1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Mẹ của đứa trẻ đừng chạy - Tâm Đào ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 90: Có thể hợp lại sao?


      “Giải thích cái gì, nhất định là sau khi ta cùng ả Lộ Đế sống cùng nhau, mới phát ra con người của cậu tốt, cho nên mới quay lại theo đuổi cậu. Kính Huyễn, mình nếu như, nếu như là, bây giờ để cho cậu tự lựa chọn, có thể quay về ở chung chỗ với Dương Lịch, cậu cảm thấy có khả năng này xảy ra ?” Mật Nhu đến nửa chừng, liền nghĩ đến vấn đề quan trọng, đặt câu hỏi cho Kính Huyễn.

      “Nếu như cũng có thể xảy ra, giữa mình và ấy kết thúc, nên điều cậu nghĩ cũng bao giờ xảy ra.” Kính Huyễn nghe Mật Nhu đặt ra vấn đề, phất phất tay, vội vàng đáp trả lời Mật Nhu lời .

      “Mình là nếu như, cậu hiểu ? Là nếu như.” Mật Nhu bất đắc dĩ nhìn Kính Huyễn lại kích động lần nữa, là nếu như, chứ đâu phải là , mà Kính Huyễn kích động như vậy, nhất định điều là còn rất quan tâm đến Dương Lịch.

      “Mình cũng biết, tại mình muốn suy nghĩ nhiều như vậy, chúng ta đừng nhắc đến ấy nữa có được , đến điều đó lại làm nỗi đau trong lòng mình lại trỗi dậy.” Kính Huyễn lắc đầu cái, đem tất cả ảo tưởng trong đầu loại bỏ ra khỏi tâm trí, cự tuyệt bàn luận đến những chuyện liên quan đến Dương Lịch.

      “Nhưng cậu thể cứ trốn tránh như vậy mãi được, bởi vì lúc trước nhất thời cậu thể chấp nhận việc, nên chúng ta mới rời trốn tránh đến nơi này. Huống chi tại cũng qua lâu rồi chỉ là do chính trái tim cậu chịu hiểu mà thôi” Mật Nhu hài lòng Kính Huyễn luôn dùng thái độ trốn tránh để giải quyết vấn đề, trúng tim đen Kính Huyễn.

      “Cậu đừng nữa có được , tại cuộc sống của mình rất tốt, còn có hai bảo bối đáng như vậy, mình muốn lại hứng chịu thêm bất kì chuyện gì nữa. Huống chi là người từng phản bội mình.” Kính huyễn bịt lấy lỗ tai lớn tiếng , nếu như cánh cửa có chức năng cách , nhất định Diêm Hỏa ở bên ngoài phòng khách nghe được, đáng tiếc là được cách rồi.

      “Được rồi, nữa, sao mình tới lâu rồi mà vẫn nhìn thấy hai bảo bối ở đâu hết vậy, có phải là hai đứa ở phòng khác, mình tìm hai bọn nhóc.” Mật Nhu nhìn bộ dạng Kính Huyễn mất khống chế, đành tìm đề tài khác lôi kéo chú ý của . Nhưng mà, dường như Mật Nhu lại lần nữa lựa chọn đề tài sai lầm.

      “Ai ya! Cậu hỏi mình cũng muốn , hai bảo bối của chúng ta bị hai trưởng bối mẹ và bà nội Diêm Hỏa mang đến Newyork rồi, bây giờ cả căn nhà lớn này chỉ có mình và Diêm Hỏa ở cùng thôi.” Kính Huyễn vừa nhắc tới chuyện bất đắc dĩ này liền đau lòng muốn chết, nằm giường gào khóc.

      “Diêm Hỏa cũng cho mình trở về, vì muốn mình rời khỏi đây, ta tự nguyện ngủ ở phòng khách, mình sao có thể rời được chứ?” Kính Huyễn là người có nguyên tắc, khi đáp ứng nhất định phải làm được, có lúc cũng bị Mật Nhu điển hình là đứa ngốc.

      “Àh, ban đầu mình hiểu còn tưởng Diêm Hỏa biết hưởng thụ mà ngủ ở phòng khách, ra nguyên lai là cậu bảo ta ra đó ngủ.” Mật Nhu nghĩ đến lời mình mới vừa , xem ra biết thêm chủ kiến hay.

      căn nhà lớn như vậy, nhưng chỉ có hai người ở, duy nhất chỉ còn căn phòng này, mình bảo ta ngủ ở phòng khách, chẳng lẽ là mình àh?” Kính Huyễn nhức đầu , bây giờ trở về nhớ tới chuyện ngày hôm qua trải qua, liền nhức đầu rồi, như thế nào trong vòng ngày lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.

      phải còn rất nhiều phòng hay sao? Mà sao cậu thành công ở căn phòng này hả ?” Mật Nhu suy nghĩ hiểu hỏi, ràng có rất nhiều phòng, như thế nào lại phòng thôi.

      “Tất cả đều bị mẹ Diêm Hỏa khóa lại, cái gì muốn hai chúng mình bồi dưỡng tình cảm, buồn cười.” Kính Huyễn phiền não tựa như vuốt vuốt mái tóc, tại muốn tìm chút chuyện gì làm để quên hết chuyện phiền não.

      “Quá tuyệt, đúng là Diêm phu nhân đáng , chút tính khí cay nghiệt như mấy quý bà có tiền, cậu có thể gả cho Diêm Hỏa cũng tệ, vừa có tiền lại vừa đẹp trai, tuấn, những thế còn là tổng giám đốc rất có năng lực.” Mật Nhu về Diêm Hỏa xong, mới ngẫm nghĩ phát ra Diêm Hỏa cái gì cũng đều hoàn hảo.

      “Đúng vậy! Đúng vậy, còn có cả đám phụ nữ vây quanh ta nữa. Nếu như mình gả cho ta chắc hẳn mỗi ngày đều phải nghe những người phụ nữ đó tìm tới cửa mắng nhiếc, cậu thấy chuyện này có tốt .” Kính Huyễn xong còn hung hăng trợn mắt nhìn Mật Nhu cái, cái người biết suy nghĩ tốt xấu gì, nhìn mà chịu suy nghĩ.

      “Ha ha! Dường như cũng đúng là như vậy.” Mật nhu xong còn đáng le lưỡi, trong lòng thầm mắng mình làm sao lại dễ dàng bị si ngốc rồi, cái này chắc là bản tính được bồi dưỡng từ lúc , thể sửa đổi được.

      cái này nữa, cậu cùng mình mua vài thứ .” Kính Huyễn đứng dậy muốn thay đồ, cùng Mật Nhu ra ngoài mua đồ.

      “Cậu muốn mua cái gì? Ở đây còn có cái gì cần cậu mua?” Mật Nhu kỳ quái hiểu hỏi Kính Huyễn, Kính Huyễn thường hay muốn cái gì phải làm bằng được cái đó, cá tính đầu đuôi đó cũng kịp phản ứng.

      “Mua giầy, cậu nhìn xem, bây giờ chân mình mang cái gì cũng đều vừa, cái chân này hình như hơi to ra chút, nên mình muốn mua đôi giày mang vào thoải mái chút.” Kính Huyễn chỉ chỉ cái chân mang được gì, lúc trước có thời gian, bây giờ có Mật Nhu cùng phải quá tốt sao.

      “Ừh, vậy cậu nhanh chút, mình sẵn dẫn cậu đến bệnh viện luôn, hỏi bác sĩ khi nào có thể hồi phục lại, tháo băng ra.” Mật Nhu cau mày, chỉ vào cái chân của Kính Huyễn băng bó giống như bánh chưng .

      “Đúng vậy, mình cũng muốn sớm tháo cái băng khó chịu này, cũng được nhiều ngày rồi, chắc là hồi phục rồi.” Kính Huyễn cũng muốn tháo cái băng quấn cục chân ra, bộ vô cùng khó khăn, di chuyển cũng vậy.

      “Hai người muốn đây vậy?” Diêm Hỏa thức dậy làm bữa ăn sáng, Kính Huyễn cùng Mật Nhu xuống lầu nhìn thấy ăn mặt chỉnh tề rồi, biết chắc hai người bọn họ muốn ra ngoài, nghi ngờ hỏi.

      “Tôi muốn ra ngoài mua chút đồ, buổi trưa cũng cần chờ, tôi cùng ấy ở bên ngoài ăn luôn là được rồi.” Kính Huyễn khách khí tự nhiên ngồi xuống ăn bữa sáng Diêm Hỏa chuẩn bị, nhét đầy trong miệng, còn với Diêm Hỏa.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 91: khách mời mà đến trong cửa hàng


      “Woa, nhiều đồ ăn ngon như vậy, làm sao?” Mật nhu nuốt nước miếng nhìn Bàn đầy ắp thức ăn ngon, tin hỏi Diêm Hỏa.

      “Đương nhiên là tôi làm, cũng ăn , tôi làm rất nhiều đồ ăn, nếu như hai người muốn mua đồ, tôi có thể chở hai người .” Diêm hỏa lịch kéo ghế ra cho Mật Nhu ngồi, sau đó ngồi xuống đề nghị được hộ tống hai người .

      cần miễn cưỡng như vậy, nếu như cùng, tôi khó mà bảo toàn nổi, vì ngày mai tin tức giải trí đưa tôi làm nhân vật trung tâm.” Kính huyễn muốn từ chối nhiệt tình của Diêm Hỏa. nghĩ nếu để hộ tống vậy trở thành kẻ thù số của những người ái mộ .

      “Kính Huyễn, để cho ấy cùng chúng ta , chúng ta thể xách nhiều đồ, ấy theo xách đồ phụ chúng ta phải tốt hơn sao, bình thường hai tụi mình mua cũng rất nhiều, rất thuận tiện.” Ý kiến Mật Nhu lại bất đồng, có người đẹp trai miễn phí giúp mình mang đồ, đó là chuyện đáng hãnh diện.

      “Đúng vậy, có thể xách đồ giúp bọn em, còn trả tiền dùm nữa, dẫn chính xác là lựa chọn sai lầm” Diêm hỏa nghe Mật Nhu , vội vàng gật đầu cái, bộ dạng kia còn thiếu chút là khóc năn nỉ Kính Huyễn cho mình theo thôi.

      “Hai người là, người này lôi người kia kéo, được rồi cùng , tôi cũng tốn hai miếng thịt nào, có cái gì lớn lao đâu.” Kính Huyễn tính vài lời cự tuyệt, nhưng nhìn thấy ánh mắt hai người họ sáng rỡ nhìn cầu xin, thể làm gì khác hơn là nhắm mắt đồng ý. Lúc này trong lòng cầu nguyện là chuyện gì xảy ra.

      Nhưng hình như ông trời cũng cần thời gian nghỉ ngơi, nên có thể lời Kính Huyễn vừa cầu nguyện đúng lúc ông trời nghỉ ngơi, cho nên nghe được lời thành khẩn cầu nguyện của Kính Huyễn.

      Kính Huyễn cùng Mật Nhu ngơ ngác nhìn diễm lệ trước mắt, từ khi bước vào cửa hàng, dường như nhìn thấy Diêm Hỏa liền bám dính buông ra, đó chính là Y Na, là gặp người bất đắc dĩ .

      “Diêm, làm sao lâu như vậy đến tìm em, làm hại em nhớ lắm luôn đó.” Thanh Y Na ngọt ngào hướng về phía Diêm Hỏa , còn dầy mặt kéo cánh tay Diêm Hỏa, thân mật như là những người nhau cách cuồng nhiệt.

      là ai, muốn cứ , cần phải tỏ ra vẻ quen biết tôi như vậy.” Diêm Hỏa chán ghét lấy cánh tay người con bám dính người xuống, ngửi mùi nước hoa nồng đậm người Y Na, thích .

      “Diêm, sao mới có mấy ngày mà liền quên em nhanh vậy, vậy mà còn người ta là bảo bối nhất.” Y Na nghe Diêm Hỏa trả lời, trong lòng chuông báo động vang lớn, nghĩ tới Diêm Hỏa nhanh như vậy liền quên mất mình, , nhất định là cố ý đối với như vậy .

      “Mấy ngày trước, tôi có ấn tượng gì hết, tốt nhất nên gây trở ngại lại làm phiền tôi.” trong đầu Diêm hỏa nghĩ ra trước mắt mình là ai, phụ nữ đối với như là thứ dùng để phát tiết thỏa mãn. Nhưng kể từ lúc gặp Kính Huyễn giống như vậy, bây giờ điều mà quan tâm nhất chính là làm thế nào để lấy lòng Kính Huyễn.

      “Diêm, em là Y Na, lần trước dẫn em tham gia hội tiệc với mà, sao cứ thích giỡn với em như vậy chứ, em thích đâu.” Y Na dùng lời lẽ khiến người nghe nổi da gà với Diêm Hỏa, mặc dù biết bộ dạng lúc này của Diêm Hỏa phải là giả bộ. Nhưng xung quanh nhiều người vây quanh như vậy, mặt mũi của thể bị mất.

      “A, tôi nhớ ra rồi, là người lần đó tôi dẫn tham gia hội tiệc, nhưng tìm tôi có chuyện gì à?” Diêm Hỏa bị Y Na nhắc nhở như vậy, rốt cuộc cực khổ nghĩ tới, hiểu người phụ nữ này có điểm nào tốt, tại sao còn xuất ở chỗ này.

      “Diêm, là xấu, chúng ta là có duyên phận, em rất vất vả lắm mới có thể gặp ở chỗ này, xem có phải là chúng ta có duyên với nhau đúng .” Y Na thấy Diêm Hỏa cuối cùng cũng nhớ tới là ai, lại vui vẻ tới gần nắm bả vai Diêm Hỏa, lại bị khéo léo né tránh bên, cơ hồ Y Na giơ tay cầm khí.

      “Tôi nghĩ là hiểu lầm rồi, tôi cùng vợ sắp cưới của mình ra ngoài dạo, vậy hù dọa ấy chạy mất.” Diêm Hỏa trước kia rất thích Y Na, là người phụ nữ rất biết cách làm nũng, nhưng kể từ khi gặp Kính Huyễn, lại có cảm giác khác, chỉ cần gặp loại phụ nữ như Y Na lại muốn nổi da gà .

      “Cái gì, Diêm, đùa giỡn phải ? khi nào sắp kết hôn, tại sao nghe gì hết.” Y Na bị tin tức Diêm Hỏa đến, làm cho đầu muốn choáng váng, lúc sau miễn cưỡng nở nụ cười, hỏi Diêm Hỏa.

      “Chuyện đại này sao có thể đem ra đùa giỡn, vợ tương lai của tôi đứng ở đây, tin xem.” Diêm Hỏa bá đạo kéo Kính Huyễn đến bên cạnh mình, tuyên bố quyền sở hữu của mình.

      làm gì đấy, khi nào tôi lại trở thành vợ tương lai của , tốt nhất nên ăn lung tung.” Kính huyễn mất hứng hất cánh tay Diêm Hỏa đặt vai mình, nhưng dường như Kính Huyễn nhìn thấy người đứng bất động nhìn, ánh mắt đầy vẻ ghen tỵ.

      Y Na nhìn Kính Huyễn lần từ đầu đến chân, cuối cùng cau mày đồng ý nhìn Diêm Hỏa : “Diêm, cần tùy tiện tìm người để gạt em, muốn vậy nên tìm người nào xuất sắc hơn, nhìn ta xem, ngực có, cũng có khí chất gì hết, thực em thể tiếp nhận, tin điều này.”

      cái gì, nên lời khó nghe như vậy, còn nữa …tôi cũng phải là vợ tương lai của ta, tin hay tùy .” Bây giờ trong lòng Kính Huyễn tổn thương, lại còn bị khó nghe như vậy, mặc dù bây giờ chỉ mặt quần áo ngủ rộng thùng thình, nhưng cũng nên bộ dạng của thành ra vậy? Chung quanh ràng cười nhạo, nhiều tiếng châm biếm truyền tới trong lỗ tai của .

      chuyện với ấy khách khí chút, mặc dù lão bà của tôi muốn ngực có ngực, muốn chọc giận có khí chất, nhưng cũng là người tôi thích nhất, tôi cho phép loại như bình phẩm đến, bằng đừng trách tôi khách khí đối với .” Diêm Hỏa câu này, Kính Huyễn nghe hiểu, rốt cuộc là chê bai , hay là ca ngợi , đúng là khóc mà ra nước mắt .

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 92: Ông Trời Ngủ


      “Các người chứ chuyện tiếp , tôi trước” Kính Huyễn biết Diêm Hỏa làm cái gì nữa, để lại gian cho Diêm Hỏa và Y Na cùng nhau chuyện phím.

      “Kính Huyễn chờ mình chút, chúng ta ra ngoài chuyện” Mật Nhu thấy Kính Huyễn muốn ra ngoài, Iiền cùng nhau ra ngoài.

      “Mọi người chờ chút, kế tiếp muốn đâu, chúng ta cùng ” Diêm Hỏa xách theo túi lớn túi mà vừa rồi Kính Huyễn cùng Mật Nhu mua, muốn cùng hai người dạo tiếp nữa.

      “Diêm, đừng , chúng ta đều lâu rồi gặp, em rất nhớ đó” Y Na làm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như thế, nắm tay Diêm Hỏa cho rời .

      rốt cuộc là muốn cái gì?” Diêm Hỏa thấy Kính Huyễn cùng Mật Nhu xa, tại nếu đuổi theo tìm được, lạnh lùng nhìn Y Na dính vào người của mình.

      “Diêm, tối nay em có buổi biểu diễn thời trang, với em có được hay vậy, em muốn nhìn thấy ở dưới cỗ vũ em” Y Na nghĩ tối nay là show thời trang lớn, nếu như đến lúc đó có Diêm Hỏa theo, những người kia xem thường mình nữa, còn có thể đêm trở thành sao.

      “Tôi có thời gian, mà tìm người khác”Diêm Hỏa biết người phụ nữ trước mặt này nghĩ gì nữa, nếu là trước kia chắc chiều theo ta, nhưng tại cần suy nghĩ mà cự tuyệt ngay lập tức.

      “Nhưng mà người em muốn chỉ có mình , với em có được hay ” Y Na đến gần làm nũng, ôm lấy cánh tay của Diêm Hỏa ma sát vào ngực mình, từ gốc độ của Diêm Hỏa nhìn Y Na có thể thấy được khe ngực nguy hiểm.

      cách xa tôi ra, lấy tiền của tôi rồi, tôi quan tâm đến chuyện đó” Đáng tiếc, đối với dáng người quyến rũ như Y Na cũng thể khiến cho Diêm Hỏa có cảm giác.

      “Nhưng” Y Na còn muốn gì đó, nhìn thấy khuôn mặt khó chịu của Diêm Hỏa, đành phải nuốt lại những lời muốn vào trong.

      Diêm Hỏa thèm để ý đến ánh mắt buồn bã của Y Na, trực tiếp qua người Y Na, tại suy nghĩ phải tìm Kính Huyễn, biết là có tìm được hay nữa.

      “Kính Huyễn cậu chậm lại chút , chân của cậu bị thương đấy” Mật Nhu đuổi theo Kính Huyễn phía trước, lo lắng cho Kính Huyễn nếu cứ như vậy chân lại bị thương nặng thêm.

      “Tại sao cậu cũng ra ngoài” Kính Huyễn nghe thấy tiếng của Mật Nhu, dừng lại chờ Mật Nhu tới chỗ của mình.

      “Làm ơn, mình theo cậu ra ngoài ở đó xem bọn họ thân mật với nhau à” tại Mật Nhu chỉ cần nghĩ tới Y Na, toàn thân liền cảm thấy trận da gà nổi lên, điệu bộ là làm cho nguời ta cảm thấy gê tởm mà.

      “Vậy bây giờ chúng ta đâu?”Kính Huyễn đứng tại chỗ hỏi Mật Nhu, mới vừa rồi mơ mơ hồ hồ chạy ra ngoài, bây giờ cũng biết nên đâu nữa.

      “Vậy bây giờ cậu muốn đâu, mình với cậu” Mật Nhu tại cũng biết nghĩ đâu, liền xoay người dò hỏi ý kiến của kính Huyễn.

      tại cũng trễ lắm rồi, Dương Lịch chắc vào công ty, mình muốn vào lấy chút văn kiện về sửa chữa lại chút” Kính Huyễn nhìn đồng hồ cổ tay, cũng trễ như vậy chắc Dương Lịch cũng có ở công ty đâu.

      “Có lẽ là vậy, mình với cậu” Mật Nhu là làm liền, lôi kéo Kính Huyễn ra bãi đỗ xe để đến công ty.

      “Kính Huyễn, tại sao giờ này cậu còn tới đây làm gì. Chân của cậu sao rồi, có đỡ chưa” Kính Huyễn còn chưa có vào trong công ty, gặp Thanh Phong ngay tại cửa ra vào, Thanh Phong nhìn chân Kính Huyễn còn bị bó như cái bánh chưng lo lắng hỏi.

      “Mình tới lấy ít đồ, nghĩ tới lại gặp cậu ở đây, cậu bây giờ thế nào rồi, sao giờ có nhiều thời gian rãnh rỗi vậy à? Bình thường phải là cậu rất bận rộn hay sao?”Kính Huyễn nhìn Thanh Phong trong tay cầm café, hiểu hỏi. Bình thường nếu lúc này mà muốn tìm Thanh Phong là rất khó, ấy rất bận rộn cơ mà.

      “Công việc nhiều lắm mình phải nghĩ chút, nếu mình mệt chết được. Hôm nay công ty mới nhận được dự án lớn, ngày mai mọi người bắt đầu bận rộn lắm đó.” Thanh Phong mệt nhọc , cầm lấy ly café mới mua liền uống, nếu có café chắc ngủ thiếp luôn mất.

      “Lợi hại như vậy, vậy mình phải giúp mọi người tay mới đúng, mình tới là hỏi có công việc gì đưa mình làm phụ cho, cả ngày ở nhà rất nhàm chán” Kính Huyễn cười cười nhìn Thanh Phong , vỗ vỗ bả vai của .

      “Vậy chúng ta cùng nhau lên , đứng ở chỗ này chuyện tiện lắm” Thanh Phong đứng lâu như vậy mới biết mình cùng Kính Huyễn và Mật Nhu vẫn còn đứng trước cửa công ty.

      “Ừ, thôi” Kính Huyễn xong cùng Thanh Phong vào công ty.

      “Kính Huyễn, hôm nay ký hợp đồng với chúng ta là vị tổng giám đốc mà cậu cũng biết đấy” Thanh Phong vửa nghĩ đến cái gì đó, quay đầu nhìn Kính Huyễn .

      “Tại sao cậu lại như vậy, mình làm sao có thể quen với vị tổng giám đốc kia chứ” Kính Huyễn hiểu , mình lúc nào lại có thể quen nhiều vị tổng giám đốc như thế chứ nhỉ?

      “Mình cũng biết là cậu quen với vị tổn g tài đó, nhưng lúc ta tới, có hỏi tổng giám đốc của chúng ta về cậu, còn muốn cậu phụ trách hạng mục này, sau tổng giám đốc chân cậu bị thương, cho nên cho cậu nhận” Thanh Phong nghĩ đến buổi sáng họp vị tổng giám đốc đó cứ hỏi Kính Huyễn thôi, liền chỉ muốn Kính Huyễn có bạn trai rồi hay chưa.

      “Vậy bây giờ ta còn ở công ty nữa hay ” Kính Huyễn trong lòng có tiếng chuông cảnh giác, trực giác cho biết khả năng là người mà Mật Nhu thấy vào buổi sáng ở công ty mình là Dương Lịch, khẩn trương hỏi Thanh Phong, nếu như ta bây giờ vẫn còn ở công ty mình phải nhanh chân rời khỏi mới được.

      “Có a, vị tổng giám đốc đó giờ vẫn còn ở trong phòng làm việc, hai người bọn họ chuyện rất lâu, đến bây giờ vị tổng giám đốc đó còn chưa về nữa” Thanh Phong hiểu nổi hai người đó có phải là người nữa hay nữa, chuyện từ sáng đến giờ vẫn chưa xong nữa.

      “Kính Huyễn, có phải trong lòng cậu bây giờ có suy nghĩ giống mình hay ?” bên cạnh Kính Huyễn nãy giờ Mật Nhu chuyện, áp vào tai Kính Huyễn , thấy Kính Huyễn gật đầu cái, hai người cũng rất ăn ý với nhau muốn rời khỏi nơi này, nhưng dường như ông trời muốn theo như ý của các .

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 93: cần gọi xa lạ như vậy


      “Kính huyễn, là em, sao em lại tới công ty.” Cửa thang máy mới vừa mở ra, Húc Nhật tinh mắt liền nhìn thấy Kính Huyễn, về phía , dĩ nhiên phía sau còn có Dương Lịch theo, người mà Kính Huyễn muốn né tránh.

      “Hì hì! Em cùng Mật Nhu tới cầm văn kiện đem về làm, có chuyện gì, em về trước đây?” Kính Huyễn cười khan chuyện với Húc Nhật. Sau đó, muốn lập tức dẫn Mật Nhu rời khỏi nơi này.

      “Kính Huyễn, em chờ chút.” Thấy Kính Huyễn hốt hoảng muốn , Húc Nhật mở miệng muốn giữ lại, muốn rời nhanh như vậy.

      “Làm gì.” đợi Kính Huyễn mở miệng, Mật Nhu đứng phía trước mặt Kính Huyễn , xong còn nhìn phòng bị Dương Lịch.

      “Em nên hiểu lầm, chỉ muốn tìm Kính Huyễn để trò chuyện thôi, Mật Nhu, hai người nên như vậy có được .” Thái độ Dương Lịch vô cùng thành khẩn , ngược lại Húc Nhật cùng Thanh Phong đứng bên cạnh đều cảm thấy mơ hồ hiểu. Tại sao hôm nay tổng giám đốc từ Mỹ qua, gặp được Kính Huyễn và Mật Nhu lại có thái độ kỳ quái như vậy, tuyệt đối giống như tổng giám đốc lạnh lùng như mọi người vẫn .

      “Kính Huyễn với có gì để , Húc Nhật, chúng tôi trước đây.” Mật Nhu lạnh lùng hướng về phía Dương Lịch , sau đó quay đầu nhìn Húc Nhật mỉm cười tạm biệt xong, muốn mang Kính Huyễn rời .

      “Hai người chờ chút, tôi nghĩ chắc là mọi người đều quen biết nhau, vậy chúng ta cũng cần phải giới thiệu nữa, khó khăn lắm mọi người mới có cơ hội gặp nhau, nên chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm .” Húc Nhật nhìn Dương Lịch mới vừa tán gẫu với mình, sau đó liền bị hai này chèn ép, lập tức muốn cùng nhau ăn bửa cơm để hòa hoãn khí căng thẳng.

      cần, ai khó khăn gặp , nếu như có thể cần gặp mặt, nên gặp nhau càng tốt hơn.” Mật Nhu nghe Dương Lịch mời, cũng cần cân nhắc, mở miệng ra gì là ôn lại kỷ niệm cũ. Hừ, lại nhìn thấy sắc mặt Kính Huyễn trắng bệch nắm chặt tay mình, biết nhất định Kính Huyễn thích.

      “Nhưng mà phải các người quen biết nhau sao? Cùng nhau ăn bữa cơm chắc cũng có vấn đề gì.” Húc Nhật hiểu , nhìn thấy Dương Lịch cùng hai người Kính Huyễn và Mật Nhu quen thuộc như vậy, nghĩ rằng bọn họ đều biết nhau.

      “Mật Nhu được rồi, theo như ý Húc Nhật , nhưng tôi trước điều này, lần này là nể mặt mũi Húc Nhật, ăn xong tôi lập tức ngay.” Kính Huyễn ở trong lòng cân nhắc. tại Dương Lịch là đối tác làm ăn với công ty, thể nhất thời tùy hứng khiến cho công ty mất công việc làm ăn với bên công ty Dương Lịch.

      “Kính Huyễn, cậu…” Mật Nhu còn muốn gì, liền bị Kính Huyễn nhìn về phía mình ánh mắt như ngăn cản, thể làm gì khác hơn là uất ức đem lời muốn nuốt vào trong bụng, sau đó từ từ chờ nó tiêu hóa.

      tốt quá, Kính Huyễn, em giới thiệu chút nơi này có món gì ăn ngon.” Dương Lịch mừng rỡ thấy Kính Huyễn đáp ứng, vui vẻ kêu Kính Huyễn giới thiệu địa điểm mọi người cùng nhau ăn.

      xin lỗi, Dương tiên sinh, bản thân tôi có thường ăn bên ngoài, cho nên tôi biết.” Kính Huyễn lạnh lùng , ánh mắt cố ý nhìn thấy Dương Lịch, ánh mắt nhìn về bốn phía.

      “Kính Huyễn, em đừng gọi tên xa lạ như vậy, em có thể giống như trước kia kêu tiếng Dương ca, hay là gọi Dương Lịch cũng được, nhưng đừng gọi là Dương tiên sinh, khiến cảm thấy xa cách.” Dương Lịch nghe Kính Huyễn gọi mình như vậy, trong lòng cảm thấy thoải mái muốn Kính Huyễn thay đổi cách xưng hô với mình, nhưng dường như có người muốn nghe theo.

      “Dương tiên sinh biết đùa, chúng ta cũng phải là rất quen thuộc, cần thiết tỏ ra thân thiết như vậy.” Kính Huyễn cười lạnh , cưỡng ép lòng mình, trước kia phản bội , nên Dương ca trong lòng chết từ lâu. tại Dương Lịch đứng trước mặt như người xa lạ hơn kém.

      “Chúng ta làm sao lại hề quen biết nhau, từ chúng ta lớn lên cùng nhau, em đều luôn gọi là Dương ca.” Dương Lịch đối mặt với gương mặt lạnh nhạt của Kính Huyễn, trong mắt lên vẻ bi thương, nghĩ tới làm cho Kính Huyễn tổn thương sâu sắc đến như vậy, nhớ đến khuôn mặt đáng nũng nịu gọi là Dương ca, nhưng Kính Huyễn còn như vậy nữa, hơn nữa còn lạnh lùng xa cách.

      phải muốn ăn cơm sao, vậy theo tôi tới nơi này, tôi có biết nhà hàng nấu ăn ngon.” Đứng ở bên cạnh Kính Huyễn, Mật Nhu, thấy trong công ty càng ngày càng nhiều ánh mắt tò mò nhìn về phía bên này, lại thấy Kính Huyễn sắp rớt nước mắt, bèn quyết định nhanh trong khi mấy người còn mất hồn, liền lôi kéo Kính Huyễn phía trước.

      “Vừa rồi sao cậu lại ngu ngốc như vậy, sao phải đáp ứng cùng ăn cơm với ta.” Ngồi lên xe Mật Nhu tức giận nhịn được ức chế bèn ra hết, biết nên Kính Huyễn là ngu dại hay phải cái gì đây.

      “Mình chỉ vì ta là khách hàng quan trọng của công ty, mình thể đắc tội, khách hàng muốn cùng ăn bữa cơm, có gì lớn.” Kính Huyễn , biết là để an ủi bản thân mình, hay là cho Mật Nhu nghe.

      “Khách hàng có thể giao cho Húc Nhật giải quyết là được, cần thiết cậu phải đáp ứng, có phải là cậu cho đến bây giờ vẫn quên được Dương Lich.” Mật Nhu thẳng, cần vòng vo, trúng tim đen của Kính Huyễn.

      đúng, mình sao lại quên được ta, mình có.” Kính Huyễn bị trúng tâm tư, hốt hoảng che lỗ tai , gian hẹp bên trong xe còn vang vọng tiếng của Kính Huyễn, làm cho Mật Nhu cũng bị hù dọa.

      “Được, được! Cậu có, cậu phải phải, vậy bây giờ cậu nhanh ngồi xuống, chúng ta lái xe .” Mật Nhu sợ vết thương trong lòng Kính Huyễn lại tái phát, hai tay dùng sức ấn Kính Huyễn ngồi xuống, giúp cài dây an toàn, sau đó mới chậm rãi lái xe .

      “Cậu xuống , chúng ta đến rồi.” Mật Nhu dừng xe ở bãi đỗ xe của tiệm cơm, kêu Kính Huyễn còn ngẩn người xuống xe. Chốt lát sau, hai người cùng theo phía sau Húc Nhật, Dương Lịch cũng bước xuống xe theo Mật Nhu.

      “Chào , Mật Nhu hôm nay lại đến, hôm nay có hải sản tươi sống, có muốn dùng thử hay ?” Dường như nhà hàng này rất quen thuộc với Mật Nhu, vừa vào cửa, ngồi ở bên trong quầy nhân viên phục vụ liền đứng dậy nhiệt tình chào hỏi Mật Nhu.

      “Đương nhiên là muốn, nhà hàng của các người nổi tiếng món hải sản mà, hôm nay tôi dẫn theo mấy người cùng, giúp tôi an bài chút, giống như mọi lần.” Mật Nhu xoay qua hỏi thăm bọn họ muốn ăn cái gì, tự mình gọi món.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 94: Bỗng nhiên xuất người đàn ông


      “Mật Nhu, Kính Huyễn, là các người tới, mới vừa rồi bọn họ với còn chưa tin đấy.” Vài người yên tĩnh thưởng thức món ăn, người đàn ông nhàn nhã, đẹp trai, nhiệt tình tới chỗ Kính Huyễn, Mật Nhu chào hỏi.

      “Tiêu, làm sao lại xuất ở nơi này, hiếm khi thấy bên cạnh có xuất phụ nữ.” Mật Nhu ngẩng đầu nhìn thấy Soái Tiêu, châm chọc , ai cũng biết Soái Tiêu, đều cùng cấp bậc như Diêm Hỏa.

      Tiêu, tay trắng dựng nghiệp, có thủ đoạn buôn bán, cũng có mưu mô quỷ kế, hai mươi hai tuổi bắt đầu nghiệp, chỉ bằng đầu óc thông mình sáng lập nên công ty của mình, tuổi trẻ vốn được mọi người coi trọng, cười nhạo nhưng lại từ từ phát triển, cho đến ngày ăn nên làm ra, càng làm càng lớn, nghề gì Tiêu cũng làm. Đối với nhu cầu của , cái gì muốn đều phải nếm thử mới được, phụ nữ cũng giống như vậy.

      Nhưng thời gian gây dựng nghiệp so với Diêm Hỏa lâu hơn, ước chừng hơn sáu năm, nhưng so với những người khác cũng giỏi hơn, Tiêu cùng Mật Nhu, Kính Huyễn quen biết nhau đều là trùng hợp, chính xác mà vì quăng người phụ nữ mà Tiêu kéo Kính Huyễn cuốn theo, đương nhiên sau đó bị Kính Huyễn đánh cho trận.

      “Tại sao thể tới chỗ này, nghe hai em tới, nào dám mang phụ nữ tới theo chứ, nếu như vậy, Kính Huyễn của ghen.” Tiêu xong còn chen ngồi ở bên cạnh Kính Huyễn, to gan ôm bả vai Kính Huyễn, dường như sợ phản đối, nhưng kỳ tích là Kính Huyễn phản đối Tiêu khoắc tay vai mình.

      “Nhân tiện có thể , em nghe đến Mỹ mà, sao lại quay trở về rồi?” Cuối cùng Kính Huyễn cũng nở nụ cười đầu tiên từ khi bước vào nhà hàng, trong lời dường như rất quen biết Tiêu.

      “Đừng ah... Ở bên kia trêu đùa, nên dây vào người phụ nữ, cho nên liền phải trở lại tránh nạn, em biết , nếu như chậm bước, cũng bị người ta ăn, chỉ có hai người là nhìn thấy được vẻ tuấn của thôi.” Tiêu câu đứng đắn, xong biết lời nào là , lời nào là giả, chỉ có biểu tình là thể vô cùng chân .

      phải là mỹ nữ sau khi quen với , lại bị vứt bỏ, cho nên mới bám dính lấy buông àh?” Mật Nhu nghe lời nửa nửa giả của Tiêu, liền nhanh đưa ra kết luận là hay giả, mỉm cười nhìn Tiêu .

      “Em có thể cần thông minh như vậy, luôn bị em trúng, có ý tứ.” Tiêu nghe lời Mật Nhu, chu chu cái miệng đáng mất hứng , nghĩ người đàn ông tuấn chu miệng lại có chút thú vị.

      “Em thông minh cũng có biện pháp, đó là trời sanh, lợi dụng phen làm sao được.” Mật Nhu chuyện còn cố ý kéo dài, chọc cho Kính Huyễn cùng Tiêu cười ngừng.

      “Kính Huyễn, sao giới thiệu chút về vị này?” Húc Nhật độc bên, cuối cùng mở miệng hỏi Kính Huyễn, nhìn thấy người đàn ông tuấn khoắc tay lên vai Kính Huyễn, Húc Nhật nheo mắt lại, miễn cưởng mỉm cười kêu Kính Huyễn giới thiệu.

      “Oh, em quên mất, em giới thiệu với , vị này là Tiêu, là chủ của nhà hàng này, đây là Húc Nhật, ông chủ của em, cũng là bằng hữu của em.” Kính huyễn cười cười giới thiệu hai người với nhau, chỉ có điều giới thiệu Dương Lịch.

      “Tôi biết rồi, chính là Húc Nhật tiên sinh, nghe danh lâu, nghĩ tới lại có cơ hội gặp ở chỗ này.” Tiêu vươn tay trước đối với Húc Nhật rất lễ độ , bất quá khách sáo khiến người khác cảm thấy giả tạo.

      “Ồh, tôi cũng thế, nghĩ tới lại quen biết Kính Huyễn, làm tôi rất bất ngờ.” Húc Nhật nghĩ tới thân phận Tiêu lại nổi danh như vậy, nếu như nhớ lầm, tiệm này cũng là chi nhánh của tập đoàn.

      “Vị này là…” Tiêu nghi ngờ nhìn về phía Dương Lịch, hiểu quay sang hỏi Kính Huyễn, dường như khi nãy Kính Huyễn chưa giới thiệu tới người này.

      “Vị này là Dương tiên sinh, là khách hàng hợp tác cùng công ty.” Kính Huyễn lười biếng nhìn Dương Lịch, lạnh lùng giới thiệu với Tiêu, có thể nhìn thấy thái độ bất đồng của Kính Huyễn đối với Dương Lịch.

      “Xin chào, tôi là Dương Lịch của tập đoàn ‘Y&J’, lần này có thể gặp vui mừng.” Dương Lịch mặc dù rất đau khổ vì Kính Huyễn đối xử lạnh nhạt, nhưng vẫn nở nụ cười về phía Tiêu giới thiệu mình.

      “Y&J? Giống như tên cùng tên Kính Huyễn kết hợp lại? Hay là do tôi suy nghĩ quá nhiều?” Sau khi Tiêu nghe Dương Lịch giới thiệu về công ty mình, bản thân nghi ngờ đặt ra câu hỏi.

      “Đúng vậy, tôi lấy Dương cùng Kính, hai chữ này đặt tên cho công ty, Tiêu tiên sinh sáng suốt.” Dương Lịch cao hứng giải thích, ngay cả Húc Nhật cũng có phát vấn đề, cư nhiên bị Tiêu phát ra, bộ dạng này giống như tuyên bố địa vị Kính Huyễn trong lòng mình.

      “Cái gì, là như vậy? Trước kia quen biết Kính Huyễn?” Lần này đổi lại là Tiêu kinh ngạc, Dương Lịch dường như rất quen biết Kính Huyễn, ngay cả tên công ty cũng đặt như vậy, nhưng thái độ vừa rồi Kính Huyễn giới thiệu, dường như lại biết lắm.

      “Đúng vậy, từ chúng tôi lớn lên cùng nhau, nếu như sáu năm trước xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bây giờ chúng tôi là vợ chồng.” Lúc này lời của Dương Lịch có chút lạc lõng, mặt nét vui cười, chỉ là nhìn chằm chằm vào Kính Huyễn.

      “Cái gì, từ lớn lên cùng nhau, còn có ý định kết hôn với nhau.” Húc Nhật kinh ngạc mở miệng chen chân cướp lời Tiêu muốn , sao chưa bao giờ nghe Kính Huyễn đến chuyện này, trong lòng biết lời Dương Lịch có đúng , hay là đùa giỡn.

      “Kính huyễn, ta ? Sao trước đây nghe em qua?” Tiêu bị giật mình kinh ngạc so với Húc Nhật thua kém gì mấy, nghĩ tới chủ tịch tập đoàn lớn nhất nước Mỹ lại có quan hệ như vậy với Kính Huyễn, thế nhưng cũng đúng, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra khiến hai người kết hôn thành?

      “Các người đừng nghe ta bậy, em với ta hề quen biết, gì mà bạn thanh mai trúc mã, còn nữa … Tiêu, nên suy nghĩ lung tung, tên công ty của ta cùng tên của em, chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên.” Kính Huyễn nhìn Tiêu cùng Húc Nhật, chung vào chỗ bốn con mắt nhìn chằm chằm vào mình, chột dạ tránh ánh mắt nghi hoặc của bọn họ, dối.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :