1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mẹ 17 tuổi: Con trai thiên tài cha phúc hắc - Trình Ninh Tĩnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 222: Tôi nhất định khiến tôi!

      Editor: boconganh1503


      Sắc mặt Đường Bạch Dạ cực kỳ khó coi rống câu, tức giận bỏ . thực là điên mới có thể hơn nửa đêm rồi mà cãi nhau với người phụ nữ này. Hạ Thần Hi nhìn bóng lưng lên này.


      Loại lời thề này mà cũng có thể ra sao? Đường tổng, hóa ra ấu trí.


      Thứ hai, hai mẹ con Hạ gia người làm, người học, vết thương của Bản Kiệt Minh cũng phục dần. Hạ bảo bối cũng cảm thấy người thầy này rất thú vị nên nể tình học thuận tiện xin học kỹ thuật lái xe.


      Đường Bạch Dạ đưa Hạ bảo bối học, sau đó cùng Hạ Thần Hi làm theo lệ thường.


      Thứ bảy hai người vừa gây nhau nên thoải mái nhưng trước mặt Hạ bảo bối cũng để lộ ra điều gì. Đều là người thông minh nên che giấu rất tốt. Hạ bảo bối vừa xuống xe, nhiệt độ trong xe lập tức giảm xuống mười độ.


      Đường Bạch Dạ ném cho Hạ Thần Hi ánh sáng lạnh như dao, Hạ Thần Hi ngửa đầu nhìn trời. "Đường tổng, thời tiết tệ nha!"


      Đường Bạch Dạ cảm giác giá như mình đánh vào bông cực, muốn đá xuống xe.


      Hạ Thần Hi vẫn xuống xe cách hai con phố mà bộ đến chỗ làm, Đường Bạch Dạ ôn hòa , "Sớm muộn gì em cũng là người của tôi, còn kiểu cách nữa!"


      "Phụ nữ chính là phải kiểu cách, người phụ nữ kiểu cách đàn ông sao có cơ hội được thể đây?" Hạ Thần Hi cười xinh đẹp, chiếc xe đua của Đường Bạch Dạ gào thét phóng .


      Hạ Thần Hi thầm nghĩ phải lái xe làm tuyệt đối nên ngồi cùng xe của Đường Bạch Dạ nữa, giống như đôi vợ chồng vậy.


      Ở thời đại này sao ngồi chung xe mà cũng giống như có gian tình là sao?


      Lúc đến phòng xây dựng, Thái Gia dẫn người chào hỏi các đồng nghiệp, Hạ Thần Hi có chút kinh ngạc, có nhân viên mới đên sao? Thái Gia nhìn thấy Hạ Thần Hi cười gọi đến, "Thần Hi, đây là đồng nghiệp mới, Lâm Lâm, Lâm tiểu thư!"


      Lâm Lâm xoay người, ta cũng thua gì mỹ nữ, dáng người xinh đẹp, làn da trắng nõn, mặc toàn quần áo hàng hiệu nhưng cũng khiến người khác cảm thấy ta quá kiêu ngạo.


      Lâm Lâm vươn tay, "Hạ tiểu thư, xin chào! Tôi là Lâm Lâm, ngưỡng mộ lâu!"


      Hạ Thần Hi cười vươn tay, "Lâm tiểu thư, xin chào!"


      Mọi người đơn giản chào hỏi lẫn nhau, Thái gia tuyên bố, Lâm Lâm làm ở phòng kiến trúc của Đường thị. Lâm Lâm tốt nghiệp thạc sĩ loại ưu tại đại học California. Nhưng bằng cấp như vậy ở phòng xây dựng ở Đường thị cũng quá xuất sắc.


      Nhưng mà mỹ nữ luôn được hoan nghênh.


      Mỹ nữ bắt tay chào hỏi cũng là hình ảnh rất đẹp.


      Hạ Thần Hi lãnh đạm cũng quá nhiệt tình, Lâm Lâm lại ôn nhu mỹ lệ, lại hay nhưng có thể thấy được có xuất thân rất tốt cho nên rất nhanh lấy được hoan nghênh của những người đàn ông tầng này.


      Ở phòng xây dựng cũng hiếm khi có nhân viên nữ các mỹ nữ ít lại càng ít hơn.


      Tiết Giai Vân có chủ, người nào cũng biết Lâm Nhiên theo đuổi ấy, bọn họ tự làm mất mặt.


      Hạ Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ có mờ ám, toàn bộ văn phòng đồn đại rất nhiều. Mặc dù bên ngoài ai dám nhưng trong lòng mọi người đều biết rất ràng. Dù cho và Đường Bạch Dạ có mờ ám, Hạ Thần Hi cũng là đỉnh núi có ai dám chinh phục.


      có mấy người đàn ông thực dám theo đuổi .


      Cho nên, Lâm Lâm hiển nhiên vô cùng được hoan nghênh.


      Tiết Giai Vân chạy đến bên cạnh Hạ Thần Hi, "Thân Hi, này có bối cảnh như thế nào mà có thể vào được Đường thị?"


      "Làm sao vây?" Hạ Thần Hi nhìn bản vẽ, chỉ buột miệng hỏi câu, lại ngẩng đầu lên.
      Last edited by a moderator: 12/5/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 223 : Tôi nhất định làm tôi (7)
      Editor: boconganh1503

      " Bộ công trình của Đường thị chưa bao giờ tuyển người có kinh nghiệm, sinh viên vừa mới tốt nghiệp, đó là quy định." Tiết Giai Vân , "Năm đó tớ tốt nghiệp nghĩ làm ở Đường thị, chính là bị kinh nghiệm đánh đuổi, tớ cũng là rùa biển a, vì sao đãi ngộ bất đồng như thế."

      "Mấu chốt nhất là, tại cũng thiếu người."

      Hạ Thần Hi nghiên cứu bản vẽ, tầm mắt cũng nâng lên, "Cậu quan tâm hoàn cảnh ấy làm cái gì, bây giờ đâu cũng cần phải có hoàn cảnh xuất thân, có gì để , cậu xem cách ăn mặt của ấy phải hiểu rồi sao? Cậu a, chính là bị bối cảnh cấp bá , ngoan, đừng thăng bằng ."

      Tiết Giai Vân cười khúc khích, "Cậu liếc mắt cái xem thấu tớ thoải mái."

      chạy trở về bàn làm việc, lặng lẽ kết thúc.

      Lâm Lâm có bối cảnh gì, Hạ Thần Hi chút cũng quan tâm, là tổng kỹ sư, phụ trách dự án cảnh biển, chỉ là nhân viên tạm thời của Đường thị , mạng lưới quan hệ nội bộ Đường thị phức tạp muốn chết, muốn hiểu.

      Dù cho tuyển vào bình hoa cũng quan hệ, dù sao cũng thiếu người.

      Thời gian cơm trưa.

      Đại bộ phận công nhân Đường thị đều đến phòng ăn công ty Đường thị dùng cơm, Đường thị có 18 lầu, chỉnh tầng đều là phòng ăn, mặc dù là phòng ăn của công nhân, tuyệt đối cũng là trình độ năm sao, xem ra cái gì cũng có.

      Cơm trưa, cơm Tây, Italy thái, Mexico thái, Ấn Độ thái... Đầy đủ hết, các loại rượu loại cũng có đầy đủ hết, giá so với bên ngoài cũng thấp hơn, hương vị vô cùng tốt.

      Hạ Thần Hi mấy ngày đầu cũng đem hộp tiện lợi, về sau cảm thấy thức ăn ở phòng ăn rất tốt, lại có nhiều món, miễn cho vất vả con mình.

      Đương nhiên, đây phải là nhà hàng tự chọn miễn phí.

      Đường thị công nhân mỗi người đều có thẻ cơm. Cho nên, Đường thị công nhân bình thường đều tập trung ở lầu mười tám dùng cơm.

      Đường Bạch Dạ có phòng ăn dành riêng cho tổng giám đốc, gần cửa sổ, vị trí rất tốt.

      Đường thị cao tầng mỗi người đều có vị trí cho mình, bình thường công nhân theo vị trí cuả mình ngồi.

      Hạ Thần Hi cùng Tiết Giai Vân chuyện bát quái trong công ty, đột nhiên nghe thấy có người hỏi, "Tôi có thể ngồi ở đây ?"

      Hai người ngẩng đầu, Lâm Lâm bưng bàn ăn đứng ở bên cạnh các , Tiết Giai Vân nhìn xung quanh vòng, đều là chỗ trống, hoang mang nhìn Lâm Lâm, Hạ Thần Hi mỉm cười, "Lâm tiểu thư, mời ngồi."

      Lâm Lâm nhìn Hạ Thần Hi mỉm cười, ngồi xuống.

      "Cảm ơn."

      lại lấy thức ăn khác.

      Tiết Giai Vân thầm, "Ở đây chỗ trống còn nhiều như vậy, ta thế nào lại chạy đến ngồi cùng chúng ta."

      " ấy là nhân viên mới đến, chúng ta lại làm cùng lầu, chắc là tranh thủ tình cảm." Hạ Thần Hi cười .

      Tiết Giai Vân , "Tớ có hứng thú."

      "Cậu giống như có thành kiến với ấy phải?"

      Tiết Giai Vân xoay chuyển ánh mắt, thấy Lâm Lâm trở về, giọng , "Tớ hôm nay ở bãi đỗ xe thấy ta cùng Lâm Nhiên, hình như rất thân mật, nhìn liền thoải mái."

      Hạ Thần Hi hiểu , " ra là gặp mặt tình địch a."

      "Thần Hi!"

      "Được rồi, làm khó cậu." Hạ Thần Hi cười, "Dù sao cũng chưa , lại thể cái gì."

      " ấy thoạt nhìn yếu đuối mảnh mai , nhưng sức ăn a."

      Cơm trưa của Lâm Lâm có, thịt kho tàu, khuẩn nấm cùng tiểu bàn mật nước xá xíu, 300 khắc cơm, chén canh xương, đối với nữ sinh mà , tính ra sức ăn rất lớn a...


      Tiết Giai Vân cười khúc khích, "Nghe , gần đây có người ăn thịt kho tàu cũng thấy rất hạnh phúc a."

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 224: Tôi nhất định làm tôi

      Editor: boconganh1503


      lúc chuyện, Lâm Lâm trở lại, mang theo ly rượu đỏ.


      "Tôi có quầy rầy đến các người chứ?" Lâm Lâm hỏi, mang theo chút ý tứ xin lỗi.


      Hạ Thần Hi cùng Tiết Giai Vân lắc đầu, đều gì, Lâm Lâm , "Tôi vừa vào Đường thị chưa quen biết ai, người tôi nể phục nhất chính là Hạ tiểu thư, cho nên rất muốn kết thân với . Tôi có rất nhiều vấn đề muốn thỉnh giáo Hạ tiểu thư!"


      Hạ Thần Hi nhàn nhạt , "Lâm tiểu thư quá khiêm tốn rồi! Tôi chỉ có nhiều năm kinh nghiệm hơn thôi có gì giỏi giang hơn cả!"


      Lâm Lâm cười, rất nhiều lời ca ngợi làm cho người nghe cảm thấy thoải mái cực kỳ. Tiết Giai Vân thấy ta sùng bái Hạ Thần Hi nên thành kiến trong lòng cũng giảm bớt chút.


      Hạ Thần Hi và Lâm Lâm đều là du học sinh từ Mỹ về cho nên cũng có nhiều đề tài để chuyện. ta hay người tán gẫu tệ, mấy người cùng ăn cơm khiến bầu khí cũng trở nên tốt hơn nhiều.


      Tiết Giai Vân thấy ta ăn thịt kho tàu ngon lành, lại ăn toàn mỡ nhịn được mà hỏi: "Thịt kho tàu có nhiều mỡ như vậy, sợ béo à?"


      Lâm Lâm , "Tôi rất thích món ăn Trung Quốc, đặc biệt là thịt kho tàu. Ở Mỹ mấy năm đều được ăn món Trung Quốc chính tông nên có chút thèm, trở về nhất định phải ăn cho !"


      Hạ Thần Hi , "Nếu về các món ăn thế giới nhất định là đất nước chúng ta phong phú nhất, cái gì cũng có!"


      "Nước Mỹ cũng được! Ở Đức, mỗi ngày em chỉ ăn bánh mì hot dog, ăn mãi cũng sắp biến thành hot dog luôn!"


      Hai người về thức ăn ở nước ngoài đa phần là châm chọc thức ăn của họ.


      Vô tình hai người họ cũng trở nên thân cận chút.


      Dùng cơm xong, mấy người cùng nhau trở lại phòng làm việc. Lâm Lâm nhận cú điện thoải bỏ mặc bọn họ, đứng ở sau nghe điện thoại. Là của Đường Bạch Dạ gọi đến, "Ăn cơm chưa?"


      "Ăn rồi!" Lâm Lâm , " ngờ căng tin Đường thị lại lớn như vậy!"


      "Đường thị là trong những công ty về ngành xây dựng có căng tin lớn nhất đó!" Đường Bạch Dạ .


      Lâm Lâm , "Đường ca ca, ăn rồi sao?"


      "Ăn rồi!"


      "Trưa nay, em ăn cơm cùng Hạ Thần Hi và Tiết Giai Vân." Trong giọng của Lâm Lâm có chút kiêu ngạo. " ngờ Hạ tiểu thư rất hiền hòa, em còn cho ràng ấy rất cao ngạo, khó tiếp cận!"


      Đường Bạch Dạ hừ tiếng, và Hạ Thần Hi có chút mâu thuẫn, nghe lời này chỉ cảm thấy khó chịu. Nếu Hạ Thần Hi dễ chung sống đời này ai khó chung sống cả. dám đánh cuộc, toàn bộ 30 tầng lâu này người được Hạ Thần Hi coi trọng có thể đếm đầu ngón tay.


      "Em nên ít tiếp xúc với ấy !" Giọng của Đường Bạch Dạ lạnh lùng mang theo chút cảnh cáo.


      cũng biết vì sao, chính là muốn Hạ Thần Hi và Lâm Lâm tiếp xúc với nhau. cảm thấy, Hạ Thần Hi có điểm nào tốt. nhớ lại cảnh tượng bên bến tàu kia trong lòng cảm thấy thoải mái.


      sợ Hạ Thần Hi tổn thương đến Lâm Lâm.


      từng cho rằng Hạ Thần Hi là bình hoa bàn, dễ chung sống, ai cũng có thể vui vẻ.


      Nhưng từ khi bị con trai bảo bối châm chọc câu, bây giờ hiểu . dưới Đường thị ai cũng có thể biến thành bình hoa nhưng chỉ riêng Hạ Thần Hi là phải""


      rất cao ngạo.


      Loại cao ngạo này là từ trong tâm khảm, giấu từ xương, phóng đãng, mặt ngoài lại rất ôn hòa, dối trá. Nếu ở chung với ấy thể nào hiểu được. Đừng tưởng rằng ấy dễ kết giao mà ấy coi bạn là bạn bè. Đường tưởng rằng bạn cái gì mà ấy phản bác tức là ấy đồng tình với bạn.


      Kỳ thực, đó chính là sai lầm lớn. . . . . .
      Last edited by a moderator: 12/5/16
      trangtrongnuoc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :