1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mẹ 17 tuổi: Con trai thiên tài cha phúc hắc - Trình Ninh Tĩnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 70 : Đường tổng giám đốc ra công trường


      Editor:nguoihaymo

      Beta : Thanh huyền


      sao có thể ở nơi này ?

      Đường Bạch Dạ tay nắm lấy từ chỗ của công trường ra.

      "Đường tổng. . . . . ."

      Công nhân ngơ ngác nhìn nhau, biết chuyện gì xảy ra, mà Đường tổng lại cấp bách chạy đến, ai cũng dám hỏi hay ngăn cản.

      "Đường Bạch Dạ, muốn làm gì? Sao lại tới nơi này?"

      Sắc mặt u ám của Đường Bạch Dạ, giống như sắp có chuyện lớn xảy ra, Hạ Thần Hi có dự cảm tốt lắm.

      Cảm giác như có chuyện gì đó sắp xảy ra với mình, Đường Bạch Dạ lôi kéo như thế này, làm có chút sợ hãi.

      Công trường ở phía có rất nhiều nơi cho công nhân ở lại nghỉ ngơi , nhưng tiện nghi rất sơ sài, ở tầng trệt cũng có vài phòng trống, Đường Bạch Dạ kéo Hạ Thần Hi đến căn phòng trống ở tầng trệt , sau đó mở cửa bước vào đóng sập cửa lại, đẩy ngã lên giường.

      Khi bị đè xuống giường Hạ Thần Hi kịp phản ứng. bá đạo hôn .

      Sợ hãi, lúng túng, hoảng hốt. . . . . . là tâm tình của lúc này kèm theo chút tuyệt vọng cùng cảm kích. Muốn Hạ Thần Hi trở thành vật sở hữu của mình.

      cảm thấy, tất cả hô hấp của mình đều bị chiếm lấy.


      Hạ Thần Hi , câu cũng kịp , hít thở cũng trở nên dồn dập. ôm rất chặt có muốn tránh ra cũng thể..

      "Ô ô. . . . . ." bị cưỡng hôn, chỉ có thể phát ra tiếng ô ô, vừa lại , mang theo ít cuối, Đường Bạch Dạ càng thêm kích động, càng mạnh mẽ cướp lấy.

      Dọc theo đường . biết vì sao cảm thấy bất an như thế. Khiến vô cùng lo lắng. Hạ Thần Hi vĩnh viễn cũng thể nào biết được ?

      Cả đời chưa bao giờ sợ hãi như thế ?.

      cũng hiểu vì sao lại mạch chạy đến nơi này? Đến tột cùng là vì cái gì ?.

      nhất định phải nắm bắt điều gì ? Xác định vẫn bình an vô . được rời bỏ .?

      Chỉ có thể nhờ vào thân mật này mới có thể cảm nhận được tồn tại của . thở ra hít vào , tức giận của .

      Hạ Thần Hi bị đầu lưỡi của đưa vào miệng luồng lách qua lưỡi của hôn càng sâu càng khiến phát run, đến nỗi làm đau .

      Hôn điên cuồng được năm sáu phút , cuối cùng cũng dừng lại, thế nhưng Đường Bạch Dạ buông Hạ Thần Hi ra, áp sát vào tráng của , để có thể cảm nhận được hơi thở của .

      Mồ hôi theo đó mà chậm chậm chảy ra ướt cả tay .

      "Đường Bạch Dạ, . . . . . ."Tiếng Hạ Thần Hi có chút khàn khàn, Đường Bạch Dạ để ý, đem đặt ở đùi mình, gắt gao ôm chặt lấy.

      " sợ . . . . . . em xảy ra chuyện."

      câu nhàng, làm dao động trái tim của Hạ Thần Hi.

      vô cùng sợ hãi.

      Cũng bởi vì cuộc điện thoại mơ hồ của với . Vậy mà chạy từ thành phố đến nơi này?

      mất hai giờ ngồi taxi đến đây, cũng vì cuộc điện thoại của , từ lúc nảy cho đến bây giờ khoảng hơn nửa tiếng, vậy mà có mặt ở này?

      câu, khiến vô cùng rối rắm.

      nhạy bén của mình, Hạ Thần Hi nghĩ lại ra câu đó làm giật cả mình.

      Đường Bạch Dạ, như vậy là sao?

      " Tôi sao!" Hạ Thần Hi , "Chỉ là việc ngoài ý muốn thôi, thương tổn được."

      Đường Bạch Dạ chậm rãi buông ra, chợt nhìn , rống to, “Vì sao gọi điện? có việc gì biết điện thoại cho tôi sao?”

      Vừa mới đây vẫn còn dịu dàng, mà giờ đây lên giọng nhìn rất dữ tợn.

      ngờ lại nhìn thấy tính cách này của , " thể xem thường ….nhe "

      "**!" Bị Đường Bạch Dạ trách cứ, vô tội.

      mặt lên ý cười cảm thấy mệt mỏi, nên buông lỏng tay ra.

      Bầu khí có chút mờ ám, mặt Hạ Thần Hi có chút ửng hồng, cảm thấy được tự nhiên nên quay mặt chỗ khác.

      hiểu, mỗi khi gặp nhau luôn châm chọc nhau biết từ lúc nào trở nên . . . . . Mất tự nhiên .

      " lo lắng cho tôi?"

      "Ai lo lắng chứ , tôi lo lắng xảy ra chuyện, bảo bối có người chăm sóc." Đường Bạch Dạ, lạnh lùng hừ tiếng, nghĩ lại vẫn rùng mình, nhìn Hạ Thần Hi cái.









      Chương 71. Hành động bộc phát của Đường tổng giám đốc (1)

      Editor: nguoihaymo

      Beta : thanh huyền


      "Đường tổng, ràng là sai vậy sao còn mạnh miệng như thế chứ."

      Đường Bạch Dạ nhìn thẳng vào mắt . " đắc ý lắm sao?" .

      Hạ Thần Hi dở khóc dở cười, cái gọi là thẹn quá thành giận chính là như vậy chăng , lôi kéo ra ngoài, "Được rồi được rồi, tôi cũng có việc gì, có thể trở về rồi."

      " Tại sao tôi phải về?"

      "Đường tổng là người lãnh đạo của công ty có rất nhiều việc cần phải giải quyết, làm sao có thời gian ở lại công trường này cơ chứ." Hạ Thần Hi cười .

      Đường Bạch Dạ hừ lạnh, " Tòa nhà này là tôi bỏ tiền ra để xây dựng, vì sao thể đến đây ?"

      Hạ Thần Hi, "Đường tổng, tôi đây là sợ làm bẩn thanh danh của ngài ."

      nghĩ Đường Bạch Dạ đột nhiên xuất ở công trường, khiến người ta hoài nghi . Công trường phải là chỗ thích hợp cho đến rất nguy hiểm.

      " muốn xen vào việc của người khác sao."

      Hạ Thần Hi nhún vai, người đàn ông này đáng chút nào cả.

      “Hoàng thượng cải trang vi hành, có vấn đề gì hay ?”

      Hạ Thần Hi thấy vậy nên , ". . . . . . Vậy làm phiền hoàng thượng lần sau cải trang vi hành ăn mặc cho giống với người vi hành chút, cũng nên đổi chiếc xe khác cho phù hợp được ."

      mình mặc toàn hàng hiệu, ra từ chiếc xe sang trọng như thế, đây gọi là cải trang vi hành sao?

      Đường Bạch Dạ, chắc biết cách tự làm thấp điệu của mình xuống?

      Đường Bạch Dạ khinh thường , "Cái gì mà hạ thấp điệu cơ chứ, Lão Tử như tôi đây chỉ thích lên cao giọng thôi."

      Hạ Thần Hi, ". . . . . . hài lòng về câu trả lời của ."

      Đường Bạch Dạ tức giận, Triệu Phong cùng với vài vị kỹ sư khác, đột nhiên sắc mặt Triệu Phong trở nên kỳ quái, tựa hồ rất kinh ngạc, làm sao Đường Bạch Dạ có thể xuất ở công trường.

      "Đường tổng!"

      Đường Bạch Dạ lạnh lùng đảo mắt qua bọn họ, hỏi Hạ Thần Hi, "Vừa có tí sao giờ lại có thể gặp Đường tổng ở đây thế này?"

      Triệu Phong , "Đường tổng, chỉ là xảy chút chuyện đáng ngại , có gì là nghiêm trọng cần phải như vậy."

      có cảm giác bức người, ánh mắt Đường Bạch Dạ nhìn như để , "Tôi hỏi cậu sao?"

      Triệu Phong cảm nhận được điều đó nên cả sống lưng điều phát run lên, nhìn Hạ Thần Hi mà thầm , đừng ra chân tướng, chỉ tiếc, đây là người biết dối .

      " tảng đá lớn từ tầng 30 rơi xuống, có thể là trong lúc xây dựng cẩn thận nên va chạm vào nó khiến nó rơi xuống." Hạ Thần Hi , tuy rằng có việc gì, nhưng nghĩ tới màng kia, rất nguy hiểm.

      tảng đá nặng như thế nào lại có thể rơi xuống phía sau lưng của như thế.

      Nếu là rơi người , biết có trở thành miếng thịt nữa.

      Lúc ấy, lo điện thoại cho , nên chú ý cho lắm, may mắn có người nhắc nhở, mới có thể né tránh kịp thời, bằng hậu quả thể tưởng tượng nổi.

      " yên lành, như thế nào lại có tảng đá rơi xuống?"

      "Đường tổng, chỉ là ngoài ý muốn." Triệu Phong cố gắng thuyết phục , " Tôi nhất định điều tra cặn kẽ việc này."

      Thân là người quản lý công trình, Triệu Phong thể trốn tránh trách nhiệm.

      Cậu ta sợ bị Đường Bạch Dạ sử phạt, cho nên đặc biệt cẩn thận.

      Đường Bạch Dạ lạnh lùng hừ tiếng, nhìn cậu ta rất vừa mắt.

      "Ngoài ý muốn?" thanh Đường Bạch Dạ lạnh nhạc đến cực điểm, " gọi cho tôi để báo cáo về tiến độ của công trình, tảng đá liền từ phía đó rơi xuống, tôi nghĩ đó là việc ngoài ý muốn."

      Triệu Phong sợ hãi, Hạ Thần Hi cũng có chút ngoài ý muốn, Đường Bạch Dạ như thế nào lại muốn truy cứu việc này.

      "Đường tổng, công trường thi công người ra vô thường xuyên, chính là trùng hợp." Triệu Phong đổ mồ hôi lạnh từng trận.

      "Cậu nghĩ rằng tôi chưa từng qua công trường sao?" Đường Bạch Dạ cười lạnh, "Tôi điều tra việc này, thể nào lại ngẫu nhiên như vậy. Cậu là người phụ trách công trình này nhất định phải có trách nhiệm điều tra vụ việc này cho tôi. ! ."

      "Đường tổng!" Triệu Phong phẫn nộ, nhìn về phía Hạ Thần Hi, hi vọng Hạ Thần Hi có thể giúp câu.

      Dù sao cũng là người bị hại.

      Hạ Thần Hi cũng mấy để ý cuộc chuyện của họ, trong lòng biết , Đường Bạch Dạ mượn cớ để trút giận chuyện lúc nãy. Đem Triệu Phong ra mà .

      Đúng như nghĩ .

      Chương 72. Hành động bộc phát của Đường tổng giám đốc (2).

      Editor : nguoihaymo
      Beta : thanh huyền


      Triệu Phong cũng phải là người quản lý thực thụ, cậu ta phụ trách an toàn cho công nhân và kiểm tra công trình rất qua loa.

      Hạ Thần Hi nghĩ cậu ta thích hợp với công việc này cho lắm.

      Hạ Thần Hi lời nào, Triệu Phong sắc mặt trở nên khó coi, chỉ có thể nhất định trình cho Đường Bạch Dạ bản báo cáo chi tiết về vụ việc ấy.

      "Quản đốc đâu?" Đường Bạch Dạ hỏi .

      gã có vẻ mặt tương đối chững chạc tới, nơm nớp lo sợ, "Đường tổng!"

      "Tôi hỏi , nhà Tiểu Mã thu xếp ổn thỏa chưa?" Thanh thản nhiên của Đường Bạch Dạ, chút cũng nhìn ra nghĩ gì.

      Sắc mặt Triệu Phong đột nhiên thay đổi, thiếu chút nữa chân này đạp lên chân kia … .

      Cậu ta nghĩ tới Đường Bạch Dạ lại hỏi chuyện này.

      Đốc công thành trả lời, cũng biết Triệu Phong tham ô , , "Đường thị trả năm vạn đồng, nhà Tiểu Mã cầm tiền rồi chỗ nào tôi biết."

      "Vô liêm sỉ!" Sắc mặt của trở nên rất khó coi, "Đường thị trả cho nhà Tiểu Mã năm mươi vạn, ông dám là năm vạn?"

      Hạ Thần Hi ở bên nhìn xem cảm thấy rất hứng thú, Đường tổng, biết cách diễn xuất .

      Diễn được cả tâm trạng, sức mạnh của quá tuyệt.

      Đốc công , " có a, Triệu kỹ sư . . . . . ."

      Ông còn chưa xong, nụ cười lạnh của Đường Bạch Dạ , "Triệu Phong, cậu to gan, cả nhà họ dùng tính mạng để đổi lấy tiền mà cậu cũng dám lấy."

      đột nhiên nhìn qua bên cạnh lấy ống tuýp, hung hăng hướng bụng của Triệu Phong mà đánh.

      Nhanh, gọn, lẹ, chuẩn xác!

      Thả ống tuýp xuống đất như chưa từng có việc gì xảy ra.

      Triệu Phong bị đánh văng ra bên, ôm bụng nhăn nhó, "Đường tổng, tôi biết sai rồi, tôi biết sai rồi."

      "Tôi đem tiền trả lại cho Tiểu Mã ."

      Triệu Phong rất sợ, trong lòng Hạ Thần Hi rất hoảng hốt , nghĩ tới Đường Bạch Dạ vậy mà động thủ.

      tàn nhẫn.

      Quả thực rất mạnh côn có thể đánh người trọng thương như thế.

      "Cậu nếu thiếu tiền, tôi đây đánh cậu cái coi như tai nạn lao động. Đường Thị bồi thường tiền cho cậu, bọn họ phục vụ quên mình đổi lấy tiền mà cậu cũng dám lấy, lương tâm của cậu có phải bị chó tha rồi ?" Đường Bạch Dạ chất vấn.

      phải thiện nam tín nữ, cũng phải nhà từ thiện.

      giết rất nhiều người, buôn bán vũ khí, thủ lĩnh của giới hắc đạo.

      đối với những sai lầm của họ điều trừng phạt rất tàn nhẫn.

      Đó chính là nguyên tắc của .

      Triệu Phong nên lời, các công nhân ai cũng biết Triệu Phong tham ô tiền của Tiểu Mã, lòng đầy câm phẫn.

      Cú đánh của Đường Bạch Dạ như chứng tỏ uy quyền của , tin tưởng của công nhân đối với cũng tăng lên rất nhiều, đối với Đường thị cũng càng ngày càng tin tưởng.

      Chỉ có Triệu Phong, ghi hận trong lòng.

      Đường tổng đến kiểm tra công trường, mọi người nơm nớp lo sợ, may mắn, Đường tổng gì, vẫn theo Hạ Thần Hi, mọi người cũng an tâm mà làm việc của mình.

      " làm người ta ngưỡng mộ, là người có khả năng lãnh đạo." Hạ Thần Hi .

      Đường Bạch Dạ , "Triệu Phong khả năng có hạn, thể đảm đương nổi, công trình ở trong tay của cậu ta, suy sụp cũng bị cậu ta làm cho suy sụp, Hạ Thần Hi "Chi bằng đến công ty tôi làm người quản lý công trình được ."

      "Tôi thể!" Hạ Thần Hi nghĩ ngợi, cự tuyệt thẳng.

      "Vì sao?"

      "Tôi là kỹ sư thiết kế, cũng phải là người quản lý công trình của Đường thị, hợp quy củ." Hạ Thần Hi , "Tôi cũng thích phải quản lý nhiều việc, tôi chỉ thích công việc tại của mình ."

      "Trách nhiệm nhiều lắm, tôi gánh nổi."

      Đường Bạch Dạ bật cười, Hạ Thần Hi thích công trình, vậy mà thích làm người quản lý đúng là có cá tính.

      "Đường tổng, mọi việc xử lý xong , tôi cũng có vấn đề gì, cũng nên trở về được rồi." Hạ Thần Hi cười , " Cả ngày đều phải theo đúng làm rất phiền phức?"

      " đuổi tôi?"

      Hạ Thần Hi , "Hoàng thượng chớ suy nghĩ nhiều, đây là lãnh thổ người, thần tử nào dám a."

      "Làm ra vẻ!"

      Hạ Thần Hi cười, nụ cười còn sáng hơn ánh mặt trời, mặt thoáng qua ý cười, cười tươi như vậy, thực chướng mắt.

      bắt gặp ánh mắt của nhìn có vẻ vừa ý cho lắm.

      Hơi hơi nhíu mi, "Đường Bạch Dạ , hận tôi sao?"
      Last edited: 6/5/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 73. thể tùy tiện trêu ghẹo con .

      Editor : nguoihaymo

      Beta : thanh tuyền


      " thất lễ!" Đường Bạch Dạ đừng nhìn tôi như thế , " Cùng quan hệ"

      nắng mưa thất thường, sớm lĩnh giáo qua, lĩnh giáo.

      "Ánh mắt nhìn tôi như nhìn thù truyền kiếp của mình." Hạ Thần Hi .

      " Tôi hận người, có nụ cười rất giống !"

      nực cười Hạ Thần Hi , nghiền ngẫm , " Bộ này lúc trước giết cả nhà sao, rồi sau đó đem vứt bỏ, nên mới hận ta như vậy."

      "So với những điều đó hận, càng hận!" . Lời của như tảng băng ngàn năm khiến người ta sợ hãi.

      Có thể là kẻ thù đội trời chung. Càng phải khắc sâu.

      Nếu như để tôi tìm được ta, tôi khiến ta sống bằng chết.

      Năm đó người nắm rất nhiều sinh mệnh, bởi vì Đường thị rơi vào khủng hoảng, chịu biết bao sỉ nhục, người An Kỳ, toàn bộ đòi lại đến.

      Trả lại hết toàn bộ!

      Hạ Thần Hi phát ra, Đường Bạch Dạ phải giỡn, hận người.

      Tại sao có cảm giác lạnh đến như vậy, cảm giác trong lòng mình cũng lạnh.

      biết tại sao có cảm giác lạnh cả sống lưng như thế này !.

      Hạ Thần Hi cố bình tĩnh lại, xóa những ý nghĩ kỳ quái ấy, tập trung vào công việc của mình.

      Đường Bạch Dạ vẫn bên cạnh , đôi lúc hỏi số vấn đề, Hạ Thần Hi , " tại sao lại hỏi những vấn đề dành cho kiến trúc sư? Chẳng phải công ty có rất nhiều kiến trúc sư sao."

      " Tại tôi thích, mượn xen vào."

      Đường Bạch Dạ hừ tiếng, làm sao có thể cho biết nguyên nhân chứ.

      là kiến trúc sư chuyên thiết kế công trình, lại hoàn toàn biết gì cả, đương nhiên muốn tìm hiểu chút về nó rồi.

      Phải biết chút, như vậy mới có thể cùng trò chuyện bù đắp thêm cảm tình .

      Hạ Thần Hi thích , cũng tham gia cùng.

      Đây là loại cảm giác chưa bao giờ có.

      biết.

      Chính cũng hiểu vì sao.

      Triệu Phong trúng côn của Đường Bạch Dạ, thể bệnh viện kiểm tra, bụng có vết bầm tím to, thoạt nhìn rất kinh khủng. Nhìn Triệu phong bị thương, mẹ của cậu ta rất giận muốn tố cáo Đường Bạch Dạ.

      ngờ bác sĩ ra với cậu ta, chỉ là vết thương , có gì đáng ngại.

      Vừa rồi ở công trường Đường Bạch Dạ, biết lựa chọn nơi thích hợp.

      Giáo huấn Triệu Phong chút, rước lấy phiền toái.

      Mẹ của Triệu Phong tức giận điện thoại kể cho Tưởng Tuệ nghe, trách mắng Đường Bạch Dạ, Tưởng Tuệ , "Bác, trước đừng nóng giận, con qua đó xem coi như thế nào."

      Tưởng tuệ đem buổi công tác dời lại hôm sau liền bệnh viện xem Triệu Phong thế nào.

      Mẹ Triệu Phong rất tức giận, Tưởng Tuệ chỉ có thể an ủi bà, cho bà yên tâm mà về trước, sau đó mới đưa Triệu Phong trở về.

      Chỉ là vết thương , Tưởng Tuệ cùng Triệu Phong đến quán cà phê.

      "Sao lại thế này?"

      Triệu Phong , "Đường Bạch Dạ quá đáng, chỉ có lấy mấy chục vạn, có cần ra tay nặng như thế này , tôi muốn biết là ai , làm sao ta biết mà đến đó."

      "Mẹ nó, ta đánh mạnh tay."

      Tưởng Tuệ trừng mắt liếc mộtcái, " Bộ thiếu tiền sao mấy chục vạn cũng lấy? Người ta bỏ công sức ra làm phải được trả công xứng đáng!"

      Triệu Phong cười , "Tiểu Tuệ, cha gần đây cho tiền, nên mới lấy chút tiền đó, em cũng biết quen bạn có tiền họ khinh thường ."

      là vô liêm sỉ!

      Tưởng Tuệ, biết nên gì, " đem tiền này trả lại cho họ , cần tiền , gặp bác mà xin, bác thương như vậy mà, nhất định cho , cần gì phải lấy những đồng tiền này, xui xẻo."

      " biết rồi, biết rồi."

      Tưởng Tuệ nhíu mày, đột nhiên , "Đợi chút, Đường Bạch Dạ như thế nào lại tới công trường ?"

      Triệu Phong ngẫm nghĩ, Đường Bạch Dạ người nể tình. Làm tôi mất mặt trước mọi người như thế, giờ đừng trách tôi vô tình.

      Triệu Phong , "Em còn nhớ hay bám theo Đường Bạch Dạ ?"

      Tưởng Tuệ gật đầu, Triệu Phong , "Hạ thần Hi là mạng lớn, khối đá lớn rơi từ tầng 30 xuống, thấy rơi ngay ta, đột nhiên có người thấy nên nhắc nhở ta, tránh thoát được kiếp nạn ."



      Chương 74. Thỉnh thoảng vui đùa cùng nhân tình I

      Editor: nguoihaymo

      Beta: thanh huyền


      "Bằng , sớm xuống Hoàng Tuyền."

      Tưởng Tuệ hừ lạnh, "Cơ hội như thế mà lại bị phá hư, tức chết, tránh đêm dài lắm mộng, khi nào mới có cơ hội."

      "Chỉ cần ta đến công trường, khẳng định có cơ hội, tin lần sau ta có thể may mắn như thế." Triệu Phong .

      "Tiểu Tuệ, lúc tảng đá rơi xuống, ta chuyện điện thoại với Đường Bạch Dạ, Đường Bạch Dạ nghĩ ta xảy ra chuyện gì, nên lập tức tới đó ."

      "Tiểu Tuệ, có chuyện biết nên hay ."

      Thoạt nhìn Triệu Phong rất do dự .

      Nhưng trong lòng lại mừng thầm, biết em họ rất nham hiểm, thủ đoạn rất tàn nhẫn, thế nào cũng để yên cho Đường Bạch Dạ.

      "Đường tổng đến công trường, lời nào lại lôi kéo Hạ Thần Hi đến phòng nghỉ ngơi của công nhân. . . . . ." Triệu Phong khinh thường , "Em biết mà, đàn ông, khi đứng trước người đẹp kiềm chế nổi mà động lòng ?"

      Triệu Phong nhìn thấy Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi hôn nhau, lại cố ý thêm mắm thêm muối.

      biết, khi con nổi giận, làm ra chuyện gì.

      càng muốn biết, khi Tưởng Tuệ tức giận như thế nào.

      Tưởng Tuệ càng nghe, sắc mặt càng kém, khi nghe tới chuyện Đường Bạch Dạ tới công trường vì lo lắng cho Hạ Thần Hi, sắc mặt vui còn bây giờ lại càng đen ..

      Hận thể phát giết chết Hạ Thần Hi!

      Đường Bạch Dạ coi trọng Hạ Thần Hi?

      Vừa nghe điện thoại của ta xong, như thế nào mà từ công ty chạy đến đó. ta khi nào lại hành động khó hiểu như vậy, sao lại quan tâm ta đến như thế !.

      Tưởng Tuệ nắm chặt tay, cơ hồ muốn bóp nát kia.

      Triệu Phong thêm dầu vào lửa , "Hạ Thần Hi tuổi trẻ xinh đẹp, lại có bản lĩnh như vậy, đừng là Đường Bạch Dạ , công trường ai nấy điều nhìn ta đấy chứ."

      "Vậy như thế nào tìm người hầu hạ ta." Tưởng Tuệ .

      Triệu Phong thầm nghĩ, ngờ Tưởng Tuệ càng càng nham hiểm , xem ra hận Hạ Thần Hi.

      Tưởng Tuệ lạnh giọng , "Tóm lại, chuyện này, cứ làm theo lời em, em chiếu cố tốt."

      " biết, biết."

      Triệu Phong cùng Tưởng Tuệ là cùng hạng người, nếu họ ghét ai có thể làm ra rất nhiều chuyện hay, lôi kéo kẻ chết thay họ, nếu như họ bị vạch trần, cũng xem như có chuyện gì xảy ra.

      "Triệu Phong, xác định nhìn thấy Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi ở công trường. . . . . ." Còn vài điều chưa ra.

      "Tiểu Tuệ, có khi nào lừa gạt em chưa?" Triệu Phong , tuy phải , nhưng cũng quá xa.

      Nam và nữ lại cùng nhau như thế, phải dễ khiến người ta hiểu lầm sao, cũng đâu dối.

      Sắc mặt Tưởng Tuệ khó coi, giống như muốn giết người.

      Hạ Thần Hi mải lo làm việc đến mặt trời sắp lặn mới nghỉ, Đường Bạch Dạ ở công trường chờ .

      Lâm Nhiên gọi vài cú điện thoại thúc giục trở về, Đường Bạch Dạ gì, vẫn đứng chờ .

      Hạ Thần Hi sửa lại vài số liệu, lên xe cùng quay về thành phố.

      Vốn Đường Bạch Dạ muốn mời ăn cơm, nhưng lại muốn về nhà, người dính đầy bụi bặm nào có lòng dạ nào ngồi ăn cơm cùng , bằng về nhà tắm rửa, cùng bảo bối ăn cơm ngon hơn.

      Đúng lúc, nhà cũ Đường gia gọi kêu về nhà chuyến, đưa Hạ Thần Hi về nhà trọ cảnh biển, cũng về nhà mình tắm rửa sạch rồi mới về nhà cũ Đường gia.

      Nhà cũ Đường gia nằm trong khu dành cho những người có vị thế , xung quanh là núi non hùng vĩ, mang theo phong cách Châu Âu, xa hoa lộng lẫy bao quanh là những dãy núi, làm bằng đá thạch sáng tỏa.

      Vùng này tấc đất tấc vàng, phú quý.

      Đường gia là gia tộc có tiếng trong thành phố S, ba đời Phú Quý mới có thể thành quý tộc. Đây là nhà cũ, được sửa chữa nhiều lần, diện tích rất rộng, vô cùng sang trọng.









      Chương 75. Thỉnh thoảng vui đùa cùng nhân tình (2)

      Editor : Nguoihaymo

      Beta : thanh huyền


      Ở nhà cũ, khắp mọi nơi đều có vệ sĩ trong coi.

      Đường Bạch Dạ chọn chiếc Cadillac, cho phù hợp với địa vị đại thiếu gia của , còn là tay đua có tiếng trong câu lạc bộ , xe này là loại xe 7 chỗ, đây là loại xe đặt biệt thiết kế ra danh nghĩa của , thuộc bất kỳ công ty nào .

      "Đại thiếu gia." Quản gia lễ phép chào Đường Bạch Dạ, ông rất hiền và là người có cảm tình nhất.

      Đường Bạch Dạ tỏ thái độ điềm đạm tươi cười với ông.

      Mặt biến sắc, khi nhìn thấy chiếc Land Rover đậu bên cạnh xe , nheo mắt lại , "Tưởng thị trưởng cũng đến đây?"

      Quản gia tươi cười, "Tưởng thị trưởng cùng Tưởng tiểu thư đều đến đây."

      Đường Bạch Dạ tỏ vẻ vui cho lắm, quản gia thấy vậy nên bảo, "Đại thiếu gia, câu tới muộn lắm rồi vào trước rồi ."

      Đường gia là nơi nguy nga lộng lẫy, mọi thứ đều rất tinh tế, mang theo phong cách đại và cổ kính , hành lang lượn vòng quanh những vườn hoa, phong cảnh đặc sắc và những cơn gió thổi qua, tạo nên vẻ uy nghi cổ kính .

      Nhà ăn có bàn ăn bằng gỗ Đào Mộc, mang theo phong cách cổ xưa, vách tường có treo những ly thủy tinh , hai bên còn có những món đồ cổ như gương phát sáng, tạo cảm giác cổ đại , phía Tây Nam có dãy bàn.

      Phía mặt bàn có đặt bình hoa, cắm rất nhiều hoa bách hợp.

      Bên góc bàn là pho tượng nữ thần, trông rất sinh động, cực kỳ phong cách.

      Đường lão cùng Đường phu nhân, vài Đại thiếu gia cũng ở đó trò chuyện với Tưởng thị trưởng cùng Tưởng Tuệ , bầu khí rất vui vẻ.

      Đường lão hỏi " đâu sao về trễ như vậy? ", Ở trước mặt Tưởng thị trưởng cùng Tưởng Tuệ , Đường lão để mặt mũi cho Đường Bạch Dạ, như dạy dỗ .

      Đường Bạch Dạ , " Con công trường,” nhìn ba mình, “Tưởng thị trưởng, thất lễ, vì để mọi người đợi lâu."

      Tưởng thị trưởng cười, có chút tán thưởng, "Đại thiếu gia nhà ta hôm nay còn tự mình công trường ?"

      "Vừa vặn ngang qua, thuận tiện nhìn cái." Đường Bạch Dạ hiểu ý, ngồi bên cạnh Tưởng Tuệ , đây là cho biết mình có vị hôn phu, đương nhiên phải ngồi cùng nhau.

      Đường Thành Nam lạnh lùng cười tiếng, " hai, cũng phải học xây dựng , chạy tới công trường làm cái gì?"

      "Học tập." Đường Bạch Dạ lạnh nhạt , quản gia đem lên cho ly nước ấm.

      Tưởng Tuệ điềm đạm hỏi, " có mệt hay ?"

      Đường Bạch Dạ lắc đầu, Đường phu nhân , "Mang thức ăn lên , vừa ăn vừa chuyện."

      Đường phu nhân tuổi còn trẻ, là vợ kế của Đường Bằng, Đường Bạch Dạ cùng Đường Nhất Phong, Đường Thành Nam cũng phải là bà sinh ra , bà chỉ có đứa con trai ruột tám tuổi năm đó xảy ra tai nạn xe cộ qua đời, lần thứ hai thai mang thai bảy tháng vì cẩn thận ngã xuống cầu thang.

      Chỉ có thể giữ lại mạng, nhưng đứa bé thể.

      Từ đó về sau, Đường phu nhân bao giờ sinh con nữa.

      Đường Bạch Dạ vốn là con riêng, Đường Thành Nam cùng Đường Nhất Phong là do người vợ cả sinh ra, cũng là người vợ mà ông thương nhất. Và những đứa con của bà sinh ra.

      Cho nên, ông đặc biệt cưng chiều Đường Thành Nam cùng Đường Nhất Phong.

      Bởi vì chút ân oán, Đường lão luôn coi là cái gai trong mắt ,vì số việc nên thể đựa vào Đường Bạch Dạ .

      Sau khi mang thức ăn lên, mọi người vừa ăn vừa cười , bàn về các dự án.

      Có Tưởng thị trưởng hỗ trợ, Đường thị cần tốn nhiều sức kiếm được rất nhiều công trình, Đường lão cùng Đường Bạch Dạ có muốn né tránh cũng phải kính Tưởng thị trưởng mấy ly.

      "Đường, uống ít thôi." cứ liên tục bị ép uống, Tưởng Tuệ nhịn được nhắc nhở .

      "Lát còn phải lái xe ."

      Tưởng thị trưởng trêu ghẹo , " Nhìn con ta kìa, còn chưa gả , vậy mà tâm liền hướng Đường Bạch Dạ rồi, còn biết khuyên cha mình uống ít lại."

      "Cha !" Mặt Tưởng Tuệ .

      Tiếng cười thích thú của mọi người, làm cho mặt Tưởng Tuệ càng đỏ hơn.

      " Có thể được Tưởng tiểu thư hạ mình chiếu cố , đồng ý vào làm dâu Đường gia, đó là vinh hạnh của Đường gia ta." Đường Bằng , nháy mắt với Đường Bạch Dạ ý kêu phối hợp với ông.
      Last edited: 6/5/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 76 : Đường gia cùng Tưởng gia sắp thành thônggia
      Edit: boconganh1503

      Đường Bạch Dạ tự rót rượu uống, lời nào.

      Đường lão vui, Đường Thành Nam , "Đại ca cùng chị dâu tình cảm tốt, lúc nào mới được uống rượu mừng, hai người đính hôn bảy năm , cũng nên kết hôn thôi."

      Sắc mặt Tưởng Tuệ càng thêm xấu hổ.

      Tưởng thị trưởng , "Nhị thiếu gia rất có lý, tôi cũng có ý đó, Bạch Dạ cùng tiểu Tuệ tuổi cũng còn , hôn cũng nên cử hành, tôi cũng muốn có cháu để vui cửa vui nhà ."

      Đường Bạch Dạ xem như hiểu , đây là bọn họ muốn bức hôn.

      Quản gia cho biết, Tưởng thị trưởng cùng Tưởng Tuệ tới, trong lòng cũng sớm biết, nhất định là có chuyện xảy ra.

      "Ba ba..." Tưởng Tuệ mặt đỏ bừng mắc cỡ, giống như mới mười bảy mười tám tuổi.

      Trong đầu Đường Bạch Dạ thoáng qua gương mặt của Hạ Thần Hi.

      Nếu là Hạ Thần Hi, lúc này, nhất định lộ ra thần sắc như vậy.

      cuối cùng cũng biết, vì sao đối với Hạ Thần Hi rất đặc biệt.

      Người phụ nữ kia, rất đặc biệt.

      Óng ánh như viên minh châu.

      Đường Nhất Phong nhiều, bàn cơm cũng thấy cái gì, ngồi bên dùng cơm, xem cuộc vui.

      Đường Bằng , "Hôn của hai đứa trì hoãn quá lâu rồi, Tưởng thị trưởng đúng, tôi cũng muốn có cháu để vui đùa rồi."

      Đường Bạch Dạ , "Con cảm thấy cấp, con còn muốn phấn đấu vài năm nữa, gần đây công việc quá nhiều, đồ trang sức mở rộng ở thị trường châu Âu, nhiều công trình chưa hoàn thành, có thời gian chuẩn bị hôn lễ."

      Tưởng Tuệ cười hơi cứng đờ, đôi mắt rũ xuống, con ngươi xẹt qua tia lệ sắc, lại ngước mắt, điềm đạm đáng nhìn Đường Bạch Dạ.

      Tưởng thị trưởng , " như vậy, người đàn ông có nghiệp cao là tốt , nhưng gia đình cũng rất quan trọng, tiểu Tuệ là vợ hiền, có nó giúp, nghiệp của con nâng cao bước."

      Đường Bằng ánh mắt lợi hại nhìn Đường Bạch Dạ, ý bảo cho phép lung tung.

      Đường Thành Nam thích nhất cùng Đường Bạch Dạ đối nghịch, ta , "Đại ca, việc lúc nào mới làm hết, cùng chị dâu đính hôn nhiều năm như vậy, tuổi thanh xuân của ấy đều đặt hết người , chẳng lẽ quan trọng hơn công việc sao?"

      Đường Bạch Dạ bưng ly rượu đỏ, nhàng lắc đầu, tự tiếu phi tiếu, gì.


      Cũng cự tuyệt, cũng đồng ý.

      Đường Bằng vẫn thích Đường Bạch Dạ, từ đến lớn đều thích, nếu phải là có ADN làm chứng, ông thừa nhận là con của ông. Nhưng ông thể thừa nhận, Đường Bạch Dạ rất có sức quyến rũ.

      Đặc biệt lúc này, dáng vẻ mỉm cười bưng rượu đỏ rất nghiệt, năm đó cũng bởi vì Tưởng Tuệ , mới giảm bớt nguy cơ cho Đường thị.

      Tưởng Tuệ như hiểu biết đạo lý , "Ba ba, Đường thúc thúc, con cảm thấy hôn cấp, đợi thêm vài năm nữa cũng sao."

      Tưởng Tuệ thoải mái như vậy, hiểu biết ý người, trái lại lại làm cho mọi người ai cũng thương cảm.

      Đường phu nhân , "Tuổi thanh xuân của người con , nào có mấy năm mà phung phí, tiểu Tuệ cùng đại thiếu gia ở bên nhau nhiều năm, tiếp qua mấy năm nữa là ba mươi tuổi , rất nhanh tuổi thanh xuân còn nữa."

      Tưởng thị trưởng hỏi Đường Bạch Dạ, " Bạch Dạ, cậu muốn thế nào?"

      Ngụ ý, muốn Đường Bạch Dạ cấp Tưởng Tuệ cái công đạo.

      Trong lòng Đường Bạch Dạ cười lạnh, cha và con kẻ xướng người họa, lấy lùi để tiến, thực là thông minh.

      Nếu bọn họ kịp chờ đợi muốn diễn trò, sao lại phối hợp với họ chút.

      "Con nghe theo lời sắp xếp của ba" Đường Bạch Dạ cuối cùng cũng mở miệng.

      Tưởng Tuệ trong lòng vui vẻ, Đường Bằng cũng thở phào cái.

      Ông ta thể nắm Đường Bạch Dạ trong tay, mặc dù Đường Dạ Bạch nhìn như ngỗ nghịch nhưng vẫn còn nghe theo lời ông, nhưng nếu là thực kiên trì muốn thoát khỏi khống chế của ông, ông ta thực có biện pháp, ông ta chỉ có thể tốt nhất là đồng ý.









      Chương 77: Đường Bạch Dạ là đứa con riêng

      Editor: boconganh1503

      Đường gia cùng Tưởng gia kết thành thông gia, chỉ có lợi hại.

      "Được rồi, việc này tôi cùng phu nhân thương lượng chút, chọn ra ngày tốt, làm hôn lễ long trọng."

      Mục đích chuyến này của Tưởng thị trưởng đạt được, vô cùng hài lòng, nâng ly chúc mừng.

      "Vậy nâng ly chúc mừng con của tôi cùng con rể tân hôn hạnh phúc."

      Đường Bạch Dạ tự tiếu phi tiếu, đôi mắt lấp lánh, cười ra tiếng, nâng ly, chậm rãi uống ly rượu đỏ.

      Chúc mừng?

      Hơi sớm!

      Ăn bữa tối xong, Đường Bạch Dạ đến vườn hoa hít thở khí.

      Nhà cũ có nhiều vườn hoa rất đẹp, hoa tươi tốt, hòn nam bộ đá lởm chởm, rất đặc sắc, ngồi ở trong vườn hoa, mùi rượu cũng tản ít.

      Mỗi lần trở lại nhà cũ, tâm tình Đường Bạch Dạ đều vô cùng nặng nề.

      căm hận tất cả ở đây.

      Xuất thân của cũng vẻ quang gì, lúc Đường lão còn trẻ tuổi, phong lưu hoa tâm mê chơi, mẹ Đường Bạch Dạ tên Vân Nghê trước kia sống bằng nghề vũ nữ, thường ngồi tiếp khách uống rượu, thậm chí lên sân khấu biểu diễn.

      Đường lão lúc ấy có người thanh mai trúc mã, nhưng ông ta lại ham thích mới mẻ, cùng Vân Nghê từng có lần qua lại, ngờ đến lại có thai.

      Sau khi Vân Nghê mang thai, cho Đường lão, mình người nơi khác, làm công nuôi nấng Đường Bạch Dạ, nghĩ mình nuôi lớn đứa , cho nên hai mẹ con sống nương tựa lẫn nhau, tình cảm vô cùng tốt.

      Cho đến lúc năm Đường Bạch Dạ bảy tuổi, Vân Nghệ bị ưng thư thực quản, khi phát là thời kì cuối, chữa trị được nữa.

      Bà là nhi, có người thân, duy nhất bỏ xuống được chính là Đường Bạch Dạ.

      Vân Nghê bất đắc dĩ, đem Đường Bạch Dạ đưa đến Đường gia.

      Đường lão cưới người thanh mai trúc mã, lúc đó Đường Thành Nam cùng Đường Nhất Phong bốn năm tuổi, gia đình hạnh phúc, Vân Nghê đột nhiên đưa Đường Bạch Dạ tới cửa, Đường lão thấy Đường Bạch Dạ đẹp, đáng lại lanh lợi, vô cùng thích. Hơn nữa giám định ADN, rất nhanh nhận thân phận của Đường Bạch Dạ.

      Việc này chọc giận tới Đường phu nhân, ngay trước mặt Đường Bạch Dạ, Đường phu nhân nhục nhã Vân nghê đủ điều.

      Vì con trai, Vân Nghê chịu nhục.

      lần, Vân Nghê biết mình sống được lâu nữa, muốn gặp con trai, len lén Đường gia để gặp Đường Bạch Dạ, nhưng lại thấy được Đường Bạch Dạ, lại nhìn thấy Đường phu nhân, Đường phu nhân hận bà, cho bà gặp Đường Bạch Dạ.

      Hai người nổi lên tranh chấp, Đường phu nhân mang giày cao gót, vô ý té xuống cầu thang, chết ngay tại chổ.

      Vân Nghê cũng phát bệnh, mất ngay sau đó.

      Từ đó, Đường lão coi Đường Bạch Dạ như sao chổi, đem đuổi ra khỏi Đường gia, đứa lẻ loi ở nước Mỹ lớn lên, chỉ ở nhà cũ được ít ngày.

      Mỗi lần về tới đây, đều nhớ đến người mẹ đáng thương của mình.

      rất mẹ của .

      Ký ức thời thơ ấu rất sâu sắc, khắc sâu ở trong đầu.

      Khi Vân Nghê chết, cũng hận Đường gia.

      Hận chính mình có năng lực bảo vệ mẹ mình.

      Ở trong lòng , chưa bao giờ công nhận Đường lão là cha mình, mặc dù mặt vẫn ngoan ngoãn phục tùng, nhưng trong lòng lại rất ràng, chỉ có mẫu thân, có phụ thân.

      Cho nên, những ngày ở nước Mỹ kia, nỗ lực làm cho mình trở nên mạnh mẽ, chỉ có chính mình có năng lực, mới có thể bảo vệ được người mình thương, mới có thể tự mình sống cuộc sống của mình.

      Cho nên, sáng lập ra Đường môn.

      Chỉ trong vòng mười năm, Đường môn trở thành tổ chức hắc đạo lớn nhất trong thế giới ngầm.

      Chỉ là, ngờ, thế giới này rất phức tạp, lòng người khó đoán, cuối cùng bởi vì người phụ nữ, gần như đánh mất Đường môn.

      Tiếng thở phào nhõm.

      muốn hạ Đường thị, tuyệt đối khom lưng làm cho người ta.

      Từ bị Đường lão nhục mạ, mắng mẹ của là đĩ, nhục nhã xuất thân của , Đường Bạch Dạ toàn bộ nhẫn, chính là mong có ngày chứng minh cho Đường lão nhìn.

      đem Đường thị đùa bỡn trong lòng bàn tay như thế nào.


      Chương 78: Hồi tưởng quá khứ, lời vô tâm

      Editor: boconganh1503

      Đường lão càng khinh thường , càng xem , càng muốn hạ Đường thị.

      Sau đó, hung hăng phá hủy!

      Năm đó nguy cơ Đường thị cùng Đường môn, lựa chọn Đường thị, phải Đường thị so với Đường môn quan trọng hơn, mà là bởi vì, nhất định phải có Đường thị trong tay, mới từ từ phá hủy được.

      Trước đó, nhịn xuống hết thảy tất cả.

      Bao gồm cả hôn nhân.

      "Đường, sao lại đến hoa viên mình thế này." Tưởng Tuệ ngồi vào bên cạnh , ôn nhu hỏi.

      "Hít thở khí."

      Sắc mặt Tưởng Tuệ ngượng ngùng, nhịn được hỏi, "Chúng ta thực kết hôn sao?"

      "Đúng vậy."

      Ánh mắt Đường Bạch Dạ nhìn khắp bầu trời sao, trả lời cho có lệ.

      Tưởng Tuệ như mở cờ trong bụng, ôm bả vai .

      thừa nhận, rất ích kỹ, sau khi nghe Triệu Phong xong, cứ có cảm giác nguy cơ, Hạ Thần Hi làm cho cảm thấy, mất tất cả bất cứ lúc nào.

      phải có được danh phận Đường phu nhân.

      Cho nên, mới có thể năn nỉ Tưởng thị trưởng, tự mình đến viếng thăm.

      biết, chỉ cần cha ra mặt, hơn nữa còn có Đường lão, hôn nhân bọn họ có hy vọng rất lớn.

      Chỉ là, ngờ thuận lợi như thế.

      Đường Bạch Dạ cuối cùng cũng nguyện ý cưới .

      Hạ Thần Hi, căn bản phải là đối thủ của .

      Người đàn ông nào cũng đều ham mới mẻ, qua thời gian này, kết hôn, Đường Bạch Dạ đối với Hạ Thần Hi mất hứng thú.

      "Em thực rất vui vẻ." Tưởng Tuệ , "Từ lúc chúng ta đính hôn, em luôn muốn có ngày chân chính trở thành vợ ."

      Đường Bạch Dạ tựa tiếu phi tiếu nhìn , sắc mặt Tưởng Tuệ càng thêm đỏ bừng.

      "Đường, em biết, trước kia em hiểu chuyện, làm sai rất nhiều chuyện. Nhưng em thề, kết hôn rồi, em là người vợ tốt, có ai hợp với hơn so với em, em là người vợ tốt nhất của ."

      "Đường, kết hôn rồi, cũng hồi tâm, trung thành đối với cuộc hôn nhân này, có phải hay ?"

      Tâm tư Đường Bạch Dạ hoảng hốt, đột nhiên nhớ tới Lâm Tình.

      Năm đó, lúc kết hôn với Lâm Tình, vô cùng trẻ tuổi.

      và Lâm Tình nhanh chóng, kết hôn cũng nhanh chóng, thích Lâm Tình, muốn kết hôn Lâm Tình.

      là nữ diễn viên quốc tế nổi tiếng, quan hệ rất rộng, Đường lão cũng cảm thấy có thể có lợi, cho nên đồng ý hôn của bọn họ, khi đó, còn chưa có gặp gỡ Tưởng Tuệ.

      Lâm Tình cũng từng qua, ấy là người vợ tốt.

      Nhưng lại xác định, có phải là người chồng tốt hay .

      Đường Bạch Dạ nghĩ, sợ rằng thể trung thành với đoạn tình cảm này, năm đó lúc gặp gỡ Lâm Tình, cũng có người phụ nữ khác.

      Trung thành?

      Đó là cái gì?

      Đường Bạch Dạ chưa bao giờ hiểu.

      trả lời, Tưởng Tuệ có chút mất mác.

      Nhưng có nhụt chí, bất kể như thế nào, phải trở thành vợ của , ai được cướp vị trí đó của .

      "Tưởng Tuệ, vì sao em nhất định phải gả cho ?" Đường Bạch Dạ hỏi.

      "Em a." Tưởng Tuệ biểu lộ, "Em , em nhiều hơn bất kì ai khác."

      Đường Bạch Dạ cười nhạt, "Nếu như phải Đường Bạch Dạ, nếu như phải đại thiếu gia Đường gia, em còn có thể sao?"

      "Đương nhiên!" Tưởng Tuệ , "Em , cùng thân phận của quan hệ."

      Đường Bạch Dạ lạnh lùng hừ tiếng, chữ cũng .

      "Em gả cho , hạnh phúc." Đường Bạch Dạ thẳng, nhìn Tưởng Tuệ, " em."

      Ngay từ đầu Tưởng Tuệ biết.

      Sắc mặt Tưởng Tuệ trắng nhợt.

      "Khi vừa mới bắt đầu, hôn nhân của chúng ta chỉ là giao dịch, em cũng , gả cho , em hạnh phúc."

      Tưởng Tuệ cắn răng, "Em tin, nếu em kiên trì, nhất định em."

      "Bảy năm , nếu là , sớm ." Đường Bạch Dạ vô tâm .
      Last edited: 6/5/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 79: Tưởng Tuệ có ý nghĩ xấu

      Editor: boconganh1503

      Tưởng Tuệ đột nhiên có chút kích động , " em, vậy ai? Lâm Tình chết , chẳng lẽ Hạ Thần Hi sao?"

      Đường Bạch Dạ nhíu mày, trong lòng co rút chút.

      Hạ Thần Hi sao?

      Hạ Thần Hi sao?

      Mặt Đường Bạch Dạ mờ mịt, làm tim Tưởng Tuệ đau nhói, thà nghĩ rằng Đường Bạch Dạ vĩnh viễn Lâm Tình, hi vọng Đường Bạch Dạ Hạ Thần Hi.

      Lâm Tình chết, chí ít, người chết cướp Đường Bạch Dạ của .

      " ai, cũng cần ai ." Đường Bạch Dạ lạnh lùng , nhìn Tưởng Tuệ, "Em ràng chưa?"

      biết, Tưởng Tuệ thủ đoạn rất độc ác, tất cả nhu nhược chẳng qua là ngụy trang.

      Nếu ai dám làm trái ý , chuyện gì cũng dám làm.

      Tưởng Tuệ mắt rưng rưng rời .

      Mặt Đường Bạch Dạ chút thay đổi, nước mắt của phụ nữ với , dùng được.

      Đường Thành Nam bưng ly rượu đỏ, chậm rãi đến gần.

      "Đại ca, chúc mừng a, cuối cùng cũng muốn kết hôn." Đường Thành Nam cười .

      Sắc mặt Đường Dạ Bạch lạnh nhạt, cũng đáp lại.

      Đường Thành Nam luôn cùng đối nghịch, châm chọc khiêu khích, sớm thành thói quen, muốn để ý tới.

      "Thuận tiện cho đại ca tin tốt, từ ngày mai trở , em tiến vào Đường thị, làm tổng giám đốc phụ trách bộ phận đồ trang sức." Đường Thành Nam , "Ba ba đề cập qua cùng chưa?"

      Đường Bạch Dạ nhíu mày, biết Đường Thành Nam cùng Đường Nhất Phong sớm muộn tiến vào tập đoàn Đường thị quốc tế, chỉ là nghĩ tới nhanh như vậy.

      Bộ phận đồ trang sức là bộ phận mang lại lợi nhuận lớn nhất cho Đường thị, lúc đó nghĩ, Đường Thành Nam nhất định tiến vào bộ phận đó, đúng là đoán trúng.

      "Tôi biết." Đường Bạch Dạ trầm giọng , "Tôi an bài."

      "Đại ca thế nào thoạt nhìn chút cũng vui, có em trai giúp đỡ, phải có nhiều thời gian ăn chơi đàng điếm hơn sao?"

      Đường Bạch Dạ lạnh lùng cười, "Vậy cảm ơn."

      Đường Thành Nam , "Đại ca, thực , ngày đó người phụ nữ đánh gofl cùng , em cảm thấy rất hứng thú, ấy rốt cuộc là ai?"

      Ánh mắt Đường Bạch Dạ trầm xuống, "Cậu muốn làm cái gì?"

      "Nếu chỉ là đối tác kinh doanh, phải là tình nhân của đại ca, cho em biết có ngại gì, em cảm thấy hứng thú với ấy." Đường Thành Nam , " Tính tình nóng bỏng như thế, em lần đầu tiên gặp được."

      Đường Bạch Dạ cười châm chọc, "Cậu coi tôi là cái gì? Tú bà sao? Muốn tìm đàn bà, chính mình tìm, đừng đến phiền tôi."

      "Đại ca, hà tất lời khó nghe như vậy, em nhà, có đàn bà cùng nhau chia sẻ thôi." Đường Thành Nam hèn mọn cười.

      Đường Bạch Dạ cười lạnh, tôi và cậu chưa bao giờ là em.

      "Cút!" Đường Bạch Dạ lạnh lùng .

      Đường Thành Nam thẹn quá hóa giận, "Hừ, hét cái gì chứ, tôi sớm muộn biết ta là ai, chẳng qua chỉ là con của người đàn bà tiện nhân, mà cứ cho mình là đại thiếu gia của Đường gia."

      cỗ lửa giận trong lòng Đường Bạch Dạ bốc lên, chợt tung quyền, đập vào cằm Đường Thành Nam, Đường Thành Nam quát to tiếng, văng ra xa ba bốn mét, cằm gần như bị trật khớp.

      " dám đánh tôi sao?"

      Đèn trong hoa viên chập chờn, thay đổi liên tục, chiếu người Đường Bạch Dạ, tầng bí cùng lãnh khốc.

      "Nếu tao nghe mày câu nào về mẹ tao nữa, tao đánh nát đầu mày."

      Nhìn Đường Bạch Dạ lúc này quá mức trầm, sắc bén.

      Đường Thành Nam có chút sợ, dám khiêu khích, vội vã bỏ chạy, " chờ , Đường Bạch Dạ, tôi báo thù ."

      Đường Bạch Dạ cười lạnh, cuồng ngạo bức người.

      Mười Đường Thành Nam cũng để vào mắt.

      Tưởng Tuệ quyến rũ ra nụ cười lạnh, Hạ Thần Hi, đến ông trời cũng muốn giúp tôi.

      về hướng Đường Thành Nam, "Tôi biết ta là ai, tôi còn biết ta ở đâu ."
      Last edited: 6/5/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 80: Khí thế hừng hực (1)

      Editor: thanh huyền

      Tin tức hôn lễ của tổng giám đốc tập đoàn Đường thị - Đường Bạch Dạ cùng công chúa thành phố S - Tưởng Tuệ sắp tới, ngày hôm sau như như lửa truyền đến, tin tức đạt được xác thực của Đường Bạch Dạ, nên thành sôi trào.

      Đây là tiêu chuẩn của hôn nhân thương mại.

      Hai phe người có quyền thế kết hợp, biết muốn biến thành phố S đến cái dạng gì.

      Hạ Thần Hi vào phòng làm việc, còn chưa có ngồi nóng chỗ nghe đến bọn họ thảo luận chuyện này, vô cùng kinh ngạc, tin tức này tới vô cùng đột nhiên.

      Đường Bạch Dạ muốn kết hôn?

      Tối hôm qua vội vã về nhà cũ, chính là vì chuyện này ?

      Scandal Đường Bạch Dạ, tiêu đề vẫn có gì mới, ý tứ vô cùng trắng ra, vừa nhìn liền hiểu.

      Ảnh chụp là hai người từng tham dự hoạt động, Đường Bạch Dạ ở trước truyền thông luôn luôn phong độ mê người , hai người đứng chung chỗ thực là Kim Đồng Ngọc Nữ.

      Nếu phải chuyện của Tưởng công chúa bị tung ra, sợ rằng hôn lễ này có rất nhiều người chúc phúc.

      "Đường đại thiếu phải kết hôn, biết làm tan nát trái tim bao nhiêu người.”Vẻ mặt Tiết Giai Vân mộng ảo , "Tưởng công chúa thực là tài giỏi, loại chuyện này cũng giải trừ hôn ước, trái lại kết hôn."

      "Này có tính là nhân họa được phúc ."

      Hạ Thần Hi lành lạnh , "Gả cho Đường Bạch Dạ lại nhất định hạnh phúc."

      Những lời này của kỳ thực cũng nhằm vào Tưởng Tuệ, bất luận ai chỉ cần gả cho Đường Dạ Bạch, cũng như thế.

      Nhưng mà, khéo .

      Những lời này vừa lúc bị Tưởng Tuệ tới nghe thấy.

      vẻ mặt cao ngạo đứng ở trước mặt Hạ Thần Hi, như tuyên thệ , "Tôi gả cho Đường Dạ Bạch, nhất định hạnh phúc , Hạ Thần Hi, chờ."

      " rốt cuộc như tôi, ấy muốn kết hôn với tôi.”

      "Tôi gả cho ấy hạnh phúc, gả cho ấy hạnh phúc sao?”

      "Tự mình đa tình!"

      Tưởng công chúa vẻ mặt khinh bỉ, ánh mắt nhìn Hạ Thần Hi như nhìn đống rác rưởi.

      Hạ Thần Hi cười đến tươi đẹp, đạm nhiên cùng thản nhiên, phong độ Tưởng công chúa càng thất bại.

      "Tổng giám đừng hiểu lầm, tôi đối với Đường tổng có bất kỳ mơ mộng gì, xin cần tự đội nón xanh cho mình.”

      "Đường tổng phong lưu đa tình, trước hôn nhân còn như vậy, sau hôn nhân càng khó đảm bảo, bất luận người phụ nữ nào gả cho Đường tổng đều hạnh phúc."

      "Tôi phải nhằm vào , xin bớt giận."

      "A, chúc kết hôn vui vẻ."

      Hạ Thần Hi từng câu từng chữ , sắc mặt Tưởng Tuệ đại biến, phẩy tay áo bỏ .

      Tiết Giai Vân vỗ ngực cái, "Thần Hi, cậu cùng Tưởng Tuệ rốt cuộc làm sao vậy?"

      " có việc gì!"

      " phải, giọng điệu vừa rồi, thế nào hình như cậu cùng Đường đại thiếu có quan hệ?"

      Hạ Thần Hi bật cười, "Trước hôn nhân tổng giám đại nhân áp lực quá lớn, thấy người phụ nữ nào cướp Đường Dạ Bạch, tố chất thần kinh, có thể xem sao."

      Tiết Giai Vân nghi hoặc, thực là cái dạng này sao?

      Hạ Thần Hi lừa già dối trẻ gật đầu, "Tuyệt đối là!"

      Vì sao Tưởng công chúa thấy tôi cảm thấy tôi câu Đường Dạ Bạch?

      Đường Thành Nam căn cứ địa chỉ Tưởng Tuệ cung cấp tới số hai tiểu khu nhà trọ cảnh biển.

      Tiểu khu có ba mươi nhà cao tầng, cùng mười nhà thấp, còn có bốn dãy biệt thự, chiếm diện tích rất lớn, Đường Thành Nam biết Đường Bạch Dạ ở đối diện, ngờ Hạ Thần Hi cũng ở nhà trọ cảnh biển.

      ta ở khu nào?

      Tưởng Tuệ có cho số nhà, lúc Hạ Thần Hi đăng ký, chỉ có nhà trọ cảnh biển số hai, có cụ thể số nhà, Đường Thành Nam cũng chỉ là tới thử vận khí.

      Người phụ nữ chết tiệt này, dám coi rẻ như thế, nhất định để cho dưới thân cầu xin tha thứ, giáo huấn , cái gì gọi là phụ nữ.

      Hừ!






      Chương 81: Khí thế hừng hực (2)

      Editor: thanh huyền

      Ôm tâm tình như vậy, Đường Thành Nam ở trong tiểu khu tìm người.

      Chính là lúc tan việc, nghĩ, nếu như vận khí tốt, thấy Hạ Thần Hi.

      Hạ bảo bối dắt chó dạo.

      Gần đây tan học tương đối sớm, bé về nhà tiện đường mua thức ăn, hồi liền dắt chó dạo, chờ Hạ Thần Hi trở về làm cơm.

      Bé đặt tên cho hai con chó Tây Tạng, con đen gọi Tiểu Bảo, con trắng gọi Tiểu Bối.

      Hạ Thần Hi rất khinh bỉ năng lực đặt tên của Hạ bảo bối, Hạ bảo bối sao cả, chỉ cần dễ nghe là được.

      Hai con chó Tây Tạng ở bên cạnh bé vô cùng dịu dàng, thoạt nhìn vô cùng khôn ngoan.

      Cùng dắt chó dạo mọi người rất thích hai con chó.

      Hạ bảo bối sớm thành danh nhân tiểu khu, tiểu khu bọn họ có nhiều người nước ngoài, đại bộ phận tiếng , bảo bối nhìn phấn nộn đáng , được cả tiếng .

      Ai cùng bé bắt chuyện, bé cũng có thể trò chuyện hai câu.

      nhiệt tình, nhưng là lạnh nhạt.

      Mỗi ngày ở tiểu khu dắt chó dạo.

      đứa , dắt hai con chó Tây Tạng lại hết sức khí phách.

      Đặc biệt nhất là, đứa này mỗi ngày còn mang theo rất nhiều rau dưa, hoa quả, bảo vệ tiểu khu cảm thấy, con cái nhà ai mà lại ngoan ngoãn như vậy.

      Hạ bảo bối dắt chó dạo cùng người khác giống nhau, bé còn huấn luyện chó.

      Hai còn chó này cũng với chó sủng vật bình thường khác nhau trời vực.

      Thuần chủng biến dị.

      Có chứa phi thường cường đại công kích tính.

      Đường Thành Nam thấy Hạ bảo bối dắt chó dạo, có chút ngoài ý muốn. Đường Dạ Bạch là bảy tuổi đến Đường gia, bảo bối bây giờ cũng là bảy tuổi, Đường Thành Nam tuổi còn , lại nhìn thấy Đường Dạ Bạch ấn tượng rất sâu sắc.

      Bởi vì Đường lão ngay từ đầu rất thích Đường Dạ Bạch.

      Ưu nhã đáng lại thân sĩ, nhiều người thích.

      rất đố kị, rất sợ Đường Dạ Bạch cướp tình thương của cha, cho nên rất ghét Đường Dạ Bạch.

      Lúc Đường Dạ Bạch vừa tới Đường gia, quản gia từng chụp cho bọn ahnh kiểu ảnh chung, sớm bị Đường Dạ Bạch xé bỏ, nhưng Đường Thành Nam cũng xé bỏ, Đường Nhất Phong lại giữ lại.

      Ngay lúc đó Đường Dạ Bạch cùng Hạ bảo bối bây giờ, quả thực là khuôn mẫu khắc ra.

      Quá giống.

      Quả thực quá giống.

      "Chú, có thể nhường chút ?" đường mòn hoa viên, Đường Thành Nam ngăn trở đường Hạ bảo bối.

      Hai con chó Tây Tạng hướng Đường Thành Nam kêu tiếng, gọi thần trí Đường Thành Nam trở về.

      Đường Thành Nam kinh ngạc nhìn Hạ bảo bối, "Cháu là..."

      Hạ bảo bối nhíu mày, trước mắt ánh mắt người đàn ông này quá kì quái.

      Hạ bảo bối cùng Hạ Thần Hi sống mình, tính cảnh giác đặc biệt cao, vô ý thức bài xích loại đàn ông vô lý này.

      Bé ở trong tiểu khu, lại có camera cùng bảo an, bé dù cho muốn làm cái gì cũng làm được.

      "Có thể nhường chút ?" Hạ bảo bối hỏi.

      Đường Thành Nam nhíu mày, đột nhiên hỏi, "Cháu cùng Đường Dạ Bạch là quan hệ như thế nào?"

      Vẻ mặt Hạ bảo bối mờ mịt, cười đến phấn phấn nộn, vô cùng phù hợp với tuổi bé, "Chú, Đường Dạ Bạch là ai a? Rất nổi danh sao?"

      Đường Thành Nam nhìn biểu tình của đứa , hình như phải giả bộ .

      Dù sao ai nghĩ tới đứa dối đâu.

      "Ta cho rằng tiện nhân kia sinh con trai có con trai đâu, hừ!" Đường Thành Nam thấp giọng câu.

      Hạ bảo bối thính tai, sắc mặt lập tức trầm xuống, sát khí văng khắp nơi.

      Nhưng mà, giây sau, lại phấn nộn nộn cười.

      Hạ gia giáo huấn, lừa người nhà ta giả, giết tha!

      Đường Dạ Bạch tự động bị Hạ bảo bối phân loại về đến nhà lý này lan.

      "Cháu thực biết Đường Dạ Bạch?"

      "Chú, chú rất kì quái, cháu chưa từng thấy chú, cháu cũng chưa từng thấy, thế nào hỏi cháu như vậy.” Hạ bảo bối lộ ra biểu tình muốn khóc.

      Bé sợ hãi nhìn Đường Thành Nam, nắm lấy vạt áo chính mình, bộ dạng giống như bị người khác chà đạp,"Chú, chú có phải người xấu hay ?”
      Last edited: 6/5/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :