1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mẹ 17 tuổi: Con trai thiên tài cha phúc hắc - Trình Ninh Tĩnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 401 : Đường tổng bình tĩnh (1)


      Editor: tẹt nùn tịt
      Beta: thanh huyền

      "A..." Hạ Thần Hi đột nhiên giật mình tỉnh giấc, mồ hôi rơi, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, ngừng thở dốc, ngực ngừng phập phồng, chậm rãi xoa vị trí ngực, ngực của , cũng dấu vết.

      vết thương, ràng bắn trúng ngực của .

      Tiêu Tề nổ súng bắn chết .

      nỗ lực muốn nhớ lại chút , nhưng trong đầu như có thanh kiếm , ngừng đâm , đau đến thần kinh □□, Hạ Thần Hi đem mình co lại thành đoàn, khóe mắt ẩm ướt...

      Chỉ là mơ.

      Chỉ là giấc mơ thôi.

      người có vết thương, đây phải là , phải là .

      Chỉ là mơ mà thôi.

      Tiêu Tề sao có thể bắn chết .

      có khả năng!

      đạo tia chớp đánh quá, tiếng sấm ầm ầm tới, Hạ Thần Hi đột nhiên giật mình tỉnh giấc, Đường Bạch Dạ đâu?

      vừa muốn vén chăn lên xuống giường, Lâm lão tiên sinh đẩy cửa vào, bưng tới canh gừng, bởi vì bão mưa to, núi cắt điện, trong bóng đêm, tất cả đều mơ hồ , sắc mặt Hạ Thần Hi tái nhợt cũng giấu ở trong bóng đêm.

      Lâm lão tiên sinh thắp ngọn nến, ánh lửa yếu ớt chiếu sáng căn phòng.

      Hạ Thần Hi nhìn thấy Đường Bạch Dạ nằm ở thảm , người đắp chăn mỏng, lại ngủ ở.......

      có sao chứ?

      Hạ Thần Hi có chút sợ hãi, người thoạt nhìn rất gầy yếu.

      lần đầu tiên nhìn thấy bộ dạng Đường Bạch Dạ gầy yếu như vậy.

      "Hạ tiểu thư, đem canh gừng uống , giảm lạnh." Lâm lão tiên sinh .

      "Lão bá bá, ông gọi tôi là Thần Hi là được, Đường Bạch Dạ thế nào, có sao chứ?" lo lắng hỏi.

      " có gì trở ngại lớn, may mắn ngực bị gãy xương, có gì trở ngại lớn, khả năng đầu bị nghiêm trọng nên hôn mê, chờ cậu ấy tỉnh lại, bệnh viện tỉ mỉ kiểm tra lần, hẳn phải là cái gì vấn đề lớn."

      Hạ Thần Hi thở phào nhõm, lại nghĩ tới cái giấc mơ kia.

      Thiếu niên ánh mắt vô tình, bóp cò tuyệt tình.

      Đường Bạch Dạ liều lĩnh cứu giúp.

      bưng đầu, lại bắt đầu đau đớn.

      "Thần Hi, có sao chứ?"

      " có việc gì." Hạ Thần Hi , bưng bát canh gừng...

      "Các người làm sao vậy?"

      Hạ Thần Hi đem chuyện xảy ra lần, cũng biết vì sao phanh của lại xảy ra vấn đề, "Tuần trước mới bảo dưỡng, nghĩ tới xảy ra ngoài ý muốn, liên lụy Đường Bạch Dạ, may mắn ấy có việc gì, nếu ..."

      Nếu , cũng biết chính mình như thế nào.

      Lâm lão tiên sinh rộng rãi cười, "Cứu nữ nhân của mình là nghĩa vụ tiểu tử này , tính cái gì liên lụy, trái lại là , mang cậu ta dọc theo đường núi , càng vất vả, xem chút ở chân , cũng biết chảy bao nhiêu máu, chính cũng có chú ý ."

      Hạ Thần Hi giật giật chân, khẽ cười khổ.

      nào có tâm tư chú ý chân bị thương, chỉ nghĩ đem lên lưng .

      " uống canh gừng, trước ngủ giấc, bão quá lớn, đường bộ chặt đứt, ngày mai tỉnh lại, khả năng khá hơn chút."

      Hạ Thần Hi tạ ơn lão tiên sinh, sau khi ông rời khỏi đây, Hạ Thần Hi vừa nằm xuống.

      Lật qua lật lại, ngủ được.

      Ngoài cửa sổ, gió lớn rít gào, mưa to mưa tầm tã.

      Đánh cửa sổ, ba ba tác vang.

      Hạ Thần Hi nghiêng đầu, nhìn thấy Đường Bạch Dạ nằm ở thảm, phòng đủ, chỉ có phòng ngủ chính , thư phòng cùng phòng khách, phòng khách là Đường Bạch Dạ thường ở .

      May mắn cũng đủ lớn, thảm trải cái chăn, Đường Bạch Dạ biến thành giường.

      Trong lòng Hạ Thần Hi hơi đau xót.

      Nếu phải là vì cứu , Đường Bạch Dạ cũng cần biến thành hình dạng này.

      vô cùng tự trách .

      Hạ Thần Hi ngủ được, vừa nghĩ tới chuyện xảy ra trong giấc mơ kia , tâm tình phức tạp cực kỳ.

      Ngực cũng vết thương, đó cũng phải ký ức, chỉ là mộng ?

      Nếu là ký ức, năm đó rất hận Tiêu Tề.
      Chương 402 : Đường tổng bất bình tĩnh (2)

      Editor: tẹt nùn tịt
      Beta: thanh huyền

      Nếu là ký ức, năm đó rất hận Tiêu Tề.

      ghét nhất người khác tin tưởng .

      Huống chi là tình nhân thân mật.

      lật qua lật lại, đích xác ngủ được, vén chăn lên xuống giường, vừa mới chạm xuống đất liền cảm thấy đau, lòng bàn chân của bị đá cùng mảnh kính bể cứa vào , đắp dược liệu , trái lại vải xô đủ, băng bó.

      May mắn cũng chảy máu.

      Chỉ là giẫm mặt đất, hơi có chút đau.

      Dưới giường chính là thảm, Hạ Thần Hi bò qua, miễn cho bị thương chân.

      Đường Bạch Dạ ngủ sâu , trán bao tầng vải xô, sắc mặt tái nhợt.

      Hạ Thần Hi nắm tay , có chút ấm áp, tay vẫn ở trong chăn, ấm áp cực kỳ.

      Đầu quả tim run lên, nắm tay , ở mu bàn tay kế tiếp hôn.

      "Đường Bạch Dạ, cám ơn !"

      Thực cám ơn , nguyện ý vì tôi trả giá bằng cả sinh mệnh.

      Hạ Thần Hi ngồi rất lâu, cảm giác có chút mệt nhọc , chui vào chăn, cùng dùng chung cái chăn, tay nhàng ôm lấy hông của ...

      đêm ngủ ngon.

      ...

      Ngày hôm sau, khi tỉnh lại Hạ Thần Hi, trong phòng sáng rồi, ánh sáng chiếu vào, tản ra tia sáng ấm áp.

      Đường Bạch Dạ ở bên người , hô hấp đều đều , Hạ Thần Hi hơi thở phào nhõm.

      Bình an vô .

      Mọi người đều bình an vô , như vậy cũng tốt .

      Hôm qua màn kia, thực quá mạo hiểm, bây giờ nhớ tới vẫn cảm thấy sợ, may mắn Đường tổng người này phong tao, ham xe, tính năng tốt, phòng hộ so với xe bình thường tốt hơn, bằng ...... dám nghĩ tiếp.

      Tối hôm qua dự đoán liền mất mạng.

      Hạ Thần Hi hơi động chút, ý thức được chính mình tay vẫn ôm hông của , mặt hơi đỏ lên, cuống quít lùi về, Đường Bạch Dạ có dấu hiệu tỉnh lại, Hạ Thần Hi hơi thở phào nhõm.

      Đường Bạch Dạ, Đường Bạch Dạ...

      Hạ Thần Hi hơi nghiêng thân thể, nằm cùng mặt đối mặt, nhìn mặt Đường Bạch Dạ, trong lòng nhất thời thoáng qua rất nhiều ý niệm. Bọn họ quen biết đến bây giờ, trong đầu thoáng qua rất nhiều hình ảnh.

      Đều là Đường Bạch Dạ.

      kìm lòng được động tay , xoa mặt .

      Ngũ quan Đường Bạch Dạ vô cùng tinh xảo, mày kiếm mắt phượng, mũi cao, tinh xảo hiếm thấy, người đàn ông như vậy thực là họa thủy, tay lướt qua gò má của , lông mày, mắt, mũi...

      Cuối cùng rơi vào môi của , hơi vừa đụng, như xúc điện, vội vội vàng vàng tránh.

      Lại có rời xa.

      Tin tức bát quái so với những minh tinh đều đáng giá, chỉ cần có scandal , nhất định là đứng đầu tiêu đề , tạp chí xem qua vô số lần Đường Bạch Dạ mặt ưu nhã thân sĩ, nhiều cảm giác cho là người trêu hoa ghẹo nguyệt.

      Nhưng mà, ở chung lâu, mới phát , bạc tình như vậy.

      Nhưng người bạc tình, nếu là thâm tình, cũng nhất sinh nhất thế.

      Ngón tay Hạ Thần Hi lại lần nữa rơi vào môi Đường Bạch Dạ, hơi ma sát, cái miệng này qua bao nhiêu người?

      đột nhiên có chút đố kị...

      "Hạ tiểu thư, em sờ xuống nữa , phải có phản ứng." Hạ Thần Hi chính nghĩ xuất thần , Đường Bạch Dạ đột nhiên lên tiếng, vừa lên tiếng liền đùa giỡn , Hạ Thần Hi vui mừng.

      Vui chính là, tỉnh.

      Não (buồn) chính là, sắc lang dắt đến bắc cực còn là sắc lang.

      Đường Bạch Dạ mở mắt ra, ngủ say đêm con ngươi vừa đen lại sáng,nhìn khoảng cách gần, càng sâu thúy kinh tâm động phách, Hạ Thần Hi vừa mới lùi tay về, liền bị Đường Bạch Dạ nắm, cánh tay dài duỗi ra, đem ôm vào trong ngực.

      sâu hôn lên môi của .

      Sống sót sau tai nạn, tham luyến hơi thở của .

      Hung hoành, lại cường thế.

      là, ngày mai chính là tận thế.

      Hạ Thần Hi khó có được thuận theo, dựa vào trong lòng , mặc công thành chiếm đất.

      Đường Bạch Dạ cuối cùng cũng thỏa mãn, hơi buông môi ra , chóp mũi để chóp mũi của .

      "Hạ Thần Hi, sống tốt."

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 403: Đường tổng bình tĩnh (3)

      Editor: tẹt nùn tịt
      Beta: thanh huyền

      Hơi thở nóng rực, ở chung quanh chóp mũi , muốn sâu tận xương tủy, nhớ kỹ mùi vị của .

      Đúng vậy, sống tốt.

      Ngón tay Đường Bạch Dạ lướt qua mặt của , đầu ngón tay non mềm xúc cảm làm người ta mê muội.

      "Đường Bạch Dạ, cám ơn ." Hạ Thần Hi tình thành ý cảm ơn.

      Đường Bạch Dạ đột nhiên cúi đầu, trọng trọng ở môi cắn miếng, cả tiếng mắng, "Đầu óc em đầy đậu hủ , cứu nữ nhân của , thiên kinh địa nghĩa, lúc nào đến phiên em tới cảm ơn?"

      Hạ Thần Hi hơi ngẩn ra, mặt nóng lên.

      Đường Bạch Dạ thào tự , " phản bác? Thừa nhận là nữ nhân của ?"

      Hạ Thần Hi tâm hoảng ý loạn đẩy , "Đừng có náo loạn, mau đứng lên, trời sáng."

      Đường Bạch Dạ trái lại đem áp càng chặt hơn .

      Tay chân đè nặng lên , cơ hồ hít thở thông.

      " là ân nhân cứu mạng của em , có muốn lấy thân báo đáp hay ?" Thiên thời địa lợi nhân hòa, lợi dụng tình thế là tác phong của Đường Bạch Dạ.

      vừa , bên hôn gương mặt , Hạ Thần Hi cứ trốn, đều tránh thoát được hôn.

      cảm giác mình lo lắng Đường Bạch Dạ thực là quá ngu dại.

      Này vừa tỉnh đến là có thể động dục, đùa giỡn lưu manh, căn bản cần người lo lắng a a a a...

      bi phẫn .

      Thế là, bình tĩnh .

      "Đường tổng, tôi lấy thân báo đáp , là nắm chặt cơ hội." Hạ Thần Hi xong vô cùng thản nhiên.

      Đường Bạch Dạ , " hươu vượn, em lúc nào lấy thân báo đáp ?"

      nếu như lấy thân báo đáp, sớm hóa thân làm sói, sao có thể buông tha .

      Hạ Thần Hi đột nhiên ôm hông của , cười đến như tinh.

      "Tối hôm qua tôi liền lấy thân báo đáp , tôi ôm tỉnh lại , sớm lấy thân báo đáp , đáng tiếc, tốt, nắm chặt cơ hội tốt, cái này thể trách tôi."

      cười đến càng là xinh đẹp, người nam nhân càng là thấy lửa nóng.

      Tay cũng đứng đắn xoa bóp mềm mại của , ánh mắt Đường Bạch Dạ, nở rộ đoàn hỏa, "Lại lấy thân báo đáp lần, bảo đảm hảo hảo nắm chặt cơ hội, hoàn thành nhiệm vụ."

      Hạ Thần Hi bật cười, nắm bắt hông của .

      "Đừng làm rộn..."

      Đường Bạch Dạ cúi đầu, khẽ cắn chóp mũi của , chứa tâm náo , rất hưởng thụ loại bầu khí vô cùng thân thiết này, bọn họ là đôi tình cuồng nhiệt, nhu tình mật ý, chẳng phân biệt được ai , thậm chí, muốn đứng dậy.

      Giãy giụa xong, cổ áo sơ mi Hạ Thần Hi bị phá hủy, hai cúc áo rụng, Hạ Thần Hi 囧, nhịn được cười mắng, "Đường Bạch Dạ, có cần thô lỗ cầm thú như thế hay ? Thực là mắc cỡ chết người..."

      "Hạ tiểu thư, nam nhân của em thân tâm khỏe mạnh, lại bị em bỏ đói, đương nhiên rất cầm thú." Đường Bạch Dạ lẽ thẳng khí hùng , ở môi hạ xuống vài cái hôn, đường xuống...

      " quản được hormone cũng đừng trách em."

      " cũng tin em quản được hormone của em , em tới quản thử cho lần." Đường Bạch Dạ , tay tham đến chân tâm , khiêu khích .

      Hormone thứ này, cũng là vòi nước, quản liền quản.

      Luận kỹ thuật, Đường Bạch Dạ dám thứ hai ai dám thứ nhất.

      Hạ Thần Hi thân tâm xụi lơ ở dưới thân , bị ăn đậu hủ.

      "A, đau..." Hạ Thần Hi chợt nhíu mày, Đường Bạch Dạ người cao chân dài, lại muốn quát tháo, cẩn thận đụng tới lòng bàn chân Hạ Thần Hi. Đường Bạch Dạ cuống quít đứng dậy, "Thương đến chỗ nào rồi?"

      Hạ Thần Hi cước đá , " Tôi gọi cần cầm thú ."

      "Ai kêu em sáng sớm tới trêu chọc , em biết nam nhân sáng sớm rất hưng phấn sao?" Đường Bạch Dạ vô sỉ trốn tránh trách nhiệm, đây tuyệt đối phải lỗi của , vừa tỉnh cũng cảm giác được Hạ Thần Hi khiêu khích .
      Chương 404: Đường tổng bình tĩnh (4)

      Editor: tẹt nùn tịt
      Beta: thanh huyền

      Chẳng sợ Hạ Thần Hi làm nhiều động tác thuần khiết, đặt ở môi , Đường tiên sinh cũng đương nhiên cho rằng, đây tuyệt đối là đùa giỡn.

      đùa giỡn trở lại, kia nhiều mất mặt.

      "Là vừa tỉnh liền động dục, học Đông Phương Bất Bại tự cung quên ."

      Đường Bạch Dạ cười đến rất quỷ dị, ôm Hạ Thần Hi hôn chút, cười đến ái muội lại tình, sắc, "Em tiếc?"

      Hạ Thần Hi quyền đánh hướng .

      Hai người chật vật theo đoàn chăn, Đường Bạch Dạ vừa nhìn lòng bàn chân của , hơi ngưng mày, lòng bàn chân trắng nõn phấn hồng, có vài vết máu, thoạt nhìn có chút đáng sợ, Đường Bạch Dạ lại cầm lấy chân khác.

      Đều là vết thương.

      "Làm sao như này ?" Sắc mặt Đường Bạch Dạ đột nhiên trầm , phải đem bảo hộ rất khá sao? Trán cũng chỉ là cục máu đọng , vết thương có gì, thế nào lòng bàn chân lại khó coi như vậy?

      Đáng chết!

      Hạ Thần Hi , "Chúng ta bị ngăn ở lưng chừng núi, lại bị cấm núi , lại hôn mê bất tỉnh, em chỉ tốt cõng lên núi, em mang giày cao gót 10 cm, cũng thể để em mang giày cao gót cõng lên núi , đành phải vứt giày cao gót chân trần lên, giẫm ít thủy tinh cùng hòn đá ."

      Đường Bạch Dạ ngẩn ra, lúc này mới nghĩ đến, vì sao bọn họ ở núi.

      Hóa ra là Hạ Thần Hi mang lên.

      "Em ngu ngốc!" Đường Bạch Dạ đau lòng rất nhiều, ôn nhu xoa chân của , "Đau lắm sao?"

      Hạ Thần Hi rất uất ức, khẽ lắc đầu.

      Đường Bạch Dạ xoa xoa mái tóc dài của , dị thường quấn quýt , "May mắn em là mang lên núi, phải ôm núi, nếu , trái tim của đều phải nát đầy đất."

      "Vì sao?" Hạ Thần Hi rất hiểu, vất vả như vậy cõng Đường Bạch Dạ lên, vậy mà điểm cảm động cũng có?

      "Nam nhân cứu nữ nhân là thiên kinh địa nghĩa, nữ nhân cứu nam nhân bị người cười chết ." Đường Bạch Dạ nghiến răng nghiến lợi, "Như thế truyền , Đường Bạch Dạ muốn nữ nhân cứu, ôm kiểu công chúa, này hình tượng cao to oai hùng , sát."

      Khóe môi Hạ Thần Hi co quắp, Đường tổng, mạng có, còn lo lắng thanh danh của ?

      Lại , hình tượng rất cao to oai hùng ?

      Hạ Thần Hi trấn định qua , sờ sờ đầu Đường Bạch Dạ, "Ngoan, Đường tổng, hưởng thụ được kiểu ôm công chúa, có thể nhắm mắt."

      Mặt Đường tổng, toàn đen.

      Mẹ kiếp, người phụ nữ đáng chết!

      Đường Bạch Dạ nghiến răng nghiến lợi nghĩ, tâm nguyện lớn nhất của lão tử kiếp này chính là muốn hưởng thụ kiểu ôm côn chúa, đặc biệt là kiểu ôm công chúa của Hạ Thần Hi. Nếu , là mọi người cười rụng hàm đường.

      "Các đàn ông thực là, chết vì sĩ diện, làm sao vậy? Chẳng lẽ đem ném ở giữa sườn núi?"

      Đường Bạch Dạ trừng Hạ Thần Hi, "Em cho là người đàn ông như ôm có thể ôm sao? Em tìm mười người, mười người bất động.”

      Ngụ ý, phải nữ nhân.

      Hạ Thần Hi cười híp mắt nhìn Đường Bạch Dạ, " có thể coi em là nữ nhân , chúng ta có thể làm huynh đệ."

      Đường Bạch Dạ mặt .

      Hạ Thần Hi lại bình tĩnh , "Đương nhiên, muốn muốn làm huynh đệ, làm tỷ muội cũng có thể."

      Hạ tiểu thư tỏ vẻ, rất tùy ý .

      Đường tiên sinh nội thương, bổ nhào tới phía Hạ Thần Hi, "Làm tỷ muội phải ? trước bóp chết em lại ."

      "A a a a... Thẹn quá hóa giận là tối kị của nam nhân , Đường tổng, phong độ của , phong độ của đâu?"

      "Rời nhà ra ngoài!" Đường tổng chợt quát.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :