1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mẹ 17 tuổi: Con trai thiên tài cha phúc hắc - Trình Ninh Tĩnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 61: Đường ca ca và người bình thường

      Editor: boconganh1503

      "Cút!" Hạ Thần Hi vung gậy đánh .

      Đường Bạch Dạ cười chạy , " đỏ mặt."

      " bậy, tôi chỉ là vận động quá mức."

      " chỉ mạnh miệng."

      ...

      Hai người thay đổi y phục, chuẩn bị ra về, vừa lúc Hạ bảo bối điện thoại đến.

      Hạ bảo bối hỏi, "Mẹ, tối nay có muốn về nhà ăn cơm ?"

      "Con làm cơm rồi sao?" Hạ Thần Hi cười hỏi.

      " có, nhưng mẹ về nhà ăn cơm, con liền làm cơm, nếu con tùy tiện làm món mỳ Ý." Hạ bảo bối .

      Đường Bạch Dạ đột nhiên qua, " ấy trở về nhà ăn cơm, cần chuẩn bị phần của ấy."

      Hạ Thần Hi giật mình đẩy Đường Bạch Dạ ra, trốn xa ra nghe điện thoại, may mắn bảo bối nghe được, nguy hiểm , nguy hiểm .

      "Mẹ?" Hạ bảo bối kéo dài giọng , phấn nộn tiếng đầy nghi hoặc, "Đó là tiếng của cha?"

      "... Trí nhớ con tốt."

      "Mẹ, các người tiến triển nhanh như vậy sao?" Hạ bảo bối đột nhiên có loại cảm giác cả nhà ba người sắp được ở gần nhau.

      “Sai rồi, chúng ta chỉ đến cố ở công trình ." Hạ Thần Hi cuống quít thanh minh mối quan hệ, "Mẹ với con nữa, có gì về nhà rồi , hảo hảo ăn cơm, được tùy tiện ăn đối phó, cao lên được đâu."

      "Cha cao mét tám, mẹ mét sáu, con thế nào cũng thấp ."

      "Con cao được mét tám mẹ khinh bỉ con ." Hạ Thần Hi cười cúp điện thoại, Đường Bạch Dạ tựa tiếu phi tiếu nhìn , “Em trai sao?"

      Hạ Thần Hi phi thường chột dạ, cũng trả lời, xem như là ngầm thừa nhận.

      ", tôi mời ăn cơm." Đường Bạch Dạ , dẫn đầu đến Lamborghini của , đột nhiên quay đầu lại, "Cho tôi mượn điện thoại chút."

      "Làm gì?"

      "Gọi điện thoại.".

      Hạ Thần Hi đem di động đưa cho Đường Bạch Dạ, Đường Bạch Dạ gọi cú điện thoại, Hạ Thần Hi liền nghe thấy tiếng chuông điện thoại của Đường Bạch Dạ vang lên, là ca khúc Đức Na-zi, tâm nhịn được ngổn ngang.

      " làm gì?"

      "Điện thoại cho tôi."

      " hỏi số điện thoại người phụ nữ nào cũng trực tiếp như vậy sao?" Hạ Thần Hi ngạc nhiên hỏi.

      Đường Bạch Dạ rất vô tội , " có, tôi chưa hề hỏi số điện thoại của người phụ nữ nào, đều là các ấy chủ động đem điện thoại lưu lại."

      Hạ Thần Hi, "..."

      Người này đáng đánh đòn.

      Khi Hạ Thần Hi ngồi ở xe, vô ý thức nhìn số điện thoại của , mặt lại treo ba đường hắc tuyến.

      Đường ca ca?

      Em ngươi Đường ca ca.

      Hạ tiểu thư cấp tốc đem Đường ca ca ba chữ này đổi thành người bình thường.

      Hai người chọn nhà hàng Mexico .

      Phong cảnh ưu nhã, bầu khí vô cùng tốt.

      Dùng xong bữa tối, Đường Bạch Dạ hỏi, "Có muốn hay quán bar uống ly, ngày mai là cuối tuần."

      "Ngày mai tôi muốn dẫn Hạ bảo bối chơi trò chơi." Hạ Thần Hi .

      Đường Bạch Dạ đưa Hạ Thần Hi về nhà, đánh golf nửa ngày, Hạ Thần Hi cũng mệt mỏi , vừa lên xe liền ngủ cho đến khi về đến khu nhà trọ, Hạ Thần Hi mới từ từ tỉnh lại.

      Mơ mơ màng màng nghe thấy Đường Bạch Dạ hỏi, "Mai mấy giờ hai người chơi?"

      "Mười giờ ." Hạ Thần Hi ngáp cái, phất tay cái tạm biệt, tiến về dãy nhà của mình.

      Đường Bạch Dạ cũng vào nhà.

      Hạ bảo bối mặc áo ngủ phim hoạt hình, bưng ly sữa cười mỉm nhìn Hạ Thần Hi, "Mẹ, gần đây mẹ cùng cha rất thường xuyên gặp nhau."

      Hạ Thần Hi đem túi ném ở thảm, đem mình ngã ở sô pha.

      "Đường thị cùng WPL hợp tác mật thiết nhiều năm như vậy, con chớ suy nghĩ quá nhiều."

      Hạ bảo bối bưng ly nước ấm cho , " có gì phát sinh sao?"

      "Bảo bối, tình có gì cả."

      "Quá thú vị ."

      Chương 62: nhà ba người ở khu trò chơi

      Editor: boconganh1503

      Hạ Thần Hi xoa xoa mái tóc ngắn, đột nhiên nhớ tới thái độ Đường Bằng đối với Đường Bạch Dạ.

      Cùng là cha mẹ, thế nào lại khác biệt nhiều như vậy.

      Hạ bảo bối nếu bị người khác bắt nạt, hận thể đem người nọ ném đến Thái Bình Dương làm mồi cho cá mập, chính còn chưa nỡ với bé nửa lời nặng , cho dù là cưng chiều đến hư đều sao cả.

      Vì sao Đường lão lại đối với Đường Bạch Dạ như thâm cừu đại hận?

      Đường Bạch Dạ loại này người, trong mắt chút tình cảm nào, vì sao lại bán mạng nghe lời Đường lão?

      Thực là... thôi quên , việc nhà người khác, lười quản.

      Ngày hôm sau, Hạ bảo bối thức dậy rất sớm, chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ.

      Cách mỗi tuần, Hạ Thần Hi đều mang Hạ bảo bối đến khu vui chơi, để bé được vui chơi như những đứa trẻ khác, thân là trẻ con Hạ bảo bối rất phối hợp, hưng trí rất cao.

      Chuẩn bị tốt cơm trưa cho hai người, lại mang ít hoa quả, bánh mì cùng đồ ăn vặt cho chuyến dã ngoại.

      Hạ Thần Hi tỉnh lại, thay bộ đồ thể thao, mang giầy thể thao, tóc cột cao lên, trang điểm, vẫn xinh đẹp.

      "Mẹ, thực , mười người có mười người chúng ta là chị em, phải mẹ con."

      "Chứng tỏ mẹ con rất trẻ."

      "Sau này con có thể kéo mẹ làm bạn tạm thời của con."

      Hạ Thần Hi cười to, Hạ bảo bối cõng ba lô lớn, hai người xuống lầu.

      "Bảo bối, nặng để mẹ xách ."

      " nặng!"

      Hai người xuống lầu, Hạ Thần Hi vừa muốn gọi xe, Hạ bảo bối , "Mẹ, người xem bên ngoài."

      Hạ Thần Hi vừa nhìn, chỉ thấy chiếc Lamborghini tao nhã dừng ở bên ngoài, người đàn ông mặc bộ đồ thể thao màu trắng đứng dựa vào xe, nhìn xa nhìn gần đều là phong độ nhàng, thập phần mê người.

      "Mẹ? Hôm nay chúng ta phải làm chị em ." Hạ bảo bối rất hưng phấn, xông ra bên ngoài, hướng Đường Bạch Dạ phất tay, "Đường tiên sinh."

      Hạ Thần Hi 囧, đành phải theo ra.

      Đường Bạch Dạ làm cái gì vậy?

      Đường Bạch Dạ ôn hòa cười, đột nhiên xách ba lô Hạ bảo bối, "Hạ Thần Hi, ba lô nặng như vậy, thế nào lại để đứa mang?"

      " Thói quen ." Hạ Thần Hi .

      Đường Bạch Dạ đem ba lô vứt sau xe, Hạ Thần Hi , "Đường tiên sinh, chúng ta muốn khu vui chơi."

      "Tôi biết, tối hôm qua , muốn tôi đưa các người ."

      Hạ Thần Hi, "Thế nào biết xấu hổ làm phiền Đường tiên sinh."

      Đường Bạch Dạ xưa nay thích Hạ Thần Hi cười kiểu công thức hóa này , "Cười khó nhìn, có người tài xế như tôi, còn mong cái gì hơn ?"

      Hạ Thần Hi khó xử gãi gãi đầu, "Chính là bởi vì tài xế quá cao, hành khách quá thấp, chúng tôi thấy xấu hổ a ."

      Hạ bảo bối lên xe ngồi ở phía sau, gương mặt phấn nộn , mặt mày rạng rỡ, Hạ Thần Hi trong lòng mềm nhũn, quên , bảo bối rất vui vẻ, cũng lười tính toán. Đường Bạch Dạ cũng nhìn ra, muốn gạt Hạ Thần Hi phương thức đơn giản nhất chính là dùng đứa này.

      "Chị, lên xe , xe đẹp như thế, rất khó được ngồi lần." Hạ bảo bối phất tay cái, Hạ Thần Hi lên xe.

      "Nếu cháu thích, mỗi ngày tôi cho cháu ngồi."

      Hạ bảo bối , "Cháu làm sao biết xấu hổ đây."

      như thế, nhưng ánh mắt lại tỏa ra thích thú .

      Đường Bạch Dạ bật cười, bọn họ có quan hệ máu mủ khó tin, phản ứng giống như nhau.

      Ba người hướng khu vui chơi.

      Hạ Thần Hi nhìn ra được, bảo bối rất thích Đường Bạch Dạ, mặc dù bảo bối vẫn luôn chưa , nhưng thực nhìn ra được, bé muốn cùng Đường Bạch Dạ thân thiết, dù sao cũng là cha con, cũng muốn bảo bối thất vọng.

      Ba người đến khu vui chơi, đỗ xe xong, Đường Bạch Dạ mua vé.
      Last edited: 6/5/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 63: Bảo bối chào hàng Đường tiên sinh
      Editor: boconganh1503

      Mấy người vào khu vui chơi.

      Cuối tuần sân chơi, biển người.

      Người chen người, tiếng thét chói tai, tiếng nhạc, gián đoạn truyền đến.

      trò chơi rồi thêm trò chơi, mặc kệ trò chơi nhiều mạo hiểm kích thích đến đâu, Hạ bảo bối cũng hề sợ.

      Hạ Thần Hi cũng giống những phụ nữ khác, mảnh mai yếu tim thét chói tai, cho dù chơi trò chơi nguy hiểm cũng nghe Hạ Thần Hi hét tiếng.

      xuống, cả người sắc mặt cũng thay đổi.

      Đường Bạch Dạ vô cùng 囧, người phụ nữ này thực là rất mạnh mẽ.

      Hai người muốn dắt bảo bối muốn công viên nước, dễ thương bán búp bê chào hàng, "Vị tiên sinh, tiểu thư này, các người mua cho đứa đồ chơi , rất đáng nha, tiểu bằng hữu nhất định rất thích."

      Này phải là lần đầu tiên có người hiểu lầm bọn họ là nhà ba người.

      Hạ Thần Hi thần kinh cũng trở nên rất thô .

      Đường Bạch Dạ lần đầu tiên nghe người khác bọn họ là nhà ba người, Hạ Thần Hi sao lại sinh ra đứa lớn như vậy.

      Nhưng mà, lại bài xích người khác bọn họ là nhà ba người.

      Cảm giác rất tốt đẹp.

      Rất có cảm giác thành tựu.

      Những gì đàn ông khác có có, cũng có , quyền thế, địa vị, cái gì cần có đều có.

      Nếu là bên người có người vợ và đứa con lanh lợi như vậy còn gì bằng.

      Cuộc sống thế là đủ.

      Quả thực là cuộc sống hoàn mỹ.

      "Bảo bối, con thích ?" Đường Bạch Dạ hỏi.

      Hạ bảo bối lắc lắc đầu, "Cháu qua tuổi chơi búp bê."

      "Con mới bảy tuổi."

      Hạ bảo bối cười đến phấn nộn , thập phần ưu nhã, "Đường tiên sinh, tâm lý của cháu là bảy mươi tuổi."

      Đường Bạch Dạ, "..."

      "Buổi trưa, chị có chút đói bụng, bảo bối em có đói bụng ?" Hạ Thần Hi hỏi.

      "Có chút."

      "Chúng ta ăn cơm dã ngoại, buổi chiều lại đến chơi." Hạ Thần Hi , ba người đến sân chơi ăn cơm dã ngoại .

      Có rất nhiều người ăn cơm ở đây, hình như đều là người nhà.

      Trời xanh mây trắng, mọi người đều vui vẻ.

      Hạ bảo bối theo ba lô lý lấy ra miếng vải, trải mặt đất, lại lấy ra hai hộp tiện lợi, Hạ bảo bối đột nhiên nghĩ đến vấn đề, chỉ có hai phần tiện lợi.

      Đường Bạch Dạ quyết định tự cấp tự túc, mua tiện lợi.

      "Mẹ, cha có ý gì?" bóng dáng Đường Bạch Dạ xa, Hạ bảo bối hỏi, vô cùng rối.

      "Con mà hỏi." Hạ Thần Hi , " chừng, ta làm việc áp lực, ra ngoài thư giãn chút."

      Hạ bảo bối 囧 囧, "Mẹ, mẹ cảm thấy có thể sao?"

      " có khả năng!"

      "Cha nhất định coi trọng mẹ ." Hạ bảo bối cười đến phi thường ưu nhã.

      Hạ Thần Hi khó khăn, "Mẹ con chướng mắt ta a."

      Hạ bảo bối 囧, hỏi, "Mẹ, nơi nào hài lòng a?"

      "Cha rất tốt a, nhìn đẹp trai như vậy, người lại hài hước khôi hài, mẹ xem biểu hôm nay của cha, ràng là dáng vẻ rất nghiệt, cũng làm được người đàn ông trụ cột trong gia đình, rất dễ thích nghi." Hạ bảo bối tốt cho Đường Bạch Dạ, "Thêm cộng thêm cộng thêm cộng."

      Hạ Thần Hi giận, "Tiểu tử thối, mẹ nuôi con nhiều năm như vậy, vậy mà cứ như vậy bị ta quyến rũ rồi, bảo bối, con làm mẹ rất đau lòng."

      Hạ bảo bối cấp tốc cho thấy tình, "Mẹ, xin tin tưởng con, con nhất vẫn là mẹ, nếu như mẹ thích con gặp cha, câu là được."

      "Cút!" Hạ Thần Hi nhẫn tâm .

      Đường Bạch Dạ vừa nhìn chính là từ thiếu tình thương, vì hai người bẩm sinh là cha con, nên cũng thích Hạ bảo bối, như vậy, cứ như vậy , thuận theo tự nhiên, chuyện sau này, sau này hãy .




      Chương 64: Đường tiên sinh chính là người đàn ông tốt, người đàn ông tốt chính là Đường tiên sinh

      Editor: boconganh1503

      "Mẹ, mẹ có nghĩ qua sao? Giấy là gói được lửa, ngày nào đó nếu là cha biết được chân tướng, có thể hay đem mẹ bóp chết?"

      Hạ Thần Hi thu cổ lại, "... Câm miệng!"

      Này thực vấn đề.

      Hạ bảo bối , "Mẹ, con thực rất thích cha."

      "Biết, biết." Hạ Thần Hi phất tay cái, "Con thế nào được cái đó, đừng quên gốc gác mẹ sinh con ra là được."

      "Tuân mệnh!" Đạt được cho phép, Hạ bảo bối cười đến vẻ mặt như hoa, phi thường phấn nộn ngọt ngào.

      Hai mẹ con ngồi kề tai nhau , Đường tổng mang theo hai hộp tiện lợi cùng túi đồ uống trở về, còn có đồ ngọt, đưa Hạ bảo bối món bé thích nhất.

      "Người đàn ông tốt chính là Đường tiên sinh, Đường tiên sinh chính là người đàn ông tốt." Hạ bảo bối chân chó ca ngợi Đường Bạch Dạ.

      Hạ Thần Hi uống canh, miệng phun ra, giận, "Hạ Thiên, chị còn muốn ăn cơm, muốn nghe những lời buồn nôn như vậy?"

      Đường Bạch Dạ vẻ mặt vặn vẹo, "Bảo bối chỗ nào buồn nôn?"

      "Lời này liền phi thường buồn nôn."

      " cảm thấy tôi là người đàn ông tốt sao?"

      "Cho dù đàn ông thế giới này tuyệt chủng hết cũng phải là đàn ông tốt."

      ...

      Hạ bảo bối ở bên ăn hộp tiện lợi của mình, uống đồ uống, xem cuộc vui bình thường nhìn cha cùng mẹ bé liếc mắt đưa tình, bé rất thích cảnh này, giống như là người nhà.

      "Bảo bối, chú muốn nếm thử tay nghề của chị con." Đường Bạch Dạ mơ ước muốn nếm thử món thịt kho tàu trong hộp tiện lợi của Hạ bảo bối.

      "Đường tiên sinh, chị con làm được, đây là con tự làm tiện lợi."

      Đường Bạch Dạ nhíu mày, người có tư duy bình thường, ai cũng ngờ đứa bảy tuổi biết nấu ăn.

      "Nhà con là con làm cơm sao?"

      "Đương nhiên, con bao trọn việc nhà."

      " ấy làm cái gì?" Đường Bạch Dạ chỉ vào Hạ Thần Hi hỏi.

      Hạ bảo bối , "Ăn cùng ngủ."

      "Heo!" Đường Bạch Dạ lưu tình chút nào phê phán Hạ tiểu thư, Hạ Thần Hi thói quen , thần kinh cường hãn, động đậy.

      Đường Bạch Dạ lại , " là heo, là có điểm vũ nhục heo."

      "Đường tiên sinh, có thể ngậm miệng."

      Đường Bạch Dạ quay qua ăn thịt kho tàu, Hạ bảo bối cũng khách khí, theo hộp cơm Đường tiên sinh cướp cánh gà, Đường Bạch Dạ khen Hạ bảo bối có tay nghề tốt, hai người ngụm tôi ngụm ăn, thân mật.

      Hạ Thần Hi buồn nôn nhìn hai cha con họ, có cảm giác oán giận giống như bị vứt bỏ.

      Ăn uống no đủ chỉ còn rác, vẫn là bảo bối thu gom rác đổ, Hạ Thần Hi thoải mái mà nằm, nhìn trời xanh mây trắng, buồn ngủ.

      "Con trai các người hiểu chuyện, lại rất xinh đẹp, nếu con chúng tôi có phân nửa hiểu chuyện như bé tốt." Bên cạnh người phụ nữ xinh đẹp hâm mộ .

      Hạ Thần Hi phi thường chột dạ.

      Đường Bạch Dạ thập phần kiêu ngạo, khổng tước xòe đuôi, "Đứa nhà chúng tôi từ thông minh, cái gì cũng đều làm được, toàn năng ."

      "Thực a?" Người phụ nữ vô cùng hâm mộ, "Bồi dưỡng thế nào?"

      "Bé quá thông minh, hoàn toàn cần bồi dưỡng, vô tự thông, có lẽ là bởi vì gien chúng tôi tốt." Đường Bạch Dạ xong mặt đỏ tâm bất nhảy.

      Hạ Thần Hi chỉ cảm thấy đám quạ từ đỉnh đầu bay qua, Đường Bạch Dạ tiên sinh, da mặt của so với Vạn Lý Trường Thành còn dày hơn a.

      Hạ bảo bối đổ rác trở về, vừa lúc cũng nghe đến câu như vậy, 囧 囧.

      "Các người đúng là gien tốt, xem chút, hai người rất xinh đẹp, đứa nhìn cũng rất đẹp." Người phụ nữ cười .

      Đường Bạch Dạ vô cùng khiêm tốn tiếp thu ca ngợi.

      Người phụ nữ kia dẫn đứa chơi, Hạ Thần Hi mới , "Đường Bạch Dạ, biết xấu hổ."

      "Mặt của tôi đẹp tinh xảo như thế, vì sao muốn?"

      Hạ Thần Hi, "..."










    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 65: Hạ Thần Hi bách phát bách trúng (1)

      Editor: boconganh1503

      Hạ bảo bối , "Kỳ thực, Đường tiên sinh đều là lời ."

      Hạ Thần Hi đạp Hạ bảo bối, "Kẻ phản bội!"

      Hạ bảo bối cười đến thập phần ưu nhã mê người, phong độ nhàng.

      Đường tiên sinh lập tức nảy sinh tình cảm sâu đậm, "Bảo bối, sau này em theo ca lăn lộn."

      Hạ bảo bối phi thường hợp tác nhào tới trong lòng Đường Dạ Bạch, "Hảo ca ca, sau này muốn che chở cho em sao."

      "Phải ."

      Hạ Thần Hi yên lặng xoay người qua bên cạnh, thèm nhìn đến cha con buồn nôn bọn họ.

      Ăn uống no đủ nghỉ ngơi giờ, mấy người lại chơi, Hạ Thần Hi vừa mới ăn no, lại thích công viên nước, nên Đường Dạ Bạch mang theo bảo bối chơi, ở ngoài cửa chờ bọn họ, buồn chán lấy máy ảnh ra chụp hình.

      Chờ đến khi hai cha con họ ra, Hạ bảo bối , "Chị, chụp ảnh chung, chụp ảnh chung."

      Hạ Thần Hi cười, giúp bọn họ chụp ảnh chung.

      "Muốn cùng nhau chụp tấm ?" Đường Bạch Dạ hỏi.

      Hạ bảo bối chạy tới, "Đương nhiên muốn."

      Hạ bảo bối đem máy ảnh đưa cho người phụ nữ ở gần đó, phấn nộn ngọt ngào cười thỉnh cầu người khác chụp chung cho ba người bọn họ tấm, người phụ nữ kia gật đầu liên tục.

      Hạ Thần Hi bên trái, bảo bối ở chính giữa, Đường Bạch Dạ ở bên phải, phía sau là công viên nước.

      Bọn họ cùng nhau xem bức ảnh đầu tiên mới ra lò.

      "Chị, chúng ta chơi bắn xạ kích." Đây là trò chơi bảo bối thích nhất, đặc biệt sân chơi này được thiết kế rất độc đáo, Hạ bảo bối phi thường thích.

      Bình thường sân chơi thiết kế đều là mười mét, nơi này là hai mươi mét.

      Và mục tiêu rất , chuyển động rất nhanh, rất ít có người có thể bách phát bách trúng.

      Hạ Thần Hi mỗi lần dẫn Hạ bảo bối đến chơi đều là bắn trúng.

      Ba người tới sân bắn, hôm nay sân bắn rất ít người, Hạ bảo bối chọn khẩu súng trường, bắn năm phát, trúng ba phát, Đường Bạch Dạ nhíu mày. Kỳ thực quan sát trường, ở đây xạ kích rất có khiêu chiến, nếu phải dân chuyên nghiệp, sợ rằng mười phát chỉ có thể bắn trúng ba phát.

      Dự đoán trúng phát vô cùng tốt .

      Hạ bảo bối rất có thiên phú trời cho, tiếp được nạp đạn, nhưng chỉ bắn trúng hai phát.

      Hạ bảo bối ngừng cố gắng, bắn tổng cộng năm mươi phát, thành buổi biểu diễn dành riêng mình bé.

      "Con rất có năng khiếu." Đường Bạch Dạ .

      "Thực sao?" Hạ bảo bối hỏi.

      Bé là cao thủ máy vi tính, biết Đường Bạch Dạ nội tình, cha là lãnh đạo đứng sau Long Môn, Kỹ thuật bắn súng rất chuẩn, đánh nhau rất giỏi, Hạ bảo bối ưu nhã cười, "Khả năng trời cho năng khiếu con tốt."

      "Năng khiếu trời cho, sao tôi lại có." Hạ Thần Hi xưa nay đều bắn mười phát, nhưng chưa bao giờ bắn trúng phát nào.

      Đường Bạch Dạ hỏi, " rất thích bắn xạ kích sao?"

      "Thích!" Hạ bảo bối , biết còn hỏi, "Đường tiên sinh bắn xạ kích được ?"

      Đường Bạch Dạ cầm lên khẩu súng trường, nhắm vào, bóp cò, mười giây, mười phát, trúng tám phát, đây là thành tích tốt nhất ở sân bắn, bởi vì mục tiêu chuyển động quá nhanh, có thể bắn được thành tích như vậy, xem như là tay súng thiện xạ.

      " là lợi hại!" Lão bản ở bên .

      Hạ bảo bối , "Dạy con, dạy con."

      Đường Bạch Dạ cười , "Đến đây, đứng thẳng, lưng thẳng, cánh tay nâng cao, vai ngang bằng nhau... Ừ, cứ như vậy, nhìn thẳng phía trước, hít sâu, cần vội, từ từ đến, nhắm vào..."

      Hạ Thần Hi mỉm cười nhìn màn này, đột nhiên trong đầu thoáng qua hình ảnh mơ hồ, ở nhiệt độ cao, bé cầm khẩu súng Browning, nhắm vào người phụ nữ nhìn rất yếu ớt .

      Trong óc Hạ Thần Hi như kim châm đau, hình ảnh chợt lóe lên, ngược lại thấy.

      mờ mịt mở mắt ra, chuyện gì xảy ra?

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 66: Hạ Thần Hi Bách phát bách trúng (2)

      Editor: boconganh1503

      nghe những lời Đường Bạch Dạ chỉ dạy Hạ bảo bối bắn xạ kích, hơi nhíu mày, đột nhiên cầm lấy súng trường bên cạnh.

      Nâng lên, kéo chốt an toàn.

      Xạ kích.

      Mười phát, liên tục ngừng.

      Chờ xạ kích xong, toàn sân chơi lặng im.

      Đường Bạch Dạ đều quên muốn dạy Hạ bảo bối cái gì, kinh ngạc nhìn về phía mục tiêu.

      Mười phát toàn trúng mục tiêu!

      Vượt kỷ luật của Đường Bạch Dạ.

      Hạ Thần Hi chậm rãi bỏ súng xuống, ánh mắt lãnh khốc, rơi vào thế giới riêng của mình, giờ khắc này, giống như nữ vương đến từ địa ngục, toàn thân tản mát ra cỗ sắc bén băng lãnh.

      người nào dám đến gần.

      "Chị... chị?" Trái tim của Hạ bảo bối run .

      Tiếng của Hạ bảo bối xa xôi mơ hồ, lại đem Hạ Thần Hi kéo về thế giới thực, vô cùng mờ mịt.

      "Làm sao vậy?"

      Hạ bảo bối chỉ vào mục tiêu nơi xa xa , Hạ Thần Hi vừa nhìn, "Oa, vận khí của chị tốt như vậy sao, toàn trúng?"

      Liền nhận được điện thoại di động 4s.

      Giải thưởng cao nhất.

      Lão bản mặt như lá chuối, vì từ lúc mở sân bắn tới nay, lần đầu tiên có người bách phát bách trúng.

      Quá kinh khủng.

      Người phụ nữ này là người sao?

      Đường Bạch Dạ như có điều suy nghĩ nhìn Hạ Thần Hi, " từng học xạ kích?"

      Trừ phi là tay súng thiện xạ, bằng ai có thể dưới tình huống như vậy có thể bắn bách phát bách trúng, Đường Bạch Dạ cũng là tay súng thiện xạ cũng làm được như vậy, theo biết, có thể làm được loại trình độ này, chỉ có vài người làm sát thủ cùng đặc công nằm bảng xếp hạng quốc tế.

      " có a, tôi trước đây chưa từng bắn trúng phát nào." Hạ Thần Hi rất vô tội, đột nhiên cười hắc hắc, "Bảo bối, chị so với em rất có thiên phú a."

      Hạ bảo bối 囧, "Chị bừa ."

      " vừa thế nào xạ kích ?" Đường Bạch Dạ tin có trùng hợp như vậy.

      "Dựa theo lời chỉ bảo bối." Hạ Thần Hi .

      Đường Bạch Dạ đem súng trường cho , "Bắn lại lần."

      Lão bản vẻ mặt đau khổ, Đường Bạch Dạ , "Dù cho bách phát bách trúng cũng bắt ngươi đưa di động."

      Hạ bảo bối mặc dù hiểu, vẫn như cũ cầm súng trường lên, xạ kích.

      Tư thái, động tác đều đúng, thế nhưng, chỉ trúng phát.

      "Ai, vận khí tốt quả nhiên chỉ có lần."

      Đường Bạch Dạ 囧, chẳng lẽ mèo mù có thể ngậm đến chuột chết?

      Quá thần kỳ.

      Hạ bảo bối , "Con muốn học, con muốn học, chị cũng có thể mơ hồ làm được, có do gì con làm dược, Đường tiên sinh, dạy con."

      Đường Bạch Dạ cười tiếp tục chỉ dạy Hạ bảo bối, Hạ Thần Hi ở bên buồn chán nhìn.

      ra nhìn có chút hứng thú đối với xạ kích, Đường Bạch Dạ thầm nghĩ, có lẽ là suy nghĩ nhiều.

      Nếu biết Hạ Thần Hi, nếu biết kỹ sư.

      màn kia, Đường Bạch Dạ chút do dự phán đoán, Hạ Thần Hi là sát thủ chuyên nghiệp đứng thứ ba bảng xếp hạng quốc tế.

      xuất thủ mau lẹ, chính xác, hơn nữa, vô cùng hung ác.

      Đây là khẩu súng trò chơi, nhưng khi ở trong tay như biến thành súng .

      Nhanh, chuẩn, chính xác.

      Phi thường làm người ta giật mình.

      Đường Bạch Dạ ở hắc đạo lăn lộn nhiều năm như vậy, chưa từng thấy qua kỹ thuật bắn súng thần kỳ như vậy.

      Chỉ có sát thủ hàng đầu mới có tốc độ cùng chuẩn sát như vậy.

      Chỉ tiếc, Hạ Thần Hi sao có thể.

      đẹp mỹ lệ, xinh tươi như vậy, chút sát khí cũng có.

      Hơn nữa, rất ấm áp.

      Sát thủ sao lại có trái tim ấm áp như vậy.

      Hạ Thần Hi bắn xong, yên lòng luyện thêm.

      thử mấy lần nữa, nhưng đều trúng.

      Đường Bạch Dạ kinh ngạc đến cực điểm, chẳng lẽ mèo mù có thể bắt được chuột?

      Tròn buổi chiều, Hạ bảo bối đều ở đây tập bắn, bắn gần hai ngàn viên đạn, may mắn Đường Bạch Dạ tiền mặt quá nhiều, tài đại khí thô, mặc dù bị mất chiếc điện thoại 4s, lão bản vẫn rất vui vẻ.
      Last edited: 6/5/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 67 : Rượu mời uống chỉ thích uống rượu phạt

      Editor: boconganh1503

      Ba người ở sân chơi ăn bữa tối, và xem các tiết mục biểu diễn.

      Buổi tối người càng nhiều, uống rượu thỏa thích, nên người có thể uống cơ hồ đều tụ tập đến quảng trường, có rất nhiều hoạt động cảm giác mạnh.

      Hạ Thần Hi nhìn hăng hái lắm, mọi người cảm thấy mạo hiểm, chỉ cảm thấy bình thường, hơn nữa có thể nhận ra vấn đề của người khác, có Đường Bạch Dạ dẫn Hạ bảo bối chơi, trái lại sao cả.

      Mãi cho đến chín giờ, mấy người mới về nhà.

      Đường Bạch Dạ đem hai mẹ con đưa đến dưới lầu, Hạ bảo bối rất có lễ phép cùng Đường tiên sinh cám ơn.

      "Đường tiên sinh, hôm nay cám ơn chú."

      "Chút lòng thành, sau này muốn đâu chơi, chú đưa ."

      "Oa, tài xế của cháu nhất định là cao nhất toàn thành phố ."

      Đường Bạch Dạ cũng cười, Hạ bảo bối trước đến phòng khách, bé là đứa rất thức thời, Đường Bạch Dạ , "Hạ Thần Hi, hôm nay hài lòng ?"

      Hạ Thần Hi gật đầu, rất vui vẻ.

      Điều quan trọng nhất là, bảo bối hài lòng, cho nên càng vui vẻ hơn.

      Đường Bạch Dạ nhàn nhạt , "Tôi cũng rất vui vẻ, hôm nay cám ơn ."

      Hạ Thần Hi mờ mịt, biết cái gì cảm ơn, còn chưa kịp , Đường Bạch Dạ lên xe rồi.

      Hai người về đến nhà, Hạ Thần Hi theo thói quen ngã ở sô pha, sắm vai ngày chị em, giờ lại khôi phục như bình thường mẹ con, "Mẹ, hôm nay mẹ bắn rất suất sắc, miệng lão bản kia cũng có thể ngậm cái trứng gà."

      "Vận khí tốt a."

      Hạ bảo bối cười, "Con thế nào có vận khí tốt như vậy."

      "Vận khí chỉ có lần , bảo bối." Hạ Thần Hi .

      "Mẹ, sau này chúng ta còn có thể cùng ông ấy ra ngoài chơi sao?"

      Hạ Thần Hi đương nhiên biết ông ấy này là chỉ ai, "Tùy con, con mời được, tùy con."

      Hạ bảo bối , " đời này có người nào con mời ko được."

      Hạ Thần Hi cười.

      Trong lòng bủn rủn vô cùng, đứa rất thành thục, lại thông minh, nhưng cũng chỉ là đứa , nội tâm bé khát vọng gia đình hoàn chỉnh, có cách gì cho bé.

      Bảo bối bình thường có biểu ra ngoài, chỉ là bởi vì sợ khổ sở mà thôi.

      Có đứa con tri kỷ như thế, đời người còn cầu gì hơn?

      Cuối tuần này trôi qua rất nhanh, chủ nhật Hạ Thần Hi cả ngày nghỉ ngơi, Tiết Giai Vân mời ra ngoài uống rượu cũng lười , tỉnh ngủ nghiên cứu công trường Hằng Kim, mệt mỏi lại ngủ, rất nhanh liền qua ngày.

      Thứ Hai làm, Hạ Thần Hi sáng sớm lại bị Tưởng Tuệ phái đến công trường Hằng Kim.

      Tổng giám đốc WPL Trần Dương vốn định mang theo Đường thị họp, kết quả Tưởng Tuệ công trường, Trần Dương đành phải mình.

      " Công trường Hằng Kim xảy ra vấn đề gì, tại sao Hạ tiểu thư lại muốn chuyến?" Đường Bạch Dạ hỏi.

      Trần Dương , "Tôi nhận được báo cáo gì, hẳn là có vấn đề gì."

      Đường Bạch Dạ kinh ngạc, "Vì sao ấy lại chuyến?"

      "Có lẽ là thu thập tư liệu." Trần Dương .

      Hạ Thần Hi tới công trường, mang theo nón bảo hộ, 37 lầu sụp xuống tu bổ được rồi, kiểm tra, có vấn đề gì, về thiết kế cụ thể, sữa chữa chỗ nào, bên nhận thầu lại nuốt lời, tính toán cung cấp số liệu cho .

      Hạ Thần Hi vui, "Các người lật lọng."

      "Hạ kỹ sư, vụ án này cần xen vào nữa , Đường thị xử lý tốt." Triệu Phong , chút nhượng bộ.

      Hạ Thần Hi cắn răng, ", các ngươi có bản lĩnh, nhưng công việc của tôi, tôi làm tốt."

      "Hạ kỹ sư, cần gì phải rượu mời uống chỉ thích uống rượu phạt chứ?" Triệu Phong lạnh lùng cười, có chút hiểm.

      Ngụ ý ở đây chính là uy hiếp, Hạ Thần Hi nếu xen vào nữa việc này, sợ rằng thể chết già.









      Chương 68: Tình đẹp nhất là lúc mơ hồ (1)

      Editor: boconganh1503

      Hạ Thần Hi mím môi, đây là lầu 37, ở đây toàn là người của bọn họ, nếu bọn họ động tay động chân, đích xác với rất bất lợi, bất quá, nghĩ Triệu Phong có lá gan này.

      " cứ thử xem."

      Triệu Phong cười lạnh, "Hạ kỹ sư, việc công trường xảy ra tai nạn ngoài ý muốn là rất bình thường, nếu là người làm kết cấu kiểm tra từ lầu 37 té xuống, đó phải cũng chỉ là tai nạn thôi sao?"

      " uy hiếp tôi sao?"

      ", tôi chỉ cho biết, chuyện này có biện pháp giải quyết tốt hơn, trở về , cần lo việc này, chúng ta bình yên vô ."

      là tác phong lưu manh, giờ mới biết, đội thi công trong nước lại lưu manh như vậy.

      Triệu Phong cho rằng Hạ Thần Hi sợ, nghênh ngang rời .

      Hạ Thần Hi hôm nay tới chủ yếu là thu thập số liệu nền, chuyến, tay mà về, xuống lầu, bắt đầu kiểm tra nền, bên công trường có người công nhân lớn tuổi cùng , giải thích cho .

      tin tưởng ghi chép những số liệu này lại.

      Buổi trưa, ở công trường ăn cơm hộp, buổi chiều tiếp tục công việc.

      Người công nhân , "Hạ tiểu thư, thực rất nghiêm túc."

      " có biện pháp, đây phải là đùa giỡn ."

      "Kỳ thực, bọn họ cũng nghĩ trì hoãn thi công."

      "Tôi biết." Hạ Thần Hi , "Đúng rồi, người công nhân chết được giải quyết ra sao ?"

      Người công nhân thở dài, "Tiểu Mã đáng thương, Đường thị bồi năm vạn, cái mạng, chỉ có năm vạn, cả nhà bọn họ có bốn miệng ăn rời xa nơi chôn rau cắt rốn, trong nhà có gì , lại có hộ khẩu thành phố."

      "Tiểu Mã lại có bản lĩnh gì, sau này biết gia đình họ sống như thế nào."

      "Chuyện lớn như vậy, Đường thị chỉ bồi thường năm vạn thôi sao?" Hạ Thần Hi tin, sao có thể đơn giản như vậy, Đường Bạch Dạ dù coi mạng người ra gì, lãnh khốc vô tình, cũng đến mức thiếu đạo đức như vậy?

      "Đúng vậy, kỹ sư Triệu Phong đưa cho tiểu Mã , lại để cho người nhà bọn họ ở công trường, đem bọn họ đuổi hết ."

      "Đáng ghét." Hạ Thần Hi trong lòng giận dữ.

      Lại thể làm gì, người công nhân , có rất nhiều người đều dựa vào chút tiền lương này sống qua ngày, thực làm tổn thương người tàn tật , bồi thường lại nhiều, thực bọn họ rất thảm.

      Hạ Thần Hi cầm điện thoại, do dự đến do dự , rốt cuộc gọi cú điện thoại.

      Này là số điện thoại riêng của Đường Bạch Dạ , khi nhìn thấy dãy số gọi đến, cũng là lúc họp.

      "Tạm thời nghỉ ngơi mười phút rồi tiếp tục." Đường Bạch Dạ lấy di động ra nghe điện thoại, Trần Dương Lâm Nhiên mọi người đều kinh ngạc, Đường Bạch Dạ từ rất nghiêm túc trong công việc, luôn làm theo ý mình, nhưng lúc này họp lại nghe điện thoại riêng.

      "Hồ ly tinh nào điện thoại tới, vì sao coi trọng như vậy." Lâm Nhiên thầm tiếng, Trần Dương mỉm cười.

      "Chuyện gì?"

      "Đường tổng, có chuyện muốn hỏi chút, công trường Hằng Kim có người công nhân bị chết, vì sao Đường thị chỉ bồi thường năm vạn ?" Hạ Thần Hi hỏi, lạnh lùng châm chọc, " cái mạng chỉ đáng năm vạn, Đường tổng, mạng cũng rẻ thế sao."

      " bậy bạ gì đó, Đường thị bồi thường 5vạn." Đường Bạch Dạ , nhíu mày, " nghe ở đâu sao?"

      "Tôi ở ngay công trường, công nhân già , Triệu Phong cho bọn họ năm vạn, đem bọn họ đuổi ."

      Đường Bạch Dạ giận, buồn cười.

      Đường thị công trình chưa bao giờ bạc đãi công nhân, tiền lương rất cao, bảo hiểm cũng coi như hoàn thiện, dù cho bồi tiền mạng người, 20 vạn cũng là tiêu chuẩn thấp nhất, chắc chắn là Triệu Phong chính mình cắt xén .

      Đường Bạch Dạ muốn chuyện, đột nhiên nghe thấy trong điện thoại truyền đến trận thét chói tai, "Hạ kỹ sư, cẩn thận a, mau tránh ra..."

      Tiếp theo là tiếng vật nặng chạm đất, phịch tiếng.

      Thần kinh Đường Bạch Dạ căng lên hết mức.

      Chương 69: Tình đẹp nhất là lúc mơ hồ (2)

      Editor: boconganh1503

      Như có thứ gì đánh vào ngực Đường Bạch Dạ, "Hạ Thần Hi! Hạ Thần Hi, Hạ Thần Hi... sao chứ?"

      Điện thoại vẫn kết , nhưng lại nghe tiếng Thần Hi.

      Đột nhiên bị cắt đứt, Đường Bạch Dạ lòng như bị lửa thiêu đốt, bỏ lại câu, "Để Trần Dương chủ trì hội nghị, tôi ra ngoài có việc."

      vội vã chạy về hướng thang máy tư nhân, dọc theo đường , chiếc Lamborghini chạy như bay, đường vượt đèn đỏ, thấy vá liền cắm, hoàn toàn đếm xỉa gì đến tốc độ, sớm vượt 120 km, chạy như bay hướng công trường Hằng Kim.

      Hạ Thần Hi, được xảy ra chuyện gì, được.

      Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

      Công trường thường có vật thể từ cao rơi xuống, có phải hay rơi trúng ?

      Nghe thanh rất nặng, có bị thương ?

      Vừa nghĩ tới có thể bị thương, chảy máu, Đường Bạch Dạ liền cảm thấy trước mắt trận hoa trắng, nhanh chóng nhấn ga, tốc độ cao nhất.

      Đường Bạch Dạ từ đến lớn, chưa có lần nào khẩn trương sợ hãi như vậy.

      Lamborghini gào thét tiếng lái qua trước mặt hai tên cảnh sát giao thông, còn thấy là cái gì xe, người liền thấy tăm hơi.

      Cảnh sát giao thông đưa mắt nhìn nhau, yên lặng quay đầu nhìn chính mình xe cảnh sát.

      Lại nhìn nhìn camera.

      Chạy được nhanh như vậy, camera chụp được bảng số xe sao?

      Quên .

      Xe cảnh sát bọn họ sao có thể đuổi theo kịp xe đua.

      Họ có nên cầu cho cảnh sát giao thông xe có điều kiện hơn a a a.

      Xe tốc độ thấp, thi hành nhiệm vụ rất bất tiện.

      Soái ca cảnh sát giao thông phi thường tẫn trách viết báo cáo, cầu chính phủ đem xe cảnh sát đổi thành Ferrari xe đua.

      Gặp đám khốn khiếp còn dám hay vượt đèn đỏ, coi rẻ cảnh sát giao thông.

      Đường Bạch Dạ đường chạy nhanh đến công trường Hằng Kim, tiếng bụi đất, tiếng cơ khí, nhiều tiếng ngừng, như có thứ gì ngăn ở cổ họng của , thể hô hấp, Hạ Thần Hi đâu?

      Dưới ánh mặt trời chói chang, công nhân lui tới, bận rộn.

      Đột nhiên dừng lại, nhìn xe đua Đường Bạch Dạ dừng ở bên ngoài công trường.

      Chỉ cần là nam nhân đều biết cái gì là xe tốt, công nhân công trường Hằng Kim thấy qua trong công trường xe tốt nhất chính là Audi của Triệu Phong, chưa từng thấy qua xe Lamborghini hoang dã như vậy, kỳ thực, toàn bộ thành phố S cũng chỉ có chiếc của Đường tiên sinh.

      Đường Bạch Dạ xuống xe, mọi người càng cảm thấy kinh diễm, áo sơ mi đơn giản màu trắng, quần dài màu đen.

      Khoe thân hình cao ngất của , mang theo chút cảm giác kiêu ngạo tự phụ, vừa nhìn liền biết, là người đàn ông trong xã hội thượng lưu.

      "Hạ Thần Hi đâu?" Đường Bạch Dạ nắm lấy công nhân vội hỏi.

      Bao nhiêu năm rồi Đường Bạch Dạ chạy công trường, đột nhiên có chút quen, bụi đất vị quá nồng, nhưng mà, bây giờ sợ nghe tin xấu hơn.

      Công nhân biết Đường Bạch Dạ, " là ai, đây là công trường Hằng Kim, thể tùy tiện vào."

      "Tôi hỏi , Hạ Thần Hi đâu?" Đường Bạch Dạ quát chói tai, sợ ta biết Hạ Thần Hi, , "Hôm nay có nữ kỹ sư tới công trường, ấy ở nơi nào?"

      Đường Bạch Dạ người như tản mát ra cỗ ác ma khí tức, như muốn ăn người trước mắt.

      Công nhân bị làm cho hoảng sợ, chỉ cái phương hướng, Đường Bạch Dạ vội vã chạy tới.

      Đột nhiên, dừng bước lại, nhìn thấy bóng dáng quen thuộc.

      Hạ Thần Hi quay ngược hướng , đội nón bảo hộ màu vàng, áo voan, quần màu vàng sáng, mang giầy thể thao, khoa tay múa chân cái gì, bên cạnh là công nhân mang nón bảo hộ, trái tim Đường Bạch Dạ cuối cùng cũng trở xuống.

      ấy có việc gì!

      ấy có việc gì, cảm tạ trời đất.

      Hạ Thần Hi nhạy bén cảm giác được sau lưng có đạo tầm mắt nhìn , đột nhiên xoay người, nhìn thấy Đường Bạch Dạ, hết sức kinh ngạc, như người ngoài hành tinh nhìn Đường Bạch Dạ.
      Last edited: 6/5/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :