1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mẹ 17 tuổi: Con trai thiên tài cha phúc hắc - Trình Ninh Tĩnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 405: Đường tổng bất bình tĩnh (5)


      Editor: tẹt nùn tịt
      Beta: thanh huyền

      "Rời nhà ra ngoài!" Đường tổng chợt quát.

      Hạ Thần Hi 囧, hormone của vì sao thỉnh thoảng rời nhà trốn lần?

      Lâm lão tiên sinh tiến vào , vừa lúc thấy hai người như thế màn hài hòa, Đường Bạch Dạ ở đùi Hạ Thần Hi, Hạ Thần Hi cười đến như tinh, chăn bị bọn họ làm cho hỏng bét.

      Thế nào nhìn đều là trường gian tình.

      Ba người vừa lúc cùng đối mặt.

      Hạ Thần Hi 囧 , chỉnh lý y phục của mình, Đường Bạch Dạ phen thối lui, sắc mặt hồng kỳ cục, trong lòng kêu rên tiếng, lại mất mặt.

      "Lâm tiên sinh, ông đừng hiểu lầm, chúng ta... Đùa giỡn ." Hạ Thần Hi cuống quít giải thích.

      Lâm lão tiên sinh rất đạm nhiên, "Tôi cái gì cũng hiểu lầm a."

      Hạ Thần Hi khóc ra nước mắt.

      Lâm lão tiên sinh , "Tiểu tử thối, nhìn cậu như thế sinh long hoạt hổ, có vấn đề gì ?"

      " có gì."

      " có gì, các người rửa mặt chải đầu chút, ra ăn điểm tâm."

      Lâm lão tiên sinh lại xuống.

      Hạ Thần Hi vừa nhìn y phục của mình, trừng Đường Bạch Dạ, Đường Bạch Dạ mặt đỏ tâm động , "Mất hai cúc áo mà thôi, như thế nhìn càng đẹp mắt, vừa lúc thấy nghiệp tuyến..."

      đột nhiên vuốt cằm, mở tay ra chưởng, so với thủ thế, bình tĩnh có kết luận, " ngờ em rất có liệu , căn cứ xúc cảm, sai biệt lắm có..."

      "Đường Bạch Dạ, muốn chết có phải hay ?" ném cái gối , Đường Bạch Dạ tiếp được, tự tiếu phi tiếu mím môi, "Ừ, diễm phúc cạn."

      Lúc hai người lại lần nữa ra, là mười lăm phút sau.

      Đường Bạch Dạ ôm Hạ Thần Hi xuống.

      Kỳ thực, chân của cũng phải là bị thương đến nỗi thể , chỉ là hơi có chút đau, Đường Bạch Dạ kiên trì ôm ra, cho bước .

      Chính là ôm kiểu công chúa.

      Hạ Thần Hi quẫn bách đến cực điểm, Lâm lão tiên sinh thấy nhưng thể trách.

      "Đường núi bị cấm , còn chưa có xử lý hoàn tất, các người muốn ở núi lại ở ngày, nếu , phải từ từ xuống núi ." Lâm lão tiên sinh , "Mạng còn chưa có thể kết nối, chỉ có thể nghe radio, tối hôm qua có đất đá trôi, may mắn các người xuống núi, nếu nhất định bị chặn ở dưới chân núi."

      Đường Bạch Dạ cười, "Này muốn tán Thần Hi có thấy xa. Bất quá chúng ta nếu như cùng ngày cùng năm chết , coi như là loại lãng mạn."

      Hạ Thần Hi cười híp mắt , "Loại lãng mạn này, tìm nữ nhân khác cùng lãng mạn ."

      " có lương tâm."

      "Đừng trước mặt tôi liếc mắt đưa tình." Lâm lão tiên sinh cười mắng.

      Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi nhìn nhau cười.

      Bạo vũ cuồng phong vừa qua khỏi, ngoài phòng mảnh cảnh tượng đẹp.

      Lão tiên sinh muốn trở về phòng đọc sách, tùy tiện bọn họ, Hạ Thần Hi nghĩ ra cửa , lúc này cảnh trí chính mỹ, Đường Bạch Dạ lo lắng chân của , yên lặng muốn làm cho ra cửa, Hạ Thần Hi mắt cười thành trăng rằm.

      " như vậy , cõng em."

      "Hạ tiểu thư, là người ốm yếu ." Đường Bạch Dạ cấp tốc cho thấy cùng .

      Hạ Thần Hi khinh bỉ , "Nữ nhân cho nam nhân cõng lần cũng ra sức khước từ, có phải là nam nhân hay a?"

      "Em phải thừa nhận là nam nhân của em, liền cõng em ." Đường Bạch Dạ tự tiếu phi tiếu nhìn Hạ Thần Hi, cười đến phong hoa tuyệt đại.

      Hạ Thần Hi 囧.

      o(╯□╰)o.

      " cõng cõng, đàn ông của em chỉ có mình .” Hạ Thần Hi nghiêng đầu, vừa muốn uống sữa tươi liền bị Đường Bạch Dạ đoạt.

      Đường tổng nghiến răng nghiến lợi trừng mắt , "Em dám để nam nhân nào cõng em , băm ta."

      " lại chịu cõng em, còn cho phép người khác cõng em, Đường tổng, pháp luật là của gia đình nhà sao?”

      "Pháp cái gì pháp, lão tử chính là pháp."
      Chương 406: Đường tổng mất bình tĩnh (6)

      Editor:..
      Beta: thanh huyền

      Hạ Thần Hi yên lặng xuất thần, Đường Bạch Dạ thô bạo như vậy chưa từng thấy.

      Hai người tranh luận đến cuối cùng, Đường Bạch Dạ vẫn cõng Hạ Thần Hi ra cửa.

      Cơn bão tan, bầu trời lại xanh trong.

      Chỉ là bên ngoài đường núi, vô cùng hỗn loạn.

      Có đá rơi loạn xạ, cây cối bị quật ngã , khung cảnh trước mắt mang đến cảm giác thê lương .

      "Tối hôm qua gió bão rất mạnh ."

      rất mạnh .

      Hạ Thần Hi dựa đầu vào vai Đường Bạch Dạ , bất ngờ "Hay là cõng em xuống núi ?"

      "Ở lại núi thêm ngày ." Đường Bạch Dạ , "Thêm hai ngày cũng có gì khác."

      "Chúng ta đều ở lại núi, em sợ bảo bối ở nhà mình lo lắng, tối hôm qua lại có đất đá lở, dưới chân núi nhất định xảy ra chuyện, bảo bối nhất định rất lo lắng chúng ta, về sớm chút cũng tốt." Hạ Thần Hi .

      bộ xuống núi mất khoảng ba giờ thôi. tại chưa tới giữa trưa xuống núi vừa kịp.

      Đường Bạch Dạ cũng sợ Hạ bảo bối lo lắng, đứa này tâm lý tố chất tốt tốt, nhưng dù sao thiên tai cùng nhân họa(người hại) đồng nhất. Nếu hôm qua bọn họ may mắn chừng thực mất mạng núi.

      " biết" Đường Bạch Dạ trầm giọng , Hạ Thần Hi nhớ phần tư liệu trong đầu nên cũng mang theo tư liệu xuống núi, Đường Bạch Dạ cùng Lâm lão tiên sinh lời từ biệt , ông dặn bọn họ cẩn thận chút thể cứ rồi quay lại ,Đường Bạch Dạ cõng Hạ Thần Hi xuống núi.

      Đường Bạch Dạ thân thể tốt , nghỉ ngơi đêm, cơ bản có gì đáng ngại, cõng Hạ Thần Hi cũng là chút tâm ý. Cơn bão qua , núi cũng có gì nguy hiểm, chỉ là đường núi đất đá và cây cối rất nhiều.

      người cũng cảm thấy cái gì nhưng lái xe chắc chắn là được.

      " có mệt ?" Hạ Thần Hi hỏi.

      " mệt." kiều mảnh mai cõng lên núi cũng mệt, cõng xuống núi sao lại mệt .

      "Em phát , em và nhất định là bát tự ( ngày tháng năm sinh ) hợp." Hạ Thần Hi gục đầu vào bả vai , "Từ khi em gặp luôn gặp những chuyện xui xẻo ‘’

      " cũng vậy!" Đường Bạch Dạ tức giận , thiếu chút nữa thả xuống , lão tử ( ông đây ) liều mạng cứu , kết quả câu bát tự hợp, em , qua sông đoạn cầu ( qua sông phá cầu ) cũng nhanh như thế .

      Đường Bạch Dạ lại thêm câu, "Dù cho bát tự hợp, cũng chậm, kiếp này định em chỉ có thể ở bên cạnh ."

      Hạ Thần Hi tiếp, chỉ là ôm chặt .

      Đường Bạch Dạ vai tính là rộng lắm lại có cảm giác rất có lực , nằm lưng nghe tiếng tim đập cảm giác rất ổn định, rất thoải mái, Hạ Thần Hi có chút luyến tiếc hơi thở của .

      ấm áp.

      Mặc dù bá đạo lại lưu manh nhưng lòng của lại thể khống chế được suy nghĩ muốn tới gần .

      "Hạ Thần Hi, em có nghe qua câu này chưa ‘’ Số con rệp với số con rệp cùng chỗ, hai người hợp lại thành vận may’’ ? . Đường Bạch Dạ đột nhiên .

      Hạ Thần Hi :"Lời lẽ sai trái!"

      "Cái gì mà lời lẽ sai trái, lời lẽ sai trái lặp lại trăm lần đều trở thành chân lý." Đường Bạch Dạ bá đạo lại vô sỉ khẳng định lý luận của mình.

      " đừng nữa, chỉ cần Đường Bạch Dạ đều là chân lý." Đây là logic của Đường Bạch Dạ, cần giải thích.

      "Coi như em thông minh."

      Hạ Thần Hi bật cười, tuyệt đối gì nữa .

      Đột nhiên, phát việc.

      Đường Bạch Dạ thậm chí có lỗ tai,lỗ tai bấm so sánh với con hơi cao chút, cảm giác rất tinh xảo. kìm được lòng mà sờ tai của Đường Bạch Dạ . Đường Bạch Dạ toàn thân nổi da gà , nhịn được rống to hơn, "Hạ Thần Hi, em làm gì?"

      Hạ Thần Hi như phát tân đại lục, "A, Đường tổng, đây là điểm mẫn cảm của ."

      Tai của Đường Bạch Dạ đỏ ửng .
      Chương 407: Đường tổng mất bình tĩnh ( 7)

      Editor:
      Beta: thanh huyền

      Có chút chật vật uy hiếp, "Em còn dám sờ chút, lập tức cưỡi em."

      Hạ Thần Hi le lưỡi, dám sờ nữa, " lỗ tai xảy ra chuyện gì?"

      Đường Bạch Dạ trả lời.

      Bầu khí có chút trầm xuống.

      Hạ Thần Hi nghĩ thầm, hỏi vấn đề nên hỏi, Đường Bạch Dạ nhất định tức giận. Có lẽ, đây là chuyện cũ muốn nhắc tới, có chút hối hận, đường có rung xóc, gió núi thổi vào có chút lạnh.

      muốn xin lỗi.

      Đường Bạch Dạ , "Thời gian trước kia vừa mới tham gia giới hắc đạo New York, nhập gia tùy tục nên mới bấm lỗ tai."

      người tia lạnh lùng, thanh cũng rất thấp.

      Dường như đè nén điều gì.

      sắc bén đó dường như muốn đem mọi người nhìn thấu.

      Hạ Thần Hi rất nhanh phát người có chút sắc bén kìm được lòng mình ôm lấy , ôn nhu hôn vào gáy , vai , dường như muốn vuốt lên từng vết sẹo của , hỏi gì nữa.

      Lệ khí người Đường Bạch Dạ, chậm rãi thu lại.

      "Giày cao gót của em."

      xa đường núi, đôi giày cao gót của Hạ Thần Hi nằm ở đường.

      "Bỏ , gót giầy gẫy ." Hạ Thần Hi mím môi, có chút đáng tiếc, "Em thích nhất đôi giày cao gót này, làm sao có thể mua cho em đôi giống hệt như thế."

      "Được, em muốn mạng của cũng cho em, huống chi là đôi giày." Đường Bạch Dạ trả lời như vân đạm phong khinh ( bình thản của ai đó trong việc ) Hạ Thần Hi trong lòng chợt cảm thấy rung động.

      Đúng vậy, muốn mạng của , cũng cho huống chi là đôi giày.

      Trong lòng cảm thấy ngọt ngào.

      Rất nhanh đến nơi bọn họ gặp chuyện may lại phát hai chiếc xe biến mất, tại nơi này có chút những mảnh ở xung quanh.

      đoán tối hôm qua mưa to gió lớn , thổi tung chiếc xe xuống vách núi." Đường Bạch Dạ để ở Hạ Thần Hi bên, về phía vách núi nhìn thấy những dấu vết hỗn độn, hơi nhíu mày.

      Hạ Thần Hi giận, hai má phồng to như chiếc bánh bao .

      Đường Bạch Dạ nhịn được cười to.

      "Làm sao vậy?"

      "Con trai vất vả mua cho em chiếc xe, em mới được bao lâu liền như vậy mà hỏng chiếc xe quý của bảo bối, lại còn mảnh có phải là quá khinh người rồi ."

      Hạ Thần Hi vừa giận vừa tiếc tiền, chiếc xe 600 vạn tệ , được bao lâu liền hỏng.

      "Em chính là có tiền đồ, xe hỏng mua lại cái khác là được." Đường Bạch Dạ " cho em bentley của ."

      "Phá gia chi tử đúng là phá gia chi tử, xe bị tai nan cũng cho đem sửa lại, khoản tiền lớn như vậy đau lòng a."

      "Người có việc gì là được."

      Hạ Thần Hi mím môi, "Em còn muốn đưa đến xưởng sửa chữa nhìn xem là chỗ nào xảy ra vấn đề , em tuần trước mới làm bảo dưỡng, xe tính năng tốt như vậy, em mới bao lâu liền gặp chuyện may..."

      "Em có ý gì?" Đường Bạch Dạ tới chỗ Hạ Thần Hi.

      Hạ Thần Hi hỏi, "Đường Bạch Dạ, cảm thấy kỳ quái sao? Em lái xe rất tốt, xe cũng có vấn đề gì, cũng rất chịu khó bảo dưỡng, phanh tại sao có thể xảy ra vấn đề ?"

      "Em nghi ngờ có người động tay động chân ở xe của em?"

      Hạ Thần Hi tiếc hận , “Nghi ngờ cũng vô dụng , chết đối chứng’’

      "Em cùng ai kết thù mà bọn họ muốn đẩy em vào chỗ chết?"

      Hạ Thần Hi lắc lắc đầu, cũng lắm.

      "Quên , có thể là ngẫu nhiên, dù sao xe cũng còn , đầu mối cũng còn ." Hạ Thần Hi thở dài, "Chúng ta xuống núi , mặc kệ việc này dù sao chúng ta cũng thoát chết.’’

      "Đúng vậy, em chưa chết, thiếu chút nữa chết."

      Hạ Thần Hi bật cười, Đường Bạch Dạ lại cõng lưng, cùng nhau xuống núi.

      ...
      hơn hai tiếng, Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi cuối cùng cũng đến dưới chân núi .

      Dưới chân núi, mảnh ầm ĩ.

      Khắp nơi đều là xe cứu hỏa, xe cứu thương, cảnh sát vũ trang ,nhân viên....

      "Ở đây có chuyện gì xảy ra ?"

      Khắp nơi ồn ào , xung quanh cảnh giới.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 408: Đường tổng mất bình tĩnh (8-)

      Editor:..
      Beta: thanh huyền

      Dưới chân núi, nhà cửa sụp đổ, cảnh sát vũ trang cố gắng cứu người, khắp nơi là tiếng khóc, tiếng kêu thảm thiết, rối loạn.

      Hạ Thần Hi thấy trong lòng trầm xuống.

      Tối hôm qua có bão đất đá trôi, chẳng lẽ còn có động đất?

      Dưới chân núi cảnh hoang tàn, đổ nát, còn phong tỏa trong núi, Đường Bạch Dạ cõng Hạ Thần Hi xuống núi, có cảnh sát vũ trang nhìn thấy bọn họ, hỏi họ có phải là nạn dân hay , đưa bọn họ đến khu vực cứu hộ.

      đầu Đường Bạch Dạ quấn gạc trắng cõng Hạ Thần Hi rồi ba giờ sau mới xuống núi, sắc mặt tự nhiên được tốt, thoạt nhìn rất nhếch nhác, bọn họ chắc chắn cho rằng bọn họ là nạn dân .

      Đường Bạch Dạ cõng Hạ Thần Hi tới khu vực cứu hộ xử lý vết thương, dọc theo đường thấy ít người bị thương, có người bị gãy chân, có người sống chết ra sao chưa biết, có người người bê bết máu, cũng có thi thể.

      ...

      "Đừng xem, đây là chuyện chính phủ cần làm, liên quan đến chúng ta." Đường Bạch Dạ , cõng Hạ Thần Hi định tìm chiếc xe đưa bọn họ về nội thành, đột nhiên nhìn thấy bóng người mảnh mai chạy tới.

      "Đường ca ca, Đường ca ca..." Lâm Lâm khóc lóc chạy như bay mà đến, thiếu chút nữa nhào vào trong lòng Đường Bạch Dạ, bỏ qua Hạ Thần Hi , lưng , Đường Bạch Dạ tránh sang bên cạnh, kinh ngạc nhìn .

      "Tiểu Lâm, tại sao em lại ở chỗ này?"

      "Em..." Lâm Lâm thấy Hạ Thần Hi ở lưng , hơi ngẩn ra, cắn răng, trong con ngươi xẹt qua tia phức tạp , đau đớn khóc to.

      "Em nghe lên núi , hôm qua lại có bão, động đất,núi lở chết rất nhiều người, em lo lắng, em rất sợ ...Em sợ gặp chuyện may, sáng sớm liền tới nơi này đợi, bọn họ lại cho em lên núi, em cho bọn họ biết núi có người, để cho bọn họ tìm người bọn họ cũng chịu cho người lên, là có nguy hiểm.May mắn, sao chứ ? Trán của làm sao vậy ? Có phải bị thương rất nghiêm trọng hay , Đường ca ca, em lập tức cùng tới bệnh viện."

      vừa vừa tới sờ trán Đường Bạch Dạ.

      Đường Bạch Dạ tránh , đụng vào Hạ Thần Hi, "Đường Bạch Dạ, đầu em đau."

      "Tiểu Lâm, sao, em nên cử động." Đường Bạch Dạ tay đẩy tay Lâm Lâm ra.

      Lâm Lâm trợn mắt với Hạ Thần Hi, hơi cắn răng.

      "Hạ tiểu thư, sao chứ?"

      "Cảm ơn quan tâm, tôi sao." Hạ Thần Hi nhàn nhạt .

      "Đường ca ca, em lái xe tới , em đưa tới bệnh viện ." Lâm Lâm lau nước mắt, lại có chút khó khăn , "Nhưng xe chỉ có hai chỗ ngồi."

      nhìn về phía Hạ Thần Hi, "Hạ tiểu thư, hay là tôi gọi chiếc xe taxi, đưa về nhà."

      Xe đua của ta chỉ có hai chỗ ngồi, chỉ có thể chở người.

      Đường Bạch Dạ trầm giọng , "Tiểu Lâm..."

      Khóe môi Hạ Thần Hi cong , đột nhiên nhìn thấy cách đó xa có chiếc Audi S8 rất quen thuộc dừng lại, là xe của Lâm Nhiên, Lâm Nhiên cùng Tiết Giai Vân xuống xe, sau đó lại nhảy ra tiểu thân sĩ.

      "Bảo bối..."

      Hạ Thần Hi cấp thiết muốn ôm bảo bối của , vỗ vỗ vai Đường Bạch Dạ, "Đường Bạch Dạ, cõng em qua đó."

      Lâm Nhiên cùng Tiết Giai Vân thấy hai người họ, Hạ bảo bối cũng thấy, bọn họ tựa hồ là đến xem tình huống , Lâm Nhiên muốn đến hỏi tình huống, có thể lên núi hay liền nghe thấy Đường Bạch Dạ gọi .

      "Mẹ, cha..."

      Hạ bảo bối chạy tới, khắp nơi là người bệnh, mặt đường lại tốt, người đến người , Hạ Thần Hi sợ bé ngã , "Con đứng yên đừng nhúc nhích, chúng ta qua đó."

      Hạ bảo bối chịu đứng đợi, nhanh nhẹn chạy tới trước mặt bọn họ.

      "Cha, cha bị thương? Mẹ, mẹ bị thương chỗ nào?" Hạ bảo bối nhíu mày.
      Chương 409: Con có 100 lão bà tốt (1)

      Editor:
      Beta: thanh huyền

      Hạ Thần Hi cũng muốn dọa bé , lắc lư chút cái chân, " có việc gì, chính là lòng bàn chân có vết thương , cha cũng cõng mẹ ba tiếng, có thể có chuyện gì?"

      Hạ bảo bối thở phào nhõm, nhịn được châm chọc.

      Đường Bạch Dạ tay ở chân của vỗ lên.

      "Yên lặng nào!"

      Hạ Thần Hi đá cái.

      "Thoạt nhìn là nghiêm trọng." Tiết Giai Vân lo lắng .

      Y quan bất chỉnh ...

      "Cha, mẹ có việc gì là được." Hạ bảo bối bĩu môi , "Con tối hôm qua ngủ say, biết tâm bão lại là ở đây, con còn để Liễu An đem máy bay trực thăng chuẩn bị tốt để lên núi, xem ra cần nữa con gọi điện thoại."

      Hạ bảo bối lúc, gọi điện thoại để Liễu An phái máy bay trực thăng nữa .

      Tiết Giai Vân kinh hô, "Con trai của cậu có máy bay trực thăng của chính mình?"

      Hạ Thần Hi sờ sờ mũi, vỗ vỗ vai Đường Bạch Dạ, "Này đại phá gia chi tử mua cho tiểu phá gia chi tử ." ( Đường mua cho con trai máy bay, ý là hai kẻ phá hoại tiền của )

      "Em mới là phá gia chi tử phá hỏng hai chiếc xe." Đường Bạch Dạ nhịn được châm chọc.

      Có vài người truyền thông trường đưa tin, nhận ra Đường Bạch Dạ, cuống quít chạy qua .

      "Đường tiên sinh, cũng bị thương, xin hỏi lần này cùng nhân viên gặp nguy hiểm có cảm tưởng gì ?" micro đưa đến trước mặt Đường Bạch Dạ.

      Đường Bạch Dạ nổi giận.

      Lão tử bị nguy hiểm đêm, thiếu chút nữa người và xe lăn xuống sườn núi, vất vả xuống núi, ngươi hỏi ta có cái gì cảm tưởng?

      Ngã!

      "Cút, đừng làm phiền tôi." Đường Bạch Dạ đẩy micro ra chút.

      Hạ Thần Hi ở bên tai cẩn thận nhắc nhở, "Đường Bạch Dạ, đây là truyền hình trực tiếp trường phiền chú ý hình tượng chút ."

      Lời thô tục đều phun ra, hình tượng của công ty Đường thị .

      Hình tượng đấy.

      Lâm Nhiên buồn cười.

      Lâm Lâm mắt mở to mồm há ra nhìn Hạ bảo bối, Hạ bảo bối vừa xuất kêu cha, mẹ liền sợ ngây người, Đường ca ca cùng Hạ Thần Hi tại sao có thể có con trai, , ...

      Chỉ là con riêng của Hạ Thần Hi.

      Có thể là hiểu lầm quan hệ của Đường Bạch Dạ và Hạ Thần Hi, cho nên gọi là cha, chiếm tiện nghi của Đường ca ca, nhất định là như vậy.

      "Cha, trước tới bệnh viện làm kiểm tra chút ." Hạ bảo bối quay chở lại.

      Còn chưa có xa hai nhà truyền thông nghe thấy tiếng cha vang dội như thế, nhanh chóng nghe thấy được bát quái ( có thể hiểu là tin vịt, nhiều chuyện ) thầm nghĩ cho dù là làm việc tại trường đưa tin ký giả cũng có bát quái trời cho , nhanh chóng bao vây.

      "Đường tổng, đây là con trai của sao?"

      "Đường tổng, đây là con riêng của sao? lớn như vậy , Đường tổng công phu bảo mật tốt."
      ...

      Con riêng ba chữ này chọc tức Đường Bạch Dạ , nếu phải cõng Hạ Thần Hi, tặng cho họ quyền.

      Hình tượng?

      Con trai lão tử bị người kêu là con riêng , lão tử cần cái gì hình tượng?

      Trước đánh gần chết lại tiếp.

      Hạ Thần Hi vỗ vỗ vai Đường Bạch Dạ, ý bảo buông ra, Tiết Giai Vân đỡ Hạ Thần Hi, đứng ở bên, kỳ thực chân đau như trước, Lâm Nhiên về xe đem dép của Tiết Giai Vân lấy tới cho .

      "Cha... Chúng ta về trước ." Hạ bảo bối vừa rồi thấy giới truyền thông, bé cũng thích nhìn thấy giới truyền thông, dù sao xưng hô cũng cần phải trốn trốn tránh tránh .

      Lâm Lâm nghe tiếng gọi cha, hét lên rất chói tai.Nhịn được , "Nhóc con cần nhận cha loạn lên, Đường ca ca cũng phải cha nhóc , chính nhóc có cha sao?"

      Lời này vừa ra, sắc mặt Đường Bạch Dạ trầm xuống , Hạ bảo bối càng phát ra tươi cười xán lạn.

      "Tiểu Lâm, làm sao có thể chuyện như thế ?" Đường Bạch Dạ nhịn được khẩu khí lớn hơn, mấy năm nay đây là lần đầu tiên nặng lời với Lâm Lâm .
      Chương 410 : Con có 100 lão bà tốt (2)

      Editor :
      Beta : thanh huyền

      "Đường ca ca, em chỗ nào thể , dù cho... Dù cho cùng Hạ Thần Hi đương, cũng phải của cha của nó, nó dựa vào cái gì mà gọi là cha." Lâm Lâm bất mãn ...

      Đứa này nhìn tuổi cũng coi là .

      Lâm Lâm suy đoán thời gian, chắc hẳn là việc từ tám năm trước.

      Khi đó, Đường Bạch Dạ cùng chị muốn kết hôn, Lâm Lâm đương nhiên nghĩ tới Đường Bạch Dạ đứa con riêng bị giấu cái chính là bảy tám năm, chút tin tức đều nắm được.

      chắc chắn cho rằng đứa trẻ thích hư vinh cho rằng Hạ Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ đương nên gọi Đường Bạch Dạ là cha.

      Đây là trường truyền trực tiếp, muốn để cho Hạ Thần Hi trước hết đánh mất mặt mũi sau lại .

      Vô duyên vô cớ nhận cha, biết xấu hổ.

      Hạ bảo bối cười đến ưu nhã thân sĩ, nho nhã lễ độ.

      "Tôi khi nào thích ông ấy là cha tôi, ông ấy có đứa con đẹp trai như vậy là Đường tiên sinh buôn bán lời, người ngoài dựa vào cái gì đối với nhà ba người chúng tôi chuyện linh tinh ?" Hạ bảo bối mỉm cười nhìn Lâm Lâm, ý cười lại chạm tới đáy mắt.

      Thậm chí là sắc bén .

      "Mày, thằng nhóc này như thế nào lại biết xấu hổ." Lâm Lâm hơi thay đổi sắc mặt.

      "Lâm Lâm!" Đường Bạch Dạ chợt quát, "Hạ Thiên là con tôi, là con trai ruột của tôi ."

      Lâm Lâm mắt mở đến cực hạn, giống như bị đả kích lớn .

      Truyền thông ngửi được mùi chuyện bát quái, vội vội vàng vàng truyền hình trực tiếp, ống kính quay về phía Đường Bạch Dạ cùng Hạ bảo bối.

      hồi tại trường đưa tin về cố tự nhiên lại trở thành tiết lộ tin bát quái.

      Đường Bạch Dạ có đứa con riêng bảy tuổi tin tức cũng như gió truyền khắp toàn bộ thành phố S .

      câu Hạ Thiên là con tôi, là con trai ruột xong vang lên có lực, được máy truyền hình đưa đến bát quái cho tất cả mọi người, là cẩu huyết.

      ...

      Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi tới bệnh viện làm kiểm tra, toàn bộ thành phố S đều sôi trào.

      Đặc biệt tin tức của Đường Bạch Dạ truyền khắp giới bất động sản cùng giới truyền thông , giới đá quý là ba lĩnh vực khởi nghiệp của Đường thị, truyền hình trực tiếp hiệu quả tệ, ảnh của Hạ Thiên cũng chụp rất ràng.

      Đường lão ở nhà xem xong, thiếu chút nữa đập ti vi.

      Đường Thành Nam chỉ xem tivi, hùng hùng hổ hổ.

      Chờ Đường Bạch Dạ cầm kết quả của bệnh viện muốn ngăn chặn tin tức, lúc này mạng đều truyền tin tức muốn chặn cũng chặn được.

      Hơn mười phút, tin tức lan tràn mạng.

      Toàn thế giới đều biết Đường Dạ Bạch có đứa con riêng.

      Lầu 2, căn nhà cảnh biển.

      Hạ gia.

      Hạ bảo bối pha trà bưng trà cho Đường Bạch Dạ, truy hỏi "Cha, người phụ nữ kia là ai?"

      Cha vậy mà cho ta sắc mặt tốt Hạ bảo bối có loại cảm giác nguy cơ.

      Lâm Nhiên lanh mồm lanh miệng, "Em của tình nhân cũ."

      Đường Bạch Dạ liếc mắt nhìn cái nheo mắt lại, Hạ bảo bối hừ lạnh, "Cha, cha có nghĩa khí, em của tình nhân cũ cũng quan hệ."

      "Cha tuyên bố, cha cùng ấy trong sáng, phải như con nghĩ ." Đường Bạch Dạ nhanh chóng giải thích với con trai , đứa con trai này thể bỏ qua được nếu cánh cửa của Hạ Thần Hi làm sao bước qua."Cha thương ấy như em "

      ‘’Được, Đường gia dương thịnh suy, em của cha cũng biết từ đâu chui ra." Hạ bảo bối châm chọc, " Ánh mắt của ta nhìn cha phải là ánh mắt em nhìn trai."

      "Con trai bảo bối, làm sao con biết ánh mắt em nhìn trai cùng ánh mắt phụ nữ nhìn đàn ông có gì khác nhau?"

      Hạ bảo bối, "..."

      Đường Bạch Dạ , "Được rồi, đừng nhắc tới chuyện này nữa , cha quan hệ trong sáng chính là quan hệ trong sáng, con đến cha cũng tin, tại quan trọng nhất là vấn đề của con hưởng hết hào quang , cha rất phiền."

      "Cha, quên , biết biết, có gì đáng ngại ."

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 411:Con có 100 lão bà tốt (3)


      Editor:... ........
      Beta: thanh huyền

      Lâm Nhiên , "Chính là, Hạ bảo bối vừa thông minh vừa đáng , nếu như là con tôi, tôi kiêu ngạo mà sớm tuyên truyền cho toàn thế giới."

      Đường Bạch Dạ khinh bỉ liếc ta cái, muốn người khác biết nhược điểm của mình.

      Có gia đình là có nhược điểm.

      Người khác biết đánh vào nhược điểm của , khắp nơi có thể uy hiếp .

      Hạ Thần Hi của , bảo bối của nếu có thể giấu kỹ để ai biết được càng tốt. Hạ bảo bối ôm Tiểu Bảo cười híp mắt , "Daddy, cha yên tâm, điều gì thế giới này có thể gây bất lợi cho con, nếu có việc gây bất lợi cho con hoặc với cha gây bất lợi con hắc bạch hai giới giết sạch."

      Nhóc con cười ưu nhã đến như vậy lời ra lại hết sức kiêu ngạo, khí phách.

      chút cũng giống lời nên có của đứa bé.

      "Con còn nhưng khẩu khí nha." Đường Bạch Dạ bật cười, xoa xoa tóc Hạ bảo bối, "Con chỉ là đứa , khi học đối diện phen súng ngắm về phía con, con biết ? Thời gian con chợ mua thức ăn đứa trẻ tới trước mặt con đâm dao vào trái tim của con, con chết cũng biết chết như thế nào.Tiểu tử thối, thế giới bên ngoài cùng trò chơi của con giống nhau, luật chơi phải do con định đoạt. Con vẫn là đứa trẻ miệng còn hôi sữa , làm được gì chỉ có thể bị người tính kế."

      ...

      Đường Bạch Dạ căn bản còn mang theo tươi cười, nhưng càng , khẩu khí càng nghiêm khắc, thậm chí mang theo tia lệ khí, giống như biết nhớ tới cái gì sắc mặt trở nên hết sức khó coi, Lâm Nhiên cuống quít cắt lời của .

      Hạ bảo bối nắm tay, vô cùng có chí khí , "Daddy, cha yên tâm bảy năm sau, con bảo đảm người nào có thể động đến."

      "Ai dám đụng đến con, con động lại cả nhà của ."

      Lâm Nhiên ha cười, Đường Bạch Dạ cũng được nhịn cười.

      Con ở đây kiêu ngạo, ai cũng được.

      "Tóm lại, daddy, cha cần lo lắng cho con, thậm chí... Cha cũng cần lo lắng cho mammy, con thách kẻ nào dám giết mẹ kẻ đó tuyệt đối là tự tìm đường chết." Hạ bảo bối ôm Tiểu Bối, cười cực kỳ hiểm.

      "Được, đừng nhắc tới Hạ Thần Hi với lục mạch thần kiếm thân thủ như nhau ." Đường Bạch Dạ vô cùng nể mặt, thẳng, "Mẹ con phải mỗi lần bị đánh đều mạnh mẽ như thế ."
      Hạ bảo bối mờ mịt bé sống ở nước Mỹ lâu ngày tiếp thu giáo dục của nước Mỹ lớn lên, đối với võ hiệp Trung Quốc hiểu biết có hạn.

      "Daddy, cái gì là lục mạch thần kiếm?"

      Lâm Nhiên , "Lục mạch thần kiếm chính là vô tâm để người khác bắt nạt, nếu có dã tâm thiên hạ vô địch."

      "A..." Hạ bảo bối quay đầu nhìn phòng ngủ của Hạ Thần Hi, vô cùng quấn quýt , "Vậy con cầu mammy tâm tình mỗi ngày đều tốt."

      Lâm Nhiên cười, hỏi, "Đúng rồi, bảo bối, người của chú vừa mới tìm hiểu được tin tức, con ở tổ chức chống khủng bố có người chức vị cũng thấp, có phải hay ?"

      Đường Bạch Dạ chân mày nhếch lên, cười như cười nhìn Hạ bảo bối.

      Hạ bảo bối bàn chân gác ở sô pha, tay ôm Tiểu Bối tay bưng trà, cười rụt rè như tiểu thư khuê các, khiến cho Đường Bạch Dạ cùng Lâm Nhiên cảm thấy buồn nôn.

      "Cái này là cơ mật..."

      Đường Bạch Dạ , "Bảo bối, chúng ta thân quen như vậy , có cha có con, tại sao có thể khách khí như vậy có nhiều cơ mật mà ngay cả cha cũng thể biết."

      Hạ bảo bối rất bình tĩnh, "Ra trận có cha con."

      Lâm Nhiên , "Bảo bối, con như vậy sai rồi tại cũng phải ở chiến trường, ở nhà chuyện thân tình thôi cho chúng ta biết chúng ta cho người khác biết ."

      Đường Bạch Dạ cùng Lâm Nhiên đồng thời ngươi và ta cùng biểu tình nhìn Hạ bảo bối .Hạ bảo bối quấn quýt , buồn bực .
      Chương 412: Con có 100 lão bà tốt (4)


      editor:.....
      bbeta: thanh huyền

      "Daddy,chú Lâm, đạo đức nghề nghiệp thường ngày của các người đâu ?"

      Vì sao người lãnh đạo Đường môn lại là hai người này. có nghĩa khí .

      Quả thực so với Lục Trăn, Long Tứ cùng cấp bậc.

      " Bạch Dạ , vương bài lãnh đạo của các con tổng cộng có vài người, chúng ta chỉ biết có Long Tứ cùng Lục Trăn, tại còn người nữa là ai? Cho chúng ta hiếu kỳ chút thôi, thời gian xuất của các con quá ngắn."

      "Thoáng cái ở vị trí ‘’ lão nhị’’ thế giới, chúng ta đối với các con kính ngưỡng ( kính trọng và ngưỡng mộ) như nước sông Hoàng Hà chảy mãi dừng..."

      Hạ bảo bối khóe môi co quắp, thực là vỗ mông ngựa ( nịnh hót ) có đối thủ.

      " chung, chuyện này, con cho hai người biết ."

      Thường ngày bé là người rất có đạo đức.

      Lâm Nhiên , "Con hiểu lầm ý tứ của chú, chú là muốn hỏi có phụ nữ làm lãnh đạo trong tổ chức ?"

      Hạ bảo bối há mồm ra, "A, chú muốn vứt bỏ dì Giai Vân sao? Chú Lâm, chú quá hoa tâm ..."

      "Nhóc con chớ linh tinh, Vân Dật còn chưa có lão bà đâu hai tổ chức lớn làm thông gia cũng rất tốt."

      Hạ bảo bối phất tay cái, " được, quan hệ giữa nam nữ là phức tạp nhất , thời gian tình ý đậm đà chẳng phân biệt được người ta, lúc trở mặt thành thù là ngươi chết ta sống, muốn làm thông gia tốt, lại , con là con trai cha, quan hệ bền chặt cần gì phải làm thông gia .

      ‘’ Điều này thay đổi ...”
      Hạ bảo bối cười híp mắt, rất ngọt ngào , "Chúng ta luôn luôn phổ biến chính sách tự làm tự tiêu, nước phù sa chảy ra ruộng ngoài."

      Đường Bạch Dạ, "..."

      Lâm Nhiên, "..."

      Đường Bạch Dạ nhanh chóng nắm lấy trọng điểm, "Vậy sau này con muốn trở thành độc quyền vương bài lãnh đạo soái ca sao ?"

      "Đúng vậy." Hạ bảo bối cười híp mắt , "Nhà của chúng ta nuôi dưỡng được con như cha, tốt, lại mỹ lệ, lại toàn năng lái được ô tô, điều khiển được máy bay, bắn súng chuẩn, lại kiếm được cơm ăn , thông thiên văn, dưới rành địa lý,có được phong trần kỳ nữ lại giả bộ được danh môn thục nữ."

      Đường Bạch Dạ, "..."

      Lâm Nhiên, "..."

      Đường Bạch Dạ châm chọc câu, "Loại phụ nữ này con muốn tới làm gì có cảm giác thành tựu sao?"

      "Có a." Hạ bảo bối kinh ngạc, "Vì sao cảm giác thành tựu? Con dắt ấy đường tối thiểu 99% nữ nhân đều tự ti, 99% nam nhân cảm thấy con diễm phúc cạn."

      Đường Bạch Dạ khóe mắt co quắp chút, "Con năm nay cũng bảy tuổi bằng liền ôm đứa con nít bên người bồi dưỡng , dưỡng thành mẫu người con nhất thích dạng gì bồi dưỡng thành dạng ấy."

      Hạ bảo bối rất hào sảng phất tay, " cần, con tin với trình độ của tổ chức nhất định bồi dưỡng cho con được 100 lão bà tốt xếp thành hàng để con chọn."

      Đường Bạch Dạ, "..."

      Lâm Nhiên, "..."

      Tiết Giai Vân giúp Hạ Thần Hi bôi thuốc, lúc cùng ra vừa lúc nghe được câu này.

      Hạ Thần Hi cười hỏi, "Tổ chức của con giúp con bồi dưỡng 100 lão bà tốt ?’’

      "Đúng vậy , Mammy."

      "Từ giờ trở con được bổ thận phòng bị việc chưa xảy ra." Hạ Thần Hi ôn hòa .

      Đường Bạch Dạ vừa cười vừa đấm sô pha, Lâm Nhiên cười đến đau bụng, hai người đàn ông cười thiếu chút nữa sập phòng , Hạ bảo bối mếu máo, chỉ vào meo meo, "Tiểu bối, lên, bắt nạt nó."

      Hạ bảo bối tư thế kiêu ngạo .

      Đường Bạch Dạ sớm đem chuyện bọn họ ở núi ra, thực rất mạo hiểm. May mắn là Hạ Thần Hi đủ mạnh , bằng hai người bị kẹt ở núi kêu trời được gọi đất linh, bị đất đá chôn chặt hoặc là bị cuồng phong thổi .

      May mắn là bọn họ bình an vượt qua.

      "Đường Bạch Dạ, cậu phái người tìm tìm xe, chừng có thể tìm được."
      Chương 413: Con có 100 lão bà tốt (5)

      Editor: ...
      Beta: thanh huyền



      Đường Bạch Dạ , "Hơn phân nửa là tìm về được, chiếc xe từ nơi cao như vậy rơi xuống nhất định va đập mạnh, chắc chắn bị hỏng nặng . Hơn nữa, động đất gió bão cộng thêm đất đá sạt lở, đường núi còn chưa được dọn dẹp sạch , qua mấy ngày nữa mới có thể phái người vào núi."

      Hạ bảo bối mím môi, " Xe của mammy rất tốt , phanh tại sao có thể bị hỏng được ?"

      "Trời biết."

      Hạ Thần Hi cười, ôm meo meo vào lòng, "Nào, Đường tổng, chúng ta cùng thảo luận vấn đề, bây giờ toàn bộ thành phố S đều biết chúng ta có quan hệ , lại có đứa con trai, định làm như thế nào?"

      Bởi vì truyền hình trực tiếp muốn trốn cũng trốn được.

      Hạ bảo bối ở bên Hạ Thần Hi gọi tiếng “daddy, mammy '' là vang dội, bây giờ toàn bộ thành phố S đều lan truyền loạn lên rồi.

      "Kết hôn!"

      Đường Bạch Dạ rất thẳng thắn trước giới truyền thông thừa nhận Hạ Thiên , dù thực thích chuyện này bị lộ ra nhưng bây giờ mọi chuyện như vậy gì cũng vô ích , biện pháp giải quyết tốt nhất chính là kết hôn.

      Lâm Nhiên cùng Tiết Giai Vân ở bên xem cuộc vui, giữ im lặng .

      " được." Hạ Thần Hi ngẩng đầu lên kiên trì giữ thái độ của mình.

      Đường Bạch Dạ trợn mắt nhìn Hạ Thần Hi nổi giận , "Lão tử làm hùng cứu mỹ nhân lần, còn em ,vì sao em còn muốn gả?"

      Thái độ này muốn bá đạo cũng có bá đạo, dường như Hạ Thần Hi gả cho giống như bị thiên lôi đánh .

      Hạ Thần Hi lộ ra nụ cười công thức hóa , "Nếu là hùng cứu mỹ nhân ngay lập tức có thể lấy được lão bà, đời này đàn ông buồn vì cưới được vợ , cho là lấy được người vợ là dễ dàng như vậy sao ?"

      Tiết Giai Vân bật cười, Đường Bạch Dạ trợn mắt về phía , Lâm Nhiên đứng chắn ở trước mặt Tiết Giai Vân, biểu tình em cứ tiếp tục cười Đường Bạch Dạ bức hôn bảo vệ em.

      " chưa từng thấy người phụ nữ nào khó tính như em." Đường Bạch Dạ vẻ mặt cùng trong lòng đều là nóng nảy.

      muốn hỏi Hạ Thần Hi vì sao muốn gả cho .Vấn đề này, hỏi nhiều lần Hạ Thần Hi mỗi lần đều cho câu trả lời giống nhau.

      Hạ Thần Hi rũ mắt xuống, nếu Tiêu Tề xuất thu hút chú ý của , có lẽ, vì con trai nghĩ đến việc gả cho Đường Bạch Dạ, nhưng Tiêu Tề xuất biết mình có đoạn quá khứ.

      Bây giờ , chỉ có trí nhớ đầy đủ, chính là cuộc sống hoàn chỉnh.Cuộc sống như thế, nếu đưa ra quyết định đối với người nào cũng công bằng.

      Chỉ sợ cũng biết chính mình đối với Đường Bạch Dạ động tâm tư, động tình.

      Lấy quan hệ của Đường Bạch Dạ cùng Tiêu Tề thủy hỏa bất dung ( nước lửa hợp ), biết trong quá khứ họ có ân oán gì, hơn nữa lại là người của Tiêu Tề.

      Năm đó, có lỗi vì xóa ký ức với Đường Bạch Dạ.

      cũng ràng lắm. Có lẽ, trước đây mình làm số chuyện khiến người khác oán giận có thể có liên quan tới việc trước đây của Đường Bạch Dạ. Nếu cứ thế ra quyết định, khi phục hồi trí nhớ lúc đó mình nên đối mặt với bọn họ như thế nào.

      Khi trí nhớ của chưa khôi phục gả cho Đường Bạch Dạ đương nhiên cũng cùng với Tiêu Tề .

      "Em muốn như thế nào?" Đường tổng đá vào chân hỏi.

      Hạ Thần Hi nghĩ , nhàn nhạt , " tổ chức buổi họp báo cùng con trai em có quan hệ."

      "Nghĩ cũng có cửa đâu." Đường Bạch Dạ hừ lạnh, "Em nghĩ thế giới toàn người có đầu óc sao? Xem truyền trực tiếp còn tin Hạ Thiên cùng có quan hệ, em cũng là có suy nghĩ ."

      Hạ Thần Hi cũng rất phiền muộn.

      Đường Bạch Dạ lại có ý nghĩ khác . vốn muốn tuyên bố toàn thế giới Hạ Thiên là con của , bây giờ bởi vì Lâm Lâm, thừa nhận với toàn thế giới cho nên chắc chắn thể phủ nhận chuyện này.

      Bằng , người của hắc đạo biết đây là nhược điểm trí mạng của .

      Chỉ mang đến phiền toái cần thiết cho mẹ con họ.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 414: Con có 100 lão bà tốt (6)

      Editor:..
      Beta: thanh huyền

      Hạ bảo bối yếu đuối nhấc tay, có chút e thẹn , "Mammy, daddy, bảo bối thấy có vấn đề gì lớn, biết biết, dù sao daddy đưa con ra ngoài rất có mặt mũi, bị người biết cũng có việc gì ."

      Đường Bạch Dạ tức giận, muốn bổ nhào tới bóp chết con trai bảo bối.

      Hạ Thiên ở trong ngực cười lăn lộn , cha con hai người náo thành đoàn.

      Trong lòng Hạ Thần Hi vốn có tâm tình nặng nề cũng cấm Hạ bảo bối náó.

      Lâm Nhiên cùng Tiết Giai Vân ngồi lúc liền , Đường Bạch Dạ nghĩ đến Lâm Lâm, cũng ở lại Hạ gia.

      trở lại hoa viên biệt thự cảnh biển , có ánh đèn trong biệt thự.

      Lâm Lâm ở phòng khách chờ , mắt hơi sưng đỏ.

      "Đường ca ca..." thấy Đường Bạch Dạ trở về, đột nhiên từ ghế salon đứng lên, đôi mắt ủy khuất nhìn Đường Bạch Dạ, mảnh mai như đóa hoa làm người ta muốn che chở .

      "Tiểu Lâm, xin lỗi giấu em lâu như vậy." Đường Bạch Dạ đặt tay lên bả vai của vỗ vỗ, " có cái khó của ."

      "Vì sao?" cắn răng nhìn Đường Bạch Dạ lên án, "Vì sao lại giấu em ?"

      "Tiểu Lâm, muốn lừa dối em, thậm chí nặng lời với em như vậy ." Nếu phải Lâm Lâm đối với bảo bối những lời đó, cũng quát , lại càng để lộ chuyện này.

      " phản bội chị." Lâm Lâm lên án , "Đứa bé kia, là chuyện xảy ra tám năm trước , phản bội chị em, lừa chị ấy, cũng lừa em, lừa mọi người."

      " có!" Đường Bạch Dạ trầm giọng , ngược lại lại cảm thấy buồn cười.

      Phản bội, cái gì gọi là phản bội.

      Thời gian có Lâm Tình cũng có những phụ nữ khác.

      "Khi em về nước, vẫn coi em là đồ ngốc, từ khi em muốn mua chiếc xe kia bắt đầu, nên cho em biết, chuyện về thằng bé kia , tại sao muốn giấu em, có cái gì thể để cho em biết?"

      Xưa nay Lâm Lâm vốn nhã nhặn, nay có chút bệnh tâm thần.

      Đường Bạch Dạ nhíu mày, hơi có chút đau lòng.

      cũng thích, thương mấy năm nay, cứ thế nhìn khóc thê lương như vậy .

      "Chuyện mẹ con họ, muốn giải thích." Đường Bạch Dạ , ánh mắt nhìn Lâm Lâm, "Tiểu Lâm, nếu như có thể, em vẫn luôn là tiểu Lâm thương nhất."

      " có ý gì?" Lâm Lâm thanh có chút run rẩy.

      có dự cảm, tiếp theo rất khó chịu.

      Đường Bạch Dạ , "Nếu như có thể, hi vọng em có thể cùng Thần Hi chung sống hòa bình."

      " cái gì?" Lâm Lâm cắn răng, chung sống hòa bình? cùng Hạ Thần Hi? Sao có thể, sao có thể?

      "Bọn em đối với có ý nghĩa khác nhau, nhưng đối với quan trọng như nhau , hi vọng gây thương tổn đến bất cứ người nào trong hai người , Lâm Tình chết phải đối mặt này. Em là em của ấy, hi vọng có thể thay , chiếu cố tốt cho em đời." Đường Bạch Dạ trầm giọng , xong vô cùng chân thành.

      " coi em là em thân nhất của , che chở em cả đời."

      Lâm Lâm cắn chặt răng, nước mắt như từng giọt trân châu rơi xuống.

      Em của ?

      đối với tâm ý của cho tới bây giờ cũng phải là muốn làm em .

      "Em muốn làm em ." Lâm Lâm đột nhiên nắm cánh tay Đường Bạch Dạ , nước mắt rơi đầy mặt nhìn , "Đường ca ca, biết em , biết em muốn làm em của , em vẫn muốn thay thế chị em, chiếu cố , . Hạ Thần Hi có thể làm được , em cũng có thể làm được, Hạ Thần Hi có tài cán gì mà có thể sinh con cho , em cũng có thể, được cùng ta ở cùng chỗ có được ?"
      Chương 415 : Con có 100 lão bà tốt (7)

      Editor:..
      Beta: thanh huyền



      Tình này vẫn dấu ở trong lòng.

      Những năm gần đây hưởng thụ tất cả che chở, thương của .

      sợ ra tình này Đường Bạch Dạ đối với thể thương như trước, ta sợ phá hỏng tất cả và ta cùng Đường Bạch Dạ thể thân mật như trước nữa.

      Nhưng hôm nay còn gì để sợ?

      "Tiểu Lâm..." Đường Bạch Dạ nhíu mày, mím môi nhìn , từ chối nhưng ràng là chuyện ngoài ý muốn của .

      Lâm Lâm nước mắt càng chảy nhiều.

      " vẫn luôn biết? vẫn luôn biết em ?''

      Đường Bạch Dạ yên lặng nhìn . , Đường Bạch Dạ là người ra sao, từng ngắm qua vạn loài hoa, phiến lá dính thân ( ý chỉ chuyện trai trước đây của ĐBD ) , phụ nữ có hay , sao lại nhìn ra. Lâm Lâm , sớm biết.

      Chỉ là, Lâm Lâm thẳng, cũng ra,đều là lừa mình dối người giữ nguyên trạng.

      Đường Bạch Dạ lại từng nghĩ tới nếu như nhất định phải kết hôn có thể là Tưởng Tuệ, có thể là Lâm Lâm.

      Tưởng Tuệ là tình ở thế bức bách, Lâm Lâm là tình thay thế .

      vẫn muốn bồi thường thiệt thòi cho Lâm Tình bằng cách bồi thường cho Lâm Lâm. Nếu là Lâm Lâm mở miệng kết hôn đồng ý. Đường Bạch Dạ chưa bao giờ nghĩ tới, có ngày, trong lòng người phụ nữ so với Lâm Lâm quan trọng hơn, cũng chưa từng nghĩ tới, vì người phụ nữ khác lừa gạt Lâm Lâm để phải khóc.

      Cho nên có thể thế khó đoán.

      Bách chuyển thiên hồi ( chỉ thay đổi của tình thế ) , ngươi biết giây sau chờ ngươi là cái gì.

      "Mẹ con bọn họ rất quan trọng với ." Đường Bạch Dạ , từng chữ kiên trầm( kiên định + trầm ổn ) " nguyện ý dùng mạng của để đổi cho bọn họ vui vẻ an khang cả đời."

      "Vậy còn em ?" Lâm Lâm đau lòng cầm lấy tay , "Vậy còn em, sau này bao giờ để ý tới em nữa ?Em đối với quan trọng sao?"

      "Bọn em đối với có ý nghĩa giống nhau ." Đường Bạch Dạ .

      cũng nguyện ý vì Lâm Lâm trả giá tất cả, đây là nợ , chỉ là thực giống nhau.

      Loại tình cảm này, càng chắc chắn trong khoảnh khắc cứu Hạ Thần Hi

      muốn lại lừa mình dối người.

      Sau khi ngất , hình ảnh cuối cùng trong đầu phải là gì khác mà là nụ cười của mẹ con họ.

      "Sao có thể độc ác như thế ?" Lâm Lâm gào thét, "Em nhiều năm như vậy, chẳng lẽ so với Hạ Thần Hi còn kém sao ? ta lại , ta cũng có vị hôn phu, Đường ca ca, tại sao lại ngốc như vậy?"

      ta !

      Những lời này đâm trúng nỗi khổ trong lòng Đường Bạch Dạ , nhưng lại nhanh chóng bình tĩnh lại.

      Hạ Thần Hi thực sao?

      Đường Bạch Dạ khóe môi mỉm cười quyến rũ .

      Người phụ nữ này khẩu thị tâm phi quen lại có ý chí sắt đá , muốn trả giá trong tình ít hơn đối phương nhưng cũng thể .

      "Tiểu Lâm, nghe , muốn em có ảo tưởng gì với tình của , cũng cần đem tình cảm dành cho , xứng ." Đường Bạch Dạ nhàn nhạt , "Nếu như có thể, thực hi vọng bọn em có thể chung sống hòa bình."

      "Em cùng Thần Hi là hai người phụ nữ quan trọng nhất đời của ."

      " hi vọng bọn em có xa cách ."

      Lâm Lâm nắm chặt tay, lau nước mắt, "Nếu như nhất định phải lựa chọn em cùng Hạ Thần Hi ? Nếu như em cùng ta có cách nào chung sống hòa bình ?"

      "Tiểu Lâm..."

      "Đủ rồi." Lâm Lâm run rẩy kêu to hơn, "Đường Bạch Dạ, cảm thấy làm chị em thất vọng sao?"

      rồi chạy ra khỏi biệt thự của Đường Bạch Dạ .

      Đường Bạch Dạ gọi tiếng, cũng dừng lại.

      đột nhiên có loại cảm giác như trút được gánh nặng, nhiều năm ôm tâm trong lòng thoải mái, trong tim hết lòng đối xử tốt với Lâm Lâm , tận lực thỏa mãn tất cả cầu của Lâm Lâm .

      Hết sức đáp ứng tất cả mong muốn của Lâm Lâm .

      Cho dù là vốn nên cho cả vị trí người .
      Chương 416: Con có 100 lão bà tốt (8-)


      editor:...
      beta: thanh huyền


      "Tình nhi, em ở trời có linh thiêng xin đừng trách ."

      Đường Bạch Dạ tới bên cửa sổ, đứng chắp tay, ánh mắt sâu xa, " Thần Hi có câu đúng, mình là thằng ngốc."

      Hạ Thần Hi, là lần đánh bạc .

      lần thắng liền thắng toàn thế giới, thua lại muốn đánh đến thịt nát xương tan .

      biết trong chuyện tám năm trước đóng vai trò gì.

      bất chấp tất cả, muốn .

      điên rồi, mới có thể có chút lý trí nào như vậy.

      động lòng người , muốn đánh cuộc lần.

      trời sinh chính là dân cờ bạc muốn dùng cuộc đời còn lại của đánh cuộc hạnh phúc nửa đời sau này.

      đánh cuộc tất cả.

      Nếu như cược ván này, có thể thua, vạn kiếp bất phục, nhưng nếu cược vĩnh viễn có cơ hội thắng.

      Vết thương ở chân Hạ Thần Hi cũng còn đáng ngại.

      Bôi thuốc ngày đau như vậy, miệng vết thương khép lại cũng nhanh, nhân tiện ở nhà nghỉ ngơi cần làm.

      Sau buổi truyền hình trực tiếp, scandal của và Đường Bạch Dạ bay đầy trời, toàn bộ thành phố S ai là biết.

      cũng biết nên đối mặt với các đồng nghiệp như thế nào .

      "Meo meo, meo meo... Nếu như ta là ngươi tốt rồi." Hạ Thần Hi hôn hôn meo meo, vô ưu vô lự mèo con, tiểu hồ ly, tốt, cái gì cũng phải suy nghĩ, lại được chăm sóc rất tốt.

      Đột nhiên, chuông cửa vang lên.

      Hạ Thần Hi đứng dậy mở cửa, Hạ bảo bối siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn, chỉ có mình ở nhà.

      nhìn thấy là Tiêu Tề, trong lòng kinh ngạc.

      Vội vàng mở cửa.

      Tiêu Tề cầm bó hoa bách hợp xách theo giỏ hoa quả, thân lãnh ngạnh đứng ở ngoài cửa, thấy Hạ Thần Hi hơi lộ ra chút mềm mỏng, cả người thoạt nhìn cũng nhu hòa hơn...

      "Thần Hi, tới thăm em."

      Hạ Thần Hi ngẩn người, luống cuống nghiêng người sang bên. "Mời vào."

      Tiêu Tề bước qua cửa, Hạ Thần Hi lấy ra đôi dép mới cho thay, lúng túng nhận hoa và giỏ hoa quả tay , tới phòng ăn bên cạnh, meo meo vừa nhìn thấy Tiêu Tề thân thiết nhảy đến trong lòng Tiêu Tề.

      Hạ Thần Hi cười, vật này đối với Tiêu Tề thân thiết.

      "Em ngờ, biết nhà của em." Hạ Thần Hi đến phòng bếp pha ly cà phê cho Tiêu Tề, phòng khách có chút bừa bộn, buổi sáng chỉnh lý số liệu công trình, vừa mới gửi cho Thái Gia, tùy tiện thu dọn sang bên.

      Tiêu Tề nhìn gian phòng sắp xếp ấm áp, tất cả đều là sắc màu ấm cúng.

      Hoa tươi, thảm, bộ ghế sô pha, đèn thủy tinh đều có màu sắc ấm áp, khắp nơi có thể thấy được cuộc sống ấm áp của gia đình , cho dù là người lạnh lùng đến mức nào nữa tới chỗ này đều cảm thấy ấm áp muốn rời .

      "Nhà em được bố trí tốt."

      Hạ Thần Hi cười nhạt, là nhà thiết kế, dù có thuê nhà cũng tự mình chỉnh sửa cho gian phòng của hai mẹ con, chủ nhà quanh năm ở nước ngoài cũng quan tâm.

      sắp xếp để phù hợp nhất cho cùng bảo bối.

      "Tùy tiện sắp xếp, muốn thiết kế gian phòng của mình có thể tìm em." Hạ Thần Hi mỉm cười .

      Tiêu Tề trong lòng có chút khổ sở.

      Gian phòng của Hạ Thần Hi, vẫn là màu sắc trang nhã .

      Khi còn là thiếu nữ lạnh lùng như băng, tính tình ngoan tuyệt, bừa bãi, tâm tư đều đặt ở nhà, cũng chưa từng có cơ hội biết cái gì là nhà.Cho nên, nhà của vẫn luôn có kết hợp của hai màu đen trắng .

      thay đổi rất nhiều, rất nhiều.

      Tiêu Tề nhấp ngụm cà phê, che giấu cay đắng ở trong lòng .

      " nhìn thấy tin tức, nghe em xảy ra chuyện, có gì đáng lo chứ?"

      " có chuyện gì, chỉ là tai nạn ngoài ý muốn thôi tránh được, em chọn đúng thời gian gặp người ta ." Hạ Thần Hi đạm đạm nhất tiếu , "Cảm ơn đến thăm em."

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 417: Hoa bách hợp và hoa hồng đen 1


      Editor:
      Beta: thanh huyền

      Tiêu Tề nhìn , ánh mắt tĩnh lặng, cường thế lại bức người.

      Ánh mắt an tĩnh như vậy làm Hạ Thần Hi cảm thấy hết hồn.

      " có việc gì tốt." .Cuối cùng Tiêu Tề câu .

      Hạ Thần Hi biết phải tiếp như thế nào .

      Bầu khí có chút lạnh.

      Tiêu Tề hỏi, "Con trai của em đâu?"

      Hạ Thần Hi cười, "Bé siêu thị mua đồ ."

      "Đứa bé như vậy mình siêu thị?"

      "Bé thường mình là nam tử hán muốn chiếu cố mammy nữ vương nên chấp nhận mệt nhọc." Hạ Thần Hi nhắc tới con trai vô cùng kiêu ngạo, vui mừng, đây là cảm giác tự hào che giấu được.

      Ngược lại nghĩ đến quan hệ trước đây của cùng Tiêu Tề, nụ cười của đối với Tiêu Tề mà có phải là rất chướng mắt hay . Hạ Thần Hi thu lại nụ cười môi.

      "Con trai của em rất đáng , nhìn thấy bé ti vi." Tiêu Tề bình tĩnh . Chỉ tiếc, đứa bé kia nhìn giống Thần Hi, nếu là giống Thần Hi ai cả đường thương đứa bé kia.

      " thực ngại sao? Có thể bao dung như vậy?"

      "Bảo bối có vải xô trải như vậy sau này em bước đau." Hạ Thần Hi cười .

      "Bé rất thương em ."

      "Đúng vậy." Hạ Thần Hi , "Bé hiểu em nhất."

      Đây là .

      Hạ Thần Hi đưa mắt nhìn xuống sau đó lại rất kiên định ngước mắt lên .

      "Tiêu Tề, em có lời muốn hỏi ."

      Tiêu Tề gật đầu, "Em hỏi ."

      " có phải từng bắn em bị thương hay ?" Hạ Thần Hi hỏi. Đêm bão đó, trong giấc mơ lạnh lẽo, bị thương tưởng như chết , vẻ mặt của lại yên lặng như nước, khi tỉnh lại trước ngực cũng có vết thương. biết đó có phải là kí ức hay là giấc mơ.

      Nếu là hồi ức, Tiêu Tề bình tĩnh nhìn chết như vậy, bây giờ liệu có phải ?

      "Phải " Tiêu Tề thẳng thắn thừa nhận, "Ở ngực của em, nghĩ có vết sẹo."

      Hạ Thần Hi nhớ tới tình cảnh trong giấc mơ, mặt biến sắc.

      Trong giấc mơ đau đến tê tâm liệt phế. cũng cảm nhận được, lúc giật mình tỉnh giấc cả người đổ mồ hôi lạnh.

      ra, là kí ức phải là giấc mơ.

      "Em bây giờ mất trí, vì sao lừa em ?" Hạ Thần Hi thất thần hỏi, đối với Tiêu Tề, thực là càng lúc càng hiểu.

      , có tâm.

      Vì sao, đối với cái chết của cũng yên lặng như vậy .

      Thà, bắn phát đạn về phía , muốn mạng của .

      Nếu như đây là rốt cuộc là loại tình như thế nào.

      thực hiểu.

      Nhưng từng đoạn trí nhớ cho biết , trước đây rất người đàn ông này.

      " muốn lừa dối em." Tiêu Tề mắt nhìn Hạ Thần Hi , vô cùng kiên định, "Khi đưa ra mỗi quyết định, sợ là sai lầm cũng chịu trách nhiệm."

      Điểm này, Hạ Thần Hi rất thưởng thức.

      cảm kích Tiêu Tề lừa gạt , làm cho càng mơ hồ.

      "Lúc bắn phát đạn này, có cảm giác như thế nào ?"

      "Sống bằng chết!" Tiêu Tề , hơi nhắm mắt lại, che giấu trong lòng đau xót chợt lóe lên , lại lần nữa mở ra đôi mắt yên tĩnh, gợn sóng "Thần Hi, gây ra tổn thương cho em đau gấp trăm lần như thế ."

      " thậm chí dám lộ ra nửa điểm thống khổ, sợ thể cứu được em."

      "Thương pháp của , biết viên đạn chỉ bắn trúng xương sườn của em, lấy mạng của em, việc cũng lắng xuống cho nên em còn sống ."

      Hạ Thần Hi nghĩ, bởi vì phát đạn rất hận Tiêu Tề .

      " là thân bất do kỷ." Tiêu Tề , "Năm đó, quyền lực của đủ để bảo vệ em."
      Chương 418: Hoa bách hợp cùng hoa hồng đen 2

      Editor:......
      Beta: thanh huyền

      Hạ Thần Hi , "Em hỏi chỉ là muốn biết ràng, cũng có ý trách cứ, việc qua nhiều năm như vậy, quá khứ thủy chung chỉ là quá khứ, em cũng nhớ, trách ."

      "Em oán trách nếu em cũng hỏi."

      Hạ Thần Hi thầm nghĩ, hỏi chỉ là muốn biết cũng có ý gì khác.

      "Được, muốn lừa dối em, vậy Tiêu Tề có thể thành cho em biết, vì sao em mà lại có bảo bối với Đường Bạch Dạ ?" Hạ Thần Hi nhìn , từng chữ lạnh như băng.

      Chân mày Tiêu Tề nhíu lại , trong lòng hiểu , "Thần Hi, vừa nãy chỉ là em thăm dò đây mới là vấn đề em muốn hỏi ?"

      Hạ Thần Hi bị nhìn cũng xấu hổ.

      Rất nhanh nhẹn thừa nhận, "Đúng vậy."

      " đau lòng, bây giờ em chuyện với còn phải vòng vo."

      Hạ Thần Hi , "Em nghĩ, chuyện này, có cách nào cho em lời giải thích."

      "Nếu như biết chuyện này, em có tin hay ?" Tiêu Tề hỏi.

      " tin!"

      "Vì sao?"

      "Em tin, biết." Hạ Thần Hi , " có thói quen nắm giữ tất cả, cho dù là em, cũng ngoại lệ,rất ít chuyện có thể thoát khỏi khống chế của . Tính tình của em, em biết, nếu như năm đó em , cùng Đường Bạch Dạ lại là thù sâu hận lớn, em cùng ấy thể ở cùng chỗ."

      "Huống chi, khi em mang theo bảo bối trở về Đường Bạch Dạ căn bản nhận ra em."

      ...

      Chính là bởi vì như vậy, mới cảm thấy khả nghi.

      Dưới tình huống nào, người của hai tổ chức lớn lại xuất cùng chiếc giường, có đêm triền miên lại nhận ra nhau.

      "Em cùng ta, chỉ là sai lầm."

      Sai lầm?

      Hạ Thần Hi mím môi, nếu sai lầm, nghĩ, đây là sai lầm đẹp đẽ .

      hỏi nữa .

      hiểu , trừ phi bản thân nhớ ra nếu vĩnh viễn biết vì sao.

      "Em có ký ức làm lại từ đầu , vì sao bây giờ lại cố chấp với ký ức của mình?" Tiêu Tề lại hỏi, đó là sau khi Hạ Thần Hi và gặp lại , bây giờ ấy lại muốn biết chuyện qua

      "Con người là mâu thuẫn ." Hạ Thần Hi "Em cũng ngoại lệ."

      Tiêu Tề lắc đầu, nhất châm kiến huyết (dùng câu đúng ) , "Em mâu thuẫn, chỉ là em sợ tám năm trước em gây tổn thương cho Đường Bạch Dạ."

      Mắt Hạ Thần Hi hơi co lại, như là con mèo biếng nhác nhưng lộ ra mấy phần sắc bén.

      Tiêu Tề quả nhiên là hiểu con người của , chỉ sợ mất trí nhớ vẫn như cũ có thể nhìn ra bây giờ trong lòng nghĩ cái gì.

      Bao nhiêu năm thanh mai trúc mã ,cùng nhau trưởng thành mới có thể hiểu nhau đến thế?

      Nhưng lại ít có tin tưởng nên mới phá vỡ mối quan hệ này ?

      "Vậy em từng tổn thương ấy sao?" Hạ Thần Hi hỏi vô cùng nhanh nhẹn, chút cũng vòng vo.

      Tiêu Tề mím môi, yên lặng nhìn , ánh mắt phức tạp.

      Hạ Thần Hi hề tránh né.

      Đột nhiên, tay nắm cửa chuyển động, Hạ bảo bối xách hai túi rau quả cùng Tiểu Bối, Tiểu Bảo cũng ngậm giỏ đồ to trở về, đây là Hạ bảo bối mới huấn luyện được.Sau này, có Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối bé cũng cần làm việc khổ cực .

      "Mammy, Con về..." thanh vui vẻ, phấn phấn nộn nộn vang lên mang theo ý cười.

      Bé nhìn thấy Tiêu Tề trong phòng khách , mắt cũng đổi, cười chào hỏi, "Chào chú, mammy, mẹ có khách a ? ."

      "Đúng vậy." Hạ Thần Hi giấu nghi vấn trong lòng, Tiểu Bối cùng Tiểu Bảo ngậm giỏ đồ vào phòng bếp lại xông trở về ngậm túi mua hàng của Hạ bảo bối buông xuống vào phòng bếp,chờ được vuốt ve.
      Chương 419: Hoa bách hợp cùng hoa hồng đen 3

      Editor:....
      Beta: thanh huyền


      Hạ bảo bối mỗi tay cho hai sủng vật cái vuốt ve.

      "Buổi tối cho các ngươi thêm đồ ăn."

      Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối tư thế kiêu ngạo , hướng về phía meo meo trong lòng Tiêu Tề lắc lắc đuôi.

      Tiểu chủ nhân hiểu ta nhất.

      Hiểu ta nhất.

      Meo meo giận, đưa móng vuốt hướng Tiêu Tề cáo trạng ( tố cáo ).

      Tiêu Tề dở khóc dở cười.

      Đây là con trai của và Đường Bạch Dạ sao?

      Lần đầu tiên chính mắt gặp mặt.

      ti vi, luôn giống ngoài đời.

      Thoạt nhìn rất đáng và thông minh , giống Đường Bạch Dạ như đúc.

      "Chú , chú là bạn của mammy , cháu như thế nào chưa từng thấy chú ?" Hạ bảo bối ngồi bên cạnh Hạ Thần Hi , lộ ra nụ cười rất đáng , ngọt ngào như mật, khiến người ta phải đặc biệt thích. Bé dùng nụ cười như thế nháy mắt đả thương trái tim mọi người trong khu dân cư .

      Tiêu Tề mỉm cười, để lộ ra chút thiện ý.

      biết, lạnh lùng quen , sợ dọa người bạn .

      "Chú và mẹ của cháu là bạn lớn lên cùng nhau từ , mấy năm nay có liên lạc, vừa mới liên lạc." Tiêu Tề thanh rất ôn hòa.

      Hạ bảo bối thầm nghĩ, nhìn thấy con trai của tình địch lộ ra chán ghét, thậm chí còn thân mật giống giả vờ.

      ừ, xem như là có phong độ.

      Chứng minh thời thiếu nữ ánh mắt của mammy sai.

      "Mammy, con cũng thấy mẹ qua ." Hạ bảo bối ánh mắt trong sáng, mờ mịt nhìn Hạ Thần Hi hỏi. Hạ Thần Hi rất muốn cước đá bé vào thư phòng.

      Ở trước mặt Tiêu Tề giả bộ e thẹn .

      Chẳng lẽ muốn phối hợp đóng vai mẹ hiền sao?

      Hạ bảo bối mỉm cười, ưu nhã thân sĩ, "Chú tặng meo meo cho mẹ cháu sao?"

      "Meo meo vốn là của Thần Hi , chú chẳng qua là vật quy nguyên chủ ( vật trả lại chủ ) ." Tiêu Tề , đứa này càng nhìn càng thích, trong tim của cũng chìm nổi , nếu năm đó phát sinh công việc bề bộn như vậy Thần Hi vẫn ở bên cạnh , con của bọn họ có lẽ cũng lớn như vậy.

      Có phải hay cũng giống đứa trẻ trước mặt, khiến mọi người thích.

      xưa nay thích trẻ con, nhưng vừa nghĩ tới nếu là con của và Hạ Thần Hi , tất nhiên rất vui mừng, rất sủng ái.

      "Thực cảm ơn chú nhiều , gia đình cháu đều rất thích meo meo." Hạ bảo bối mỉm cười, trợn mắt dối, Hạ Thần Hi trong lòng châm chọc thích meo meo? Là ai mỗi ngày để Tiểu Bối chà đạp meo meo .

      Ra cửa chơi cũng đưa meo meo để cho meo meo đáng thương của phải ở nhà.

      Tiêu Tề mím môi, Hạ bảo bối cũng thức thời, phòng bếp sắp xếp đông tây, quấy rầy Hạ Thần Hi cùng Tiêu Tề, bé nghĩ, những đứa trẻ bình thường hẳn là làm như vậy , bé cũng muốn Tiêu Tề nhìn ra điều gì thích hợp .

      Hạ Thần Hi nhìn Hạ bảo bối trong phòng bếp bận rộn, nhàng cười.

      Tiểu quỷ này linh tinh, trong lòng biết oán giận người ta như thế nào .

      "Con trai của em đáng ."

      Hạ Thần Hi cười, vô cùng kiêu ngạo .

      Tiêu Tề nhàn nhạt hỏi, "Thần Hi, em từng muốn khôi phục lại trí nhớ sao?"

      "Em, có ký ức ." Hạ Thần Hi , khôi phục ký ức? muốn sao? Nghĩ đến điều này lần, tiềm thức của Hạ Thần Hi rất thích, chút cũng muốn khôi phục ký ức.

      đoạn trí nhớ này bỏ qua tám năm vì sao thể bỏ qua đời.

      thậm chí dám tìm tòi nghiên cứu, lí do là muốn khôi phục trí nhớ.

      Tiêu Tề tiếp tục , "Trí nhớ của em, ra có thể khôi phục, nhưng cần có kỹ thuật , nếu em đồng ý, có thể giúp em."

      Kỹ thuật số này, bây giờ cũng có nhiều người thành thạo, chỉ có bác sỹ hàng đầu mới có thể thực ,vô cùng mạo hiểm.

      Năm đó xóa ký ức chính là dùng tính mạng mạo hiểm, có thể nghĩ đến có bao nhiêu quyết liệt.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :