1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mẹ 17 tuổi: Con trai thiên tài cha phúc hắc - Trình Ninh Tĩnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 760:Ba thiên kim nhà Hạ Gia 5

      Editor: Nhock’

      "Thần Hi có gì hay ? Thần Hi có phải nhớ tới cái gì hay ?" Tiêu Tề hỏi.

      Phương Đông nhàn nhạt , "Tôi xem Thần Hi gì, trái lại nhớ tới ít chuyện trước kia, xem gian phòng này , toàn là những chứa rất nhiều chuyện qua, chính Thần Hi có thể tìm được đường về nhà, nếu muốn nhớ tới chuyện trước kia, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi."

      Tiêu Tề nheo mắt lại, trầm giọng , "Phương Đông, tôi hi vọng cần nhiều về chuyện trước kia."

      " yên tâm, tôi biết chuyện gì nên làm, chuyện gì nên làm, cần lo lắng như vậy, tôi bán đứng ." Phương Đông nhàn nhạt .

      Tiêu Tề , "Tôi ngờ, Thần Hi có thể tìm được đường về nhà, Hạ lão tiên sinh , ký ức của người khi tẩy , cũng cách nào nhớ lại, toàn bộ kí ức trong não trống rỗng, Thần Hi vì sao, còn có thể nhớ đến chuyện trước kia?"

      Điểm này, tôi rất nghi hoặc, nội bộ hỏa vân năm đó tham dự chữa bệnh và nghiên cứu bệnh này rất nhiều toàn là những người đứng đầu nhưng họ cũng nắm chắc được nếu phẫu thuật làm tốt rất nguy hiểm duy chỉ có Hạ Thần Tuyết cùng Hạ lão tiên sinh có thể có nắm chắc cách thực nhưng nếu sơ sẩy chút liền cũng chết người.

      Năm đó có quá nhiều người tham gia thực nghiệm, theo dõi ba năm, xác định ký ức vô pháp khôi phục, cũng bởi vậy khi tiến hành nghiên cứu chết rất nhiều người.

      Năm đó nghiên cứu về việc mất ký ức, vì bắt được đặc công nằm vùng của tổ chức Vương Bài cùng chống khủng bố trong nội bộ của Hỏa Vân, cho nên mới phải nghiên cứu kỹ thuật tẩy não này cuối cùng cũng nghiên cứu thành công, nhưng mà, từ khi Hạ lão tiên sinh rời và Hạ Thần Tuyết chết, từ đó công nghệ phẫu thuật xóa kí ức này cũng còn được thực nữa.

      Kỹ thuật nghiên cứu đứng đầu này cũng từ đó mà thất truyền.

      "Đúng là chuyện đời thể nào ngờ được mà." Phương Đông nhàn nhạt , mím môi , "Tôi trước, ở tại chỗ này hảo hảo chiếu cố Thần Hi ."

      Phương Đông gia, cách Hạ gia, được trăm mét, kỳ thực lúc trước chỉ cần bộ là có thể đến ngay, nhưng hôm nay nhận được tin tức Thần Hi trở về cũng là chuyện bí mật, sợ người khác ở bên ngoài biết được, cho nên mới phải lái xe.

      Phương Đông ở trong vườn hoa hái bó hoa bách hợp, làm thành bó hoa rất đẹp, mình tới sau núi, đó là khu nghĩa trang, ta quen thuộc tới trước ngôi mộ, bia là hình ảnh thiếu nữ rất trẻ tuổi, mỹ lệ dịu dàng, lộ ra vẻ đẹp thanh tĩnh yên bình như nước sông Giang Nam.

      bia là ảnh lúc Thần Tuyết mười chín tuổi.

      Số đóa hoa cầm tay cũng bằng số tuổi của đó.

      Chỉ cần lúc có việc bận gì, Phương Đông mỗi ngày đều đến trước mộ của Thần Tuyết để bó hoa bách hợp, nhiều năm qua vẫn vậy cho dù là có mưa gió vẫn từ.

      "Tuyết nhi, Thần Hi về nhà rồi, em cũng có thể an tâm." Phương Đông khẽ , giọng điệu rất yên lặng, "Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ sinh đứa con trai, cũng vừa mới sảy thai, nhà em có người ở rồi, Tuyết nhi, em hài lòng sao?"

      "Tôi biết, em nhất định rất vui vẻ, em yên tâm, tôi giúp em hảo hảo chiếu cố Thần Hi, những ai nợ em và ấy , tôi cũng chia ra để trả lại hết cho bọn họ, và để cho bọn họ tự mình đến đây mà trả hết nợ cho em, em chờ ."

      Phương Đông ngồi xổm người xuống, khóe môi lộ ra nụ cười ôn nhu, tinh tế chạm vào di ảnh Hạ Thần Tuyết .

      "Tuyết nhi, tám năm , em ở tôi trong trí nhớ của tôi vẫn mãi còn là hình dáng của thiếu nữ mười chín tuổi, còn tôi lại già rồi."

      "Em chờ tôi, tôi như để cho bọn họ sống lâu lắm, tôi sợ để em chờ lâu, đến lúc đó khi tôi đến tìm em, em nhận ra tôi, đến lúc đó tôi biết phải làm sao bây giờ?"

      ...

      Nghĩa trang có gió hơi mạnh thổi ngang qua, thổi lá bay đầy đất cùng hòa với tiếng thở dài mang đầy... Cừu hận.

      Hạ Thần Hi ngủ ba ngày ba đêm.

      Ngay cả giọt nước cũng uống vào được, cỏ thể hấp thu dinh dưỡng chỉ dựa vào việc thong qua truyền nước biển mà thôi, Thần Hi thú chống cự việc thức tỉnh, chống cự tất cả những kia, hi vọng mãi mãi ngủ say như thế này , cái gì cũng biết, lòng của Thần Hi nhõm hơn, cảm thấy khó chịu như vậy, cũng tuyệt vọng nữa.

      Tiêu Tề vẫn ở cùng Thần Hi, ngày đêm cược nhọc chăm sóc, giây phút nào để yên ổn nghỉ ngơi cả vẫn luôn trực bên cạnh giường chiếu cố Hạ Thần Hi.
      Trong gian phòng đó, có quá nhiều hồi ức, có bi thương , cũng có vui vẻ , Tiêu Tề kỳ thực cũng phải rất thích chỗ này, bởi vì nơi này, chứa đựng quá nhiều kí ức đau khổ qua, ta cũng hi vọng Thần Hi nhớ lại quá khứ trước kia.
      Chương 761: Ba thiên kim nhà Hạ gia 6

      Editor: nhock’

      Trong gian phòng đó, có quá nhiều hồi ức, có bi thương , cũng có vui vẻ , Tiêu Tề kỳ thực cũng phải rất thích chỗ này, bởi vì nơi này, chứa đựng quá nhiều kí ức đau khổ qua, ta cũng hi vọng Thần Hi nhớ lại quá khứ trước kia.


      Nếu như quên mất, tốt hơn nhiều?

      Ngôi nhà nằm trong thị trấn này cũng thuộc khu vực quản lý của tập đoàn hỏa vân, nơi đây cũng được xem như là trụ sở của tập đoàn Hỏa Vân, toàn bộ thị trấn ngoại nhân, tất cả đều là người trong tập đoàn, người lãnh đạo, đặc công, sát thủ, tùy tiện đụng phải tiểu nương cũng thể xem thường được.

      Ở nơi này có xe lửa và sân ga và đây cũng là phương tiện bọn họ thường dùng nhất để lại .

      Trấn có mấy trăm người, chiếm diện tích cũng rất lớn, chớ nhìn bề ngoài mà xem thường thị trấn này, cho dù là con ruồi bay vào bọn họ cũng có thể biết được, Hạ Thần Hi có thể thuận lợi về đến nhà, đó là bởi vì hệ thống máy vi tính của tập đoàn Hỏa Vân có thể tự động phân biệt được gương mặt của Hạ Thần Hi.

      Thần Hi là phần tử thuộc về thị trấn này .

      Phương Đông ở trong vườn hoa cây ngô đồng trong thị trấn xem báo vừa được người đưa báo mang đến, bên cạnh là ly cà phê, bộ bát đũa dùng để ăn, ta vừa mới dùng qua bữa sáng, tại uống cà phê và xem báo, Âu Dương thương thế tốt hơn rất nhiều nên đến tìm ta.

      Bị trọng thương, người gầy vòng, thoạt nhìn có tinh thần gì cả.

      Phương Đông đầu cũng ngẩn lên, chí nhàn nhạt : Thương thế của cậu còn chưa có tốt, hẳn là nên nghỉ ngơi nhiều chút."

      "Tôi có chuyện cần với cậu." Âu Dương , sắc mặt ra vẻ rất nghiêm túc.

      Phương Đông mở báo ra, chính là tin tức tài chính mới nhất của cao ốc Đường thị, gần đây phong ba trong giới thương nghiệp của thành phố S thi nhau nổi lên, tập đoàn Lâm thị cùng Vân thị bất hòa, Đường thị trước giờ vẫn đứng vững nhưng lần này lại đứng trước nguy cơ phá sản, thương chiến kịch liệt diễn ra.

      Còn có đại nữa.

      Trong lần tiến hành bỏ phiếu thị trưởng của phố S, Vân Dật trúng cử.

      Bắt đấu từ bây giờ Đường môn chính thức lấn chân đến chính giới, sau này thế lực của Đường môn, tiến thêm bước dài, vì mọi uy quyền của thành phố đều nằm trong tay Vân Dật, chỉ sợ bọn họ hành động ngày càng táo bạo hơn nữa.

      Đường Bạch Dạ xém chút nữa mất mạng, tạo cho Đường thị kích trí mạng, may mắn, công ty có uy tín và thời gian thành lập lâu nên chịu đựng được và vượt qua được giai đoạn khó khăn nhất này.

      " ." Phương Đông cầm lên cái ly, uống ngụm cà phê, mắt vẫn như cũ nhìn thẳng vào tờ báo trong tay , có ngẩng đầu lên.

      "Phương Đông, tôi nhìn thấy Hạ Thanh ." Âu Dương trầm giọng , "Mặc dù bảy tám năm gặp, bề ngoài của Hạ Thanh khi lớn thay đổi rất nhiều, nhưng tôi vẫn có thể khẳng định rằng Thần Hi và Hạ Thanh nhất định gặp nhau và là Hạ Thanh cứu Thần Hi."

      Phương Đông nhàn nhã buông tờ báo xuống, nhàn nhạt , "Chỉ là việc này?"

      "Tôi thầm tra xét chút thân phận của Hạ Thanh, bây giờ Hạ Thanh là người của tổ chức chống khủng bố, hơn nữa chuyên môn tiêu diệt đặc công của tập đoàn Hỏa Vân cùng tổ chức Vương Bài . Thân thủ Hạ Thanh bây giờ cùng Thần Hi của lúc trước so sánh, chỉ có hơn chứ kém." Âu Dương rất lo lắng .

      Năm đó tất cả những việc làm dồn ép, áp bức của bọn họ đối với Hạ gia, tuy Hạ Thanh tuổi nhất trong nhà nhưng lại là người ràng nhất cảm giác khi bị dồn vào con đường chết mà còn lối thoát. Nên đem lại kích thích rất lớn đối với ấy, kiếp này nếu muốn làm cho Hạ Thanh buông tha việc báo thù, sợ rằng có khả năng. Hạ Thanh hôm nay là người của tổ chức chống khủng bố, trước đây lại biết nhiều chuyện của chúng ta từng làm như thế vậy chúng ta nên tính sao bây giờ.?

      Sợ rằng, hậu quả thể nào tưởng tượng nổi.

      Năm đó lúc Hạ Thanh rời , mặc dù chỉ có mười hai tuổi, nhưng đứa bé từ được nuôi dưỡng trong hoàn cảnh của hắc đạo lại khác nhau rất xa với những đứa bé khác, mười hai tuổi thấy qua người chết mãi mà quen mắt cùng đứa mười hai tuổi bình thường cũng phải là cùng cấp bậc với nhau, Hạ Thanh mười ba tuổi liền bắt đầu kiếp sống sát thủ.

      Hạ Thanh đúng là hạt giống dành cho hắc đạo tốt nhất mà trời cao tạo ra .

      Có Hạ Thanh , bọn họ thực cách nào có thể an tâm được.

      "Đây phải là bí mật gì, tôi sớm biết." Phương Đông nhàn nhạt , giọng điệu rất tĩnh lặng và nhàng, "Hạ Thanh là người của tổ chức chống khủng bố, đối với chúng ta cũng có ảnh hưởng gì lớn, cậu cần buồn lo vô cớ như thế nữa."

      "Cậu xác định?"

      "Rất xác định." Phương Đông , con Hạ gia, muốn làm việc, nếu nắm chắc được thành công làm, bây giờ chỉ còn lại hai người là Thần Hi cùng Hạ Thanh, trong đó có người hoàn lương, hoàn toàn thoát khỏi hắc đạo nhiều năm rồi.

      người dấn thân vào nghiệp chống khủng bố, chuyên cùng phần tử khủng bố đối nghịch.

      Vì vậy thế khó liệu ai có thể biết trước được sắp tới như thế nào cả.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 762: Ba thiên kim nhà họ Hạ 7

      Editor: nhock’

      người dấn thân vào nghiệp chống khủng bố, chuyên cùng phần tử khủng bố đối nghịch.

      Vì vậy thế khó liệu ai có thể biết trước được sắp tới như thế nào cả.

      Ai có thể nghĩ đến tám năm trước Hạ gia là gia tộc hắc đạo luôn đứng đầu, tám năm sau thành như vậy.

      Phương Đông cười hỏi, "Chuyện này, thế nào cho Tiêu Tề?"

      "Tôi cũng biết." Âu Dương , đôi mắt rũ xuống, "Tiêu Tề biết trong biệt thự có máy theo dõi, nghĩ như thế nào cho Đường Bạch Dạ biết của tám năm trước, nghĩ làm cho Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ bất hòa. Năm đó, ta quyết tâm diệt trừ Hạ Thanh cùng bắc đường, hạ thủ lưu tình, bắc đường chết , Hạ Thanh may mắn sống sót, nhưng chắc hẳn mỗi ngày trong mấy năm kia của ấy sống cũng rất gian nan, nếu là cho Tiêu Tề, tôi biết ta làm ra chuyện gì nữa."

      Bọn họ rất có lỗi với Hạ gia, vì nhẫn tâm đuổi tận giết tuyệt như thế.

      Hạ gia có bốn người, người chết, người phải bỏ trốn, nhà ra nhà, tôi thấy như thế tâm cũng đành lòng.

      "Phương Đông, rốt cuộc là có ý gì?" Âu Dương trầm giọng hỏi, " có phải hay có kế hoạch gì?"

      " suy nghĩ nhiều rồi." Phương Đông nhàn nhạt .

      "Tôi cũng hi vọng là tôi suy nghĩ nhiều." Âu Dương , "Thần Tuyết chết , cũng phải là lỗi của Tiêu Tề, Phương Đông, qua nhiều năm như vậy, cũng vẫn chưa buông bỏ được chuyện cũ sao?"

      "Chuyện của tôi, cần nhiều lời." Phương Đông sắc mặt lạnh uống, ta xưa nay vốn tính tình ôn hòa , nhưng mà khi thần sắc lạnh lẽo xuất gương mặt đó so với Tiêu Tề đáng sợ hơn rất nhiều, khi đó toàn bộ khí thế lạnh lẽo u ám đều tập trung vào khuôn mặt điển trai ấy nhìn vô cùng đáng sợ.

      Có thể làm người xung quanh rùng mình.

      Âu Dương quả thực, thêm gì nữa, ánh nhìn vẫn rơi vào người của Phương Đông, mang theo tầng nghiêm túc.

      Hạ Thần Hi sáng sớm ngày thứ tư, chuyển tỉnh, thân thể rất tốt, miệng khô lưỡi khô, vừa tỉnh lại, ký ức trong đầu lại ngừng lên, Thần Hi hận thể lại lần nữa tiếp tục ngủ như thế, chỉ tiếc, meo meo ở bên cạnh, nhìn bằng ánh mắt tràn đầy bi thương trong miệng còn kèm theo tiếng ngao ngao nữa chứ .

      Tỏ vẻ như nó rất khó chịu, cố tình dùng tiếng ngao của mình để bộc lộ khó chịu của mình.

      Hạ Thần Hi nghiêng đầu, sờ sờ đầu tiểu sủng vật của mình.

      Hạ Thần Hi chống thân thể ngồi dậy, đầu giường có giá chữa bệnh phía còn treo chai nước biển giọt cung cấp dinh dưỡng cho cơ thể , Hạ Thần Hi rút kim tiêm, tinh tế quan sát phòng này, nơi này là của phòng ngủ của Thần Hi lúc trước, Thần Hi có thể nhìn ra được, vì vách tường có treo ảnh chụp chung của bọn họ.

      Gian phòng mang màu sắc trang nhã, chủ yếu là màu đen trắng, thoạt nhìn hương vị gì cả, Hạ Thần Hi trong ý thức vô cùng thích, vì từ sau khi tẩy não đến bây giờ phong cách trang trí nhà của đều vô cùng ấm áp và có rất nhiều màu sắc, cũng phải là loại trang trí lạnh lẽo như này .

      Hạ Thần Hi tâm tình cũng có chút tốt, cũng biết nên tâm tình lúc này như thế nào nữa, ngơ ngẩn nhìn gian phòng hồi, sau đó Hạ Thần Hi tiến phòng tắm rửa mặt chải đầu, vừa nhìn chính mình trong gương, làm Thần Hi vô cùng hoảng sợ.

      Hạ Thần Hi, đây là bản thân của sao?

      Thần Hi xưa nay là người đầy ánh sang bao quanh , lạc quan , tràn ngập sức sống, tự tin, lại độc lập.

      Bây giờ nhìn thấy bản thân trong gương: sắc mặt tái nhợt, màu da trắng sáng như lúc trước, môi trắng bệch, nhìn tựa như người có bệnh vô cùng nặng , sống được bao lâu nữa, Hạ Thần Hi gầy rất nhiều, cằm nhọn , thịt gương mặt, cũng có .

      Người nhìn qua phi thường gầy yếu.

      Hạ Thần Hi cười khổ, lúc này thời gian chỉ mới qua có vài ngày, liền đem mình biến thành hình dạng này.

      Hạ Thần Hi xoa bụng dưới, ở đây, từng chứa đứa bé thứ hai của bọn họ, chỉ tiếc, lại bị mất , Thần Hi nuối tiếc, cũng rất hận Đường Bạch Dạ cùng Lâm Lâm, lúc này tự nhìn bộ dáng bản thân mình trong gương đúng là người ra người quỷ ra quỷ mà.

      Hạ Thần Hi lòng như đao cắt, nhìn lại chính mình nghĩ chẳng sợ nếu đứa vẫn còn ở trong bụng của chắc nó cũng cách nào có thể bình an mà sinh trưởng.

      Thần Hi, thể chán chường mãi như thế nữa, thể để bộ dáng của mình như thế này được.

      cần tìm về kí ức tám năm trước của chính mình, và cũng cần tìm về, tự tin, lạc quan lúc trước của mình nữa.

      có chương 763

      Chương 764: Mammy, con nhớ mẹ 1

      Editor: nhock’

      Rửa mặt xong, Thần Hi ra ngoài theo trong tủ lấy ra bộ quần áo ở nhà vô cùng thoải mái, đây là tủ quần áo riêng của Thần Hi, nhiều năm qua cũng có ai động vào, quần áo được giữ rất tốt, tất cả quần áo đều toàn là màu trắng và đen, tất cả đều là đồ thể thao, quần áo thoải mái, và còn có số trang phục bó sát người nữa.

      Hạ Thần Hi tắm, gội đầu, thay đồ sạch , sấy khô tóc, cảm giác cả người cũng trở nên nhàng khoang khoái hơn, Thần Hi sờ trán xem nhiệt độ của mình , nhiệt hạ được sai biệt lắm, sau khi sảy thai, thân thể trở nên rất yếu, cơ thể lúc nào cũng thoải mái, vì vậy Thần Hi muốn càng thêm chú ý bồi dưỡng lại cho đỡ hơn chút.

      Thần Hi còn muốn giữ lại mệnh của mình để trở lại thành phố S, gặp bảo bối của , xem Đường Bạch Dạ rốt cuộc còn sống hay chết, thể đòi lại công đạo cho baby, Thần Hi có chết cũng cam lòng.

      Hạ Thần Hi thay đổi y phục xong xuôi rồi xuống lầu, phòng khách dưới lầu có người nào cả.

      Thần Hi vừa mới tỉnh lại sau giấc ngủ dài, thân thể gầy yếu, cần bổ sung lại năng lượng, nhà này mấy năm có người ở, mặc dù quét dọn rất sạch , nhưng lại có lương thực dự trữ, Hạ Thần Hi dự định ra khỏi biệt thự của mình, nghĩ tìm quán ăn để ăn đỡ.

      Sau đó Meo meo nhảy lên ngực của Thần Hi để theo.

      Hạ Thần Hi đau lòng vuốt ve lông của meo meo, : "Meo meo ngoan, ta biết mi đói bụng, có nghĩ là tìm thức ăn gì mua cho mi ăn đỡ ?"

      Meo meo khôn ngoan gật đầu, dùng chóp mũi hồng ươn ướt của mình cọ xát tay Hạ Thần Hi ôm ấp nó, tiếp đó Hạ Thần Hi mỉm cười bước . Nơi ở của Tiêu Tề ngay bên cạnh nhà của Thần Hi, Thần Hi vừa ra cửa biệt thự, Tiêu Tề liền nhìn thấy Thần Hi.

      "Thần Hi..." Tiêu Tề ra đón, có chút khẩn trương nhìn , rất sợ Thần Hi có chút điểm cảm xúc vui .

      Hạ Thần Hi nghe chuyện xảy ra của tám năm trước, là Tiêu Tề cùng Tiêu lão muốn đuổi tận giết tuyệt, trước hết muốn giết của Thần Hi, rồi sau đó hướng nhà Thần Hi đuổi tận giết tuyệt toàn bộ chị em của , Hạ Thần Hi biết lời của Phương Đông có đáng để tin hay thể tin nữa đây.

      Theo Thần Hi phán đoán, Tiêu Tề hề biết Phương Đông chuyện kia cho mình nghe, và Phương Đông cũng liệu trước được rằng Thần Hi ra cái gì.

      " có đói bụng ." Hạ Thần Hi nhàn nhạt hỏi.

      Ngữ khí như thường, có chút gì gọi là dao động cả.

      Tiêu Tề vui vẻ, cuống quít , " biết em hôm nay muốn tỉnh, cho nên chính tay xuống bếp để chuẩn bị bữa sáng cho em ăn, vào , chúng ta cùng nhau ăn điểm tâm."

      Hạ Thần Hi theo Tiêu Tề cùng nhau tiến vào Tiêu Tề biệt thự của ta, nhà của Tiêu Tề so với nhà Thần Hi hơn chút, có lẽ là do nhà Thần Hi lúc trước nhiều người , nên có rất nhiều phòng , mà nhà của Tiêu Tề có chút đơn giản hơn tí.

      Phòng khách lấy màu trắng làm màu chủ đạo, màu trắng sô pha, màu trắng kiểu Tây Âu, vách tường có đủ loại ảnh chụp, tất cả đều là Thần Hi cùng cuộc sống của lúc ấy.

      Hạ Thần Hi trầm mặc ôm meo meo ngồi xuống, Tiêu Tề bưng lên phần bữa sáng kiểu dáng Tây Âu, lại thêm ly sữa nóng, Hạ Thần Hi đem bánh mì xé chút, trước đút cho meo meo, meo meo bên vừa ăn bên vừa liếm ngón tay của Thần Hi.

      Biểu vô cùng khôn ngoan.

      Hạ Thần Hi lấy ra chén , trút chút sữa cấp cho meo meo uống, meo meo bên liếm sữa, bên vẫy đuôi, bộ dáng hình như rất vui vẻ, vì vậy tâm tình Hạ Thần Hi cũng trở nên đỡ hơn chút.

      Tiêu Tề có chút hoảng hốt, Hạ Thần Hi mặc đồ của tám năm trước, tóc buộc kiểu đuôi ngựa, lại mỉm cười như thế, thú có cảm giác giống như thời gian tám năm qua tình của bọn họ chưa từng bị mất , mà bọn họ vẫn cuồng nhiệt như thời thiếu niên vậy .

      Tình lúc ấy của hai người rất vô tư.

      "Bữa sáng có hợp khẩu vị của em ?" Tiêu Tề hỏi.

      Hạ Thần Hi gật đầu, ôc chỉ đơn giản là dùng bữa sáng, cũng nhiều, cũng có tâm trạng nghiên cứu xem bí mật Tiêu Tề định là gì. Vì thế Tiêu Tề đành ra: "Cũng phải là bí mật gì, chỉ là lúc trước hay thường xuyên đến nhà em chơi mà thôi."

      Kỳ thực,trong đầu Thần Hi có chút hình ảnh, chợt lóe lên.

      Đều là những ký ức rất vui vẻ.

      Đến bây giờ Thần Hi cũng có thể cảm giác được, phần tình cảm mà thời thiếu nữ ôm ấp đẹp như hoa.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :