.” Điện thoại bên kia là Đình bảo bối nghe được thanh tức giận của Kính Huyễn, lập tức suy nghĩ, buồn bã, bảo muốn cúp điện thoại.

      “Đừng đừng đừng, mẹ cứ tưởng là ai điện thoại quấy rối, phải con.” Kính Huyễn thấy Đình bảo bối đòi cúp điện thoại, vội vàng ra lý do.

      , chẳng lẽ có người muốn quấy rối mẹ hả, haha.” Điện thoại bên kia truyền đến tiếng cười của Đình bảo bối, dường như cười rất vui vẻ, loáng thoáng Kinh Huyễn còn nghe được tiếng cười của nhiều người, chỉ mình Đình bào bối.

      tin cũng được, mẹ con nhiều người theo đuổi như vậy, mà con lại dám xem thường cười nhạo mẹ.” Bên này Kính Huyễn sau khi xong, còn cố ý lấy tay vờn tóc, phối hợp lời mình , đáng tiếc bên kia Đình bảo bối thấy được, nghe thêm lời này càng cười lợi hại hơn.

      “Theo đuổi mẹ có ích lợi gì, mà mẹ cũng cần, chú có ở bên cạnh mẹ ?” Đình bảo bối thấy hàn huyên cùng Kính Huyễn lát rồi, cũng nghe thấy thanh của Diêm Hỏa, tò mò hỏi.

      “Mẹ có ở Diêm gia, mẹ đến ở chỗ mẹ nuôi con rồi.” Kính huyễn lười biếng cầm điện thoại , sau đó nằm ngã lên sô pha.

      “Tại sao ở Diêm gia? Vậy hai người bồi dưỡng tình cảm như thế nào? Nếu bồi dưỡng tình cảm đến khi nào tụi con mới có thể trở về?” Đình bảo bối nghe Kính Huyễn , cảm thấy quái lạ, nhóc có chút mong đợi hai người nảy sinh tình cảm, như thế nào mới rời chưa có mấy ngày mà lại xảy ra tình trạng này?

      “Là sao, chẳng lẽ phải đợi cho đến lúc đó mới quay lại sao.” Đầu Kính Huyễn đầy dấu chấm hỏi, hỏi Đình bảo bối, nghĩ ra trong lời Đình bảo bối có ý gì.

      “Chính xác con dâu, chúng ta quyết định đến khi nào tình cảm của hai đứa tốt lên, chúng ta mới đem hai bảo bối trở về, sao chưa gì hết mà con lại nhanh rời khỏi nhà như vậy?” Bên kia Mẹ Diêm đoạt lấy điện thoại từ Đình bảo bối, đồng ý hướng Kính Huyễn , trò chơi còn chưa bắt đầu, sao lại kết thúc?

      “Làm gì có cái đạo lý này, các người mau đem trả hai bảo bối lại cho tôi, tôi cần mà cũng muốn cái gì bồi dưỡng tình cảm.” Kính Huyễn nhíu chặt mày , nếu như theo lời , chẳng lẽ bồi dưỡng tình cảm vẫn thể gặp lại bọn trẻ sao.

      “Có phải hai đứa lại xảy ra chuyện gì ? Nghe giọng điệu của con rất giống với Diêm Hỏa, có chuyện gì xảy ra rồi hả?” Mẹ Diêm nghe giọng tức giận của Kính Huyễn, phỏng đoán nếu phải do Diêm Hỏa lại chọc Kính Huyễn vui vậy là cái gì.

      có xảy ra chuyện gì, rốt cuộc đến khi nào các người mới đem trả hai bảo bối lại cho tôi.” Kính Huyễn dường như còn hơi sức vì việc xảy ra ngày hôm qua, tại rất nhớ muốn gặp hai bảo bối rồi.

      “Muốn gặp hai tiểu bảo bối vậy con nhanh trở về mà bồi dưỡng tình cảm cho tốt , đến lúc đó mẹ dẫn hai đứa về để mọi người cùng đoàn tụ.” Mẹ Diêm ở bên kia lấy hai bảo bối ra dụ dỗ Kính Huyễn quay trở về, nếu Kính Huyễn có trở về, vậy bà còn có thể làm gì.

      “Có thể có lựa chọn khác , tôi muốn trở về.” Kính Huyễn buồn bã , vất vả lắm mới có thể ra ngoài, bây giờ lại trở về, cam lòng.

      cầu dành cho con chỉ có điều này, trở về nhà , mẹ rất xem trọng con.” Mẹ Diêm xong cũng cho Kính Huyễn bất kỳ phản bác nào liền cúp máy, chỉ còn tiếng bíp bíp trong điện thoại vang lên.

      Kính huyễn thể tin được nhìn chằm chằm điện thoại bị cúp, trong lòng suy nghĩ rốt cuộc có nên trở về hay , nhưng mới vừa dọn ra ngoài, bây giờ lại lập tức quay trở về, muốn chút nào.

      “Kính huyễn cậu nhìn chằm chằm điện thoại làm gì, là ai gọi tới?” Từ phòng rửa mặt bước ra ngoài, nhìn thấy Kính Huyễn đứng sững nhìn điện thoại trong tay, tò mò hỏi .

      “Là Đình bảo bối gọi, còn có mẹ Diêm Hỏa.” Kính Huyễn mắt vẫn như cũ nhìn chằm chằm điện thoại, quay đầu lại, trả lời Mật Nhu.

      “Đình bảo bối gọi tới, vậy sao cậu kêu mình ra ngoài nghe, thiệt là.” Mật Nhu nghe Kính Huyễn , oán trách , cũng mấy ngày rồi chưa nghe được giọng của hai bảo bối nữa, rất nhớ hai bảo bối.

      “Đình Đình bảo mình quay trở về nhà Diêm Hỏa, mình muốn, mình mới vừa dọn ra thôi mà.” Kính huyễn bộ dạng cứ như vậy sô pha đứng lên, nếu như là mơ tốt quá, nhưng thực tế lại như vậy.

      “Vậy cậu cần quay về, từ khi nào cậu lại nghe lời Đình bảo bối như vậy?” Mật Nhu kỳ quái nhìn Kính Huyễn, ra cũng muốn Kính Huyễn lại buồn phiền việc này.

      “Diêm phu nhân lấy hai bảo bối ra uy hiếp mình, là, nếu mình trở về họ cũng mang hai bảo bối trả lại, mình muốn.” Kính huyễn đầy uất ức, tại sao mọi chuyện đều xảy ra người chứ.

      “Vậy cậu phải làm sao?” Mật Nhu thấy bộ mặt Kính Huyễn đầy đau khổ, biết Kính Huyễn quyết định ra sao.

      “Còn có thể làm gì, đương nhiên là về, mình muốn chờ đợi lâu như vậy mới có thể nhìn thấy hai bảo bối của mình.” Bộ dạng Kính Huyễn như kiệt sức, chậm rì rì ra cửa.

      “Vậy mình đưa cậu quay về, xem bộ dạng của cậu bây giờ, mình lo lắng.” Mật Nhu thở dài tiến lên đỡ Kính Huyễn, chỉ là quay trở về chuyến, có cần thiết biến thành cái bộ dáng này sao?

      “Vậy cám ơn nhiều.” Kính huyễn cười khổ cảm ơn Mật Nhu, chuyện gì cũng làm phiền tới Mật Nhu.

      “Cảm ơn cái gì, lúc nào trở nên khách khí như vậy rồi, có cần mình gãi ngứa cho cậu .” Mật Nhu xong đưa ngón tay thon dài ra, bộ dạng dường như muốn chuẩn bị phục vụ Kính Huyễn.

      “Đừng làm rộn, cậu biết mình sợ nhất là nhột rồi mà.” Kính Huyễn nhìn Mật Nhu càng ngày càng đưa tay đến gần, cầu xin tha thứ, sợ nhất chính là bị gãi ngứa nhột.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :